1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ta là chính thê của chàng - Văn Nhất Nhất (Full 112c Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      Haha, dựa hơi cú đau đat kết quả tốt nha
      honglak thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 45.

      Editor: Linh.

      Quý Như Nhã rời khiến cho khí có chút đê mê, cũng may Trịnh Thiến và Lạc Thấm Du đều phải là đèn cạn dầu. Chỉ chốc lát sau, mọi người còn tiếp tục suy nghĩ chuyện Quý Như Nhã nữa, bắt đầu thoải mái chuyện.

      “Trưởng công chúa, mới vừa rồi còn chưa hết. Chúng ta tiếp?” Sợ rối loạn vừa rồi ảnh hưởng đến tâm tình của Trưởng công chúa, Tiết U Nhiễm xác định hỏi.

      ‘Ừ.” Có thể để cho Tiết U Nhiễm để ý như vậy, ?

      Chỉ cần Trưởng công chúa nguyện ý nghe là tốt rồi, Tiết U Nhiễm tiếp tục băn khoăn nữa, thử thăm dò : “ ra U Nhiễm chính là muốn mời Trưởng công chúa quá phủ lần, biết Trưởng công chúa có nguyện ý vui lòng?”

      Tiết Vương phủ?” ngờ Tiết U Nhiễm lên cái thỉnh cầu như vậy, Tần Thiên Ngọc giọng hỏi.

      “Dạ. Chính là muốn mời Trưởng công chúa Tiết Vương phủ ngồi chút.” Gật đầu cái, Tiết U Nhiễm nghiêm trang . Lần đầu tiên làm chuyện dụ dỗ, chỉ mong làm hỏng.

      “Nguyên nhân.” Nhíu mày cái, Tần Thiên Ngọc hoàn toàn biết trong hồ lô của Tiết U Nhiễm bán thuốc gì.

      Đúng là Trưởng công chúa, ràng đồng ý. Tiết U Nhiễm đến gần Tần Thiên Ngọc, thần thần bí bí giọng : “Bởi vì muốn biết khi còn bé Tiểu Bá Vương nhà ta và Trưởng công chúa đến tột cùng là xảy ra chuyện gì.”

      “Ngươi...” Tần Thiên Ngọc sửng sốt. Tiết U Nhiễm còn chưa có buông tha cho? Chẳng qua là lý do này hình như có chút được.

      “Lòng hiếu kỳ, mọi người đều có mà!” Nàng và Trưởng công chúa có giao tình, đường đột thỉnh cầu hoàn toàn thể nào mời được Trưởng công chúa. Càng thể thẳng rằng mình muốn làm mai cho Trưởng công chúa với ca ca nhà mình, cớ tốt nhất chính là chuyện nàng quan tâm.

      “Ta Tiết Vương phủ, là ngươi có thể biết?” Vô cùng đồng ý với suy nghĩ của Tiết U Nhiễm, Tần Thiên Ngọc nhàn nhạt hỏi ngược lại. Nàng muốn chuyện, ai có thể ép nàng .

      thể biết cũng sao. Có thể dính quang* của Trưởng công chúa, với U Nhiễm mà , có lợi mà có hại.” Tiết U Nhiễm cười vẻ mặt thâm ý. kế được, lại tiếp kế khác. Luôn có kế thành công.

      (*) Quang: Là vinh dự, vẻ vang, ánh sáng. Ta chưa tìm được từ nào thích hợp để thay vào. Ta để tạm như vậy, các nàng đừng trách ta nhé.

      “Ngươi làm như vậy chỉ càng đẩy Thái tử ra xa.” Nghe được Tiết U Nhiễm trả lời, Tần Thiên Ngọc cuối cùng nhịn được khuyên bảo. Tiết U Nhiễm hành động như thế, chỉ làm cho người ngoài cho rằng nàng dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Thái tử tính tình bá đạo độc tôn, tuyệt đối chấp nhận được người khác tính toán.

      “Cái này sao, ca ca nhà ta dạy. Nếu Trưởng công chúa theo thảo luận với ca ca ta chút?” Giống như vô ý tung ra mồi câu, rồi nhìn con cá có mắc câu hay .

      sao có thể dạy ngươi như vậy? Hoàn toàn là gây rối!” Nghe được là chủ ý của Tiết Kỳ Văn, Tần Thiên Ngọc mặt thoáng qua tia tức giận. Người được chọn cho vị trí Thái tử phi ra sớm quyết định nội bộ, Tiết U Nhiễm có thể gả cho Thái tử hay nàng vốn có ý đưa ra lời bình luận. Nhưng nếu là muốn gả muội muội cho Thái tử, như vậy chỉ biết hoàn toàn ngược lại.

      “Gây rối? Ca ta lại dám làm như vậy với ta? Trưởng công chúa, ngài xác định?” Quả nhiên, chỉ có ca ca mình mới khiến cho tâm tình của Trưởng công chúa trở lên khác thường.

      Nhìn vẻ mặt dám tin và tức giận dứt của Tiết U Nhiễm, Tần Thiên Ngọc im lặng. Nàng sờ rốt cuộc là nghĩ như thế nào. Nếu là muốn gả muội muội đến Hoàng thất, cũng nên dạy Tiết U Nhiễm làm như vậy. Chẳng lẽ, cũng muốn Tiết U Nhiễm gả cho Thái tử?

      “Trưởng công chúa vì sao lời nào? Chẳng là là ca ta cố ý gây rối? là quá đáng! Trưởng công chúa, ngài nhất định phải Tiết Vương phủ chuyến. Mặt đối mặt đối chất với ca ta, nhất định phải giúp ta hỏi ràng.” Bắt được Tần Thiên Ngọc tay, Tiết U Nhiễm trịnh trọng . Luôn tự xưng là ‘U Nhiễm’, quá khách khí. Lúc này nàng dưới cơn nóng giận bỏ quên chuyện lễ nghi, sao thừa dịp này kéo quan hệ gần thêm chút nữa? Nghĩ như vậy Tiết U Nhiễm tự ý xưng là ‘ta’ ở trước mặt Tần Thiên Ngọc, bộ dáng chuyện đương nhiên hoàn toàn nhìn ra lòng nàng giải dối.

      là ca ca của ngươi, tất nhiên hại ngươi.” Cũng có để ý Tiết U Nhiễm tự xưng thế nào, Tần Thiên Ngọc suy nghĩ bắt đầu bay xa. Có phải là nàng cẩn thận quấy rối ván cờ của hay ? Tiết U Nhiễm hình như rất tức giận. băn khoăn có sai. Tiết U Nhiễm tính tình này, quả thích hợp với Thái tử.

      được! Ta nhất định phải làm ràng xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Trưởng công chúa, ngài hãy giúp ta chút thôi! Van cầu ngài.” Chuyện phát triển đến mức này, nàng chỉ có thể diễn theo thôi. Vừa bắt đầu nàng nghĩ tới Trưởng công chúa lại bảo vệ ca ca nhà nàng như vậy. Cứng được, chỉ có thể dùng tới mềm.

      “Ta tìm cơ hội Tiết Vương phủ.” Bị Tiết U Nhiễm dây dưa còn cách nào, Tần Thiên Ngọc thể làm gì khác hơn là lên tiếng.

      cần phải tìm cơ hội nữa! Liền hẹn tại ngày mai! U Nhiễm chắc chắn ở Tiết Vương phủ cung nghênh Trưởng công chúa đại giá.” Rèn sắt phải rèn khi còn nóng, Tiết U Nhiễm lập tức quyết định thời gian. biết sau khi biết được tin tức, người nào đó tối nay có hay có thể ngủ ngon.

      thể , giọng điệu cho phép cự tuyệt của Tiết U Nhiễm làm Tần Thiên Ngọc hoảng hốt. Sau khi Tần Thiên Ngọc thep bản năng gật đầu đáp ứng, mới nhớ tới hình như có chút ổn. Thấy ? Nàng vẫn cho là duyên phận của hai người sớm dừng lại ở lần ngoài ý muốn khi còn bé đó. nghĩ tới...

      “Vậy cứ quyết định như thế, thể đổi ý. Canh giờ còn sớm, cùng nhau dùng bữa thôi!” Giành đứng lên trước khi Trưởng công chúa mở miệng, chặn lại toàn bộ lời cự tuyệt muốn ra khỏi miệng của Trưởng công chúa. Tiết U Nhiễm rất là cao hứng lôi kéo Trưởng công chúa về phía đám tiểu thư khuê các. Rốt cuộc làm xong!

      Ban đêm, Tiết U Nhiễm vừa trở về Vương phủ liền lập tức chạy tới viện của Tiết Kỳ Văn.

      “Ca, muội muốn với huynh chuyện tốt.” Nhìn thấy Tiết Kỳ Văn, Tiết U Nhiễm vội vàng la lên.

      “Chuyện tốt? Muội và tiểu thư nhà nào biến chiến tranh thành tơ lụa?” Suy nghĩ U Nhiễm Trịnh phủ, Tiết Kỳ Văn trêu .

      “Làm sao có thể? Huynh cho rằng muội phải lung lạc lòng người? Còn tự tìm phiền toái.” Khinh thường xoay người, Tiết U Nhiễm chế giễu . Người lòng đối tốt với nàng nhiều lắm, nàng cũng chỉ cần mấy người như vậy là đủ rồi.

      “Vậy phải là muội kết giao với tỷ muội mới?” Nhiều tiểu thư ở đó như vậy, U Nhiễm có gặp được bằng hữu vừa mắt?

      “Cái này sao, có khả năng liên quan. Muội đúng là kết giao tỷ muội mới. Người tỷ muội này lai lịch rất lớn, ca ca huynh cũng biết nàng ấy. Họ Tần, người trong cung.” trực tiếp ra tục danh của Trưởng công chúa, Tiết U Nhiễm bắt đầu nửa úp nửa mở. Họ Tần công chúa ít, ca ca có thể đoán được vị nào cũng chỉ có chính trong lòng ràng.

      “Tần?” Tiết Kỳ Văn trong đầu chợt ra bóng dáng cao quý trong trẻo lạnh lùng. là nàng sao?

      sai, chính là người mà huynh trưởng đại nhân tâm tâm niệm niệm kia. Ngày mai nàng tới phủ của chúng ta, chuẩn bị cung nghênh đại giá !” Trong lòng cười thầm, Tiết U Nhiễm xong cũng chuẩn bị xoay người rời . Công chúa có thể để cho ca ca đặt ở trong lòng, cũng chỉ có vị đó mà thôi.

      Editby loveoftheworld dien dan lqd

      “Đợi , mau ràng! Nàng tại sao lại tới phủ của chúng ta? Muội lại giở trò quỷ gì?” Kéo Tiết U Nhiễm, Tiết Kỳ Văn hiểu hỏi. Trưởng công chúa thể nào vô duyên vô cớ tới Tiết Vương phủ, nhất định là U Nhiễm gây ra.

      “Muội cái gì cũng có làm, tuyệt đối oan uổng. Chẳng qua là cảm thấy vị kia rất tốt, mẫu phi nhất định thích.” Tiết U Nhiễm vẻ mặt vô tội. Con dâu tôn quý như vậy, nàng có thể đoán trước mẫu phi vui tự kìm hãm được như thế nào. Nhị phu nhân? Trắc Vương phi? Có Trưởng công chúa người con dâu này, nàng cũng tin Tiết Vương phủ có ai dám bất kính với mẫu phi của nàng. Luôn có ngày, nàng làm cho những người từng làm tổn thương mẫu phi của nàng trả giá lớn.

      “Mẫu phi? Tiết U Nhiễm, cho hồ nháo!” Nghe ra ý của Tiết U Nhiễm, Tiết Kỳ Văn cũng cách nào tiếp tục giữ vững bình tĩnh nữa. và nàng chẳng qua là khi còn bé gặp qua lần, U Nhiễm làm ầm ĩ như vậy thành cái gì? Nàng có thể khó chịu hay ?

      “Ca, ta hẹn với Trưởng công chúa là ngày mai gặp mặt. Bây giờ huynh rống ta cũng vô dụng, bằng nên suy nghĩ xem ngày mai lúc thấy người trong lòng nên ứng đối như thế nào.” Cười hì hì nhìn Tiết Kỳ Văn, Tiết U Nhiễm thèm để ý đến Tiết Kỳ Văn kích động.

      linh tinh cái gì đó? Nàng phải là...” Nhìn chằm chằm Tiết U Nhiễm, Tiết Kỳ Văn hối tiếc dứt. Mấy ngày trước đây U Nhiễm đột nhiên chạy đến dối rằng mẫu phi chuẩn bị chọn trong những vị tiểu thư ở Tuyên thành làm Tiểu Vương phi của , lập tức cự tuyệt. Sau đó U Nhiễm hỏi có coi trọng vị tiểu thư nhà nào hay , đương nhiên là lên tiếng phủ nhận.

      Cuối cùng U Nhiễm chất vấn rằng thấy Trưởng công chúa thế nào, lắp bắp im lặng. Bị buộc bất đắc dĩ, chỉ đành phải được linh tinh về Trưởng công chúa. Cũng bởi vì bật thốt lên câu sau cùng này, U Nhiễm quấn vài ngày. U Nhiễm kiên trì rằng nhất định là có ý với Trưởng công chúa, nếu chính là Trưởng công chúa bắt được nhược điểm nào đó của . thể cãi lại được, chỉ đành chấp nhận suy đoán của U Nhiễm. Nhưng là, chưa bao giờ nghĩ tới U Nhiễm còn dám náo thành như vậy. Đây chính là Trưởng công chúa, U Nhiễm thế nhưng lại đánh chủ ý lên Trưởng công chúa. biết nên khóc hay là nên cười, aiz!

      “Ca, ra trong lòng huynh rất cao hứng đúng ? Mặc dù biết rốt cuộc giữa huynh và Trưởng công chúa xảy ra chuyện gì. Nhưng là trực giác cho muội biết, huynh đối với nàng, nàng đối với huynh, đều giống bình thường. Có số việc, cho dù hai người , cũng có thể hoàn toàn lừa gạt được mọi người. Đừng vì thân phận của nàng ấy mà bỏ qua hạnh phúc trong lòng mình khẩn cầu, tranh thủ làm sao có thể biết được là có lấy được hay ? Buông tay đánh trận cũng tốt, để cho mình chết tâm cũng được, dù sao cũng tốt hơn là cái gì cũng làm.”

      edit by loveoftheworld dien dan lqd

      “Trưởng công chúa dũng cảm hơn huynh, ít nhất nàng ấy cũng chủ động tới Tiết Vương phủ chúng ta. Thân là nam nhân, nếu ngay cả bước đầu tiên huynh cũng dám bước ra, vậy bằng huynh thuận theo ý của mẫu phi, tùy tiện thành hôn với tiểu thư khuê các là được. Huynh kiên trì tới bây giờ, chẳng lẽ phải là do trong lòng huynh có người bỏ xuống được? Ngày mai nên làm thế nào trong lòng huynh là ràng nhất, đừng để cho muội xem thường huynh...” Tiết U Nhiễm ở lại nữa, xong liền rời . Để lại mình Tiết Kỳ Văn lẳng lặng ngồi, biết trầm tư cái gì.

      Ca, nắm chặt ! Kiếp trước huynh vì sao vẫn chịu đón dâu, rồi lại tỏ tâm ý của cho Trưởng công chúa biết? Là bởi vì muội sao? Bởi vì Tần Trạch Dật lợi dụng tình ý của muội dành cho , ở dưới tình huống huynh biết gả muội ra ngoài biến muội thành quân cờ lôi kéo Sở gia. Cho nên huynh bắt đầu rời xa Tuyên thành, rời xa người Hoàng thất. Nhưng là, huynh sao có thể trơ mắt nhìn Trưởng công chúa gả đến Lăng quốc? Huynh chủ động buông tay Trưởng công chúa, có công bằng với Trưởng công chúa hay ? Lại để cho Trưởng công chúa làm sao chịu nổi? Trưởng công chúa nhất định là nản lòng thoái chí về huynh ? Mới có thể quyết tuyệt tự động xin giết giặc, hòa thân.

      Trước đây Tiết U Nhiễm vẫn luôn hiểu vì sao chuyện hòa thân lại rơi vào người Trưởng công chúa, ràng là có nhiều công chúa có thể viễn giá (gả xa) như vậy, bất kể chọn ai cũng thể nào đến phiên Trưởng công chúa mà Lạc gia cực lực bảo vệ. Nhưng là trải qua mấy ngày nay, nàng dẫn dần hiểu . Tỉnh cảm phải là chuyện của người, cũng phải là chỉ dựa vào người có thể giữ ở lại. Nếu như có Sở ngốc tử yên lặng chờ đợi, bây giờ nàng căn bản là có dũng khí làm ra nhiều hành động mà nàng từng hoàn toàn dám tưởng tượng như vậy.

      Vì đạo thánh chỉ tứ hôn ước mong kia, nàng học được giả dối, học được xảo trá, học được mưu tính. Tần Thi Y, Tiết Tâm Lam, Quý Như Nhã, ba người này bất luận là kiếp trước hay là kiếp này vẫn luôn bất hòa với nàng. Nàng lợi dụng họ để làm nổi lên danh tiếng Tiểu Quận chúa điêu ngoa bốc đồng, để cho Tần Trạch Dật mất tia hảo cảm cuối cùng với nàng.

      edit by loveoftheworld dien dan lqd

      Nàng hối hận, bởi vì nàng còn có cái mà nàng muốn tranh thủ. Vì Sở ngốc tử, nàng nguyện ý lột xác. Cho dù là rất xấu, nàng tin chắc Sở ngốc tử cũng chờ nàng.

      Mà kiếp trước Trưởng công chúa, thủy chung lấy đươc ca ca đáp lại, chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha cho tất cả tưởng niệm. Trưởng công chúa có tự ái và kiêu ngạo mà người nào có thể so sánh. Nàng ấy oán trách trời đất, cho nên nàng ấy lựa chọn lấy trách nhiệm mà bản thân có đủ sức gánh vác. Nàng hy sinh giải cứu những tỷ muội khác, mặc dù những tỷ muội kia có lẽ cũng chưa từng cảm kích ân huệ của nàng. Nàng hy sinh đổi lấy mấy thâp niên giao hảo giữa Tuyên quốc và Lăng quốc, giúp lê dân bá tánh hai nước tránh được nỗi khổ chiến tranh.

      Trưởng công chúa kiên cường làm người đau lòng, lại làm cho Tiết U Nhiễm càng thêm áy náy, Nếu phải nàng và Tần Trạch Dật, ca ca nhà mình thể nào dễ dàng mặc cho Trưởng công chúa rời như vậy. Cho nên đời này, nàng vô luận như thế nào dều phải bổ cứu. Cho dù đến cuối cùng ca ca và Trưởng công chúa thể ở chung chỗ, ít nhất bọn họ cũng có bởi vì những người khác mà bỏ lỡ lẫn nhau.

      “U U, nàng trở lại.” Giọng dịu dàng quen thuộc truyền đến, Tiết U Nhiễm lâm vào suy nghĩ lập tức ngẩng đầu lên. Lần nữa nhìn thấy Sở Lăng Húc đứng ở trong phòng mình, tâm trạng nặng nề của Tiết U Nhiễm lập tức dịu xuống. Sở ngốc tử, vào lúc nàng lâm vào ăn năn hối hận cách nào tự kiềm chế, giống như thiên thần xuất ở trước mặt nàng.

      “U U, phải là nàng lại suy nghĩ mấy chuyện lung tung đấy chứ? Có chuyện gì thể giải quyết trực tiếp cho ta là được rồi, ta giúp nàng nghĩ kế.” Xoa xoa đầu của Tiết U Nhiễm, Sở Lăng Húc dịu dàng dụ dỗ.

      có mà! Ta chỉ là giận ca ca. Ta đều giúp huynh ấy hẹn Trưởng công chúa, huynh ấy còn vặn vẹo nhăn nhó...” Giọng của Sở Lăng Húc mang theo sức mạnh trấn an lòng người, suy nghĩ nhiều nữa Tiết U Nhiễm nhịn được làm nũng .

      Edit by loveoftheworld diễn đàn lqđ

      “Trưởng công chúa dù sao cũng phải là tiểu thư quan gia, có lẽ Tiết công tử sợ mạo phạm giai nhân. Nàng đừng quá mức lo lắng, Tiết công tử có thể tin hơn nàng.” Bật cười nhìn U U, Sở Lăng Húc .

      “Cái gì gọi là có thể tin hơn ta? Ý chàng là ta đáng tin?” Bất mãn rời khỏi tay của Sở Lăng Húc, Tiết U Nhiễm phồng má lên .

      Trong bụng vừa động, Sở Lăng Húc lần nữa giơ tay ra, chuẩn xác bắt được khuôn mặt phình kia. Ở Khách Duyệt lâu lần đó, bộ dáng phồng má khả ái của U U làm thiếu chút nữa nhịn được. Lúc này trong phòng có người ngoài, Sở Lăng Húc cũng do dự nữa, biến khát vọng lần trước thành hành động.

      Lúc bàn tay của Sở Lăng Húc tới, Tiết U Nhiễm còn chưa hiểu chuẩn bị làm cái gì. Đợi đến lúc bên má bị nắm lấy, Tiết U Nhiễm trợn to cặp mắt, lòng đầy căm phẫn nhìn Sở Lăng Húc. đây là trắng trợn khi dễ người!

      Khuôn mặt của U U trơn mềm nhẵn nhụi, khiến Sở Lăng Húc vốn là chỉ muốn bóp cái thể nào bỏ tay xuống được. cái tay khác đưa ra nắm lấy má bên kia của U U, Sở Lăng Húc ánh mắt đen nhu mực thâm thúy mà mênh mông.

      Sở ngốc tử, chàng còn bóp đến nghiện? Ta cũng muốn khi dễ lại! Ôm ý nghĩ như vậy, hai cánh tay của Tiết U Nhiễm đồng thời đưa về phía khuôn mặt của Sở Lăng Húc. giống Sở Lăng Húc êm ái vuốt ve, Tiết U Nhiễm trực tiếp kéo hai má khuôn mặt tuấn tú của Sở Lăng Húc sang hai bên.

      Trong phòng có người khác, khó được lúc cần bận tâm đến ánh mắt của người khác, hai người chơi đến bất diệc nhạc hồ. khí ấm áp tràn đầy khắp cả gian phòng, hương vị nhạt mà ngọt ngào, thấm vào ruột gan.

      Ngày hôm sau, sáng sớm Tiết Kỳ Văn đứng ở ngoài cửa Vương phủ. Mấy ngày nay Tần Trạch Dật rất ít tới Tiết Vương phủ, đứng ở bên cạnh Tiết Kỳ Văn vẻ mặt nghiêm túc, Tiết U Nhiễm cười hết sức vui vẻ.

      “Ca, khẩn trương là phải. Nhưng là, ngàn vạn lần đừng làm trò cười nha!” Nắm lấy thời cơ giễu cợt ca ca mình, Tiết U Nhiễm xấu xa cười .

      “U Nhiễm, ta chợt rất muốn Khách Duyệt lâu tìm chút trò vui. Muội cảm thấy như thế nào?” Tiết Kỳ Văn chớp mắt nhìn Tiết U Nhiễm, giọng nghiêm túc mà nguy hiểm.

      “Tiểu Vương gia Tiết Vương phủ là người phương nào? Sao có thể làm trò cười, muội giỡn thôi! Huynh cứ coi như là nghe thấy, có nghe thấy là được rồi.” Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, Tiết U Nhiễm lập tức thay đổi nịnh hót . Ca ca đây là trắng trợn uy hiếp. Nếu là người khác đến Khách Duyệt lâu quấy rối, nàng tuyệt đối tin tưởng Sở Ngốc tử có thể ứng phó. Nhưng huynh trưởng nhà mình đến gây phiền toái, Sở ngốc tử chắc chắn phản kháng, chỉ biết mặc cho huynh trưởng nhà mình khi dễ.

      Lúc này Tiết Kỳ Văn có ý định tiếp tục đấu võ mồm với U Nhiễm, bày thế trận sẵn sằng chờ Trưởng công chúa đến.

      Mùng hai tháng bảy, Trưởng công chúa đến thăm Tiết Vương phủ. Tần Thiên Ngọc, đúng hẹn tới.

      “Ra mắt Trưởng công chúa!” Bên ngoài Tiết Vương phủ đám người làm lập tức quỳ xuống, tràng diện nghiêm túc long trọng.

      “Miễn lễ.” Giọng trong trẻo lạnh lùng vang lên, khí thế công chúa cho phép bỏ qua của Tần Thiên Ngọc trấn động trái tim mọi người.

      “Trưởng công chúa, ngài cuối cùng tới. Gia huynh và U Nhiễm đợi từ lâu, mời vào bên trong.” Tiết U Nhiễm cười duyên tiến lên phía trước khoác cánh tay của Tần Thiên Ngọc, tuyệt xa lạ. Vừa vừa len lén đáp cho Tiết Kỳ Văn cái nháy mắt, ý bảo mở miệng.

      Nghe được Tiết U Nhiễm , Tần Thiên Ngọc nhìn về phía Tiết Kỳ Văn chưa từng mở miệng. Rốt cuộc gặp mặt lần nữa. còn chỉ là ở trong thâm cung nhìn từ xa, cũng còn là dư quang nơi khóe mắt nhìn chăm chú. Vào lúc này, hai người bọn họ mặt đối mặt đứng ở trước mặt nhau...

      “Trưởng công chúa đại giá Tiết Vương phủ, quả là may mắn của Tiết Vương phủ.” Nàng tới! Tiết Kỳ Văn tâm tư xoay chuyển, mở miệng hàn huyên .

      “Tiểu Vương gia nặng lời. Mạo muội tới đây, làm phiền.” Tần Thiên Ngọc lễ nghi cung đình luôn luôn là hoàn mỹ thể bắt bẻ.

      “Trưởng công chúa đến, sao có thể coi là quấy rầy? Tiết Vương phủ hy vọng còn kịp.” Tiết Kỳ Văn thái độ chỉ có lễ độ, đắn đo thỏa đáng mà mất cung kính.

      “Cho nên , hai vị chuẩn bị đứng ở bên ngoài phủ tiếp tục hàn huyên?” Cẩn thận quan sát chuyển động giữa hai người, Tiết U Nhiễm tìm được chút đầu mối nhịn được mở miệng nhắc nhở.

      “Trưởng công chúa, mời!” Lui ra bước, Tiết Kỳ Văn cung thỉnh Tần Thiên Ngọc vào phủ.

      sâu nhìn Tiết Kỳ Văn cung kính lễ độ cái, Tần Thiên Ngọc gì thêm. Di chuyển bước ngọc, bước vào cửa lớn của Tiết Vương phủ.

      Tiết U Nhiễm thầm bĩu môi. Ca ca vô dụng. Thái độ từ chối người ngoài ngàn dặm như vậy, để cho Trưởng công chúa trong lòng nghĩ như thế nào? Ngay cả Trịnh tỷ tỷ, đãi ngộ cũng tốt hơn Trưởng công chúa.

      Lúc bóng hình xinh đẹp qua, hương thơm vây quanh, thanh u lượn lờ. Sau khi thất thần chốc lát, Tiết Kỳ Văn hít sâu hơi, sau đó đuổi theo.

      tới Quận chúa các, bảo Tư Nguyệt tiếp đón đầy tớ Trưởng công chúa mang đến. Ba người Tiết U Nhiễm đến phòng khác ở Quận chúa các ngồi vào chỗ của mình.

      “Trưởng công chúa, ta có báo cho phụ vương và mẫu phi rằng hôm nay ngài đến. Những thứ lễ nghi phiền phức kia nhất định quấy rầy hăng hái của chúng ta, cho nên ta cũng chỉ với ca ca.” Nếu cho phụ vương và mẫu phi biết hôm nay Trưởng công chúa muốn tới, khẳng định trận rất lớn.

      “Ừ.” Gật đầu cái, Tần Thiên Ngọc cho Tiết U Nhiễm nụ cười nhàn nhạt. Đầu tiên là bởi vì , nàng mới có thể quan tâm đến Tiết U Nhiễm hơn. Nhưng bây giờ nàng là rất thích ở chung với Tiết U Nhiễm.

      “Trưởng công chúa, ngài phải nhớ hỏi giúp ta đó!” Các ngươi đều chuyện, vậy ta giúp các ngươi tìm đề tài.

      “Hử? Trưởng công chúa có chuyện muốn hỏi tại hạ? Cứ việc hỏi là được.” Tiết Kỳ Văn mặt trấn định, nhưng trong lòng liên tiếp kêu khổ. U Nhiễm rốt cuộc là gì với nàng?

      “Trưởng công chúa, ngài đồng ý với ta. thể chuyện giữ lời.” Thấy Trưởng công chúa hình như định mở miệng chuyện, Tiết U Nhiễm làm mặt dày . Chỉ cần ngài mở miệng, hỏi cái gì cũng quan hệ.

      Nhìn Tiết U Nhiễm chút, Tần Thiên Ngọc rốt cuộc mở miệng: “Tiểu Vương gia chuẩn bị gả lệnh muội đến Hoàng thất?”

      Hói cái này? Tiết Kỳ Văn nghi ngờ nhìn về phía Tiết U Nhiễm, đây là chuyện gì xảy ra?

      Tiết U Nhiễm nhún nhún vai, ý bảo nàng rất vô tội. Lúc ấy chỉ là muốn mời được Trưởng công chúa tới Vương phủ, đâu còn nhớ được phải lấy cớ khác. Nàng hoàn toàn có dự liệu ở Trịnh gia gặp được Trưởng công chúa, là kế hoạch ngoài ý muốn.

      “Có được là may mắn của nàng, được là số mệnh của nàng. Tại hạ cũng chỉ hi vọng đó là công chúa muốn.” Trừng mắt nhìn Tiết U Nhiễm cái, Tiết Kỳ Văn xoay đầu lại trả lời. có đối mặt trả lời, chỉ là bởi vì muốn lừa dối nàng.

      Thấy hai huynh muội trao đổi ánh mắt, Tần Thiên Ngọc chợt hiểu . Tiết U Nhiễm và tình cảm thân thiết, có vấn đề gì có thể tự mình hỏi, cần gì tìm nàng giúp tay? Cuối cùng nàng tới Tiết Vương phủ, là vì ?

      “Ai nha, ta chợt nhớ tới hôm nay mẫu phi bảo ta đến gặp bà. Trưởng công chúa, ngài ngồi trước lát, ta chút rồi trở về. Ca, giúp ta chiêu đãi Trưởng công chúa.” Tiết U Nhiễm đột nhiên đứng dậy, nhanh chóng rút lui, hoàn toàn cho Tần Thiên Ngọc và Tiết Kỳ Văn cơ hội chuyện.

      “U Nhiễm, muội...” Nhìn bóng lưng của U Nhiễm, Tiết Kỳ Văn gì mà chống đỡ. U Nhiễm dùng trăm phương ngàn kế chính là muốn và nàng đơn độc ở chung đúng ? ra nên cảm động U Nhiễm dụng tâm, hay là nên trách cứ U Nhiễm hồ nháo, Tiết Kỳ Văn bất đắc dĩ lắc đầu cái.
      Last edited: 11/10/14

    3. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      TUN bẫy trai chi chị dâu công chúa
      honglak thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 46.

      Editor: Linh.


      “Tiểu Vương gia đây là muốn chiêu đãi ta?” Nếu Tiết U Nhiễm cố gắng tạo ra cơ hội cho bọn họ như vậy, nàng cũng phải cố gắng nắm chặt mới được. Biết lắc đầu phải là ý này, nhưng Tần Thiên Ngọc vẫn cố ý .

      “Làm sao có thể?” Nghe được lời của Tần Thiên Ngọc, Tiết Kỳ Văn lập tức lên tiếng cãi lại. Vừa giương mắt lên liền phát hiểu cùng cố ý trong mắt Tần Thiên Ngọc, Tiết Kỳ Văn chỉ có thể nhận tội, “Ngươi biết ta như vậy.”

      như thế nào? Tiểu Vương gia nhưng là cẩn thủ lễ nghi, rất khiêm nhường tôn kính với bản cung mà!” Vừa nghĩ tới vừa rồi xa cách, Tần Thiên Ngọc nhịn được châm chọc .

      “Bởi vì biết ngươi có còn nhớ ta hay , cho nên dám lỗ mãng.” Sờ sờ lỗ mũi, Tiết Kỳ Văn có chút ngượng ngùng. Khi đó nàng chỉ có sáu tuổi, nhớ cũng là bình thường.

      “Hừ! Bá đạo!” Nhớ tới năm đó, Tần Thiên Ngọc chút khách khí mắng. Từ đến lớn, chỉ có mình dám làm như vậy với nàng, nàng làm sao có thể quên ?

      “Khi đó tuổi còn , hiểu chuyện. Hơn nữa ngươi cũng cắn trở lại rồi mà! Nếu như chưa hết giận, hay là để cho ngươi cắn thêm cái?” Nghe được danh hiệu lâu nghe thấy, Tiết Kỳ Văn cũng giải thích, mặt đều là nhõm cười. Từ sau lần đó bị nàng cắn, cũng dám tùy tiện có quan hệ xác thịt với nữ tử khác nữa. Nhượng bộ lui ninh với nữa tử, có thể là chuyện đáng giá kiêu ngạo nhất từng ấy năm cho tới nay. vẫn mong đợi ngày kia có thể thản nhiên đứng trước mặt nàng với nàng: bá đạo của chẳng qua là nhằm vào mình nàng mà thôi.

      “Ta quá khiêm nhượng.” Tần Thiên Ngọc hơi cúi đầu, giọng . Ai bảo hôn nàng? Từ Hoàng nãi nãi dạy nàng, nương gia thể tùy tiện để nam tử hôn. Cho dù khi đó cũng chỉ là tiểu nam hài, cũng thể hôn.

      “Ta đau tháng.” Tiết Kỳ Văn bình tĩnh ra , mang chút ý vị khởi binh vấn tội. phải chỉ là hôn nàng cái thôi sao! Oa nhi mới sáu tuổi, lấy ở đâu ra tính tình lớn như vậy, há miệng liền cắn.

      “Ta chưa với Hoàng nãi nãi kiện kia là ban ơn cho ngươi.” lại còn muốn tìm nàng tính sổ? Tần Thiên Ngọc ngẩng đầu lên, ánh mắt tức giận nhìn về phía Tiết Kỳ Văn. Nếu như nàng với Hoàng nãi nãi, nhất định chạy thoát khỏi trách phạt.

      “Đó chỉ là ngoài ý muốn, ta phải là cố tình.” Thấy Tần Thiên Ngọc nổi giận, Tiết Kỳ Văn trong mắt lên tia xấu hổ quẫn bách. Ngay lúc đó chỉ muốn tuyên cáo quyền sở hữu, liền hôn xuống khuôn mặt mềm mềm của tiểu nhân nhi trong ngực.

      “Ta biết, ngươi chẳng qua chỉ là cam lòng bị Thái tử đoạt muội muội.” Từ đầu đến cuối, nàng cũng chưa từng trách . Nàng vẫn nhớ tiểu nam hài bá đạo nhịn đau đứng ở trước mặt nàng khăng khăng nàng là của , trong lòng nàng rung động cùng đau đớn. Khi đó nàng còn , hiểu cảm giác khác thường mang đến cho nàng là cái gì, chỉ mức suy nghĩ tránh thoát . Sau lại, nàng trưởng thành, dần dần hiểu được cảm giác khó hiểu đó đến tột cùng là cái gì.
      ๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n

      khắc kia, rốt cuộc có người chịu muốn nàng. còn là Thái tử phụ thân coi thường, còn là Thái tử phi có lệ, còn là Hoàng thất nghiêm khắc, còn là Hoàng nãi nãi trách nhiệm. Mặc dù chỉ là tiểu nam hài xa lạ, mặc dù cũng chỉ là tranh giành nhất thời, nhưng ánh mắt của nhìn nàng chút giả dối. muốn nàng làm muội muội của , cho nên mới bá đạo tuyên bố nàng là của .

      Ngày đó, Tần Thiên Ngọc trước sau như ngồi ở tiểu viện mẫu thân từng ở khi còn sống lẳng lặng chờ người trong cung đến đón nàng. ra sống ở phủ Thái tử hay Hoàng cung, đối với nàng mà cũng quan trọng. Phủ Thái tử vốn là nhà của nàng, nhưng có chỗ cho nàng. Hoàng cung là ân điển mà ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu giúp nàng cầu được. Hoàng gia gia và hoàng nãi nãi đối xử với nàng rất tốt, luôn bí mật mang theo thương cùng áy náy. Mặc dù nàng còn , nhưng là nàng có thể cảm giác được bọn họ dè dặt. Vào lúc nàng suy nghĩ lung tung, thân hoa y khí thế rào rạt vọt tới.

      Ngày đó, Tiết Kỳ Văn như thường lệ theo mẫu phi tới phủ Thái tử làm khách. Nhìn thấy Tần Trạch Dật, U Nhiễm bám riết tha dính lên. Mặc cho gọi như thế nào, U Nhiễm cũng để ý tới . Vì vậy tức giận, la hét muốn đoạt lấy muội muội của Tần Trạch Dật. Sau khi mạch chạy loạn về phía trước, gặp được nàng lẳng lặng ngồi ở tiểu viện. nghĩ ngợi nhiều, trực tiếp vọt tới, đứng ở trước mặt nàng.

      Nghiêm mặt, Tiết Kỳ Văn cau mày nhìn nữ oa oa khuôn mặt tinh sảo trước mặt : “Ngươi có phải là muội muội của Tần Trạch Dật hay ?”

      Tần Trạch Dật? Hình như là Thái tử phi hài tử. Suy nghĩ chút, Tần Thiên Ngọc gật đầu cái. Bất kể Tần Trạch Dật có thừa nhận hay , nhưng nàng đúng là muội muội của sai.

      “Sau này ngươi còn là muội muội của Tần Trạch Dật mà là muội muội của Tiết Kỳ Văn ta.” Lấy được câu trả lời hài lòng, Tiết Kỳ Văn bá đạo ra lệnh.

      “Tại sao?” Nho Tần Thiên Ngọc nghi ngờ hỏi. Tiết Kỳ Văn? biết!

      Bị cặp ánh mắt sáng ngời kia nhìn, Tiết Kỳ Văn đầu óc nóng lên. Tiến lên từng bước ôm lấy nữ oa oa, chuyện đương nhiên : “Tần Trạch Dật đoạt muội muội của ta, ta cũng muốn giành muội muội của . Sau này ngươi chính là muội muội của ta, phải là muội muội của .”

      “Ta phải là muội muội của ngươi.” Nghe được lời của Tiết Kỳ Văn, Tần Thiên Ngọc theo bản năng phản bác. Cái gì muội muội với muội muội, nàng muốn tham gia vào phân tranh giữa và Tần Trạch Dật. Nghĩ tới đây, nàng bắt đầu liều mạng thoát khỏi vòng ôm của Tiết Kỳ Văn.
      “Ngươi là của ta, chính là của ta, là của mình ta!” Cảm giác được nữ oa oa tình nguyện, Tiết Kỳ Văn thu hẹp cánh tay, chặt chẽ ôm nữ oa oa vào trong ngực. Thân thể của nàng thơm thơm, mềm nhũn. nếu ôm lấy, cũng dự định buông tay.

      Tần Thiên Ngọc người khí lực cũng , căn bản là đánh lại Tiết Kỳ Văn ngang ngược. Nàng tuổi còn nên hình dung được cảm giác trong lòng mình, chẳng qua chỉ là ngẩng đầu lên quật cường nhìn chằm chằm Tiết Kỳ Văn, cả giận : “Chính ngươi có muội muội, còn tìm ta làm gì? Buông ra!”

      muốn. Ta ôm rồi chính là của ta. Ngươi đừng hòng muốn chạy!” Mặc dù nữ oa oa này rất hung dữ, nhưng là vừa nhìn liền thích nàng. Sau này nhất định phải ngày nào cũng đến tìm nàng chơi, để cho nàng cũng thích .

      “Ngươi ác bá!” Chưa từng chịu qua loại đãi ngộ này, Tần Thiên Ngọc chút suy nghĩ bật thốt lên.

      “Ta chính là ác bá!” Hoàn toàn cảm thấy nữ oa là mắng mình, Tiết Kỳ Văn dương dương đắc ý tuyên cáo . Ngay sau đó cúi đầu hôn xuống cái miệng nhắn hồng nhuận của nữ oa oa. “Bẹp” tiếng hôn cái to, sau đó Tiết Kỳ Văn hài lòng nhìn nữ oa oa sắc mặt đột nhiên biến thành đỏ rực.

      Tần Thiên Ngọc hoàn toàn nổi giận, tức giận chưa từng có từ trước đến nay khiến nàng dùng hết toàn lực tránh thoát Tiết Kỳ Văn. Sau đó bắt lấy tay Tiết Kỳ Văn, hung hăng cắn xuống. Đại bại hoại, ta cắn ngươi!die»ndٿanl«equ»yd«on

      “A...” Bữ oa oa cắn rất đau, Tiết Kỳ Văn lập tức kêu lên tiếng.

      Nghe được kêu đau, mùi máu tươi ở trong miệng tràn ra, nàng vội vàng buông miệng ra. Nàng phải cố ý cắn bị thương, chẳng qua là quá mức tức giận mới có thể khống chế được lực đạo.

      “Ta...” Nhìn Tiết Kỳ Văn vẻ mặt thống khổ, Tần Thiên Ngọc có chút áy náy. Dù có tức giận thế nào nữa, nàng cũng nên cắn ác như vậy.

      “Nhớ, ngươi là của ta!” Dùng tay bị thương bắt lấy nữ oa oa, Tiết Kỳ Văn nhịn đau hô. Nàng là oa nhi vất vả mới tìm được, nhất định phải là của .

      Nghe được Tiết Kỳ Văn tuyên cáo, nhìn Tiết Kỳ Văn trong mắt kiên trì, Tần Thiên Ngọc ngây ngẩn cả người. Nàng cắn , những trách nàng, vẫn khăng khăng nàng là của ?

      cho chạy, ngươi là của ta!” phiền chán lặp lại tuyên cáo quyền sở hữu, Tiết Kỳ Văn nhất định phải lấy được câu trả lời chắc chắn từ nàng.

      Lặp lặp lại nhiều lần nghe được câu nàng là của , Tần Thiên Ngọc trái tim cách nào ức chế có chút đau. Tránh thoát khỏi cánh tay lôi kéo mình của Tiết Kỳ Văn, hai tay nâng lên cái tay bị thương của Tiết Kỳ Văn, Tần Thiên Ngọc giọng nhận lỗi : “ xin lỗi.”

      “Ngươi là của ta, cho nên cần xin lỗi. Muốn cắn cắn, sao.” Dung cánh tay bị thương chạm vào khuôn mặt nhắn tinh sảo của nữ oa oa, Tiết Kỳ Văn biết sợ . ra rất đau, nhưng là thể chọc nữ oa oa khóc. Cắn cái mà thôi, có chuyện gì.

      “Ta phải .” Khóe mắt thấy người trong cung đến, Tần Thiên Ngọc buông tay của Tiết Kỳ Văn ra.

      “Cái gì? Ngươi muốn đâu? Nơi này phải là nhà ngươi sao? Vậy ta phải đâu tìm ngươi? được, ngươi thể ! Ngươi là của ta, chỗ nào cũng được !” Đầu tiên là vội vàng hỏi thăm hướng của nữ oa oa, ngay sau đó phát có cái gì đúng. Nàng là của , nên ngoan ngoãn ở chỗ này chờ đến tìm nàng mới đúng.diễn-๖ۣۜđàn-lê-quý-๖ۣۜđôn

      “Ta phải hồi cung. Ta phải là của ngươi.” Trước trả lời hướng , sau đó tỏ thái độ của mình. Nàng mới phải là của , là bá đạo.

      “Mặc kệ, ngươi chính là của ta, phải là của ta.” Tiểu Vương gia Tiết Vương phủ, coi trọng rồi buông tay. Huống chi rất thích nữ oa oa này.

      “Tiết Kỳ Văn, ta tên là Tần Thiên Ngọc. Nếu như chúng ta còn có thể gặp lại, ta cho ngươi biết ta có phải là của ngươi .” Có chút tha liếc mắt nhìn Tiết Kỳ Văn vừa mứi quen, Tần Thiên Ngọc nghiêng đầu sang chỗ khác ra khỏi tiểu viện. Đây là nơi mẫu thân từng ở, người ngoài thể tự tiện vào. Người trong cung tới cũng được, cho nên bọn họ chỉ có thể ở ngoài cửa viện. Mà Tiết Kỳ Văn, là người ngoài duy nhất tiến vào tiểu viện. và người khác giống nhau...

      Tần Thiên Ngọc? Nhìn Tần Thiên Ngọc rời khỏi tầm mắt của mình, Tiết Kỳ Văn người nhúc nhích ủy khuất đứng tại chỗ. Hồi cung? Nàng ở trong Hoàng cung sao? Nhưng là muội muội của Tần Trạch Dật vì sao lại sống ở phủ Thái tử? Tiết Kỳ Văn nghĩ như thế nào cũng thể tìm ra nguyên do...

      Từ trong ký ức hồi hồn lại, Tiết Kỳ Văn và Tần Thiên Ngọc nhìn nhau cười tiếng. Đó là bí mật chỉ thuộc về hai người bọn họ, với người ngoài, cũng tuyệt đối cho người thứ ba.

      “Đúng rồi, nên cho ta câu trả lời rồi đúng ?” Cười như cười nhìn Tần Thiên Ngọc, Tiết Kỳ Văn hỏi.

      “Cái gì?” Bị Tiết Kỳ Văn hỏi như vậy, Tần Thiên Ngọc có chút kịp phản ứng. Trả lời cái gì?

      cho chơi xấu! Ngươi nếu như gặp lại, ngươi cho ta câu trả lời. Lần trước ở trong cung gặp mặt, nhưng là có cơ hội hỏi ngươi. Hôm nay ngươi nhất định phải cho ta biết câu trả lời.” Nhiều năm như vậy, vẫn nhớ nàng. Lời vừa rồi của nàng cũng bày tỏ rằng nàng quên . như vậy, lại băn khoăn những cái khác nữa. U Nhiễm rất đúng, tranh thủ sao biết lấy được?

      “Ngươi... Đây chỉ là khi còn bé ngươi giỡn.” Hiểu được Tiết Kỳ Văn muốn có câu trả lời gì, Tần Thiên Ngọc có chút bối rối . Khi đó nàng cũng mới sáu tuổi, hiểu chuyện nàng có thể nàng là của . Bây giờ nàng mười tám tuổi, dù hiểu chuyện cũng thể tùy tiện nàng là của .

      “Đều vua giỡn, nhưng là công chúa là có thể giữ lời sao? Hơn nữa còn là Trưởng công chúa....” Tiết Kỳ Văn kéo dài giọng điệu, muốn lại thôi nhìn nàng. Hôm nay sớm còn là tiểu nam hài chỉ biết kêu gào nàng là của , cũng biết chiến thuật quanh co có dùng được với nàng hay .

      Nghe ra ý khiển trách trong lời của Tiết Kỳ Văn, Tần Thiên Ngọc ngạc nhiên. đuổi theo nàng muốn nàng trả lời cũng liền thôi, lại còn dung lời kích nàng? Cho dù ngoài mặt còn bá đạo như khi còn bé, nhưng bản tính của vẫn còn giống y như trước. như vậy mặc dù đáng ghét, lại làm cho nàng khỏi cảm thấy thân thiết. Cho dù diện mạo thay đổi, khí chất thay đổi, nhưng vẫn là tiểu nam hài bá đạo trong trí nhớ của nàng.

      Thấy Tần Thiên Ngọc lời nào, Tiết Kỳ Văn cũng nôn nóng. Nhìn chằm chằm vào nàng, chỉ cần xác định nàng còn nhớ , những thứ khác từ từ là tốt rồi.

      Nghe được đối thoại của hai người bên trong nhà, Tiết U Nhiễm núp ngoài cửa chỉ đành phải thầm than thở. Hai người này chuyện người ngoài nghe hoàn toàn hiểu... Mời vừa nàng với mẫu phi rằng Trưởng công chúa ở Quận chúa các, mẫu phi khiếp sợ thiếu chút nữa chạy tới. Nàng vất vả mới thuyết phục được mẫu phi tự mình chuẩn bị ngọ thiện (bữa trưa), mà phải là tới đây bái kiến Trưởng công chúa. Chẳng qua là nàng ở bên ngoài nghe lén hồi lâu, trừ xác định được quan hệ giữa ca ca mình và công chúa bình thường ra, chuyện khi còn bé nàng vẫn là hoàn toàn biết. Aiz, quên , dù sao hai người bọn họ biết là được. Trưởng công chúa người tẩu tẩu này sợ là chạy thoát...
      Last edited by a moderator: 9/4/15
      milktruyenky, hoadaoanh, linhdiep172 others thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 47.

      Editor: Linh.


      Mấy ngày nay, chuyện Quý tiểu thư nhà Hình bộ thượng thư tham gia yến hội sinh nhật của tiểu thư Trịnh gia nhưng lại che mặt rời trước thời gian từ từ truyền ra. Nghe là bị Tiểu Quận chúa Tiết Vương phủ ức hiếp, Quý tiểu thư bị làm nhục chịu nổi mới thể rời . Nghe thấy lời đồn đãi đó, Tiết U Nhiễm rất là ủy khuất. ràng là Trưởng công chúa và Lạc Thấm Nhi cũng tham gia. Vì sao hết lần này tới lần khác chỉ mình nàng đúng?

      Sau khi Tiết Kỳ Văn nghe xong Tiết U Nhiễm tức giận bất bình, cười trả lời câu: “Ác danh của Tiểu Quận chúa Tiết Vương phủ há là người ngoài có thể so?”

      “Ca, nhìn huynh sao giống như có chút vui sướng khi người gặp họa nhỉ?” Tiết U Nhiễm ở trong lòng ngừng mắng ca ca mình có người thương liền quên muội muội.

      “Đây phải là kết quả muội muốn sao? chừng Trưởng công chúa và Lạc gia tiểu thư cảm kích muội vì muội giúp hai nàng ấy gánh tiếng xấu. Sau đó muội còn có thể có thêm hai khăn tay chi giao (bạn thân) quyền đại thế lớn, đây là chuyện vô cùng tốt phải sao?” Có mất tất có được, Tiết Kỳ Văn thử an ủi Tiết U Nhiễm.

      “Khăn tay chi giao? Trưởng công chúa cần , sớm muộn gì cũng là người trong nhà. Lạc Thấm Nhi? Quên , xin miễn cho kẻ bất tài. Chung quy ta vẫn cảm thấy ta và nàng phải là người đường, cũng thể nào trở thành tri kỷ.” Nhắc tới Lạc Thấm Nhi, tâm tư của Tiết U Nhiễm hồi hoảng hốt. Có gia thế hiển hách như vậy, Lạc Thấm Nhi nhận được phú quý làm người ta hâm mộ nhưng cách nào sánh bằng, nhưng cũng mất rất nhiều điều trân quý. Nàng và Lạc Thấm Nhi được định sẵn chỉ là người dưng. Cho dù lần trước ở Trịnh gia Lạc Thấm Nhi gián tiếp giúp nàng nhưng nàng vẫn né tránh Lạc Thấm Nhi. Vừa nghĩ tới tâm kế và thủ đoạn của Lạc Thấm Nhi, cho dù phải là địch cũng vạn vạn làm được bằng hữu tri kỷ.

      “Lạc tiểu thư người tệ, chẳng qua là tính tình của muội...” Tiết Kỳ Văn lắc đầu cái, xoay người rời .

      Cái gì tệ? Chờ sau này huynh thấy được thủ đoạn của người nọ, huynh trở lại với ta rằng nàng ta tệ, hừ! Bĩu môi về phía bóng lưng của Tiết Kỳ Văn, Tiết U Nhiễm thầm oán thầm .

      biết có phải là cố ý hay , khoảng thời gian Tần Trạch Dật xuất ở Tiết Vương phủ. Mấy ngày nay Tiết Tâm Lam cũng bắt đầu ra cửa trước bước cửa sau, làm oán phụ khuê phòng. Ít hai người này ở trước mắt lắc lư, Tiết U Nhiễm tất nhiên là mừng rỡ vì được thanh tịnh. Chỉ có điều, nhìn Mạc tiểu Hầu gia vừa vào cửa vẫn câu nào trước mặt, Tiết U Nhiễm mơ hồ có loại dự cảm xấu.

      Mạc Thần Viễn vẫn cho rằng mình chẳng qua chỉ là tò mò về Tiết U Nhiễm mà thôi. Trước khi chưa trở về Tuyên thành, Thái tử biểu ca ít lần nhắc tới Tiết U Nhiễm điêu ngoa ương ngạnh với . cách nào tránh khỏi ấn tượng ban đầu giữu vai trò chủ đạo khiến cho vẫn có nhiều hảo cảm với Tiết U Nhiễm. Vậy mà, lần vô tình gặp được ở bên ngoài tẩm cung của kia, lại làm cho cảm thấy hứng thú với Tiết U Nhiễm. Vốn là vì tránh Tần Thi Y mới lộ diện, lại ngoài ý muốn thấy được màn kịch vui.

      Ta nghe là giả, mắt thấy mới là . tin tưởng Tiết U Nhiễm trong lúc vô tình nhìn thấy mới đúng là chân nhất. Bởi vì tò mò muốn tìm tòi nghiền ngẫm xem vì sao Tiết U Nhiễm và lời đồn đãi lại khác biệt như vậy, bắt đầu để ý đến Tiết U Nhiễm. khi Tiết U Nhiễm xuất , tầm mắt của luôn lập tức khóa vào người nàng. Vì để cho nàng thể nhìn , thậm chí còn lợi dụng Tần Thi Y tìm Tiết U Nhiễm gây phiền toái để hiển lộ hữu của mình.

      cũng cảm thấy tâm tình như vậy là có cái gì đúng, cũng chỉ là nhất thời tò mò mà thôi. Nhưng là hôm nay, Thái tử biểu ca với rằng muốn gả Tiết U Nhiễm cho Sở Lăng Húc để lôi kéo Sở gia. Lúc nghe thấy tin này, có khắc tim của gần như là ngừng đập, trấn định mà vẫn đem làm kiêu ngạo từ trước đến nay trong khoảnh khắc sụp đổ.

      Kỳ Văn từng cảnh cáo cần gây thêm rắc rối, vẫn lơ đễnh. Trong lòng đều ràng hơn so với ai khác, giữa và U Nhiễm thủy chung cách Thái tử biểu ca. Tình cảm của Thái tử biểu ca với U Nhiễm sợ là tự bản thân Thái tử biểu ca cũng làm được. ràng là miệng ngừng ghét Tiết U Nhiễm, nhưng qua nhiều năm như vậy nữ tử mà Thái tử biểu ca nhắc đến nhiều nhất với cũng là Tiết U Nhiễm. Vị trí của U Nhiễm ở trong lòng Thái tử biểu ca chút cũng có sao? tin. Nhưng là có chuyện tin chắc nghi ngờ: đối với Thái tử biểu ca mà , chính là Tiết U Nhiễm cũng là cái gì so với cái vị trí kia.

      thừa nhận chỉ tò mò về Tiết U Nhiễm, ccũng chỉ là tò mò mà thôi. Nhưng mà quên, tò mò rồi cũng nghiện. Đợi đến khi phát mình cẩn thận bước vào quá sâu, sớm cách nào rút chân ra. Nghe được Tiết U Nhiễm phải gả cho người khác, vì sao tim của lại đau lại cam lòng như vậy?

      Trong lòng biết nên tới Tiết Vương phủ, nhưng làm thế nào cũng nhịn xuống được ý niệm muốn lập tức nhìn thấy Tiết U Nhiễm. liên quan đến đúng sai, chỉ làm theo trái tim. Lúc này đứng ở trước mặt Tiết U Nhiễm, nhìn U Nhiễm vẻ mặt nghi ngờ, lại được câu nào. Tâm tình quá phức tạp làm thể nào đến, cũng cách nào ra khỏi miệng. muốn nàng gả cho người khác, nhưng trong lòng lại biết có bất kỳ lập trường nào mà ra những lời này. tò mò cuối cùng lại bao lấy tim của ...

      “Tiểu Hầu gia có chuyện gì sao?” Tiết U Nhiễm chưa bao giờ nghĩ tới Mạc Thần Viễn mình tới Tiết Vương phủ. Nhìn Mạc Thần Viễn lời đứng ở trước mặt mình, xác định sau lưng Mạc Thần Viễn cũng có Tần Trạch Dật theo, Tiết U Nhiễm thể mở miệng trước. Có phải là Mạc Thần Viễn tìm nhầm người hay ? Ca ca nhà nàng có ở nơi này mà! Nếu như muốn thương thảo chuyện tranh giành ngôi vị Hoàng đế, phải là nên tìm Tiết Kỳ Văn sao? Đứng ở Quận chúa các của nàng là có mưu đồ gì?

      Mạc Thần Viễn trả lời, chỉ yên lặng nhìn Tiết U Nhiễm, biết suy nghĩ cái gì.

      Thấy Mạc Thần Viễn lời nào, Tiết U Nhiễm cũng tiện đuổi người. để ý tới Mạc Thần Viễn nữa, tự mình nên làm cái gì tiếp tục làm cái đó.

      Mạc Thần Viễn từ đầu đến cuối đều mở miệng gì. Sau nửa canh giờ, xoay người rời .

      Nhìn bóng lưng Mạc Thần Viễn, Tiết U Nhiễm hoàn toàn biết là xảy ra chuyện gì.

      Ngày hôm sau, mùng bốn tháng bảy. Mạc Thần Viễn lại lần nữa đến Tiết Vương phủ. Vẫn như cũ lời nào, chẳng qua chỉ là biến đứng thành ngồi.

      Tiết U Nhiễm hỏi nhiều lần nhưng vẫn lấy được câu trả lời, cũng liền mặc kệ Mạc Thần Viễn. Dù sao Tư Nguyệt và Tề Phong đều ở đây, được tính là nam quả nữa ở chung phòng.

      lúc lâu sau, Mạc Thần Viễn đứng lên. Phất ống tay áo, lướt nhanh rời .

      Tiết U Nhiễm và Tư Nguyệt bốn mắt nhìn nhau gì. Trong mắt Tề Phong chợt lóe lên suy nghĩ sâu xa rồi nhanh chóng biến mất giống như chưa từng xuất .

      Ngày thứ ba, ngày thứ tư, Mạc Thần Viễn đều đúng giờ xuất của Quận chúa các của Tiết U Nhiễm. Mỗi lần tới đều chỉ yên lặng ngồi, yên lặng nhìn. Tiết U Nhiễm chỉ cho rằng Mạc Thần Viễn tới đây là giúp Tần Trạch Dật giám thị nàng, nên vẫn hành động như ngày thường.

      Dĩ nhiên, sau khi nhận được tin tức Tề Phong đưa tới Tiết Kỳ Văn ở ngày thứ ba và ngày thứ tư cũng đều xuất ở Quận chúa các. Chẳng qua là Mạc Thần Viễn cũng có bất kỳ cử động nào, nên Tiết Kỳ Văn cũng tiện gì, chỉ đành phải buộc lòng ngồi cùng Mạc Thần Viễn.

      Ngày mùng sáu tháng bảy ban đêm Sở Lăng Húc xuất ở Quận chúa các. Mạc Thần Viễn là kình địch, sớm đoán được. Sau khi nghe được người của Hàn Tinh các bẩm báo, vốn định tới luôn vào ngày đầu tiên. Chẳng qua là vừa bước ra khỏi cửa lớn Sở gia, lại quay về. tin tưởng U Nhiễm, cho nên cần thiết phải kinh hãi lớn như thế. Nhưng là, nhưng là, Mạc Thần Viễn vậy mà lại liên tục bốn ngày liền đều đến tìm U Nhiễm? Sở Lăng Húc tự nhận mình phải là người mọn, nhưng cũng có cách nào rộng lượng như thế. Vì vậy, Sở Lăng Húc cũng tiếp tục nhẫn nữa xuất ở trước mặt Tiết U Nhiễm.

      “Sở ngốc tử? Sao chàng lại tới đây?” Thấy Sở Lăng Húc đứng ngoài cửa sổ, trong lòng Tiết U Nhiễm tránh khỏi mang theo chút vui mừng.

      Vui mừng trong mắt U U lọt vào trong mắt Sở Lăng Húc, lập tức trấn an trái tim . tin tưởng cho dù Mạc Thần Viễn làm cái gì U U cũng lung lay, nhưng vẫn nhịn được muốn đến xác định chút. Từ khi nào, Các chủ Hàn Tinh các lãnh khốc lạnh như băng cũng trở nên lo được lo mất như vậy? Nếu như bị thuộc hạ của thấy, chắc chắn bị giật mình kinh hãi đây!

      cho phép lời nào. Mấy ngày nay ta bị Mạc Thần Viễn dọa sợ. Cả ngày làm gì tới đây nhìn ta chằm chằm, đúng là huynh đệ tốt của Tần Trạch Dật.” Tức giận nhìn Sở Lăng Húc, Tiết U Nhiễm giọng oán giận .

      “Giúp Thái tử nhìn nàng chằm chằm?” Mấy ngày nay U U đối đãi với Mạc Thần Viễn dị thường như vậy? Sở Lăng Húc chợt phát lo lắng hoàn toàn là lo bò trắng răng.

      “Đúng vậy a, Tần Trạch Dật khá hơn chút dạo này có xuất . Bây giờ đổi thành Mạc Thần Viễn. chừng ngày kia Tần Trạch Dật đột nhiên lại tới, sau đó Mạc Thần Viễn nên làm gì làm cái đó.” Tiết U Nhiễm thành ra cái nhìn trong lòng. Bây giờ Tần Trạch Dật nhất định là chán ghét nàng đến cực điểm, cho nên mới phải núp lộ diện.

      “U U phát được Mạc Tiểu Hầu gia có cái gì dị thường sao?” Mặc dù muốn nhắc nhở U Nhiễm rằng Mạc Thần Viễn có ý đồ khác, nhưng là trước làm tốt chuẩn bị đề phòng, sau khó bảo đảm được U U bị thua thiệt.

      “Dị thường? Suy nghĩ của Mạc Tiểu Hầu gia há là ta tiểu nữ tử có thể suy đoán? Ta cũng muốn tốn tâm tư dùng người , rất mệt.” Tiết U Nhiễm chưa bao giờ nghĩ đến tiếp xúc nhiều với Mạc Thần Viễn. Mạc Thần Viễn Tể tướng sau này, chọc tương đương với rước lấy phiền toái. Quan trọng hơn là, nàng biết phu nhân sau này của Mạc Thần Viễn là người như thế nào. Nàng muốn cùng Mạc Thần Viễn xé rách da mặt, tránh cho sau này gặp mặt lúng túng.

      “Tốt. U U muốn suy đoán cần suy đoán. Bất kể Mạc Tiểu Hầu gia đến tìm nàng là vì Thái tử hay vì những việc khác, cứ thuận theo tự nhiên là được. Nàng tránh được cũng cần tránh, nên tới dù sao cũng tới, nên tự nhiên .” Cách cửa sổ xoa xoa đầu Tiết U Nhiễm, Sở Lăng Húc dịu dàng giao phó . U U muốn tốn tâm tư cần tốn, mọi chuyện đều có ở.

      “Sở ngốc tử, vì sao chúng ta nhất định phải cách cửa sổ chuyện với nhau? sợ bị người khác phát sao?” Nhìn xung quanh lần, Tiết U Nhiễm cảnh giác .

      sợ, có Tề Phong ở. Hơn nữa ta cũng dễ dàng bị phát như vậy.” mặt Sở Lăng Húc tràn đầy chắc chắn mà tự tin, chợt cúi đầu hỏi, “Có muốn bay hay ?”

      “Muốn!” Cặp mắt chờ đợi nhìn Sở Lăng Húc, Tiết U Nhiễm trả lời chút chậm trễ.

      Khẽ cười tiếng, kéo lấy cánh tay của U U. Dùng nội lực, Sở Lăng Húc lần nữa mang theo Tiết U Nhiễm bay tới giữa trung Tiết Vương phủ.

      Ở chỗ tối Tề Phong rất là bất đắc dĩ. SaoTiểu Quận chúa lại thích bay như vậy? Tuy Sở công tử thâm sâu khó dò, nhưng luôn bay cao như vậy cũng rất dễ dàng gặp chuyện may. Nghĩ như vậy Tề Phong dám có chút lơi lỏng, ra dấu tay cho ám vệ ý bảo tăng cường đề phòng.
      milktruyenky, hoadaoanh, linhdiep174 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :