1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 51. Thần nữ

      Triệu Tiềm hoài nghi mình nghe nhầm. Con của Lâm Dũng? Lâm Dũng chẳng lẽ phải là đồng đội của bọn hay sao, mặc dù đầu quân dưới trướng của Yến vương muộn hơn, nhưng Triệu Tiềm cũng gặp qua vị võ sĩ trời sinh này vài lần, là hạt giống tốt. Về sau Triệu Tiềm biết được Lâm Dũng vì cứu Yến vương mà chết, càng cảm thấy thổn thức tiếc nuối. Nhưng vị trí của Lâm Dũng còn thấp hơn Triệu Tiềm chút, vì sao Yến vương lại cưới con của ta vậy? Hai người này thế nào mà lại biết nhau?

      Chu Mậu Thành cũng cảm thấy việc này của Yến vương làm cho vai vế của mọi người đều rất xấu hổ. Ông ta ho khan tiếng, : "Sau này phải Lâm Dũng cũng được vương gia thỉnh phong hầu hay sao. đường khải hoàn về kinh, vương gia qua phủ Thuận Đức đưa hài cốt Lâm Dũng về quê hương, thuận tiện mang con duy nhất của Lâm Dũng về kinh chăm sóc."

      Cho nên chăm sóc con người ta thành Yến vương phi rồi?

      Triệu Tiềm thầm nghĩ may mắn Lâm Dũng biết những chuyện này, việc phát triển đến mức này, cho dù là người này là vương gia tướng quân của mình cũng có chút buồn bực . Tuy nhiên Triệu Tiềm oán thầm oán thầm, nhưng đối với mối hôn này vẫn rất xem trọng. Lần thành hôn này tất nhiên là chính Yến vương nguyện ý, mà lo lắng duy nhất trước khi lâm chung của Lâm Dũng cũng có thể hoàn thành tốt, là tất cả đều vui vẻ.

      Vấn đề duy nhất, đại khái chính là Lâm Vị Hi vốn là vãn bối của bọn , bây giờ thành thê tử của Yến vương, bối phận có hơi phiền toái.

      Lúc Chu Mậu Thành chuyện Cố Huy Ngạn cũng ngăn cản, cũng cảm thấy đây là chuyện khó mà gặp người. Về phần Chu Mậu Thành nháy mắt ra hiệu, Triệu Tiềm giật nảy cả mình. . . Tốt a, Cố Huy Ngạn thừa nhận có chút lúng túng. Lúc nhận lời chiếu cố con của thuộc hạ, ban đầu còn muốn tìm nhà chồng tốt cho nàng, cuối cùng người vào phủ Yến vương ra ngoài nữa, có lẽ phải xin lỗi Lâm Dũng.

      Yến vương tân hôn, bọn những thuộc hạ kiêm chiến hữu cũ này thiếu được trêu ghẹo hai câu, mà xưa nay Cố Huy Ngạn xa cách lạnh lùng cũng tùy theo bọn đùa. Trong lòng Triệu Tiềm lại ồ lên tiếng, thầm nghĩ người thành hôn quả nhiên có khác. Lần này là Yến vương tự biết đuối lý, nếu như bình thường, làm sao Cố Huy Ngạn có thể tùy ý bọn trêu chọc.

      đùa vậy, thực tế Triệu Tiềm hết sức vui mừng, thậm chí khóe mắt có chút cay cay. Từ biệt mấy năm, lúc gặp lại cố nhân vẫn mạnh khỏe, lại có kiều thê làm bạn bên người, Triệu Tiềm thực tình chúc phúc cho bọn . Nhiều năm qua Yến vương nam chinh bắc chiến, bách chiến bách thắng, trong quân đội là chiến thần được đám người tín nhiệm sùng bái, trong vương phủ là trụ cột của già trẻ lớn bé, trong triều lại là liều thuốc an thần cho quân và thần, Triệu Tiềm và Chu Mậu Thành đều xuất phát từ nội tâm tin phục Cố Huy Ngạn, nhưng mà vị chiến thần được tất cả mọi người tôn sùng này, hết lần này tới lần khác trong tình cảm riêng tư lại được như ý, nhiều năm qua lúc nào cũng là thân mình. Bây giờ có người làm bạn bên cạnh, riêng Triệu Tiềm, Chu Mậu Thành, còn có mười vạn đại quân ở Yến địa, đều xuất phát từ nội tâm mừng cho Yến vương, cũng xuất phát từ nội tâm chúc phúc Yến vương phi, nguyện vương phi hòa hảo làm bạn với Yến vương.

      Bạn cũ gặp lại, sau khi trêu chọc lúc, liền nhắc đến triều chính cùng chuyện trong quân đội. Triệu Tiềm bẩm báo tình hình ở biên quan, nhìn về bên cạnh, đột nhiên thấy mỹ nhân tới. Triệu Tiềm còn chưa kịp phản ứng, thấy Cố Huy Ngạn bỏ mấy người chuyện, lập tức bước nhanh về hướng khác.

      Triệu Tiềm đến nửa, miệng còn chưa kịp khép lại, Yến vương rồi. Việc này trước giờ hơn mười năm nay chưa từng có, quả thực thể tưởng tượng nổi. Triệu Tiềm trố mắt, Chu Mậu Thành hiểu , với ông ta: "Đó chính là Yến vương phi." Sau khi xong, Chu Mậu Thành còn có ý riêng bổ sung câu: "Bây giờ giống ngày xưa, ngươi hẳn là cũng thấy ?"

      Triệu Tiềm cũng lộ ra ý hiểu , cười cười, tân hôn a. Ông ta cũng là người có gia đình, tất nhiên là hiểu . Xuất phát từ tôn trọng, Triệu Tiềm cũng nhìn kỹ về hướng Yến vương phi, cho dù vai vế của Lâm thị cũng như con của ông ta. Nhưng bây giờ nàng là Yến vương phi, đó chính là nữ tử ông ta cần dùng tính mệnh để kính trọng, cho nên dù tò mò muốn chết, Triệu Tiềm cũng dám nhìn kỹ về hướng kia.

      Nhưng mà nghĩ tới, lát sau, Cố Huy Ngạn lại trở về, lần này bên cạnh còn có vị nữ tử dung mạo cực kì tinh xảo. Nữ tử da trắng nõn nà, ngọc bội kêu đinh , trâm cài tóc châu ngọc như sao trời điểm xuyết màn đêm. Nhưng những châu báu quý giá ấy đều thể tranh sáng cùng với nàng, nàng mỉm cười, gật đầu đối với đám người Chu Mậu Thành, nhàng chỉnh đốn trang phục hành lễ vạn phúc với bọn họ: "Chu thúc thúc, Triệu Tiềm tướng quân."

      Chu Mậu Thành cùng Triệu Tiềm vội vàng ngăn lại, bây giờ nàng là Yến vương phi, bọn đảm đương nổi lễ này của Lâm Vị Hi. Mặt già của Chu Mậu Thành có chút đỏ, ông ta lườm cực nhanh Cố Huy Ngạn chút, : "Ti chức dám nhận xưng hô như vậy của vương phi."

      Lâm Vị Hi gọi ông ta là "Chu thúc thúc", vậy ông ta với Yến vương tính thế nào? Chu Mậu Thành cũng có mệnh dài chiếm tiện nghi như vậy của Yến vương đâu.

      Đương nhiên Chu Mậu Thành với Triệu Tiềm dám đụng vào đến Lâm Vị Hi, chờ cho bọn đưa tay ra, Lâm Vị Hi cũng thuận thế đứng lên, chỉ làm bán lễ. Nàng thân là vãn bối hành lễ cho hai người này có vấn đề gì, nhưng bây giờ đồng thời còn là Yến vương phi, lại hành lễ vãn bối cũng có chút ổn. Hôm nay Lâm Vị Hi cố ý ra ngoài viện đón Cố Huy Ngạn, nghĩ tới nửa đường gặp cấp kiêm chiến hữu của Lâm Dũng, đều là thuộc hạ đắc lực của Yến vương, về tình về lý, Lâm Vị Hi đều phải chào hỏi hai người này.

      Triệu Tiềm tránh hiềm nghi, dám quá chăm chú nhìn Yến vương phi, nhưng dù là như thế vẫn bị lóa mắt. Trong lúc nhất thời ông ta cũng biết nên cảm thán Lâm Dũng làm sao sinh ra nữ nhi xinh đẹp như vậy, hay là nên cảm thán Yến vương quả là cáo già. Lâm Vị Hi theo lễ phép vấn an với hai người này xong, dù sao nàng cũng là nội quyến của Yến vương, hơi đứng lên chuẩn bị cáo từ. Lâm Vị Hi nhìn Cố Huy Ngạn chút, thăm dò hỏi: "Vương gia?"

      Vừa lúc nãy, Cố Huy Ngạn cùng hai vị này còn bàn bạc chuyện triều đình, Lâm Vị Hi hỏi thăm nhìn về Cố Huy Ngạn. Chu Mậu Thành cùng Triệu Tiềm vẫn còn tinh ý, nhìn đến đây đương nhiên rất có nhãn lực : "Thuộc hạ cùng lão Triệu Chính hẹn ra ngoài uống rượu, để cho các huynh đệ đợi lâu, trước hết cáo từ. Mời vương gia, vương phi thứ tội."

      Thế là Cố Huy Ngạn thuận thế : " mình nàng an toàn, ta về cùng nàng."

      Cố Huy Ngạn mặt đỏ tim đập bỏ lại đám người Triệu Tiềm, cùng Lâm Vị Hi về nội trạch. Chờ cho người dần dần xa, Triệu Tiềm mới dám đùa với Chu Mậu Thành: "Ban đầu ta còn tưởng là bất kể lúc nào có việc đều có thể đến bẩm báo với Yến vương. Bây giờ xem ra là ta hiểu phong tình, vậy mà chuyện với Yến vương lâu như vậy, chậm trễ người ta tân hôn."

      Chu Mậu Thành cười to: "Ngươi ở phủ Yến vương chờ thêm mấy ngày, có thể quen thôi."

      Bây giờ Cố Huy Ngạn có ở đây, hai người bọn lại thiếu được rất nhiều sau lưng Yến vương, Chu Mậu Thành biết chuyện này rất , dứt khoát cho Triệu Tiềm từ lúc phủ Thuận Đức đưa hài cốt cho Triệu Tiềm. Hai người bọn họ vụng trộm bát quái rất nhiều, đến cuối cùng mới nhìn nhau cười tiếng, vừa lòng thỏa ý.

      Chuyện riêng của Yến vương, cái này khó mà có được.

      Lâm Vị Hi cùng Cố Huy Ngạn hành lang, hôm nay trời lại tối tăm mù mịt, mới được nửa đường, trời lại bắt đầu đổ trận tuyết.

      "Vương gia, kể từ hôm nay chàng cần phải tới phủ nha rồi đúng ? Ngày mai cũng cần dậy sớm vào triều?"

      "Đúng."

      " sao?" Lâm Vị Hi rất hoài nghi, ngày bình thường Cố Huy Ngạn bận bịu vô cùng, ngay cả Lâm Vị Hi, cũng chỉ có thể khi trời tối mới nhìn thấy . Đến ngày thứ hai nàng còn chưa tỉnh, Cố Huy Ngạn dậy sớm ra ngoài rồi. Bỗng nhiên biết được từ hôm nay đến ngày mười lăm, Cố Huy Ngạn đều có thể ở trong vương phủ. Lâm Vị Hi rất hoài nghi chỉ sau khắc Yến vương bị người khác gọi .

      Cố Huy Ngạn bật cười, : "Đương nhiên là . Bình thường ta vẫn bề bộn nhiều việc bên ngoài, bỏ bê chuyện nhà, mấy ngày nay có thể giúp nàng tay rồi."

      Mặc dù Lâm Vị Hi còn chưa nhận lời, nhưng trong ánh mắt dao động ý cười. Đêm qua tuyết vừa rơi, mặc dù quét hai bên đường, nhưng trong cánh rừng tuyết vẫn đọng tầng dày. trận gió thổi qua, hạt tuyết vừa vặn rơi trán Lâm Vị Hi. Lâm Vị Hi đưa tay khẽ vuốt, ngửa đầu nhìn về bầu trời trắng xóa: "Tuyết rơi rồi."

      Cố Huy Ngạn cũng nhìn ra bên ngoài chút, nắm chặt cổ áo choàng của Lâm Vị Hi: "Bên ngoài gió lớn, cẩn thận nhiễm lạnh."

      Lâm Vị Hi phục trừng Cố Huy Ngạn chút: "Ta cũng phải tiểu hài tử, làm sao ngay cả chuyện này cũng biết? muốn chàng luôn luôn coi ta là tiểu hài tử."

      Cố Huy Ngạn cười thắt chặt dây áo choàng cho nàng, ra: "Được."

      Lâm Vị Hi nhìn ra ngoài , trước mắt đều là mảnh trắng xóa, vừa vặn chỗ này là bậc thang xuống, có thể nối thẳng với mặt đất phủ đầy tuyết phía ngoài. Lâm Vị Hi dứt khoát bỏ lại nha hoàn cùng Cố Huy Ngạn, chính mình chạy ra, tận đến khi để lại rất nhiều dấu chân mặt tuyết đọng, mới cười về phía Cố Huy Ngạn: "Vương gia, chàng nhìn, tuyết rơi!"

      Cố Huy Ngạn đứng hành lang, mỉm cười nhìn hành động của Lâm Vị Hi. Còn chính mình phải tiểu hài tử, lớn đến đâu, vẫn còn chơi trò giẫm tuyết của trẻ con như này. Đột nhiên ánh mắt Cố Huy Ngạn khẽ động, muốn cái gì, đáng tiếc muộn. Có lẽ là bởi vì chịu nổi gánh nặng, cũng có lẽ bởi vì tiếng của Lâm Vị Hi làm kinh động, nhánh tùng bị ép cong run lên, bỗng nhiên gảy trở về, làm đám tuyết trắng cây tùng rơi xuống dưới, vừa vặn rơi trúng đầu Lâm Vị Hi.

      Bất ngờ đầu rơi xuống đống tuyết lạnh, Lâm Vị Hi ngại phiền phức nên mang mũ trùm, tại tuyết đọng rơi đúng vào trong cổ của nàng. Tuyết rơi vào người rất lạnh, Lâm Vị Hi "A" tiếng, lập tức phủi tuyết đầu xuống.

      Hạ nhân ở hành lang dám cười, thế nhưng Cố Huy Ngạn lại buồn cười, nhàng bật cười tiếng. về phía Lâm Vị Hi, vừa cười khẽ vừa thay nàng phủi tuyết đỉnh đầu: "Còn chính mình phải tiểu hài tử, bây giờ thế nào?"

      Lâm Vị Hi bị kích thích toàn thân giật mình cái, nàng phủi tuyết sau cổ áo, nghe được Cố Huy Ngạn như vậy, là vừa tức giận lại ủy khuất: "Làm sao ta biết lại trùng hợp như vậy, rơi đống tuyết, còn vừa vặn rơi đầu ta đâu."

      Cố Huy Ngạn cũng nhịn được nữa cười to, khó khi nào thoải mái như này, trong ánh mắt đều là ý cười che giấu chút nào. hơi cúi đầu, cẩn thận nhặt tuyết vụn trong tóc Lâm Vị Hi ra ngoài.

      Uyển Tinh Uyển Nguyệt đều rất có nhãn lực, các nàng tiến lên đưa lò sưởi tay cho Lâm Vị Hi, sau đó lại lui về ngăn các tỳ nữ khác, cho các nàng quấy rầy vương gia cùng vương phi. Cố Huy Ngạn cụp mắt phủi tuyết người Lâm Vị Hi, còn có thể nhìn thấy mặt là ý cười. Mà Lâm Vị Hi ôm lò sưởi tay, gương mặt hồng hồng, nhìn xem cũng phải là dáng vẻ cao hứng.

      Áo choàng lông ôm lấy cổ Lâm Vị Hi, nổi bật lên làn da óng ánh, ngũ quan tinh xảo, đằng sau là cả mảng tuyết trắng xóa cùng những gốc cây cổ thụ trong vườn, càng phát ra ánh sáng long lanh, quả thực giống như thần nữ từ thiên cung. Mà Cố Huy Ngạn cao lớn tuấn mỹ, mặc dù mang theo ý cười, nhưng động tác phủi tuyết cho nữ tử lại cẩn thận nhu hòa. bức tranh tưởng đối lập mà lại hài hòa đến kinh người, cho dù ai nhìn thấy đều phải thốt lên câu thần tiên quyến lữ.

      Cố Trình Diệu đứng tại chỗ ngoặt khác hành lang, lúc tới vừa vặn nhìn thấy màn này. Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy Lâm Vị Hi hoạt bát như này, cũng là lần đầu tiên thấy ánh mắt phụ thân ôn nhu như thế. Hai người xứng đôi, bước chân của ta khỏi dừng lại, trong lúc nhất thời cũng biết là nên coi như có gì mà ra ngoài, hay là nên làm bộ thấy mà lui trở về.

      Cố Trình Diệu do dự bao lâu, Uyển Nguyệt mắt tinh, thấy ta: "Thế tử?"

      Lâm Vị Hi cùng Cố Huy Ngạn đều ngẩng đầu, nhìn về hướng này. Cố Trình Diệu có cách nào, chỉ có thể tiến lên hai bước, lộ diện hoàn toàn trong tầm mắt mọi người: "Phụ thân, mẫu thân."

      Cố Huy Ngạn thấy là Cố Trình Diệu, chỉ lãnh đạm gật đầu, sau đó tiếp tục cúi đầu nhặt tuyết cổ áo Lâm Vị Hi. Mà ý cười mặt Lâm Vị Hi rất nhanh thu lại, vẻ mặt kiêu ngạo xa cách, gật đầu ra hiệu với Cố Trình Diệu: "Thế tử."

      Phảng phất chỉ trong nháy mắt, Lâm Vị Hi từ mỹ nhân hoạt sắc sinh hương khôi phục thành kế mẫu cao cao tại thượng, đoan trang lãnh đạm. Cố Trình Diệu biết trong lòng là cảm xúc gì, cũng biết vì cái gì, ánh mắt của ta bắt được rất nhiều chi tiết, ví như tay phụ thân nhặt tuyết đầu Lâm Vị Hi, cái tay khác rơi vào eo của Lâm Vị Hi. Khoảng cách của hai người rất gần, mà Lâm Vị Hi đối với gần gũi này vô cùng thản nhiên, cảm thấy khó chịu chút nào.

      Đôi mắt Cố Trình Diệu để lại dấu vết dạo qua vòng, Lâm Vị Hi đáp lễ vấn an của Cố Trình Diệu, đột nhiên cảm giác đỉnh đầu đau xót. Nàng che tóc, bị đau ngẩng đầu lên án: "Vương gia, vừa rồi chàng nắm chặt tóc làm đầu ta bị đau!"

      " sao? Ta chú ý." Cố Huy Ngạn bình tĩnh tự nhiên thu tay lại, phảng phất là lỡ tay. nhìn Lâm Vị Hi bởi vì bị đau mà ánh mắt long lạnh như nước, lần đầu tiên cảm thấy xin lỗi, vuốt vuốt tóc Lâm Vị Hi, thấp giọng hỏi: "Đau lắm hả?"

      GáiNgoan, Ameri, Chalychanh37 others thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Sao mà chăm sóc như ái nữ vậy Yến Vương ơi! Thiệt là nghẹn chết tui mà
      Lừa tình thích bài này.

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Thổi thổi đỡ đau!
      Thân thân(hôn hôn) hết đau thôi!!:yoyo51::yoyo51:
      Lừa tình thích bài này.

    4. Hoa bé nhỏ

      Hoa bé nhỏ Active Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      153
      Bạn Yến nuôi vợ như nuôi con :3:3:3
      Bảo Vy197Lừa tình thích bài này.

    5. Bảo Vy197

      Bảo Vy197 Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      1,461
      Sủng vk tận trời. Cố lên editor . Ủng hộ b n:yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      Lừa tình thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :