1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Tài Bức Hôn Ngạo Thê Khó Thuần Phục- Yến Ngữ Yên Nhiên (72 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 30:




      Beta: songjin



      phòng mờ mờ trong quán rượu, Lý Vĩ Hoành hung hăng uống hết chén này đến chén khác. căn bản giống như muốn sống, chỉ buông thả mình qua chén rượu. Chỉ có làm vậy mới hết phiền não. Đỗi với yên tĩnh giờ đây quả là loại cực hình.



      Tử Tinh để ý tới , công ty vừa gặp thảm trọng tổn thất. Cái này quả thực là tình trường, thương trường đều thất bại! đột nhiên cảm giác mình rất vô dụng! Vẫn bị tên Lâm Lập Phong ma quỷ đó quản chế.



      Lâm Lập Phong cướp Hạ Tử Tinh – người nhất. tại lại làm gian kế về phía công ty . Này giống như loại người biết xấu hổ. Hành vi đê tiện đó của có lẽ ngay cả thần linh cao cũng cảm thấy phẫn nộ. hận ! rất hận . Hận đến nỗi cơ hồ muốn tự tay giết chết rồi.



      Nếu như tay tại có khẩu súng, việc Lâm Lập Phong chết là điều tuyệt đối thể nghi ngờ!



      chàng đẹp trai, đơn sao? Để em ngồi cùng nha.” thân thể người tới bên cạnh ngồi xuống.



      Lý Vĩ Hoành hết sức tức giận gào to: ” Cút! Cút cho tôi!”



      Người đó nhếch môi tỏ vẻ thú vị rời .



      hồi lâu, lại có người ngồi vào bên cạnh , vừa ngẩng đầu tính toán xua đuổi cái người vô lễ này hóa ra là Hạ Tử Phượng.



      Hạ Tử Phượng mang mặt nụ cười đùa cợt, ” Như thế nào? Mượn rượu tiêu sầu?”



      hừ lạnh tiếng, ” Là chuyện của tôi, cần để ý!”



      “Chuyện của , tôi có quyền để ý, cũng muốn để ý! Tôi chỉ quan tâm chuyện của em tôi Hạ Tử Tinh.”



      Lý Vĩ Hoành lập tức nhìn thẳng , ” cái gì?”



      ” Tôi hiểu trong lòng thống khổ. đối vơi Tử Tinh vẫn luôn nhớ mãi quên, thâm tình đó khiến tôi rất cảm động. Cho nên, tôi nguyện ý giúp .” Hạ Tử Phượng chân thành nhìn .



      nguyện ý giúp tôi?” Lý Vĩ Hoành tin nhìn .



      Hạ Tử Phượng gật đầu, ” có thể tin tưởng tôi.”



      ” Làm sao trợ giúp tôi?”



      Hạ Tử Phượng ghé đầu sát vào , cạnh lỗ tai ……



      Trong quán rượu mờ ảo tia sáng kỳ dị ánh đèn hắt lên mặt bọn họ, vốn là hai gương mặt xinh đẹp ở dưới ánh đèn lờ mờ bỗng chốc từ từ trở nên xấu xí……(Jin: sóng gió bắt đầu rồi a…)



      ********************************************************************



      Tối nay, ” câu lạc bộ danh viện ” có hoạt động, Hạ Tử Tinh nhận được thiệp mời, vốn là định . Sau chị hai lại muốn mời theo chị ấy cùng , vì thế mới quyết định xem chút. Trước khi lập gia đình, cùng chị hai vẫn thường kết bạn cùng nhau tham gia các hoạt động. Lúc đó quan hệ của hai người rất tệ! Nếu như phải tại Lâm Lập Phong, cùng chị ấy quan hệ ác liệt như bây giờ.



      “Danh viện câu lạc bộ” là nơi các thiên kim tiểu thư tổ chức hội viên câu lạc bộ. Các định giờ cử hành bất kỳ hoạt động nhất định nào, về phần nội dung hoạt động có nhiều mặt, có tiệc trà, từ thiện, yến hội, vũ hội hóa trang, trao đổi thẩm mỹ, thời trang, mỗi lần hoạt động diễn ra cũng giống nhau!



      Hạ Tử Tinh tới câu lạc bộ nhìn thấy chị hai – Hạ Tử Phượng ngồi mình bên. liền tới bên cạnh, gọi khẽ: ” Chị hai.”



      Hạ Tử Phượng liếc cái, : ” Ngồi xuống .”



      Hạ Tử Tinh cao hứng đến bên cạnh chị ngồi xuống. hiểu chị mình tuy trong lòng tức giận cướp Lâm Lập Phong, nhưng tối nay chị ấy muốn mời cùng, chứng tỏ chị ấy vẫn còn rất vui vẻ.



      Hôm nay, ” Danh viện câu lạc bộ” xem ra rất náo nhiệt! Người đến người , trong đó có phần là những thiên kim, công tử con nhà giàu, phần là những thương nhân tuấn hay những nhân vật thân sĩ nổi tiếng.



      ” Hôm nay náo nhiệt a.” Hạ Tử Tinh khỏi sợ hãi than. Bình thường “Danh viện câu lạc bộ” cơ hồ cũng là thanh tĩnh, rất ít có nhiều đàn ông tham gia như vậy. Hôm nay chủ đề là cái gì đây? Chẳng lẽ là đại hội tương thân?



      ” Hôm nay chủ đề là gì vậy chị?” Hạ Tử Tinh hỏi chị hai bên cạnh.



      Hạ Tử Phượng ánh mắt giống như thợ săn, nhìn theo từng cái thân ảnh nam nhân chuyển động.



      ” Hôm nay chủ đề là người cùng sở thích hữu!” Hạ Tử Phượng tùy ý trả lời .



      Chủ đề là” người cùng sở thích hữu” , đó cũng chính là biến tướng tương thân đại hội nữa. trách được chị hai từ sau khi vào, ánh mắt vẫn đảo chung quanh. Nguyên lai là ” chọn nam nhân” . Hạ Tử Tinh hiểu cười tiếng.



      ” Chị hai, chịnhìn, cái người to cao ở kia, bộ dáng phong nhã !” Hạ Tử Tinh chỉ vào người đàn ông.



      ta là tổng tài Viễn tập đoàn, Mạc Chí Viễn.” Hạ Tử Phượng lập tức đem thân phận nam nhân kia ra.



      ta có phải bằng hữu của chị ?”



      phải. ta tại nổi danh kim cương Vương lão ngũ, có ai nhận ra?” Hạ Tử Phượng khỏi nghiêng mắt nhìn cái.



      Sau đó, Hạ Tử Phượng chỉ vào bên cạnh mấy nam nhân khác nhau: ” Đó là Vương thị gia tộc Nhị công tử, Vương Hữu Hằng, đó là Vĩnh Cơ tập đoàn Tổng giám đốc, Nghiêm Thâm. Đó là Đại Thông Cương tổng tài, Đặng Liên Bình.”



      Hạ Tử Tinh mở to mắt nhìn chị, nghĩ tới chị lại biết nhiều như vậy.



      ” Bọn họ đều là bằng hữu của chị ?”



      ” Ngu ngốc! Nếu như tôi là bằng hữu của bọn họ, còn phải ngồi đây sao?” Hạ Tử Phượng đưa cho em cái liếc mắt.



      ” Chị có thể chủ động làm quen với bọn họ a. Chị hai, hôm nay cơ hội tốt như vậy, chị nên dễ dàng bỏ qua a.” Hạ Tử Tinh giựt giây . Chị ấy cũng 28 tuổi, cũng nên hảo hảo tìm người đàn ông kết hôn. Nếu muốn trở thành người còn lại.



      Hạ Tử Phượng nhìn Hạ Tử Tinh cái, ta nhiệt tình như vậy, là sợ ai thèm lấy dây dưa chồng ta sao? Hừ. Đáng ghét.



      Sau đó, Hạ Tử Phượng dõi mắt theo người, liền với Hạ Tử Tinh: ” Tôi gặp người bạn, muốn tránh lát.”



      “Ừ.” Hạ Tử Tinh gật đầu, phải chăng chị ấy thấy đối tượng của mình?



      Hạ Tử Phượng rời lâu, Hạ Tử Tinh thấy đôi giày da ở trước mặt ngừng lại. ngẩng đầu nhìn lên, nhưng giật nảy mình. Người kia dĩ nhiên là Lý Vĩ Hoành.



      lập tức đứng lên, ta vội vươn tay ngang ngạnh đem đến bên ghế salon, rồi cũng nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh.



      rất kinh khủng ư? Tại sao vừa nhìn thấy liền muốn chạy?” Lý Vĩ Hoành rất vui.



      Hạ Tử Tinh cúi đầu nhìn chằm chằm túi xách của mình, tiếng nào.



      “Tử Tinh, em nên đối với quá tàn nhẫn có được hay ?” Lý Vĩ Hoành cầm tay .



      Hạ Tử Tinh lập tức rút tay của mình về, thấp giọng: ” nên như vậy có được hay ? Tôi kết hôn, là vợ của người khác rồi.”



      “Việc đó ngại.” Lý Vĩ Hoành thâm tình nhìn nàng, ” Em biết , trong lòng rất em. Tử Tinh.”



      “Vĩ Hoành, nên như vậy. Chúng ta kết thúc. quên rồi sao?” Hạ Tử Tinh thanh rất bình thản cho ta biết. Kể từ khi trở thành người của Lâm Lập Phong, tư cách suy nghĩ đến .



      “Em thương ? Tử Tinh. Em cho biết, có em Lâm Lập Phong ?” Lý Vĩ Hoành từ từ tiến tới gần .



      “Tôi……” Hạ Tử Tinh cúi đầu, biết nên như thế nào trả lời ? Lâm Lập Phong? vẫn cũng cho phép mình ta! như thế nào có thể thương ta đây? mỗi phút mỗi giây cũng muốn rời khỏi ta!



      Cho dù ta bây giờ đối với có chuyển biến tốt đẹp. nhưng muốn lưu lại trong đám cưới có tình , trừ phi ta cũng .



      Hạ Tử Tinh dùng sức lắc lắc đầu, ta làm sao có thể đây? Trong lòng ta thích nhất chính là” Dư Tuyết Lâm” a! là cái gì? chẳng qua cũng chỉ là thế thân mà thôi. ” Dư Tuyết Lâm” thế thân……



      “Nếu như, chúng ta nhất định hề có tương lai! có thể hay cầu buổi tối? Tử Tinh.” Lý Vĩ Hoành bỗng nhiên mắt đỏ bắt được tay .



      “Cái gì?” Hạ Tử Tinh ý tứ của Lý Vĩ Hoành.



      “Nếu như, chúng ta hề có thể tương lai. Nhưng chỉ có buổi tối em đáp ứng ta sao?

      Hạ Tử Tinh nhìn thấy mắt Lý Vĩ Hoành chợt lóe sáng, lẽ định…



      ————————————————————————————————



      Lý Vĩ Hoành đem Hạ Tử Tinh kéo vào gian trong phòng tối, sau đó, thuận tay đem cửa khóa lại. Trong phòng mờ mờ chỉ còn lại hai người bọn họ, nam quả nữ.



      Hạ Tử Tinh nhìn ** tròng mắt Lý Vỹ Hoành, bị làm cho sợ đến chân mềm nhũn.



      nên! Vĩ Hoành! nếu như vậy! quên tôi , có được hay ?” Hạ Tử Tinh bị ta làm cho sợ ngừng lùi về sau.



      “Em phải sợ! Tử Tinh. hại em. chỉ nghĩ hảo hảo thương em!” hai mắt Lý Vĩ hoành rực lửa, như có thể đốt cháy cả đại dương.



      “Chúng ta thể như vậy ! Tôi là vợ Lâm Lập Phong, phản bội ta, chúng ta cũng có biện pháp sống sót . hiểu chưa? Vĩ Hoành.” Hạ Tử Tinh cầu khẩn .



      sợ! dẫn em đến nơi có ai biết chúng ta hảo hảo cuộc sống. Em tin tưởng , hảo hảo em, hảo hảo chiếu cố em. Tử Tinh.” Lý Vĩ Hoành vẫn đem Hạ Tử Tinh dồn đến chân tường.



      Hạ Tử Tinh đưa tay đẩy ta ra, đôi ánh mắt mỹ lệ tràn đầy thương cảm: ” Nếu như tôi, vậy thả tôi .”



      !” ta đem thân thể ôm chặt vào ngực. đáy lòng lưu luyến cùng ái mộ che dấu hai mắt , giờ này khắc này chỉ muốn hảo hảo ! ôm chặc , từ nay về sau hề buông tay nữa!

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 31:
      Edit: táo

      Beta: songjin



      “Nếu như, chúng ta thể có thể tương lai, chỉ có buổi tối em đáp ứng chứ?



      Hạ Tử Tinh nhìn thấy mắt Lý Vĩ Hoành chợt lóe sáng, lẽ định…



      thể! Nhất định chúng ta thể !” Hạ Tử Tinh liều mạng lắc đầu.



      “Tại sao? Em sao có thể tàn nhẫn như vậy?” Lý Vĩ Hoành thấy bộ dáng của vô cùng tức giận.



      ” Tôi là vợ Lâm Lập Phong. Tôi thể làm chuyện có lỗi với ấy.”



      “Em ?! Em cứ như vậy ?!” Lý Vĩ Hoành mở to mắt nhìn chăm chú vào . phảng phất thấy trong mắt hừng hực ngọn lửa. Hạ Tử Tinh trong lòng rất sợ.



      phải. Tôi ấy!” Hạ Tử Tinh thốt ra, nhưng ngay sau đó lập tức hối hận.



      dối! Em thương ? Vậy tại sao em phải vứt bỏ cùng kết hôn?” Lý Vĩ Hoành tức giận chất vấn .



      ” Tôi……” Hạ Tử Tinh thoáng chốc đem mặt quay , dám đối mặt với Lý Vĩ Hoành.



      “Nếu như em thương , vì sao lại thể cùng ở chung chỗ?” Lý Vĩ Hoành trong mắt tràn đầy bi thương.



      “Chẳng lẽ trước kia em đối với cũng chỉ là tình giả dối thôi sao?”



      phải. Trước kia . Trước kia tôi rất !” Hạ Tử Tinh vừa xong bị Lý Vĩ Hoành kéo vào trong ngực.



      Dương Vũ mở to mắt, sau đó lại nhắm lại, tận lực mở trừng hai mắt, cho là ánh mắt mình mông lung nhận lầm người. thử nhiều lần, nhìn mấy phút đồng hồ sau, có thể hoàn toàn xác định ngồi ở đó nơi mờ ám đó nam nữ chính là Lý Vĩ Hoành cùng Hạ Tử Tinh.



      Bọn họ thế nhưng lại tới đây hẹn hò?! phải đâu? Hạ Tử Tinh kia xem ra rất thanh thuần, làm sao lại thích “vượt tường” đây? Lâm Lập Phong đúng là thảm! Dư Tuyết Lâm ” vượt tường” , ở nơi này Hạ Tử Tinh cũng ” vượt tường” !



      Thiện tai, thiện tai, Lâm Lập Phong nhất định nghiệp chướng quá nhiều, đến nỗi gặp báo ứng.



      Dương Vũ nghĩ, có nên cho Lâm Lập Phong tới nơi này” bắt gian” ?



      ở bên ngoài xã giao, Lâm Lập Phong bỗng nhiên nhận được điện thoại của Dương Vũ.



      “Cậu tốt nhất có chuyện? Tôi tại có rất nhiều công việc!” Lâm Lập Phong thanh đạm mạc.



      “Tôi có chuyện rất trọng yếu muốn cùng cậu. Cậu ở đâu?” Dương Vũ hỏi .



      “Tôi nới chuyện công việc với vài khách hàng.”



      “Tôi thấy được vợ cậu ‘ vượt tường ’. Cậu có muốn tới bắt gian hay ?” Dương Vũ .



      “Cái gì?!” Lâm Lập Phong đứng lên, tức giận.



      “Tôi ở “Danh viện câu lạc bộ” gặp vợ cậu cùng Lý Vĩ Hoành hẹn hò.” Dương Vũ đem những gì thấy cho Lâm Lập Phong biết.



      “Bọn họ làm gì ở đó?” Lâm Lập Phong trong lồng ngực lửa giận nổi bão.



      tại ngồi cùng chỗ chuyện. Chờ lát cũng biết.” Dương Vũ khó nghe.



      “Cậu như vậy là có ý gì?”



      “Cậu biết tối nay chủ đề là cái gì ?” Dương Vũ cố ý treo ngược tâm tư .



      “Là cái gì?!” Lâm Lập mũi nhọn lớn tiếng gào thét hỏi.



      ” Đêm tình thần bí……” Dương Vũ lời vẫn chưa dứt, Lâm Lập Phong tức giận đem điện thoại di động đóng mạnh. cần nghĩ nhiều, Lâm Lập phong nhất định là nổi giận đùng đùng!



      Dương Vũ lo lắng thay cho Hạ Tử Tinh a! Cầu Bồ Tát phù hộ.



      Chờ khi Dương Vũ cúp điện thoại xong, nhìn lại hướng Hạ Tử Tinh và Lý Vĩ Hoành mới vừa rồi ngồi, bọn họ thế nhưng thấy! Trời ạ! Bọn họ nơi nào rồi?



      ——————————————————————————



      Lý Vĩ Hoành đem Hạ Tử Tinh kéo vào gian trong phòng tối, sau đó, thuận tay đem cửa khóa lại. Trong phòng mờ mờ chỉ còn lại hai người bọn họ, nam quả nữ.



      Hạ Tử Tinh nhìn ** tròng mắt Lý Vỹ Hoành, bị làm cho sợ đến chân mềm nhũn.



      nên! Vĩ Hoành! nếu như vậy! quên tôi , có được hay ?” Hạ Tử Tinh bị làm cho sợ ngừng lùi về sau.



      “Em phải sợ! Tử Tinh. hại em. chỉ nghĩ hảo hảo thương em!” hai mắt Lý Vĩ hoành rực lửa, như có thể đốt cháy cả đại dương.



      “Chúng ta thể như vậy ! Tôi là vợ Lâm Lập Phong, phản bội ta, chúng ta cũng có biện pháp sống sót. hiểu chưa? Vĩ Hoành.” Hạ Tử Tinh cầu khẩn .



      sợ! dẫn em đến nơi có ai biết chúng ta hảo hảo cuộc sống. Em tin tưởng , hảo hảo em, hảo hảo chiếu cố em. Tử Tinh.” Lý Vĩ Hoành vẫn đem Hạ Tử Tinh dồn đến chân tường.



      Hạ Tử Tinh đưa tay đẩy ra, đôi ánh mắt mỹ lệ tràn đầy thương cảm: ” Nếu như tôi, vậy thả tôi .”



      !” đem thân thể ôm chặt vào ngực. đáy lòng lưu luyến cùng ái mộ che dấu hai mắt , giờ này khắc này chỉ muốn hảo hảo ! Ôm chặt , từ nay về sau hề buông tay nữa!



      Hạ Tử Tinh dùng hết lực lượng cả người đẩy ra, nhưng khí lực nhu nhược đối với chút chỗ dùng cũng được, đem ôm chặt! Cơ hồ muốn đem nhu vào trong ngực của !



      nếu như vậy! Vĩ Hoành!” Hạ Tử Tinh ở trong lòng ngực của bối rối giãy dụa, cầu có thể buông ra.



      Lý Vĩ Hoành cúi đầu trong nháy mắt bắt đôi môi mềm của làm tù binh, nhiệt liệt đầu lưỡi dò vào trong miệng muốn cùng lưỡi đinh hương của triền miên. Hạ Tử Tinh cố hết sức đẩy đầu ra, lập tức đem đầu mình chuyển qua bên, để cho có cơ hội tiếp xúc với môi .



      ” Tôi van cầu , Vĩ Hoành! Buông tôi ra!” Hạ Tử Tinh tiếng vô cùng khàn giọng, tiết lộ ra vô tận gợi cảm, càng kích thích dục vọng của Lý Vĩ Hoành hơn.



      ” Tối nay em là của ! Tử Tinh, buông em ra nữa!” Lý Vĩ Hoành ôm đầu Hạ Tử Tinh, bắt buộc cùng nhìn nhau, sau đó đôi môi nóng bỏng của rơi vào chiếc cổ cao mềm mại của , gặm cắn.



      nên! Vĩ Hoành! còn như vậy, tôi hô to!” Hạ Tử Tinh dứt khoát, tức giận.



      ” Tốt! Em la ! Để cho toàn bộ thế giới cũng biết và em ở trong phòng triền miên! Em la ! Em la !” Lý Vĩ Hoành mở to mắt sợ hãi nhìn Hạ Tử Tinh.



      Hạ Tử Tinh nhìn Lý Vĩ Hoành ngang ngạnh như vậy, tức giận ủy khuất nước mắt ở trong hốc mắt tràn ra.



      vì sao biến thành dạng như vậy? trước kia phải như thế! lúc nào cũng ôn nhu kia mà!”



      Lý Vĩ Hoành giữ mặt , tràn ngập oán hận ánh mắt chăm chú nhìn : “ chính là quá ôn nhu! Mới để cho em vào tay Lâm Lập Phong! Tử Tinh, tối nay hèn yếu như vậy nữa! giờ chỗ này muốn em!”



      Mặt trái của chính là hận! càng sâu, hận càng sâu! Thời điểm hận giao nhau Lý Vĩ Hoành thống khổ liều lĩnh ôm lấy thân thể mềm mại của Hạ Tử Tinh về phía giường lớn.



      Hạ Tử Tinh lúc này vô cùng sợ hãi. ở trong lòng ngực của liều mạng giãy dụa, nghĩ thoát khỏi trong ngực . Nhưng là khí lực của quá lớn! có chút xíu khí lực để gây tổn hại cũng đủ.



      buông! Vĩ Hoành!” Hạ Tử Tinh tức giận đẩy thân thể . Thân thể Lý Vĩ Hoành cao lớn, nhích động chút nào.



      Lý Vĩ Hoành đem thả mặt giường lớn, lập tức cúi người đè lên thân thể gợi cảm của , làm cho chỗ chạy trốn.



      ” Vĩ Hoành, nên! Buông tôi ra! Đừng để tôi hận !” Hạ Tử Tinh lấy tay đẩy bả vai Lý Vĩ Hoành, kêu lên.



      ” Em hận ?!” Lý Vĩ Hoành thể tin được nhìn .



      “Phải!” Hạ Tử Tinh gật đầu, tức giận : “Tôi hận ! Tôi chán ghét ! Tôi thích như vậy!”



      Lời của Hạ Tử Tinh như xát muối lên tim , làm thống khổ đau đớn!



      ” Tử Tinh, em công bình! Em vốn thuộc về ! Nếu phải Lâm Lập Phong chen chân, em là vợ của ! Thân thể của em, đôi môi mềm mại của em, hết thảy hết thảy cũng đều là của . tại chẳng qua là cầm lại đồ đạc nguyên vốn của , sai ở đâu?” Lý Vĩ Hoành tức giận chất vấn Hạ Tử Tinh.



      ” Nhưng tôi là người của Lâm Lập Phong. Điều này có cách nào chối cãi được!” Hạ Tử Tinh nước mắt từ trong hốc mắt chảy xuống.



      ngại! chỉ muốn tối nay! chỉ muốn tối nay có em, như vậy là đủ rồi!” Đoạn, thân hình cao lớn của đè ép , đem thân thể áp đảo giường.



      ! Vĩ Hoành!” Hạ Tử Tinh ở dưới người liều mạng giãy dụa.



      ôm lấy chặt, đôi môi nóng bỏng lập tức che đôi môi non mềm đỏ mọng của , đầu lưỡi vội vàng đưa vào miệng dán chặt, chiếm lấy đôi môi đào.



      Hạ Tử Tinh đối với xâm chiếm của Lý Vĩ Hoành chỉ cảm thấy khó chịu chưa từng thấy! vẫn nhiệt liệt, lại làm cho cảm thấy trận ác tâm.



      cách nào kháng cự xâm chiếm, thể làm gì khác hơn là nhẫn tâm cắn bị thương đầu lưỡi của .



      Lý Vĩ Hoành cảm thấy đau đớn, thoáng cái thả . vuốt miệng bị thương, dùng ánh mắt hết sức khổ sở cùng ánh mắt tức giận nhìn nhau.



      cắn bị thương?! ngờ đối đãi vô tình như vậy?



      “Tử Tinh! Em có thể đối xử với như vậy!” Lý Vĩ Hoành khổ sở lên án , ” Em thay đổi! Em thay đổi!”



      Hạ Tử Tinh từ giường ngồi dậy, giận đến cả người phát run, chỉ vào :



      “Chính là ! trước kia hào hoa phong nhã như vậy, ‘thiện giải nhân ý’, tại làm sao lại biến thành thế này?”



      “Đó là em ép ! Chính em cho biết, nếu như đủ mạnh mẽ, mất người ! mạnh bằng Lâm Lập Phong , mới mất em!” Lý Vĩ Hoành giận đến ánh mắt cũng đỏ lên.



      Hạ Tử Tinh đẩy ra, xông về cửa. xoay người cái đem kéo trở về, nặng nề vứt lên mặt giường lớn.



      Thân thể cường tráng của đem lại lần nữa áp ngã xuống giường, nảy sinh ác độc xé rách áo , làn da trắng noãn lập tức lộ ra ngoài khí lạnh băng, khỏi rùng mình cái.



      Hạ Tử Tinh vội vàng kéo y phục, tức giận tát bạt tai, “Tôi hận ! Vĩ Hoành!”



      bắt được hai tay của , dùng khuôn mặt dữ tợn tiến tới gần , “ bất kể em hận ! Tối nay em nhất định phải là của .”



      ! Buông tôi ra!” Hạ Tử Tinh ở dưới người thét chói tai, quay cuồng.



      Lý Vĩ Hoành để ý phản kháng của Hạ Tử Tinh, kịch liệt gặm cắn da thịt trắng nõn mềm mại của , lưu lại rất nhiều dấu hôn sưng đỏ.



      “Buông! Vĩ Hoành! Đừng để cho tôi hận !” Hạ Tử Tinh ủy khuất cực độ ở dưới người rơi lệ.



      “Em kịch liệt phản kháng , là vì Lâm Lập Phong giữ gìn thân thể mình phải ? Em cứ như vậy thương ?!” Lý Vĩ Hoành vừa hôn , vừa tức giận hỏi.



      Hạ Tử Tinh liều mạng lắc đầu, trong đầu cũng là khuôn mặt Lâm Lập Phong thịnh nộ……



      Đột nhiên, cửa phòng bị lực mạnh đá văng ra. Lý Vĩ Hoành mới ngẩng đầu lên, lập tức cũng bị lực mạnh từ bóng đen kéo ra ném tường. Đầu nặng nề đập vào tường, lập tức sưng lên khối lớn.

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 32:




      Beta: songjin



      Hạ Tử Tinh biết có người vào, liền lập tức kéo y phục của mình từ giường ngồi dậy. Ngay lập tức đón nhận khuôn mặt vô cùng thịnh nộ – Lâm Lập Phong!!! mở to hai mắt, đầu óc thoáng chốc trống rỗng.



      “Đồ phản bội!” Lâm Lập Phong tát cái mạnh lên mặt Hạ Tử Tinh. Nhất thời mặt Hạ Tử Tinh nóng ran, tựa như da nứt ra đau nhói. vội lấy tay che lại gương mặt bỏng rát của mình, hai hàng nước mắt tự chủ được trào ra.



      dám làm ra loại chuyện xấu xa này?! rốt cuộc có biết xấu hổ hay ? Hạ Tử Tinh!” Lâm Lập Phong phát bắt được tay , khí lực lớn đến cơ hồ muốn đem tay bóp nát.



      nén chịu đau đớn, mở to đôi mắt cực độ ủy khuất nhìn , miệng hé mở nhưng câu cũng ra.



      Chuyện cho tới bây giờ, còn lời gì có thể ? Chả lẽ còn có thể giải thích hay sao?



      dùng hết sức lôi kéo, đem kéo đến trước mắt mình, ánh mắt tức giận cơ hồ có thể phun ra lửa, “! vì sao muốn đối với tôi như vậy?!”



      Hạ Tử Tinh cúi đầu, căn bản dám nhìn thẳng ánh mắt oán hận của , chẳng qua là lặng yên chảy nước mắt.



      “Lâm Lập Phong, buông Tử Tinh ra!” Lý Vĩ Hoành chạy tới muốn kéo Lâm Lập Phong ra. Lâm Lập Phong tức giận quyền đem đánh bay qua bên, Lý Vĩ Hoành lần nữa bò dậy, xông về bọn họ.



      Lâm Lập Phong tiếp tục cước đem đá té mặt đất, thanh tựa như từ trong địa ngục truyền tới: ” Lý Vĩ Hoành, tôi cho biết, tập đoàn Lý thị trong vòng tuần tuyên bố phá sản!”



      “Tốt! có bản lãnh cứ làm! Tôi sợ!” Lý Vĩ Hoành sợ hãi đón nhận tròng mắt thiêu đốt của Lâm Lập Phong.



      Lâm Lập Phong cười tàn nhẫn, “Tốt! Có can đảm. Chúng ta hãy chờ xem!”



      xong, lôi Hạ Tử Tinh . Hạ Tử Tinh yên lặng đuổi theo cước bộ của , tiếng nào, khuất nhục nước mắt rơi từng giọt.



      biết Lâm Lập Phong nhất định tha thứ cho ! Trong mắt , hết thảy những việc làm đều là chấp nhận được! Lần này, cho dù có nhảy xuống biển cũng thể rửa hết nhơ bẩn của mình.



      Lâm Lập Phong đem Hạ Tử Tinh từ xe kéo xuống, lôi thẳng vào nhà lớn, kéo vào trong phòng bọn họ, rồi đem vứt phịch xuống nền nhà.



      Hạ Tử Tinh mặt đất ngồi dậy, dùng ánh mắt kinh hoàng nhìn Lâm Lập Phong. Lâm Lập Phong ngồi xổm xuống, lần nữa đem kéo tới, trực tiếp nhìn nhau. Ánh mắt sắc bén như dao của có lẽ hận thể đem giết chết.



      vì sao phải làm như vậy?” Lâm Lập Phong quát to. nghĩ tới “Dư Tuyết Lâm” vì nam nhân khác rời khỏi , tại Hạ Tử Tinh cũng làm ra chuyện “vượt tường” hèn hạ như vậy. Chuyện này làm sao có thể tiếp nhận đây? Tại sao ai cũng đều muốn phản bội ?



      “Xin lỗi……” Hạ Tử Tinh mấp máy môi, khóc ra tiếng.



      ” Tôi tha thứ cho ! Hạ Tử Tinh!” nắm chặt bả vai , Hạ Tử Tinh dù đau đến nhíu mày, cũng dám thốt lên tiếng.



      nhìn bộ dáng điềm đạm đáng thương của mà tức giận. Quả ta đúng là giảo hoạt, làm ra loại chuyện như vậy mà còn giả bộ đáng thương. muốn tay bóp nát khuôn mặt tuyệt mỹ này, để hết đường câu dẫn nam nhân.



      được khóc!” gầm lớn tiếng, khiến thân thể khỏi run lên chút.



      Bỗng nhiên, ánh mắt của đập ngay chỗ những dấu hôn hồng hồng tím tím cổ , màn vừa rồi cùng Lý Vĩ Hoành mây mưa dường như tái diễn lại trước mặt .

      Bất giác lửa giận trong lòng chợt tăng cao, quả thực có thể thiêu đốt sa mạc! tức giận đem kéo tới sân thượng, nhìn phía dưới thấy hồ bơi nước trong veo, trong đầu lập tức lóe ra ý niệm , ôm lấy .



      , rửa sạch những thứ hèn hạ người .” lãnh khốc thét lên. đợi cho kịp phản ứng ném từ lầu hai xuống lầu .



      ” A ——!!!” la lên thảm thiết cùng lúc ‘bùm’ rơi xuống hồ bơi. Bọn người hầu cũng bị kinh động vội vã chạy ra xem có việc gì.



      Hạ Tử Tinh cơ hồ bị hù dọa! cho là Lâm Lập Phong đem nàng từ lầu hai bỏ rơi đến dưới đất, làm rơi xuống đất mà chết, ngờ lại rơi vào trong hồ bơi lạnh thấu xương. Đối với , rơi vào trong hồ bơi cũng giống như “chết”. Bởi vì, biết bơi!



      ” A ——! Cứu mạng! Cứu mạng! Tôi biết bơi!” Hạ Tử Tinh ở trong nước liều mạng giãy dụa, song nước vẫn mực hướng trong miệng ập vào. cảm thấy thân thể mình dần dần chìm xuống, nhưng vô lực tự cứu.



      Sợ hãi ngừng truyền đến, đau lòng phát giác ấy rất hận mình. Hận đến nỗi muốn giết chết .



      Lâm Lập Phong vừa nghe Hạ Tử Tinh biết bơi, lập tức tung người từ lầu hai nhảy xuống hồ bơi. lấy tốc độ nhanh nhất bơi tới bên người , ngay lúc sắp chìm xuống, ôm lấy thân thể .



      bị làm cho sợ vội vàng ôm , chặt, chặt ôm , như ôm lấy phao cấp cứu giống nhau, ôm chặt chịu buông tay.



      Lâm Lập Phong ôm bơi về bờ, sau đó leo ra hồ bơi, cả người phát run ôm lấy , chui ở cổ thấp giọng nức nở.



      nhất định bị dọa cho hoảng sợ!



      nguyên vốn định làm cho đến hồ bơi rửa sạch dơ bẩn người, làm cho cảm nhận chút lạnh thấu xương, trừng trị chút.



      nghĩ tới, lại biết bơi! mới vừa rồi kinh hoảng, mới vừa rồi thét chói tai, cũng đem gây sợ hãi!



      vốn là muốn trừng phạt ! Làm cho chịu chút đau khổ! Song, vẫn là có cảm thấy nửa điểm khoái cảm, trong lòng chẳng qua chỉ là tự trách! nghĩ trừng phạt , nhưng nghĩ tới người khó chịu dĩ nhiên là mình!



      Lâm Lập Phong thấy bộ dạng đáng thương của Hạ Tử Tinh khỏi đau lòng. vì sao phải phản bội ? Là đối tốt? phải đưa ăn cơm sao? phải cùng chơi pháo hoa sao? cố ý lấy lòng , còn muốn như thế nào???



      Lần trước ở Lâm gia đại viện, bắt được cùng Lý Vĩ Hoàng hôn nhau, tha thứ cho ! cho là rút kinh nghiệm, nghĩ tới còn dám mắc vào lỗi lầm trầm trọng hơn, dám ở trong phòng cùng Lý Vĩ Hoành vui vẻ.



      lẽ Lý Vĩ Hoành như vậy? đến độ nhớ mãi quên?



      sai lầm rồi sao? Phải chăng nên cướp từ tay của Lý Vĩ Hoành, cưỡng bức gả cho mình. Vốn là muốn phá hư hạnh phúc của , hảo hảo trừng phạt ác liệt! nghĩ tới, tại người được trừng phạt nghiễm nhiên lại là mình!



      Tự gây nghiệt thể sống! Những lời này là dành cho sao?

      Lâm Lập Phong ôm Hạ Tử Tinh lên lầu hai, vào phòng tắm. mở vòi, nước nóng từ chảy xuống người bọn họ. Hạ Tử Tinh cảm nhận được ấm áp, ngước đôi mắt hồng hồng lên nhìn . Lâm Lập Phong nhìn bộ dạng thảm hại của bất chợt cảm thấy hối hận. Miệng tím tái, ánh mắt đỏ bừng, đầu tóc rối bời, gương mặt vừa tái nhợt vừa sưng đỏnàng giơ lên khóc hồng ánh mắt nhìn của . miệng nàng phát tím, ánh mắt đỏ bừng, đầu tóc rối bời, gương mặt vừa tái nhợt, vừa sưng đỏ. cũng hơi quá tay rồi.



      đem đặt xuống, thân hình mềm nhũn, cơ hồ muốn té ngã đất, vội vàng lại đem ôm chặt. muốn tự tay sờ nàng kia sưng đỏ gay gắt gương mặtgương mặt sưng đỏ của , song tay mới đưa ra nửa lập tức thu về.



      mới vừa rồi cùng Lỹ Vĩ Hoành màn thân mật ngay tức khắc lại lên trong đầu . tự với mình nên thương tiếc loại người này, bởi vì thể nào đánh giá được ta.



      “Rửa sạch thân thể hèn hạ của !” Lâm Lập Phong đặt xuống, tức giận xong cũng quay đầu nhìn lại thẳng. Haj Tử Tinh im lặng nhìn bóng lưng khuất dần, nước mắt lặng lẽ chảy tràn.



      hiểu tha thứ cho ! tận mắt nhìn thấy cùng Lý Vĩ Hoành ở giường, thử hỏi liệu có người đàn ông nào chịu nổi sỉ nhục lớn như vậy?



      cảm thấy lòng đau, rất đau…… Vốn dĩ cho rằng bọn họ có thể cùng chung sống, hề có oán hận nữa, nghĩ tới phát sinh chuyện như vậy, đây hết thảy đều là lỗi của ! Là tay phá hư mối quan hệ mới thành lập của bọn họ….



      *************************************************************

      Bên ngoài mây đen bịt kín, tia chớp lóe sáng rạch ngang bầu trời. Gió lớn vù vù thổi bên cửa sổ, kèm theo những tiếng đinh tai nhức óc. Trong nháy mắt, mưa tầm tả. Mưa to như tát nước, cảm tưởng như từng tảng đá mưa cứ đánh xuống cửa sổ thủy tinh, phát ra những thanh lộp bộp kinh khủng.



      Hạ Tử Tinh đứng ở trong phòng nhỉn xuống phía dưới. Ngoài trời, mưa vẫn ào ào mà bên trong này, lòng cũng như cơn mưa bão ập đến.



      Hạ Tử Tinh nhìn đồng hồ báo thức đầu giường, là 3h sáng. Lâm Lập Phong vẫn chưa về. hai ngày nay về nhà, nay là ngày thứ ba rồi.



      Hai ngày này rốt cuộc đâu? Ở đâu? tuy là vợ nhưng quả ngay cả tư cách hỏi thăm cũng có. hiểu hận , muốn gặp lại .



      nhắm mắt lại, trong đầu lên hình ảnh Lâm Lập Phong cùng với khác người quấn lấy nhau…… Lòng của , vì thế mà khỏi đau đớn khó chịu. lúc này cùng khác người ở chung chỗ sao?



      Bỗng nhiên, nghe được gian phòng bên cạnh truyền đến trận huyên náo thanh . lập tức đẩy cửa ra ngoài, nhìn thấy Lâm Lập Phong nhắm chặt hai mắt, say nằm ở giường, bên cạnh là Ngọc tẩu cùng tài xế Lý thành hầu hạ.



      Bọn họ thấy Hạ Tử Tinh, lập tức đứng lên kêu lên: “Thiếu phu nhân.”



      “Ừ.” Hạ Tử Tinh đối với bọn họ gật đầu, : “Tôi tới chiếu cố ấy là được. Hai người nghỉ ngơi .”



      “Được.” bọn họ lên tiếng muốn ra ngoài.



      ” Thành, ấy hai ngày này sau khi tan việc ở đâu?” lòng hiếu kỳ thúc đẩy, Hạ Tử Tinh buột miệng hỏi tài xế Lý thành.



      “Cậu chủ hai ngày nay buổi tối đều ở trong phòng làm việc nghỉ ngơi. tối nay, tôi thấy uống rượu say, mới dám đưa trở về.” Lý Thành rất đầy đủ cho biết.



      “Cám ơn , Thành.”



      Lý Thành hướng Hạ Tử Tinh mỉm cười, rời .



      Hạ Tử Tinh xoay người đến phòng tắm cầm khối khăn nóng ra ngoài nhàng giúp Lâm Lập Phong lau khuôn mặt, cùng cổ tay.



      xem thấy y phục của cho bị nước mưa làm cho ướt hết, bèn ra sức giúp cởi áo. Trong thoáng chốc, thân thể mạnh mẽ, rắn chắc của đập vào mắt khiến gương mặt khỏi ửng hồng. Lúc trước những hình ảnh cùng triền miên kịch liệt vụt qua đầu , buộc lại đỏ bừng cả mặt.



      Lo bị lạnh, cầm lấy đồ ngủ cẩn thận giúp mặc vào.



      Cảm thấy có người đụng vào thân thể mình, Lâm Lập Phong mông lung từ say rượu tỉnh táo lại, thấy Hạ Tử Tinh ngồi ở bên cạnh, chạm vào thân thể của mình, lập tức hất tay ra: “ làm gì ? Đừng đụng vào tôi!”



      Hạ Tử Tinh đón nhận ánh mắt lạnh như băng của Lâm Lập Phong tâm tình bỗng chốc trầm xuống. “Quần áo của ướt. Tôi thay quần áo cho .” Hạ Tử Tinh đem đồ ngủ của kéo lại, cho cài nút áo.



      “Cút! Đừng đụng vào tôi! là đồ hèn hạ!” chụp được hai tay , tức giận ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm , cơ hồ muốn đem ăn tươi nuốt sống!



      u buồn nhìn hồi lâu, cắn cắn môi dưới, xoay người rời khỏi phòng ngủ của .



      Lâm Lập Phong nhìn thân ảnh rời , trong lòng hoảng sợ! tức giận giật tung cửa sổ, mặc cho từng đợt nước mưa lạnh như băng xối xả tuôn người. cảm thấy chút đau đớn nào, chỉ nhận thấy cả người nóng bức khó chịu, tùy ý để cho nước mưa rửa sạch, song quả thực vẫn thể rửa được lửa giận hừng hực thiêu đốt trong lòng .



      Ạnh nhìn bể bơi lớn phía dưới, đột nhiên cảm giác được hồ bơi ắt hẳn rất lạnh, vì vậy chút nghĩ ngợi, tung người nhảy xuống phía dưới.

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 33:



      Hạ Tử Tinh ở trong phòng nghe ” bùm” tiếng, lập tức chạy đến sân thượng xem, chỉ thấy Lâm Lập Phong bơi lội điên cuồng trong hồ bơi, dường như coi mưa bão là gì. Lòng bất giác quặn thắt, nhìn điên cuồng bơi qua bơi lại, biết thực vô cùng phẫn nộ.



      “Cậu chủ, cậu mau lên đây! Nước rất lạnh! Trời lại mưa to! Như vậy rất nguy hiểm !” Hạ Tử Tinh chợt thấy Ngọc tẩu cầm cây dù tới hồ bơi khuyên nhủ Lâm Lập Phong.



      Nhưng là Lâm Lập Phong chút cũng thèm nhìn Ngọc tẩu, tiếp tục ở trong hồ bơi liều mạng bơi, phát tiết phẫn nộ cùng buồn bực.



      Ngọc tẩu thấy mình cách nào khuyên Lâm Lập Phong bỏ chạy lên lầu tìm Hạ Tử Tinh.



      “Phu nhân, ngươi mau khuyên nhủ cậu chủ! Như vậy được ! quá nguy hiểm a! bây giờ còn sấm sét , nếu như cậu chủ có điều gì sơ xuất, chúng ta nên làm sao bây giờ?” Ngọc tẩu cực độ bối rối theo sát Hạ Tử Tinh.



      Bà bên cạnh cậu chủ từ bé, cũng chưa từng thấy cậu ấy có hành động điên cuồng như vậy bao giờ.



      Hạ Tử Tinh nhanh chóng lau khô nước mắt, : “Được, tôi khuyên nhủ ấy.”
      Ngọc tẩu phát khóe mắt Hạ Tử Tình có điểm hồng hồng, ra là vợ chồng cãi nhau, cũng khó trách…



      Hạ Tử Tinh mặc kệ mưa gió tới bên hồ bơi, mưa lớn vỗ vào mặt, người , gió lớn thổi tung tóc , phảng phất giống như tiên tử hạ phàm. Lâm Lập Phong nhìn đến, lập tức hướng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào .



      Khi gần đến nơi, khàn giọng gào thét: “Cút! cút cho tôi! Tôi muốn nhìn thấy !”



      nếu muốn trừng phạt tôi, tốt nhất là nên hành hạ tôi. Vì sao phải hành hạ mình như thế?” khổ sở la lớn.



      “Chuyện của tôi, cần để ý! chỉ cần biến cho khuất mắt tôi là được.” lửa giận trong mắt Lâm Lập Phong vẫn hề giảm sút.



      “Được! Nếu muốn vây, tôi biến mất trước mặt .” Hạ Tử Tinh tung người nhảy xuống hồ bơi, tức làn nước lạnh như băng liền đem bao phủ……



      Lâm Lập Phong thấy nhảy xuống, thoáng cái ngây người. biết bơi, phải sao? rốt cuộc tại sao lại làm thế? điên rồi?! Nghĩ vậy nhanh chóng bơi qua đem từ trong nước vớt lên.



      điên rồi! có phải điên rồi hay ?” Lâm Lập Phong ôm lấy thân thể loạng choạng của lớn tiếng gào thét.



      “Phải! Tôi điên rồi! Tôi thực điên rồi!” Hạ Tử Tinh tràn ngập nước mắt cũng hướng gào thét.



      !!! Làm ra cái loại chuyện biết xấu hổ như vậy mà còn muốn ở đây la hét sao? rốt cuộc có xấu hổ ? Có xấu hổ hay ?” Lâm Lập Phong tàn bạo nắm bả vai , khiến cảm thấy đau đớn.



      Hạ Tử Tinh nhắm mắt lại, nước mắt ngừng lăn dài gương mặt xinh đẹp. rất muốn cho biết ủy khuất của mình. là bị ép buộc. Hết thảy mọi chuyện đều phải do tự nguyện. Nhưng nếu ra, ắt hẳn Lý Vĩ Hoành bị Lâm Lập Phong trả thù.



      Nếu Lâm Lập Phong biết Vĩ Hoành cường hành xâm phạm , nghĩ cũng dám nghĩ đến những việc Lâm Lập Phong có thể làm…



      cho tôi biết! có phải hay còn rất thương ?! có phải hay rất Lý Vĩ Hoành?” Lâm Lập Phong tức giận lung lay bả vai , ánh mắt đở bừng tàn nhẫn.



      ! Tuyệt đối phải! Tôi thương ta! Tôi còn thương ta nữa! Trong lòng hét to, nhưng vẫn chỉ cắn chặt đôi môi, tiếng nào.



      tình nguyện hận ! nguyện ý thừa nhận tất cả cừu hận của , muốn để Lý gia phải gặp thêm phiền toái! Mất tập đoàn Lý thị , đối với bọn họ là rất thống khổ. muốn họa vô đơn chí!



      ! !” tức giận gào thét, hi vọng có thể giải thích, hi vọng có thể mở miệng cầu xin tha thứ! chính là tùy tiện cái cớ, cũng nguyện ý tin tưởng vô tội. (jin: đọc đoạn này tội LLP ghê gớm, hjx, ta băm, ta chém tên LVH…)



      Hạ Tử Tinh tràn ngập nước mắt nhìn : ” Tôi xin lỗi , tôi đáng chết! hãy để tôi chết .”



      Tim của thoáng chốc tiến vào vực sâu vạn trượng! thế nhưng vì Lý Vĩ Hoành muốn tìm đến cái chết! như vậy Lý Vĩ Hoành? Tim của dường như bị xé rách……



      ——! ghê tởm! Hạ Tử Tinh! là người ghê tởm nhất đời này! biết ?” ánh mắt của bởi vì tức giận mà trở nên đỏ bừng, cầm chặt lấy bả vai cơ hồ nghĩ bóp chết .



      “Tôi biết! Tôi biết! giết tôi ! bóp chết tôi !” Hạ Tử Tinh đánh mất lý trí hét lên, đem bức đến đường thối lui.



      ——!! muốn chết như vậy! Tôi thành toàn cho !” Lâm Lập Phong tức giận đem đè xuống nước, tức dòng nước lạnh như băng lập tức ùa vào trong miệng nàng…….



      thế nhưng tiếng nào nhắm mắt lại, bộ dạng giống như thấy chết sờn. để cho Lâm Lập Phong tâm giống như bị ngàn vạn mủi tên nhọn xuyên thấu, kịch liệt đau đớn!



      đau lòng lập tức đem ôm lấy, thống khổ ho khan, đem nước trong miệng phun ra.



      khó chịu ngẩng đầu, sau giây miệng của nhanh chóng bị miệng của chặt chẽ ngăn lại, đôi môi lạnh như băng mút thỏa thích đôi môi lạnh ngắt của , thô lỗ mà kịch liệt. kịch liệt đốt lên ngọn lửa sâu thẳm trong nội tâm , nàng ôm cổ nhiệt liệt đáp lại nụ hôn đó, hình như rất lâu chưa hưởng thụ cảm giác này.



      Từng hàng nước mắt vẫn ngừng chảy mặt , rất muốn cho biết mình bị ủy khuất, rất muốn cho biết mình rất khổ sở. nhưng giờ phút này cách nào với ……



      Bọn họ ở trong hồ bơi kịch liệt hôn, cho đến khi đôi môi lạnh như băng bị thiêu nóng, thân thể cũng bắt đầu nóng dần lên. Bọn họ tựa như hai người sắp chết chìm vớ được phao bơi, chặt ôm nhau, mãnh liệt cùng nhiệt tình.



      Tình cảm mãnh liệt xâm nhập từng dây thần kinh người họ, làm nhiệt tình thiêu đốt lên mỗi tế bào, Lâm Lập Phong nhanh chóng ôm lấy Hạ Tử Tinh, đá văng ra cửa phòng khách lầu ….



      Thoáng chốc, cả phòng khách tràn đầy huyễn lệ, se màu, hai thân thể quấn lấy nhau ngừng thở dốc, những tiếng nũng nịu, rên rỉ, thở dài cũng vang lên dứt, hợp thành loại thanh đủ làm người ta đỏ mặt…..



      Hết thảy kích tình qua , Lâm Lập Phong đứng lên mặc lại quần áo, trực tiếp đẩy cửa rời . Giống như vứt bỏ loại búp bê cũ rách, ngay cả ánh mắt cũng thèm nhìn lại.



      Hạ Tử Tinh từ giường bò dậy nhìn lãnh đạm rời , thương tâm, nước mắt lập tức chảy xuống gương mặt diễm lệ.



      quá ngây thơ rồi! làm sao có thể tha thứ cho đây? 3 ngày này, có nghe được ba ba Hạ thị tập đoàn có việc, rất khai ân rồi. Hận nhưng đem hận ý đến phát tiết lên tập đoàn Hạ thị, coi như hạ thủ lưu tình rồi.



      hẳn là nên cảm kích . Nghĩ vậy, bi thương cười khổ.



      ———————————————————————————————————



      Hạ Tử Tinh buồn chán đến ngồi bên dưới vườn cây đại thụ uống cà phê. nhìn thấy trong vườn hoa hoa cúc cùng hoa đào khoe sắc. Nơi này là phía nam thành phố, mùa đông có tuyết, nhưng cũng vô cùng lạnh, mà năm nay cảm giác so với năm trước càng thêm rét lạnh.



      Gió lạnh từ từ thổi qua gương mặt mềm mại của , tựu như dao cắt. Nhưng lại rất thích loại đau đớn này, bởi lẽ chỉ như vậy mới cảm giác được mình còn sống.



      nhìn những chiếc lá theo gió phiêu lãng, từ từ rơi xuống, tựu giống những chiếc thuyền từ trời giáng xuống, cảm giác thực bi thương, tựa như lòng vậy.



      Trong lòng rất đau! Rất đau! Tại sao lại đau? tự hỏi chính mình, phải chăng bởi vì Lâm Lập Phong hiểu lầm và vô tình đối với ? nhàng lắc đầu, trách , tức giận là đúng. Bất kỳ nam nhân nào thấy màn kia, trong lòng cũng dễ chịu! Cho dù bọn họ phải bởi vì nhau mà kết hôn, nhưng dù sao cũng là vợ .



      Có người nam nhân nào nhìn vợ mình cùng nam nhân khác ở giường quay cuồng có thể tức giận ?



      cười lạnh. Điều này căn bản thể xảy ra!



      có thể hay vì vậy mà cùng ly hôn? Vừa nghĩ tới ly hôn, lòng chợt cảm thấy đau nhói. tại sao lại đau lòng? phải rất muốn rời sao?



      miên man suy nghĩ, nhìn cà phê trong ly, có người , tình giống như cà phê, uống xong ngụm lập tức cảm thấy vô hạn khổ sở, sau đó mới dần dần có thể cảm thấy từng trận nồng nặc hương thơm từ cổ họng dần dần dâng lên. Tình chính là trước khổ sau ngọt!



      Nhưng vì sao tình của đều chỉ có khổ sở mà thấy ngọt ngào?



      “Thiếu phu nhân, điện thoại di động của kêu.” Ngọc tẩu cầm di động đưa cho .



      “Cám ơn, ngọc tẩu.” Hạ Tử Tinh nhận lấy điện thoại di động.



      Nhìn cái, biết là ai gọi tới, số lạ sao?



      “Tôi là Tử Tinh, ai vậy?”



      “Tử Tinh, dì Lý đây.” thanh mang theo nghẹn ngào.



      ” Dì, có chuyện gì sao?” Hạ Tử Tinh kỳ quái hỏi.



      nhận được thanh này, đây là mẹ Lý Vĩ Hoành. mẹ Lý Vĩ Hoành tìm chuyện gì chứ? Kể từ khi cùng Lý Vĩ Hoành chia tay, cũng chưa có liên lạc nữa. Dì là người ôn nhu, trước kia đối với tốt vô cùng. Đáng tiếc, có cái phúc phận thành con dâu của Lý gia.



      “Con cứu chúng ta ? tại cũng chỉ có con mới có thể cứu được tập đoàn Lý thị thôi.” Đầu dây bên kia thấp giọng nức nở.



      “Có chuyện gì sao?” Hạ Tử Tinh vừa hỏi, trong đầu vừa lên lời của Lâm Lập Phong đêm đó. muốn tập đoàn Lý thị trong vòng tuần tuyên bố phá sản! lẽ là vì chuyện này?



      “Dì biết chúng ta khi nào đắc tội Lâm Lập Phong mà giờ tập đoàn Lâm gia toàn diện chèn ép công ty chúng ta. Chúng ta muốn mua chịu cũng được. Con cũng biết, công ty của chúng ta chỉ là công ty phát triển, chúng ta sao có thể ngăn cản được công kích cường đại của ta a?”



      đem oán hận phát tiết đến tập đoàn Lý thị! Bằng vào tài lực của , muốn chèn ép công ty kia, sao có thể thành công?



      “Nếu cứ tiếp tục như vậy, công ty của chúng ta phải tuyên bố phá sản. Đây là Lý thúc thúc xài cả tinh lực kinh doanh công ty. Ông ấy giận đến bệnh ngã xuống giường.”



      “Dì Lý……” Hạ Tử Tinh cảm thấy rất đau lòng, hết thảy cũng là lỗi tại .



      “Tử Tinh, dì Lý van con. Con giúp ta hướng Lâm Lập Phong cầu xin, ta để chúng ta con đường sống. Nếu như Vĩ Hoành nơi nào đắc tội ta, chúng ta nguyện ý nhận lỗi.” bà khép nép cầu khẩn Hạ Tử Tinh.



      “Dì……” Hạ Tử Tinh cảm thấy khó nghĩ quá. Tập đoàn Lý thị là tâm huyết của cả nhà bọn họ , có nó, cả nhà bọn họ sau này làm sao bây giờ? Lý gia hai người cũng già như vậy, Vĩ Hoành lại là loại công tử bột chịu được khổ, bọn họ sau này nên làm cái gì bây giờ?



      “Tử Tinh, con nguyện ý giúp chúng ta ?” Bà đáng thương hỏi.



      Hạ Tử Tinh trận khổ sở. cũng rất muốn giúp bọn họ! Chẳng qua là, biết mình vốn có năng lực như thế, trợ giúp bọn họ! Chỉ sợ mở miệng cầu tình, lại khiến trả thù lợi hại hơn.



      “Tử Tinh, ta van con. Con giúp chúng ta . Tập đoàn Lý thị nếu như đóng cửa, hai chúng ta già dựa vào cái gì sống a? Sau này biết làm như thế nào a?” bà nghẹn ngào cầu khẩn Hạ Tử Tinh……



      “Cháu…… Cháu thử lần.” Hạ Tử Tinh hít hơi dài.



      “Cám ơn con. Tử Tinh. Cám ơn con.”

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 34:






      Hạ Tử Tinh cúp điện thoại, ngẫm nghĩ biết nên với Lâm Lập Phong như thế nào? Phải làm sao để tức giận? Phải làm sao mới bỏ qua cho tập đoàn Lý thị đây?

      Suy nghĩ kỹ hồi, run run nhấn điện thoại gọi cho . hồi lâu, rốt cục cũng nghe máy, giọng vô cùng lạnh lùng: “Chuyện gì?”

      ” Lập Phong, hết thảy cũng là lỗi của ta! Nếu tức giận, hãy trút giận lên mình tôi được ? có thể bỏ qua cho tập đoàn Lý thị được ?” cẩn thận hỏi.

      “Ba” tiếng! Lâm Lập Phong dùng hết sức ném mạnh điện thoại lên tường. Bỏ qua cho Lý Vĩ Hoành?! vì Lý Vĩ Hoànhmà cầu xin ?

      Đúng là loại đàn bà ghê tởm! còn dám vác mặt cầu xin bỏ qua cho người của mình? Quả có đạo lý nào.

      Hạ Tử Tinh nghe được “Ba” tiếng, sau đó điện thoại di động bị cắt đứt liên hệ. nhắm mắt lại, nếu như đoán nhầm điện thoại của nhất định là hỏng rồi. (jin: đại gia sướng , tức cái là ném luôn…a, tiền của tôi…)

      Biết cầu xin chỉ khiến thêm tức giận nhưng còn có biện pháp nào có thể giúp bọn họ được?Ngay đến bản thân cũng khó bảo toàn, huống gì… tự cười bản thân mình.

      Tối đến, Lâm Lập Phong về nhà, bên cạnh còn ôm trẻ trung, xinh đẹp. Nhìn bọn họ ở chung chỗ cười cười , căn bản đem Hạ Tử Tinh như người vô hình, cảm thấy dường như mình lại lần nữa bị ném vào hồ nước, lạnh đến thấu xương.
      “Ngọc tẩu, ăn cơm. Tôi đói bụng.” Lâm Lập Phong đến bên cạnh bàn cơm ngồi xuống, kéo ta ngồi vào đùi của mình.

      ngồi ở đùi , vuốt vuốt mặt , càng ngừng hôn mặt , lỗ mũi, lỗ tai, rồi đến cổ, quả coi ai ra gì.

      Hạ Tử Tinh biết đây là phản kích của Lâm Lập Phong, cố ý tìm phụ nữ đem về chính là muốn làm cho khổ sở.

      vậy làm như nghe, thấy gì…. hết thảy cũng chỉ là giấc mộng mà thôi. Chuyện của , cần gì để ý? , vì sao phải để ý? Vì sao phải khó chịu?

      Nhưng lòng của lại nghe lời . biết giờ này phút này rất khó chịu, rất rất khó chịu!
      ” Lập Phong, thịt bò ngon nha, mau nếm thử chút.” kia kẹp miếng thịt bò mớm cho Lâm Lập Phong ăn.

      “Ừm, rất ngon.” gật đầu, ánh mắt liếc Hạ Tử Tinh cái, sau đó lộ ra nụ cười tà ác vô cùng.

      Hạ Tử Tinh mặt lạnh cắm cúi ăn,mắt cũng liếc nhìn bọn họ cái. Bất quá, có khẩu vị ăn nữa. Đối mặt với bọn họ đôi ngừng ****, chỉ cảm thấy muốn buồn nôn!

      “Ngon ăn thêm miếng .” trẻ cắn miếng thịt bò cúi người chính miệng mớm cho Lâm Lập Phong ăn. Ă n xong thịt bò, môi của bọn họ còn triềm miên ở cùng chỗ.(jin: ta cũng muốn ọe oy`.*nôn*)

      Hạ Tử Tình nhìn bọn họ hôn, cảm thấy đặc biệt chói mắt. Mỗi tia sáng đâm vào mắt cơ hồ đều vô cùng đau đớn. cắn chặt môi. Đôi môi vốn dĩ thuộc về , nhưng bây giờ lại bao trùm lên đôi môi khác….

      nhắm hai mắt lại, đứng lên xoay người rời . bước nhanh trở về phòng mình, đem cửa đóng chặt lại. ngồi bệt xuống mặt đất, trước mắt vẫn là hình ảnh bọn họ quấn quýt, triền miên chỗ.
      Lưng chạm đến cánh cửa, nhắm mắt lại, ngón tay cái nhàng vuốt ve môi mình, nơi này giống như vẫn lưu lại mùi vị của . Kịch liệt của , còn mồn trước mắt, cho những cảm xúc tuyệt vời vẫn còn nhớ trong đầu.

      Thế nhưng bây giờ bày trò, trước mặt nghiễm nhiên hôn người khác….. lòng của , làm sao lại đau như thế? Tại sao?

      Bỗng nhiên, nghe được cách vách gian phòng truyền đến thanh mở cửa. biết bọn họ vào phòng. tới mấy phút đồng hồ, nghe được ràng từ cách vách trong phòng kia truyền ra tiếng rên rỉ làm cho nội tâm thống khổ, tiếng thở dốc, còn có tiếng cười nhộn chói tai……
      lấy tay che lỗ tai mình, song vẫn cách nào ngăn được những thanh kia, nước mắt chảy dài gương mặt…. Nhớ tới lâu lúc trước, cũng tàn nhẫn như vậy đối với .

      khi đó dũng cảm tiến vào gian phòng cho bọn họ thùng nước, phá hư chuyện tốt của bọn họ. Nhưng tại, ngay cả cái dũng khí này cũng có!

      đây là hèn yếu sao? Hay là……

      tại đừng đến phá hư, ngay cả dũng khí đối mặt cũng có! Bởi vì biết tâm mình chịu được.

      Vì sao chịu được? Nguyên nhân, cũng dám truy tìm cùng đối mặt. chỉ sợ kết quả hủy hoại cả bản thân….

      đêm chợp mắt, Hạ Tử Tinh sáng sớm ra vườn hoa tản bộ. Sáng sớm khí trời lạnh! cảm nhận được gió lạnh từng cơn cứ xâm nhập cơ thể mình.

      Tuy nhiên lại cảm thấy rất thoải mái! Bởi vì cảm giác cả người nóng bức khó chịu, chỉ có làn gió lạnh kia mới giúp giải tỏa được. tới bên hồ bơi, ngồi mặt đất, tháo giầy đem hai chân thả xuống nước.

      Lạnh quá a! Cả người bỗng chốc nổi da gà. chà xát lòng bàn tay mình, sau đó đưa lên miệng hà khí. Tiếp theo đem tay thả vào trong ao, hơi lạnh thấu xương chạy thẳng lên não….

      Lâm Lập Phong từ gian phòng sân thượng thấy Hạ Tử Tinh ngồi bên hồ bơi, đem tay chân thả xuống nước. có phải ngốc hay ? tại chỉ có vài độ, lại đem tay chân thả vào trong nước ngâm. Hay có bệnh rồi?

      vội vàng từ trong nhà chạy ra hồ bơi, thanh kéo .

      ngồi ở chỗ này làm gì? lạnh sao? Đồ ngốc!” vịn thân thể yếu ớt của lên, nhìn mặt hồng hồng dán vào mặt anhm cảm giác được từng đợt nóng hổi.

      làm gì thế?” Hạ Tử Tinh đẩy ra.

      Bàn tay sờ lên trán , nóng a! Nha đầu này nóng rần lên!

      nóng rần lên rồi. Lại còn ở nơi này chịu lạnh, có bệnh a?” thanh ôm lấy trở về trong phòng.

      Hạ Tử Tinh nằm ở trong lòng ngực của , cảm giác thoải mái, ấm áp, mơ mơ màng màng tựa vào trong lòng ngực nhắm hai mắt lại.

      “Cậu chủ, phu nhân sao vậy?” Ngọc tẩu nhìn Lâm Lập Phong ôm Hạ Tử Tinh tới, vẻ mặt rất lo lắng.

      ấy nóng rần lên. tìmbác sĩ tới đây!” Lâm Lập Phong nhìn Ngọc tẩu .

      Lâm Lập Phong đem ôm đến phòng ngủ của mình, nằm giường, lập tức trợn to hai mắt. Phát là phòng ngủ của , đẩy ra, lập tức tự mình đứng lên.

      làm gì thế? còn nằm xuống?” Lâm Lập Phong đem lại lần nữa đặt lên giường.

      “Buông! Tôi thích nằm cái giường hèn hạ này.!” tức giận bò dậy, lung lay muốn trở về phòng mình.

      Lâm Lập Phong nhìn bộ dạng quật cường của khỏi bật cười. Tối qua để ý việc đưa người về. Như vậy đối với phải là có chút cảm giác nào a. Mặc dù ngoài mặt giả bộ như thèm quan tâm nhưng trong lòng lại phi thường để ý. Điều này khiến vui vẻ!

      tới ôm lấy , đem ôm trở về phòng. nhàng thả giường, bàn tay ấm áp lại nhàng đặt lên trán .

      “Trán của em nóng! Làm sao em mình nóng rần lên cũng biết?” Lâm Lập Phong chất vấn . Sao lại có người qua loa đại khái như vậy chứ? chút cũng để ý đến thân thể mình sao?

      lạnh lùng đem tay của đẩy ra, quay mặt qua chỗ khác: “ cần để ý! Tôi thế nào là chuyện của tôi!”

      Lâm Lập Phong tức giận đem mặt quay lại, “Tôi là chồng em. Chuyện của em cũng là chuyện của tôi.”

      Hạ Tử Tinh liếc cái nữa rồi nhắm mắt lại, để ý tới !

      Lâm Lập Phong hít hơi sâu, thanh lạnh tanh: ” tốt. Em nhắm mắt lại, vậy hôm nay tập đoàn Lý thị tuyên bố phá sản.”
      Hạ Tử Tinh thoáng chốc mở to hai mắt, lập tức từ giường ngồi dậy lôi kéo tay , cầu khẩn: “ tkhông thể bỏ qua cho ta lần sao? Đây chính là tâm huyết cả đời của Lý thúc thúc a!”

      “Tôi vì sao phải bỏ qua cho ? ai có thể thương tổn ta mà sống yên ổn được.” thanh của giống như sứ giả địa ngục làm cho người nghe đánh mà thua.

      có cần tàn nhẫn vậy ?” Hạ Tử Tinh khổ sở nhìn .

      “Tàn nhẫn là bản tính của tôi. Tôi tuyệt đối bỏ qua cho lỗi lầm của bất kỳ ai. Bao gồm cả em.” bỗng nhiên đưa mắt nhìn .

      Hạ Tử Tinh nước mắt ngừng rơi mặt, “Bất kể như thế nào, có thể thủ hạ lưu tình ?”

      “Tôi hạ thủ lưu tình! Nếu như phải vậy, hôm nay chỉ là tập đoàn Lý thị tuyên bố phá sản, mà còn tập đoàn Hạ thị nữa!” anhlãnh khốc vô tình.

      nhắm mắt lại, tùy ý cho nước mắt ngừng rơi.

      cút ! Tôi muốn nhìn thấy !” tức giận gào thét.

      ” Lý Vĩ Hoành đối với em quan trọng như vậy sao?” nắm chặt cánh tay , tức giận.

      trợn to đôi mắt ngập nướcnhìn lên án: “ hiểu ! Cà gia đình Lý Vĩ Hoành chỉ dựa vào công ty đó để sinh tồn. có công ty, cả nhà bọn họ chừng phải ra ngoài đường ở, cha mẹ ta làm sao có thể yên tĩnh tuổi già? sau này bọn họ làm sao để sống? nhất thời tức giận, chỉ đóng cửa công ty, hại tiền đồ thanh niên, mà còn phá vỡ tâm nguyện của hai người già.”
      Lâm Lập Phong nghe lời của , bàn tay nắm chặt tay cũng từ từ buông xuống. ngẩng đầu, thấy Ngọc tẩu cùng bác sĩ Hoàng đứng đợi ở cửa.

      “Ngọc tẩu, bác sĩ Hoàng, ấy giao cho hai người.” với bọn họ rồi xoay người rời khỏi phòng.

      ngồi vào phòng lớn trong xe, trong đầu vẫn còn lởn vởn những lời Hạ Tử Tinh vừa . Là phá hư tâm nguyện của hai người già vô tội sao?……

      muốn làm như vậy? rất hận Lý Vĩ Hoành! Hận đến muốn giết ! Nhưng là, có cần thiết liên lụy đến hai người già vô tội kia ?

      Tâm lãnh khốc như băng dần dần có chuyển biến…..

      Ban đêm, Lâm Lập Phong vừa tan việc trở về, Ngọc tẩu vội vội vàng vàng chạy tới : “Cậu chủ, phu nhân chịu uống thuốc, bây giờ có hạ sốt. Chúng ta cũng biết làm thế nào mới tốt.”

      Lâm Lập Phong nhíu mày, ấy đúng là ngoan cố mà! lên lầu hai tới gian phòng của , nhìn mặt đỏ bừng, nhắm chặt hai mắt nằm giường, đầu giường vẫn còn đặt thuốc.

      Ánh ngồi vào bên giường đưa tay sờ sờ đầu nàng, giống như so với buổi sáng còn nóng hơn. Hạ Tử Tinh cảm thấy có người vuốt ve trán mình, mở mắt nhìn, ra là Lâm Lập Phong, lại lần nữa nhắm mắt lại.

      “Em muốn chết có phải ?” Lâm Lập Phong lớn tiếng hỏi .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :