1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ta là chính thê của chàng - Văn Nhất Nhất (Full 112c Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tn99

      tn99 Active Member

      Bài viết:
      154
      Được thích:
      27
      đáng đời TVS

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 24.

      Editor: Linh.

      "Bà nội, Vũ Sắt có, Vũ Sắt là bị oan uổng. Bà nội, ngài tin tưởng Vũ Sắt có được hay ? Ngài vẫn luôn rất thương Vũ Sắt, Vũ Sắt có." Tiêu Vũ Sắt bổ nhào vào dưới chân Sở nãi nãi kêu khóc. thể, bà nội tuyệt đối thể để ý đến nàng. Triệu công tử để ý đến nàng, nếu lại mất Sở gia nữa, nàng thành hai bàn tay trắng.

      " có? Vậy ngươi có thể giải thích chút vì sao ngươi lại cùng nam nhân khác xuất ở Khách Duyệt Lâu sao? Người nam nhân kia là ai?" Từ cao nhìn xuống Tiêu Vũ Sắt, Sở nãi nãi hối hận dứt. Thiếu chút nữa, còn thiếu chút, loại nữ nhân này liền vào cửa chính của Sở gia...

      "Ta... Bà nội, ngài có thể hỏi Húc ca ca. Vị công tử kia là người quen của Húc ca ca, cùng Vũ Sắt liên quan." Tiêu Vũ Sắt cái gì cũng quan tâm, kéo ra Sở Lăng Húc làm bia đỡ đạn. Nhiều người ở đây đều hướng về phía nàng chỉ chỉ chỏ chỏ, nàng tuyệt đối thể thừa nhận.

      "Triệu đại ca, đây phải là Tiết nương ngày hôm qua theo bên cạnh huynh sao? Nàng đây là làm cái gì?" Tiết U Nhiễm buồn cười nhìn Tiêu Vũ Sắt khóc đến thê thảm. Sở ngốc tử, cha mẹ chi mệnh của huynh nhưng là đem tất cả nước bẩn đều hắt lên người huynh.

      "U Nhiễm muội muội, đừng xem. Chúng ta lập tức . Loại nữ nhân này, đừng để dơ bẩn mắt của muội." Triệu Thụy phát và Tiêu Vũ Sắt này đúng là hữu duyên. bất quá là muốn cảm ơn U Nhiễm muội muội ngày hôm qua tương trợ, mới đặc biệt mời U Nhiễm muội muội ra cửa chút. Như vậy cũng có thể đụng phải Tiêu Vũ Sắt? đúng là tránh cái gì cũng có thể nhưng thể tránh được nghiệt duyên!

      "Triệu công tử? Triệu công tử, Vũ Sắt..." Quay đầu nhìn lại, Tiêu Vũ Sắt sợ hãi kêu lên tiếng. nghĩ đến làm Triệu Thụy thấy bộ dạng chật vật của mình lúc này, nàng hoàn toàn hoảng loạn. Bà nội như vậy, Sở gia nàng là đừng suy nghĩ. Ông trời có mắt, cho nên lại để nàng đụng phải Triệu công tử.

      "Cái đó... Tiêu nương, phải là hôm qua Sở công tử là huynh trưởng của hay sao? Hôm nay vì sao?" Dáng vẻ ấp úng của Tiêu Vũ Sắt ngược lại rất thú vị. Thừa dịp Sở ngốc tử có ở đây, Tiết U Nhiễm khách khí đến khi dễ Tiêu Vũ Sắt.

      "Tiết tiểu thư, ta..." Ngay trước mặt Triệu công tử, Tiêu Vũ Sắt thể mở miệng. Nhưng là đứng phía sau là Sở nãi nãi, nàng nên làm cái gì bây giờ? Lựa chọn như thế nào mới có lợi nhất cho nàng?

      "Tiết tiểu thư đúng ? Nếu trùng hợp đến cửa Sở gia như thế, nào có đạo lý qua cửa vào? Mau mời vào." Đây chính là Tiết tiểu thư trong miệng Trương chưởng quỹ? Quả hổ là tiểu thư khuê các! Mỗi tiếng hành động, khí thế và cao quý đặc biệt kia là điều mà tiểu nương như Tiêu Vũ Sắt kia thể nào so sánh được.

      "U Nhiễm gặp qua Sở lão thái thái. mời mà tới, là U Nhiễm biết lễ phép." Lựa chọn đường này, chẳng qua là đột nhiên rất muốn nhìn Sở phủ chút mà thôi. Gặp Sở nãi nãi mắng nhiếc Tiêu Vũ Sắt chỉ là ngoài ý muốn. Được Sở nãi nãi mời, càng là ngoài ý muốn trong ngoài ý muốn. Cho dù như vậy, Tiết U Nhiễm vẫn là cười nhạt lên phía trước, lễ độ trả lời.

      Trong trí nhớ, lúc mới đầu Sở nãi nãi đối với nàng vẫn rất từ ái. Chẳng qua là sau đó, hành động nàng cố ý phải giúp Sở Lăng Húc nạp Tiêu Vũ Sắt làm thiếp làm tổn thương tâm của Sở nãi nãi. Sở nãi nãi hi vọng Sở gia có con trai trưởng, nhưng là nàng lại kiên trì cùng Sở Lăng Húc viên phòng. Hoàng thượng gả Quận chúa Sở gia dám đắc tội, hi vọng của Sở nãi nãi chỉ có thể tan vỡ. Sau nữa, có Tiền Viên Viên và Bạch Tuyết Lan tồn tại, Sở nãi nãi hoàn toàn thất vọng về nàng, bao giờ... chuyện với nàng nữa.

      "U Nhiễm? Tên rất hay! Vậy lão bà tử ta liền cậy già lên mặt, gọi cháu tiếng U Nhiễm. cần gò bó như vậy, vô tình gặp được tức là duyên phận. Cửa lớn Sở gia, cháu nhưng là nhất định phải vào." Lời của Sở nãi nãi có đủ thâm ý. Vị Tiết tiểu thư này lễ nghi hết sức chu toàn, bà thích.

      "Vậy U Nhiễm liền cung kính bằng tuân mệnh." Sớm muộn đều phải bước vào cửa lớn Sở gia, bây giờ vào cũng sao. Tiết U Nhiễm vừa liền chuẩn bị theo sau lưng Sở nãi nãi vào trong.

      "U Nhiễm muội muội, Triệu đại ca vào cùng muội." Sở lão thái thái sao lại đột nhiên mời U Nhiễm vào phủ? Triệu Thụy yên lòng .

      "Triệu đại ca, U Nhiễm và lão thái thái cũng chỉ hàn huyên chút việc nhà mà thôi. Huynh nam tử, vào làm gì? bằng nhân cơ hội này chuyện với Tiêu nương tốt. Có số việc vẫn nên ràng là tốt nhất." Tiết U Nhiễm xong liền xoay người vào cửa lớn Sở gia. Tư Nguyệt và Tề Phong cũng theo. Hôm nay trước khi ra phủ, Vương phi có giao phó hai người bọn họ nhất định tấc cũng được rời khỏi Quận chúa.

      Lần nữa bước vào Sở phủ từng sinh sống tám năm, trong lòng Tiết U Nhiễm ngũ vị tạp trần. Nàng làm chủ mẫu năm năm lại rất ít khi bước ra khỏi tiểu viện của mình. Ba năm quỷ hồn lại khiến nàng đối với mỗi góc Sở gia đều như lòng bàn tay. vài hình ảnh quen thuộc xuất ở trước mắt, Tiết U Nhiễm trong lòng ấm áp tự nhiên nảy sinh. Nàng vĩnh viễn cũng cho Sở ngốc tử, nàng ở Sở phủ đợi ba năm! Chỉ cần ở trong phủ, nàng tuyệt đối cách vượt qua ba bước. Bao nhiêu lần, nàng lặng lẽ nắm ; bao nhiêu lần, nàng nhàng ôm ; bao nhiêu lần, nàng yên lặng hôn qua ... Mà lại chưa từng cảm nhận được tồn tại của nàng...

      "U Nhiễm và Húc tiểu tử nhà ta quen biết, ngàn vạn lần đừng làm như người xa lạ. Coi như là ở nhà mình là tốt rồi." ở phía trước Sở nãi nãi .

      Suy nghĩ bị cắt đứt, Tiết U Nhiễm nhàn nhạt cười : "Đa tạ lão thái thái cất nhắc, U Nhiễm ."

      "Còn cái gì lão thái thái. Nếu để ý, liền kêu Sở nãi nãi ." Kéo qua tay của Tiết U Nhiễm, Sở nãi nãi hòa ái .

      "Sở nãi nãi." Mặc cho Sở nãi nãi lôi kéo mình, Tiết U Nhiễm gật đầu cái, nhàng lên tiếng.

      "Ngoan!" Sở nãi nãi càng nhìn Tiết U Nhiễm càng hài lòng. Húc tiểu tử phúc khí ở đâu ra, lại có thể gặp được nữ tử tốt như vậy.

      Cảm nhận được Sở nãi nãi thích, Tiết U Nhiễm chợt có loại xúc động muốn khóc. Kiếp trước nàng quan tâm bất luận cái nhìn của người ở Sở gia đối với nàng như thế nào. Thân là Quận chúa cao cao tại thượng, Tiết U Nhiễm sao có thể chịu được khuất nhục thể gả vào Sở gia? Hiếu kính cha mẹ chồng, hầu hạ phu quân, lễ đãi thúc , sinh dưỡng hài tử? Với nàng mà , tuyệt đối thể! Cho nên, nàng giúp Sở Lăng Húc nạp thiếp. Nàng lặp lặp lại nhiều lần khiêu chiến giới hạn của người Sở gia, làm cho cả Sở gia đều căm hận nàng.

      Cho đến khi ca ca vẻ mặt lạnh lẽo đứng ở trước mặt, cho nàng biết muốn ra chiến trường, bao giờ... lại để ý đến nàng nữa. khắc kia, nhìn xa cách và lạnh nhạt trong mắt ca ca, Tiết U Nhiễm rốt cuộc hiểu nàng sớm tiêu hao hết kiên nhẫn của mọi người. có người nào vĩnh viễn bao dung chừng mực. Ngày đó, nàng xin ca ca giúp nàng làm việc cuối cùng: Đem thư của nàng đến hoàng cung cho Tần Trạch Dật, tự tay giao cho Tần Trạch Dật.

      Ca ca Tần Trạch Dật hồi , để cho nàng chết tâm. Nhưng là nàng kiên trì chịu. Nàng đợi Tần Trạch Dật tháng, lại cái gì cũng có. Sau khi ca ca rời khỏi Tuyên thành nửa tháng, Tiết Vương phủ nghênh đón thánh chỉ của Tần Trạch Dật: thân là Vương phi, Tiết Vương phi chẳng những có lòng khoan dung rộng lượng, ngược lại khắp nơi chèn ép người làm trong phủ. Đặc biệt ban thưởng Nhị phu nhân lên làm trắc Vương phi Tiết Vương phủ, răn đe!

      khắc thánh chỉ truyền đến tai Tiết U Nhiễm kia, nàng khóc. Nhiều năm kiên trì như vậy, cuối cùng đến điểm cuối. có lòng khoan dung rộng lượng, khắp nơi chèn ép người làm? Trong thánh chỉ Tần Trạch Dật phải là mẫu phi của nàng? ràng là Quận chúa nàng. Ngày Tiết Tâm Lam vào cung làm phi, nàng còn ôm tia hi vọng kia chỉ là kế sách tạm thời của Tần Trạch Dật. Tân hoàng lên ngôi, vì lung lạc Tiết Vương phủ mà thôi. Đạo thánh chỉ này lại chút lưu tình đập tan tất cả hi vọng của nàng.

      Khi đó, ca ca đến biên quan. Bởi vì có tân hoàng và Lam phi làm chỗ dựa, Trắc Vương phi mới nhậm chức quá nửa tháng liền đoạt tất cả quyền lực của nữ chủ nhân Tiết Vương phủ. Còn nhớ lần nàng trở về Tiết Vương phủ, vẻ mặt ưu sầu và mất mác của mẫu phi làm tôn lên vẻ mặt phách lối hết sức đáng ghét của Nhị phu nhân kia.

      Đó là lần cuối cùng nàng trở về Tiết Vương phủ, cũng là lần cuối cùng nghe được mẫu phi khuyên bảo: "U Nhiễm, đủ rồi. Định hạ tâm lai, ở Sở gia sống tốt ! Cũng đem tất cả những ý niệm nên có kia chặt đứt . Tân hoàng, phải là người con nên muốn. Những gì phải của con, thuộc về con, để xuống tất cả cho mẫu phi. Tiết Vương phủ có thể làm cho con, chỉ có thể đến hôm nay. Sau này, con cần trở về nữa. Vương phủ, mình mẫu phi coi chừng là được rồi..."

      Mẫu phi của nàng khi nào từng nản lòng thoái chí như vậy? Khi đó nàng vẫn cho là mẫu phi nhất định là trách nàng quá tùy hứng. Nếu phải nàng, quan hệ giữa Sở gia và Tần Trạch Dật như miếng băng mỏng, tràn ngập nguy cơ. Ngay cả Sở gia Nhị thiếu gia Sở Diệp Triển, ràng là có năng lực lên con đường làm quan, lại nửa đường buông tha cho tất cả. Tất cả, đều là sau khi gả vào Sở gia nàng tùy ý tạo thành. Cho nên, mẫu phi muốn tha thứ cho nàng. Cho dù là sau khi nàng chết, cũng đến liếc mắt nhìn nàng cái. Sau lại, Sở Lăng Húc hướng về phía bài vị của nàng cho nàng biết: biết được tin nàng chết, Tiết Vương phi ngã bệnh, Tiết Vương gia cáo lão, Tiết đại tướng quân từ quan...

      ra là, nàng luôn thích suy đoán lung tung, ngừng oan uổng người bên cạnh. Bất kể là Sở Lăng Húc hay là mẫu phi, nàng cũng đương nhiên cho là bọn họ giận nàng, cần nàng... khắc kia nàng rốt cuộc hiểu , ra vẫn luôn là tự nàng buông tha cho mình...

      "U Nhiễm, phải là bà nội khoe khoang, Húc tiểu tử nhà chúng ta đứa bé tốt. Thân là trưởng tôn, đối với bà nội là ta và cha mẹ cực kỳ hiếu thuận. Chính là ba người đệ đệ muội muội trong nhà kia, đều la hét nó là ca ca tốt..." Ngồi ở trong đại sảnh Sở gia, Sở nãi nãi bắt đầu thao thao bất tuyệt, kể Sở Lăng Húc rất tốt.

      Sở ngốc tử tốt, trong lòng nàng so với ai đều hơn. Nghe Sở nãi nãi , nàng vẫn hết sức vui vẻ. Vì vậy, Tiết U Nhiễm cũng chen miệng, nghiêm túc nghe Sở nãi nãi , thỉnh thoảng gật đầu cái.

      Thấy Tiết U Nhiễm giống như có cảm thấy nhịn được, Sở nãi nãi càng thêm cao hứng, cũng càng thêm hăng say.

      "Bà nội, người lại bắt đầu thổi phồng đại ca nữa? Cũng thấy chán a!" Sở Mộng Văn theo mẫu thân vào đại sảnh, liền nghe thấy bà nội lại những lời thuộc như lòng bàn tay. Bà nội cố ý sai người tìm nàng và mẫu thân đến đây chính là để khen đại ca?

      "Các ngươi đến. Vị này là Tiết tiểu thư bằng hữu của Húc tiểu tử, còn mau đến đây gặp mặt?" Thấy con dâu và cháu , Sỡ nãi nãi cười .

      "Tiết tiểu thư? Đại ca khi nào biết vị mỹ nhân xinh đẹp như vậy a? Cư nhiên lại cất dấu cho người nhìn, đại ca xấu!" Sở Mộng Văn tự nhận mình cũng phải nữ tử xấu xí. Nhưng là, nhìn thấy vị Tiết tiểu thư này, nàng chỉ có thể cam bái hạ phong.

      " càn cái gì đấy? Tiết tiểu thư đúng ? Hoan nghênh đến nhà làm khách." trách Sở Mộng Văn tiếng, Sở phu nhân quay đầu dịu dàng với Tiết U Nhiễm. phải là biết Húc thích Tiêu Vũ Sắt kia, bất đắc dĩ lão thái thái thích. Bà người làm dâu chỉ có thể khuyên con trai thể nghe theo ý của lão thái thái. tại đột nhiên xuất vị mỹ nhân như hoa như ngọc, Sở phu nhân đối với dụng ý của lão phu nhân đương nhiên là ràng.

      #Đọc xong chương này mọi người có suy nghĩ gì. Mình nghĩ là kiếp trước nữ 9 tự làm tự chịu mà thôi. Thái tử cũng có tội như chủ yếu là do nữ 9 quá chấp nhất, Trong tr này chỉ trừng phạt nữ phụ, còn Tần Trạch Dật vẫn lên ngôi vua. Mọi người cứ từ từ, đừng ném đá. ^^

      Xì poi:

      Sở Lăng Húc im lặng , cầm lấy thìa bàn múc khối đậu hũ để vào trong bát của nàng. Sau đó, Sở Lăng Húc nghe được câu chỉ có mình nghe thấy: "Đậu hũ của Sở ngốc tử!"

      Cái muỗng trong tay thiếu chút nữa có giữ được, Sở Lăng Húc ngạc nhiên nhìn Tiết U Nhiễm. U U... U U đây là đùa giỡn sao?

      "Cảm ơn đậu hũ* của Sở công tử." Thấy Sở Lăng Húc trấn định động, Tiết U Nhiễm cất cao thanh , lớn tiếng .

      (*) Đậu hũ có hai nghĩa: 1 là đậu hũ bình thường mình vẫn ăn, 2 là giống như kiểu sàm sỡ đó.

      "Phốc..." Sở Mộng Văn là người thứ nhất bật cười, "U Nhiễm tỷ tỷ ăn đậu hũ của đại ca, có phải là nên phụ trách hay ?"
      Last edited by a moderator: 9/4/15
      tart_trung, milktruyenky, hoadaoanh4 others thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 25.

      Editor: Linh.

      "Sở phu nhân gọi ta U Nhiễm là được rồi." Tiết U Nhiễm đứng lên, cười nhạt .

      "Tốt. U Nhiễm, vậy cháu cũng đừng gọi ta là Sở phu nhân. Thấy như người ngoài! Trực tiếp gọi Sở bá mẫu !" Ấn tượng đầu tiên của Sở phu nhân đối với Tiết U Nhiễm tệ. Nữ tử này vừa nhìn chính là tiểu thư khuê các, biết lễ mà lại hiền hòa.

      "Vậy có phải con nên gọi là U Nhiễm tỷ tỷ hay ? Tiết tỷ tỷ có phải là quá tùy ý hay ? Vẫn nên gọi là U Nhiễm tỷ tỷ !" Sở Mộng Văn ở bên tự hỏi tự đáp. Trong đôi mắt nhìn Tiết U Nhiễm tràn đầy tò mò vui tính.

      "Nha đầu, cháu cũng cho U Nhiễm tỷ tỷ biết tên của mình. U Nhiễm tỷ tỷ biết trả lời cháu như thế nào?" Sở nãi nãi nhịn được nhắc nhở tiểu mơ hồ nhà mình.

      Sở Mộng Văn nghe vậy liền bừng tỉnh đại ngộ. Tiến lên hai bước, kéo tay Tiết U Nhiễm : "A a. U Nhiễm tỷ tỷ, muội tên là Sở Mộng Văn, là nữ nhi nhất ở Sở gia. Năm nay mười ba tuổi, phía có ba ca ca. Đại ca Sở Lăng Húc, Nhị ca Sở Diệp Triển, Tam ca Sở Kinh Triết. Đại ca là đương gia, Nhị ca ở Tuyên Lạc thư viện đọc sách, Tam ca rời nhà trốn đến nay còn chưa có về. Còn có..."

      "Ta nha đầu, cháu liền mạch, để cho U Nhiễm tỷ tỷ gì a?" Sở nãi nãi cưng chiều nhìn Sở Mộng Văn. Đứa cháu này ngây thơ, chút tâm cơ cũng có. Phần đơn thuần kia giống như đứa bé Sở gia bọn họ, nhưng cũng hết sức trân quý.

      " sao sao! Vậy cháu . U Nhiễm tỷ tỷ, tỷ ." Lắc lắc tay của Tiết U Nhiễm, Sở Mộng Văn ngọt ngào .

      "Mộng Văn muốn tỷ tỷ gì?" Mặc cho Sở Mộng Văn lôi kéo nàng làm nũng, Tiết U Nhiễm ôn hòa hỏi. Tiểu này kiếp trước sợ nhất chính là nàng, từ trước đến nay có thể tránh liền tránh, thể tránh liền trốn. Hòa thuận ở chung như vậy vẫn là lần đầu tiên.

      "Hãy tỷ với đại ca quen biết như thế nào. Đại ca cũng gần nữ sắc a! Làm sao đột nhiên lại biết đại mỹ nhân là tỷ?" Sở Mộng Văn trong lòng tràn đầy nghi ngờ, hỏi thẳng.

      "Cái này a, vẫn là ít nhiều có vị Tiêu nương bên ngoài kia giúp! Ngày đó..." Nàng và Sở ngốc tử quen nhau cũng có gì mà phải giấu giếm. Tiết U Nhiễm nhàng .

      "Dành vòng ngọc a! Tiêu Vũ Sắt thế nhưng làm ra chuyện như vậy? Cháu nàng phải là người tốt lành gì rồi! Bà nội còn tin, luôn ta là trẻ hiểu chuyện. Hừ!" Nghe xong Tiết U Nhiễm kể lại, Sở Mộng Văn rốt cuộc có thể chứng minh mình nhìn nhầm người, hết sức đắc ý. Nàng chính là thích Tiêu Vũ Sắt đó. có gì liền hướng Sở gia chạy, còn luôn giả vờ dịu dàng cố gắng lấy lòng nàng. Cho là nàng biết Tiêu Vũ Sắt này khi dễ Sở Thạch ca ca a! Mỗi lần đều là bộ dáng cao ngạo đem Sở Thạch đại ca để vào trong mắt, là ghét! [Sở Thạch và Mộng Văn cũng có chuyện xưa a.]

      "Là nha đầu cháu thông minh, bà nội là già rồi hồ đồ được chưa? đúng là thích so đo. phải là bà nội chỉ càm ràm cháu hai câu thôi sao! Yên tâm, Tiêu Vũ Sắt bao giờ... lại xuất ở Sở gia nữa." Cháu mình oán trách Sở nãi nãi nghe thấy nhiều, chẳng qua là vẫn có để ở trong lòng mà thôi. Bất quá bây giờ giống trước đây. Bất luận là Tiêu Vũ Sắt lại dùng thủ đoạn gì, cũng đừng muốn bước vào Sở gia nửa bước.

      "? tốt quá! Bà nội, người là quá minh. Cả Sở gia, chỉ có ngài có hỏa nhãn kim tinh, lập tức nhìn ra bản chất của Tiêu Vũ Sắt." Hoan hô tiếng, Sở Mộng Văn bắt đầu thổi phồng bà nội mình.

      "Chiêu vỗ mông ngựa này đúng là cao mình. Đừng làm rộn, để cho U Nhiễm tỷ tỷ của cháu chê cười kìa." Đem đề tài kéo về người Tiết U Nhiễm ngồi yên lặng ở bên, Sở nãi nãi rất là vui khi thấy Sở Mộng Văn có thể cùng Tiết U Nhiễm ở chung hòa thuận như vậy.

      "U Nhiễm tỷ tỷ mới cười cháu đâu! Có đúng hay ?" Quay đầu nhìn về phía Tiết U Nhiễm, Sở Mộng Văn tiếp tục làm nũng. Mặc dù mới gặp mặt lần đầu tiên, nhưng nàng lại có trực giác tỷ tỷ này nhất định bao dung cho nàng. Có lẽ là khí chất ôn hòa của tiểu thư khuê các người U Nhiễm tỷ tỷ để cho nàng có loại ảo giác giống như là đối mặt với đại ca !

      "Mộng Văn rất đáng . U Nhiễm tỷ tỷ chê cười muội." Nét ngây thơ khuôn mặt tươi cười của Sở Mộng Văn để cho trong lòng Tiết U Nhiễm nổi lên tia cảm giác giống như từng quen biết. từng từng, nàng cũng cười buồn lo như vậy.

      "Bà nội, người xem! U Nhiễm tỷ tỷ tốt như vậy, mới chê cười cháu. Đúng rồi, mẹ, chúng ta giữ U Nhiễm tỷ tỷ ở lại ăn cơm trưa có được hay ?" Sở Mộng Văn tính tình rất đơn thuần, ghét ràng. Bởi vì thích Tiết U Nhiễm, cho nên mới muốn cùng nàng ở lâu hơn chút.

      Bên kia, lấy được tin tức Sở Bạch phái người truyền đến, Sở Lăng Húc lập tức chạy về Sở phủ. Trong lòng khỏi nghi ngờ nặng nề: U U làm sao lại đến Sở gia? Sở Bạch là bà nội tự mình mời U U vào phủ, đây cũng là chuyện gì xảy ra?

      "Sở Bạch, người ở ngoài cửa này làm gì?' Từ xa nhìn thấy Sở Bạch ở ngoài cửa rắc đồ, Sở Lăng Húc nghi ngờ hỏi.

      "Chủ tử, ngài trở lại. Tiết tiểu thư ở bên trong cùng lão thái thái chuyện nhà đấy!" Nhanh chóng đem vật cầm ở tay giấu ra sau lưng, Sở Bạch chỉ chỉ vào trong nhà, thần bí .

      Sở Lăng Húc nghe vậy, cũng tiếp tục truy cứu Sở Bạch làm gì, bước nhanh vào trong phủ.

      Nhìn bóng lưng của chủ tử nhà mình, Sở Bạch tiếp tục đem muối rắc vào chỗ Tiêu Vũ Sắt vừa đứng. Xui xẻo, nhất định phải diệt trừ! ==!!!

      "Mộng Văn, cho hồ nháo!" Sở Lăng Húc vừa bước vào đại sảnh liền nghe thấy muội muội nhà mình muốn giữ U U ở lại ăn cơm, lập tức mở miệng quát lớn .

      "A? Đại ca, huynh trở lại? Vì sao để cho U Nhiễm tỷ tỷ ở lại nhà chúng ta ăn cơm?" Sở Mộng Văn bất mãn nhìn chằm chằm người đại ca mình luôn kính trọng. Tiêu Vũ Sắt cũng có thể ở lại ăn cơm, U Nhiễm tỷ tỷ vì sao thể?

      "Bà nội, mẹ." Rất là ngoài ý muốn mẹ mình cũng ở đây, Sở Lăng Húc trả lời Sở Mộng Văn, ánh mắt liếc về phía Tiết U Nhiễm ngồi ở bên.

      "Húc tiểu tử, cháu tại sao lại trở lại? Ai truyền tin tức cho cháu?" Trong lòng hiểu Sở nãi nãi nghiêm mặt . Nhất định là Sở Bạch, là nhiều chuyện.

      "Bà nội, ngài lại biết Tiết tiểu thư, sao lại mời nàng vào phủ?" Có chút nóng nảy nhìn bà nội mình, Sở Lăng Húc chỉ sợ U U giận nãi nãi mình.

      "Tại sao thể mời U Nhiễm vào ngồi chút? U Nhiễm cũng đến cửa, bà nội vẫn thể tìm U Nhiễm chuyện nhà?" Nhìn chằm chằm Húc tiểu tử, Sở nãi nãi bí hiểm . Chỉ cho phép ngươi ở ngoài biết nương, có phép bà nội là ta đây nhìn thấy cháu dâu?

      "Bà nội, Tiết tiểu thư ra phủ tự nhiên là có chuyện. Ngài sao có thể làm trễ nãi Tiết tiểu thư? Sau này nếu là có cơ hội, lại tiếp là được!" Sở Lăng Húc thử cùng bà nội mình lời hữu ích. Bất luận nương nhà nào cũng nguyện ý giải thích được được mời vào trong nhà người khác cùng trưởng bối người ta hàn huyên ? Huống chi người này chỉ là nam tử mới gặp qua mấy lần.

      "U Nhiễm người ta cũng chuyện, cháu gấp cái gì?" Sở nãi nãi nhìn chằm chằm tôn tử nhà mình . Cái tên Húc tiểu tử này, ràng chính là coi trọng tiểu thư người ta. Bà làm nãi nãi chưa từng thấy qua tôn tử nhà mình có phản ứng lớn như vậy. Thời điểm đối mặt với Tiêu Vũ Sắt, phải là thần sắc trấn định chính là chui vào trong thư phòng.

      "Sở nãi nãi, U Nhiễm vẫn là trước rời ! Sở công tử dường như là thích U Nhiễm ở lại Sở phủ. Là U Nhiễm làm phiền." Đứng lên, hơi cúi đầu, giọng của Tiết U Nhiễm mang theo chút ủy khuất.

      "Ta phải là ý này. Nàng..." Sở Lăng Húc làm sao nghĩ đến Tiết U Nhiễm nghĩ như vậy, mặt thoáng qua chút bối rối. phải là U U nghĩ rằng muốn cho nàng đến Sở gia chứ? chỉ sợ U U thích đến Sở gia, sợ U U cảm thấy phiền mà thôi.

      " sao. Chưa được cho phép của Sở công tử tùy tiện đến cửa viếng thăm, là tiểu nữ đúng. Vậy tiểu nữ ." Ngẩng đầu lên, Tiết U Nhiễm bộ dáng điềm đạm đáng thấy ba người kia tất cả trừng mắt nhìn Sở Lăng Húc.

      "Đại ca, tại sao huynh có thể đối xử như vậy với U Nhiễm tỷ tỷ?" Sở Mộng Văn là người thứ nhất đứng ra khiển trách Sở Lăng Húc.

      "Húc, phong độ của con đâu? Tại sao có thể đối xử như vậy với nương nhà người ta?' Sở phu nhân hài lòng nhìn về phía Sở Lăng Húc.

      "Húc tiểu tử, hôm nay bà nội càng muốn giữ U Nhiễm ở lại ăn cơm." Sở nãi nãi ra lệnh tiếng, quyết định Tiết U Nhiễm hay ở.

      Nhìn Tiết U Nhiễm trong mắt lóe lên ý cười trêu tức, Sở Lăng Húc á khẩu trả lời được? U U, ta hôm nào đắc tội qua nàng?

      Đánh trận giành thắng lợi, Tiết U Nhiễm thừa dịp ba người kia chú ý, len lén cho Sở Lăng Húc nụ cười đắc ý. Cư nhiên lại để cho Tiêu Vũ Sắt đến cửa làm ầm ĩ. Sở ngốc tử, bản Quận chúa tức giận. Hậu quả rất nghiêm trọng.

      Tư Nguyệt quả thể tin vào hai mắt của mình. Quận chúa nhà mình mấy hôm nay phải là trở thành vị thiên kim có tri thức hiểu lễ nghĩa rồi sao? Thế nào đột nhiên lại trở về bộ dạng của trước kia? Nhưng là nghĩ là thấy đúng. Hôm nay Quận chúa có điêu ngoa của trước đây, nhưng cũng mang theo cơ trí của mấy ngày nay. Quận chúa, quả lớn lên!

      Tề Phong vẫn là bộ dáng lạnh băng như cũ, chẳng qua là ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía Sở Lăng Húc mang theo đồng tình. Sở công tử này, sợ là khó thoát khỏi ma chưởng của tiểu Quận chúa.

      Ngày đó, Tiết U Nhiễm cuối cùng vẫn ở lại Sở gia ăn cơm. Trừ Nhị thiếu gia Sở Diệp Triển học ở thư viện và Sở gia Tam thiếu gia rời nhà có ở đây, tất cả mọi người Sở gia đều đến đông đủ. Hai đời đến nay lần đầu tiên cùng người Sở gia ngồi ở cùng bàn ăn cơm, cũng rất hòa thuận vui vẻ.

      "Húc tiểu tử, đừng chỉ lo mình ăn a! Gắp thức ăn cho U Nhiễm." Đối với Tôn tử đầu gỗ nhà mình, Sở nãi nãi cảm thấy rất bất đắc dĩ.

      Tay Sở Lăng Húc dừng lại. bàn cơm ở Sở gia trước sau như là muốn ăn liền tự mình động tay, chưa từng gắp thức ăn cho người khác. Nếu như gắp rồi mà U U thích, làm sao bây giờ?

      "Sở công tử, tiểu nữ muốn ăn đậu hũ thủy tinh bên tay trái của huynh, làm phiền huynh." Cười xinh đẹp nhìn về phía Sở Lăng Húc, Tiết U Nhiễm chút khách khí . Nàng ngồi ở bên tay phải Sở Lăng Húc, tất nhiên là gắp được đậu hũ kia. Về phần vì sao nhất định phải là món này, cũng phải là nàng rất muốn ăn đậu hũ, chỉ là muốn trêu chọc Sở ngốc tử mà thôi.

      Sở Lăng Húc im lặng , cầm lấy thìa bàn múc khối đậu hũ để vào trong bát của nàng. Sau đó, Sở Lăng Húc nghe được câu chỉ có mình nghe thấy: "Đậu hũ của Sở ngốc tử!"

      Cái muỗng trong tay thiếu chút nữa có giữ được, Sở Lăng Húc ngạc nhiên nhìn Tiết U Nhiễm. U U... U U đây là đùa giỡn sao?

      "Cảm ơn đậu hũ* của Sở công tử." Thấy Sở Lăng Húc trấn định động, Tiết U Nhiễm cất cao thanh , lớn tiếng .

      (*) Đậu hũ có hai nghĩa: 1 là đậu hũ bình thường mình vẫn ăn, 2 là giống như kiểu sàm sỡ đó.

      "Phốc..." Sở Mộng Văn là người thứ nhất bật cười, "U Nhiễm tỷ tỷ ăn đậu hũ của đại ca, có phải hay nên phụ trách?"

      Mộng Văn tính tình đơn thuần, cũng chỉ là đùa giỡn ảnh hưởng đến toàn cục mà thôi. Ba ngọn núi lớn của Sở gia đều nhịn được cười vui vẻ, cảm thấy hứng thú chờ Tiết U Nhiễm trả lời.

      "Đậu hũ của Sở công tử, tiểu nữ còn chưa có ăn đâu!" nhìn mọi người trêu chọc, Tiết U Nhiễm nhìn Sở Lăng Húc cái, bình tĩnh trả lời. Sở ngốc tử, đậu hũ của huynh nếu chỉ cho mình ta ăn, ta phụ trách a!

      Nhìn ra thâm ý trong mắt Tiết U Nhiễm, Sở Lăng Húc quýnh lên, gương mặt nóng bừng. Đè xuống trái tim được tự nhiên, nghiêm mặt : "Ăn cơm ngon!"

      Cũng biết là loại kết quả này. Tiết U Nhiễm cúi đầu, như có chuyện gì xảy ra bắt đầu ăn đậu hũ cua Sở ngốc tử. A, đúng, phải là đậu hũ mà Sở ngốc tử gắp đến.

      Người trong cuộc nghiêm mặt, người khác bắt đầu ăn, bốn người xem náo nhiệt cũng nữa, lẳng lặng tiếp tục ăn cơm. Bữa cơm này của Sở gia cứ yên lặng kéo dài đến cuối cùng, kết thúc trong gió yên sóng lặng. Chẳng qua là chút mập mờ kia, giống như cũng từ từ nổi lên trong lòng mọi người...
      milktruyenky, xixon, linhdiep173 others thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 26.
      Editor: Linh.
      Thời điểm Tiết U Nhiễm ra Sở phủ, Triệu Thụy và Tiêu Vũ Sắt sớm còn ở đây. Biết Triệu Thụy nhất định là giải quyết phiền toái, nên Tiết U Nhiễm cũng quá mức để ý. Cự tuyệt Sở Lăng Húc đưa tiễn, Tiết U Nhiễm mang theo Tư Nguyệt và Tề Phong trước trở về Vương phủ.
      Mùng ba tháng sáu, sinh nhật của đương kim Hoàng hậu. Tiết Vương phủ nhà vào cung chúc thọ. Bởi vì câu của Thái tử điện hạ, nên Tiết Tâm Lam cũng theo bọn họ. Đối với chuyện Tiết Tâm Lam vào cung, Tiết U Nhiễm chút bất mãn nào. Chuyện sớm hay muộn mà thôi, cần gì quan tâm?
      Hoàng cung, vẫn là hoàng cung trong trí nhớ đó. theo sau lưng Tiết Vương phi, Tiết U Nhiễm mắt nhìn thẳng vào tẩm cung của Hoàng hậu nương nương. Tiết Tâm Lam theo sau, bộ dáng nhu nhược khiến người thương. Còn lại Tiết Vương gia và Tiết Kỳ Văn trực tiếp Tử Dương cung nơi thiết yến.
      “Gặp qua Hoàng hậu nương nương, gặp qua Ngũ công chúa.” Tẩm cung của Hoàng hậu nương nương ngoài ý muốn là chỉ có Hoàng hậu nương nương và Ngũ công chúa ở, Tiết Vương phi mang theo Tiết U Nhiễm và Tiết Tâm Lam hành lễ .
      “Vân tỷ tỷ có thể đến là tốt rồi, vẫn còn hành lễ cái gì a? Đến đây ngồi.” Tiết Vương phi và Hoàng hậu thân thiết là chuyện mọi người đều biết. Nhìn thấy Tiết Vương phi, Hoàng hậu nương nương rất là thân thiện. Hôm nay là sinh nhật của bà, cho nên bà đặc biệt miễn những phi tần khác thỉnh an. Ngày vui như vậy, bà cũng muốn nhìn những nữ nhân cả ngày chỉ biết tranh giành tình cảm kia để thêm phiền lòng.
      “Sinh nhật của Hoàng hậu nương nương, nô tì sao dám đến? Nếu Hoàng hậu nương nương đưa đến đạo thánh chỉ, nô tì lập tức đến yết kiến.” Riêng phía dưới, Tiết Vương phi và Hoàng hậu nương nương ngược lại có quá nhiều cố kỵ. Nghe được lời của Hoàng hậu nương nương, cười giỡn .
      “Vân tỷ tỷ đây cũng là chủ ý tốt. Lần sau Bổn cung muốn tìm người chuyện, liền trực tiếp đưa đạo thánh chỉ đến Tiết Vương phủ.” Hoàng hậu nương nương cũng theo cười . Thấy Tiết U Nhiễm ở sau lưng Tiết Vương phi, lập tức thân thiết : “Lần trước Vân tỷ tỷ vào cung, Bổn cung vẫn sao nha đầu U Nhiễm có đến, hôm nay cuối cùng cũng gặp được. U Nhiễm, nhìn thấy Hoàng thẩm thẩm làm sao lại xa lạ như vậy a?” Nha đầu U Nhiễm này, cũng coi là bà nhìn lớn lên. Tuy rằng có chút điêu ngoa tùy hứng, nhưng cũng là nha đầu khiến người thích.
      “Hoàng hậu thẩm thẩm, U Nhiễm đây phải là muốn nhu thuận lần sao!” Bị điểm đến tên, Tiết U Nhiễm mở miệng được. Nghĩ đến kiếp trước, trong lòng Tiết U Nhiễm đối với Hoàng hậu nương nương khỏi có chút khúc mắc. Sau khi Tiết Vương phủ lập Trắc Vương phi, khi đó Thái hậu nương nương có năng lực kéo mẫu phi mình phen, nhưng là bà ta lại lựa chọn khoanh tay đứng nhìn. Trong Hoàng thất tình cảm là thể tin. khi dính đến tranh giành quyền lợi, tất cả tình nghĩa cũng chỉ có thể hóa thành bọt nước. Lam phi Tiết Tâm Lam là tâm phúc của Thái hậu nương nương, Thái hậu nương nương làm sao có thể ra tay giúp cừu nhân của Lam phi.
      “Tiểu Quận chúa của chúng ta khi nào nhu thuận rồi? Ở trong mắt Hoàng hậu thẩm thẩm, tiểu Quận chúa Tiết Vương phủ rất nhu thuận.” Rất là ngoài ý muốn khi thấy Tiết U Nhiễm trả lời như vậy, Hoàng hậu nương nương khích lệ Tiết U Nhiễm .
      “Mẫu hậu, vị tỷ tỷ kia là?” Bị bỏ qua Ngũ công chúa Tần Thi Y đột nhiên mở miệng, cắt đứt đề tài về Tiết U Nhiễm. Tần Thi Y cũng phải là con ruột của Hoàng hậu nương nương. Mẹ đẻ của nàng chỉ là cung nữ nho . Bởi vì có phân vị, nên có cách nào nuôi dưỡng công chúa hoàng thất. Công chúa Tần Thi Y này liền được nuôi dưới danh nghĩa của Hoàng hậu nương nương.
      Trong hoàng cung, thân phận quyết định tất cả. Tần Thi Y vốn là công chúa xuất thân thấp hèn nhưng là vì có Hoàng hậu nương nương và Thái tử điện hạ, lập tức trở thành công chúa hoàng thất thân phận tôn quý nhất. Tần Thi Y ở phương diện khác cùng Tiết U Nhiễm của kiếp trước cực kỳ giống nhau. Ví dụ như gặp may mắn, kiêu ngạo và tự ái; ví dụ như điêu ngoa và tùy hứng làm người đau đầu; ví dụ như kiên trì buông tay và bá đạo kia...
      Dĩ nhiên, Tần Thi Y và Tiết U Nhiễm dù sao cũng phải là người, cũng có khác biệt thể bỏ qua. Tiết U Nhiễm là kiêu ngạo, còn Tần Thi Y lại là ương ngạnh; Tiết U Nhiễm là thẳng thắn, còn Tần Thi Y lại là dối trá; Tiết U Nhiễm là ngây thơ, còn Tần Thi Y lại là tâm cơ; Tiết U Nhiễm là quang minh chính đại ra tay; còn Tần Thi Y lại là bụng dạ khó lường đánh lén...
      Hai người như vậy nhất định là làm được bằng hữu. Vì vậy, đúng như Tiết U Nhiễm muốn gặp Tần Thi Y, Tần Thi Y cũng rất ghét Tiết U Nhiễm. Vào lúc này, tỷ tỷ trong miệng Tần Thi Y tuyệt đối phải là Tiết U Nhiễm.
      “Vân tỷ tỷ, người phía sau U Nhiễm là?” Theo phương hướng Tần Thi Y chỉ nhìn sang, là vị nương lạ mặt. Hoàng hậu nương nương thể nào biết tồn tại của Tiết Tâm Lam. Chỉ là nữ nhi thứ xuất, Hoàng hậu nương nương chưa bao giờ để trong lòng.
      “Khởi bẩm Hoàng hậu nương nương, đây là Tâm Lam, là con ruột của Nhị phu nhân trong phủ.” Tiết Tâm Lam là dính phúc của Thái tử điện hạ nên mới được vào cung, Tiết Vương phi mặc dù bất mãn như thể mang theo.
      “Tâm Lam tỷ tỷ đúng ? Chúng ta ngự hoa viên ngắm hoa, có được hay ?” Tần Thi Y đến kéo tay Tiết Tâm Lam, cười híp mắt . Nàng chính là ghét Tiết U Nhiễm, muốn chèn ép nàng ta!
      “Công chúa nâng đỡ, Tâm Lam tuân lệnh.” Đối với hành động của công chúa, Tiết Tâm Lam thụ sủng nhược kinh, hết sức lo sợ . Rốt cuộc cũng có người hề chỉ nhìn thấy Tiết U Nhiễm rồi sao?
      “Vậy ba nha đầu các ngươi liền cùng nhau ra ngoài chút ! U Nhiễm, ngươi cũng theo .” Hoàng hậu nương nương luôn luôn cực kỳ dung túng vị công chúa Tần Thi Y này, lập tức theo lời của nàng .
      “Dạ.” Mặc dù ghét Tần Thi Y, bất quá có thể ra ngoài chút cũng tồi.
      “Hừ!” Trợn mắt nhìn Tiết U Nhiễm cái, Tần Thi Y lôi kéo Tiết Tâm Lam ra bên ngoài. Hoàn toàn để ý Tiết U Nhiễm có đuổi theo hay .
      Ngược lại mặt Tiết U Nhiễm nhìn ra chút vui nào, theo phía sau ra ngoài.
      “Tiết U Nhiễm, bản công chúa ra lệnh cho ngươi, được theo bản công chúa.” Vừa ra khỏi tẩm cung của Hoàng hậu nương nương, Tần Thi Y cao ngạo ngẩng đầu lên, khinh thường nhìn Tiết U Nhiễm. Chỉ bằng nàng mà cũng muốn làm Thái tử phi của Thái tử ca ca? Nằm mơ!
      “Lời này của công chúa hãy với Hoàng hậu thẩm thẩm.” Ôn hòa trả về cho Tần Thi Y câu, Tiết U Nhiễm cất bước rời .
      “Tiết U Nhiễm, ngươi đâu? Hoàng cung là nơi ngươi có thể tùy tiện càn rỡ hay sao?” Bị thái độ của Tiết U Nhiễm chọc giận, Tần Thi Y hướng về phía bóng lưng của Tiết U Nhiễm la ầm lên.
      “Lời này của công chúa là từ đâu đến? Thân là tiểu Quận chúa Tiết Vương phủ, U Nhiễm tự nhận là mình có bất kỳ chỗ nào thất lễ. Hay là công chúa muốn cùng U Nhiễm đến trước mặt Hoàng hậu thẩm thẩm giằng co phen?” Dừng bước lại, Tiết U Nhiễm quay đầu lại cười như cười nhìn về phía Tần Thi Y.
      “Tiết U Nhiễm, ngươi dám uy hiếp Bản công chúa?” Tần Thi Y
      Cảm thấy tự tôn công chúa của mình bị Tiết U Nhiễm xúc phạm, hung tợn nhìn chằm chăm Tiết U Nhiễm.

      “Công chúa, hai người chúng ta có thể cần vừa gặp mặt ầm ĩ sao? Như vậy , Ngự hoa viên có hai lối . Công chúa mà Tâm Lam muội muội phía đông, U Nhiễm phía tây. quấy rầy lẫn nhau, thấy thế nào?” còn nhớ ngày này kiếp trước, nàng và Tần Thi Y làm ầm ĩ đến nỗi thể gỡ nổi. Cuối cùng Hoàng hậu nương nương tức giận dứt, trực tiếp cấm chân hai nàng. Tần Thi Y bị đuổi về Công chúa các, nàng bị đưa về Quận chúa các Tiết Vương phủ. yến hội sinh nhật tốt đẹp, nàng và Tần Thi Y lưỡng bại câu thương. Cuối cung chỉ còn lại mình Tiết Tam Lam tham gia.

      “Tại sao bản cung phải phía đông? Bản cung càng muốn phía tây.” Tiết U Nhiễm đột nhiên lên đề nghị như vậy, Tần Thi Y nghĩ như thế nào cũng cảm thấy có bẫy.

      “Vậy cứ quyết định như thế. Công chúa phía tây ngự hoa viên, mời!” Tránh ra hai bước, Tiết U Nhiễm ý báo Tần Thi Y trước. chỉ cần cùng chỗ với Tần Thi Y, nàng đâu cũng sao cả.

      !” Thấy hôm nay Tiết U Nhiễm dường như có giương cung bạt kiếm như trước đây, Tần Thi Y lôi kéo Tiết Tam Lam rời .

      Lắc đầu cái, Tiết U Nhiễm thở dài hơi, xoay người về phía đông ngự hoa viên. Tần Thi Y, ngươi là công chúa tôn quý nhất Tuyên Quốc, ta là Quận chúa tôn quý nhất Tuyên Quốc. thân phận tôn quý như vậy nhưng kiếp trước lại có mang đến được thứ mà ta muốn nhất. Đời này, ta tuyệt đối dẫm lên vết xe đổ. Còn ngươi? Vẫn kiên trì người duy nhất đó sao? Mặc dù biết người kia là người ngươi muốn mà thể đụng, là người vĩnh viễn cũng nắm được. Ngươi vẫn lần nữa hối tiếc sao?

      thoáng thân ảnh của Tiết U Nhiễm và Tần Thi Y biến mất ở tẩm cung của Hoàng hậu nương nương kia, đạo thân ảnh màu trắng ra từ phía sau cây cột. Nhìn chằm chằm bóng lưng của Tiết U Nhiễm, mặt nam tử lộ ra nụ cười nghiền ngẫm. Tiểu quận chúa Tiết Vương phủ sao? Dường như giống lời đồn đãi đâu! Tiết U Nhiễm, chúng ta lại gặp mặt!

      “Thần Viễn? Ngươi làm gì ở đây? Trạch dật ở Tử Dương cung đợi ngươi đấy!” Nhìn thấy Mạc Thần Viễn xuất , Hoàng hậu nương nương có chút kinh ngạc.

      , Thần Viễn đến gặp Thái tử biểu ca. Thái tử biểu ca để cho Thần Viễn đến truyền tin cho : Dạ tiệc tất cả chuẩn bị thỏa đáng, đến lúc đó chỉ cần trang điểm lộng lẫy có mặt là được rồi.” Mạc Thần Viễn trực tiếp mục đích.

      “Chút chuyện này còn phải để ngươi đến truyền? Tùy tiện sai cung nữ thay thái giám được sao? Đỡ cho ngươi phải chuyến.” Giận trách Mạc Thần Viễn, nhưng trong mắt Hoàng hậu nương nương cũng là tràn đầy vui vẻ. Mạc Thần Viễn, là con trai độc nhất của nhà huynh trưởng Mạc Hầu gia của bà. Bà là để đứa cháu này ở trong lòng mà thương .

      “Báo cho là chuyện ? Nhưng Thần Viễn cam tâm tình nguyện đảm nhiêm Thái tử biểu ca sai khiến.” khuôn mặt giống như trích tiên của Mạc Thần Viễn tràn đầy nghiêm túc, nhìn ra tia đùa giỡn.

      “Chỉ ngươi miệng ngọt.” Hoàng hậu nương nương hiển nhiên là rất thích bộ dáng này của Mạc Thần Viễn, ánh mắt nhìn về phía Mạc Thần Viễn lộ ra từ ái. Ngay sau đó nhớ tới Tiết Vương phi bên, mở miệng : “Vân tỷ tỷ, còn nhớ Thần Viễn ? Khi còn bé nó còn theo bản cung đến Tiết Vương phủ chơi đùa đó! Thần Viễn, đây là Tiế Vương phi. Còn qua hành lễ?”

      “Gặp qua Tiết Vương phi.” Mạc Thần Viễn nghe lới tiến lên hành lễ, thi lễ với Tiết Vương phi.

      “Tiểu Hầu gia đa lễ. Khi còn bé Tiểu Hầu gia từng cùng Kỳ Văn và U Nhiễm nhà ta chơi đùa đâu! Sau lại Tiểu Hầu gia theo Hầu gia rồi rời khỏi Tuyên thành, này cũng mất nhiều năm gặp. Chớp mắt cái, đều lớn như vậy.” Con trai độc nhất nhà Mạc Hầu gia, Tiết Vương phi có thể nào nhớ . Lúc đó U Nhiễm còn rất bất mãn với bại chơi này mà! Bỗng nhiên có nhiều hơn đứa bé giành Thái tử ca ca với nàng, nàng tất nhiên là vui.

      “Đúng vậy! Thời điểm Thần Viễn rời khỏi Tuyên thành vẫn là tiểu oa nhi. Mười năm này, làn nào trở về Tuyên thành mà vội vã? Cũng may Hoàng thượng thương cảm, huynh trưởng nhà ta rốt cuộc có thể ở lại Tuyên thành lâu dài.” Nhắc tới mười năm này chung đụng ít mà xa cách nhiều, cảm xúc của Hoàng hậu nương nương khá sâu.

      vất vả mới an ủi được , Mạc Thần Viễn xin được cáo lui trước. Ra khỏi cung của Hoàng hậu nương nương, Sở Thần viễ trực tiếp trở về Tử Dương cung, mà xoay người về phía đông ngư hoa viên.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 27.

      Editor: Linh.

      Hồ sen? dạo ở Ngự hoa viên Tiết U Nhiễm theo bản năng lui về phía sau hai bước. Thần sắc vốn bình tĩnh cũng nhuỗm vào tia khủng hoảng, thân thể cũng bắt đầu khẽ run. cách nào tự đè xuống được sợ hãi, liều mạng giãy giụa thế nào cũng thoát khỏi vòng xoáy trong nước, bờ là khuôn mặt dữ tợn tràn đầy cừu hận, bên tai truyền đến tiếng cười ác ý...

      đúng, đây phải là Sở phủ, hồ sen trước mặt cũng phải là Bích Thủy hồ trong Sở phủ... Suy nghĩ hỗn loạn đột nhiên thanh tỉnh, vô lực tựa vào thân cây sau lưng, Tiết U Nhiễm thở ra hơi sâu. Đây phải là Sở phủ ba năm trước đây, nữ nhân kia cũng chưa xuất , sao nàng có thể bị những chuyện cũ kia vây hãm? Cho dù là nữ nhân kia xuất lần nữa, nàng cũng tuyệt đối có năng lực đem những mầm móng uy kiếp bóp chết từ trong nôi. Đời này, nàng nhất định phải nắm chặt Sở Lăng Húc, chết cũng buông tay!

      Gió thổi từ từ, tạo nên từng lớp sóng ở mặt hồ. mình Tiết U Nhiễm lẳng lặng đứng, ánh mắt xa xa mà trống rỗng. Những kí ức qua kia thời thời khắc khắc nhắc nàng từng phạm sai lầm, nàng có cách nào bỏ qua cũng cách nào quên. là muốn lập tức trở về bên cạnh phu quân. Chỉ có ở bên cạnh phu quân, nàng mới có thể cảm giác được đời này là chân . Còn có hai tháng, chỉ còn lại hai tháng... Nàng nhất định kiên trì đến khi thánh chỉ đến...

      Thời điểm Mạc Thần Viễn đến chính là thấy được bức Mỹ nhân nhìn ra xa. Tiểu Quận chúa điêu ngoa bốc đồng của Tiết Vương phủ cũng có thể giống như tiểu thư khuê các trầm tĩnh mà đoan trang? Mười năm thấy, đôi mắt Mạc Thần Viễn nhìn Tiết U Nhiễm tràn đầy nghi ngờ. Thái tử biểu ca , Tiết U Nhiễm chỉ là nương điêu ngoa bốc đồng giống như Tần Thi Y, thấy Tần Thi Y giống như thấy Tiết U Nhiễm khác. Bởi vì những lời này, cảm giác của Mạc Thần Viễn đối với Tiết U Nhiễm cực kỳ tốt. Bất quá hôm nay vừa thấy, dường như Tiết U Nhiễm cũng phải loại nương giống như trong lời Thái tử biểu ca .Bởi vì nghi ngờ, cho nên muốn đến tìm tòi đến cùng.

      “Ngươi là?” Cảm giác được có người đến gần, Tiết U Nhiễm tìm thanh nhìn sang, xác định mình biết người này. Mấy vị Hoàng tử nàng đều biết, mà nam tử trước mắt này vừa thấy chính là con em nhà quan lại hôm nay đến chúc thọ.

      “Tiểu Quận chúa đúng là quý nhân hay quên.” Mạc Thần Viễn trả lời câu bao hàm thâm ý lại làm cho Tiết U Nhiễm giải thích được.

      “Nếu công tử biết Bản Quận chúa, vậy mời ra đại danh.” Ghét nhất là đoán tới đoán lui, giọng của Tiết U Nhiễm trở lên tốt.

      “Mạc Thần Viễn.” Thấy Tiết U Nhiễm hình như là tức giận, Mạc Thần Viễn theo lời ra đại danh.

      biết.” Mặt biểu tình xong, Tiết U Nhiễm cất bước rời . Cư nhiên lại gặp được nhân vật phiền phức, vẫn là nhanh chóng rời tốt hơn.

      “Tiết U Nhiễm, ngươi dám ngươi biết ta?” Mới vừa trong mắt Tiết U Nhiễm lóe lên tia hiểu , thận trọng giống như Mạc Thần Viễn có khả năng thấy. Tiết U Nhiễm, ngươi đây là ý gì?

      Giọng bí hiểm của Mạc Thần Viễn khiến cho dưới chân Tiết U Nhiễm dừng lại, ngay sau đó làm như có chuyện gì xảy ra tiếp tục xa. Mạc Thần Viễn, hôm nay Mạc tiểu Hầu gia, sau này Tể tướng, làm sao nàng có thể biết? Người này chính là cừu địch lớn nhất của nàng khi còn bé! Dáng dấp trắng mập mạp bộ dáng khả ái, lại luôn dính vào bên người Tần Trạch Dật. Để cho nàng gần được, xa được. Bất kể thế nào, nàng vẫn chưa muốn cùng có bất kỳ dính dáng nào. Sau này có rất nhiều phiền toái.

      Nhìn Tiết U Nhiễm càng chạy càng xa, Mạc Thần Viễn nhàng cười. Thái tử biểu ca, huynh cũng có thời điểm nhìn lầm người? Tiết U Nhiễm, cũng phải là Tần Thi Y khác.

      yến hội, cũng biết là người nào cố ý sắp xếp, Tiết U Nhiễm thế nhưng lại ngồi cùng bàn với Tần Thi Y. Nhìn vẻ mặt chán ghét cùng tình nguyện của Tần Thi Y, Tiết U Nhiễm cười nhạt . đúng là cừu nhân gặp mặt, hết sức đỏ mắt.

      “Mẫu hậu, còn muốn ngồi cùng Tâm Lam tỷ tỷ.” Nhìn chằm chằm Tiết U Nhiễm vẻ mặt bình tĩnh, Tần Thi Y cực kỳ tức giận. ràng là cũng rất ghét ngồi chung chỗ với nàng, lại vẫn giả vờ như có chuyện gì xảy ra?

      “Thi Y, cho phép hồ nháo!” Tần Thi Y vừa ra lời này, ánh mắt của mọi người cũng tập trung vào bên này. khí vốn náo nhiệt trong nháy mắt liền chìm xuống. Thấy cục diện này, mặt Hoàng hậu nương nương lạnh xuống, quát lớn .

      “Mẫu hậu!” Tần Thi Y cũng mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, nàng chính là muốn ngồi chung chỗ với Tiết U Nhiễm.

      “Hoàng hậu thẩm thẩm, nếu Ngũ công chúa thích ngồi cùng Tâm Lam muội muội, vậy U Nhiễm liền qua ngồi cùng Trịnh tỷ tỷ !” đợi Hoàng hậu nương nương phản ứng, Tiết U Nhiễm đứng lên trực tiếp đến bên cạnh Trịnh Thiến ngồi mình bàn.

      Trịnh Thiến, nữ nhi của Hình bộ Thượng thư, muội muội của Trịnh Khải. Tiết U Nhiễm cũng tính là rất quen với nàng, nhưng cũng tính là xa lạ. Dù sao huynh trưởng đại nhân của hai nhà từ trộn lẫn với nhau, tình cảm giống bình thường.

      “Vậy U Nhiễm liền ngồi cùng Trịnh gia tiểu thư !” Hoàng hậu nương nương xong câu đó liền thêm gì nữa. Tiết Tâm Lam cũng chỉ là nữ nhi thứ xuất, cũng xứng ngồi cùng bàn với công chúa tôn quý? Thi Y bốc đồng ngay cả tôn ti đều quên, quả thực là hồ nháo!

      Có ngồi cùng Tiết Tâm Lam hay , đối với Tần Thi Y ra sao cả. Nàng chẳng qua là muốn ngồi chung chỗ với Tiết U Nhiễm mà thôi. Nếu Tiết U Nhiễm rời , nàng cũng ầm ĩ nữa, đàng hoàng ngồi xuống.

      “Kỳ Văn, U Nhiễm muội muội trưởng thành. Ta còn tưởng rằng nàng muốn cãi nhau với công chúa đây!” Triệu Thụy thể tin được nhìn phản ứng của Tiết U Nhiễm, lên tiếng cảm thán.

      “Triệu Thụy, U Nhiễm nhà ta từ trước đến nay đều biết đạo lý, sao có thể mạo phạm công chúa?” Mấy ngày nay, U Nhiễm quả hiểu chuyện ít. Tiết Kỳ Văn cảm thấy có cái gì kỳ quái, đứng lên bảo vệ muội muội nhà mình.

      “Kỳ Văn, ngươi quên rồi? Hai tháng trước, U Nhiễm muội muội vẫn cùng Ngũ công chúa...” Nghe được lời của Tiết Kỳ Văn, Triệu Thụy thấp giọng thét to.

      “Triệu Thụy, câm miệng!” Đây chính là thọ yến của Hoàng hậu nương nương, Triệu Thụy nhiều như vậy làm gì?

      Triệu Thụy há miệng, cuối cùng lựa chọn đóng lại. Được rồi, trước mắt thời cơ đúng, sau này tiếp tục thảo luận với Thụy Văn.

      Vị trí của Mạc Thần Viễn cách Tiết Kỳ Văn xa, toàn bộ lời của Triệu Thụy đều rơi vào lỗ tai của , toàn bộ phản ứng của Tiết Kỳ Văn tự nhiên cũng rơi vào trong mắt của . Xem ra, Thái tử biểu ca có nhìn lầm, chẳng qua là bỏ quên Tiết U Nhiễm cũng lột xác. Mà Tiết U Nhiễm bây giờ, hiển nhiên là lột xác.

      Đem Tần Thi Y và Tiết U nhiễm an bài ở bàn là ý của Tần Trạch Dật. chẳng qua là cảm thấy an bài hai người này ở cùng chỗ mới là tốt nhất, lại nghĩ rằng Tần Thi Y kêu lên ở ngay trước mặt của mọi người. Sắc mặt của Tần Trạch Dật chìm xuống theo. Nếu phải hôm nay Tiết U Nhiễm đột nhiên biết đạo lý, đứng lên đổi vị trí. Chẳng lẽ Tần Thi Y định tiếp tục làm ầm ĩ ở bữa tiệc đại thọ của mẫu hậu sao?

      “U Nhiễm, muội mất hứng?’ Thấy Tiết U Nhiễm từ lúc ngồi xuống cũng chưa mở miệng, Trịnh Thiến hỏi dò. Trái ngược với Ngũ công chúa, nàng thích Tiết U Nhiễm gọn gàng dứt khoát. Trước kia mỗi lần gặp mặt, U Nhiễm mặc dù cao ngạo, nhưng có chút tâm cơ nào. Nhưng Ngũ côn chúa giống vậy, trong Hoàng cung nhuộm ra tính tình, luôn là đủ đơn thuần. Ca ca của nàng , ở trong mắt Thái tử điện hạ, U Nhiễm chính là Tần Thi Y khác. Trịnh Thiến vẫn dám gật bừa với cái nhìn này, ít nhất nàng tuyệt quan tâm Ngũ công chúa có mất hứng hay .

      “Trịnh tỷ tỷ, U Nhiễm chỉ suy nghĩ bàn có nhiều món ngon như vậy, nên từ bên nào trước mới đúng.” Cho Trịnh Thiến nụ cười, Tiết U Nhiễm tùy ý lấy cái cớ. Cũng phải là ngày đầu tiên biết Ngũ công chúa, sao có thể tức giận với nàng ta?

      “Như vậy a, U Nhiễm có thể bắt đầu từ món gần muội nhất. Bên này tỷ tỷ cũng giữ lại cho U Nhiễm.” nghĩ đến Tiết U Nhiễm đưa ra lý do như vậy, Trịnh thiến tốt bụng đề nghị. Nếu ngồi bên cạnh chính là Ngũ công chúa, sợ là cái bàn trước mắt sớm bị xốc lên. Sao còn có thể nghĩ đến món ăn bàn?

      “Trịnh tiểu thư đây là đâu? Tiểu Quận chúa cũng phải là chưa từng được ăn những món này, sao có thể tham ăn như vậy?” Quý Như Nhã ở bên bàn khác chợt lên tiếng, tự cho là đúng chen vào giữa Tiết U Nhiễm và Trịnh Thiến . Tiết U Nhiễm, hừ! Ỷ vào mình là Quận chúa có thể lớn lối như vậy sao?

      “Quý tiểu thư suy nghĩ nhiều. Tiểu Quận chúa chỉ là đói bụng, ở đâu ra tham ăn giống như ?” Trịnh Thiến nặng trả lời. Quý Như Nhã nhìn như là chỉ trích nàng, thực tế lại là châm chọc U Nhiễm. U Nhiễm thẳng tính, làm sao hiểu được những thứ quanh co này?

      Bị Trịnh Thiến , Quý Như Nhã vội vàng thu liễm ý đồ chuẩn bị khiêu chiến. Nàng chính là ưa Tiết U Nhiễm lấy dáng vẻ cao ngạo tự cho mình là Thái tử phi. Chẳng qua là nghĩ đến Trịnh Thiến ra mặt giúp Tiết U Nhiễm. Bàn về giảng đạo lý, Trịnh Thiến con Hình bộ Thượng thư chính là người xuất sắc nhất trong nhóm quan gia tiểu thư các nàng, ai dám tùy tiện chống lại nàng ta. Nghe , mỗi điều hình luật của Tuyên Quốc nàng đều có thể ràng.

      “Vậy U Nhiễm cũng khách khí. Hôm nay ăn điểm tâm của Trịnh tỷ tỷ, ngày khác U Nhiễm chắc chắn mua điểm tâm mới ra của Khách Duyệt lâu đưa cho tỷ tỷ.” Làm bộ nghe hiểu Quý Như Nhã châm chọc, Tiết U Nhiễm ngây thơ . Người nhà Hình bộ Thượng thư chính là lợi hại. Trịnh tỷ tỷ và Trịnh đại ca giống nhau, chuyện lộ gai, lại có thể để cho đối phương biết khó mà lui.

      “Tốt! Vậy Trịnh tỷ tỷ cảm ơn U Nhiễm trước.” Điểm tâm của Khách Duyệt lâu nương nào thích. Các loại hương vị sớm lấy được thích của các nương trong Tuyên thành. Huống chi U Nhiễm là sản phẩm mới ra.

      thành vấn đề. Trịnh tỷ tỷ cứ chờ là được.” Tâm tình của Tiết U Nhiễm chợt dâng lên. Lại tìm được lý do có thể quang minh chính đại ra cửa. Sở ngốc tử, hãy đợi bản Quận chúa đại giá !

      bao lâu sau, Tiết Tâm Lam liền phát đáng sợ: nàng bị đẩy lên đầu ngọn gió. Từ sau khi Ngũ công chúa mở miệng muốn ngồi chung chỗ với nàng, ánh mắt của mọi người nhìn nàng cũng thay đổi. còn là làm như thấy, mà là bài xích ràng. Hoàng hậu nương nương bất mãn, Tiết Vương phi cảnh cáo, Thái tử ca ca thích, tiểu Vương gia chán ghét, còn có những người khác ghen tỵ... Đủ loại đủ loại, để cho lòng nàng tràn đầy bất an cùng thấp thỏm.

      Thời điểm nghe được Ngũ công chúa mở miệng ra câu kia, trong lòng của nàng thể nghi ngờ là tràn đầy vui sướng. Cũng chỉ là gặp mặt lần đầu, nàng có thể dễ dàng đạt được Ngũ công chúa coi trọng. Ngũ công chúa chính là muội muội cùng mẫu với Thái tử ca ca. Có Ngũ công chúa thích, nàng đánh bại Tiết U Nhiễm dễ như trở bàn tay.

      Nàng cho là Tiết U Nhiễm nổi giận. Nếu như Tiết U Nhiễm ở trước mặt mọi người đánh Ngũ công chúa, hoặc là cãi nhau ở thọ yến của Hoàng hậu. Như vậy địa vị của Tiết U Nhiễm ở trong lòng Thái tử ca ca tất nhiên giảm xuống. nghĩ đến lấy tính tình của Tiết U Nhiễm vậy mà lại nhịn được? Tiết Tâm Lam thể nghiêm túc xem xét lại cừu địch này lần nữa. Tiết U Nhiễm, dường như yên lặng tiếng động lệch khỏi quỹ đạo nhận thức của người bên cạnh đối với nàng...

      Sau sinh nhật của Hoàng hậu nương nương, cuộc sống của Tiết U Nhiễm tất cả trở về bình thường. Trừ mỗi ngày Tần Trạch Dật đến Tiết Vương phủ đều có thêm người theo sau lưng.

      Thời điểm lần đầu tiên Mạc Thần Viễn theo Tần Trạch Dật đến Tiết Vương phủ, trong lòng Tiết U Nhiễm phải là kinh ngạc. Đời trước, nàng và Mạc Thần Viễn giao nhau chỉ giới hạn ở lúc còn cùng nhau chơi đùa. Sau khi lớn lên, nàng và Mạc Thần Viễn vẫn có duyên gặp nhau. Nàng biết Mạc Thần Viễn trở về Tuyên thành, nhưng lại chưa từng gặp gỡ. Sau lại, nàng gả vào Sở phủ, lên chức Tể tướng, tự nhiên là càng thể nào gặp nhau.

      Bất quá, đại danh của Mạc Tể tướng như sấm bên tai, phải là nàng chưa từng nghe qua. Mọi người đều biết Mạc Tể tướng túc trí đa mưu, nàng thể nào biết được. Tiết U Nhiễm cảm thấy rất có áp lực. Mạc tiểu Hầu gia rất khó đối phó, đặc biệt là vị tiểu Hầu gia này còn luôn nhìn nàng bí hiểm...

      Câu đầu tiên của Mạc tiểu Hầu gia sau khi nhìn thấy nàng chính là: “Tiểu Quận chúa, chúng ta lại gặp mặt.”

      “U Nhiễm, đây là Mạc Thần Viễn con trai độc nhất của Mạc Hầu gia. Khi còn bé chúng ta chơi đùa cùng chỗ. Muội còn nhớ sao?” Đối với biểu đệ Mạc Thần Viễn này, Tần Trạch Dật hết sức coi trọng giống như mẫu hậu của . Biểu đệ này là biểu đệ duy nhất của , cùng những huynh đệ khác trong hoàng thất hoàn toàn khác nhau, là người có thể yên tâm tin tưởng, có thể giao cho trách nhiệm nặng nề…

      “Mạc tiểu Hầu gia? Nhớ.” Gật đầu cái, Tiết U Nhiễm thể thừa nhận nàng biết . Mấy ngày nay, mẫu phi càm ràm đại danh của Mạc tiểu Hầu gia ở bên tai nàng rất nhiều lần. Chính là tích dũng tranh đoạt Thái tử điện hạ của hai người bọn họ cũng bị lăn qua lộn lại rất nhiều lần. Nàng giả vờ làm như biết, khỏi quá khoa trương rồi.

      “Tiểu Quận chúa nhớ tại hạ?” phải lần trước còn lạnh mặt biết sao? Sao nhanh như vậy đổi lời ? Ánh mắt Mạc Thần Viễn nhìn về phía Tiết U Nhiễm rất quỷ dị.

      “Mấy ngày nay, mẫu phi có đề cập qua đại danh của Mạc tiểu Hầu gia.” muốn trêu chọc phiền toái cần thiết, Tiết U Nhiễm giải thích.

      ra là như vậy.” Mạc Thần Viễn bừng tỉnh đại ngộ nhìn Tiết U Nhiễm, cố ý kéo dài giọng .

      “U Nhiễm, giữa muội và Thần Viễn xảy ra chuyện gì mà Thái tử ca ca biết sao?” Cảm thấy thái độ của Thần Viễn đối với Tiết U Nhiễm có chút bất đồng, Tần Trạch Dật nghi ngờ hỏi. Về phần vì sao hỏi U Nhiễm mà hỏi Thần Viễn, dĩ nhiên là bởi vì muốn từ trong miệng Thần Viễn ra quả thực là so với việc lên trời còn khó hơn.

      “Thái tử điện hạ suy nghĩ nhiều. U Nhiễm và Tiểu Hầu gia có bất kỳ liên quan nào, tại sao Thái tử điện hạ tin câu vừa rồi?” Nhàn nhạt bỏ quan hệ qua bên, Tiết U Nhiễm tin tưởng Mạc Thần Viễn cũng hi vọng bị người đặt chung chỗ với Quận chúa điêu ngoa bốc đồng này.

      “Là như vậy phải ?’ chớp mắt nhìn chằm chằm Tiết U Nhiễm, Tần Trạch Dật có chút hoài nghi.

      “Thái tử biểu ca, tiểu Quận chúa người ta cũng có quan hệ gì với ta. Huynh còn muốn ta và nàng ta có quan hệ a?” Giọng điệu đùa giỡn giải vây giúp Tiết U Nhiễm, Mạc Thần Viễn càng cảm thấy hứng thú hơn đối với Tiết U Nhiễm. Thái tử điện hạ? Tiểu Quận chúa Tiết Vương phủ luôn luôn đuổi theo sau lưng Thái tử biểu ca khi nào đổi giọng gọi Thái tử điện hạ rồi? Dường như chuyện càng ngày chơi càng vui.

      Tiết U Nhiễm bất đắc dĩ nhìn ánh mắt hứng thú kia của Mạc Thần Viễn. Mạc Tiểu Hầu gia, ngài mặc than bạch y, bộ dáng lớn lên lại giống như trích tiên người phàm dám khinh nhờn. phải là ngài nên có bộ cao cao tại thượng nhìn mọi người sao? Sao lại có thể làm ra ít hành động hợp với lẽ thường đến đạp hư khí chất tuấn nhã phiêu dật xuất trần kia của ngài?

      Mạc Thần Viễn , Tần Trạch Dật tự nhiên là tin tưởng. Sau khi liếc mắt sâu nhìn Tiết U Nhiễm, them gì nữa.

      Cái nhìn này của Tần Trạch Dật để cho trong lòng Tiết U Nhiễm dâng lên dự cảm xấu. Trải qua kiện lần này, Tiết U Nhiễm sâu sắc cảm thấy Mạc Thần Viễn đích nhân vật phiền toái. muốn tiếp xúc nhiều với Mạc Thần Viễn, ngay tối hôm đó Tiết U Nhiễm liền tìm đến huynh trưởng đại nhân của mình. Thái tử điện hạ cũng phải người dễ lừa gạt. nay lại có Mạc Thần Viễn xui xẻo này, Tiết U Nhiễm có tự tin nàng có thể bình yên đợi đến khi thánh chỉ đến.

      “U Nhiễm thích Thái tử điện hạ và Thần Viễn đến phủ?” Nghe xong phiền muộn của muội muội nhà mình, Tiết Kỳ Văn hiểu hỏi.

      “Ca, với huynh nha! Hơn tháng nay, hầu như là ngày nào Thái tử điện hạ cũng đến Quận chúa các. Nhưng là, muội lại mất phần tâm trạng ở chung với . Dù sao muội cũng cảm thấy mưu đồ gì đó. ràng phía trước còn rất dịu dàng bảo vệ Tiết Tâm Lam, căn bản là muốn thấy muội. Huynh cũng đừng quên, lần trước bốn người chúng ta cùng ra phủ, vẫn bồi ở bên cạnh Tiết Tâm Lam. Trước khi ra phủ, Tiết Tâm Lam làm muội bị thương, vẫn là cầu xin tha thứ giúp Tiết Tâm Lam. Cũng chỉ có mấy ngày ngắn ngủi, vì sao đột nhiên lại ân cần với muội như vậy? Muội cảm thấy bất an.” Hơi tiết lộ chút tâm trạng, Tiết U Nhiễm bắt đầu phân tích tình thế cho Tiết Kỳ Văn. Nàng cũng tin ca ca của nàng nhìn ra Tần Trạch Dật có mưu đồ khác.

      “U Nhiễm, muội quả thích Thái tử điện hạ nữa rồi. Trước đây huynh vẫn cho rằng muội đùa tiểu tính tình. Dù sao ở chung nhiều năm như vậy, ta tin chấp nhất giống như muội lại đột nhiên để xuống. Hôm nay ta hiểu, U Nhiễm nhà ta xác trưởng thành.” Yên lặng nghe Tiết U Nhiễm xong, Tiết Kỳ Văn khẽ cười . Có thể đếm xỉa đến và bình tĩnh phân tích tình thế trước mắt như thế, sợ là trong lòng U Nhiễm hoàn toàn có vị trí tồn tại của Thái tử điện hạ. như vậy, tự nhiên cũng tiếp tục đứng ngoài quan sát nữa. Tất cả cố kỵ đều có thể cởi ra, mới có thể đem toàn lực trợ giúp U Nhiễm.

      “Vậy ý của ca như thế nào?” phải là muốn lấy thánh chỉ gả, nhưng là tiếp tục như vậy nữa, nàng sợ đêm dài lắm mộng. Tạm thời Tần Trạch Dật chưa phát ra nàng nhịn được, nhưng có nghĩa là trong hai tháng tiếp theo cũng phát ra.

      Chưa bao giờ Tiết U Nhiễm dám coi thường sức quan sát của Tần Trạch Dật, huống chi bây giờ còn thêm Mạc Thần Viễn đa mưu túc trí. Tiết U Nhiễm có nắm chắc chỉ dựa vào sức của mình nàng có thể đấu thắng người sắp được mọi người gọi là Tể tướng đại nhân. Cho nên, nàng thể kéo thêm hồ ly ca ca làm đồng minh.

      “Thái tử điện hạ muốn đến, muội cản cũng được. Thần Viễn cũng thường xuyên đến, tạm thời có thể cần phải lo lắng. Như vậy , sau này phàm là Thái tử điện hạ đến, ta cũng đến Quận chúa các, tận lực tránh cho muội phải mình ở chung với . Khi cần thiết, phải kéo thêm Tiết Tâm Lam.” Trầm tư hồi, Tiết Kỳ Văn quyết định. Con thỏ đen Tiết Tâm Lam này, là lúc nên phát huy tác dụng.

      “Kéo thêm Tiết Tâm Lam? Ca sợ vật cực tất phản? Nữ nhân ghen tỵ nhưng là rất đáng sợ.” phải là chưa từng nghĩ lợi dụng Tiết Tâm Lam, nhưng là Tiết U Nhiễm lo lắng cẩn thận chọc đến Tiết Tâm Lam. Đến lúc đó, sợ là càng thể cứu vãn. Nàng còn hi vọng Tiết Tâm Lam kéo bước chân của Tần Trạch Dật, bởi vì nàng muốn cùng Sở Lăng Húc cùng đậu cùng bay đó!

      “Cái này đơn giản. Mong muốn duy nhất của Tiết Tâm Lam chính là gả cho Thái tử điện hạ, đúng lúc cho nàng ta chút hi vọng là được. tại việc muội cần chú ý nhất chính là, ngàn vạn lần đừng để lộ ra suy nghĩ chân của mình. khi bị Thái tử điện hạ phát muội đứng núi này trông núi nọ, ý nghĩ muốn chinh phục của nổi lên, ai cũng cứu được muội.” Tiết Kỳ Văn cũng lo lắng Tiết Tâm Lam, ngược lại lo lắng Tần Trạch Dật phát ra U Nhiễm thay đổi. Tần Trạch Dật là Thái tử tôn quý chịu được U Nhiễm tùy tiện xúc phạm.

      “Khi nào muội đứng núi này trông núi nọ? Ca, huynh oan uổng ta.” Bất mãn nhìn chằm chằm Tiết Kỳ Văn, Tiết U Nhiễm kháng nghị . Tư Nguyệt là người của nàng, Tề Phong vốn thích chuyện, nàng cũng tin huynh trưởng đại nhân nhà nàng biết chuyện về Sở ngốc tử.

      “Muội quyết định trốn tránh , còn được coi là đứng núi này trông núi nọ?” Tiết Kỳ Văn tức giận nhìn Tiết U Nhiễm vẻ mặt vô tội. Nàng rốt cuộc có hiểu tính tình của Tần Trạch Dật hay , chỉ có nhìn người khác vừa mắt, tuyệt cho phép người khác nhìn vừa mắt?

      “Muội chỉ là chim chọn cành tốt mà đậu.” Tiết U Nhiễm phản bác .

      “Là ca ca sai rồi. U Nhiễm nhà ta có đứng núi này trông núi nọ, chẳng qua là lựa chọn đầu gỗ khác.” Buồn cười nhìn U Nhiễm kiên trì, Tiết Kỳ Văn thuận theo . Nha đầu này, là lúc nào, vẫn còn ở đây thảo luận những chuyện vô vị.

      “Cái gì đầu gỗ? ... Ca, muội có dự cảm. Phúc họa dựa vào nhau, tai họa này của Thái tử điện hạ có lẽ mang phúc đến cho muội.” cẩn thận thiếu chút nữa để lộ ra, Tiết U Nhiễm vội vàng đổi lời . Vẻ mặt cũng đổi thành nghiêm túc, bình tĩnh nhìn Tiết Kỳ Văn. Ca, có số việc tạm thời thể cho huynh biết. Nhưng là, muội vẫn muốn cho huynh viên định tâm hoàn. ngày, muội thoải mái cho huynh biết: Sở ngốc tử mới phải là đầu gỗ.

      “Nếu như có thể mang phúc đến còn gì tốt hơn. Cho dù mang đến, tránh tai họa là được.” Nhìn lại Tiết U Nhiễm, Tiết Kỳ Văn trấn định như núi. U Nhiễm, chỉ cần muội muốn, ca ca cũng vì muội tranh thủ. Thoát hỏi Thái tử điện hạ, với muội mà có lẽ cũng là phúc lớn nhất.

      Gật đầu cái, Tiết U Nhiễm cố nén phần cảm động trong lòng thể giải thích kia, đứng dậy rời . Với huynh trưởng đại nhân, việc nàng có thể làm chính là cố gắng để cho mình hạnh phúc, phụ huynh trưởng đại nhân ra sức tương trợ.

      Sau hôm đó, thời điểm Tần Trạch Dật trở lại Tiết Vương phủ, ngoài ý muốn phát Quận chúa các bắt đầu náo nhiệt. Kỳ Văn thường xuyên đến Quận chúa các chẳng có gì lạ, nhưng vì sao Tâm Lam cũng bắt đầu liên tiếp xuất ở Quận chúa các? Tần Trạch Dật nhớ đến câu hỏi lúc trước Thần Viễn hỏi mình kia: Tiết U Nhiễm Tần Thi Y khác sao?

      Thần Viễn tránh Thi Y đúng như ghét U Nhiễm, nhưng là Thần Viễn lại chủ động muốn cùng đến Tiết Vương phủ. Lúc nhìn thấy U Nhiễm, Thần Viễn lại cảm thấy chán ghét, ngược lại lại ôn hòa. Bất đồng bé trong này người ngoài nhìn ra, sao lại có thể biết? Phải biết Thần Viễn sở dĩ có thể thành công tránh né Tần Thi Y, Thái tử là tuyệt đối thể có công.

      Nữ tử có thể làm Thần Viễn hứng thú ít lại càng ít. Tiết U Nhiễm lại có thể làm được? Xem ra, nhất định phải lần nữa xem lại Tiết U Nhiễm...
      Last edited by a moderator: 9/4/15
      tart_trung, hoadaoanh, xixon4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :