1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ta là chính thê của chàng - Văn Nhất Nhất (Full 112c Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 48.

      Editor: Linh.

      “U U, ta trước. Ngày mai trở lại thăm nàng.” Đưa Tiết U Nhiễm về phòng, Sở Lăng Húc nhàng .

      “Hả?” Tiết U Nhiễm còn chưa hồi lại thần kinh ngạc nhìn về phía Sở Lăng Húc. Mặc dù biết Sở ngốc tử có thể dễ dàng ra vào Tiết Vương phủ, nhưng liên tục hai đêm đều tới dường như được ổn thỏa lắm.

      Cũng biết U U nhớ được ngày mai là ngày gì, nhàng gõ đầu Tiết U Nhiễm cái, Sở Lăng Húc ngậm nụ cười nhạt rời . Có số việc vẫn là tự mình phát ra thú vị hơn.

      Sở ngốc tử đây là có ý gì? Nhìn bóng đen biến mất ở trong bầu trời đêm, suy nghĩ lời của Sở Lăng Húc trước khi rời , Tiết U Nhiễm yên lặng . Ngày mai? Mùng bảy tháng bảy? Lại là đêm thất tịch!

      Dùng hết tâm tư suy nghĩ nên thoát khỏi Tần Trạch Dật thế nào, hoàn toàn quên mất hôm nay là ngày nào. nghĩ tới Sở ngốc tử thế nhưng để ở trong lòng. Chỉ tiếc trước mắt thời cơ đúng, thể cùng Sở ngốc tử dạo Tuyên thành...

      Ôm nhàn nhạt tiếc nuối, Tiết U Nhiễm nghênh đón đêm thất tịch đầu tiên sau khi nàng sống lại. Chỉ có điều, sau khi nhìn thấy Tần Trạch Dật nhiều ngày nay chưa từng xuất , hăng hái của Tiết U Nhiễm biến mất hầu như còn. Lúc này nàng phát , ra Mạc Thần Viễn tới phải là có lợi. Ít nhất có thể yên lặng ngẩn người, mang đến cho nàng bất kỳ ảnh hưởng gì.

      Tần Trạch Dật đương nhiên biết đêm nay là đêm thất tịch. Vốn chuẩn bị tới, nhưng là thám tử báo cáo mấy ngày nay Thần Viễn ngày nào cũng tới Tiết Vương phủ, hơn nữa lần nào cũng chạy thẳng tới Quận chúa các. Tần Trạch Dật cũng biết Thần Viễn ấp ủ loại tâm tư nào, nhưng lại mơ hồ cảm thấy có cái gì đúng. Mà địa phương thích hợp, lại có xuất người Thần Viễn mà là ở Quận chúa các này.

      So với Tiết U Nhiễm Mạc Thần Viễn quan trọng hơn. muốn cùng Thần Viễn xuất bất kỳ khoảng cách nào vì vậy nhịn được lại tới Quận chúa các.

      Nụ cười mặt Tiết U Nhiễm lúc nhìn thấy Tần Trạch Dật ngoài ý muốn xuất cứng lại cái, ngay sau đó cố làm ra vẻ tự nhiên hành lễ: “Ra mắt Thái tử điện hạ.”

      Tiết U Nhiễm biểu rơi vào trong mắt Tần Trạch Dật lại được cho là chột dạ, trong lòng dâng lên chút vui. Nhìn thấy bản Thái tử liền vui như vậy? Chẳng lẽ nàng ta cho rằng người tới là Thần Viễn? Tiết U Nhiễm đây là đánh chủ ý lên người Thần Viễn? Hay vẫn là loại thủ đoạn khác, muốn mượn chuyện đến gần Thần Viễn để lấy được vị Thái tử phi?

      Tần Trạch Dật hi vọng là đáp án sau, nếu tuyệt đối bỏ qua cho Tiết U Nhiễm. Huynh đệ của phải là Tiết U Nhiễm có thể tùy tiện mơ ước. Thê tử của Thần Viễn, tất nhiên phải là tiểu thư khuê các biết tri thức hiểu lễ nghĩa, mà phải là loại tiểu thư điêu ngoa tùy hứng. Nếu như Tiết U Nhiễm cũng có thể đánh chủ ý lên Thần Viễn, càng vui lòng gả Tần Thi Y cho Thần Viễn hơn. Ít nhất, Tần Thi Y là nữ nhi Tần gia, là công chúa của Hoàng thất.

      Lại tới người lời nào. Tiết U Nhiễm chán ghét đến cực điểm, nhưng lại thể lên tinh thần để ứng phó. Tùy tiện tìm ghế ngồi xuống, ý bảo Tư Nguyệt châm trà cho Tần Trạch Dật.

      tới trước mặt Tiết U Nhiễm ngồi xuống, Tần Trạch Dật tự tiếu phi tiếu hỏi: “U Nhiễm mấy ngày nay tựa hồ trôi qua rất thích ý.”

      Cái gì gọi là thích ý? phải là tìm Mạc Thần Viễn tới giám thị nàng hay sao? Tiết U Nhiễm trong bụng ngừng mắng Tần Trạch Dật dối trá, nhưng mặt lại có bất kỳ biểu nào. Những lời này, nàng muốn trả lời.

      “U Nhiễm và Thần Viễn rất quen thuộc sao?” có so đo chuyện trong mắt U Nhiễm có mình, Tần Trạch Dật hỏi dò. Nếu quen, Thần Viễn sao lại liên tiếp bốn ngày đều tới Tiết Vương phủ?

      phải là Mạc tiểu Hầu gia đến tìm ca ca hay sao?” Ngươi muốn làm , ta theo ngươi diễn tiếp là được.

      “Kỳ Văn? Thần Viễn là tới tìm Kỳ Văn?” Khẽ nhíu mày, Tần Trạch Dật có chút kinh ngạc. Thần Viễn tìm Kỳ Văn, tại sao lại chạy thẳng tới Quận chúa các?

      Tần Trạch Dật rốt cuộc là muốn giả bộ tới trình độ nào? Chịu đựng chán ghét trong lòng, Tiết U Nhiễm gật đầu. Cho dù Tần Trạch Dật muốn tìm mình gây phiền toái, có phải cũng nên cao minh hơn chút hay ? Mạc Thần Viễn có phải là đến tìm ca ca nhà nàng hay , phải là nên tìm Mạc Thần Viễn hỏi hay sao? Nàng cũng phải là con giun trong bụng Mạc Thần Viễn, hỏi nàng làm được gì?

      “Trạch Dật tới sao lại thông báo cho huynh đệ tiếng?” chuyện, Tiết Kỳ Văn vừa la hét vừa vào.

      “Thần Viễn?” Thấy Mạc Thần Viễn theo phía sau Tiết Kỳ Văn, mặt Tần Trạch Dật đều là ý hỏi thăm. Thần Viễn và Kỳ Văn cùng xuất , chẳng lẽ U Nhiễm có lừa gạt ?

      “Thái tử biểu ca.” Từ hôm biết được tin U Nhiễm bị gả cho Sở gia, lần đầu tiên tâm Mạc Thần Viễn mê mang. ra cũng biết tới Quận chúa các rốt cuộc là muốn làm cái gì, lại có thể làm cái gì. Chỉ là muốn tới xem chút mà thôi. Hi vọng nàng xuất ở trong tầm mắt ...

      Tần Trạch Dật gật đầu, thêm gì nữa. Nếu như Thần Viễn chỉ là đến tìm Kỳ Văn, vậy cũng có gì phải lo lắng. Chẳng qua là nghĩ tới, cũng chỉ là Tiết U Nhiễm mà thôi, lại có thể làm cho nhức đầu như thế. quả quá coi thường bản lãnh của Tiết U Nhiễm.

      Hai huynh đệ này giả bộ đúng là giống! Tiết U Nhiễm cúi đầu mặt ra ý giễu cợt. Suy nghĩ chút, thu liễm xong tâm tư ngẩng đầu lên. Ai ngờ vừa đúng lúc chống lại ánh mắt của Tần Trạch Dật, Tiết U Nhiễm trong bụng cả kinh. Chẳng lẽ Mạc Thần Viễn phải là Tần Trạch Dật phái tới? Bên tai vang lên Sở Lăng Húc nhắc nhở, liên tưởng đến đêm qua Sở ngốc tử đột nhiên xuất . Dị thường? Sở ngốc tử hỏi nàng có phát Mạc Thần Viễn khác thường hay , cũng chính là Mạc Thần Viễn quả có dị thường. Chẳng qua là cái dị thường này, từ đâu mà đến?

      “Hôm nay là đêm thất tịch, ba người đại nam nhân chúng ta vùi ở Quận chúa các của U Nhiễm còn ra thể thống gì? , ra ngoài tìm Triệu Thụy và Trịnh Khải uống rượu!” Mắt thấy khí có chút đông lạnh, Tiết Kỳ Văn đề nghị. chỉ biết là xảy ra chuyện. Ánh mắt Mạc Thần Viễn nhìn U Nhiễm tuyệt đối có gì đó đúng, hành động trong mấy ngày nay càng thêm khác thường. đúng là sợ cái gì gặp cái đó. Còn phải sao, sau khi cách nhiều ngày, Trạch Dật lại lần nữa tới cửa viếng thăm.

      Biết Trạch Dật Quận chúa các, lập tức bảo Thanh Lạc canh giữ ở cửa lớn. Chỉ cần Mạc Thần Viễn xuất , lập tức thông báo cho . Trạch Dật và Thần Viễn rốt cuộc là làm trò quỷ gì đoán ra, nhưng dám khẳng định hành động khác thường trong mấy ngày nay của Mạc Thần Viễn cũng phải là Trạch Dật bày mưu đặt kế. biết U Nhiễm hiểu lầm rằng Mạc Thần Viễn là Tần Trạch Dật phái tới. định giải thích, cũng muốn để U Nhiễm lâm vào trong quá nhiều gút mắc.

      Trạch Dật từ từ mất hứng thú với U Nhiễm, Mạc Thần Viễn chặn ngang cước chỉ biết lần nữa đưa tới lực chú ý của Trạch Dật. Trạch Dật cho phép Mạc Thần Viễn và U Nhiễm có bất kỳ dính dấp. Mạc Tiểu Hầu gia với Thái tử điện hạ, với Hoàng hậu nương nương mà , là người mình, là người thân, là tồn tại mà người khác ccahs nào sánh bằng. Trạch Dật để cho Tần Thi Y gả cho Mạc Thần Viễn, lại càng để U Nhiễm gả qua.
      “Ta cũng quên hôm nay là đêm thất tịch. Vậy cùng ra ngoài thôi! U Nhiễm cũng cùng nhau , thuận tiện gọi cả Tâm Lam.” Nghe được lời của Kỳ Văn, Tần Trạch Dật . đoạn thời gian này cũng chưa tới nhìn Tâm Lam, biết nàng còn tốt .

      “Ca, bảo Trịnh đại ca mang Trịnh tỷ tỷ cùng .” Vừa nghĩ tới phải cùng Tiết Tâm Lam ra ngoài, Tiết U Nhiễm lập tức quyết định kéo thêm đồng minh.

      bằng gọi cả Lạc tiểu thư, thấy thế nào?” Bây giờ Tiết Kỳ Văn chỉ cần vừa nhắc tới Trịnh Thiến là nghĩ đến lời đồn đãi mấy ngày nay. ra cảm thấy Lạc Thấm Nhi rất tốt, U Nhiễm có thể thử làm bằng hữu. Chuyện này với U Nhiễm mà , tuyệt đối là chuyện tốt.
      “Ca...” Tiết U Nhiễm bất mãn chu miệng. Đột nhiên ánh mắt chuyển cái, mở miệng , “Nếu gọi vậy cũng gọi cả Quý Như Nhã luôn !”

      Tại chỗ ba người kinh ngạc nhìn về phía Tiết U Nhiễm. Đêm thất tịch gọi cả kẻ thù đội trời chung, lại còn là kẻ địch mấy ngày trước đây mới khi dễ qua. U Nhiễm còn ngại chưa đủ loạn sao?

      “Quý Như Nhã đắc tội ta, còn chưa xin lỗi với ta. Hôm nay nhưng ra là cơ hội tốt.” Loạn loạn thôi! Nàng ngược lại rất muốn xem chống lại Lạc Thấm Nhi, Quý Như Nhã và Tiết Tâm Lam nên làm cái gì. Mà cùng lúc chống lại Lạc Thấm Nhi và Quý Như Nhã Tiết Tâm Lam lại làm cái phản ứng gì.

      “U Nhiễm, kiện Quý tiểu thư đến đây chấm dứt. Muội so đo như vậy, sau này gặp mặt còn ở chung như thế nào?” Nhìn ra Tiết U Nhiễm có ý tốt, sắc mặt Tần Trạch Dật trầm xuống.

      “Nếu Thái tử điện hạ cảm thấy U Nhiễm đúng có thể ở bên cạnh nhìn. Huống chi còn có Trịnh tỷ tỷ và Lạc tiểu thư ở, nếu Quý Như Nhã xin lỗi vậy mặt mũi ta để ở đâu? Cứ như vậy mà chấm dứt, sau này gặp mắt mới có thể càng thêm khó ở chung phải sao?” Mang theo chút cố ý, mang theo chút ý, Tiết U Nhiễm cam lòng yếu thế mạnh miệng . Tần Trạch Dật, Tiết U Nhiễm hề thích ngươi nữa sao có thể lại đem tâm tình của ngươi để ở trong lòng? Ngươi cao hứng cũng tốt, tức giận cũng được, cùng ta có quan hệ gì đâu?

      “U Nhiễm sai. Bất kể lúc ấy đến tột cùng là ai đúng ai sai. Nhiều tiểu thư ở đó như vậy, Quý tiểu thư rời trước để người nắm được chuôi. Bên ngoài chỉ đồn đãi chỉ trích U Nhiễm ỷ thế hiếp người, lại quên rằng lúc ấy Trưởng công chúa cũng có ở đó. Nếu U Nhiễm đúng, Trưởng công chúa sao có thể ngồi yên để ý đến? Bất luận là có xin lỗi hay , gặp mặt ràng ngược lại cần thiết.” Đối với của lời đồn đãi, tâm Mạc Thần Viễn vẫn còn hoài nghi, lúc này càng thêm là chuyện đương nhiên giúp Tiết U Nhiễm chuyện.

      Mạc Thần Viễn vẻ mặt nghiêm túc nhìn ra bất kỳ tâm tình, nghiêng lệch nhìn thẳng Tần Trạch Dật.

      sâu nhìn Mạc Thần Viễn hồi lâu, Tần Trạch Dật mới mở miệng : “Nếu Thần Viễn vậy, như vậy tùy các ngươi thôi!”
      ◕‿◕

      khi Trạch Dật lên tiếng, Tiết Kỳ Văn lập tức phái người thông báo cho mọi người gặp mặt ở đầu đường Đông. Thấy tình hình phát triển giống như nàng suy nghĩ, Tiết U Nhiễm ngầm trộm cười dứt. Tối nay, nhất định rất náo nhiệt.

      Trịnh Thiến và Lạc Thấm Nhi vốn hẹn xong tối nay cùng nhau ra cửa. Bởi vì mấy vị công tử của Lạc gia đều theo Lạc tướng quân biên quan, cho nên Trịnh Thiến muốn kéo theo ca ca Trịnh Khải của mình cùng . Chẳng qua là Trịnh Khải còn chưa kịp tới chuyện này với Trịnh Khải, thấy người Thái tử tới mời.

      “Ca, chuyện gì xảy ra? Thái tử tại sao lại đột nhiên hẹn ta và Thấm Nhi ra cửa?” Trịnh Thiến nghi hoặc nhìn Trịnh Khải. Nàng và Thái tử cũng có giao tình gì, tại sao lại mời nàng?

      “Là U Nhiễm muội muội đề nghị. Kỳ Văn bảo Thanh Lạc tới ràng. U Nhiễm muội muội chẳng những hẹn muội và Lạc tiểu thư, mà ngay cả Quý tiểu thư cũng hẹn.” Tối nay nhất định là có kịch hay để xem, Trịnh Khải hăng hái bừng bừng .

      “Quý Như Nhã? U Nhiễm đây là muốn diễn tuồng a!” Nghe được Quý Như Nhã cũng , Trịnh Thiến thấy buồn cười. Lần trước sau khi Quý Như Nhã bị Lạc Thấm Nhi mắng, khóc rời cũng bớt phiền. có người phá rối, phần sau của yến hội cũng bình tĩnh.

      Chẳng qua là nghĩ tới lời đồn đãi truyền thái quá như vậy. Toàn bộ mũi nhọn đều chỉ vào U Nhiễm, hoàn tòa có nhắc tới Lạc Thấm Nhi. Hơn phân nửa là quỷ kế của Quý Như Nhã. chọc nổi Lạc Thấm Nhi, liền lấy U Nhiễm đơn thuần xả giận. là quá ra gì! Nàng phải trước với Thấm Nhi giúp U Nhiễm nhiều hơn mới được. Dù sao Quý Như Nhã vì chuyện lần trước hoàn toàn đắc tội Thấm Nhi, Thấm Nhi dễ dàng bỏ qua cho nàng ta.

      rồi chẳng phải biết sao? Muội trước chỉnh đốn chút, đợi ra phủ.” Trịnh Khải xong liền định rời .

      “Ca, chúng ra phải đến Lạc gia đón Thấm Nhi trước, sau đó cùng nhau đến đầu đường Đông.” Trịnh Thiến nhắc nhở.

      “Được, thành vấn đề.” Muội muội nhà mình và Lạc tiểu thư có quan hệ tốt cũng phải là ngày ngày hai, Trịnh khải gật đầu cái lên tiếng.

      Lúc Lạc Thấm Nhi nhận được tin tức, trầm tư chốc lát. Sau khi bẩm báo với nãi nãi và mẫu thân, ưu nhã tự nhiên ngồi ở trong nhà yên lặng đợi Tiểu Thiến tới đây. Thái tử ước hẹn sao? Còn có Quý Như Nhã? Tiết U Nhiễm lại chơi cái chiêu gì đây?

      Chu Trinh rời Tuyên thành, Triệu Thụy mấy ngày nay nhàn rỗi đến nhàm chán. Nghe được có thể ra ngoài chơi, vội vàng đuổi người truyền tin. Trong miệng hô to Thái tử mời, dưới nhắc nhở của cha mẹ ra cửa.

      Cũng biết có phải là Tiết Kỳ Văn cố ý hay , người tới Quý gia truyền tin chỉ Thái tử mời Quý tiểu thư đến đầu đường Đông rồi cùng chơi đêm thất tịch, cũng tới những cái khác. Người truyền tin là Tiết Kỳ Văn tùy ý chọn, người này vừa vặn lại là trong những thị vệ thiếp thân của Tần Trạch Dật. Mặc dù bằng Mặc Bắc, những cũng thường xuyên theo bên người Tần Trạch Dật.

      Càng vừa vặn hơn nữa chính là, Quý Như Nhã lại vừa đúng gặp qua tên thị vệ này. Nghe được thị vệ truyền lời, Quý Như Nhã chút nghi ngờ, thưởng nặng. Thái tử ước hẹn? Vui mừng to lớn cỡ nào đặc biệt truyền đến vào đêm thất tịch này, trực tiếp đánh trúng trái tim Quý Như Nhã. Vội vàng trở về phòng để cho nha hoàn giúp nàng trang điểm, tỉ mỉ trau chuốt trang nhan (quần áo+dung nhan).

      Đường Đông là đường phồn hoa nhất Tuyên thành. Thời điểm nhóm năm người Tần Trạch Dật đến, Triệu Thụy chờ ở đó từ lâu, lúc này ngắm đường Đông. Nhìn thấy năm người bọn họ, vội vàng chạy tới.

      “Gia, cuối cùng ngài cũng đến.” Triệu Thụy vui vẻ chạy đến trước mặt Tần Trạch Dật, đưa lên khuôn mặt cười.

      “Triệu Thụy, trong mắt của ngươi cũng chỉ nhìn thấy gia?” Tiết Kỳ Văn liếc mắt cái, khách khí .

      “Làm sao có thể? Ta còn nhìn thấy U Nhiễm muội muội. U Nhiễm muội muội, hôm nay muội vẫn cao quý xinh đẹp như vậy, tinh khiết nhiễm bụi trần…” Triệu Thụy vừa vừa tiến lên trước mặt Tiết U Nhiễm, đặc biệt khoa trương . Triệu gia có nữ nhi, Triệu Thụy rất là thương U Nhiễm người muội muội này. Mỗi lần gặp mặt, cũng chút tiếc rẻ thổi phồng phen.

      “Triệu đại ca vẫn tuấn tiêu sái như cũ…” chút khiêm tốn tiếp nhận Triệu Thụy ca ngợi, Tiết U Nhiễm trả lời.

      “Dừng! Hai người đều dừng lại cho ta. Mỗi lần gặp mặt đều chơi trò này, chán ư!” Tiết Kỳ Văn tiến lên từng bước, đứng ở giữa Triệu Thụy và Tiết U Nhiễm hô lớn. Tiểu tử Triệu Thụy này, đều sắp vui đến quên trời đất. biết rằng U Nhiễm nhà chỉ là trả lễ thôi sao?

      “Kỳ Văn, ngươi đây là ghen tỵ! Ghen tỵ U Nhiễm muội muội khen ta khen ngươi!” Oán hận nhìn chằm chằm Tiết Kỳ Văn, Triệu Thụy rất là tức giận vì bị quấy rối. Kỳ Văn lần nào cũng đều ỷ vào thân phận ca ca ruột của U Nhiễm mà cố ý cắt đứt U Nhiễm muội muội ca ngợi, là rất đáng ghét.

      “Được rồi được rồi, tự mình làm dáng . Đừng kéo theo U Nhiễm nhà ta.” nhịn được Triệu Thụy tự cho là đúng phất tay cái, Tiết Kỳ Văn kéo U Nhiễm xa mấy bước rồi đứng lại.

      Triệu Thụy vốn chuẩn bị tiếp tục phản bác, khóe mắt thấy ba người bọn Trịnh Khải về phía bên này. Vội vàng hô to: “Trịnh Khải, bên này!”

      Đầu đường Đông rộn ràng nhốn nháo, muốn tìm người quả dễ dàng. Chỉ có điều đoàn người bọn Tần Trạch Dật cực kỳ nổi bật, căn bản là cần Triệu Thụy la lên. Ngược lại tiếng kêu này của Triệu Thụy, tầm mắt của người đường toàn bộ đều nhìn về phía này.

      Trịnh Khải bất đắc dĩ phát trong nháy mắt ba người bọn trở thành đối tượng được mọi người chú ý, rất muốn xông lên đánh cho Triệu Thụy trận.

      Trịnh Thiến và Lạc Thấm Nhi cũng rất xấu hổ, trong ánh nhìn chăm chú của mọi người tới trước mặt Tần Trạch Dật thấp giọng : “Để cho gia đợi lâu.”

      sao, chúng ta cũng là vừa tới. tại người đến đông đủ, chúng ta thôi!” Tần Trạch Dật tự nhiên là cũng thích đứng ở chỗ này bị mọi người chú ý, lập tức chuẩn bị bỏ .

      “Nhưng là Quý Như Nhã còn chưa tới…” Tiết U Nhiễm bị Tiết Kỳ Văn kéo sang bên mở miệng nhắc nhở. Quý Như Nhã chính là trọng tâm của tuồng, thiếu nàng chơi vui.

      “Nàng ta sao còn chưa tới?” Giọng của Tần Trạch Dật lộ ra vui. Trịnh Khải cũng liền thôi, đều là huynh đệ của mình, hơn nữa cũng chỉ chậm mấy bước. Nhưng là Quý Như Nhã này, bày ra dáng vẻ Đại tiểu thư làm gì? muốn tới trực tiếp cự tuyệt được sao?

      Tiết U Nhiễm rụt rụt cổ, quay đầu nhìn Tần Trạch Dật. Nàng làm sao mà biết Quý Như Nhã vì sao còn chưa tới, chẳng lẽ là bận trang điểm tới gặp người trong lòng ư!

      đợi. thôi!” Ngắm nhìn bốn phía, người đường càng ngày càng nhiều. Tần Trạch Dật trong bụng kiên nhẫn, lạnh mặt .

      như vậy, vậy thôi!” Gửi cho Tiết U Nhiễm ánh mắt “Tự thu xếp cho tốt”, Tiết Kỳ Văn trả lời. U Nhiễm muốn xem kịch, cũng phải xem người khác có phối hợp hay chứ? Quý Như Nhã này quá kiểu cách.

      Mấy người khác tất cả đều có ý kiến, theo sau lưng Tần Trạch Dật xoay người rời .

      Tần Trạch Dật quay người lại, Tiết Tâm Lam mực yên lặng theo bên cạnh tất nhiên theo sát phía sau, tấc cũng rời. Mặc dù chẳng biết tại sao lại nhiều hơn mấy vị tiểu thư, nhưng là nàng tuyệt đối chắp tay nhường Thái tử ca ca.

      Tiết U Nhiễm vốn là định đếm xỉa đến, cố ý rơi ở phía sau mấy bước, ở bên cạnh Tiết Kỳ Văn. Mạc Thần Viễn thủy chung trầm mặc vẫn chặt chẽ nhìn vào cử động của Tiết U Nhiễm, lúc này cách tự nhiên tiêu sái đến phía bên kia Tiết U Nhiễm.

      Triệu Thụy vốn cũng muốn tiến lên cùng với U Nhiễm muội muội của . Ai ngờ lại bị Mạc Thần Viễn đoạt trước, lại nhìn sang Trịnh Khải ở bên cạnh. Quên , cùng huynh đệ của mình cũng được.

      Trịnh Thiến và Tiết U Nhiễm giao tình tệ, nhưng Lạc Thấm Nhi lại là khăn tay chi giao của nàng. Dưới cân nhắc, nàng lôi kéo Lạc Thấm Nhi bên kia của huynh trưởng nhà mình.

      Cứ như vậy, phía trước nhất là Tần Trạch Dật và Tiết Tâm Lam. Ở giữa là Tiết Kỳ Văn, Tiết U Nhiễm và Mạc Thần Viễn. cuối cùng là Lạc Thấm Nhi, Trịnh Khải, Trịnh Thiến và Triệu Thụy. Khoảng cách trước sau của mấy người cũng xa, mỗi người tâm tư về phía trước.
      hoadaoanh, Trâu, linhdiep175 others thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 49.

      Editor: Linh.

      “Trịnh tỷ tỷ, đêm thất tịch rất nhiều người đều thả hà đăng. Chút nữa chúng ta cũng !” Tiết U Nhiễm chợt nghiêng đầu sang chỗ khác, với Trịnh Thiến phía sau nàng.

      “Tốt! Còn có Thấm Nhi, ba người chúng ta cùng .” Trịnh Thiến vốn định ra sông thả hà đăng với Lạc Thấm Nhi lập tức cười lên tiếng.

      “Vậy chúng ta mua hà đăng trước, thế nào?” Lạc Thấm Nhi lên tiếng hỏi. Các nàng cũng chuẩn bị hà đăng, tất nhiên là cần mua.

      “Mua hà đăng? Ta biết nhà nào bán hà đăng đẹp nhất, ta mang bọn ngươi .” Triệu Thụy chịu đơn vội vàng chen miệng.

      “Vậy với gia tiếng, rồi chúng ta cùng .” Tiết Kỳ Văn xong liền bước xin phép Tần Trạch Dật.

      “Tiết Kỳ Văn vừa rời , Trịnh Thiến lập tức lôi kéo Lạc Thấm Nhi tới đứng bên cạnh Tiết U Nhiễm. cánh tay khác kéo Tiết U Nhiễm, : “Chúng ta cùng .”

      Tiết U Nhiễm gật đầu cái, mặc cho Trịnh Thiến kéo mình về phía Tần Trạch Dật.

      “Thả hà đăng?” Nghe được lời của Tiết Kỳ Văn, Tần Trạch Dật dừng bước lại, nhìn về phía mấy người từ sau lưng tới.

      “Đúng vậy, thả hà đăng. U Nhiễm muốn , Trịnh tiểu thư và Lạc tiểu thư cũng có ý đó.” Thả hà đăng là chuyện mà nam nữ trẻ tuổi phải làm vào đêm thất tịch. Tiết Kỳ Văn cũng từng nhàm chán góp vui, cảm thấy cũng đúng như vậy. Chỉ có điều U Nhiễm muốn , vậy thôi!. nương gia luôn có rất nhiều tâm tư dấu ở trong lòng chưa từng với người khác. Để cho tâm nguyện gửi theo hà đăng phiêu bạt, chỉ mong ngày kia có thể đạt được ước muốn.

      “Vậy !” Mọi người chẳng qua chỉ là cùng nhau ra ngoài chút, thả hà đăng cũng quá mức nghiêm trọng. Tần Trạch Dật vừa dứt lời, từ phía sau truyền đến giọng nũng nịu.

      “Gia...” Quý Như Nhã rốt cuộc cũng đến. Trước khi ra cửa nàng đột nhiên cảm thấy xiêm áo người đủ diễm lệ, lại quay trở lại đổi bộ khác. Giày vò tới giày vò , thế nên mới đến muộn.

      Liếc Quý Như Nhã cái, Tần Trạch Dật trả lời. Quý Như Nhã đoan trang xinh đẹp, ra ấn tượng của về nàng rất tốt. Sau khi truyền ra lời đồn Tiết U Nhiễm ức hiếp nàng, lập tức nghiêng về phía nàng. Tối nay gọi nàng ra, sợ là phải bị chút ủy khuất.

      “Gia, Như Nhã tới chậm. đường quá nhiều người, Như Nhã nhất thời tìm được gia.” Trong ủy khuất mang theo chút làm nũng, Quý Như Nhã đôi mắt đẹp trong suốt đưa tình nhìn Tần Trạch Dật.

      “Tới là tốt rồi.” Ý vị thâm trưởng liếc mắt nhìn Tiết U Nhiễm chạy tới trước mặt, giọng của Tần Trạch Dật rất ôn hòa. với Quý Như Nhã xong, liền tiếp tục về phía trước.

      Quý Như Nhã nghe vậy vui tự kìm hãm được, vội vàng chiếm cứ bên còn lại của Tần Trạch Dật. Cứ như vậy, trái phải của Tần Trạch Dật đều là mỹ nhân, cũng dễ chịu.

      Tiết U Nhiễm vẻ mặt mỉm cười nghênh đón cái nhìn chăm chú kia của Tần Trạch Dật, bình tĩnh làm như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra. Nàng và Quý Như Nhã, ra cũng có thù hận lớn gì. đến , cũng chỉ là trước kia nàng biết thu liễm, tất cả tâm tình đều lộ hết ở mặt. Bất tri bất giác đắc tội rất nhiều người, trong đó cũng bao gồm Quý Như Nhã lòng nhớ thương Tần Trạch Dật. Ngược lại Tiết Tâm Lam, sợ là cũng trấn định được nữa.

      Vào lúc sau khi Tần Trạch Dật quay đầu, Tiết U Nhiễm bất động thanh sắc nhìn về phía Tiết Tâm Lam luôn im lặng lên tiếng.

      Đúng như Tiết U Nhiễm suy nghĩ, lúc này Tiết Tâm Lam sớm ghen ghét dữ dội. Mặc dù Trịnh Thiến và Lạc Thấm Nhi theo, lại thủy chung chỉ ở phía sau. Nhưng Quý Như Nhã vừa mới tới này lại chút che dấu tình cảm của nàng ta dành cho Thái tử ca ca, trực tiếp nhào tới. Vui vẻ mặt Tiết Tâm Lam cứng đờ, trong mắt lóe lên vẻ thù hằn. Vì sao nàng thể đơn độc vượt qua đêm thất tịch với Thái tử ca ca? Vì sao lại xuất nhiều người phá rối như vậy?

      mặt Quý Như Nhã tràn đầy vui vẻ, nhưng trong lòng lại tràn đầy bất mãn. Vốn tưởng rằng có thể đơn độc vượt qua đêm thất tịch với Thái tử ca ca, ai ngờ lại còn có nhiều người như vậy. Tiết U Nhiễm ngược lại rất thức thời chung chỗ với Trịnh Thiến và Lạc Thấm Nhi. Bất quá, Tiết Tâm Lam lại dám đứng ở bên người Thái tử điện hạ? Nữ nhân làm bộ làm tịch này đúng là có thủ đoạn. Nếu như nàng nhìn lầm, mới vừa trong mắt nữa nhân này thoáng qua tia ghen ghét rồi biến mất...

      “Gia, vị tiểu thư bên cạnh ngài là?” Bày ra thái độ tiểu thư khuê các, Quý Như Nhã dịu dàng hỏi. Lần trước ở trong cung gặp qua Tiết Tâm Lam, chỉ có điều Quý Như Nhã cố tình làm như quên.

      “Vị này là Tiết Tâm Lam Nhị tiểu thư Tiết gia. Tâm Lam, vị này là Quý tiểu thư Quý Như Nhã.” Suy nghĩ thân phận của Tâm Lam giống với Tiết U Nhiễm, rất nhiều trưởng hợp đều thích hợp xuất . Quý Như Nhã biết Tâm Lam cũng lạ, Tần Trạch Dật giới thiệu.

      “Quý tiểu thư, chúng ta lần trước gặp.” Nhìn Quý Như Nhã, Tiết Tâm Lam hạ thấp tư thái. Nàng tin Quý Như Nhã biết nàng. Lần trước Ngũ công chúa ngay trước mặt mọi người muốn ngồi cung chỗ với nàng, Quý Như Nhã thể nào biết nàng là ai. Đây là cố ý muốn ra oai phủ đầu nàng? Trong lòng phẫn hận, nhưng lộ ra dù chỉ chút.

      “Gặp qua? Tiểu thư Tiết gia ta chỉ biết vị, nên...” Mê mang quay đầu nhìn về phía Tiết U Nhiễm, Quý Như Nhã vẻ mặt rất vô tội. Chỉ bằng loại xuất thân này của ngươi, cũng dám đứng ở bên người Thái tử điện hạ? đúng là biết tự lượng sức.

      “Thân phận của tỷ tỷ cao quý, Tâm Lam là kém xa vạn vạn. Quý tiểu thư chỉ nhớ tỷ tỷ là chuyện đương nhiên.” mặt lên bi thương, Tiết Tâm Lam ăn năn hối hận .

      “Tâm Lam chớ suy nghĩ nhiều. nhớ cũng sao, cái này cần biết.” Biết thân phận là nỗi đau trong lòng Tâm Lam. Nhìn bộ dáng điềm đạm đáng của Tâm Lam, Tần Trạch Dật khuyên lơn.

      “Dạ, cám ơn Tần ca ca.” Ngẩng mặt lên, trong nháy mắt bi ai mặt Tiết Tâm Lam chuyển thành sắc mặt vui mừng. Quý Như Nhã là tiểu thư con vợ cả danh chính ngôn thuận như thế nào? Người trong lòng Thái tử ca ca để ý chính là nàng, mà phải là Quý Như Nhã.

      “Tần ca ca? Tiết Nhị tiểu thư trái lại muốn nổi bật.” Thái tử điện hạ thế nhưng lại để xuống dáng vẻ dụ dỗ thứ xuất? Trong bụng ghen tỵ, Quý Như Nhã mặt vẫn là nụ cười nhàn nhạt.

      “A... Ngượng ngùng, Tâm Lam kêu quen.” Tràn đầy áy náy nhìn về phía Tần Trạch Dật, Tiết Tâm Lam phảng phất như nhận được kinh hãi, vội vàng nhận lỗi.

      “Tâm Lam thích là tốt rồi, cần đổi lời .” Tâm Lam nhát gan, chưa từng để tâm nhiều. Biết nhiều năm như vậy, Tần Trạch Dật tự nhận
      mình vô cùng hiểu Tiết Tâm Lam. Tâm Lam dễ bị chấn kinh, cần phải tỉ mỉ che chở mới được.

      Nụ cười mặt Tiết Tâm Lam hết sức chói mắt, Quý Như Nhã há lại có thể cho nàng ta đắc ý? Lập tức xoay người, nhìn về phía Tiết U Nhiễm: “Tiết đại tiểu thư vì sao ở phía sau? Tuy đây là đường, cần quá chú ý lễ nghi. Chẳng qua là, tôn ti phân chia vẫn thể quên đúng ?”

      “Quý tiểu thư sai. Tôn ti phân chia tất nhiên là nhất định phải tuân thủ.” So với Quý Như Nhã Tiết U Nhiễm ghét Tiết Tâm Lam hơn. Huống chi lần trước nàng chính là dùng những lời này để áp Quý Như Nhã, bây giờ tất nhiên là gật đầu đồng ý.

      Sắc mặt tốt mặt Tiết Tâm Lam bị rút , sắc mặt trắng bệch. Ý tứ bên ngoài của Quý Như Nhã quá ràng. Tiểu Quận chúa và Tiểu Vương gia Tiết vương phủ đều ở phía sau, nàng thứ xuất lại dám ở phía trước. Sáu chữ phân biệt được tôn ti hung hăng nện vào trong lòng Tiết Tâm Lam, định nàng tội chết. Nếu như Tiết U Nhiễm trở về với Tiết Vương phi, nàng thế nào cần nghĩ cũng biết. Nếu là người có tâm cố ý báo tỉnh cành lúc này cho Vương phi, vậy kết quả nàng lại là như thế nào?

      “Ta rồi, Tiểu thư Tiết gia sao có thể ngay cả tôn ti cũng phân biệt được. Xem ra là ta suy nghĩ nhiều.” Quý Như Nhã liếc mắt nhìn Tiết Tâm Lam cái, hừ lạnh . Có Thái tử làm chỗ dựa cho ngươi, ngươi liền tự mình coi là cao quý? Quả là si tâm vọng tưởng!

      “Lần trước Quý tiểu thư cũng là phân biệt được tôn ti như thế.” Lạc Thấm Nhi nãy giờ chưa mở miệng, chẳng những làm nhục Tiết Tâm Lam, mà còn trực tiếp đánh rớt tất cả kiêu ngạo mặt Quý Như Nhã. Nếu Quý Như Nhã tự mình đưa tới cửa để cho nàng vũ nhục, nàng tất nhiên khách khí.

      Quý Như Nhã sững sờ nhìn Lạc Thấm Nhi. Nàng ta tại sao có thể ở trước mặt Thái tử điện hạ nàng như vậy?

      Tiết Tâm Lam nghe vậy lại là lòng tràn đầy cảm kích nhìn về phía Lạc Thấm Nhi. Vị Lạc tiểu thư này mặc dù mang theo chữ “cũng”, nhưng lại chính là giúp nàng giải vây.

      Lạc Thấm Nhi xong những lời này liền mở miệng nữa. Chống lại ánh mắt cảm kích của Tiết Tâm Lam, Lạc Thấm Nhi có bất kỳ đáp lại nào. Nàng chẳng qua chỉ là muốn Quý Như Nhã quá mức phách lối mà thôi, cùng Tiết Tâm Lam có liên quan.

      “Lần trước? Khi ở Trịnh gia?” Mạc Thần Viễn nhạy cảm phát có cái gì đúng, . Lạc gia tiểu thư vừa ra những lời này, Quý tiểu thư ràng là bại trận. phân biệt được tôn ti? Nhìn U Nhiễm, lại nhìn Mạc Thấm Nhi, Mạc Thần Viễn cảm thấy dường như bắt đầu có chút đầu mối.

      “Chuyện ở Trịnh gia kết thúc được thời gian rồi, cần nhắc lại.” Mắt thấy Quý Như Nhã mặt mũi có chút nhịn được, Tần Trạch Dật mở miệng .

      “Gia, những lời này đúng. đến chuyện ở Trịnh gia, ta nhưng ra nhớ lại lời đồn đãi trong mấy ngày nay. Cũng biết người nào dài mắt lại dám hưu vượn, U Nhiễm muội muội khi dễ Quý tiểu thư? Dù sao tại hai người đều ở đây, bằng giáp mặt . Trịnh tiểu thư và Lạc tiểu thư vừa đúng có thể làm chứng.” Triệu Thụy đứng ra giúp Tiết U Nhiễm kêu oan. U Nhiễm muội muội nhà ỷ thế lấn áp Quý Như Nhã? nghe thế nào cũng thấy kỳ quái.

      “Nơi này phải là nơi tốt để chuyện. Chúng ta thả hà đăng trước, tối nay lại tiếp chuyện này.” Kéo Triệu Thụy, Tiết Kỳ Văn sang chuyện khác. Nếu như mọi chuyện, vậy chừng Tần Trạch Dật lại có ý tưởng gì mới.

      “Vậy đợi thả xong hà đăng, mọi người cùng nhau đến Khách Duyệt lâu ngồi xuống tỉ mỉ về chuyện này.” Mạc Thần Viễn vẻ mặt hết sức kiên định, nhìn chằm chằm vào Tần Trạch Dật. Nếu như chứng minh được U Nhiễm cũng điêu ngoa giống như trong lời đồn, vậy Thái tử biểu ca có phải là thay đổi chủ ý, tính toán gả U Nhiễm cho Sở gia hay ?

      Thần Viễn là nghiêm túc. Trong đầu Tần Trạch Dật vạn phần hỗn loạn. hạ quyết tâm gả U Nhiễm cho Sở gia nhưng là Thần Viễn dường như đồng ý làm như vậy. Nếu như vậy, ngồi xuống ràng cũng sao. Thần Viễn cuối cùng hiểu, Tiết U Nhiễm đơn thuần giống như trong tưởng tượng của vậy.

      ---Lời của tác giả: Đột nhiên cảm giác được làm Thái tử điện hạ cũng mệt chết được! Bên này Tâm Lam tệ, bên kia Như Nhã cũng tốt vô cùng, có việc gì còn suy nghĩ đến U Nhiễm… Thỉnh thoảng sao lại càng ngày càng phát , thái tử điện hạ bận rộn…

    3. Tiểu Quyên

      Tiểu Quyên Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      16
      ông thái tử này tính lăng nhăng , mong cho chị nhiễm mau gả cho sở, ko muốn ông thái tử này làm vua chút nào :061:
      honglakbornthisway011091 thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 50.

      Editor: Linh.


      cần.” Tiết Kỳ Văn lên tiếng ngăn lại. Danh tiếng của U Nhiễm càng hỏng, với U Nhiễm mà lại càng an toàn. tại chỉ cần lặng lẽ đợi thời cơ. khi thời cơ chín muồi, lập tức gả U Nhiễm cho Sở Lăng Húc là được.

      “Vậy cứ quyết định như thế .” Vào lúc Tiết Kỳ Văn mở miệng đồng thời, Tần Trạch Dật cũng lên tiếng . Chỉ có để cho Thần Viễn hiểu Tiết U Nhiễm là loại người nào, mới có thể dễ dàng giải quyết chuyện Tiết U Nhiễm gả cho Sở gia.

      Mắt thấy chuyện có đường sống trở về, Tiết Kỳ Văn thêm gì nữa. đám người tiếp tục về phía trước. Đến gần chỗ bán hà đăng, người càng ngày càng nhiều. Mọi người thể tránh khỏi việc bị dòng người tách ra.

      Xa xa nhìn thấy Tần Trạch Dật mang theo Tiết Tâm Lam và Quý Như Nhã càng chạy càng xa, Tiết U Nhiễm có thử việc quay lại tìm những người khác. Nhìn chung quanh, Tiết U Nhiễm về phía con đường ít người. Tất cả mọi người gần nơi này thế nào cũng gặp nhau. Nếu , đến Khách Duyệt lâu gặp mặt là được.

      dọc theo đường , Tiết U Nhiễm tới bờ sông .◕‿◕ Nụ cười mặt những đôi nam nữ cùng nhau thả hà đăng ngọt ngào, tâm Tiết U Nhiễm cũng theo đó mà phấn khởi lên. liên quan tới thân phận, liên quan tới địa vị, người trong thế gian luôn có nhiều tình cảm tốt đẹp làm người ta hâm mộ. Tất nhiên là để cảm động trời đất, nhưng cũng đủ để làm ấm lòng người.

      “U Nhiễm, sao ngươi lại ở đây mình?” Mạc Thần Viễn vẫn theo theo sau lưng Tiết U Nhiễm cuối cùng nhịn được lên phía trước .

      phải là Tiểu Hầu gia cũng chỉ có mình thôi sao?” Lúc này tâm tình của Tiết U Nhiễm tệ, chuyện với Mạc Thần Viễn giọng cũng nhàng ít, hề lại xa lánh giống như trước kia nữa.

      “Đúng vậy a, mình.” Nhìn Tiết U Nhiễm cười nhạt tiếng, Mạc Thần Viễn lẩm bẩm .

      “Tiểu Hầu gia có gì muốn sao?” Nếu như Mạc Thần Viễn phải là tai mắt của Tần Trạch Dật, vậy cử động mấy ngày trước đây của lại nên giải thích như thế nào? Vừa vặn ở đây chỉ có hai người bọn họ, vẫn hỏi cho ràng tốt hơn.

      “Ngươi... Cử động mấy ngày nay của U Nhiễm dường như có thâm ý khác.” Lúc này có lẽ là thời cơ thích hợp. Mạc Thần Viễn biết thể tỏ tâm ý, nhưng biết biết ý định của nàng. Nếu như có thể, ở trong phạm vi đủ khả năng của , nguyện ý giúp nàng lấy được thứ nàng muốn. Gả cho Sở gia, công bằng với nàng. Thái tử biểu ca thể chà đạp tâm ý của nàng như vậy.

      “Hả? biết ý của Tiểu Hầu gia là chỉ chuyện gì?’ Nghe được lời của Mạc Thần Viễn. Tiết U Nhiễm lập tức lên toàn bộ tinh thần. Mạc Thần Viễn nhìn ra cái gì sao?

      “Ngươi cố ý ra vẻ điêu ngoa, mượn chọc giận Ngũ công chúa và Ngũ tiểu thư tới làm hỏng danh tiếng của mình, là vì muốn đưa tới lực chú ý của Thái tử biểu ca?” Mạc Thần Viễn vẫn đoán ra ý định của Tiết U Nhiễm.Thái tử biểu ca từng với chuyện U Nhiễm ngầm trách mắng Thanh Lạc bên người Kỳ Văn và ức hiếp Nhị tiểu thư Tiết gia. tận mắt nhìn thấy, lại thủy chung cảm thấy trong đó phải có tình. Chuyện Tần Thi Y, lúc ấy cũng có ở đó. U Nhiễm quả là cố ý chọc giận Tần Thi Y. Mấy ngày trước đây chuyện Quý tiểu thư đắc tội Tiểu Quận chúa Tiết Vương phủ các vị tiểu thư ở Tuyên thành cũng biết ràng. Mới vừa thấy phản ứng của Lạc tiểu thư và Quý Như Nhã, sợ là có liên quan đến chuyện phân biệt được tôn ti.

      “Tiểu Hầu gia tại sao lại nghĩ như vậy? Từ trước đến nay U Nhiễm làm việc đều là theo cảm tính, suy xét đến những cái khác.” Nàng đúng là muốn hấp dẫn lực chú ý của Tần Trạch Dật. Bất quá phải là vì để cho thích nàng, mà là để cho chán ghét nàng.


      “Tính tình của U Nhiễm như vậy là rất tốt, nhưng thích hợp vào Hoàng thất.”Nhìn thản nhiên mặt Tiết U Nhiễm, Mạc Thần Viễn thử thăm dò . Biết U Nhiễm phải là vì đưa đến lực chú ý của Thái tử biểu ca, hơi yên lòng. Ít nhất U Nhiễm thất vọng và đau khổ vì Thái tử biểu ca gả nàng cho Sở gia.

      Tiết U Nhiễm sửng sốt. Hôm nay Mạc Thần Viễn có chút khác thường. khuyên bảo nàng nên cách xa Hoàng thất sao? Nàng và dường như chưa thân đến trình độ chân thành chuyện với nhau...

      “Ta có ý gì khác, chẳng qua là cảm thấy có số việc cần quá mức chấp nhất. Nếu , bị thương là chính mình.” Thấy U Nhiễm có chút khiếp sợ, Mạc Thần Viễn giải thích.

      “Cám ơn Tiểu Hầu gia khuyên bảo, U Nhiễm hiểu.” Bất kể là Mạc Thần Viễn xuất phát từ loại mục đích nào với nàng những lời này, Tiết U Nhiễm cũng rất cảm kích quan tâm. Quay đầu, nhìn về phía các loại hà đăng trôi mặt hồ.

      “U Nhiễm muốn thả hà đăng? Chờ chút.” Mạc Thần Viễn xong liền xoay người rời .

      Tiết U Nhiễm vốn muốn gọi Mạc Thần Viễn lại, nhưng cuối cùng vẫn còn nhịn được.

      “Tỷ tỷ, cái này cho tỷ.” kéo kéo y phục của Tiết U Nhiễm, đưa lên cái hà đăng tinh sảo xinh đẹp.

      Tiết U Nhiễm cúi đầu nghiêm túc quan sát bé , dịu dàng : “Tiểu muội muội, có phải là muội nhận nhầm người ?”

      nhận nhầm. Đại ca ca muốn tặng cho tỷ tỷ xinh đẹp.” Bé cố chấp tiếp tục đưa lên hà đăng.

      “Đại ca ca? Vị Đại ca ca nào?” Nghe được lời của bé , Tiết U Nhiễm nghi ngờ hỏi.

      “Đại ca ca bên kia.” Bé xoay người, chỉ vào nam tử ở cách đó xa .

      Theo tay bé nhìn sang, bóng dáng tuấn dật của Sở Lăng Húc xuất ở trong tầm mắt Tiết U Nhiễm.

      Dường như sớm đoán được Tiết U Nhiễm nhìn sang, Sở Lăng Húc cho Tiết U Nhiễm nụ cười ấm áp.

      Nam tử mặc bộ trường bào màu xanh, cách người qua lại đường xa xa nhìn về phía nàng nở nụ cười. Trái tim của Tiết U Nhiễm đình trệ. mực yên lặng theo phía sau nàng sao? Nếu nàng và những người khác tách ra, nếu Mạc Thần Viễn rời , có phải là cũng định thân ?

      Sở Lăng Húc ôn hòa cười. có nhiều nếu như vậy, đụng phải chính là đụng phải, thấy lẫn nhau chính là thấy lẫn nhau. Vô tình gặp được cũng tốt, cố ý cũng được. Kết quả chỉ có , xuất trong phạm vi nàng nhìn thấy. Cho dù thể đến gần, chỉ cần nhìn từ xa như vậy cũng đủ.

      “Tỷ tỷ, hà đăng.” Thấy Tiết U Nhiễm vẫn nhận hà đăng, bé có chút nóng nảy.

      Tiết U Nhiễm vội vàng nhận lấy hà đăng, lấy ra thỏi bạc đưa cho , : “Đa tạ tiểu muội muội. Cái này cho muội.”

      lắc đầu cái, nghiêm túc : “Đại ca ca cho bạc. Ca ca mua mứt quả.”

      Ca ca? Hẳn là ca ca của bé . Tiết U Nhiễm nhìn bé nhảy chân sáo xa, sau đó dưới ánh nhìn chăm chú của Sở Lăng Húc thả hà đăng xuống sông, mặc cho nó trôi ra xa. Tâm nguyện của nàng cần khẩn cầu trời cao, nàng
      tự mình giành lấy.

      “U Nhiễm, cuối cùng cũng tìm được muội.” Tiết U Nhiễm mới vừa đứng lên, liền nghe đưuọc giọng của Trịnh Thiến.

      Xoay người nhìn sang, Trịnh Thiến và Lạc Thấm Nhi xách theo cái hà đăng tới. theo phía sau là Trịnh Khải, Triệu Thụy, Tiết Kỳ Văn và Mạc Thần Viễn, xem ra, bọn họ gặp được Mạc Thần Viễn, sau đó liền cùng nhau tới.

      “U Nhiễm muội muội, nhìn hà đăng Triệu đại ca mua cho muội này. Xinh đẹp ?” Nhìn thấy Tiết U Nhiễm, Triệu Huy vội vàng hiến vật quý.

      “Triệu Thụy, chớ hồ nháo. Hà đăng đêm thất tịch có thể tùy tiện đưa sao?” Trịnh Khải vui . Đêm thất tịch, nam nữ mến nhau mới có thể tặng hà đăng cho nhau.

      “Ta là ca ca của U Nhiễm muội muội, sao lại thể tặng?” Triệu Thụy nhất thời bất mãn.

      “Được rồi được rồi, làm như ta tồn tại có phải ?” Tiết Kỳ Văn cắt đứt lời của Triệu Thụy, đem hà đăng trong tay đưa cho Tiết U Nhiễm.

      Nhận lấy hà đăng trong tay ca ca mình, Tiết U Nhiễm theo bản năng nhìn về phía chỗ vị trí của Sở Lăng Húc. Chẳng qua là lúc này nhìn sang, đối diện tất cả đều là người đường, thân ảnh tuấn kia sớm thấy. Thu hồi tầm mắt, làm như có chuyện gì xảy ra thả hà đăng vào trong sông.

      Mạc Thần Viễn buông lỏng hà đăng trong tay rồi lại lần nữa nắm chặt lấy. Vừa rồi lúc mua hà đăng gặp được đám người Triệu Thụy cũng mua hà đăng, sau đó mọi người cùng nhau tới đây. Vốn là cơ hội có thể đơn độc ở chung với U Nhiễm liền cứ như vậy mà mất, hà đăng mua cuối cùng cũng có đưa ra.

      Mọi người thả hà đăng xong liền cùng nhau tới Khách Duyệt lâu. Dọc theo đường có nhìn thấy ba người bọn Tần Trạch Dật, biết nhất định là bọn họ đến Khách Duyệt lâu trước. Mọi người cũng nôn nóng, vừa trò chuyện vừa qua.

      Bên trong Khách Duyệt lâu, Quý Như Nhã và Tiết Tâm Lan thầm dùng ánh mắt chém giết đối phương. Tần Trạch Dật ung dung uống trà, thưởng thức cảnh sắc bên ngoài. Hôm nay là ngày mùng bảy tháng bảy, là lúc nên với mẫu hậu chuyện của Tiết U Nhiễm. Mẫu hậu cần phải tỉ mỉ an bài, mới có thể tìm được thời cơ thích hợp cùng phụ hoàng chuyện này. sớm tốt sớm, tháng tám nhất định phải lôi kéo được Sở gia.

      Thần Viễn có ý kiến với chuyện này, chỗ Kỳ Văn cũng phiền toái. Mấy người bọn Triệu Thụy và Trinh Khải cũng là lòng thương U Nhiễm, nhất định phải cẩn thận trấn an. Quan trọng nhất là, nhất định phải để cho U Nhiễm nguyện ý. Chỉ cần U Nhiễm tự nguyện gả, những người khác là vấn đề. Áy náy với U Nhiễm, bồi thường gấp bội ở người Kỳ Văn. Chỉ cần cần vì chuyện này mà ảnh hưởng đến tình nghĩa huynh đệ của mấy người bọn họ. Nếu phải là Sở gia quá mức quan trọng, cũng nhất định phải lợi dụng thân phận của U Nhiễm.

      Đoàn người Tiết U Nhiễm vào, đúng lúc gặp tiểu nhị đưa điểm tâm lên. dạo lâu như vậy, tất cả mọi người đều có chút đói bụng. hai lời, tự tìm chỗ ngồi ngồi xuống, bắt đầu ăn điểm tâm.

      cũng đúng dịp, khi trong đĩa chỉ còn lại khối điểm tâm cuối cùng, Tiết Tâm Lam và Quý Như Nhã cùng lúc đưa tay ra. Trong lúc hai người trừng mắt nhìn nhau, bàn tay có các ngón thon dài và cầm lên khối điểm tâm kia bỏ vào trong miệng mình.

      Vốn tưởng rằng chuyện như vậy chỉ có Tiết U Nhiễm mới làm được, Quý Như Nhã và Tiết Tâm Lam cùng lúc nhìn sang mới phát chủ nhân của cái tay này là Lạc Thấm Nhi vẻ mặt tươi cười. Hai người đồng thời quay đầu chỗ khác, trong mắt đều là lạnh lẽo. Lạc Thấm Nhi, Lạc gia, Trưởng công chúa.

      Ăn điểm tâm trong tay, Lạc Thấm Nhi chỉ làm như thấy biểu của hai người. Những người khác là nhất trí giữ vững yên lặng.

      Trải qua mới vừa đối thoại ở bờ sông, Mạc Thần Viễn còn để ý đến lời đồn đãi Quý Như Nhã ở Trịnh gia bị Tiết U Nhiễm ức hiếp nữa. Trong lòng hiểu, cho dù ràng cũng vô dụng, Thái tử biểu ca làm quyết định, từ trước đến nay thay đổi.

      Tiết U Nhiễm và Tiết Kỳ Văn tự nhiên là chủ động , cái lời đồn đãi đó cuối cùng vẫn là giải quyết được chuyện gì.

      Sau khi Hoàng hậu nghe xong tính toán của Tần Trạch Dật, yên lặng lúc lâu sau mới hỏi: “Nhất định phải là U Nhiễm sao?”

      “Mẫu hậu, hài nhi biết ngài và Tiết Vương phi quan hệ thân thiết. Nhưng, U Nhiễm lại là lựa chọn tốt nhất.” Tần Trạch Dật kiên định .

      “U Nhiễm cũng đồng ý?” Với tính tình của U Nhiễm sợ là dễ dàng bỏ qua, Hoàng hậu có chút nghi ngời.

      “Nàng đồng ý.” mặt Tần Trạch Dật tràn đầy tự tin.

      “Được rồi, mẫu hậu làm hết sức.” Thở dài cái, Hoàng hậu . Liên quan đến ngôi vị Hoàng đế, liên quan đế Hoàng nhi, những thứ khác nhất định phải hi sinh.
      Last edited by a moderator: 24/10/14
      hoadaoanh, linhdiep17, Phan Hong Hanh3 others thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 51.

      Editor: Linh.


      “Thái tử điện hạ đến đây vì chuyện gì?” Nhìn bộ dáng đứng ngồi yên của Tần Trạch Dật, Tiết U Nhiễm mở miệng hỏi. Đêm thất tịch qua vài ngày, Tần Trạch Dật sợ là nhịn được phải ra tay.

      “U Nhiễm, muội biết tâm nguyện lớn nhất đời này của Thái tử ca ca là cái gì sao?” Yên lặng hồi lâu, Tần Trạch Dật vẻ mặt mong đợi hỏi.

      “Tâm nguyện lớn nhất của Thái tử điện hạ? ngày kia lên ngôi Hoàng đế, vì dân chúng Tuyên quốc ta lập nên hòa bình thịnh thế phải ?” Quả thế, ngày này rốt cuộc tới. Lần nữa nghe được lời thoại quen tai, Tiết U Nhiễm tâm hơi rung động. Ổn định tâm trạng, trả lời theo ý tứ của Tần Trạch Dật.

      “U Nhiễm, muội là tri kỷ của Thái tử ca ca. Chẳng qua là, hôm nay... Aiz!” Tần Trạch Dật ủ rũ cúi đầu, muốn lại thôi.

      “Thái tử điện hạ có lời cứ đừng ngại.” nhìn vẻ mặt của Tần Trạch Dật, Tiết U Nhiễm giọng .

      Tần Trạch Dật vẻ mặt rất khó xử, nhịn hồi lâu cuối cùng mở miệng : “U Nhiễm biết Khách Duyệt lâu, nhưng có biết Khách Duyệt lâu thuộc về thương gia lớn nhất Tuyên thành là Sở gia hay ?”

      “Sở gia? Biết chứ! Nghe Sở gia này phú khả địch quốc, là nhà giàu số ở Tuyên quốc chúng ta.” Tiết U Nhiễm cố gắng nhớ lại câu trả lời mình từng , chỉ mong có tí sơ hở nào.

      “U Nhiễm gặp qua Sở Lăng Húc làm đương gia của Sở gia, muội có nhận xét gì về ?” Tần Trạch Dật vẻ mặt cực kỳ phức tạp, mang theo tia áy náy, mang theo tia tha, mang theo tia kiên quyết.

      “Sở đương gia? Rất tốt.” Quay đầu nhìn tới Tần Trạch Dật, Tiết U Nhiễm trả lời trung quy trung củ, lộ ra bất kỳ tâm tình gì.

      Nghe được Tiết U Nhiễm trả lời, trái tim Tần Trạch Dật dâng lên tia quái dị. Rất tốt? U Nhiễm dường như cũng bài xích Sở Lăng Húc. Là bởi vì điểm tâm của Khách Duyệt lâu tệ, hay là bởi vì bản thân Sở Lăng Húc rất tốt? Tần Trạch Dật thử thăm dò ra mưu đồ tính toán lâu: “U Nhiễm, nếu như Thái tử ca ca muốn muội gả cho Sở Lăng Húc. Muội có đồng ý ?”

      “Thái tử điện hạ đây là có ý gì?” Mắt thấy hạnh phúc mong đợi từ lâu sắp tới tay, lời của Tần Trạch Dật lại lần nữa giống như sấm nặng nề đánh vào trái tim Tiết U Nhiễm. Tiết U Nhiễm ngây người tại chỗ, dám tin nhìn Tần Trạch Dật.

      “U Nhiễm, Sở gia phu gia (nhà chồng) rất tốt. Muội cũng gặp qua Sở Lăng Húc, chốn về có thể cầu nhưng thể gặp.” Thấy U Nhiễm bị kinh sợ, giọng của Tần Trạch Dật có chút thấp xuống, nhưng lại vẫn kiên quyết xong.

      “Chuyện này thành định cục (kết cục định)?” Trong lòng vô cùng đồng ý lời của Tần Trạch Dật, nhưng Tiết U Nhiễm vẫn trấn định hỏi ngược lại.

      “U Nhiễm, muội là nương rất tốt, Thái tử ca ca cũng rất thích muội. Nếu như phải là vạn bất đắc dĩ, Thái tử ca ca tuyệt đối muốn muội gả cho . Chính là bởi vì muội là người Thái tử ca ca vô cùng tin tưởng, Thái tử ca ca mới có thể lựa chọn để cho muội gả vào Sở gia. Thái tử ca ca nhất định phải lấy được Sở gia giúp đỡ!” Cho rằng Tiết U Nhiễm muốn gả, Tần Trạch Dật dịu dàng trấn an . Gả đến Sở gia, tuyệt đối có thể bảo đảm cho U Nhiễm áo cơm lo, đời phú quý.

      “Nếu Thái tử điện hạ có quyết định, U Nhiễm nghe lệnh là được.” Tiết U Nhiễm có cách nào cẩu khẩn Tần Trạch Dật giống như ở kiếp trước, chỉ hy vọng chấp nhận với thái độ như vậy đưa đến hoài nghi của Tần Trạch Dật.

      “U Nhiễm, muội...” Thấy U Nhiễm ngoan ngoãn nghe lời, Tần Trạch Dật có chút thích ứng được. cho rằng nàng làm ầm ĩ, nghĩ tới lại là bình tĩnh như vậy.

      “Nếu như U Nhiễm muốn gả, có thể ? Thái tử điện hạ muốn lôi kéo Sở gia, cũng nhất định phải là U Nhiễm có phải ?” Cảm giác được ánh mắt nghi ngờ của Tần Trạch Dật, Tiết U Nhiễm đột nhiên mở miệng hỏi. có tức giận mắng, khóc lóc, chỉ là tại tại giãi bày . Đối phó với Tần Trạch Dật, mọi việc đều thể nôn nóng.

      “U Nhiễm, người có thể gả đến Sở gia chỉ có muội. Thân phận Quận chúa của muội là thiên đại ban ân với Sở gia. U Nhiễm nên biết tình cảnh lúc này của Thái tử ca ca, những Hoàng tử khác đều nhìn chằm chằm vào ngôi vị Hoàng đế. Nếu phải là U Nhiễm, Thái tử ca ca tuyệt dám tín nhiệm. U Nhiễm, muội nguyện ý giúp Thái tử ca ca sao?” Mặt Tần Trạch Dật lộ vẻ thê lương, trong giọng lộ ra bi thương. U Nhiễm có thể hỏi như vậy, an tâm. Ít nhất U Nhiễm nhiều hận sâu, sau khi gả đến Sở gia từ đó làm chuyện xấu.

      Cho dù trở lại đời, nhưng lí do thoái thác của Tần Trạch Dật vẫn như cũ. Tiết U Nhiễm thầm oán, nhưng cũng tính lập tức tỏ thái độ. Nàng cũng muốn xem Tần Trạch Dật đến tột cùng là có khả năng gì.

      “U Nhiễm, vùi ở trong phòng làm gì vậy? Mẫu phi bảo muội qua bồi bà chuyện.” ở lúc Tần Trạch Dật chuẩn bị ngừng cố gắng tiếp, Tiết Kỳ Văn vào. Mới vừa ra khỏi viện của mẫu phi liền nghe Thanh Lạc Thái tử điện hạ Quận chúa các, lập tức chạy đến. Mấy ngày nay, luôn có loại dự cảm, Trạch Dật trù tính chuyện lớn. Mà cái chuyện lớn này thể nguyên nhân cho biết, có lẽ giống như suy nghĩ là có liên quan đến U Nhiễm. Cho nên đoạn thời gian trước Mạc Thần Viễn mới có thể hành động dị thường như vậy, dấu Trạch Dật đến tìm U Nhiễm.

      “Thái tử điện hạ có thể cùng gia huynh bàn bạc chuyện vừa rồi, U Nhiễm trước tìm mẫu phi.” Tiết U Nhiễm xong liền đứng dậy rời . Huynh trưởng đại nhân tới đúng lúc, vừa đúng có thể làm khó Tần Trạch Dật chút.

      “Trạch Dật và U Nhiễm chuyện gì đó?” Buồn cười nhìn U Nhiễm vừa đứng dậy liền rời , Tiết Kỳ Văn cảm thấy hứng thú hỏi. U Nhiễm dám ra vẻ nhịn được ràng như vậy, xem ra chuyện Tần Trạch Dật nhất định là chuyện lớn.

      có gì.” Thu hồi tầm mắt nhìn Tiết U Nhiễm về, Tần Trạch Dật có lệ lắc đầu cái. U Nhiễm ràng là nguyện gả, lúc này cho Kỳ Văn chỉ càng làm chuyện thêm hỏng bét.

      “Thái tử điện hạ, ta rồi, U Nhiễm là muội muội của ta.” Tiết Kỳ Văn sắc mặt trầm xuống, trực tiếp gọi lên Thái tử điện hạ.

      Nhìn Tiết Kỳ Văn vẻ mặt kiên quyết, Tần Trạch Dật thở dài, cuối cùng thẳng ra.

      Tần Trạch Dật vừa dứt lời, quả đấm của Tiết Kỳ Văn liền bay tới. coi Tần Trạch Dật là huynh đệ, Tần Trạch Dật vậy mà lại lấy muội muội duy nhất của ra làm quân cờ? thể tha thứ!

      Khi Tiết U Nhiễm trở lại Quận chúa các, Tần Trạch Dật rời . Tiết Kỳ Văn yên lặng ngồi ở Quận chúa các, sắc mặt rất ngưng trọng.

      “Ca, Tần Trạch Dật với huynh phải ?’ Nhìn thấy vẻ mặt của huynh trưởng, Tiết U Nhiễm hiểu tiến lên hỏi.

      “Muội tức giận?” Tiết Kỳ Văn tức giận thay Tiết U Nhiễm. Tuy sắp gả cho chính là Sở Lăng Húc, nhưng U Nhiễm bị làm thành quân cờ cũng là . cách nào tiếp nhận được chuyện muội muội mình bị làm thành quân cờ lôi kéo Sở gia, càng cách nào hiểu được vì sao U Nhiễm lại có vẻ mặt nhõm.

      “Vì sao phải tức giận? Đây phải là vừa vặn hợp ý của chúng ta sao? Còn giúp chúng ta dọn dẹp được rất nhiều phiền toái.” Tiết U Nhiễm thờ ơ, đây là cục diện nàng sớm chờ đợi. Có thể thuận lợi tới bước này, rất dễ dàng.

      ngốc cái gì vậy? Cho dù phải gả, cũng phải là lưỡng tình tương duyệt, liên quan đến lợi ích. Muội đây là cái gì? dễ nghe là kết thân, khó nghe chính là quân cờ. Muội muội của Tiết Kỳ Văn ta cũng phải là quân cờ mặc cho người định đoạt.” Tiết Kỳ Văn càng càng căm tức, thậm chí hối hận quyền vừa rồi kia đánh đủ nặng. Cho dù Trạch Dật đánh lại, cũng hối hận khi ra tay.

      “Cũng phải là lần đầu tiên, cần gì phải có phản ứng lớn như vậy?” Thấy Tiết Kỳ Văn bực tức vì nàng phải chịu tổn thương và bất công, Tiết U Nhiễm uất ức dứt.

      phải là lần đầu tiên?” Tiết Kỳ Văn nghi hoặc nhìn Tiết U Nhiễm.

      “Cái đó... Ta là loại người như Tần Trạch Dật lợi dụng chúng ta nhiều lần, cũng phải là lần đầu tiên. cần phải tức giận như vậy.” Tiết U Nhiễm vội vàng giải thích.

      đúng, muội mới vừa phải là ý này. phải là muội có chuyện gì gạt ta đấy chứ?” Ánh mắt của U Nhiễm căn bản là dám nhìn thẳng , Tiết Kỳ Văn khẳng định trong đó phải có kỳ hoặc.

      “Làm sao có thể? Ca, huynh đừng suy nghĩ nhiều.” Bưng ly trà bàn lên, Tiết U Nhiễm nhanh chóng cúi đầu.

      Đoạt lấy ly trà trong tay U Nhiễm, Tiết Kỳ Văn lạnh giọng : “Ta có suy nghĩ nhiều, là muội có chuyện gạt ta.”

      Tiết U Nhiễm buông tha cho giải thích, im lặng .

      “U Nhiễm, ta là ca ca của muội. Bất kể là có chuyện gì, muội cũng có thể cho ta biết. người gánh rất mệt mỏi. Có ca ca ở, cái gì cũng cần sợ.” Biết U Nhiễm tính tình quật cường, Tiết Kỳ Văn kiềm chế khẩu khí .

      “Ca, nếu như ta ta phải là Tiết U Nhiễm trước kia, huynh tin sao?” Biết lời của Tiết Kỳ Văn làm xúc động, Tiết U Nhiễm ngẩng đầu lên hỏi.

      “Muội vốn phải là U Nhiễm trước kia, nào có cái gì mà có tin hay ? U Nhiễm trước kia nào có nhu thuận khả ái giống như muội bây giờ?” Xoa xoa đầu Tiết U Nhiễm, Tiết Kỳ Văn cười .

      phải vậy. Ý ta là ta phải Tiết U Nhiễm của kiếp này, ta là Tiết U Nhiễm của kiếp trước. Huynh tin sao?” Khẩn trương bắt được tay của Tiết Kỳ văn, ánh mắt Tiết U Nhiễm mang theo chút sợ hãi, chút mong đợi. Biết nàng là quỷ, ca ca có thể bị dọa hay ?

      “U Nhiễm của kiếp trước?” Nụ cười mặt Tiết Kỳ Văn biến mất, bình tĩnh nhìn Tiết U Nhiễm.

      “Ừ. Ta phải là người, ta là quỷ. Ta cũng biết là chuyện gì xảy ra. ràng là khắc trước ta còn bị nhốt trong Sở gia phiêu đãng, khắc sau lại nằm giường ở Quận chúa các.” Tiết U Nhiễm cẩn thận nhìn phản ứng của Tiết Kỳ Văn, chỉ sợ coi nàng là kẻ điên hươu vượn.

      Tay U Nhiễm lạnh như băng, Tiết Kỳ Văn trực giác U Nhiễm . Trở về cầm lấy bàn tay bắt lấy tay của U Nhiễm, Tiết Kỳ Văn trấn an : “U Nhiễm phải sợ, từ từ . cho ca ca biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

      Tiết U Nhiễm gật đầu cái, bắt đầu tất cả mọi chuyện xảy ra ở kiếp trước cho Tiết Kỳ Văn nghe.

      Từng câu từng chữ U Nhiễm ra giống như kim châm, hung hăng đâm vào trong lòng Tiết Kỳ Văn. Đầu óc của mảnh hỗn loạn: Trạch Dật thế nhưng lại đối đãi với U Nhiễm như vậy, đối đãi với mẫu phi như vậy, đối đãi với Tiết Vương phủ như vậy sao?

      “Ca, huynh tin lời muội sao?” Ngẩng đầu lên, Tiết U Nhiễm ánh mắt trông mong nhìn về phía Tiết Kỳ Văn.

      Tiết Kỳ Văn có lập tức trả lời. Lúc này suy nghĩ của cực kỳ phức tạp, còn chưa kịp tiêu hóa tất cả những gì vừa nghe thấy.

      Quả là vẫn thể sao? Thần thái trong mắt Tiết U Nhiễm ảm đạm xuống.

      “U Nhiễm ngốc, muội lại suy nghĩ cái gì đấy? Ca ca chẳng qua chỉ là cần thời gian tiêu hóa, phải là tin muội.” Khóe mắt phát thấy U Nhiễm có cái gì đúng, Tiết Kỳ Văn vui . cái tin tức lớn kinh thiên động địa như vậy, thế nào cũng thể tiếp nhận ngay được phải sao? Nếu phải người ra chuyện này là muội muội ruột của , chắc chắn cho rằng người nọ bị điên rồi.
      milktruyenky, hoadaoanh, trangtrongnuoc4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :