1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Như vầy mới gọi là thương thê tử đây này . Bọn nô bộc chống con mắt cẩu lên mà nhìn , ở đấy mà hoài niệm quá khứ bà vương phi qua đời kia , bà vương phi được phu quân thương
      Lừa tình thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Ít tuổi thỉ có làm sao...-> có làm sao
      Nó?....thứ tôn phủ quốc công->thứ tôn tử phủ anb quốc công
      Lừa tình thích bài này.

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Yến vương càng ngày càng chiều vợ đấy nhá!
      Nàng thích gì cứ cho nàng là được..ngọt ê cả răng. Cơ mà tớ thích.
      Cao nhiên à, thôi ăn chơi nhảy múa rồi lại chép sách nhá.haha
      À mà cao thầm bao nhiêu tuổi nhỉ?
      Lừa tình thích bài này.

    4. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      @levuong cám ơn b góp ý. T sửa lại
      Cao Thầm tầm 6-7 tuổi. Nhưng đc tác giả tả là trắng tròn mềm mại. Nhưng t lại nghĩ nếu 6-7 tuổi trẻ em ở cổ đại thường hiểu chuyện sớm mà
      Amerilevuong thích bài này.

    5. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 56. Thông suốt

      Lâm Vị Hi nhìn thấy rất nhiều sách dưới bàn tay của Cố Huy Ngạn lại lần nữa khôi phục chỉnh tề trật tự, đột nhiên trong lòng nàng hơi động, : "Vương gia, lần trước chàng dạy ta Thái Bạch phù, mới nửa, vẫn còn chưa xong đâu."

      Việc này là lúc vừa mới thành hôn. Cố Huy Ngạn có ba ngày nghỉ kết hôn, đột nhiên hai người ở cùng chỗ, cuộc sống khó tránh khỏi có lúc gượng ép, Cố Huy Ngạn liền dạy nàng đọc sách, chính là binh thư cổ Thái Bạch phù. Chỉ là ngày đó Lâm Vị Hi mới nghe được nửa, phải rời tiếp kiến quản , nhận lễ quỳ lạy của hạ nhân, hôm sau tiến cung, lại hôm sau nữa, ba ngày nghỉ kết hôn của Cố Huy Ngạn kết thúc trước thời hạn. Sách này mới giảng được nửa, cũng thể tiếp tục nữa.

      Đột nhiên Lâm Vị Hi nhắc đến, Cố Huy Ngạn có chút ngoài ý muốn: "Nàng vẫn còn nhớ kỹ?"

      "Ta cũng phải đầu gỗ, làm sao ngay cả chuyện này cũng nhớ được?" Lâm Vị Hi bất mãn trừng Cố Huy Ngạn chút, khóe mắt lúc cụp xuống khỏi mang theo chút ý tứ sâu xa: " hiếm khi nào vương gia có thời gian dạy ta cái gì, bây giờ lại dạy đọc sách, làm sao có thể quên đây? Chỉ đáng tiếc ta nên thân, thể theo kịp tốc độ của chàng, quyển sách này mới xem được nửa."

      tại có rất ít người dám kẹp thương đeo gậy như này chuyện với Cố Huy Ngạn, nhưng Lâm Vị Hi ngang nhiên ép buộc, Cố Huy Ngạn cũng phải vui. buồn cười, nhìn nàng chút: "Hồ nháo."

      Thấy Cố Huy Ngạn tức giận, lá gan của Lâm Vị Hi càng lớn, thuần thục cái gì gọi là được tấc lại muốn tiến thước, hề sợ hãi: "Ta hồ nháo cái gì? Là tự chàng , chàng xem tháng qua thời gian chàng ở vương phủ là bao nhiêu, thời gian dành cho ta còn lại bao nhiêu? Tiếng là vợ chồng, nhưng ngay cả quyển sách mà cả tháng cũng xem xong."

      Mặc dù Cố Huy Ngạn nhìn Lâm Vị Hi cười khẽ, nhưng đáy lòng lại dâng lên trận áy náy. Lập tức nghiêm túc, : "Đây đúng là ta sơ sẩy, ràng dạy cho nàng, sau đó lại bỏ dở, là ta đúng."

      Vốn Lâm Vị Hi chỉ thuận tiện trêu đùa đem việc cũ nhắc lại, nhưng thấy Cố Huy Ngạn nghiêm túc tạ lỗi như này, ngược lại Lâm Vị Hi lại thấy ngại ngùng. Nàng lập tức : " có, vương gia chàng cần áy náy, chàng bận rộn nhiều việc, chuyện trong nội trạch vốn nên để cho chàng phải bận lòng. Chàng thân là trượng phu vẫn còn để ý giúp đỡ ta như vậy, rất khá rồi. Ngược lại là ta, vốn nên phân ưu với chàng, thực tế lại luôn cho chàng thêm phiền phức. Chàng chịu hạ mình dạy ta hiểu binh thư, đây là xuất phát từ đạo đức của chàng. Làm sao ta lại biết đủ, coi là mà huênh hoang được đây."

      " đáp ứng phải làm cho tốt, bất kể nguyên do gì đều là mượn cớ." Cách nhìn của Cố Huy Ngạn lại hoàn toàn khác, : "Nàng cần hay về ta, ta làm cái gì trong lòng vẫn hiểu , thân là trượng phu, mà thời gian dành cho nàng lại quá ít, đây vẫn là ta thất trách."

      Lâm Vị Hi ngờ vậy mà Cố Huy Ngạn lại nghiêm túc như này. người có cầu vô cùng nghiêm khắc với chính mình. Tinh thần trách nhiệm cực cao, cầu đối với mình đến cực hạn, nhưng đối với người khác luôn là mức độ thấp nhất. Với Lâm Vị Hi chính là như vậy, Cố Huy Ngạn luôn luôn khắt khe với chính mình để trở thành trượng phu hợp cách, nhưng đối với Lâm Vị Hi cầu tiêu chuẩn tương tự, có thể là rất chính trực kiềm chế bản thân, rộng rãi đối đãi với người khác. Lâm Vị Hi trong lòng cảm thán, Cố Huy Ngạn thông suốt phân phải trái lại có trách nhiệm, ngược lại chính là nàng, quả thực luôn cố tình gây .

      Sau khi Cố Huy Ngạn xong, phát vẻ mặt Lâm Vị Hi lại càng ủ rũ. kinh ngạc, vừa vặn lúc này xếp xong quyển sách cuối cùng, Cố Huy Ngạn ngồi vào bên ghế bành, hai người đứng gần, Cố Huy Ngạn thuận thế kéo nàng về hướng mình: "Thế nào?"

      Lâm Vị Hi phản kháng, thuận lực ngồi đùi Cố Huy Ngạn. Bởi vì ghế bành hơi chật hẹp, Lâm Vị Hi trọng tâm bất ổn, nàng liền duỗi cánh tay ôm chặt bả vai Cố Huy Ngạn, trán dựa vào vai , giọng buồn buồn: "Vương gia, có phải ta lại tự đại tùy hứng, đặt ra tiêu chuẩn vượt quá khả năng của chàng hay ?"

      Cố Huy Ngạn cảm thấy rất buồn cười, tay vòng ra sau lưng Lâm Vị Hi, vững vàng đỡ nàng, cái tay khác vuốt vuốt tua rua vòng quanh búi tóc của Lâm Vị Hi, cũng gì.

      Lâm Vị Hi nhàng hừ tiếng, giọng điệu vui: "Vương gia, chàng lời nào, chính là nghĩ như vậy rồi?"

      Cố Huy Ngạn cười khẽ tiếng, đầu ngón tay sờ vào tua cờ sau tai Lâm Vị Hi, ra: "Nàng nhìn xem, chính mình luôn thích suy nghĩ nhiều, làm cho tâm tình vui. Thế nhưng đến lúc người khác tới, lại cho phép phản đối. Nàng độc đoán như vậy cũng khỏi quá khó tính rồi, còn muốn người khác chuyện thuận theo ý mình nữa."

      "Ai ta là độc đoán?" Lâm Vị Hi ngẩng đầu, Cố Huy Ngạn nhìn nàng chăm chú, vừa vặn bị nàng bắt gặp. Ánh mắt Cố Huy Ngạn toát ra ý cười: "Nàng xem, còn phải?"

      "Ta. . ." Lâm Vị Hi nghẹn lời, nàng nhịn được giải thích: "Vương gia thể bởi vì ta mấy lần ở trước mặt chàng bỏ qua thể thống, liền cảm giác ta làm việc gì cũng vội vàng hấp tấp. Lúc làm chính ta rất công bằng đúng quy củ."

      "Ta biết." Cố Huy Ngạn bật cười, mới câu, mà vội vàng muốn giải thích. Cố Huy Ngạn cười đủ rồi, mới : "Ta đương nhiên biết nàng có bản lãnh lớn, thay đổi của vương phủ trong khoảng thời gian này rõ như ban ngày, ta vô cùng cảm tạ vương phi quản vất vả, vì vương phủ giải quyết cục diện hỗn loạn này."

      Mặc dù Lâm Vị Hi nghiêm mặt, nhưng khóe miệng ràng khẽ cong lên rồi. Có thể khinh rẻ nàng, nhưng tuyệt thể coi thường năng lực quản của nàng được. Lâm Vị Hi được Yến vương tán thưởng khá đắc ý vênh váo, nhưng ở trước mặt, nàng tốt xấu vẫn che giấu hai, ra vẻ vô tình : "Cũng chỉ là tốn thêm chút thời gian thôi, nếu như ta làm tốt Yến vương chàng bị chê cười."

      Rốt cục Cố Huy Ngạn nhịn được cười lên, xoa tóc Lâm Vị Hi, búi tóc chỉnh tề của nàng lập tức bù xù. Cố Huy Ngạn hơi dùng sức đặt nàng xuống đất, chính mình cũng thuận thế đứng lên: "Nàng làm rất khá rồi, nên nghĩ nhiều, đừng để người khác quấy rối ảnh hưởng đến tâm trạng của mình."

      Lực tay của Cố Huy Ngạn rất ổn, dù cho ôm người, cũng vẫn vững vàng đặt nàng xuống. Lâm Vị Hi đứng ở mặt đất, lúc này mới kịp phản ứng, những lời này của Cố Huy Ngạn là trả lời vấn đề lúc trước của nàng.

      Nàng mù quáng tự đại, cũng đặt ra tiêu chuẩn vượt quá khả năng của mình. Tâm trạng Lâm Vị Hi rất tốt, nàng bước nhanh đuổi kịp bóng lưng của Cố Huy Ngạn, giọng cũng trở nên hoạt: "Vương gia, vậy lần trước sách còn chưa kể xong. . ."

      "Bây giờ dùng cơm tối , chờ sau đó, nếu nàng có việc phải làm, ta tiếp tục kể cho nàng."

      "Tốt. Vậy liền quyết định như thế nhé?"

      Cố Huy Ngạn cười dừng lại, dứt khoát đưa tay kéo nàng lên cạnh mình, đỡ cho nàng đuổi theo ở phía sau: "Đương nhiên, nàng cái gì chính là cái đó. Yên tâm, mấy ngày nay khó có được thời gian rảnh rỗi lâu như vậy, ta từ chối những xã giao cần thiết bên ngoài, đương nhiên là có thể bồi nàng đọc xong tất cả những quyển sách mà nàng muốn."

      là ngại ngùng, Lâm Vị Hi vẫn rất được lợi, hăm hở đáp ứng: "Đa tạ vương gia."

      Lâm Vị Hi với Cố Huy Ngạn từ thư phòng ra, lúc này Uyển Nguyệt mới dám tới sau lưng Lâm Vị Hi, thấp giọng : "Vương phi, phòng bếp truyền lời, đồ ăn đều chuẩn bị xong, phòng ăn cũng bày biện sẵn sàng, chỉ còn chờ vương gia cùng vương phi."

      Lâm Vị Hi : "Vậy để bọn họ bày cơm , ta cùng vương gia đến bây giờ. Đúng rồi, thế tử với thế tử phi đâu?"

      Uyển Nguyệt khẽ cụp mắt, dám nhìn Yến vương cùng vương phi hình như nắm tay nhau: " Giờ Dậu thế tử phi giờ mới từ Phật đường ra, sau đó trở về Thanh Tùng viên, bây giờ cùng thế tử chờ ở sảnh đường rồi."

      ( Giờ Dậu: 17h - 19h )

      Lâm Vị Hi gật đầu, nữa. Uyển Tinh chuẩn bị xong áo choàng cùng lò sưởi tay, thấy Lâm Vị Hi ra, lập tức tới hầu hạ Lâm Vị Hi mặc quần áo. Cố Huy Ngạn ra ngoài đơn giản hơn so với Lâm Vị Hi, rất nhanh mặc xong áo choàng bên ngoài, mà Lâm Vị Hi vẫn còn sửa sang lại, Cố Huy Ngạn giống những người khác ra bên ngoài chờ, mà là đứng tại cửa, lẳng lặng nhìn Lâm Vị Hi mặc áo choàng rộng rãi. Lớp lông cổ áo bao quanh mặt nàng. Lâm Vị Hi hững hờ đứng đấy, tùy ý để thị nữ cài từng khuy áo, cuối cùng, nàng mới cầm lò sưởi tay, về phía Cố Huy Ngạn: "Vương gia."

      Cố Huy Ngạn đưa tay vuốt lớp lông trắng bên cổ Lâm Vị Hi, khuôn mặt Lâm Vị Hi chỉ bằng bàn tay bị lông tơ bao trùm, ra được tinh xảo thanh diễm.

      " thôi."

      Hai người cùng nhau vào sảnh đường dùng bữa. Lúc Lâm Vị Hi vào cửa vốn định lui lại nửa bước, đằng sau Cố Huy Ngạn, nhưng Cố Huy Ngạn lại cố ý chậm lại, cùng Lâm Vị Hi vào trong tầm mắt mọi người.

      Người trong nhà nhìn thấy Cố Huy Ngạn cùng Lâm Vị Hi tới, vội vàng cúi thấp người vấn an, Cố Trình Diệu cùng Cao Nhiên cũng trước sau hành lễ với hai người hành lễ: "Phụ thân. Mẫu thân."

      Cố Huy Ngạn đạm mạc lại hiền hoà gật đầu, : "Miễn, đều ngồi ."

      Cao Nhiên đứng lên, theo sau lưng Lâm Vị Hi, hơi cúi đầu. Từ khóe mắt Lâm Vị Hi liếc thấy, trong lòng cười khẽ tiếng. Lúc ăn cơm Cao Nhiên theo thường lệ tiếp nhận đũa chia thức ăn cho Lâm Vị Hi. Lâm Vị Hi : " Mấy ngày nay thế tử phi vẫn liên tục chép sách, vốn vất vả rồi, vẫn nên nghỉ tay chút ."

      "Làm sao con dâu dám." Cao Nhiên còn muốn chối từ, Lâm Vị Hi lại cười, : "Ngươi cần phải , tết đến, cả nhà chúng ta khó có dịp ăn bữa cơm đoàn viên, ngươi cứ ngồi . Ngày mai tạm thời dừng việc chép sách lại, thế tử phi bố trí Thanh Tùng viên ăn tết . Hiếu tâm bày tỏ lúc nào cũng muộn, nhưng lúc thế tử ăn tết mà qua quýt được đâu."

      Cao Nhiên nghĩ đến nha hoàn chuyển lời cho mình, trong lòng uất ức, nhưng ngoài mặt vẫn còn phải mang ơn tạ ơn Lâm Vị Hi. Nội trạch là trách nhiệm của Lâm Vị Hi. Lâm Vị Hi dạy dỗ con dâu, ngay cả Cố Huy Ngạn cũng tuỳ tiện ngắt lời. Chỉ có chờ Lâm Vị Hi xong, Cao Nhiên theo lời ngồi xuống, người bên cạnh mới dám mang bát đũa, giọng hầu hạ nàng ta dùng bữa.

      Bên tai truyền đến tiếng bát đũa va chạm rất , mang theo tiếng vang thanh thúy đặc trưng của đồ sứ, Cố Trình Diệu ngồi trước chờ Cao Nhiên, ta hơi có chút nhàm chán nhìn chằm chằm đồ ăn bên tiệc tối, đột nhiên ý thức được chuyện: "Hình như vài ngày rồi cũng thấy bữa tối có tôm cá tươi? Sao lại thế?"

      Nha hoàn phục vụ bên bàn cơm đều dừng chút, lập tức động tác càng nhàng hơn. Cao Nhiên liếc cực nhanh về Lâm Vị Hi chút, đôi mắt chớp chớp xem kịch.

      Trong vương phủ mọi người đều biết, Yến vương thích tôm cá tươi. Thế nhưng Lâm Vị Hi lại vì cùng nguyên phi Thẩm thị tranh hơn thua, tự tiện bỏ tôm cá tươi trong các bữa tiệc hàng năm, ngay cả tiệc thường ngày cũng sửa lại. tại, có người hỏi tới, mà người này là Cố Trình Diệu, thể nghi ngờ hiệu quả càng tốt hơn.

      Lâm Vị Hi nghe được lời đột nhiên cũng có chút hiếu kì, nàng để đũa xuống, nghiêng đầu nhìn về phía Cố Trình Diệu: "Mùa đông tôm cá vốn có ít, có khi khó tránh khỏi còn tươi, có bỏ cũng phải chuyện hiếm lạ gì. Vì sao thế tử cố ý hỏi tới?"

      Ánh mắt Cố Trình Diệu với Lâm Vị Hi đụng vào nhau. Từ khi Lâm Vị Hi gả vào vương phủ đến nay, nàng ít khi nào dùng ánh mắt nghiêm túc như này nhìn ta. Hàng ngày nếu nàng là dáng vẻ mẹ kế tránh ánh mắt của ta, hoặc là dùng cái giọng mỉa mai trào phúng, loại ánh mắt nghiêm túc đường đường chính chính này chân thực hiếm thấy. Cố Trình Diệu nhìn thấy mình trong đôi mắt đen bóng sáng của Lâm Vị Hi thất thần lát, rất nhanh ta thu hồi tinh thần, nghiêm mặt : "Mùa đông tôm cá tuy hiếm thấy, nhưng là phụ thân lại thích, tất nhiên là thể thiếu. Ngay từ khi mẫu thân còn sống, trong phủ luôn có tôm cá cua."

      Chuyện cho tới bây giờ, Cố Trình Diệu vẫn kiên định cho rằng Cố Huy Ngạn thích tôm cá tươi, Lâm Vị Hi cũng biết nên cái gì. Nếu như nàng nhớ lầm, kiếp trước lúc ngẫu nhiên Cố Trình Diệu nhắc đến sở thích của Yến vương, cố ý có đây là Thẩm vương phi cho ta biết. Nếu như là ấn tượng từ hồi có được do mẹ đẻ ra, dễ dàng thay đổi. Nhưng chuyện như ăn cơm này, chỉ cần Cố Trình Diệu hơi dụng tâm chút, tới ba bữa cơm là có thể nhìn ra ngay, tin đồn Yến vương thích ăn tôm cá cua, kỳ căn bản động đũa vào những món này.

      Mà khôi hài chính là, từ đầu đến cuối Cố Trình Diệu vẫn phát đúng, mà những người khác nhận chỉ thị từ chủ tử, cũng vẫn kiên định như cũ truyền bá điều sai lầm này. Thậm chí bây giờ ngay trước mặt Yến vương, bị Cố Trình Diệu ra như thế.

      Vẻ mặt Cố Huy Ngạn bình tĩnh, cũng tỏ thái độ gì, ngay cả khi nghe được con trai ở trước mặt cưỡng ép vì an bày "sở thích", dáng vẻ của Cố Huy Ngạn cũng có bất kỳ thay đổi gì. cũng phải là người thích tuyên dương bản thân, mà hiểu lầm này thực được tầm mười năm rồi. Bây giờ lại ra, mặt mũi của Cố Trình Diệu cũng xuống được, mà toàn bộ vương phủ cũng phải chịu giày vò theo. Việc này thực phải chuyện quan trọng gì, cũng cần thiết phải huy động nhân lực.

      bàn cơm yên lặng lát, sau đó Lâm Vị Hi để đũa xuống, rất ung dung nhận khăn từ trong tay Uyển Tinh, nhàng chấm chấm khóe môi, giọng cũng nhàng: "Thân thể ta tốt, thái y thể ăn quá nhiều hải sản, miễn cho dẫn phát bệnh cũ, cho nên ta liền làm chủ rút lui."

      Lập tức Cố Trình Diệu nghẹn lại, ta ngừng lát, cuối cùng nghiêm nghị : "Nhi thần thất lễ."

      Lâm Vị Hi để ý, chỉ có Cố Huy Ngạn nhàng lườm Lâm Vị Hi chút. Tiểu nương này có đôi khi chuyên môn làm cho người khác tức giận, mà có lúc, lại thông thấu thể tưởng tượng nổi.

      GáiNgoan, Ameri, Chalychanh28 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :