1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ta là chính thê của chàng - Văn Nhất Nhất (Full 112c Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 17.

      Editor: Linh.

      Ngày đó, sau khi Tiết Vương phi trở lại Tiết Vương phủ, Vu ma ma còn chưa kịp bẩm báo với Tiết Vương phi chuyện Tiết U Nhiễm mang Tư Nguyệt . Tiết U Nhiễm trước bước lôi kéo Tiết Kỳ Văn đến xin thứ tội. Sở dĩ lôi kéo huynh trưởng đại nhân nhà mình, đơn giản là bởi vì Tiết U Nhiễm muốn đơn độc bị mẫu phi mắng. Có vị Tuyên thành tiểu Bá Vương luôn gây chuyện thị phi ở đây, trọng điểm của mẫu phi nhất định chuyển đến người huynh trưởng đại nhân.

      Tiết Kỳ Văn rất bất đắc dĩ. vốn là muốn , nhưng là vẻ mặt 'có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu' của U Nhiễm ép thể . Thôi thôi, ai bảo muội muội như vậy đây! thôi! Nhưng ra Vu ma ma đó, lại dám công khai tìm U Nhiễm tra. Xem ra, có vài người bắt đầu nhịn được.

      Hai huynh muội khó có được cùng xuất , Tiết Vương phi rất là vui vẻ. Sau khi thuận miệng mấy câu U Nhiễm hiểu chuyện, liền cho qua chuyện này đến. bên Vu ma ma lại rất muốn xen vào chút gì. Nhưng là chống lại ánh mắt tự tiếu phi tiếu kia của Tiểu Vương gia, bà há miệng, cuối cùng vẫn là đem toàn bộ lời muốn ra miệng nuốt trở vào.

      Đối với việc Vu ma ma thức thời, Tiết Kỳ Văn nhướn mi, cái gì cũng chưa . bên Tiết U Nhiễm thấy cảnh này, còn lại là cười mà , tiếp tục nghe mẫu phi dạy. Trong lòng khỏi thầm than huynh trưởng đại nhân nhà mình dùng được a! Chỉ là ma ma mà thôi, hoàn toàn phải là đối thủ của Tiểu Vương gia nhà chúng ta. Đâu giống như Tiểu Quận chúa nàng, còn phải lãng phí nhiều nước bọt như vậy mới có thể trấn áp được Vu ma ma này.

      Ngày hôm sau, Tần Trạch Dật đúng giờ đến Tiết Vương phủ. Có lúc Tiết U Nhiễm rất bội phục ý chí và nhẫn nại của Tần Trạch Dật. ràng là nữ tử mình thích, còn phải cố ép mình chung đụng ba tháng. Thậm chí, vì để cho nữ tử này cam tâm tình nguyện vì mình mà gả cho người khác, còn phải làm bộ nhu tình mật ý đối đãi nàng. Suy nghĩ chút cảm thấy bị tội.

      "U Nhiễm, hôm qua muội ra phủ?" Câu đầu tiên sau khi Tần Trạch Dật ngồi xuống chính là hỏi thăm Tiết U nhiễm đâu.

      "Nếu Thái tử điện hạ biết, làm sao phải hỏi nhiều?" Nghe giọng điệu giống như vô ý của Tần Trạch Dật, Tiết U Nhiễm rất nể tình đâm thủng dối trá của .

      "Thái tử ca ca chỉ quan tâm U Nhiễm thôi, phải có ý muốn thăm dò hành tung của U Nhiễm." Sau nửa tháng ở chung, Tần Trạch Dật thành thói quen Tiết U Nhiễm gọi là Thái tử điện hạ. Cái loại giọng điệu lành lạnh mặt tràn đầy tôn tính, thực tế lại ngầm có ý xa cách.

      Bây giờ hứng thú lớn nhất của Tần Trạch Dật chính là đến Quận chúa các, chẳng biết từ lúc nào biến thành muốn nghe Tiết U Nhiễm gọi tiếng 'Thái tử ca ca'. Mặc dù, cách xưng hô này mỗi ngày Tâm Lam cũng kêu vô số lần. Nhưng là, Tần Trạch Dật đột nhiên bởi vì Tiết U Nhiễm gọi như vậy lại cảm thấy rất được tự nhiên. [tên này có bệnh ]

      Còn nhớ khi còn bé, Tiểu Đoàn tử phấn nộn luôn đuổi theo phía sau của ngọt ngào gọi 'Thái tử ca ca'. biết tại sao, những kí ức sớm quên lãng kia gần đây lại thường xuyên lên ở trong đầu Tần Trạch Dật. Có lẽ là bởi vì mất mới biết quý trọng ! Trước kia đều là U Nhiễm đuổi theo chạy, bây giờ đột nhiên đuổi theo, Tần Trạch Dật cảm thấy quen.

      "Thái tử điện hạ thích là tốt rồi." Tiết U Nhiễm cũng tin tưởng Tần Trạch Dật hỏi nàng chỗ nào có bất kỳ mục đích gì. Cũng chỉ là vì để nắm chặt thời cơ, triệt để lợi dụng nàng mà thôi.

      "Hình như dạo này U Nhiễm rất thích ra phủ? Ở trong phủ buồn bực?" định tiếp tục truy cứu chuyện ngày hôm qua, Tần Trạch Dật cười hỏi. Nếu như có thể vì U Nhiễm tranh thủ được đặc quyền có thể tùy ý ra phủ, biết U Nhiễm có thể cùng gần gũi chút hay .

      "Bên ngoài chơi rất vui." xác định được Tần Trạch Dật đánh cái chủ ý gì, Tiết U Nhiễm thuận miệng .

      "Nếu như U Nhiễm thích, vậy cứ ! Sau đó Thái tử ca ca chuyện này với Tiết thẩm thẩm giúp muội." Dù sao sau này U Nhiễm phải gả vào Sở gia, ra ngoài học nhiều thêm kiến thức cũng tốt. Tránh cho tương lai đến Sở gia, U Nhiễm thích ứng được. Khó được Tần Trạch Dật vì Tiết U Nhiễm suy nghĩ lần.

      "Vậy đa tạ Thái tử điện hạ rồi." Có Tần Trạch Dật ra mặt, mẫu phi cũng phản đối. Như vậy, sau này nàng muốn tìm phu quân dễ dàng hơn nhiều. Nghĩ đến đây, Tiết U Nhiễm tự chủ được cho Tần Trạch Dật nụ cười lòng.

      "U Nhiễm vui vẻ là được rồi." lâu chưa từng thấy nụ cười mang theo bất kỳ khách sáo nào như vậy của U Nhiễm, Tần Trạch Dật hơi có chút ngẩn ra. Tiết Vương phủ Tiểu Quận chúa, nữ tử vô cùng xinh đẹp. Trước kia ngày ngày nhìn, ngược lại bỏ quên.

      Sau hơn nửa ngày, tâm tình của Tiết U Nhiễm rất tốt. Đối với Tần Trạch Dật sắc mặt cũng còn lạnh nhạt như trước nữa, làm cho Tần Trạch Dật đột nhiên cảm thấy có chút thụ sủng nhược kinh. khí giữa hai người hơi chút hài hòa đứng lên, hề lại giống như trước bằng mặt mà bằng lòng.

      ra , Tiết U Nhiễm chỉ là rảnh quan tâm đến Tần Trạch Dật mà thôi. Ngày hôm qua sau khi trở lại, nàng vẫn bị vây vào trạng thái yên lòng. Hôm nay là mười , ngày mười năm là lại có thể nhìn thấy phu quân. Chính là biết phu quân chuẩn bị đáp lại lễ gì cho nàng. Tiết U Nhiễm lòng chờ đợi Sở Lăng Húc có thể cho nàng kinh hỉ. Nàng tin tưởng, chỉ cần Sở Lăng Húc để tâm, kinh hỉ tuyệt đối phải có. Cho nên, Tiết U Nhiễm chỉ cầu xin nàng ở trong lòng Sở Lăng Húc có chút xíu khác biệt.

      Đối với việc phải tặng lại lễ vật gì cho Tiết U Nhiễm, Sở Lăng Húc quả là bị khó khăn. lật lần lượt tất cả những đồ trân quý, nhưng lại phát bất kỳ thứ gì thích hợp có thể làm quà đáp lễ cho Tiết tiểu thư. Suy nghĩ chút, vật trân quý của nào có cái nào bằng ngọc phẩm của Tiết tiểu thư? Cực kỳ bất đắc dĩ, Sở Lăng Húc thể làm gì khác hơn là Ngọc hiên các thử vận khí chút.

      "Chủ tử, ngài đến. Hôm qua mới đến nhóm trân phẩm. Tiểu nhân đặ biệt lưu lại toàn bộ cho ngài. Ngài có muốn xem vài món hay ?" Vừa thấy được bóng dáng của Sở Lăng Húc, Lý chưởng quỹ của Ngọc hiên các lập tức tiến lên đón. Chủ tử thích ngọc phẩm, mọi người đều biết. Cho nên mỗi lần có hàng mới, cũng lưu lại cho chủ tử. Đợi sau khi chủ tử chọn xong, lại đem ngọc phẩm còn dư lại bày ra bán.

      Ngọc hiên các thường có hàng mới đến, Sở Lăng Húc cũng cảm thấy có cái gì ngoài ý muốn. Gật đầu cái, Sở Lăng Húc ôm tia hi vọng theo Lý chưởng quỹ vào phòng trong.

      Lần này Lý chưởng quỹ lấy ra ít ngọc phẩm, Sở Lăng Húc mở ra từng hộp. Giống như mọi khi, đều là chút ngọc bội cùng vòng ngọc, Sở Lăng Húc có chút thất vọng. Lúc chuẩn bị buông tha, vật trong hộp cuối cùng đưa đến lực chú ý của Sở Lăng Húc.

      Di? Đây là bạch ngọc? Bạch ngọc cùng điền ngọc đều là thượng phẩm, mà trước mắt Sở Lăng Húc chính là miếng ngọc thạch hình giọt nước và đôi khuyên tai bạch ngọc hình giọt nước. Miếng ngọc thạch dùng sợi dây màu đỏ xâu, màu sắc trắng noãn, tính chất tinh khiết mà lại nhẵn mịn, sáng bóng dễ chịu, vừa nhìn là biết hàng cao cấp khó có được. Khuyên tai bạch ngọc hiển nhiên là cùng tính chất giống như ngọc thạch, phối hợp rất là hài hòa. Nhìn vật trong hộp, Sở Lăng Húc thở phào nhõm: cuối cùng cũng tìm được quà đáp lễ.

      "Chủ tử, bộ ngọc phẩm này chính là mặt hàng tốt nhất mà Ngọc hiên các chúng ta chưa từng có. Miếng ngọc thạch hình giọt nước này đúng là hiếm thấy. Càng đáng quý hơn chính là, còn đồng bộ với khuyên tai hình giọt nước. Nếu là muốn đưa cho người trong lòng, bộ ngọc phẩm này tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất!" Thấy chủ tử nhà mình vẫn nhìn chằm chằm vào ngọc phẩm trong hộp, Lý chưởng quỹ tiến đến gần . Chẳng lẽ chủ tử muốn cầm bộ ngọc phẩm này đưa cho Tiêu tiểu thư? Tiêu tiểu thư đúng là có phúc khí. Bảo bối hiếm thấy như vậy cũng đưa cho nàng.

      Sở Lăng Húc vừa mới cầm miếng ngọc thạch hình giọt nước lên, liền nghe thấy Lý chưởng quỹ cái gì mà muốn tặng cho người trong lòng. Trong bụng vừa động, mặt lại vẫn ôn hòa như cũ. phải là đưa cho người trong lòng, chỉ là đưa cho vị tiểu thư tuyệt sắc mà thôi. Sở Lăng Húc lẳng lặng nhìn miếng ngọc thạch trong tay lúc lâu, sau đó đem ngọc thạch thả lại trong hộp. Ngay cả khuyên tai trong hộp cũng cầm .

      "Chủ tử dự định là chỉ cần bộ bạch ngọc này? Những thứ khác tiểu nhân có thể bày toàn bộ ra bán chưa?" Thấy Sở Lăng Húc chuẩn bị rời , Lý chưởng quỹ xác định hỏi.

      "Ừ." Sở Lăng Húc gì thêm, đáp tiếng sau đó bước nhanh rời . Đây là lần đầu tiên trong đời lựa chọn lễ vật cho nữ tử, chỉ mong Tiết tiểu thư thích.

      Ngày mười năm tháng năm, sáng sớm Sở Lăng Húc liền mang theo lễ vật đáp lễ ra cửa. đến phòng bao lần trước, Sở Lăng Húc trong lòng có chút thấp thỏm. Tiết tiểu thư có thể hay đúng hẹn đến trước? Lại có thể hay thích quà đáp lễ của ?

      Tuy ngày đó Tần Trạch Dật đúng là cùng mẫu phi chuyện hi vọng cho phép nàng ra phủ, nhưng là mẫu phi vẫn lấy lý do nàng là khuê nữ nên mình ra cửa để trả lời Tần Trạch Dật. Chỉ có điều, ngại vì mặt mũi của Tần Trạch Dật, mẫu phi vẫn là thả ra. Ít nhất cho phép nàng thỉnh thoảng ra phủ hóng mát chút, dĩ nhiên số lần hóng mát này tuyệt đối thể nhiều.

      Biết mẫu phi đối với nàng rất khoan dung, Tiết U Nhiễm có bất kỳ hài lòng. Sau khi ngoan ngoãn ở trong phủ ngây người mấy ngày, nàng ra phủ theo lời hóng mát của mẫu phi. Hôm qua nàng có báo trước cho huynh trưởng đại nhân hôm nay nàng ra phủ, xin huynh trưởng đại nhân giúp nàng kéo Tần Trạch Dật. được để cho Tần Trạch Dật Quận chúa các tìm nàng.

      Vốn là Tiết Kỳ Văn yên tâm U Nhiễm mình ra cửa, nhưng là U Nhiễm bảo đảm mang theo Tề Phong. Đối với Tề Phong, Tiết Kỳ Văn vẫn là rất tín nhiệm. Vì vậy, ở dưới uy hiếp và dụ dỗ của U Nhiễm, Tiết Kỳ Văn đáp ứng cầu của nàng. Nếu U Nhiễm thích Thái tử, như vậy giúp nàng ngăn cản Thái tử cũng phải là thể. Vốn muốn nhúng tay vào chuyện tình cảm giữa muội muội của mình và Tần Trạch Dật, nhưng cuối cùng Tiết Kỳ Văn vẫn nghiêng về phía muội muội nhà mình.

      "Sở công tử, ngượng ngùng, để cho huynh chờ lâu." Vừa bước vào Khách Duyệt lâu liền được chưởng quỹ báo cho chủ tử nhà ông chờ lâu, Tiết U Nhiễm vội vàng bước nhanh chạy đến.

      "Tại hạ cũng chỉ ngồi ở đây chờ lát, cũng quan trọng. Tiết tiểu thư cần vội vàng như vậy." Nhìn thấy vẻ mặt của Tiết U Nhiễm có chút lo lắng, trong giọng của Sở Lăng Húc lộ ra tia quan tâm. Vạn nhất cẩn thận bị ngã dập đầu sao bây giờ? Cũng phải là có tiền lệ!

      "Ừ. Lần sau tiểu nữ chú ý." Nghe ra Sở Lăng Húc quan tâm, Tiết U Nhiễm gật đầu như giã tỏi . Mỗi lần phu quân đối với nàng hơi thân thiết chút, nàng liền nhịn được muốn vứt hai chữ 'tiểu nữ' khiến người chán ghét kia . ràng cũng gặp mặt ba lần, còn phải tự xưng ' tiểu nữ' 'tiểu nữ'. Tiếp tục như vậy, lúc nào mới có thể đến gần phu quân? Nàng quyết định, sau này lấy tự xưng là 'ta'. Xem phu quân phản ứng thế nào rồi hãy .


      Chương 18.

      Editor: Linh.

      "Hôm nay Tiết tiểu thư mình?" Có chút ngoài ý muốn Tiết U Nhiễm sau lưng có người hầu theo, sắc mặt Sở Lăng Húc trầm xuống. nương mình ra cửa quá mức nguy hiểm, vạn nhất gặp gỡ kẻ xấu làm sao bây giờ? Nàng rốt cuộc có hay ý thức được dung mạo của mình hay , rất dễ dàng đưa đến người xấu ngấp nghé?

      " phải! Tư Nguyệt và Tề Phong trước mua đồ, chút nữa đến đây. Bọn họ đem ta đưa đến dưới lầu mới ." Thấy sắc mặt Sở Lăng Húc phải là rất tốt, Tiết U Nhiễm cười giải thích. Nàng thường ra cửa có nghĩa là nàng cái gì cũng biết. Con nhà giàu có tu dưỡng giống như huynh trưởng đại nhân nhà nàng có mấy. Chứ chi là còn có chút du côn vô lại.

      "Vậy tốt. Tiết tiểu thư là nương gia, nên mình ra cửa. Ngộ nhỡ phải ra khỏi cửa, nhất định phải có người theo mới được." Nghe được Tiết U Nhiễm giải thích, sắc mặt Sở Lăng Húc có chút dịu xuống. Sau đó lại yên lòng dặn dò.

      "Ừ, ta biết. Đa tạ Sở công tử quan tâm." Phu quân đây là lo lắng cho nàng phải ? Ha hả, dấu hiệu tốt!

      "Đây là chiếc vòng ngọc lần trước Tiết tiểu thư để ở chỗ tại hạ, châu về hợp phố*." Thấy Tiết U Nhiễm phối hợp như vậy, Sở Lăng Húc tự nhiên cũng thêm gì nữa. Vừa vừa đem vòng ngọc trong ngực lấy ra, đưa trả lại cho Tiết U Nhiễm.

      (*) châu về hợp phố: vật mất nay trở về chủ cũ.
      Nguồn gốc:
      Hậu Hán Thư: Quận Hợp Phố có nhiều ngọc quý, dân mò lấy ngọc đem đổi lấy lương thực.
      Thời trước, bọn quận thú ở đây tham ô quá lắm, bắt dân mò ngọc đem về cho chúng biết bao nhiêu mà kể.
      Ngọc quý lần hồi hết.
      Vì thế dân có gì đổi lấy cái ăn.
      Khi Mạnh Thường đến làm Thái thú bãi bỏ những tệ cũ lo mưu lợi cho dân nên chỉ chưa đầy năm sau, ngọc bỏ này tìm về lại Hợp Phố, dân trở về nghề cũ.

      "A! Đúng rồi, bạc. Ta lần này ra cửa có mang theo bạc đây!" Thấy vòng ngọc, Tiết U Nhiễm vội vàng lấy ra toàn bộ ngân phiếu ở trong hà bao. Lần trước nàng gọi ít đồ ăn vặt có tiếng của Khách Duyệt lâu, từng này ngân phiếu chắc cũng đủ rồi.

      "Như vậy , lần trước coi như tại hạ làm ông chủ. Hôm nay liền phiền toái Tiết tiểu thư tính tiền, như thế nào?" Sở Lăng Húc chưa bao giờ nghĩ đến việc cầm ngân phiếu của Tiết U Nhiễm. Nhưng là Tiết U Nhiễm đối với chuyện này nhớ mãi quên, bất đắc dĩ mới đề nghị.

      "Như vậy a... Cũng được. Vậy hôm nay Sở công tử cứ tùy tiện gọi, toàn bộ tính ở đầu ta là được." Suy nghĩ chút, Tiết U Nhiễm kiểu cách nữa, hào khí .

      "Vậy tại hạ cũng khách khí." Nhìn vẻ mặt 'Huynh nhất định phải tùy tiện gọi' của Tiết U Nhiễm, Sở Lăng Húc gật đầu cái, cười . Vị Tiết tiểu thư này, người khác có thể chiếm tiện nghi của nàng, nhưng là nàng nghĩ muốn chiếm chút tiện nghi của người khác đây!

      Thấy Sở Lăng Húc cuối cùng cũng đồng ý, Tiết U Nhiễm thở phào nhõm. Nàng cũng muốn mới vừa gặp mặt mấy lần lưu lại ấn tượng xấu trong lòng phu quân. Đợi sau này quen biết hơn chút, nàng coi chuyện ăn của Sở gia, uống của Sở gia là chuyện đương nhiên. Dù sao nàng ăn cũng sụp được Sở gia!

      "Tiết tiểu thư, cái này... Hi vọng tiểu thư thích." Do dự liên tục, cuối cùng Sở Lăng Húc vẫn lấy ra quà đáp lễ sớm chuẩn bị xong. Bạch ngọc thạch, chỉ mong có thể vừa mắt Tiết tiểu thư.

      chút khách khí nhận lấy hộp lễ vật, trong lòng Tiết U Nhiễm khỏi có chút khẩn trương. Ngẩng đầu lên nhìn về phía Sở Lăng Húc, hỏi: "Ta có thể mở ngay bây giờ ?"

      "Tiết tiểu thư tùy ý." Lòng bàn tay hơi đổ mồ hôi, nhưng mặt Sở Lăng Húc vẫn là hết sức bình tĩnh.

      thêm gì nữa, Tiết U Nhiễm nhàng mở ra cái hộp trong tay. A? Giọt nước? Nhìn kỹ! mặt Tiết U Nhiễm nở ra nụ cười sáng lạn, vội vàng ngừng lấy ra bạch ngọc thạch tỉ mỉ quan sát.

      Thấy nụ cười mặt Tiết U Nhiễm, Sở Lăng Húc lặng lẽ thở phào nhõm. Nàng là thích !

      Tiết U Nhiễm cầm bạch ngọc thạch trong tay, càng nhìn càng thích. Dù là tôn quý giống như nàng, cũng chưa từng thấy qua bạch ngọc thạch có hình dáng như thế này. Xem ra, phu quân dụng tâm. Nghĩ như vậy Tiết U Nhiễm để ý đến những thứ khác, trực tiếp chuẩn bị đem bạch ngọc thạch đeo vào cổ. Ai ngờ thử nhiều lần, cũng đeo được. Bất đắc dĩ, Tiết U Nhiễm vẻ mặt đưa đám ủy khuất với Sở Lăng Húc: "Đeo được..."

      Bị ánh mắt điềm đạm đáng của Tiết U Nhiễm nhìn chằm chằm, nghe được thanh mềm nhũn nhờ giúp đỡ, Sở Lăng Húc đầu óc nóng lên, bật thốt lên: "Ta giúp tiểu thư."

      Lời vừa ra khỏi miệng, Sở Lăng húc lập tức phát hợp lễ nghi. mặt nóng lên, ngượng ngùng : "Tại hạ mạo phạm..."

      "Vậy làm phiền Sở công tử." Đưa lên bạch ngọc thạch, Tiết U Nhiễm làm như có nghe thấy câu sau của Sở Lăng Húc.

      "Này..." Đối với việc mới vừa thất lễ, Sở Lăng Húc có chút lúng túng. Lúc này thấy Tiết U Nhiễm đưa đến bạch ngọc thạch, càng thêm tốt thêm gì nữa.

      "Huynh mới vừa ràng là muốn giúp ta!" Phồng mặt, Tiết U Nhiễm bất mãn tố cáo. Lời ra, giống như bát nước hất . Sao có thể xong rồi lại làm?

      vừa rồi đúng là qua muốn giúp nàng. Ai! Trong lòng thầm than hơi, Sở Lăng Húc nhận lấy bạch ngọc thạch mà Tiết U Nhiễm đưa đến. Đứng dậy, đến bên người Tiết U Nhiễm. Ổn định tâm trạng, vươn tay, giúp Tiết U Nhiễm đeo lên.

      Từ đầu đến cuối, Tiết U Nhiễm vẫn ngoan ngoãn ngồi ghế. Hơi cúi đầu, đem gáy dài lộ ra. Mặc cho Sở Lăng Húc cẩn thận vì nàng thắt nút buộc.

      Mặc dù là rất cẩn thận, nhưng ngón tay vẫn là cách nào tránh khỏi chạm vào da thịt trơn mềm của Tiết U Nhiễm. Dưới tay dừng lại, Sở Lăng Húc trong mắt lập tức sâu thành mảnh. ... Nàng... Đây có coi là phi lễ ?

      "Đa tạ Sở công tử, ta rất thích. Lăng Thủy, sau này liền gọi nó là Lăng Thủy." Thấy Sở Lăng Húc vẻ mặt bình tĩnh lui ra, Tiết U Nhiễm vuốt bạch ngọc thạch cổ .

      Lăng Thủy? Sở Lăng Húc khỏi suy nghĩ nhiều. Nhưng là, hình như thể nghĩ nhiều. Như có điều suy nghĩ nhìn khuyên tai bạch ngọc lẳng lặng nằm trong hộp, Sở Lăng Húc trầm mặc .

      "Đôi khuyên tai này gọi là Thủy trích." Theo ánh mắt của Sở Lăng Húc nhìn sang, Tiết U Nhiễm vẻ mặt chuyện đương nhiên .

      Thủy trích? Tiết tiểu thư đúng là biết đặt tên. Hoàn toàn cần hao tổn tâm trí đơn giản dễ hiểu! Nhưng là, ngược lại rất chuẩn xác.

      "Sở công tử cảm thấy dễ nghe? Lăng thủy, Thủy trích, rất êm tai a!" Tuyệt cho phép Sở Lăng Húc vũ nhục thưởng thức của nàng, Tiết U Nhiễm buông tha mà hỏi. ra nàng vốn muốn gọi cái này là Húc Thủy. Nhưng là cái tên này gọi ra, sợ là hù dọa người khác. Miễn cưỡng gọi là Thủy trích ! Cũng là dễ nghe.

      " . Tên rất thú vị." Mặc dù nhã nhưng cũng tục. Sở Lăng Húc ở trong lòng yên lặng .

      "Đây còn kém nhiều lắm." Nghe được Sở Lăng Húc như vậy, Tiết U Nhiễm vẻ mặt đắc ý.

      "Tiểu thư tiểu thư, Tư Nguyệt mua được Sơn tra* rồi." Tiết U Nhiễm vừa dứt lời, Tư Nguyệt hấp tấp chạy vào.

      (*) Sơn tra: Tóm tắt từ tài liệu của giáo sư Đỗ Tất Lợi, sơn tra (Fructus Crataegi) còn được gọi là bắc sơn tra, nam sơn tra, dã sơn tra, aubepine. Cũng có loại được gọi là sơn tra, nhưng tên đúng của các dược thảo này là táo mèo và chua chát.

      "Ta này Tư Nguyệt, ngươi thể chậm chút sao? Lại có người thúc dục ngươi đem Sơn tra đưa đến đây." Tư Nguyệt đến là đúng lúc, Tiết U Nhiễm trong lòng cười thầm , trong miệng lại oán giận . Hai người còn tiếp tục đơn độc ở chung, phu quân khẳng định lại mượn cớ cáo từ.

      "Tiểu thư, Tư Nguyệt cho ngài nghe, Sơn tra này rất mới mẻ. Trở về nhất định có thể đổi được niềm vui của phu nhân." Quận chúa nhà mình nhấn mạnh qua ở bên ngoài được để lộ thân phận, nếu lần sau ra ngoài mang theo nàng. Tư Nguyệt bây giờ thời thời khắc khắc đều cẩn thận, chỉ sợ sai. Gọi phu nhân tuyệt đối sai!

      "Ừ. Gói kỹ mang về." Liếc mắt cái Sơn tra trong tay Tư Nguyệt, Tiết U Nhiễm phân phó .

      "Tiết tiểu thư mua cho lệnh đường?" Phu nhân, hẳn là mẫu thân của Tiết tiểu thư ? Sở Lăng Húc nhìn Sơn tra hỏi.

      "Ừ. Mẫu thân ta mấy ngày nay khẩu vị tốt lắm. Nghe Sơn tra có thể gợi lên thèm ăn, cho nên ta để cho Tư Nguyệt mua trở về thử chút." có gì phải giấu giếm, Tiết U Nhiễm cho biết chi tiết. Đời này, nàng nhất định đối xử tử tế với người bên cạnh.

      "Sơn tra quả tệ. Tiết tiểu thư cũng có thể thử thay đổi món ăn cho lệnh đường. Đổi mấy món mới, có lẽ giúp lệnh đường ăn nhiều hơn chút." Nhớ đến đoạn thời gian trước bà nội luôn kêu chán ăn, Sở Lăng Húc giọng đề nghị.

      "Cám ơn Sở công tử quan tâm. Đúng rồi, Sở công tử có thể đề cử chút mấy món điểm tâm đặc sắc của Khách Duyệt lâu hay ? Huynh trưởng trong nhà vô cùng nhớ mỹ vị của Khách Duyệt lâu." Hôm qua ca ca đồng ý giúp nàng kéo Tần Trạch Dật chỉ có điều kiện: Món ngon của Khách Duyệt lâu. Thức ăn ngoan cái gì cũng dễ đóng gói, điểm tâm cũng sai biệt lắm.

      Chắc là vị Tiết công tử kia ! Sở Lăng Húc trong bụng hiểu , kiên nhẫn giúp Tiết U Nhiễm giới thiệu.

      Tiết Vương phủ, ở khắc nhìn thấy Tiết Kỳ Văn kia, Tần Trạch Dật lập tức hiểu Tiết U Nhiễm lại ra phủ. Mặc cho Tiết Kỳ Văn đông lạp tây xả kéo thời gian, trong lòng Tần Trạch Dật sinh ra từng trận nghi ngờ. Bên ngoài rốt cuộc có cái cái có lực hút như vậy, làm cho U Nhiễm lặp lặp lại nhiều lần ra phủ?

      "Trạch Dật, ta với huynh rốt cuộc huynh có nghe hay ?" Thấy Tần Trạch Dật ngồi im ở bên biết suy nghĩ gì, Tiết Kỳ Văn nhịn được hỏi.

      "Hả? Cái gì?" Suy nghĩ bị cắt đứt, Tần Trạch Dật mặt đổi sắc nhìn về phía Tiết Kỳ Văn.

      "Ta là , huynh đệ chúng ta lâu chưa cùng nhau tụ tập. Từ sau lần trước ở Khách Duyệt lâu gặp qua Sở Lăng Húc, huynh liền thường xuyên hướng phía U Nhiễm chạy. Cũng dành ra thời gian, đúng là giải thích được." Có số việc mặc kệ nhưng có nghĩa là cái gì cũng biết, Tiết Kỳ Văn vẫn cảm thấy hành động của Tần Trạch Dật dạo này có thâm ý khác.

      "Muốn tụ tập còn đơn giản? Hôm nào huynh gọi Chu Trinh, Triệu Thụy mấy người bọn họ, chúng ta Khách Duyệt lâu tụ họp chút." Nghe vậy, Tần Trạch Dật để ý . Chu trinh là con của Binh bộ Thượng thư, Triệu Thụy là con của Lại bộ Thượng thư. Mấy người bọn họ chơi với nhau từ , quan hệ tệ lắm.

      "Chu Trinh thành vấn đề, gọi đến. Triệu Thụy đoán chừng được, gần đây vừa ý tiểu nương." Nhắc đến Triệu Thụy, Tiết Kỳ Văn vẻ mặt cười xấu xa. Hễ là nương có chút thùy mị, Triệu Thụy tiểu tử kia đều là ai đến cũng cự tuyệt. Nhưng hết lần này đến lần khác đều có ít nữ tử thích bộ dáng kia của . Nhưng là suy nghĩ chút cũng đúng, Triệu Thụy lớn lên miễn cưỡng được xem là dễ nhìn, cộng thêm bộ dáng con nhà giàu ra tay hào phóng, sợ là những nữ tử có ý đồ leo lên quyền quý chạy theo như vịt !

      "A? lại đổi người rồi? Đoạn thời gian trước phải là coi trọng tiểu thư nhà Đại nhân nào sao?" Nghe được Triệu Thụy lại vừa ý tiểu nương, Tần Trạch Dật có chút kinh ngạc. Quý Như Nhã là nữ nhi của Đại thần nhất phẩm, cũng phải là người mà tiểu nương bình thường có thể so sánh với.

      "Quý gia tiểu thư quan tâm . Tiểu tử này tức giận chạy đến đường tùy tiện quyến rũ nương thấy thuận mắt." Nghĩ đến dáng vẻ luôn cam chịu của Triệu Thụy khi ở trước mặt Quý Như Nhã, Tiết Kỳ Văn cười nỗi đau của người khác .

      "Tiểu tử này! Cũng sợ ngày nào đó lật thuyền trong mương*. Kia cũng phải là lỗi của Quý gia tiểu thư. Triệu Thụy tiểu tử này cả ngày bừa bãi, còn bằng quyết tâm suy nghĩ chút xem nên làm như thế nào để lấy được niềm vui của Quý gia tiểu thư." Tần Trạch Dật gặp qua Quý Như Nhã, ấn tượng đối với nữ tử này cũng tệ lắm.

      (*) Lật thuyền trong mương: Nguyên văn là “ câu lý phiên liễu thuyền”, chỉ sai lầm đáng có.

      "Lật thuyền cũng phải sợ. Cũng chỉ là nữ nhi của cửa hàng gạo . Nghe nàng kia còn là tự mình dán lên, Triệu Thụy cũng đem nàng ta như thế nào. Về phần Quý gia tiểu thư, vẫn là để lại cho Thái tử điện hạ ngài !" Tiết Kỳ Văn cũng tin Triệu Thụy nho có thể lấy được trái tim của Quý Như Nhã. Ai mà biết Quý Như Nhã kia tầm mắt cực cao, trong mắt chỉ có mình Thái tử cao cao tại thượng mà thôi. Làm sao còn có thể để ý đến tên Triệu Thụy ăn chơi trác táng kia?
      milktruyenky, hoadaoanh, Phương Lăng4 others thích bài này.

    2. tn99

      tn99 Active Member

      Bài viết:
      154
      Được thích:
      27
      trọng sinh, đặt gạch
      :yoyo43:

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 19.

      Editor: Linh.

      "Chớ nhảm. Cũng muộn thế này, U Nhiễm sao còn chưa trở lại?" Mặc dù cảm thấy Quý Như Nhã quả tệ, nhưng là bây giờ Tần Trạch Dật muốn cùng nàng ta nhấc lên quá nhiều quan hệ. Lúc này bị Tiết Kỳ Văn trêu ghẹo, Tần Trạch Dật trong lòng rất thoải mái.

      "Huynh thích nghe, ta là được. Chính là, nha đầu U Nhiễm này thế nào còn chưa trở lại?" phải là chưa từng mở ra đùa Tần Trạch Dật và nữ tử khác, trước kia cũng để ý. Hôm nay sao lại đột nhiên cho ? Còn đột nhiên nhắc đến U Nhiễm? Tiết Kỳ Văn cảm thấy chuyện hình như có cái gì đúng. nay Tần Trạch Dật giống như đặc biệt chú ý đến U Nhiễm.

      "Ca, muội trở về." Bởi vì từng cam kết với huynh trưởng đại nhân nhà mình là mang điểm tâm của Khách Duyệt lâu trở lại, Tiết U Nhiễm về đến Vương phủ liền chạy thẳng đến viện của Tiết Kỳ Văn.

      "Cuối cùng cũng trở lại. Muội nha đầu này chạy đâu? Trễ thế này mới trở về?" Trong miệng thầm, ánh mắt Tiết Kỳ Văn lại chăm chú nhìn chằm chằm vào bọc giấy trong tay Tiết U Nhiễm.

      " mua điểm tâm cho tiểu Vương gia nhà chúng ta a! Đây chính là sản phẩm mới ra của Khách Duyệt lâu, nếm thử chút xem thế nào?" Lắc lư bọc giấy trong tay, Tiết U Nhiễm đắc ý . Đây chính là phu quân nhà mình đặc biệt bảo chưởng quỹ giúp nàng đóng gói, tiện nghi huynh trưởng đại nhân.

      "Sản phẩm mới ra? U Nhiễm, mặt mũi của muội đúng là lớn. Sản phẩm mới ra của Khách Duyệt lâu muội cũng lấy được." thể chờ đợi mở ra bọc giấy, Tiết Kỳ Văn thở dài .

      "Đương nhiên. Bản Quận chúa là người bình thường sao?" Có Sở gia đương gia ở, còn sợ ăn được điểm tâm mới ra của Khách Duyệt lâu sao? Chính là nếm lần lượt tất cả điểm tâm của Khách Duyệt lâu, cũng phải là thể.

      "U Nhiễm Khách Duyệt lâu? Vì sao đợi Thái tử ca ca cùng với muội?" Hiển nhiên là bị hai huynh muội để mắt đến Tần Trạch Dật hỏi. Bắt đầu từ khi nào, trong mắt U Nhiễm nhìn đến người đầu tiên còn là ? vào lâu như vậy, nàng thế nhưng chỉ cùng Kỳ Văn chuyện, hoàn toàn coi thường tồn tại của ?

      "Nếu là Thái tử điện hạ muốn , lần sau mọi người có thể cùng . Ca, nghe Khách Duyệt lâu gần nhất đưa ra ít sản phẩm mới. Huynh nhớ phải đặt phòng bao." Thu được Sở Lăng Húc dụng tâm đáp lễ, lúc này tâm tình của Tiết U Nhiễm cực tốt. Nghe Tần Trạch Dật như vậy, nàng nghĩ đến đầu tiên chính là Khách Duyệt lâu. Dù sao cũng là muốn tiêu bạc, còn bằng đem bạc đưa vào hà bao của phu quân nhà mình.

      "Tốt. Mới vừa Trạch Dật vẫn còn , phải gọi Chu Trinh, Triệu Thụy mấy người bọn họ tụ tập. Đến lúc đó U Nhiễm cũng cùng . Dù sao mấy tiểu tử kia muội đều biết." Điểm tâm U Nhiễm mang về ngon, Khách Duyệt lâu quả nhiên là danh bất hư truyền. Nghe được còn có thể đưa ra điểm tâm mới Tiết Kỳ Văn bận rộn ngừng .

      "Vậy đến lúc đó ca ca nhớ cho muội biết tiếng." Những thứ bạn xấu kia của huynh trưởng đại nhân nhà mình bản tính đều hư, Tiết U Nhiễm chút suy nghĩ liền đồng ý. Có thể Khách Duyệt lâu, nàng cầu cũng được. Huống chi cứ như vậy, nàng cũng cần mình ở chung với Tần Trạch Dật. mũi tên trúng hai con chim là chuyện tốt, nàng dĩ nhiên là bỏ qua.

      " thành vấn đề. Ta ngày mai phải tìm mấy người... tiểu tử kia." Tiết Kỳ Văn xong cũng tiếp tục cúi đầu bận rộn ăn.

      Chuyện xong. Tiết U Nhiễm mượn cớ muốn thỉnh an mẫu phi, cáo từ rời .

      Nhìn bóng lưng của Tiết U Nhiễm, khuôn mặt Tần Trạch Dật đen thành mảnh. U Nhiễm như vậy có điêu ngoa tùy hứng của trước kia, lại so sánh với trước kia trong mắt lại càng thêm có người. đúng là đáng giận! Nhưng vì Sở gia, tạm thời thể phát tác. Hừ lạnh tiếng, Tần Trạch Dật phẩy tay áo bỏ .

      Hiệu suất làm việc của Tiết Kỳ Văn từ trước đến nay rất cao. Ngày mười tám tháng năm, Tiết U Nhiễm lần nữa đến Khách Duyệt Lâu. Mới vừa vào cửa, Tiết U Nhiễm liền thấy khuôn mặt luôn luôn tươi cười đón người của Trương chưởng quỹ lúc này sắc mặt hết sức khó coi nhìn chằm chằm vào cửa phòng bao. A? xảy ra chuyện gì sao?

      "Chưởng quỹ, phòng bao chữ 'Thiên'." Nhìn thấy Trương chưởng quỹ, Tiết Kỳ Văn trực tiếp hô.

      Nghe đến phòng bao chữ 'Thiên', sắc mặt của Trương chưởng quỹ càng khó coi hơn. Quay đầu gọi tiểu nhị, cứng ngắc giao phó : "Mang mấy vị khách quý phòng bao chữ 'Thiên'."

      Tiểu nhị nghe vậy sửng sốt, ngay sau đó hướng về phía trước mặt Tần Trạch Dật và Tiết Kỳ Văn cúi đầu khom lưng : "Mấy vị khách quý, mời theo tiểu nhân."

      Thấy Tần Trạch Dật và Tiết Kỳ Văn theo tiểu nhị dẫn dường lên lầu, Tiết U Nhiễm gì, sau đó đuổi theo.

      "Gia, Kỳ Văn, các ngươi đến chậm. Nên phạt!" Vừa thấy Tần Trạch Dật và Tiết Kỳ Văn vào phòng bao, Triệu Thụy lập tức kêu to lên tiếng.

      "Phạt cái gì mà phạt? thấy tiểu muội bảo bối nhà ta ở đây à? Còn càn quấy!" Đưa tay kéo Tiết U Nhiễm ở sau lưng qua, Tiết Kỳ Văn cười mắng.

      "A? U Nhiễm muội muội cũng đến? Đến đến đến, ngồi bên này. Muốn ăn cái gì, Triệu đại ca giúp muội gọi." Ban đầu có chú ý đến Tiết U Nhiễm sau Tiết Kỳ Văn, Triệu Thụy vội vàng nhiệt tình chào hỏi.

      "Còn cần ngươi đến gọi? Ta đây thân ca ca đặt ở chỗ nào?" Đợi sau khi U Nhiễm ngồi xuống, Tiết Kỳ Văn thuận thế ngồi ở bên phía tay phải Tiết U Nhiễm tiếp tục cùng Triệu Thụy đấu võ mồm.

      "Ta vất vả mới nhìn thấy xinh đẹp ưu nhã U Nhiễm muội muội, ngươi còn cho ta cơ hội để biểu tốt? Gia, ngài có đúng hay ?" Bất mãn trợn mắt nhìn Tiết Kỳ Văn cái, Triệu Thụy hướng về phía Tần Trạch Dật vẫn chưa mở miệng xin giúp đỡ.

      đến phía bên trái U Nhiễm ngồi xuống, Tần Trạch Dật thản nhiên : "Gia ta đến giúp U Nhiễm gọi, cần đến hai người các ngươi."

      "Gia... Sao ngài cũng cùng ta giành? là quá đáng! U Nhiễm muội muội, muội , có muốn Triệu đại ca giúp muội gọi ?" U Nhiễm muội muội chắc chắn hư hỏng giống như gia và Kỳ Văn, Triệu Thụy trực tiếp nhìn về phía người trong cuộc.

      "Ừ... U Nhiễm cảm thấy Chu đại ca giúp U Nhiễm gọi tốt rồi. Triệu đại ca sao, vẫn là chiếu cố tốt kiều khách* bên cạnh huynh !" Cười như cười nhìn nữ tử bên cạnh Triệu Thụy, Tiết U Nhiễm rốt cuộc cũng biết vì sao sắc mặt Trương chưởng quỹ lại khó coi như vậy. Tiêu Vũ Sắt, ngươi ra tường cũng trắng trợn như vậy sao? Cũng dám bò đến địa bàn của Sở gia.

      (*) Kiều khách: Kiều: ý chỉ người con , mềm mại.
      khách: người khách.

      "Chu Trinh, ra ngươi mới là đối thủ của ta. Ngươi ra cho ta, ta muốn mình đấu với ngươi. Người nào thắng người đó giúp U Nhiễm muội muội gọi thức ăn." Oán hận nhìn chằm chằm Chu Trinh vẫn yên lặng chuyện, Triệu Thụy bất mãn kêu gào . Về phần kiều khách cái gì, cho đến bây giờ đều để ở trong lòng. Cũng chỉ là nữ tử ham phú quý mà thôi. Nếu phải hôm nay ra cửa xui xẻo bị nàng đụng vào, còn xui xẻo bị cuốn lấy, mới mang theo Tiêu Vũ Sắt này đến đây. đúng là phiền toái, là lúc nên quăng rồi.

      nghĩ đến lại đột nhiên bị kéo vào xung đột, Chu Trinh sao cả gật đầu cái, : "Tốt. Đấu thế nào? Đao hay là kiếm?"

      "Ai muốn động đao động kiếm với đồ mãng phu như ngươi? Đấu văn, ta muốn đấu văn với ngươi." Người nhà Binh bộ Thượng thư là mãng phu, mới ngây ngốc cùng tên kia đấu võ.

      "Đấu văn? Đấu văn ngươi tìm Trịnh Khải. đấu với ngươi." Dù sao bị bắt xuống nước, kéo thêm người nữa xuống nước cũng quá đáng. Chu Trinh chỉ chỉ Trịnh Khải con của Hình bộ Thượng thư ở bên cạnh.

      "Đề tài hình như bị các ngươi kéo xa. U Nhiễm muội muội đến bây giờ còn chưa ăn đồ ăn đâu!" Bị điểm đến tên Trịnh Khải nhàng câu, liền đem lực chú ý của mọi người lần nữa tập trung đến người Tiết U Nhiễm.

      Tiết U Nhiễm cười cười, tùy ý mấy cái tên. Những món này đều là lần trước Sở Lăng Húc giới thiệu qua.

      Phía trước tiểu nhị dẫn đường từ sau khi vào cửa vẫn đứng bên cạnh chờ đợi, lúc này vội vàng lên tiếng trả lời rồi xuống.

      "Tiểu nhị, đương gia của các ngươi hôm nay có đến sao? Nếu có đến, mời đến đây chuyện. Cứ là có người quen mời." Tần Trạch Dật đột nhiên gọi lại tiểu nhị chuẩn bị rời , phân phó .

      "Dạ, tiểu nhân chuyển lời đến chủ tử." chỉ có chuyện vị công tử này biết chủ tử nhà mình, vị tiểu thư vừa rồi mới gọi thức ăn kia cũng là người quen của chủ tử. Tiểu nhị tự nhiên là rất nghiêm túc. Về phần Tiêu Vũ Sắt, thủy tính dương hoa*! Nữ nhân biết xấu hổ!

      (*) Thủy tính dương hoa: ý những nữ nhân lẳng lơ.

      Cái gì? Hôm nay Húc ca ca cũng đến Khách Duyệt lâu? Hôm nay phải là ngày mùng mười a! Tiêu Vũ Sắt mặt thoáng qua tia hoảng sợ. Sáng sớm ra cửa, nàng ngờ đến trùng hợp đụng phải Triệu công tử. Sau lại nghe Triệu công tử cùng với đám huyn đệ ước hẹn. Triệu công tử là con nhà quan, được xưng là huynh đệ sao có thể là người bình thường? Tiêu Vũ Sắt lập tức nghĩ, nàng nhất định phải nắm giữ cơ hội có thể càng thêm đến gần Triệu công tử. Vì vậy, nàng kiên trì muốn cùng đến đây để biết người mà Triệu công tử gọi là huynh đệ. Chẳng qua là vạn vạn nghĩ đến, nơi bọn họ ước hẹn lại là Khách Duyệt lâu.

      Ôm trái tim thấp thỏm, Tiêu vũ Sắt cuối cùng vẫn là theo Triệu Thụy bước vào Khách Duyệt lâu. Sớm muộn đều phải ràng. Nếu Sở gia ngay cả cái vòng ngọc cũng bỏ được, nàng cần gì phải treo cổ cây Sở gia này? Húc ca ca rất tốt, nhưng lại luôn để cho nàng có cảm giác rất xa. Hai năm, Tiêu Vũ Sắt thể thừa nhận ra nàng chưa bao giờ từng đến gần Sở Lăng Húc. Nam tử kia dịu dàng như ngọc, ôn hòa bao dung, nhưng là thủy chung cùng nàng cách nhau rất xa. Cho nên, nàng bỏ qua...

      Cố gắng bỏ qua ánh mắt tức giận lẫn khinh thường của Trương chưởng quỹ, Tiêu Vũ Sắt ngẩng cao đầu, liều lĩnh dứt khoát vào phòng chữ 'Thiên'. Sau đó, nàng gặp được cũng xuất thân bất phàm Chu công tử và Trịnh công tử. Mặc dù hai người đối với nàng đều quá mức thân thiện, nhưng là có làm khó nàng. Bốn người ngồi cùng bàn, tất cả đều có việc riêng, cũng bình an vô .

      Bên trong phòng bao chỉ có nữ tử là nàng, Tiêu Vũ Sắt có cách nào kiềm chế có chút lâng lâng. Có thể cùng lúc kết giao được nhiều con em nhà quan như vậy, chính là cơ hội tốt mà phải người nào cũng gặp được. Vậy mà, tất cả tốt đẹp cũng theo vị "U Nhiễm muội muội" đến mà tan thành mây khói. Thấy được mấy người bọn họ thân thiện đối với "U Nhiễm muội muội" đến sau này, bây giờ Tiêu Vũ Sắt mới hiểu được phải hai vị công tử kia là người lạnh nhạt, chỉ là nàng căn bản có vào mắt bọn họ mà thôi. Cho dù bị vị "U Nhiễm muội muội" kia đến, Triệu công tử cũng có bất kỳ phản ứng nào.

      Nhìn Tiêu Vũ Sắt ràng là bị mọi người bỏ qua, Tiết U Nhiễm cười mà . Ngay sau đó dời tầm mắt, yên lặng xem huynh trưởng đại nhân và Triệu Thụy tiếp tục đấu võ mồm.

      Hôm nay Sở Lăng Húc vốn là định đến Khách Duyệt lâu, chẳng qua là đột nhiên nghĩ đến Tiết U Nhiễm muốn ăn điểm tâm mới của Khách Duyệt lâu. Mà hai ngày nay Khách Duyệt lâu lại có sản phẩm mới ra, cho nên đến đây giữ lại. Ai ngờ mới vừa vào cửa bị Trương chưởng quỹ kéo sang bên. chưa kịp mở miệng hỏi thăm Trương chưởng quỹ vì sao lại có bộ dáng thần thần bí bí, Trương chưởng quỹ vừa vừa mắng đem tình tiền căn hậu quả ràng.
      milktruyenky, Phương Lăng, xixon3 others thích bài này.

    4. Phan Hong Hanh

      Phan Hong Hanh New Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      18
      truyện hay lắm
      thank bạn nhiều ^^~~~~:2one:

    5. tn99

      tn99 Active Member

      Bài viết:
      154
      Được thích:
      27
      tks bạn

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :