Tổng tài bất luân tình nhân - [Drop]

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hà Linh

      Hà Linh Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      565
      Được thích:
      6,084
      @Phương Lăng cám ơn vì ủng hộ nhá : ))) có time post dài dài thôi.
      @eloite thoi thóp cũng là sống, chắc sống đến hết bộ này đấy, cứ chờ : ))
      @honglak vào lai là em vui rầu. : ))
      @Sue ú mỗi cháp mới vào cắm cho bình hoa là được, cho thay đổi khí ấy mà.
      @Ha mi cuộc sống có bao giờ ngược đâu .
      @Ngoc Dieu cám ơn vì ghé thăm nhé ;)
      hangbaby123, yuiluvlayhan, Sue ú2 others thích bài này.

    2. Hà Linh

      Hà Linh Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      565
      Được thích:
      6,084
      CHƯƠNG 7
      Editor: Hà Linh

      « Ai ai, hảo hảo, ở trong nước thành, ta cố tình đến đây tìm cháu. Cháu xem, tài xế này làm hỏng xe ta, haizzz… nên làm sao bây giờ, ta chỉ có chiếc xe này là quí nhất ! » La Bott ảo nảo kêu lên, nhưng ánh mắt vẫn ranh ma liếc về phía .

      Ở trong nước ai ai cũng phải kiêng kỵ Tống Nhân Kiệt, La Bott dám bước vào Tống gia mà liếc mắt giai nhân cái. Còn đây ở nước ngoài, nhân sinh quen mà nhân hà chướng ngại, như vậy có thể cố tình làm bậy, làm cho giai nhân rơi vào ma chưởng.

      « Cháu biết… như vậy lại đụng vào xe cậu. » Ở Tống gia, ngoài bà bà ra ai biết , vậy mà lại họa vô đơn chí gặp La Bott ở đây.

      « Xe chúng ta đụng chỗ đúng là duyên phận à, cháu xem, ở nơi đông đúc khách du lịch này vậy mà chúng ta lại có cơ hội chạm mặt nhau, có thể thấy được là ông trời đưa chúng ta về cùng chỗ. »

      « Cháu bồi thường cho cậu. » Đường Uyển Du thoáng nhìn cửa xe lõm xuống, kinh hãi.

      « Chiếc này chỉ sản xuất ở Pháp thôi, riêng bánh xe trị giá trăm ngàn rồi, muốn bồi chắc phải tám trăm vạn a. » La Bott giở công phu sư tử ngoạm ra, cố ý làm khó dễ.

      « Cháu bồi thường cho cậu. » Bỗng quên mất lái xe và xe đều là thuê của khách sạn, Đường Uyển Du thầm nghĩ đến việc phải mau chóng dứt khỏi La Bott mà .

      Nhưng mà tám trăm vạn, còn chưa được chính thức thừa kế tài sản của Nhân Khánh, biết đâu lấy tiền bồi thường đây ?

      « Aiai, xe ta giờ còn ngồi được nữa rồi, lão nhân gia ta trở về khách sạn thế nào đây ? bằng ta ngồi xe của cháu cùng về , thuận đường cũng để chúng ta tâm luôn. »

      « Sợ rằng xe của cháu cũng hỏng rồi. » Đường Uyển Du nhạy bén trả lời, lời ám chỉ với lái xe. Bên người La Bott có hai vệ sĩ , đột nhiên bước tới kèm hai bên Đường Uyển Du và lái xe hướng vê phía ghế sau xe.

      Tự xưng là thân sĩ, La Bott dám bắt buộc , nhưng trong ngôn ngữ chuyện với nhau, lão sắc quỷ này luôn chủ động, khiến Đường Uyển Du căm phẫn muốn khóc lên.

      « Cậu muốn làm gì ? » Thân hình nhắn của bị La Bott ôm ở trước ngực, giống như giữ phần thưởng mình mới giành được.

      « Cậu, xin buông tay ra ! » cố ý đấm đá nhìn về cửa kính, thấy cảnh hai bên lao vun vút qua, may mà nơi này gần khách sạn ở, xe vừa mở cửa, lập tức nhảy xuống, tránh xa khỏi lão nhân ghê tởm này.

      La Bott cười sang sảng, khách sạn đông người như thế, có thể nào lại gặp người quen nhận ra bọn họ , La Bott lệnh cho vệ sĩ mang Đường Uyển Du .

      « , buông ra ! » hoảng sợ kêu to, lập tức bị bịt mồm lại, sao bảo vệ khách sạn nhìn thấy tình cảnh bất thường của ?

      « Uyển Du à, cháu thân mình ở nơi này nguy hiểm, cần có người chiếu cố ; ai, vẫn là để cậu chiếu cố cháu thôi. Chúng ta vào trong chuyện nào. »

      « Tôi, tôi ở nơi này. » tỉnh táo lại tâm trí.

      « Như vậy, cháu muốn nghỉ ngơi ở đâu ? » La Bott thầm nghĩ đem mỹ nhân trước mặt ném vào phòng cưỡng gian bị tố cáo tội danh cường bạo, Tống Thế Kiệt nhất định tha cho . Phải đẩy vào cạm bẫy tình nguyện hiến thân mới được.

      « Được rồi, cháu như vậy cậu đưa cháu tới chỗ khác. » La Bott tiếu tiếu, lại trừng mắt vào ngón tay nhẩm tính : « tám trăm vạn kia cháu nhanh chóng bồi thường cho ta a, mà nếu cháu bồi cậu ngủ, coi như việc kia phải suy nghĩ nữa a. »

      Đường Uyển Du kinh hãi với chiêu đồ này của .

      biết đây là ác mộng bắt đầu. căn bản biết lão già đó cố ý tạo nên vụ đụng xe, nghĩ nghĩ lại, vội chạy ra cửa liền bị hai tên vệ sĩ chắn lại. Nhân viên khách sạn này đều bị La Bott mua chuộc để theo dõi nhất cử nhất động của .

      thể nào về nước xin bà bà giúp đỡ, điện thoại bàn bị ngắt kết nối, di động cũng bị ném .

      Lúc này, suy nghĩ lại cách thoát thân.

      Trong phòng, điện thoại máy mỗi này lại truyền đến câu của La Bott.

      « Uyển Du à, chỉ còn ngày nha ! »

      Tinh thần của hỏng mất, tính nhảy cửa sổ bỏ chạy, thừa dịp vệ sĩ chú ý, ra vẻ chấn tĩnh thầm rời khỏi ghế. thò tay ra vặn khóa cửa sổ.

      « Ai ai, vừa cái là nhiệm vụ lơ là rồi. »

      La Bott vẻ mặt vô lại, sai người đem kéo vào, rồi dùng dây thừng buộc lại, rồi lệnh cho hai tên vệ sĩ ra ngoài trông chừng phía ngoài.

      Nếu có tính toán này, cũng ngại ngần che giấu bộ mặt nữa.

      « , ông làm cái gì ? » Đường Uyển Du kinh hãi, hai mắt mở trừng lên rưng rưng tuyệt diễm.

      Cho dù là như vậy vẫn đánh mất tư sắc đoan trang. Nó khiến La Bott phát ra thú tính trong cơ thể, thầm nghĩ ngay đến việc xé nát quần áo mỹ nhân trước mắt.

      Lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng đánh nhau, sau đó cửa phòng bị phá. lúc La Bott xé quần áo người Uyển Du, ngạc nhiên quay đầu lại.

      Cái trán bị người đàn ông mặc đồ đen đánh trúng, khóc thét ở bên, máu chảy đầy mặt.

      Vài người đàn ông cũng mặc đồ đen vào, ra tư thế cung nghênh người chỉ huy.

      Đường Uyển Du kinh hách, tầm nhìn mơ hồ, chỉ cảm thấy bóng dáng cao lớn quen thuộc kia hình như là cả.
      hangbaby123, 1620thuy, JupiterGalileo14 others thích bài này.

    3. Hà Linh

      Hà Linh Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      565
      Được thích:
      6,084
      CHƯƠNG 8
      Editor: Hà Linh

      Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt Tống Thế Kiệt là nhắn mềm mại bị lão già háo sắc kia áp chế, áo người bị xé rách, lộ ra nửa bầu ngực sữa. Cảm xúc tức giận ngùn ngụt dâng lên, khuông mặt tuấn dật biến thành quỷ dữ.

      « Ta ông đừng có động vào ấy. Ông muốn chết phải ? » Từng câu lạnh lùng thốt ra.

      « Thế Kiệt, Thế Kiệt, hãy nghe ta … » La Bott sợ tới mức vừa nghe thấy tiếng là chân tay luống cuống, chạy nhanh quỳ xuống chân Tống Thế Kiệt giải thích, liền bị đôi chần dài đá , quăng cho đám thủ hạ xử lý.

      thủ hạ tri kỷ cởi áo khoác ngoài ra, khoác lên người đáng thương.

      « Lôi ra ngoài đánh cho ta, đến khi ta bảo ngừng lại mới thôi. Nhớ là giữ lại bàn tay và bàn chân trước khi thả cho ta. » Tống Thể Kiệt hung hăng ra lệnh, thèm đá lão già dưới đất, chỉ sợ bẩn chân, nhìn sang nhu nhược giường.

      Nghe giọng tê lạnh của , Đường Uyển Du rét mà run. Sợ mà đánh La Bott đến tàn phế, sợ ở Tống gia gây họa cho mọi người, sợ mình ngày càng gây ra nhiều tội lỗi.

      « cần… Đừng… » thanh ngăn cản phát ra như muỗi, vừa rồi bị bàn tay bẩn thỉu xâm phạm khiến run rẩy còn sức đứng dậy.

      lạnh lùng nhìn khuôn mặt tái nhợt của .

      Trong mắt chứa đầy nước mắt, mím môi lại ngăn cho nó chảy thành dòng xuống.

      Cho đến khi người xung quanh lui xuống hết, Tống Thế Kiệt vẫn giữ khuôn mặt lạnh như tiền nhìn , hai tròng mắt ám trầm như chớp động.

      « Mẹ hai cho tôi biết ra nước ngoài du lịch, cũng tình cờ nghe được tin La Bott bám theo nên nghi ngờ có điều bất lợi, liền vội tới đây tìm . Đáng tiếc là tìm được vị trí chính xác, hại bị mấy ngày nay hoảng sợ. »

      Nghe đến những câu này, kinh hãi ! Hai mắt đẫm nước mơ hồ, nhịn được, nước mắt cuồn cuộn rơi xuống, thoáng thấy lại gần, đưa cánh tay ra muốn đỡ .

      Cánh tay ấm áp nhưng lời lạnh lẽo dụ hoặc đến nơi an ủi.

      « … Đừng tới đây ! » cấm chính bản thân mình yếu ớt xúc động, kéo lấy áo khoác bọc quanh mình cuộn lại.

      « Cũng giống như thèm để ý tôi cảm mạo phát sốt mấy ngày thôi mà. »

      dừng bước, tiếng mềm thúc giục áy náy.

      « Đều là người nhà, có gì ủy khuất ra để chúng ta cùng giải quyết. »

      Ánh mắt bối rối liếc cái, cảm xúc vỡ ào, hiểu vì sao lại đối xử với mình như vậy.

      « , tôi nghĩ hiểu lầm, tôi chỉ trung thành với Nhân Khánh mà thôi. » nghĩ lại giẫm lên vết xe đổ nữa, bật thốt lên, thân mình bị ôm lấy, áp vào ngực.

      « Tôi biết, muốn khóc khóc , khóc lớn lên thoải mái. » Lúc này thực người an ủi, tiếng thuần hậu vang lên bên cạnh tai nhưng lại khiến càng rơi nước mắt.ư

      Tựa vào ngực , Đường Uyển Du khóc ào lên, chỉ sợ làm ướt vạt áo của . dám để mình yếu đuối lâu, nhanh chóng tách ra khỏi cánh tay cứng rắn kia.

      « Được rồi… Em ổn rồi. » thức thời ngừng khóc lại, nhịn xuống thương tâm.

      Tống Thế Kiệt nhìn ra hành động tránh né của , hai tròng mắt tĩnh lặng, chăm chú nhìn mặt rồi lên dấu hỏi, cũng là lời xin lỗi.

      « Là tôi đêm đó uống rượu nên có hành động lỗ mãng sao ? Vì vậy nên em mới cảnh giác ? » muốn đụng vào khuôn mặt phấn nộn kia nhưng lại kiêng kị lùi về.

      Phụ nữ gặp phải tình cảnh này, hơn nửa sợ tới mức gào khóc, biết là coi là người thân nên mới như vậy, thực là có chút nổi giận.

      Đường Uyển Du trong lòng rung động, cảm thấy hình như cả thay đổi.

      « Chết tiệt ! còn chạm vào chỗ nào của em ? » Tống Thế Kiệt mắt xanh mét.

      Nếu là em dâu, có trách nhiệm phải bảo vệ , đối với việc bị lão già kia xâm phạm, nhất định phải giết chết tha.

      « có. » Uyển Du sợ tới mức dựng đứng người lên.

      Tống Thế Kiệt lại đem áp vào người mình, kéo áo khoác che kín thân thể gầy gò lại.

      « Em thân mình ở đây nguy hiểm, theo về nước . » Lời đề nghị đưa ra cho phép kháng cự.

      « Cho em thêm thời gian. Em hi vọng cả để em yên tĩnh mình chút. » khéo léo kéo áo lắc đầu. Kỳ , muốn về Tống gia, sống cùng nhà với cả, hấp dẫn, bị ảo tưởng và kinh sợ.

      « Em chắc chắn chứ ? » chỉ nhìn vào hỏi nhiều.

      Đường Uyển Du kiên định nhìn lại .

      « Ừm, tùy em ! » nhận lời rồi lại ôm trở lại. « Nơi này đều có hơi thở dơ bẩn của La Bott, chúng ta rời khỏi đây . » kéo cánh tay đưa xuống lầu, kêu nhân viên lấy hành lý của nàng rồi lên xe về khách sạn.

      nghĩ là tâm lý dám để ở nơi dơ bẩn, làm cho chịu nổi khi nghĩ về lúc đó, aizzz, đây cũng là loại chăm sóc vô hình khiến trong lòng Đường Uyển Du nảy lên cảm động. Ngũ vị tạp trần.

      Tống Thế Kiệt đem vào khách sạn xa hoa. bước vào phòng, nghĩ đến việc tắm rửa rồi nghỉ ngơi. Mấy ngày nay được nghỉ ngơi cẩn thận, mệt chết .

      « biết là em nhớ nơi em và Nhân Khánh cùng tới, cho nên rời khỏi chỗ này… thích nơi này sao ? » đứng ở trước cửa, quan tâm hỏi . Lời nhu hòa, ánh mắt chăm chú nhìn vào biểu tình mặt như gió xuân thoảng qua, khiến tóc bay bối rối.

      « thôi ! » Tống Thế Kiệt liếc mắt cái hiểu tâm tình của , chủ động thay chuẩn bị nước tắm.

      rụt rè khóa cửa phòng tắm lại, thả xuống quần áo rách nát, tiến vào bồn tắm lớn, hai tay vẫn run rẩy. chà xát những nơi mà La Bott động qua, cảm giác bẩn thỉu tẩy mãi sạch. Nhưng dám làm lâu vì sợ cả ở bên ngoài.

      Đường Uyển Du nhanh chóng chà xát bản thân mình, mặc quần áo mới ra thấy Tống Thế Kiệt đâu.

      cầm đến áo khoác đặt ghế, quên trả lại , có chút buồn. Nếu rời , cũng nghĩ đến việc giữ lại vật này, chần chờ nghĩ xem có nên trả lại hay vì cứ nhìn thấy nó lại nghĩ đến Tống Thế Kiệt.

      « Em cứ ở khách sạn này. Cả khu này được bao trọn. Muốn chơi ở đâu tùy ý mà sai nhân viên. » để lại tờ giấy tỏ quan tâm.

      Cử chỉ tôn trọng đối xử với , khiến rất nghi vấn. Nhân Khánh chết vào đêm đó, trách cứ , trách trinh chuyên. Sao bỗng nhiên lại đối xử tốt như vậy, vì là em dâu của sao ?

      Ở khách sạn này, trả chi phí cho tháng. đâu, đều có vệ sĩ theo, ở quán ven đường ăn cơm cũng có kẻ xông lên trả tiền, ở khách sạn có bồi bàn đưa lên món ngon. Đủ loại cao cấp nhất, thoải mái nhất, hưởng thụ giống như nữ chủ nhân của khách sạn, cũng giống như ở trong phạm vi mà bảo hộ.

      Đường Uyển Du dám nhận ưu đãi này, chỉ riêng việc có vệ sĩ theo cũng cảm giác giống như mình bị giám thị, căn bản là trái với ý nguyện ban đầu của là đến đây để nhớ lại ước nguyện ban đầu với Nhân Khánh.

      Xem ra, hình ảnh của dần dần xâm nhập và tư tưởng của .
      1620thuy, Yue, JupiterGalileo16 others thích bài này.

    4. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Thanks chàng @Hà Linh . Hôm nay nữa là hết Tết, mai xách đít mần lại goy. Lăng mới lết hơn 250km vào SG để mai mần nè (ông 2 mê wớ). Ai cũng bận hết, mấy chàng ấy nàng rảnh lúc nào mần tiếp. Lăng rảnh là bò vô cung check hàng mà haha :012::012:
      honglakHà Linh thích bài này.

    5. Hà Linh

      Hà Linh Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      565
      Được thích:
      6,084
      Chúc ngày làm việc đầu năm vui vẻ nhé ;)
      yuiluvlayhan, myuyen, Chó Điên2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :