1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ta là chính thê của chàng - Văn Nhất Nhất (Full 112c Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      gjo là lúc nàng dc hưởng hạnh phúc
      gieo nhân nào gặp quả nấy
      bornthisway011091 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 59.

      Editor: Linh

      Tiết U Nhiễm và Sở Mộng Văn tất nhiên là phải tìm Sở Lăng Húc. Khi Tiết U Nhiễm và Sở Mộng Văn chọn xong lễ vật trở lại Sở gia, Tiết U Nhiễm rốt cuộc gặp được Tiền Viên Viên lần thứ hai. Nhìn mỹ nhân kiều ngồi trong đại sảnh Sở gia, mặt Tiết U Nhiễm ra nụ cười khách sáo nhưng cũng mất lễ nghi. Nên đối mặt luôn luôn phải đối mặt, lùi bước phải là tác phong của Tiết U Nhiễm nàng. Mặc kệ là Tiền Viên Viên hay là Bạch Tuyết Lan, đời này, người thua tuyết đối phải là nàng.

      “U Nhiễm trở lại? Tới, đây là tiểu thư Tiền gia, khuê danh là Viên Viên, là biểu muội bà con xa của Húc tiểu tử.” Thấy Tiết U Nhiễm tới, Sở nãi nãi nhiệt tình giới thiệu . Người bà con xa này mặc dù rất xa, nhưng tốt xấu gì cũng coi như là có quan hệ họ hàng.

      “Viên Viên gặp qua Đại biểu tẩu.” Giọng dễ nghe như hoàng truyền tới, Tiền Viên Viên đứng lên đối Tiết U Nhiễm thi lễ, rất có phong phạm của tiểu thư khuê các.

      “Biểu muội cần đa lễ.” Đứng trước mặt tình địch từng đấu đến ngươi sống ta chết, trong lòng Tiết U Nhiễm ngũ vị tạp trần. Tiền Viên Viên xuất , Bạch Tuyết Lan còn có thể xa sao?

      “U Nhiễm, Viên Viên muốn ở trong phủ mấy ngày. Hai con tuổi tác xấp xỉ, đừng ngại thân cận nhiều hơn.” Kéo tay Tiết U Nhiễm qua, Sở phu nhân cười .

      “Vâng, Tiết U Nhiễm gật gật đầu. Cho dù trong lòng thích vị biểu muội này nữa, nàng cũng biểu lộ ra ngoài mặt.

      “Đại biểu tẩu, Viên Viên làm phiền.” Mắt thấy Tiết U Nhiễm rất dễ chuyện, Tiền Viên Viên lại cúi người thi lễ. Tháng trước nàng xuất môn, đến Tuyên thành mới biết Đại biểu ca đón dâu. Nghe Đại biểu ca thú chính là công chúa cho chính Hoàng thượng phong, nghĩ tới thế nhưng lại là quả hồng mềm.

      Tiết U Nhiễm có từ chối, mang theo nụ cười nhận lấy cái lễ này. Tuy thi lễ nhiều người khác cũng cảm thấy kì quái, chỉ có điều biểu của Tiền Viên Viên này dường như là cố ý nhằm vào nàng. Cho dù là làm phiền, cũng nên với Sở nãi nãi cùng Sở phu nhân. Đối nàng hành lễ? Dường như có chút thỏa đáng.

      là vì Tiền gia biểu muội đón gió tẩy trần, đêm đó Sở gia bố trí tiệc rượu . Mọi người đối với Tiền Viên Viên coi như nhiệt tình, trong bữa tiệc cũng là hòa thuận vui vẻ. Tiền Viên Viên tình tình uyển chuyển hàm xúc, lại cực kì am hiểu chuyện. Sau tiệc rượu đó, mọi người trong Sở gia bị nàng ta dỗ đến ngoan ngoãn.

      “U U?” Giữ chặt Tiết U Nhiễm ở phía trước, vẻ mặt Sở Lăng Húc lộ vẻ nghi hoặc. U U hình như tức giận... ✶ ✴ ❄ ❉

      Mặc cho Sở Lăng Húc lôi kéo, Tiết U Nhiễm có chút thất thần. Cho dù với chính mình rằng cần để ý, nhưng lại vẫn có biện pháp làm được tâm bình khí hòa. Chung quy là quên được, quên được năm lục đục với nhau, quên được năm coi nhau như người xa lạ.

      “Vì sao tức giận?” Bình tĩnh nhìn Tiết U Nhiễm, Sở Lăng Húc trầm giọng hỏi. thích loại cảm giác vô lực cái gì cũng biết này. Biết U U tức giận, lại biết vì sao nàng tức giận.

      “Sở ngốc tử, chàng cách biểu muội này xa chút cho thiếp. Nếu để thiếp phát ra chàng dám hái hoa ngắt cỏ, chàng có biết là hậu quả gì.” Những chuyện từng xảy ra nàng có biện pháp với Sở Lăng Húc, chỉ đành phải căm hận uy hiếp .

      Biểu muội? Sở Lăng Húc cảm thấy oan uổng. Từ lúc vào cửa nhìn thấy vị biểu muội kia đến khi theo U U rời tiệc, cùng biểu muội Tiền gia chuyện vượt quá ba câu. Ở đâu ra hái hoa ngắt cỏ như lời nàng vừa ?

      Thấy Sở Lăng Húc vẻ mặt mờ mịt, Tiết U Nhiễm cúi đầu, thẳng thắn : “Thiếp thích nàng ta.”

      “Được.” Tiết U Nhiễm vừa dứt lời, giọng của Sở Lăng Húc lập tức vang lên. Về sau nhìn thấy vị biểu muội kia, tránh chút là được.

      Tiết U Nhiễm lập tức ngẩng đầu, dám tin nhìn Sở Lăng Húc: “Chàng biết là thiếp cố tình gây sao?”

      “Chỉ cần U U thích là được.” Sở Lăng Húc vẻ mặt bình tĩnh, giọng điệu ôn hòa mà kiên định. U U là ông trời ban ân cho , nguyện ý theo nàng, sủng nàng.

      “Sở ngốc tử, chàng làm ta hư.” Mũi đột nhiên có chút chua xót, cổ họng Tiết U Nhiễm cũng bắt đầu có vị chát. ✶ ✴ ❄ ❉

      “Nàng là nương tử của ta, ta sủng nàng sủng ai? Chỉ có điều, nàng về sau được mình sinh hờn dỗi. Có chuyện gì trực tiếp cho ta biết, có được hay ?” Chỉ cần U U nguyện ý ra, ngại làm U U hư. Cho dù nàng có hư, cũng vẫn là U U của .

      “Trở về phòng.” Nghe thấy câu của Sở Lăng Húc, Tiết U Nhiễm quay đầu liền . Tiếp tục đứng ở đây, nàng nhịn được mà khóc ra. Nàng mới cần dọa người, cho dù là cảm động cũng cần phải trở về phòng rồi lại cảm động.

      Mắt sắc nhìn thấy hốc mắt U U đỏ hoe, Sở Lăng Húc bị bỏ lại phía sau chút suy nghĩ, trực tiếp đuổi theo.

      Sáng sớm ngày hôm sau, thấy biểu muội Tiền gia ngồi ở trong phòng đùa Sở nãi nãi và Sở phu nhân cười đến thoải mái, Tiết U Nhiễm tới thỉnh an dừng bước lại. Nàng am hiểu dỗ người, cũng am hiểu nịnh bợ người. Vô luận là Sở nãi nãi hay vẫn là Sở phu nhân, nàng vẫn luôn yên lặng ngồi ở bên, lắng nghe mọi người chuyện. Náo nhiệt và thoải mái như trước mắt là chưa từng có, cũng là điều nàng có biện pháp làm được.

      “Đại tẩu, sao tẩu lại vào?” Từ xa thấy Đại tẩu nhà mình đứng ở ngoài cửa, Sở Mộng Văn cảm thấy kì quái. Nhìn nhìn lại tình cảnh trong phòng, trong lòng Sở Mộng Văn có chút hờn giận. Mỗi ngày vào thời gian này Đại tẩu đều vội tới thỉnh an nãi nãi cùng nương, hôm nay dường như lại bị người khác đoạt trước. Mà cái người khác này, lại vẫn là người ngoài cũng chỉ mới đến Sở gia có ngày.

      “Ta cũng là vừa mới tới, cùng vào?” Sắc mặt Tiết U Nhiễm khôi phục bình thường.

      “Dạ. Đại tẩu phải giúp muội.” Kéo cánh tay của Tiết U Nhiễm, Sở Mộng Văn lấy lòng . Nãi nãi và nương mỗi lần thấy nàng đều rất nhiều, có Đại tẩu ở còn có thể giúp nàng chuyện.

      “Nãi nãi và nương cũng là vì muốn tốt cho muội.” Trưởng bối căn dặn cùng cằn nhằn luôn luôn ngại phiền toái, Tiết U Nhiễm cảm động lây. Nhớ ngày đó, nàng cũng là như vậy. So với Sở nãi nãi và Sở phu nhân, mẫu phi nhà mình chắc chắn ngại nhường chút.

      “Muội biết, chỉ là nghe nhiều thôi!” Sở Mộng Văn vẻ mặt nhăn nhó, ủy khuất .

      “Được, Đại tẩu tận lực.” Buồn cười chỉ chỉ trán Sở Mộng Văn, Tiết U Nhiễm đồng ý.

      “Muội chỉ biết Đại tẩu tốt nhất.” Sở Mộng Văn càng ngày càng cảm thấy Đại ca thú về người Đại tẩu này là quá đúng, người nào cũng bằng.

      “Hai nha đầu các con đứng ở ngoài cửa cái gì đó? Đến đây rồi sao lại tiến vào?” Nghe thấy tiếng hoan hô của Sở Mộng Văn, Sở phu nhân nhìn về phía ngoài cửa hô lên.

      ‘Đến đây đến đây. Đây phải là thấy nãi nãi và nương cùng biểu tỷ chuyện, đại tẩu và con ngại quấy rầy thôi!” Sở Mộng Văn vừa , vừa lôi kéo Tiết U Nhiễm vào.

      “Chỉ có con mới tìm cớ. U Nhiễm, qua đây ngồi.” Ở trong lòng Sở nãi nãi, người việc tốt nhường ai như Tiết U Nhiễm xếp thứ nhất. Vị công chúa nhu thuận hề kiêu ngạo này quả là phúc khí của Sở gia, cẩn thận cung ứng tuyệt đối là đúng.

      “Nãi nãi, nương.” Bỏ qua Tiền Viên Viên ở bên, Tiết U Nhiễm mở miệng kêu lên.

      “Biểu tẩu sớm.” Có số người phải ngươi muốn nhìn thấy nhìn thấy, ví dụ như Tiền Viên Viên tự động tiến lên chào hỏi.

      “Biểu muội cũng sớm.” Tiết U Nhiễm gật gật đầu. ❀ ✿

      “Kỳ tính là sớm. Viên Viên đều bồi nãi nãi và chuyện hồi lâu rồi.” Tiền Viên Viên cầm lấy khăn tay che miệng, cười rụt rè. Công chúa vội tới thỉnh an bà bà? Xem ra, cũng chỉ là như vậy.

      “Quả tính là sớm. U Nhiễm hầu hạ phu quân ăn xong bữa sáng lại tiễn phu quân xuất môn, chẫm trễ chút thời gian. Mong nãi nãi và nương lấy làm phiền lòng.” Tiết U Nhiễm bất vi sở động, nhìn Sở nãi nãi và Sở phu nhân giải thích .

      “Người nhà, có gì kỳ lạ? U Nhiễm và Húc nhi sống tốt mới là chuyện quan trọng nhất. Nương, người đúng hay ?” Sở phu nhân cười đến khép được miệng. Nghe tình cảm giữa nhi tử mình và con dâu tốt, bà người làm nương này đều vui mừng hơn người khác.

      “Đúng

      đúng. U Nhiễm tốt nhất là theo Húc tiểu tử cùng nhau xuất môn, đến thỉnh an cũng sao." Sở nãi nãi theo gật đầu.
      "Nãi nãi, người như vậy đại tẩu xấu hổ." Sở Mộng Văn qua chen miệng .
      "Tiểu nha đầu cháu biết cái gì? Đại ca và đại tẩu của cháu mới thành thân, đương nhiên là muốn ở chung nhiều hơn." Sở nãi nãi vẻ mặt đương nhiên .
      Tiết U Nhiễm quẫn bách. Sở nãi nãi dù sao cũng phải mẫu phi nhà mình, như vậy nàng đúng là xấu hổ.
      "Nãi nãi, đại tẩu đỏ mặt rồi. Nha.... Nãi nãi khi dễ đại tẩu, cháu muốn cáo trạng với đại ca.' Nhìn đỏ ửng mặt Tiết U Nhiễm, Sở Mộng Văn cao giọng hô.
      "Mẹ con hai người hợp nhau hắt nước bẩn lên bà già này phải hay ? U Nhiễm, cháu cần phải thay nãi nãi làm chứng. Nếu Húc tiểu tử tìm đến nãi nãi tính sổ, cháu nhất định phải với nó là nãi nãi có khi dễ cháu." Sở nãi nãi phụng phịu, nghiêm túc nhìn Tiết U Nhiễm giao đãi.
      "Nãi nãi.." Đỏ ửng mặt càng thêm đậm, mặt Tiết U Nhiễm lúc này đỏ.
      Trong lúc này, tiếng tiếng cười trần ngập tiểu viện của Sở nãi nãi. Sờ gia, dường như lại muốn náo nhiệt
      Nhìn náo nhiệt trước mắt, trong lòng Tiền Viên Viên lại là dời sông lấp biển. Tiết U Nhiễm vừa tới, tầm mắt mọi người lập tức dời đến người nàng. Chỉ bằng thân phận của nàng dung khinh thường, huống chi nàng lại còn bớt làm cao giành được hảo cảm của người Sở gia. Quả là kình địch, thể coi thường.
      Tiền Viên Viên muốn nhấc lên cuộn sóng ở Sở gia đồng thời Tiết Tâm Lam ở phủ Thái tử chính là kêu trời trời biết, kêu đất đất chẳng hay. Thái tử ca ca vì sao đến nhìn nàng? Vì sao đến nhìn hài tử trong bụng nàng? Nàng đợi hai ngày, dĩ vãng đối đãi với nàng như vậy, ....
      Tuệ khinh thường nhìn Tiết Tâm Lam khóc nháo. Nếu như trong bụng Tiết Tâm Lam đúng là có long chủng, chút tiểu tính tình ấy dưới phủ Thái tử đều có thể dễ dàng tha thứ. Đáng tiếc, cái bụng mà Tiết Tâm Lam vẫn lấy làm kiêu ngạo vô cùng chịu thua kém. Thái tử điện hạ để Tiết Tâm Lam tự sinh tự diệt, Tuệ lại nuốt trôi khâu khí này. Cũng dám giở thủ đoạn tiến vào phủ Thái tử? Nếu phải là Hoàng Hậu nương nương biết việc này, Tiết Tâm Lam há có thể vẫn hoàn hảo đứng ở trước mặt bà muốn sống muốn chết? tại được động có nghĩa là sau này được động, chờ xem!
      Tiết Tâm Lam bưc tức, Tần Trạch Dật càng bực bội hơn nàng ta. Mẫu hậu luôn phái người đưa đồ bổ dưỡng tới, là để cho Tiết Tâm Lam dưỡng thân thể. Dưới động tác liên tiếp, liền phụ hoàng cũng biết việc này. Hôm nay tiến cung, phụ hoàng đặc biệt giữ lại hỏi việc này. thể khi quân chỉ có thể im lặng đề cập đến chuyện của Tiết Tâm Lam.
      Khoảnh khắc khi phụ hoàng cùng lập Lạc Thấm Nhi làm Thái tử phi, trái tim của Tần Trạch Dật trong nháy mắt lỡ nhịp. từng có người nữ tử luôn tự cho mình là Thái tử phi của , nhưng là lại gả nữ tử đó cho người khác. tại, vị Thái tử phi của rốt cuộc có người muốn ngồi lên, lại biết nữ tử kia có còn để ý hay .
      Bởi vì Tần Trạch Dật im lặng, thánh chỉ lập Lạc Thấm Nhi làm Thải tử phi đến mấy ngày liền truyền đến Lạc gia. Cùng ngày đó, Qúy Như Nhã nghênh đón thánh chỉ tứ hôn làm Trắc phi của Thái tử. Mây bay làm bầu trời càng thêm sáng, tức giận tích tụ trong lòng Qúy Như Nhã lập tức chuyển thành vui sướng. Chỉ cần vào phủ Thái tử, là có thể gặp long chủng trong bụng Tiết Tâm Lam rồi.
      Tay nâng thánh chỉ Lạc Thấm Nhi trước sau như bình tĩnh mà đứng. giờ Lạc gia sớm công cao chấn chủ, Tân hoàng đăng cơ nhất định gọt cánh chim Lạc gia. Vì an ổn của Lạc gia, Hoàng thượng sớm ám chỉ quyết định nữ nhi Lạc gia làm Thái tử phi. Vào lúc Thái tử chưa đăng cơ làm cánh tay trợ lực thứ nhất, chỉ cầu ngày sau có thể bảo vệ mọi người của Lạc gia bình an. Làm chủ hậu cung là đối Lạc gia hứa hẹn, cũng là đối Lạc gia cảnh cáo. Hứa hẹn Lạc gia vong, cảnh cáo Lạc gia thể xâm phạm.
      Thân là nữ nhi lạc gia, đây là trách nhiệm nàng nên gánh vác. có tình , chỉ có lợi ích. Bảo vệ hậu cung, bảo vệ Lạc gia, bảo vệ cân bằng giữa hai nhà Tần - Lạc. Mỗi người đều có vận mệnh của chính mình. Vận mệnh của nàng được định từ sớm, nàng dốc hết toàn lực ngồi lên vị trí thuộc về nàng. Mà con đường kia gặp phải bất kỳ uy hiếp nào, nàng chút lưu tình diệt trừ toàn bộ. Gặp thần giết thần, gặp ma giết ma. Đây là vận mệnh thuộc về nữ nhi Lạc gia, cũng là vận mệnh thuộc về Lạc Thấm Nhi nàng.
      Last edited: 16/11/14
      tart_trung, milktruyenky, hoadaoanh10 others thích bài này.

    3. Miken Ha

      Miken Ha Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      31
      "Mỗi người đều có vận mệnh của chính mình" thích câu này:yoyo38:
      bornthisway011091honglak thích bài này.

    4. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      hic, nàng post lun2 chương gjong nhau rùi @wjuliet43
      bornthisway011091 thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 60.

      Editor: Linh.

      Ngày vui của Thái tử điện hạ, Tiết U Nhiễm và Sở Lăng Húc cũng được mời. Bởi vì Quý Như Nhã chỉ là trắc phi, cho nên trực tiếp bị đưa đến hỉ phòng. Bái đường thành thân chỉ có hai người Tần Trạch Dật và Lạc Thấm Nhi.

      mình người ngồi trong phòng ở hậu viện, Tiết Tâm Lam khóc thành tiếng. Hóa ra đây là nguyên nhân mấy ngày hôm nay đến nhìn nàng và hài tử. nghĩ tới người sau cùng ngồi lên vị Thái tử phi lại chính là Lạc Thấm Nhi. Đêm thất tịch kia, toàn bộ lực chú ý của nàng đều đặt ở người gây Quý Như Nhã, lại ngờ đến Lạc Thấm Nhi vẫn mỉm cười đứng ở bên cạnh Trịnh Thiến mới là người thắng cuối cùng. Trai cò đấu nhau, ngư ông đắc lợi.

      Đấu đến cuối cùng, nàng và Quý Như Nhã đều thua. đúng, chỉ có mình nàng thua. Ít nhất Quý Như Nhã còn được cái phân vị trắc phi. Mà nàng, cho dù mang thai long chủng lại như thế nào? Thái tử ca ca đến nhìn nàng, cả phủ Thái tử có người nào coi nàng như chuyện, so với Tiết Vương phủ lại càng bằng. ❂

      Thái tử phi được đưa vào hỉ phòng, tân lang ở lại ngoài hỉ đường. Chúng gia tân khách ngồi đầy, tràng diện dị thường náo nhiệt. Tiết U Nhiễm bị náo nhiệt làm cho có chút đau đầu, lập tức rời khỏi bữa tiệc ra ngoài hít thở khí. Sở Lăng húc vốn định theo, lại bị Mạc Thần Viễn vẻ mặt mỉm cười ngăn lại. Nhìn Mạc tiểu Hầu gia ôn hòa, Sở Lăng Húc thầm than hơi. Có chút oán khí dù sao cũng phải chấm dứt. Tôn quý như Tiểu hầu gia, giở thủ đoạn là khó có được.

      Nếu biết rời khỏi yến tiệc gặp phải Tần Trạch Dật, Tiết U Nhiễm tuyệt đối rời khỏi Sở Lăng Húc nửa bước. Thấy Tần Trạch Dật vẻ mặt bi thương nhìn nàng, Tiết U Nhiễm rất muốn xoay người rời .

      “U Nhiễm, đối muội tốt sao?” Ở trước khi Tiết U Nhiễm xoay người, Tần Trạch Dật mở miệng.

      Bị ánh mắt quyến luyến rời của Tần Trạch Dật dọa sợ, Tiết U Nhiễm lùi về phía sau hai bước, nhàng hành cái lễ, cung kính : “Gặp qua Thái tử điện hạ. Phu quân đối U Nhiễm rất tốt.”

      Hai chữ ‘phu quân’ tầng tầng lớp lớp nện vào trong tai Tần Trạch Dật. Thân thể dừng chút, trong mắt Tần Trạch Dật đầu là vùng vẫy cùng hối hận: “U Nhiễm, ủy khuất muội rồi.”

      “Thái tử điện hạ sao lại như vậy? U Nhiễm cực kỳ thỏa mãn với cuộc sống giờ. Sở gia rất tốt, phu quân cũng rất tốt. ra, vẫn còn phải cảm ơn Thái tử điện hạ dụng tâm lương khổ. Chính là bởi vì Thái tử điện hạ, U Nhiễm mới có thể có được người phu quân này.” Tươi cười mặt Tiết U Nhiễm chân mà rực rỡ, nhìn ra chút miễn cưỡng. Nàng là cảm kích Tần Trạch Dật giúp nàng tìm được Sở ngốc tử người phu quân này, thành toàn tâm nguyện lớn nhất sau khi sống lại của nàng.

      “Phải ?” Nụ cười của Tiết U Nhiễm lọt vào trong mắt Tần Trạch Dật lại hết sức chói mắt. Tay để ở phía sau hung hăng nắm chặt, trái tim của Tần Trạch Dật có biện pháp kìm nén đau đớn. ràng là nữ tử nên thuộc về , trong nháy mắt lại biến thành thê tửu của người khác. Tận mặt nhìn thấy nàng cười vì người khác, lại chỉ có thể hối tiếc thôi.

      “Thái tử ca ca.” Đợi lâu thấy Tần Trạch Dật ra, Tiết Tâm Lam cuối cùng nhịn được qua tìm. Ai ngờ còn chưa vào nhìn thấy Thái tử ca ca của nàng vậy mà lại cùng Tiết U Nhiễm đứng chung chỗ, Tiết Tâm Lam vội vàng lên tiếng gọi kéo lại lực chú ý của Thái tử ca ca.

      “Sao nàng lại xuất ở đây?” từng nhu nhược làm người thương, vào khoảnh khắc biết nàng lừa gạt sớm tan tác, mặt của Tần Trạch Dật nhất thời trầm xuống.

      Đột nhiên nghe thấy giọng điệu lạnh như băng của Tần Trạch Dật, Tiết Tâm Lam sửng sốt, trong khoảng thời gian ngắn biết nên trả lời thế nào.

      “U Nhiễm xin được cáo lui trước.” định tiếp tục ở lại chỗ này, Tiết U Nhiễm mặt đổi sắc đối Tần Trạch Dật . Mặc kệ Tiết Tâm Lam cùng Tần Trạch Dật trong lúc đó xảy ra chuyện gì, đều cũng nàng có quan hệ. Nàng nguyện xem diễn trò, nhưng cũng nguyện chen chân, vẫn là sớm chút tránh cho thỏa đáng. ❂

      “Từ từ. U Nhiễm, Thái tử ca ca còn có lời muốn với muội.” Trong mắt lên lo lắng, giọng của Tần Trạch Dật trong nháy mắt chuyển thành mềm . Lần này để U Nhiễm rời , lần sau gặp mặt còn biết đến khi nào. Những lời trong lòng của lắng đọng lâu lắm rồi, nếu lại thổ lộ được với U Nhiễm, sợ điên mất.

      “Thái tử ca ca...” Từ trong ngây người phản ứng kịp, Tiết Tâm Lam vội vàng tiến lên giữ chặt tay áo của Tần Trạch Dật, hoa lê đẫm mưa nhìn Tần Trạch Dật. thể để cho tìm Tiết U Nhiễm, tuyệt đối thể!

      “Cút ngay!” Vô tình hất tay Tiết Tâm Lam ra, Tần Trạch Dật chút che dấu chán ghét của mình. Sở dĩ vẫn để co Tiết Tâm Lam ở lại phủ Thái tử, chỉ là vì biết nên cùng mẫu hậu giải thích như thế nào. tại xem ra, Tiết Tâm Lam quá biết trời cao đất dày rồi.

      Sét đánh giữa trời quang, thế giới của Tiết Tâm Lam trong nháy mắt dày đặc mây đen. Thái tử ca ca bảo nàng cút ngay? Làm sao có thể? Nhất định là Tiết U Nhiễm, nhất định là Tiết U Nhiễm ở trước mặt Thái tử ca ca xấu nàng.

      Nàng ta bậy, Thái tử ca ca mới có thể đột nhiên chán ghét nàng. Tất cả cừu hận trong lòng trào lên, Tiết Tâm Lam vẻ mặt hung dữ vọt về phía Tiết U Nhiễm.

      nghĩ tới Tiết Tâm Lam đột nhiên vọt về phía mình, Tiết U Nhiễm căn cứ theo việc liên quan tới mình mà thể ở lại xem diễn khỏi bắt đầu tính toán nên né tránh phiền toái cần thiết này như thế nào.

      “Tiết Tâm Lam, đủ rồi! Muốn điên về phòng ngươi mà điên!” Mắt thấy Tiết Tâm Lam vọt tới trước mặt Tiết U Nhiễm, Tần Trạch Dật bắt lấy tay của Tiết Tâm Lam, mạnh mẽ hất ra, tức giận quát lớn.

      “Điên? Thái tử ca ca, sao huynh có thể đối xử với ta như vậy?” Thất thần ngã ngồi mặt đất, nước mắt của Tiết Tâm Lam rốt cuộc nén được chảy ra. Nàng cho rằng vào phủ Thái tử, là nàng có thể được đền bù ước nguyện. Nàng cho rằng sau khi Tiết U Nhiễm xuất giá lại trở thành trở ngại của nàng, nàng cho rằng Thái tử ca ca có chân tình với mình. nghĩ tới toàn bộ chỉ là nàng si tâm vọng tưởng, cái gì cũng có, cái gì cũng phải. Nàng, vẫn chỉ là thứ nữ hèn mọn có hai bàn tay trắng như cũ.

      “U Nhiễm, ta đưa muội trở về.” Tần Trạch Dật thèm nhìn tới Tiết Tâm Lam ngồi mặt đất, sắc mặt dịu với Tiết U Nhiễm có chút chấn kinh.

      Tiết U Nhiễm quả là bị kinh sợ. Nàng vẫn cảm thấy Tần Trạch Dật đối Tiết Tâm Lam rất tốt, ít nhất là tốt hơn đối với nàng. Mã dĩ vãng quả là như thế. Chỉ là nghĩ tới, kết cục giờ của Tiết Tâm Lam lại thê lương như vậy.

      Tần Trạch Dật biết chuyện bụng Tiết Tâm Lam có hài tử rồi đúng ? Nhưng là Tiết Tâm Lam, dường như còn chưa phát ra. Nhìn Tiết Tâm Lam ngồi dưới đất ôm bụng thương tâm thôi, Tiết U Nhiễm đột nhiên cảm thấy Tiết Tâm Lam ra cũng cực kì đáng thương.

      “U Nhiễm?” Thấy Tiết U Nhiễm lời nào chỉ sững sờ nhìn Tiết Tâm Lam, Tần Trạch Dật lần thứ hai mở miệng. U Nhiễm trước kia cực kì chán ghét Tiết Tâm Lam, thậm chí để Tiết Tâm Lam quỳ ở hoa viên phía sau Vương phủ. Nhưng mà giờ khắc này, chẳng lẽ U Nhiễm đồng tình cho Tiết Tâm Lam rồi sao?

      phiền Thái tử điện hạ đại giá. U Nhiễm tự trở về là được.” Thu hồi tầm mắt, Tiết U Nhiễm xoay người rời . Cho dù cảm thấy Tiết Tâm Lam đáng thương, nàng cũng mềm lòng. Kiếp trước, chuyện Tiết Tâm Lam làm với mẫu phi nàng, làm với Tiết Vương phủ, nàng tuyệt tha thứ. ☺

      “U...” Lạnh lùng quét mắt nhìn Tiết Tâm Lam, Tần Trạch Dật theo. Chỉ là, lời muốn ra miệng biến mất khi Tiết U Nhiễm chạy nhanh về phía bóng lưng của người kia. Chẳng biết từ lúc nào, Sở Lăng Húc ngạo nghễ đứng thẳng ở cách đó xa.

      “Phu quân ra ngoài tìm thiếp?” Nhìn thấy Sở Lăng Húc, Tiết U Nhiễm giống như trút được gánh nặng, chút do dự nhào đến.

      Đưa tay tiếp được thân thể nhào qua của U U, Sở Lăng húc lo lắng chút rồi : “Ừ. Lâu như vậy thấy nàng trở về, liền qua nhìn xem. có việc gì chứ?”

      Rúc vào trong ngực Sở Lăng Húc, Tiết U Nhiễm lắc đầu, trái tim dần dần bình tĩnh trở lại. Chỉ cần có Sở ngốc tử ở đây, nàng cần lo lắng gì hết.

      “Sở đương gia.” Hai người ôm nhau ở trước mắt quả thực là châm chọc to lớn cỡ nào, hai tay của Tần Trạch Dật lên gân xanh. Cố gắng áp chế xúc động muốn đoạt lấy U Nhiễm, Tần Trạch Dật tận lực ổn định giọng điệu chào hỏi Sở Lăng Húc.

      “Thái tử điện hạ.” Lãnh đạm gật đầu, mặt Sở Lăng Húc nhìn ra bất luận cảm xúc nào. Cho dù Tần Trạch Dật là Thái tử cao cao tại thượng, ở trong mắt Sở Lăng Húc cũng chỉ là danh hào mà thôi. Sở gia đường đường chính chính làm buôn bán, sợ Tần Trạch Dật cậy thế bới móc. Huống chi, tại Tần Trạch Dật có việc cầu Sở gia.

      “Bản Thái tử cùng U Nhiễm lớn lên, tình cảm thâm hậu, người ngoài thể so sánh. Mới vừa rồi ngoài ý muốn ngẫu nhiên gặp mặt, rất mừng rỡ liền cùng chỗ tự ôn chuyện. chuẩn bị tiễn U Nhiễm về, đụng tới Sở đương gia tới tìm người. Sở đương gia quả là trông coi U Nhiễm rất chặt.” Cười như cười nhìn Sở Lăng Húc, thâm ý trong lời của Tần Trạch Dật rất .

      Nghe được lời của Tần Trạch Dật, Tiết U Nhiễm hơi nhíu mày. Tìm cảm thâm hậu? Tự ôn chuyện? Ngày đại hỉ cùng nữ tử khác ngẫu nhiên gặp mặt ôn chuyện, lời giải thích này nghe thế nào cũng nổi. Tần Trạch Dật đây là muốn chia rẽ tình cảm của nàng cùng Sở ngốc tử. Sinh lòng tức giận, Tiết U Nhiễm bất mãn chuẩn bị lên tiếng phản bác lại.

      Trấn an vỗ vỗ lưng của Tiết U Nhiễm, Sở Lăng Húc mặt biến sắc : “Hôm nay là ngày đại hỉ của Thái tử điện hạ, rất bận rộn. Nếu muốn cùng phu nhân của tại hạ ôn chuyện, ngày ngại ngày sau lại tìm cơ hội đến Sở gia ngồi chút.”

      “Nhất định nhất định.” Thấy Sở Lăng Húc dường như cũng thèm để ý, Tần Trạch Dật có cảm giác quyền của mình đánh vào bông. Toàn bộ ức giận oán hận cũng bất mãn bị bắn trở về, làm buồn bực mà lại bất đắc dĩ.

      “Như vậy tất nhiên là tốt nhất. Nương tử, chúng ta trước thôi! Đại ca còn chờ vi phu trở về cùng huynh ấy uống thêm mấy chén đó!” nhàng ôm Tiết U Nhiễm, Sở Lăng Húc lôi Tiết Kỳ Văn ra làm là chắn.

      chỉ Kỳ Văn, Sở đương gia cũng cùng bản Thái tử uống thêm mấy chén !” Nghe thấy Sở Lăng Húc dịu dàng gọi U Nhiễm là nương tử, lại thấy U Nhiễm dịu ngoan nhu thuận tựa vào trong lòng Sở Lăng Húc. Tần Trạch Dật vẻ mặt đầy sương, trong lời có khiêu khíc khó phát .

      “Đại hôn của Thái tử điện hạ, vẫn là nên uống rượu cho thỏa đáng.” Sở Lăng Húc cười cười, từ chối . 。◕‿◕。

      “Chính là bởi vì đại hôn mới muốn uống nhiều mấy chén, uống rượu gặp tri kỷ ngàn chén thiếu phải sao?” Đối diện với Sở Lăng Húc thủy chung bình tĩnh, Tần Trạch Dật thể bình tĩnh ứng đối.

      “Tại hạ cho rằng, Thái tử điện hạ lúc này càng nên phái người đến đưa Tiết nhị tiểu thư về phòng mới đúng.” Thấy Tiết Tâm Lam đứng dậy từ từ tới, Sở Lăng Húc chậm rãi .

      Theo tầm mắt của Sở Lăng Húc quay đầu, mặt Tần Trạch Dật tràn đầy lúng túng. Tiết Tâm Lam vào phủ Thái tử, còn lập trường, càng có tư cách tranh giành Tiết U Nhiễm với Sở Lăng Húc. Trận chiến này còn chưa đánh, cũng thua rồi.

      lại nhiều lời, Sở Lăng Húc nhanh nhẹn mang theo Tiết U Nhiễm rời . Để lại Tần Trạch Dật vẻ mặt phẫn hận, Tiết Tâm Lam điềm đạm đáng .

      “Sở ngốc tử, thiếp cùng phải...” tới nơi Tần Trạch Dật nhìn thấy, Tiết U Nhiễm kéo lại Sở Lăng Húc muốn giải thích.

      “Ta biết.” Cười cười trấn an U U, trong lòng Sở Lăng Húc như gương sáng. Khi U U nhìn thấy , vẻ mặt kinh hỉ và thả lỏng toàn bộ, cho thấy ràng là Tần Trạch Dật quấn lấy U U. Tần Trạch Dật rốt cuộc vẫn là hối hận. Đáng tiếc, đời này có thuốc chữa hối hận. Cho dù Tần Trạch Dật đăng cơ làm Hoàng đế, chuyện tình khiến người dèm pha như đoạt thê của người khác cũng dám làm.

      Mặc cho U U lôi kéo, trong mắt Sở Lăng Húc tràn đầy sát ý. Nếu như U U bị cướp , cũng dám cam đoan có thể nhịn xuống xúc động huyết tẩy hoàng cung Tuyên quốc. Thân là các chủ Hàn Tinh Các, có năng lực này. Huống chi lần Lăng quốc vừa rồi, thu hoạch ngoài ý muốn của đủ để Tần Trạch Dật phải kiêng kị tám, chín phần.

      Lời đồn đêm đại hôn của Thái tử, Thái tử điện hạ vào phòng Thái tử phi, cũng vào phòng Trắc phi, càng vào phòng của thị thiếp, Thái tử điện hạ mình vào thư phòng, mãi đến sáng sớm ngày thứ hai mới ra.

      Nghe được tin tức đó, Tiết U Nhiễm mỉm cười. Nơi có người luôn thiếu thị phi, ngay cả Thái tử điện hạ động phòng cũng phải bàn tán chút. biết bản thân Tần Trạch Dật nghe được, sắc mặt có bao nhiêu khó coi.
      milktruyenky, hoadaoanh, trangtrongnuoc5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :