1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 39. Tiền nhị

      Ngày thứ hai, nắng sớm mờ mờ, Cố Huy Ngạn đúng giờ tỉnh lại.

      Khó có khi nào Cố Huy Ngạn lại ngủ ngon như đêm qua. hơi nghiêng mặt, nhìn thấy Lâm Vị Hi gối bả vai mình ngủ say, hơi thở nhàng đều đều đập vào cổ của , như chiếc lông vũ nhàng vuốt ve làm cho người ta có chút ngứa ngáy khó lên lời.

      Vào đông trời sáng muộn, bây giờ trong phòng chưa sáng lắm, vẫn còn mờ mịt mông lung. Ánh sáng chiếu qua từng tầng màn trướng màu đỏ bên trong trông có vẻ lại càng ảm đạm. Khắp nơi trong tầm mắt đều là màu đỏ, sắc trời mờ tối bị dát lên tầng sắc đỏ, trông lại càng kiều diễm hơn. Trong khung cảnh u ám ấy, chỉ có Lâm Vị Hi là trắng nõn như món đồ sứ tinh xảo, dường như bóng tối càng làm cho món đồ sứ ấy phát ra ánh sáng lóa mắt hơn. Lâm Vị Hi vẫn còn ngủ say, khuôn mặt nhắn vùi mình trong chăn gấm mềm mại đỏ chót, chỉ có nửa là lộ ở bên ngoài. Nàng nhu thuận nằm đó, tóc đen tản xung quanh gối, còn có mấy sợi lòa xòa ở mặt càng làm nổi bật lên làn da tinh tế trắng nõn của Lâm Vị Hi. Ba nghìn sợi tóc đen nhánh, màu đỏ sậm của chăn gấm, làn da trắng như tuyết….Ba loại màu sắc này ở gần nhau, mang đến cảm giác kinh diễm cùng với hấp dẫn trí mạng.

      Chính Cố Huy Ngạn cũng cảm thấy nhìn chăm chú cảnh này lúc lâu rồi. Bàn tay khẽ cử động, làn da hở ngoài chăn có chút lạnh lại mềm mại mang đến xúc cảm trơn láng, trong khí còn thoang thoảng mùi thơm non mềm của thiếu nữ. Ôn hương nhuyễn ngọc, danh phù kỳ thực.

      ( Mợ tác giả viết + mình chém thêm mà thấy bao phê với mỹ cảm thế này)

      Nhắc tới cũng thấy lạ, lần trước sau khi xong việc, Cố Huy Ngạn mất rất nhiều thời gian mới có thể ngủ được, nhưng chỉ cần Lâm Vị Hi có chút động tĩnh là tỉnh lại rồi. Ở bên người có thêm người ngủ được, nhưng nếu ôm vào lòng, vậy lại có vấn đề gì rồi. Cố Huy Ngạn cũng biết chính mình đây là bị bệnh gì. Nến đỏ bên ngoài màn tách tiếng, cháy suốt đêm cuối cùng cũng hết, trong phòng lại yên tĩnh. Bức tranh mỹ nhân ngủ này là đẹp quá, nếu như phải thời gian quả thực còn sớm, Cố Huy Ngạn cũng đành lòng phá hỏng nó. Thế nhưng hôm nay còn phải vào cung tạ ân, mà Lâm Vị Hi trang điểm còn mất thêm chút thời gian. Bây giờ nếu như dậy, chỉ sợ lát nữa muộn giờ tiến cung mất.

      Cố Huy Ngạn chỉ có thể cúi người, tay chống bên cạnh Lâm Vị Hi, giọng gọi: "Hi nhi, dậy thôi."

      Lâm Vị Hi ngủ say, dường như cảm thấy có người vuốt tóc mình, còn giọng cái gì đó. Đêm qua Lâm Vị Hi ngủ muộn, lại còn bị mệt nhọc quá mức, bây giờ chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân đều đau ê ẩm, làm sao chịu rời chăn gấm ấm áp để đứng dậy. Nàng xoay người, muốn gạt tiếng đáng ghét ấy ra khỏi đầu. Cố Huy Ngạn thấy vậy cười khẽ, chỉ có thể ôm nàng. Cả người Lâm Vị Hi vô cùng mềm mại, lúc này lại mất đà trực tiếp ngã về phía sau. Nếu là đêm qua Cố Huy Ngạn tán thưởng tư thái mềm dẻo của Lâm Vị Hi, nhưng bây giờ sợ Lâm Vị Hi bị gãy xương lưng, lập tức đưa tay đỡ đầu nàng, vịn nàng ngồi xuống: "Nhanh lên, cho phép ngủ nữa."

      Lâm Vị Hi là tủi thân. Đôi mắt nàng mở ra được, mà hết lần này tới lần khác đối với người đầu têu làm cho nàng thiếu ngủ này còn có cách nào tức giận. Nàng bị ép từ trong chăn ấm áp ra ngoài, bộ áo ngủ mỏng manh gặp khí lạnh sáng sớm, lập tức thấy rùng mình. Hai tay Lâm Vị Hi ôm chân, đôi mắt mông lung, tóc cũng rối bời, thấp giọng lầm bầm: "Lạnh quá ."

      Cố Huy Ngạn thấy Lâm Vị Hi như vậy là đáng thương vô cùng. Địa long đốt cả đêm, đến lúc rạng sáng khó tránh khỏi yếu , mà xưa nay thân thể được rèn luyện tốt, cũng cảm thấy lạnh, ngược lại sơ sót Lâm Vị Hi. Bây giờ để cho người đốt địa long cũng kịp, Cố Huy Ngạn chỉ có thể ôm Lâm Vị Hi, dùng nhiệt độ cơ thể mình ủ ấm cho nàng: "Là sơ sót của ta, lần sau như vậy. Bây giờ đứng dậy . Từ ngày mai nàng cũng cần phải dậy sớm nữa."

      Lâm Vị Hi bị khí lạnh sáng sớm mùa đông làm cho thanh tỉnh ít, huống chi có thể được Yến vương gọi nàng dậy cũng đáng. Hôm nay còn vào cung yết kiến thái hậu, thể chậm trễ được nữa. Đầu óc Lâm Vị Hi tỉnh táo hẳn, lúc này mới phát chính mình vẫn còn ngồi trong ngực Cố Huy Ngạn. Nàng thẹn thùng, tranh thủ thời gian lui lại, hai gò má ửng đỏ: "Vương gia, ta tỉnh rồi. Dáng ngủ của ta cũng tốt lắm, để chàng chê cười rồi."

      Cố Huy Ngạn chỉ cười vuốt lại mái tóc rối của nàng, cuối cùng sờ lên đỉnh đầu của nàng, : " tỉnh rồi rời giường , chỉ cần qua hôm nay, ngày mai nàng cũng cần dậy sớm."

      Gọi kiều thê rời giường, Cố Huy Ngạn cũng cảm thấy đây là chuyện phiền toái gì. Nếu như đổi thành Cố Trình Diệu, hoặc là thuộc hạ của , dám nằm ỳ giường hả? cần giải thích, trực tiếp lĩnh quân côn . Thế nhưng là đổi thành Lâm Vị Hi, Cố Huy Ngạn còn cảm thấy vô cùng hưởng thụ đấy.

      Cố Huy Ngạn thấy hai tay Lâm Vị Hi níu lấy chăn gấm, trong mắt mang theo chút đề phòng nhìn . Trong lòng của hiểu ra, tự mình đứng lên ra ngoài thay quần áo tắm rửa. Chờ Cố Huy Ngạn rời , toàn bộ màn trướng cũng buông xuống, lúc này Lâm Vị Hi mới thở phào nhõm, từ rương hòm ở chân giường lấy tiểu y ra, ngón tay linh động như bay, mặc áo cực nhanh, đem áo ngực thắt lại. Chờ lần nữa mặc xong quần áo, Lâm Vị Hi mới xuống giường, cất giọng gọi nha hoàn bên ngoài vào.

      Lâm Vị Hi được nha hoàn búi tóc lên cao, trang điểm vô cùng tinh xảo, đầu cắm trâm phương bảy cánh theo quy chế thuộc về vương phi, hai bên búi tóc điểm xuyết châu ngọc bảo thạch, trang phục cả người đẹp đẽ, rực sáng cả phòng. Ngũ quan Lâm Vị Hi vốn tinh xảo đến cực điểm, sau khi tỉ mỉ trang điểm xong lại càng long lanh lóa mắt như hồng ngọc được rèn giũa, dưới ánh mặt trời dường như còn phát ra hào quang chói mắt người nhìn.

      Hôm nay vào cung tạ ơn, ngoại trừ Cố Huy Ngạn, Lâm Vị Hi, thế tử cùng thế tử phi cũng phải cùng. Vì tiết kiệm thời gian, sáng nay các phòng ở trong viện của mình tự dùng đồ ăn sáng, chờ sau khi chuẩn bị xong tập trung ở viện của Lâm Vị Hi, đủ người rồi xuất phát. Cố Trình Diệu cùng Cao Nhiên đến từ sớm, nha hoàn phục vụ vương phi còn trang điểm ở bên trong. Cố Trình Diệu thân thành niên lại là con riêng tất nhiên vào nhà ở thời điểm này, cũng chỉ có thể đứng ở trong sân chờ, mà Cao Nhiên cũng chỉ có thể đứng ở bên cạnh. lát sau, rèm cửa ở chính phòng được vén lên, Lâm Vị Hi sóng vai cùng Cố Huy Ngạn tới. Trước đó biết hai người bọn họ cái gì, Lâm Vị Hi ngẩng đầu liếc Cố Huy Ngạn chút, trong mắt Cố Huy Ngạn còn mang theo ý cười. Chờ nhìn thấy hai người đứng trong viện, bất kể là Lâm Vị Hi hay Cố Huy Ngạn, lập tức trong nháy mắt đều thu lại ý cười, trở nên đoan trang nghiêm túc.

      Thay đổi ràng như vậy tất nhiên gạt được đôi mắt của hai người đứng trong sân này. Trong lòng Cố Trình Diệu biết có cảm tưởng gì, từ bé đến giờ chưa bao giờ ta thấy phụ thân cười nhu hòa như vậy, mà Lâm Vị Hi ở trước mặt ta luôn luôn là vẻ lạnh lùng xa cách. Hóa ra, lúc ta ở đó, phụ thân với Lâm Vị Hi cũng có lúc ôn nhu dịu dàng như vậy. Cao Nhiên nhìn thấy Lâm Vị Hi với Yến vương cùng nhau ra ngoài, cái gai ghen tị lại cắm rễ sâu trong lòng của nàng ta.

      Nhưng bất kể có nghĩ gì nữa, bây giờ cả Cố Trình Diệu cùng Cao Nhiên đều thu lại cảm xúc, cung kính hành lễ với hai người: "Phụ thân, mẫu thân."

      Lâm Vị Hi nhàng gật đầu coi như trả lời. Hôm nay nàng tóc mai như mây, trang sức vô cùng đẹp đẽ rực rỡ, búi tóc phức tạp càng làm nổi bật lên cần cổ tinh tế thon dài của nàng. Theo động tác gật đầu của nàng, trâm cài tóc đầu nhàng lung lay, vàng bạc bảo thạch ở giữa phát ra tiếng va chạm giòn dã. Nhưng hết lần này tới lần khác Lâm Vị Hi lại bày ra khuôn mặt lạnh lùng cao quý, hai loại sắc thái hoàn toàn tương phản với nhau, mang tới loại mỹ cảm thành lời.

      Trong sân viện đầy người bất tri bất giác đều yên tĩnh, nín thở nhìn Lâm Vị Hi. Cố Trình Diệu cũng thể ngoại lệ. Cao Nhiên rất nhanh liếc qua Lâm Vị Hi chút, cố gắng để cho mình vững vàng. Cuối cùng nàng ta cũng phải thừa nhận, bất kỳ nữ tử nào đứng cùng chỗ với Lâm Vị Hi, đều phải gánh chịu áp lực cực lớn. Quả nàng ta có thể coi thường Lâm Vị Hi đẹp đến mức trống rỗng, chính mình tự tin có thể lấy khí chất để thắng cái túi da đẹp đẽ này. Thế nhưng khi hai người đứng chung chỗ, dung mạo của Lâm Vị Hi quả thực có thể nghiền nát đối phương đến còn mảnh giáp. Dưới loại tình huống này mà muốn để cho người khác chú ý tới khí chất của mình, cũng quá khó khăn.

      Cố Huy Ngạn là người đầu tiên phá vỡ tĩnh lặng trong sân, : "Thời gian vừa đủ, xuất phát thôi."

      Lúc này mọi người mới tỉnh táo lại, vội vàng cúi người đồng ý: "Vâng."

      Đây phải là lần đầu tiên Lâm Vị Hi tiến cung, nhưng lại là lần đầu tiên nàng vào với thân phận là Yến vương phi. Vương phi là được khắc tên lên ngọc điệp của hoàng gia rồi, cho nên sau khi đại hôn của Lâm Vị Hi với Yến vương, nàng cũng cần phải tiến cung tạ ơn thái hậu và hoàng hậu. Bây giờ hoàng đế còn , hậu cung bỏ trống, ngược lại Lâm Vị Hi lại bớt chuyện phiền phức, trực tiếp tới Từ Ninh cung bái kiến thái hậu là được.

      Còn Cố Huy Ngạn mang theo Cố Trình Diệu tới Dưỡng Tâm điện gặp hoàng đế, Từ Ninh cung chỉ có hai người Lâm Vị Hi với Cao Nhiên. Lâm Vị Hi được công công áo đỏ chỉ dẫn hành lễ cho Tiền thái hậu: "Thần thiếp Yến vương phi Lâm thị, thỉnh an thái hậu nương nương. Thái hậu nương nương vạn phúc kim an."

      Tiền thái hậu ngồi ngay ngắn bảo tọa, bà ta ngoài ba mươi tuổi rồi, tuổi tác cũng chênh lệch nhiều lắm so với Cố Huy Ngạn, nhưng nhìn thấy mệt mỏi già yếu có sinh khí rồi. Dung mạo của Tiền thái hậu cũng coi là xuất chúng, khí chất người lại có khuynh hướng tiêu cực nhạt nhẽo, biết có phải vì thế mà bà ta được Mục Tông sủng ái hay .

      Lâm Vị Hi chỉ vừa mới quỳ xuống, Tiền thái hậu cười : "Hóa ra đây chính là Yến vương phi, mau đứng lên ."

      Cung nữ bên người thái hậu đến đỡ Lâm Vị Hi, Lâm Vị Hi kiên quyết hành lễ, sau đó mới chịu đứng lên: "Thần thiếp sợ hãi, tạ thái hậu nương nương thương xót."

      Lâm Vị Hi hành đại lễ rồi mới chịu đứng dậy, Tiền thái hậu đối với việc này cũng gì, chỉ cười cười để cho cung nữ chuẩn bị chỗ ngồi cho Lâm Vị Hi. Chờ Lâm Vị Hi ngồi xuống, ánh mắt của Tiền thái hậu từ người nàng mới thu lại, hướng về Cao Nhiên đứng sau lưng cười : "Ai gia hoa tàn ít bướm, lúc nào trong điện cũng vắng vẻ u ám. Yến vương phi mới đến đây lần ngược lại làm cho nơi này của ai gia lại có sinh khí trở lại. Nhìn hai mẹ con các ngươi mỹ mạo như này, nếu như , ai có thể đoán được các ngươi là mẹ chồng nàng dâu ? Có khi là tỷ muội cũng có người tin ngay."

      Cao Nhiên cùng với Lâm Vị Hi hành đại lễ. Bây giờ Lâm Vị Hi có thể ngồi xuống, mà nàng ta vẫn phải đứng hầu hạ sau lưng Lâm Vị Hi. Cao Nhiên vốn có chút thoải mái rồi, bây giờ nghe lời thái hậu , khóe miệng của nàng ta càng cảm thấy cứng ngắc.

      Tuổi tác chính là tử huyệt của nữ nhân, mẹ chồng nàng dâu bị người ta thành tỷ muội, làm mẹ chồng đương nhiên là đắc ý, nhưng đối với con dâu mà chỉ sợ cũng phải chuyện vui vẻ gì.

      Nhất là tuổi tác của Lâm Vị Hi với Cao Nhiên cũng chênh lệch bao nhiêu. Mà Lâm Vị Hi lại trọn vẹn cao hơn Cao Nhiên bối phận. Trong tất cả các trường hợp đều là Lâm Vị Hi ngồi còn Cao Nhiên phải đứng. Lâm Vị Hi trò chuyện với thái hậu, Cao Nhiên cũng chỉ có thể như cái cọc gỗ đứng ở phía sau. Chỉ cần nơi nào có Lâm Vị Hi, nơi đó Cao Nhiên chỉ có thể làm nền cho nàng. Thậm chí khi mọi người gặp nhau chào hỏi, cái nhìn đầu tiên bao giờ cũng hướng về Lâm Vị Hi.

      Với người quen hưởng thụ địa vị ưu việt của thế tử phi phủ Yến vương trong chúng nữ quyến như Cao Nhiên mà , thể nghi ngờ đây chính là chênh lệch cực lớn. Cao Nhiên trầm mặc đứng sau lưng Lâm Vị Hi, chẳng biết tại sao lại sinh ra loại cảm giác cực kỳ cực hoang đường. Hình như tình huống lại quay về lúc nàng ta vẫn chưa xuất các, vẫn còn là thứ nữ hèn mọn ở phủ Quốc công, mà Cao Hi là đích nữ, lại có ngoại tổ mẫu là đại trưởng công chúa, quả thực địa vị cao thể với. ràng hai người đứng cùng chỗ, thế nhưng chúng phu nhân cũng chỉ có thể nhìn thấy Cao Hi, và cũng chỉ thấy Cao Hi mà thôi. Cùng cha nhưng cùng mệnh, câu này đặt ở nàng ta cùng với Cao Hi quả thực sai chút nào.

      Sau này Cao Nhiên vất vả chờ đến khi Cao Hi chết , lại những được thừa hưởng đồ cưới phong phú cùa Cao Hi, mà còn được thêm nhà chông vô cùng tôn quý. Cuối cùng Cao Nhiên có thể đem chính mình từ người chỉ có thể ghen tị với những thứ của người khác, mà thay vào đó, trở thành "Thế tử phi" cao cao tại thượng trong miệng của người đời.

      Cao Nhiên coi đây chính là khổ tận cam lai mây mở trăng sáng. Thế nhưng ai có thể nghĩ tới thời gian thoải mái sung sướng mới chỉ được mấy tháng, Lâm Vị Hi xuất . Càng hoang đường hơn là, năm tháng sau, Lâm Vị Hi trở thành mẹ chồng của Cao Nhiên. Địa vị cùng quyền thế mà Cao Nhiên vừa cướp đến tay, vẫn còn chưa kịp hưởng thụ, lập tức bị đoạt . Mà lại lần này lại càng chán nản hơn, Cao Hi với nàng ta tốt xấu là tỷ muội, tranh cũng là tranh chức Thế tử phi. Còn Lâm Vị Hi nhảy ra bước vọt lên cao thành mẹ chồng của nàng ta rồi. Địa vị này chèn ép nàng ta cả đời còn ngóc lên được nữa.

      vất vả tính toán phen, chưa kịp hưởng thụ mấy ngày bị đánh về nguyên hình, loại cảm giác này khó chịu như nuốt phải ruồi nhặng.

      Lâm Vị Hi liếc qua về phía sau, nàng thèm quan tâm cảm xúc của Cao Nhiên, chỉ hé miệng cười: " là thái hậu ưu ái thần thiếp rồi. Thần thiếp liễu yếu đào tơ, sao dám tranh sáng với thái hậu có phúc khí bậc này? Thế tử phi được thái hậu coi trọng, chỉ là tư chất của nàng ta có chút kém cỏi, còn rất nhiều chuyện cần phải học, cũng đảm đương nổi tán thưởng của thái hậu nương nương đâu. Mà thần thiếp còn ít tuổi, vẫn còn phải trông cậy vào dạy bảo của thái hậu nương nương nhiều hơn."

      Tâm tính của Tiền thái hậu những năm gần đây càng mềm yếu hơn trước, vô cùng tin tưởng thần phật. Bà ta thích nghe nhất là có người mình có phúc khí. Nghe Lâm Vị Hi vậy, vẻ nhạt nhẽo mặt Tiền cũng lóe lên chút sắc khí đến, bà ta cười : "Yến vương phi là miệng lưỡi trơn tru, lại dỗ ngọt lão bà ai gia này."

      "Lời của thần thiếp sao có thể là dỗ dành được?" Kiếp trước Lâm Vị Hi cũng quen biết với Tiền thái hậu, nàng rất hiểu Tiền thái hậu thích cái gì. Nụ cười của Lâm Vị Hi càng chân thành: " Nếu nương nương vẫn tin thần thiếp, ngại hỏi cung nữ trong đại điện chút, có phải thái hậu nương nương là người có hậu phúc kéo dài, ân trạch thâm sâu hay ?"

      Cung nũ hầu hạ ở Từ Ninh cung làm sao dám phải, đương nhiên cũng đều đồng thanh cười phụ họa. Tiền thái hậu cười đến thấy mắt, bởi vì cọc hôn với Tiền nhị mà có chút khúc mắc với Lâm Vị Hi cũng bất tri bất giác phai nhạt rất nhiều.

      Tiền thái hậu nghĩ như vậy, cũng nghĩ ngợi gì, mà trực tiếp ra: "Hai ngày trước đại tẩu tiến cung còn cùng ai gia đến chuyện của thế tử phi. Thế tử phi cũng là, Yến vương có lòng, sao lại nhận lời người khác?"

      Trái tim Cao Nhiên bỗng nhiên thắt lại, làm sao trong trường hợp này mà Tiền thái hậu lại nhắc đến chuyện kia vậy?

      GáiNgoan, Ameri, BigCute→_→40 others thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cái trường hợp cẩu huyết của mắm Nhiên có thể khái quát là: cái gì phải của mình, dù có giành được rồi cũng phải trả lại với giá gấp mười. Giờ bị Thái hậu nhắc lại đúng là gậy ông đập lưng ông mà, cái tội vác chân dính shit đạp người làm gì cơ chứ. Hừ Hừ

    3. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 40. Hứa gả

      Trái tim của Cao Nhiên bị treo lơ lửng cao. Nhất thời nàng ta phân biệt được, Tiền thái hậu mỉa mai chính mình hay là trào phúng Lâm Vị Hi.

      Quả Cao Nhiên tự mình hứa gả là đúng. Thế nhưng Yến vương với Tiền nhị công tử cùng coi trọng nữ nhân, đối với nam tử mà giận dữ vì hồng nhan là phong lưu, thế nhưng đối với nữ tử, chỉ sợ cũng phải là danh tiếng tốt đẹp gì.

      Trong nháy mắt khi Cao Nhiên nghe được tên mình cảm thấy vô cùng sợ hãi, chờ sau khi bình tĩnh lại, nàng ta lại chậm rãi yên lòng. Tròng mắt nàng ta liếc qua về phía Lâm Vị Hi, giả bộ như hoảng hốt mà cúi đầu: "Thái hậu nương nương thứ tội, khi đó thần thiếp nghe xong Tiền đại thái thái cầu hôn cho Tiền nhị công tử. Tiền nhị công tử tất nhiên là lương nhân, thần thiếp cũng suy nghĩ nhiều liền đáp ứng, sau đó mới định chuyện với trưởng bối trong nhà. Thần thiếp quá tham lam, chỉ nghĩ Tiền nhị công tử là người trong sạch, nên mới vội vàng đáp ứng vì tỉ muội mình, ngược lại lại quá nóng vội mà gây ra sai lầm."

      Cao Nhiên gần xa đều là ám chỉ, đầu tiên là nàng ta nghe Tiền đại thái thái đề nghị trước, sau đó mới đến Yến vương quyết định cưới Lâm Vị Hi. Về phần Yến vương vì sao lại làm như vậy, và trong khoảng thời gian đó xảy ra chuyện gì, vậy hãy hỏi trong hai nhân vật chính ngồi kia .

      Cao Nhiên muốn dụ Tiền thái hậu coi Lâm Vị Hi là hồng nhan họa thủy, tốt nhất gắn cho Lâm Vị Hi cái tội danh ỷ sắc câu dẫn người khác. Lúc Lâm Vị Hi nghe thấy nhắc đến Tiền nhị thiếu ý cười mặt liền phai nhạt, Tiền thái hậu là người cao quý, chuyện suy nghĩ thôi, nhưng ngay cả Cao Nhiên mà cũng dám ở trước mặt bà ta bày ra chút mánh khoé nho ?

      Xem ra Cao Nhiên còn chưa ngoan đâu, có lẽ hôm qua bị bỏng nước nóng vẫn còn . Bây giờ Lâm Vị Hi là Yến vương phi, quyền hạn của mẹ chồng với nàng dâu, cũng phải chỉ mỗi chuyện kính trà đơn giản như vậy.

      Sau khi Cao Nhiên xong vẫn nhìn chằm chằm Lâm Vị Hi, đáng tiếc nàng ta phải thất vọng rồi, Lâm Vị Hi cũng có lộ ra ý xấu hổ hay vẻ mặt khó xử gì cả, chỉ đơn giản nhanh chậm cười cười, : " Là chuyện gì có liên quan đến Tiền nhị công tử vậy? Làm sao mà thần thiếp biết được?"

      Câu hỏi của Lâm Vị Hi lại làm cho tất cả mọi người im lặng chút. Quả Tiền thái hậu biết chuyện, nhưng dù cho đầu óc bà ta có tốt cũng thể ở ngay trước mặt Yến vương phi ra chuyện này được. Cao Nhiên từng thầm hứa gả nàng cho người khác, chỉ là sau này Yến vương nhắc đến, việc này mới thôi.

      Lâm Vị Hi vẫn y nguyên cười ngây thơ như cũ, trong đôi mắt tràn đầy hiếu kì: "Thế tử phi chuyện gì thế? Làm sao lại có quan hệ đến Tiền nhị công tử vậy? Thần thiếp cũng biết mấy chuyện này, thái hậu nương nương ngài nhanh cho thần thiếp nghe chút , thần thiếp rất hiếu kỳ đấy ạ."

      Tiền thái hậu miễn cưỡng nở nụ cười, ngược lại thăm dò hỏi: "Yến vương phi biết sao?"

      "Thần thiếp phải biết cái gì ạ?" Lâm Vị Hi cười quay đầu lại, đôi mắt to phản chiếu hình ảnh của Cao Nhiên: "Thế tử phi, con xem, ta phải biết cái gì?"

      Cao Nhiên thành lời, ngày đó nàng ta tranh chấp với Lâm Vị Hi ở viện của mình, loại trừ nhóm nha hoàn của hai người, làm gì còn có ai biết đâu? Lâm Vị Hi chỉ cần khăng khăng nàng hoàn toàn biết gì, Cao Nhiên căn bản có biện pháp chứng minh, ngược lại để cho mình lâm vào thế bất lợi.

      Tiền thái hậu nhìn hai người mẹ chồng nàng dâu nhà này mắt mày lại với nhau, Lâm Vị Hi thản nhiên hỏi thăm, mà thế tử phi nhìn lại có vẻ cứng ngắc. Tiền thái hậu suy nghĩ chút, ngạc nhiên : "Yến vương phi, trước đó ngươi biết chút gì về hôn của mình hay sao?"

      "Lệnh của cha mẹ, lời của mối mai, mọi việc thần thiếp đều nghe theo đại trưởng công chúa." Lâm Vị Hi cười : " mai mối tằng tịu với nhau, chạy làm thiếp, nếu như vượt qua lệnh của phụ mẫu trưởng bối trong nhà, đây chính là muốn bị người người phỉ nhổ. Thiếp thân cho dù có chút nghịch ngợm nhưng cũng dám làm loại chuyện này."

      Con người mà, chuyện, còn làm lại là chuyện khác. Lúc Lâm Vị Hi những lời này ánh mắt trong vắt, dáng tươi cười thản nhiên, nhìn ra chút chột dạ nào. Cao Nhiên đoán sai, ban đầu là nàng tranh chấp với Cao Nhiên. Lâm Vị Hi bị chọc tức ít, lúc này mới nóng giận đến trước mặt Cố Huy Ngạn tự tiến cử mình. Nhưng tất nhiên Cố Huy Ngạn cũng ra chuyện này, mà Lâm Vị Hi lại càng . Cao Nhiên dám có ý đồ mang chuyện này ra uy hiếp nàng, Lâm Vị Hi chỉnh nàng ta mới là lạ.

      Lâm Vị Hi nhận trưởng công chúa Thọ Khang làm tổ mẫu là chuyện mọi người đều biết. Tiền thái hậu vừa nghĩ như thế tự cho là hiểu rồi, lúc trước ngoại tôn nữ của trưởng công chúa Thọ Khang gả cho Cố Trình Diệu phải cũng do bà làm mối hay sao? Xem ra chính vì con nối dòng của trưởng công chúa Thọ Khang có, nên mới đặc biệt quý phủ Yến vương. Lần trước là ngoại tôn nữ của mình, lần này là đem tôn nữ mới nhận gả cho Yến vương, tâm tư của bà cũng quá ràng rồi.

      Sau khi Tiền thái hậu bổ sung một chút tiền căn hậu quả, liền tự cho là thấy được chân tướng. Như vậy xem ra Lâm Vị Hi hoàn toàn là tùy ý để trưởng công chúa Thọ Khang sắp đặt hôn , sợ rằng trước đó cũng biết cái gì. Về phần Cao Nhiên vụng trộm nhận lời Tiền gia, nghĩ theo hướng tốt là do biết Yến vương bàn bạc với trưởng công chúa Thọ Khang, còn ngược lại là nàng ta nguyện ý có thêm người mẹ chồng, cho nên mới lợi dụng Tiền gia.

      Nghĩ vậy nên ánh mắt nhìn về phía Cao Nhiên của Tiền thái hậu lập tức thay đổi, nhưng Cao Nhiên vẫn ý thức được xảy ra chuyện gì. Mới chỉ trong khoảnh khắc, thái hậu đây là thế nào, tại sao lại dùng loại ánh mắt bất thiện này nhìn nàng ta? Cảm giác của Cao Nhiên bị rối loạn, muốn chuyện phân trần thêm hai câu, nhưng lại bị Lâm Vị Hi cướp lời: "Thái hậu nương nương, chiếc váy người mặc này thêu bức trăm hoa đua nở, là hỉ khí, thần thiếp vẫn chưa bao giờ được thấy đâu."

      Những năm gần đây Tiền thái hậu lại càng mê tín, luôn luôn thích mình mặc trang phục cứng nhắc như bà cụ non. là làm khó Lâm Vị Hi có thể thấy được vẻ kinh diễm mà ra lời ca ngợi. Được nương trẻ tuổi dáng dấp cực kì xinh đẹp tán thưởng trang phục, cho dù là ai trong lòng cũng đắc chí. Tiền thái hậu vui mừng, liền cùng Lâm Vị Hi liên miên đến Bồ Tát, rồi chuyện phúc khí như thế nào.

      Miệng lưỡi Lâm Vị Hi trơn tru là điều thể nghi ngờ. Nàng cố ý muốn chặn lời của Cao Nhiên, say sưa hầu chuyện Tiền thái hậu. Nhiều lần Cao Nhiên đều thử nhưng thể ngắt lời Lâm Vị Hi, hướng Tiền thái hậu giải thích chuyện vừa rồi. Dù sao nàng ta cũng chỉ là vãn bối, sao có thể dám ngắt lời mẹ chồng với thái hậu chuyện đây? Nàng ta cũng dám, chỉ có thể tận dụng mọi thứ chen vào , nhưng lại được mấy câu.

      Sau nhiều lần muốn giải thích mà được, Cao Nhiên tức giận trong lòng, chỉ có thể cắn răng nhẫn nại. Nhưng mà nàng ta cũng dám để cho người khác nhìn thấy vẻ mặt hậm hực của mình, đành phải lặng lẽ cúi đầu.

      Lâm Vị Hi khéo léo dẫn dắt Tiền thái hậu hiểu nhầm trình tự trước sau của chuyện đính hôn. Nàng vẫn cố gắng duy trì ý cười, đầu óc tỉnh táo nửa đề phòng Cao Nhiên, nửa còn lại cố gắng nịnh nọt Tiền thái hậu, bao lâu sau làm cho Tiền thái hậu mặt mày hớn hở.

      Cả đời này điều làm cho Tiền thái hậu tự hào nhất đúng là phúc trạch của bản thân. Tiền thái hậu từng là hoàng hậu của tiên đế Mục Tông, chỉ là bởi vì tư sắc bình thường, tính tình cũng rất cứng nhắc bảo thủ. Trong hoàn cảnh được tiên đế Mục Tông sủng ái, lại để nhảy ra Bộ quý phi mỹ mạo thấu hiểu lòng người. Vì thế mà bà ta bị vắng vẻ rất nhiều. Kiến Chiêu những năm cuối cùng cung biến, cũng may Tiền thái hậu chịu đựng vượt qua cơn loạn lạc này, Yến vương vào kinh thành cần vương, trừ gian thần, tru sát Yêm đảng, Bộ quý phi thất thế treo cổ tự tử. Tiền thái hậu xem như vén mây thấy mặt trời, nở mày nở mặt, bước lên địa vị nữ nhân tôn quý nhất Đại Chu. Làm thái hậu, cũng phải là có hậu phúc hay sao?

      (Yêm đảng: Bè phái của hoạn quan )

      Bây giờ hoàng đế cũng phải là con ruột của Tiền thái hậu, bà ta tuy là trung cung nhưng được sủng ái, cho nên nhiều năm rồi vẫn có động tĩnh gì. Sau này, Kiến Chiêu năm thứ ba, Bộ quý phi tiến cung lập tức được sủng ái. Tiền thái hậu bị chèn ép đến mức còn mảnh đất cắm dùi. người bàng quang màng đời như Tiền hoàng hậu cũng luống cuống lo sợ thôi. Kiến Chiêu năm thứ năm cung nữ sinh hạ được hoàng trưởng tử, Tiền thái hậu cũng quan tâm đích thứ khác biệt, lập tức ôm tới dưới gối tự mình nuôi dưỡng. Lúc ấy, Tiền thái hậu cũng hy vọng chính mình sinh được con trai trưởng, đem hoàng trưởng tử nuôi dưỡng mới là sáng suốt. Hoàng trưởng tử được nuôi dưỡng dưới gối của bà ta cũng coi như là nửa con trai trưởng, triều đình cũng chiếm được nhiều ưu thế, Tiền thái hậu cũng chỉ trông cậy vào đứa bé này ngày sau chăm lo phụng dưỡng cho mình. Đáng tiếc Tiền thái hậu tính toán rất tốt, nhưng mà đời trêu người, ngay tại cuối năm đấy, Bộ quý phi mang thai.

      Đây là nhảy ra cái gậy lớn, Tiền thái hậu mỗi ngày đều ngóng trông Bộ quý phi sinh non. Thế nhưng hết lần này tới lần khác mẹ con đối phương đều bình an, sau đó thuận lợi sinh hạ đứa bé, cũng là hoàng tử. Bộ quý phi vốn được sủng ái, bây giờ còn sinh hạ hoàng tử, trong lòng có suy nghĩ an phận gì khó mà biết được. Bộ quý phi càng ngày càng ương ngạnh, cả ngày quấn lấy tiên đế Mục Tông đòi lập nhị hoàng tử làm thái tử. bên là hoàng trưởng tử có chút tình cảm nào, bên là nhị hoàng tử do sủng phi sinh ra, Mục Tông có ý đem hoàng vị truyền cho nhị hoàng tử, thế nhưng triều thần kiên quyết cho phép, có đích lập đích đích lập trường. Hoàng trưởng tử cũng bị tàn tật ốm yếu gì, còn được đích thân hoàng hậu nuôi dưỡng từ , hiển nhiên hoàng trưởng tử mới là nhân tuyển hợp pháp cho vị trí thái tử.

      Vì thế mà xuất tình trạng giằng co giữa tiên đế Mục Tông với triều thần. Bởi vì tiên đế Mục Tông chậm chạp quyết định, đấu tranh giữa các đảng phái trong triều vô cùng nghiêm trọng, minh tranh có mà ám đấu cũng có. Thậm chí sau này Bộ quý phi còn cấu kết với thái giám, trắng trợn bài trừ phe đối lập trong triều, giết hại quan viên chủ trương lập hoàng trưởng tử. Tiền thái hậu cùng hoàng trưởng tử trải qua những năm kia nguy hiểm khó khăn như nào nghĩ thôi cũng có thể biết được. Kiến Chiêu những năm cuối cùng này chướng khí mù mịt. Mà bước ngoặt của giằng co này, lại xuất từ trận bệnh dịch.

      Đầu mùa xuân là thời gian ngũ độc xuất , bệnh dịch từ kinh thành truyền vào nội cung. Nhị hoàng tử bất hạnh nhiễm bệnh, vẻn vẹn tháng mắc bệnh rồi chết.

      ( Ngũ độc gồm bọ cạp, rắn, rết, thạch thùng và cóc. )

      Suýt nữa Tiền thái hậu mừng quá mà thắp hương ngay tại Khôn Ninh cung, đây là Bồ Tát mở mắt mà. Sau nhiều năm giằng co, trận tranh đoạn ngôi vị thái tử có quyết định, Bộ quý phi đau đớn vì mất ái nhi, lúc này điên rồi, càng thèm kiêng kỵ thẳng tay bài trừ phe đối lập. Trong lúc nhất thời gian hoạn hoành hành, dần dần đến tiên đế Mục Tông cũng thể khống chế được. Tiên đế Mục Tông có cách nào, chỉ có thể viết mật chiếu triệu Yến vương vào kinh thành bình loạn, tru diệt kẻ phản bội, thanh lọc triều chính. Cuối cùng có phải Bộ quý phi treo cổ tự vẫn hay , e rằng chỉ có tiên đế Mục Tông cùng Yến vương mới biết được.

      Giải quyết dứt khoát, nhị hoàng tử chết bệnh, Bộ quý phi đền tội, hoàng tử trong cung chỉ còn lại đại hoàng tử. Kể cả bây giờ đại hoàng tử là cái đồ đần, triều thần cũng phải phụ tá ta thành minh quân. Tiên đế Mục Tông trải qua trận can qua này, sức khỏe lẫn tinh thần đều sa sút, bao lâu băng hà. Trước lúc lâm chung, tiên đế Mục Tông lập đại hoàng tử làm thái tử, lập ba vị Cố Huy Ngạn, Trương Hiếu Liêm, Phùng công công làm đại thần phụ chính, cùng nhau phụ tá ấu đế trưởng thành đến khi tự mình chấp chính mới thôi.

      Cho tới bây giờ là Nguyên Gia năm thứ năm, tiểu hoàng đế đăng cơ năm năm, mười hai tuổi rồi.

      Kỳ Tiền thái hậu còn quan tâm chuyện triều chính nữa rồi, hậu cung được can chính, Tiền thái hậu cũng có hứng thú để ý. Bà ta thành nữ nhân có địa vị tôn quý nhất thiên hạ. Dù cho triều đình có thay đổi thế nào nữa, còn có thể ảnh hưởng đến thái hậu hay sao? Tiền thái hậu càng ngày càng an tâm ở hậu cung dưỡng lão, cả ngày phải ăn chay niệm Phật là triệu tẩu tử nhà mẹ đẻ vào chuyện phiếm. Chuyện của Tiền nhị công tử với Lâm Vị Hi cũng là do Tiền gia đại thái thái nhắc đến.

      Lúc đó bên ngoài truyền ra tin tức Yến vương cưới phi, đương nhiên Tiền gia dám đoạt nữ nhân với Yến vương. Yến vương lại đặc biệt cho người tới , lúc ấy Tiền nhị công tử bị dọa đến nỗi dám ra khỏi cửa. Qua đoạn thời gian, đợi tiếng gió dần dần lắng lại, Tiền đại thái thái cũng có chút dễ chịu, ràng thể tử phi phủ Yến cho lời chắc chắn, mới qua vài ngày thôi bị Yến vương chặn lại. Phủ Yến vương cứ thản nhiên giẫm lên mặt mũi của nhà mẹ đẻ thái hậu như vậy?

      Tiền đại thái thái càng nghĩ càng cam lòng, lập tức tiến cung chuyện với Tiền thái hậu. Tiền thái hậu chỉ biết là Yến vương muốn cưới tân vương phi. Bây giờ nghe tẩu tử như vậy, mới biết được hóa ra tân Yến vương phi Lâm thị cùng cháu trai còn có cọc dây dưa như thế. Đương nhiên Tiền thái hậu có ý kiến gì với Yến vương. Lúc trước hoàng đế kế vị may mà có Yến vương dốc hết sức nâng đỡ, sau đó ở biên giới lại bị xâm phạm, cũng là nhờ Yến vương lãnh quân bình loạn. Nếu như có binh lực của Yến vương uy hiếp, Tiền thái hậu cùng hoàng đế cũng chỉ là đôi nhi quả mẫu, lấy cái gì để áp chế văn thần võ tướng triều đình đây? Trong thâm tâm của Tiền thái vẫn rất trông cậy vào Yến vương, làm sao lại dám khoa chân múa tay với việc Yến vương cưới vương phi.

      Thế nhưng dù cho Tiền thái hậu dám trách móc Yến vương, nhưng cũng ảnh hưởng đến việc bà ta có chút ý kiến với vị tân vương phi này. Hôm nay Lâm thị tiến cung tạ ân, Tiền thái hậu vốn có tâm tư muốn soi xét hai. Bà ta cũng muốn xem chút, đến tột cùng là dạng nhân vật gì, mới có thể để cho cả cháu trai bà ta lẫn Yến vương tranh nhau cầu hôn.

      Bây giờ xem ra, vị Yến vương phi này quả nhiên vô cùng mỹ mạo. người quen nhìn hoàn phì yến gầy trong hậu cung mỹ nữ như mây như bà ta mà còn có chút sững sờ khi nhìn gương mặt của Lâm Vị Hi, cũng thể trách được cả Yến vương lẫn cháu trai mình có chút nhớ mong. Mỹ mạo diễm lệ như vậy nhưng tính cách của vị vương phi này lại rất biết điều. Lúc tiên đế Mục Tông còn sống đại trưởng công chúa Thọ Khang rất được sủng ái, thậm chí so với hoàng hậu là Tiền thị đây còn có mặt mũi hơn. Bởi vậy mà Tiền thái hậu vẫn có chút khúc mắc. Bây giờ phong thủy luân chuyển, Tiền thái hậu cũng còn kiêng dè mà phỏng đoán tâm tư của trưởng công chúa Thọ Khang. Theo Tiền thái hậu hơn phân nửa là trưởng công chúa Thọ Khang nhìn trúng mỹ mạo của Lâm thị nên mới nhận làm tôn nữ, về sau lại muốn gả Lâm thị cho Yến vương. Dù sao biện pháp tốt nhất để thắt chặt quan hệ của trưởng công chúa Thọ Khanh với phủ Yến vương là liên hôn. Ngoại tôn nữ của trưởng công chúa Thọ Khang cũng chết rồi, bà sốt ruột cũng là chuyện hợp tình lý.

      Tiền thái hậu nghĩ tới đây tâm tình thoải mái hẳn lên. Cũng đến mức bà ta có thù oán với trưởng công chúa Thọ Khang, nhưng lúc còn sống vẫn có thể nhìn thấy công chúa từng phong quang vô hạn giờ đây lại bằng mình, thể Tiền thái hậu trong lòng có chút cao hứng, nên bây giờ bà ta nhìn Lâm Vị Hi cũng rất thuận mắt. Tuy nhiên, Tiền thái hậu xem xét Cao Nhiên chút, nghĩ thầm là người thể xem bề ngoài, khuê tú ôn nhu uyển chuyển như này mà có thể làm được chuyện vì ngăn cản kế mẫu vào cửa mà có thể nhắm mắt khen ngợi người khác. Càng là ghê tởm hơn chính là nàng ta dám tính kế con cháu Tiền gia!

      Bây giờ Tiền thái hậu quên hoàn toàn đầu tiên chính là Tiền đại thái thái hướng Cao Nhiên nhắc đến việc kết thân, dù sao Tiền gia cũng dám đối kháng với Yến vương. Nhưng cũng bởi vì người khác mà mặt mũi của Tiền gia đều mất hết!

      Cao Nhiên cũng hiểu vì Tiền đại thái thái là người chuyện này cho thái hậu, hết lần này tới lần khác nàng ta còn có cách nào giải thích cho mình. Từ Tiền thái hậu liền có thể nhìn ra Tiền gia cũng phải là người biết mình biết ta. Quả thực Cao Nhiên có miệng mà chỗ . Mà có Lâm Vị Hi ở đây, thậm chí Lâm Vị Hi cũng cho Cao Nhiên có cơ hội mở miệng.

      Suốt từ sáng cho đến trưa Cao Nhiên đều là có miệng mà thể , vô cùng bực mình. Nàng ta rất nóng vội, bỗng bên ngoài truyền đến tiếng thái giám: "Hoàng thượng giá lâm. Yến vương đến."

      Bên trong Từ Ninh cung mảnh xôn xao. Lâm Vị Hi đứng dậy, khom người hướng phía cửa hành lễ.

      "Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."

      Hoàng đế giữa đống người chen chúc vào Từ Ninh cung, Cố Huy Ngạn đứng cạnh ta. Hoàng đế tiến vào đảo mắt vòng, bỗng nhiên đôi mắt dừng lại người: "Yến vương thúc thúc, đây chính là thẩm thẩm phải ?"

      GáiNgoan, Ameri, BigCute→_→37 others thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Có gì hot?
      Lừa tình thích bài này.

    5. Hoa bé nhỏ

      Hoa bé nhỏ Active Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      153
      Nghe chừng tiểu hoàng đế đáng lắm nha :yoyo40::yoyo40:
      Lừa tình thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :