1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tà vương tuyệt sủng chính phi độc địa - Ngô Tiếu Tiếu

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 50.3: Hai đại mĩ nam giao chiến


      Edit: Cửu Trùng Cát


      Beta: Huyền Huyền Dạ


      Chỉ thấy Hoa Kinh Vũ ngồi xổm xuống trước mặt người bán dược liệu, đùa nghịch vài cộng dược liệu có độc trước mặt, đây là thay Hách Liên Hiên giải độc, dược liệu cần ra tìm được rồi, chính là vẫn có Ngũ Sắc Độc Liên.


      Hoa Kinh Vũ nghĩ, ngẩng đầu nhìn phía người bán dược, là thiếu niên hơn mười tuổi, bộ dạng thực tinh tế, có chút cảm giác yếu đuối, vừa thấy là biết cuộc sống của người đó có chút quẫn bách.


      Hoa Kinh Vũ mở miệng : “Thứ này của ngươi bán như thế nào?”


      Thiếu niên khuôn mặt ngây ngô, có chút quẫn bách, cúi đầu : “Tiểu thư, ngươi nghĩ muốn mua sao? Dược này chính là có độc.”


      Thiếu niên tuy rằng muốn bán, chính là có lừa gạt Hoa Kinh Vũ, nghĩ Hoa Kinh Vũ biết thuốc này có độc, cho nên đặc biệt nhắc nhở.


      Hoa Kinh Vũ gật đầu: “Ta biết là dược liệu có độc, ta muốn, chủ yếu là tìm mấy thứ này, ngươi tính bán như thế nào?”


      Thiếu niên vừa nghe, vui sướng nở nụ cười, xoa xoa tay cười : “Nếu , ngươi xem rồi cho giá ?”


      sợ ra giá cao, đem người ta dọa chạy, bán nhiều ít đều được a, Hoa Kinh Vũ suy nghĩ, liền lấy tờ ngân phiếu trăm lượng đưa cho thiếu niên: “Như vậy có được ?”


      Tuy rằng nàng nghĩ muốn đưa nhiều chút, bất quá đưa nhiều hơn cũng tốt, bằng này thiếu niên có thể vượt qua được năm.


      Thiếu niên vừa nghe có ngân phiếu trăm lượng, mắt khỏi sáng rực lên, liên tục gật đầu: “Cám ơn, có thể, có thể.”


      Vốn còn tưởng rằng tiểu thư này chỉ trả mười lượng, nghĩ tới là trăm lượng, trăm lượng có thể giúp nhà sống được trăm, điều này làm cho vui mừng, ít nhất năm cần lo.


      Hoa Kinh Vũ đem dược liệu đưa vào trong tay thị vệ của Hách Liên Hiên, sau đó đứng dậy, thị vệ Hách Liên Hiên lập tức tiến lên đưa ngân phiếu trăm lượng, Hoa Kinh Vũ suy nghĩ rồi lấy hai viên thuốc chữa thương đưa cho thiếu niên: “Đây là hai viên thuốc chữa thương, tặng cho ngươi đó.”


      Hái loại dược liệu này, thực dễ dàng bị thương, cho nên tặng cho hai viên thuốc, là cho có thể chịu ít thương tích, thiếu niên lập tức kích động nhận lấy, liền lời cảm ơn, trong lòng yên lặng đem tiểu thư này nhớ kĩ.


      “Tiểu thư, ta gọi là Nạp Lan Vân, nếu là ngày sau gặp lại, báo ân tình hôm nay.”


      Hoa Kinh Vũ nở nụ cười, nhưng ra nghĩ tới người này còn muốn báo đáp. Kì nàng cũng muốn người khác báo đáp, nàng đây chỉ là giao dịch.


      “Đúng rồi, Nạp Lan Vân ta muốn hỏi ngươi việc, ngươi có biết nơi này có dược liệu gọi là Ngũ Sắc Độc Liên ?”


      Nàng xem hơn phân nửa, còn lại hơn nửa nơi nàng chưa xem, bất quá đủ rồi, Nạp Lan Vân suy nghĩ chút, sau đó lắc đầu.


      “Ta có nghe qua, ta ở trong này muốn nửa tháng, đều có nghe qua có cái gì là Ngũ Sắc Độc Liên. Nếu là có ta khẳng định biết.”


      Cái này có độc, người bình thường rất ít biết, cho nên nếu có , biết, Hoa Kinh Vũ khỏi thất vọng, sau đó hướng Nạp Lan Vân lời cảm ơn: “Cám ơn ngươi Nạp Lan Vân, ngươi có thể về.”


      Nạp Lan Vân thu thập tốt đồ vật này nọ, cùng đám người Hoa Kinh Vũ lời từ biệt, xoay người vội vã rời , hôm nay thu hoạch tồi, nhất định phải trở về cho mẫu thân.


      Nếu nơi giao dịch dược liệu có Ngũ Sắc Độc Liên, nàng còn tìm cái gì, bằng về Ngọc Hoàng thư viện trước thay Hách Liên Hiên giải độc. Hoa Kinh Vũ định , phía sau đột nhiên vang lên đạo thanh lạnh lùng: “Bổn vương ra có cây Ngũ Sắc Độc Liên.”


      Lời vừa ra, Hoa Kinh Vũ nhanh chóng nhìn lại, liền nhìn thấy áo bào màu đen phía sau, nam nhân tà mị hung hăng nhìn nàng, vẻ mặt bí hiểm, đôi mắt thâm thúy tràn đầy u ám quang mang, như vậy làm cho da đầu nàng run lên, nghĩ muốn để ý tới, chính là nghĩ Ngũ Sắc Độc Liên này, quả rất khó tìm.


      Nếu tìm ra cái này, liền thể chế ra thuốc để áp chế Tiên Thiên độc cho sư tỷ, đây là chính nàng đáp ứng sư tỷ rồi, cho nên bất luận như thế nào cũng phải chế ra thuốc, nghĩ vậy, khóe môi Hoa Kinh Vũ nở ra nụ cười, nhìn phía Nam Cung Lăng Thiên: “Bắc U vương giỡn ?”


      lại như thế nào trùng hợp lại có cây Ngũ Sắc Độc Liên, phải là lừa nàng chứ.


      Đôi mắt Nam Cung Lăng Thiên hẹp dài, thần sắc thản nhiên mở miệng: “Ngươi cho rằng Bổn vương là người như vậy sao?”


      Nam Cung Lăng Thiên thân là Vương gia hết sức quan trọng của Yến Vân quốc, nghe người khát máu, nghe giết người như ma, nghe lòng dạ ác độc, nhưng lại chưa từng nghe qua cũng hay giỡn, Hoa Kinh Vũ khỏi cắn răng, trầm giọng mở miệng: “Bắc U vương nguyện bỏ những thứ thích sao? Ta có thể dùng tiền mua Ngũ Sắc Độc Liên.”


      “Ngươi cho là Bổn vương thiếu tiền sao?” Đôi mắt Nam Cung Lăng Thiên phát ra vẻ khinh thường thâm thúy, sóng ngầm bắt đầu khởi động, Hoa Kinh Vũ ngẩn ra, Bắc U vương uống trà là trăm lượng ly Tuyết Sơn Ngân Hào, còn cần tiền sao? Hoa Kinh Vũ chuyện, đôi mắt của Hách Liên Hiên nheo lại, vẻ thâm thúy lên trong đáy mắt, nhanh chóng mở miệng: “Vũ Nhi, ngươi đừng khó xử Bắc U vương gia, ngươi tìm Ngũ Sắc Độc Liên, ta cho người tìm, tất nhiên là dùng tốc độ nhanh nhất để tìm, sau đó dưa cho ngươi.”


      Ngũ Sắc Độc Liên tuy rằng quý giá cùng hiếm thấy, nhưng là phải có, chỉ cần hạ lệnh, khẳng định có thể tìm được, nếu Nam Cung Lăng Thiên muốn lấy ra, phái người tìm là được, tóm lại hy vọng Vũ Nhi cùng vị Bắc U vương điện hạ này có nhiều quan hệ.


      Đôi mắt của Nam Cung Lăng Thiên trong nháy mắt lạnh lẽo, giống như ma vương vô tình, tầm mắt lạnh lùng nhìn Hách Liên Hiên, Hách Liên Hiên chút nào yếu thế nghênh đón , bên trong đôi mắt có khói thuốc súng nồng nặc, tầm mắt nhiễm khói lửa nhân gian của Nam Cung Lăng Thiên giao nhau cùng chỗ, hung hăng chém giết, hai nam nhân thông qua ánh mắt dễ dàng nhìn ra trong mắt đối phương có dụng ý khác, nguyên lai như vậy, đúng là như vậy a, trong lòng hai người đồng thời vang lên tiếng trống đồng thời chìm nghỉm xuống, xem ánh mắt của đối phương càng phát ra tàn nhẫn.


      Hoa Kinh Vũ đứng bên cạnh bọn họ, sao lại thấy trong lúc đó bọn họ có mùi thuốc súng nồng nặc, nàng nghĩ muốn tại cách xa hai nam nhân này vạn dặm.


      Hai nam nhân này làm sao vậy? Vì cái gì đôi mắt giao nhau cùng chỗ giống như là nghìn năm, phân chia cũng ra, chẳng lẽ là? Trong đầu của nàng lại lên ánh sáng, trong lòng nhanh chóng hít hơi sâu, chẳng lẽ , chẳng lẽ Bắc U vương điện hạ này cùng Hách Liên Hiên có quan hệ gì đó mờ ám, sở dĩ hai người như vậy, là bởi vì thương thù hận nhau, cho nên lúc trước Nam Cung Lăng Thiên mới nhằm vào Hách Liên Hiên, nguyên lai là thương thù hận nhau a, như vậy Hách Liên Hiên đây? đến tột cùng là thích nam nhân hay nữ nhân a?


      Hoa Kinh Vũ nhìn xem bên này, lại nhìn sang bên kia, nơi giao dịch dược liệu này, ai dám lớn tiếng chuyện, mặc dù là người buôn bán dược liệu, cũng đều cẩn thận giao dịch, Hoa Kinh Vũ mắt thấy thời gian trôi qua từng phút từng giây, hai nam nhân còn có tự giác thu hồi tầm mắt, chỉ phải ho khan tiếng, nhắc nhở chút.


      Nàng ho khan tiếng, hai nam nhân kia cuối cùng cũng dời tầm mắt, nhanh chóng nhìn chằm chằm đối phương liếc mắt cái, sau đó nhìn phía Hoa Kinh Vũ, Hách Liên Hiên trực tiếp lôi kéo Hoa Kinh Vũ: “Tiểu Vũ Nhi, thôi, ta cho người mau chóng tìm Ngũ Sắc Độc Liên cho ngươi.”


      Đôi mắt Nam Cung Lăng Thiên lạnh lùng nhìn chằm chằm tay của Hách Liên Hiên, nếu ánh mắt có thể giết người, Hách Liên Hiên sớm bị giết, bất quá cũng có lôi kéo Hoa Kinh Vũ, bởi vì nơi này là nơi giao dịch dược liệu, tại Hoa Kinh Vũ còn mang thân phận Thái tử phi của Yến Vân quốc, bản thân mình nếu kéo nàng, chỉ sợ thời gian bao lâu, chuyện này liền truyền khắp cả Kiêu Thành.


      Hách Liên Hiên hiểu được, ngạo nghễ nhìn Nam Cung Lăng Thiên, lôi kéo Hoa Kinh Vũ rời .


      Phía sau thanh thâm trầm của Nam Cung Lăng Thiên từ từ vang lên: “Ai Bổn vương khó xử, nếu là Hoa tiểu thư cần, Bổn vương tự nhiên bỏ thứ mình thích, nàng cũng phải là người bình thường, nàng là Thái tử phi của Yến Vân quốc chúng ta.”


      Nam Cung Lăng Thiên cắn răng ra ba chữ Thái tử phi, ánh mắt cảnh cáo Hách Liên Hiên, tốt nhất rời xa Hoa Kinh Vũ chút, nàng là Thái tử phi Yến Vân quốc của bọn , phải người có thể trêu chọc.


      Hách Liên Hiên lơ đểnh, khóe môi lạnh bạc như nước có ý cười: “Thái tử phi. Ha hả, khó được Bắc U vương điện hạ còn nhớ , đúng vậy, Bắc U vương điện hạ đối với Thái tử phi kính trọng a.”


      Hách Liên Hiên đôi mắt lạnh lùng, nhìn phía Nam Cung Lăng Thiên, tràn đầy trào phúng, ngươi là xem Vũ Nhi là Thái tử phi sao? Hừ.


      Đôi mắt của hai nam nhân lại chém giết đến cùng, Hoa Kinh Vũ sợ bọn họ lại đánh nhau, liền phân tán chú ý của bọn họ, nhanh hóng nhìn Nam Cung Lăng Thiên: “Bắc U vương, ngươi nguyện ý nhường Ngũ Sắc Độc Liên sao?”


      “Nếu Hoa tiểu thư cần, Bổn vương làm sao lại làm cho Hoa tiểu thư khó xử,” Nam Cung Lăng Thiên nâng đôi mi hẹp dài mày rậm, đôi mắt thâm thúy có ba phần ánh sáng, tầm mắt vui sướng tà tà nhìn đến Hách Liên Hiên bên cạnh, vẻ tự mãn phong tễ tuyết nguyệt.

    2. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Hay quá. Cảm ơn editor!!! Tiếp tục cố gắng nha

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :