1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 29. Hồng trang

      Phu nhân quốc công chuyện với Cao Nhiên lát, liền tiếp: "Ngươi xuất phủ ra ngoài cũng dễ dàng, bây giờ vẫn còn thời gian, đến viện của di nương trò chuyện lát ."

      Cao Nhiên nhìn phu nhân quốc công mà cười nhạo trong lòng, bà ta như vậy nhìn cứ tưởng như là thương cảm cho nàng ta. Còn thực tế phu nhân quốc công chỉ là mệt mỏi mà thôi. Tuy biết thế nhưng vẻ mặt Cao Nhiên vẫn tỏ thái độ gì, chỉ giọng cáo lui.

      Hàn thị nghe nữ nhi về nhà, sớm ngồi chờ trong tiểu viện. Vừa nhìn thấy Cao Nhiên tới, nàng ta vội vàng lau nước mắt cầm tay kéo vào trong phòng, Hàn thị lo lắng cho hoàn cảnh của nàng ta ở nhà chồng. Vừa ngồi vào bàn hỏi: " Cha chồng của tam tiểu thư muốn cưới dâu rồi phải ?"

      Quả nhiên, chỉ sợ khắp ngõ ngách trong ngoài kinh thành, từ tửu lâu chợ búa cho đến khuê phòng, còn ai là biết chuyện này rồi.

      Cao Nhiên gật đầu: "Vâng, là nữ tử mà lần trước Yến vương mang về."

      Hàn thị nghe xong sửng sốt nửa ngày, đột nhiên vỗ tay lên bàn, câu ngốc nghếch: "Như vậy, nếu như nàng sinh hạ nhi tử, vị trí thế tử của trượng phu tam tiểu thư chẳng phải là khó giữ được hay sao?"

      Vừa mới tân hôn mà nữ nhi lại sắp nghênh đón người mẹ chồng mới, cái quan tâm đầu tiên của người mẫu thân Hàn thị này phải là con sống ở nhà chồng ra sao, phải tính tình của mẹ chồng thế nào, mà là vị trí thế tử của Cố Trình Diệu. Hay cách khác, là vị trí thế tử phi của Cao Nhiên, xa hơn là vị trí vương phi sau này.

      Nhưng Cao Nhiên lại khó chịu chút nào đối với chuyện này. Nàng ta gật đầu tán thành: "Đúng là như thế, con cũng lo lắng đây. Nhưng mà thế tử trưởng thành, cho dù nàng có ý đồ xấu, hoặc là muốn làm chuyện hèn hạ gì cũng kịp nữa rồi."

      "Nên như thế." Hàn thị nghĩ tới đây có chút yên tâm: "Thế tử mười bảy tuổi, sớm hiểu lý lẽ, cũng phải hài tử choai choai để mẹ kế tùy ý xoa nắn. Nhưng tam tiểu thư cũng nên cẩn thận, nữ tử này cũng kém vợ chồng tiểu thư bao nhiêu tuổi, Yến vương cưới tiểu kiều thê như thế, chừng sau này còn muốn cưng sủng sao? Sau này nàng sinh hạ nhi tử, vậy khó lường rồi. Bây giờ thế tử vẫn chưa kế thừa vương vị, đến lúc đó nàng thổi gió bên gối, chừng Yến vương để lại vương vị cho ấu tử."

      Cao Nhiên nắm chặt tay Hàn thị: "Di nương, con vẫn hiểu được. Con cùng với thế tử qua chuyện này. Sau này con đề phòng nàng ấy."

      ra quy củ của mỗi đại gia tộc đối với người thừa kế đặc biệt nghiêm khắc. vậy bây giờ nội các còn đề xướng lấy đức để trị nước, lấy hiếu để trị gia. Đặc biệt trong hoàng thất người kế thừa còn muốn nghiêm ngặt hơn. Dù cho hoàng đế có muốn đổi vị trí thái tử từ trưởng tử thành thứ tử sủng ái cũng được, chứ đừng đến vương hầu tướng lĩnh phía dưới lại càng có ngoại lệ. Mà Cố Trình Diệu là trưởng tử, vị trí thế tử cả về lý về tình đều là của ta. Trừ khi Cố Trình Diệu con mất sớm hoặc là phạm phải đại tội giết người phóng hỏa. Còn thứ tử muốn nhảy vào vị trí đó, quả là khó khăn.

      Đáng tiếc Cao Nhiên cùng Hàn thị đều coi thường quy củ của gia tộc, tin Tông Nhân phủ cũng tin luật pháp. Cũng phải thôi, cả hai mẹ con đều như nhau, đều chỉ tin vào bản thân chứ tin ai cả. Cả Cao Nhiên và Hàn thị đều hăng say thảo luận làm thế nào để lung lạc nam nhân, làm thế nào để chiến thắng nơi nội trạch, để cho Yến vương truyền vương vị cho Cố Trình Diệu.

      Cao Nhiên cùng Hàn thị chuyện lúc, bỗng Hàn thị vỗ tay Cao Nhiên, cách đầy ý vị: "Những thủ đoạn này cũng chỉ là dệt hoa gấm, quan trọng nhất chính là tam tiểu thư nhanh chóng sinh đứa con trai. Chỉ cần sinh hạ nhi tử, ai có thể lay chuyển được địa vị của tiểu thư. Nhà chồng cũng coi trọng tiểu thư hơn mấy phần. Đến lúc đó, còn phải sợ vị kế mẫu kia sao?"

      Theo đạo lý nàng dâu mới mà nghe được loại lời này kiểu gì cũng đỏ mặt ngượng ngùng, thế nhưng Cao Nhiên đối với chuyện này lại có gì bất thường cả, chỉ tùy ý gật đầu: "Con vẫn hiểu."

      Cao Nhiên tuy là thiếu nữ mười sáu tuổi, nhưng thực hơn ba mươi, làm sao lại để ý loại chuyện này đây.

      Hàn thị thấy Cao Nhiên tính toán sẵn đường cho mình, cuối cùng cũng yên tâm. Nàng ta vẫn biết nữ nhi này của mình từ có chủ kiến. Hàn thị than thở: " Tam tiểu thư đưng trách di nương lắm lời, là di nương lo lắng cho tam tiểu thư thôi. Chờ tiểu thư sinh hạ nhi tử, tại nhà chồng mẫu bằng tử quý, đệ để của tiểu thư có người tỷ tỷ là thế tử phi giúp đỡ, ngày sau nhất định thuận lợi hơn rất nhiều."

      trắng ra Hàn thị hỏi nhiều như vậy, mục đích cũng chỉ muốn hỏi Cao Nhiên có thể giữ được vị trí thế tử phi . Tất nhiên trong đó có vì nữ nhi mà suy nghĩ, nhưng chủ yếu vẫn là tính toán cho con trai của mình. Có người tỷ tỷ thế tử phi có thể sinh hạ đích tôn cho phủ Yến vương, con trai của Hàn thị ở phủ quốc công, ở lớp học, thậm chí cả ở quan trường sau này, mới có thể là trợ giúp lớn nhất.

      Cao Nhiên biết Hàn thị trọng nam khinh nữ, mặc dù thương nàng ta nhưng vẫn luôn luôn đặt đệ đệ ở vị trí đầu tiên. Cao Nhiên đối với việc này cũng thèm để ý, cũng oán trách Hàn thị bất công. Tuy nàng ta xuyên nhưng vẫn biết đây là cổ đại đấy. Thế nên Cao Nhiên cảm thấy việc này cũng có vấn đề gì cả.

      Lúc Lâm Vị Hi còn , bởi vì trong nhà càng quan tâm thương đường đệ, nàng tranh cường háo thắng nên phương diện học hành luôn luôn cố gắng học tốt hơn so với đường đệ. Nhưng Cao Nhiên lại như thế. Nàng ta vui vẻ khi đệ đệ tốt hơn mình, đệ đệ có được thứ tốt nhất nàng ta cũng ghen tị gì. biết do hoàn cảnh sinh trưởng hay do tính cách trời sinh mà tính tình hai người hoàn toàn khác nhau. Vì vậy mà nhân duyên gặp gỡ cũng giống nhau.

      Cuộc sống muôn màu, ai ai cũng có chuyện xưa ….

      Cố Huy Ngạn đem hôn toàn quyền ủy thác cho đại trưởng công chúa Thọ Khang. Trưởng công chúa Thọ Khang thấy Yến vương hoàn toàn tín nhiệm, bà cũng khách khí, coi như nhà mẹ đẻ mà tiêu bạc do dự, các hạng mục lễ tiết chú trọng lại càng làm cẩn thận phô trương hơn. Theo lý tuổi tác nhà trai tương đối lớn, gia tộc vì muốn chậm trễ con nối dòng, kiểu gì nhà cũng rút ngắn thời gian chuẩn bị gả. Mà trong số nhân tài kiệt xuất ở kinh thành Yến vương quả thực là hơi lớn tuổi rồi. Thế nhưng Cố Huy Ngạn tiếng cũng thúc giục. Đại trưởng công chúa Thọ Khang từ tâm ý của mình, giữ Lâm Vị Hi trọn vẹn nửa năm, ở đủ thời gian nhà mới kiêu ngạo nhanh chậm cử hành hôn lễ.

      Lâm Vị Hi ở phủ công chúa từ giữa hè đến đầu mùa đông. Bên ngoài phòng gió bắc gào thét, vạn vật tiêu điều, chỉ chớp mắt, đến tháng mười .

      Vào buổi sáng sớm, Lâm Vị Hi bị người gọi dậy. Chúng nữ quan đứng đầy ở phòng ngoài, nghe được động tĩnh ở trong phòng ngủ, các nàng xếp thành hai nhóm, bưng khay trong tay nối đuôi nhau tiến vào. Uyển Tinh Uyển Nguyệt mặc quần áo mới tinh, tinh thần căng thẳng, sẵn sàng cho mọi việc trọng đại sắp đến.

      Phủ trưởng công chúa Thọ Khang tổ chức việc vui, đối tượng thông gia vẫn là Yến vương. Ồ! Việc này đáng kinh ngạc. Từ hoàng thân quốc thích đến trụ cột trong triều đình, những người chỉ cần có tiếng tăm trong kinh thành sớm chuẩn bị hậu lễ. Phu nhân các nhà cũng sẵn sàng chờ đợi ở phủ trưởng công chúa. Những phu nhân có giao tình đến khuê phòng của Yến vương phi đưa gả, còn có giao tình đến phía trước cùng trưởng công chúa Thọ Khang chuyện phiếm. Còn những ai mặt mũi cứng rắn hơn chút, đến phủ Yến vương ngồi vào bàn chờ tân vương phi rồi.

      Có trưởng công chúa Thọ Khang cùng với Yến vương là hai vị ở hoàng gia. Từ sáng sớm, khuê phòng của Lâm Vị Hi chật ních các đường vương phi, công chúa, quận chúa, ngoài ra còn có những phu nhân tiểu thư là tâm phúc của thái hậu cũng có mặt. Đại trưởng công chúa Thọ Khang tự mình mời phu nhân toàn phúc tới cầm dây , trong miệng vừa lời cát tường, đôi bàn tay vừa thành thạo chải tóc cho Lâm Vị Hi. Lông tơ mặt bị chỉ xoắn đứt truyền đến cảm giác đau đớn, Lâm Vị Hi chịu đựng lời, tùy theo toàn phúc phu nhân cử hành nghi thức trưởng thành tượng trưng cho từ khuê tú đến phụ nhân.

      Làn da Lâm Vị Hi trắng nõn, tinh tế căng mọng mịn màng như vừa lột trứng gà. Toàn phúc phu nhân nhìn Lâm Vị Hi, nhịn được thở dài: "Ta chải tóc cho rất nhiều nàng dâu, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên gặp Lâm tiểu thư duyên dáng kiều đến vậy. Bất kể là khuôn mặt hay làn da, cho dù có ghé mắt vào nhìn, cũng tìm ra điểm nào hoàn hảo."

      Đối với lời khen này Lâm Vị Hi cũng chỉ nhàng cười tiếng. Ngày tân hôn luôn lời may mắn, năm phần nhan sắc cũng bị người xung quanh thổi thành mười phần. Kiếp trước Lâm Vị Hi từng gả lần, trong nội tâm nàng vẫn hiểu . Toàn phúc phu nhân thấy vẻ mặt tin tưởng của Lâm Vị Hi, liên tục bóp cổ tay. Quả nàng ta miệng lưỡi linh hoạt, dỗ tân nương tử đến nỗi ngậm miệng được, thế nhưng lần này lời khen của nàng ta là lòng đấy.

      Theo thời gian trôi qua, trong khuê phòng của Lâm Vị Hi người đến càng nhiều, mọi người cười như châu ngọc, mảnh vui mừng, so với lần xuất giá của kiếp trước còn náo nhiệt hơn nhiều.

      Lâm Vị Hi chỉ kinh ngạc lát cũng hiểu . Kiếp trước tuy nàng là đích nữ công phủ, nhưng trong kinh thành quyền quý nhiều như mây cũng thiếu vị quốc công. Nếu phải trượng phu của nàng là con trai độc nhất của Yến vương, chỉ sợ hôn lễ của nàng cũng phô trương như thế. Nhưng cho dù kiếp trước có long trọng thế nào nữa, Cao Hi với Cố Trình Diệu đều là hai vãn bối, cũng chỉ có các công tử tiểu thư trẻ tuổi có bối phận tương đương mới có thể đến đây tham gia náo nhiệt. Nhưng lần này giống thế. Đây là đại hôn của Yến vương, lại có đại trưởng công chúa Thọ Khang lo liệu tiệc cưới, về quyền thế có Yến vương, về bối phận có đại trưởng công chúa, cứ như vậy xôn xao cả kinh thành cũng là điều có thể lý giải.

      Cả sảnh đường tràn ngập tiếng vui cười cùng lời may mắn, còn Lâm Vị Hi ở trong phòng được trang điểm, mặc giá y tân nương tử. Chúng nữ nữ quyến trỏ chuyện vui vẻ, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến tiếng pháo nổ. Mọi người nhìn ra bên ngoài chút, lập tức cười : "Có lẽ là đội ngũ đón dâu tới, Yến vương tự mình nghênh đón, khung cảnh này dễ gặp đâu. thể để cho điện hạ dễ dàng vào cửa được!"

      Tân hôn cũng chỉ vẻn vẹn có ba ngày. Cũng có nhiều cơ hội có thể trêu đùa Yến vương. Nhưng ngay cả như vậy, người giữ cửa cũng chỉ dám hai lời đùa cợt, chứ cũng dám nháo Cố Huy Ngạn cái gì. Huống chi, hôm nay phù dâu phù rể đều là quan nhất phẩm, mà đội ngũ theo Yến vương đến đây đón dâu chính là thiết giáp tinh binh. Đội binh sĩ này đồng loạt đứng dọc theo hai bên đường, cho dù màu đỏ của hỉ phục cũng che được sát khí uy vũ người bọn họ. Người giữ cửa bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, chân cũng muốn mềm nhũn, nào còn dám đùa cợt Yến vương?

      Cho nên rất nhanh, đội ngũ của Cố Huy Ngạn tới chính đường. Các nữ quyến nghe được hạ nhân truyền lời Yến vương đến, đều kinh ngạc hô lên: "Làm sao lại nhanh như vậy", đồng thời luống cuống tay chân tìm khăn dâu, tìm táo cho Lâm Vị Hi. Bởi vì quả táo hơi , lại biết bị ai cố ý giấu , trước khi ra cửa lại tìm được. Vì táo đỏ tượng trưng cho cát tường bình an nên gây ra chút nhiễu loạn.

      ràng Lâm Vị Hi là người trải qua lần hôn lễ, bởi vì tìm quả táo mà nàng cũng trở nên bối rối. Nàng giống như con rối bị người khác điều khiển, thời gian dần trôi qua, động tĩnh bên ngoài chợt ngừng lại. Trái tim Lâm Vị Hi đột nhiên đập nhanh hơn, tuy phủ hỉ khăn lên đầu, trong tầm mắt mảnh đỏ bừng, thế nhưng nàng vẫn biết, Yến vương ở ngay phía trước rồi.

      Lâm Vị Hi ý thức được, bây giờ mỗi bước đều tới gần Cố Huy Ngạn hơn. Lâm Vị Hi ngập ngừng từng bước, nàng còn nghi ngờ có phải chính mình sợ bị trượt chân ? Lúc này Lâm Vị Hi cảm thấy vô cùng may mắn vì mặt của nàng phủ lụa đỏ, ai có thể thấy được sắc mặt đỏ bừng của nàng lúc này, nếu nàng còn lúng túng nhiều hơn.

      Cũng may lúc xuất giá mỗi tân nương tử đều khẩn trương, người bên cạnh chú ý tới dáng vẻ cứng ngắc của Lâm Vị Hi cũng chỉ trêu chọc cười tiếng. Hỉ nương vịn Lâm Vị Hi đến chính đường bái biệt cao đường. Phụ mẫu của Lâm Vị Hi đều qua đời, nàng quỳ xuống dập đầu về phía bài vị đen nhánh của Lâm Dũng cùng Lâm mẫu, bỗng nhiên trong lòng nổi lên cảm động vô cùng. Giờ khắc này Lâm Vị Hi mới sinh ra chút cảm giác chân thực, nàng từ biệt song thân, chuẩn bị gả làm vợ người khác. Sau đó nàng cùng người này chung nốt quãng đời còn lại, vui buồn có nhau, vinh nhục cùng hưởng. Người này cũng thay thế cha mẹ người thân, trở thành người thân cận nhất của nàng.

      Mà đó chính là Yến vương Cố Huy Ngạn. Trước đó Lâm Vị Hi chưa từng nghĩ tới có thể gả cho Yến vương, chỉ cần nghĩ đến thôi cũng thấy là càn rỡ. Bất kể từ góc độ của đại trưởng công chúa Thọ Khang hay là góc độ của thế tử phi, tuyệt đối Yến vương vẫn là trưởng bối của nàng.

      Nhưng bây giờ, Cố Huy Ngạn đứng bên cạnh nàng, cùng nàng dập đầu phụ mẫu Lâm gia. Từ trước đến nay, khí tức mạnh mẽ của Cố Huy Ngạn vẫn luôn ràng, bây giờ đứng cạnh Lâm Vị Hi, cho dù lời, nhưng uy nghiêm đó cũng đủ để dọa sợ người đứng ở trong phòng. ràng cái gì Lâm Vị Hi cũng nhìn thấy, thế nhưng là nàng lại có thể cảm giác được nhất cử nhất động của người đứng bên cạnh này, thậm chí cả từng nhịp thở bình ổn của Cố Huy Ngạn.

      Từ đây kết tóc làm phu thê, thương kính trọng nhau. Trong lòng Lâm Vị Hi nhàng gọi tiếng nương, bây giờ nàng họ Lâm, có tư cách bái biệt Vệ thị. Lâm Vị Hi muốn để mẫu thân biết, nàng lập gia đình. Nguyện mẫu thân trời linh thiêng có thể an tâm, lần này nàng vào vết xe đổ của lần trước nữa.

      Người thân hoa phục từ biệt phải song thân, mà là bài vị. cảnh này làm cho vành mắt nhiều người đều cay cay. Sau đó hỉ nương, hoặc là Cố Huy Ngạn mang người đến trước mặt đại trưởng công chúa Thọ Khang, hành đại lễ với bà. Đại trưởng công chúa Thọ Khang nhận Lâm Vị Hi làm tôn nữ. Trưởng công chúa Thọ Khang có nhi tử mọi người đều biết, thế nhưng đại trưởng công chúa nguyện ý muốn nhận tôn nữ, ai dám ra vào? Trưởng công chúa Thọ Khang là của Cố Huy Ngạn, đồng thời còn là tổ mẫu của Lâm Vị Hi, là trưởng bối của Lâm Vị Hi nhận lễ của tân lang tân nương. Đó là chuyện đương nhiên.

      Thọ Khang đại trưởng công chúa mặc phẩm cấp của công chúa, ngồi ngay ngắn ở ghế cao. Bà nhìn hai người đứng phía dưới, hốc mắt khẽ cay cay.

      Hiếm khi thấy vẻ mặt nhu hòa của Cố Huy Ngạn. Hỉ phục đỏ chót hòa tan khí tức uy nghiêm lãnh đạm quanh người, vẻ tuấn mỹ của lại nổi bật ra. Mà hỉ phục của thân vương cũng có quy chế, bả vai cùng ống tay áo thêu bàn long nhật nguyệt, trang phục này làm cho Cố Huy Ngạn khác hẳn với những tiểu tử choai choai ngoài kia. Uy nghi hoa mỹ, thong dong cao cao tại thượng, uy thế vô hình đập vào mặt người khác.

      Cố Huy Ngạn vẫn biết hôm nay là trường hợp gì, đem uy nghiêm cùng thân thiện duy trì vừa phải, đến mức để cho người ta nhìn mà phát khiếp, nhưng cũng để cho người khác có chỗ trống mà chui vào. Hôm nay là đại hôn của chính mình, Cố Huy Ngạn thả lỏng khí tức quanh người, dù sao ở hỉ đường mà hù dọa người nhà mẹ đẻ dâu cũng quá thất lễ rồi. Khi Cố Huy Ngạn cố gắng thu lại uy nghiêm của mình tồn tại của Lâm Vị Hi hơn rất nhiều. Mặc dù nhìn thấy dung mạo của tân nương tử, nhưng chỉ cần nhìn vào dáng vẻ nhắn yểu điệu của nàng cũng đủ làm cho quan khách biết được tân nương tử mỹ mạo thế nào. Lâm Vị Hi cử chỉ đoan trang, lúc đường tua cờ khăn dâu lắc liên tục vẫn hoảng hốt, bước từng bước đường. Hai người như vậy sóng vai đứng cạnh nhau ở hỉ đường, cho dù là ai cũng đều tán thưởng ông trời tác hợp, trai tài sắc xứng đôi vô cùng.

      Ngày đại hỉ, đại trưởng công chúa Thọ Khang dám rơi nước mắt, trang trọng dặn dò hai phu thê. Ngày trước Cao Hi xuất giá cũng lừng lẫy vẻ vang, nhưng dù sao cũng phải xuất giá từ phủ công chúa. Đại trưởng công chúa Thọ Khang cũng bao giờ nghĩ tới, ngày kia, tiếc nuối nhiều năm của bà vậy mà lại viên mãn.

      Sau khi trưởng bối dặn dò, khâu lễ tại nhà mẹ đẻ hoàn toàn kết thúc. Lễ quan hét to "Giờ lành đến", mọi người đứng đầy ở sân cứ như đám mây ửng hồng, lao về phía cửa lớn.

      Lâm Vị Hi được hỉ nương nâng đỡ ngồi lên kiệu hoa, tiếng hét to, kiệu hoa tám người khiêng được nâng lên. Lâm Vị Hi căng thẳng siết chặt quả táo trong lòng bàn tay. năm trôi qua, vậy là nàng dùng thân phận khác trở lại phủ Yến vương.

      Sau hôm nay, nàng cùng người từng là trượng phu lại lần nữa có liên quan đến nhau. Nàng là Yến vương phi, cũng là kế mẫu của Cố Trình Diệu.


    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cảm động ghê!
      Lừa tình thích bài này.

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Sao mình tui hóng động phòng thôi vậy???
      huyen1604Lừa tình thích bài này.

    4. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 30: Đại hôn

      Tin tức Yến vương đại hôn kinh động cả kinh thành. Ngày hôm nay tất cả mọi người đều đổ xô ra đường, hơn nửa bách tính trong kinh thành đều đứng chen chúc ở ven đường, hàng quán tửu lâu chật cứng người, cùng nhau vây xem đội ngũ đón dâu của Yến vương.

      Tinh binh đón dâu, thiết giáp dẫn đường, kết hôn phô trương như thế này tuyệt đối là độc nhất vô nhị. Người xung quanh đối với quyền thế cùng binh quyền của Yến vương chuyện say sưa. Bọn trời nam biển bắc đến nửa ngày, đột nhiên phát , đội ngũ đồ cưới của vị Yến vương phi này sao vẫn chưa xong?

      Từng rương gỗ đỏ nước sơn sáng bóng được treo hoa lụa đỏ chót, mỗi kiệu phu đều là hán tử vãm vỡ khỏe mạnh, chăm chú bước đường, cũng vì cái nhìn hiếu kỳ của người xung quanh mà chệch đội hình. Đội ngũ khiêng đồ cưới vòng qua đường lớn vẫn là thấy đầu thấy đuôi. Mọi người đứng xem nghển cổ lên nhìn lúc lâu mà vẫn nhìn thấy rương gỗ đồ cưới cuối cùng.

      Mười dặm hồng trang. Mà mười dặm vẫn còn là ít.

      Lâm Vị Hi ngồi ngay ngắn nhúc nhích ở trong kiệu hoa, cho dù nơi này ai nhìn thấy, sống lưng của nàng vẫn thẳng tắp. biết qua bao lâu, tốc độ kiệu hoa chậm lại. Lâm Vị Hi vẫn ngồi im như cũ. Quả nhiên lát sau, bên ngoài truyền đến tiếng xé gió, sau đó "Tranh tranh tranh" ba tiếng tên bắn đỉnh cửa kiệu, khoảng cách giữa mỗi tên đều là giống nhau. Sau khi nghi thức bắn tên xua tan tà khí kết thúc, tiếng rộn ràng của hỉ nương vang lên: "Mời tân nương tử xuống kiệu."

      Lâm Vị Hi được mọi người nâng đỡ bước ra ngoài kiệu. dâu xuất , mọi người đến phủ Yến vương làm khách lập tức phát ra trận ồn ào. Sau đó Lâm Vị Hi dựa theo hỉ nương chỉ dẫn nhảy qua chậu than, bước qua yên ngựa, bái thiên địa. Mặc dù đây là hôn lễ của nàng, nhưng những việc Lâm Vị Hi chân chính tham dự lại rất ít. Toàn bộ quá trình nàng giống như con rối, tùy ý người khác sắp xếp.

      Chờ Lâm Vị Hi ngồi ngay ngắn giường ở hỉ phòng, nha hoàn nữ quan theo hầu đều thầm nhàng thở ra. Sau khi tân nương tiến vào phòng cưới lễ nghi cơ bản hoàn thành, sau đó nếu chẳng may xảy ra cố gì, cũng bị khách lạ thấy được.

      Uyển Tinh Uyển Nguyệt lặng lẽ thở phào, nhưng Lâm Vị Hi lại khẩn trương lên. Hôm nay nàng mực che kín bằng khăn đỏ dâu, cho nên vẫn chưa nhìn thấy Yến vương. Nhưng chỉ cần nghĩ tới chuyện sắp xảy ra tiếp theo, nàng hồi hộp đến nỗi lòng bàn tay lấm tấm mồ hôi.

      Tân hôn ba ngày lớn , náo động phòng chính là tục lệ mà nhiều người rảnh rỗi thích làm nhất. Trong phòng sớm có người ồn ào muốn nhìn tân nương tử, lần đầu tiên Lâm Vị Hi lo lắng vì dung mạo của mình. Hôm nay hỉ nương trang điểm hơi đậm chút, phấn thơm và son môi phủ lên khuôn mặt của nàng, nhìn tinh xảo đẹp đẽ có thừa, nhưng sức sống lại hơi ít. Nhưng tất cả tân nương tử đều trang điểm như này, Lâm Vị Hi cũng có cách nào cả.

      Nàng miên man suy nghĩ, đột nhiên trong tầm mắt xuất đôi giày màu đen thêu chỉ vàng. Cho dù là vào thời điểm này, từng bước chân của Cố Huy Ngạn vẫn trầm ổn ung dung, vội vàng. Thậm chí Lâm Vị Hi còn nghi ngờ, khoảng cách giữa mỗi bước chân của Cố Huy Ngạn đều giống nhau.

      thanh huyết ngọc đỡ tua cờ, sau đó khăn dâu nhanh chóng được vén lên cao, tầm nhìn của Lâm Vị Hi theo đó cũng trở nên lớn hơn.

      Lâm Vị Hi theo phản xạ nhìn về phía nguồn sáng, nàng ngẩng đầu, vừa vặn chạm vào ánh mắt của Cố Huy Ngạn. Đây là lần đầu tiên Lâm Vị Hi gặp Cố Huy Ngạn mặc quần áo màu đỏ. Bộ hỉ phục đỏ chót làm cho sắc mặt của nổi bật lên vẻ ôn nhuận như ngọc, cảm giác áp bách người lạ chớ gần ngày bình thường cũng nhu hòa rất nhiều. Kỳ ngũ quan của Cố Huy Ngạn rất đẹp, mắt sáng mày kiếm, mũi cao thẳng, khuôn mặt góc cạnh ràng. Khi chăm chú nhìn người, ánh mắt đen nhánh tỏa sáng, dường như có thể đem người chết chìm trong đôi mắt đó.

      Lâm Vị Hi đột nhiên nghĩ, tuy là biết lâu như vậy, chỉ sợ hôm nay mới là lần đầu tiên Yến vương nhìn kỹ nàng . Lâm Vị Hi cảm giác trong lòng mình là thế nào, nàng cùng Cố Huy Ngạn liếc nhìn nhau cái, lập tức thu lại ánh mắt, giả bộ như ngượng ngùng cúi đầu.

      Hai người bọn họ mắt mày lại mà có người phát ra. Người đến xem náo nhiệt còn đắm chìm trong thán phục đối với dung mạo của Lâm Vị Hi: " sớm nghe Yến vương phi là mỹ nhân. Hôm nay gặp mặt mới biết trước đó ta sống nhiều năm như vậy, đời này vẫn còn có dung mạo tinh xảo đến như này. Phải chăng đây là tiên nữ hạ phàm?"

      Ở bên trong hỉ phòng đều là hoàng thân quốc thích. số con cháu hoàng tộc ỷ vào chính mình tuổi còn , cũng cả gan ở lại nơi này nhìn tân nương tử. Về phần những triều thần, mặc dù có tâm tư này, nhưng chỉ sợ cũng có gan này. ( ^^ )

      Trong lúc nhất thời các nữ quyến tán thưởng dứt, còn đám con cháu hoàng tộc tuổi trẻ lại tinh thần, trong lòng đều là ao ước cảm thán. Quả nhiên! Yến vương cưới thê tử, kém cái gì kém nhưng dung mạo bao giờ. Nghĩ lại thấy tức giận, mỹ nhân diễm lệ đến như này, đợi cho bọn thấy, sớm bị người khác cước chặn lại.

      Vẻ đẹp của tân vương phi diễm kinh toàn bộ. Yến vương đối với dung mạo của tân vương phi cũng hết sức hài lòng. Hỉ nương rạng rỡ, lập tức ngừng những lời cát tường, bưng rượu mừng tới. Cố Huy Ngạn ngồi đối diện với Lâm Vị Hi, cầm chén rượu lên, Lâm Vị Hi cũng cầm lên chén rượu khác. Lễ hợp cẩn nghe nhiều nên thuộc, Lâm Vị Hi đối với việc này cũng lạ lẫm, nhưng là nàng lặng lẽ nhìn Yến vương chút, chén rượu trong tay có chút do dự.

      Cố Huy Ngạn đương nhiên nhìn thấy ánh mắt tự cho là kín đáo của Lâm Vị Hi, trong lòng của bất đắc dĩ. Lúc tháng năm lá gan lớn như vậy, cũng dám chạy đến trước mặt tự tiến cử, bây giờ rụt rè giống thỏ trắng . Cố Huy Ngạn chủ động vòng tay trước, Lâm Vị Hi thuận thế cũng làm theo. Lúc hai người ngửa đầu uống rượu tránh khỏi phải dựa gần vào nhau. Lâm Vị Hi nhìn qua bình rượu, thấy được tay áo của nàng cùng Cố Huy Ngạn xếp cùng chỗ. Giá y của nàng tinh xảo xa hoa vô cùng, tay áo cũng được thiết kế rất rộng. Bây giờ tay áo tỉ mỉ thêu hoa che hoa văn bàn long của Cố Huy Ngạn, vậy mà lại tạo ra loại mỹ cảm khác.

      Lâm Vị Hi chú ý tay áo của Cố Huy Ngạn, để ý nên bị rượu hợp cẩn làm sặc cái. Cũng may chén hợp cẩn này nhắn, mà rượu bên trong lại quá gắt. Lâm Vị Hi khẽ ho khan hai tiếng, lập tức nhịn xuống cơn ngứa trong cổ họng, cắn chặt hàm răng, thể để mất lễ nghĩa vào lúc quan trọng như này được.

      Tay áo cưới rất rộng, động tác vạt áo che miệng của Lâm Vị Hi cũng khéo léo kín đáo, thế nhưng có thể giấu diếm được người khác, lại thể giấu được người ngồi rất gần nàng.

      Cố Huy Ngạn liếc qua Lâm Vị Hi. Lâm Vị Hi ngại ngùng lúng túng đến nỗi ánh mắt cũng dám nhìn loạn về phía khác. Cũng may Cố Huy Ngạn chỉ nhìn thoáng qua rồi thôi, dường như cũng có cái gì xảy ra. Lâm Vị Hi thấy vậy nhàng thở ra, trong lòng hơi buồn rầu nghĩ ngợi. Thôi xong. Trong lòng Yến vương nàng phải thành cái đồ đần .

      Lúc uống chén rượu giao bôi rất nhiều thiếu niên cao giọng ồn ào. Cơ hội có thể náo nhiệt Yến vương thúc thúc cũng dễ. Qua thôn này có tiệm khác. Chúng phu nhân đối với việc này chỉ che miệng mà cười. Hỉ nương thừa dịp bầu khí hoan hỉ trong phòng, vui vẻ vung trướng, tay vừa ném quả mừng vừa lời cát tường.

      Quả mừng từ trời giáng xuống vô cùng long trọng. hỉ nương chú ý, ném quả nhãn đập vào trán của Lâm Vị Hi. Quả nhãn mạc dù to, nhưng bị ném vào người vẫn rất đau. Lâm Vị Hi cố gắng duy trì ý cười, nhưng khóe miệng chỉ nhếch lên được chút đến nỗi thể nhìn thấy là mấp máy.

      Thái độ của Cố Huy Ngạn vẫn như cũ, nhưng lập tức nhìn lướt qua hỉ nương kia. Hỉ nương vốn cười, bị ánh nhìn lạnh lẽo của Cố Huy Ngạn mà hai tay đều run run. Nàng ta lo lắng, lúc ném quả cũng dám dùng nhiều sức, chỉ ném về chỗ trống trong phòng mà thôi.

      Rất nhiều con cháu hoàng thất thiếu niên vẫn chơi chưa đủ, còn muốn nháo tiếp. Lúc này Cố Minh Đạt tới, trầm mặc dừng lại ở cánh cửa bên ngoài. Mặc dù lời, nhưng mọi người ở trong phòng đều biết đây là ở bên ngoài có việc, Cố Huy Ngạn đứng lên, : "Các vị phu nhân cần gò bó, cứ tận hứng là được. Các ngươi cẩn thận hầu hạ vương phi."

      Những lời cuối cùng này là hướng về phía nha hoàn hạ nhân ở trong phòng, bọn nha hoàn cúi đầu đồng ý. Cố Huy Ngạn lại gật đầu đối với mấy công chúa vương phi có tư lịch, rồi nhanh chân ra ngoài. vừa bước qua cánh cửa, Cố Minh Đạt lập tức đuổi theo, ghé tai lặng lẽ câu gì đó.

      ( Tư lịch: Tư cách và lai lịch )

      Sau khi Cố Huy Ngạn , bất kể là khách nhân hay nha hoàn trong phòng cũng nhàng thở ra. có Yến vương ở đây, nhóm phu nhân thái thái chuyện tự do hơn nhiều, người tới trêu ghẹo tân nương tử Lâm Vị Hi cũng nhiều hơn.

      Lục lễ thành, từ nay về sau Lâm Vị Hi là Yến vương phi rồi. Mặc dù vẫn là dâu, nhưng hoàn cảnh bây giờ lại cho Lâm Vị Hi thời gian để ngượng ngùng. Lâm Vị Hi hít thở sâu rồi điều chỉnh chút để thích ứng với trạng thái này. Nàng từ hỉ giường đứng lên, nụ cười mặt vừa phải, thẹn thùng lại mất hào phóng chào hỏi các vị phu nhân. Nếu như có gì bất ngờ xảy ra, những phu nhân này chính là đối tượng để Lâm Vị Hi giao thiệp sau này. Đây là lần đầu tiên nàng lấy thân phận Yến vương phi để ra mắt, cũng thể để người khác coi thường được.

      Điều duy nhất ở kiếp trước có thể làm cho Lâm Vị Hi tự hào, có lẽ chính là phong phạm quý nữ của nàng. Lâm Vị Hi đoan trang hào phóng đứng dậy tiếp đãi khách nhân, nếu có bị ai trêu ghẹo cũng chỉ ngượng ngùng hé miệng cười tiếng, cũng lộ ra thái độ tức giận nhăn nhó của tiểu hài tử. Những phu nhân này ngoài miệng cười nhưng trong lòng thầm cân nhắc phen, nụ cười với Lâm Vị Hi càng sâu hơn.

      Mấy thiếu niên hoàng tộc choai choai kia sớm thấy bóng dáng đâu. Cũng biết là tự mình ra hay là bị người của Yến vương mời , chỉ còn lại những phu nhân thái thái sống an nhàn sung sướng này, còn có thể nháo đến đâu được nữa. Mọi người cười đùa mấy lần, sau khi mãn nguyện nhìn thấy Lâm Vị Hi đỏ mặt, mới chịu đứng lên cáo từ, ra ngoài tham gia tiệc mừng.

      Hôm nay là đại hôn của Lâm Vị Hi. Theo tục lệ ngày này mẹ chồng nàng dâu gặp nhau là điềm xấu, mặc dù bình thường đều là tân nương tử vào cửa, mẹ chồng phải tránh mặt . Nhưng đặt ở phủ Yến vương tình huống lại đảo ngược. Lâm Vị Hi là tân nương tử, hai là mẹ kế. Bất kể từ phong tục hay bối phận vẫn là bề . thể có chuyện Lâm Vị Hi phải tránh mặt Cao Nhiên. Cho nên trong phòng của Lâm Vị Hi mọi thứ vẫn như thường lệ, còn Cao Nhiên cả ngày đều phải ở trong phòng mình, thể ra ngoài chạm mặt Lâm Vị Hi.

      Bên ngoài chiêng trống rộn ràng vang trời, Cao Nhiên lại thân mình ủy khuất trốn ở trong phòng, còn nhất định phải lộ ra dáng vẻ cam tâm tình nguyện biết ơn, nếu chính là bất kính với mẹ chồng. Ở trong đó có cảm giác gì, chỉ sợ chỉ có bản thân Cao Nhiên mới biết nhất.

      Lâm Vị Hi cũng rất vui vẻ vì ngày vui của chính mình xuất tiện nhân Cao Nhiên này. Kiếp trước lúc nàng xuất giá vẫn phải chịu đựng nhịn bộ mặt đắc ý của Cao Nhiên lắc lư ngay trước mặt mình. những như thế, nàng còn phải giả bộ tỷ muội tình thâm với Cao Nhiên, khỏi phải tới quấn quýt với nhau đến mức nào. Bây giờ mới có hơn năm, Lâm Vị Hi có thể danh chính ngôn thuận buộc Cao Nhiên phải tránh mặt . Mà hay hơn chính là, sau này nàng còn có thể chỉ mặt gọi tên " dạy bảo" Cao Nhiên cách đối nhân xử thế. Chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy sung sướng ở trong lòng rồi.

      Trong phòng còn người ngoài, Uyển Nguyệt đến cạnh Lâm Vị Hi, giọng hỏi: "Tiểu thư, nô tì gỡ mũ phượng nhé?"

      Lâm Vị Hi gật đầu, nàng sớm muốn đem mũ phượng nặng trịch đầu lấy xuống. nghĩ tới mũ phượng của vương phi lại nặng hơn rất nhiều so với mũ của thế tử phi. Lâm Vị Hi ngồi vào bàn trang điểm, Uyển Nguyệt cẩn thận tháo từng trâm vàng mũ phượng, Uyển Tinh ở cạnh Uyển Nguyệt giúp tay, đồng thời huých tay ra hiệu : "Tiểu thư cái gì, gọi là vương phi!"

      Lâm Vị Hi từ trong gương nhìn đôi bàn tay thoăn thoắt đầu mình, tức giận trừng các nàng chút. Uyển Tinh cũng sợ, vẫn cười hì hì dỡ trâm vòng cài đầu phức tạp tóc Lâm Vị Hi xuống, lại nhàng bỏ vào trong tráp đựng trang sức.

      Đem đầu tóc gỡ xuống, Lâm Vị Hi nhàng thở ra. Thành hôn là việc hành hạ người ta mà, huống hồ thân thể này của nàng còn yếu ớt như vậy. Uyển Nguyệt chuyện phiếm với Lâm Vị Hi, bỗng nhiên bà tử từ bên ngoài tới, bưng cái khay trong tay hành lễ vạn phúc với Lâm Vị Hi: "Nô tỳ thỉnh an vương phi, canh giải rượu của ngài đây ạ!"

      Lâm Vị Hi sửng sốt chút, quay đầu nhìn Uyển Tinh Uyển Nguyệt: "Hai em gọi canh giải rượu từ lúc nào?"

      Uyển Nguyệt cũng sửng sốt: "Nô tỳ chưa từng qua phòng bếp a."

      Bà tử ở phòng bếp cũng ngạc nhiên: " phải là vương phi phân phó Cố thống lĩnh, để phòng bếp chuẩn bị canh nóng sao?"

      Cố Minh Đạt? Mấy người trong phòng đều hiểu ra sao, Lâm Vị Hi lại lóe lên suy nghĩ. Nàng lúng túng ho khan tiếng, vội : "Là ta để cho người phân phó, để xuống . Các ngươi hôm nay vất vả rồi. Uyển Tinh."

      Uyển Tinh hiểu ý, lên phát tiền thưởng cho bà tử. Hôm nay những ai phục vụ trong tân phòng của vương phi đều có tiền thưởng. Bà tử vốn cho là mình làm việc ở phòng bếp dính được hỉ khí, ai biết vậy mà lại có vận may từ trời rơi xuống như này. Bà tử vụng trộm bóp phong bao, càng bóp càng vui vẻ ra mặt: "Tạ ơn vương phi! Nô tỳ chúc vương phi cùng vương gia bạch đầu giai lão, sớm sinh quý tử. Nô tỳ vụng về, chỉ biết những này, mong vương phi ghét bỏ nô tỳ."

      Lâm Vị Hi cười, Uyển Tinh trêu ghẹo đưa bà tử ra ngoài. Sau khi người khuất, Uyển Nguyệt kỳ quái hỏi: "Tiểu thư cho người phòng bếp chuẩn bị canh từ lúc nào? Hay là do Cố thống lính tới báo?"

      Lâm Vị Hi cũng nghĩ tới Cố Huy Ngạn nhìn cao cao tại thượng, vậy mà vẫn có thể lưu ý đến những tiểu tiết như này. Lúc nàng uống rượu hợp cẩn bị sặc cái, có vẻ như Cố Huy Ngạn cho là Lâm Vị Hi quen uống rượu, nên mới sai Cố Minh Đạt tới phòng bếp chuẩn bị canh nóng. Lâm Vị Hi xấu hổ cười, sang chuyện khác: "Thời gian còn sớm, cũng biết chính xác lúc nào Yến vương trở lại. Em chuẩn bị nước nóng , ta muốn tắm rửa."

      Uyển Nguyệt quả nhiên vâng lời vào tịnh phòng chuẩn bị nước nóng, Lâm Vị Hi lặng lẽ thở ra. Từ miệng của nha hoàn hồi môn, nàng biết được nguyên nhân Cố Huy Ngạn rời . Hóa ra là trong cung ban thưởng, hoàng đế rất tiếc thể tự mình tham gia hôn lễ của Yến vương thúc thúc, liền sai Phùng Đại Bảo đưa hậu lễ tới, thay mặt hoàng đế đến đây tham gia yến tiệc. Hoàng đế cố ý cho thêm hạ lễ vào tân hôn của Yến vương, Tiền thái hậu nghe xong, cũng sai người chuẩn bị lễ vật, để Phùng Đại Bảo cùng mang tới.

      Lúc nãy Cố Huy Ngạn ra ngoài, chính là nghênh đón Phùng Đại Bảo. những như thế, hôm nay Trương thủ phụ cũng có mặt tại phủ Yến vương. Ba vị đại thần phụ chính mà tiên đế tự mình bổ nhiệm, vậy mà cùng nhau tụ họp ở đây.

      Lúc lâm chung tiên đế Mục Tông uỷ thác, lập Yến vương Cố Huy Ngạn, thủ phụ Trương Hiếu Liêm cùng tư lễ thái giám Phùng Trình làm đại thần giám quốc, cùng nhau phụ tá ấu đế. Cố Huy Ngạn là thân vương tay cầm trọng binh, Trương Hiếu Liêm là thủ phủ nội các, đứng đầu trong nhóm quan văn, mà Phùng Trình là thái giám, tổng lĩnh xưởng vệ.

      Tôn thất, quan văn, thái giám, ba cỗ thế lực vững chãi như kiềng ba chân phối hợp với nhau trong việc giám quốc. Có thể thấy được mặc dù tiên đế Mục bị Bộ quý phi làm nhiễu loạn hoa mắt ù tai, nhưng chuyện liên quan đến giang sơn vẫn rất sáng suốt. Lâm Vị Hi nghe đến đó thấy rất thần kỳ, Trương thủ phụ, Yến vương điện hạ, tư lễ giám Phùng công công, ba người này có ai là phải vạn người, trước giờ chỉ tồn tại ở trong thoại bản hay kể ở tửu lâu. Vậy mà bây giờ, ba nhân vật thần thoại này lại cùng nàng ở chung mảnh đất, cùng nhau hít thở bầu khí, thậm chí vị trong đó là trượng phu của nàng.

      Nhân sinh vốn nhiều điều bất ngờ mà…..

      Lâm Vị Hi nghĩ một lát, lắc đầu suy nghĩ miên man nữa. Những đại nhân vật này cách nàng quá xa vời, nàng nghe hiểu, mà cũng tới phiên nàng quan tâm. Lâm Vị Hi nàng chớ nên tìm hiểu sâu xa làm gì.

      Lâm Vị Hi gỡ bỏ trang sức tắm, sau khi ra ngoài lại bôi tinh dầu thơm. Mái tóc đen nhánh của Lâm Vị Hi khô lâu rồi mà vẫn là thấy Cố Huy Ngạn trở về. Nàng tựa ở giường, mệt mỏi đến mức muốn ngủ thiếp , đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân cùng tiếng thỉnh an, Lâm Vị Hi giật mình, lập tức bừng tỉnh.

      Xuyên qua bình phong, thân ảnh thon dài mạnh mẽ chậm rãi tới.


    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Tân nương tắm rửa sạch , lên giường nằm chờ rồi đây!!!
      Đề nghị yến vương sau bao năm chinh chiến xa nhà...nên nhàng, chậm rãi,..phải biết thương hoa tiếc ngọc nghe chưa??

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :