1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ta là chính thê của chàng - Văn Nhất Nhất (Full 112c Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 69.

      Editor: Linh.

      Tân nương tử xuất giá mới vào cửa, kính trà cho trưởng bối là nhất định phải. Tuy Tần Thiên Ngọc là Cố Luân Trưởng công chúa, nhưng cũng tránh khỏi phải hành lễ này. Theo Tiết Kỳ Văn đến đại sảnh, vốn tiếp thu quân thần chi lễ của phủ Tiết Vương, lập tức cung kính dâng trà cho Tiết Vương gia và Tiết Vương phi.

      Tiết Nhị phu nhân tất nhiên là có tư cách uống ly trà con dâu này, nơm nớp lo sợ theo sau Tiết Vương gia và Tiết Vương phi, sau khi hành lễ với Trưởng công chúa xong lập tức lui đến bên đứng im lặng. Sợ hơi có chút sai lầm đắc tội vị Trưởng công chúa quyền to thế lớn vô cùng tôn quý này, chịu nổi.

      Bởi vì Tiết Kỳ Văn, nên Tần Thiên Ngọc cũng cực kỳ kính trọng Tiết Vương gia và Tiết Vương phi. Chỉ là lễ thể bỏ, quân thần chi lễ thể tránh né. Huống hồ bên cạnh nàng vẫn có mấy vị lão ma ma Hoàng nãi nãi lưu lại. Đến như Tiết nhị phu nhân, Tần Thiên Ngọc đưa ra bình luận, làm như thấy. Kính trà xong, muốn quan hệ gần hơn, nghĩ cách liên lạc tình cảm, Tần Thiên Ngọc theo bước Tiết Vương phi đến viện của Tiết vương phi chuyện nhà. Vài vị ma ma tự nhiên là cũng theo.

      “Ngươi là ai?” Tôn ma ma vừa ra ngoài liền nhìn thấy Vu ma ma ló đầu ra nhìn, lập tức chất vấn. Ở đâu ra nô tài, dám nghe lén chủ tử chuyện? Đây nếu như là ở trong cung, lập tức kéo ra ngoài đánh chết.

      “Lão nô và Vu ma ma bên cạnh Vương phi.” Nghe Trưởng công chúa mang đến mấy vị ma ma rất có lai lịch, Vu ma ma dám lỗ mãng, thành thành trả lời. Cùng là ma ma, nhưng ma ma trong cung bà ta thể so với, lại càng thể trêu vào.

      “Người bên cạnh Vương phi cẩn thận ở bên cạnh hầu hạ, vì sao lại lén lén lút lút trốn ở ngoài cửa?” Tôn ma ma nghiêm mặt hỏi. Làm nô tài, kiêng kị nhất là bất trung. Nếu lòng của Vu ma ma này có ở người Vương phi, sớm đuổi là phải. Phủ Tiết Vương này về sau muốn giao cho Trưởng công chúa quản, phiền toái tự nhiên là phải giải quyết sớm, để tránh họa sau này.

      “Lão nô... Lão nô chỉ muốn hỏi Trưởng công chúa và Vương phi có muốn dùng điểm tâm hay . Nhưng lại sợ mạo muội ào quấy nhiễu đến cuộc chuyện của Trưởng công chúa và Vương phi, cho nên mới đứng ở bên ngoài lúc.” Suy nghĩ xoay chuyển, cuối cùng Vu ma ma cũng tìm được lý do có thể lấy lệ cho qua.

      “Phải ?” Tôn ma ma là người tinh trong người tinh, lời của Vu ma ma có tránh né hiển nhiên là có chút giấu đầu hở đuôi.

      “Đúng là như thế. Nếu có người ở đây, lão nô dám lỗ mãng, lập tức rời .” dám cứng đối cứng, Vu ma ma thức thời chạy . Nhìn bóng lưng Vu ma ma, lòng Tôn ma ma sáng như gương, trong mắt ánh sáng chợt lóe. Lão nô? Vậy nhìn xem lòng của lão nô nhà ngươi có hướng về phủ Tiết Vương hay , hay là còn tồn tâm tư khác?

      Trong Sở phủ, thấy Tiết U Nhiễm mang về nhân sâm và tổ yến, Sở nãi nãi và Sở phu nhân liên tục từ chối. Thấy Tiết U Nhiễm hết sức kiên trì, Sở Lăng Húc ở bên cạnh hỗ trợ khuyên bảo, lúc này hai người mới thụ sủng nhược kinh nhận lấy. Đối với việc này, Sở Bạch thầm như thế này: “Mười xe quà tặng đổi lấy nhân sâm và tổ yến vua ban cho nhà mẹ đẻ công chúa, giá trị!”

      Nghe được lời này, Sở Thạch khó có khi gật đầu đồng ý. Vừa đúng lúc này, Tư Nguyệt ngang qua, mới đem nguyên thoại chuyển cáo cho Tiết U Nhiễm. Tiết U Nhiễm nghe vậy, rầu rĩ vui với Sở Lăng Húc: “Lần này tất cả Sở gia đều phủ Tiết Vương chúng ta dùng nhân sâm và tổ yến đổi lấy mười xe quà tặng của Sở gia chàng rồi.”

      “Cái gì mà nàng với chúng ta? phải là người nhà sao? Tại sao lại là đổi? Đó chỉ là chút tâm ý nho thôi.” Sở Lăng Húc vẫn cho là đúng. Sở Bạch chính là lắm mồm, xem ra phải tìm cho thêm chút việc làm mới được. Vì thế bắt đầu từ hôm sau, Sở Bạch liền duyên cứ bận tối mày tối mặt, hoàn toàn biết mình làm sai cái gì đắc tội chủ tử.

      “Cúng đúng. Cho dù là có qua có lại, cũng đều mang theo tâm ý của nhau. sợ người khác linh tinh.” Tiết U Nhiễm nghe vậy lập tức trở về bình tĩnh. Nãi nãi và nương , cần nghĩ nhiều, dưỡng tốt thân thể mới là quan trọng nhất. Tuy là vì đứa bé trong bụng nàng, nhưng cũng khó nén quan tâm của trưởng bối với nàng.

      “U U, có chuyện ta muốn biết suy nghĩ của nàng.” Vốn muốn khiến U U phiền lòng vào lúc này, nhưng mấy ngày nay Mạc tiểu Hầu gia liên tiếp đến bày tỏ. Cũng là lúc Sở gia nên tỏ thái độ rồi.

      “Chuyện gì?” Thấy Sở ngốc tử vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, Tiết U Nhiễm cũng nghiêm túc theo, nghiêm trang hỏi.

      “Nàng thấy Tần Trạch Dật thích hợp làm Hoàng đế sao?” Do dự chút, cuối cùng Sở Lăng Húc vẫn mở miệng. Suy nghĩ của U U với rất quan trọng.

      “Tần Trạch Dật là Thái tử, ngồi lên ngôi vị Hoàng đế phải là đương nhiên à?” Tiết U Nhiễm có chút ý tứ của Sở Lăng Húc. Kiếp trước Tần Trạch Dật thuận lợi làm Hoàng đế, an bang trị quốc rất có phong phạm, cũng coi như vị minh quân.

      “Các thế hệ tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế đều cực kỳ tàn khốc, nào có chuyện đương nhiên lên làm Hoàng đế? Tần Trạch Dật làm Thái tử đó chỉ là ưu thế của , có nghĩa rằng nhất định là Hoàng đế. Các Hoàng tử khác, chỉ cần có bổn , có năng lực, là có thể đoạt được.” Sở Lăng Húc khẽ cười . Chỉ cần muôn, Tần Trạch Dật được làm Hoàng đế cũng phải là có khả năng.

      “Cúng đúng. Chỉ có điều Tần Trạch Dật rất được lòng người đó! Hoàng thượng coi trọng , có Lạc Thấm Nhi làm Thái tử phi, binh quyền Lạc gia xem như là rơi vào tay . Còn có Mạc Thần Viễn đa mưu túc trí, cộng thêm ca ca và bọn Triệu Thụy mấy người cùng nhau lớn lên, huynh đệ tình cảm thâm hậu giúp đỡ. Cho dù Tần Trạch Dật có rất nhiều triều đình của cũng đủ. khi đăng cơ làm đế, tùy thời đổi hướng của đất nước cũng có vấn đề.” Nội có Mạc Thần Viễn vị Tể tướng khéo léo này chống trận, ngoại có Lạc tướng quân tay cầm trọng binh chinh chiến sa trường. Còn có ca ca nhà mình, bọn Triệu Thụy tài ba, ghế trống mệnh quan triều đình hoàn toàn có thể bổ sung.

      “Thế khó lường, phải được lòng người là có thể đăng cơ làm đế. Nếu vị Hoàng tử nào đó có được viện trợ cường đại từ bên ngoài, cũng phải là có khả năng đoạt được ngôi vị Hoàng đế. Về phần Mạc Thần Viễn và mấy vị trợ thủ như huynh trưởng của nàng, được làm vua thua làm giặc, khi tân hoàng đăng cơ, cúi đầu xưng thần chỉ là vấn đề thời gian. Dù sao bọn họ cũng chỉ có mình. Sau thân mỗi người còn có gia tộc khổng lồ chờ bọn họ chống đỡ, chấp nhận được bọn họ chỉ lo tình nghĩa huynh đệ, tùy ý làm bậy.” Nếu tình thế thành định cục, tất cả đều phải vấn đề. Chính là xem Hoàng đế mới có năng lực giữ vững ngôi vị, trấn trụ mệnh quan triều đình hay mà thôi.

      “Sở ngốc tử, chàng thành báo cáo cho thiếp. Có phải là chàng bí mật mưu triều soán vị ?” Tiết U Nhiễm càng nghe càng cảm thấy thích hợp, hồ nghi nhìn Sở Lăng Húc. Thái độ và biểu tình của Sở ngốc tử thấy thế nào cũng giống như ngôi vị Hoàng đế ở trong tay chàng.

      bừa gì vậy? Sở gia chỉ là thương gia, ở đâu ra tên gọi mưu triều soán vị? Còn bị người trong thiên hạ phỉ nhổ? Ngôi vị Hoàng đế dễ cướp, nhưng lòng dân khó được.” nghĩ tới U U lại hiểu sai, Sở Lăng Húc cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ. chút hứng thú nào với ngôi vị Hoàng đế, chỉ muốn bảo vệ U U sống hạnh phúc là đủ rồi.

      “Nếu như vậy, ngôi vị Hoàng đế người nào thích ngồi ngồi, chuyện liên quan đến chúng ta chàng quan tâm làm gì?” Nghe thấy câu trả lời của Sở Lăng Húc, Tiết U Nhiễm yên lòng. Lúc chuẩn bị kết thúc đề tài này, bỗng tâm tư chuyển cái, nhớ tới vấn đề nàng vẫn xem , “Sở ngốc tử, Tần Trạch Dật tìm chàng rồi phải ?”

      phải, là Mạc Thần Viễn, Mạc tiểu Hầu gia.” Sở Lăng Húc tin bây giờ Tần Trạch Dật muốn nhìn thấy , Thái tử điện hạ tìm đến gây phiền toái cũng xem như là đủ bình tĩnh rồi.

      “Mạc Thần Viễn? tìm chàng mượn bạc? với , cho mượn!” Bạc của Sở gia chính là bạc của nàng, nàng đồng ý cấp cho Tần Trạch Dật chiêu binh mãi mã.

      “U U, nếu Tần Trạch Dật lên làm Tân Hoàng, phải là do chúng ta cho mượn.” Tần Trạch Dật muốn chỉ có bạc

      của Sở gia, mà còn là cung ứng vô hạn của các cửa hàng của Sở gia. Nếu có lòng hỗ trợ Tần Trạch Dật thượng vị, chi phí ăn mặc, phàm là Sở gia có, đều chạy thoát.

      “Viết giấy nợ.” Tiết U Nhiễm rất có khí thế vẫy vẫy tay, phun ra ba chữ. duyên cớ lấy bạc của nàng, đừng có nghĩ! Xem ý tứ của U U. Tần Trạch Dật làm Hoàng đế là nhất định. SởLăng Húc thăm dò tiếp tục hỏi: “Ví dụ Sở gia giúp Tần Trạch Dật, giúp Hoàng tử khác như thế nào?”

      “Hoàng tử khác? có lời.” Tiết U Nhiễm chút suy nghĩ, kiên định lắc đầu.

      “Vì sao có lời?” Dường như U Nhiễm sớm tính vào sổ, Sở Lăng Húc cảm thấy hứng thú.

      “Rất đơn giản. Nếu Tần Trạch Dật làm Hoàng đế, chúng ta còn có thể cầm lại bạc thuộc về chúng ta. Huynh trưởng địa nhân của chúng ta ra mặt, đại tẩu Trưởng công chúa áp trận, Tần Trạch Dật trả cũng được. Với lại, đừng quên vị công chúa là thiếp có thể gả đến Sở gia, thể bỏ qua công lao của Tần Trạch Dật. Mặc kệ xuất phát từ loại mục đích nào, ít nhất bày tỏ trong lòng tán thành Sở gia.Nếu tán thành, nhất định để Sở gia ngã xuống. Nếu Hoàng tử khác đăng cơ, chẳng những phủ Tiết Vương, phủ Mạc hầu, vài vị Thượng thư gia chọn sai đội, tương lai Sở gia cũng kham ưu. Ai có thể đảm bảo Hoàng từ khác lấy mấy nhà răn đe, khai đao? Lại ai có thể đảm bảo Hoàng tửkhác phải sói tham, tiếp tục đào rỗng Sở gia đến làm giàu quốc khố? Có nhiều biết, có lời!” Tiết UNhiễm phân tích đạo lý ràng.

      Khi vừa mới sống lại, phải là nàng chưa từng nghĩ đến chuyện kéo Tần Trạch Dật xuống. Nhưng là cẩn thận ngẫm lại, đổiHoàng đế khác đối với Sở gia, với phủ Tiết Vương cũng có chỗ tốt. So với các Hoàng tử khác, Hoàng đế Tần Trạch Dật quen biết nhiều năm này tin cậy hơn. Ít nhất trong tay bọn họ có hơn cái lợi thế, sức kiềm chế cũng hơn. Mấy người huynh đệ của huynh trưởng đại nhân nhà mình,Tần Trạch Dập đều rất coi trọng.

      Bây giờ Trưởng công chúa lại gả vào phủ Tiết Vương, lại càng thêm bảo đảm. Huống hồ, vị Hoàng hậụ Lạc Thấm Nhi này rất coi trọng trưởng công chúa. Chỉ nhìn vào điểm này, cho dù tương lai Lạc gia còn quyền thế, mẫu nghi thiên hạ vẫn đứng bên phủ Tiết Vương như cũ. Mà tóm lại, Tần Trạch Dật làm hoàng đế là thích hợp nhất.

      U U của quảnhiên phải nữ tử tầm thường, nghĩ vô cùng thấu triệt! Tuy có năng lực bảo vệ Sở gia, nhưng quả là đổi Hoàng tử khác có quá nhiều biết. Dưới ích lợi, ai cũng thể bảo đảm được sau khi đạt được mục đích đối phương có lập tức trở mặt hay . Tuy Tần Trạch Dật phiền toái, lại có quan hệ chặt chẽ với phủ Tiết Vương.Còn có vài vị công tử nhà Thượng thư áp trận, Tần Trạch Dật băn khoăn nhiều hơn. Trừ phi Tiết Vương gia cáo lão, Tiểu Vương gia từ quan, nếu Tần Trạch Dật tuyệt động đến phủ Tiết Vương. Nghĩ như vậy, phật ra Tần Trạch Dật làm Hoàng đế cũng phải là thể tiếp thu.

      “Đúng rồi, Sở ngốc tử, thiếp còn chưa với chàng, Tần Trạch Dật vẫn thiếu thiếp cái cầu. Chỗ trống hứa hẹn làmặc cho thiếp ra, điểm này chúng ta cần phải lợi dụngthật tốt. Chờ làm Hoàng đế...” hết cả câu, Tiết U Nhiễm cười cực kỳ gian trá.

      “Còn có loại chuyện tốt này? U U trái lại phòng ngừa chu đáo.” Buồn cười nhìn U U vẻ mặt đắc ý, tâm tình Sở Lăng Húc càng tốthơn. Cũng được, Tần Trạch Dật Tần Trạch Dật thôi! Xem thế nào rồi tiếp. Lúc Tiết U Nhiễm và Sở Lăng Húc bàn bạc xem người nào trở thành Tân Hoàng, Thái tử điện hạ mà họn họ thảo luận lại có chút sứt đầu mẻ trán. Sau đêm trở về từ phủ Tiết Vương, cảm thấy có chút chột dạ. Đặc biệt là khi nhìn thấy Tiết Tâm Lam, chột dạ càng sâu. Vốn định trốn tránh Tiết Tâm Lam, bất đắc dĩ là gần đây Tiết TâmLan dị thường nhu thuận, mỗi ngày đềuđi thỉnh an Thái tử phi. Sau đó Thái tử phi nhất thời cao hứng, đưa Tiết Tâm lam đến bên cạnh , ra cho oai là để hầu hạ. Nếu cự tuyệt, tất cả mọi người đều biết trong lòng chột dạ. Vì vậy, ngầm đồng ý cho Tiết Tâm Lam xuất xung quanh mình. Chính là cứ như vậy, càng thêm buồn bực.

      Trái lại Tiết Tâm Lam cực kỳ trấn định. Giống như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, tỉ mỉ chuẩn bị bữa ăn hàng ngày cho Tần Trạch Dật, thỉnh thoảng khéo hiểu lòng người đích thân đưa canh đến. Mấy ngày tiếp theo, chột dạ trong lòng Tần Trạch Dật từ từ tán , thái độ đối với Tiết Tâm Lam cũng theo đó mà tốt hơn. Tiết Tâm Lam làm như vậy, người đầu tiên bất mãn chính là Trắc phi Quý Như Nhã đến đưa canh lại bị chắn ở bên ngoài.
      Last edited by a moderator: 14/12/14

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 70.

      Editor: Linh

      “Tiết Tâm Lam, ngươi có ý gì? Đừng quên ngươi chỉ là thị thiếp nho , phải do ngươi ở đây diễu võ giương oai với ta.” Mấy tháng gần đây được nuông chiều khiến Quý Như Nhã càng thêm coi ai ra gì, nhìn thấy Tiết Tâm Lam liền chút khách khí châm chọc.

      “Trắc phi tỷ tỷ, Thái tử điện hạ bận rộn công vụ, hạ lệnh bất luận kẻ nào cũng được quấy rầy. Mong Trắc phi tỷ tỷ thông cảm Thái tử điện hạ khó xử, trước rời . Nếu Trắc phi tỷ tỷ nhất định muốn đưa canh, Tâm Lam chuyển thay.” Tiết Tâm Lam vẻ mặt khó xử xong, vươn tay chuẩn bị nhận lấy canh trong tay Quý Như Nhã.

      Tiết Tâm Lam liên tiếp gọi ba tiếng ‘tỷ tỷ’, kích thích Quý Như Nhã bốc lên lửa giận nhưng lại thể phát ra. Nàng từng châm chọc Tiết Tâm Lam muốn gọi tỷ tỷ đến Sở gia tìm Tiết U Nhiễm, khi đó Tiết Tâm Lam ở phủ Thái tử có danh phận gì, tự nhiên là có thể tùy ý châm chọc. Bây giờ Tiết Tâm Lam tuy chỉ là thị thiếp, nhưng cũng là người của Thái tử điện hạ. Nhờ phúc của Tiết U Nhiễm, Tiết Tâm Lam mệnh tốt được cùng Thái tử làm thanh mai trúc mã nhiều năm, chừng về sau vào cung còn có thể phong phi, gọi nàng tiếng tỷ tỷ cũng quá đáng. Chính là nàng nhìn Tiết Tâm Lam vừa mắt, so với Tiết U Nhiễm càng vừa mắt hơn. ràng phải người cùng cấp bậc lại dám hò hét nàng, quả thực là làm càn.

      “Nếu Trắc phi tỷ tỷ đồng ý để Tâm Lam chuyển thay, xin mời lần sau lại đến.” Thấy Quý Như Nhã định đưa canh cho mình, Tiết Tâm Lam xoay người về phí thư phòng của Tần Trạch Dật. Đây là đặc quyền hôm qua nàng mới lấy được, đến thư phòng châm trà giống như nha đầu hầu trà. Tuy đủ thể diện, nhưng cũng là biện pháp có thể tiếp cận Tần Trạch Dật. ๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n

      “Tiết Tâm Lam, ngươi cứ việc đắc ý ! Ta ngược lại muốn nhìn xem cá muối lật mình ngã xuống lần nữa là loại kết cục thế nào.” Quý Như Nhã xong muốn xoay người, nhưng là về phía viện của Thái tử phi Lạc Thấm Nhi.

      “Tỷ tỷ, tỷ thấy được Tiết Tâm Lam kia quả coi mình chính là nữ chủ nhân của phủ Thái tử chúng ta, vô cùng kiêu ngạo. Bây giờ nàng ta còn dám hò hét với cả Trắc phi như ta, chừng ngày kia coi Thái tử phi là tỷ vào mắt ấy chứ. Tỷ tỷ, tỷ tuyệt đối thể mặc cho nàng ta tiếp tục làm càn, phải trừng trị nàng ta.” Giận dữ kể lại chuyện vừa rồi, Quý Như Nhã ra vẻ lo lắng nhìn Lạc Thấm Nhi.

      “Tâm Lam muội muội gần đây biểu sai, hầu hạ Thái tử cũng coi như để tâm. Tâm Lam muội muội phải cố ý nhằm vào muội muội đâu, sợ là muội muội có chỗ hiểu lầm.” Lạc Thấm Nhi để ý lắm cười cười, thay Tiết Tâm Lam giải thích. Tiết Tâm Lam đắc ý, cũng quên bổn phận của nàng ta, mỗi ngày đều là người đầu tiên thỉnh an nàng. Quý Như Nhã mấy ngày nay vẫn là ba ngày bốn bữa mới đến lần, mỗi lần nhất định là người đến cuối cùng. So sánh với Tiết Tâm Lam bề ngoài trung thành, Quý Như Nhã ngay cả làm bộ làm tịch cũng lười còn kiêu ngạo hơn.

      “Tỷ tỷ, người thể bị bộ mặt giả vờ nhu nhược của nàng ta che mắt. Phải biết rằng, chúng ta đều có tình cảm thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên với Thái tử điện hạ như nàng ta.” Nghĩ đến biểu mấy ngày gần đây, trong lòng Quý Như Nhã biết mấy ngày này mình có chút đổi dạng. Bởi vì chột dạ, nên vội vàng sang chuyện Tiết Tâm Lam và Tần Trạch Dật là thanh mai trúc mã.

      “Cũng là , cần gì phải để ý nhiều? Như Nhã muội muội, phu quân của chúng ta phải phàm phu tục tử, mà là Thái tử điện hạ tôn quý, về sau thể thiếu được có càng nhiều muội muội vào phủ. Ngươi thân là Trắc phi, nhất định phải có lòng bao dung.” Thấy Quy Như Nhã bắt đầu đâm thọc xúi giục, Lạc Thấm Nhi nghiêm mặt . Hậu viện phủ Thái tử có thể có tranh đấu, nhưng được vĩnh viễn yên bình. Trước báo cho, sau đó mới dễ trừng trị.

      “Như Nhã thụ giáo.” Nhịn xuống bất mãn trong lòng, Quý Như Nhã cúi đầu. Lạc Thấm Nhi sai. Còn nhiều nữ nhân vào phủ, bọn họ phải dùng khuôn mặt tươi cười chào đón. Cho dù có nhiều oán hận hơn nữa, cũng chỉ có thể tự mình nếm.

      “Muội muội là người thông minh, ta cũng nhiều. Có số việc, suy nghĩ cẩn thận là tốt rồi.” Lạc Thấm Nhi xong liền nhắm mắt dưỡng thần, muốn tiếp tục chuyện với Quý Như Nhã. Thấy Lạc Thấm Nhi nhắc đến việc giáo huấn Tiết Tâm Lam, Quý Như Nhã chỉ có thể nghẹn tức giận ở trong lòng có chỗ phát tiết. Gặp trắc trở, bị thuyết giáo lần, Quý Như Nhã ngượng ngùng rời . Chu dù về sau có nhiều nữ nhân vào phủ, nhưng bây giờ địch nhân của nàng là Tiết Tâm Lam. Trước khi những nữ nhân khác vào phủ, nàng nhất định lấy được trái tim của Thái tử điện hạ.

      Khi Tiết U Nhiễm mang thai sáu tháng, Sở gia xảy ra chuyện lớn : có người đến Sở gia cầu hôn. Sở gia chỉ có nữ nhi chưa xuất giá, bị cầu hôn tất nhiên là Sở Mộng Văn. Việc này đến cùng phải trách Sở Kinh Triết. Sở Kinh Triết là người hào sảng, thích kết bạn. Theo Sở lão gia quản lý việc buôn bán của Sở gia, tự nhiên là có đủ các loại xã giao. Trời nam biển bắc, tán dóc từ trời xuống dưới biển, trong lúc vô tình nhắc đến khuê nữ muội muội tất là bị người có tâm tận lực ghi tạc trong lòng.

      Sở gia vốn là thương gia ngoài ý muốn leo lên cành cao, Ninh An công chúa gả cho càng làm Sở gia như mặt trời ban trưa. câu vô tâm của Sở Kinh Triết lập tức làm bừng tỉnh các thưng gia lớn khác. Trong lúc nhất thời, toàn thể bà mối trong Tuyên thành đồng loạt ra trận, cửa lớn Sở gia gần như bị đạp nát. Đối với tình cảnh này, Sở nãi nãi và Sở phu nhân vui mừng, lập tức bắt đầu chọn lựa người thích hợp.

      Sở Kinh Triết cười hì hì khoe khoang đây là công lao của mình. Đương Sở Mộng Văn sau khi ở trong phòng khóc lớn hồi, lau khô nước mắt chạy tìm đại tẩu Tiết U Nhiễm xin giúp đỡ. Tiết U Nhiễm vốn cũng định chuyện của Sở Mộng Văn và Sở Thạch cho Sở Lăng Húc biết, nhưng đột nhiên có Tiền Viên Viên chạy đến nên tạm gác việc này xuống dưới. Lúc này thấy Sở Mộng Văn vẻ mặt đáng thương chờ mong nhìn mình, Tiết U Nhiễm áy náy chút. Cũng may hôm nay Sở Lăng Húc ra cửa, nàng có rất nhiều thời gian biết suy nghĩ bây giờ của Sở Mộng Văn.

      “Đại tẩu, ta muốn gả.” Sở Mộng Văn khóc hồng hai mắt, nức nở .

      càn gì vậy? Nào có nữ nhi nhà nào gả?” Tiết U Nhiễm nghe vậy khẽ trách mắng. dღđ。l。qღđ

      “Nhưng là.... Ta muốn gả cho người biết.” Sở Mộng Văn cúi đầu, rất ủy khuất.

      biết? Yên tâm, nãi nãi và nương nhất định chọn cẩn thận. Người nọ tất nhiên quá kém. Nếu vừa lòng, chính muội tự chọn cũng có gì là thể.” Nghe được Sở Mộng Văn chối từ, Tiết U Nhiễm dỗ dành. Tiểu nha đầu này, đến xin giúp đỡ cũng thành ra.

      “Ta...” Sở Mộng Văn do dự nửa ngày, cuối cùng giọng ra lời trong lòng, “Ta có người trong lòng rồi.”

      Cuối cùng cũng moi ra được, Tiết U Nhiễm thở phào nhõm. Cũng tiếp, chỉ cổ vũ nhìn Sở Mộng Văn.

      “Đại tẩu, tẩu có ý kiến về thân phận hay ?” Sở Mộng Văn bỗng nâng cao giọng, chờ đợi nhìn Tiết U Nhiễm.

      Nhịn xúc động muốn cười xuống, Tiết U Nhiễm nghiêm mặt : “Mộng Văn hình như quên bản Công chúa chính là gả cho Sở gia.”

      “Đúng nhỉ, cẩn thận quên mất.” Sở Mộng Văn ngượng ngùng cười cười, lập tức tiến đến bên tai Tiết U Nhiễm , “Nếu người trong lòng ta phải công tử nhà giàu cũng sao à?”

      “Sở gia còn thiếu bạc sao? Còn cần muội phải gả cho công tử nhà giàu đến trợ giúp chi phí trong nhà?” Tiết U Nhiễm càng muốn chỉ cần người đó tình đối tốt với muội, phải là công tử nhà giàu đại ca muội cũng đồng ý hơn. Ngẫm lại vẫn là thôi, chờ bản thân nha đầu kia tự thấy tốt hơn. Bị khí thế cường đại của Tiết U Nhiễm trấn trụ, lo lắng trong lòng Sở Mộng Văn lập tức tiêu tan, xấu hổ đỏ mặt : “Đại tẩu, ra người trong lòng ta là Sở Thạch ca ca.”

      “Sở Thạch? Mộng Văn thế nhưng thích cây cọc gỗ? Cọc gỗ rất chất phác, thú vị.” có trắc trở kiếp trước, Tiết U Nhiễm rất muốn biết Sở Mộng Văn còn quyết tâm như cũ hay .

      “Đại tẩu, cho tẩu Sở Thạch ca ca như vậy. Sở Thạch ca ca người tốt lắm, mang điểm tâm cho ta, còn có mua đồ chơi cho ta nữa. Tuy rằng thích chuyện, nhưng là tâm ý đối tốt với ta.” Nghe thấy Tiết U Nhiễm Sở Thạch là cọc gỗ, Sở Mộng Văn lập tức lớn tiếng biện giải.”

      “Nhưng là Sở Thạch mua điểm tâm cho đại tẩu, cũng mua đồ chơi . Sao đại tẩu có thể biết thế nào đây?” Tiết U Nhiễm buồn cười đùa Sở Mộng Văn.

      “Đại tẩu, tẩu còn như vậy, ta tức giận.” Sở Mộng Văn xong liền chuẩn bị đứng dậy rời .

      “Được được, đùa muội nữa. Việc này ta với đại ca muội. Chỉ có điều Sở Thạch bên kia, ta muốn nhìn thấy thành ý của .” Tiết U Nhiễm thu hồi tâm tình trêu đùa, nghiêm túc . Mộng Văn có thể chủ động với nàng là bởi vì tín nhiệm người đại tẩu này, cũng là thành ý của Mộng Văn. là chuyện của hai người, Sở Thạch tự nhiên cũng nên xuất ra thành ý mới được.

      “Thành ý?” Sở Mộng Văn có chút ý tứ của Tiết U Nhiễm.

      “Muội hiểu sao, muội truyền đạt lại nguyên thoại cho Sở Thạch là được rồi. biết nên làm thế nào.” Nếu Sở Thạch ngay cả những lời này cũng hiểu, đáng giá nàng ra tay trợ giúp. Sở Mộng Văn cái hiểu cái gật đầu, ra viện của Tiết U Nhiễm. Khiến Tiết U Nhiễm ngoài ý muốn chính là, nàng cư nhiên nhìn thấy thành ý của Sở Thạch nhanh như vậy. Màn đêm buông xuống, lúc Sở Lăng Húc trở về sắc mặt có chút ngưng trọng. Thấy sắc mặt của Sở Lăng Húc, Tiết U Nhiễm bỗng cảm thấy nàng hình như nghĩ chuyện tình có chút đơn giản.

      “Sở Thạch với ta, muốn cưới Mộng Văn.” mặt Sở Lăng Húc nhìn ra đồng ý, cũng nhìn ra phản đối.

      “Ừ, thiếp biết. Mộng Văn cũng với thiếp, nàng muốn gả cho Sở Thạch.” Tiết U Nhiễm giọng điệu bình tĩnh, giống như nàng đói bụng.

      “Ta đồng ý.” Trong lòng hiểu Mộng Văn tất nhiên cũng có ý với Sở Thạch, bằng Sở Thạch tự ý tìm đến . Nhưng khi chân chính nghe được Mộng Văn đến tìm U Nhiễm, Sở Lăng Húc vẫn nổi giận.

      “Vì sao đồng ý? Sở Thạch tính tình ổn trọng, làm người tin cậy. Cùng Mộng Văn ở chung nhiều năm như vậy, luôn đều là cẩn thận che chở. Quan trọng nhất là Mộng Văn cũng có ý này, thiếp cảm thấy hai người bọn họ ở cùng nhau rất tốt.” Bởi vì biết kiếp trước hai người bọn họ chịu rất nhiều đau khổ, Tiết U Nhiễm dùng hết khả năng giúp bọn họ. đời này, nàng có được hạnh phúc, cho nên nàng hi vọng những người khác cũng được hạnh phúc.

      “Tóm lại được.” Sở Thạch là người như thế nào Sở Lăng Húc hơn ai hết. phủ nhân Sở Thạch người này, nhưng là muội muội của nên gả cho thiếu gia nhà giàu lo ăn mặc. có hắc ám, có máu tanh.

      “Sở ngốc tử, thiếp cảm thấy chàng rất kỳ quái. Vì sao được? Thiếp cảm thấy được.” Thấy Sở Lăng Húc thái độ kiên quyết, Tiết U Nhiễm cũng phát hỏa. ràng là đôi có tình, sao lại thể ở cùng nhau chứ? Nếu là ý kiến về thân phận, khỏi có chút thể lý. Sở Lăng Húc cũng giải thích với Tiết U Nhiễm, lập tức ra cửa. cần suy nghĩ kỹ càng, Sở Thạch và Mộng Văn, Mộng Văn và Sở Thạch... dღđ☆L☆qღđ

      Sở Lăng Húc thế nhưng bơ nàng, xoay người rời ? Tiết U Nhiễm mất hứng. để ý đến Sở Lăng Húc, lên giường ngủ.

      Bắt đầu từ ngày hôm sau, khí giữa Sở Lăng Húc và Tiết U Nhiễm có chút thích hợp. Sở Lăng Húc vẫn quan tâm chăm sóc Tiết U Nhiễm như trước, cũng gì. Tiết U Nhiễm nghẹn đến bốc cháy, nên ăn ăn, nên ngủ liền ngủ, nhưng chỉ có trong lòng là thoải mái. Năm ngày sau, Tiết U Nhiễm thu thập này nọ mang theo Tư Nguyệt và Tề Phong trở về phủ Tiết Vương. Trước khi để lại cho Sở Lăng Húc câu: “Nghĩ xong rồi lại đến đón thiếp.”

      Sở Lăng Húc yên lặng , thân mình cứng ngắc nhìn Tiết U Nhiễm rời . Liên quan đến hạnh phúc cả đời của Mộng Văn, thể để mặc. Khi Sở nãi nãi và Sở phu nhân biết được chuyện này, Tiết U Nhiễm ra khỏi cửa lớn Sở gia.

      “Sở Lăng Húc, cháu có ý gì? Bây giờ U Nhiễm là người có thai, cháu thế nhưng làm con bé tức đến về nhà mẹ đẻ? Lập tức đuổi theo dẫn người trở về cho ta.” Sở nãi nãi giận kiềm được quát.

      “Húc nhi, sao lại thế này? Ngàn dặn vạn dặn, cẩn thận chăm sóc U Nhiễm. Mọi chuyện đều phải nhường nhịn, ngàn vạn thể cùng U Nhiễm tức giận. Con là đứa hiểu chuyện, sao vẫn làm U Nhiễm tức giận rời chứ?” Sở phu nhân cũng là vẻ mặt sốt ruột. Trong bụng Tiết U Nhiễm chính là tôn tử của Sở gia bọn họ. Vạn nhất xảy ra chuyện gì, nàng tìm ai đây?
      Last edited by a moderator: 9/4/15
      tart_trung, milktruyenky, hoadaoanh10 others thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 71.

      Editor: Linh.

      Nghe Sở nãi nãi và Sở phu nhân ngươi câu ta câu quở trách, gương mặt tuấn tú của Sở Lăng Húc sa sầm, nhếch môi, ngồi yên nhúc nhích. Nếu nãi nãi và nương biết Mộng Văn và Sở Thạch... Sở gia sợ là muốn ầm ĩ ngất trời. U U tạm thời rời mấy ngày cũng tốt, như vậy có thể dốc toàn bộ tinh thần xử lí chuyện Mộng Văn và Sở Thạch.

      “Tự giải quyết cho tốt !” Thấy Sở Lăng Húc mặt lạnh chuyện, Sở nãi nãi và Sở phu nhân liên tục thở dài, bất đắc dĩ rời . Vừa đến phủ Tiết Vương, Tiết U Nhiễm liền tập tức trở về Quận chúa các của mình. thoáng sau, Tiết Kỳ Văn và Tần Thiên Ngọc nghe được tin chạy qua.

      “U Nhiễm, sao êm đẹp muội lại về đây?” U Nhiễm hình như tức giận, Tiết Kỳ Văn kinh ngạc hỏi. Sở Lăng Húc coi U Nhiễm như trân bảo sủng ái, còn có thể chọc giận nàng?

      “Phủ Tiết Vương là nhà ta, ta trở về thăm chút có gì kỳ lạ sao?” Để ly trà trong tay xuống, Tiết U Nhiễm tức giận trả lời.

      “Phu quân muội đâu? Sao cùng muội đến?” Thấy Tiết U Nhiễm , Tiết Kỳ Văn đổi phương pháp khác hỏi.

      “Đừng nhắc đến với ta!” Sau khi giận dữ gầm lên, Tiết U Nhiễm đánh giá Tiết Kỳ Văn từ xuống dưới cảm thán , “Cùng là ca ca, sao lại khác biệt lớn như vậy đây?”

      “U Nhiễm, muội đây là khen ca ca à?” Con ngươi sáng lên, Tiết Kỳ Văn xác định hỏi.

      “Ca, lúc ta muốn gả cho Sở Lăng Húc, sao huynh lại sảng khoái đáp ứng vậy?” Trực tiếp xem câu hỏi của Tiết Kỳ Văn, Tiết U Nhiễm đột nhiên hỏi ra câu như vậy.

      “Muội gả cũng gả rồi, đứa cũng có, bây giờ mới hối hận có phải là có chút chậm hay ? Hoàng thượng ban hôn hình như thể hòa ly, nương tử nàng đúng ?” Tiết Kỳ Văn vừa chế nhạo Tiết U Nhiễm, vừa quay đầu hỏi Tần Thiên Ngọc bên cạnh.

      Cho Tiết Kỳ Văn cái xem thường, Tần Thiên Ngọc nhìn về phía Tiết U Nhiễm: “Bởi vì tiểu thư Sở gia?”

      “Đại tẩu, ngài quá minh rồi. Giống như người nào đó, đúng là đần độn.” Tiết U Nhiễm lập tức cho Tần Thiên Ngọc cái tươi cười, lúc chống lại Tiết Kỳ Văn lập tức chuyển sang khinh bỉ. Tiết Kỳ Văn làm như phát ánh mắt của Tiết U Nhiễm, tư thế ngay ngắn chăm chú hỏi: “Sao lại thế này? Sở Mộng Văn và việc muội trở về có quan hệ gì?”

      Tiết U Nhiễm tiếp tục thừa nước đục thả câu, trực tiếp ra chuyện tình của Sở Mộng Văn và Sở Thạch. Ca ca nhà mình phải người ngoài, có thể giúp nàng ra chủ ý. Trưởng công chúa người đại tẩu này cũng phải người nhiều, Tiết U Nhiễm đối chuyện này cực kỳ yên tâm.

      “Chính là vì chuyện này mà muội tức giận trở về nhà mẹ đẻ?” Chẳng lẽ nữ nhân có thai đều cố tình gây như vậy? Tiết Kỳ Văn vô cùng hoài nghi Tiết U Nhiễm đừa giỡn tiểu tính tình. Đôi khi, Tiết Kỳ Văn dồng tình với Sở Lăng Húc. Nếu U Nhiễm phải muội muội , khẳng định chút do dự đứng bên phía Sở Lăng Húc.

      “Huynh đây là thái độ gì? cho là đúng? Hạnh phúc cả đời Mộng Văn, Sở ngốc tử thế nhưng coi ra gì. Đây còn quá đáng sao?” Rất bất mãn với phản ứng của Tiết Kỳ Văn, Tiết U Nhiễm giận .

      “U Nhiễm, Sở Thạch cũng chỉ là hạ nhân Sở gia. Sở Lăng Húc phản đối muội muội gả cho hạ nhân nhà mình có cái gì đúng? Sở Mộng Văn thiên kim đại tiểu thư nũng nịu, cho dù tìm thiếu gia gia tài bạc vạn, cũng nên tìm công tử công thành danh toại chứ? Giống Triệu Thụy sai, Trịnh Khải cũng được. Nếu , muội hỏi tiểu thư Sở gia, vài công tử quan gia trong tay ca ca đều rất tốt...” Tiết Kỳ Văn giải thích xong, liền bắt đầu giới thiệu huynh đệ của mình.

      “Câm miệng! Ta muốn chuyện với huynh. Triệu đại ca, Trịnh đại ca dù tốt, cũng phải người trong lòng Mộng Văn có được hay ? chuyện này với huynh quả là đàn gảy tai trâu, phí lời.” Huynh trưởng đại nhân nhà mình ràng là quấy rối, Tiết U Nhiễm hất mặt thèm để ý đến Tiết Kỳ Văn.

      “Được, ta , để đại tẩu với muội.” Thấy U Nhiễm tức giận, Tiết Kỳ Văn thức thời ngậm miệng lại, cho Tần Thiên Ngọc ánh mắt ‘nàng đến trấn an’. sớm nghe nữ tử mang thai dễ nóng giận, hôm nay xem ra quả thực như thế. Nhìn nhìn Tiết U Nhiễm vẻ mặt tức giận, rồi lại nhìn Tiết Kỳ Văn vẻ mặt xin nhờ, Tần Thiên Ngọc mở miệng : “Dù có muôn vàn phú quý, cũng khó được tình lang.”

      Giọng lạnh lạnh của Tần Thiên Ngọc thấm vào ruột gan, nháy mắt dập tắt lửa giận trong lòng Tiết U Nhiễm. Nghe được lời của Tần Thiên Ngọc, Tiết U nhiễm giống như tìm được tỷ muội tri , vui vẻ : “Đúng vậy đúng vậy, đại tẩu rất đúng.”

      “U Nhiễm, muội là người có thai, phải tránh cảm xúc dao động quá lớn.” Tần Thiên Ngọc đến bên người Tiết U Nhiễm ngồi xuống, rót cho Tiết U Nhiễm ly trà.

      biết, ta chú ý.” Tiết U Nhiễm gật gật đầu, ngoan ngoãn nhấp ngụm trà . Thấy tình cảnh này, Tiết Kỳ Văn xem thế là đủ rồi. nghĩ tới nương tử nhà mình câu đầu tiên làm U Nhiễm bình tĩnh lại, là lợi hại.

      “Hôn nhân đại , lệnh của cha mẹ, lời của mai mối. Tiểu thư Sở gia cha mẹ đều khỏe mạnh, hôn của nàng phải do người làm đại tẩu như muội can thiệp. Hữu tình lang quả khó có được, nhưng lệnh của cha mẹ thể theo. ra Sở đương gia băn khoăn gì trong lòng muội cũng biết. Tiểu thư Sở gia được chiều chuộng từ , thân là đại ca đương nhiên muốn muội muội chịu khổ. Sở Thạch kia tính tình dù tốt, nhưng cũng có biện pháp cho tiểu thư Sở gia cuộc sống an ổn.” Tần Thiên Ngọc rất ít cùng người khác tâm , chỉ có điều U Nhiễm bất đồng. U Nhiễm là muội muội của Kỳ Văn, tự nhiên cũng là muội muội của nàng.

      “Đại tẩu sai. Chính là bởi vì ta biết băn khoăn của Sở ngốc tử, cho nên ta mới tranh cãi với , cũng có cùng chơi xấu. Nhưng ta vẫn cảm thấy Mộng Văn và Sở Thạch rất khó có được. Sở gia lại thiếu bạc. Chỉ cần Sở Thạch ở rể, Mộng Văn vẫn có thể ở Sở gia, có thể lo ăn mặc như trước mà!” Lời của Tần Thiên Ngọc Tiết U Nhiễm phản đối, chính là nàng cho rằng vẫn có đường sống quay về.

      “Ở rể về sau làm sao bây giờ? Bây giờ Sở Thạch là thuộc hạ của đương gia Sở gia, sau khi ở rể chính là con rể Sở gia. Tiếp tục làm thuộc hạ là được, nhúng tay vào sản nghiệp Sở gia sợ là cũng có khả năng. Ít nhất trưởng bối Sở gia đồng ý, dù sao Sở gia còn có ba vị công tử. cách khác, sau khi Sở Thạch làm rể chỉ có thể ở Sở gia bị người dưỡng. Muội cảm thấy có thể như vậy sao?” Tần Thiên Ngọc giọng điệu nhàn nhạt, trực tiếp đánh trúng tâm.

      “Đây...” Tiết U Nhiễm sửng sốt. Nàng chỉ nghĩ đến miễn cực khổ khi Sở Mộng Văn và Sở Thạch bỏ trốn, lại quên ở rể cũng đơn giản như vậy. Sở Mộng Văn phải con , còn có ba vị ca ca, hơn nữa đều phải vật trong ao. Ba vị trưởng bối Sở gia hoàn toàn có khả năng mặc cho người ngoài nhúng tay vào sản nghiệp Sở gia. Huống chi tính tình của Sở Thạch cũng thích hợp với thương trường ngươi lừa ta gạt, và Mộng Văn về sau nên làm cái gì bây giờ?

      “U Nhiễm, muội rốt cuộc có hỏi phu quân mình nghĩ như thế nào hay ?” Tiết Kỳ Văn tin Sở Lăng Húc có ý kiến thân phận, trong đó tất phải có nguyên do khác.

      .” Nhắc đến Sở ngốc tử, Tiết U Nhiễm liền tức giận. Sở ngốc tử thế nhưng cho nàng đến cùng là nghĩ cái gì.

      khẳng định là có suy tính của . Muội đó, là quá tùy hứng rồi. Ta cần phải đưa muội về Sở gia.” Lúc này Tiết Kỳ Văn triệt để đứng bên phía Sở Lăng Húc. Cáu kỉnh về nhà mẹ đẻ, nương tử nhà ngàn vạn lần đừng học như vậy. Hoàng cung cũng phải nơi muốn đón người là có thể đón trở về.

      cần. đến đón ta, ra trở về.” Đối Sở Lăng Húc, Tiết U Nhiễm có vốn để bốc đồng.

      “Được. Ta lập tức phái người báo Sở Lăng Húc tự mình đến đón muội.” Tận lực tăng thêm hai chữ ‘tự mình’, Tiết Kỳ Văn biết nghe lời phải.

      “Ca, sao huynh lại như vậy chứ?” Tiết U Nhiễm bất mãn trừng mắt nhìn Tiết Kỳ Văn. Nàng lại bị ca ca nhà mình ghét bỏ rồi à?

      “U Nhiễm, đừng nghe ca ca muội. trở lại, liền an tâm ở nhà mấy ngày. Mấy ngày trước mẫu phi còn nhắc đến muội. Chuyện tiểu thư Sở gia lát sau lại .” Tần Thiên Ngọc cũng trừng Tiết Kỳ Văn cái, giọng trấn an Tiết U Nhiễm. Chỉ cần Sở gia bỏ được Sở Mộng Văn chịu khổ, gả cho Sở Thạch cũng phải có khả năng. Chính là việc này, U Nhiễm vẫn nên nhúng tay vào tốt hơn, để tránh sau này bị người oán trách.

      “Được, ta nghe đại tẩu.” Tiết U Nhiễm biết Sở ngốc tử hại Mộng Văn, khẳng định phải suy tính kĩ hơn. Sở dĩ nàng về phủ Tiết Vương cũng chỉ là muốn Sở ngốc tử yên lặng tỉ mỉ ngẫm lại nên giải quyết chuyện này thế nào. Nếu nàng ở bên cạnh, dù nhiều hoặc ít cũng quấy nhiễu đến quyết định của Sở ngốc tử. Nàng hi vọng vì việc này mà giữa hai người sinh ra ngăn cách, cho nên nàng tạm thời rời . Nàng tin tưởng Sở ngốc tử cũng hiểu ý nghĩ của nàng, cho nên mới ngăn cản nàng trở về phủ Tiết Vương.

      Tiết Kỳ Văn vốn cũng chỉ như vậy, phải muốn muội muội mình chạy lấy người. Thấy nương tử và muội muội nhanh như vậy đứng cùng chiến tuyến, trong mắt tràn đầy đắc ý. Tuy rằng giặc nhân chính là bản thân mình, nhưng giả trang mặt đen cực kỳ thành công. U Nhiễm và Thiên Ngọc có thể thân cận ở chung, với quan trọng hơn.

      Khi Tiết U Nhiễm và Tần Thiên Ngọc thỉnh an Tiết Vương phi, chỉ nàng nhớ mẫu phi chứ ra cái gì khác. Tiết Vương phi trách cứ câu hồ nháo, nhưng cũng ngầm đồng ý với hành động của Tiết U Nhiễm. Bởi vì Tiết U Nhiễm có thai, Tần Thiên Ngọc phân phó Tôn ma ma bảo đầu bếp tùy thời đều chuẩn bị đồ ăn. Lần phòng bị này, ngược lại vác ra phiền toái. Ngày thứ ba sau khi Tiết U Nhiễm trở về phủ Tiết Vương, tỳ nữ bên người Tiết Nhị phu nhân vì đĩa điểm tâm mà chống lại tiểu nha hoàn Tôn ma ma phái .

      tình là như vậy. nhiều ngày nay Tiết nhị phu nhân cảm thấy thân mình có chút khỏe, bữa trưa chỉ ăn có vài miếng liền để người hầu bưng xuống. Buổi chiều, Tiết Nhị phu nhân ngoài ý muốn đói bụng. Vì thế, Tiết nhị phu nhân liền sai tỳ nữ bên người phòng bếp
      tìm ít thức ăn trở về. Chuyện cũng đúng dịp. Lúc đó, Tiết U Nhiễm và Tần Thiên Ngọc ngồi chơi ở hậu hoa viên. Tôn ma ma ra hậu hoa viên liền tùy tay chỉ tiểu nha hoàn phủ Tiết Vương đến phòng bếp bưng điểm tâm sớm chuẩn bị xong lên. Tiểu nha hoàn vừa vào phủ Tiết Vương đến hai ngày, liên tục xưng vâng sau đó trực tiếp chạy đến nhà bếp. Tiếp đó, tiểu nha hoàn Tôn ma ma phái vừa bưng điểm tâm lên tay liền đụng phải tỳ nữ bên người kiếm thức án ở phía trước. Thân là tâm phúc của Tiết Nhị phu nhân, tỳ nữ bên người mặc dù tính là đại nhân vật nào, nhưng mạnh hơn tiểu nha hoàn mới vào phủ rất nhiều. Sau khi liên tục hỏi tiểu nha hoàn bưng điểm tâm cho ai lại thủy chung chiếm được câu trả lời thuyết phục, tỳ nữ bên người cực kỳ kiêu ngạo đoạt lấy điểm tâm. Tiểu nha hoàn là người thẳng tính. Thấy có người mạnh mẽ chiếm đoạt, liền cản lại tỳ nữ bên người, cầu nàng ta cùng đến giải thích với ma ma.

      “Ma ma, vị ma ma nào?” Tỳ nữ bên người coi như có tâm nhãn, khiêm tốn thỉnh giáo. Tiểu nha hoàn nghẹn lời. Nàng vừa đến vương phủ tới hai ngày, biết vị ma ma kia. Nàng chỉ biết điểm tâm là muốn đưa đến cho hậu hoa viên, lại biết là đưa cho ai.

      trả lời được? phải là ngươi muốn ăn vụng đấy chứ?” Ma ma trog phủ có mấy người, tiểu nha hoàn này lại ấp úng, tỳ nữ bên người lập tức sinh nghi. Nghe nhân gia nhà giàu bị người oan uổng, hạ nhân bị loạn côn đánh chết rất nhiều, tiểu nha hoàn vừa nghe lời này lập tức bị dọa khóc. Vừa khóc đúng là có tội, tỳ nữ bên người còn chưa kịp phát giận, Tiết nhị phu nhân chờ lâu kịp và Vu ma ma giữa đường gặp được cùng nhau đến phòng bếp. Nghe là do tiểu nha hoàn chậm trễ thời gian, Tiết Nhị phu nhân bụng đói kêu vang nổi trận lôi đình, trực tiếp sai người kéo tiểu nha hoàn bị đặt ghế bắt đầu than trời khóc đất. Nàng ta chỉ nghe lời lấy điểm tâm, vì sao chỉ lấy cũng bị đánh chứ?

      “Chặn miệng nàng ta lại, đừng để nàng ta làm nhục lỗ tai Nhị phu nhân.” Người đến phòng bếp đều là người hạ đẳng (thấp hèn), Vu ma ma ở phủ Tiết Vương cũng coi như có chút mặt mũi, chống nạnh ra lệnh.

      “Đây là có chuyện gì?” Tiểu nha hoàn than trời khóc đất, trời trả lời, nhưng lại kêu được Tôn ma ma lại đây.

      “Tiểu nha hoàn này trộm điểm tâm trong phòng bếp, thiếu giáo huấn.” Nhìn thấy Tôn ma ma, trong lòng Vu ma ma có chút rụt rè, vội vàng viện cớ lấy lệ cho qua. Những lời này đúng là khéo, trộm điểm tâm và lấy điểm tâm há có thể nhập làm ? Tôn ma ma híp mắt tinh tế xem xét tiểu nha hoàn, lúc lâu sau mới : “Tiểu nha hoàn này là người của Trưởng công chúa. Điểm tâm là Trưởng công chúa sai phòng bếp chuẩn bị cho An Ninh công chúa.”

      Tiết Nhị phu nhân vốn đứng thảnh thơi ở bên ăn điểm tâm lập tức bị nghẹn, điểm tâm trong tay đồng loạt rơi xuống đất. Thâm mâm sứ rơi xuống đất thanh thúy dễ nghe, tầm mắt mọi người ‘xoẹt’ cái nhìn qua. Vu ma ma đương trường há hốc mồm. Vừa rồi hình như bà ta lời nên , chẳng biết có được lặp lại lần hay ? Nhìn mâm sứ bị rơi chia năm xẻ bảy, trong lòng Tôn ma ma cười lạnh thôi. Đánh chó phải nhìn mặt chủ. Chỉ là mâm điểm tâm, thế nhưng dẫn tới Nhị phu nhân thèm dãi, còn dẫn tới Vu ma ma ăn bừa bãi.

      Tôn ma ma sớm nhìn Tiết Nhị phu nhân và Vu ma ma vừa mắt tự nhiên từ bỏ ý đồ. Tiết Nhị phu nhân bà động được, nhưng Vu ma ma này bà hạ bút thành văn. Lần trước phát Vu ma ma đối với Vương phi đủ trung thành, hóa ra là người của Tiết Nhị phu nhân. đúng là trắng trợn táo bạo. Trong phòng bếp quả có chủ tử, nhưng cũng thể có tâm phúc của chủ tử. Nghe Vương ma ma bên người Vương phi trước kia Vu ma ma này còn hô to gọi với Ninh An công chúa. Nếu phải Ninh công chúa tốt bụng, nhớ kỹ bà ta hầu hạ Vương phi nhiều năm nên truy cứu, nếu vu ma ma sớm bị đuổi ra khỏi cửa.

      Tôn ma ma phải Ninh An công chúa. Bà lớn tuổi, ý niệm duy nhất của bà là trước khi xuống mồ giúp Trưởng công chúa dọn dẹp tất cả chướng ngại. Vì thế, Vu ma ma thành dê núi thế tội. Tiểu nha hoàn được người đỡ dậy từ ghế, Vu ma ma vốn là người ra lệnh lại bị kéo lên.

      Lời của tác giả: Muốn cho Trưởng công chúa và U U liên lạc tình cảm, ngược lại kéo chậm chút, chương sau tiếp tục ngược, viết rất kích động, thêm cổ vũ!!!
      Last edited: 20/12/14
      tart_trung, milktruyenky, hoadaoanh12 others thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 72.


      Editor: Linh.


      Cũng trách Vu ma ma ngày thường chuyên thích ỷ thế ức hiếp người, dù sáng dù tối đều chọc vào lửa giận của mọi người. Đối với cơ hội báo thù ngàn năm mới có như vậy, người chấp trượng (người đánh) tất nhiên bỏ qua. Đại bản liên tiếp rơi xuống, dừng lại mông Vu ma ma, đánh cho Vu ma ma đau đến kêu cha gọi mẹ. Sắc mặt Tiết Nhị phu nhân trắng bệch, sợ đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Trong lòng run sợ nhìn Vu ma ma bị đánh, sợ tiếp theo đến lượt bà ta. Bà ta thế nhưng đoạt điểm tâm của Ninh An công chúa, còn xem kịch vui mặc cho Vu ma ma muốn đánh người của Trưởng công chúa? Lần này xong rồi…


      Điểm tâm bị Tiết Nhị phu nhân cướp , Tôn ma ma thể phân phó phòng bếp làm lại. có chuyện gì, Tôn ma ma chậm rì rì chuyển đến cái ghế ngồi xuống. Vừa yên lặng chờ điểm tâm làm tốt, vừa giám sát Vu ma ma bị đánh. Tiểu nha hoàn thức thời đứng phía sau Vu ma ma, mắt nhìn tim, dám nhúc nhích.


      “Nhị phu nhân, ngài điểm tâm này nên giải thích thế nào với hai vị công chúa đây? Ninh An công chúa vất vả lắm mới về phủ Tiết Vương chuyến, ở trong nhà mình cư nhiên còn bị người đoạt điểm tâm. Chuyện này...” Tôn ma ma vẻ mặt khó xử nhìn Tiết Nhị phu nhân, có chút ý vị hưng sư vấn tội nào. cũng hết, lại càng khiến người thêm phập phồng lo sợ.


      “Ta... Ta lập tức thỉnh tội với công chúa.” Thân hình Tiết Nhị phu nhân run run, thất kinh.


      “Nhị phu nhân chờ. Tạm thời được quấy nhiễu Ninh An công chúa, Nhị phu nhân vẫn nên trực tiếp thỉnh tội với Vương phi thôi!” Tôn ma ma cười ôn hòa, nhàng bâng quơ . Ninh An công chúa là người có thai, sao có thể bị người dài mắt này va chạm? mâm điểm tâm cũng đoạt, còn oan uổng tiểu nha hoàn có ân oán, lên được mặt bàn.


      “Vâng.” Tiết Nhị phu nhân đáp lại xong liền dẫn theo tỳ nữ bên người hoảng hốt rời .


      “Cũng chỉ như thế mà thôi! Nhìn , trước khi Nhị phu nhân nhìn cũng thèm nhìn ngươi cái.” Nhìn Vu ma ma kêu khàn cả giọng, Tôn ma ma vui sường khi người gặp họa cười nhạo cái. Dùng hết tia khí lực cuối cùng ngẩng đầu, nhìn bóng lưng tinh tế quay đầu lại của Nhị phu nhân, trong lòng Vu ma ma bi thương. Hóa ra, cho dù dùng tâm giúp nàng ta lót đường thế nào, nàng ta cũng cảm ơn. Nếu phải muốn giúp nàng ta trèo lên vị trí cao trong phủ Tiết Vương, bản thân bà ta cần gì phải phản bội Vương phi? Lúc trước nên nhất thời mềm lòng cho nàng ta vào phủ Tiết Vương, lại càng nên thừa dịp Vương gia say rượu mà đưa nàng ta qua. Chỉ là nuôi bạch nhãn lang quen, thế nhưng tiêu phí mất nhiều năm tâm huyết như vậy. Hà tất gì phải tự làm khổ mình?


      Thấy Vu ma ma ánh mắt phẫn nộ đau thương, Tôn ma ma tiếp tục hết. Chọn sai chủ tử là mệnh của mọi người, nhưng cũng tuyệt đối được phản bội chủ tử. Bây giờ bà ta có thể chân ngoài dài hơn chân trong phản bội Vương phi, đảm bảo được tương lai bà ta ngầm đùa giỡn tâm cơ đối phó Trưởng công chúa. lần bất trung, cả đời cần. Vu ma ma này, phải chèn ép triệt để. Cho nên, bản tử hôm nay nhất định phải đánh. Tiết Nhị phu nhân trực tiếp đến viện của Vương phi, mà là thẳng về viện của mình. Bà ta mới ngốc như vậy. Vương phi sớm chờ bắt nhược điểm của bà ta, bây giờ qua chẳng phải là chịu chết vô ích? Chỉ là mâm điểm tâm, Vu ma ma cũng bị đánh, bà ta cũng tin Tôn ma ma kia cáo trạng với Vương phi.


      “Nhị phu nhân, chúng ta viện....” Thấy phương hướng đúng, tỳ nữ bên người dè dặt nhắc nhở.


      cái gì mà ? Đều do ngươi chọc họa! Mắt ngươi bị mù rồi hả? Người của Trưởng công chúa cũng biết, nuôi ngươi có ích lợi gì?” Tiết Nhị phu nhân bỗng nhiên dừng bước lại, xoay người tát lên mặt tỳ nữ.


      “Nô tì biết sai.” Tỳ nữ bên người nghiêm chỉnh quỳ xuống đất.


      “Đứng lên, quỳ gối như vậy còn ra bộ dáng gì nữa?” Theo bản năng nhìn bốn phía xung quanh lần, Tiết Nhị phu nhân thấp giọng quát.


      “Vâng.” Tỳ nữ bên người dám nhiều, vội vàng đứng lên. Chỗ đầu gối bị dính chút bùn đất cũng dám phủi.


      Có câu là phúc phải họa, là họa tránh khỏi. Tiết Nhị phu nhân cho rằng bà ta thỉnh tội với Vương phi là có thể thiên hạ thái bình. Mà khi thấy Vương ma ma bên người Vương phi canh giữ bên ngoài tiểu viện của mình, bà ta mới chợt cảm thấy khó khăn hôm nay bà ta chạy khỏi.


      “Nhị phu nhân, mời !” Nhìn thấy Tiết Nhị phu nhân, Vương ma ma cung kính . Bà biết chuyện Tôn ma ma cho người đánh Vu ma ma, lại nghĩ rằng Nhị phu nhân thế nhưng ngu xuẩn cho rằng bà ta gặp Vương phi là có thể tô son trát phấn cho qua. Nếu có thể, Tiết Nhị phu nhân rất muốn nhìn thấy người trước mắt này. Nhưng mặc kệ bà ta muốn nhìn Vương ma ma thế nào, chỗ Vương phi bà ta nhất định phải chuyến. còn kế sách, chỉ phải mặc cho số phận.


      “Gặp qua Vương phi.” Theo Vương ma ma đến viện của Tiết Vương phi, vừa vào cửa thấy Tiết Vương phi ngồi chủ vị, giống như chờ từ lâu.


      “Muội muội đến đúng lúc. Nghe Trưởng công chúa đặc biệt chuẩn bị cho Ninh An công chúa đĩa điểm tâm lại bị muội muội đoạt , đây là vì sao?” Tiết Vương phi giọng điệu bằng phẳng, sắc mặt ôn hòa.


      “Thiếp thân biết đó là điểm tâm của Ninh An công chúa, thiếp thân biết sai rồi.” Biết chạy trời khỏi nắng, Tiết Nhị phu nhân tấm tức .


      “Đây vốn cũng phải chuyện lớn gì. Ninh An công chúa là nữ phi của bản phi, bản phi tiếng cũng có chuyện gì. Nhưng là, điểm tâm ấy là tâm ý của Trưởng công chúa. Muội muội hành động như vậy, chỉ sợ thỏa đáng lắm.” Tiết Vương phi tức giận, cũng quở trách, chính là lạnh nhạt nhìn Tiết Nhị phu nhân.


      “Thiếp thân phải lập tức chịu đòn nhận tội với Trưởng công chúa.” Tiết Nhị phu nhân muốn đối mặt với giọng điệu lành lạnh của Tiết Vương phi, vội vàng muốn rời .


      “Chịu đòn nhận tội? Cũng hẳn là thể. Vương ma ma, giúp Nhị phu nhân tìm cành mận gai đến.” Nghe được lời của Tiết Nhị phu nhân, Tiết Vương phi rất là tán thành.


      “Đợi chút. Vương phi, ngài tạm tha cho thiếp thân lần này ! Thiếp thân biết sai rồi...” Thấy Vương ma ma lên tiếng trả lời xuống, Tiết Nhị phu nhân vội vàng lên tiếng ngăn lại. Cắn chặt răng, Tiết Nhị phu nhân ‘phịch’ tiếng quỳ mặt đất, đau khổ cầu xin.


      “Muội muội làm cái gì vậy? Để hạ nhân thấy, còn ở trong lòng cười nhạo Nhị phu nhân muội? Mau mau đứng dậy.” Thân mình Tiết Vương phi ngồi vững vàng chủ vị, lên tiếng khuyên nhủ . Cho Vương phi quỳ xuống khiến hạ nhân cười, mang cành mận gai thỉnh tội càng làm người chê cười. Cân nhắc mãi, Tiết Nhị phu nhân định quỳ luôn đứng dậy. Bà ta cũng tin Vương phi để bà ta quỳ mãi.


      “Muội muội đây là cố ý làm cho bản Vương phi nhìn? cho rằng bản Vương phi dám để ngươi quỳ?” Thấy Tiết Nhị phu nhân định đứng dậy, Tiết Vương phi tăng thêm giọng điệu, mặt có giận dữ. Nhị phu nhân muốn xuống đài, cũng đừng trách bà khách khí.


      “Thiếp thân dám.” Tiết Nhị phu nhân quỳ rạp người xuống mặt đất, hết sức thành kính. Có bản lĩnh ngươi tiếp tục để ta quỳ gối , nhìn xem đến lúc đó ai mất mặt hơn? Nếu lời đồn đãi Vương phi phủ Tiết Vương có lòng độ lượng, trách móc nặng nề Nhị phu nhân phủ Tiết Vương ra, nhìn ngươi xử lý như thế nào.


      “Nếu muội muội biết lỗi, muốn lấy quỳ chuộc tội, vậy bản phi cũng ngăn cản nữa. Chỗ Trưởng cồn chúa, bản phi tự mình xin lỗi thay muội muội.” tiếp tục để ý đến Tiết Nhị phu nhân, Tiết Vương phi đứng lên, ung dung cao quý vào phòng trong. Ta cùng ngươi so đo, ngươi đúng là cho rằng ta trị được ngươi? Tiết Nhị phu nhân ngẩng đầu, ngạc nhìn nhìn bóng dáng Tiết Vương phi biến mắt ở trước mắt. Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy? Cái gì là lấy quỳ chuộc tội? Tội danh công khai như vậy chụp đầu bà ta, bà ta phải quỳ đến khi nào mới có thể xóa bỏ? Tiết Vương phi rời , nhưng hạ nhân trong phòng người cũng lui ra. Tiết Nhị phu nhân sững sờ nhìn hạ nhân vẻ mặt biểu cảm trong phòng, dám có chút buông lỏng, đàng hoàng tử tế tiếp tục quỳ. Trong lòng liên tục kêu khổ: tự nâng đá đập chân mình, quả là tự tìm tội chết. Sau khi biết điểm tâm bị Tiết Nhị phu nhân cướp , Tần Thiên Ngọc và Tiết U Nhiễm hai mặt nhìn nhau.


      “Đại tẩu, ta muốn ăn điểm tâm.”Gõ gõ bàn đá, Tiết U Nhiễm ai oán nhìn Tần Thiên Ngọc.


      “Ta phái người thúc giục, rất nhanh là được rồi.” Hai ngày qua, Tần Thiên Ngọc xem như cũng hiểu tính tình gió có mưa của Tiết U Nhiễm. Khó được Tiết U nhiễm chọc nàng phiền chán, Tần Thiên Ngọc là tình thích Tiết U Nhiễm. liên quan đến Tiết Kỳ Văn, chỉ bởi vì Tiết U Nhiễm có dáng vẻ kệch cỡm.


      cần. Điểm tâm của phòng bếp ăn ngon, ta muốn ăn điểm tâm của Khách Duyệt lâu.” Con mắt xoay chuyển, Tiết U Nhiễm vẻ mặt đáng thương .


      “Vậy ta lập tức phái người ra ngoài mua cho muội.” Tần Thiên Ngọc cũng ăn qua điểm tâm của Khách Duyệt lâu mấy lần, quả tệ.


      “Chờ bọn họ mua về đến rất lâu. Đại tẩu, người theo giúp ta ra ngoài ăn.” Lắc lắc tay Tần Thiên Ngọc, Tiết U Nhiễm chút khách khí làm nũng. Nàng sớm thăm dò tính tình của vị Trưởng công chúa này, điển hình của người ngoài lạnh trong nóng.


      “Chuyện này...” Nhìn bụng Tiết U Nhiễm, Tần Thiên Ngọc có chút chần chờ. Bên ngoài nhiều người, đụng chạm cũng tốt.


      “Khách Duyệt lâu lại xa, có việc gì. Ngồi mãi ở trong phủ rất buồn, coi như chúng ta ra ngoài giải sầu. Để Tư Nguyệt và Tề Phong cùng theo, đại tẩu cũng có thể dẫn theo vài vị ma ma. Như thế nào?” Tiết U Nhiễm vẻ mặt đau khổ, bám riết tha thuyết phục .


      “Được rồi! Vài vị ma ma đều mang theo, lại mang đội thị vệ.” Thấy Tiết U Nhiễm muốn . Tần Thiên Ngọc thỏa hiệp . Mang thêm những người này, đến bên ngoài cẩn thận chút, sớm về sớm là được.


      “Được.” Nghĩ có thể Khách Duyệt lâu, Tiết U Nhiễm vui vẻ gật đầu. Dụ dỗ Trưởng công chúa, mang hai đội thị vệ cũng sao. Trưởng công chúa vốn chuẩn bị phái người thông báo Tiết Vương phi tiếng, lại bị Tiết U Nhiễm ngăn lại. Nếu để mẫu phi biết nàng vác cái bụng to ra ngoài, còn có ý đồ bắt cóc đại tẩu. Đừng xuất phủ, cho dù là Quận chúa các cũng đừng nghĩ được bước ra bước. Trưởng công chúa bất đắc dĩ nhìn Tiết U Nhiễm, trịnh trọng : “Chỉ có thể hồ nháo lần này.”


      Tiết U Nhiễm liên tục gật đầu, giơ tay phải lên cam đoan : “Chỉ lần này, còn lần tới.”


      Cuối cùng, dưới mọi cách lấy lòng của Tiết U Nhiễm, Trưởng công chúa ngầm đồng ý. Tiết U Nhiễm tâm trạng tốt lôi kéo Tần Thiên Ngọc bước ra cửa chính của phủ Tiết Vương, khí phách hô to hôm nay nàng mời khách. Sau khi Tần Thiên Ngọc gả vào Tiết Vương phủ, Tiết Kỳ Văn có bồi nàng ra ngoài vài lần. Chính là sau này Tiết Kỳ Văn được Hoàng thượng tứ phong chức quan, vào triều đình rồi còn nhàn hạ như xưa. Tần Thiên Ngọc có hưng trí mình ra ngoài, hôm nay khó được bồi Tiết U Nhiễm ra ngoài. Tuyên thành, đường cái vẫn phồn hoa như trước, dòng người qua lại. Tần Thiên Ngọc và Tiết U Nhiễm được Tư Nguyệt và vài vị ma ma vây vào giữa, dè dặt cẩn trọng che chở Tiết U Nhiễm bị người qua đường chen lách.


      “Đại tẩu, cần khẩn trương như vậy. Còn có Tư Nguyệt và vài vị ma ma ở đây...” Tiết U Nhiễm an ủi nhưng sau khi nhìn đến hai người lôi lôi kéo kéo cách đó xa liền biến mất. Nếu như nàng nhìn lầm, nam tử tuấn tú bị nữ tử dây dưa ở bên đường đúng là Sở ngốc tử nhà nàng, sai ?


      “U Nhiễm, sao vậy?” Theo tầm mắt của Tiết U Nhiễm nhìn qua. vị nam tử mặc áo dài màu xanh nhạt né tránh dây dưa của nữ tử mặc áo trắng. Vì sao dây dưa, là bởi vì mặt vị nam tử kia lên kiên nhẫn, mà hành động nhào lên của nữ tử tú lệ lại quá mức gây chú ý.


      “Sở Lăng Húc!” Tiết U Nhiễm quát lạnh tiếng, làm kinh sợ đến người qua đường qua lại, cũng kinh sợ nam tử có ý muốn trốn tránh. Mắt thấy nữ tử sắp thành công bổ nhào vào người Sở Lăng Húc, Sở Bạch ở bên cạnh động tác nhanh chóng chắn phía trước chủ tử nhà mình, căm tức nhìn nữ tử áo trắng cao giọng hô: “Tiêu nương, xin tự trọng.”


      “Sở Bạch, ngươi tránh ra!” Quát lớn phải Tiêu Vũ Sắt bị ngăn lại, mà là Tiết U Nhiễm chậm rãi tới.


      “Tiêu Vũ Sắt, chủ tử nhà ta , mời ngươi cần tiếp tục dây dưa. Bằng , tự gánh lấy hậu quả.” Sở Bạch lạnh giọng cảnh cáo Tiêu Vũ Sắt đứng thẳng động, lại treo lên nụ cười nhìn về phía Tiết U Nhiễm, lễ độ cung kính hô: “Đại thiếu phu nhân.”
      milktruyenky, laula, trangtrongnuoc10 others thích bài này.

    5. milary

      milary Active Member

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      210
      Sắp có chuyện hay để xem :3 hóng chap sau của nàng nha :yoyo60::yoyo60:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :