1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Tài Bức Hôn Ngạo Thê Khó Thuần Phục- Yến Ngữ Yên Nhiên (72 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 20




      Sáng sớm làn gió bay bay như vuốt ve người nằm giường, từ trong mơ hồ hỗn loạn cực độ mà tỉnh lại. cảm giác mình ngủ giấc ngủ dài, lâu.



      Thời gian dài đến nỗi cơ hồ quên mất mình là ai? Nếu như có thể mất trí nhớ luôn tốt biết bao!



      giật mình, từ giường ngồi dậy, cảm giác cả người đau nhức vô lực.



      cố gắng vào trong phòng rửa tay, tấm gương sáng ngời phản chiếu hình ảnh bản thân loang lổ những dấu vết lên, tối hôm qua đích thực cùng triền miên thân mật thế nào?



      Bọn họ là vợ chồng chân chính! Nhưng cảm thấy khó quá! Trở thành người của , còn có thể có hạnh phúc ? Cả đời bị hành hạ, khi dễ. có thể bỏ qua cho được ngày hay ?



      nhàng thanh tẩy dấu vết ở người, trong gương phản chiếu ra ánh mắt kiên nghị bất khuất của . Nếu như thân thể trầm luân thể tránh được phải giữ vững lý trí bảo vệ trái tim mình bị lấy mất.



      có thể đoạt được thân thể , nhưng tuyệt đối nhận được tâm ! để bản thân mình tên ác ma này! Cả đời này ta cũng nhận được cam tâm tình nguyện của !



      ————————————————————–



      rửa mặt xong liền xuống phòng khách, vô tình thấy mẹ lo âu tới lui.



      “Mẹ, mẹ đến rồi? Sao mẹ lên phòng tìm con a?” Hạ Tử Tinh thấy mẹ lập tức lộ ra nụ cười sáng lạn.



      “Bọn họ con còn chưa tỉnh ngủ.” Dương Tuệ Lan nhìn sang Ngọc tẩu đứng bên cạnh.



      “Ngọc tẩu, đó là mẹ tôi, bà hẳn là nên đánh thức tôi dậy.”



      “Thiếu gia có tối hôm qua thiếu phu nhân rất mệt mỏi. Bất kể là ai cũng được quấy rầy giấc ngủ của . Cho nên, chúng tôi dám gọi dậy.” Ngọc tẩu thành khai báo.



      Vừa nghĩ tới chuyện tối hôm qua, mặt Hạ Tử Tinh lập tức đỏ bừng.



      “Người nhà tôi là ngoại lệ. Bất kể lúc nào, nếu người nhà của tôi tới tìm, bà đều phải đánh thức tôi!” Hạ Tử Tinh kiên quyết .



      “Vâng.” Ngọc tẩu khó chịu nghe lời.



      “Nơi này có chuyện của bà nữa. Bà mau .”



      Nhìn Ngọc tẩu rời , Hạ Tử Tinh cao hứng ôm chầm lấy mẹ làm nũng: “Mẹ, con rất nhớ mẹ a.”



      “Tử Tinh, ổn rồi! Em trai con xảy ra chuyện!” Khuôn mặt Dương Tuệ Lan lo lắng nhìn .



      Hạ Tử Tinh sửng sốt chút, hỏi: “ phải em học ở Mĩ sao? Có chuyện gì vậy?”



      “Nó uống rượu say ở quán bar gây chuyện, còn đánh bị thương người ta. tại bị bắt. chừng còn bị ngồi tù nữa!” Dương Tuệ Lan nước mắt chảy ròng ròng.



      “Vậy ba sao? Ba định xử lý thế nào?” Hạ Tử Tinh kinh ngạc hỏi.



      “Ba con cũng chuẩn bị! Sáng sớm nay mang luật sư lên máy bay đến nước Mĩ rồi.”



      Hạ Tử Tinh thở phào nhõm, ba giải quyết việc này, rất an tâm.



      “Hẳn là có gì đâu. Ba có thể ứng phó được. Em trai nhất định có chuyện gì.” Hạ Tử Tinh an ủi mẹ.



      “Nhưng ta vẫn yên lòng! Con cũng biết, nếu như từng ngồi tù, hoặc có tiền án người đó thể trở thành tổng tài công ty được! Nếu như em trai con lần này thoát tội, phải ngồi tù,bị lưu tiền án cả đời nó hỏng rồi!” Dương Tuệ Lan lo lắng cả đêm thể chợp mắt được.



      Hạ Tử Tinh bắt đầu ý thức được chuyện nghiêm trọng đến mức nào rồi! Em trai là con trai duy nhất của Hạ gia, nếu như phải ngồi tù, công ty Hạ gia phải giao cho ai tiếp nhận? Chẳng lẽ truyền cho hoặc chị hai- hai người hiểu công tác tiếp nhận sao?



      chỉ biết làm người mẫu, công việc của công ty hiểu chút nào! Mà chị hai lại càng chỉ biết dùng tiền mua quần áo! Nếu như sau này em trai thể trở thành tổng tài công ty, công ty rơi vào tay kẻ khác?



      Tại sao có thể?! Tâm huyết cả đời của ba uổng phí rồi!



      “Vậy chúng ta nên làm thế nào mới tốt đây?” Hạ Tử Tinh cũng lo lắng.



      “Vậy nên mẹ mới tới tìm con bàn bạc, xem Lập Phong có thể giúp đỡ được ? Dù sao Lâm gia cũng là đại gia tộc, ở Mĩ cũng có chi nhánh của công ty. Nó với nhân viên cảnh ở Mĩ sát hẳn là có chút liên lạc. Đối với luật pháp Mĩ cũng tương đối ràng. chừng, Lập Phong có thể có biện pháp cứu em trai con?”



      Cầu xin Lâm Lập Phong hỗ trợ? Hạ Tử Tinh ỉu xìu cúi mắt. giúp đỡ sao? nguyện ý giúp cứu em trai sao? Trong thâm tâm thấy, chút nguyện ý cũng có! Dù sao quan hệ của bọn họ cũng tốt lắm! nên mở miệng cầu xin như thế nào đây?



      “Tử Tinh, mẹ hi vọng con có thể đặt em trai lên bản thân mình. Nếu như nó thể tiếp nhận công ty của ba con sau này đường đời nó thế nào đây? Chuyện này ảnh hưởng đến cả đời của em con! Con nhất định phải giúp đỡ nó a! Đó là em trai duy nhất của con!” Dương Tuệ Lan năn nỉ .



      “Mẹ, con cầu xin ta! Bất kể như nào con cũng cứu em trai! Mẹ yên tâm!” Hạ Tử Tinh cầm tay mẹ an ủi.



      ra trong lòng nỡ! Phản ứng của Lâm Lập Phong, cách nào suy đoán được! thể làm gì khác hơn là kiên trì thử lần. Vì cứu em trai, vì tiền đồ của em, vì tập đoàn Hạ thị, phải quyết tâm lên!



      Bất kể Lâm Lập Phong có làm khó thế nào cũng sợ! Chỉ cần chịu giúp cứu em trai, ngay cả linh hồn cũng nguyện ý bán đứng cho !



      Người nhà đối với , vĩnh viễn là quan trọng nhất!



      ——————————————————————–



      Hạ Tử Tinh khẩn trương nắm chặt tay, sợ hãi đến tập đoàn Lâm Lập. Trong thâm tâm lúc này khẩn trương a! lo lắng cho mình…lỡ lời ra điều gì đắc tội Lâm Lập Phong, em trai thể cứu! nhất định phải cẩn thận đối mặt với Lâm Lập Phong!



      rung mình, bất kể Lâm Lập Phong có cầu gì cũng phải đáp ứng! Chỉ cần nguyện ý cứu em trai !

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 21



      Tiêu Quân lần nữa nhìn thấy Hạ Tử Tinh tới tập đoàn Lâm Lập, trong lòng khỏi nghi vấn? Lần này biết là vì chuyện gì mà đến?


      “Lâm phu nhân, tổng tài trong phòng họp, đến phòng làm việc tổng tài chờ được ?” Tiêu Quân lịch hỏi.


      “Được. Tôi vào bên trong chờ ta.” Hạ Tử Tinh ôn hòa.


      Lúc này Tiêu Quân có chút ngỡ ngàng. ôn nhu tinh khiết này với khủng long phát hỏa hôm qua quả là khác nhau trời vực a?!!


      Tiêu Quân đưa vào trong phòng làm việc tổng tài, ý bảo ngồi chờ ở ghế sa lon, sau đó mang cho chén cà phê thơm nồng.


      “Đây là loại cà phê mà tổng tài thích nhất, hi vọng cũng thích nó.”


      “Cảm ơn.” gật đầu, sau đó tò mò hỏi: “ ta họp, vậy cần theo sao?”


      Tiêu Quân lộ ra cười ôn hòa: “Tổng tài có tất cả 3 bí thư, lần này họp cùng những bí thư khác.”


      “Nha. Như vậy a.” Hạ Tử Tinh phát hiểu biết của mình đối với Lâm Lập Phong là ít ỏi.


      làm thư ký của ta bao lâu rồi?” Hạ Tử Tinh lại hỏi.


      5 năm rồi.” Tiêu Quân lịch đáp lời.


      “Vậy hẳn là rất hiểu ta ?”


      Tiêu Quân suy nghĩ chút, đáp: “Có thể như vậy.”


      muốn từ hỏi thăm chuyện tình tổng tài ? Nếu như hỏi tổng tài từng có bao nhiêu người phụ nữ? có nên trả lời ?


      “Em tới làm gì?” Lâm Lập Phong đúng lúc đó xuất , Tiêu Quân lập tức thở phào nhõm.


      “Tôi có việc muốn cùng .” Hạ Tử Tinh đứng lên.


      Tiêu Quân thức thời lập tức lui ra ngoài, thuận tiện đem đóng chặt cửa. Trong phòng làm việc chỉ có hai người Lâm Lập Phong và Hạ Tử Tinh.


      Lâm Lập Phong tới bên cạnh ngồi xuống, lộ ra nụ cười vui vẻ:


      “Em cố ý tới công ty tìm tôi, phải là quá nhớ tôi đấy chứ?”


      Gương mặt Hạ Tử Tinh khỏi lên hai đóa hồng vân. Những hình ảnh thân thiết tối qua lại lần nữa lên trước mắt . cảm giác thân thể mình đột nhiên nóng bừng lên, ngay cả tim đập cũng tăng nhanh.


      “Sao, làm sao có thể thế?!!” vội vàng phủ nhận.


      Nụ cười của Lâm Lập Phong càng sâu hơn: “Em phải vì nhớ tôi mà đến, vậy là có chuyện muốn nhờ?”


      Nam nhân này thông minh! Hạ Tử Tinh thể thừa nhận!


      “Tôi có chuyện muốn nhờ.” Hạ Tử Tinh định thẳng vào vấn đề.


      “Chuyện gì?” Ánh mắt cuốn hút của nhìn chăm chú vào , người có cảm giác khí đặc biệt vây quanh, xâm lấn giác quan của .


      Phòng làm việc thoáng cái trở nên hẹp lại, bên trong tràn đầy hơi thở của , cảm giác mình bị hơi thở của bao vây chung quanh, làm trong lòng có chút áp bức.


      “Em trai tôi ở Mĩ gây chuyện bị bắt, tôi hi vọng có thể ra tay cứu nó.” Thanh Hạ Tử Tinh êm dịu vô cùng khiến cho nghe thấy vô cùng thoải mái! nàng này lần đầu tiên dùng ngữ khí nhàng chuyện với sao?


      “Chuyện nghiêm trọng ?” tiến tới gần .


      “Hình như có người bị thương.” suy nghĩ chút rồi trả lời.


      “Em muốn tôi giúp em như nào?”


      “Em trai tôi thể ngồi tù, cũng thể có tiền án, tôi hi vọng có thể giải quyết hòa bình.” Hạ Tử Tinh vội vàng , thân mình dịch chuyển về phía sau, giữ vững khoảng cách giữa bọn họ. gần sát như vậy làm cảm thấy hô hấp khó khăn.


      hé miệng cười tiếng :”Được. thành vấn đề. Chuyện này tôi xử lý! Bất quá, tôi giúp em được cái gì?”


      Câu trước của khiến trong lòng cao hứng, câu sau làm như rơi thẳng xuống biển rộng. cũng biết giúp đỡ vô điều kiện!


      “Chỉ cần làm tốt chuyện này, điều kiện tùy đặt ra!” Hạ Tử Tinh kiên định .


      “Em quyết định?” nghiêm túc nhìn chăm chú vào mắt .


      “Tôi xác định! giúp .” Hạ Tử Tinh tình gật đầu. Chuyện cho tới bây giờ, chỉ có thể như nằm bàn cá, tùy ý xử lý.


      “Tốt! Em nghe cho , sau này cho phép em phản đối ý kiến của tôi! Tôi cái gì em làm cái đó! Toàn tâm toàn ý làm vợ của Lâm Lập Phong tôi! Trung trinh đổi! Bất kể sau này tôi đối đãi với em như nào em cũng nửa câu oán hận! được phép đến ly hôn! Trừ phi tôi rời bỏ em! Em có thể làm được ?” Tròng mắt lóe ra ánh nhìn tà ác khiếp người ta run rẩy.


      Hạ Tử Tinh mở to mắt, nghe những điều vô lý này như ” kế ước bất bình đẳng”, trong lòng khỏi tức giận! hiểu nếu mình đáp ứng , cả đời này bị tùy ý bắt nạt! Vĩnh viễn có khả năng bỏ rồi! Nguyên tưởng rằng còn chút lương tâm, chờ cơn giận của dần biến mất, ly hôn, vĩnh viễn rời xa .


      Nhưng, giờ khắc này, có lựa chọn nữa rồi! Vì tiền đồ của em trai, vì tập đoàn Hạ thị, thể làm gì khác hơn là bỏ hạnh phúc của mình!


      “Được! Tôi đáp ứng !” Hạ Tử Tinh bất đắc dĩ.


      “Em hối hận?” đưa mắt nhìn .


      Hạ Tử Tinh bất đắc dĩ lắc đầu, “Tôi hối hận.”


      “Tốt lắm! Tới đây hôn tôi !” Nếu kế ước thông qua, Lâm Lập Phong lập tức mệnh lệnh thứ nhất.


      Hạ Tử Tinh sợ hết hồn! nhìn chung quanh, nơi này là phòng làm việc tổng tài a! Tại sao có thể làm chuyện như vậy ở đây?!


      “Như thế nào? Nhanh như vậy đổi ý rồi?” trêu chọc .


      “Đây chính là phòng làm việc của a? Làm sao có thể…” đỏ mặt kêu lên.


      “Thế thế nào? Nếu tôi muốn em ở ngay chỗ này cũng có thể!” Lâm Lập Phong lãnh khốc .


      Hạ Tử Tinh cả kinh vội vàng nắm chắc cổ áo mình, bối rối lên tiếng: “ thể!”


      “Ở nơi này tôi là trời! Tôi muốn làm gì làm cái đó! Có ai dám ngăn cản ?” trừng mắt, kéo vào trong lòng mình.


      Hạ Tử Tinh nhìn , cũng nhìn , phát ánh mắt của ở trong bóng tối lộ ra vẻ sáng ngời đặc biệt. đỏ bừng mặt, dần dần gần sát , đem môi mềm chạm vào môi , nhàng hôn.


      Thấy hề có phản ứng, vươn đầu lưỡi liếm qua bờ môi của , giống như mèo con thưởng thức con cá.


      Bộ dạng ngây ngô của khiến Lâm Lập Phong cảm thấy buồn cười! ôm lấy , đôi môi nóng bỏng như muốn nuốt chửng môi mềm mỏng manh của , đầu lưỡi cuồng dã hề kiêng kị tách hàm răng, xâm lược bên trong, cùng lưỡi triền miên.


      Trong thời khắc khó tách rời như vậy, điện thoại thức thời vang lên. Hạ Tử Tinh lập tức đẩy Lâm Lập Phong ra, khuôn mặt Lâm Lập Phong lộ vẻ vui tới bàn làm việc nghe máy: “Chuyện gì?”


      “Tổng tài, Dương tổng tài – Dương Vũ tới chơi.”


      Lâm Lập Phong thở dài hơi, tên khốn kiếp Dương Vũ này tìm đến đúng lúc a!

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 22



      “Để cậu ta đợi bên ngoài chút.” rất vừa lòng. Sau đó nhìn Hạ Tử Tinh đỏ bừng cả khuôn mặt đứng ở bên luống cuống tay chân khỏi lộ ra nụ cười đùa cợt.


      “Bộ dạng này của em mà ra ngoài, cả đời minh của tôi bị mất sạch!”


      “Vậy muốn thế nào?”


      “Vào phòng nghỉ chờ tôi. Nếu tôi gọi, em được ra ngoài.” Lâm Lập Phong ra lệnh.


      Hạ Tử Tinh cũng rất thích đề nghị này của . cũng thích người khác nhìn thấy mình có bộ dạng chật vật như này. bước nhanh về phía phòng nghỉ.


      Lâm Lập Phong mở cửa phòng làm việc, Dương Vũ với vẻ mặt mập mờ tới, cặp mắt có hảo ý nhìn loạn xung quanh, như muốn tìm dấu vết.


      nàng bé nấp ở chỗ nào a~~?” Dương Vũ ngồi ghế sa lon cười hì hì nhìn .


      “Người nào?” Lâm Lập Phong giả bộ biết cậu ta về ai.


      nàng cùng cậu triền miên ở nơi này a~~?” Đôi môi Dương Vũ ưu nhã lên vẻ mỉm cười.


      nàng nào hết! Nơi này chỉ có mình tôi.” Lâm Lập Phong ngồi xuống ghế làm việc.


      ” Có ?!!” Dương Vũ mập mờ nhìn .


      ” Tin hay tùy cậu!” Lâm Lập Phong cầm lấy văn kiện, hỏi : ” Cậu tới tìm tôi có chuyện gì?”


      ” Bạn tốt tới thăm chút được a~~?”


      ” ‘Vô lên điện tam bảo’! Có chuyện gì nhanh lên!” Lâm Lập Phong bày ra vẻ mặt hiểu biết.


      ” Tôi muốn gặp nên mới tới thăm cậu thôi ! Lập Phong, cậu tin lời tôi sao?” Dương Vũ bỗng nhiên ác tâm.


      Hạ Tử Tinh ở trong phòng nghỉ nghe thấy cũng cảm giác trận ác tâm! Nam nhân này là ai? Chẳng lẽ là tình phu của Lâm Lập Phong?


      Ý nghĩ chợt lóe lên, Hạ Tử Tinh khỏi che miệng cười. Lâm Lập Phong phải là bị nam nhân ăn sạch sao?


      “Được lắm! Ít nhảm !” Vẻ mặt Lâm Lập Phong nhịn được mà cau lại. Tên Dương Vũ này lúc nào cũng có bộ dạng cà lơ phất phơ! Từ cấp nhị trung quen biết cậu ta đến giờ cũng hề thấy thay đổi!


      “Tôi nghe cậu mới nghỉ tuần trăng mật trở về nên cố ý tới đây. Cậu cùng ấy tốt đẹp chứ?”


      “Cũng tệ!”


      ” Cùng người có tình cảm kết hôn, hưởng tuần trăng mật cảm giác như nào? rất thú vị?” Dương Vũ cố ý trêu chọc.


      Lâm Lập Phong cười khẽ cái: “Nếu muốn biết, tự mình ra đường tìm đại người mà thử!”


      “Hắc! hắc! Tôi mới tùy tiện giống cậu! Kết hôn, tiện tay cùng người xa lạ ghi danh đăng kí! tìm được người lòng, tôi kết hôn !” Dương Vũ vô cùng lưu manh.


      “Cậu cứ giả bộ như vậy ! Người mà cậu đùa bỡn đâu chỉ ngàn vạn? Trước mặt tôi dám đến lòng? Quả thực câu đáng giá đồng!” Lâm Lập Phong mỉa mai.


      “Đó là do tôi vẫn chưa tìm được người thích hợp, ngừng tìm kiếm. Mặc dù tôi quen nhiều người, nhưng thời điểm ở chung chỗ với ai tôi cũng rất lòng!”


      ” Đúng vậy. Mỗi người được hơn tuần lễ thực tâm! Đúng ?” Lâm Lập Phong cười lạnh.


      ” Được được, chỉ có cậu là chung tình nhất được chưa?30 năm qua, cũng chỉ ‘Dư Tuyết Lâm’?!”


      Dư Tuyết Lâm? Đây chính là người trong lòng thích nhất? bỗng nhiên cảm thấy tâm tính mình như mơ hồ bị nhói đau? Tại sao lại thấy đau? Bất cứ chuyện gì với cũng liên quan a! Tại sao lại vì mà cảm thấy đau lòng?


      Nhất định là ảo giác! Nhất định thế!


      ” Đủ rồi! nên nhắc đến ta!” Lâm Lập Phong bỗng nhiên lớn tiếng.


      ” Cậu nhìn cậu xem, vừa nhắc ta là có bộ dáng chết giẫm này! Người ta vứt bỏ cậu để chọn người khác. Cậu còn quên ta ?” Dương Vũ giọng nguội lạnh, ” Cậu đừng quên, giờ cậu kết hôn. Trong lòng còn chứa người khác, đối với người vợ đáng thương của cậu công bình a!”


      cần cậu nhắc nhở tôi!” Lâm Lập Phong như đông cứng.


      ấy đáng thương! Chồng mình trong lòng chỉ có người khác, mà có mình! Sau này còn có hạnh phúc ? bằng cậu mở lòng từ bi tha cho người ta ? Đó là hạnh phúc cả đời của người ta a~~!”


      ” Tôi chính là hạnh phúc cả đời của ấy!” Lâm Lập Phong tức giận.


      ” Cậu có thể cho ấy hạnh phúc ? Bản thân cậu tự hỏi xem!” Dương Vũ chất vấn.


      ” Có hay , là chuyện của tôi! Cậu ít lải nhải !” Lâm Lập Phong phẫn nộ quát.


      ” Tốt! Là chuyện nhà của cậu, tôi nhiều chuyện, được chưa?” Dương Vũ lạnh lùng xoay người mở cửa rời .


      Hạ Tử Tinh nghe được tiếng đóng cửa vang dội, núp ở trong phòng nghỉ run run ôm thân thể của mình. Giờ này khắc này, tâm tình của phức tạp e rằng khó diễn tả được bằng ngôn từ. như có chút khổ sở, như có chút đau lòng, như có chút luống cuống.


      Tóm lại, cách nào cảm giác chân chính trong lòng mình. Hình như là trăm vị hợp lại, trăm loại tư vị cùng xông lên đầu. Mà tư vị làm cảm thụ sâu sắc nhất chính là mất mát và bi thương!


      ——————————————————————————————————————


      Đêm khuya, Hạ Tử Tinh lăn qua lộn lại cách nào ngủ được. Chẳng biết tại sao mà tối nay đặc biệt thanh tĩnh! nhìn chuông đầu giường , rạng sáng 3h, hình như chưa về. chưa nghe thấy tiếng chốt mở cửa phòng.


      thừa nhận bản than lo lắng cho . Nhưng tại ngủ được. từ giường đứng lên, mở cửa phòng bên cạnh, trong phòng bóng người.


      cảm thấy có chút mất mát, nhưng thừa nhận là nghĩ đến !


      chưa về! chưa từng về nhà trễ như thế! Cuộc sống của rất có quy luật, cho dù có phải xã giao, cũng về trước lúc 12 giờ.


      nơi nào? Trong đầu lập tức ra hình ảnh của cùng với người khác! Tại sao trong đầu lại xuất hình ảnh chịu nổi như vậy? Có thể có việc xã giao thể rời bỏ mà?


      tự với mình, nên nghĩ như thế! Cho dù làm việc thể chịu nổi, cũng lien quan đến ? Tại sao lại khẩn trương để ý chứ?


      Mặc dù bọn họ là vợ chồng chân chính. Nhưng chuyện của , muốn để ý, cũng nên để ý. Bởi vì có tư cách!


      hiểu mình chỉ là vợ, là vợ danh nghĩa của ! Trong suy nghĩ của , chút địa vị cũng có! Đối với trừ cướp chế, chính là khi dễ cùng vũ nhục!


      Tại sao lại để ý đến ? đặt vào càng nhiều tình cảm, lại càng là thương tổn , càng đau khổ. chẳng khác nào tiến vào địa ngục, tuyệt đối so với chết còn đau khổ hơn!


      thể để ý đến , càng thể , ngay cả chút tình cảm cũng nên có!


      Bỗng nhiên nghe được lầu dưới có tiếng huyên náo, xoay người xuống, thấy cả người Lâm Lập Phong vô lực được tài xế đỡ vào. Ngọc tẩu cũng ở bên hỗ trợ.


      ” Thiếu phu nhân, thiếu gia uống rượu say.” Tài xế với Hạ Tử Tinh, vẻ mặt lo âu.


      Hạ Tử Tinh chạy xuống hỗ trợ, cùng nhau hợp lực mang vào trong phòng ngủ. Sau đó, Ngọc tẩu vội vàng cởi giầy cùng áo khoác cho .


      Hạ Tử Tinh thấy cũng muộn, với tài xế: ” Thành, cậu về nhà trước nghỉ ngơi . tại muộn.”


      ” Cám ơn .” Tài xế A Thành cung kính rời .


      ” Ngọc tẩu, bà cũng nghỉ ngơi .”


      ” Cám ơn thiếu phu nhân.”


      tại, trong phòng ngủ chỉ còn lại hai người bọn họ. Hạ Tử Tinh nhìn Lâm Lập Phong khuôn mặt đỏ bừng, thân nồng nặc mùi rượu cảm thấy rất kỳ quái. Mặc dù thường xã giao, nhưng chưa từng uống rượu say. Lần này biết là vì chuyện gì? Nhất định là chuyện rất vui.


      Hôm nay thời điểm rời phòng làm việc của , vẻ mặt tốt! phải là vì Dư Tuyết Lâm kia chứ?


      vào phòng tắm lấy cái khăn nóng giúp lau mặt, cổ, tay. Khi đứng lên định cất khăn lông , giữ lại.


      nên……” kéo tay mơ mơ màng màng .


      ngồi bên cạnh , cởi nút cài áo sơ mi của chút, để cho thoải mái hơn.


      nghỉ ngơi tốt!”


      nên ……” lẩm bẩm .


      Hạ Tử Tinh nhìn còn nhắm chặt hai mắt, nhất định là mớ. đưa tay vuốt tóc rủ trán ra, bỗng nhiên mở mắt nhìn . Cặp mắt lại yếu ớt, đây là ánh mắt chưa từng nhìn thấy.


      ” Đừng rời , ở lại bên .” Thanh trầm thấp của tràn ngập cầu khẩn.


      Hạ Tử Tinh có chút mê hoặc. rốt cuộc như nào? Bình thường lạnh lùng cứng rắn vô tình như vậy, nhưng bây giờ toát ra vẻ mặt đáng thương……

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 23




      chuyên chú nhìn , bàn tay ôn nhu vuốt ve mặt , dọc theo cổ, nhàng kéo đầu xuống. Đôi môi lạnh như băng của rơi vào môi mềm của , nhàng hôn. Sau đó, hai tay kéo sau lưng , ngã nhào vào trong lòng ngực .


      áp người ở phía dưới, dùng nụ hôn ôn nhu trước nay chưa từng có để hôn , cưỡng đoạt, cường thế, cẩn thận như vậy, nhu tình vạn chủng, chuyên chú hôn . Tựa như đối với người , như bày tỏ tình cảm của mình mà thương .


      Khi bị ôn nhu hôn như vậy, từ từ mất phòng bị, lạc mình trong nụ hôn của , theo cảm giác của mình đáp lại , cùng say mê.


      Sau đó, bọn họ nhu tình như thế rơi vào cổ, trước ngực, thậm chí toàn thân…… Bọn họ nóng bỏng hôn nhau, hấp dẫn nhiệt tình nấp sâu trong đáy lòng nhau.


      Cuối cùng, bọn họ thân mật kết hợp, dẫn vào trong thế giới tình nhiệt liệt quay cuồng, cảm nhận được kích thích rạo rực chưa bao giờ trải qua, cách nào điều khiển mình, tự động cùng … nhu tình như nước…


      Hết thảy kích tình trôi qua, Hạ Tử Tinh dần dần tỉnh lại, lần này cảm thấy vô cùng vui vẻ, chút cảm giác bị áp bách cùng ủy khuất như trước kia. Là bởi vì ôn nhu đến thế?!


      thầm đánh giá Lâm Lập Phong bên cạnh còn ngủ say, lúc này mới phát ra lớn lên rất đẹp trai! Cái trán rộng rãi, lông mày đậm, đôi môi, cằm kiên nghị. Ngũ quan như được dùng đao khắc sâu biểu kiên nghị bất khuất.


      khỏi đưa tay nhàng vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của , bỗng nhiên tay tới đẩy tay ra, trong miệng lẩm bẩm: ” Tuyết Lâm, đừng nghịch nữa, mệt!”


      Tuyết Lâm?! Cái tên này xâm lấn trong đầu óc , ngây ngẩn cả người! Trong óc nhất thời trống rỗng!


      , lại coi trở thành “Dư Tuyết Lâm” ?! mới vừa rồi ôn nhu phải với mà là đối với “Dư Tuyết Lâm” , chẳng qua là thế thân của “Dư Tuyết Lâm” mà thôi!


      Đột nhiên, cảm thấy sỉ nhục cùng tức giận trước nay chưa có! tình nguyện cùng , nhưng lúc đó trong đầu có biết là ai? Mà tại, đối với nhu tình như vậy, vạn phần ôn nhu, trong lòng nghĩ cũng là người khác!


      Nước mắt thương tâm cùng ủy khuất rơi đầy mặt, từ giường chậm rãi ngồi dậy, bình tĩnh mặc quần áo tử tế, trở lại phòng mình.


      vào phòng rửa tay, mở vòi nước, để cho nước lạnh băng từ đầu rơi ướt người. ôm lấy thân thể mình, nhắm mắt lại, cảm nhận nước lạnh thấu xương trong mùa đông.


      Cả người lạnh cóng phát run, nhưng cái lạnh thấu xương của nước cách nào dập tắt lửa giận trong lòng cùng ủy khuất của ! lại trở thành thế thân?! Lại thành thế thân của “Dư Tuyết Lâm”?


      – Hạ Tử Tinh luôn kiêu ngạo, là siêu cấp người mẫu! Có bao nhiêu con nhà giàu quỳ gối trước mặt? Có bao nhiêu người vì hẹn gặp mà đứng trước cửa nhà chờ đợi hồi lâu? Có bao nhiêu người vì muốn nhìn thấy cái mà ở sân bay đợi chờ mấy ngày chứ?


      là Hạ Tử Tinh có hàng ngàn hàng vạn người thích? Từ lúc nào lưu lạc thành “người thế thân” của người khác? Đối với quả thực là vô cùng nhục nhã! Vũ nhục! Vũ nhục! Vũ nhục quá lớn!


      Mà vũ nhục này là Lâm Lập Phong ban cho ! Lâm Lập Phong đáng hận! Lâm Lập Phong chết tiệt!


      Mặt tràn đầy là nước, phân đó là nước mắt hay là nước lạnh nữa nhưng biết lạnh, rất lạnh! chỉ là thân thể lạnh băng, lòng của còn lạnh hơn!


      Thêm lần nữa hiểu, nên có tình cảm với Lâm Lập Phong! Ngay cả là chút cảm tình cũng nên có! Trao cho tình cảm của mình, chẳng khác nào nhận thương hại của !


      chắc chắn là đối xử tử tế với ! quá ngây thơ rồi! làm sao có thể đối tốt với ? làm sao có thể ôn nhu với đây? cũng tự mình đa tình quá!


      hiểu, , chẳng khác nào rước lấy tình vô cùng đau đớn! So với xuống Địa ngục còn khó chịu hơn, vĩnh viễn muốn, nên……


      ——————————————————————————————————————-


      Sáng sớm thứ hai, Hạ Tử Tinh nhận được điện thoại của em trai và ba từ Mĩ trở về. để điện thoại xuống, lập tức về Hạ gia. Trong phòng khách Hạ gia, thấy vẻ mặt ba mệt mỏi còn em trai tiều tụy.


      Hạ Tử Tinh nhất thời xúc động, khỏi chảy nước mắt. chạy tới ôm cổ em trai Hạ Tử Hiên chặt. Đó là đứa em trai duy nhất của , là em trai quí nhất, làm sao trở thành như vậy?! Vừa nhìn thấy nó có bộ dạng buồn bã này liền cảm thấy khổ sở!


      ” Tốt lắm, tốt lắm, có chuyện gì, tất cả mọi người có chuyện gì rồi!” Dương Tuệ Lan cười cười mang theo nước mắt.


      ” Bất quá, lần này Tử Hiên có thể bình an trở lại, phần nhiều là nhờ Lập Phong. Người của nó ở bên kia là lợi hại! Chẳng qua là gọi cú điện thoại mà Tử Hiên được thả ra. Chúng ta lần này nhất định phải cám ơn nó nhiều.” Ba rất hưng phấn, đứa con rể có khả năng tốt như vậy, ông cảm thấy rất có mặt mũi!


      ” Ba xác định là ta giúp?” Ánh mắt hoài nghi của Hạ Tử Tinh nhìn ba mình.


      ” Đó là đương nhiên. Ở Mĩ ta đâu quen thuộc gì, căn bản là nghĩ ra biện pháp. Nếu phải nó, Tử Hiên vốn dĩ được ra.” Ba xấu hổ .


      Hạ Tử Hiên gật đầu: ” Hôm qua, em ở trong ngục có luật sư đến tìm, đó là bạn của rể, cố ý tới giúp em ra ngoài. ta rời được 30 phút em tự dưng được thả ra.”


      ” Lâp Phong có khả năng a! Tử Tinh, con sau này phải chăm sóc nó tốt, tận tâm tận lực là người vợ tốt.” Dương Tuệ Lan .


      màn rất cảm động a!” Bà vợ cả Lưu Ngọc Mai lúc này vừa từ tầng xuống, nhìn mọi người nhà đàm luận về Lâm Lập Phong – đứa con rể vốn là của mình, trong lòng lửa giận tăng cao.


      Kể từ khi Lâm Lập Phong cưới Tử Tinh, Tử Phượng mỗi ngày đều đau khổ, cách nào tự kềm chế. Bọn họ bây giờ ngồi tán dương Lâm Lập Phong phẩm chất ưu tú các loại, ràng là cố tình bày trò trước mặt!


      nghĩ tới hồ ly tinh Dương Tuệ Lan năm đó cướp chồng mình, tại con bà ta, cũng cướp nam nhân mà con mình mến! Chẳng lẽ hai mẹ con bà ta đều là hồ ly tinh đầu thai?


      ” Mẹ cả.” Hạ Tử Tinh nhìn Lưu Ngọc Mai rất cung kính chào hỏi. Đối với mẹ cả, cũng rất tôn trọng bà. Mặc dù biết bà thích mình, nhưng hiểu mẹ mình là kẻ thứ ba xâm chiếm gia đình này cướp ba, đối với mẹ cả thương tổn rất trầm trọng .


      Mẹ giáo dục , bất kể mẹ cả cùng chị hai đối xử như nào cũng nên oán hận. Bởi vì mẹ sai lầm rồi! Mẹ nên làm người thứ ba phá hoại gia đình của họ. Nếu như năm đó phải là mẹ cả nhân từ, để cho mẹ mang vào Hạ gia, họ tại cũng biết ra sao?


      Tổng thể là mẹ cả đối với xử là đúng đắn. Cho nên mình cướp nam nhân chị hai thích, trong lòng cũng tốt!


      ” Có thể có đứa con rể ưu tú như thế, có mặt mũi a! Tuệ Lan.” Lưu Ngọc Mai cố ý châm chọc.


      Dương Tuệ Lan sắc mặt cứng đờ! Kể từ khi Tử Tinh cùng Lập Phong kết hôn, bà ta hề hoà nhã, luôn là chê cười ngừng mình!


      ” Mẹ con các người là lợi hại! Đoạt nam nhân của người ta ngay cả ánh mắt cũng nháy chút. Làm cho người ta vô ý phòng ngừa!”


      ” Ngọc Mai, chuyện định rồi, bà cũng đừng gây nữa.” Ba của Hạ Tử Tinh vội vàng với bà vợ cả.


      Lưu Ngọc Mai liếc nhìn chồng mình cái, hừ lạnh: ” Đối với ông, Lâm Lập Phong là con rể tốt. Ông có quan tâm ai là người gả cho ? Ông có nghĩ qua Tử Phượng đau khổ thế nào?”


      ” Được rồi! Lập Phong lập gia đình với Tử Phượng, cưới Tử Tinh là chứng minh Tử Tinh, phải Tử Phượng! Lúc trước, hết thảy cũng là Tử Phượng chung tình mà thôi! Tất cả mọi người là người nhà, có cần thiết mãi chuyện này tha ?” Ông rất hiểu được vợ mình sao lại lòng dạ hẹp hòi, nghĩ mãi tha.


      ” Ba! Ba đối với con như vậy công bằng!” Hạ Tử Phượng vừa lúc trở lại, nghe được ba , trong lòng vừa khổ sở vừa tức!


      tới trước mặt Hạ Tử Tinh chỉ vào Hạ Tử Tinh tức giận: ” ràng là mày đúng! Mày đoạt nam nhân của tao! Còn là chỉ tao chung tình?!”


      ” Bà chị à, nếu như rể tôi thích chị, vì sao lập gia đình với chị mà lại cưới chị tôi đây?” Hạ Tử Hiên nhìn Hạ Tử Phượng cay cú rất thỏa thích. Nhiều năm, hiểu được chị ta khi dễ mẹ và chị mình thành thói quen. Nhưng dù có chết cũng để chị ta vào trong mắt!


      ” Mày ——!” Hạ Tử Phượng nhất thời cứng họng.


      ” Điều này chứng minh rể chưa từng thích chị! Chỉ có chị tự mình đa tình mà thôi!” Lời của Hạ Tử Hiên giống như thanh đao lợi hại làm đau đớn Hạ Tử Phượng.


      Hạ Tử Phượng sắc mặt nhất thời mảnh trắng, mảnh hồng. Chỉ có thể mở to mắt nhìn!


      ” Tối nay tôi hẹn rể tới dùng cơm để cảm ơn ra tay cứu giúp! Đến lúc đó, đối với người nào tốt nhất, ôn nhu nhất, chị có thể thấy ràng, rể thích nhất người nào?” Hạ Tử Hiên lộ ra nụ cười lạnh.


      Hạ Tử Tinh nghe em trai như vậy, trong lòng lập tức thất kinh. lo lắng Lâm Lập Phong chịu tới a. Mặc dù danh nghĩa, là con rể Hạ gia, nhưng trong tâm căn bản coi chuyện này to tát gì! có đồng ý lời mời của em trai ?


      Trong lòng rất lo lắng! lo lắng tình huống của hai người hợp để cho người nhà biết, để cho mẹ và em trai lo lắng!


      ” Con nghĩ Lập Phong rất bận rộn. ấy thường bị mời rượu, chừng rảnh tới dùng cơm đâu.” Ý niệm trong đầu Hạ Tử Tinh lúc này là muốn đánh em trai mình a~~.


      ” Để con gọi điện thoại hỏi rể. Cho dù rảnh tới dùng cơm, con cũng muốn đích thân cám ơn ấy.” Hạ Tử Hiên quyết định.


      ” Như vậy……” Hạ Tử Tinh do dự.


      ” Điện thoại là bao nhiêu? Chị ba.” Hạ Tử Hiên hỏi chị số điện thoại.


      ” Ừ……” Hạ Tử Tinh ấp a ấp úng, biết nên làm thế nào? Nếu trong điện thoại Lập Phong đối với Tử Hiên khách khí, nên xử trí thế nào?


      Sau này còn mặt mũi nào đối mặt với người nhà?


      ” Chị, làm sao nữa?” Hạ Tử Hiên cảm thấy chị mình rất kỳ quái.


      sao. Em muốn điện thoại của ta phải ?” Hạ Tử Tinh nuốt nuốt nước miếng.


      ” Đúng vậy.” Hạ Tử Hiên nghiêm túc nhìn chị mình.


      ” Nga, tốt.” Hạ Tử Tinh bất đắc dĩ lấy điện thoại di động ra tìm số điện thoại Lâm Lập Phong. giờ này khắc này khẩn trương đến nỗi tay chảy đầy mồ hôi.

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 24




      ” Tuyết Lâm, Tuyết Lâm, đừng! Đừng!” Lâm Lập Phong gào thét, từ trong giấc mộng giật mình tỉnh lại. nhìn khắp bốn phía, phát ở trong phòng mình.


      cảm thấy đau đầu, ta rời xa được năm! Vốn tưởng rằng mình hoàn toàn quên mất, nghĩ tới tên khốn Dương Vũ kia lại nhắc tới ta! Cái đồ đáng chết!


      ta lại vì tên minh tinh mà rời bỏ , đây quả thực là đại sỉ nhục đối với !


      Nếu như ta thấy so với ưu tú hơn, tiền nhiều hơn mà rời bỏ trong lòng đỡ đau hơn chút! ta nhất định hối hận! có thể khẳng định! ta tuyệt đối hối hận!


      Ngọn lửa trong tròng mắt Lâm Lập Phong bốc cháy hừng hực!


      đứng lên, phát cả người mình ***, trong đầu tức khắc lên màn triền miên cực độ tối hôm qua…… cho là mình nằm mộng xuân… cái loại tâm động, kích tình này đến bây giờ còn như in ở trong đầu .


      Tối hôm qua người cùng triền miên, chẳng lẽ là Hạ Tử Tinh? lại coi là Dư Tuyết Lâm. hẳn rất tức giận!


      Rửa mặt xong, xuống lầu ăn điểm tâm, nhưng thấy bóng dáng Hạ Tử Tinh.


      ” Thiếu phu nhân đâu?” Lâm Lập Phong hỏi Ngọc tẩu bên cạnh.


      ” Thiếu phu nhân sáng sớm nhận điện thoại, Hạ lão gia cùng hạ thiếu gia từ Mĩ trở lại, về nhà mẹ đẻ rồi.” Ngọc tẩu trả lời.


      Nga, ra là em trai trở lại? này xem ra rất quan tâm đến gia đình! Như vậy cũng tốt, biết nhược điểm này của , sau này có thể lợi dụng! Khóe miệng kiên nghị vẽ ra nụ cười tà ác.


      Lúc này, điện thoại bên cạnh chợt vang lên. Cúi đầu nhìn, ra là Hạ Tử Tinh điện tới. muốn tìm đây? nghĩ tới, chính lại đưa tới tận cửa.


      ” Chuyện gì?”


      rể, em là Tử Hiên.”


      Nga? là em trai Hạ Tử Tinh, Hạ Tử Hiên? Lâm Lập Phong có chút kỳ quái! Cậu ta tìm mình chuyện gì chứ?


      ” Tử Hiên?! Em khỏe ?” Giọng Lâm Lập Phong vô cùng ôn hòa .


      ” Em rất khỏe, rể, cám ơn ! Em gây cho phiền toái rồi!” Hạ Tử Hiên có chút ngượng ngùng .


      sao. Tất cả mọi người là người nhà mà.” Lâm Lập Phong vô cùng dối trá.


      ” Em muốn tối nay mời tới Hạ gia ăn cơm, có rảnh ?”


      ” Tối nay……” Lâm Lập Phong suy nghĩ chút: ” Được. nhất định đến.”


      ?” Hạ Tử Hiên có chút thể tin được, cao quí như rể lại đáp ứng mình tới Hạ gia ăn cơm.


      ” Đúng vậy a.” Nụ cười của Lâm Lập Phong càng sâu hơn. Hay cho một cậu con trai khả ái a!


      ” Cám ơn . Vậy mọi người ở nhà chờ tới a.” Hạ Tử Hiên cao hứng.


      ” Tốt.”


      Lâm Lập Phong tắt điện thoại, lộ ra nụ cười khoái trí. Tối nay đối mặt người nhà Hạ Tử Tinh, muốn nhìn bộ dạng bối rối biết xử trí ra sao. biết, mà biết đồng ý đến Hạ gia ăn cơm, vẻ mặt là kinh ngạc hay là lo lắng đây?


      Hạ Tử Tinh biết Lập Phong đáp ứng tới dùng cơm, trong lòng vừa kinh ngạc, lại lo lắng. tới Hạ gia ăn cơm, dĩ nhiên tự cho là vì suy nghĩ đến mặt mũi của cự tuyệt lời mời của em trai.


      biết mang theo ý đồ gì tới? Hoặc chỉ muốn thấy thất kinh, hoặc muốn đùa cợt phen trước mặt người nhà mà thôi.


      Tóm lại chính là có ý tốt là được!


      ————————————————————————————————————


      Buổi tối, cả nhà Hạ gia ở phòng khách đợi Lâm Lập Phong đến. Tâm tình mọi người tốt vô cùng! Chỉ trừ Hạ Tử Tinh! cả ngày ngơ ngác, trong lòng an tâm.


      Nhiều lần, nghĩ gọi điện thoại cho Lâm Lập Phong, cầu đừng khi dễ trước mặt gia đình! Nhưng vừa nghĩ, lấy tính cách mà suy xét, càng cầu khẩn, lại càng đắc ý, đáp ứng .


      Cho nên, thể làm gì khác hơn là từng bước tính từng bước, hành tùy theo hoàn cảnh. Hi vọng hôm nay tâm tình của tốt, làm khó là tốt rồi!


      càng ngừng nhìn đồng hồ, cảm giác thời gian giống như con ốc sên, bò vô cùng chậm chạp. Nhìn lại chị hai ở bên ngừng soi gương để tạo dáng xinh đẹp nhất trước mặt . Lòng chùng xuống.


      Mặc dù cùng Lâm Lập Phong kết hôn phải là mong muốn của , nhưng quả đoạt nam nhân mến của chị hai!


      cảm thấy đau lòng, cảm thấy mâu thuẫn……


      ” Lão gia, người tới.” Người làm vội vào thông báo, mọi người nhìn Lâm Lập Phong mặt nở nụ cười, cử chỉ phong độ từ bên ngoài vào. Hạ Tử Tinh lập tức đứng lên, nhưng thấy chị hai Hạ Tử Phượng chạy nhanh hơn nghênh đón .


      ” Lập Phong, tới. có biết em chờ bao lâu ?” Hạ Tử Phượng lập tức chạy vội tới trước mặt Lâm Lập Phong lấy lòng.


      Lâm Lập Phong liếc nhìn vợ mình cái, thấy vẻ mặt cực kì mộc mạc. thân mật : ” Ngại quá, hôm nay tôi có chút việc đến chậm. Hi vọng chị vợ bỏ qua cho.”


      Nghe Lâm Lập Phong gọi mình là ” chị vợ” , tâm tình Hạ Tử Phượng như rơi vào trong biển rộng lạnh băng! Lạnh thấu tâm can!


      rể.” Hạ Tử Hiên tới trước mặt Lâm Lập mũi Phong: ” Em là Tử Hiên, còn nhớ ?”


      Lâm Lập Phong nhìn thiếu niên tuấn trước mặt ước chừng 18 tuổi, đúng là có ấn tượng. Nhiều nhất là trong tiệc cưới bọn họ gặp qua lần mà thôi.


      đương nhiên có ấn tượng. Em là em trai Tử Tinh, cũng là em trei .” Lâm Lập Phong thiết lập quan hệ thân thiết .


      Hạ Tử Tinh trừng mắt nhìn dối trá như thế, tiếng nào. mà lại thân mật như vậy, hiếm thấy a!!


      ” Lập Phong, chúng ta đến phòng ăn , bữa tối chuẩn bị xong. Chúng ta vừa ăn vừa chuyện.” Hạ ba vội vàng lôi kéo Lâm Lập Phong đến phòng ăn. Mọi người cũng tới phòng ăn.


      Hạ ba để Lâm Lập Phong ngồi bên cạnh mình, Hạ Tử Phượng vội vàng ngồi ngay bên cạnh Lâm Lập Phong – vị trí vốn thuộc về Hạ Tử Tinh.


      Hạ ba nhìn con mình hành động hay như thế, vẻ mặt vui. Ông nhíu mày đối với Hạ Tử Phượng: ” Tử Phượng, đây là vị trí Tử Tinh, con đến ngồi bên cạnh mẹ cả .”


      ” Con thích! Con muốn ngồi ở đây!” Hạ Tử Phượng chịu thỏa hiệp.


      ” Tử Phượng, tới ngồi cùng mẹ.” Bà vợ cả cũng chịu được hành động như thế của con mình, cũng cảm giác có chút mất thể diện.


      ” Con thích!” Hạ Tử Phượng kiên quyết chịu nhường lại vị trí.


      Lâm Lập Phong mỉm cười, đứng lên: ” sao, chị thích ngồi ở đây để chị ngồi . Con đến bên kia ngồi cùng Hạ Tử Tinh.”


      Hạ Tử Tinh mở to mắt nhìn Lâm Lập Phong tới cạnh rồi ngồi xuống. Hạ Tử Phượng thấy hành động này của Lâm Lập Phong, lập tức xị mặt xuống. Đôi mắt oán hận lập tức quét nhìn người Hạ Tử Tinh.


      Lâm Lập Phong bên tai Hạ Tử Tinh: ” Biểu của tôi thế nào? Vợ .”


      Hạ Tử Tinh nghe thấy, cả người cứng đờ. biết trong lòng có chủ ý quỉ gì thế?


      ” Tốt lắm, món ăn tới, mọi người dùng đũa .” Dương Tuệ Lan giục.


      Hạ ba lấy lòng Lâm Lập Phong, bận rộn gắp thức ăn: ” Món này rất ngon, con thử chút.”


      ” Cám ơn ba.” Lâm Lập Phong cười đến ánh mắt cũng cong cong, chút cũng giống như giả vờ. Sau đó, gắp cho thức ăn, còn : ” Ba món này ăn rất ngon, em cũng thử chút, Tử Tinh.”


      Hạ Tử Tinh cả người nổi da gà. Nam nhân này làm diễn viên đúng là lãng phí!


      Hạ Tử Phượng thấy Lâm Lập Phong đối với Hạ Tử Tinh ôn nhu như thế, đố kị trong lòng càng dâng cao.


      ” Nếu như em muốn cho mọi người biết quan hệ chúng ta tốt hãy phối hợp tốt cùng tôi.” ở bên tai tiếp tục .


      Hạ Tử Tinh miễn cưỡng cười vui đối với : ” Cám ơn , Lập Phong.”


      rể, em mời chén! Cám ơn ân cứu mạng của !” Hạ Tử Hiên cầm chén rượu kính Lâm Lập Phong.


      Lâm Lập Phong cầm chén rượu cùng chạm cốc: ” Chuyện , đâu đáng nhắc tới?”


      Sau đó, bọn họ cạn sạch.


      Mọi người cùng vui vẻ ăn cơm. Sau khi ăn xong, Hạ Tử Tinh cùng Lâm Lập Phong tới vườn hoa Hạ gia tản bộ.


      Tối nay sắc đêm rất đẹp! Trăng sáng tròn trịa treo cao trung, ánh trăng tràn khắp hoa viên, dựng nên khung cảnh đêm lãng mạn mà bình lặng.


      Gió từ từ thổi qua, Hạ Tử Tinh hắt xì, thân mình khỏi co rúm chút.


      ” Lạnh lại đây!” kéo áo khoác của mình, đưa tay kéo vào trong ngực.


      Hạ Tử Tinh áp vào lồng ngực ấm áp của , phát mình rất thích mùi vị này a!


      tại sao đối xử tốt với tôi như vậy?” Hạ Tử Tinh đơn thuần hỏi. càng đối tốt, lòng lại càng nỡ. Cảm giác như đào hố, hãm hại mình nhảy vào!


      ” Tôi đối xử tốt với em, cần có lý do ?” Khuôn mặt Lâm Lập Phong nhu tình tiến tới gần mặt .


      Hạ Tử Tinh trừng hai mắt, là phải là mình nhìn lầm chứ? Tại sao lại thấy trong mắt có ” nhu tình” như vậy?


      ” Hạ Tử Tinh!” Bỗng nhiên, Hạ Tử Tinh thấy chị hai nổi giận đùng đùng chạy tới tách mình và Lâm Lập Phong ra. Sau đó tự bản thân mình nhảy vào trong ngực Lâm Lập Phong.


      ” Lập Phong, em rất nhớ a! biết ?” ta ở trong lòng ngực giương lên gương mặt đáng thương.
      Last edited: 9/8/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :