1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng tài đưa cục cưng cho tôi - Mạc Ngôn Biệt Trí (168 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 29 : Tiểu Trạch đến thăm



      Trình Mộ Thanh nghĩ Hách Liên Tuyệt chỉ tùy tiện vậy thôi chứ nghĩ tới là đến ..

      Nghĩ nghĩ chút , liền tự an ủi , nếu " Nô lệ " này thoát cũng xong , chỉ có thể tạm ép hưởng thụ.

      ngày ba buổi cơm , đều là Hách Liên Tuyệt mua từ ngoài đem vào , chỉ là thường xuyên đánh lén , ăn bớt.

      Ngày hôm đó , Hách Liên Tuyệt có chút việc ra ngoài , Trình Mộ Thanh rốt cục cũng thả lỏng lấy di động ra gọi cho Tiểu Trạch.

      Biết tin gặp chuyện may , Tiểu Trạch rất lo lắng , làm bento tình mang đến bệnh viện , vừa vặn Hách Liên Tuyệt lái xe ra ngoài cũng có chú ý đến Tiểu Trạch.

      Tiểu Trạch đến bệnh viện , trong tay Trình Mộ Thanh còn cầm di động nhìn thấy thằng bé tim nhảy ra ngoài - " Tiểu Trạch sao con lại đến đây?" - nhìn có chút khẩn trương , cũng biết và Tiểu Trạch có chạm mặt ?

      "Tiểu Trạch biết cậu xảy ra chuyện liền ầm ĩ đòi vào đây , mình lay chuyển được thằng bé , nên đành cho nó tới" - Kiều Tây Tây thành khai báo.

      Tiểu Trạch phía sau cầm hộp bento tình đến trước mặt Trình Mộ Thanh - " Mẹ , này là Tiểu Trạch làm cho mẹ , biết đồ bệnh viện thể ăn nên Tiểu Trạch cố ý làm cho mẹ , còn có hai cái trứng cút nữa đấy" - Tiểu Trạch cười cười .

      nào ngờ , Trình Mộ Thanh ở bệnh viện ăn biết bao nhiêu là đồ ngon , lo lắng của lập tức biến mất , cái tên kia vừa chắc nhanh mà trở về , lòng liền cảm động vì bento của Tiểu Trạch.

      "Vẫn là Tiểu Trạch ngoan nhất , đến đây , mẹ hôn cái" - xong , Trình Mộ Thanh liền hạ người hôn thằng bé.

      Nhìn thấy mẹ tức giận , Tiểu Trạch bắt đầu bán manh đứng dậy - " Mẹ , mẹ bị thương có nặng hay ? có muốn Tiểu Trạch ở bệnh viện cùng mẹ ? Mẹ ở bệnh viện nhất định rất nhàm chán ..."

      ra cái Tiểu Tử này muốn bên cạnh . Bất quá cũng muốn vậy ..Nếu phải Hách Liên Tuyệt ở lại như để Tiểu Trạch ở lại nhưng trở về nên phải xử lý tốt.

      " Tiểu Trạch mấy ngày này con ở cùng chỗ với mẹ Tây Tây nha , cho đến khi mẹ xuất viện về nhà có nghe ? Bệnh viện nhiều vi khuẩn lắm , mẹ muốn để cho con ở đây" -Trình Mộ Thanh .

      "Nhưng mà........"

      " có nhưng mà... Đây là vì sức khỏe của Tiểu Trạch có biết ?" - Trình Mộ Thanh nghiêm túc hỏi.

      Nhìn thấy ánh mắt của , Tiểu Trạch thỏa hiệp , chu cái miệng nhắn ra , tình nguyện gục đầu xuống - " Được rồi.." Thấy bộ dáng của con trai , người ta nhìn vào mà biết tưởng ngược đãi thằng bé , làm cho người khác nhịn được mà đau long.

      Nhưng chính là thấy được con ngươi kia toát lên tia gian xảo...

      Chương 30

      Trong khách sạn

      Hách Liên Tuyệt vừa bước vào , khối thân thể mềm mại nóng như lửa liền bổ nhào về phía sau cùng mang theo chút vội vàng tay sờ soạn vào trong quần áo của ..đôi môi đỏ tươi dùng sức hôn lưng của .

      Hách Liên Tuyệt xoay người , Chu Lâm Na nhón chân đôi tay vịnh mặt của , cuồng nhiệt hôn lên ...

      bên hôn , bên thân thể cọ cọ vào người " Tuyệt , muốn em , muốn em......" - Chu Lâm Na lẩm bẩm , tựa hồ chỉ có loại cảm giác này mới làm cho thỏa mãn.

      Hách Liên Tuyệt đột nhiên ôm lấy , đem đến giường , ngón tay thon dài lướt toàn thân Chu Lâm Na.

      "Ưm....."- Chu Lâm Na nằm giường , thân ưỡn lên , hai tay nắm chặt hưởng thụ , ngâm nga tiếng.

      Hách Liên Tuyệt thản nhiên , mặt biểu thị gì , bàn tay chậm rãi hạ xuống nửa thân dưới , nhàng vuốt ve nơi mẫn cảm.

      Chu Lâm Na thoải mái nhưng cũng rất khó chịu ngừng giãy dụa , thào bên tai - " Tuyệt , em muốn ...hôm nay lúc chụp hình ở giường ( ôi hiểu cái gì , bản W ghi ** nên hiểu ý câu này) , em khó chịu..."

      Trong nháy mắt , Hách Liên Tuyệt dừng lại , đôi mâu lục nhìn hạ thân Chu Lâm Na chậm rãi dao động , thêm gì ..

      Chu Lâm Na hưởng thụ cảm giác được dừng lại , liền ý thức được mình gì , chậm rãi đứng dậy vươn tay vòng qua cổ , từ bị động đổi thành chủ động khi định hôn lên môi bị ngăn cản lại.

      " Nếu muốn lên giường tìm diễn viên cấp ba " - Hách Liên Tuyệt lạnh lùng , xoay người bước ánh mắt rất sắc bén.

      "Tuyệt..." - Chu Lâm Na bật người nhảy xuống , chạy đến ôm từ phía sau , hai má áp sát vào lưng - " Tuyệt , em xin lỗi em sai rồi ,nhưng có biết em chỉ muốn mình thôi , đừng , ở lại với em được ? Em cần ......".

      Hách Liên Tuyệt vẫn như cũ thân ảnh cao lớn đứng yên đưa lưng về phía Chu Lâm Na chậm rãi đẩy tay ra , xoay người , ánh mắt cảnh cáo - " Nếu lần sau , còn ý niệm trong đầu làm tổn thương Trình Mộ Thanh , nhất định kết quả đơn giản như bây giờ".

      Chu Lâm Na cả kinh , nhìn - " , gì?"

      "Đừng tưởng rằng hành động của mình , thần hay quỷ biết , nếu muốn thân bại danh liệt cách xa ấy chút".

      Chu Lâm Na thế nào cũng bao giờ nghĩ vì người phụ nữ khác mà giáo huấn như thế.-

      "Hách Liên Tuyệt , ấy sao?"- Chu Lâm Na trừng to hai mắt gào lên.

      "Ha..."- Lưu lại cho Chu Lâm Na nụ cười lạnh , Hách Liên Tuyệt mở cửa rời .

      Bên trong căn phòng , Chu Lâm Na đúng đó hai tay nắm chặt , ánh mắt trở nên hung ác , Trình Mộ Thanh...

    2. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 31 :



      Tiểu Trạch rời khỏi , Hách Liên Tuyệt trở lại , mới vào cửa liền thấy ngồi giường cầm chiếc đũa ăn cơm bento tình của Tiểu Trạch làm cho , vừa ăn vừa cười hớn hở.

      " phải mua đồ ăn sao?Chạy đâu vậy?" - Trình Mộ Thanh hỏi.

      Hách Liên Tuyệt sửng sốt , quên mất chuyện này.

      "Chậc , biết là quên....." - Trình Mộ Thanh than thở câu , may mắn là Tiểu Trạch đem bento tình đến cho nếu bị đói rồi.

      Nhìn đến bộ dáng vui vẻ khi ăn bento , Hách Liên Tuyệt nhíu mày - " Em ăn cái gì?"

      "Bento tình " -Trình Mộ Thanh từng chữ sau đó tiếp lấy cái nĩa ghim vào quả mâm xôi bỏ vào miệng , vẻ mặt rất hạnh phúc.

      Bento tình ? Nghe đến bốn chữ này , Hách Liên Tuyệt ngoài ý muốn nghĩ đến chú nhóc kia , nhớ đến khi thằng bé Bento tình .

      "Là ai làm cho em?" - Hách Liên Tuyệt nhìn nhìn hộp bento.

      " cho biết.." - Trình Mộ Thanh bĩu môi , lắc lắc đầu

      Hách Liên Tuyệt nhìn , tuy rằng chuyện có chút khiếm nhã nhưng giờ phút này cảm thấy biểu tình của đáng , ngồi xuống nhìm chằm chằm hộp bento - " Tôi cũng chưa ăn gì" . xong cầm nĩa lấy miếng , chậm rãi nhấm nháp , tao nhã gật gật đầu - " Ừ , hương vị cũng tệ lắm".

      Trình Mộ Thanh ngây người , đường đường là Tổng Tài lại có thể cùng ăn cái này sao? thể được , đây là do Tiểu Trạch của làm , Trình Mộ Thanh trong lòng có chút tiểu nữ nhân nghĩ đến chính mình bị người khác dò xét.

      "Này , đủ rồi nha , đây là của tôi a..."

      "Cùng nhau ăn thôi , hương vị tệ , ăn cũng ngon lắm"

      Trình Mộ Thanh nhìn Hách Liên Tuyệt , chính là Tiểu Trạch làm bento ngon , nếu Tiểu Trạch biết nhất định thằng bé rất cao hứng .. Nhưng nếu như biết tồn tại của Tiểu Trạch sao? Có nhận thằng bé ?

      Trong giây lát , Trình Mộ Thanh lắc lắc đầu , lập tức đánh gảy ý nghĩ trong đầu , nhất định thể cho biết tồn tại của Tiểu Trạch , Tiểu Trạch là của ! Nghĩ đến đây , Trình Mộ Thanh cúi đầu , ánh mắt trống rỗng mở to nhìn vào hộp bento..

      Chương 32 : Chia rẽ tình cảm



      Ngày hôm sau , bệnh viện náo nhiệt , nữ minh tinh Chu Lâm Na vào bệnh viện thăm bệnh , mọi người đều nháo nhào ngoài phòng bệnh của Trình Mộ Thanh , nhưng may mắn khi Chu Lâm Na vào có bảo vệ nên chặn bọn họ ngoài cửa.

      Chu Lâm Na cầm lẵng hoa tươi , xuất của Chu Lâm Na làm cho Trình Mộ Thanh có chút ngoài ý muốn.

      "Trình Tiểu Thư , xin lỗi , ngày đó nếu phải thay thế tôi lên sân khấu gặp chuyện như thế này ... có lỗi với quá" - Chu Lâm Na xong , nếu như buổi tối hôm đó để ý đến sắc mặt của Chu Lâm Na chắc Trình Mộ Thanh bị cảm động rồi , quả thực hỗ danh là diễn viên.

      Nhưng Trình Mộ Thanh vẫn hào phóng nở nụ cười ngồi giường liếc nhìn Chu Lâm Na - " Chu TIểu thư đừng quá khách khí , chỉ cần về sau đừng làm cho cục diện rối rắm , tôn trọng công việc của là tốt rồi".

      Trong nháy mắt , Chu Lâm Na xấu hổ vài phần - " Trình Tiểu Thư , tôi chỉ hy vọng đừng trách Tuyệt , ấy cũng là vì lo lắng cho an toàn của tôi , tất cả viện phí chữa trị của tôi chịu trách nhiệm".

      Cái lời này sao Trình Mộ Thanh nghe có chút tự nhiên vậy? xoay người , nhìn Chu Lâm Na -" Ý của ấy vì an toàn của nên mới đem tôi ra làm người chết thay sao?"

      Chu Lâm Na nở nụ cười -" ra mà , Tuyệt làm như vậy là ấy đúng nhưng tôi cũng thể trách ấy , cũng tại ấy quá lo lắng cho tôi mà thôi , biết đó , chúng tôi nhau năm năm rồi..."- Chu Lâm Na , sắc mặt có chút gì gọi là giải thích

      "Đúng vậy , năm năm , nhưng phải là tôi nghe Tuyệt tình cảm của hai người sớm thay đổi rồi sao? Năm năm , cùng chỗ lâu như vậy , quả rất ngán à nha..." -Trình Mộ Thanh biểu tình hời hợt , chính là trong lòng cũng bắn ra.

      Nghe được Trình Mộ Thanh vậy , sắc mặt Chu Lâm Na liền thay đổi nắm chặt hai tay -" cái gì?"

      "Còn muốn tôi lại lần nữa cho nghe sao?" -Trình Mộ Thanh chớp chớp con mắt hỏi

      "Tuyệt cái gì với ? Điều đó có khả năng , có khả năng" -Chu Lâm Na vội vàng phủ nhận - " đừng chia rẽ tình cảm của chúng tôi" Chu Lâm Na cảnh cáo.

      Trình Mộ Thanh nhún nhún vai -" tin thôi ! bất quá cũng có thể hỏi ấy".

      Chu Lâm Na nhìn Mộ Thanh , ánh mắt nảy sinh ác độc , lần đầu tiên Chu Lâm Na có cảm giác sợ hãi , người phụ nữ này dám uy hiếp sao? Nhất định phải diệt trừ .. Sau đó Chu Lâm Na liền rời khỏi , rất nhiều người nháo tới nhưng che mắt kính nhanh chóng biến mất.

      Nhìn thấy bóng dáng của Chu Lâm Na bỏ xong , Trình Mộ Thanh xuống giường thu dọn đồ đạt về nhà.

    3. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 33 :



      Chu Lâm Na vừa bước ra bệnh viện đám người liền theo sau , hai người bảo vệ ngăn lại cho Chu Lâm Na lên xe rời .

      Phía sau , Tiểu Trạch lén xuất ở bệnh viện , xe vừa rời , Tiểu Trạch liền nhìn chằm chằm vào chiếc xe , ánh mắt từ từ thay đổi , cuối cùng hai tay nắm chặt , " Phanh" tiếng , xe nổ lốp.

      (JJ chết khiếp với cậu bé này :)) có chiêu này cực hay)

      Mọi người chạy đến , kích động vây quanh xe xin chữ kí của Chu Lâm Ba.

      bất đắc dĩ Chu Lâm Na chỉ có thể xuống xe , vì mang giày cao gót mà mọi người ngừng vây quanh nên cuối cùng loạn choạng làm té xuống mặt đất , rất nhiều bàn chân dậm lên bàn tay của , Chu Lâm Na hô tô , lúc sau bảo vệ chạy đến ngăn lại ..

      Nhìn đến cảnh tượng này , Tiểu Trách khóe miệng cong lên , xoay người rời .

      Hách Liên Tuyệt trở lại bệnh viện Trình Mộ Thanh xuất viện , a cái người phụ nữ này tuyệt nhiên dám sau lưng lén chạy trốn? Xem ra phải giáo huấn lại rồi.

      Từ Hàn Dã biết được địa chỉ của Trình Mộ Thanh , Hách Liên Tuyệt liền trực tiếp lái xe đến.

      Vừa về đến nhà , tắm rửa cái thay đổi quần áo chuông cửa lại vang lên , Trình Mộ Thanh tưởng là Tiểu Trạch nên miệng thoáng nở nụ cười ra mở cửa , nhìn đến người đứng trước cửa còn có đám bụi dính đầy mặt , theo bản năng vội đóng cửa nhưng trễ, Hách Liên Tuyệt lấy tay chặn lại.

      "Này , làm gì?" -Trình Mộ Thanh nhíu mày hỏi , đối với chút hoan nghênh.

      Hách Liên Tuyệt dùng sức đẩy cửa vào , thân ảnh to lớn của so với nơi này có chút hợp.

      Nhìn thấy hoàn toàn xem chính mình là người ngoài , Trình Mộ Thanh tức giận - " đến đây làm gì?"

      "Tìm em".

      "Tìm tôi để làm chi?"

      "Tôi rồi , tôi chăm sóc cho đến khi em khỏe hẳn mới thôi" - Hách Liên Tuyệt gằn từng chữ.

      " cần , tôi có thể tự chăm sóc"- Trình Mộ Thanh trực tiếp cự tuyệt.

      Lúc này , Hách Liên Tuyệt xoay người ánh mắt chậm rãi hạ du nhìn thấy vừa tắm xong người chỉ mặc duy nhất áo choàng tắm , lộ ra cái vai bé , cả người trang điểm thoạt nhìn rất tự nhiên , hơn nữa người tản ra mùi hương của sữa tắm rất thơm.

      Ánh mắt dừng trước ngực của , khóe miệng gợi lên , sau đó chậm rãi sáp đến - " Em phải là biết tôi đến nên mới ăn mặc thế này chứ?.... Dụ dỗ tôi sao?" - đảo mi , động tác giống kẻ lưu manh.

    4. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 34 :



      Nhìn nghiệt đứng trước mặt mình , tâm của Trình Mộ Thanh khỏi nhảy loạn xạ , người đàn ông này có hà tất phải khoe khuôn mặt tuấn tú như vậy ?

      " Bệnh thần kinh"- Trình Mộ Thanh đẩy ra.

      Hách Liện Tuyệt nhìn nhìn , khóe miệng hiệu quả và lợi ích chậm rãi khuếch trương.

      Trình Mộ Thanh vào bên trong , ánh mắt vui vẻ -" ra ngoài , tôi thay quần áo".

      Hách Liên Tuyệt tiếp tục đảo mi -" Cứ thay , tôi nhìn em.."

      "......."

      Trình Mộ Thanh như thế nào lại phát ra , người này vô lại -" nhìn nhưng có nghĩa là tôi thay quần áo trước mặt người đàn ông xa lạ , ra ngoài, ra ngoài "- xong , tay của che khăn tắm trước ngực , tay đẩy ra ngoài.

      Trong giây lát , Hách Liên Tuyệt kéo hướng tới giường

      "A——" -Trình Mộ Thanh hô to tiếng , trong đầu nhớ về cái đêm của năm năm về trước.

      Hách Liên Tuyệt đặt cơ thể của bên , hưởng thụ , ngón trỏ chậm rãi phất qua hai má của , Trình Mộ Thanh vừa muốn cử động liền truyền đến thanh từ tính của - " Đừng nhúc nhích...".

      Theo bản năng , bị thanh của ta cuốn hút , nằm giường tay gắt gao nắm khăn tắm trước ngực , tâm bắt đầu khẩn trương.

      Hách Liên Tuyệt chuyên chú nhìn ánh mắt của , con người hơi híp lại , bàn tay dần dần phớt qua gương mặt nhắn , giống như sờ vào trân châu bảo bối vậy.

      Trình Mộ Thanh nhìn , lông mi dài vụt sáng , ngay lúc đôi môi của chậm rãi dời xuống , nhanh chóng nhắm chặt hai mắt lại.

      "Hôm nay ở bãi đỗ xe của bệnh viện , minh tinh trẻ Chu Lâm Na bị người hâm mộ làm cho bị thương...".

      đúng lúc , đôi môi của dịch chuyển xuống tin tức TV phát lên , xoay người , nhìn thấy bộ dạng của Chu Lâm Na bị té xuống , Liên Tuyệt nhíu mày, tay cũng dừng lại , đứng dậy nhận điện thoại.

      Mặt của trở nên khó coi , tay cầm điện thoại run run , thanh mang theo áp lực -" Tôi biết , tới ngay."

      Cúp điện thoại liền xông ra ngoài , thậm chí ngay cả câu với Trình Mộ Thanh cũng có , đứng dậy nhìn theo bóng dáng của , rồi ánh mắt liền dừng tin tức ở TV , cuối cùng khóe miệng chậm rãi nhếch lên , thùy mây , mạt trào phúng xẹt qua...

      Chương 35 :



      Lần trước lúc vào thăm Trình Mộ Thanh , Tiểu Trạch im lặng nghe trộm , trải qua vài ngày nghe lén , thằng bé cơ hồ biết ba mình là ai.

      —— Hách Liên Tuyệt —— người này vô cùng có khả năng , nghĩ tới mẹ đúng , ba bên ngoài có người phụ nữ khác , mà người phụ nữ này còn dám khi dễ mẹ a..

      Cho nên Tiểu Trạch mới dùng tới chút đặc dị công năng cho người phụ nữ đó chút giáo huấn.

      Lúc Hách Liên Tuyệt đến bệnh viện Chu Lâm Na nằm giường bệnh , tay phải bị băng bó , sắc mặt có chút tiều tụy , nhìn thấy Hách Liên Tuyệt đến , liền vùi vào trong ngực khóc lên - " Tuyệt , em đau quá... đau quá...."

      Hách Liên Tuyệt ôm Chu Lâm Na , tâm cũng theo thanh mà run rẩy , tay vỗ vỗ - " có gì , có đây rồi".

      Lúc này Chu Lâm Na ngẩng đầu lên , ánh mắt ngập tràn vẻ xảo quyệt - " Tuyệt , em muốn về nhà".

      Hách Liên Tuyệt nhìn Chu Lâm Na , lo lắng nhíu mày - " muốn nằm viện sao? Hay là kiểm tra lại lần nữa? Ngộ nhỡ em bị di chứng gì làm sao?".

      " , em muốn về nhà , em muốn ở trong này , em thích mùi vị ở đây" -Chu Lâm Na khóc , lắc lắc đầu .

      Nhìn thấy Chu Lâm Na khóc đến đỏ mắt , Hách Liên Tuyệt cũng hiểu nên gật gật đầu làm giấy thủ tục xuất viện , mang theo ta về nhà.

      ——

      Vịnh Biệt Thự

      ——

      Hách Liên Tuyệt đứng trước cửa sổ , xoa mày , con ngươi hẹp lại làm cho người khác thể biết nghĩ gì , phía sau Chu Lâm Na vừa tắm rửa xong mặc áo ngủ ra , cánh tay còn bị băng bó , chậm rãi bước đến ôm từ phía sau lưng , hai má cọ cọ vào lưng, nhắm mắt lẩm bẩm - " Tuyệt , em ".

      Hách Liên Tuyệt hề động , tầm mắt vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ.

      Cảm giác được thích hợp , Chu Lâm Na qua , ánh mắt say đắm nhìn - " Tuyệt , làm sao vậy?"

      "Ông ấy trở lại"- Hách Liên Tuyệt lạnh lùng .

      Sắc mặt Chu Lâm Na thay đổi mang theo vài tia sợ hãi -" ông ấy, ông ấy trở lại?"

      "Ừ" - Hách Liên Tuyệt nặng nề trả lời.

      "Ông ấy phải ở Mĩ sao? Như thế nào lại về đây?" -Nhắc đến ông ta , Chu Lâm Na trong lòng có chút oán nhục và cay nghiệt.

      "Ông ấy tạo ra cái công ty lớn như vậy làm sao cần tới ? Ông ấy sớm hay muộn cũng về thôi , chỉ là so với tưởng nhanh hơn nhiều" -Hách Liên Tuyệt nghiêm mặt , khóe miệng xẹt qua tia cười lạnh.

      Ngay lúc đó , điện thoại di động vang lên , nhìn đến dãy số , tạm dừng chút nhưng vẫn tiếp -" Alo".

      " tại trở về ngay lập tức" - Bên kia truyền đến thanh hùng hậu mà hữu lực.

      "Được"

      "Còn nữa , đem cái người đàn bà kia về luôn".

      Hách Liên Tuyệt nhìn Chu Lâm Na , dừng chút -" được".

    5. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 36 : Cha con chiến tranh



      Trở lại nơi này , Hách Liên Tuyệt tâm tư thoạt nhìn cứng lại , Chu Lâm Na sắc mặt cũng phải tốt lắm , xe vừa dừng lại , quản gia đến đem vào trong gara , Hách Liên Tuyệt mang Chu Lâm Na vào trong nhà.

      Giữa phòng khách , người đàn ông cỡ hơn 40 ngồi sofa , vẻ mặt uy nghiêm , tóc mai có chút trắng . Chu Lâm Na nhìn thấy khỏi nắm chặt cánh tay Hách Liên Tuyệt.

      "Lão gia , Thiếu Gia trở lại" - Quản Gia cúi đầu , sau đó lui ra ngoài.

      Hách Liên Hùng ngước mắt nhìn lên , ánh mắt sắc bén đảo qua Hách Liên Tuyệt và Chu Lâm Na , Chu Lâm Na theo bản năng nắm chặt cánh tay của Hách Liên Tuyệt , ánh mắt có chút khiếp đảm , bởi vì chính mắt nhìn thấy Hách Liên Hùng từng làm những chuyện rất tàn nhẫn.

      Lúc trước chính mắt nhìn thấy người phụ nữ đến đây là đứa trong bụng là của Hách Liên Tuyệt , kết quả bị Hách Liên Hùng cấp bách cho người đem người phụ nữ đó phá thai , kia cảnh tưởng làm cho đến giờ vẫn chưa quên.

      "Ba" - Hách Liên Tuyệt cứng ngắc kêu tiếng

      Hách Liên Hùng nhìn , ánh mắt có nửa phần tình cảm - " Ta nghe mấy ngày nay , con có trong công ty?"

      Hách Liên Tuyệt trong lòng cười lạnh , nghĩ đến ông ấy vừa về tìm người điều tra ...

      "Đúng" - Hách Liên Tuyệt sảng khoái thừa nhận.

      " Con đem công ty trở thành loại gì? Muốn , lo lắng? muốn đảm nhiệm công ty hay đảm nhiệm chức vụ? cho con biết nếu như làm tốt ngay lập tức giao lại công ty cho ta" - Hách Liên Hùng đứng dậy , quát thẳng vào mặt Hách Liên Tuyệt.

      Hách Liên Tuyệt trầm tĩnh , ngẩng đầu - " Ba , ba tìm người điều tra công ty có đúng ? Vậy sao ba cho người điều tra xem công ty gần đây có tăng trưởng ?" - nhanh chậm trả miếng.

      Hách Liên Hùng sắc mặt khẽ biến chút , ông đương nhiên có tìm nhưng chẳng qua là ra , trời sinh ông là người làm ăn kinh doanh , chính là những năm gần đây phát càng ngày càng thể khống chế cho nên nghĩ ra biện pháp giao công ty cho Hách Liên Tuyệt.

      "Làm cho công ty gia tăng chẳng lẽ đây nên sao?" - Hách Liên Hùng hỏi ngược lại.

      "Cho nên ba yên tâm , mặc kệ con làm gì , chuyện công ty bị xấu "- Công ty có thể trở thành hùng mạnh ở Châu Á , cũng chính là do tay cực khổ làm nên , Hách Liên Hùng ban đầu chỉ tạo cơ hội mà thôi.

      "Tốt nhất là vậy" - Hách Liên Hùng giọng lạnh lùng , lúc này ánh mắt dừng lại người Chu Lâm Na.

      Chu Lâm Na theo bản năng né tránh.

      Chương 37 : Diễn viên cấp ba



      "Về phần , Chu Tiểu Thư có biết hôm nay tôi gọi đến đây có việc gì ?" - Hách Liên Hùng nhìn Chu Lâm Na hỏi

      "Ba , chuyện này liên quan đến ấy" - Hách Liên Tuyệt mở miệng bảo vệ Chu Lâm Na.

      "Câm miệng , ba hỏi con" - Hách Liên Hùng quát.

      Hách Liên Tuyệt nhìn ông , mặt nhẫn vẻ tức giận , nhưng thêm gì nữa.

      Chu Lâm Na lắc đầu - " biết".

      Hách Liên Hùng lạnh lùng cười - " Tôi hôm nay gọi hai người đến đây là muốn cho hai người biết tôi tuyệt đối cho phép hai người ở cùng với nhau , người phụ nữ vì tiền bán đứng chính mình , tuyệt đối hợp với Hách Gia , còn nữa , rất nhanh Hách Liên Tuyệt quay về Mĩ kết hôn cùng Lệ Tát , cho nên hãy sớm hết hy vọng " - Hách Liên Hùng gằn từng chữ.

      Hách Liên Tuyệt đột nhiên nhấc con ngươi lên -" Chuyện này là sao? Sao con lại biết?".

      "Con cần biết , chỉ cần nghe theo là được" - Hách Liên Hùng đứng ở đó , bộ dạng ông chủ lớn .

      "Bác trai , con là lòng thích Liên Tuyệt" - Chu Lâm Na .

      " chẳng qua chỉ là diễn viên cấp ba mà thôi , ngay cả việc xách giày dép cho Hách Gia còn có tư cách huống gì nghĩ đến chuyện làm con dâu của Hách Gia? Tôi gọi đến đây để thương lượng ,mà là báo tin cho biết , nếu như còn rời nó , tôi tin tôi có rất nhiều biện pháp để rời khỏi" - Hách Liên Hùng , mặt ngập tràn tức giận.

      "Ba" - Lúc này , Hách Liên Tuyệt lên tiếng - " Con ở chung với ai , kết hôn với ai đó là tự do của con , con tuyệt đối nghe theo sắp xếp của bất kì ai".

      "Con cái gì?"- Nghe Hách Liên Tuyệt , Hách Liên Hùng trừng to mắt , đề cao thanh , sắc mặt cứng lại.

      "Hơn 20 năm qua con mực thuận theo ý ba mà sống , nhưng lúc này đây con tuyệt đối nghe theo sắp xếp của ba nữa , " - Hách Liên Tuyệt xong liền kéo tay Chu Lâm Na xoay người rời .

      "Hách Liên Tuyệt , quay về đây" - Hách Liên Hùng phía sau la to - " Nếu dám bước , con mất tất cả".

      Lúc này , Hách Liên Tuyệt dừng cước bộ quay đầu lại , Hách Liên Hùng khóe miệng nhếch lên nghĩ đến mình thắng.

      Nhưng ai ngờ - " Ba , nếu TCL có con , còn có thể tiếp tục phát triển vậy con có thể rời khỏi"- xong , kéo Chu Lâm Na .

      "Con.." - Hách Liên Hùng nhìn theo bóng dáng hai người , hai tay nắm chặt , Hách Liên Tuyệt xem ra càng ngày càng biết nghe lời , nếu như phải còn giá trị lợi dụng , ông nhất định nghĩ đến biện pháp loại trừ rồi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :