1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 50. Chép phạt
      Bước vào tháng mười hai, lễ tết cuối năm cũng tới gần, nhà nào cũng bắt đầu bận rộn. Mấy ngày nay có tuyết rơi, trời đất trắng xóa, hương vị tất niên cũng đậm hơn nhiều.

      Bên trong Phật đường, thị nữ cầm cặp lồng đỏ trong tay, vội vàng từ bên ngoài vào. Vừa mới vào cửa, nàng ta vừa dậm chân, vừa rũ tuyết đọng mũ trùm đầu xuống, hướng bên trong hô tiếng: "Thế tử phi, nô tỳ đưa canh nóng tới cho ngài."

      Cao Nhiên ôm lò sưởi tay ngồi ở bên cạnh cái bàn thấp, người là áo choàng lông sóc dày. Cho dù vậy, nha hoàn bên cạnh vẫn liên tục khều than trong chậu, sợ Cao Nhiên bị đông lạnh.

      Phật đường vốn thanh tịnh, lại quanh năm liên tục đèn nhang, mùa hè mát mẻ, vào đông cái lạnh càng thấm vào tận chân tơ kẽ tóc của người ta. Cao Nhiên bị Lâm Vị Hi phạt chép hiếu kinh trong Phật đường. Ban đầu Cao Nhiên cảm thấy chỉ cần hai ba ngày là có thể chép xong, thế nhưng khi nàng ta tới mới biết, tình hình cũng lạc quan như vậy.

      Cũng may mặc dù Lâm Vị Hi phái người đến xem Cao Nhiên chép sách, nhưng cũng ngăn cản người phía dưới đem đồ tới cho Cao Nhiên. Cao Nhiên ngại nơi này u lạnh lẽo, đặc biệt sợ đến ở thời gian ảnh hưởng tới sinh dục của chính mình, liền để cho người ta chuyển đến mấy chậu than, còn có đệm, ghế ngồi, gối dựa các loại, dường như đem Phật đường thanh phạm uy nghiêm cải tiến thành noãn các của nàng ta.

      Ngưng Phù vừa mới ra ngoài, chính là về Thanh Tùng viên lấy trà nóng cùng bánh ngọt mới ra lò. người Cao Nhiên mặc quần áo giữ ấm dày, lúc cầm bút vốn có chút bất tiện, chờ lúc Ngưng Phù đem trà bánh từng cái bày bàn, tay Cao Nhiên run cái, dưới ngòi bút viết sai chữ. Cả trang giấy sắp viết xong lại phải bỏ .

      Trong lòng Cao Nhiên đột nhiên nổi lên cỗ nóng giận vô danh, nàng ta quăng bút ném bàn, tiếng va chạm của cán bút với đồ sứ vang lanh lảnh, bên trong Phật đường yên tĩnh hết sức ràng. Động tác của Ngưng Phù dừng chút, Đào ma ma nhìn thấy sắc mặt của Cao Nhiên tốt, vội vàng từ phía sau đẩy Ngưng Phù: "Thế tử phi còn chép sách, ngươi mang những đồ ăn uống này tới làm cái gì, chẳng phải là làm trễ nải việc chép sách của thế tử phi hay sao? Mau ra."

      Miệng Ngưng Phù hơi há ra, phải thế tử phi lạnh, để nàng ta trở về lấy chút đồ ăn nóng tới sao? Ngưng Phù lời đem đĩa cất vào trong hộp, khom người lui ra.

      Cao Nhiên bực bội vô cùng. Bây giờ là cuối năm rồi, mấy ngày nay biết trong phủ bận rộn đến đâu, thế nhưng nàng ta lại bị Lâm Vị Hi giam ở Phật đường, đến cả người ngoài cũng thấy mặt. Cao Nhiên trầm ngồi lúc, hỏi: "Mấy ngày nay quản đều tới Cảnh Trừng viện giao đối bài?"

      "vâng." Đào ma ma cẩn thận , "Vương phi đem sân bên ngoài Cảnh Trừng viện tạo thành nơi gặp hạ nhân, bình thường mỗi ngày vào giờ Tỵ, bà tử quản đều đến đó bẩm báo công chuyện với vương phi, xin chỉ thị sắp xếp mỗi ngày, nếu như vẫn nắm , tới giữa trưa giờ Thân lại . Ngoại trừ hai giờ này, trừ phi có chuyện gấp đột nhiên phát sinh, nếu vương phi gặp bất luận kẻ nào. Vương phi , nếu là những bà tử quản bà này đến chuyện lông gà vỏ tỏi cũng đến hỏi nàng, ngày vương phi cũng làm được việc gì cả. Dứt khoát tập trung mọi người vào canh giờ nhất định, vương phi có lời gì, cũng có thể lần ."

      ( Giờ Tỵ: 9h – 11h. Giờ Thân: 15h - 17h.)
      Bốc ma ma bị điều đến Thanh Tùng viên, mặc dù vẫn là đại quản , nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra Bốc ma ma là bị đoạt quyền. Chỉ là quản lý vụ trong vương phủ, nhưng Bốc ma ma còn có thể quản bên người thế tử, thể diện vẫn như cũ, lúc này mới gây nên phản ứng thôi. Nước thể ngày có vua, trong vương phủ cũng thể có người chủ quản. Bốc ma ma rời , người quản đương nhiên là vương phi rồi. Tác phong làm việc của Lâm Vị Hi khác biệt hoàn toàn so với Bốc ma ma, những quy củ ràng rất nhiều, cũng định ra được thời gian bẩm báo công việc, trong ngày ngoại trừ hai canh giờ này, Lâm Vị Hi cho phép quản muốn đến lúc nào đến. Cho dù người đứng ngoài viện của nàng, chỉ cần phải hai canh giờ này, Lâm Vị Hi gặp tức là gặp.

      Bà tử ma ma quen nhàn hạ lười biếng đương nhiên ngại Lâm Vị Hi phiền phức. Nhiều lần có việc, thế nhưng là sau khi ăn mấy lần canh bế môn, bây giờ trong vương phủ còn có người dám chống đối, tất cả đều ngoan ngoãn nghe lời, làm theo cầu của Lâm Vị Hi. Cứ như vậy, quản mỗi ngày đều được đến gặp Lâm Vị Hi, bà tử dùng mánh lới trộm thời gian còn dám ra ngoài đánh bạc uống rượu, còn có những người tuy an phận nhưng có chút ngu xuẩn đều có thể nhìn thấy chủ tử phía của mình, vẫn có thể biết mình nên làm gì, có lời gì cũng có thể kịp thời đưa lên. Quản bắt đầu vào nề nếp, đến mức cả ngày cũng thấy người, nha hoàn vú già phía dưới có người có thể hỏi, làm việc cũng nhanh nhẹn rất nhiều. Mới chỉ qua mấy ngày, trong vương phủ dưới ràng, trật tự rành mạch, mắt thường cũng có thể thấy hiệu suất làm việc dần thay đổi .

      thay đổi trong phủ thể gạt được ánh mắt của mọi người, cho dù ban ngày Cao Nhiên vẫn ở trong Phật đường, nhưng cũng biết được hai. Trước khi vào đây Cao Nhiên vẫn còn rất tự tin, Lâm Vị Hi chỉ là cửa nhà nghèo, làm sao có thể hơn được chính mình từ phủ quốc công kiến thức rộng rãi. Phủ Yến vương tương đương với xí nghiệp hạng trung ở kiếp trước, tùy tiện tiếp đón chừng vài trăm người khẳng định xảy ra rối loạn. Chờ Lâm Vị Hi bị bêu xấu, có năng lực thay đổi vương phủ lớn như thế, quyền quản lý kia sớm muộn gì vẫn là phải rơi về tay Cao Nhiên. Đến lúc đó, Hiếu kinh này trăm lần có chép, cũng ai dám gì.

      Cho nên Cao Nhiên vẫn luôn ung dung vội, thế nhưng mỗi ngày trôi qua, thời tiết càng ngày càng lạnh, cửa ải cuối năm cũng càng ngày càng tới gần, mà những lộn xộn nhiễu loạn như trong dự liệu của Cao Nhiên vẫn xảy ra. Cao Nhiên đứng ngồi yên, mấy ngày liền đều cho người ra ngoài hỏi thăm, phát Lâm Vị Hi đem vương phủ rộng lớn như vậy quản lý ngay ngắn ràng, nàng ta vừa chấn kinh vừa cảm thấy thể tin được.

      Làm sao có thể chứ, Lâm Vị Hi người vừa mới bước chân vào cửa, ngay cả hạ nhân trong phủ còn chưa nhận thức được hết, đối với quan hệ rắc rối của mấy gia nô này cũng hoàn toàn biết gì cả. tân vương phi mù dở như nàng, làm sao có thể an bài người thỏa đáng?

      Cao Nhiên nghĩ ra, nàng ta cố gắng coi khủng hoảng ngừng trỗi dậy trong nội tâm mình. Cao Nhiên cau mày suy nghĩ nửa ngày, chỉ có thể đem hành động của Lâm Vị Hi giống như chó ngáp phải ruồi. Cao Nhiên ngồi bất động hồi, vẫn cam lòng hỏi: "Cuối năm nhiều chuyện như vậy, chuẩn bị yến hội, chọn mua đồ tết, thẩm tra sổ sách đối chiếu cửa hàng điền trang, còn có đưa lễ vật vào cung cùng các phủ, giải quyết người dưới hiếu kính đưa lên, những chuyện này đều do tay nàng ấy an bài?"

      "Vâng." Đào ma ma , "Nghe mấy ngày nay viện tử của vương phi đặc biệt bận bịu, trong viện Cảnh Trừng người đến người đều như thoi đưa, tất cả là do tay vương phi an bài."

      tân nương mới vào cửa được tháng dám xử lý những chuyện trọng đại như vậy, bản lãnh chắc chắn tầm thường. Trong lòng Cao Nhiên là tư vị gì, tháng hai nàng ta vào cửa, đến bây giờ gần năm rồi, nhưng cũng còn dám giải quyết những chuyện phức tạp to lớn như vậy, nhất là trong đó liên quan đến các vị quý nhân trong cung, đáp lễ đám người quyền quý như thủ phụ, đây cũng phải là chuyện đùa. Nhưng Lâm Vị Hi tháng mười mới thành hôn, có thể là vừa mới vào cửa tiếp nhận đại rồi, đối mặt với đám người hoàn toàn xa lạ, lại có ma ma bên cạnh chỉ bảo, dù là đặt vào nhà ai, cũng ai dám coi thường.

      Đào ma ma thấy Cao Nhiên yên lặng, trong lòng bà ta cũng chịu nổi. Ở nhà mẹ đẻ Cao Nhiên đường lên, về sau lại cao gả, mặc dù Cao Nhiên chỉ là thứ nữ, nhưng những năm này vẫn mực thuận lợi mà , lúc nào phải chịu áp chế lớn như thế. Đột nhiên bây giờ lại nhảy ra người có địa vị cao hơn Cao Nhiên, tiếng cũng có trọng lượng hơn, đến năng lực cũng mạnh hơn, đừng Cao Nhiên, ngay cả Đào ma ma cũng chịu được.

      Thời gian dường như lại lần nữa trở lại năm Cao Nhiên mười mấy tuổi, vẫn luôn bị ánh sáng của Cao Hi bao trùm. Lúc đó chính là như vậy, Cao Hi có thân phận đích trưởng tôn nữ, có ngoại tổ mẫu là đại trưởng công chúa, cầm kỳ thi họa thứ nào cũng xuất sắc đến mức để cho người ta phải ngưỡng vọng. Khi đám tiểu bối ở phủ quốc công nhắc đến trưởng tỷ, đều là cảm giác sợ hãi thán phục lẫn cực kỳ hâm mộ, ngay cả tia ghen ghét cũng dám có. Cao Nhiên luôn luôn cảm thấy nàng ta thua là thua ở thân phận thứ nữ. Cho nên những năm đó nàng ta vẫn luôn nóng lòng kinh doanh, nghĩ hết tất cả biện pháp mua chuộc người ở bên cạnh Cao Hi, lấy được đồ của Cao Hi. Sau này còn trời xui đất khiến gả cho Cố Trình Diệu. Cao Nhiên vốn cho rằng đến đây là kết thúc rồi. Cuối cùng nàng ta cũng chứng minh được với tất cả mọi người là mình tốt hơn rất nhiều so với Cao Hi, đích thứ khác biệt chỉ là thành kiến. Nực cười thay, nàng ta phấn đấu lâu như vậy, dường như bây giờ lại trở về điểm xuất phát.

      Bên ngoài có người tới, Đào ma ma ra chút, lúc trở về sắc mặt có chút xấu hổ. Bà ta nhìn thấy sắc mặt Cao Nhiên tốt, nhưng cũng dám giấu, chỉ có thể ấp úng : "Thế tử phi, thế tử chuẩn bị cho kỳ thi mùa xuân, mấy ngày nay về. Bốc ma ma thế tử phi còn phải chép kinh Phật, chỉ sợ có thời gian hầu hạ thế tử, liền để Vân Tuệ theo thế tử thư phòng."

      Cao Nhiên bỗng nhiên hoàn hồn, bàn tay còn nắm chặt, móng tay đâm sâu vào da thịt. Hôm đó Cố Trình Diệu bị Yến vương trừng phạt thế nào nội viện có quyền được biết. Cao Nhiên chỉ biết là lập tức Cố Trình Diệu phải làm rất nhiều bài học, ngày thường đến mặt cũng thấy. Bây giờ Cố Trình Diệu càng là muốn làm tổ trong thư phòng, Cao Nhiên có thể hiểu được nam tử có lòng cầu tiến, nàng ta cũng nguyện ý ủng hộ. Nhưng ủng hộ của nàng ta chỉ là Cố Trình Diệu kham khổ đọc sách, mà phải là bỏ xuống người thê tử là nàng ta, mang theo nữ tử khác sớm chiều làm bạn, hồng tụ thêm hương.

      Bốc ma ma ngăn người của Cao Nhiên, còn đưa Vân Tuệ đến thư phòng, bọn cho rằng người khác nhìn ra tâm tư xấu xa của mình hay sao? Cao Nhiên tức giận ít, cuối cùng vẫn phải hít sâu nhịn xuống. nhẫn thành đại được, nơi này là cổ đại, tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường. Dù sao nàng ta mới là chính thê, tạm thời nhịn chút những tiện tỳ này, đừng để Cố Trình Diệu sinh ra ý kiến với mình mới là đại . Đợi sau này nàng ta sinh ra nhi tử, địa vị vững chắc, cũng phải có thể tùy ý xử trí những này tiện tỳ này sao?

      Cao Nhiên khó khăn bình phục cơn tức giận trong lòng, nàng ta nhìn mảnh Hiếu kinh trước mắt, lại bực bội. Ai mà kiên nhẫn chép những thứ cặn bã phong kiến này, ngoại trừ lãng phí thời gian còn có tác dụng gì? Nữ tử học tập cầm kỳ thư họa chính là vì lấy chồng, bây giờ nàng ta là cao gả, còn cần những chuyện này để làm gì? Thời gian ấy, Cao Nhiên có thể ra ngoài tham gia yến hội, cùng quý thái thái các nhà giao thiệp, cũng có thể nhìn oanh oanh yến yến bên người Cố Trình Diệu.

      Cao Nhiên dừng chút, biết mình cũng thể chậm trễ hơn được nữa. Nàng ta gọi Đào ma ma tới, đưa lỗ tai . Đào ma ma hiểu , lát sau, người từ cửa hông phủ Yến vương ra ngoài về hướng phủ quốc công.

      Bên trong Cảnh Trừng viện, cuối cùng Lâm Vị Hi cũng giải quyết tốt những quản đến đây bẩm báo vụ trong phủ, nàng trở về phòng mình, Uyển Tinh vội vàng chèn gối mềm sau lưng, Uyển Nguyệt cũng đưa trà nóng cho Lâm Vị Hi: "Vương phi, ngài bận rộn cho tới trưa, uống chén trà thấm giọng ."

      "Được." Lâm Vị Hi tiếp nhận trà, nhấp ngụm, hỏi: "Phật đường bên kia, vị kia vẫn chưa chép xong?"

      đến cái này, vẻ mặt Uyển Nguyệt có chút quái: "Chỉ nhiều hơn quyển so với hôm qua."

      Lâm Vị Hi đặt tách trà xuống, nàng cũng thể tưởng tượng nổi. Lâm Vị Hi thừa nhận lúc trước nàng phạt Cao Nhiên là có chút tư tâm, để nàng ta chép phạt trăm lần, thế nhưng Hiếu kinh đến hai ngàn chữ, chỉ là nhiều lần chút, hai mươi ngày còn chép hết hay sao? Lâm Vị Hi dự tính thời gian là nửa tháng, nữ quyến phạm sai lầm, cấm túc chép sách nửa tháng là chuyện rất bình thường, trừng phạt này cũng nặng , tránh thời điểm cuối năm lại Cao Nhiên lại có mặt, người nhiều chuyện còn nàng khắc nghiệt con dâu. Nhưng Lâm Vị Hi nghĩ tới, Cao Nhiên ở trong đó hơn hai mươi ngày, từ đầu tháng đến gần cuối năm, vẫn còn chưa xong.

      ra xấu hổ. Cuối năm các nhà các hộ bắt đầu qua lại, rất nhiều phu nhân đến vương phủ, chỉ gặp Lâm Vị Hi mà thấy Cao Nhiên, khó tránh khỏi muốn hỏi lần. Mấy ngày nay Lâm Vị Hi giải thích nhiều lần với người khác, sở dĩ thế tử phi vắng mặt, bởi vì nàng ta còn chép Hiếu kinh cho Yến vương.

      Dù sao người mất mặt chính là Cao Nhiên, lại có Yến vương làm lá chắn, Lâm Vị Hi thản nhiên . Thư pháp của Cao Nhiên xuất sắc, chép hết trăm lần Hiếu kinh, còn có thể trách Lâm Vị Hi sao?

      Đường đường nữ nhi quốc công phủ, thế tử phi phủ Yến vương, chữ viết dễ nhìn cũng thôi, ngay cả cẩn thận nắn nót cũng làm được là kiểu gì. Kiến thức cơ bản qua loa sơ sài đến thế này, Lâm Vị Hi xấu mặt thay Cao Nhiên, tầm mười năm học hành, Cao Nhiên học được cái gì vậy?

      Đuôi lông mày Lâm Vị Hi khẽ nhướn lên, cũng che giấu mỉa mai trong mắt mình, Uyển Nguyệt cũng cảm thấy thế tử phi có dáng vẻ, nhưng loại lời này phải nàng ta có thể , Uyển Nguyệt chỉ có thể dời chủ đề, ra: "Vương phi, hôm nay hai mươi ba, từ hôm nay vương gia có thể hưu mộc, cần phải vào triều."

      ( Chị em chăm đọc ngôn tình cổ đại cũng biết hưu mộc là gì rồi đúng . Nó cũng tương đương với ngày nghỉ của công chức làm )
      Bất tri bất giác, hai mươi ba rồi. Lâm Vị Hi nhìn sắc trời bên ngoài, đứng lên : "Hôm nay hưu mộc, vương gia phải nghị trong cung, tại e là trở về rồi. Ta ra bên ngoài nhìn xem sao."

      Uyển Tinh ai tiếng, sốt ruột : "Vương phi, từ sáng cho tới trưa hôm nay ngài đều sắp xếp công việc cho hạ nhân, cả người đều nhức mỏi rồi, ngài cứ nghỉ lát rồi lại ra."

      Lâm Vị Hi nhanh chân bước ra ngoài, thèm để ý : " cần."

      Cửa chính phủ Yến vương, Cố Huy Ngạn mới từ trong cung trở về, mang người vào trong vương phủ. theo phía sau chính là Triệu Tiềm và Chu Mậu Thành.

      Triệu Tiềm cũng là lão tướng theo Cố Huy Ngạn nhiều năm rồi, ông ta sớm nghe Yến vương đại hôn, nhưng ngặt nỗi thân ở biên quan, thể tham gia, chỉ có thể sai người đưa hạ lễ đến kinh thành. Bây giờ cuối năm về kinh báo cáo công tác, Triệu Tiềm mượn cơ hội này mới có thể đến phủ Yến vương, chính miệng tiếng "Chúc mừng." với Cố Huy Ngạn .

      "Vương gia, thuộc hạ chúc mừng ngài tân hôn vạn phúc. Thời điểm tháng sáu nghe được tin thuộc hạ muốn đến chúc mừng ngài, chỉ là ở biên quan vụ phức tạp bề bộn, vẫn thoát thân nổi, đến tận bây giờ mới tìm được cơ hội vào kinh thành."

      "Cũng sao cả. Ngươi tận tâm trông coi biên quan mới là chuyện quan trọng."

      "Thuộc hạ hiểu . Thuộc hạ sợ phụ tấm lòng của vương gia, khắc cũng dám buông lỏng." Triệu Tiềm bắt đầu cảm thán : " Trước đó thuộc hạ vẫn luôn cảm thấy ngài thân mình, mặc dù rảnh rỗi mạnh mẽ đấy nhưng vẫn khó tránh có chút tịch. Bây giờ ngài cưới tân vương phi, là giải quyết xong mối bận tâm trong lòng chúng lão thần nhiều năm qua a."

      Thường ngày bất kể là tướng sĩ thân thiết cỡ nào, chỉ cần nhắc đến chuyện tục cưới vương phi, sắc mặt Cố Huy Ngạn kiểu gì cũng lạnh lùng trầm xuống. Lúc đầu Triệu Tiềm chuẩn bị tốt, kết quả ông ta lại phát Cố Huy Ngạn cũng dừng bước, sắc mặt còn rất nhu hòa, Triệu Tiềm giật nảy cả mình, vô ý thức nhìn về phía Chu Mậu Thành.

      Chu Mậu Thành hiểu , tiếp: "Vương phi mỹ mạo thiện tâm, cũng chân thành đối với mọi người, tình cảm của vương gia với vương phi rất hòa hợp."

      Chu Mậu Thành là người dính máu lăn lộn mà đến tận bây giờ, có thể được ông ta đánh giá là "Chân thành với mọi người", có thể nghĩ đây là đánh giá cao cỡ nào. Triệu Tiềm càng cảm thấy kinh ngạc, ông ta nhìn thấy Cố Huy Ngạn đối với việc này cũng có vẻ là vui, hiển nhiên cảm thấy tân vương phi mười phần hoàn mỹ. Triệu Tiềm ngạc nhiên, liền đem lòng hiếu kỳ hỏi lên: "Vẫn chưa từng bái kiến vương phi, chỉ là biết vương phi là người nơi nào?"

      Dựa theo đánh giá cao với vị tân vương phi này, vấn đề vừa rồi của Triệu Tiềm là rất bình thường. Thế nhưng nghĩ tới bầu khí lập tức trở nên kỳ quái, Cố Huy Ngạn ở phía trước nên nhìn vẻ mặt, chỉ có Chu Mậu Thành lại dùng sức ho khan.

      Triệu Tiềm hiểu: "Thế nào?"

      Chu Mậu Thành nhanh về phía trước, lại nháy mắt với Triệu Tiềm: "Ngươi còn nhớ kỹ Lâm Dũng ? Vương phi chính là con của ta."

      Triệu Tiềm há hốc miệng, hơn nửa ngày vẫn kịp phản ứng: "Lâm Dũng... Con ?"

      ( Chúng ta cùng nhau được gần 1/2 quãng đường rồi )
      GáiNgoan, Ameri, Chalychanh35 others thích bài này.

    2. Hoa bé nhỏ

      Hoa bé nhỏ Active Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      153
      Lấy vợ trẻ quá nên hơi ngại hí hí
      Lừa tình thích bài này.

    3. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Mụ Cao Nhiên suốt ngày khinh thường cổ đại, ra vẻ ta đây người hiênh đại coi người cổ đại ra gì. Sao bả nghĩ đến tại bả ăn, uống, mặc, ở, lại đều ở cổ đại. Thậm chí lấy chồng cũng là người cổ đại?

      mất mặt cho team xuyên quá!
      Lừa tìnhlevuong thích bài này.

    4. sakura318

      sakura318 New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      2
      lại 1 bộ hay ta đào hố a
      cám ơn bạn dịch nhiều
      Lừa tình thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Kaka, vấn đề ngại ngừng của Yến Vương là lấy con của đồng đội cũ đấy
      Lừa tình thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :