1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng tài đưa cục cưng cho tôi - Mạc Ngôn Biệt Trí (168 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 69 :



      "À..." - Ngôn Dục ngây ngẩn cả người , sau đó nở nụ cười đầy mê hoặc -" Hách Liên Tuyệt? Người đó là ai? Tôi biết nha.."

      "Phải ?"- Trình Mộ Thanh nhíu mày nhìn ta.

      "Đúng vậy" -Ngôn Dục can đảm , như thế nào ta cũng là đàn ông nha , thể mất thể diện như vậy !

      "Chính là Kiều Tây Tây tận mắt thấy đến công ty của Hách Liên Tuyệt , hơn nữa vào văn phòng của ta mà cần phải thông báo hay gặp trở ngại gì , tôi nghĩ quan hệ của hai người đơn giản ?" -Trình Mộ Thanh nheo cặp mắt trong suốt , tản ra khôn khéo.

      Ngôn Dục ánh mắt nhìn về Kiều Tây Tây , Kiều Tây Tây cũng nhìn ta - " Đừng hy vọng dùng đến bộ mặt mê người của mà mê hoặc tôi , tôi chỉ thấy thế nào thế đó thôi , nghĩ là gian tế".

      "Gian tế cái gì tế tế a" - Ngôn Dục hô , sau đó nhìn Trình Mộ Thanh , nhàng bước đến trước mặt -" Trình Mộ Thanh , tôi nghiêm túc với , tại rất nguy hiểm , tôi xuất là vì bảo vệ cho nên tốt nhất hãy ngoan ngoãn hợp tác chút".

      ta rống lên như vậy , sau đó căn phòng trở nên im lặng vài giây..

      Lập tức , Trình Mộ Thanh đứng lên , tay để sau lưng , bàn tay đập vào ngực ta - " Cho dù tôi có chết cũng liên quan đến ".

      ""- Ngôn Dục chưa từng gặp qua người phụ nữ nào biết phân biệt như vậy , chính là cánh tay ta vươn dài chỉ chỉ vào vết thương miệng - " xem , đây là vết thương lần đầu tiên tôi cứu , tại thế nào? Lấy oán trở ơn? Đuổi tôi sao?"

      Trình Mộ Thanh cũng trừng to đôi mắt nhìn ta , chết tiệt , ta như thế nào lấy cái vết thương này áp chế ? Mà chết tiệt hơn nữa thế nào lại cảm thấy dao động?

      Con ngươi chớp chớp vài cái , bỗng nhiên bàn tay hung hăng đụng vào vết thương của ta.

      "A——“ Ngôn Dục hét lên tiếng.

      "Nếu như để tôi phát ra , và Hách Liên Tuyệt có quan hệ gì tôi nhất định để yên thân" - xong , Trình Mộ Thanh lắc lắc cái mông quay trở về phòng.

      Tuy rằng ngoài miệng Trình Mộ Thanh gì nhưng Ngôn Dục biết mềm lòng ..

      Quay đầu lại , làm cái động tác thắng lợi , Kiều Tây Tây cũng lườm ta cái rồi rời .

      Tiểu Trạch qua lại , bất đắc dĩ lắc lắc đầu sau đó cũng rời ..

      "Này , các người ai giúp tôi thu dọn đồ đạc hả......." Ngôn Dục hỏi , kết quả ai quay đầu lại.

      " là , chút cũng đáng " - xong , vẫn là chính mình tự mở cửa thu nhập đồ đạc vật phẩm đắt tiền ....

      **************

      Nhìn ảnh chụp , dĩ nhiên là Hách Liên Tuyệt và chú bé cùng chỗ , hơn nữa cảm thấy ánh mắt đều đồng nhất ...

      Đứa này quen mặt , giống như từng gặp qua ở đâu rồi? Đúng rồi ! ở Milan , trong buổi diễn thời trang từng thấy đứa này , lúc đó thằng bé cầm hoa đến trước mặt Trình Mộ Thanh , kêu ấy là .......Mẹ?????? Trình Mộ Thanh có đứa con lớn như vậy?

      Chương 70 :



      Hách Liên Tuyệt biết ấy có đứa con lớn như vậy? Chẳng lẽ đứa con này là của ?

      đúng , đứa này ít nhất thoạt nhìn cũng cỡ 6 tuổi , cái thời điểm kia bọn họ ở cùng nhau , tuyệt đối Hách Liên Tuyệt làm chuyện phản bội.

      Vậy rốt cuộc là gì? Tuyệt ở cùng chỗ với đứa lại là ánh mắt như vậy ...

      Chu Lâm Na rất thoải mái , ngày đó bọn họ làm chuyện ân ái , lại gọi tên Trình Mộ Thanh , cho đúng Trình Mộ Thanh nên luôn cả đứa con của ấy?

      Buồn cười , rất buồn cười ! Hách Liên Tuyệt nhận người phụ nữ có con ! được , dù thế nào cũng thể để cho bọn họ ở chung với nhau , Hách Liên Tuyệt là của , là của !

      Đem ảnh chụp cất , hé ra chi phiếu -" Giao dịch của chúng ta xong , tiền cũng đưa rồi , chính là tôi muốn tất cả toàn bộ phim ảnh".

      "Chu Tiểu Thư , yên tâm , tôi làm thám tử tư rất có đạo đức nghề nghiệp" - Người đàn ông , vì thế đem sắp bìa ra cho Chu Lâm Na -" Đây là tất cả hình ảnh".

      "Được" - Đem sắp bìa thu hồi.

      "Nếu có việc gì , tôi trước có cần Chu Tiểu Thư bất cứ lúc nào cũng có thể tìm tôi".

      "Ừ" - Chu Lâm Na miễn cưỡng lên tiếng.

      Thám tử tư rồi , Chu Lâm Na ngồi ở chổ cũ tay khoáy càfe tự hỏi chính mình nên làm cái gì .. suy nghỉ xong , Chu Lâm Na đeo kính đội mũ thản nhiên bước ra ngoài.

      Tiểu Trạch mình mang balô bước đường cái , trong đòng muốn theo sát chuyện tình của ba mẹ ...

      Aizz , nên làm cái gì bây giờ? Ba mẹ tại như thế nào cũng ? Chỉ cần nghĩ đến chuyện ba mẹ cãi nhau dưới lầu hôm đó , Tiểu Trạch liền phát sầu , có biện pháp nào làm cho họ cùng chỗ?

      Nhưng mà lúc sau , bỗng nhiên có hai người đàn ông bước tới - " Cháu chính là Tiểu Trạch ?"

      Tiểu Trạch nhìn bọn họ , xa lạ , sau đó gật gật đầu.

      "Chú là bạn của mẹ cháu , ấy có chút việc bận gọi chú đến đón cháu , cháu theo chú thôi".

      Bạn của mẹ? Mẹ chỉ có người bạn chính là mẹ Tây Tây, làm sao còn có người khác?

      Bất quá.....

      Tiểu Trạch ma mãnh cười -" Phải ? Chú ơi chúng ta thôi" xong , Tiểu Trạch chủ động kéo tay người đàn ông đó .

      "A? Được" – Người đàn ông hiển nhiên nghĩ đến có thể dễ dàng lừa thằng bé đến vậy.

      Mới vừa lôi kéo tay ta , Tiểu Trạch có thể cảm nhận được nội tâm của ta.

      "Chú ơi , nữ minh tinh kia kêu chú bắt cháu làm gì a?"

      " ra chú cũng , chú chỉ bắt cháu vì tiền thôi......." đến nữa , người đàn ông dừng lại , theo bản năng nhìn Tiểu Trạch - " Cháu vừa… vừa cái gì?"

      Tiểu Trạch cười - " Mẹ cháu từ trước đến giờ bao giờ nhờ bạn bè đến tìm cháu , năng lực chú kém , dối xong.”

      Tên đàn ông tàn nhẫn cười -" ra biết , vậy đừng trách tao khách khí" - xong , tay kéo khăn trong áo ra , bịt miệng Tiểu Trạch ..

    2. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 71 :



      Tiểu Trạch trước ta bước , hé miệng cắn vào cánh tay ta.

      "A——“ Người đàn ông hét lên tiếng , cố gắng ngăn chặn , cầm khăn bịt miệng Tiểu Trạch , nhất thời TiểuTrạch trở nên vô lực , đôi mắt chậm rãi đóng lại , phen rút dao từ đằng sao dùng sức vạch vào tay người đàn ông.

      Người đàn ông nghĩ tới tiểu hài tử lại mang theo dao , tuỳ tay phản đoạt , Tiểu Trạch dù sao cũng chỉ là đứa bé , trở nên hỗn loạn , tên đó thừa cơ hội đoạt lấy dao tay Tiểu Trạch , chính là lúc phản ứng được , Tiểu Trạch mặt đất , người đàn ông sợ hãi cứ tưởng mình giết thằng bé.

      "Này , làm gì" -Lúc này , có cảnh sát qua , hô to , người đàn ông nâng nhìn thấy cảnh sát sợ tới mức chạy chốn nhanh.

      Cảnh sát chạy đến , nhìn thấy tay của Tiểu Trạch có vết thương , vì thế nhanh chóng đem thằng bé đến bệnh viện ..

      ******

      Trình Mộ Thanh định ra cửa , bỗng nhiên nhận được điện thoại , Tiểu Trạch ở bệnh viện , sợ đến hai chân đều mềm nhũn ra.

      "Được , tôi lập tức tới ngay" - xong , Trình Mộ Thanh cúp điện thoại.

      Ngôn Dục ở trong phòng , nghe được bên ngoài Trình Mộ Thanh điện thoại , biết được Tiểu Trạch xảy ra chuyện , lập tức gọi cho Hách Liên Tuyệt , sau đó cầm chìa khoá trực tiếp chạy ra ngoài -" tôi chở ".

      Trình Mộ Thanh nhìn ta , lo lắng gật gật đầu.

      --Trong Bệnh viện--

      Lúc sau , cảnh sát tới , chờ Tiểu Trạch tỉnh lại để lấy khẩu cung.

      Nghe được Tiểu Trạch thiếu chút nữa bị bắt cóc , Trình Mộ Thanh lo lắng sợ hãi , có chuyện gì mà người đàn ông lại bắt cóc đứa ?

      Lúc này , Hách Liên Tuyệt chạy đến , lời của cảnh sát cũng nghe rồi nhưng cũng gì , đôi ngươi lục mầu làm cho người khác biết nghĩ gì ..

      Tiểu Trạch tỉnh lại , Trình Mộ Thanh bước vào , cảnh sát cũng vào lấy khẩu cung , Mà Hách Liên Tuyệt cầm di động vừa vừa gọi - " Hàn Dã , nhất định phải tìm được người đó"

      "Tôi biết".

      Cúp điện thoại , xoay người nhìn thấy cái bộ mặt xinh đẹp nghiệt của Ngôn Dục

      "Xem ra , lo lắng nha" -Ngôn Dục

      Hách Liên Tuyệt liếc ta cái , gì , xoay người bước vào trong.

      "Bác sĩ , con tôi như thế nào rồi? Trình Mộ Thanh lo lắng hỏi.

      "A , đứa bé có gì trở ngại , vết thương cánh tay chỉ là vết thương , ảnh hưởng đến gân cốt , mất máu chút nên lát nữa tỉnh lại" -Bác Sĩ .

      Nghe như vậy , Trình Mộ Thanh mới thở phào nhõm.

    3. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 72 :



      "Tiểu Trạch , con sao rồi? Có đau lắm ? Nếu có đau ở đâu phải với mẹ nha"- Trình Mộ Thanh nhìn Tiểu Trạch khẩn trương .

      Tiểu Trạch lắc lắc đầu - " Mẹ , con sao" -Tuy rằng vậy nhưng sắc mặt của thằng bé tái nhợt

      "Tiểu Trạch , con cho mẹ biết , người kia vì sao lại bắt cóc con?" -Trình Mộ Thanh lo lắng hỏi.

      Tiểu Trạch mặt mày nhăn nhó -" Con cũng biết , người đó là có người trả tiền nên mới làm , cụ thể là ai cũng biết".

      ra như vậy làm cho Trình Mộ Thanh hiểu nhưng có người biết được, thằng bé chính là cố ý để cho người đó biết , quả nhiên , con ngươi của Hách Liên Tuyệt sẫm lại , mày nhíu chặt.

      Tiểu Trạch bỏ qua biểu tình này , trong lòng cũng an ủi chút.

      Trình Mộ Thanh cũng cau mày -" Chết tiệt , rốt cuộc là ai? Nếu để cho mẹ biết , nhất định mẹ bỏ qua"- oán hận , dám làm đau Tiểu Trạch bảo bối của , nếu để cho biết là ai , nhất định liều mạng với tên đó.

      Nhìn thấy ánh mắt ác liệt của Trình Mộ Thanh như đối địch, Hách Liên Tuyệt trầm mặc , quay đầu nhìn về phía Tiểu Trạch- " Cháu ở đây nghỉ ngơi cho tốt , đừng làm gì hết , cũng đừng chạy lung tung , biết ?"

      Tiểu Trạch nhìn Hách Liên Tuyệt gật gật đầu -" Cháu biết".

      Trình Mộ Thanh bên nhìn bọn họ , có nên ra ? Nếu như có phải đối với họ quá là công bằng? có chút do dự.

      Hách Liên Tuyệt đưa mắt , nhìn thoáng qua Trình Mộ Thanh , sau đó cấp cho Ngôn Dục cái ánh mắt rồi xoay người rời , nhìn bóng dáng ta , tiếp tục rối rắm , nếu Hách Liên Tuyệt cướp Tiểu Trạch khỏi liền cho biết rồi ..

      Mới lâu , điện thoại Trình Mộ Thanh vang lên.

      " Alo? xin chào , là Trình Mộ Thanh Tiểu Thư phải ?"

      "Ừ , tôi là..."

      "Đây là cục cảnh sát , tìm được bọn bắt cóc rồi"

      "Tìm được rồi? Được tôi lập tức tới ngay".

      Cúp điện thoại , Ngôn Dục nhìn nhìn -" Sao vậy?"

      "Người bắt cóc Tiểu Trạch tìm được rồi , tại tôi đến đồn cảnh sát " -Trình Mộ Thanh nghiêm túc .

      "Được , tôi cùng .

      " cần , ở đây chăm sóc Tiểu Trạch , tôi có thể tự mình được".

      "Nhưng mà...."

      "Tôi nhất định phải đến đó để làm mọi việc " -Trình Mộ Thanh khẳng định , bởi vì có cảm giác chuyện này đơn giản như vậy.

      Nhìn thấy bộ dạng kiên quyết của , Ngôn Dục cũng thêm gì trực tiếp đem chìa khoá xe ra -" Lấy xe của tôi mà ".

      "Ừ" - Trình Mộ Thanh gật đầu mạnh , sau đó rời .

      Chương 73 :

      Bên trong cục cảnh sát , Chu Lâm Na che kín mít , nhìn gã đàn ông trước mặt , có đôi phần phẫn nộ -" muốn thế nào? Tôi kêu mang đứa kia đến , thế nào lại làm tình trở nên nghiêm trọng như vậy?"

      nhìn Chu Lâm Na -" Tôi cũng muốn nhưng có ai biết được đứa đó tinh ranh như vậy , tôi cũng cố tình gây thương tích cho thằng bé , tại đừng gì hết , mau nộp tiền bảo lãnh tôi ra ngoài , tôi muốn ngồi tù" – lo lắng .

      Chu Lâm Na khẩu khí -" Cảnh sát tại thể nộp tiền bảo lãnh , phải xác định đứa kia có việc gì với lại để xem bọn họ có khởi tố hay nữa".

      " đùa gì vậy? Bọn họ tất nhiên khởi tố tôi rồi , mau dùng biện pháp bảo lãnh tôi ra ngoài" – Tên đàn ông lo lắng hét to.

      " hét cái gì mà hét , giọng thôi"- Chu Lâm Na khó thở , nhìn nhìn xung quanh sợ người khác nghe được.

      " giọng cái gì mà , Chu Lâm Na, tôi cho biết nếu cứu tôi ra tôi khai báo là chỉ thị cho tôi làm dù có ngồi tù chúng ta cũng ngồi cùng nhau" - Gã tức giận hét lớn.

      " xem , nếu ra có người nào tin "- Chu Lâm Na cũng hung hăng .

      "Hừ ,tôi cho biết , điện thoại của tôi lưu lại cuộc trò chuyện của chúng ta , nếu cứu tôi , tôi trực tiếp giao cho cảnh sát chỉ thị tôi làm vậy"- Gã đàn ông tức giận , cười .

      "——“

      Chu Lâm Na thiếu chút nữa lên cơn suyễn , căm tức nhìn ta , nghỉ đến lần này lại chuốc hoạ vào thân như thế ..

      "Yên tâm , người được ra" -Lúc này , giọng từ tính lạnh lùng truyền tới.

      Nghe đến thanh này , Chu Lâm Na cả người bay ở nơi nào rồi? Sau đó sợ tới mức xoay mặt chạy nhanh , trốn tránh.

      Hách Liên Tuyệt cao 1m8 hiên ngang xuất , trời sinh cho dáng vẻ tao nhã nhưng thần bí lại còn mang theo hàn khí đến doạ người . nhìn chằm chằm vào phụ nữ bó kín.

      Chu Lâm Na đưa lưng về phía , nhưng cũng có thể cảm giác được ánh mắt đáng sợ đến gần , sợ tới mức gắt gao nắm chặt mũ , miệng dám lời nào ..

      Đôi mắt màu lục nhìn chằm chằm vào cái bóng dáng gầy yếu , ánh mắt biến hoá chút , cũng có vạch trần Chu Lâm Na , ngược lại nhìn người đàn ông - " Cả đời cũng đừng mong ra ngoài được".

      " là——“ -Gã tuy rằng biết Hách Liên Tuyệt , nhưng người người đàn ông này phát ra khí thế uy quyền, làm cho người gã khỏi sợ hãi.

      Khí thế của giải thích ràng năng lực của !

      "Đừng quan tâm tôi là ai , hãy đem bản ghi chép trò chuyện cho tôi , tôi có thể suy xét lại việc thả ra" -Hách Liên Tuyệt .

      Nhất thời , bóng dáng đưa lưng về phía run lên trận.

      " ?" –Tên đó hỏi lại , nhìn Hách Liên Tuyệt nhưng sau đó nghĩ nghĩ - " Tôi tại sao phải tin ?"

      " tại chỉ có thể lựa chọn là tin tưởng tôi , hai là tin , chỉ cần câu dứt khoát , vĩnh viễn ra được" -Hách Liên Tuyệt từng chữ.

      "Tôi có thể cho " – Tên đó gật đầu.

      Lấy qua chứng cớ , Hách Liên Tuyệt liền rời , Chu Lâm Na sửng sốt , nghĩ ra , Hách Liên Tuyệt tại sao phải làm vậy.

    4. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 74 :



      Ngẩng đầu , Chu Lâm Na căm tức liếc người đàn ông cái sau đóliền xoay người bước ra ngoài.

      "Tuyệt" -Chu Lâm Na hô từ phía sau.

      Hách Liên Tuyệt hơi sửng sốt nhưng có dừng lại, tiếp tục .

      "Tuyệt" -Chu Lâm Na chạy tới , lấy tay ngăn lại.

      Hách Liên Tuyệt dừng lại , con ngươi chút để ý , Chu Lâm Na tháo mắt kính ra , ngẩng đầu ánh mắt nhìn thẳng vào - " biết là em đúng ?"

      Hách Liên Tuyệt như đoán , mặt có chút biểu tình gì.

      Chu Lâm Na cam lòng , ngăn lại - " chẳng lẽ muốn em ngồi tù sao?"

      "Tôi nghĩ rằng , nhẫn tâm như vậy "- Hách Liên Tuyệt ánh mắt tàn nhẫn đảo qua - " Làm tổn thương ai cũng được nhưng nên tổn thương thằng bé".

      Chu Lâm Na hốt hoảng , nhìn Hách Liên Tuyệt -" Em có muốn đả thương thằng bé , chỉ vì em muốn xem thằng bé có phải con trai của , em cũng ngờ tình lại nghiêm trọng như vậy . Tuyệt, chẳng lẽ phát hihện ra , thay đổi sao?" -Đột nhiên , Chu Lâm Na hướng đến phía lớn tiếng , nhìn thấy ánh mắt của như bị thương vậy.

      Hách Liên Tuyệt dừng lại -" Thằng bé chỉ là đứa , cũng nhẫn tâm ra tay ! khi nào trở nên tàn nhẫn như vậy?"

      Ngay lúc đó , phía sau , Trình Mộ Thanh vội vàng tới đồn cảnh sát , vừa mới xoay người chợt nghe đến cuộc đối thoại giữa bọn họ , giống như có liên quan đến Tiểu Trạch , theo bản năng , tránh xuất .

      "Tàn nhẫn?" -Chu Lâm Na lên hai chữ , khoé miệng xẹt qua tia cười lạnh - " Em có tàn nhẫn bằng ? rời em , buông tay em nhưng tại đối xử với em như thế nào? Vì ,em tình nguyện từ bỏ giới showbiz , chính là vẫn lãnh đạm đối với em , em có tàn nhẫn bằng ?" - Chu Lâm Na tức giận to , đem những điều nghẹn khuất trong lòng ra.

      "Nhưng vấn đề thằng bé chỉ là đứa , cần đem tình liên luỵ đến thằng bé , chuyện này Trình Mộ Thanh mà biết , chắc chắn buông tha cho " -Hách Liên Tuyệt từng chữ.

      "Trình Mộ Thanh" -Nhắc tới ba chữ này , Chu Lâm Na giống như bị kích thích- " Nếu như làm sao ấy biết? Lần trước khi biễu diễn trang sức , cái đèn bị nới lỏng chính là em làm , cũng đâu có với ấy? Vì cái gì lúc này lại tiếp tục giúp em? Nếu ra ngoài tất cả mọi việc của em đều bị phá huỷ..."- Chu Lâm Na hét lớn , nước mắt cũng theo khoé mà tràn ra.

      Mà Trình Mộ Thanh đứng bên góc nghe hết được , cả người giật mình , ra chuyện kia chính là ta làm , mà Hách Liên Tuyệt đến bệnh viện chăm sóc còn rằng do sân khấu có vấn đề? ra chỉ muốn giúp con ả đó giấu diếm mà thôi ! Còn có lần Chu Lâm Na đem chính ra làm bia đỡ...

      "Tuyệt , em cầu , đừng ra được ? Nếu mọi thứ tại và cả tương lai của em đều bị phá huỷ..."- xong , Chu Lâm Na qua , lay lay cánh tay của Hách Liên Tuyệt khẩn cầu .

      Trình Mộ Thanh rốt cuộc nhịn được nữa , trực tiếp xông ra ngoài , đến trước mặt Chu Lâm Na " Bốp" tiếng chuẩn xác vô cùng , cái tát lên mặt Chu Lâm Na , thanh thanh thuý vang lên..

      "Tiện nhân , chuyện này , tôi để yên".

      Chương 75 :



      Chu Lâm Na thế nào cũng nghĩ Trình Mộ Thanh nghe được cuộc chuyện của bọn họ , cũng nghĩ đến cho mình bạt tai.

      Ngay cả Hách Liên Tuyệt cũng ngỡ ngàng , Trình Mộ Thanh phải ở bệnh viện sao? Lời lúc nãy , đều nghe hết?

      Trình Mộ Thanh đầy oán giận nhìn Chu Lâm Na , ngữ khí tràn ngập cảnh cáo -" thương tổn tôi như thế nào cũng được nhưng tốt nhất đừng đụng đến con trai tôi . Chu Lâm Na , tôi nhất định cho vào tù mà bốc lịch"- xong , hận thể cho Chu Lâm Na thêm cái bạt tai nữa , mới vừa giơ tay lên , Chu Lâm Na liền chạy nhanh núp sau lưng Hách Liên Tuyệt.

      Hách Liên Tuyệt phen cầm trụ tay , mặt thay đổi -" Chuyện này chúng ta cần chuyện".

      Trình Mộ Thanh phẫn nộ nhìn - " có gì để cả , Hách Liên Tuyệt , từ nay về sau hãy cút khỏi thế giới của tôi và Tiểu Trạch , tôi rồi thằng bé phải con , việc gì phải lo lắng , nếu như muốn thay ta để chuyện với tôi tôi cũng cho biết là cần , chuyện này cộng thêm chuyện lần trước , tôi nhất định tố cáo ta , cho đến khi ta vào tù mới thôi " - xong , Trình Mộ Thanh xoay người vào trong.

      Hách Liên Tuyệt đứng tại chỗ nhìn bóng dáng của , vừa rồi khựng lại , thấy rơi nước mắt ...Mà Chu Lâm Na cũng nhìn bóng dáng của Trình Mộ Thanh , mặt lại lên tia cười tàn nhẫn.


      Gặp qua bọn bắt cóc , Trình Mộ Thanh trực tiếp quay về bệnh viện , tức nhất chính là chứng cớ bị Hách Liên Tuyệt lấy .

      Con mẹ nó , Chết tiệt !

      tại muốn tố cáo Chu Lâm Na chỉ có cuộc ghi chép trò chuyện trong tay Hách Liên Tuyệt , còn về chuyện cái đèn lần trước qua lâu rồi bây giờ muốn tìm bằng chứng rất khó !

      Trình Mộ Thanh trong bệnh viện phát hoả , Ngôn Dục mấy câu liền bị gào thét vài lần liền trở về , sợ tới mức cũng thêm gì nữa.

      Kiều Tây Tây tan ca , nghe được tin tức liền chạy tới , thiệt là nghe lời của Trình Mộ Thanh kể lại , cũng nổi giận.

      " nghĩ tới Chu Lâm Na , con đó thoạt nhìn thiện ý nhưng tâm lại tà ác như vậy . Hừ , là tiện nhân , ngay cả đứa bé cũng buông tha , thực mụ nội nó, phải là người , như vậy cả đời xứng làm mẹ , sinh ra đứa con chắc chắn giống con mụ đó, chua ngoa , đê tiện như vậy , căn bản là sinh được cho rồi" -Kiều Tây Tây lần đầu tiên tuôn ra lời thô tục , Ngôn Dục và Tiểu Trạch bên nhìn thấy líu lưỡi.

      Trình Mộ Thanh cũng ngờ , xoay người nhìn nhìn -" nghĩ là cậu mắng chửi người lại lợi hại như vậy".

      Kiều tây Tây bước qua ôm Tiểu Trạch -" Hừ , chỉ cần ai dám đả thương con nuôi của mình , mình liều mạng".

    5. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 76 :



      Trình Mộ Thanh mới từ ngoài trở về , liền thấy cái thân ảnh cao lớn trong phòng , chỉ cần nhìn thấy , nhịn được những khuất trong lòng , tiến lên , ánh mắt căm thù nhìn - " Ngài tới đây làm cái gì?"

      " đến để thăm Tiểu Trạch"- Hách Liên Tuyệt , trong tay còn cầm rất nhiều đồ ăn ngon.

      " cần , nơi này hoan nghên ngài đâu , xin mời ngài cho" -Trình Mộ Thanh trực tiếp đuổi khách , đối với Hách Liên Tuyệt còn muốn thêm gì.

      Ngôn Dục , Tiểu Trạch , cả Kiều Tây Tây ba người nhìn thấy , ai cũng dám xen vào ..

      Hách Liên Tuyệt đảo qua ba người bọn họ -" nghĩ và em nên chuyện với nhau".

      " chuyện gì? Là về Chu Lâm Na hay Tiểu Trạch? Nếu là chuyện của Tiểu Trạch tôi cũng cho hiểu và cũng khẳng định rằng phải ! Cho nên đừng tự mình đa tình rồi tới đây để tỏ vẻ nịnh bợ , thằng bé phải con , cần phí thời gian mà đến đây nữa".

      Đôi mắt màu lục của nhìn chằm chằm vào , Trình Mộ Thanh cũng nhìn lại , bốn mắt nhìn nhau , ai chịu nhận thua , tại Trình Mộ Thanh cảm thấy cái chuyện từng muốn ra với là ngu xuẩn , rất ngu xuẩn !

      Xoay người , Hách Liên Tuyệt bước .

      "Hách Liên Tuyệt" -Vừa , Trình Mộ Thanh kêu lại -" Tôi biết thế lực tài lực của rất lớn nhưng cũng khẳng định rằng tôi sợ , mặc kệ giúp Chu Lâm Na giữ gìn như thế nào , tôi nhất định tố cáo ta" -Trình Mộ Thanh gằn từng chữ.

      Hách Liên Tuyệt gì trực tiếp rời .

      lời nào? Là biểu thị ý gì? Trình Mộ Thanh cảm thấy trong lòng bế tắc.

      Ngôn Dục bước qua -" Thôi thôi , cần giận giữ , nhiều đồ ăn ngon như vậy , chắc vẫn chưa ăn gì , ăn chút trước " -Ngôn Dục giảng hoà .

      " ăn , ném " -Trình Mộ Thanh nhìn thấy những thứ đó cảm thấy phiền lòng.

      Ngôn Dục cùng Kiều Tây Tây nhìn về .

      "Mẹ , cho dù là mẹ tức giận cũng thể lãng phí lương thực nha"- Tiểu Trạch mở miệng.

      Trình Mộ Thanh nhìn thằng bé gì nhưng trong lòng rất nghẹn khuất.

      "Í? Di động của ai?"- Ngôn Dục bỗng nhiên cầm lấy di động bàn hỏi.

      " phải của tôi" -Kiều Tây Tây lắc đầu.

      Tiểu Trạch cũng lắc đầu -" Con cũng chưa từng thấy qua".

      Lúc này , Trình Mộ Thanh quay đầu lại nhìn di động trong tay Ngôn Dục.

      "Thiệt là cái nhãn hiệu rẻ tiền , biết ai loạn xạ quăng cái loại rác rưởi này ở đây" - xong , Ngôn Dục định vứt bỏ.

      "Chờ chút" -Trình Mộ Thanh qua , cầm lấy di động mở ra , bên trong liền truyền phát ra đoạn chuyện.

      Đây chính là bản ghi chép của Chu Lâm Na và bọn cướp , cũng là chứng cớ quan trọng nhất tại , chính là di động này phải trong tay Hách Liên Tuyệt sao? Chẳng lẽ cẩn thận để quên lại? Hay là...... cố ý? Trình Mộ Thanh càng thêm rối rắm ..

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :