1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Ố ồ, cuối cùng được đại thúc mang lên đường

    2. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chuyện hay còn ở phía sau b ơi :v:v

    3. Hoa bé nhỏ

      Hoa bé nhỏ Active Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      153
      Ta đặc biệt thích n9 lớn tuổi :yoyo36::yoyo36:

    4. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 6: Việc hôn nhân

      rất lâu rồi, lần nữa Lâm Vị Hi lại ngồi lên xe ngựa. biết trải qua bao nhiêu lần xóc nảy, thanh huyên náo bên ngoài màn xe bắt đầu nhiều hơn, Lâm Vị Hi đoán, có lẽ vào thành rồi.

      Quả nhiên, người thủ thành nhìn thấy lệnh bài của Yến vương, lập tức kiểm tra cũng dám, khẽ cúi đầu mời xe ngựa của Yến vương vào thành. Trong thành, huyện lệnh nghe được hôm qua Yên vương ràng muốn vậy mà đích thân tới huyện thành. giật nảy mình, tranh thủ thời gian mang theo huyện thừa đến đây nghênh đón.

      "Cung nghênh Yến vương điện hạ. Vương gia đích thân tới, hạ quan tiếp đón từ xa, xin vương gia thứ tội."

      " có gì, đứng lên ." Cố Huy Ngạn cầm dây cương trong tay, ngồi ngay ngắn ở cao nhìn xuống, tiếng chút lãnh đạm: " Gần đây có sân viện nào yên tĩnh ?"

      Sân viện? Yến vương định ở lại đây mấy ngày? Huyện lệnh có chút ngơ ngác, nhìn lướt qua về phía xe ngựa sau lưng Yến vương, mơ hồ đoán được lí do mà Yến vương muốn tìm sân viện thanh tĩnh. nghe Yến vương để tang vợ gần mười năm... Trong đầu Huyện lệnh chỉ là lóe lên suy nghĩ, cũng dám nghĩ tiếp nữa, tư thế của càng cung kính hơn: "Vương gia, ngài đại giá quang lâm là vẻ vang cho tiểu huyện. Hạ quan làm sao dám để ngài thuê chỗ ở bên ngoài? Trạch viện của hạ quan coi như thuận mắt, nếu vương gia chê, có thể đến tiểu viện của hạ quan nghỉ ngơi."

      Cố Huy Ngạn nhìn lướt qua huyện lệnh. Huyện lệnh này trông bình thường, vậy mà tiếng phổ thông ngược lại ràng . Cố Huy Ngạn nắm chặt dây cương, vỗ về Chiếu Tuyết có chút nóng nảy, liền : " cần, tìm sân viện khác ."

      Ngữ khí Cố Huy Ngạn tuy bình thường lãnh đạm , nhưng huyện lệnh lập tức từ đó nghe ra nguy hiểm. lưng huyện lệnh chảy ra mồ hôi lạnh, còn dám tự chủ trương nữa, cúi người đáp: "Hạ quan tuân mệnh, vương gia người chờ lát."

      Lâm Vị Hi cảm giác được xe ngựa dừng lại, mặc dù bên trong xe chỉ có mình nàng. Nhưng nàng vẫn an tĩnh ngồi đó, cũng tò mò vén rèm lên xem. Cũng lâu lắm, xe ngựa lại tiếp tục lộc cộc đường, Lâm Vị Hi ước chừng được lúc, phía sau xe truyền đến tiếng “Két “, sau đó là tiếng Chu Mậu Thành từ bên ngoài vang lên: "Lâm khuê nữ, xuống xe ."

      Kỳ với giáo dưỡng nhiều năm của Lâm Vị Hi, thân hình diện mạo của nàng, trừ phụ huynh ra thể bị nam tử bên ngoài nhìn thấy, xe ngựa cũng nhất định phải dừng lại bên trong cổng. Ở đường mà xuống xe cực kỳ thất lễ. Tuy nhiên bây giờ ở đây chỉ là thành trấn , mà Lâm Vị Hi cũng phải thân phận cũ. Vậy , cũng cần thiết phải giữ ý nữa.

      Lâm Vị Hi nâng mép váy xuống xe, nàng ngẩng đầu nhìn, phát bọn họ mà dừng lại ở tòa nhà hai viện phía trước. Lâm Vị Hi đoán được tâm tư của Yến Vương. Yến vương đây là có ý gì?

      Lâm Vị Hi nhìn sang Yến vương . Cố Huy Ngạn như thường ngày, đứng trước mọi người. im lặng nghe thuộc hạ bẩm báo công việc, phát ra ánh mắt của Lâm Vị Hi. giơ tay lên để thuộc hạ dừng lại, sau đó nhàng gật đầu với Lâm Vị Hi: " vào ."

      Lâm Vị Hi nhìn xung quanh chút, kinh ngạc thấy chỉ có mình nàng xuống. Cố Huy Ngạn gật đầu, Lâm Vị Hi vừa mừng vừa sợ dẫn đầu vào trong. Cố Huy Ngạn cùng phía sau nàng, sau đó mới là đám người còn lại.

      Chỗ này bọn họ chỉ là ở tạm, nên Cố Huy Ngạn chỉ mua tòa nhà hai viện. Trong đó viện thứ hai chính là mình Lâm Vị Hi ở. Cố Huy Ngạn mang theo thân tín ở phía trước, có chuyện gì tất nhiên kinh động bọn . an toàn của Lâm Vị Hi là điều chắc chắn.

      Sáng nay lúc Lâm Vị Hi ra khỏi cửa cơ bản theo mang hành lý. Nàng ở nhờ nhà Lâm đại nương sáu năm, nhưng hành lý ít lại càng thêm ít. Thứ duy nhất nàng có chính là mấy lá thư mà Lâm Dũng gửi cho nàng. Lâm Vị Hi đem những cái này gói lại từ lâu, để có thể rời khỏi nơi đó bất cứ lúc nào. Nàng hề muốn gặp lại cả nhà Lâm đại nương, nên nàng trở về, mà là nhờ Chu Mậu Thành tới nhà Lâm đại nương, mang theo bọc quần áo của nàng.

      Lâm đại nương dù sao cũng là của Lâm Vị Hi, mà lại thu dưỡng nguyên chủ sáu năm, Lâm Vị Hi ngoài miệng mắng chửi hung hăng, nhưng ra cũng có ý định làm gì họ, số ngân lượng mà Lâm đại nương cắt xén, Lâm Vị Hi cũng có ý định truy cứu, coi như cho ăn mày làm việc thiện. Nhưng việc làm hôm qua của Lý Đạt, lại làm Lâm Vị Hi thấy buồn nôn.

      Lâm Vị Hi sống đến từng tuổi này, bất kể khi nàng là Cao Hi hay là Lâm Vị Hi, đều chưa bao giờ phải chịu loại khuất nhục này. Nàng tức giận đến thở nổi. Nhưng bản thân nàng bây giờ có thân phận, thể làm gì được Lý Đạt, mà nàng cũng biết có thể tìm ai giúp đỡ. Lâm Vị Hi suy nghĩ mãi, cuối cùng chỉ có thể ấm ức chính mình.

      Lâm Vị Hi về phía nội viện, lúc vào cửa, Chu Mậu Thành thừa dịp người xung quanh chú ý, lặng lẽ với Lâm Vị Hi: "Lâm khuê nữ, ngươi đừng sợ, tối hôm qua thúc thúc đem tiểu tử kia đánh cho trận. Hôm nay lúc ta lấy đồ, cả nhà bọn bị dọa đến mức rút như chim cun cút, xì hơi cũng dám luôn á.”

      ràng là lời rất thô tục, vậy mà Lâm Vị Hi lại bật cười tiếng. Nàng thu lại nụ cười, chân thành : "Cám ơn Chu thúc thúc."

      Chu Mậu Thành bị câu "Chu thúc thúc" này làm cho lâng lâng. thầm cảm thán quả nhiên sinh khuê nữ là tốt nhất, nghe xem, thanh dịu ngoan, cách năng lễ phép, mạnh hơn đám tiểu tử nhà nhiều.

      Chu Mậu Thành nhìn Lâm Vị Hi, bỗng nhiên hỏi: "Lâm khuê nữ, phải thúc chiếm tiện nghi của cháu, Chu thúc lòng thích tiểu nha đầu cháu. Vừa vặn trong nhà của ta có mấy thằng nhóc con nên thân, tuổi tác chênh lệch nhiều so với cháu, cũng chưa kết hôn. Cháu có muốn tới nhà Chu thúc làm con dâu ? Chỉ cần cháu nguyện ý, cháu coi trọng thằng nào Chu thúc để thằng đó cưới cháu!"

      Lâm Vị Hi lúc đầu cười, càng nghe nụ cười dần dần cứng lại: "Chu thúc, cảm ơn ý tốt của ngài, cần..."

      "Cháu đừng khách sáo, nếu cháu nguyện ý, mấy thằng ranh con nhà chúng ta còn cầu mà được."

      " cần..."

      Sau khi từ biệt vẻ mặt đầy tiếc nuối của Chu Mậu Thành, Lâm Vị Hi quay người bước vào trong phòng. Vào phòng, nàng thở dài cái.

      Chẳng lẽ nàng cứ phải gả mới được sao? Tại sao tất cả mọi người đều muốn làm mai cho nàng ? Chu Mậu Thành lại còn định uy hiếp bức bách con trai của mình.

      Lâm Vị Hi nhàng ngồi vào bên ghế. Nàng nhìn khe hở xíu chiếc bàn tròn làm bằng gỗ lê, hơi có chút xuất thần.

      Yến vương vội vã chạy về kinh thành, chắc là vì Cố Trình Diệu. Đúng vậy, lúc trước nàng bị gia thế che mờ mắt, tự cho mình cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông, quản gia cũng là người thạo việc, cho nên người khác nàng tốt nàng cho là mến nàng. Thế nhưng khi thoát khỏi hào quang của gia tộc, nàng lập tức lộ ra nguyên hình.

      Lâm Vị Hi nghĩ tới đây cười khổ tiếng. Cũng phải thôi, nếu như nàng là nam nhân, nàng cũng thích nữ tử ỷ vào gia thế cùng ngoại tổ mẫu hoành hành ngang ngược như mình. Cho nên, nếu nàng lòng cảm kích Chu Mậu Thành, lại càng thể gả qua đó để gây tai họa cho nhà người ta.

      Chu Mậu Thành mặt đầy vẻ tiếc nuối nhìn Lâm Vị Hi vào phòng, sau đó lại thở ngắn than dài về phía trước. Cố Huy Ngạn ở trong thư phòng xử lý văn kiện khẩn cấp, nghe được tiếng thở dài của Chu Mậu Thành, ngẩng đầu nhìn thử, bút mực trong tay vẫn ngừng, tùy ý hỏi câu: "Ngươi làm sao thế?"

      "Thuộc hạ thấy khuê nữ nhà Lâm gia kia vóc dáng lanh lợi, mồm miệng lưu loát, tương ai cưới vào cửa tất nhiên ích tử vượng phu. Nên thuộc hạ mới mặt dày mày dạn làm mai cho mấy đứa con trai của thuộc hạ, nhưng con bé lại cự tuyệt. Haiiiz, tuy đoán là như thế, nhưng vẫn thấy đáng tiếc..."

      Cố Huy Ngạn cười khẽ tiếng. Nha đầu kia cũng phải lanh lợi bình thường, gan lớn, tâm cao khí ngạo, nếu phải nam tử có chút bản lãnh, chỉ e thể hàng phục được nàng ấy. Cho nên Chu Mậu Thành bị từ chối ngay và luôn, Cố Huy Ngạn cũng lấy làm lạ, bởi vì ngay đêm hôm qua, mới chỉ hai câu, còn bị nha đầu này chống đối trận.

      Nhưng nhắc đến Lâm Vị Hi ích tử vượng phu, cũng làm cho Cố Huy Ngạn nhớ tới việc khác. Con dâu mà tự mình viết thư cầu hôn với Thọ Khang đại trưởng công chúa, lại bị bệnh qua đời từ cuối năm ngoài.

      Cố Huy Ngạn còn nhớ , con dâu này tên là Cao Hi, công bằng mà , Cố Huy Ngạn rất hài lòng con dâu này, chỉ đáng tiếc duyên phận quá mỏng, cuối cùng cũng thể cưỡng cầu.

      Thẩm thị chết mười năm, lão vương phi cũng ốm chết từ lâu. Trong Yến vương phủ chỉ còn Cố Huy Ngạn cùng Cố Trình Diệu là hai nam tử. Trong nhà có nữ chủ nhân quản lý, hôn của hai cha con trì hoãn hết năm này sang năm khác. Chính bản thân Cố Huy Ngạn còn muốn cười, đương nhiên cũng lười quan tâm tới hôn của Cố Trình Diệu, cho nên lúc Cố Trình Diệu đột nhiên gửi cho nửa khối ngọc bội khắc hình bán ngư, nhờ tìm kiếm chủ nhân khối ngọc bội này, Cố Huy Ngạn còn rất kinh ngạc.

      Cố Trình Diệu mới mười sáu tuổi, biết tìm cho mình người thê tử ư? Cố Huy Ngạn cầu gì về dòng dõi của con dâu. Dù sao bất kể nhà là dòng dõi gì, so với nhà bọn cũng khác mấy. Nếu Cố Trình Diệu thích, vậy làm cha cũng cần thiết giội nước lạnh. Nhưng khi đó Cố Huy Ngạn còn ở biên quan bình định bộ lạc Đóa Khoát Lạt Dịch phản loạn, có thời gian tìm kiếm ngọc bội của nữ tử. Cố Huy Ngạn liền tự viết phong thư, cùng với ngọc bội gửi về kinh thành, nhờ Thọ Khang đại trưởng công chúa tìm kiếm nữ tử này.

      Thọ Khang đại trưởng công chúa là của Cố Huy Ngạn. Năm đó lão Yến vương chưa được phong Vương gia, được Thọ Khang công chúa chăm sóc, nên lão Yến vương cùng lão Yến vương phi vẫn luôn nhớ đến ân tình của Thọ Khang công chúa. Về sau khi Cố Huy Ngạn lập nhiều chiến công chiến trường, quyền thế vượt qua phủ Thọ Khang đại trưởng công chúa, Cố Huy Ngạn cũng đoạn tuyệt quan hệ với phủ đại trưởng công chúa. Hai nhà vẫn lại coi như thân mật, Cố Huy Ngạn cũng rất cung kính người này.

      Chính Cố Huy Ngạn cũng rảnh, liền thuận tiện đem việc tìm người ủy thác cho Thọ Khang đại trưởng công chúa. Thọ Khang đại trưởng công chúa quanh năm chỉ ở tại kinh thành, ngày thường tiếp xúc với nữ quyến cũng nhiều, để đại trưởng công chúa tìm người so với Cố Huy Ngạn tự mình làm thích hợp hơn nhiều. Tuy nhiên Cố Huy Ngạn cũng nghĩ tới, vừa mới đem thư đưa , vậy mà thời gian cũng lâu lắm, Thọ Khang đại trưởng công chúa gửi thư hồi tới rồi. Kèm theo thư tín, còn có nửa ngọc bội hình bán ngư.

      Ồ! đời này lại có việc trùng hợp như vậy sao? Nữ tử mà Cố Trình Diệu muốn tìm, lại đúng là ngoại tôn nữ của Thọ Khang đại trưởng công chúa. Cố Huy Ngạn nhận được hồi chậm trễ, lập tức lấy ra con dấu Yến vương của chính mình, vô cùng thành ý thay mặt nhi tử cầu hôn ngoại tôn nữ của đại trưởng công chúa, Cao Hi.

      Chuyện xảy ra sau đó, tất cả mọi người trong kinh thành đều biết. quốc công phủ kết thông gia cùng Yến vương phủ, hai nhà thân lại càng thêm thân, mừng vui gấp bội. Cố Huy Ngạn giải quyết xong việc lớn của nhi tử, sau đó liền chuyên tâm xử lý chiến tây bắc, cũng còn chú ý những chuyện ở vương phủ nữa.

      Cố Huy Ngạn đối với tình hình trong phủ Thọ Khang đại trưởng công chúa như lòng bàn tay. Lúc Thọ Khang công chúa chưa xuất giá rất được sủng ái. Vị hôn phu của bà là võ thám hoa. Phò mã khi lấy công chúa được làm quan. Mà phò mã công chúa Thọ Khang phải là người đọc sách, cưới được công chúa quả rất vinh quang. Nhưng thể có được cả công chúa lẫn tiền đồ của thám hoa lang, phò mã có chút mất hi vọng. Tương lai cũng khó tránh khỏi việc phải nhìn vào sắc mặt của công chúa mà sống. Mà tính cách của Thọ Khang công chúa lại hơi mạnh mẽ chút.

      Về sau con duy nhất của Thọ Khang đại trưởng công chúa là Vệ thị chịu ảnh hưởng bởi cách cư xử của cha mẹ mình, gả vào quốc công phủ mà chịu uyển chuyển, dịu dàng lấy lòng phu quân nên chịu ít thiệt thời từ những thiếp thất trong phủ. Nữ nhi Vệ thị là Cao Hi bất bình thay mẫu thân, từ hiếu thắng, làm cái gì đều muốn trở thành người xuất chúng nhất trong số tỷ muội thậm chí cả huynh đệ trong phủ. Theo Cố Huy Ngạn , nữ tử mạnh mẽ cũng phải là tốt. Ngược lại, nếu như Cố Trình Diệu coi trọng những nữ tử yếu đuối nhu nhược, Cố Huy Ngạn lại lo lắng gia nghiệp lớn như Yến vương phủ nhà mình được quản lý tốt. Mà đứa bé Cao Hi này năm hơn phân nửa thời gian đều ở phủ Thọ Khang công chúa, có Thọ Khang đại trưởng công chúa tự mình dạy bảo, Cố Huy Ngạn rất yên tâm.

      Nhưng lại nghĩ tới, Cố Huy Ngạn mới chỉ để ý vụ trong vương phủ thời gian thôi, khi nhận được tin tức, lại chính là tin Cao Hi chết.

      Mặc dù như vậy rất bất kính đối với người chết. Nhưng mà….Cũng quá nhanh ? Việc làm cho Cố Huy Ngạn khó hiểu là, Cố Trình Diệu cho người tới báo tin con dâu chết, lại báo thêm tin nữa là quốc công phủ có ý định để thứ muội của Cao Hi là Cao Nhiên gả tới làm vợ kế. Cố Trình Diệu đồng ý.

      Lúc ấy tuy Cố Huy Ngạn gì, nhưng người ở chỗ này đều biết, Yến vương rất hài lòng đối với chuyện thế tử cưới thêm lần nữa.

      Cố Huy Ngạn cũng biết tại sao mình lại bởi vì Lâm Vị Hi lại nghĩ đến con dâu trước của mình. Chu Mậu Thành nhìn thấy sắc mặt Cố Huy Ngạn hơi trầm, ấm ức chưa kịp kể ra lập tức tiêu tan thấy. quan sát vẻ mặt của Cố Huy Ngạn, cẩn thận : "Vương gia, là thư thế tử gửi sao?"

      Cố Huy Ngạn khỏi khẽ thở dài: "Kinh thành vừa đưa thư tới, và tam tiểu thư của quốc công phủ định ra hôn vào tháng sau."

      Lâm Vị Hi đến chỗ Yến vương lời cảm tạ, lúc nàng qua cửa sổ, vừa vặn nghe được câu này.

      Hôn của Cố Trình Diệu cùng Cao Nhiên, ngay tại tháng sau.

      Tác giả có lời muốn :

      Làm lời : đoạn cảm tình tốt có thể để cho người ta biến tốt hơn, mà đoạn tình cảm thất bại, cũng phá hủy tự tin của người tự tin

      Lâm Vị Hi tại bởi vì hôn nhân thất bại mà hoài nghi bản thân mình.
      thongminh123, sweet mandy, GáiNgoan40 others thích bài này.

    5. Hoa bé nhỏ

      Hoa bé nhỏ Active Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      153

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :