1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng tài lên giường đi - Bố Đinh (28C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 13

      Mộ Bạch nhìn thấy bộ dáng mềm mại đáng của Ly Ly, nhịp tim càng ngày càng tăng lên, tại sao tim lại đập mạnh như vậy, có chuyện gì xảy ra? Mộ Bạch cúi người xuống ngậm bộ ngực nở nang của Ly Ly, vừa liếm vừa mút mà trêu chọc .

      Quý Ly Ly chỉ cảm thấy trong lòng có sóng gợn, dưới hạ thể chảy ra từng giọt nước, theo bản năng nâng lên hai chân, chặt chẽ ôm lấy thắt lưng của Mộ Bạch, muốn nhiều hơn chút, nhưng dám làm cũng có cái dũng khí ấy. Bất luận bây giờ Mộ Bạch đối với làm bất kì điều gì, đều có tư cách để hỏi, chỉ gọi tên lần, mỗi lần gọi càng làm cho tha thiết chờ đợi tình của : “Cố Mộ Bạch, Cố Mộ Bạch, Mộ Bạch...”

      muốn , ... Thế nhưng, có khả năng câu đó.

      Dần dần, mắt của ẩm ướt, giọt nước mắt lăn xuống thân thể nóng hổi của : “Mộ Bạch...”

      Ly Ly khàn giọng thét lên, nghẹn ngào kêu.

      Ngón tay Mộ Bạch rốt cục cũng vào hạ thể của , rên rỉ càng làm cho phấn khởi, ngón tay dài nhàng trượt, vuốt ve nhuỵ hoa ngọt ngào này.

      bỗng nhiên trở nên xấu xa mà hỏi : “ gọi tên tôi làm gì? Nghĩ muốn cái gì, ra tôi mới biết được.” (haizzz- này ác wá truj)

      Ly Ly vừa thở dấp vừa ngẩng đầu lên, mập mờ ở bên tai Mộ Bạch kêu lên: “Mộ Bạch...”

      Mộ Bạch thấy chịu ra, ngón tay của lại nhàng vuốt ve, sau đó giống như con rắn xảo quyệt mà tiến vào nhụy hoa của mà nghịch ngợm.

      Nhụy hoa rất nhanh chóng bao chặt ngón tay lại, vừa ẩm ướt lại vừa trơn.


      Ly Ly đầu tiên cảm thấy hơi đau xót, ngay sau đó cảm giác được ngón tay tiến vào hạ thể của mình, còn Mộ Bạch nằm trước ngực mà hôn, ngón tay theo nhịp mà cử động...

      Hai chân của cứng nhắc ở giường, trong miệng rên rỉ kêu lên: “Mộ Bạch... tôi...”

      làm sao? ẩm ướt...”

      Mộ Bạch xấu xa, đem ngón tay của mình rút ra, chất lỏng trắng bị kéo ra, lạnh lẽo dính vào cặp đùi mềm mại của . bất thình lình ngẩng đầu, cắn vành tai của , trầm giọng ra những lời mị hoặc: “Cầu xin

      Hai chân Ly Ly run rẩy, cắn môi dưới, mơ hồ ra: “Em muốn ... Mộ Bạch”

      Lòng Mộ Bạch giống như có ngọn lửa bốc cháy, con ngươi của thoáng loé sáng, yên lặnh nhìn Ly ly, quần áo của biết lúc nào xé rách, dụ dỗ với : “ rất đau, kiên nhẫn chút...”

      Mới vừa xong, chỉ nghe thấy Ly Ly kêu lên tiếng, hạ thể đau đớn rất nhanh truyền đến toàn bộ cơ thể, giãy giụa thét lên, chịu để cho Mộ Bạch tiến thêm bước.

      “Đau! Rất đau.” vốn phát sốt, mỗi dây thần kinh đều vô cùng nhạy cảm, cái loại cảm giác này giống như bị người ta cầm dao đâm cho nhát, làm cho khuôn mặt rất nhanh cầm được nước mắt, lắc đầu hô to: “ muốn... là đau.”

      Mộ Bạch cắn răng, hít sâu, so với Ly Ly tốt hơn bao nhiêu, dục vọng của vừa mới bùng nổ, lại bị kêu ngừng lại, làm sao có thể đồng ý, tay ngăn chặn hai chân của Ly Ly làm loạn, bên vừa lau mồ hôi vừa hôn .

      “Ngoan, lập tức đau nữa...” – thừa dịp trong lúc vỗ về liền cố gắng cử động, chỉ nghe Ly Ly lại thét lên tiếng, vội vã hôn lên môi của , đem tiếng kêu của nuốt vào trong bụng.

      Mộ Bạch nhìn thấy Ly Ly khoá chặt hai hàng lông mày, liền lấy tay ôn nhu vuốt ve khuôn mặt của , thế nhưng dục hoả của giống như khống chế được, liền dùng sức trong thân thể Ly Ly mà tiến tới.

      Màng trinh bị xé rách khiến cho Ly Ly đau đớn la lên, thế nhưng Mộ Bạch lại càng dùng sức mà va chạm, chặt chẽ đụng vào huyệt sâu nhất của , làm cho từ la hét chuyển sang rên rỉ: “A!A! Mộ Bạch...”

      Mộ Bạch chế trụ bả vai của Ly Ly, giống như muốn đem tiến vào thân thể của mình, tốc độ của càng lúc càng nhanh, hơi thở bất thình lình cứng lại, cảm thấy dục vọng của mình bị sào huyệt của Ly Ly kẹp chặt.

      Ly Ly bất thình lình lên cao trào, cái này quả làm cho cả người co rút, lại làm cho cảm thấy vui sướng, lật ngược lại nằm người Mộ Bạch, bàn tay bé vuốt ve lồng ngực của , len lén đưa lưỡi mình ra và liếm đầu vú của Mộ Bạch. Chỉ thấy Mộ Bạch thở dốc vì kinh ngạc, dùng sức vừa nhấc phần mông, thoáng cái thấy xào huyệt của ướt đẫm, Mộ Bạch ôm eo , khàn khàn giọng mà : “Em tới...”

      Ly Ly gian xảo cười tiếng, ngay sau đó liền hiểu được ý tứ của , nằm người Mộ Bạch, cảm thụ cảm giác phập phồng khi hai tay vuốt ve trước ngực mình, từ từ cưỡi, cọ xát người , tay của Mộ Bạch cũng khống chế được mà cầm lấy bầu ngực xinh đẹp của .

      Ly Ly hoạt động thân mình càng ngày cành nhanh, tốc độ nhanh dần nhanh dần, hai người cùng nhau lên tới cao trào, chất lỏng nhanh chóng tiến sâu vào thân thể , ấm...

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 14

      Ly Ly tỉnh lại lần nữa trời tối, thoáng nhấc tay liền cảm thấy cả người đau đớn thôi. Mảnh giường bên cạnh lạnh lẽo có hơi ấm, có lẽ Mộ Bạch sớm rời .

      liếc mắt cái liền nhìn thấy hai viên thuốc cùng ly nước ở bên cạnh giường, lông mày run rẩy, ngay sau đó liền lập tức hiểu được số thuốc kia là để làm gì! Mộ Bạch làm mọi chuyện rất cẩn thận, tuyệt đối để chuyện *** tối hôm qua lưu lại cái ngoài ý muốn...

      Ly Ly tái nhợt cười , cầm lấy thuốc bàn, cần nước liền nuốt vào trong bụng.

      ra nghĩ mình uống viên thuốc ngừa thai này, sau đó len lén rời khỏi đây, chuyện tối hôm qua phát sinh liền lưu lại chút gì đó để hoài niệm, nhưng mà điều đó có thay đổi được gì đâu. Ý tứ của Mộ Bạch rất ràng, mọi chuyện mà cùng làm đại biểu cho việc gì cả.

      Suy nghĩ suy nghĩ lại, ý thức của Ly Ly trở nên mơ hồ, mí mắt ngày càng chìm, sau đó liền ngủ thiếp .

      Đây chính là bệnh tới như núi sập, Ly Ly phát bệnh liền nằm giường mấy ngày liền.

      Kể từ sau hôm đó, Ly Ly cũng gặp được Mộ Bạch, ngay cả tối hôm đó cũng quay trở về biệt thự, những ngày này đều do người giúp việc mới do Mộ Bạch thuê đến để chiếu cố .

      Nằm liên tục giường tuần lễ, Ly Ly rốt cục kiên trì nổi, cảm giác nếu như mình còn nằm nữa cả cơ thể bị tê liệt.

      Sáng sớm, nhờ người giúp việc mà Mộ Bạch đưa tới mấy bộ quần áo, chọn cái váy màu xanh da trời, đeo lên trang sức trang nhã, trông cũng có sức sống hơn rất nhiều.



      Ly Ly thừa dịp người giúp việc nấu ăn ở phòng bếp, len lén chạy ra phòng khách rồi nhanh chóng rời .

      Có trời mới biết mấy ngày hôm nay bị đối xử như thế nào! Mộ Bạch có ở đây, sống càng khó khăn hơn, những mỗi ngày phải uống thuốc dưới giám sát của người giúp việc, lại được ra khỏi phòng, muốn cầu Mộ Bạch để có thể làm.

      Thần a, Ly Ly cảm thấy thân thể mình bây giờ rất khoẻ, cả người tràn đầy khí lực! Người nào mà biết Ly Ly nổi danh là người cuồng công việc. Liên tục tuần làm việc, đầu của muốn rỉ sắt.

      Kêu taxi, Ly Ly phải đến công ty, thời gian bây giờ còn sớm, trong công ty vẫn chưa có người đến, mình vào thang máy, đến phòng của tổng giám đốc, đến vị trí của mình nhưng lại ngẩn người,...

      Đây là có chuyện gì xảy ra? Bàn làm việc của đâu? Hồ sơ của đâu? Còn có ngay cả con rùa mà nuôi cũng thấy!

      “Chị Quý”

      Ly Ly nghe được có người gọi mình, quay đầu lại nhìn thấy tiểu trợ lí hoảng hốt nhìn mình.

      “Tổng giám đốc Cố luôn chị bị bệnh nặng, chị phải nghỉ ngơi thời gian dài, sao chị ở nhà nghỉ ngơi tốt, đến công ty làm gi?”

      Khoé miệng Ly Ly có chút run rẩy, chỉ là lên cơn sốt mà thôi, đâu cần phải nghỉ ngơi nhiều.

      “Bàn làm việc của tôi đâu?”

      phải Mộ Bạch bụng dạ hẹp hòi, vì chuyện tối hôm đó mà khai trừ .

      Tiểu trợ lí nhìn sắc mặt càng ngày càng đen, vội vã xua tay giải thích: “Cái đó, cái đó.. bàn làm việc của chị bị tổng giám đốc đem đến phòng làm việc của ngài ấy rồi.”

      Ly Ly giải thích được, nhìn tiểu trợ lì chút, trong mắt tràn ngập tin, vì thế, quyết định vào phòng của tổng giám đốc: “Để tôi xem chút...”

      Vốn muốn theo Ly Ly vào phòng làm việc tổng giám đốc, nhưng mà nhìn thấy Ly Ly đến cửa, tiểu trợ lí còn chưa kịp kêu lên Ly Ly đẩy cửa vào.

      Tiểu trợ lí che khuôn mặt tuyệt vọng, giọng : “Chị Quý, tổng giám đốc ở trong phòng làm việc nha...”

      Ly Ly cực kì kích động bước vào phòng làm việc của tổng giám đốc, liếc mắt liền nhìn thấy bàn làm việc ở góc phòng, còn có hồ sơ của cũng được sắp xếp gọn gàng, ngay cả con rùa mà nuôi, nhìn nó sống rất thoải mái a.

      Lần này, tâm của Ly Ly như bị nuốt vào trong bụng.

      Mới vừa rồi, rất sợ hãi Mộ Bạch cần mình...

      thở phào nhõm, lúc này mới chú ý chút, bầu khí trong phòng làm việc dường như có điều gì lạ, ràng là máy điều hoà bật, thế nào lại... lạnh như vậy? Ly Ly liền liếc mắt cái, thiếu chút nữa bị vẻ mặt của đàn ông trước mặt mình hù doạ.

      Sắc mặt của Mộ Bạch như vậy là sao, có hay rất là... khó coi?

      “Khụ Khụ, cái đó, Tổng giám đốc Cố... sớm a.”

      Mộ Bạch nhếch miệng nhưng lại gì.

      Ly Ly có cách nào, buộc lòng phải về phía trước vài bước, chẳng biết tại sao khi nhìn thấy Mộ Bạch, có cảm giác giống như người làm điều gì đó sai nhưng sợ người khác biết.

      Có lẽ là do đêm đó ân ái, có lẽ là...

      tự chủ được, gãi đầu, cười : “Bàn làm việc của tôi như thế nào lại dời đến phòng làm việc của tổng giám đốc? tại tốt lắm, tôi muốn trở lại làm việc, nghĩ muốn cái gì, tôi đưa đến cho ngài, tôi kêu người đem bàn của mình ra ngoài.”

      Ly Ly vừa mới quay người lại, sau lưng lại vang lên thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng, mà truyền đến: “Lại đây!”

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 15

      Ly Ly quay lại nhìn Mộ Bạch cái, sắc mặt của bây giờ còn khó coi hơn lúc nãy, lần này Ly Ly cũng nghĩ ra là suy nghĩ cái gì... Được rồi, ông chủ phân phó, thể tuân theo, Ly Ly từ từ bước đến đối diện với Mộ Bạch, hai người chỉ cách nhau cái bàn, ánh mắt cong lên lấy lòng : “A... Cảm ơn đưa bộ đồ này cho tôi, rất vừa người”

      Mộ Bạch nhíu mi, quét mắt từ xuống dưới lần: “Sai của em như thế nào, tôi biết rất .”

      Nghe vậy, Ly Ly chợt đỏ mặt lên, giọng có chút mơ hồ, cà lăm : “Cái đó... tôi pha cho ly cà phê.”

      Trước khi Ly Ly quay bước rời Mộ Bạch lên tiếng: “Em chính xác đến để làm?”

      muốn đuổi tôi?” – Khuôn mặt Ly Ly trắng bệch.

      Mộ Bạch gì mà liếc cái: “Ý tôi là thân thể của em chưa tốt? Có cần nghỉ ngơi thêm hai ngày?”

      “...” Hốc mắt Ly Ly liền có chút ẩm ướt, nghĩ tới Mộ Bạch quan tâm đến , từ trước đến nay chưa từng thấy đối với ôn nhu như vậy, quả có chút quen.

      Mộ Bạch nhìn bộ dáng Ly Ly như muốn khóc, tâm của liền bị bóp chặt, cau mày nhìn , lạnh giọng hỏi: “Có phải hay có chỗ nào thoải mái? Vậy ngay lập tức về nhà...”

      , , có” Ly Ly đâu chịu trở về nữa, sợ bộ dáng đa sầu đa cảm này làm cho Mộ Bạch chán ghét liền vội vàng xua tay.

      “Tôi rất khỏe mạnh, có thể đánh chết con bò.”

      Mộ Bạch bất thình lình cười khẽ rồi đứng lên: “Tôi xem là em có thể chết ngay nếu như đấu với bò.”

      Nụ cười nay, khiến cho Ly Ly trở nên ngây người.

      Cái này gọi là nghiêng nước nghiêng thành sao? Vì để người đàn ông này cười với mình, phải chờ đợi suốt năm năm! Ly Ly vội vàng cúi đầu hít mũi cái, thanh có chút mơ hồ mà : “Tôi trước tiên...

      pha ly cà phê cho .”


      Lần này, Ly Ly để Mộ Bạch thêm cái gì nữa, hốt hoảng mà chạy ra ngoài cửa.

      Mộ Bạch rốt cục là nghĩ như thế nào?

      tại Ly Ly quả dám mình hiểu Mộ Bạch, chẳng hạn như bây giờ, hoàn toàn nghĩ ra, Mộ Bạch lại để cho làm việc trong phòng của tổng giám đốc, rốt cuộc là vì cái gì? Ở cùng phòng làm việc với người đàn ông mà , làm sao có thể chuyên tâm làm việc được đây?

      Khuôn mặt kia thực họa thủy, cúi đầu nhìn đống tài liệu, đàn ông kia quả có sức hấp dẫn rất lớn, mỗi lần nhìn Mộ Bạch, lòng như rớt xuống đáy cốc, lại ngừng mà nhảy loạn.

      Hơn nữa sau khi bọn họ gặp nhau, người đàn ông này dường như nhớ về chuyện đêm đó, hơn nữa giống như đổi tính, đối với hết sức ôn nhu... Thần à, Mộ Bạch là đàn ông lãnh khốc, thoáng chốc lại trở nên ôn nhu, làm cho có chút tiêu hóa được. thà bị gào, thét với , chửi mắng , cho ở gần , dù sao cũng sống dễ chịu hơn. tại nhìn bộ dạng của ... Khẩu phật tâm xà.

      Ly Ly à Ly Ly, rốt cuộc làm cái gì, tại sao lại đổi ngược hết rồi?

      Mộ Bạch đối tốt với , phải nên cảm thấy dễ chịu sao?

      Trong lòng Ly Ly tự mắng chính bản thân mình, ràng , tại sao bây giờ lại mất tự tin thế này, **** phải chỉ mới bắt đầu thôi sao? cần kiên trì nổ lực mới phải?

      Quyết định xong, Ly ly hít vào hơi, lần thứ 18 liếc mắt nhìn Mộ Bạch, lén lén lút lút đến trước bàn làm việc của .

      Mộ Bạch rất là chăm chú coi tài liệu, nhưng mà Ly Ly còn có chút lí trí, phát Mộ Bạch xem xấp văn kiện này hơn nửa giờ rồi nhưng vẫn chưa có lật sang trang.

      tựa hồ rất nghiêm túc, khóe môi nhếch lên cười chút, ngẩng đầu mà tiếp tục xem văn kiện, bên tai có thanh va chạm nhau, chỉ nghe thấy Ly Ly kêu tiếng, ngẩng đầu lên, sững sờ tại chỗ ngồi.

      Cuối cùng, khóe miệng Mộ Bạch có chút co rút, thanh trầm thấp : “Ly Ly...”

      Ly Ly mập mờ cười tiếng, phen rút văn kiện trong tay ra, ngồi lên bàn làm việc của , để lộ ra bắp đùi trắng noãn, tay đùa giỡn tóc, tay kia chống eo, hướng về phía Mộ Bạch bắn điện, nũng nịu hô: “Mộ Bạch”

      Lần này, chỉ khóe miệng mà ngay cả khóe mắt của cũng có chút co rút: “Ly Ly, em ở đây làm gì? Trong mắt em có cát?”

      “...” Ly Ly thầm nghĩ: Bản thân mình quả thích hợp với bộ dáng giờ, cứ cho là thẳng đến Bá Vương Ngạnh thượng cung !

      mộ phen nắm lấy cà vạt của Mộ Bạch kéo đến trước mặt mình, khoảng cách chỉ khoảng vài milimet, môi của lướt qua cánh môi lạnh như băng của , thở ra hơi nóng: “...”

      Ly Ly cũng thực biết mình chuẩn bị làm cái gì?

      ấp úng cả buổi: “” cũng ra cái nguyên do nào.

      cái gì?” Mộ Bạch buồn cười hỏi.

      , cái đó... có đói bụng ?”

      Mộ Bạch nhíu mi, khóe miệng cười càng sâu: “Cái vấn đề này rất khó trả lời, em hỏi tôi có đói ...”

      thừa dịp Ly Ly còn ngây người, đột nhiên đem ôm đến đùi “Vậy em có muốn hỏi tôi địa phương an phận... ?”

      Khi Ly Ly ngồi giữa hai chân của Mộ Bạch, cảm giác được có vật cứng, bị dọa sợ đến mức dám tiếng nào. nghĩ muốn nhảy ra khỏi người .

      Ai ngờ phản ứng của Mộ Bạch nhanh hơn, chặt chẽ ôm hông của , để cho thể động đậy: “Em còn lộn xộn, tôi bảo đảm kế tiếp tôi làm ra cái loại tình gì?”

      Lần này, Ly Ly rất hiểu, Mộ Bạch lần nữa trêu chọc , làm sao có thể khoanh tay chờ chết? chống lại Mộ Bạch, phải là Ly Ly!

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 15

      Ly Ly quay lại nhìn Mộ Bạch cái, sắc mặt của bây giờ còn khó coi hơn lúc nãy, lần này Ly Ly cũng nghĩ ra là suy nghĩ cái gì... Được rồi, ông chủ phân phó, thể tuân theo, Ly Ly từ từ bước đến đối diện với Mộ Bạch, hai người chỉ cách nhau cái bàn, ánh mắt cong lên lấy lòng : “A... Cảm ơn đưa bộ đồ này cho tôi, rất vừa người”

      Mộ Bạch nhíu mi, quét mắt từ xuống dưới lần: “Sai của em như thế nào, tôi biết rất .”

      Nghe vậy, Ly Ly chợt đỏ mặt lên, giọng có chút mơ hồ, cà lăm : “Cái đó... tôi pha cho ly cà phê.”

      Trước khi Ly Ly quay bước rời Mộ Bạch lên tiếng: “Em chính xác đến để làm?”

      muốn đuổi tôi?” – Khuôn mặt Ly Ly trắng bệch.

      Mộ Bạch gì mà liếc cái: “Ý tôi là thân thể của em chưa tốt? Có cần nghỉ ngơi thêm hai ngày?”

      “...” Hốc mắt Ly Ly liền có chút ẩm ướt, nghĩ tới Mộ Bạch quan tâm đến , từ trước đến nay chưa từng thấy đối với ôn nhu như vậy, quả có chút quen.

      Mộ Bạch nhìn bộ dáng Ly Ly như muốn khóc, tâm của liền bị bóp chặt, cau mày nhìn , lạnh giọng hỏi: “Có phải hay có chỗ nào thoải mái? Vậy ngay lập tức về nhà...”

      , , có” Ly Ly đâu chịu trở về nữa, sợ bộ dáng đa sầu đa cảm này làm cho Mộ Bạch chán ghét liền vội vàng xua tay.

      “Tôi rất khỏe mạnh, có thể đánh chết con bò.”

      Mộ Bạch bất thình lình cười khẽ rồi đứng lên: “Tôi xem là em có thể chết ngay nếu như đấu với bò.”

      Nụ cười nay, khiến cho Ly Ly trở nên ngây người.

      Cái này gọi là nghiêng nước nghiêng thành sao? Vì để người đàn ông này cười với mình, phải chờ đợi suốt năm năm! Ly Ly vội vàng cúi đầu hít mũi cái, thanh có chút mơ hồ mà : “Tôi trước tiên...

      pha ly cà phê cho .”


      Lần này, Ly Ly để Mộ Bạch thêm cái gì nữa, hốt hoảng mà chạy ra ngoài cửa.

      Mộ Bạch rốt cục là nghĩ như thế nào?

      tại Ly Ly quả dám mình hiểu Mộ Bạch, chẳng hạn như bây giờ, hoàn toàn nghĩ ra, Mộ Bạch lại để cho làm việc trong phòng của tổng giám đốc, rốt cuộc là vì cái gì? Ở cùng phòng làm việc với người đàn ông mà , làm sao có thể chuyên tâm làm việc được đây?

      Khuôn mặt kia thực họa thủy, cúi đầu nhìn đống tài liệu, đàn ông kia quả có sức hấp dẫn rất lớn, mỗi lần nhìn Mộ Bạch, lòng như rớt xuống đáy cốc, lại ngừng mà nhảy loạn.

      Hơn nữa sau khi bọn họ gặp nhau, người đàn ông này dường như nhớ về chuyện đêm đó, hơn nữa giống như đổi tính, đối với hết sức ôn nhu... Thần à, Mộ Bạch là đàn ông lãnh khốc, thoáng chốc lại trở nên ôn nhu, làm cho có chút tiêu hóa được. thà bị gào, thét với , chửi mắng , cho ở gần , dù sao cũng sống dễ chịu hơn. tại nhìn bộ dạng của ... Khẩu phật tâm xà.

      Ly Ly à Ly Ly, rốt cuộc làm cái gì, tại sao lại đổi ngược hết rồi?

      Mộ Bạch đối tốt với , phải nên cảm thấy dễ chịu sao?

      Trong lòng Ly Ly tự mắng chính bản thân mình, ràng , tại sao bây giờ lại mất tự tin thế này, **** phải chỉ mới bắt đầu thôi sao? cần kiên trì nổ lực mới phải?

      Quyết định xong, Ly ly hít vào hơi, lần thứ 18 liếc mắt nhìn Mộ Bạch, lén lén lút lút đến trước bàn làm việc của .

      Mộ Bạch rất là chăm chú coi tài liệu, nhưng mà Ly Ly còn có chút lí trí, phát Mộ Bạch xem xấp văn kiện này hơn nửa giờ rồi nhưng vẫn chưa có lật sang trang.

      tựa hồ rất nghiêm túc, khóe môi nhếch lên cười chút, ngẩng đầu mà tiếp tục xem văn kiện, bên tai có thanh va chạm nhau, chỉ nghe thấy Ly Ly kêu tiếng, ngẩng đầu lên, sững sờ tại chỗ ngồi.

      Cuối cùng, khóe miệng Mộ Bạch có chút co rút, thanh trầm thấp : “Ly Ly...”

      Ly Ly mập mờ cười tiếng, phen rút văn kiện trong tay ra, ngồi lên bàn làm việc của , để lộ ra bắp đùi trắng noãn, tay đùa giỡn tóc, tay kia chống eo, hướng về phía Mộ Bạch bắn điện, nũng nịu hô: “Mộ Bạch”

      Lần này, chỉ khóe miệng mà ngay cả khóe mắt của cũng có chút co rút: “Ly Ly, em ở đây làm gì? Trong mắt em có cát?”

      “...” Ly Ly thầm nghĩ: Bản thân mình quả thích hợp với bộ dáng giờ, cứ cho là thẳng đến Bá Vương Ngạnh thượng cung !

      mộ phen nắm lấy cà vạt của Mộ Bạch kéo đến trước mặt mình, khoảng cách chỉ khoảng vài milimet, môi của lướt qua cánh môi lạnh như băng của , thở ra hơi nóng: “...”

      Ly Ly cũng thực biết mình chuẩn bị làm cái gì?

      ấp úng cả buổi: “” cũng ra cái nguyên do nào.

      cái gì?” Mộ Bạch buồn cười hỏi.

      , cái đó... có đói bụng ?”

      Mộ Bạch nhíu mi, khóe miệng cười càng sâu: “Cái vấn đề này rất khó trả lời, em hỏi tôi có đói ...”

      thừa dịp Ly Ly còn ngây người, đột nhiên đem ôm đến đùi “Vậy em có muốn hỏi tôi địa phương an phận... ?”

      Khi Ly Ly ngồi giữa hai chân của Mộ Bạch, cảm giác được có vật cứng, bị dọa sợ đến mức dám tiếng nào. nghĩ muốn nhảy ra khỏi người .

      Ai ngờ phản ứng của Mộ Bạch nhanh hơn, chặt chẽ ôm hông của , để cho thể động đậy: “Em còn lộn xộn, tôi bảo đảm kế tiếp tôi làm ra cái loại tình gì?”

      Lần này, Ly Ly rất hiểu, Mộ Bạch lần nữa trêu chọc , làm sao có thể khoanh tay chờ chết? chống lại Mộ Bạch, phải là Ly Ly!

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 16

      Ly Ly bỗng cười tiếng, hai tay ôm chặt cổ của Mộ Bạch, cố tình giãy giụa vòng eo, thấy nét mặt của Mộ Bạch đột nhiên cứng đờ, lại càng vui vẻ cười, cúi đầu cắn vành tai của cái.

      trêu ghẹo em ư?”

      “Em...” Mộ Bạch nhìn đắc ý, thế nhưng trong cơ thể ngọn lửa muốn phun trào ra ngoài.

      Tâm tình của Ly Ly rất tốt, chạy đến cách đo xa, đưa lưng về phía Mộ Bạch, lấy tay vén cái váy lên, để lộ cái quần lót màu đỏ, nghịch ngợm nhéo mông cái, rồi cười ha ha, xoay người rời .

      “Tổng giám đốc Cố, đói bụng, buổi tối, tôi tự mình đem đến cho ...”

      Ly Ly mập mờ nháy mắt mấy cái, sau đó cố nín cười mà :

      “Chúng ta nên chăm chỉ làm việc hơn”.

      Mộ Bạch bĩu môi: “Tạm thời bỏ qua cho em, cho phép nhìn lén tôi, bằng tôi liền ở trong này ăn sạch em.”

      Tình , tình .

      Rất nhiều người thể biết được cái gì là tình ? Hoặc có lẽ mình phải dùng thứ gì đó để đổi lấy tình , bất quá cũng được lần vui vẻ.

      Ly Ly xác định được Mộ Bạch có phải hay , hay chẳng qua chỉ là để tiêu khiển giải sầu mà thôi...

      Nhưng , cũng hỏi.

      ra Ly Ly đúng là có tự tin, mặc dù thề son sắt, vỗ vai vỗ ngực, dõng dạc mà khoác loác, Mộ Bạch mình! Nhưng mà tình này đau giống như lời thề, thề thốt có thể khiến cho thành công sao?

      Ly Ly rất tự tin.



      Nhưng khi đối mặt với Mộ Bạch, mọi tự tin của đều hóa tan thành mây khói, có đôi khi, cũng rất tự ti... ưu điểm nào, dung mạo và tính cách cũng có hoàn hảo, bây giờ thực nghĩ ra lí do để Mộ Bạch có thể mình.

      Bất quá, cứ giống như bây giờ khiến cho Ly Ly rất cảm tạ, rất cao hứng, chí ít Kiều Vi mất tích gần tháng, Mộ Bạch cũng có nhắc đến ấy, mấy ngày nay Ly Ly vẫn tiếp tục ở lại trong biệt thự của Mộ Bạch, hai người từ sau đó cũng phát sinh chuyện gì, cũng phát sinh quan hệ gì cả.

      Ở công ty, bọn họ chủ yếu là ông chủ với nhân viên. Khi tan việc, Ly Ly làm ít món ăn rồi cùng Mộ Bạch thưởng thức, thỉnh thoảng cùng ở chung phòng, nhưng cũng chỉ là lưng tựa lưng mà làm việc.

      Mặc dù sống chung dưới mái nhà, hai tư tiếng đồng hồ, ngoại trừ khi ngủ, họ đều chạm mặt nhau. Nhưng mà quan hệ vẫn trì trệ tiến.

      Chỉ là có đôi khi, Mộ Bạch trêu ghẹo , cũng chủ động khiêu khích , nhưng mỗi lần đến thời điểm quan trọng Mộ Bạch rất bình tĩnh mà dừng lại, khiến cho Ly Ly rất thấy vọng.

      Có lẽ Mộ Bạch vẫn chưa quên được Kiều Vi.

      chờ đợi suốt năm năm, cho dù chờ đến mười năm, cả đời, cũng chờ được.

      Buổi chiều tan việc, chào Mộ Bạch rồi rời khỏi phòng làm việc, xuống lầu, vội vã đến khúc nghẹo, còn chưa đến phố liền nhìn thấy Mộ Bạch bóp còi vài cái.

      Ly Ly vội vàng cúi đầu tới, bởi vì quá cấp bách, vẫn chú ý đến dòng xe chạy ngược chiều đường. tiếng bóp kèn vang lên, theo bản năng dừng bước lại.

      “Ầm...”

      Khi nghe thấy tiếng va chạm, Ly Ly thấy hoa mắt, bỗng nhiên bị người bên cạnh ôm vào lòng, người nọ cúi đầu mắng to: “Em qua đường mà biết nhìn sao? Gấp làm gì! Nếu xảy ra tai nạn làm sao?”

      Ly Ly vẫn chưa hoàn hồn, lại bị người nọ mắng xả lia lỉa, “Ha ha” cười tiếng, ôm hông : “Mộ Bạch, cho lắng cho em sao?”

      Mộ Bạch lạnh nhạt, đẩy ra: “Ai quan tâm đến em? Tôi là...”

      Ly Ly đợi hết câu, nhanh chế trụ gáy của Mộ Bạch, hôn lên, dùng sức mà mút, cơ hồ muốn đem hết hơi thở của mang vào trong bụng mới chịu dừng lại.

      “Mộ Bạch, em .”

      “...” Mộ Bạch nghĩ tới Ly Ly bày tỏ với mình, bây giờ mặc bộ váy tinh tế, cẩn thận quan sát, cư nhiên trước mặt nhiều người lại có thể đáng như vậy.

      Lúc này, ánh sáng mặt trời, tinh tế mà chiếu vào người Ly Ly...

      Mộ Bạch bỗng cảm giác được trái tim của mình dần tăng tốc...

      sững sờ nhìn , nhìn Ly Ly, lúc này mới chú ý tới, thời điểm khi cười lên để lộ ra lúm đồng tiền, trông đáng , khiến cho người khác nhìn vào là như muốn cắn miếng...

      “Ha ha, đừng ngẩn người ra đó, về nhà, em làm cho món ăn sở trường của em, buổi chiều lúc làm việc nghĩ ra rồi, em làm món thịt kho tàu”

      Trong giọng Ly ly vẫn chút khác thường, nhưng trong lòng là nỗi đơn, hiu quạnh. biết Mộ Bạch chính là lo lắng cho , nhưng theo bản năng liền lo lắng yên? Có lẽ chỉ là quan tâm của ông chủ đối với nhân viên mà thôi.

      Lời bày tỏ của vẫn như cũ có câu trả lời.

      Trước đây, bày tỏ với nhiều lần, thế nhưng lại giống như là nghe thấy.

      Ly Ly cười phớt lờ, kéo cánh tay của Mộ Bạch rồi chui vào trong xe.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :