1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Từng bước kinh tâm:Thứ nữ hoàng hậu - Tuyết Vũ 1987 (c31) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 15: Chuyện của đích nữ [nhất]


      Edit: Selene


      Tháng bảy, phía nam Đại Hạ vẫn hạn hán đột nhiên trời giáng mưa to kéo dài dứt, chín huyện Thập Châu phía nam xảy ra thiên tai lũ lụt. Triều đình nhanh chóng chi khoản tiền ra chẩn tai và xây dựng đê, cũng phái vài viên quan khâm sai vận chuyển lương thực đến phủ Khai Châu cứu tế nạn dân trước. Nhưng hoạ lớn nhất phải là thiên tai mà là các quan viên ở các huyện thầm cấu kết với quan khâm sai tham ô tiền chẩn tai, tự tiện đem lương thực cứu tế dân chúng ra bán nhằm kiếm khoảng lãi kết sù, còn lương thực đưa đến dân chúng để chống đói đều là những lúa gạo hạ phẩm bị mốc meo còn ăn được.

      Dân chúng Dự Châu còn chịu đựng được, viết vạn dân thư ngại đường dài gian khổ, khẩn cấp chạy đến kinh đô. Thời điểm vào đến cửa thành, lúc khốn đốn biết phải làm sao may mắn gặp được thứ xuất Cửu thiếu gia Đậu hầu phủ Đậu Tổ Niên, liền đem vạn dư thư giao cho Đậu Tổ Niên. Đậu Tổ Niên phụ tin tưởng, nửa đêm đánh cổ trống trước cửa cung kêu oan, bởi vậy vụ án tham ô làm nhiễu kỷ cương lớn nhất của Đại Hạ từ khi lập triều tới nay chính thức được mở màn.

      Vô số gia tộc thế gia, quý tộc hào môn đều bị cuốn vào vòng xoáy tranh giành vương quyền, thiên hạ lâm vào đại loạn!

      Đại Hạ có thông lệ, cách ba ngày lâm triều lần, bởi vì Đậu Tổ Niên là người đến báo tình hình chẩn tai ở Dự Châu nên cũng được Hạ Kiệt triệu vào triều nghị . Sau khi hạ triều Đậu Tổ Niên cầu Hạ Kiệt ân chuẩn cho phép vào hậu cung diện kiến Y Phòng.

      Nâng chung trà Ngân Châm(*) mới tiến cống năm nay lên tinh tế thưởng thức, hương trà thơm ngát, lá trà còn ánh kim, đúng là thượng phẩm trong cống phẩm, Y Phòng ở nơi này xem ra cũng tệ, khoé miệng Đậu Tổ Niên lộ ra nụ cười, chuyện cũng thoải mái hơn.

      "Nương nương nghĩ sao về việc này?"

      Đậu Tổ Niên thừa nhận muội muội của số chuyện, luôn có cái nhìn thấu đáo, ràng hơn rất nhiều đại nam nhân tự khoe mình là thông minh.

      Y Phòng mím môi cười, con ngươi trong suốt mang theo vài phần trêu đùa, hơi oán trách :

      "Ca ca cũng làm rồi, bây giờ còn đến hỏi muội làm chi."

      Đậu Tổ Niên thấy Y Phòng chuyện vẫn giống như trước đây, vẫn ngọt ngào gọi là ca ca, trong lòng khỏi vui mừng, nhàng :

      " đến việc này cũng là do huynh phải, nhưng do tình thế lúc đó nguy cấp, khó khăn lắm mới có được cơ hội, nên mới kịp báo tin cho muội."

      Y Phòng nghiêng đầu nhìn , thần thái vẫn giống như ngày xưa, thiếu nữ xinh đẹp mỉm cười sáng lạng thường hay làm nũng với .

      "Tất nhiên muội biết ca ca có chừng mực, đến chuyện này tuy rằng đắc tội ít người, nhưng cũng rất có lợi cho ca ca, cho Đậu gia!"

      "Hửm!" Thanh Đậu Tổ Niên hơi kéo dài nhìn Y Phòng: "Muội muội có cao kiến gì chăng?"

      Y Phòng cười lắc đầu:

      "Ca ca đây là kiểm tra muội sao. Huynh nhận lấy vạn dân thư, thay dân trị tham quan, tất nhiên những tham quan và những gia tộc thế gia tham dự vào việc này vô cùng hận huynh. Nhưng thay vào đó huynh lại có được danh tiếng thanh liêm, được triều đình xem trọng, nhóm nguyên lão tán thưởng, hơn nữa huynh để ý an nguy bản thân mà đến trước cửa cung vì dân chúng đánh cổ trống kêu oan, hành động này của huynh được các danh sỉ khắp cả nước khen ngợi ca tụng, cũng làm cho trưởng lão Đậu gia chú ý, có cơ hội trổ tài, vì sao lại làm. Huống chi việc này liên luỵ đến rất nhiều người, khiến cho dân chúng lầm than, với tính cách Hoàng thượng chấp nhận được hạt cát trong mắt, vô luận như thế nào cũng bao che tham quan. Hoàng thượng phải hôn quân vì giữ thể diện, nghĩ cho đại cục mà để ý đến con dân."

      câu cuối cùng Y Phòng vô cùng chắc chắn.

      Đậu Tổ Niên nhìn gương mặt rạng rỡ của Y Phòng có chút đăm chiêu hỏi:

      "Muội muội, phải muội ....."

      Y Phòng hơi sững người, nàng hiểu ý Đậu Tổ Niên, trong mắt nàng mang theo chút thần bí nhưng cũng giải thích chỉ lắc đầu.

      Đậu Tổ Niên cũng tiếp tục truy hỏi, chuyện Hậu cung phi tần của Hoàng thượng, phải là chuyện mà thần tử như có thể hỏi đến.

      Đậu Tổ Niên liền sang chuyện khác:

      "Phụ thân có gửi lời bảo huynh hỏi muội, tuyển tú lần này có tiến hành nữa ? Bảo muội nghĩ cách có được tin tức chính xác báo lại cho họ biết."

      Y Phòng ngạc nhiên : "Tuyển tú chính là thông lệ của triều đình sao lại tiến hành."

      Đậu Tổ Niên nghĩ Y Phòng tuy rằng thông minh nhưng cũng chỉ là phi tần trong hậu cung, hậu cung được tham gia chính , sáng nay triều thương nghị chuyện này, chắc là muội muội vẫn chưa biết, bèn lên tiếng giải thích:

      "Sáng nay Hoàng thượng hạ chỉ, rằng việc quan trọng nay là nghĩ cách xử lý thiên tai, trừng trị tham quan, người tiến hành pháp chế chính trị, lúc này sao còn có thể nghĩ đến việc hưởng lạc, tuyển tú lần này tạm thời hoãn lại. Nhưng theo ý của Hoàng thượng tựa hồ chỉ là tạm dừng, dường như có ý là muốn bãi bỏ luôn tuyển tú lần này."

      (*) Ngân Châm (银针) trà là trong những "thập đại danh trà Trung Quốc", có xuất xứ ở Quân Sơn, Nhạc Dương tỉnh Hồ Nam. Muốn biết them thông tin xem ở đây: http://vi.wikipedia.org/wiki/Th%E1%BA%A ... h_tr%C3%A0

      Chương 16: Chuyện của đích nữ [nhị]



      Edit: Selene





      Y Phòng chăm chú lắng nghe, lúc đầu còn mỉm cười như người ngoài cuộc. Sau khi nghe xong mỉm cười, thần sắc có chút châm chọc, nhưng biểu cảm này dừng ở gương mặt xinh đẹp của nàng, lại quyến rũ khôn kể, trong quyến rũ lại có nét dịu dàng đáng .

      "Chính bọn họ muốn đưa người vào cung đúng hơn. Nếu muội đoán lầm, người đó hẳn là vị đích nữ Đậu gia kia phải ?"

      Đậu Tổ Niên nhìn ánh mắt Y Phòng hàm chứa khinh bỉ cùng lạnh lùng, trong lòng nhịn được xót xa, giọng cũng trở nên trầm thấp:

      "Đậu Vương thị thấy từ lúc muội vào cung, địa vị của nương ở Hầu phủ cũng càng ngày càng cao vẫn luôn đứng ngồi yên. Mặc dù ngoài mặt làm khó dễ nương nhưng mỗi lần đến gặp nương, ba ngày hết hai ngày đều nhắc nhở nương bảo với muội giúp Đậu Y Lan tiến cung, là để giúp đỡ muội."

      "Hừ!" Đậu Tổ Niên đặt mạnh tách trà xuống bàn, giọng che giấu được bất mãn cùng phẫn nộ: "Miệng là vì nghĩ cho muội, nhưng huynh xem là muốn muội giúp nàng ta, giúp nàng ta ngồi lên vị trí hoàng hậu sau đó đem chúng ta dẫm nát dưới chân!"

      Gương mặt Y Phòng lạnh lẽo, nàng sớm biết tâm tính những người đó nên cũng để ý nhiều:

      " như vậy phụ thân kia của chúng ta đồng ý rồi sao?"

      Đậu Tổ Niên có chút khó xử: " vẫn chưa nhận lời, chỉ bảo huynh đến hỏi ý của muội trước. Còn nửa năm nữa mới tuyển tú, theo như tuổi Đậu Y Lan bây giờ chắc là nàng cũng có cơ hội tuyển tú lần sau. Ý của những người trong gia tộc chính là muốn tìm người môn đăng hộ đối gả nàng ta ."

      Y Phòng cầm quạt nhè gõ vào lòng bàn tay khẽ cười :

      "Nếu nàng ta muốn tiến cung như vậy, cũng nhất thiết là phải chờ đến lúc tuyển tú, muội cho nàng ta cơ hội."

      Đậu Tổ Niên nghe khỏi kinh hoảng đứng dậy, vội : "Muội muội, muội làm gì vậy? Đậu Y Lan cũng phải là người thông minh, chẳng những đầu óc nông cạn mà còn lổ mãng, khi còn ở Hầu phủ nàng ta đẩy muội xuống nước, nếu để cho nàng vào cung chỉ sợ muội từ nay về sau có lấy ngày yên bình, Đậu Vương thị lại càng thêm kiêu ngạo!"

      Y Phòng nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của Đậu Tổ Niên ôn hoà cười an ủi:

      "Huynh yên tâm, nàng ta thể tiến cung thành phi được đâu."

      gương mặt xinh đẹp bừng sáng giống như hoa đào nở rộ trong ngày xuân, nhưng nụ cười của nàng lại lạnh băng chút độ ấm.

      "Đậu Vương thị tự cho là nữ nhi của mình có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, là đích trưởng nữ của Hầu phủ, thân phận tôn quý, từ được nuông chiều xem ai ra gì, chỉ bằng tâm trí như nàng ta mà cũng muốn vào cung, cũng chỉ có thể trở thành con rối để người lợi dụng, đến ngay cả chết như thế nào cũng biết."

      Y Phòng nhìn Đậu Tổ Niên bình tĩnh lại tiếp tục :

      "Mọi người trong Đậu gia vẫn luôn cho rằng tuy rằng muội được tiến cung có được hoàng sủng, lại có phi vị, nhưng đến cùng vẫn chỉ là thứ nữ, dựa theo truyền thống của Đại Hạ, thứ nữ có khả năng trở thành mẫu nghi thiên hạ, mà tại vị trí Hoàng hậu vẫn còn để trống, muội lại nắm quyền chưởng quản lục cung, bọn họ muốn nhân cơ hội này đưa đích nữ vào cung đoạt lấy vị trí Hoàng hậu, Đậu gia đương nhiên có thể thăng tiến thêm bước nữa. là si tâm vọng tưởng. biết rằng Hoàng thượng cũng phải là người có thể dễ dàng bị người ta tính kế như vậy. Còn muội, Đậu Y Phòng tuyệt đối làm đá kê chân cho người khác, để mặc cho họ đem muội trở thành kẻ chết thay!"

      Đậu Tổ Niên nghe xong, mới yên tâm chút, lúc này ngồi xuống :

      "Nếu như biết , vì sao muội còn tạo cơ hội cho nàng ta vào cung. Theo như huynh thấy Hoàng thượng lần này hẳn là tuyển tú, bằng nhân cơ hội này gả Đậu Y Lan là xong."

      gương mặt tinh xảo như ngọc thoáng nở nụ cười nhưng ánh mắt Y Phòng lại vô cùng lạnh lẽo:

      "Ca ca, huynh đừng quên Đậu gia chỉ có đích tôn, đích nữ, Đậu Y Lan rồi, các trưởng lão trong tộc có thể từ bỏ ý định sao? muốn đưa nữ nhi Đậu gia tiến cung nữa sao? khi như vậy, sao nhân cơ hội lần này cắt đứt tâm tư này của bọn họ, muội muốn cho họ biết, ngoại trừ Đậu Y Phòng muội, Đậu gia còn có người nào có khả năng đứng vững trong hậu cung tranh thủ lợi ích cho bọn họ nữa."

      Chương 17: Chuyện của đích nữ [tam]



      Edit: Selene




      Y Phòng nhìn về phía huynh trưởng, ánh mắt cũng trở nên ấm áp:

      "Muội cũng muốn cho bọn họ biết, mẫu thân cùng ca ca của Đậu Y Phòng muội là chỗ dựa sau này của bọn họ, từ nay về sau ai lại dám khinh thường hai người nữa."

      mặt Đậu Tổ Niên che giấu được hổ thẹn, nghĩ đến nay vẫn còn phải để Y Phòng nhọc lòng lo lắng, suy nghĩ tìm mọi cách giúp , đường đường là đại nam nhân, ngay cả mẫu thân với muội muội cũng bảo vệ được, nghĩ đến đây thấy vô cùng xấu hổ, quả còn mặt mũi đối diện với hai người họ.

      Y Phòng thấy thế, cũng đoán được tâm tư của huynh trưởng, an ủi :

      "Ca ca cần tự trách, thiên tai ở phía Nam lần này chính là cơ hội cho huynh trổ tài, chỉ cần huynh xử lý thích đáng, sau này huynh chính là chỗ dựa của muội triều đình."

      "Muội yên tâm, huynh làm cho muội thất vọng." Đậu Tổ Niên nắm chặt nắm đấm, thần sắc vô cùng kiên định .

      "Ca ca trở về với bọn họ, vài ngày nữa muội nghĩ cách an bày Đậu Y Lan tiến cung. Nhưng phải đồng ý hai điều kiện, thứ nhất nương của chúng ta phải được nâng thành bình thê, thứ hai, nếu Đậu Y Lan lần này thể làm cho Hoàng thượng tự nguyện nạp nàng ta vào hậu cung, vậy hôn của đích nữ Đậu gia sau này đều phải nghe theo ý chỉ của muội! Đương nhiên trong đó cũng bao gồm cả Đậu Y Lan."

      phải muốn dùng mẫu thân uy hiếp nàng sao? Đậu gia quả là lòng tham đáy, Đậu Vương thị biết chừng mực, lần này nàng cho bọn họ nếm thử tư vị thất bại là như thế nào.

      Đậu Tổ Niên loáng thoáng đoán được suy nghĩ của Y Phòng, khỏi có chút do dự: "Muội muội, muội đây là muốn....."

      Y Phòng thần sắc có chút đơn tự giễu : "Ca ca, huynh yên tâm, muội hại người vô tội, muội chỉ muốn tranh thủ chút bảo đảm cho mình mà thôi. Cưới hỏi giữa các gia tộc thế gia vốn là chuyện thể tránh được, muội nghĩ người muội chọn có khi còn tốt hơn nhiều so với các trưởng lão trong tộc lựa chọn."

      Đậu Tổ Niên cũng hiểu bất đắc dĩ của Y Phòng, huống chi chính cũng phải là người lương thiện gì, nâng chung trà lên uống hơi cạn sạch, lúc đặt chung trà xuống lạnh lùng :

      "Được, huynh trở về cho phụ thân kia của chúng ta, huynh cũng muốn nhìn xem tin tưởng bảo bối đích nữ của đến mức nào, có dám lấy những quân cờ quan trọng này ra trao đổi hay !"

      Đậu Tổ Niên cười có chút hả hê : "Nhưng nếu như mẫu thân được nâng làm bình thê, Đậu Vương thị chắc là tức chết mất, nhưng chắc là vì nữ nhi bảo bối của nàng ta, cho dù nàng ta có bị đánh rớt răng cũng nuốt lại vào bụng."

      Nghĩ đến đây, Đậu Tổ Niên có chút lo lắng dặn dò Y Phòng:

      "Muội cần phải nhớ kỹ, với người khác có mềm lòng chút cũng sao nhưng đối với Đậu Y Lan, nữ tử này lúc trước đẩy muội xuống nước muội cần phải nương tay, dùng thủ đoạn ác độc nhất trả lại cho nàng ta, nếu như ông trời muốn trách phạt cứ báo ứng đến người huynh, cùng lắm huynh cùng với nữ nhân ác độc này cùng nhau xuống địa ngục!"

      Nhắc đến Đậu Y Lan cùng với Đậu Vương thị mặt Đậu Tổ Niên luôn mang theo hận ý cùng chán ghét.

      Chương 18: Chuyện của đích nữ [tứ]



      Edit: Selene



      Y Phòng khẽ cười: "Ca ca sao lại như vậy, nếu ông trời muốn trách phạt cũng chỉ trách phạt những người bất nhân bất nghĩa với chúng ta trước."

      Thần sắc Y Phòng trở nên nhu hoà, lại nhớ đến bệnh tình Hoa Phiêu Linh, khỏi lo lắng hỏi:

      "Ca ca, sức khoẻ của mẫu thân.... ..."

      Đậu Tổ Niên ngẩn ra, ánh mắt nhìn Y Phòng có chút phức tạp, im lặng .

      Y Phòng khỏi quýnh lên, gấp gáp hỏi: "Thân thể của mẫu thân vẫn tốt lên chút nào sao?"

      Chuyện này nàng cũng dự đoán được trước. Trước khi nàng tiến cung Thái y cũng Hoa Phiêu Linh còn bao nhiêu thời gian nữa. Sau khi tiến cung, mỗi tháng nàng đều cho người đến Hầu phủ bắt mạch cho Hoa Phiêu Linh, người nào cũng đều giống như vậy. Nhưng biết là chuyện, đến khi đối mặt Y Phòng vẫn thấy trong lòng đau đớn chịu được. Dù sao mười lăm năm qua, Hoa Phiêu Linh là người cho nàng toàn bộ thương của người mẹ, cho nàng cảm nhận thế nào là ấm áp khi được thương.

      Đậu Tổ Niên nhìn Y Phòng lắc đầu, : "Thái tử mấy ngày trước biết từ nơi nào tìm được thần y quy thanh sơn đến bắt mạch cho nương, thân thể nương có chút khởi sắc, trong vòng năm năm, chỉ cần chăm chỉ điều dưỡng là còn nguy hiểm nữa."

      "Thái tử?"

      Y Phòng thấp giọng thào: "Hạ Vân Thâm?"

      Thần sắc nàng sửng sờ cùng mờ mịt. Từ sau khi vào cung, cái tên này rất ít khi xuất trong đầu nàng.

      Lúc trước, vì muốn làm cho Hạ Vân Thâm chú ý nàng từng thu thập rất nhiều tư liệu về , dưới đèn khổ đọc cân nhắc rồi ghi lại những sở thích của , những gì làm nàng đều nghiền ngẫm từng chi tiết , tính cách, thói quen, những gì liên quan đến nàng đều bỏ xót. Nàng tốn rất nhiều tâm sức thời gian người nam nhi này, có lúc nàng cảm thấy nàng hiểu còn hơn cả hiểu bản thân mình.

      Nàng đem trở thành mục tiêu, chỗ dựa của nàng. Nàng còn liều lĩnh chuẩn bị được ăn cả ngã về (*), nhưng thế trêu người, nghĩ đến thời điểm cuối cùng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy, từng là toàn bộ hy vọng nhưng giờ lại đối thủ của người bên gối nàng. Vốn định là người nàng sóng vai cùng nhau chiến đấu, bây giờ lại là kẻ địch trong tương lai.

      Nhưng ngay tại lúc nàng vô tình hoặc cố ý lãng quên, người mà nàng từng đặt toàn bộ tâm lực này, tên của lại lần nữa xuất .

      Y Phòng nhắm mắt, cố gắng nghĩ đến dụng ý của Hạ Vân Thâm khi làm như vậy, chính là xem trong địa vị trong cung nay của nàng, muốn được lợi gì từ nàng hay vẫn là có việc muốn nhờ đến nàng, hoặc là... Trong lòng Y Phòng khỏi kinh hoảng, những gì nàng chuẩn bị năm đó có tác dụng, dù rằng thể làm cho Hạ Vân Thâm nàng nhưng ít nhất cũng làm cho nhớ mãi đến giờ vẫn quên, cho nên mới tìm thần y đến bắt mạch cho mẫu thân nàng. Nếu là vế thứ hai nàng đoán, nàng nên phải làm sao với đây, bỏ mặc, làm như biết hay là tạm thời hợp tác. Còn nếu là vế thứ nhất, phương diện này còn có chỗ nào có thể lợi dụng?

      Vô số ý niệm lướt qua trong đầu, Y Phòng cảm thấy nàng giống như bị vây trong mảnh sương mù, nàng chưa bao giờ thấy hỗn loạn như vậy.

      Đậu Tổ Niên nhìn thần sắc ngừng biến ảo của Y Phòng, do dự lát nhưng vẫn :

      "Muội muội, muội phải nhớ kỹ muội là người của Hoàng thượng."

      Y Phòng lại sửng sốt lần nữa, lúc sau cười : "Ca ca yên tâm, muội đương nhiên biết, muội chỉ là nghĩ thái tử làm như vậy là có mục đích gì thôi."

      Thần sắc Đậu Tổ Niên cứng đờ đem lời muốn nuốt trở về. Kỳ thực Đậu Tổ Niên muốn lấy ánh mắt của người nam nhân mà xem xét, khi đó Hạ Vân Thâm giả thành gã sai vật dẫn theo thần y đến Đậu hầu phủ nhưng lại bảo cần cho Y Phòng biết. Tốn tâm tư lo lắng giấu diếm như vậy, trong ánh mắt lại chân thành tha thiết mang theo chút buồn bã, nên cho dù có tính kế, nhất định trong đó cũng có vài phần lòng.

      ra Y Phòng tiến cung, theo như tính cách Đậu Tổ Niên cũng muốn nàng có liên quan gì tới Hạ Vân Thâm, Hạ Vân Thâm chỉ là thái tử mà thân phận địa vị của quá mức mẫn cảm phức tạp, lấy thân phận Y Phòng bây giờ, hai người có liên quan với nhau nhất định phải là chuyện tốt. Nhưng sức khoẻ Hoa Phiêu Linh có chuyển biến tốt, cho dù ra cũng hiểu Y Phòng đến ngày nào đó cũng biết , nếu như vậy bằng ra.

      Nếu như nghe , Đậu Tổ Niên chắc chắn Y phòng nhất định nghi ngờ Hạ Vân Thâm có mục đích khác, tuy rằng hành vi này phải là quang minh chính đại, nhưng vì tốt cho muội muội Đậu Tổ Niên bất chấp hết thảy.
      angel ofdeath, Andrena, Tôm Thỏ2 others thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 19: Chuyện của đích nữ [ngũ]



      Edit: Selene




      Sau khi tiễn Đậu Tổ Niên, Y Phòng ngồi mình trong cung điện to lớn, nghĩ đến màn hiến vũ ở Đậu gia ngày đó, ánh mắt nàng dần trở nên mê man. Dường như nàng nghĩ rất nhiều nhưng dường như cái gì nghĩ được. Chỉ cảm thấy thế vô thường, cảm giác độc bao phủ lấy người nàng. Nàng vẫn ngồi cho đến khi Thuý Nhi tiến vào xin chỉ thị thức ăn chuẩn bị cho bữa tối nàng mới hồi phục lại tinh thần.

      "Hoàng thượng gần đây thích ăn những món thanh đạm, với Ngự thiện phòng chuẩn bị đồ chay nhiều chút, còn những món mặn....." Y Phòng nhíu mày : "Căn dặn mọi người nấu thêm ít canh, có khi Hoàng thượng uống hai chén, nhưng nhớ căn dặn mọi người lúc nấu canh vớt bọt mặt kỹ đừng để bỏ xót."

      Mỗi chi tiết Thuý Nhi đều ghi nhớ kỹ rồi khẽ gật đầu hành lễ lui ra ngoài. Y Phòng nghĩ đến Hạ Kiệt hôm nay bỗng nhiên truyền ý chỉ đến nơi này dùng bữa.

      Hơn nữa tháng nay Hạ Kiệt cũng có đến chỗ nàng vài lần nhưng thường xuyên nhất là đến cung của Thục phi. Tuy Thục phi lòng hướng Phật nhưng dưới gối lại có Hoàng trưởng tử nên vẫn luôn giữ vũng được Hoàng sủng. Đối với đứa con này của Hạ Kiệt, Y Phòng cũng từng gặp mặt, bởi vì là trưởng tử của Hoàng thượng nên dù cho tại vẫn chưa được chính thức sắc phong, nhưng vẫn được mọi người tâng bốc xu nịnh nên tránh khỏi có chút kiêu căng ngạo mạn. Với việc này Y Phòng vẫn quá để tâm, nàng cảm giác được Hạ Kiệt cũng phải quan tâm đến đứa con này lắm, nghĩ đến Thục phi xuất thân từ Khang vương phủ, Y Phòng đối với thái độ Hạ Kiệt vẫn luôn như gần như xa cũng có chút hiểu .

      hoàn toàn bỏ mặc để làm cho Khang vương phủ nghĩ rằng Đại hoàng tử vẫn có khả năng kế vị, vì thế mà trong cuộc chiến giữa Hạ Kiệt và Hạ Vân Thâm, Khang vương phủ đứng về phía Hạ Kiệt. Nhưng cũng quá sủng ái làm cho phe phái Thái tử có lý do phản nghịch. Đây là thuật cân bằng, quả nhiên Hạ Kiệt rất thành thạo đùa giỡn quyền mưu.

      Còn bữa tối hôm nay đến đơn giản cũng chì là vì ca ca nàng. Y Phòng từ chỗ Đậu Tổ Niên biết được, Hạ Kiệt lúc lâm triều trước mặt bá quan văn võ tuyên chỉ phong Đậu Tổ Niên làm Tam tư sử(*) đến phía Nam điều tra vụ án tham ô làm rối loạn kỷ cương. Hạ Kiệt đến đây có khi là muốn thăm dò thái độ cùa nàng, đối với việc ca ca bỗng nhiên thăng tiến ngôn hành thái độ của nàng vì thế mà trở nên kiêu căng hay , hay là nàng nhân cơ hội này cầu có thêm được nhiều quyền lợi nữa.

      (*)Tam tư sử: Là chức quan quản lý tài chính của triều đình

      Chương 20: Chuyện của đích nữ [lục]


      Edit: Selene



      Đoán được ý Hạ Kiệt, Y Phòng cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều. Đứng dậy vào trong tẩm điện. Mặc kệ Hạ Kiệt vì lý do gì đến nàng cũng phải giữ trạng thái tốt nhất. giờ vẫn còn rất xa đến lúc để Hạ Kiệt nhìn thấy gương mặt chưa chỉnh chang của nàng. Nàng cũng muốn để cho Hạ Kiệt nhìn thấy phi tần với dung nhan tiều tuỵ.

      cần tin tưởng lời của nam nhân "cho dù dung mạo nàng thế nào ta vẫn nàng". Nam nhân thực bao giờ để ý dung mạo nữ nhân có xinh đẹp hay sao? Theo đuổi cái đẹp là bản năng của nam nhân, kỳ thực mọi người đều như thế. Nhưng phải với điều kiện tiên quyết là ngươi trang điểm là vì phải là vì nam nhân khác.

      Hoàng hôn buông xuống, Hạ Kiệt đúng giờ mà đến, nhìn những món ăn bàn, khoé miệng khẽ nhếch mang theo vài phần ý cười, đều là những món thích, xem ra giờ cũng tốn nhiều tâm tư lấy lòng .

      Gương mặt tuất lãnh khốc của Hạ Kiệt bất giác lộ ra ý cười. Đôi mắt sáng như u tuyền vẫn luôn rạng ngời nhiếp hồn đoạt phách, nhìn dung nhan khuynh thành Y Phòng, thời khắc nào cũng quyến rũ xinh đẹp như vậy, bỗng nhiên có chút cảm giác tự hào.

      Nữ tử này trông lạnh lùng nhưng chỉ cần vài ngày đến cũng biết quan tâm đến thích ăn những gì để làm vui. Quả nhiên có nữ nhân nào có thể từ chối .

      Nhưng cùng lúc đó, trong lòng Hạ Kiệt lại sinh ra mâu thuẩn cùng bất mãn, nữ tử này lấy lòng như vậy vì bắt đầu thay đổi rồi sao? Coi trọng ngôi vị Hoàng đế, quyền lợi cùng địa vị, muốn giúp ca ca nàng vừa mới vào triều làm quan nhanh chóng thăng tiến nữa sao?

      biết vì sao sâu trong lòng Hạ Kiệt hy vọng Y Phòng cũng giống như những hậu cung phi tần khác, bởi vì là Hoàng đế, nên lúc nào cũng muốn nịnh bợ lấy lòng . Còn về việc rốt cục muốn gì, bây giờ vẫn chưa nghĩ ra đáp án, chỉ có thể bị những suy nghĩ mâu thuẫn này dày vò.

      Y Phòng nhìn Hạ Kiệt đăm chiêu suy nghĩ, cho rằng suy nghĩ chuyện triều chính. Tâm tư của nam nhân vẫn hay thay đổi này, Y Phòng nghĩ trong khi vẫn chưa nắm chắc nàng cũng muốn thăm dò tâm tư , nên lẳng lặng đứng bên cạnh, gấp gáp thúc giục cũng lên tiếng quấy rầy suy nghĩ của .

      Hạ Kiệt đột nhiên tức giận : "Ngươi hầu hạ trẫm dùng bữa như vậy sao?"

      Chương 21: Chuyện của đích nữ [thất]



      Edit: Selene





      Hạ Kiệt bỗng nhiên tức giận : "Ngươi định hầu hạ trẫm dùng bữa như vậy sao?"

      Tức giận sao?

      Cho dù Y Phòng có thể ứng biến trong mọi hoàn cảnh nhưng đối mặt với người tính tình hay thay đổi như Hạ Kiệt, cũng có cảm giác lòng dư mà lực đủ, đây cũng là nguyên nhân mỗi bước nàng đều dè dặt cẩn thận từng bước, lo lắng sợ hãi như băng mỏng.

      biết Hạ Kiệt vì sao lại tức giận, Y Phòng chỉ có thể tuân theo như lời của Hạ Kiệt, cầm đũa bạc gắp ít rau xào trông rất ngon miệng để vào trong bát , giọng :

      "Hoàng thượng thứ tội, vừa rồi thần thiếp chỉ sợ quấy rầy suy nghĩ của Hoàng thượng."

      Hạ Kiệt liếc nhìn Y phòng cái, ánh mắt lạnh lùng, vô cùng bất mãn bởi vì nàng dùng lý do có lệ để ứng phó với , lạnh lùng :

      "Ngươi tạ tội như vậy sao?"

      Y Phòng sửng sốt, Hạ Kiệt tuy rằng hỉ nộ vô thường, đôi khi đến thử nàng nhưng chưa từng làm khó dễ nàng như vậy. Đây chính là kiếm chuyện bắt tội nàng.

      xảy ra chuyện gì?

      Phản ứng đầu tiên của Y Phòng phải là tức giận, cũng phải cảm thấy oan ức muốn chất vấn lại nàng có làm gì sai. Bởi vì trong lòng nàng biết ở nơi đây, trước mặt nam nhân này có người nào có tư cách lý luận hay chất vấn.

      Lúc ca ca đến thăm nàng cũng có nhắc đến xảy ra chuyện gì! Thuý nhi chuẩn bị bữa tối trở về cũng có bẩm báo với nàng chuyện gì. Trung gian biết có chuyện gì xảy ra, nàng cũng thấy phi tần nào đến dó xét nàng. Như vậy hẳn là do vừa rồi nàng vô tình làm gì khiến cho bất mãn.

      Y Phòng cẩn thận hồi tưởng lại chút, cũng biết nàng làm sai chỗ nào. Y Phòng thừa dịp Hạ Kiệt cúi đầu, mạo hiểm nhìn cái, phát ánh mắt tuy rằng có tức giận nhưng lại rất khác với thần sắc tức giận của ngày thường, ánh mắt giờ có chút gì đó... giống như là thẹn quá thành giận.

      Thẹn quá thành giận? Chẳng lẽ là.... môi Y Phòng hơi hơi cười, quả nam nhân cao ngạo tự phụ như Hạ Kiệt khi phát cảm xúc của bản thân có thể bị nữ nhân tác động đến, thời gian đầu vô cùng bất mãn và kháng cự. Mà giờ phúc phút này phải là thời điểm nàng có thể đắc ý thành công, mà lại càng phải cẩn thận, giả vờ như cái gì cũng thấy, hiểu mới tốt. Tránh làm cho Hạ Kiệt cảnh giác, đề phòng, kế hoạch của nàng thất bại trong gang tất.

      Hạ quyết tâm, Y Phòng cúi đầu, giọng vô cùng bình thản, vừa uỷ khuất, cũng sợ hãi hay kinh hoảng:

      "Hoàng thượng, thần thiếp biết tội."

      "Biết tội?!"
      Andrena, Phương LăngTôm Thỏ thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 22: Chuyện của đích nữ [bát]



      Edit: Selene




      Hạ Kiệt nghiến răng nhìn nữ nhân trước mắt, mỗi hành động đều ảnh hưởng đến cảm xúc của , nghĩ đến nhìn thấy tức giận như vậy mà nàng lại vẫn còn có thể trấn định được.

      "Ngươi biết tội gì?"

      "Hoàng thượng bớt giận."

      Nhìn Hạ Kiệt càng ngày càng tức giận, gương mặt Y Phòng vẫn bình tĩnh nhưng trong lòng lại cười thầm. Hạ Kiệt bây giờ còn lạnh lùng của đế vương mà tựa như đứa trẻ giận dỗi. Hạ Kiệt như vậy, ngược lại chân gần gũi hơn rất nhiều, làm cho người ta sợ hãi, cũng giờ phút nào cũng phải thầm phòng bị.

      "Đậu Y Phòng, Đậu Y Phòng, ngươi... ngươi hỗn xược!"

      Hạ Kiệt đẩy ngã chiếc bàn Long Phượng bằng gỗ tử đàn trước mặt, vung tay áo đứng lên, tới lui trong điện, liếc mắt nhìn Y Phòng, thời điểm đẩy ngã bàn ăn, nàng lập tức cung kính quỳ gối đất, thần sắc vẫn bình tĩnh chút sứt mẻ, trong lòng bỗng dưng có chút chua xót.

      ra trong lòng nàng cũng có quan trọng như vậy. Cho dù là vì gia tộc, quyền thế, nàng cũng vì vậy mà lấy lòng .

      Trong lòng Hạ Kiệt rối rắm, mặc muốn nhìn thấy Y Phòng giống như những phi tần khác trong hậu cung, vì gia tộc mà thoả hiệp, tìm mọi cách để lấy lòng . Mặt khác lại muốn có địa vị quan trọng trong lòng Y Phòng, phải giống như giờ, cho dù là có tức giận tận trời, nữ tử trước mặt vẫn bình tĩnh ung dung, kiêu ngạo siểm nịnh.

      Vì sao cầu xin tha thứ?

      Vì sao làm nũng?

      Vì sao khóc lóc cầu xin?

      Liên tiếp nhiều cái vì sao, Hạ Kiệt bỗng giật mình nhận ra cảm xúc của bị nữ trước mặt này ảnh hưởng rất nhiều! vì sao lại để ý đến nàng có lòng thương hay ? phải vì ngôi vị Hoàng đế mà lòng giống như nam nhân bình thường, sao lại quan tâm đến điều này như vậy? Nàng có lòng với có quan trọng như vậy sao?

      Hậu cung tồn tại với ý nghĩa ngoài kéo dài huyết mạch hoàng gia, cũng chính là loại khống chế quyền lực triều đình. Nếu có thể chịu được các phi tần vì quyền thế danh lợi mà ở bên cạnh , nhưng vì sao lại thể chấp nhận được nữ nhân tên Đậu Y Phòng này?!

      Nghĩ đến đây trong lòng thầm cảnh giác, Hạ Kiệt là người vô cùng lý trí, lại là Hoàng đế mang trong người huyết mạch hoàng gia, trời sinh lãnh khốc, vô tình.

      Hạ Kiệt nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, lần nữa trở lại chỗ ngồi.

      "Ái phi đứng lên , hôm nay triều có vài chuyện vẫn chưa giải quyết xong, trẫm chỉ là nhất thời tức giận, giận lây sang ái phi."

      Y Phòng hiểu Hạ Kiệt tất nhiên phải trải qua thời kỳ đối kháng, nếu tại Hạ Kiệt cho nàng bậc thềm nàng vì sao xuống.

      "Là do thần thiếp chuẩn bị chu đáo làm cho Hoàng thượng tức giận."


      Chương 23: Chuyện của đích nữ [cửu]


      Edit: Selene




      Hạ Kiệt nghe thấy giọng mềm mại dịu dàng của Y Phòng, trong lòng lại rung động sau đó cứng đờ, bàn tay trong tay áo khẽ nắm rồi lại buông, trầm giọng :

      "Ái phi, mau đứng lên."

      Y Phòng nghe thế mới đứng dậy, phân phó Thuý nhi chuẩn bị bàn ăn khác. Cung nhân trong Tàng Y cung nhìn thấy Hạ Kiệt ngày thường lạnh lùng như băng sơn mới vừa rồi còn bừng bừng tức giận, giờ phút này lại giống như có chuyện gì xảy ra, tuy rằng trong lòng bất an nhưng điều này cho thấy chủ tử của mình vẫn chưa mất thánh sủng, tất cả cung nhân bận rộn dọn dẹp theo hướng dẫn của Thuý nhi. lát sau bưng thức ăn phòng ngự thiện để dành dự trù trước.

      Tất cả đều trở lại như ban đầu!

      Hạ Kiệt yên lặng dùng bữa, vẫn giữ vững phong thái uy nghi của Hoàng gia. Y Phòng thể hoàn mỹ vẻ cao quý hiền thục của trong tứ phi. Mỗi món Hạ Kiệt ăn, nàng đều nếm thử trước, cũng dùng Thái giám đến thử độc, sau khi xác nhận có gì nguy hiểm mới gắp để vào chén trước mặt Hạ Kiệt. Trước khi Hạ Kiệt uống canh, Y Phòng thử xem độ ấm cho đến khi xác định còn nóng mới múc canh vào chén nam tử tôn quý nhất thế gian này.

      Mặc kệ là phương diện nào Hạ Kiệt cũng lấy ra được lỗi nào. Nhìn thái độ cung kính lễ phép của Y Phòng, Hạ Kiệt hoàn toàn cảm nhận được vui vẻ cao cao tại thượng khi ở cùng những phi tần khác. Nếu có cũng chỉ là nồng đậm thất bại cùng nên lời nguyên nhân vì sao mất mát.

      bữa tối có mùi vị gì, đợi đến khi Hạ Kiệt dùng xong bữa tối mới phát định là căn dặn Y Phòng quản lý người nhà cho tốt, cảnh cáo cần tấc lại tiến thêm thước, nhưng làm thế nào cũng mở miệng được.

      Đêm nay Hạ Kiệt cũng ở lại Tàng Y cung, ngược lại sau khi dùng bữa tối xong trở về Long Dương cung truyền Lệ Chiêu nghi thị tẩm. Lúc tin tức vừa truyền ra, Thuý Nhi vô cùng lo lắng, nàng cẩn thẩn giúp Y Phòng gở trâm cài tóc cùng với trang sức, lại đưa mắt nhìn gương đồng, nữ tử tuyệt sắc trong gương cười rạng rỡ như ngày xuân, thần thái tự tin có thể nắm trong tay cả thiên hạ giống như khi vừa mới tiến cung.


      Chương 24: Chuyện của đích nữ [thập]


      Edit: Selene





      "Hoàng thượng.... ..."

      Lệ chiêu nghi nũng nịu gọi tiếng để làm Hạ Kiệt chú ý, đêm nay Hoàng Thượng đặc biệt điên cuồng, nàng gần như chịu nỗi nhưng vẫn cắn chặt răng cố nhịn xuống.

      Trong lòng Lệ chiêu nghi vô cùng đắc ý, nữ nhân kia, cho dù có xinh đẹp như hồ ly sao, thứ nữ thân phận ti tiện có thể làm được việc gì, xem Hoàng thượng cũng chỉ sủng hạnh nàng ta thời gian mà thôi, giờ cũng còn giữ thánh tâm được nữa. Hoàng thượng ràng đến Tàng Y cung nhưng nữ nhân kia vẫn thể giữ được Hoàng thượng ở lại. Hay là chỉ có những nữ tử có xuất thân cao quý như nàng mới có thể làm cho Hoàng thượng động tâm.

      Lệ chiêu nghi nghĩ đến chờ sau khi Y Phòng hoàn toàn thất sủng, mình có chế nhạo nàng ta thế nào, châm chọc nàng ta làm sao mới có thể nguôi giận, nghĩ đến sau này nàng nhịn được mà cười ra tiếng. Nhưng lúc này Hạ Kiệt vẫn còn bên cạnh, dù thế nào cũng phải kìm chế chút.

      "Hoàng thượng....."

      Gọi tiếng làm cho Hạ Kiệt chú ý, thân thể Lệ chiêu nghi mềm mại dựa vào người Hạ Kiệt, đôi chân mềm dẻo như rắn quấn lấy vòng eo Hạ Kiệt, môi đỏ mọng nước nhàng hôn dọc theo hầu kết từ từ trượt xuống tạo ra những dấu vết vô cùng mờ ám.

      "Làm càn!"

      nhắm mắt nghỉ ngơi Hạ Kiệt đột nhiên mở mắt, ánh mắt sắc bén như chim ưng nhìn Lệ chiêu nghi run như cầy sấy, còn chưa kịp làm nũng, người bị Hạ Kiệt đá xuống đất, thân thể trần trụi có lấy mảnh vải che thân cứ như vậy mà té đất.

      "Hoàng... Hoàng thượng......."

      Răng Lệ chiêu nghi run lên cầm cập nên lời, cũng quan tâm đến thân thể trần trụi có lấy mảnh vải che thân, cứ như vậy quỳ đất nức nở, tiến khóc kìm nén nỉ non khiến người ta thương tiếc. Nhưng Hạ Kiệt nghe đến, vốn tâm tình tốt nay lại càng thêm bức bối khó chịu.

      "Câm miệng."

      Những lúc đối mặt với người khác cho dù tức giận Hạ Kiệt vẫn luôn giữ vững bình tĩnh lạnh lùng khiến cho người ta cảm thấy cao cao tại thượng, dám mạo phạm, ngươi thể nào từ mặt nhìn ra được cảm xúc cũng như suy nghĩ của vị đế vương này, đây mới là chỗ khiến cho những người ta sợ hãi Hạ Kiệt nhất.

      "Người tới."

      Chán ghét liếc mắt nhìn Lệ chiêu nghi loã thể đất cái, Hạ Kiệt gọi tổng quản thái giám Lý Phúc là người trực đêm nay.

      "Lý Phúc, chuyện này là sao?"
      angel ofdeath, Phương Lăng, Andrena2 others thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 25: Chuyện của đích nữ [thập nhất]



      Edit: Selene





      Và ta cũng xin thông báo kể từ ba chương này ta tạm thời ngừng post truyện dienanlequydon và tập trung post blog cá nhân! Sau khi hoàn thành Quyển 1 ta post lại diễn đàn! Lý do là do ta rất bận có thời gian làm pic mà các trang web khác cứ lấy truyện xin phép, chẳng những thế còn để nguồn + người convert và edit >.< Ta vì chuyện này mà ức chế thời gian... ta còn biện pháp nào khác là đăng truyện blog cá nhân và đặt pass bất kỳ chương nào ta thích T.T chỉ cho pass cho những bạn thường xuyên comt ủng hộ truyện trong thời gian qua!!!Mong các nàng có thể thông cảm cho ta =.="


      "Lý Phúc, chuyện này là sao?"

      Dựa theo lệ thường, sau khi phi tần thị tẩm ở Long Dương cung được thái giám đưa trở về tẩm cung. Bởi vì tối nay trong lòng Hạ Kiệt buồn bực nên sau khi hoan ái qua , trong lòng vẫn là vô cùng tận trống rỗng, nên nhất thời để ý đến Lệ chiêu nghi vẫn còn nằm bên cạnh. Cho đến khi Lệ chiêu nghi cả gan làm loạn quên rằng trước giờ thích người khác đụng chạm, vậy nên Lệ chiêu nghi mới bị đá xuống long sàn. Hạ Kiệt có thể quên, bởi vì là Hoàng thượng, nhưng những nô tài trong Long Dương cung được phép quên những quy định trong cung!

      Trong lòng Lý Phúc kêu khổ thôi, nhìn Lệ chiêu nghi luống cuống tay chân kéo tấm thảm dưới đất còn quên cho ánh mắt cảnh cáo, cảm thấy là tiến thoái lưỡng nan, nhưng dám phạm tội khi quân, thành :

      "Hồi bẩm Hoàng thượng, đêm nay trước khi Chiêu nghi nương nương thị tẩm với nô tài rằng Hoàng thượng ân chuẩn cho phép nương nương ngủ lại Long Dương cung."

      "Hừ!"

      Hạ Kiệt hừ tiếng, Lệ chiêu nghi ngay cả thảm cũng dám kéo, màng đến cả người mảnh vải che thân trước mặt thái giám, liên tiếp dập đầu :

      "Hoàng thượng, nô tài này dối, thần thiếp như vậy, vu oan thần thiếp, kính xin Hoàng thượng minh giám."

      "Đủ rồi, còn nhanh chóng che thân thể của ngươi lại."

      Hạ Kiệt , ngay cả lượng cũng thay đổi nhưng Lệ chiêu nghi lại có thể cảm giác được lãnh ý, dám tiếp tục cầu tình, run rẩy lấy thảm lông bao kín thân thể mình.

      Chán ghét liếc mắt nhìn Lệ chiêu nghi cái, Hạ Kiệt bỗng nhiên nghĩ đến, nếu là Đậu Y Phòng, nữ nhân đó gặp phải tình huống này, nhất định giống như nữ tữ này sợ hãi đến ngay cả thể diện cũng cần, bất cứ lúc nào cũng vẫn luôn lạnh nhạt bình tĩnh.

      Nghĩ đến đây, Hạ Kiệt giật mình phát lúc nào cũng nhớ đến Y Phòng. Nghĩ đến đêm nay, cho dù là hoan ái đều nghĩ đến Y Phòng có tình với hay ?

      bụng tức giận có chỗ phát tiếc, lười hỏi lại. Dù sao đó đều là đám phi tử đùa giỡn mưu quỷ kế, cần nghĩ cũng đoán được, đơn giản chính là vọng tưởng muốn đặc biệt hơn người để củng cố địa vị trong cung mà thôi.

      "Người tới, lôi Lý Phúc ra ngoài phạt ba mươi đại bản, Lệ chiêu nghi phạt ba tháng bổng lộc, giam lỏng mười ngày, lập tức đưa về Minh Nguyệt cung ."

      Chương 26: Chuyện của đích nữ [thập nhị]


      Edit: Selene


      Lệ chiêu nghi biết Hạ Kiệt như vậy là muốn tiếp tục vấn tội, chân tướng thế nào cũng quan trọng. Xử lý như vậy cũng là nhờ vào thể diện của gia tộc sau lưng nàng, nàng cũng dám tranh cãi biện giải nữa. Lệ chiêu nghi quấn thảm lông quanh người, dưới ánh nhìn của các cung nữ thái giám, cắn răng để cho các thái giám khiêng trở về Minh Nguyệt cung.

      Sau khi phát giận xong cũng làm cho tâm tình Hạ Kiệt tốt hơn chút nào, ngược lại hiểu vì sao càng thấy buồn bực hơn nữa. Ngửi đến trong khí nồng đậm mùi vị sau khi hoan ái, trong lòng Hạ Kiệt nên lời phiền chán, ngã đầu lên gối, nghiêng người nhìn dấu vết để lại sau hồi kích tình, trong đầu Hạ Kiệt bỗng lên gương mặt vẫn luôn bình tĩnh như nước, ngẫu nhiên cười khi, dung nhan nàng như hoạ tựa như tiên tử đủ để khuynh đảo chúng sinh.

      Đánh quyền vào hư , Hạ Kiệt oán hận lẩm bẩm: "Đậu Y Phòng, Đậu Y Phòng!"

      Cuối cùng vẫn ngủ được, Hạ Kiệt đứng dậy để ý đến cung nữ vội vàng lấy ngoại bào, thẳng đến bể tắm phía sau Long Dương điện, trước khi rời ném lại câu:

      "Đốt huân hương, thay nệm chăn."

      Nhóm cung dám chậm trễ, vội vàng thay nệm chăn, lại đốt Thanh cúc hương thượng đẳng, đây là hương liệu Y Phòng sau khi hỏi Thái y, cố ý phân phó cung nhân Long Dương cung dùng, Thanh cúc hương có công hiệu an thần dễ ngủ.

      Hạ Kiệt tắm rửa thay quần áo xong, sau khi quay trở lại điện ngửi thấy hương thơm thoang thoảng quanh quẩn trong khí, mùi hương nhàng như có như , giống như mùi hương người của nữ nhân kia, nàng luôn thích dùng những thứ thanh nhã, người cũng có mùi vị son phấn giống như những nữ nhân khác.

      "Đây là hương gì?"

      Tiểu thái giám nâng lư hương là người quản lý huân hương trong tẩm điện, biết hôm nay tâm tình Hoàng Thượng tốt, dám chậm trễ, vội vàng bẩm báo:

      "Hồi bẩm Hoàng thượng, đây là hương Thanh cúc, là do Y Phi nương nương đặc biệt căn dặn, mùi hương này có tác dụng an thần, dùng những khi Hoàng thượng mệt mỏi."

      Tiểu thái giám bên bên dùng khoé mắt chú ý thần sắc Hạ Kiệt, thấy Hạ Kiệt vẫn chưa tức giận chuyện Y Phòng tự tiện nhúng tay vào vụ của Long Dương cung sau, trong lòng mới nhàng thở ra hơi.

      Hạ Kiệt nghe đến vài chữ Y Phi đặc biệt căn dặn, cơn tức nghẹn trong lòng tối nay mới tan chút, bỗng nhiên thấy hơi buồn ngủ, xoa xoa mi tâm, vẫy vẫy tay :

      "Mùi hương này sai, vậy sau này cứ tiếp tục dùng. Ngươi lĩnh thưởng ."

      Tiểu thái gian mừng rỡ, là nô tài ở Long Dương cung hầu hạ giống như , chủ tử của các cung đều chuẩn bị tiền thưởng, nhưng đây là Hoàng thượng tự hạ chỉ thưởng bạc, truyền ra ngoài có thể diện hơn rất nhiều. Tiểu thái giàm nghĩ chỉ mới nhắc đến hai chữ Y phi, có thể làm cho long nhan trở nên ôn hoà, khỏi thầm nghĩ sau này biết mình nên phải theo vị chủ tử nào rồi.

      Tiểu thái giám vô cùng vui vẻ, lúc lui gần đến cửa, Hạ Kiệt nằm xuống ngủ bỗng nhiên lên tiếng:

      "Nhớ , ai mới là chủ tử của ngươi."

      Thân thể tiểu thái giám khẽ run rẩy, đáp "dạ" tiếng, lui ra ngoài sau lưng đều là mồ hôi lạnh.

      Cung nhân hầu hạ đều lui ra ngoài, Hạ Kiệt ngửi mùi hoa cúc thoang thoảng trong khí, cảm giác được ấm áp quen thuộc, mệt mỏi cả đêm cũng nặng nề vào giấc ngủ.

      Chương 27: Trân phi


      Edit: Selene


      Sau khi Đậu Tổ Niên trở lại Đậu gia, chuyện đầu tiên là tìm đến Đậu Uy, đem những lời Y Phòng truyền thuật lại cho Đậu Uy. Nghe đến Y Phòng đưa ra điều kiện phải nâng Hoa Phiêu Linh thành bình thê sau, gương mặt Đậu Vương thị tái hơn phân nửa, lại nghe đến Y Phòng cầu hôn của con cháu Đậu gia sau này phải do nàng làm chủ, Đậu thị tức giận đẩy bát trà xuống đất mắng:

      "Khá lắm Y Phi nương nương, có gia tộc chúng ta làm chổ dựa, nàng ta có thể có ngày hôm nay sao? Bất quá cũng chỉ làm nhờ nàng nghĩ cách giúp đỡ Y Lan vào cung, nhưng lại còn kiêu ngạo dám đưa ra điều kiện, nàng ta cho rằng có nàng ta Y Lan vào được hoàng cung, thể trở thành nương nương được sao?"

      "Hỗn xược!"

      Đậu Uy chưa kịp chuyện, Đậu lão thái quân vỗ bàn :

      "Ngươi là nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, sao có thể làm càn như thế, Y Phi nương nương tuy rằng xuất thân từ Đậu gia chúng ta nhưng giờ là chủ tử trong cung, ngươi cần phải hiểu thế nào là tôn ti trật tự!"

      Đậu Vương thị dám nữa, nhưng muốn bà đáp ứng đem cái đinh trong mắt bao năm trở thành bình thê, sau này cùng hưởng tôn vinh như bà, bà ngàn vạn lần thể đồng ý. Huống chi dưới gối bà vẫn còn có năm đứa con trai cùng với đích nữ, nếu muốn đem quyền chủ hôn để vào tay người khác, tuỳ tiện bị chỉ hôn, chẳng phải là bà hối hận cả đời sao.

      Đậu Tổ Niên sớm biết Đậu Vương thị chịu để yên, nhưng vẫn tin tưởng, Đậu gia biết tuyển tú lần này có thể bị huỷ, hơn nữa với thân phận địa vị của muội muội giờ, Đậu gia sau khi tính toán nặng , tất nhiên lựa chọn thoả hiệp, cho nên tuyệt lo lắng, chẳng qua là thông báo lại mà thôi. Sau đó trở về sân viện của mình, đến ngay cả liếc mắt nhìn những người trong Đậu gia này cũng lười nhìn, cứ thế mà rời .

      Đậu Tổ Niên với Y Phòng tính sai, tuy rằng có cam lòng thế nào nữa, nhưng đến phút cuối, cho dù là Đậu Vương thị cũng lựa chọn thoả hiệp. Trong lòng Đậu Vương thị ngập tràn oán giận khi tổ chức yến hội tuyên bố Hoa Phiêu Linh trở thành bình thê, bởi vì thân phận địa vị Y Phòng trong cung giống như trước kia, nay lại được thịnh sủng nên có rất nhiều người đến chúc mừng, người đến chúc mừng càng nhiều bao nhiêu, sắc mặt Đậu Vương thị càng khó coi bấy nhiêu. Đậu Tổ Niên trông thấy sắc mặt Đậu Vương vô cùng khó coi trong lòng lại càng thấy vui vẻ.

      Sau khi yến tiệc kết thúc, ngày hôm sau trong cung truyền ra tin tức, Y Phi nương nương xin ý chỉ Hoàng thượng được tổ chức Bách Hoa yến trong cung, mời các phi tần bao gồm cả các quý nữ của các gia đình quyền quý vào cung dự tiệc.

      Thánh chỉ bãi bỏ tuyển tú được chiêu cáo thiên hạ, những thế gia danh môn muốn đưa nữ nhi mình vào cung nghe đến tin này đều lén chuẩn bị tìm cách làm thế nào để long nhan chú ý, ai cũng đều gấp gáp bận rộn chuẩn bị trổ tài trong Bách hoa yến lần này, nhất là Đậu Y Lan, Y Phòng đồng ý đến lúc đó thu xếp an bày cho nàng có cơ hội mình với Hoàng thượng. Đậu Vương thị với Đậu Y Lan đều ôm rất nhiều hy vọng vào yến hội lần này, hận thể ngay tức khắc vào cung, sau khi nhận được hoàng sủng lại lần nữa dẫm nát Y Phòng dưới chân. Toàn bộ dưới Đậu gia đều cho rằng dung mạo Đậu Y Lan tuy hơi kém dung mạo tuyệt sắc khuynh thành của Y Phòng chút nhưng nàng ta có thân phận là đích nữ đủ để bù lại điểm này, với lại Y Phòng trong cung hứa giúp đỡ, lần này vào cung chắc chắn là thành công.

      "Lại tiếp, trong khoảng thời gian này, bởi vì thân thể ta khoẻ nên vẫn luôn ở trong Phượng Loan cung cũng ra ngoài, thực làm muội muội vất vả."

      "Tỷ tỷ khách khí, chúng ta đều là người của Hoàng thượng, chỉ cần có thể góp sức phân ưu cho Hoàng thượng, quản lý hậu cung ổn thoả, có làm nhiều hơn nữa cũng tính là gì."

      Y Phòng thản nhiên cười nhìn Trân phi vẫn luôn cáo bệnh ra khỏi tẩm cung, thầm thấy buồn cười.

      Cuối cùng cũng nhẫn nại được nữa rồi sao, từ lúc nàng tiến cung rồi đến khi được sủng ái, vị này nắm quyền của hoàng hậu chưởng quản lục cung Trân phi nương nương liền bắt đầu sinh bệnh. Thái y bắt mạch vài lần, bệnh tình cũng chuyển biến tốt, thân thể ngược lại ngày càng suy yếu. Vì thế mà quyền quản lý hậu cung rơi vào tay nàng, buồn cười là vị Trân phi nương nương này tuy rằng bệnh tình trầm trọng nhưng lại có thể để cho người của nội vụ phủ, các thái giám và các ma ma chưởng quản Ngự thiện phòng đến Phượng Loan cung bái kiến. Tuy rằng đều là thừa dịp lúc mọi người chú ý qua để tránh khỏi tai mắt. Nhưng đối với người ngay từ đầu đều vẫn luôn cảnh giác như Y Phòng mà đây cũng xem như là thủ đoạn gì cao minh
      Tôm ThỏPhương Lăng thích bài này.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 28: Quyền lợi tình
      Edit: Selene


      P/S: Ta trở lại và ăn hại hơn xưa^^! Thời gian qua ta rất bận, bắt đầu từ bây giờ ta cố gắng post truyện tối thiểu là 2 chương mỗi tuần cho các nàng. Nhà giờ vắng quá, mong rằng các nàng comt ủng hộ ta nhìu nhìu để ủng hộ tinh thần Selene! Cũng xin thông báo là vì để chống copy truyện của các trang web khác, có lẽ thêm vài chương nữa ta đặt pass, ưu tiên cho những comt tích cực nhé các bạn ^^


      “Thuý Nhi, ngươi ở trong cung lâu hơn bản cung, ngươi bản cung biết, Trân phi là người thế nào?”



      “Cái này…..”



      Nghe thấy câu hỏi của Y Phòng, Thuý Nhi do dự chút, dù sao nàng cũng chỉ là nô tỳ mà Trân phi lại là chủ tử, người có thân phận nô tỳ như nàng lại đánh giá chủ tử, việc này chính là tối kỵ!



      Y Phòng liếc nhìn Thuý Nhi cái, giọng cười: “Cứ , đừng ngại.”



      “Vâng thưa nương nương.” Thuý Nhi biết Y Phòng nếu mở lời muốn hỏi chuyện gì tuyệt đối để cho người khác qua loa lừa gạt, nên chỉ có thể : “Nô tỳ ở trong cung nhiều năm, dưới trong cung đều khen ngợi Trân phi nương nương hiền lành, lại thưởng phạt phân minh, công bằng liêm chính. Nhưng nô tỳ cho rằng….”



      tiếp……”



      “Nô tỳ cho rằng, Trân phi nương nương là người thông minh.”



      là thú vị, người thông minh, hay cho người thông minh, theo như bản cung thấy, Thuý Nhi ngươi, cũng là người thông minh.”



      Y Phòng nheo mắt nhìn tâm phúc do nàng đề bạt này, tuy rằng có trăm phần trăm tín nhiệm nhưng tại, có trăm phần trăm thưởng thức.



      nhàng khéo léo chỉ với câu người thông minh trúng điểm lợi hại của Trân phi, cũng quá phận mạo phạm đắc tội chủ tử.



      Thuý Nhi cúi đầu kính cẩn phục tùng, cung kính : “Nô tỳ dám nhận nương nương khen ngợi.”



      Y Phòng lắc đầu, mỗi hành động trong lúc vô tình của nàng đều toát ra quyến rũ từ trong khung nhưng lại vẫn chứa thanh thuần, hai tố chất mâu thuẫn như vậy nhưng đều tồn tại người nàng, quyến rũ khôn cùng, gì sánh nỗi.



      “Thôi ma ma Diêu gia với Thọ quốc công bất hoà?”



      “Dạ vâng.”



      “Vậy vị Trân phi nương nương này đúng là rộng lượng, ràng là có thù oán với Diêu gia như vậy vẫn còn thay Diêu tài tử cầu tình, hơn nữa là trực tiếp cầu tình, giấu bất luận người nào, có thể thẹn với lương tâm.”



      Lúc này Thuý Nhi có đáp lời, những lúc chuyện thế này, chỉ cần Y Phòng chủ động hỏi, nàng nhất định tự tiện mở miệng. Ở trong cung, hoạ từ miệng mà ra, im lặng chính là bùa bảo mệnh duy nhất của các nô tài như nàng.



      Mà Y Phòng là người rất biết khống chế thủ hạ, nàng vì thoả mãn tính cao cao tại thượng của chủ nhân mà khó xử người hầu, muốn bọn họ làm những chuyện vượt qua năng lực phạm vi của họ, hoặc là muốn bọn họ những việc mà uy hiếp đến sinh mệnh của bọn họ. Nhưng Y Phòng đương nhiên cũng phóng túng thủ hạ. Y Phòng vẫn luôn kiên trì giữ vững mức “độ”!



      Trân phi trong cung có tiếng là người khoan dung rộng lượng, hơn nữa còn tiến cử biểu muội của Diêu tài tử đối địch với gia tộc của mình, Trân phi rộng lượng như thế, thanh danh lại cao thêm bước, hơn nữa cũng làm Hạ Kiệt nghi ngờ, bởi vì Diêu gia là đối thủ của Thọ quốc công phủ.



      Nhưng Trân phi là người rộng lượng sao, hay là đồng cảm với Diêu tài tử? Đôi mắt nàng xẹt qua ánh sáng, cần thiết phải làm như vậy. Nếu có hai gia tộc có quan hệ gì với nhau sao bây giờ lại ra mặt cầu tình giúp, cố tình tiến cử Diêu tài tử, việc này nhìn qua có liên quan gì đến nàng ta, thậm chí đây là phi tần có mối thù truyền kiếp với nàng ta. khi muội muội của Diêu tài tử được sủng ái, chẳng phải là tạo thêm tử địch cho chính mình!



      Y Phòng trước giờ vẫn tin cái gọi là tỷ muội tình thâm, nhất là ở nơi mà khắp nơi đều chứa đầy cạm bẫy như trong hoàng cung này.



      Vuốt ve tập danh thiếp được viền vàng tay, đây là tên các nữ tử sắp bị chôn vùi thanh xuân của mình ở nơi thâm cung này, nhìn những chữ vàng danh thiếp quả vô cùng chói mắt. Con ngươi trong trẻo sáng người của Y Phòng chậm rãi lướt lượt từ xuống dưới.



      Nhiều nữ tử như vậy, hậu cung ba ngàn giai lệ, ba ngàn người, có thể diện kiến long nhan chỉ có phần ba, có thể được thị tầm chỉ có phần năm trong số phần ba này, có thể mang long thai sinh con cho Hoàng tộc, có bình an nuôi đứa lớn lên chiếm phần mười trong số phần năm, mà có thể chiến thắng cuối cùng để cho con lên ngôi Hoàng đế lại chỉ có trong phần mười này, từ xưa đến nay vì chổ ngồi này mà hoàng cung đều tràn ngập hơn thở chết chóc, còn khủng bố hơn cả chiến trường.



      Dù là có nhiều nữ nhân thành công ngồi cạnh Hoàng đế, nhưng có mấy ai có thể khiến cho Hoàng đế lòng thương, cả đời cũng thay lòng đây? có, có, cho tới bây giờ vẫn chưa có ai có thể làm được, nàng Đậu Y Phòng làm nữ nhân như vậy, nàng muốn có quyền lực, đồng thời nàng cũng muốn có được tình .
      Phương LăngTôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :