1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Đôi khi cũng bị tâm trạng chùng xuống á edit @Lừa tình , nhưng đừng nản nhé. Vì truyện rất hay, vẫn còn rất nhiều người đọc ko có tâm thôi, hihi
      Bảo Vy197, huyen1604Lừa tình thích bài này.

    2. knh

      knh Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      36
      ra cũng hơi xấu hổ, mình cũng là thành phần hay đọc chùa và ít comment ý . nhưng lòng mình rất khâm phục các editor nhất là editor mượt mà nghĩa như @Lừa tình đây. Nên đôi khi ko thể mỗi chương mỗi comment nhưng vẫn rất cám ơn nàng góp thêm màu sắc cho cuộc sống mẹ bỉm sữa là mình đây bớt stress bởi những chap truyện tâm huyết nha. Nếu thấy quá nản hay mất lửa tạm thời nàng cứ nghỉ ngơi đôi ba ngày, đợi lửa về lại hừng hực edit tốc độ cho hội c e ngóng chờ cuộc chiến mẹ chồng-nàng dâu đầu tiên mà chỉ hy vọng mẹ chồng đè bẹp nàng dâu .
      Bảo Vy197Lừa tình thích bài này.

    3. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      @knh mình cũng chỉ cần ủng hộ của các bạn để có thêm động lực ed tiếp thôi, vì có những chap dễ hiểu ed nhanh, nhưng có những chap rất khó, mặc dù mình có hiểu nội dung nhưng làm sao diễn đạt cho các bạn cũng hiểu lại k dễ dàng
      Ameri, Thích ăn thịt, Bảo Vy1978 others thích bài này.

    4. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 38. thích
      Lâm Vị Hi định ra thời gian, để hạ nhân trong phủ đến Cảnh Trừng viện bái kiến nàng. Mặc dù chưa đến giờ, nhưng Lâm Vị Hi ngồi an vị ghế bành ở phòng chính rồi. Ở phía dưới cứ năm người thành tổ, từng nhóm tiến lên dập đầu với Lâm Vị Hi, sau đó tên cùng công việc của mình. Toàn bộ vương phủ to lớn phức tạp vô cùng, Lâm Vị Hi mực ngồi như vậy đến cuối giờ Thân, mới gặp xong tất cả mọi người.

      ( Giờ Thân: 15h – 17h )
      Chủ mẫu cũng phải là chức vị nhàng, nhất là phải quản lý loại quái vật khổng lồ như phủ Yến vương. Mấy trăm người từ xuống dưới đồng loạt hoạt động lại phải là điều dễ dàng, năng lực quản gia cùng tổ chức của chức vụ đương gia chủ mẫu phải cầu rất cao. Lâm Vị Hi triệu kiến nô bộc trong phủ, việc làm này chỉ để nàng nhận thức mọi người danh nghĩa, đồng thời cũng hướng toàn phủ khẳng định địa vị vương phi của chính mình. Chờ giày vò nguyên buổi chiều xong, sắc trời tối đen, cả lưng vào eo của Lâm Vị Hi đều mỏi nhừ. Nhất là đêm qua còn ngủ muộn, xương sống thắt lưng của nàng vẫn còn đau nhức. Hôm nay lại ngồi nguyên buổi chiều, là mỏi mệt chịu nổi.

      Uyển Tinh Uyển Nguyệt vội vàng đỡ Lâm Vị Hi vào phòng trong để nghỉ ngơi, Lâm Vị Hi ngồi vào nhuyễn tháp, lúc này mới cảm thấy tốt hơn chút. Nàng xoa eo, tranh thủ thời gian hỏi: "Vương gia đâu? Vẫn ở bên trong sao?"

      "Vâng."

      Lâm Vị Hi nhìn về phía đông phòng bên cạnh, khóe miệng khẽ cong lên ý cười. Hôm nay là ngày nàng nhất định phải trải qua, so với ý nghĩa to lớn của chuyện này đau nhức thân thể căn bản đáng giá nhắc tới. Hôm nay thuận lợi như vậy, quả cũng là nhờ buổi sáng nàng phen ân uy chuyện với Bốc ma ma, nhưng Lâm Vị Hi vẫn biết nguyên nhân chủ yếu là xuất phát từ Yến vương.

      ( Ân uy: Ban ân + uy hiếp)
      Yến vương ngồi ở đông phòng bên cạnh, ai còn dám lỗ mãng? Lâm Vị Hi ngồi ở phòng chính triệu kiến hạ nhân, dạy dỗ bọn họ, tiếng ồn cũng đâu. Thế nhưng Yến vương vẫn kiên nhẫn ở đó, tiếp tục ngồi đọc sách. Mặc dù gì, thế nhưng là vô thanh thắng hữu thanh, thái độ của Cố Huy Ngạn uy hiếp đám người này, cho Lâm Vị Hi thể diện rất lớn.

      Trong lòng Lâm Vị Hi thoải mái, cũng quản Uyển Tinh xoa bóp eo, lập tức hoan hỉ đến phòng bên cạnh, vừa vào cửa liền gọi ngọt lịm: "Vương gia."

      Bên miệng Cố Huy Ngạn tự giác mang lên ý cười: " xong rồi?"

      "Vâng." Lâm Vị Hi bước nhanh đến gần Cố Huy Ngạn, nàng vốn định ngồi cạnh Cố Huy Ngạn, thế nhưng nghĩ đến chuyện lúc chiều nay, cuối cùng vẫn quay cái, quy củ ngồi đối diện với Cố Huy Ngạn: " Chắc hẳn hôm nay làm phiền đến vương gia rồi, ta cám ơn chàng."

      Cố Huy Ngạn nhìn thấy động tác của Lâm Vị Hi, chẳng biết tại sao trong lòng có chút tiếc nuối. đè xuống cái ý nghĩ kỳ quái này, với Lâm Vị Hi: "Từ trưa đến giờ nàng cũng chưa được nghỉ ngơi nhiều, chỉ sợ thân thể sớm chịu nổi. Trước dùng bữa tối , sau đó nàng cũng nghỉ ngơi sớm ."

      Vẻ tươi cười mặt Lâm Vị Hi có chút ngừng lại: "Buổi chiều ta chuyện với hạ nhân. . . Vương gia đều nghe được? Có phải làm ồn ào đến chàng ?"

      " có." Cố Huy Ngạn mỉm cười . Lâm Vị Hi lại tin lắm, nàng nhìn sắc mặt nhu hòa của Cố Huy Ngạn trong lòng càng uể oải: "Khẳng định là chàng nghe được, bây giờ chừng trong lòng còn cười ta."

      " có." Cố Huy Ngạn xong cũng nhịn được cười, ánh nến chiếu rọi trong đôi mắt , sáng đến kinh người: " Mặc dù nàng mắng người có chút hung hăng, nhưng cũng phải là cố tình gây . Nàng có lý có chứng cứ, lại ràng nguyên nhân kết quả, mà lại phải nhằm vào mình, ra cũng rất dễ nghe."

      Cho dù ai dạy dỗ người khác mà bị đánh giá thành " là dễ nghe" cũng thể cao hứng nổi. Lâm Vị Hi tức giận ít, hung hăng trừng Cố Huy Ngạn chút, quay lưng lại hờn dỗi. Tiếng cười của Cố Huy Ngạn càng vui vẻ hơn, thấy bóng lưng của Lâm Vị Hi càng ngày càng cứng lại, cũng dám đùa nữa, đứng dậy vịn bờ vai của nàng ra ngoài: " tức giận nữa. ra ngoài ăn cơm ."

      Yến vương tự mình đỡ nàng, Lâm Vị Hi cũng tiện phản đối. Chờ sau khi Cố Huy Ngạn ôm cả bờ vai của nàng, dường như đem cả người nàng đều ôm trọn trong ngực, Lâm Vị Hi lại càng tiện phát tác. Lâm Vị Hi giận dỗi ngồi trước bàn cơm, lúc gắp thức ăn đặc biệt hung hăng , đừng tưởng rằng dỗ dành chút là nàng quên. Hừ! Cái gì gọi là dễ nghe? Nàng là vương phi, lúc răn dạy hạ nhân người người phải cảm thấy sợ hãi mới phải. Yến vương cũng dám nàng dạy dỗ người khác xuôi tai?

      là kẻ sĩ có thể chết chứ thể chịu nhục, hoàn toàn thể nhịn được.

      Cố Huy Ngạn thấy Lâm Vị Hi dùng sức gắp thức ăn cho hả giận, nhàng nhìn qua Lâm Vị Hi chút, trong mắt là ý cười dạt dào. Mới hôm nay còn thích ai cả, bây giờ xem ra vẫn phải sửa lại, hình như phải là như thế rồi.

      Quy củ trong vương phủ là vào buổi trưa mỗi ngày các phòng tự chuẩn bị cho mình, nhưng cơm tối phải cùng ăn chỗ. Trước kia vương phủ cũng chỉ có ba người, buổi trưa Cố Huy Ngạn thường xuyên dùng cơm luôn ở trong triều, cũng về phủ, cho dù buổi tối có về cũng nhất định gặp đúng giờ cơm, cho nên phần lớn thời gian đều là vợ chồng Cố Trình Diệu với Cao Nhiên dùng bữa với nhau. Bây giờ tay của Cao Nhiên bị thương, cũng thể cầu thế tử phi bị thương chia thức ăn được, cho nên bữa tối liền giảm . Hai vợ chồng Cố Trình Diệu ở trong phòng ăn cơm là được. Nếu như ngày trước, Cố Huy Ngạn chắc chắn dùng cơm mình. Nhưng bây giờ có Lâm Vị Hi, chỉ là thêm người cùng mình ăn cơm, vậy mà thấy ấm áp hơn nhiều lắm.

      Trách được lúc trước thuộc hạ cùng đồng liêu mực khuyên tục cưới tân vương phi, Cố Huy Ngạn luôn cảm thấy cần thiết, thêm vương phi cuộc sống cũng có thay đổi gì, như vậy cần gì phải phiền phức? Nhưng bây giờ Cố Huy Ngạn mới biết, hóa ra có người lo lắng, có người làm bạn trò chuyện với mình, cảm giác lại ấm áp đến như vậy.

      Mặc dù trong lòng Lâm Vị Hi vẫn còn hờn dỗi, thế nhưng thói quen quan sát nhiều năm dưỡng thành cũng dừng lại. Nàng phát Cố Huy Ngạn cũng kén ăn, nhưng đối với món cá đặt ở giữa bàn kia lại hề động đũa. Lâm Vị Hi "A" tiếng, bất kể là Bốc ma ma hay là Cố Trình Diệu, bọn họ đều qua Yến vương thích ăn nhất là tôm cá tươi. Thế nhưng sao nàng nhìn hình như cũng phải là như thế?

      Bốc ma ma là ma ma hồi môn của Thẩm vương phi, theo Thẩm vương phi nhiều năm rồi. Thẩm thị là vợ cả của Yến vương, đến nỗi ngay cả trượng phu của mình thích ăn gì cũng nhớ được chứ? Mà Cố Trình Diệu lại càng , phụ thân thích ăn món gì cũng thể biết. Vậy ta cũng cần cái chức thế tử làm gì.

      Lâm Vị Hi lại lặng lẽ nhìn lúc, để cho Uyển Nguyệt múc bát canh cá cho nàng, lại hỏi: "Vương gia, chàng uống canh cá nhé?"

      Cố Huy Ngạn chỉ nhàn nhạt nhìn sang, : " cần. Nàng thích tự mình dùng ."

      Lâm Vị Hi uống ngum , : "Hơi tanh. Vương gia, ta thích ăn loại cá này, bằng bỏ xuống nhé?"

      "Được." Sắc mặt Cố Huy Ngạn thay đổi gì, ràng là để ý chút nào.

      Rất tốt, Lâm Vị Hi xác định, Cố Huy Ngạn thích ăn cá. Vậy rất kỳ quái. Bốc ma ma có khả năng cố ý ngược sở thích của Yến vương để lừa dối Lâm Vị Hi. Nhưng kiếp trước nàng là thế tử phi, Cố Trình Diệu cũng cần thiết phải lừa nàng làm gì? Lâm Vị Hi nhàng ăn miếng rau xanh. Cả nhà này bị sao vậy nhỉ? Cả nhi tử lẫn hạ nhân trong phủ đều làm ngược lại sở thích của Yến vương. Mà bản thân Cố Huy Ngạn cũng , tùy ý để loại này sai lầm tiếp diễn. ràng loại chuyện này, chỉ cần dùng chút điểm tâm là có thể phát ra mà.

      Lâm Vị Hi nghiêng đầu nghĩ, vẫn là nghĩ ra loại sai lầm này Cố Trình Diệu biết được là từ nơi nào.

      Cơm xong, Lâm Vị Hi nghỉ ngơi hồi liền tắm rửa, sau khi ra ngoài lại thêm trận giày vò làm khô tóc, chăm chút làn da. Đợi nàng xong xuôi tất cả mọi thứ, thời gian cũng còn sớm. Lâm Vị Hi có chút xấu hổ nghĩ, may nàng là mẹ chồng, ngày mai cần dậy từ sáng sớm thỉnh an, nếu với tính cách lười nhác của nàng, việc thỉnh an mẹ chồng chắc chắn mỗi ngày đều đến muộn mất.

      Lâm Vị Hi đứng ở cửa, thấp giọng : "Vương gia, ta xong rồi."

      Cố Huy Ngạn để sách xuống, nhìn thấy mái tóc đen nhánh của Lâm Vị Hi xõa ra, cả người trắng trắng mềm mềm, mơ hồ còn thấy hơi nước vẫn vấn vít xung quanh, nàng đứng dưới ánh đèn lờ mờ, quả thực thơm ngát như hoa sen mới nở, đẹp cách nào tả xiết.

      Càng là đồ sứ tinh xảo càng phải mất nhiều thời gian để bảo dưỡng. Rất ràng Lâm Vị Hi chính là trong những loại đồ sứ tinh xảo nhất này. Cơ mà, nàng mềm mại yếu đuối, thơm ngát ôn nhu đứng ở cửa gọi "Vương gia", làm người khác khó mà kiềm lòng được?

      Cố Huy Ngạn tự với mình, nàng so với còn hơn nhiều lắm. đáp ứng Lâm Dũng chăm sóc tốt cho con của ta, mà lúc trước đồng ý cưới Lâm Vị Hi vốn xuất phát từ suy nghĩ muốn chiếu cố nàng. cũng thể minh đời, mà về già khí tiết lại giữ được.

      Yết hầu của Cố Huy Ngạn giật giật, cuối cùng vẫn rất kiềm chế thu hồi ánh mắt, với Lâm Vị Hi: "Hôm nay nàng vất vả cả ngày rồi, nghỉ ngơi sớm ."

      "Ừm." Lâm Vị Hi cũng muốn ngủ, nhưng mà trượng phu còn ở bên ngoài, sao nàng có thể ung dung lên giường ngủ được. Cho nên đôi mắt ngập nước của Lâm Vị Hi nhìn Cố Huy Ngạn, : "Vương gia, cũng còn sớm nữa rồi, chàng cũng nên nghỉ ngơi thôi."

      Bàn tay Cố Huy Ngạn nắm chặt, mở ra rồi lại nắm chặt, cuối cùng cũng để sách xuống, đứng dậy đến giường ngủ. Lâm Vị Hi thấy Cố Huy Ngạn đến vô cùng cao hứng, nàng thổi tắt hết nến trong phòng ngủ, chỉ để lại chân đèn, sau đó quay người thành khẩn nhìn về phía Cố Huy Ngạn: "Vương gia, sao chàng còn đứng đấy?"

      Cố Huy Ngạn trầm mặc nhìn Lâm Vị Hi, trong nháy mắt đó thấy bội phục chính mình: "Đưa đèn cho ta, nàng ngủ trước ."

      Lâm Vị Hi nghĩ là yên tâm đưa đế đèn cho Cố Huy Ngạn, tự mình vào giường, thong thả nằm trong chăn gấm. Cố Huy Ngạn đứng lúc trong gian nửa sáng nửa tối ở nội thất, chờ cho chính mình tỉnh táo trở lại, mới quay người vào phía trong.

      Nhưng mà Cố Huy Ngạn vừa mới vào, thấy Lâm Vị Hi mơ mơ màng màng đứng lên, giọng bẫng: "Vương gia, chàng về rồi."

      Bình thường giọng Lâm Vị Hi trong trẻo lại lạnh lùng, nhưng hết lần này tới lần khác có đôi lúc lại thấy nũng nịu yếu ớt, mọi ngày nghe rất dễ chịu rồi, bây giờ nàng nửa mê nửa tỉnh, lời ra quả thực có thể thấm vào tận xương tủy.

      Ánh mắt Cố Huy Ngạn bất tri bất giác thay đổi: "Sao nàng còn chưa ngủ?"

      "Ta chờ chàng mà."

      Cố Huy Ngạn im lặng thở dài. Nàng tín nhiệm đến tận cỡ nào. Tục ngữ quá tam ba bận, Cố Huy Ngạn quyết định thuận theo tự nhiên, ngồi vào mép giường, vịn Lâm Vị Hi nằm xuống, giọng trở nên khàn khàn: "Nàng cứ ngủ tiếp ."

      Lâm Vị Hi trầm thấp " ừm" tiếng, nhưng đôi mắt ngập tràn hơi nước vẫn nhìn chằm chằm Cố Huy Ngạn. Nàng là lợi hại mà, lúc đôi mắt ướt át này chăm chú nhìn người quả đến thánh nhân cũng cầm lòng được.

      Huống chi Cố Huy Ngạn lại càng phải thánh nhân. cúi người, ngón tay nhàng vuốt ve gương mặt Lâm Vị Hi, giọng khàn khàn mang theo chút mùi vị lừa người: "Hi nhi, buồn ngủ lắm sao?"

      Lâm Vị Hi ràng lắm, dung giọng mũi : "Vẫn tốt."

      "Vậy tốt rồi."

      Lâm Vị Hi cũng kịp nghĩ những lời này là có ý gì, lập tức chìm đắm trong vùng biển mênh mông. ra nàng có chút sợ hãi đối với mấy chuyện cá nước này, kinh nghiệm kiếp trước cũng nhiều, mà đêm qua lại rất đau. Lâm Vị Hi thể hiểu nổi sao trong sách lại coi loại chuyện này là tận cùng của cực lạc. Nhưng hôm nay vẫn chưa kịp cái gì, phản kháng yếu ớt đều bị những cơn sóng lớn bao trùm lấy nàng. Lâm Vị Hi như chiếc lá lênh đên mặt biển, chênh vênh biết bấu víu vào đâu. Đợi mọi thứ yên tĩnh trở lại, toàn thân Lâm Vị Hi nước mắt lưng tròng, đau nhức run rẩy.

      Cố Huy Ngạn ôm Lâm Vị Hi tới tịnh phòng tắm rửa qua , sau đó lại ôm nàng vào giường. Lâm Vị Hi đau vô cùng, toàn bộ quá trình đôi mắt cũng mở ra được, tự nhiên cũng tùy để Cố Huy Ngạn tắm rửa cho mình. Xong xuôi, Cố Huy Ngạn nằm ở ngoài, có chút áy náy vỗ vỗ Lâm Vị Hi: "Ngoan, ngủ ."

      Lâm Vị Hi trong lòng tức giận hừ tiếng, nhưng đến động đầu ngón tay cũng có sức. Lâm Vị Hi nghiêng người, hai chân hơi cong, hai tay ôm mặt, nhìn đáng thương cực kỳ. Tư thế ngủ của Lâm Vị Hi tính là tiêu chuẩn, Cố Huy Ngạn nhìn lúc, nhịn được muốn uốn nắn.

      Nhiều năm trong quân đội, những cái khác, nhưng lại dưỡng thành tính thích ép buộc người khác.

      Cố Huy Ngạn hết sức kinh động đến Lâm Vị Hi đem nàng chỉnh lại, muốn ngủ, chân cũng phải duỗi thẳng ra. Lâm Vị Hi ngủ đến mơ mơ màng màng, cảm giác được Cố Huy Ngạn ghét bỏ tư thế ngủ của nàng, là giận chỗ phát tiết. Lúc nãy loay hoay nàng thành các loại tư thế kia, sao thấy ghét bỏ đứng đắn? (hihi ) Trong lòng Lâm Vị Hi tức giận, nhưng cũng làm gì được vì cả người còn chút sức lực nào hết. Nàng dứt khoát đưa tay vòng lên cổ Cố Huy Ngạn, đầu tựa ở bờ vai của , giọng giận dỗi thấp thể nghe thấy: " muốn, ta muốn ngủ như thế này."

      Bàn tay loay hoay của Cố Huy Ngạn cứng đờ, dừng hồi, kiềm chế đưa tay đỡ eo của Lâm Vị Hi. Được thôi, vậy cứ như thế .

      Đúng là tiểu nhân và nữ nhân là khó nuôi mà......
      Last edited: 17/6/19
      GáiNgoan, Ameri, BigCute→_→42 others thích bài này.

    5. baongocbt

      baongocbt Member

      Bài viết:
      26
      Được thích:
      25
      Hay quá nàng ơi :038:
      huyen1604Lừa tình thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :