1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Tài Bức Hôn Ngạo Thê Khó Thuần Phục- Yến Ngữ Yên Nhiên (72 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 25


      Lâm Lập Phong nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Tử Phượng, trong lòng rất bất đắc dĩ! Kể từ khi mẹ giới thiệu bọn họ cho nhau, liền quấn lấy , tự cho mình là bạn . Từ đáy lòng, thừa nhận.


      ta vốn cũng phải là kiểu người thích! Bất quá, có thể lợi dụng để kích thích Hạ Tử Tinh chút, đùa tốt! muốn nhìn hai chị em vì mà tranh đấu?


      Hạ Tử Tinh nhìn chị hai ôm chồng mình, trong lòng là trăm vị hòa lại, căn bản là tư vị gì.


      Lâm Lập Phong dùng lực mạnh đẩy ta ra, làm bộ khổ sở : ” Tử Phượng, chúng ta thể! Em buông ra!”


      ” Em muốn! Chỉ cần có thể cùng nhau, em so đo danh phận.” Hạ Tử Phượng lại lần nhào vào trong ngực Lâm Lập Phong.

      Lâm Lập Phong nhìn Hạ Tử Tinh bày ra ánh mắt cầu cứu, lại lần nữa đẩy Hạ Tử Phượng ra: ” Em thấy Tử Tinh nhìn sao?”


      ” Nó nhìn sao? Em ngại!” Hạ Tử Phượng kiên định, thâm tình nhìn chăm chú vào Lâm Lập Phong.


      ” Nhưng để ý!” Lâm Lập Phong kéo Hạ Tử Tinh đến trong lòng ngực mình, tiếp tục : ” Đây là người vợ cưới hỏi đàng hoàng, muốn chịu trách nhiệm với ấy a!”


      phải là nó sao?” Hạ Tử Phượng nước mắt sắp chảy ra.


      dĩ nhiên ấy! Nếu , tại sao lại tổ chức cưới?” Lâm Lập Phong làm trò trước mặt Hạ Tử Phượng, hôn lên mặt Tử Tinh cái.


      Cả người Hạ Tử Tinh nổi da gà! Cái nam nhân ác tâm này lại ” ?! Động tác tỏ vẻ chiều?


      Hạ Tử Tinh trong lòng ngực giận đến cả người phát run, ác ma này! ta như vậy là có ý gì? rang muốn phá hư tình cảm của hai chị em !


      ” Tử Tinh! Mày cho tao biết! Mày câu dẫn Lập Phong như nào?” Hạ Tử Phượng nộ khí đằng đằng chất vấn Hạ Tử Tinh.


      ” Em có, chị hai…” Hạ Tử Tinh rất vô tội.


      ” Tử Tinh, buổi tối đó… nằm ở giường, em đứng bên cạnh , hết thảy cũng em xem rồi a~~. Em còn thừa nhận?” Lâm Lập Phong mập mờ vạn phần, gương mặt tuấn lên nụ cười tà ác.


      Hạ Tử Tinh lập tức nhớ lại kiện giường cùng nam nhân vào buổi tối kia. tìm bạn mình, cẩn thận nhầm phòng, thấy **** mà thôi. mập mờ như vậy, rang là muốn chị hai hiểu lầm !
      Lâm Lập Phong đáng chết! Quả thực là cố tình xấu !


      Nhưng đây là ở Hạ gia, thể đem chân tướng tình ra được! Nếu như chuyện mình bị ép cưới truyền ra ngoài, mẹ nhất định rất khó chấp nhận thực.


      còn nhớ cái buổi tối kia……


      tới quán bar gặp bạn, ngờ vào nhầm phòng bên cạnh, thấy mấy nam nhân giường ôm nhau ngủ, hai nam nhân đứng cạnh ngừng chụp hình.


      Lúc ấy giật mình, hét lên tiếng, Lâm Lập Phong còn ngủ mê man bỗng tỉnh lại, cũng làm những người chụp ảnh sợ chạy mất.


      Lúc ấy thấy mình **** thể, bên cạnh còn có nam nhân say rượu ngủ, ánh mắt kinh khủng thẳng tắp nhìn chăm chú , ánh mắt cơ hồ muốn đem giết chết !


      Sau đó, tóm lấy tay , coi là người sắp đặt vụ việc này. Bất kể giải thích như thế nào, đều nghe.


      Ngày thứ hai, những bức ảnh đó bị tung ra ngoài. Để che dấu việc, tránh gièm pha, buộc phải tìm người để kết hôn. Cho nên, chính là ” sơn dương đền tội “!


      tại, tên đáng ghét này còn biết xấu hổ câu dẫn ! quá đáng!


      Hạ Tử Tinh giận đến mức cắn chặt môi dưới!


      ” Hạ Tử Tinh, tao ngờ mày lại biết xấu hổ! Mẹ con mày đều là hồ ly tinh!” Hạ Tử Phượng hận thể xé xác ra để xem bộ mặt hồ ly.


      ” Chị hai, nên tin ta! ta dối!” Hạ Tử Tinh muốn giải thích cho chị hai. Nhưng lời đến khóe miệng lại cách nào ra.


      ” A~~. muốn đem chuyện tình giữa chúng ta chị hai biết. Cho tất cả mọi người Hạ gia từ xuống dưới ai ai cũng biết chuyện của chúng ta!” Lâm Lập Phong nhìn , lộ ra nụ cười giảo hoạt.


      Nhìn Lâm Lập Phong có bộ dạng chẳng biết xấu hổ, Hạ Tử Tinh tức điên lên! cật lực đẩy ra, chạy về trong phòng.


      Hạ Tử Phượng thấy Hạ Tử Tinh rời , lại lần đầu nhảy vào trong ngực Lâm Lập Phong :” Lập Phong, em ngần ngại chuyện danh phận, chỉ cần chúng ta có thể ở chung chỗ, cái gì em cũng nguyện ý.”


      Nhìn Hạ Tử Phượng nhu tình vạn chủng, khóe miệng Lâm Lập Phong lộ ra vẻ nụ cười mỉa mai: ” Tử Phượng, chuyện qua cách nào quay đầu lại. Cho tới bây giờ, tôi chỉ có thể chúng ta kiếp này vô duyên.”


      đẩy Hạ Tử Phượng ra, vô tình rời .


      ” Lập Phong, Lập Phong……” bất kể Hạ Tử Phượng ở phía sau có gọi như thế nào, vẫn lạnh lùng ngay cả quay đầu cũng quay đầu lại.


      Hạ Tử Phượng quả thực tức điên lên! Hạ Tử Tinh! Cái này hồ ly tinh! trăm triệu lần cũng nghĩ tới Hạ Tử Tinh biết xấu hổ đến thế! Tự mình đến quán rượu câu dẫn Lập Phong! Thủ đoạn cao thâm như thế! Hôm nay cuối cùng cũng nhìn thấu đứa em này!


      Hạ Tử Phượng thề với mình, từ nay đối đầu Hạ Tử Tinh! Về sau, để nó có cuộc sống tốt đẹp!


      Lâm Lập Phong và Hạ Tử Tinh ngồi xe về nhà. Ở trong xe, bọn họ gì với nhau. khí lộ ra vẻ ngột ngạt.


      lúc lâu, Hạ Tử Tinh nhịn được hỏi Lâm Lập Phong: ” hận tôi như vậy? Ngay cả chút an bình cũng cho tôi?”


      ” Em sao lại hỏi vậy?” lộ ra nụ cười vô tội.


      làm chị hai hiểu lầm sâu sắc tôi, phá hoại tình cảm gia đình tôi. cảm thấy rất vui vẻ sao?” rất bất đắc dĩ nhìn .


      ” Em phải là rất quan tâm người nhà sao? Tôi chính là muốn nhìn thấy nhà em bất hòa!” Lâm Lập Phong lãnh khốc vô tình nhìn lại đôi mắt u buồn của .


      thấy trong mắt vẻ nhu nhược, dễ dàng làm xáo động lòng .


      ” Chẳng lẽ làm thương tổn tôi còn chưa đủ sao? ép buộc tôi gả cho , làm tôi mất nam nhân mình . phá hoại tình cảm chị em tôi, để tôi thành tội nhân! Thậm chí ngay cả công việc tôi thích nhất cũng tước đoạt. còn muốn thế nào nữa?” Hạ Tử Tinh càng càng thương tâm, nước mắt lăn dài.


      cần, cưỡng chế thân thể , hơn nữa còn vô tình coi là người khác. Tất cả đều nhịn. còn muốn thế nào nữa? hành hạ còn đủ?


      Đối mặt với nước mắt của , thậm chí có chút biết làm sao. Đây là lần đầu tiên ở trước mặt rơi lệ, còn khỏi cảm thấy đau lòng! cảm giác mình có ác ôn! lại làm đau long như thế.


      ” Đừng khóc! Khó nhìn quá!” Lâm Lập Phong thô lỗ lấy tay lau nước mắt mặt .


      quay mặt qua chỗ khác, nhìn cảnh tượng phía ngoài cửa sổ, muốn đối mặt .


      ” Chẳng lẽ, chúng ta thể chung sống hòa bình?” thầm hỏi.


      cũng quay mặt qua chỗ khác, lời nào! Vì sao bọn họ thể hòa bình chung sống đây? tự hỏi mình! Cũng bởi vì gài bẫy ???


      là tổng tài tập đoàn Lâm Lập cũng là hình ảnh thị trường của công ty, là trưởng tôn của gia tộc Lâm thị, thân phận cao quý, vinh quang! Kể từ khi tốt nghiệp đại học Harvard ở Mĩ trở về, cùng tranh đoạt với đông đảo chị em họ bên trong mới được lên vị trí tổng tài này, bỏ ra biết bao nhiêu gian khổ!


      Sau khi trở thành tổng tài, vì gia tộc cố gắng liều mạng mới làm tập đoàn Lâm Lập đứng vững vàng ở võ đài thế giới.


      Những tấm ảnh ‘ngủ’ cùng nam giới vừa xuất , địa vị của cùng vinh quang trong nháy mắt biến mất còn bóng dáng! lập tức phải rời bỏ vị trí tổng tài tập đoàn, hình tượng nhiều năm qua thành lập được cũng bị hủy. Bỗng chốc trở nên hai bàn tay trắng, gia tộc sỉ nhục, thành ngoại tộc trong mắt mọi người!


      cảm giác mình thoáng cái từ ” vương tử” trở thành ” Lão Thử qua phố” ! Biến chuyển lớn như thế, bảo như nào tiếp nhận?


      Chẳng lẽ nên hận ?! Chẳng lẽ nên hành hạ để phát tiết oán hận trong lòng?


      Sau việc đó, để bảo vệ , ông công bố ra bên ngoài là trong vòng tháng kết hôn. Nhưng Dư Tuyết Lâm cùng tên phải minh tinh nổi tiếng bỏ trốn, chẳng biết đâu! Đối mặt với tình cảnh khó khăn, thể làm gì khác hơn là tới tìm !


      Gièm pha này là tay tạo thành, chẳng lẽ nên chịu trách nhiệm vì hành vi đó?


      Nếu như phải tìm người để kết hôn, tùy thời cũng có thể kết hôn! Chẳng qua, trong lòng cam lòng! hại thành như vậy, chẳng lẽ lại có thể vui vẻ cùng nam nhân mình mến kết hôn, sống cuộc sống hạnh phúc sao?


      Nếu như thể có hạnh phúc, dĩ nhiên cũng cho có hạnh phúc!


      Nếu như xuống địa ngục, vậy hãy để cho bọn họ cùng nhau xuống địa ngục trầm luân !

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 26


      Hôm nay là đại thọ Lâm lão gia 70 tuổi, trong biệt thự Lâm gia đông đúc, có nhiều nhân vật quan trọng, phú hào thương nhân, nhân vật nổi tiếng, các thiên kim tiểu thư, học giả, người của giới truyền thông, minh tinh…… là nhân vật nào cũng có mặt! Người người phú cũng quý, quần áo đầu tóc, trang sức quí giá, phi thường náo nhiệt!


      Nhất là Hạ Tử Tinh – dâu trưởng của Lâm gia lại càng là tiêu điểm của mọi người. Chỉ thấy mặc bộ lễ phục dạ hội thanh mảnh, thắt lưng công chúa di chuyển trong đám người, gương mặt tinh sảo, môi mềm đỏ mọng, mắt xếch có thần, vóc người gợi cảm, người có mùi thơm tự nhiên, khỏi làm cho mọi người chú ý.


      qua nơi nào là đám nam nhân nhìn chăm chú vào .


      Lâm Lập Phong nhìn vợ mình bước đến đâu là khiến cho mọi người xao động, nhìn đám nam nhân mê mẩn ngắm nhìn , đánh giá thân hình , nổi trận lôi đình, có vong động muốn giết hết bọn chúng!


      ” Tối nay em ăn mặc hở hang như vậy, muốn cho người nào nhìn?” Thanh đè thấp ở bên tai tức giận.


      Hạ Tử Tinh nhìn lại lễ phục dạ hội người mình, bất quá chỉ lộ ra chút ở vị trí bả vai, vậy cũng là ” hở hang” ? Đây là bộ lễ phục buổi tối bảo thủ nhất của rồi!


      ” Bộ lễ phục dạ hội này rất bảo thủ.” nhìn mấy vị thiên kim tiểu thư ở chung quanh, ai phải là hở ngực cũng là lộ lưng? cảm giác mình là đoan trang nhất rồi. còn muốn thế nào?


      ” Tôi quan tâm! Em đến phòng mẹ tìm áo khoác mặc vào! Tôi cho phép da thịt em lộ ra ngoài!” cực độ bá đạo.


      nhìn các khác xem có ai mặc áo khoác ? Mặc áo khoác trông rất khó coi a!” Hạ Tử Tinh ý bảo nhìn chung quanh.


      ” Cho dù họ mặc quần áo cũng liên quan đến tôi! Tôi muốn em ăn mặc nghiêm chỉnh chút. Tôi muốn những ánh mắt xoi mói đảo quanh người em!” Lâm Lập Phong hung thần ác sát.


      Hạ Tử Tinh liếc Lâm Lập Phong cái, nam nhân này vừa bá đạo vừa ích kỷ! bất đắc dĩ xoay người rời . lập tức bắt lấy cánh tay ” Em đâu vậy?”


      ” Tôi tìm mẹ mượn áo khoác a.” Hạ Tử Tinh vui nhìn chằm chằm cái.


      Thấy nghe lời như thế, tâm tình của lập tức tốt lên.


      “Mẹ ở phòng cạnh phòng khách.” hảo tâm cho biết.


      ” Tôi biết.”


      Hạ Tử Tinh tới phòng khách Lâm gia, nơi này đông người, có người nhà Lâm gia, còn có nhiều bằng hữu thân thích khác. Tất cả mọi người đều vây quanh lão phu nhân như muốn cái gì.


      “Lão phu nhân tốt.” Hạ Tử Tinh lễ phép chào hỏi.


      ” Tốt.. Con tìm vị trí ngồi .” Lão phu nhân rất hòa thuận.


      ” Dạ.” Hạ Tử Tinh tới bên cạnh mẹ chồng Bạch Lệ Như, thấp giọng: “Mẹ, con mượn mẹ chiếc áo khoác, con cảm giác có chút lạnh.”


      ” Nga.” Bạch Lệ Như gật đầu, cùng con dâu rời .


      Tới trong phòng, bà mở tủ treo quần áo với Hạ Tử Tinh: ” Con xem cái này có thích hợp ?”


      Hạ Tử Tinh thấy chiếc áo khoác trắng hồng như đồng bộ với lễ phục người mình, xem ra rất thích hợp.


      ” Cái này rất hợp, mẹ ạ.” Hạ Tử Tinh cung kính.


      ” Tốt lắm. Dù sao cũng còn nhiều thời gian. Chúng ta chuyện chút. Con vào Lâm gia lâu vậy, ta cũng chưa cùng con chuyện.” Bạch Lệ Như ý bảo con dâu ngồi vào ghế sa lon bên cạnh mình.


      Hạ Tử Tinh theo bà bà ý tứ ngồi vào bên, đôi mắt mỹ lệ mở to chuyên chú nhìn bà.


      ” Con cũng biết ta và mẹ cả con là bạn tốt. Vốn là chúng ta định để Lập Phong và Tử Phượng kết hôn, nghĩ tới con tự dưng xen vào. Ta cũng có cách nào khác, Lập Phong thích con, muốn kết hôn với con, ta cũng đành đón nhận.”


      Hạ Tử Tinh cúi đầu, tiếp tục nghe bà mẹ chồng . dĩ nhiên hiểu là mẹ chồng thích mình. Trong suy nghĩ của bà, người con dâu tốt nhất là chị hai chứ phải !


      ” Là con dâu Lâm gia, con phải ghi nhớ ba điều: thứ nhất chăm sóc chu đáo cho chồng, thứ hai phải giữ gìn thể diện Lâm gia, được làm ra chuyện tình vượt rào, thứ ba phải sinh con cho Lâm gia.”


      Hạ Tử Tinh nghe điều thứ ba, khuôn mặt trắng nõn khỏi đỏ lên.


      ” Lời của ta, con nghe chưa?” Bạch Lệ Như hỏi Hạ Tử Tinh.


      ” Con , thưa mẹ.” ôn nhu đáp lại.


      ” Vậy ta hỏi con, tại con có thai ?”


      Hạ Tử Tinh ngẩng đầu đón nhận ánh mắt sắc bén của bà mẹ chồng, cúi đầu, nhàng lắc đầu.


      được gả vào Lâm gia hai tháng, làm sao còn có tin tức?” Bạch Lệ Như rất bất mãn.


      Dường như có thai là lỗi của vậy! cúi đầu, dám nhìn thẳng. Chuyện như vậy, cảm thấy xấu hổ biết bao.


      ” Tôi cho biết, nếu như trong vòng năm cách nào mang thai phải rời khỏi Lâm gia! Tự mình suy nghĩ kỹ !” Bạch Lệ Như trước ý định.


      Hạ Tử Tinh lập tức ngẩng đầu lên, thể tin được hỏi: ” ạ?”


      ” Đó là đương nhiên! cách nào sanh con, chúng tôi còn cần làm gì?” Bạch Lệ Như vô cùng lãnh khốc.


      ” Vậy tốt quá!” Hạ Tử Tinh hưng phấn quá thốt ra.


      ” Cái gì?! cái gì?!” Bạch Lệ Như nhìn con dâu hỏi. Bà có nghe lầm ? Con dâu bà lại bảo quá tốt?


      Hạ Tử Tinh phát mình lỡ lời, vội vàng sửa lại: ” Con, con quá thảm.”


      ” Dĩ nhiên! Đến lúc bị vứt bỏ biết mùi vị thảm hại là thế nào. Cho nên, hãy tự giải quyết cho tốt! Nhanh chóng sinh cục cưng cho Lâm gia, tốt nhất là nam! Vậy sau này địa vị của con ở Lâm gia ai có thể lung lay.” Bạch Lệ Như hảo tâm nhắc nhở.


      ” Con hiểu.” Hạ Tử Tinh cúi đầu, lộ ra nụ cười sáng lạn.


      ” Con hiểu là tốt rồi. chơi .” Bạch Lệ Như với con dâu.


      ” Cám ơn mẹ.” Hạ Tử Tinh vui vẻ tràn ngập cõi lòng rời phòng Bạch Lệ Như. Nhất thời cảm thấy trong lòng mình có cảm giác trống trải. Loại cảm giác trống trải chôn sâu ở đáy lòng vẻ bị niềm vui quét sạch!


      Quá hoàn hảo! cao hứng! Chỉ cần trong vòng năm có thai, có thể quang minh chánh đại rời Lâm Lập Phong. là quá tốt!


      hưng phấn tới, ở chỗ rẽ, bỗng nhiên bị người ta lôi vào. giật mình định hô to miệng bị bưng kín.


      ” Đừng la lên! là Vĩ Hoành.”


      Hạ Tử Tinh sửng sốt chút, mở to mắt. Nơi này mờ mịt, nhìn hồi lâu mới nhận mặt của . Thấy , tâm tình mới bình thường lại. còn tưởng rằng là tên đăng đồ tử nào ở đây? To gan như vậy! Ở Lâm gia cũng dám gây chuyện!


      thấy bình tĩnh trở lại, mới buông tay che miệng ra.


      muốn làm gì? Vĩ Hoành.” Hạ Tử Tinh tỉnh táo nhìn . Nam nhân tuấn lãng này, từng là người sâu đậm nhất! Nhưng tại……


      ” Em có ổn ? Tử Tinh.” Mặt tràn đầy quan tâm hỏi .


      ” Tôi rất khỏe, cám ơn quan tâm.” Lúc trước, bị ép buộc cùng Lâm Lập Phong kết hôn, phụ bạc tình cảm của , đối với luôn có cảm giác áy náy! Nhưng ngờ, sau khi kết hôn hai ngày cùng “niềm vui mới” vui mừng xuất trước mặt , trong thâm tâm cảm giác áy náy biết mất còn!


      còn tưởng rằng thương tâm khổ sở chút? ngờ nhanh như vậy mang theo niềm vui mới khắp nơi rêu rao, có thể thấy được ở trong lòng là chút địa vị nào cũng có! Huống chi là lưu luyến? Tâm tình của với thoáng chốc bể nát!


      tiến tới gần , ánh mắt u buồn chăm chú nhìn : ” rất nhớ em, Tử Tinh. Em có biết ?”


      đừng láo. còn vui mừng bên giai nhân mới?” Hạ Tử Tinh mắt lạnh nhìn, hoàn toàn tin lời của .


      kia chỉ là bày trò trước mặt em mà thôi. thương ta. Cho tới bây giờ vẫn chỉ mình em!” Lý Vĩ Hoành vô cùng thống khổ: ” Chúng ta rất tốt, còn dự định kết hôn! Em lại bỗng nhiên cùng Lâm Lập Phong kết hôn, em sao có thể tiếp nhận này? Trong lòng đau khổ, em có thể hiểu được ?”


      Hạ Tử Tinh nghe, tâm khỏi khó chịu. Nổi thống khổ của cũng là vì ! Là phản bội tình của bọn họ, là thương tổn . Mặc dù có lựa chọn, nhưng thương tổn cách nào tránh được.


      ” Tôi lòng xin lỗi , mong tha thứ.” Hạ Tử Tinh tràn ngập đau lòng.


      muốn em xin lỗi. chỉ muốn em! Tử Tinh.” Lý Vĩ Hoành bỗng nhiên nhào về phía trước ôm lấy Hạ Tử Tinh.


      Hạ Tử Tinh thấy bỗng nhiên tới ôm liền giật mình, ở trong lòng ngực ngừng giãy dụa, ” Vĩ Hoành, buông ra! Buông!” Đây là Lâm gia, khắp nơi là người của Lâm gia, còn có những tân khách, người khác phát ra phải làm sao? việc này mà lên báo tuyệt đối gây gièm pha lớn!


      thể! bao giờ … buông em ra nữa! Chúng ta bỏ trốn được ? Chúng ta rời khỏi nơi này đến nơi có ai biết!” Lý Vĩ Hoành ôm chặt , cơ hồ muốn đem khảm vào trong cơ thể mình.


      ……” Đầu óc Hạ Tử Tinh lúc này lên khuôn mặt tức giận của Lâm Lập Phong. Nếu như thấy bọn họ ôm nhau ở chung chỗ, cách nào thanh minh ràng.


      Lý Vĩ Hoành bỗng nhiên bao phủ lấy , môi của hôn lên đôi môi của , Hạ Tử Tinh thoáng chốc mở to mắt, sợ ngây người!


      Khi còn chưa kịp có phản ứng gì, cảm thấy có luồng ngoại lực cường đại nhất thời tách bọn họ ra, Lý Vĩ Hoành bị ném qua bên. Hạ Tử Tinh thở hổn hển, kinh ngạc nhìn Lâm Lập Phong đứng trước mặt bọn họ, tay nắm chặt, tức giận nhìn Lý Vĩ Hoành.

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 27



      Tâm tình Hạ Tử Tinh thoáng chốc như tiến vào biển rộng lạnh lẽo khôn cùng! Lâm Lập Phong thấy màn bọn họ ôm hôn nhau……


      Lý Vĩ Hoành khẽ vuốt cằm cho đỡ đau, mặt tràn đầy lửa giận cùng Lâm Lập Phong nhìn nhau.


      ” Mày muốn sống?! Ngay cả người của Lâm Lập Phong tao cũng dám đùa giỡn?!” Lâm Lập Phong quả thực tức sùi bọt mép! Hận thể đem Lý Vĩ Hoành giết chết! Định cưỡng hiếp thê tử của ? chán sống!


      ” Lâm Lập Phong, sai rồi! Là cướp người của tôi! phải tôi đùa giỡn người của !” Lý Vĩ Hoành vẫn sợ chết .


      ” Mày ——!” Lâm Lập Phong giận đến mở to mắt.


      ” Tôi có sai ? Tử Tinh vốn dĩ là người của tôi! Nếu phải chen chân, cướp ấy ấy là vợ của Lý Vĩ Hoành tôi rồi. mới chính là loại ghê tởm! Đoạt người của người khác mà còn dám ở đây lớn tiếng tố cáo trước.” Lý Vĩ Hoành nắm chặt quả đấm sợ hãi cùng Lâm Lập Phong trừng mắt nhìn nhau.


      Hai bên xem ra hết sức căng thẳng! Hạ Tử Tinh lo lắng nhìn bọn họ, trong lúc nhất thời biết nên làm thế nào mới tốt? Ngay lúc đó, Dương Vũ đột nhiên xuất , thấy hai người bọn họ hết sức căng thẳng, lập tức kéo Lâm Lập Phong ra.


      ” Lập Phong, cần phải tỉnh táo! Hôm nay là gia gia chúc thọ, người của mọi tầng lớp cũng đến đông đủ. Hai người có ân oán gì để sau giải quyết. nên ở chỗ này làm nên chuyện mất mặt!” Dương Vũ vội vàng trấn an Lâm Lập Phong. Thấy bọn họ hai nam nữ, cần nghĩ cũng biết là xung đột gì. là tình địch đối mặt hết sức nóng mắt a!


      Nghe Dương Vũ vậy, tâm tình Lâm Lập Phong mới hòa hoãn chút ít. chỉ tay vào Lý Vĩ Hoành kiên định vô cùng: ” Lý Vĩ Hoành, chuyện tối nay, tao nhất định làm cho mày phải trá giá đắt !”


      ” Được! Tôi chờ tới !” Lý Vĩ Hoành xấc láo, phủi bụi người, xoay người rời .


      Nhìn Lý Vĩ Hoành rời , Lâm Lập Phong lúc này mới hất tay Dương Vũ, từng bước từng bước tiến tới gần Hạ Tử Tinh.


      Hạ Tử Tinh nhìn Lâm Lập Phong từng bước từng bước tới gần mình, bị làm cho sợ đến từng bước từng bước về phía sau. ánh mắt của giờ đây rất kinh khủng!


      ” Lập Phong……” Dương Vũ nhìn bộ dáng phẫn nộ của Lâm Lập Phong có chút lo lắng. cùng Lâm Lập Phong quen biết lâu như vậy, bộ dáng phẫn nộ này lúc trước chỉ thấy qua lần, chính là lần Lâm Lập Phong phát Dư Tuyết Lâm phản bội , bây giờ là lần thứ hai!


      cút !” Lâm Lập Phong lớn tiếng quát Dương Vũ.


      Dương Vũ bất đắc dĩ lắc đầu, quăng cho Hạ Tử Tinh cái nhìn ngụ ý “tự cầu nhiều phúc”, rồi rời .


      Hạ Tử Tinh nhìn Lâm Lập Phong dần dần tới gần mình, bị làm cho sợ chân có chút nhũn ra. Lòng mãnh liệt nhảy lên, hai tay ướt đẫm mồ hôi.


      nghe tôi giải thích……”


      ” Câm miệng!” Lâm Lập Phong hét lớn tiếng, khuôn mặt tiến tới gần gương mặt của . nghiêng mặt qua bên, dám nhìn thẳng .


      Tay của nắm chặt gương mặt , khiến cho cùng đối mặt. Hạ Tử Tinh bị làm cho sợ đến ngay cả thở mạnh cũng dám. hoảng sợ nhìn , biết như thế nào đối phó với ?


      Bỗng nhiên, cúi đầu, thô lỗ che lại miệng của . Đầu lưỡi kịch liệt ở trong miệng quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương của . Đôi môi của mút đôi môi mềm của , có bất kỳ tình cảm nào, chỉ có thô bạo chiếm giữ.


      nhắm mắt lại tùy xâm chiếm mình. hồi lâu sau, giày xéo môi của , đầu lưỡi của môi ngừng hôn liếm, giống như muốn rửa sạch dơ bẩn đó.


      Sau khi môi bị giày xéo đến mức vừa hồng vừa sưng, mới từ từ buông ra. mở mắt, ngay lập tức đập vào mắt là tròng mắt đen thẫm của .


      ” Tôi cứu em trai , đây chính là báo đáp của đối với tôi? Hạ Tử Tinh!” Lâm Lập Phong khàn giọng hỏi, thanh trầm thấp có chút đau đớn.


      ! phải! hãy nghe tôi giải thích!” Hạ Tử Tinh vội vàng.


      !” trừng mắt nhìn .


      ” Đó là ngoài ý muốn. Tôi biết Vĩ Hoành có thể như vậy.” cúi thấp đầu.


      ” Ngoài ý muốn?” Lâm Lập Phong khóe miệng lộ ra vẻ khinh bỉ, cười lạnh, ” vẫn lấy câu người ta hay dùng ‘ngoài ý muốn’ để chối tội?”


      ” Tôi có! Chúng tôi phải như nghĩ. Xin hãy tin tôi!” Hạ Tử Tinh chân thành nhìn .


      ” Tôi có nên tin tưởng ?” Tròng mắt sắc bén của chiếu thẳng vào .


      Hạ Tử Tinh sợ hãi gật đầu.


      ” Tôi cho biết! Nếu như lần sau tôi còn nhìn thấy cùng Lý Vĩ Hoành cùng nhau, tôi tuyệt đối bỏ qua cho các người! chỉ có trả giá đâu! hẳn là hiểu khiến cho cơn giận của tôi bùng phát, chắc chắn là chịu nổi !” Thanh Lâm Lập Phong dường như từ địa ngục vọng tới tai trái của .


      Hạ Tử Tinh hiểu nếu như lần nữa phát cùng Vĩ Hoành lui tới, tuyệt đối trả thù người nhà của chứ chỉ mình .


      Tâm tình Vĩ Hoành, có thể hiểu, nhưng là người của Lâm Lập Phong. Bọn họ bao giờ có thể nữa. Tiếp tục dây dưa chỉ làm mọi người thống khổ hơn mà thôi.


      Huống chi Lâm Lập Phong cừu hận rất sâu, nếu như bọn họ có liên hệ, sợ rằng trả thù liên tiếp theo nhau mà đến. Đến lúc đó bọn họ đều thể gánh chịu nổi hậu quả.


      Cùng Vĩ Hoành giữ khoảng cách, đây chỉ sợ là biện pháp tốt nhất đối với mọi người.


      —————————————————————————————————-


      Sau khi đại thọ Lâm lão gia kết thúc, Lâm Lập Phong và Hạ Tử Tinh cùng nhau trở lại căn nhà lớn của mình. Tối nay từ đầu đến cuổi buổi tiệc, Lâm Lập Phong cũng liếc nhìn lần nào nữa, biết trong lòng nhất định rất tức giận.


      Bất kỳ người đàn ông nào thấy vợ mình cùng nam nhân khác ôm hôn, trong lòng nhất định cũng rất tốt! Huống chi Lâm Lập Phong là người có ham muốn độc chiếm mãnh liệt. Loại vũ nhục này, làm sao có thể chấp nhận?


      Vì vậy, Hạ Tử Tinh tiếng nào, yên lặng theo lên lầu hai. Thấy vào phòng ngủ, xoay người muốn vào phòng khách của mình, bởi vì trong khoảng thời gian này, bọn họ đều là chia phòng mà ngủ .


      ” Em đâu vậy?” Thanh của lạnh băng vang lên ở sau lưng , làm cả người nổi da gà.


      xoay người lại tới ngoài phòng ngủ, khó hiểu nhìn . biết muốn thế nào?


      vào!” Trong mắt lạnh băng .


      Hạ Tử Tinh nhìn giường, gương mặt khỏi đỏ lên. chẳng lẽ tối nay còn muốn cái kia……


      ” Tôi muốn tắm! Em tới giúp tôi chà lưng!” có phản ứng gì liếc cái.


      ra là như vậy…… Hạ Tử Tinh nhìn lễ phục dạ hội người chút, cảm thấy rất tiện.


      ” Như nào? Em quên hiệp nghị của chúng ta? gì nghe nấy. nhớ sao?” Lâm Lập Phong thấy bộ dạng nhúc nhích liền cho là muốn.


      ” Tôi đổi bộ quần áo khác. Bộ lễ phục này tiện.” Hạ Tử Tinh xoay người ra ngoài, nhưng tay kéo trở lại làm thoáng cái đụng vào lồng ngực của .


      ” Vậy đừng mặc.” Tay đặt sau lưng , ” xoạt” tiếng, khóa kéo lễ phục dạ hội bị kéo ra.


      ” Đừng!” vội vàng kéo bộ lễ phục lên, trốn qua bên đem khóa kéo lại lần nữa.


      ” Thân thể em có chỗ nào tôi chưa xem qua? Chưa sờ qua? Em còn sợ cái gì?” tiến tới gần , lãnh khốc: ” Hay em muốn vì Lý Vĩ Hoành bảo vệ thân thể mình?”


      Hạ Tử Tinh liều mạng lắc đầu, từng bước từng bước lui về phía sau.


      dồn đến chân tường. Biết còn đường thoát, mở to mắt hoảng sợ nhìn . Bộ dáng vô tình lạnh lùng của lúc này khiếp sợ.


      Thân thể dán chặt lấy thân thể , đem áp đảo ở vách tường. Mặt gần sát mặt , ngó chừng đôi môi , cảm thấy màu đỏ tươi đó đặc biệt chói mắt, có hay vì Lý Vĩ Hoành từng thưởng thức qua?


      Nghĩ đến đây, cảm giác trong cơ thể mình có ngọn lửa vô danh thiêu đốt. đáng giận! là người của , còn cùng tình nhân cũ vấn vương tơ tưởng, quả thực ghê tởm tới cực điểm!


      tức giận cắn nuốt môi , thô bạo giày xéo. Đây là bờ môi thuộc về ! Ai cũng đừng hòng chạm vào.


      bá đạo xâm lấn miệng , lửa nóng cùng lời lẽ tương giao, bừa bãi đoạt lấy miệng của , cho phản kháng.


      Hạ Tử Tinh bị áp chặt lên tường, cách nào kháng cự tùy ý bừa bãi xâm chiếm, đầu óc trống rỗng, chỉ cảm thấy toàn thân máu đều sôi trào, thân thể ngừng nóng lên.


      Nụ hôn của dễ dàng khơi lên nhiệt tình người , mềm nhẵn hai cánh tay tự chủ đặt lên cổ , cùng ở chung chỗ.


      từ bị động chuyển làm chủ động, cùng cùng nhau chìm đắm trong nụ hôn này. ngây ngô đáp lại, kích thích trong cơ thể tích chứa nhu tình, nụ hôn của bắt đầu trở nên ôn nhu mà triền miên.


      Nụ hôn của chảy xuống đến chiếc cổ cao, trắng nõn, tinh tế thưởng thức hương thơm nơi đó, tay đặt sau lưng nhàng kéo bộ lễ phục dạ hội ra, vuốt ve tấm lưng bóng loáng của .


      ôn nhu vuốt ve khiến cho thân thể trận run rẩy, khỏi phát những tiếng thở dài rên rỉ.


      Bộ lễ phục dạ hội của chẳng biết từ lúc nào rơi xuống mặt đất, mỹ lệ hoàn toàn lên trước mắt , mắt của chợt trở nên ngăm đen mà thâm trầm, sau đó đem áp đảo mặt giường lớn.


      Mái tóc dài rơi tới giường, giống như tiên tử giáng phàm, xinh đẹp vô cùng, rất cảm động.


      mê say lại lần nữa bắt đôi môi thơm đỏ bừng mềm mại làm tù binh, cách nào khống chế mà đem đoạt lấy, ở trong thân thể buông thả mình vào kích tình mạnh mẽ……

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      chap 28

      Lý Vĩ Hoành cầm trong tay bản đồ án thiết kế tức tối ném ra khỏi phòng làm việc. biết đây là trả thù của Lâm Lập Phong, nhưng nghĩ tới, năng lực của có thể lớn như vậy.


      Trong vòng ngày, Lâm Lập Phong làm 3 xí nghiệp cùng công ty của hủy hợp tác đồ án thiết kế, làm con số tổn thất của lên tới trăm ngàn.


      sớm biết Lâm Lập Phong lợi hại, cũng biết Lâm thị gia tộc có đặc quyền khổng lồ, nhưng nghĩ tới Lâm Lập Phong có bản lãnh để cho những xí nghiệp hợp tác cùng công ty hủy bỏ hợp tác thiết kế đồ án.


      Đây quả thực là khinh người quá đáng.


      Lâm Lập Phong cướp Hạ Tử Tinh, người trước kia mến, tại còn trực tiếp gây khó dễ đối với . Bắt khuất phục Lâm Lập Phong? Thà chết còn dễ chịu hơn.


      Lâm Lập Phong càng độc ác đối với , càng cam lòng! Tại sao Lâm Lập Phong muốn gió có gió, muốn mưa có mưa? Còn chỉ có thể ở chỗ này mặc Lâm Lập Phong thao túng?


      Lý Vĩ Hoành trong lòng đối với Lâm Lập Phong căm hận ngừng dâng lên……


      Lâm Lập Phong để cho sống yên ổn, cũng khiến Lâm lập Phong sống dở chết dở. Cứ chờ xem! Lâm Lập Phong.


      Trong gian phòng trang hoàng thanh nhã, Hạ Tử Tinh và La Y dùng bữa trưa. Hôm nay khí trời rất tốt, Hạ Tử Tinh khỏi nhìn ánh mặt trời rực rỡ phía ngoài đến ngẩn người. Sắc trời hôm nay đẹp như vậy, giống như lâu cũng chưa từng thấy qua.


      ” Tử Tinh, Tử Tinh ——” La Y gọi Hạ Tử Tinh ngẩn người.


      ” Nga?” Hạ Tử Tinh lập tức hồi phục, xoay đầu nhìn La Y, “Chuyện gì?”


      ” Bên ngoài có cái gì đẹp mắt sao? Có dễ nhìn ?” La Y nhìn chút phía ngoài đường phố, bóng người cũng có a.


      Hạ Tử Tinh khóe miệng xinh đẹp nhấc lên vẻ nhu hòa, cười, “Cậu mỗi ngày đều là máy bay khoang hạng nhất, những thứ dễ nhìn lẽ còn thiếu?”


      Thân là nữ tiếp viên hàng , công việc của La Y là ở khoang hạng nhất, mỗi ngày trước mắt tụi con nhà giàu tới lui, cơ hội để thấy những thứ dễ nhìn ít.


      ” Cậu phải hiểu được, phải ai đại gia cũng đều ưu tú như chồng cậu. Vóc người hoàn mỹ, lại có khả năng. Tôi chứng kiến nhiều đại gia, ví dụ điển hình như Hoa gia là con đại trùng. chút khả năng cũng có!”


      ?”


      đâu xa , em họ của chồng cậu – Lâm Lập Nguyên chính là ví dụ tốt nhất. khuôn mặt mê hoặc chúng sinh, nhưng còn đáng giá đồng! cùng Lâm Lập Phong xuất thân từ cùng dòng họ, làm sao có thể kém xa như vậy?” La Y khỏi than thở, trong lòng rất hâm mộ bạn mình. Hạ Tử Tinh vận khí tốt. Những nam nhân có giá tri nhất đều bị ấy độc chiếm a!


      Hạ Tử Tinh bất đắc dĩ cười tiếng, ” Lâm Lập Phong, ta ưu tú như vậy sao?”


      Nhìn bộ dạng hâm mộ của bạn tốt, cảm thấy buồn cười. Nếu như La Y biết cùng Lâm Lập Phong bởi vì chuyện gì mà kết hôn , biết có vẻ mặt như thế nào ?


      ấy dĩ nhiên ưu tú. Cậu đừng nên có phúc mà biết hưởng đấy.”


      Hạ Tử Tinh cười mà như cười: ” Trong lòng tôi khổ, cậu hiểu.”


      La Y mở to mắt, ” Cậu phải là còn lưu luyến Lý Vĩ Hoành chứ?”


      La Y bỗng nhiên chuyển đến vấn đề kia làm cho Hạ Tử Tinh sửng sốt hồi lâu. còn lưu luyến Vĩ Hoành sao? nhắm hai mắt lại, kể từ thời khắc quyết định gả cho Lâm Lập Phong, phản bội tình của bọn họ, hiểu mình cùng Vĩ Hoành thể có tương lai nữa. Tận đáy lòng, vô cùng khổ sở.


      Trong lòng hơn ai hết, dù có cùng Lâm Lập Phong quan hệ như thế nào, đủ tư cách nghĩ đến Vĩ Hoành, càng tư cách thương .


      Tối hôm qua, biết Vĩ Hoành vẫn còn , suy nghĩ đến , cảm thấy vô cùng kinh ngạc. dù sao cũng là phản bội trước, thế mà đỗi với vẫn là nhớ mãi quên? thực thể tin nổi!


      Nếu như chuyện Vĩ Hoành …… liệu có còn thương ? đối với còn có cảm giác gì ?


      Mặc dù bọn họ chia tay gần hai tháng, nhưng cảm giác bọn họ giống như chia tay lâu, rất lâu rồi! Lâu đến nỗi, quên khi bọn họ ở chung chỗ cảm giác như thế nào……


      ? Có lẽ sớm biến mất còn dấu vết….


      Trong đầu óc của tại vô luận lúc nào cũng là hình bóng Lâm Lập Phong…… Điều đó cách nào phủ nhận, kể từ sau đêm đó bọn họ phát sinh quan hệ, đối với cũng dần dần phát sinh thay đổi.


      phải là , nhưng cũng phải là hận, cảm giác của đối với rất mông lung, mông lung đến nỗi chính cũng biết đó là cảm giác gì……


      Bỗng nhiên, điện thoại Hạ Tử Tinh vang lên, cúi đầu nhìn, là Lý Vĩ Hoành, còn muốn thế nào? Vì sao cứ phải tới nhiễu loạn cuộc sống của đây?


      bất đắc dĩ cười khổ.


      ” Điện thoại vẫn còn kêu, sao cậu bắt máy?” La Y nhắc nhở Hạ Tử Tinh.


      ” Tôi muốn nhận.” Hạ Tử Tinh lặng lẽ .


      ” Là ai?” La Y cầm lấy điện thoại di động nhìn, ra là Lý Vĩ Hoành.” Cậu vì sao tiếp điện thoại của ấy?”


      Hạ Tử Tinh lắc đầu, ” tôi muốn cùng ấy liên lạc.”


      ” Tại sao?”


      Hạ Tử Tinh đem chuyện tối hôm qua xảy ra cho La Y. La Y nghe quả thực khó tin!


      ” Lâm Lập Phong thế nhưng có cho cậu cái tát? có đạo đức a!” La Y thốt ra.


      Hạ Tử Tinh nhàm chán liếc nàng, ” Cậu cho rằng ai cũng bạo lực như vậy? Tôi là bị bắt buộc !”


      ” Hừ! Ai có thể biết cậu có phải hay bị bắt buộc? Dù sao Lý Vĩ Hoành cũng là bạn trai trước của cậu a. chừng, các ngươi là tình cũ rủ cũng đến!”


      Tình cũ rủ cũng đến? Có thể ? phát lòng của chết! Kể từ sau khi gả cho Lâm Lập Phong, chính là cái xác hồn.


      ” Hai người có phải hay là tình cũ rủ cũng đến?” La Y nghiêm túc ngó chừng .


      .” Hạ Tử Tinh đáp rất kiên quyết.


      ?”


      Hạ Tử Tinh gật đầu, “. Tôi đối với ta còn cảm giác gì. Lúc trước, tôi còn biết, nhưng tối hôm qua nụ hôn kia, cho tôi biết, tôi đối với ta là hoàn toàn chấm hết. hề còn chút tình cảm gì!”


      ta hôn cậu, cậu chút cảm giác?” La Y sửng sốt.


      ” Phải. Lúc ấy, trong đầu tôi chỉ lên khuôn mặt thịnh nộ của Lâm Lập Phong. Tôi tự với mình muốn đẩy ta ra. Bởi vì tôi sợ Lâm Lập Phong nhìn thấy. Nhưng khi tôi còn chưa kịp đẩy Vĩ Hoành ra, Lâm Lập Phong nhìn thấy toàn bộ.”


      ” Nga, giống như phim a!” La Y che miệng cười.


      Hạ Tử Tinh liếc nàng cái, ” Cậu còn cười? Lúc ấy tôi thực rất sợ hãi.”


      La Y nhìn điện thoại Hạ Tử Tinh vẫn còn kêu, hỏi: ” Cậu có ý định cùng ta ràng? Tránh cho ta lại dây dưa.”


      nên. Tôi muốn cùng có cái gì liên lạc nữa. Lãnh khốc cũng tốt, vô tình cũng tốt, tôi cảm thấy như vậy tốt cho tất cả mọi người.” Hạ Tử Tinh nhìn về phía ngoài cửa sổ, muốn phức tạp thêm nữa.


      Lâm Lập Phong trả thù rất mãnh liệt, nếu để ta phát bọn họ gặp nhau, lo lắng hậu quả kia là cách nào thừa nhận ! ta như thế nào đối đãi , ngần ngại. Chỉ sợ, ta ngay cả người thân của cũng bỏ qua……


      Lâm Lập tập đoàn, trong phòng làm việc của tổng tài , Lâm Lập Phong bề bộn đầu đồ án thiết kế. bàn, tiếng chuông điện thoại reo vang. nhìn cái, là Dương Vũ.


      ấn nút, trong phòng làm việc lập tức vang lên giọng Dương Vũ, ” Hai người tối hôm qua sao? vợ cậu có khỏe ?”


      ” Như thế nào? Quan tâm ấy sao? Cậu coi trọng ấy chứ?” Lâm Lập Phong lạnh lùng.


      ” Xuống địa ngục ! Vợ bằng hữu thể đụng đến! Đạo lý này tôi còn hiểu!”


      ra là Dương thiếu gia **** chúng ta cũng hiểu đạo lý này a?” Lâm Lập Phong khỏi lộ ra nụ cười.


      ” Tôi chỉ là lo lắng cho cậu mà thôi. Tôi muốn câụ bởi vì vọng động làm ra chuyện cách nào sửa chữa nổi.” Dương Vũ thành .


      ” Tôi có thể đem ấy như thế nào? bóp chết ấy sao?” Lâm Lập Phong lãnh khốc.


      ” Hừ! Tôi làm sao biết Lâm thiếu gia khi tức giận làm ra cái gì? giết người hay là chuyện gì nữa!” Dương Vũ xem thường.


      ” Cám ơn cất nhắc! Tôi còn muốn tự hủy tương lai! giết người phải phải ngồi tù ư?” Lâm Lập Phong lộ ra vẻ rất tỉnh táo.


      ” Cậu biết là tốt rồi.” Dương Vũ yên tâm.


      ” Tốt lắm. có chuyện gì tôi còn phải làm việc. Treo máy.” Lâm Lập Phong giọng rất lãnh đạm.


      ” Cũng 6 giờ. Hẳn là tan việc rồi. Công việc điên cuồng!” Dương Vũ nhắc nhở .


      ” Tôi còn có chút chuyện.”


      ” Cậu tại là người có vợ rồi, hẳn là nên về nhà sớm chút. Đưa ấy ăn cơm, tản bộ, dạo phố chút, hay mua chút lễ vật cho ấy. Đối với ấy khá hơn chút, nhất định có chuyện vượt tường nha!” Dương Vũ hảo tâm nhắc nhở, là người tốt làm đến cùng mà.


      Lâm Lập Phong xem thường hừ lạnh: ” nghĩ tới cậu như vậy hiểu được đạo lý vợ chồng, vậy làm sao cậu còn chưa kết hôn đây?”


      ” Tôi cũng vậy, rất muốn tìm ra người có thể khiến tôi khốn đốn, chỉ là vẫn có gặp phải cao thủ như thế! có biện pháp a!” Dương Vũ vô hạn tự đại.


      ” Cậu cũng rất nhanh gặp phải đối thủ thôi. Đừng vội.” Lâm Lập Phong quả thực muốn xem thường, cái tên này cũng quá mức tự cao tự đại ! Làm sao còn người nào đến thu thập cơ chứ? thực đúng là mong đợi nhìn thấy bộ dáng thống khổ vì tình của Dương Vũ.


      6 giờ. mau tan việc về nhà theo lão bà . Đưa ấy ra ngoài ăn cơm tối, tìm quán ăn lãng mạn. Mang theo bó hoa, phần lễ vật, ấy nhất định rất hưng phấn…”


      Dương Vũ lời còn chưa xong, Lâm Lập Phong tắt ngay điện thoại di động. mới phát ra Dương Vũ là kẻ giống hệt bà tám nga, chuyên xen vào chuyện đương của người khác.


      nhìn đồng hồ, 6 giờ, cũng đến lúc tan việc rồi. nhớ tới lời của Dương Vũ, “chỉ cần cậu đối với ấy tốt, có chuyện vượt tường……”


      suy nghĩ chút, cùng Hạ Tử Tinh kết hôn hai tháng, hình như ngay cả lần ra ngoài ăn cơm cũng có, chứ đừng gì đến việc tặng hoa, tặng quà….


      Dương Vũ rất đúng , đối với ấy khá hơn chút, ấy nhất định có ý định vượt tường.


      Tay của bấm số điện thoại của Hạ Tử Tinh . Hạ Tử Tinh nhìn điện thoại di động lên số điện thoại của Lâm Lập Phong, có chút kinh ngạc. ta tìm , biết hôm nay có chuyện gì?


      ” Chuyện gì?”


      ” Em ở đâu?” hỏi thăm .


      “Ở nhà.” thành trả lời.


      ” Mau thay bộ quần áo khác, chúng ta ra ngoài ăn cơm.” Lời của Lâm Lập Phong mang theo chút mệnh lệnh.


      ” Với ai?” tò mò hỏi.


      ” Tôi ?” Lâm Lập Phong cảm thấy lời của chút tình cảm cũng có.


      ” Nga. hai người chúng ta a?” Hạ Tử Tinh lúc này lại càng kỳ quái. ta hôm nay làm sao vậy? Sao có thể tốt đến mức mời ăn cơm.


      Đây cũng là lần đầu tiên bọn họ hẹn hò nga! ta muốn dẫn nơi nào ăn cơm tối đây? thực có chút ít mong đợi!


      ” Đúng vậy. 20 phút sau, tôi ở cửa chờ em.” Lâm Lập Phong xong lập tức tắt điện thoại.


      Hạ Tử Tinh ngẩn người, có chút cảm thấy như nằm mơ, lẽ là ảo giác a?

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 29:




      ” Thiếu phu nhân, có chuyện gì vậy?” Ngọc tẩu nhìn thấy Hạ Tử Tinh thoáng chốc ngây người, cất tiếng hỏi han.



      Hạ Tử Tinh nhìn Ngọc tẩu khẽ đáp ” Lập Phong tối nay mang tôi ra ngoài ăn cơm.”



      ? Vậy tốt quá. Hai người mới cưới nên tranh thủ ra ngoài nhiều chút.” Ngọc tẩu khó khăn lộ ra nụ cười.



      Hạ Tử Tinh gật đầu. Lúc đầu khi mới đến, Ngọc tẩu luôn tìm mọi cách bắt bẻ, tại ở chung được thời gian, thái độ của bà đối với ràng khác trước nhiều. phát Ngọc tẩu mặc dù nhiều lắm, vẻ mặt cũng rất cứng nhắc, nhưng thực người rất mạnh mẽ.



      20 phút sau, Hạ Tử Tinh ngồi trong xe của Lâm Lập Phong. len lén đánh giá ta. Chỉ thấy ta vẻ mặt lãnh đạm ngồi đó. hiểu nổi tại sao hôm nay ta lại đột ngột muốn dẫn ăn cơm? Hơn nữa chỉ có hai người? ta rốt cuộc tính cái gì? rất nghi ngờ.



      ” Em nhìn đủ chưa?” Lâm Lập Phong liếc cái.



      Hạ Tử Tinh lập tức thu hồi ánh mắt của mình, chuyển hướng ra ngoài cửa sổ: ” nga, phía ngoài ánh đèn rất đẹp a!”



      ” Em có bệnh sao? Phía ngoài đâu có ánh đèn? Trời còn chưa có tối!” Lâm Lập phong nhìn với ánh mắt dành cho kẻ ngốc.



      Hạ Tử Tinh hừ lạnh tiếng, hề để ý tới ta nữa. Miệng lưỡi ta đúng là cay độc nhất đời mà! Bất kỳ lúc nào cũng thể ra nửa điểm dễ nghe.



      Rất nhanh, Lâm lập Phong mang Hạ Tử Tinh tới tòa nhà cao nhất, cũng là hiệu ăn cao cấp nhất ở lưng chừng núi. dẫn tới vị trí gần cửa sổ ngồi xuống. Hạ Tử Tinh theo cửa sổ thủy tinh lớn nhìn xuống phía dưới, ngay lập tức toàn bộ cảnh đêm lập tức thu hết vào mắt.



      xinh đẹp a! Trong lòng khỏi thở dài. Gian phòng ăn này tiêu phí cực cao, hơn nữa còn là dành cho hội viên, ai giàu có là thể trở thành hội viên . Lấy tư cách Hạ gia, hẳn cách nào trở thành hội viên . Lúc trước, làm người mẫu, mấy tên đệ tử nhà giàu muốn mời tới nơi này, đều nhất nhất cự tuyệt. Bởi vì khi đó, có Vĩ Hoành là bạn trai. Cho nên hôm nay là lần đầu tiên tới đây.



      ra là ở chỗ này nhìn xuống toàn bộ cảnh sắc là như thế, xinh đẹp động lòng người. khiến mở rộng tầm mắt.



      ” Em ăn gì?” Lâm Lập Phong hỏi .



      Hạ Tử Tinh rất tình nguyện đem ánh mắt từ ngoài cửa sổ thu hồi lại, cầm lấy menu mặt bàn.



      ” Ở đây thịt bò tuyết hoa rất tốt, em có thể thử lần.” Lâm Lập Phong ngó chừng menu, ngẩng đầu lên với



      ” Vậy sao?” Hạ Tử Tinh nhìn phục vụ, “Cho tôi phần thịt bò tuyết hoa.”



      ” Chị dùng rượu đỏ hay đồ uống ạ?” phục vụ lễ phép hỏi.



      ” Rượu đỏ.” đột nhiên nghĩ uống chén.



      ” Vâng.”



      ” Đem bình rượu đỏ năm 1987 đến đây.” Lâm Lập Phong nhìn phục vụ .



      ” Vâng, Lâm tiên sinh.”



      thường tới đây?” Hạ Tử Tinh hỏi Lâm Lập Phong.



      ” Ừ. Khi nào tôi vui thường đến đây cho yên tĩnh chút.”. Nơi này phải là của riêng mình , ngay cả Dư Tuyết Lâm – người từng nhất cũng chưa có được đưa tới, vì vậy mới nghĩ đem đến đây chút. Từ khi chia tay Dư Tuyết Lâm, những nơi từng cùng ta đến qua muốn đến nữa, chỉ sợ lại thấy cảnh sinh tình.



      Hạ Tử Tinh cười cười, ” vậy nơi này phải là bí mật của sao?”



      ” Đúng vậy. Em hẳn là nên cảm thấy vinh quang. Ngay cả nơi bí mật của tôi em cũng có thể đến rồi.” Lâm Lập Phong vừa vừa cười.



      ” Thế tôi phải cảm ơn coi trọng rồi.” Đấu võ mồm ư? Hạ Tử Tinh tuyệt đối yếu thế.



      có ai khen em khéo miệng chưa?” Lâm Lập phong bỗng nhiên nhìn chằm chằm .



      ” Vậy có ai từng độc miệng chưa?” sợ hãi hỏi ngược lại ta.



      Nghe Hạ Tử Tinh hỏi ngược lại như thế, Lâm Lập phong những giận mà còn cười: ” Xem ra chúng ta ăn ý ! ai nhường ai!”



      Hạ Tử Tinh cười nhạt. Đó là ! Bọn họ lúc nào cũng chịu nhận thua đối phương cho nên mới thường xuyên xảy ra đối chọi gay gắt.



      ” Ăn xong tôi dẫn em đến nơi đảm bảo em thích.” Lâm Lập phong ra vẻ thần bí.



      ” Được.” Hạ Tử Tinh đáp lại.



      ” Chúng ta cạn chén.” Lâm Lập phong cầm lấy chén rượu nhìn Hạ Tử Tinh.



      Hạ Tử Tinh cũng cầm lấy chén rượu cùng chạm cốc, sau đó bọn họ cũng hơi cạn sạch.



      ” Em nếm thử chút thịt bò tuyết hoa xem, mùi vị rất ngon!” Lâm Lập phong chỉ chỉ thịt bò tuyết hoa trước mặt Hạ Tử Tinh.



      Hạ Tử Tinh thử miếng, thơm quá nga!



      ” Ừ, mùi vị rất ngon!” Hạ Tử Tinh tán thưởng , ” có thường ăn cái này ?”



      ” Thỉnh thoảng.” Lâm Lập phong cười tiếng.



      cũng thử chút .” hạ tử tinh đem miếng thịt bò đưa tới bên miệng ta.



      ” Hắc hắc! đúng là thân mật a!” bỗng nhiên bên cạnh truyền đến tiếng cười trêu trọc. Bọn họ ngẩng đầu nhìn lên, Dương Vũ biết từ lúc nào đứng ngay bên canh bọn họ, hơn nữa còn ôm mỹ nhân.



      là đúng dịp a. Dương Vũ.” Hạ Tử Tinh hướng Dương Vũ cười tiếng, nhìn bên cạnh ta cái. này trông rất thanh tú, thuần khiết, giống loại người mỹ lệ lắm.



      lúc trước xem báo, người cùng Dương Vũ ở chung chỗ hầu hết là người vóc dáng lên hình chữ S, gợi cảm diễm lệ vô cùng. biết từ lúc nào, ta lại thay đổi khẩu vị rồi?



      ” Xế chiều hôm nay tôi cùng kẻ nào đó chuyện, khuyên mang vợ ra ngoài ăn cơm, nhiều lãng mạn chút, làm gia tăng tình cảm hai người. Kẻ nào đó còn giễu cợt tôi dư thừa, nhiều chuyện! tại quay người lại, thế nhưng lại cùng vợ ra ăn cơm lãng mạn. Thế giới này cũng quá nhiều điểm quái dị !” Dương Vũ mang theo ánh mắt trêu cợt thẳng tắp nhắm vào mặt Lâm Lập Phong .



      Hạ Tử Tinh nghe Dương Vũ vậy, hiển nhiên ánh mắt cũng rơi vào người Lâm Lập Phong. rốt cục cũng hiểu tại sao hôm nay Lâm Lập Phong lại hẹn ra ngoài ăn cơm. ra là Dương Vũ đề nghị.



      Gia tăng tình cảm? Lãng mạn? Cách làm này của ta, có thể cho là, do ta để ý ? Hạ Tử Tinh ngẫm nghĩ, cũng quá đa tình rồi! ta làm sao có thể nha? hận là may lắm rồi.



      Lâm Lập Phong lạnh lùng nhìn Dương Vũ, bình tĩnh: ” Cậu là tới dùng cơm ? Hay là đến xem trò vui ?”



      ” Vốn là tới dùng cơm, nhưng bây giờ xem trò vui a.” Dương Vũ vẫn đeo nụ cười trêu cợt.



      ” Nhìn xong kịch rồi còn mau ?” Lâm Lập Phong ánh mắt sắc bén đầy cảnh cáo.



      “Ha ha a……” Dương Vũ cười quái dị mấy tiếng, rồi quay sang nhìn Hạ Tử Tinh : ” Ngại quá, Lập Phong, tôi cảm thấy làm bóng đèn chán a. Cho nên tôi . quấy rầy hai người vợ chồng lãng mạn.”



      ” Nga, sao.”



      Dương Vũ cúi đầu xuống bên tai Lâm Lập Phong thào: ” nghĩ tới cậu đúng là nghe lời tôi. là trẻ con dễ bảo!”



      Lâm Lập Phong cho Dương Vũ cái liếc mắt, để ý tới ta cố ý đùa cợt.



      ra là cậu để ý ấy như vậy! Cuối cùng hôm nay tôi cũng thấy được.” Dương Vũ tiếp tục ghé vào lỗ tai .



      Lâm Lập Phong dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Dương Vũ, khiến Dương Vũ cũng cảm thấy chột dạ. biết mình hơi quá rồi, đây chính là dấu hiệu mỗi khi Lâm Lập Phong nổi giận nha.



      “Thôi… Tôi , hai người cứ từ từ dùng bữa.” Dương Vũ nhìn Hạ Tử Tinh cười gượng.



      “Tạm biệt.” Hạ Tử Tinh cũng mỉm cười nhìn lại Dương Vũ. Người bạn này của Lâm Lập Phong mặc dù miệng lưỡi có hơi quá chút nhưng quả rất thích nhìn thấy bộ dáng bị cười nhạo của Lâm Lập Phong. Giống như chỉ có Dương Vũ mới có thể khiến cho Lâm Lập Phong có cái bộ dạng này.



      ấy rất vui tính.” Hạ Tử Tinh với Lâm Lập Phong.



      Lâm Lập Phong hừ lạnh tiếng, ánh mắt nghiêm nghị nhìn Hạ Tử Tinh , : ” Em muốn tôi, lại nhìn trúng ta?”



      Hạ Tử Tinh ngần ngại cười tiếng: ” Như thế nào? Tôi xem trọng ấy, có phải hay nguyện ý thành toàn cho chúng tôi?”



      Lâm Lập Phong ánh mắt lạnh như băng lóe lên tia sáng, “Em nghĩ ngồi ở đây yên yên ổn ổn ăn cơm? hay là làm cho người ta tới ném ra ngoài cửa sổ kia?”



      Hạ Tử Tinh nhìn chút ngoài cửa sổ, bọn họ thực tế đỉnh núi ăn cơm, phía dưới chính là vực sâu vạn trượng a. ta muốn đem ném xuống chứ?



      nuốt nuốt nước miếng: ” Tôi nghĩ là ở đây ăn.”



      ” Em xác định?” nheo mắt nguy hiểm nhìn .



      ” Tôi xác định.”



      ” Vậy đừng để cho tôi nghe em nhắc đến tên đàn ông khác! Kết quả kia hẳn có thể so với quẳng vực sâu vạn trượng còn muốn khó chịu!” Lâm Lập Phong vô cùng lãnh khốc cảnh cáo .



      Hạ Tử Tinh len lén lè lưỡi. đúng là ma quỷ a! ta đại khái là có chuyện gì làm được sao?



      Lãnh khốc vô tình, tàn nhẫn vô cùng, tâm phổi…… Lâm Lập Phong – rốt cuộc gặp gỡ người đàn ông như thế nào đây?



      Sau khi cơm nước xong, Lâm Lập Phong đưa Hạ Tử Tinh tới sân thượng khách sạn lớn. Nơi này rất rộng rãi. Từ đây nhìn xuống, toàn cảnh thành phố đều đặt dưới chân. Hai người đến bên ghế đá ngồi, bên tai gió thổi tới vù vù, lạnh buốt.



      Hạ Tử Tinh ngẩng đầu nhìn chân trời, trăng đêm nay là sáng, cảm giác nơi này quá đỗi xinh đẹp. yên tĩnh! thích nơi này.



      Lúc này, phục vụ cầm hộp pháo hoa tới. Ánh mắt Hạ Tử Tinh lập tức lộ ra nét vui vẻ. ra ta mang tới đốt pháo hoa!



      Lâm Lập Phong cầm lấy pháo hoa tay phục vụ, đưa cho thanh, hỏi: ” Em dám chơi ?”



      ” Dĩ nhiên dám!” Hạ Tử Tinh vui vẻ nhận lấy.



      Rất nhanh, hai người đốt hết pháo hoa, lửa khói diễm lệ vây quanh hai người, sương khói ngập tràn. Cảnh này tình này, như mộng như ảo, hai người phảng phất như tới tiên cảnh .



      ” Ba ba ba” trận pháo hoa vang dội, bên cạnh hai người lập tức nhấp nhoáng rất nhiều lửa khói, đủ loại kiểu dáng, năm quang thập, cực kỳ đẹp đẽ!



      Lâm Lập Phong bỗng nhiên đốt cây pháo ném tới bên chân Hạ Tử Tinh , ” ba ” tiếng, làm cho Hạ Tử Tinh giật thót, liên tục kêu lên mấy tiếng thất thanh . Nhìn dáng vẻ kinh hoảng của , nở nụ cười nhàng. Hạ Tử Tinh trợn to mắt tức giận, cũng yếu thế, cầm lên thanh pháo hoa loang loáng đuổi theo Lâm Lập Phong.



      Pháo hoa kia chẳng mấy chốc khép dần khoảng cách giữa họ, màn vui ban nãy lập tức biến mất, lúc này hai người chỉ toàn tâm toàn ý mà vui đùa với nhau.



      Hai người giống như hài tử truy đuổi nhau chạy trốn trong sương khói, say đắm trong cảnh pháo hoa rực rỡ mỹ lệ, tiếng cười nối liền dứt.



      Từ khi kết hôn tới nay, có lẽ đây là đêm hạnh phúc nhất của họ……

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :