1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      Nhiên đê tiện mà biết có thêm bà mẹ chồng do mình tự tay thúc đẩy khéo hộc máu chết mất :))))))
      Lừa tình thích bài này.

    2. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Amerixiu lão gia thích bài này.

    3. tinylee0314

      tinylee0314 New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      6
      Bạn Nhiên đúng kiểu mang suy nghĩ mình cơ người ta, mình là người có thể nắm trong tay vận mệnh của ng khác nên chủ quan, còn k coi Hi tỷ là địch :))) nhưng mà chút trò mèo của bạn đâu đấu lại được với quý nữ đích thực, được rèn từ trong trứng rèn ra.
      Lừa tình thích bài này.

    4. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 25. Hờn dỗi - Ed: LừaTình

      Lời vừa ra khỏi miệng Lâm Vị Hi liền hối hận, thế nhưng việc đến nước này, Lâm Vị Hi còn có thể sửa lại được ? Nàng chỉ có thể kiên trì, cố giả bộ trấn định: "Vương phi của ngài, cũng chính là mẫu thân của Cố Trình Diệu, họ Thẩm, nàng qua đời vào năm Kiến Chiêu thứ bảy, cách đây mười năm rồi. Ngài với Cố Trình Diệu giống nhau, ba năm để tang vợ qua rồi, dù cho lấy địa vị của ngài cũng có người dám cầu, nhưng ngài vẫn làm như vậy. Thẩm vương phi qua đời mười năm rồi, thế tử cũng thành gia lập nghiệp, mặc dù còn chưa có con, nhưng cũng chỉ vài năm nữa thôi."

      "Ngươi muốn cái gì?"

      Lâm Vị Hi đỏ mặt, giọng bỗng yếu ớt: "Vương phi qua đời nhiều năm, thế tử trưởng thành, còn phải lo lắng chưa có người thừa kế, cũng cần lo lắng người mới khắt khe với con cái của vợ trước. còn gì phải lo lắng, vậy ngài cũng nên cưới kế vương phi mới thôi."

      Cố Huy Ngạn để bút xuống, cũng quan tâm thư trả lời thủ phụ bị hủy bỏ, nhìn Lâm Vị Hi bằng ánh mắt bình tĩnh, ung dung: "Ngươi tiếp ."

      Lâm Vị Hi vô thức cúi đầu. là đáng sợ! So với phu tử cứng nhắc dạy chữ cho nàng hồi còn đáng sợ hơn nhiều. Thế nhưng tên bắn ra rồi cũng quay đầu lại được nữa. Nàng cũng thể với Yến vương: Xin lỗi, ngài nghe nhầm, chỉ là nàng nhảm hay sao?

      Lâm Vị Hi đỏ mặt tới mức ra máu. Cố gắng hít sâu hơi để lấy dũng khí, nhưng thực tế khi lời ra lại lí nhí yếu ớt, nhàng : "Điện hạ, ngài nhìn, ta thế nào?"

      Cố Huy Ngạn vẫn là bộ dáng người lạ chớ gần, vui buồn phân biệt được. Thế nhưng chính biết , nội tâm mình cũng phải bình thản như vẻ bề ngoài.

      Bàn tay Cố Huy Ngạn nhàng để lên bàn, đây là thư hồi cho Trương thủ phụ, vừa mới bị giọt mực lem mà phải hủy bỏ. Nhưng dưới bức hồi này, vẫn còn bức thư tinh xảo khác.

      Là thư của đại trưởng công chúa Thọ Khang viết tới. Trong thư đại trưởng công chúa có , bà cực kì hợp ý với Lâm Vị Hi. lão nhân gia quanh năm mình ở phủ công chúa luôn cảm thấy vắng vẻ. Vừa khéo Lâm Vị Hi cũng nhắc đến chuyện này, nên đại trưởng công chúa Thọ Khang muốn đón Lâm Vị Hi vào phủ công chúa ở.

      ra đây là đề nghị vẹn cả đôi đường. Dù cho ai dám bàn chuyện về phủ Yến vương, nhưng Lâm Vị Hi vẫn là nương chưa lấy chồng, cũng có quan hệ gì với phủ Yến vương cả. Mà ở phủ Yến vương cũng có nữ trưởng bối, nàng ở chỗ này cũng tốt cho thanh danh của mình.

      Lời đề nghị hợp tình hợp lý, nhưng Cố Huy Ngạn nhìn chằm chằm bức thư này rất lâu, vậy mà vẫn ngập ngừng cách nào viết xuống chữ được. Có lẽ ngày mưa làm cho người ta bực bội, Cố Huy Ngạn cảm thấy bị xúc phạm, khỏi có chút bực mình. Khi nhận ra được cảm xúc này chính mình cũng giật mình, làm sao lại như vậy? Sắc mặt Cố Huy Ngạn vẫn bình thản ung dung như thường ngày, nhưng trong lòng biển động núi lở. phúc đáp thư của trưởng công chúa Thọ Khang, mà là lấy trang giấy khác, cầm bút hồi cho Trương Hiếu Liêm. Lúc Cố Huy Ngạn viết thư hồi luôn tập trung, suy nghĩ tự giác nghĩ tới chuyện khác. Đúng lúc này, Lâm Vị Hi đẩy cửa vào .

      Cố Huy Ngạn nhất thời phân biệt được. Có lẽ là ngẫu nhiên, hoặc là mấy chuyện cùng trùng hợp với nhau cũng nên.

      Những suy nghĩ trong lòng này thay đổi chỉ trong chớp mắt. Còn thực tế Lâm Vị Hi vừa mới tự đề cử bản thân xong, xấu hổ đến đầu cũng ngẩng lên được.

      Cố Huy Ngạn nhìn Lâm Vị Hi, nàng cúi thấp đầu nhìn khá nhu thuận, cần cổ thon dài giống thiên nga rủ xuống, nàng cúi thấp đến nỗi khiến người ta nghi ngờ có phải chiếc cổ nho xinh xinh ấy bị gãy hay ? Cố Huy Ngạn biết mình nhìn bao lâu. Có lẽ là chén trà? Cũng có lẽ chỉ là cái chớp mắt. Rất nhanh tỉnh táo trở lại, thu hồi ánh mắt: "Ngươi sốt rồi, trở về tĩnh dưỡng tốt . Những lời này ta coi như chưa từng nghe qua. Sau này ngươi cứ an tâm ở lại phủ Yến vương. Nếu cần gì với Cố Minh Đạt."

      "Ta sốt!" Lúc đầu Lâm Vị Hi xấu hổ đến đỏ bừng cả mặt, thế nhưng khi nghe được lời của Cố Huy Ngạn, nàng lại phẫn nộ vô cùng:"Yến vương ngài đây là có ý gì? Ta những lời như này với ngài, mà ngài lại đơn giản cảm thấy ta phát sốt, thản nhiên như có việc gì bảo ta về nghỉ, sau này vẫn đối xử với ta bằng thái độ mặn nhạt như cũ. Trong lòng ngài cuối cùng ta là cái gì? đồ vật có ý nghĩ có tình cảm, hay là sủng vật vẫy tay tới xua tay , nuôi chỉ để giải trí lúc cần?"

      Ánh mắt Cố Huy Ngạn khẽ nhúc nhích, cuối cùng cũng lộ ra chút cảm xúc trong lòng : "Ngươi có biết ngươi cái gì ?"

      "Ta biết!" Lâm Vị Hi nghĩ thầm dù sao việc đến nước này, dứt khoát cần để ý to: "Ta ngưỡng mộ Yến vương điện hạ oai hùng, muốn gả cho ngài làm kế phi. Phụ thân ta nhờ ngài chăm sóc để ý đến ta, ngài cũng vẫn muốn tìm cho ta mối hôn nhân tốt, để cho sau này ta có thể dựa vào phu quân của mình. Nhưng nếu ngộ nhỡ nhìn nhầm người làm sao bây giờ? Chẳng may ta chỉ vì quyền thế của ngài, vì tham lam đồ cưới của ta làm sao bây giờ? Ngài có thể bảo hộ cho ta lần, nhưng có thể che chở cho ta cả đời được ? như vậy, để cho ta ở lại phủ Yến vương, chẳng phải là chăm sóc tốt nhất ..."

      Trước ánh mắt chăm chú của Cố Huy Ngạn, tiếng của Lâm Vị Hi càng ngày càng lại. ra nàng cũng biết đây chỉ là nhưng lời ngụy biện mà thôi. Thế nhưng dễ nghe cũng chỉ có những lý do như vậy. Từ khi Lâm Vị Hi quyết định về kinh thành nàng mâu thuẫn với chính mình rồi. Ở mặt nàng cảm thấy kiếp trước qua. Được trùng sinh lại ân đức của trời cao, nàng nên bắt đầu cuộc sống mới khác. Những mặt khác, nàng nhìn lại những chuyện xảy ra ở kiếp trước, vẫn là cam tâm. Nàng chết rồi, mà những người gián tiếp gây nên cái chết của mình vẫn sống tốt, sống vui vẻ như cũ, thậm chí càng về sau càng sống thảnh thơi sung sướng hơn. Lâm Vị Hi nuốt trô cơn ấm ức này. được.

      Lâm Vị Hi nghĩ như vậy, đôi mắt lại ngân ngấn nước. Cố Huy Ngạn nhìn mà đau đầu thở dài. Nhưng lời đại nghịch bất đạo như vậy, còn chưa gì, mà ngược lại kẻ đầu têu còn tủi thân muốn khóc. Cố Huy Ngạn chỉ có thể : "Ngấm nước mưa dễ bị cảm lạnh, ngươi về trước , nghỉ ngơi tốt ."

      Lại là lý do thoái thác kiểu này! Những người ở cao vì sao luôn thích dùng giọng điệu lập lờ nước đôi để chuyện nhỉ. Đấy là đồng ý hay đồng ý đây?

      Lâm Vị Hi chu miệng, còn muốn điều gì, nhưng ánh mắt thâm thúy của Cố Huy Ngạn quét tới. Dũng khí Lâm Vị Hi vất vả góp nhặt lập tức vỡ tan thành từng mảnh. Nàng gục đầu xuống, buồn bã hành lễ vạn phúc với Cố Huy Ngạn, ủ rũ quay người .

      Động tác cáo lui của Lâm Vị Hi mang theo chút tức giận, tuy nhiên cũng có ai để ý những thứ này. Lâm Vị Hi vừa ra cửa, nhìn thấy Cố Trình Diệu đứng thu ô ở dưới mái hiên, còn Cố Minh Đạt vẫn đứng thẳng lưng thủ vệ ở cửa ra vào. Cố Trình Diệu thấy Lâm Vị Hi sắc mặt tốt, ngạc nhiên : "Tại sao ngươi cũng tới đây?"

      câu Lâm Vị Hi cũng muốn , mặt lạnh qua Cố Trình Diệu. Lúc nãy Cố Minh Đạt nghe được loáng thoáng tiếng tranh chấp ở trong phòng, thân vệ như bọn rất có chừng mực, cũng nghe ngóng chủ tử chuyện. Thế nhưng Cố Minh Đạt là thuộc hạ lâu năm nhất bên người Yến vương, trong lòng có bao nhiêu là kinh ngạc, lại có người dám tranh chấp với Yến vương?

      Cho nên khi nhìn sắc mặt tốt lắm của Lâm Vị Hi lúc ra, Cố Minh Đạt cũng thấy bất ngờ. Ngược lại là Cố Trình Diệu, thấy Lâm Vị Hi thẳng trong màn mưa về phía viện của mình khẽ nhíu mày lại: "Làm sao nàng ấy lại bị ướt nhiều như vậy?"

      Sau khi Lâm Vị Hi trở lại Tĩnh Đạm viên, vừa mới vào phòng thấy đau đầu. Khi trời tối bắt đầu có dấu hiệu bị sốt. Trận sốt này tới nhanh đến nỗi trở tay kịp. Cả người Lâm Vị Hi đều đau nhức, trán nóng bừng bừng. Cũng trách được, mấy hôm trước ở trong cung bị cảm lạnh rồi. Hôm nay còn dầm mưa lúc lâu như vậy. Lâm Vị Hi bị bệnh kinh động đến rất nhiều người. Bất kể là đêm, phủ Yến vương chạy mời thái y, đèn đuốc cả nửa vương phủ đều sáng suốt đêm, soi rọi khắp Tĩnh Đạm viên. Tận đến giữa trưa ngày thứ hai, cơn sốt của Lâm Vị Hi mới lui chút. Nàng mơ màng mở mắt, nhìn thấy bộ áo bào thêu rồng đứng ở bên ngoài màn, quần áo màu đen uy nghiêm nặng nề, phía dùng kim tuyến thêu bàn long, đứng yên lặng ở khuê phòng tinh xảo ấm áp, càng có vẻ uy nghi trang trọng.

      Có thể ở vương phủ mặc trang phục như này, cũng có thể đoán được là ai rồi.

      Có lẽ là nghe được động tĩnh ở trong giường, tiếng chuyện nhàng ở bên ngoài chợt dừng lại. lát sau, ba bốn tầng rèm lần lượt được vén lên, Cố Huy Ngạn đứng ở tấm bình phong bên ngoài, nhìn Lâm Vị Hi đắp kín chăn, cả người mệt mỏi vô lực ánh mắt bất đắc dĩ lại thở dài: "Khá hơn chút nào chưa?"

      Bây giờ xương cốt cả người Lâm Vị Hi đều đau đến ê , dường như trận sốt này đem xương cốt của nàng đều thiêu đến giòn xốp. Lâm Vị Hi mấp máy môi, cố gắng ra: "Vẫn còn tốt."

      Tiếng vừa ra khỏi miệng, giọng khàn khàn làm cho Lâm Vị Hi giật mình. Cố Huy Ngạn thở dài, sao mà tin tưởng nàng là "Vẫn còn tốt" được. Cố Huy Ngạn ra hiệu Uyển Tinh Uyển Nguyệt đem màn buông xuống: "Bây giờ nàng vẫn còn yếu, thể nhiễm lạnh được. Cẩn thận điều dưỡng ."

      Uyển Nguyệt tuân mệnh, cẩn thận từng li từng tí đem màn rèm ở phía trong cùng buông xuống. Ở bên ngoài Cố Huy Ngạn còn rất nhiều chuyện phải làm, bây giờ thể tiếp tục lại trì hoãn nữa, vừa mới hai bước, nghe được tiếng của Lâm Vị Hi từ phía sau truyền đến, giọng khàn khàn yếu ớt: "Điện hạ, việc hôm qua ta cũng phải là thuận miệng bậy đâu."

      Cố Huy Ngạn dừng lại, nghiêng người sang, nhìn thấy bóng dáng mỏng manh trong màn lụa. Lâm Vị Hi từ giường chống người lên, dù cho thấy cái gì, nhưng cũng có thể tưởng tượng được ánh mắt nàng sáng rực, kể cả bị bệnh đến khó chịu, vẫn khăng khăng muốn nghe câu trả lời.

      Uyển Nguyệt thả rèm, lại nhìn thấy tiểu thư gắng sức chống người lên để chuyện với Yến vương, mà Yến vương cũng là ngừng lại. Uyển Nguyệt ràng cho lắm, chuyện hôm qua là chuyện gì nhỉ? Mặc dù nàng ta theo hầu Lâm Vị Hi thư phòng, nhưng cụ thể xảy ra chuyện gì cũng thể biết được.

      Uyển Nguyệt cầm rèm lụa thêu hoa văn tinh tế trong tay, lúng túng biết nên làm như thế nào cho phải, chỉ có thể đứng an tĩnh cạnh giường, quấy rầy Lâm tiểu thư chuyện với Yến vương, lẳng lặng đứng ở đó.

      Cố Huy Ngạn ho khẽ, : "Nếu như là ngươi lo lắng chuyện của Tiền nhị công tử, vậy cứ yên tâm, ta xử lý tốt chuyện này rồi."

      Chuyện mới phát sinh trong chiều hôm qua, mà bây giờ Cố Huy Ngạn giải quyết xong rồi. Lâm Vị Hi nhất thời kích động, nhịn được nghiêng đầu ho khan dứt. vất vả mới dừng lại được, nàng khàn khàn tiếng, : " phải bởi vì ."

      Nàng biết bây giờ mình vừa ngốc lại xúc động, nhưng nàng suy nghĩ cẩn thận rồi.

      Ánh mắt Cố Huy Ngạn chợt trầm xuống, nhiệt độ trong phòng cũng dần dần đông cứng: "Ngươi có biết chính mình cái gì ?"

      "Ta biết." Lâm Vị Hi cố gắng nhìn thẳng vào Cố Huy Ngạn, hết sức .

      Cố Huy Ngạn cách lớp màn lụa, giây này vô cùng xác định, nàng biết. Chỉ là nàng tức giận.

      Cùng ai hờn dỗi, liếc qua là thấy ngay.

      Cố Huy Ngạn chỉ đứng lại lát, rồi lại tiếp tục vén rèm ra ngoài, bỏ lại câu nóng lạnh: "Ngươi an tâm dưỡng bệnh cho tốt ."

      Cố Huy Ngạn vừa mới ra khỏi phòng, quả nhiên nghe được tiếng cáu giận ở bên trong. Cố Huy Ngạn trong lòng thầm nghĩ: Tốt! Vẫn còn sức để giận dỗi, lại còn học theo người khác ném đồ đạc để xả giận nữa.

      Cố Minh Đạt chờ ở trong viện, nhìn thấy Cố Huy Ngạn ra, lập tức đứng ở sau lưng Cố Huy Ngạn, hơi cúi đầu: "Vương gia."

      Cố Huy Ngạn mang người hành lang cẩn ngọc thiếp vàng. Tất cả nô bộc trong phủ thấy đều cúi đầu chờ qua, đôi mắt cũng dám ngước lên nhìn dù chỉ chút.Lúc Cố Huy Ngạn xuyên qua chỗ sân, đột nhiên dừng lại. Bên ngoài viện Như ý, cây tử đằng từ mái hiên rủ xuống khẽ đung đưa.

      Cố Minh Đạt thấy Cố Huy Ngạn dừng lại, ta nhìn về phía trước chút, tiến lên bước thấp giọng : "Vương gia, có lẽ là gió nổi lên."

      Thợ hoa tượng thấy Cố Huy Ngạn dừng lại dọa sợ đến nỗi phải quỳ xuống, vương gia hài lòng cây tử đằng này? Chê nó quá rậm rạp rồi?

      May mắn Cố Huy Ngạn chỉ dừng lại nhìn chút, lời, lại tiếp tục về phía trước, suốt dọc đường đều yên lặng.

      Sau khi Cố Huy Ngạn trở lại thư phòng, bình tĩnh xử lý những công vụ quan trọng để dành từ hôm qua, lại gọi phụ tá tới dặn dò vài câu, rồi gọi Cố Minh Đạt chuẩn bị ngựa, tới thăm hỏi phủ đại trưởng công chúa Thọ Khang.

      Yến vương đột nhiên tới chơi, toàn bộ phủ công chúa đều kinh động. Phải biết rằng, cấp bậc như Cố Huy Ngạn, bất kể tới đâu, ít nhất thông báo trước ba ngày. Đại trưởng công chúa Thọ Khang ngồi ngay ngắn tại chính đường, hơi có chút nghi hoặc hỏi Cố Huy Ngạn: " Hôm nay ngươi nghĩ như thế nào mà lại đến đây? Lại nhắc trước mà đến bất ngờ thế này, làm ta cũng chưa cẩn thận chuẩn bị cái gì cả."

      "Con dám làm phiền ." Cố Huy Ngạn mỉm cười gật đầu, nhanh chậm : "Hôm nay con tùy tiện đến thăm, là có chuyện xin nhờ ."

      "A?" Đại trưởng công chúa Thọ Khang nổi hứng tò mò, còn có chuyện gì mà Cố Huy Ngạn cần nhờ người khác? Bà cười : "Ngươi lại khiêm tốn rồi. đời này còn có chuyện gì mà Yến vương ngươi thể ra mặt đây?"

      Cố Huy Ngạn cười cười, lần này đúng là phải như vậy. : "Con muốn nhờ , ra mặt làm mai mối cho con và Lâm Vị Hi"

      Trúc Khải, Ameri, BigCute→_→39 others thích bài này.

    5. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Hahahah cuối cùng Yến vương cũng nghĩ thông suốt rồi , chứ để tiểu lão bà giận dỗi đòi gả cho người khác lại khổ nà cướp người người về kkkk
      Pi_Sang_0908, A fangLừa tình thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :