1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng tài đưa cục cưng cho tôi - Mạc Ngôn Biệt Trí (168 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 38 :



      Biết Trình Mộ Thanh trở về , Tiểu Trạch trực tiếp chạy về nhà.

      "Mẹ , chúc mừng mẹ bình an xuất viện~" - Nhìn thấy Trình Mộ Thanh , Tiểu Trạch liền cho cái hôn to.

      "Thank you" - Trình Mộ Thanh xong , tiếp tục thu thập đồ đạc.

      "Í? Mẹ , mẹ làm gì?"- Tiểu Trạch nhìn thấy sắp xếp đồ tò mò hỏi.

      Trình Mộ Thanh suy nghĩ , sau đó nhìn Tiểu Trạch - " Tiểu Trạch , chúng ta quay về Milan được ?"

      Tiểu Trạch nhăn mặt , mày chau lại - " Tại sao?"

      "Công việc của mẹ hoàn thành rồi hơn nữa theo mẹ nơi này hợp phong thủy , nếu ở đây hay ho nên chi bằng chúng ta trở về Milan" - Trình Mộ Thanh .

      Tiểu Trạch biết , mẹ nhất định là trốn tránh - " Nhưng mà mẹ , nơi này là nơi từ mẹ lớn lên , mẹ bỏ được ?"- Tiểu Trạch hỏi ngược lại.

      Trình Mộ Thanh ma2y nhíu chặt , sau đó nâng khuôn mặt nhắn của Tiểu Trạch - " chỉ cần có Tiểu Trạch , đến nơi nào cũng được , dù sao ở đây mẹ cũng vấn vương gì , bên Milan mẹ vẫn có thể nuôi sống con".

      Tiểu Trạch nghĩ nghĩ , mẹ như vậy , khẳng định hơn phân nửa là vì ba , nếu tại sao ngay từ đầu muốn trở về , bây giờ lại muốn chạy .

      "Mẹ , mẹ có thể đáp ứng Tiểu Trạch việc ?"

      "Chuyện gì?"- Trình Mộ Thanh hỏi

      " tháng , nếu tháng sau mẹ vẫn muốn rời Tiểu Trạch theo mẹ " - Tiểu Trạch - " Con muốn mẹ bị tiếc nuối".

      Nhìn thấy con trai , Trình Mộ Thanh tổng cảm giác đứa con này của mình , có điểm.. thần bí , nhưng cũng được gì , ninh mi nhìn Tiểu Trạch - " như vậy , ngày mai mẹ phải tìm công việc ".

      Tiểu Trạch cười hắc hắc , chỉ biết mẹ đáp ứng rồi , vì thế lập tức cánh tay bé ôm lấy - " Mẹ , mẹ giỏi như vậy chắc chắn có khả năng , đến đâu cũng là cướp công việc của người khác..."

      "Xú tiểu tử , miệng ngọt như thế...".

      "Hắc hắc.."

      Vì thế Tiểu Trạch nhanh như chớp đem quần áo của thu xếp lúc nãy mang về chỗ cũ , tính toán trong lòng Tiểu Trạch chắc chắn làm xong chuyện mà mình muốn trong vòng tháng.

      *********

      Ngày hôm sau , Trình Mộ Thanh nhận cái case , vừa đẩy cửa vào liền thấy bóng dáng hoang mang chạy vọt ra , thân thể va chạm , Trình Mộ Thanh có điểm vui ngẩng đầu nhìn người trước mặt - " Là ?"

      "Có người , có người muốn giết tôi..."- Chu Lâm Na hoảng sợ .

    2. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 39 :



      Trình Mộ Thanh nhíu mày , sau đó nhìn thân thể của Chu Lâm Na , rồi đẩy cửa ra nhìn bên trong có gì , xoay người nhìn vẻ mặt hoảng sợ của Lâm Na - " sao chứ? ai muốn giết ?" Mặt mày che lấp được khó hiểu của Trình Mộ Thanh.

      Nhìn thấy phía sau có ai , Chu Lâm Na mới thả lỏng chút , chậm rãi thản nhiên rời , chẳng lẽ nhìn lầm sao?

      Trình Mộ Thanh bước qua , liếc nhìn Chu Lâm Na -" Có phải do làm quá nhiều việc trái với lương tâm ?"

      ".."

      Chu Lâm Na muốn phản bác , đột nhiên phía sau cánh cửa ra hai người , mặt đeo khẩu trang đen , ánh mắt hung ác , cầm gậy gộc trong tay , hướng về phía Chu Lâm Na , trong nháy mắt Chu Lâm Na theo bản năng kéo Trình Mộ Thanh làm bia chặn cho mình.

      "Ình" tiếng , cái gậy đánh vào sau lưng Trình Mộ Thanh

      "A——“ - Trình Mộ Thanh thét ra tiếng , té mặt đất ánh mắt kinh ngạc nhìn Chu Lâm Na.

      Chu Lâm Na nhịn được liền bỏ chạy , mà cùng thời gian , Hách Liên Tuyệt cũng xuất , vừa thấy được màn này.

      "Tuyệt , cứu em" - Chu Lâm Na chạy nhanh đến .

      Mà cái người đàn ông kia nhìn đến Hách Liên Tuyệt , ánh mắt lộ lên tia do dự , cuối cùng bỏ , nhìn thấy ta bỏ , Chu Lâm Na lo lắng hãi hùng ôm Hách Liên Tuyệt - " Tuyệt , may quá đến rồi bằng sau này bao giờ thấy em nữa".

      Hách Liên Tuyệt nhướn mi , nghĩ đến ba mình làm chuyện như vậy.

      Ánh mắt căng thẳng , thấy Trình Mộ Thanh mặt đất , Hách Liên Tuyệt nhíu mày theo bản năng đẩy Chu Lâm Na ra về hướng Mộ Thanh -" Em thế nào rồi?"

      Thấy Hách Liên Tuyệt , Trình Mộ Thanh đảo qua Chu Lâm Na , từ từ đứng dậy , xoay người định rời , bộ dáng của làm cho người khác đau long.

      " mang em đến bệnh viện" - Hách Liên Tuyệt xong , định đỡ ..

      "Đừng đụng vào tôi" - Trình Mộ Thanh bỗng nhiên lên tiếng , sau đó ánh mắt nhìn Chu Lâm Na rất tàn nhẫn - " Vì sinh mệnh của chính mình mà đem người khác ra thế chết cho sao? A , Chu Lâm Na ra rất xem trọng mạng sống của mình? Chuyện này , tôi dễ dàng quên ".

      Chu Lâm Na biết trả lời thế nào , xấu hổ nhìn Trình Mộ Thanh , động tác vừa rồi hoàn toàn là theo bản năng.

      xong , Trình Mộ Thanh chậm rãi bước , vết thương sau lưng vừa lành lại bị gậy như vậy thiếu chút nữa đau đến ngất xỉu rồi.

      Nhìn bóng dáng của Trình Mộ Thanh , Hách Liên Tuyệt có loại cảm giác thành lời ..

      Chương 40 : Tiểu Trạch xuất động



      "Ba , con rồi , con tuyệt đối kết hôn cùng con của trùm dầu mỏ như ba đâu , mặc kệ ba làm chuyện gì , con cũng nghe theo" - Hách Liên Tuyệt từng chữ trước mặt Hách Liên Hùng

      "Con chạy đến đây là để tuyên bố điều này sao?" - Hách Liên Hùng tựa như có để ý đến lời của Hách Liên Tuyệt.

      "Cho nên , con hy vọng ba có thể thu tay lại "- Hách Liên Tuyệt kiên định .

      " có khả năng ! Con là đứa Hách Gia , có trách nhiệm phụ trách chức trách gia đình , nếu như con đồng ý cũng vấn đề , ba có cách làm cho con đồng ý" - Hách Liên Hùng cường ngạnh , ánh mắt nhìn Hách Liên Tuyệt rất tức hận.

      Hận như vậy , nên xuất phát từ ánh mắt của người ba đối với con ? Hách Liên Tuyệt nhìn Hách Liên Hùng , hai người như vậy giằng co.

      "Có phải nếu như con phải con cháu nhà Hách Gia cần đảm nhiệm chức trách này?" -Hách Liên Tuyệt đột nhiên hỏi

      Hách Liên Hùng nhìn , hai tay nắm chặt , gân xanh nổi lên-

      "Nghịch tử" - Hách Liên Hùng quát.

      "Nghịch tử cũng là từ ông mà ra" - Hách Liên Tuyệt thản nhiên .

      Hách Liên Hùng nhìn , ông hy vọng Hách Liên Tuyệt theo quỹ đạo lớn dần , chính là vài năm nay Hách Liên Tuyệt lớn quá mức , làm cho ông trở tay kịp , chính là dù cho vậy , ông cũng muốn khống chế Hách Liên Tuyệt , nếu liền khai trừ.

      "Nếu như muốn ta thu tay lại , ngày mai đến khách sạn Kiều Lệ Tư".

      Hách Liên Tuyệt gườm gườm cuối cùng xoay người rời , nhà này phải nhà của , giây cũng muốn trụ lại.

      Mới vừa ra ngoài , di động liền vang lên - " À , ông chủ! tra được".

      "Thế nào?"

      " phải ông tổng làm , mà là lái xe trước của Chu Tiểu Thư , chính là vì ấy nên ta ta mất công việc , có tiền chữa bệnh cho con mình nên mới ra tay với Chu Tiểu Thư" - Hàn Dã

      Hách Liên Tuyệt tạm dừng chút - " Được , biết".

      Cúp điện thoại , Hách Liên Tuyệt lái xe rời , lần này phải ông ấy ra tay nhưng cũng có nghĩa sau này ông ấy !

      Lái xe bất tri bất giác tới nhà thuốc , nhớ lúc nãy Trình Mộ Thanh bị thương , vì vậy mở cửa xe mua chút thuốc đến nhà Trình Mộ Thanh.

      Trình Mộ Thanh , nơi này hợp phong thủy , mới về nước vài ngày dồn dập bị thương ..

      Sợ Tiểu Trạch phát ra cái gì , nên lúc trở về đem áo giặt sạch chút , nhìn thấy vết thương hồng hồng sau lưng trắng nõn của sưng lên chút.

      Tiểu Trạch đứng ở ban công , phải là biết , chính là muốn vạch trần thôi , suy nghĩ chút, xuống lầu mua thuốc , lúc này có chiếc xe đứng dưới lầu nhà của họ.

      Tiểu Trạch nhíu mày , trực giác đó là Hách Liên Tuyệt , vì thế nhanh trốn ..

    3. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 41 :



      Hách Liên Tuyệt bước xuống xe đứng dưới lầu biết nên vào như thế nào , Tiểu Trạch đứng ban công nhìn thấy Hách Liên Tuyệt khóe miệng chậm rãi nhếch lên cuối cùng cũng làm cho thằng bé thất vọng

      Chính là ông ta đứng dưới lầu lưỡng lự? Trong tay còn cầm thêm bịch thuốc? Vậy lên , lên a !

      Tiểu Trạch cõi lòng mong đợi ông ta bước lên nhưng ông ta vẫn đứng dưới , đại khái qua năm sáu phút vẫn lên , Tiểu Trạch lo lắng thôi.

      Sau đó Hách Lien Tuyệt bước lên xe muốn quay đầu trở về , Tiểu Trạch nóng này , người ba này có khí phách gì cả !

      Nếu như vậy để cho Tiểu Trạch giúp phen , Tiểu Trạch nhìn chằm chằm vào cái xe , ánh mắt chậm rãi biến hóa sau đó nắm chặt hai tay "" Phanh ""mộtt tiếng , xe nổ lốp ( JJ biết về sau còn bao nhiêu chiếc xe nổ lốp vì em? :)) ]

      "Da" - Tiểu Trạch cao hứng làm cái tư thế thắng lợi.

      Hách Liên Tuyệt ngồi xe vừa định rời xe nổ lốp , buồn bực bước xuống xe nhìn nhìn như thế nào có thể nổ lốp vậy?

      Mà Lúc này Tiểu Trạch đứng lầu , cười hềng hệch.

      "Tiểu Trạch , con làm gì vậy?" - Trình Mộ Thanh vừa tắm rửa xong bước ra hỏi.

      Nghe được thanh của Trình Mộ Thanh , Tiểu Trạch rón rén lui về.

      " Mẹ , nhìn xem dưới lầu của chúng ta có chiếc xe RollsRoyce"- Tiểu Trạch ưỡn ngực .

      Im lặng ngồi bàn ăn , chẳng hề để ý - " Nào lại có?"

      "Nhưng còn có người đàn ông đứng đó nữa nha" -Tiểu Trạch tiếp.

      "Tiếp đó sao?"

      "Người đàn ông đó rất tuấn tú" - Tiểu Trạch khẳng định gật gật đầu.

      "Vào trọng điểm" - Trình Mộ Thanh uống chút sữa.

      " Trọng điểm chính là chú đó hình như là Tổng Tài của TCL , tại lên lầu của chúng ta ".

      "Phốc" -Trình Mộ Thanh bình tĩnh phun sữa trong miệng ra , Tiểu Trạch tránh xa nên hên cũng có bị dính vào.

      "Mẹ , mẹ rất bình tĩnh a" - Tiểu Trạch nén giận .

      "Bình tĩnh cái rắm , Tiểu Trạch , mẹ với con tại xuống lầu" - Trình Mộ Thanh khẩn trương.

      , tên hỗn đản vô lại khó chơi , ai biết hôm nay ta đến đây làm gì? Ở bệnh viện rút được kinh nghiệm phải phòng bị trước.

      "Tại sao?" - Tiểu Trạch vô tội hỏi

      "Tiểu Trạch tại mẹ có thời gian nhiều với con , hôm nay ủy khất con chấp nhận đến ở đêm với mẹ Tây Tây , khi nào trở về mẹ giải thích với con"- xong , cầm lấy ba lô của Tiểu Trạch bước ra ngoài , Trình Mộ Thanh lo lắng , còn tự mình đem thằng bé đến cửa.

      Tiểu Trạch quay đầu nhìn , ánh mắt tội nghiệp như là đứa bị đuổi ra đường vậy... nếu giờ khắc này Trình Mộ Thanh thêm câu " Con ơi , " liền phù hợp vô cùng.

      Chính là Tiểu Trạch cuối cùng câu - " Mẹ, cố lên" - sau đó chạy nhanh như chớp , kỳ mẹ làm vậy càng có thể xác định Hách Liên Tuyệt là ba nha , nếu vì cái gì muốn ông ta nhìn thấy mình? Tiểu Trạch hài lòng vì hoàn thành mục đích.

      Chương 42 :



      Nhìn thấy Tiểu Trạch rồi Trình Mộ Thanh mới yên lòng , nghĩ đến Hách Liên Tuyệt tới , nhanh chạy về nhà , ra ban công nhìn xem . Liền ngay phía sau có người tới nhưng có phát ra , ghé vào ban công nhìn chiếc xe phhía dưới quả đến , xoay người.

      Trong tích tắc , va vào cái ôm rất ấm áp , Trình Mộ Thanh sợ tới mức lui về phía sau , đôi tay liền ôm thắt lưng lại.

      "Em đợi tôi ?" - thanh từ tính của Hách Liên Tuyệt truyền đến , vẻ mặt tao nhã bí hiểm.

      Nhìn thấy , Trình Mộ Thanh đùa giỡn - " Ai chờ ?" xong dùng sức đẩy ra , chính là động tác biên độ quá lớn nên đụng đến vết thương đằng sau lưng , khỏi hô đau tiếng.

      Đôi mắt trợn lên hết mức có thể , thân thể bật ngược trở lại vào người của Liên Tuyệt , nhất thời ôm lấy đến phòng khách.

      Cảm giác được thân thể mình bị nhấc lên , Trình Mộ Thanh nhanh ôm lấy cỗ - " Này , làm gì? Buông tôi xuống ! Này , mau , làm gì ".

      "Cường gian em".

      ............

      Đối với lời trắng trợn chút gì xấu hổ của , Trình Mộ Thanh có chút ửng đỏ.

      Vừa ôm đến phòng khách , đặt lên sofa , định nhấc váy ngủ của lên , liền bị ngăn lại - " Hách Liên Tuyệt , đủ rồi nha".

      Hách Liên Tuyệt để ý đến lời đó , lấy thuốc mua ở bàn ra.

      Trình Mộ Thanh nhìn , cái này là do mua sao? Trình Mộ Thanh có chút thụ sủng nhược kinh.

      Lúc Hách Liên Tuyệt cầm lọ thuốc cao cấp đưa cho Trình Mộ Thanh , nhìn thẳng vào - " tại giả vờ làm người tốt sao?"

      Hách Liên Tuyệt nhìn cái - " Nằm úp xuống".

      Vù vù-- Trình Mộ Thanh phải bình tĩnh , người đàn ông này ......khiếm nhã!

      "Nếu là vì lương tâm bất an của Chu Lâm Na mới làm vậy tôi cho biết , tại có thể rồi , chuyện này tôi dễ quên đâu" -Trình Mộ Thanh xoay người .

      Ngoài ý muốn , Hách Liên Tuyệt có tức giận , mà cầm lấy tay cường ngạng đem ấn sofa , sau đó vén váy đắp thuốc ..

      Nhưng mà nhìn đến quần chip hoạt hình của , khóe miệng khõi nhếch lên.

      Cảm giác dưới thân chợt lạnh , Trình Mộ Thanh là mắc cỡ chết được , mặt có chút đỏ ửng , vừa tắm xong , chỉ có mặc chiếc quần chip thôi ...

      "Hách Liên Tuyệt , biết xấu hổ" -Trình Mộ Thanh mắng , vừa định xoay người liền vặn vẹo vết thương đằng sau là đau ..

      " muốn đau đừng động đậy" - Hách Liên Tuyệt thản nhiên .

      "Hỗn đản , tôi cần giúp , buông" -Trình Mộ Thanh nếu như có thể động đậy quay lại cho quyền ngay.

      "Em yên tâm , tôi vì bụng đói mà xuống tay với người bị thương đâu" -Hách Liên Tuyệt tỉnh bơ .

      Trình Mộ Thanh cũng im lặng , nghiêng mặt -" Nhắm mắt lại".

      Bởi vì dạng úp sofa , lộ nửa mông còn đằng sau lưng nữa , nên cảm thấy tự nhiên.

    4. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 43 : Mèo hoang phát uy



      Động tác của Hách Liên Tuyệt rất , thuốc bôi vết thương trơn trơn cũng lạnh lạnh.

      Chính là Trình Mộ Thanh càng thêm xấu hổ vởi vì ngay cả nội y cũng có mặc theo bản năng lôi lôi kéo kéo quần áo xuống.

      Nhìn thấy mờ mờ ám ám , Hách Liên Tuyệt khóe miệng gợi lên -" cần kéo , cũng phải chưa từng xem qua , thậm chí tôi còn biết được là của em rất nha , là ba..."

      "Hách Liên Tuyệt"- Trình Mộ Thanh quát , sắc mặt trở nên tái nhợt.

      Hách Liên Tuyệt tao nhã câu thần nhưng nữa , sau khi bôi thuốc xong , Trình Mộ Thanh nhanh chóng kéo áo ngủ , đôi mắt trừng ta - " Nếu còn chuyện bừa bãi nữa lập tức cút "

      Biết nổi giận ,Hách Liên Tuyệt hỏi lại - " Có thể ở lại đây ?”

      Trình Mộ Thanh vừa muốn phát uy , Hách Liên Tuyệt lập tức thỏa hiệp - " Ok..ok/..."

      đứng dậy , định rời , lần nữa lại mở miệng - " ra em thích mặc quần hình phim hoạt họa nha , a , đáng nhưng chính là đủ** , hôm nào tôi tặng em bộ , em thích màu gì? Màu hồng phấn hay là....."

      Trình Mộ Thanh vừa vài bước , hoàn toàn bị chọc giận , táo bạo xoay người nắm cổ áo của Hách Liên Tuyệt , bộ dạng Nữ Đại Vương trừng -" TẠI - LẬP TỨC - LẬP TỨC - RA NGOÀI !"

      Nhìn tay , Hách Liên Tuyệt nhướn mi , mặt nở ra nụ cười tươi đẹp tuyệt hậu , giây tiếp theo thuận thế chế trụ cổ tay , trong chớp mắt xoay người , vị trí hai người liền thay đổi , Trình Mộ Thanh bị đặt sofa , Hách Liên Tuyệt nặng người đè lên -" Tôi tôi bụng đói ăn quàng nhưng là nếu em mặt cứ khiêu khích tôi , tôi ngại tại ăn sạch em..."

      "Hách Liên Tuyệt , có thể đừng quá trơ trẽn ?" -Trình Mộ Thanh bị đặt bên dưới nghiến răng nghiến lợi nhìn , hận thể hung hăng cắn ngụm.

      "Tôi có thể cho rằng là em mời gọi ?"- Hách Liên Tuyệt hỏi lại , nếu tại phải phía sau lưng bị thương có thể đặt ngay tại đây và hung hăng ăn rồi.

      "Cút".

      Nhìn thấy bộ dạng tức giận của , giống như con tiểu mèo hoang vậy , cuối cùng Hách Liên Tuyệt mang theo nụ cười đứng dậy.

      Trình Mộ Thanh cũng nhanh đứng dậy theo , chỉnh lại quần áo của mình , căm tức hét vào mặt - " Nếu còn việc gì mời lập tức rời ".

      "Có thể tối hôm nay tôi thể rời được".

      "Cái gì?" -Trình Mộ Thanh có điểm tin vào lổ tai của chính mình.

      "Xe của tôi vô cớ bị nổ lốp , có thể tối nay tôi phải tá túc nhà em đêm rồi"- xong , chút khách khí bước vào phòng ngủ.

      Nổ lốp?Êm đẹp như thế nào lại nổ lốp? Chẳng lẽ là........... Tiểu Trạch?

      Trình Mộ Thanh bị suy nghĩ đó làm cho khiếp sợ ..

    5. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 44 : Khách sạn quen thuộc



      Trình Mộ Thanh còn nhớ làm cách nào mà trừng phạt Hách Liên Tuyệt , hoặc Hách Liên Tuyệt bằng cách nào mà trừng phạt , cuối cùng cả hai mệt mỏi ngủ gục giường...

      Sáng sớm hôm sau , Trình Mộ Thanh lúc tỉnh lại trong phòng có ai , làm vệ sinh cá nhân thay đồ xong định ra cửa nhìn thấy bàn có điểm tâm, khỏi nhíu mày chậm rãi bước đến.

      Tiểu Trạch trở lại? , có nghe thằng bé đến giường kêu.

      Chẳng lẽ là Hách Liên Tuyệt? thế nào chuẩn bị bữa sáng?

      Trình Mộ Thanh buông túi xách , ngồi vào bàn ăn trong lòng có cảm giác kỳ quái

      *****

      Khách Sạn Kiều Lệ Tư

      Hách Liên Tuyệt ngồi vào vị trí đối diện là người phụ nữ xinh đẹp , giống như lai vậy , cũng rất dịu dàng , mà chính là con của trùm dầu mỏ bên Mĩ — Cách Thụy Ti —

      Hách Liên Tuyệt có mở miệng chuyện , chỉ vì đáp ứng Hách Liên Hùng nên mới đến đây thôi , cũng có đáp ứng ông ta phải có tình cảm với người phụ nữ này , tại chỉ muốn Hách Liên Hùng làm ầm ĩ lên vì còn số chuyện chưa có làm .

      Nhìn Thấy Hách Liên Tuyệt trầm mặc , người phụ nữ đối diện cũng dám chuyện , chính là rời mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú của , con nai trong lòng bang bang ..

      Lúc này bên ngoài xuất thân ảnh mộc mạc xinh đẹp , con ngươi Hách Liên Tuyệt nheo lại , tập trung thân ảnh đó ...Trình Mộ Thanh mặc chiếc váy bó hồng nhạt và áo sơ mi màu trắng , thoạt nhìn giỏi giang xinh đẹp , đôi cao gót khéo léo làm tôn thêm đôi chân dài trắng nõn mê người của .

      Trình Mộ Thanh vào nghĩ là Hách Liên Tuyệt lại ở đây mà cũng nhìn với ánh mắt mang theo tia si tình.

      Nhìn thấy , nghĩ đến chuyện tình ngày hôm qua , lúc này Trình Mộ Thanh nhìn đến người phụ nữ đối diện , dư quang liếc cho cái , ngay cả đón tiếp cũng có , liền hướng đến chỗ xa ngồi xuống.

      "Lí Tổng , ngại tôi đến trễ" -Trình Mộ Thanh liền chuyên nghiệp , nở nụ cười .

      " có gì , tôi cũng vừa xong việc" -Nhìn Trình Mộ Thanh , ngài Lí Tổng kia cũng đứng dậy , hai người theo hình thức mà bắt tay.

      Sau đó hai người bàn chuyện với nhau , Hách Liên Tuyệt dựa vào ghế , con ngươi hẹp dài híp lại , mặt lộ nét mặt nghiền ngẫm nhìn Trình Mộ Thanh.

      Lúc sau , đám truyền thông đến , loạn xạ chụp hình Hách Liên Tuyệt và người phụ nữ kia , rồi tranh nhau mà hỏi -" Hách Tổng Tài , nghe Tập đoàn TCL và tập đoàn dầu mỏ của Mĩ kết thông gia , việc này có đúng ?"

      "Hách Tổng Tài , xin hỏi khi nào hai người công bố tin tức?"

      "Xin hỏi hai người đám hỏi là vì kinh tế của TCL có trục trặt sao?"

      đám phóng viên chụp hình Hách Liên Tuyệt và Cách Thụy Ti , mà Cách Thụy Ti cũng gì chỉ trầm mặc im lặng , đối với trường hợp này có sợ hãi mà chỉ là cảm thấy phản cảm.

      Lúc này , ồn ào cũng quấy nhiễu đến Trình Mộ Thanh , cũng khỏi nhìn sang bên kia.

      Chương 45



      Hách Liên Tuyệt ngồi chỗ cũ , hai tay khoanh trước ngực , gì , đám phóng viên này ai nâng đỡ , bọn họ dám tùy tiện chọc giận Hách Lien Tuyệt , cho nên nhất định có người sau lưng mó tay mó chân , bức vào khuôn khổ , ha , chiêu này cũ rồi.

      Hách Liên Tuyệt đứng dậy , truyền thông kích động -" Hách Tổng Tài , xin hỏi ngài có điều gì muốn ?"

      "Có ! Tôi là muốn đính hôn" - xong xoay người nhìn Cách Thụy Ti , cũng nâng đôi mắt con lai nhìn chút chờ mong , Hách Liên Tuyệt tao nhã nở nụ cười sau đó cách chắc chắn- " Bất quá phải là ấy".

      Truyền thông vốn cảm thấy có gì tuyên bố nhưng nghĩ tới ra những lời này.

      lúc buồn bực , Hách Liên Tuyệt ra ngoài.

      Tốt ! Trình Mộ Thanh thế nào cảm giác gió từng trận kéo đến vậy? Trình Mộ Thanh nhìn hướng phía mình , trong lòng căng thẳng , phải , phải ......

      Quả nhiên , Hách Liên Tuyệt qua , kéo Trình Mộ Thanh phen ôm vào lòng ngực - " Đây mới là người phụ nữ của tôi".

      Trình Mộ Thanh chịu đủ rồi , nhìn đến truyền thong- " Đủ rồi" - hô to tiếng , nhất thời tất cả đều im lặng -" Muốn biết nghe tôi ".

      Vì thế, tất cả phóng viên nghe . Hách Liên Tuyệt cũng nhíu mày nhìn

      "Tôi và Hách Liên Tuyệt có quan hệ gì cả , tôi cũng có tái kết giao cùng ta ..."- Trình Mộ Thanh còn chưa xong , thân thể đột nhiên bị lôi kéo , tiếp giây theo liền có đôi môi ấm áp áp lên môi của , Trình Mộ Thanh trừng to mắt , đầu óc như có luồng điện xẹt qua ..

      Hách Liên Tuyệt bàn tay cố định trụ sau ót Trình Mộ Thanh , hôn nụ hôn sâu.

      màn này , càng làm cho phóng viên thêm nháo nhào , ngừng đua nhau chụp ảnh.

      Qua vài giây , Hách Liên Tuyệt mới buông ra , cái trán để lên trán , ngón tay vòng qua eo , ngẫu khí sủng nịch -" Bảo bối , biết em còn giận . Chính là cho ra lời như vậy , người là em".

      câu mọi người liền ồ lên, ra là thế ...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :