1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 11: Thế tử

      Cao Nhiên bị ý nghĩ này của mình làm giật mình kêu lên, Lâm Vị Hi phát được ánh mắt của người bên cạnh, nghiêng mặt qua hỏi: "Sao vậy?"

      Trái tim của Cao Nhiên đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài. Nàng ta nhìn người trước mặt hoàn toàn khác biệt với Cao Hi, cười thầm mình là suy nghĩ nhiều. Bất kể thân phận hay tướng mạo, tính cách của Lâm Vị Hi đều hề giống với Cao Hi, huống chi Cao Hi chết rồi. Cao Nhiên thậm chí còn tự tay thắp nén hương ở linh đường của Cao Hi đấy.

      Cao Hi ỷ vào ngoại tổ mẫu cướp nhân duyên của người khác cuối cùng vẫn bị báo ứng. phải là của mình có cướp cũng vô dụng. Mà nữ tử trước mắt này, ngoại trừ khuôn mặt có bất kỳ chỗ nào thích hợp. Lâm Vị Hi cũng chỉ là là hòn đá lót con đường độc sủng của Cao Nhiên mà thôi.

      Cao Nhiên trấn định trong lòng, cười với Lâm Vị Hi: "Quãng đường này xe ngựa mệt mỏi, Lâm nương chịu ít khổ rồi? Nhưng mà đến vương phủ tốt rồi, ta phân phó cho hạ nhân bày tiệc tẩy trần cho Lâm nương, sau đó Lâm nương có thể nghỉ ngơi rồi."

      Cao Nhiên xong, liền cho người chuẩn bị chăn đệm mới tinh cho Lâm Vị Hi. Lâm Vị Hi ngắt lời Cao Nhiên, : "Thế tử phi khoan , đồ dùng ăn mặc ngủ nghỉ ta tự mang theo, lát nữa Chu thúc đến tiền viện chuyển vào, cần thế tử phi thu xếp. Còn việc ta tạm trụ ở sân nào… Yến vương điện hạ tự ngài ấy có sắp xếp. Thế tử phi cần lo đâu.”

      Lâm Vị Hi từ đầu đến chân đều để lộ ra vẻ phối hợp, cho Cao Nhiên xưng tỷ gọi muội, cần Cao Nhiên chuẩn bị chăn màn đệm gối. Bây giờ đến chỗ ở cũng muốn để Cao Nhiên nhúng tay vào. Cao Nhiên mặc dù vẫn tươi cười, nhưng khóe miệng cứng ngắc tiết lộ tâm tư chân thực của nàng ta. Đào ma ma phía sau Cao Nhiên có chút vui. Trái ngược việc luôn phải chịu ấm ức nhà mẹ đẻ, từ khi Cao Nhiên tới Yến vương phủ, chẳng những làm chủ được tất cả mọi việc, mà thế tử cũng rất thương Cao Nhiên. Những hạ nhân như Đào ma ma giống như nước lên theo thuyền, dần bắt đầu kiêu căng. tại mồ côi vừa tới dám cho thế tử phi sắc mặt tốt. Nàng dựa vào cái gì?

      Trong lòng Đào ma ma oán giận, lập tức nặng chọt câu: "Thế tử phi là chủ mẫu đương gia, toàn bộ mọi việc to trong vương phủ đều cần đến bàn tay của thế tử phi, Lâm nương như vậy, nghĩa là việc ăn mặc ngủ nghỉ đều cần thế tử phi của chúng tôi hỏi đến. Có lẽ gia cảnh nhà nương chắc giàu có lắm, nên mới có thể chuẩn bị sẵn tất cả chi phí?"

      "Đào ma ma." Cao Nhiên ôn nhu quát khẽ, trong mắt lộ ra trách cứ, "Lâm nương là khách."

      Lâm Vị Hi cười thầm, hèn chi Cao Nhiên có thể thành công lấy thân phận thứ nữ thượng vị, thành công gả cho tỷ phu, lời và việc làm của Cao Nhiên quả nhiên cao tay. Câu vừa rồi ràng là có ý trách móc, nhưng chỉ cần câu "Lâm nương là khách.” Lập tức chứng thực Lâm Vị Hi cố tình gây , ràng gia cảnh bần hàn mà lòng còn cao hơn trời.

      Lâm Vị Hi ôm lò sửa tay, che miệng khẽ ho hai tiếng, chờ sau khi ho xong gương mặt Lâm Vị Hi nhuộm đỏ bình thường, càng trở nên xinh đẹp khiếp người, mà giọng ngược lại đầy vẻ thờ ơ: “Cũng giàu lắm, cha ta được sắc phong là nhất đẳng Trung Dũng Hầu, có trong tay trăm ngàn mẫu ruộng tốt. tại phụ thân chỉ còn lại giọt máu duy nhất là ta, tuy dám so sánh với hoàng tôn quý tộc, nhưng cần lo cái ăn cái mặc của bản thân.”

      Uyển Nguyệt hổ là nha hoàn được phu nhân huyện lệnh tỉ mỉ dạy dỗ, thấy tình cảnh này lập tức vây quanh Lâm Vị Hi : “Tiểu thư nhà chúng tôi mặc dù tuổi mất chỗ dựa, nhưng là thiên kim nhà hầu gia danh chính ngôn thuận. Trung Dũng hầu vì nước hi sinh, chí trung chí hiếu, tiểu thư chúng ta là con duy nhất của Trung Dũng hầu, là hậu nhân của hùng trung liệt.”

      Cao Nhiên nghe đến đó sắc mặt khó coi, nàng ta lại quên mất Lâm Vị Hi còn có người cha là Hầu gia danh nghĩa, nếu ở thời đại, đây chính là con của liệt sĩ, dù đến trường hay học nghề đều được quan tâm đặc biết. Còn ở cổ đại càng thêm chú trọng danh dự cùng tông tộc càng khó mà .

      Trung Dũng hầu chỉ là Hầu gia danh nghĩa, có phủ đệ cũng có thực quyền. Nhưng lại hy sinh vì nước, nếu như Lâm Vị Hi là con trai, dựa vào danh Trung Dũng của cha, ngày sau dù là tòng quân hay ra làm quan con đường thăng tiến nhanh như vũ bão. Dù cho Lâm Vị Hi chỉ là nương, dựa vào danh dự và tài sản mà Trung Dũng hầu lưu lại cũng đủ cho nàng cả đời cơm áo lo. Mà Đào ma ma vừa rồi lại có ý định muốn dằn mặt Lâm Vị Hi... Sắc mặt Cao Nhiên khó coi, nhưng nhanh chóng được che giấu dưới nụ cười môi, nàng ta vờ như tức giận, : "Đào ma ma, Lâm nương là hậu nhân của Trung Dũng hầu, ta vẫn luôn cực kì ngưỡng mộ, bây giờ nhìn thấy Lâm nương mừng còn kịp, ngươi lắm miệng cái gì?"

      Đào ma ma cúi đầu vâng dạ, thối lui về phía sau Cao Nhiên. Lâm Vị Hi im lặng đứng đấy, dáng vẻ như liên quan đến mình, thấy màn kịch vừa rồi vuốt ống tay áo, sau đó ngẩng đầu nhìn cột trụ hành lang sơn màu đỏ thắm trong vương phủ, chậm rãi : "Ta vừa tới kinh thành cũng hiểu được quy củ trong kinh thành, nên suốt đoạn đường dám nhiều lời. Tuy nhiên nhìn cách làm việc của người hầu cận Thế tử phi, ra trong kinh thành sai cũng cần trừng phạt sao? Dù nô tài cay nghiệt với khách khứa nhưng chỉ cần chủ nhân câu là có thể cho qua."

      Nụ cười của Cao Nhiên chợt cứng ngắc ở mặt: "Lâm nương..."

      Lâm Vị Hi quay đầu lại, lo sợ mà nhìn Cao Nhiên: "Như thế nào, thế tử phi còn muốn dạy ta cái gì sao?"

      Cao Nhiên bị ánh mắt thản nhiên coi thường của Lâm Vị Hi làm nghẹn đến tức ngực, sau khi nhìn nhau lát. Cuối cùng Cao Nhiên cũng dám mang tiếng xấu là cay nghiệt với con của liệt sĩ, mặt trầm : "Đào ma ma, ta quá dung túng ngươi rồi, làm cho ngươi biết trời cao đất rộng nữa? Còn mau xin lỗi với Lâm nương."

      Đào ma ma trố mắt, từ khi bà ta theo Cao Nhiên vào Yến vương phủ, so sánh đãi ngộ với quốc công phủ quả thực trời dưới đất, bà ta quen làm ma ma của đương gia chủ mẫu uy phong. Bây giờ bảo bà ta phải lời xin lỗi với tiểu nương mười sáu tuổi, trước mặt đông đảo hạ nhân, chẳng khác gì làm bà ta xấu mặt. ra Đào ma ma có chút coi thường Lâm Vị Hi, đây phải chỉ là đứa con nhà quê thôi sao? Dù cho cha của nàng dựa vào vương gia mà được phong hầu, cũng thể biến Lâm Vị Hi từ thôn nữ thành thiên kim tiểu thư vàng giá được. Đào ma ma thể tin nổi nhìn về phía Cao Nhiên, chạm tới ánh mắt của Cao Nhiên, Đào ma ma ỉu xìu, khẽ hành lễ nhận lỗi với Lâm Vị Hi: "Là lão nô ngạo mạn, biết phép tắc xúc phạm Lâm nương. Mong Lâm nương thứ tội cho lão nô."

      Chiếc cằm thon gọn của Lâm Vị Hi cũng động đậy, đôi mắt cụp xuống nhìn Đào ma ma, đúng tư thái ở cao nhìn xuống, giọng cũng bình thản nhàng: "Đứng lên . Lần này do ngươi chỉ năng lễ phép với ta, nể mặt Yến vương điện hạ ta bỏ qua cho ngươi. Nhưng nếu lần sau ngươi còn dám điều hay về Trung Dũng hầu, tức là bất kính với người hi sinh dũng vì triều đình, ai có thể che chở cho ngươi được nữa."

      Sau khi xong, Lâm Vị Hi lười nhìn Đào ma ma với Cao Nhiên, thẳng về phía trước. Cao Nhiên từ sau khi gả vào Yến vương phủ hiếm khi bị người ta bỏ mặc như thế này, nàng ta lặng người chút, trong mắt dấy lên lửa giận, nhưng cuối cùng vẫn nén lại, nhanh chân đuổi theo Lâm Vị Hi.

      "Lâm nương, nếu ngươi muốn sắp xếp sân viện, vậy ngươi bây giờ muốn đâu?"

      Lâm Vị Hi dừng chút, bước chân chậm dần, suýt nữa nàng quên, đây là lần đầu tiên nàng đến Yến vương phủ mà, lẽ ra biết đường mới phải. Lâm Vị Hi che giấu thất thố của mình, khẽ ho tiếng, : " Làm phiền thế tử phi dẫn ta đến phòng dành cho khách. Yến vương có đại ân với ta, ta cũng nên chờ điện hạ trở về thỉnh an ngài mới được."

      Cao Nhiên còn lời nào để , trong khoảnh khắc ngắn ngủi, đánh giá của Cao Nhiên đối với Lâm Vị Hi có thể kém lại càng kém hơn. Nàng ta tại biết , đây phải là tiểu bạch hoa bình thường, mà là nhân vật có chút thủ đoạn. Đột nhiên xuất đối thủ trong nhà như vậy, tương lai còn dài, Cao Nhiên này nhất định hoàn trả đủ.

      Ngọn lửa chiến đấu trong lòng Cao Nhiên cháy bùng lên. Nàng ta cúi đầu che giấu ánh mắt mang địch ý cùng tính công kích, lúc ngẩng đầu lại là dáng vẻ dịu dàng hào phóng: "Lâm nương quả nhiên có tình có nghĩa, phụ thân trở về thấy ngươi có lòng như vậy, nhất định cũng rất vui mừng. Lâm nương theo ta, sảnh đường bên trong lối này."

      Lâm Vị Hi sửng sốt chút, mới hiểu từ “phụ thân” trong miệng Cao Nhiên là chỉ Yến vương. Trong lòng Lâm Vị Hi hơi phức tạp, đồng thời còn có chút đắc ý. Cao Nhiên muốn dùng quan hệ thân hay xa lạ để ra oai với Lâm Vị Hi? Lâm Vị Hi nghĩ thầm, nếu bàn về thân sơ, chưa biết là ai thân hơn ai đâu.

      đường đến đây Lâm Vị Hi bị mắc bệnh, tối đó phát sốt. Lúc ấy đầu óc nàng bị sốt đến thần trí mơ hồ, nhưng đối với động tĩnh xung quanh lại cực kì nhạy bén. Khi nàng mê man nghe được tiếng bước chân đến, nàng gắng sức hé mắt ra chút, thấy được Yến vương ngồi cạnh giường, vẻ mặt nghiêm nghị sờ trán của nàng, nhíu mày lời nào, lát sau, liền dẫn đại phu tới. Lâm Vị Hi nằm ở bên trong, chỉ có thể nghe được loáng thoáng tiếng chuyện bên ngoài. Cho dù bàn bạc bệnh tình, Yến vương đều bảo người khác khẽ.

      Chỉ riêng phần ân tình đưa lúc nàng bị bệnh, Lâm Vị Hi liền biết mình xem Yến Vương như vị thần nhiều năm qua hề lầm người. Tuy rằng nàng thất bại bởi con trai , nhưng ngay cả cớ để Lâm Vị Hi giận chó đánh mèo cũng tìm thấy. Lần đầu tiên khi Yến vương gặp Lâm Vị Hi là lúc nàng mắng người, lần thứ hai là lúc nàng dùng mánh khoé bị vạch trần. Bị bắt gặp gương mặt vừa ngủ dậy chưa kịp rửa, lúc cáu kỉnh bị Yên Vương dạy bảo... Lâm Vị Hi nghĩ chuyện xấu nhất của mình cũng đều bị biết hết, vì thế khi Lâm Vị Hi ở trước mặt Cố Huy Ngạn luôn tự nhiên nhất. Cho dù nàng công khai biểu ra thích Cao Nhiên, Cố Huy Ngạn cũng gì. Nếu Cao Nhiên tự cho là thông minh đến tố cáo với Yến vương… Aiiz đến lúc đó ai tố cáo ai vẫn còn chưa biết à.

      Lâm Vị Hi vẫn biết đại sảnh ở đâu, nhưng vẫn bước sau bước để Cao Nhiên dẫn nàng đến. Cao Nhiên muốn dẫn Lâm Vị Hi vào, đột nhiên bị hạ nhân gọi . Giáo dưỡng nhiều năm nên Lâm Vị Hi tất nhiên lung tung khi chủ nhân vắng mặt, nên đứng tại chỗ chờ đợi, nàng khoác áo choàng trắng bằng nhung tuyết, nhàm chán nhìn chăm chú vào cửa sổ khắc hoa, phía sau bỗng nhiên truyền tới tiếng gọi: "Hi nhi."

      Lâm Vị Hi quay đầu lại đáp, đúng lúc nhìn thấy nam tử bước vào cửa lớn, đôi mắt nhìn thẳng vào mắt nàng. Nghe được tiếng hô vừa rồi, ánh mắt của lập tức sững sờ.

      Hi nhi?

      Lâm Vị Hi nhìn thấy người tới chợt cứng đờ, nàng lập tức cúi đầu, che giấu cảm xúc mãnh liệt trong ánh mắt. Lúc này Chu Mậu Thành nhanh chân đến bên cạnh Lâm Vị Hi, sang sảng: "Hi nhi, thân thể cháu hai bước ho ngừng, sao trở về phòng nghỉ ngơi, mà đứng ở đầu gió làm gì?"

      Lâm Vị Hi sợ bản thân buông lỏng bị lộ, nên chỉ có thể dùng sức lạnh mặt, mặt hề biểu lộ cảm giác gì. Nàng lãnh đạm liếc nhìn người vừa tới, sau đó nhìn về phía Chu Mậu Thành. Chu Mậu Thành vỗ trán cái, kêu lên: "Ai u, ta quên giới thiệu cho cháu, vị này chính là con trai duy nhất của vương gia, thế tử Cố Trình Diệu của Yến vương phủ chúng ta. phải người ngoài, cháu cần tránh mặt."

      "Sao lại phải người ngoài." Lâm Vị Hi chậm rãi câu, cũng ngẩng đầu lên, cung kính lạnh nhạt hành lễ với Cố Trình Diệu:"Thế tử."

      Chu Mậu Thành là kẻ thô lỗ, nên chú ý tới thân thể của Lâm Vị Hi căng cứng, còn nhiệt tình giới thiệu cho Cố Trình Diệu: "Thế tử, đây chính là nữ tử mà vương gia nhắc tới trong thư. Con duy nhất của Trung Dũng hầu Lâm Dũng, Lâm Vị Hi."

      Theo lý khuê danh của nữ tử thể tiết lộ ra ngoài, nhưng Cố Trình Diệu là con trai của Yến vương, trong lòng của Chu Mậu Thành đương nhiên thể xem là nam nhân xa lạ, cho nên tùy tiện ra khuê danh của Lâm Vị Hi. Đến khi Cố Trình Diệu nghe được tên đầy đủ của Lâm Vị Hi, khó tả trong lòng mới vơi chút.

      ra gọi là Lâm Vị Hi, phải Hi nhi kia. Cố Trình Diệu cảm giác trong lòng là gì, nhưng khách lạ trước mắt, Cố Trình Diệu để ý đến cảm xúc phức tạp ở trong lòng, cười lễ phép với Lâm Vị Hi: "Ta là Cố Trình Diệu, thân nhân muội xả thân cứu phụ thân ta, vậy muội chính là khách quý của Yến vương phủ chúng ta. Về sau cần ngại, cứ yên tâm ở lại Yến vương phủ, nếu có gì khó xử, cứ đến tìm ta là được."

      mặt Lâm Vị Hi vẫn lãnh đạm, nhưng lòng bật cười, cười tội nghiệp cho bản thân . Cố Trình Diệu có thể với nữ tử hoàn toàn xa lạ rằng"Nếu có gì khó xử, cứ đến tìm ta là được ". Nhưng kiếp trước, nàng là thê tử của Cố Trình Diệu, vì quản lý gia nghiệp mà lao tâm lao lực quá độ, tit mỉ sắp xếp sinh hoạt hàng ngày của . Đến sau cùng vì vất vả lâu ngày mà bệnh và chết ở giường, cũng chưa từng nghe Cố Trình Diệu qua dù chỉ là câu: Nếu như nàng có chỗ nào khó xử, có thể đến tìm .

      Cùng là kiếp con người, nhưng lại gặp phải khác nhau buồn cười như thế này.
      thongminh123, sweet mandy, GáiNgoan49 others thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Tất cả các diễn viên lên sàn đủ, diễn thôi!

    3. cá cơm

      cá cơm Active Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      155
      Gay cấn bắt đầu rồi đây... Bả Hi bả còn chưa có dính líu gì với lão Yến vè mặt tình cảm đâu đó, được đặc cách như kia rồi... Thử hỏi tới hồi khi 2 ông bả tới với nhau còn được cưng tới như nào nữa :050:
      huyen1604 thích bài này.

    4. Hoa bé nhỏ

      Hoa bé nhỏ Active Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      153
      :yoyo60: chờ ngày cưa đổ

    5. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Tôi cũng hóng diễn biến tình cảm ce ạ
      AmeriHằng Lê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :