1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng tài lên giường đi - Bố Đinh (28C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3




      Đáy lòng run rẩy của Quý Ly Ly đến cùng cũng tan biến sau lời đó, Cố Mộ Bạch nhíu mày, nghĩ tới người phụ nữ này lại có thể vì mà cố chấp như vậy. Có lẽ là sai lầm, nên đem quả bom có thể tuỳ lúc bùng nổ đặt ngay bên cạnh mình .

      hãy từ bỏ .” , xong Cố Mộ bạch bỏ Quý Ly Ly lại trong bữa tiệc đối diện với đủ loại ánh mắt của mọi người mà bước ra cửa chính.


      “Phanh” – Cửa chính cũng bị làm cho chấn động , Quý Ly Ly hoảng hốt, thiếu chút nữa té ngã, may nhờ có bàn tay của ai đó đỡ bả vai của “Quý Ly Ly, hãy cẩn thận.”

      Trong thanh kia có lộ ra chút quan tâm, nghe rất ôn nhu, giống như dòng ấm áp chậm rãi chảy vào lòng của Quý Ly Ly, ngẩn đầu lên, ngẩn người , bây giờ mới biết người đó là ai.

      Trần Tân Lương, con trai của Trần Xương Kiệt, giữ chức vị quản lí ở tập đoàn Trần thị, lần hợp tác dự án này, Trần Xương Kiệt giao toàn bộ toàn bộ cho ta, sau này cũng tránh khỏi việc qua lại với nhau.

      -“ Cảm ơn , Trần quản lí, tôi sao.”

      Trần Tân Lương cười nhạt-“ Ta có thể vinh hạnh mời cùng khiêu vũ bản ?”

      Bữa tiệc vẫn tiếp tục, Quý Ly Ly chậm rãi hít hơi, vẫn còn nhiều người chờ chào hỏi mà! vẫn là nên làm tròn bổn phận của thư kí, cho dù phải vì Cố Mộ Bạch, cũng thích công việc này nhiệt tình, những người ở ngoài kia, họ đều có chức, có quyền, cũng chẳng phải là phân biệt được công và tư, chẳng qua hôm nay là ngày đặc biệt.

      Cố Mộ Bạch cho dù tìm ra được Kiều Vi, ấy cũng ra , trong chuyện này hãy cứ để đóng vai kẻ xấu , nếu muốn bước này, nhất định được chùn bước.

      Kẻ xấu mà, cần học cũng biết, chưa ăn thịt heo cũng chưa thấy heo chạy sao!

      Xem ra, số mệnh của nhất định là nữ vai phụ bất hạnh rồi.

      Quý Ly Ly ổn định tinh thần, khuôn mặt tái nhợt cũng tươi tỉnh lên ít, cúi đầu mỉm cười.

      Hơn nữa , ngoài ra những phải diễn vai nữ phụ xấu xa mà còn phải làm thư kí đúng với chức vụ của mình.

      Cố Mộ Bạch lời nào mà về, để cho mình tiếp xúc với khuôn mặt dò xét, tuy nhiên tốt là Quý Ly Ly rầt giỏi giao tiếp, khuôn mặt mỉm cười, cùng khiêu vũ vài bản với người của tập đoàn Trần thị, theo Trần Tân Lương đến gặp những người có chức quyền cao ở tập đoàn Trần thị để chào hỏi, tuỳ ý tháo bỏ bộ dạng khó chịu khi lừa gạt Cố Mộ Bạch khiến cho mọi người cũng chú ý đến nữa.

      Dù sao bữa tiệc này vẫn chưa là bữa tiệc chính thức, về hai trập đoàn Cố thị và Trần thị mà , lần này cũng chỉ là mở màn cho dự án hợp tác lần này, lần tới trận đấu ác liệt . Đối với Quý Ly Ly mà , dự án này là việc lớn, nhưng còn việc lớn hơn nữa là mai kia như thế nào để có thể đối mặt với Cố Mộ bạch.
      là buổi tối đầy ưu phiền!!!

      Quý Ly Ly nhớ mình uống hết bao nhiêu ly, lại lại trong đám người hết bao nhiêu vòng, khuôn mặt tươi cười có chút khó khăn, dường như Trần Tân Lương vẫn luôn để ý và theo bên cạnh nàng, thậm chí là vẫn phải đích thân đưa về nhà.

      đêm này, ngủ được bình thản , nằm mơ thấy rất nhiều truyện, đó là khi cùng Kiều Vi vẫn học ở trường đại học.
      Thời gian đó đẹp, đáng tiếc là còn nữa.

      Buổi sáng, Quý Ly Ly nhớ những chuyện tối qua cho lắm, chỉ nhớ cùng Cố Mộ Bạch hôn nhau… khuôn mặt của lạnh lùng, lời lạnh nhạt, làm cho lòng như muốn đóng băng.

      Quý Ly Ly ở giường lặng lẽ thở dài, hôm nay, nhìn bộ dáng thở dài tuyệt vọng, ngay cả cũng thấy có chút xa lạ. Trong lòng có chút buồn bực, chỉ có thể tự mình cố gắng đứng dậy.
      đến chỗ cái gương được đặt ở trong phòng ngủ, do hậu quả của rượu, mà vẻ mặt của trở nên hốc hác, tiều tụy, nhìn giống Quý thư kí trước kia chút nào. Quý Ly Ly mở tủ quần áo, hàng quần áo ra, tất cả đều là nhữnng bộ đồ để làm, chỉ có ba loại màu duy nhất: đen, trắng và xám . Bầu khí yên tĩnh, nhìn khuôn mặt của mình ở trước gương, đừng là Cố Mộ Bạch ngay cả những người xung quanh đều có thể bị khuôn mặt của hù doạ.

      Nếu quyết định theo đuổi Cố Mộ Bạch, như thế nào cũng phải chỉnh sửa bộ dáng chút. Bất kể cuối cùng kết cục như thế nào, cũng cố gắng hết sức mình.
      Quý Ly Ly là người nóng vội, làm, tuỳ ý lấy bộ mặc lên người , đeo giày cao gót ra ngoài.


      đêm ngủ ngon ngoài ra còn có Cố Mộ Bạch, sau khi rời khỏi bữa tiệc, vẫn luôn gọi điện cho Kiều Vi, gọi đến các nhà nghỉ thậm chí gọi cho cả bố mẹ của Kiều Vi, nhưng lại hoàn toàn có tin tức gì!!! Trước kia, khi trong tình huống này, người thứ nhất Cố Mộ Bạch tìm là Quý Ly Ly, nhưng bây giờ chỉ sợ cho dù ta biết cũng chịu với mình.

      Cố Mộ Bạch tìm cả đêm, cả người đều mệt mỏi, chịu nổi, cũng lái xe về nhà mà chạy thẳng đến công ti, vào phòng làm việc nghỉ ngơi chút.
      Trời rất nhanh sánh, ánh sáng từ bầu trời bao phủ khắp mọi nơi, xuyên thấu qua tấm kính , nhàn nhạt che phủ người Cố Mộ Bạch, sắc mặt của so với Quý Ly Ly cũng khác mấy.

      Cố Mộ Bạch lạnh nhạt, nhắm mắt nằm nghỉ ngơi ở ghế. Quý Ly Ly bày tỏ rất chân thành, những si mê mà còn rất ôn nhu, dịu dàng. lấy chính bản thân mình để đánh cược chỉ mong rằng mình có được vị trí nào đó trong lòng Cố Mộ Bạch.

      Chính xác mà , đây giống như là khiêu chiến, nhưng là trong đó có người bị tổn thương . Đối với Quý Ly Ly , nhất định phải có lựa chọn, phải dùng thái độ………Suy nghĩ , thần kinh mệt mỏi của Cố Mộ Bạch từ từ thanh tĩnh lại. Trong lúc suy nghĩ nghe được có tiếng bước chân ở bên ngoài.

      Cố Mộ Bạch mở mắt, liếc nhìn đồng hồ bàn, tới giờ làm việc , theo thói quen vươn tay lấy gói cà phê. Thường ngày vào lúc này, Quý Ly Ly đến công ti trước tiên và pha cho ly cà phê đen. Những năm gần đây đều như vậy , thói quen này vẫn cứ tiếp tục, cơ hồ là đều đến sau khi pha xong. Chẳng qua khi Cố Mộ Bạch nhìn ra phía bên ngoài xác định vị trí trống có người.

      Thói quen điều đáng sợ, nó có thể bất tri bất giác mà dung nhập vào cuộc sống của người, nước chảy đá mòn, cho tới ngày nào đó, thói quen này bị phá vỡ, làm cho lòng chúng ta cảm thấy trống trải.

      Trong nháy mắt, Cố Mộ Bạch có chút thoải mái, nhưng mà chỉ liếc về phía vị trí bên cạnh, sau đó cố kìm nén mà thở dài, thanh trong trẻo lạnh lùng, đối với người bên ngoài, phân phó : -“ Quý thư kí, pha cho ta ly cà phê.”

      có hơi chút mệt mỏi, tạm thời muốn nghĩ đến những chuyện kia, ngoại trừ phụ nữ, còn có đống việc khác cần giải quyết, chí ít tại vẫn cần uống ly cà phê do Quý Ly Ly pha. (~ này nghiền oy~)

      lúc sau có tiếng gõ cửa, Cố Mộ Bạch cúi đầu nhìn dự án hôm qua, cũng ngẩng đầu lên, mà : “ Mời vào.”

      Ngoài cửa rất nhanh có người đến, đặt ly cà pê trước bàn làm việc của .

      “ Cảm ơn”- Cố Mộ Bạch cầm ly cà phê ngẩng đầu uống ngụm , thiếu chút nữa là muốn phun ra ngoài :
      -“ Như thế nào lại bỏ nhiều đường như thế, Quý thư kí chẳng lẽ …………… tại sao lại là ?”

      Đứng trước mặt của Cố Mộ Bạch là trợ lý của Quý Ly Ly, bị doạ đến mức dám thở mạnh , khuôn mặt đỏ bừng mà trả lời : “ Chị Quý vẫn còn chưa làm .”

      làm” – thanh của Cố Mộ Bạch có chút phẫn nộ
      -“ ấy có xin nghỉ chưa?”

      , có……………………..”

      Người nào biết Quý Ly Ly từ trước tới giờ chưa bao giờ làm muộn, thậm chí vào mấy năm trước khi vẫn là nhân viên, vẫn luôn làm và làm việc rất chuẩn mực, liên tục nhiều năm được tập đoàn Cố thị bầu chọn là nhân viên gương mẫu.

      Khuôn mặt Cố Mộ Bạch đen lại, phất tay, ý bảo người trợ lí kia đem ly cà phê ra ngoài
      “ Nhanh chóng làm lại cho tôi ly cà phê bỏ đường.”

      như được ban đặc ân, vội vã cầm lấy ly cà phê đem ra ngoài, thầm nghĩ sắc mặt của tổng tài nhìn doạ người, giống như muốn ăn thịt người vậy. Cũng biết chị Quý mấy năm nay như thế nào lại chịu được người lạnh lùng hà khắc như vậy?

      “Ai”- Bây giờ có chút đồng cảm với chức vụ thư kí này của Quý Ly Ly.

      thanh thoải mái từ phía sau vang lên: “ Than thở cái gì?”

      cầm lấy ly cà phê, lắc đầu mà :-“ Ta cảm thấy chị Quý đáng thương, mỗi ngày đều phải đối mặt với người lạnh lùng,…chị ấy sợ sao?”

      Người nọ dường như suy nghĩ chút rồi mỉm cười trả lời
      - “ Tôi sợ hãi, đó là do nhìn thấy được mị lực của ta.”

      ngẩng đầu lên, kinh ngạc há miệng, kêu to : “ Chị Quý, tóc của chị, quần áo của chị….!!! Chị, chị………………….”

      mở miệng to, bây giờ thể tin vào hai mắt của mình! Chỉ vào buổi sáng lại phát sinh nhiều việc kinh người như vậy, mặt trời mọc từ phía Tây lên sao???
      Đây đúng là Quý Ly Ly! Cái đó… thư kí luôn luôn lạnh nhạt lại hà khắc…

      Bất quá đây phải vấn đề, mái tóc dài của Quý Ly Ly được cắt bới , mái tóc mềm mại, áp sát vào khuôn mặt, nhìn vừa xinh đẹp lại đáng . Cho tới bây giờ luôn nhìn thấy mặc những bộ đồng phục, chỉ có ba màu: trắng, đen và xám. Hôm nay lại mặc chiếc váy dài màu hồng nhạt, nụ cười của tung bay theo làn váy, cặp mắt kia phát sáng…

      -“ Như thế nào, nhận ra tôi?” –Quý Ly Ly với tiểu trợ lí này, rồi nhận lấy cái ly trong tay ta: “ Vẫn là để tôi thay đem ly cà phê này cho người lạnh lùng, mặt đen kia.”

      Thấy Quý Ly Ly xa, tiểu trợ lì này mới phục hồi tinh thần , trong miệng vẫn lầm bầm : “ Cũng chỉ có chị Quý biết được tổng tài thích gi…………….”

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 4

      Cố Mộ Bạch lại nghe thấy tiếng gõ cửa, chỉ lười biếng đáp tiếng, người kia đưa ly cà phê đặt trước mặt , cũng ngẩng đầu lên, cầm lấy uống hớp, cà phê đắng, mùi vị thơm mát, làm cho rất thích thú.

      khỏi khen ngợi: “Pha rất tốt, xem ra những ngày thường Thư kí Quý dạy dỗ cấp dưới cũng tồi.”

      thích là được.”

      Cố Mộ Bạch nghe được thanh quen thuộc, tay cầm cà phê dừng lại, cau mày ngẩng đầu lên, vừa nhìn thấy Quý Ly Ly đứng khoanh tay trước bàn làm việc của . Trong mắt mờ mịt, thiếu chút nữa đem phần cà phê trong miệng phun ra ngoài.

      “Thư kí Quý, ...” Cố Mộ Bạch muốn hỏi Quý Ly Ly xảy ra chuyện gì nhưng nghĩ đến chuyện tối hôm qua, trong lòng có vài phần hiểu , thu lại ánh mắt, cầm lấy ly cà phê và : “ cư nhiên lại làm trễ.”

      Quý Ly Ly khom người xuống, cổ áo hình chữ V làm cho lộ bầu ngực ra ngoài, nhìn thấy ánh mắt trốn tránh của Cố Mộ Bạch, trong lòng khỏi vui vẻ:

      “Con người mà, luôn có thay đổi, vì khát vọng của mình phải cố gắng chút mới được.”

      “Ly Ly” Cố Mộ Bạch đứng phắt dậy, bây giờ cực kì tức giận, phải thời gian để vui vẻ.

      cho tôi biết, Kiều Vi ở đâu?”

      Quý Ly Ly nhíu mi: “Như thế nào? vẫn chưa tìm được Kiều Vi sao?”

      “Đúng, tôi rất lo lắng ấy xảy ra chuyện gì. hãy cho tôi biết rốt cục tối qua tại sao lại với tôi những điều ấy? Lấy hiểu biết của tôi về , việc đó quả giống với tác phong của .”

      Quý Ly Ly tiến về phía Cố Mộ Bạch, sau khi đứng trước mặt :

      hiểu tôi như vậy, tại sao nhiều năm như vậy lại biết tôi ?”

      “Tôi biết có ích lợi gì? Chẳng lẽ tôi biết có gì thay đổi sao, tôi vẫn luôn Kiều Vi.” Cố Mộ Bạch lạnh lùng nhìn Quý Ly Ly, người phụ nữ này làm cho người ta cảm thấy xa lạ.



      “Dĩ nhiên là có khả năng” – Quý Ly Ly nhún vai, cười khổ: “Nhưng, tại Kiều Vi phải mất tích sao? Đối thủ của tôi chiến mà bại, sớm biết ấy như thế này, tôi làm sao phải chờ đợi nhiều năm như vậy? Tôi tin tưởng rằng lúc đó, tôi có khả năng làm cho tôi.”

      Cố Mộ Bạch nheo mắt lại, Quý Ly Ly nhìn cái cũng đủ để thấy rằng chuẩn bị phát hoả.

      “Tôi hỏi lần nữa, Kiều Vi rốt cục ở nơi nào?” – trầm giọng lộ ra nguy hiểm

      Quý Ly Ly vẫn như cũ mỉm cười, lắc đầu cái: “Tôi biết! Cho dù tôi có biết, tôi cũng cho .”

      ” Cố Mộ Bạch nổi giận, phải có biện pháp để đối phó với phụ nữ, chẳng qua là muốn dùng những thủ đoạn bỉ ổi kia để đối phó với Quý Ly Ly!

      Chưa kịp bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Cố Mộ Bạch lạnh lùng liếc nhìn Quý Ly Ly sau đó đứng lại cho ngay ngắn rồi : “Mời vào”.

      Người bước vào chính là tiểu trợ lí của Quý Ly Ly - ta cúi đầu vào và : “Tổng giám đốc, vào mười giờ cuộc họp bắt đầu, người đại diện của tập đoàn Trần thị đến.”

      “Tốt, mời họ chờ chút, tôi đến ngay.”

      Thiếu chút nữa là quên mất, trưa hôm nay có cuộc họp với đại diện của tập đoàn Trần thị để bàn bạc chi tiết về dự án hợp tác lần này.

      Quý Ly Ly là hồ đồ, sáng sớm bỏ làm để tạo hình, lại mặc bộ váy ngắn cũn để câu dẫn Cố Mộ Bạch, giống với trước đây chút nào! sửa lại làn váy của mình, mặt khôi phục lại vẻ mặt như thường ngày, hướng về phía Cố Mộ Bạch :

      “Tổng giám đốc Cố, tôi chuẩn bị tài liệu cho cuộc họp.”

      đợi Cố Mộ Bạch thêm gì nữa mà quay bước rời .

      được hai bước thanh của Cố Mộ bạch vang lên: “Tôi đem người phụ nữ phân biệt được công và tư ở bên cạnh chính mình.” Giọng của tỏ ra kiên quyết.

      Lời của làm cho cước bộ của Quý Ly Ly dừng lại, tại biết rất , chạm vào ranh giới cuối cùng của Cố Mộ Bạch.

      “Tôi cũng tin tưởng, thể nào rời bỏ tôi được.”

      Quý Ly Ly tự tin, ưỡn ngực rời , cho đến khi ra khỏi cửa phòng, mới thở dài hơi. Vừa rồi khi đối mặt với Cố Mộ Bạch, tim của như muốn bay ra ngoài.

      từ trước tới giờ vẫn luôn tự kiềm chế tình cảm của mình đối với nhưng tại thông suốt. Loại tình cảm nảy giống như cơn hồng thuỷ mãnh liệt ào đến. Thậm chí nó còn cuốn trôi cả lý trí trầm ổn, cuốn cả trái tim và thân thể của . Nếu như muốn hỏi lý do vì sao Cố Mộ Bạch chuyện vừa gặp này có cách nào có thể giải thích ràng được. vừa mới gặp Cố Mộ Bạch, còn lần đầu nhìn thấy Kiều Vi rồi.

      Nếu như bọn họ chưa từng gặp nhau Cố Mộ Bạch có thể nào mà ?

      Chính là thế giới này lại có chuyện nếu như, Quý Ly Ly còn cách nào khác mà phải tốn thêm nhiều công sức cho việc này.

      đúng là ngoài ý muốn phải Cố Mộ Bạch... Từ khi gặp , giống như bị rơi vào hố sâu đáy, có cách nào để thoát ra được, có thể ấy mà làm mọi việc.

      Mặc dù... ta hận .

      “Chị Quý” Chẳng biết từ lúc nào tiểu trợ lí đến bên cạnh Quý Ly Ly, miệng nhắc nhở : “Tổng giám đốc Cố kêu em nhắc chị, đến giờ phải họp...”

      Quý Ly Ly ngẩn ra, ngẩng đầu lên rồi giữ vững tinh thần chống lại ánh mắt dò xét của Cố Mộ Bạch, sau đó yên lặng thu xếp tài liệu.

      Trong lòng quyết định, bị ánh mắt lạnh như băng của Cố Mộ Bạch doạ lui, làm cho Cố Mộ Bạch quên Kiều Vi. Cho dù , cũng cho biết của chuyện này, muốn bị tổn thương.
      Last edited: 26/2/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 5
      Đồng hồ chỉ qua mười giờ, Cố Mộ Bạch đến muộn 5 phút, Quý Ly Ly theo sau và tiến vào phòng họp.

      Trong phòng họp chỉ có ba người, đứng trước mắt là chủ tịch Trần Xương Kiệt, bên cạnh là bí thư và con trai của ông.
      Sắc mặt của Trần Xương Kiệt có vẻ được tốt, ông luôn thích những người đến muộn, Quý Ly Ly thấy vậy liền tiến lên phía trước mặt ông, vội vàng giải thích: -“ Xin lỗi Trần chủ tịch, bởi vì công việc của tôi có xảy ra chút sai xót, làm cho Cố tổng tài đến muộn, xin ngài tha lỗi.”


      Nét mặt của Cố Mộ Bạch có chút mất tự nhiên, cũng theo:
      -“ xin lỗi, để cho ngài đợi lâu.”

      Trần Xương Kiệt còn chưa lên tiếng, Trần Tân Lương ở phía sau lên tiếng giảng hoà :-“ có gì đáng ngại, chúng tôi cũng mới vừa đến thôi, Trần chủ tịch có nhiều thời gian, hay là chúng ta bắt đầu cuộc họp .”

      Trần Xương Kiệt nghĩ tới con trai của mình trở nên khách khí như vậy, ông hứng thú nhìn về phía ánh mắt của thằng con trai hướng về phía Quý Ly Ly, trong lòng có vài phần đùa cợt, cười tiếng, cũng them để ý:

      -“ Từ xưa đến nay, phụ nữ ở đâu đều cũng có mị lực rất lớn, hùng vẫn là luôn bị mĩ nhân mê hoặc.”
      Trong lời của ông có chút mập mờ, nhưng cũng truy xét mà tự mình hướng về bàn hội nghị, ngồi xuống và :
      -“ Cố chủ tịch, bây giờ chúng ta bàn bạc về bước đầu tiên của dự án……”

      Cố Mộ Bạch có chút thất thần, ngay cả Trần Xương Kiệt gì cũng , có thể là do ngủ đủ giấc. Ánh mắt kia của Trần Tân Lương nhìn về phía Quý Ly Ly , bất cứ người nào cũng có thể hiểu được có chuyện gì xảy ra.

      biết Trần Tân Lương , thế nhưng Quý Ly Ly cùng ta từ khi nào lại quen biết nhau? Trước kia khi cùng tập đoàn Trần thị hợp tác, cũng thấy hai người đó cùng xuất .
      Khuôn mặt của Cố Mộ Bạch vẫn biến sắc. Bên cạnh, Trần Tân Lương rất lịch kéo ghế cho Quý Ly Ly : -“ Nhìn hôm nay xinh đẹp.”

      Xinh đẹp? Cố Mộ Bạch liếc nhìn toàn thân chỉ mặc cái váy màu hồng nhạt, nhìn rất bình thường nha! So với mấy bộ đồng phục đen, trắng mà mặc thường ngày đẹp hơn nhiều.

      Quý Ly Ly mỉm cười, gật đầu cảm ơn :
      -“ Tối hôm qua rất cảm ơn đưa tôi về.”

      Cố Mộ Bạch nghĩ mình nghe lén họ chuyện, chỉ là thanh của họ luôn hướng đến lỗ tai của mà đến, ngay cả tâm tư cũng bị lời của họ làm cho rối loạn, tối hôm qua ………….Trần Tân Lương đưa Quý Ly Ly về nhà, bọn họ là muốn qua lại với nhau sao?

      Càng nghĩ về vấn đề này, sắc mặt của Cố Mộ Bạch bỗng trở nên mù mịt.
      Trần Xương Kiệt nhìn thấy con trai mình đối với thư kí này có tâm như vậy, cũng vô cùng bất mãn, bất quá ông chỉ ho hai tiếng, cắt đứt cuộc trò chuyện của bọn họ:-“ Con trai, bây giờ trong thời gian làm việc a”

      Trần Tân Lương cũng phản bác lại, gật đầu :
      -“ Trần chủ tịch, tôi chỉ là nén nổi tình cảm của mình.”

      Quý Ly Ly cũng để ý đến lời của hai người, chẳng qua là sắc mặt của Cố Mộ Bạch có chút khó coi. vẫn vì chuyện của Kiều Vi mà tức giận ư….
      thở dài hơi, bên kia, Trần Xương Kiệt tự vạch áo cho người xem lưng:
      -“ Bất quả , những người tuổi trẻ bây giờ phải biết nắm bắt tình cảm của chính mình! Giống như Cố chủ tịch vậy, việc lập gia đình, gây dựng nghiệp là việc thể thiếu. Nghe cậu trước đây từng đính hôn phải , biết lúc nào tôi mới có cơ hội để uống rược mừng đây?”

      Cố Mộ Bạch bây giờ dĩ nhiên nhìn thấy được biểu cảm khuôn mặt của mình, dường như rất kinh ngạc khi người khác nhắc đến vị hôn thê của mình, khuôn mặt tươi cười có chút cứng nhắc.
      -“ Đến ngày đó, tôi đích thân mời ngài tham dự hôn lễ của tôi.”

      nhàn nhạt liếc nhìn Quý Ly Lu chút, tối nay nhất định phải biết được tung tích của Kiều Vi từ trong miệng của Quý Ly Ly.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 6
      Cuộc họp kéo dài đến 3 giờ. Trong thị trường thương nghiệp ngày nay trước tiên là phải tuyên truyền, đến giai đoạn giữa đưa vào kinh doanh và cuối cùng là thời kì cuối của cuộc hợp tác, mỗi chi tiết đều phải được bàn bạc ràng.

      Vào những năm gần đây kinh tế địa ốc thay đổi nhanh chóng, mỗi bước thực kế hoạch đều đòi hỏi cẩn thận. Hợp tác là quá trình cùng nhau đảm nhận những nguy hiểm nhưng khi hoàn thành tốt dự án cả đôi bên đều có lợi.


      Trần Xương Kiệt biểu rất ràng, vì muốn đào tạo con trai của mình, ông rút khỏi dự án này mà giao tất cả cho Trần Tân Lương phụ trách.
      Việc hợp tác quan trọng như thế này, nếu như gia cho Trần Tân Lương khỏi cũng biết , ta nhất định người thừa kế của Trần Xương Kiệt.

      Cố Mộ Bạch và Quý Ly Ly đồng thời ý thức được điểm này, lời của họ cũng trở nên cẩn thận và khiêm nhường đối với Trần Tân Lương.
      Cuộc họp còn chưa kết thúc, Trần Xương Kiệt lại là có số việc bận cần phải trước. Chỉ còn Trần Tân Lương ở lại cùng với hai người bọn họ tiếp tục họp. Cố Mộ Bạch nghĩ rằng, nếu sau này Trần Tân Lương trở thành người thừa kế của Trần Xương Kiệt đối thủ cạnh tranh lớn mạnh.

      Ngay cả Quý Ly Ly cũng hiểu được, bên ngoài luôn có tin đồn là ta chỉ là Trần quản lí danh nghĩa,bây giờ cư nhiên lại có thể thay thế Trần chủ tịch tiếp nhận dự án hợp tác lần này. Những kiến thức mà ta có được cũng phải trong sớm chiều.

      ta là nhân tài.

      Cuộc họp vừa kết thúc, Trần Tân Lương chủ động đứng lên, lại và kéo ghế cho Quý Ly Ly, mỉm cười với Quý Ly Ly:
      - “ Quý Ly Ly tối nay có rãnh ? biết tôi có thể vinh hạnh mời ăn bữa chứ?”

      - “ Tối nay?”- Quý Ly Ly có chút ngoài ý muốn.

      Vào buổi tối, thường ngày chỉ có duy nhất hai việc để làm, là tăng ca ở công ty để làm thêm việc, hai là làm việc ở nhà. Những năm gần đây, cuộc sống của cơ hồ đều liên quan đến Cố Mộ Bạch. Vô luận bất cứ cái gì cũng chỉ làm việc mà thôi.

      -“ Đúng vậy, cứ coi như là cảm ơn tôi bởi vì tối qua tôi đưa về.”

      Quý Ly Ly bật cười: – “ đưa tôi về nhà, tôi nên mời mới phải, tối nay….”
      -“ Tối nay tôi hẹn ấy.”

      Quý Ly Ly nghe thấy tiếng trả lời, quay sang thấy Cố Mộ Bạch đứng phía bên phải của . dường như muốn với Trần Tân Lương “ Tối nay có hẹn với ta.”

      Quý Ly Ly kinh ngạc nhìn , ánh mắt của như muốn : hẹn tôi khi nào?

      “ Chẳng lẽ nhớ , phải sáng nay tôi hẹn tối nay đến quán bar để về chuyện.” Miệng của Cố Mộ Bạch mỉm cười nhưng Quý Ly Ly nhìn thấy trong ánh mắt của Cố Mộ Bạch lại tia ấm áp.

      đến quán bar để chuyện, …. nghĩ đến đó tra khảo cũng khác mấy.

      Huyệt thái dương của rối loạn, nhưng lại thể tìm cớ để từ chối người nam nhân đứng trước mặt , nghĩ Cố Mộ Bạch muốn hỏi về tung tích của Kiều Vi. khó khăn .

      Ai ngờ, lời của Cố Mộ Bạch cũng làm Trần Tân Lương lay chuyển, ta thuận miệng : “ Cố chủ tịch hẹn Quý thư kí đến quán bar để bàn luận chuyện…………… Là về việc công hay việc tư??”

      Hai người nghe vậy đều sửng sốt, Cố Mộ Bạch suy nghĩ chút rồi :
      -“ Là chuyện riêng.”

      “ Vậy ta cũng hẹn Quý Ly Ly về chuyện riêng, nếu hai người chúng ta cùng hẹn, tôi cũng ngại cùng hai người đến quán bar để chuyện.” Trần Tân Lương cố tình nhấn mạnh hai chữ “ chuyện”. Cố Mộ Bạch nhíu mi, Trần Tân Lương lại tiếp:

      -“ Như vậy Quý ly Ly, vào 8 giờ tối, tôi gặp ở quán bar.”

      “…………….” Từ đầu đến cuối Quý Ly LY cũng chưa từng đáp ứng người nào, thế nhưng tại sao hôm nay hai người họ lại cùng muốn hẹn ? Ánh mắt của bất đắc dĩ nhìn về phía Cố Mộ Bạch, nghĩ muốn hướng cầu cứu, nhưng chỉ nhận được thờ ơ của .

      Ánh mắt của như có thuốc độc, che giấu sát khí của mình.

      Người của Quý Ly Ly lạnh đến run người, chỉ có thể đáp ứng.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 7
      Ngày hôm nay nhìn Quý Ly Ly có chút mệt mỏi, bữa trưa cùng Cố Mộ Bạch tham gia bữa tiệc , đến chiều ta có việc bận trước để lại Quý Ly Ly mình về công ty.

      Trước khi , nhìn thần sắc của Cố Mộ Bạch trông khó coi. ta bỗng nhiên nổi cáu, ngay cả khi nhìn , trong ánh mắt của cũng tràn đầy chán ghét :


      -“ Quý Ly Ly, tôi đối với nữ nhân chưa từng có nhẫn nại, 8 giờ tối gặp ở quán Bar , nhất định phải cho tôi biết Kiều Vi ở đâu, nếu ………….”

      -“Nếu như thế nào?” – Quý Ly Ly ngẩn đầu lên-“ Sa thải tôi sao? Chẳng lẽ…………….”
      Ánh mắt của híp lại, khoé miệng giễu cợt:-“ đối với nữ nhân đều có nhẫn nại, chỉ có Kiều Vi là trường hợp ngoại lệ, phải ?”

      Cố Mộ Bạch bỗng nhiên cầm lấy cánh tay của Quý Ly Ly, cố kiềm chế cơn thịnh nộ, gần như nghiến răng nghiến lợi , cắn răng mà :
      - “ có tư cách để so sánh với Kiều Vi, tối nay cho dù có Trần Tân Lương ở đó, nhất định cũng phải cho tôi câu trả lời.”

      Nhìn thấy Cố Mộ Bạch quay đầu mạch, cánh tay của
      Quý Ly Ly cũng khỏi đau nhức hồi, dĩ nhiên lòng của lại càng đau hơn gấp bội lần.

      Kiều Vi, Kiều Vi………………Bây giờ , chỉ cần Cố Mộ Bạch cùng chuyện, ba câu ba câu đều nhắc đến Kiều Vi, rốt cục phải làm sao cho tốt? so với Kiều Vi cũng ít a!

      Tinh thần của Quý Ly Ly chán nản, khi làm việc thường xuyên thất thần. Hôm nay định về sớm, nhanh chóng đến quầy Bar. Quán bar này giống như những quán bar khác- loại xa hoa truỵ lạc. Nó nằm ở phía trung tâm khu vực ngoại thành ở Tây Nam, nơi đó từng là cửa hàng trang phục, bởi vì kinh doanh tốt liền đem bán với giá thấp cho chủ quán bar này, Lí Thành Khanh .

      Lí Thành Khanh là bạn thời đại học của Cố Mộ Bạch, sau khi tốt nghiệp, ta liền mua lại cửa hàng quần áo này và biến nó thành quán bar có đầy độc đáo, riêng biệt và hấp dẫn.

      Quý Ly Ly dừng xe lại trước cửa quán bar, thời gian vẫn còn sớm, quán bar vẫn còn chưa có ai đến, đẩy cửa vào, nhưng chưa kịp ngẩng đầu có người chào hỏi:

      “ Ha Ha, hôm nay biết có ngọn gió nào thổi đến đây. “

      Đằng xa có người đàn ông ngồi ở quầy rượu, người đó chẳng lẽ là ông chủ của quán bar này –Lí Thành Khanh, ta hướng về , ý muốn hỏi tại Sao lại đến đây.

      Quý Ly Ly cảm thấy có điều gì đó đúng, nhíu mắt nhìn lại, khỏi kinh sợ:
      -“ Trần quản lí…………….. đến sớm như vậy sao? “

      -“ cũng đến sớm , Quý Ly Ly.”

      Trần Tân Lương đứng dậy, đến bên cạnh Quý Ly Ly, lịch :-“ xem ra chúng ta đúng là có thần giao cách cảm.”

      nghịch ngợm hướng về phía Quý Ly Ly nháy mằt, nhưng mà còn chưa kịp vui mừng tiếng của Lí Thành Lương vọng lại:
      - “ sai rồi Tân Lương, là cả ba người đều có thần giao cách cảm.”

      Theo ánh mắt của ta, Quý Ly Ly cùng Trần Tân Lương quay lại phía sau, cánh cửa của quán bar được mở ra, ánh sáng sáng rực chiếu vào, che khuất nửa người của người kia, nhìn được khuôn mặt của ta.

      Lí Thành Khanh than thở : “ Xem ra tối nay chỉ có ba người các làm khách, Trần quản lí, Cố chủ tịch, xin hỏi hôm nay ai trả tiền bao cả quán bar vậy? “

      Cố Mộ Bạch chậm rãi đến bên quầy rượu cầm lấy ly rượu, thờ ơ mà : “ Hiếm khi có được khách quý đến, phải ông chủ nên mời ba người chúng ta chầu chứ . “

      “………..” Lí Thành Khanh chép miệng, bộ dạng như muốn khóc rống, khuôn mặt tràn đầy tự nguyện, lên tiếng phản bác:
      - “ Cố chủ tịch, này là có nghĩa lí a, số tiền bao cả quán bar này cũng đâu thấm thía gì với đâu.”

      Trần Tân Lương cũng đến bên quầy rượu, mỉm cười và :
      - “ Thành Khanh, tiền nong gì chứ, chúng ta đều bạn bè thân thiết nha “

      Lí Thành Khanh vừa nghe xong muốn hộc máu:
      - “ Tôi có thể được lựa chọn tiền mà chọn hai người em độc ác như các ngươi được sao? “

      Quý Ly Ly đứng bên cạnh nhìn thấy ba người bọn họ đùa giỡn , nhịn được phì cười. Đây là lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ trêu chọc người khác của Cố Mộ Bạch, giờ khắc này cảm thấy như khoảng cách giữa với như được gần hơn. Mặc dù làm việc bên cạnh Cố Mộ Bạch 6, 7 năm, nhưng rất ít khi cùng đùa giỡn.

      tại, khoé miệng của Cố Mộ Bạch nở nụ cười , làm cho nhớ lại lần đầu tiên gặp , tim cũng trở nên nhộn nhịp hơn.

      Cố Mộ Bạch dường như nhận biết được ánh mắt của Quý Ly Ly nhìn mình, khuôn mặt bỗng biến sắc, thu hồi lại vẻ mặt đùa giỡn, lộ ra giọng vô cùng lạnh nhạt, có kiên nhẫn mà :
      - Hôm nay tôi đến đây phải để đãi khách, cũng phải muốn cản trở cuộc trò chuyện của Trần quản lí, tôi đến để hỏi Quý Ly Ly việc sau đó ngay.”

      Trần Tân Lương liếc mắt nhìn Quý Ly Ly , đầu ngón tay gõ lên quầy đá cẩm thạch: “ Cố Mộ Bạch, bây giờ là giờ riêng tư , cũng phải giờ làm việc, nếu muốn hỏi, Quý Ly Ly có thể cần trả lời chứ? “

      Quý Ly Ly nghĩ đến Trần Tân Lương giúp cho mình, liền hướng vế phía ta mà nở nụ cười cảm kích.
      Cố Mộ Bạch quản được nhiều như vậy, tay cầm ly cooc-tai và uống hớp vào bụng, buốn bực : “ Vậy là Trần quản li có đề nghị gì sao?”
      Đằng sau quầy bar, Lí Thành Khanh mặc dù vẫn thầm oán hận họ vì chắc là tối nay quán bar bị lỗ vốn nặng nhưng vẫn cảm nhận được có ánh mắt sắc bén hướng về phía mình mà phóng đến. ngẩng đầu lên nhìn thấy Trần Tân Lương mỉm cười, : “ Lí Thành Khanh, tối nay cậu trả tiền.”

      “……………..”- Lí Thành Khanh rất muốn hỏi tại sao ba người bọn họ lại chịu đến quán bar khác? Nhưng mà ai kêu mình lại có giao hữu với bọn họ chứ.

      Trần Tân Lương nhìn thấy Lí Thành Khanh vẫn luôn cúi đầu, lại gì, liền hướng về phía Cố Mộ Bạch mà đề nghị :-“ Dù sao chúng ta đều cũng đến, hãy ngồi xuống rồi từ từ chuyện a………….”
      Vừa xong, Trần Tân Lương nhớ ra chuyện gì đó liền thêm :
      -“ Mộ Bạch có phải muốn hỏi Quý Ly Ly chuyện ? Nhưng mà hình Ly Ly giống như là muốn trả lời nha.”

      Thấy hai người gật đầu, Trần Tân Lương liền vui vẻ cười :
      - “ Vậy bằng chúng ta chơi trò chơi , nếu ai thắng được làm chủ. biết ý của Ly Ly thế nào? “

      Cố Mộ Bạch lạnh nhạt, để ý đến Trần Tân Lương hỏi ý kiến của Quý Ly Ly, dù sao vấn đề của cũng chỉ có .
      Mà Quý Ly Ly cũng muốn nghĩ , liền gật đầu đáp ứng :
      - “ thành vấn đề , ai sợ ai.”

      -“ Rất tốt, tôi rất thích những người phụ nữ thẳng thắn! Thành Khanh mau đem đến đây hai thùng bia, rồi ghi chép sổ để Cố Mộ Bạch trả tiền.”

      Vừa nghe đến co người trả tiền, ánh mắt của Lí Thành Khanh bỗng trở nên sáng rực, mặc kệ tối nay ai thắng ai thua, miễn là có người trả tiền cho là được rồi! Rất nhanh chóng, Lí Thành Khanh đem hai thùng bia đặt trước mặt bọn họ, rồi lại muốn xác nhận lần nữa :
      - “ Cố chủ tịch trả tiền có đúng hay ? “

      Cố Mộ Bạch lạnh nhạt liếc mắt nhìn Thành Khanh cái, Quý Ly Ly làm như nghe thấy gì hết, còn Trần Tân Lương khoé miệng có chút buồn cười.

      Lí Thành Khanh rốt cục cũng mừng rỡ, hớn hở rằng :
      - “ Nếu hai thùng bia này con chưa đủ cứ , chúng ta đều là bạn bè, tôi giảm giá cho các người. “ Sau đó liền chạy đến cửa quán bar treo lên tấm bảng “ Ông chủ có việc, tối nay tạm dừng kinh doanh” và lập tức khỏi quầy để lại ba người bọn họ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :