1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      chịu cũng phải chịu bạn Cao Nhiên nhé. Cho bạn biết cảm giác ntn gọi là bê đá đập chân mình.

      Thanks editor nhiều nha.
      Lừa tình thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      quá ta ơi, 10 điểm cộng cho Yến Vương!
      Bảo Vy197Lừa tình thích bài này.

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Thẩm vương phi mà to á? Lầm rồi nha các cưng. Lâm vương phi giờ quyết hết nhá nhá!!!
      Lừa tình thích bài này.

    4. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 49. Khác nhau

      Kết quả này đối với Bốc ma ma coi như là tốt đẹp, nhất là có Triệu bà tử bởi vì nhận hối lộ mà bị phạt nặng đuổi ra vương phủ ở phía trước. Lúc đầu Bốc ma ma chuẩn bị tốt tâm lý, nếu như Lâm Vị Hi dùng thủ đoạn tương tự để đối phó bà ta, bà ta kích động đông đảo hạ nhân ở vương phủ gây . Nhưng mà nghĩ tới, thực tế Lâm Vị Hi xử lý so với thanh thế trước đó của nàng, là sấm to mà mưa lại .

      Mặc dù từ trong vương phủ xuống chức đến Thanh Tùng viên, nhưng Thanh Tùng viên là nơi thế tử sinh hoạt hàng ngày, tầm quan trọng cần cũng biết. Sau khi Bốc ma ma nghe được lên tiếng, đương nhiên cũng cần thiết tổ chức người gây rối làm gì. Mà Cố Trình Diệu nghe đến đó cũng nhàng thở ra, là Bốc ma ma cũng có lỗi, nhưng nếu để cho Lâm Vị Hi phạt nặng, Cố Trình Diệu cũng muốn, may mắn Lâm Vị Hi chỉ điều Bốc ma ma đến Thanh Tùng viên. Đối với Cố Trình Diệu mà điều động này cũng ảnh hưởng gì. ta vốn là do Bốc ma ma chăm sóc lớn lên, nên sao cũng được.

      Cố Trình Diệu cùng Bốc mụ mụ đều hài lòng, người duy nhất bất mãn với kết quả này ở đây e là chỉ có Cao Nhiên. Làm sao Cao nhiên có thể nghĩ tới, Lâm Vị Hi lại cho nàng ta kích như thế.

      Lâm Vị Hi chịu ra mặt đắc tội với người, liền đem Bốc mụ mụ nhét vào trong viện của Cao Nhiên. khi nam chủ tử thành hôn, quyền quản nội viện đương nhiên là thuộc về thê tử. Lúc trước Bốc mụ mụ thích khoa tay múa chân đối với Thanh Tùng viên, thế nhưng đến cùng bọn họ vẫn ở cùng nhau, Bốc ma ma lại còn bận bịu những chuyện khác của vương phủ, Cao Nhiên nhịn chút cũng được. Ban đầu Cao Nhiên vốn định ủy khúc cầu toàn, chịu đựng sau thời gian ngắn, lại từng bước xâm chiếm địa vị của Bốc ma ma trong lòng Cố Trình Diệu rồi phá hủy, từng bước tan rã quyền uy của Bốc thị. Thế nhưng điều này cũng bao gồm việc để Bốc thị đến ở trong viện của vợ chồng bọn họ. Thanh Tùng viên có thế tử phi là nàng ta, lại nhảy ra đại quản , vậy là ai nghe lời ai đây?

      Đối với kết quả này Cao Nhiên bực bội chịu được, nhưng ngay trước mặt Bốc ma ma, thậm chí là Cố Trình Diệu, nàng ta biết thế nào? Cao Nhiên có khổ khó , mà Bốc ma ma với Cố Trình Diệu lại vui vẻ ra mặt. Trong lòng Lâm Vị Hi cảm thấy buồn nôn, nàng cho Cao Nhiên cơ hội phản ứng, liền đem chuyện này quyết định như thế.

      Chỉ có Cố Huy Ngạn ý vị thâm trường lườm Lâm Vị Hi chút.

      Cố Trình Diệu nhìn ra tranh đấu tinh vi ở trong chuyện này, nhưng Cố Huy Ngạn lại hiểu. chiêu này của Lâm Vị Hi rất cao minh, so với họa thủy đông dẫn quan trường còn cao minh hơn. Chỉ là quyết định đơn giản, những có thể trấn an chúng bộc trong phủ, còn bày ra tư thái hào phóng rộng lượng chính mình hoàn toàn nhúng tay vào nội vụ viện thế tử để tránh hiềm nghi, lại còn thu lại đại quyền chưởng quản nội vụ, còn thuận tiện ly gián đối phương. Bây giờ Cao Nhiên với Bốc ma ma nhìn qua xác thực là hòa hợp, bởi vì có mâu thuẫn gì, hai người cùng nhau nhằm vào Lâm Vị Hi. Thế nhưng là, bây giờ có mâu thuẫn, thế khi ở cùng chỗ sao?

      ( Họa thủy đông dẫn: tương đương với câu gắp lửa bỏ tay người )

      Tất nhiên có khe hở. Chờ đến thời điểm mâu thuẫn xung đột kịch liệt đến mức thể che giấu được nữa, cần Lâm Vị Hi hao tâm tổn trí, Cao Nhiên với Bốc ma ma tự mình lòi đuôi. uổng phí binh tốt mà làm cho quân địch tự chia rẽ, quả là thượng kế nhà binh.

      Xem ra vương phi của khá là có tâm kế, Cố Huy Ngạn chỉ cười cười, cũng gì. Lâm Vị Hi cũng chú ý ánh nhìn của Cố Huy Ngạn nhìn về phía nàng, bây giờ trong lòng nàng tràn đầy đều là thống khoái. Kiếp trước nàng ăn ít thua thiệt của Bốc ma ma. Bà già này ỷ vào chính mình lớn tuổi già đời, vậy mà chưa qua tân hôn nhúng tay vào chuyện trong nội viện của nàng. Bây giờ tốt rồi, hai người nàng quen biết lâu đến ở cùng chỗ .

      Cao Nhiên với Bốc ma ma phải chủ tớ hòa thuận ngươi bạn ta cung a, phải coi thường Cao Hi cương trực, bây giờ còn kích động xa lánh tân vương phi là nàng sao? Nếu như trong suy nghĩ của Cao Nhiên chỉ có Thẩm thị là mẹ chồng, vậy cẩn thận hầu hạ công thần Thẩm thị lưu lại . Lâm Vị Hi chân thành chúc phúc các nàng vui vẻ ở chung với nhau.

      ( Ngươi bạn ta cung: Bạn bè tôn trọng nhau)

      Ầm ĩ đến bây giờ thời gian còn sớm, sắc trời tối đen. Giờ đây cũng ai có tâm tư dùng bữa, Lâm Vị Hi liền thay Yến vương quyết định, hủy bỏ tiệc tối hôm nay, các phòng ăn cơm ở viện của mình. Ở Cảnh Trừng viện đám người lần lượt rời , phòng bếp đem đồ ăn đưa đến phòng , thừa dịp nha hoàn bày cơm, Lâm Vị Hi thấp giọng phân phó Uyển Nguyệt nhanh lấy chìa khoá cùng thẻ bài.

      Tất cả chìa khóa của vương phủ đều ở trong tay Bốc ma ma, từ khố phòng đến thẻ bài cũng bị bà ta giữ. Mời phật dễ dàng tiễn phật khó , đồ vật đến tay ai chịu nhả ra, nếu như bình thường, muốn từ trong tay Bốc ma ma lấy chìa khoá về là quá khó khăn. Nhưng hôm nay Bốc ma ma lại chọc giận Yến vương, thừa dịp cơn gió đông này, Lâm Vị Hi đương nhiên rèn sắt khi còn nóng, cầm lại đồ vào tay mình.

      Đương nhiên Bốc ma ma chịu giao chìa khoá ra, nhưng bà ta cũng dám gây rối, nếu như kinh động đến Yến vương, vậy phải chỉ đơn giản là trừ lương tháng hay phạt trượng là xong. Dù cho Bốc ma ma tâm cam lòng nguyện đến đâu, cũng chỉ có thể lề mà lề mề lấy chìa khóa cùng hộp thẻ bài ra, tức giận ném cho Uyển Nguyệt.

      Uyển Nguyệt cũng quan tâm thái độ Bốc ma ma, nàng ta kiểm tra đồ vật, lập tức chạy về chủ viện. Lâm Vị Hi mực chờ trong phòng, sau khi nhìn thấy thứ trong tay Uyển Nguyệt, lúc này mới buông lỏng thở ra hơi.

      Cho tới giờ khắc này, nàng mới trở thành nữ chủ nhân danh phù kỳ thực của phủ Yến vương. Chìa khóa của các viện cùng khố phòng đều ở trong tay mình, nắm giữ mạch máu trong tay mới có lực để . Tâm tình của Lâm Vị Hi rất tốt, sau khi nhìn lại lần, để cho Uyển Tinh Uyển Nguyệt thu lại, còn mình đứng dậy về phía chính phòng.

      Nàng cũng dám quên, Yến vương còn chờ nàng ăn cơm ở bên trong đâu.

      Lúc Cố Huy Ngạn ngồi trước bàn thấy Lâm Vị Hi vui vẻ bước vào cửa, sau đó trong lúc ăn cơm, Lâm Vị Hi đều vui mừng hớn hở, hiển nhiên tâm tình rất tốt. nhìn ở trong mắt, cũng ra, đợi buổi tối trong phòng chỉ có hai người bọn họ, Cố Huy Ngạn mới tùy ý câu: "Hôm nay nàng vất vả rồi."

      Trong lòng Lâm Vị Hi cảnh giác, dáng tươi cười cũng thu vào: " dám."

      Cố Huy Ngạn nhìn thấy sắc mặt căng thẳng của Lâm Vị Hi, khỏi bật cười: "Ta cũng có ý chất vấn nàng, nàng cần khẩn trương như thế."

      Lâm Vị Hi thấy thế buông lỏng thân thể, nhưng trong lòng vẫn chăm chú lắng nghe.

      Cố Huy Ngạn cũng nhìn ra bây giờ Lâm Vị Hi đề phòng, cảm thấy bất đắc dĩ, cũng phải hổ dữ, giữa phu thê, vì sao lại đề phòng như này? Giữa nàng với nô bộc, còn có thể hướng về người khác hay sao?

      Cố Huy Ngạn cũng hiểu do đâu mà nàng lại tín nhiệm người bên gối đến như thế, chỉ có thể nhàng : " Hôm nay nàng xử lý rất tốt. lâu ta ở vương phủ, quy củ trong phủ cũng tránh được bị lỏng lẻo, ta vốn định thay nàng xử trí những người này, nhưng lại nghĩ nàng mới bước vào cửa, làm như vậy sợ rằng hù dọa nàng, cho nên ta mới . nghĩ tới mới chỉ có mấy ngày, vậy mà bọn dám nháo đến tận trước mặt nàng."

      Nghe được Cố Huy Ngạn , bất tri bất giác bả vai của Lâm Vị Hi dần buông lỏng. Đúng a, đây là Yến vương, cũng phải là Cố Trình Diệu, nàng cần phải lo lắng chính mình hao tâm tổn trí phí sức quản giáo hạ nhân, sau khi trở về còn bị trượng phu lạnh lùng chỉ trích. Lâm Vị Hi bật cười, trong giọng mang theo thăm dò mà chính nàng cũng phát ra: "Vương gia, chàng cảm thấy quyết định của ta hôm nay quá mức lạnh lùng hay sao?"

      "Làm sao lại như vậy?" Cố Huy Ngạn cười khẽ, ngoắc ra hiệu Lâm Vị Hi tới ngồi bên cạnh mình. Lòng bàn tay luồn qua những sợi tóc đen nhánh của Lâm Vị Hi, khẽ vuốt: "Thưởng phạt ràng, quyền lực và trách nhiệm đồng nhất, nàng làm rất đúng. Càng là trải qua nhiều năm, những lão bộc được tín nhiệm càng phải nghiêm khắc, nếu chính là hại người hại mình."

      Kiếp trước khi Lâm Vị Hi còn ở phủ quốc công bị người chỉ trích là lãnh khốc tuyệt tình, sau khi lấy chồng cũng bị trượng phu như vậy, thời gian dần trôi qua nàng cũng hoài nghi có phải bản thân là người lạnh lùng bất cận thân tình hay ? Bây giờ lại từ trong miệng của người khác nghe được lời phủ định, mà Yến vương còn đánh giá nàng cao như thế, Lâm Vị Hi nhất thời thả lỏng, sắc mặt cũng tốt hơn rất nhiều, ánh mắt sáng long lanh: "Vương gia trách ta là tốt rồi."

      "Việc này vẫn là lỗi của ta." Cố Huy Ngạn tận mắt thấy tiểu nương của mình buông lỏng, thấp thỏm đề phòng mặt vơi , sâu trong đáy mắt lấm tấm ý cười: "Ta hứa hẹn cưới nàng, nhưng lại sớm xử lý tốt chuyện trong vương phủ, để nàng phải đối mặt với cục diện rối rắm này, đây là ta đúng."

      "Làm sao ta trách chàng được." Lâm Vị Hi vừa vừa cười, nàng thử dựa vai vào người Cố Huy Ngạn, phát Cố Huy Ngạn có phản ứng, lập tức an tâm thoải mái dựa cả người vào . Tuy hai người đều gì, nhưng bầu khí trong phòng lại rất ấm áp.

      So sánh xưa và nay vậy mà lại khác nhau ràng như thế, sau khi Lâm Vị Hi thay chính mình thổn thức, cũng nảy sinh rất nhiều cảm xúc đối với hai cha con phủ Yến vương này. Cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của Cố Trình Diệu từ đến giờ vẫn luôn hoàn hảo chu đáo, mà lão Yến vương mất sớm, Yến vương lại bận bịu chiến , Cố Trình Diệu chưa tiếp xúc nhiều với nam trưởng bối, cứ như vậy bị nữ tử trong hậu trạch sủng ái, dung túng mà lớn lên. Bởi vì hồi là trung tâm của thế giới, nên lúc trưởng thành, vẫn dùng cái nhìn phiến diện của mình để phán quyết người khác.

      Thế nhưng Cố Huy Ngạn khác hoàn toàn, nổi tiếng ngay từ khi còn trẻ, năm ba mươi tuổi đứng đầu trong chúng quan triều đình rồi, có tư cách ngồi cùng bàn với đều là những lão già hơn sáu mươi tuổi. Trong ba vị đại thần phụ chính bây giờ, tuổi tác của Cố Huy Ngạn cũng chỉ tầm con của Trương thủ phụ. Bởi vì còn trẻ phải làm chủ cả gia tộc, chịu kỳ vọng của dân chúng ở đất phong, thậm chí là cả toàn quân, thế nên tinh thần trách nhiệm lẫn ý chí chiến đấu của Cố Huy Ngạn mạnh mẽ hơn người bình thường rất nhiều. Mà nửa đời trong quân đội, đương nhiên ủng hộ tác phong làm việc thiết diện vô tư thưởng phạt phân minh. Cố Trình Diệu với Cố Huy Ngạn tuy là cha con, nhưng khoảng cách của hai người xa thể với.

      Tính cách cố chấp ương ngạnh như Lâm Vị Hi mà ở cùng với Cố Trình Diệu, quả nhiên là tai nạn a.

      Cố Huy Ngạn thấy Lâm Vị Hi hơi có chút xuất thần, đôi mắt híp lại, giọng vẫn giống như ngày thường: "Nàng nghĩ cái gì?"

      Lâm Vị Hi hoàn hồn, nàng che miệng ho khan tiếng, : " có gì, ta nghĩ đến chuyện của Bốc ma ma, nên có chút thất thần."

      Cố Huy Ngạn hỏi tiếp. Nếu như nàng là chuyện của Bốc ma ma, đó chính là chuyên của lão bộc này. Nhưng bây giờ Lâm Vị Hi còn dựa vào người , Cố Huy Ngạn cũng cho phép nàng nghĩ đến cái khác. ngồi lui về sau chút, thuận thế kéo bả vai Lâm Vị Hi vào trong ngực mình, : " ra nàng cần phí công sức như thế, nếu như nàng muốn quyền chưởng quản vương phủ, cũng có thể với ta."

      Lâm Vị Hi cảm thấy lực tay Cố Huy Ngạn có chút nặng, nhưng cũng chỉ cho là ngẫu nhiên, nàng cũng suy nghĩ nhiều câu này của Cố Huy Ngạn, chỉ là theo suy nghĩ của mình, lắc đầu: " muốn. Đây vốn là trách nhiệm của ta, ta có thể cầu vương gia giúp ta lần, nhưng còn có thể cầu chàng giúp ta cả đời sao?"

      Cố Huy Ngạn cười hỏi lại: "Vì sao thể?"

      Lâm Vị Hi nhất thời đúng là biết gì, nàng nhịn được cười, ngửa đầu nhìn Cố Huy Ngạn, tự giễu : "Vương gia, bất kể là trong quân đội hay trong triều đình đều là người uy danh hiển hách. Nếu người bất kể xảy ra chuyện gì đều phải tìm chàng ra tay, vậy chàng còn giữ loại người này dưới trướng làm gì?"

      "Việc này giống nhau." Cố Huy Ngạn nhìn khóe miệng Lâm Vị Hi cong cong cười với mình, mây đen trong lòng tản chút. Giọng của rất , dường như là mình: "Nàng cũng phải là binh lính dưới trướng của ta. Thủ hạ theo ta có thể có rất nhiều, nhưng nàng chỉ có thôi."

      mặt Lâm Vị Hi có chút nóng, cũng biết vì sao lại bối rối, nàng buột miệng ra: "Cũng hẳn như thế, thuộc hạ trung thành khó cầu, nhưng vương phi tốt thay đổi dễ vô cùng."

      Cố Huy Ngạn nhìn nàng mà gì, ánh mắt Lâm Vị Hi dần dần ảm đạm. Thôi xong, nàng lại nhanh mồm nhanh miệng. Nàng cẩn thận từng li từng tí xoay người, nhàng túm góc áo của Cố Huy Ngạn. Cố Huy Ngạn vẫn ngồi im bất động, Lâm Vị Hi chỉ có thể khẽ cắn môi, dứt khoát hoặc là làm, làm làm cho xong, vòng tay qua cổ Cố Huy Ngạn, dịu dàng : "Vương gia, là ta tùy tiện , chàng nên tức giận."

      "Ta có tức giận."

      "Khẳng định chàng tức giận." Lâm Vị Hi dứt khoát quyết tâm treo người Cố Huy Ngạn, cánh tay nắm chặt, cả khuôn mặt vùi vào trong cổ Cố Huy Ngạn. Bởi vì cằm của Lâm Vị Hi đặt vai Cố Huy Ngạn, giọng có chút ồm ồm: "Vương gia, chàng hết giận, ta cũng buông ta. Ngày mai chàng vào triều được nữa."

      Nghe đến đây Cố Huy Ngạn nhịn được cười, đưa tay vòng lấy eo của Lâm Vị Hi, hơi dùng sức bế người lên: "Chính là nàng có lý có cứ. , thời gian còn sớm, chúng ta nghỉ ngơi thôi."


      GáiNgoan, Ameri, Chalychanh37 others thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Đoạn cuối í, thực ra Yến Vương đợi lí do để bế tiều Kiều thê vô giường, tắt đèn, lăn qua lăn lại. Chết em rồi nhé Hi nhi ơi, lời định thể rút lại, ngày mai đừng nghĩ là có thể đặt chân xuống giường sớm nhá. Haha

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :