1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ta là chính thê của chàng - Văn Nhất Nhất (Full 112c Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 52.

      Editor: Linh.


      “Ca, huynh tin lời ta ?” Đột nhiên ngẩng đầu lên, Tiết U Nhiễm vui mừng nhìn Tiết Kỳ Văn.

      Tiết U Nhiễm chút che giấu vui mừng và mong đợi làm cho tia hoài nghi trong lòng Tiết Kỳ Văn tản , giọng cười trêu : “ tin muội tin ai? Nếu như ta tin muội, đoán chừng muội muốn gặp cũng muốn nhận thức người ca ca là ta đây.”

      “Mới . Huynh vĩnh viễn đều là ca ca của ta, trước kia là ta xin lỗi...” Nghe được lời của Tiết Kỳ Văn, Tiết U Nhiễm lập tức phản bác. Nàng thẳng thắn ra chuyện cũ của kiếp trước, áy náy giấu kín ở trong lòng cũng theo đó mà đến.

      “Chuyện của kiếp trước đừng tìm ta, nếu muội muốn xin lỗi tìm Tiết Kỳ Văn của kiếp trước .” Cắt đứt Tiết U Nhiễm áy náy, Tiết Kỳ Văn nhướn mi làm khó .

      “Ta...” Tiết U Nhiễm sửng sốt, bây giờ nàng làm sao có thể tìm được huynh trưởng đại nhân của kiếp trước.

      “Được rồi, chuyện này giao cho ca ca xử lí. Nếu Tần Trạch Dật lại đến tìm muội chuyện này, muội chỉ cần cự tuyệt là được.” Tiết Kỳ Văn đứng lên, trực tiếp làm ra quyết định.

      “Cái gì? Cự tuyệt?” Tiết U Nhiễm kêu lên tiếng. Vậy nàng và Sở ngốc tử làm sao bây giờ?

      “Đúng vậy, cự tuyệt. Yên tâm, ca ca nhất định làm cho muội phong cảnh gả cho Sở ngốc tử của muội.” Tiết Kỳ Văn ý vị thâm trường cười . Làm huynh đệ nhiều năm như vậy quả nhiên là phải làm . Nếu Tần Trạch Dật dám làm như vậy với U Nhiễm nhà , cũng đừng trách người huynh đệ này phúc hậu.

      Trong lòng biết huynh trưởng đại nhân hại nàng, Tiết U Nhiễm chỉ đành phải nghe lệnh làm việc, chuẩn bị lúc Tần Trạch Dật tới gặp chiêu hủy chiêu. Dù sao có chuyện nàng dám khẳng định: chỉ cần nàng ngày đồng ý gả cho Sở gia, thái độ của Tần Trạch Dật càng ngày càng kiên quyết.

      ra Tiết Kỳ Văn cũng có ý định làm cái gì, chỉ sai người truyền lời nhắn cho Tần Thiên Ngọc. Bửi vì thân phận của Tần Thiên Ngọc đặc thù, nên số lần và Tần Thiên Ngọc gặp mặt cũng nhiều lắm, nhưng cũng đến nỗi hoàn toàn thấy mặt.

      Ngày hôm sau Tiết Kỳ Văn ra cửa từ sớm. Bên trong Lạc phủ, Lạc Thấm Nhi kinh ngạc nhìn Tiết Kỳ Văn tới cửa viếng thăm. Khi biểu muội Tần Thiên Ngọc đến, lý trí bình tĩnh trước sau như của Lạc Thấm Nhi lập tức sụp đổ. Tiết Kỳ Văn và biểu muội? Đây là chuyện gì xảy ra? Vì sao lúc trước hoàn toàn có bất kỳ dấu hiệu nào?

      Tần Thiên Ngọc dẫn Tiết Kỳ Văn tới tiểu viện của nàng ở Lạc phủ. Lạc Thấm Nhi theo phía sau bị Tần Thiên Ngọc mặt lạnh hù dọa, chỉ đành phải chưa từ bỏ ý định canh giữ ở bên ngoài viện.

      Tiết Kỳ Văn và Tần Thiên Ngọc vào phòng, hồi lâu mới ra ngoài. Lạc Thấm Nhi nhìn nụ cười cực kỳ giống nhau mặt của hai người, đáy lòng khỏi sợ hãi.

      Sau khi Tiết Kỳ Văn rời khỏi, Lạc Thấm Nhi quấn lấy Tần Thiên Ngọc hồi lâu, nhưng cuối cùng cái gì cũng hỏi được. Càng thần bí lại càng tò mò, Lạc Thấm Nhi ở trong lòng yên lặng đồng tình cho người sắp bị xui xẻo kia.

      Lúc tin tức Tiết U Nhiễm cự tuyệt gả cho Sở gia truyền đến, Mạc Thần Viễn lặng lẽ thở phào nhõm. Nhưng lo lắng tùy theo mà đến cũng càng sâu: Thái tử biểu ca từ bỏ ý đồ.

      Ngay đêm đó, lúc Tiết U Nhiễm vào phòng lại ngoài ý muốn phát bàn có nhiều hơn hộp điểm tâm. Nhìn xung quanh lượt, quả nhiên Sở Lăng Húc đứng ở bên trong góc phòng.

      “Sở ngốc tử, sao hôm nay chàng lại tới đây?” Nhìn thấy Sở Lăng Húc, Tiết U Nhiễm vô cùng kinh ngạc.

      “Đến đưa cho nàng chút điểm tâm.” Thấy U Nhiễm sau khi nghe được câu này mặt lên nụ cười, Sở Lăng Húc do dự chút, tiếp tục : “Còn có cáo biệt.”

      “Cáo biệt?” Nụ cười mặt ngưng trệ, trái tim Tiết U Nhiễm run lên, chuyện gì xảy ra?

      “Tam đệ ở Lăng quốc xảy ra chuyện, ta nhất định phải lập tức chạy tới.” Mấy ngày trước Sở gia Tam đệ Sở Kinh Triết dùng bồ câu đưa tin trở lại, là ở Lăng quốc gặp chuyện khó giải quyết. Người Sở gia đều rất ít khi nhờ giúp đỡ, Sở Kinh Triết chắc chắn là cùng đường mới có thể truyền thư trở lại. Chuyện quá khẩn cấp, Sở Lăng Húc nhất định phải tự mình ra mặt.

      “Ừ. Người ở bên ngoài Vương phủ chàng cũng mang theo , sớm ngày giải quyết sớm ngày trở lại.” Biết việc rất nghiêm trọng, Tiết U Nhiễm hỏi tường tận. Lúc chàng trở lại, ta nhất định cho chàng vui mừng to.

      Sở Lăng Húc gật đầu, sau khi ôm Tiết U Nhiễm cái liền xoay người rời . Sở Lăng Húc cả đêm rời khỏi Tuyên thành, đồng thời mang người canh giữ bên ngoài Tiết Vương phủ. Lần này Lăng quốc, mang theo nhiều người lo trước khỏi họa. Nhanh chóng giải quyết, mới có thể nhanh chóng chạy về Tuyên thành.

      Mặc dù lo lắng cho Sở Lăng Húc, nhưng nàng càng tin tưởng năng lực của Sở Lăng Húc hơn. Tiết U Nhiễm ăn điểm tâm Sở Lăng Húc đưa đến, trong lòng dâng lên từng trận ngọt ngào. Cảm giác có người nhớ tốt, đặc biệt người này còn là người nàng để ý...

      Lúc Tần Trạch Dật biết Sở Lăng Húc rời khỏi Tuyên thành là hai ngày sau. muốn đêm dài lắm mộng, Tần Trạch Dật lần nữa tới cửa viếng thăm. Bên trong Quận chúa các, Tần Trạch Dật và Tiết U Nhiễm biết là lần thứ bao nhiêu ngồi đối diện với nhau.

      “U Nhiễm, chuyện lần trước...” Ngày đó Kỳ Văn đánh quyền, quyền rất nặng. đánh lại, đó là do nợ Kỳ Văn. Nhưng là vì vậy mà buông tha cho ý niệm để U Nhiễm gả vào Sở gia.

      “Thái tử điện hạ chuyện này với ca ca ta rồi sao?” có trực tiếp trả lời, Tiết U Nhiễm giọng .

      Nghe được câu hỏi của Tiết U Nhiễm, Tần Trạch Dật nhất thời yên lặng. Việc đến nước này, thể tiếp tục về phía trước. Nghĩ như vậy Tần Trạch Dật hạ quyết tâm, : “U Nhiễm muốn giúp Thái tử ca ca sao?”

      “Loại việc này, U Nhiễm rất muốn giúp.” Trong lời của Tiết U Nhiễm tràn đầy chán ghét cùng tình nguyện. Nàng gả cho Sở ngốc tử là bởi vì nàng nguyện ý gả, mà phải là vì giúp Tần Trạch Dật. chữ ‘giúp’ quả ra vũ nhục tình cảm của nàng và Sở ngốc tử.

      “U Nhiễm...” Tần Trạch Dật sửng sốt. U Nhiễm chán ghét ràng như vậy, thể nào cưỡng ép U Nhiễm
      bước vào kiệu hoa. Chuyện nháo lớn, đuối lý chính là .
      "Thái tử điện hạ mời trở về !" Bỏ lại những lời này, Tiết U Nhiễm đứng dậy trở về phòng. Khó chịu trong lòng ở khắc đối với Tần Trạch Dật hạ lệnh trục khách kia tan thành mây khói, ngược lại dâng lên tia khoái ý khi giải được hận.
      Tần Trạch Dật bị bỏ lại cũng mở miệng giữ lại, chỉ thấy U Nhiễm ra sức đóng sầm cửa phòng của nàng. Sắc mặt Tần Trạch Dật nhất thời trầm xuống, chưa từng có người đối đãi với như vậy. Tiết U Nhiễm vô lễ, rốt cuộc là muốn đến trình độ nào.
      Khi Tiết Kỳ Văn từ ngoài cửa vào, thấy chính là Tần Trạch Dật sắc mặt đen xì. Thu hồi hả hê và khoái cảm trong lòng, chút khách khí : "Chuyện này ta xử lý tốt. Thái tử điện hạ cần phải lo lắng."
      "Xử lý cái gì? Xử lý như thế nào?" Mặt lần trước bị Kỳ Văn đánh đến bây giờ vẫn còn có chút đau, Tần Trạch Dật theo bản năng cách xa hai bước.
      "Đáp án này, Thải tử điện hạ rất nhanh biết. Chuyện tiếp tục phát triển theo ý nguyện của Thái tử điện hạ. Chỉ mong Thái tử điện hạ nhớ lần này Tiết Vương phủ ta nghiêng lực tương trợ, chỉ mong tương lai Thái tử điện hạ có thể đối tốt với Tiết Vương phủ ta." Giọng của Tiết Kỳ Văn cung kính mà xa lánh, còn thân thiết như thường ngày. Biết U Nhiễm từng chịu đau khổ, biết kết quả từng có của Tiết Vương phủ, sao có thể làm như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra?
      "Kỳ Văn, chúng ta vẫn là huynh đệ." Biết Kỳ Văn trong lòng oán hận , Tần Trạch Dật làm dịu khẩu khí .
      "Có phải là huynh đệ hay phải là ta quyết định, Thải tử điện hạ trong lòng biết là được." Lời của Tiết Kỳ Văn trở nên bén nhọn, bình tĩnh nhìn Tần Trạch Dật.
      Kỳ Văn nguyện ý cùng tức giận đại biểu trong lòng Kỳ Văn vẫn còn để ý người huynh đệ này, Tần Trạch Dật quá mức so đo chuyện Tiết Kỳ Văn vô lễ. Nhiều năm ở chung như vậy, hiểu rất tình hình của Kỳ Văn. Nếu phải là người Kỳ Văn quan tâm trực tiếp coi thường. sớm chuẩn bị xong tâm lý hôm nay công mà phản, Tần Trạch Dật thể cáo từ: "Ta trước. Chuyện này, tối nay hãy ."
      "Trạch Dật, ngươi cần đến tìm U Nhiễm. Chuyện này, ta làm chủ." Vào lúc Tần Trạch Dật xoay người, Tiết Kỳ Văn chợt mở miệng . Tối nay hãy , tức là chưa buông tha. Khi chưa lấy được thánh chỉ tứ hôn, U Nhiễm thái độ cẩn thận đưa tới chuyện xảy ra biến hóa. khi ván đóng thuyền, đến lúc đó U Nhiễm muốn đối đãi với Tần Trạch Dật như thế nào cũng sao.
      Mặc dù hiểu ý tứ của Kỳ Văn cho lắm, nhưng Tần Trạch Dật vẫn chọn tin tưởng Tiết Kỳ Văn. Khẽ gật đầu, bước nhanh rời khỏi Quận chúa các.
      Ngày mười năm tháng bảy, Tần Trạch Dật rốt cuộc hiểu Kỳ Văn làm chủ là có ý gì. Mẫu hậu Trưởng công chúa ra mặt thay Tiết gia cầu thánh chỉ, Tiết U Nhiễm gả cho Sở Lăng Húc. Cùng lúc đó, Trưởng công chúa còn cầu cho Tiết U Nhiễm ân điển làm người ta tưởng được: Ninh An công chúa.
      Khi nghe được tin tức đó, Tần Trạch Dật sửng sốt. Công chúa? phải là Quận chúa sao? Đây chính là biện pháp mà Kỳ Văn ? Tần Trạch Dật khóc cười dứt. Trưởng công chúa ra mặt cầu được thánh chỉ, chỉ giúp Tiết Vương phủ, càng thêm giúp . vô hình trung thiếu công chúa cái nhân tình cực lớn, sau này sợ là dễ hoàn lại.
      Ngày thánh chỉ tứ hôn đến, bên trong Tiết Vương phủ mảnh xôn xao. Tiết Vương gia giận dữ, Tiết Vương phi khiếp sợ, Tiết Nhị phu nhân cười nhạo, Tiết Tâm Lam đắc ý, còn có Tiết Kỳ Văn và Tiết U Nhiễm nhìn nhau cười nhõm.
      ...
      "Tỷ tỷ sau này là An Ninh công chúa, chúc mừng tỷ tỷ." Tiết Tâm Lam tới cười , giọng điệu xem kịch vui rất ràng. Tiết U Nhiễm, người nghĩ tới phải ? Cao quý giống như ngươi, cuối cùng chỉ có thể rơi vào kết quả như vậy. Sở gia? Gả làm vợ thương nhân, ngươi còn có tư cách gì cùng ta đấu?
      Cầm thánh chỉ trong tay, Tiết U Nhiễm hừ lạnh : "Cũng chỉ là thứ xuất, phân biệt được tôn ti gọi bản Quận chúa là tỷ tỷ cũng liền thôi. Sau ngày hôm nay ngươi cho rằng ngươi còn có tư cách gọi bản công chúa tiếng tỷ tỷ?"
      Mắt Tiết Tâm Lam trong nháy mắt có chút vặn vẹo. Vốn định cười nhạo Tiết U Nhiễm, lại nghĩ rằng chính mình bị châm chọc. Công chúa, Thái tử ca ca đúng là hết lòng quan tâm giúp đỡ Tiết U Nhiễm. Đến cuối cùng, vẫn còn cầu được phong hào công chúa tới bồi thường cho nàng.
      "Thế nào? phục? bằng bảo Thái tử ca ca của người cũng cầu xin cho ngươi cái ân điển? Công chúa đừng suy nghĩ, chừng hoàng ân mênh mông cuồn cuộn, ngươi có thể vớt lấy cái phong hài Quận chúa."
      Last edited by a moderator: 26/10/14
      milktruyenky, hoadaoanh, linhdiep174 others thích bài này.

    2. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      Hay quá , truyện ngày hôm này mình đọc đủ cả chất vs lượng nha
      honglak thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 53.

      Editor: Linh.

      “Ừ? Nhị phu nhân đây là muốn ra phần lực giúp Tiết Vương phủ sao? Thôi, coi như là Tiết Vương phủ ta nuôi người vô dụng. Chuyện này bổn Vương phi bẩm báo với Vương gia, Nhị phu nhân sau này chỉ cần để ý đến ăn uống là được.”

      Thân là Vương phi là phải có lòng rộng lượng. Bà chấp nhận việc phu quân có thiếp thất, bà công nhận tồn tại của Tiết Tâm Lam. Nhưng là bà cách nào dễ dàng tha thứ Tiết Tâm Lam cướp này nọ vốn thuộc về con bà. Thái tử ca ca? Bằng thứ nữ như ngươi cũng dám gọi Thái tử điện hạ như vậy? Vẫn là nhanh chóng tùy tiện tìm người gả ra ngoài cho xong việc.

      có. Có thể đảm đương trách nhiệm lớn như thế, thiếp là bị sủng ái nên kinh sợ. Vương phi coi trọng thiếp thân như vậy, thiếp thân sợ hãi, có cách nào dùng ngôn ngữ để biểu đạt cảm kích của thiếp thân với Vương phi.” Nuôi ? Người vô dụng? Chỉ cần để ý ăn uống? Nhị phu nhân trong lòng oán hận , lại cắn răng kìm nén. Bà ta tuyệt đối thể để cho Vương phi có cơ hội xấu bà ta trước mặt Vương gia. Dù sao cũng đừng nghĩ là trông cậy vào Tiết U Nhiễm. Chỉ cần Tâm Lam gả cho Thái tử điện hạ, vào cung phong phi. Nữ chủ nhân của Vương phủ rốt cuộc rơi vào tay ai, mọi người chờ xem.

      Tiết Tâm Lam buồn bã vì bị cấm túc, thể ra cửa có nghĩa là đoạn thời gian dài nàng gặp được Thái tử ca ca.☎ Nghĩ đến đây, nàng liền ước gì ngày đại hôn của Tiết U Nhiễm đến sớm chút. Nàng chắc chắn ôm lòng biết ơn, vì Tiết U Nhiễm cầu nguyện trời cao.

      Tiết Nhị phu nhân trong lòng run sợ, bận rộn dẫn người làm ra ngoài mua đồ. Lớn như tiệc rượu, như hỉ bánh, mọi chuyện đều tự mình làm. Đúng rồi, còn phải tìm sư phó tới làm giá y cho Tiết U Nhiễm...

      Tiết Vương phi thong dong lo lắng, dốc toàn bộ tâm tư chuẩn bị đồ cưới cho Tiết U Nhiễm. Đồ trang sức ắt thể thiếu, còn phải đến nhà kho chọn chút kỳ trân dị bảo để U Nhiễm mang tới Sở gia. Toàn bộ đồ mà Hoàng thượng, Hoàng hậu, các vị nương nương trong cung ban thưởng cũng thu xếp giúp U Nhiễm. Hậu lễ Trưởng công chúa đưa tới trực tiếp đưa qua cho U Nhiễm. Chút lòng thành nho của các vị công chúa khác cũng phải ghi lại toàn bộ giúp U Nhiễm.

      Tiết Kỳ Văn giúp Tiết Vương gia lập danh sách tân khách có thể đến.

      Tiết U Nhiễm ngồi ở Quận chúa các, lòng tràn đầy vui mừng chờ gả.

      “Quận chúa, Tư Nguyệt cũng muốn Sở gia.” Tư Nguyệt vẻ mặt kiên định đứng ở trước mặt Tiết U Nhiễm.


      “Được thôi! Chỉ cần em có thể mang cả Tề Phong , ta để cho em cùng đến Sở gia.” Chỉ chỉ Tề Phong ở ngoài cửa, Tiết U Nhiễm . Đoạn thời gian này có quan tâm đến phát triển của hai người này, cũng biết là thế nào rồi.

      “A? Quận chúa, ngài...” Len lén liếc ngắm Tề Phong, khuôn mặt bé của Tư Nguyệt đỏ bừng.

      “Tư Nguyệt, em cũng trưởng thành, còn chưa nghĩ tới chuyện thành thân sớm chút sao? Nếu nhìn chướng mắt Tề Phong, ta giúp em xem xét những người khác. Nếu Thanh Lạc nhé! Thanh Lạc mặc dù có chút hay lảm nhảm, nhưng ra con người cũng tệ lắm.”

      “Nếu Sở Bạch và Sở Thạch bên người Sở đương gia cũng tồi. Sở Thạch thành có thể tin, Sở Bạch cơ trí...” Lời của Tiết U Nhiễm biến mất trong ánh mắt lạnh lùng của Tề Phong.

      “Ta .” Kéo qua Tư Nguyệt đứng ngây ngô ở bên, Tề Phong quay đầu bước .

      Vỗ ngực cái, Tiết U Nhiễm uống ngụm nước cho bớt kinh sợ. Tên Tề Phong này đột nhiên chạy tới nhìn nàng chằm chằm, là dọa nàng hết hồn. thôi! Cần gì phải giống như muốn giết người. Đợi Sở ngốc tử nhà nàng trở về, nàng nhất định phải bảo Sở ngốc tử tỉ mỉ dạy dỗ Tề Phong phen. là càng ngày càng phách lối, ngay cả chủ tử cũng dám trừng. Nghĩ rồi lại nghĩ, Tiết U Nhiễm ai thán hơi. Sở ngốc tử, chàng rốt cuộc là đến khi nào mới trở lại vậy? U U rất nhớ chàng...

      Mạc Thần Viễn vừa vào thấy U Nhiễm ngồi than thở mình. Ánh mắt tối sầm, tới : “Biết U Nhiễm sắp thành hôn nên tới trước chúc tiếng.”

      “Đa tạ.” Tiết U Nhiễm nở nụ cười rực rỡ, chút che dấu lúc này tâm tình nàng rất tốt. Cho dù Tần Trạch Dật xuất ở trước mặt nàng, nàng cũng đưa ra khuôn mặt cười nghênh đón.

      “U Nhiễm dường như rất... Cao hứng.” Mặc dù rất muốn dùng hai chữ này, nhưng là nụ cười mặt U Nhiễm giống như giả dối miễn cưỡng.

      “Ừ. Còn phải đa tạ Thái tử điện hạ thành toàn.” Tiết U Nhiễm dùng lực gật đầu cái, cất giọng .

      “Thành toàn? Trước muội phải là vô cùng tình nguyện sao?” Tần Trạch Dật bị rơi ở phía sau tới, dương quái khí hỏi.

      “Làm sao ? U Nhiễm cao hứng khi có thể lấy được người phu quân như vậy. Sở đương gia người tệ, điểm tâm của Khách Duyệt lâu cũng rất ngon.” Nụ cười mặt Tiết U Nhiễm càng ngày càng lớn, tuyệt ngượng ngùng khích lệ Sở Lăng Húc.

      tệ? Hừ!” đúng là chói tai! Nụ cười mặt Tiết U Nhiễm đối với mà càng giống như châm chọc. Chẳng qua cái chủ ý này là đưa ra, thể tự mình phản mình. Huống chi, tại thánh chỉ hạ, tuyệt đối có thể sửa đổi.

      Nghe thấy lời của U Nhiễm, nhìn thấy nụ cười của U Nhiễm, cảm nhận được U Nhiễm cao hứng, Mạc Thần Viễn chợt hiểu tất cả, khiếp sợ nhìn Tiết U Nhiễm. Nàng... Nàng là cố ý. Bọn họ đều bị nàng tính toán. Đây mới là kết quả nàng muốn, trách được nàng đặc biệt thích chạy đến Khách Duyệt lâu. Bằng vào đĩa điểm tâm, sao có thể làm nàng liên tục đến?

      Thấy chợt hiểu mặt Mạc Thần Viễn, Tiết U Nhiễm nháy mắt mấy cái, giả vờ như cái gì cũng chưa phát . Nàng chính là cố ý như thế nào? Bây giờ nàng có thể thản nhiên cho mọi người: Nàng cam tâm tình nguyện gả cho Sở Lăng Húc, hơn nữa còn là cầu cũng được.

      “U Nhiễm, muội...” Tần Trạch Dật cũng phải kẻ ngu. Thấy vẻ mặt của U Nhiễm, lại nhìn phản ứng của Thần Viễn, sắc mặt vốn tốt lại càng thêm trầm. Hội hoa đăng, quả nhiên phải là vô tình gặp được, Tiết Kỳ Văn, hai huynh muội này tính kế . Nhưng thể tức giận, thể tìm bọn họ gây phiền toái. Cái thòng lòng này là đặt trước, bọn họ chẳng qua chỉ là tương kế tựu kế. Nếu như nổi lên tâm tư như thế, U Nhiễm và Kỳ Văn cũng bước cờ này. Lui mà cầu bước tiếp theo? Hay là người... Chỉ giúp mình tìm phu quân khác? Phu quân... hai chữ này nện vào trong đầu , làm cảm thấy đau.

      “Thái tử điện hạ, có số việc trong lòng mọi người biết là được rồi.” Hơi nâng cằm, mặt là vẻ cao ngạo chưa bao giờ có. Ngươi muốn dùng ta lôi kéo Sở gia, cũng phải xem ta và Sở ngốc tử có phối hợp hay .

      Tần Trạch Dật sắc mặt cứng đờ, sau khi gắt gao nhìn chòng chọc vào Tiết U Nhiễm hồi lâu rồi đứng dậy rời . Thánh chỉ hạ, lễ thành hôn sắp đến. Tiết U Nhiễm, tạm thời tha cho nàng lần.

      “U Nhiễm, ngươi sau này... cẩn thận tốt hơn.” Chưa từng có người nào dám tính kế Thái tử biểu ca như vậy, tát này của U Nhiễm chỉ đánh vào mặt Thái tử biểu ca, càng hơn nữa là đánh vào tôn sư tuyệt cho xâm phạm của Thái tử. Sau này, sợ là lại nổi lên sóng gió. Mạc Thần Viễn xong liền chuẩn bị đuổi theo Tần Trạch Dật.

      “Tiểu Hầu gia...” Tiết U Nhiễm chợt lên tiếng gọi Mạc Thần Viễn lại, ở trong ánh mắt kinh ngạc của chân thành : “Thần Viễn, đa tạ. Có số việc là thân bất do kỷ, có vài người thứ tự là đến trước và sau. Ngươi, ra rất tốt.”

      “Ta biết ta rất tốt, cho nên là U Nhiễm tổn thất.” Nụ cười của Mạc Thần Viễn sạch mà thanh thản, tươi đẹp giống như lần gặp mặt đầu tiên. Có số việc cần quá ràng, ta và ngươi vẫn hiểu.

      “Sở Lăng Húc cũng sai.” Bật thốt lên giải thích để cho Tiết U Nhiễm và Mạc Thần Viễn nhìn nhau cười tiếng, ngăn cách trong dĩ vãng giờ khắc này biến mất hầu như còn. ra là, bọn họ cũng có thể làm bằng hữu.

      Ngày Sở Lăng Húc mang theo Sở Kinh Triết trở lại kinh thành, Sở gia chuẩn bị xong hỉ đường chờ tân lang trở về.

      Sở gia lấy được thánh chỉ rất đơn giản, gả Ninh An công chúa cho Sở gia Trưởng công tử Sở Lăng Húc. Hoàng mệnh thể trái, ba ngọn núi lớn của Sở gia tiếc hận vì Sở Lăng Húc thể lấy Tiết U Nhiễm đồng thời, trong lòng cũng thầm vui vẻ. Hoàng ân mênh mông cuồn cuộn, sở gia có thể cưới công chúa về. Mấy trăm năm qua, Sở gia vẫn vô duyên cùng quan gia kết thân. Giờ này ngày này, Sở Lăng Húc may mắn có thể với tới công chúa cao cao tại thượng quả là may mắn to lớn của Sở gia.

      Sở Lăng Húc sắc mặt tái xanh nhận lấy thánh chỉ từ trong tay phụ thân. Ninh An công chúa? Tần Trạch Dật hạ mồi câu khá lớn, vì lôi kéo Sở gia mà ngay cả công chúa cũng chịu gả cho. Nhưng muốn phải là cái gì công chúa, mà là Quận chúa, là Tiểu Quận chúa Tiết Vương phủ. Vào lúc Sở Lăng Húc xoay người chuẩn bị lao tới Tiết Vương phủ bị Sở nãi nãi gọi lại.

      “Sở Lăng Húc, cháu muốn Sở gia ta kháng chỉ bất tôn, chu di cửu tộc?” Giọng của Sở nãi nãi giống như chuông lớn, từng chữ từng câu nặng nề đập vào trong lòng Sở Lăng Húc.

      “Húc nhi, dù Tiết tiểu thư có tốt hơn nữa cũng có thể liên lụy đến toàn bộ Sở gia chúng ta a!” Kéo Sở Lăng Húc, giọng của Sở phu nhân mang theo thương tiếc.

      “Húc nhi, đương gia Sở gia thể chỉ nghĩ đến nhi nữ tình trường. Công chúa tôn quý biết bao? Lệnh vua thể trái, con nhất định phải thành thân!” Sở lão gia sắc mặt nghiêm túc, lạnh giọng .

      “Đại ca...” Sở Mộng Văn muốn nòi gì nhưng lại cái gì cũng ra được. Nàng cực kỳ thích vị U Nhiễm tỷ tỷ kia, nhưng là thánh chỉ hạ, căn bản cách nào sửa đổi.

      “Diệp Triển, Kinh Triết, cẩn thận coi chừng đại ca của các con, thể để cho nó ra phủ. Ngày mai, đè ép nó thành thân.” Câu sau cùng của Sở lão gia quyết định vận mệnh ngày mai của Sở Lăng Húc. trốn thoát, cũng tránh được.

      Sở Diệp Triển ở Tuyên Lạc thư viện nhận được tin về nhà, gật gật đầu . Mộng Văn đại ca có người trong lòng, còn là vị tiểu thư rất có giáo dưỡng. Bây giờ thánh chỉ đột nhiên tới, chia rẽ đoạn nhân duyên tốt.

      “A.” Hoàn toàn biết chuyện, Sở Kinh Triết nhìn phụ thân vẻ mặt nghiêm túc, lại nhìn đại ca vẻ mặt biểu tình, mờ mịt lên tiếng. Thú công chúa? phải là Tiêu Vũ Sắt gì đó sao? Bất kể như thế nào, ít nhất thú công chúa tốt hơn lấy Tiêu Vũ Sắt. Chỉ có điều, Tiết tiểu thư là ai?

      Sở Lăng Húc đứng yên lặng, lúc lâu sau xoay người trở về phòng. Sở Diệp Triển và Sở Kinh Triết theo ý bảo của mọi người cũng theo.

      “Sở Bạch, Tiết tiểu thư là ai?” Đứng ở ngoài cửa phòng của Sở Lăng Húc, Sở Kinh Triết hỏi.

      “Tam công tử, ngài cũng đừng hỏi nữa, như vậy chỉ khiến cho chủ tử của chúng ta thương tâm phải sao?” Sở Bạch vẻ mặt ủ rũ, than thở . Tiết tiểu thư rất tốt a, muốn ăn điểm tâm gì cũng đều có thể tùy tiện gọi. Quan trọng nhất là chủ tử của thích. Ai ngờ đột nhiên nhảy ra công chúa, quả là trời giáng tai họa bất ngờ.

      “Xem ra, ta dường như bở lỡ chuyện thú vị. , đến tột cùng là tiểu thư nhà nào bắt được tâm của toàn bộ Sở gia ta. Tiêu Vũ Sắt tốn ba năm cũng làm được chuyện này. Vị Tiết tiểu thư này có thể làm cho đại ca định chống lại thánh chỉ, thủ đoạn cao đến làm người ta chắt lưỡi.
      tart_trung, milktruyenky, hoadaoanh5 others thích bài này.

    4. Miken Ha

      Miken Ha Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      31
      Ua tai sao lai la cuoi nguoi khac ma ko phai TUN vay
      honglakbornthisway011091 thích bài này.

    5. Niwatorijannie

      Niwatorijannie Well-Known Member

      Bài viết:
      151
      Được thích:
      341
      @Miken Ha là TUN đó bạn, vì trước đó chị dc phong làm công chúa mà Sở ca ko biết thôi
      bornthisway011091Miken Ha thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :