1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Tài Bức Hôn Ngạo Thê Khó Thuần Phục- Yến Ngữ Yên Nhiên (72 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 5 : Tuyên bố quyền sở hữu (H 16+)
      Đáng lẽ tên chap là “cường ngạnh xâm chiếm” nhưng táo thấy để tên như thế rất chi là… nên táo đổi tên cho phù hợp hơn hen!!^^.



      Lực kéo rất mạnh làm Hạ Tử Tinh mở to mắt, nhìn mặt rất trầm, trong lòng khỏi nổi lên sợ hãi!

      Hạ Tử Tinh để lôi , nhiều lần suýt ngã xuống. tức giận hất tay của , “Buông ra! Tôi tự mình được!”

      rất tình nguyện ngồi lên xe riêng của bọn họ, trong lòng khẩn trương đến nỗi dường như cách nào hô hấp nổi. cắn chặt răng, khống chế tâm tình của mình. để cho mình run rẩy làm bại lộ sợ hãi của bản thân!

      muốn cân nhắc kĩ lưỡng, tối nay nên thoát khỏi tên Lâm Lập Phong ma quỷ này như thế nào?

      Về nhà, Lâm Lập Phong thẳng tay đẩy Hạ Tử Tinh lên giường, Hạ Tử Tinh sợ đến nỗi mặt xanh lại. hiểu mình thập phần sai lầm rồi! nên trêu chọc ta! Khơi mào tức giận của ta, chỉ có gặp tai ương thôi!

      Trời ạ! Chẳng lẽ tối nay phải tùy ý để ta ‘ăn’ sao? Hạ Tử Tinh sợ hãi, ôm chăn trốn ở góc giường.

      được lại đây! Lâm Lập Phong!” Hạ Tử Tinh lớn tiếng kêu la.

      phải muốn biết tôi có phải là người đàn ông chân chính hay sao? Tốt thôi! Tôi tại chứng minh cho biết!” Lâm Lập Phong đứng ở bên giường tháo cà vạt của mình, thân ảnh cao lớn như tượng thần Hy Lạp, hiên ngang ngạo mạn. Ngũ quan khắc sâu có nửa điểm tình cảm, hờ hững lạnh lùng làm hoảng hốt.

      Hạ Tử Tinh sợ đến cả người phát run: “Tôi van ! Lâm Lập Phong, đừng lại đây!”

      Lâm Lập Phong giật phắt chăn người , kéo lại gần mình cùng nhìn thẳng vào mắt nhau. “ tại mới cầu xin tôi, em thấy quá muộn sao? Hạ Tử Tinh.”

      Hạ Tử Tinh nuốt nuốt nước miếng, : “Nếu như tối nay chịu bỏ qua cho tôi, cái gì tôi cũng đáp ứng !”

      quá muộn! Hết thảy cũng quá muộn!” Lâm Lập Phong lấy tốc độ sét đánh che miệng lại, nếm thỏa thích ngọt ngào của , đầu lưỡi mềm nhẵn cố tình trêu chọc .

      Bàn tay to lớn của động đường cong người , sau đó tay xé rách y phục trước ngực , da thịt trắng nõn lập tức lộ ra trước mắt , đôi mắt dừng lại ở hai vị trí tròn căng nóng bỏng trước ngực .

      Nụ hôn của như mưa rơi xuống, bừa bãi gặm nhấm, hưởng thụ, lưu lại làn da trắng nõn bóng loáng của ít dấu hôn đỏ sậm. Hạ Tử Tinh ngừng giãy dụa, thân thể ngừng ma sát thân thể , mang đến cho Lâm Lập Phong kích thích trước nay chưa từng có.

      kéo nốt bộ lễ phục dạ hội người xuống, vóc người hoàn mỹ của hoàn toàn ra trước mắt , rất có hứng thú với bộ ngực tròn trịa nóng bỏng, chiếc lưng mảnh mai, còn thân thể trắng nõn của , mỗi tấc da thịt cũng làm trở nên điên cuồng. cách nào khống chế bản thân, tạo ra người càng nhiều dấu hôn, vuốt ve từng tấc da thịt, làm Hạ Tử Tinh phát ra tiếng rên nỉ non.

      biết nên đáp lại ta, nhưng bàn tay ấy, nụ hôn ấy ở người như châm ngòi ngọn lửa cực nóng, cảm thấy thân thể mình giống như bị đốt cháy, nóng bỏng vô cùng, cách nào khống chế bản thân phát ra tiếng thở dốc kiều.

      giãy dụa, run rẩy, luống cuống kinh hoảng, tất cả khiến da thịt như có màu phấn hồng đam mê quyến rũ, chính cũng thể dùng lý trí khống chế tình của mình.

      Nhanh chóng đứng lên cởi bỏ y phục người, thân thể mạnh mẽ rắn chắc của bao trùm thân thể , hiểu kế tiếp xảy ra chuyện gì, sợ hãi lên tới cực điểm.

      “Đừng, buông…” Tiếng trở nên khàn khàn run rẩy, cuối cùng cầu khẩn.

      được! Tối nay em phải trở thành người phụ nữ của tôi!” Lâm Lập Phong khàn giọng , tuyên bố quyền sở hữu .

      “Aiii…” Hạ Tử Tinh đột nhiên cảm thấy quặn đau nơi bụng dưới, lập tức ôm bụng, cảm thấy khí nóng từ hạ thể truyền tới.

      Trời ạ! “Bạn thân hàng tháng” của đến dịp rồi!! Trong lúc mấu chốt, rút cục chu kì của tới!

      Lâm Lập Phong nhìn màu đỏ của máu phía dưới, chợt thấy choáng váng.

      “Ha ha ha… Tôi tới kinh nguyệt rồi! Tôi…kinh nguyệt tới! Ha ha ha…” Hạ Tử Tinh cười như điên.

      –! đáng chết!” Lâm Lập Phong giận đến nỗi cổ đỏ cả lên. đẩy ra, bước nhanh vào trong phòng rửa tay.

      Hạ Tử Tinh nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng rửa tay, ôm bụng ỉ đau đớn trở lại phòng mình, lập tức vào trong phòng tắm. Khi nhìn trong gương, khuôn mặt đỏ ửng, cả người toàn dấu hồng tím, may mắn là lần này thoát được.

      Còn lần sau sao? Lần sau còn may mắn như thế sao? sờ sờ gương mặt mình, thể bác bỏ vừa rồi là thân bất do kỷ, nhưng nhớ ràng thời khắc Lâm Lập Phong chạm tới, thậm chí cũng ghét. ta còn khơi dậy cả phản ứng của nữa.

      ôm chặt lấy thân thể mình nhưng cách nào khống chế hết run rẩy. nên làm gì bây giờ? Sau này nên làm gì đây?

      —————- táo đỏ tự phân cách tuyến———————–

      Hôm nay là ngày thứ ba sau ngày kết hôn, là buổi lại mặt, về nhà mẹ đẻ.

      Hạ Tử Tinh cố ý chọn áo lông trắng cao cổ cốt yếu để che dấu những dấu hôn hồng tím cổ, bên ngoài khoác thêm chiếc áo khoác màu phấn hồng, còn trang điểm đẹp mắt chút.

      xe, cùng Lâm Lập Phong đều gì, mỗi người trầm tư theo đuổi suy nghĩ của riêng của mình. hồi lâu, Lâm Lập Phong lãnh đạm : “Nếu như em có thể đáp ứng tôi, trong bất kỳ trường hợp nào cũng giữ mặt mũi cho Lâm gia, tôi đồng ý với em, ở trước mặt người nhà em, tôi sắm vai người chồng tốt.”

      Hạ Tử Tinh giương mắt lên nhìn, thấy hình ảnh mảnh lạnh lùng, đôi mắt có chút tình cảm nào. ta cùng trao đổi điều kiện.

      “Được.” Hạ Tử Tinh gật đầu, sau đó chuyển gương mặt ra phía ngoài cửa sổ. Nhìn bên ngoài cửa sổ là trời mưa lạnh giá xám xịt, lòng của cũng giống vậy.

      Về đến nhà, Hạ Tử Tinh thấy ba mẹ ở đại sảnh đợi họ tới. Thấy hai người đến, mặt ba mẹ lập tức lộ ra nụ cười hân hoan.

      “Mẹ. Con rất nhớ mẹ a!” Hạ Tử Tinh lập tức dụi đầu vào mẹ mình, ôm chặt.

      “Đứa này, lớn như vậy rồi còn làm nũng. sợ Lập Phong chê cười sao?” Dương Huệ Lan nhìn con rể cười .

      “Tử Tinh có tính cách rất ương ngạnh, ổn định, con chiếu cố nó nhiều chút a, Lập Phong.” Hạ Chính Trung .

      “Con biết, ba.”

      Lâm Lập Phong câu ba, hai câu ba, nước mắt Hạ Chính Trung như muốn rớt hết ra ngoài. nghĩ tới người có thân phận cao quý như Lâm Lập Phong lại nguyện ý gọi mình tiếng ba, là đại vinh quang a!

      Chỉ với tập đoàn Hạ Thị, có thể trèo cao tới tập đoàn Lâm Lập, trở thành quan hệ thông gia thân thiết, quả là trời cao chiếu cố, tổ tiên phù hộ.

      Sau này, những thương gia bình thường còn dám nể mặt Hạ Chính Trung sao? Vừa nghĩ tài phú tới cuồn cuộn, Hạ Chính Trung cao hứng miệng cười muốn sái cả quai hàm.

      “Lập Phong, chúng ta đến vườn hoa thưởng thức trà . Đây chính là trà lâu năm mà ta rất thích.”

      Lâm Lập Phong gật đầu, theo Hạ Chính Trung tới vườn hoa.

      Dương Huệ Lan kéo Hạ Tử Tinh ngồi xuống ghế sa lon, tỏ vẻ đoan trang nữa, mới xuất giá 3 ngày mà giống như rời rất lâu rồi.

      “Cậu ta đối xử với con có tốt ?” Dương Huệ Lan lo lắng nhất chính là điểm này. Lâm Lập Phong tại sao cố ý muốn cưới Tử Tinh? Bà biết, hiểu việc thế nào. Nhưng Tử Tinh bị buộc gả , điều này đúng là !

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 6: Khơi mào mẫu thuẫn


      Nếu như phải là vì cứu ba, cứu gia đình, vô luận thế nào cũng nguyện ý gả vào Lâm gia.

      ta đối với con rất tốt.” Hạ Tử Tinh miễn cưỡng cười vui.

      “Cho đến giờ mẹ vẫn thể nào hiểu được vì sao cậu ta cưới con, mà phải là chị con?”

      Hạ Tử Tinh cười khổ. nào dám cho mẹ biết, Lâm Lập Phong cưới vì muốn hành hạ ? Nếu ra, mẹ tuyệt đối cách nào an tâm!

      “Con cũng hiểu a.”

      “Con hay là chịu cho mẹ biết hả? Tử Tinh. Con nhất định biết nguyên nhân.” Dương Huệ Lan lo lắng nhìn .

      Hạ Tử Tinh lắc đầu: “Con hiểu mà.”

      “Hạ Tử Tinh!” thanh vang dội vang lên ngay cạnh hai người.

      Hạ Tử Tinh nhìn thấy chị mình, Hạ Tử Phượng. lập tức đứng lên, thấy mặt chị mình tràn đầy lửa giận. hiểu bản thân hôm nay cách nào tránh khỏi trách mắng của chị mình.

      còn dám trở lại Hạ gia?! Đồ biết xấu hổ!” Hạ Tử Phượng chỉ vào Hạ Tử Tinh chửi ầm lên.

      Dương Huệ Lan thấy Hạ Tử Phượng hừng hực phẫn nộ lập tức đứng xen giữa chặn lại.

      “Tử Phượng, con biết Tử Tinh là bị ép buộc, nó cũng muốn gả cho Lập Phong. Nhưng Lập Phong cố ý cưới bằng được, chúng ta cũng có biện pháp a.”

      “Mẹ hai ràng bao che nó! Nếu như phải nó lén lút câu dẫn Lập Phong, ấy làm sao lại cưới nó mà phải tôi chứ?” Hạ Tử Phượng , hốc mắt cũng đỏ lên.

      “Chị, em có! Em tuyệt đối có!” Hạ Tử Tinh vội vàng ra từ phía sau mẹ giải thích.

      còn dám dối sao! Con người dối trá này!” Hạ Tử Phượng giơ tay lên tặng cho Hạ Tử Tinh bạt tai vang dội.

      Hạ Tử Tinh chợt cảm thấy trước mắt có ánh sao lóe lên. Gương mặt đau rát!

      “Tử Phượng! Con làm gì vậy?” Hạ Chính Trung vừa tới nóng giận quát. Bên cạnh ông, Lâm Lập Phong thấy mặt Hạ Tử Tinh là dấu năm ngón tay hồng hồng, cảm thấy đặc biệt chói mắt.

      “Lập Phong –” Hạ Tử Phượng vừa nhìn thấy Lâm Lập Phong lập tức giống như hồ điệp vội chạy qua.

      “Ba ” tiếng, mặt Hạ Tử Phượng lập tức ra dấu năm ngón tay.

      Tất cả mọi người như ngây dại! Ánh mắt thể tin được nhìn Lâm Lập Phong, nghĩ tới Lâm Lập Phong luôn luôn tỉnh táo lý trí lại động thủ đánh người!

      , đánh em?” Nước mắt Hạ Tử Phượng lập tức dâng trào, nghĩ rằng Lâm Lập Phong đánh mình.

      Lâm Lập Phong kéo Hạ Tử Tinh vào lòng, thương tiếc vuốt ve gương mặt . Sau đó chuyển ánh mắt nhìn Hạ Tử Phượng, tròng mắt lạnh băng tràn đầy tức giận, làm Hạ Tử Phượng giật mình.

      “Tôi cho biết, Tử Tinh là vợ tôi! Ai khi dễ ấy chính là gây với tôi!”

      Hạ Tử Phượng bị hù dọa sợ hãi lui lại mấy bước, xoay người che mặt, bước nhanh rời .

      Hạ Tử Tinh quay sang nhìn Lâm Lập Phong thấy khóe miệng ta lộ ra tia cười ma quỷ, lập tức cảm thấy cả người mình nổi hết da gà. Người này máu lạnh kinh khủng!

      ta đánh chị hai căn bản phải vì thấy bất công do chị hai thương tổn ! ta là muốn náo loạn nhà !

      Công khai ở nhà gây , chọc giận chị hai, chính là chọc giận mẹ cả! Chả lẽ ta muốn bản thân ngay cả nhà cũng thể trở về sao?

      Hạ Tử Tinh nhìn ánh mắt lạnh băng của người bên cạnh, khỏi cảm thấy lạnh lẽo từ lòng bàn chân dâng lên…

      ta muốn hành hạ , mình bị hành hạ còn đủ, ta còn muốn phá hỏng tình cảm thân thiết của gia đình , khiến chỗ tránh nạn cũng còn nữa! ta muốn có đường thối lui, có đường sống! Thậm chí đối với trả thù này, ngay cả khí lực để chống cự cũng có…

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 7: Người tình ngoại quốc


      Tuần trăng mật của họ bắt đầu từ ngày thứ tư sau khi cưới, điểm đến đầu tiên là địa điểm du lịch nổi tiếng thế giới Thụy Sĩ.

      tại tháng 12 trời lạnh băng, bao trùm cả đất nước Thụy Sĩ là tuyết, đó là thời khắc Thụy Sĩ cuốn hút nhất trong năm.

      Đón hai người họ ở sân bay là xinh đẹp tóc vàng, Lâm Lập Phong và này nhìn thấy nhau ôm hôn thắm thiết, Hạ Tử Tinh bên cạnh coi như người trong suốt.

      Hạ Tử Tinh lạnh lùng, con người biết xấu hổ này, ở trước mặt vợ mới cưới công khai ôm ấp người khác, Lâm Lập Phong quá để vào trong mắt ?

      Khi bọn họ lưu luyến tách nhau ra, lại ôm nhau cùng rời , mắt cũng liếc nhìn cái, giống như người ta vứt con búp bê rách nát.

      Hạ Tử Tinh nuốt nước bọt, cầm hành lý trong tay, trực tiếp chạy vọt tới trước mặt hai người họ, dứt khoát tách họ ra. Thời điểm họ kinh ngạc nhìn , mau chóng ôm lấy cánh tay Lâm Lập Phong, ôn nhu đáng : “Thân ái, giới thiệu chút sao?”

      Khóe miệng Lâm Lập Phong khẽ nhếch lên, lộ ra nụ cười mỉm thầm.

      “Mai Á Lệ, để giới thiệu, đây là vợ , Hạ Tử Tinh. Còn đây là bạn tốt Mai Á Lệ.”

      khó để nhìn ra Mai Á Lệ khi nghe được là vợ Lâm Lập Phong mặt tràn đầy mất mát cùng như bị đả kích.

      “Chúc mạnh khỏe, rất hân hạnh được biết .” Hạ Tử Tinh chủ động chào hỏi ta.

      Mai Á Lệ cũng lễ phép mỉm cười gật đầu, thần sắc ràng có chút lúng túng.

      “Crow gần đây khỏe chứ? Mai Á Lệ.” Lâm Lập Phong hỏi.

      “Rất tốt. ấy ở khách sạn chờ .” Mai Á Lệ thể nụ cười mê hoặc lòng người.

      “Tốt lắm, chúng ta tới khách sạn cùng hội hợp.”

      tới khách sạn, người phục vụ giúp mang hành lý lên phòng, bọn họ tới nhà ăn của khách sạn.

      Crow là người đàn ông cao lớn đẹp trai có mái tóc vàng, vừa nhìn chút là thấy ta chính là người có nghiệp thành công.

      Bất quá, nụ cười so với Lâm Lập Phong ôn hòa thân thiết hơn nhiều.

      “Lập Phong, mau giới thiệu người bên cạnh cậu ?” Crow nhìn Hạ Tử Tinh thân mật cười tiếng.

      “Vợ tôi — Hạ Tử Tinh. là Crow.” Lâm Lập Phong giới thiệu sơ lược.

      “Chúc mạnh khỏe.” Hạ Tử Tinh đưa tay định bắt tay ta nhưng Crow lại cầm tay đặt lên khóe miệng hôn nhàng, làm Hạ Tử Tinh sợ hết hồn.

      Sau đó lại nghĩ, nơi này là Thụy Sĩ, hôn mu bàn tay là kiểu chào lịch . mỉm cười nhõm với . Rơi vào trong mắt Lâm Lập Phong, tựa hồ như vừa gặp cố ý đong mắt đưa tình. Trong lòng lập tức dâng lên cảm xúc bất mãn.

      “Cậu lần này định ở Thụy Sĩ bao lâu?” Crow hỏi Lâm Lập Phong.

      ngày. Ngày mai rời , đến nông trường. Lần này chủ yếu là đến nông trường thăm ngựa của tôi.” Lâm Lập Phong chuyện trò vui vẻ, mặt mày hớn hở. Bộ dáng thay đổi so với lúc bình thường khó gần.

      “Nghe Nike , nó mới sanh con ngựa con. Lần này cậu là muốn nhìn con ngựa kia?”

      “Đúng. Tôi muốn thăm Xích Phong rút cuộc sinh hạ được ngựa con khả ái thế nào?” Lâm Lập Phong vừa nghĩ tới ngựa của mình liền rất cao hứng.

      “Cậu cũng sanh em bé cho tôi nhìn ? Tôi nghĩ hai người sanh con nhất định rất khả ái.” Crow lơ đãng …, làm cho Hạ Tử Tinh nhất thời đỏ mặt.

      cũng phát ra người vẫn ngồi yên bên Mai Á Lệ sắc mặt trở nên trắng bạch. Xem ra người này nhất định có quan hệ đơn giản với Lâm Lập Phong! Chẳng lẽ là người tình ngoại quốc của ta?

      Lâm Lập Phong nhìn Hạ Tử Tinh cái, khóe miệng nhấc lên nụ cười mập mờ. Gương mặt Hạ Tử Tinh lại càng đỏ hơn.

      “Tới Thụy Sĩ ngắm nhìn cảnh tuyết, tôi cảm thấy thực đáng tiếc a! Lập Phong.” Crow tiếc hận: “Hơn nữa, tôi còn muốn trượt tuyết! Năm nay tôi khổ luyện rất lâu!”

      “Tốt. Tôi cho cậu cơ hội. Ngày mai chúng ta trượt tuyết . Trì hoãn ngày đến nông trường.”

      ?” Crow cao hứng.

      “Bất quá, nếu như cậu thua, cậu phải mang con ngọc kim ngư tặng cho tôi, để cho chúng thành đôi.” Lâm Lập Phong đầy tự tin.

      “Nếu như cậu thua sao?” Crow khiêu chiến đón nhận ánh mắt của Lâm Lập Phong.

      “Tôi đem con cá của tôi tặng cậu, để chúng hợp thành đôi.” Lâm Lập Phong sảng khoái.

      “Tốt! lời định!” Crow vươn tay ra cùng Lâm Lập Phong bắt tay: “ lời định!”

      Lần đầu tiên Hạ Tử Tinh thấy Lâm Lập Phong có bộ dáng này, hiền hoà, bình dị gần gũi, có tình cảm… So với bình thường khác rất nhiều a!

      Bình thường ta lạnh lùng vô tình, bây giờ

      làm bị mê hoặc! rốt cuộc người mới đây?

      Sau khi ăn cơm tối xong, bọn họ tách ra. Lâm Lập Phong cùng Hạ Tử Tinh về phòng mình trong khách sạn.

      Hạ Tử Tinh thấy căn phòng có hai giường, trong lòng dễ chịu hơn rất nhiều. Nếu tối nay phải cùng tên Lâm Lập Phong ma quỷ này ngủ chung giường, đó mới gọi là hành hạ?

      Đích đích đích… Lâm Lập Phong nhìn điện thoại có tin nhắn đến, sau đó với Hạ Tử Tinh: “Em nghỉ ngơi trước, cần chờ tôi.”

      rồi, mở cửa phòng ra ngoài. Hạ Tử Tinh tò mò mở cửa phòng, muốn nhìn xem rốt cuộc có việc gì gấp? kinh ngạc nhìn thấy Lâm Lập Phong cùng Mai Á Lệ ở hành lang khách sạn công khai ôm ấp thân mật, rồi Mai Á Lệ kéo ta vào gian phòng.

      Hạ Tử Tinh mở to mắt, ra đoán sai! Mai Á Lệ chính là người tình ngoại quốc của ! tới nơi này chính là muốn cùng hẹn hò với ta!

      Tên đáng ghét khắp nơi lưu tình này! Hạ Tử Tinh cắn cắn đôi môi, khỏi nắm chặt tay.

      —————————————————————–

      Sáng sớm ngày thứ hai, Lâm Lập Phong và Crow hẹn nhau tới khu trượt tuyết thi tài. Hạ Tử Tinh thấy Mai Á Lệ tràn đầy nụ cười, gương mặt hồng nhuận, cả khuôn mặt đều sáng lên. bỗng nghi hoặc phụ nữ sau khi làm chuyện đó xong hưng phấn đến vậy sao?

      “Tối hôm qua ngủ có ngon ?” Mai Á Lệ chủ động hỏi Hạ Tử Tinh.

      “Hoàn hảo.” Hạ Tử Tinh bình tĩnh đáp lời.

      “Phong là người đàn ông tốt. hạnh phúc a, Hạ tiểu thư.” Mai Á Lệ bày ra bộ dáng hâm mộ giả tạo.

      “Vậy sao? Tôi cảm thấy thế. Chúng tôi ly hôn nhanh thôi. Mai tiểu thư nghe được, có phải thấy rất vui vẻ hay ?” Hạ Tử Tinh nhìn ta ngoài cười nhưng trong cười.

      Mai Á Lệ nhún nhún vai, cười : “Tôi chỉ là thấy đáng tiếc cho . Người đàn ông tốt như vậy lại nắm chắc được.”

      “Đây phải là điều hy vọng sao?” Hạ Tử Tinh lạnh lùng.

      Mai Á Lệ nhấc đôi môi xinh đẹp lên tạo thành nụ cười ngọt ngào, để ý tới lời Hạ Tử Tinh .

      , bản thân tôi hi vọng có thể bắt cóc ta , như vậy tôi có thể thoát khỏi bể khổ rồi.” Hạ Tử Tinh tự nhủ.

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 8: Lễ vật kết hôn


      “Wow! Là Phong a! Là Phong a!” Mai Á Lệ bỗng nhiên kéo tay Hạ Tử Tinh, chỉ vào người đàn ông vừa lướt qua nhóm phía kia.

      Hạ Tử Tinh nhìn chút, đúng là Lâm Lập Phong. nhanh như mũi tên xông về phía trước, ở điểm cao nhất thực cú tung mình nghệ thuật, sau đó an toàn hạ xuống. Tư thế ưu nhã khiến ít bên cạnh la hét cổ vũ chói tai liên tục.

      nghĩ ra ta trượt tuyết tốt như vậy, tư thế lại hiên ngang đến vậy! Bảo sao Crow nhất định phải tìm thi đấu!

      Mà người đuổi theo phía sau – Crow hiển nhiên cách khoảng cách lớn với ta. Mới 10 phút, Crow mất con cá cổ trị mấy trăm vạn.

      Crow đưa con cá tới trước mặt Hạ Tử Tinh, Hạ Tử Tinh lộ ra vẻ rất kinh ngạc.

      “Con cá này và con cá của Lập Phong vốn là đôi. Tôi đưa con cá này cho em, hi vọng em cùng Lập Phong cũng là đôi bên nhau như vậy.”

      Nhất thời Hạ Tử Tinh biết nên làm thế nào cho phải? nhìn Lâm Lập Phong.

      “Crow đưa, em nhận lấy .” Lâm Lập Phong chút thay đổi sắc mặt, làm người khác đoán ra ta nghĩ gì trong lòng.

      Hạ Tử Tinh nghe Lâm Lập Phong vậy, bất đắt dĩ nhận lấy, mỉm cười: “Cảm ơn , Crow.”

      “Đây là lễ vật kết hôn của tôi, hi vọng hai người có thể quý trọng nó, tựa như quý trọng hôn nhân của hai người.” Crow chân thành với bọn họ.

      Mặt Hạ Tử Tinh tức khắc trở nên đỏ bừng. Lời của Crow tựa như đao lợi hại hung hăng cắt vào mặt !

      chuyển ánh nhìn vào Lâm Lập Phong, phát ra vẻ mặt ta lãnh đạm nhìn về phía núi xa xăm. Có lẽ vấn đề này, ta cũng biết đối mặt thế nào?

      Vốn là hai người liên quan tới nhau, cũng bởi vì hiểu lầm đó biến thành cục diện ngày hôm nay, biết trong lòng Lâm Lập Phong có cảm tưởng gì? Có phải hối hận?

      Hạ Tử Tinh vì chính ý nghĩ ngây thơ của mình lộ ra nụ cười khổ. nghĩ nhiều thế làm gì? ta hận ! hành hạ tới chết, ta dừng tay sao?

      Sao có thể hối hận đây? buồn cười!

      ———-táo đỏ tự phân cách tuyến—————–

      Từ thành phố chuyển đến nông trường vùng ngoại thành, bọn họ mất 3h ngồi xe. nông trường rộng rãi ra trước mắt Hạ Tử Tinh, Hạ Tử Tinh khỏi kinh hô. ra ở nơi hoang vu thế này lại có bãi cỏ đẹp như thế.

      Nơi này cùng thánh địa tuyết rơi Thụy Sĩ lại khác nhau, nơi đây có thảo nguyên xanh ngát, thảo nguyên có nhiều con vật đáng nào là bò, ngựa, cừu.

      Cảnh tượng sinh trưởng tươi đẹp!

      “Vì sao nơi này có có tuyết?” Hạ Tử Tinh hiểu hỏi Lâm Lập Phong.

      “Em để ý nơi đây bốn bề là núi vây quanh sao?” Lâm Lập Phong nhìn thẳng vào vùng núi non: “Nơi này chính là núi Alpes, nó giống như bức tường bảo vệ khu thiên nhiên. khí lạnh lẽo căn bản cách nào vượt qua núi cho nên bốn mùa nơi đây giống nhau, mùa đông giá lạnh.”

      Hạ Tử Tinh hiểu ra gật đầu. ra là như vậy! trách được ở Thụy Sĩ lạnh giá lại có nông trường xinh đẹp như vậy.

      Xa xa trông thấy có mấy gian phòng đạm bạc, còn có mấy người cưỡi tuấn mã theo hướng bọn họ mà đến. Là bạn của Lâm Lập Phong tới đón bọn họ.

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 9: Bạn bè ở nông trường


      Lâm Lập Phong xuống xe, nhìn bạn mình phi ngựa tới, khóe miệng lộ ra nụ cười nhu hòa.

      Cả đoàn người tới bên cạnh hai người họ lập tức xuống ngựa, cùng nhau ôm lấy Lâm Lập Phong.

      Hạ Tử Tinh đứng bên cạnh cũng có thể cảm nhận được bọn họ rất vui vẻ. ra người lạnh lùng như Lâm Lập Phong cũng có nhiều bạn thân như vậy.

      “Chúng tôi rất nhớ cậu, mỗi ngày đều mong đợi cậu có thể tới đây.” Người có thân hình cường tráng nhất .

      “Bình thường tôi cũng bề bộn nhiều việc. Khó có dịp rảnh, thuận tiện hưởng tuần trăng mật, tôi qua thăm mọi người.” Lâm Lập Phong vui vẻ.

      hưởng tuần trăng mật?” Ánh mắt của mọi người lập tức dồn vào Hạ Tử Tinh. Hạ Tử Tinh cảm thấy như cắt ngang cuộc gặp gỡ của họ, nhất thời hơi xấu hổ, mặt hồng lên.

      “Vợ tôi —— Hạ Tử Tinh.” Lâm Lập Phong kéo lại gần, giới thiệu cho mọi người biết.

      “Woa, búp bê Trung Quốc xinh đẹp!” Tất cả mọi người cùng thốt lên. Mỗi ánh mắt to như đèn lồng trợn tròn nhìn chăm chú vào Hạ Tử Tinh. Mặt lại càng hồng hơn nữa.

      “Cậu rốt cục cũng chịu kết hôn rồi sao? khó mà tin được! Chúng tôi còn tưởng cả đời cậu độc thân.” người cao gầy phát biểu suy nghĩ của mọi người.

      Lâm Lập Phong cười tiếng, vẻ mặt nuối tiếc vuốt ve đầu con tuấn mã: “Xích Phong vẫn khỏe chứ?”

      Tuấn mã kia như hiểu lời của , đem mặt ngựa của mình dán vào người làm nũng, bộ dáng vô cùng thân mật. Chẳng lẽ nó chính là “Xích Phong” ?

      “Xích Phong ở chuồng ngựa bên kia, đến xem ?” người thấp đen .

      “Tốt!” Lâm Lập Phong sải bước lên lưng ngựa, vươn tay đỡ Hạ Tử Tinh: “ lên! Chúng ta cùng xem ngựa.”

      Hạ Tử Tinh đưa tay cho , kéo lên ngựa. Chỉ đạp cái, con tuấn mã chạy nhanh về phía trước. Hạ Tử Tinh sợ hãi, lập tức ôm chặt lấy Lâm Lập Phong.

      Con “Mercedes-Benz” ở thảo nguyên rộng lớn này phi nhanh, gió thốc qua như lưỡi đao lướt lên mặt . Hạ Tử Tinh cúi đầu, giấu mặt mình trong ngực Lâm Lập Phong. người ta có mùi thơm đặc biệt đánh thẳng vào chiếc mũi nhạy cảm của , đột nhiên cảm thấy thư thái, ta cũng có lúc làm cảm thấy thoải mái đến vậy.

      Trong đầu bỗng lên lời của khoa học gia: hai người nhau bởi vì “người cùng loài, như ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”! Nếu như bản thân hiểu đối phương thích gì, chứng minh có sức hấp dẫn với mình! (táo: cái này táo thấy khó hiểu quá, tối nghĩa nữa!!~~ có nhầm lẫn các ty góp ý nha)

      Gương mặt khỏi có cảm giác đỏ lên rồi! Làm sao có thể thế?! làm sao có thể thích ta chứ? Câu của khoa học gia kia nhất định là lung tung, có căn cứ!

      ————táo đỏ tự phân cách tuyến—————–

      Đây là con hắc mã rất xinh đẹp! Lông mềm nhẵn, mắt vừa tròn vừa lớn, ánh mắt lộ ra vẻ vô cùng linh hoạt. Xem ra nó mới chào đời được thời gian ngắn, thân thể mặc dù còn gầy gò, nhưng có thể thấy được, sau này nó nhất định con tuấn mã cao lớn oai phong! Giống như mama nó vậy!

      Lâm Lập Phong nhìn thấy con ngựa con cao hứng! vuốt ve, vỗ về nó với vẻ mặt thương . Giống như thương đứa trẻ con, đối với nó quả thực là tiếc gì!

      “Ngựa con có tên chưa? Nike.” Lâm Lập Phong hỏi người cao lớn nhất.

      “Còn chưa có! Chúng tôi chờ cậu đặt tên cho nó đấy. Nó là con của Xích Phong của cậu a!” Nike cười hiền hòa.

      Khóe miệng Lâm Lập Phong khẽ mỉm cười, suy nghĩ chút: “Gọi nó là ‘Thắng Phong’ . Tôi hi vọng sau này so với Xích Phong nó còn ưu tú hơn!”

      “Hay! Cái tên này rất hay!” cậu con trai cao gầy vỗ tay.

      Lâm Lập Phong nhìn, hỏi: “Mạch Tư năm nay tốt nghiệp đại học phải ?”

      Cậu con trai cao gầy đó có chút xấu hổ : “Còn phải đợi sang năm a.”

      “Có muốn đến Trung Quốc phát triển ?”

      Mạch Tư nhìn mình- Nike, lắc đầu: “Em thích nơi này, sống cuộc sống ở thành phố lớn em sợ thích ứng nổi.”

      Kenny là người có vóc dáng thấp, đen lôi kéo ống tay áo Lâm Lập Phong: “Phong ca, bản thân em rất muốn đến Trung Quốc. thu lưu em chứ?”

      “Năm nay thi đại học rồi, phải ? Kenny.” Gương mặt Lâm Lập Phong tràn đầy nụ cười nhìn Kenny.

      “Đúng. Chờ năm tới thi xong, em đến Trung Quốc tìm chơi được ?” Kenny hỏi.

      “Lúc nào cũng hoan nghênh cậu đến Trung Quốc. Kenny.”

      nên quấy rầy Lập Phong, cậu ta rất bận rộn! Kenny.” Nike muốn ngăn chặn ngay cậu em của mình liền dùng hành động-ing.

      “Nike.” Lâm Lập Phong : “Tôi rất hoan nghênh mọi người đến Trung Quốc.”

      “Cảm ơn. Lập Phong.” Nike lộ ra nụ cười vui vẻ.

      Tình cảm của họ hẳn là rất tốt? Nếu , Lâm Lập Phong đối xử thân mật với bọn họ như vậy! So với mình, quả thực ta đối xử như với con cún cũng bằng! Mỗi ngày trừ bộ mặt lạnh lùng như tử thần, là bộ dáng chê cười! Từ khi ta cho rằng tìm người chụp ‘hình ảnh tươi đẹp’ kia, ta đối với phi thường tốt!

      Hạ Tử Tinh mịt mờ nhìn đám người bọn họ hỉ hả chuyện, tâm tình chợt lạnh băng!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :