Tổng tài bất luân tình nhân - [Drop]

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sue ú

      Sue ú Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      78
      :032::ex10::roft: Có ai có chổi cho mình mượn quét cái nhà này ko? Bụi bặm, mạng nhện giăng đầy rồi...
      @Duonghalinh2010 ơi!
      quỳnhpinky, honglakHà Linh thích bài này.

    2. Hà Linh

      Hà Linh Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      565
      Được thích:
      6,084
      like nhiều vào để chủ thớt có hứng post tiếp nhé @Sue ú
      Ps: nhớ @Chó điên chết mất. Thề với em là từ h đến cuối tuần post 3 chương QRTT.
      hangbaby123, yuiluvlayhan, honglak3 others thích bài này.

    3. Ngoc Dieu

      Ngoc Dieu Member

      Bài viết:
      90
      Được thích:
      79
      Nhanh nhanh nhe a, hong qua di, tuy truyen mo tuyp cu nhung noi dung hay.
      Hà Linhhonglak thích bài này.

    4. Hà Linh

      Hà Linh Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      565
      Được thích:
      6,084
      CHƯƠNG 4

      Editor: Hà Linh

      Những người đến phúng viếng bắt đầu thưa dần rồi rời , Đường Uyển Du mới bừng tỉnh, mọi người theo phép vỗ vỗ vai an ủi, những khăn voan đen che biểu tình mặt, lời từ biệt với . Những lời từ biệt như thanh đều đều vang lên, như tiếng tụng kinh trong chùa.

      Bà bà chịu nổi đau xót khi mất đứa cháu trai, được người hầu đưa xuống dưới nghỉ ngơi, còn mình ngồi lại trông linh đường. Bận rộn mấy ngày, bôn ba mấy ngày nhưng mỏi mệt chút nào.

      Cho tới khi trời tối, linh đường chỉ còn lại mấy vị trưởng bối Tống gia. đưa đôi mắt mông lung nhìn lên bài vị của chồng, Nhìn bộ dáng điềm đạm đáng của , các vị trưởng bối khó nén nổi hối tiếc, thán rằng tuổi trẻ mà phải chôn vùi thanh xuân mỹ mạo, trở thành quả phụ Tống gia. Nhưng đối với những đôi mắt quan tâm này, như cảm thấy đôi mắt lạnh lùng áp bách ở góc nào đó nhìn mình, chợt thấy từ xa có bóng người cao lớn tới.

      « Uyển Du, nén bi thương lại. Là Nhân Khánh vô phúc hưởng thụ mà thôi, con đừng quá đau lòng! » Chưa thấy người nghe thấy tiếng già nua, giật mình, bỗng thấy hơi thở lạ lùng xông vào mũi, hai vai bị người đàn ông trung niên ôm lấy. Khuôn mặt ông ta mang vẻ cười cợt, hai con mắt dưới đôi kính xem xét kỹ khuôn mặt xinh đẹp của dưới lớp sa đen, hướng xuống phía dưới, soi kỹ vào vóc người thon thả.

      biết phải làm sao, theo bản năng tránh né. Người đàn ông đó trông lòe loẹt. chống tay để tránh ra, bản năng nhìn về phía trước, lại trông thấy Tống Thế Kiệt cũng nhìn thấy cảnh này, khí xung quanh bỗng lạnh lẽo .

      Ánh mắt giao nhau, Đường Uyển Du sắc mặt tái nhợt, bởi vì nhìn sắc mặt của Tống Thế Kiệt còn đáng sợ hơn ngày thường rất nhiều, hướng về phía tới.

      La Bott là cậu họ của , mang hai dòng máu Pháp – Trung, còn trẻ hết ăn lại nằm, đến khi già họ hàng nuôi. Cha phải cho chi nhánh của gia nghiệp để làm ăn nhưng thành, còn bên ngoài hưởng thụ biết bao nhiêu mỹ nữ, là kẻ nổi danh háo sắc nhất và cũng là vết nhơ của Tống thị.

      « Cậu họ! Làm như vậy có thể thống tôn nghiêm gì! » Cho dù đây là trưởng bối, dòng máu ngoại lai, thân thể cao lớn nhưng đối mặt với người đàn ông mặt lạnh như kim cương, tuấn dung ngạo nghễ nhìn xuống, từ ngữ bình thường như đùa cợt hèn mọn, bàn tay như sắt nhấc đôi tay của người đàn ông xấu tính kia ra khỏi Uyển Du; hành động ấy khiến người cậu dám hờn giận mặt mà tự lui, muốn rút tay ra khỏi Tống Thế Kiệt nhưng ngón tay như bị sắt thép nén lại.

      « Ách! Ta chỉ là an ủi Uyển Du nhà chúng ta thôi mà, cố ý…ha ha… cố ý! » Dù sao trước mắt cũng là thủ lãnh của Tống thị, nếu đắc tội, chắc chắn chỉ có thể cuốn gói về nhà ăn bản thân mình để sống qua ngày. La Bott uyển chuyển giải thích nhưng lại cảm thấy cổ tay như bị vặn gãy, chỉ tự trách mình quên mất để ý xung quanh mà sỗ sàng với cháu dâu xinh đẹp.

      Trong nháy mắt được giải nguy, Đường Uyển Du nâng đôi mắt kinh ngạc sợ hãi lên, thấy đại ca có thanh như thép hiệu quả. Tuy là tay đại ca nhấc tay ông cậu già xấu tính ra, ánh mắt lại rơi thẳng vào người , ra thanh trầm khó dò.

      « Em… vào phòng hóa trang chút. » phát ra lời ngoài ý muốn, quên mất lời cảm ơn, may mà nơi này có người ngoài, chạy vội ra hoa viên phía sau.

      Đôi mắt thâm trầm dưới kính màu vẫn nhìn chằm chằm vào thân thể thướt tha mặc tang phục kia, sớm thấy cố ý chạy vòng vòng mất phương hướng rồi mới tới hoa viên.

      Ban đêm lạnh, ngồi ở ghế đu, xích sắt lạnh khiến tĩnh tâm lại. ngồi yên tặng tưởng nhớ người mới , ngẩn ngơ.

      Hai mươi ba tuổi, bất ngờ trở thành quả phụ; mà chỉ vài ngày trước vẫn còn chìm trong cảm giác lâng lâng của tân hôn với chồng, ước mong về cuộc sống ấm áp trong tương lai. Chỉ vài ngày sau, tất cả như giấc mộng; phảng phất, như cách đời.

      Khuôn mặt thanh lệ như pho tượng, nhưng tim đập mạnh và loạn nhịp, cho đến khi có bóng người đến gần; ở hoa viên vẫn sáng đèn, chiếu lên người tới. Thấy bóng người cao lớn lạnh lẽo, mắt nhoáng lên cái bất ngờ. Chưa giật mình xong, cái bóng ấy ngồi bên cạnh , đẩy chân là cho ghế đu động đậy.

      Haizzz, ủ mãi mới đến ngày có thời gian post tiếp.
      dám mời đông người vô đây, chỉ mong nào theo dõi rồi vào động viên hộ cái cho cái nhà nó đỡ vắng vẻ.
      @Sue ú , quét nhà xong rồi, có lòng vào cắm hộ bình hoa nhá.
      @eloite vào check thread nhá, vẫn sống :'( !
      hangbaby123, 1620thuy, Yue17 others thích bài này.

    5. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Thanks chàng @Hà Linh, cố gắng edit nhìu nhìu nha nha :hoan ho::hoan ho:
      Hà Linh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :