1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng tài đưa cục cưng cho tôi - Mạc Ngôn Biệt Trí (168 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 21


      Hách Liên Tuyệt sốt ruột , chậm rãi mặc quần áo vào , lúc sau còn quên đùa giỡn.

      "Này , chuyện với " -Trình Mộ Thanh lo lắng lớn tiếng.

      "Cầu tôi , cầu tôi nghĩ ra biện pháp" - Hách Liên Tuyệt giọng

      ".......Đê tiện" - Trình Mộ Thanh nghiến răng nghiến lợi.

      Hách Liên Tuyệt trầm mặc.

      Nhìn thấy bộ dáng của ta chút sốt ruột cũng có , Trình Mộ Thanh tức giận , hơn nữa nghe thanh bên ngoài dường như sắp cạy cửa vào

      "Cầu ..." -Trình Mộ Thanh nghiến răng nghiến lợi.

      Nhìn thấy Tiểu Mèo Hoang chịu thua , Hách Liên Nguyệt liền tươi cười , xoay người , ra mở cửa.

      Mà bên ngoài quản lí cầm công cụ trong tay vừa định cạy cửa bỗng nhiên cửa mở , lại nhìn thấy hai người bên trong , mọi người khỏi sửng sốt.

      "Tổng.....Tổng.....Tài"

      "Khóa này , nên đổi " - xong liền

      Trình Mộ Thanh há hốc mồm , ta, ta liền như vậy hào phóng thản nhiên ra ngoài sao?

      Mẹ nó , cái gì mà biện pháp?

      Lúc sau “n” công nhân nhìn thấy Trình Mộ Thanh , mọi người nhiệt tình chạy đến - " Này này này , vừa rồi cùng Tổng Tài ở trong đây sao?" - người lại tò mò -" Hai người..........hắc hắc?"

      Trình Mộ Thanh cái trán xẹt qua 3 đường màu đen , bát quái , bát quái - " có".

      " sao? Các người trong đây có.......... bộ dạng xinh đẹp như vậy mà"- trẻ tò mò , ánh mắt trộm nhìn đánh giá Mộ Thanh.

      "Đương nhiên là có , chỉ là khóa cửa hư mà thôi , mọi người nghĩ gì đâu " -Trình Mộ Thanh kiên quyết phủ định , nhưng chính là nhớ đến nụ hôn vừa rồi mặt khỏi ửng đỏ.

      "Kia , Mộ Thanh , mặt của chị như thế nào lại đỏ vậy? Các người ........... chứ".

      "Đừng bậy bạ , miệng lưỡi thiên hạ đáng sợ"- Trình Mộ Thanh cảnh cáo

      "Tốt , chỉ giỡn thôi mà , nhưng mà tôi nghe được tin tức tại Tổng Tài của chúng ta kết giao với ngôi sao Chu Lâm Na đó , tôi còn nghe Tổng Tài tặng cho ấy cái biệt thự , đối xử rất tốt với ấy"- trẻ hâm mộ .

      Lúc này Trình Mộ Thanh mới thở dài hơi , sợ chuyện gì đâu ...



      Chương 22: Cấp tốc



      Mới vừa trở lại văn phòng , liền trông thấy Hách Liên Tuyệt chăm chú vào công việc , Trình Mộ Thanh quên chuyện lúc nãy trong phòng trà , đến chổ ngồi bắt đầu thiết kế trang phục.

      Biết đến , Hách Liên Tuyệt chọn mi , khóe miệng cong lên nhưng có ngẩng đầu , mới vừa an tĩnh vài phút , đoạn nhạc thích hợp vang lên , Trình Mộ Thanh phát ra mình quên để chế độ yên lặng , vì thế cảm thấy có chút khó xử nhanh chóng lấy động nhìn dãy số là Bảo Bối ,liền giọng nhận điện thoại

      "Alo............"

      "Alo , mẹ ở đâu ?" - Tiểu Trạch ở bên kia hữu khí vô lực

      " tại mẹ ở công ty tăng ca , ngày mai trở về , con làm sao vậy bảo bối?" -Trình Mộ Thanh hỏi

      " có gì , chỉ là Tiểu Trạch nhớ mẹ"- Tiểu Trạch cười - " Mẹ có muốn con đem bento đến cho mẹ ?"

      Trình Mộ Thanh muốn “muốn”- nhưng nhớ đến Hách Liên Tuyệt , theo bản năng từ chối - " cần".

      "Tại sao?"

      "Bởi vì... nơi này phong bế dù cho con đến cũng gặp được mẹ".

      "Nhưng mà ... con đứng ở cửa...."

      "Cái gì?!" -Trình Mộ Thanh bỗng nhiên đứng lên sau đó lại ý thức được cái gì liền hạ giọng - " Con... con biết công ty của mẹ ở đâu sao?"

      "Là mẹ Tây Tây cho con biết a..." -Tiểu Trạch bên kia nở nụ cười..

      Trình Mộ Thanh lòng nhảy loạn xạ , trong đầu lên dấu chấm hỏi to , làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ ? Làm sao bây giờ??

      Tuyệt đối thể để cho Hách Liên Tuyệt biết đến tồn tại của Tiểu Trạch , tuy rằng Tiểu Trạch giống nhiều hơn , nhưng mỗi động tác , mỗi ánh mắt của thằng bé cực kỳ giống Hách Liên Tuyệt , chỉ cần bước xuống khẳng định bị phát .

      "Mẹ... mẹ...mẹ....."- Tiểu Trạch bên kia hô

      "A? Mẹ ở... ở..."

      "Vậy mẹ mau ra đây "

      " Um !"- Nghĩ nghĩ , chỉ có thể đáp ứng xuống ..

      Cúp điện thoại , Trình Mộ Thanh vừa ngẩng đầu liền đụng phải đôi mắt dò xét , nhất thời đáy lòng chợt lạnh ..

      Dồ mắt hổ lang ! Con mẹ nó , hoảng cái gì a? Cố gắng trấn an , Trình Mộ Thanh hít sâu , cuối cùng lấy di động ra , tại chỉ còn biện pháp , đứng dậy lén đến chỗ nghiệp vụ tìm Kiều Tây Tây.

      "Tây Tây , cậu giúp mình việc , vội lắm" - Trình Mộ Thanh hấp tấp .

      "Làm sao vậy?"- Kiều Tây Tây nhìn thấy bộ dạng bình tĩnh của Mộ Thanh ngây ngẩn cả người.

      Lập tức , Trình Mộ Thanh liền lẩm bẩm bên tai của Tây Tây.

    2. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 23 : Hôn môi trước mặt mọi người



      Nghe được Trình Mộ Thanh , Kiều Tây Tây chạy ra ngoài , Trình Mộ Thanh thở phào nhõm , xoay người lại Hách Liên Tuyệt đứng đằng sau , bóng dáng cao lớn dựa vách tường , cặp mắt nhìn thẳng về , khụ khụ , Trình Mộ Thanh làm bộ trấn tĩnh , thản nhiên như thấy.

      "Trình Tiểu Thư"- Vừa ngang bị ta gọi lại.

      "Có chuyện gì sao?" - cố gắng hỏi , duy trì nụ cười gương mặt.

      "Mong chú ý đến công việc chút , đặc biệt là lúc gọi điện thoại"- Hách Liên Tuyệt nhắc nhở.

      Trình Mộ Thanh gượng gạo cười , hít sâu hơi -" Tôi biết".

      Hách Liên Tuyệt xoay người rời khỏi , mà thấy giống như thấy quỉ !

      Buổi trình diễn trang sức của TCL --

      Trình Mộ Thanh mặc chiếc váy màu hồng bó sát người , tóc dài uốn xoăn xỏa ra sau lưng , nhìn mọi người bố trí trường.

      Còn có 10phút nữa thôi là chương trình bắt đầu rồi , bên ngoài trận nhí nhố.

      Trình Mộ Thanh quay đầu lại , Chu Lâm Na trang điểm lộng lẫy bước vào , mặt khéo léo nở nụ cười , phóng viên ngừng chụp ảnh Chu Lâm Na sau đó hỏi vài vấn đề nhưng Chu Lâm Na trả lời gì.

      Nhưng điều quan trọng là Chu Lâm Na khoát tay người đàn ông , là người ngoại quốc , Trình Mộ Thanh biết là ai nhưng nhìn ta rất phong độ chắc chắn ta là người có tiền.

      "Xin hỏi hai người quan hệ là gì? Là người sao? Chu Tiểu Thư có thể cho chúng tôi biết ?" - Phóng viên ngừng vây quanh bọn họ hỏi.

      Chu Lâm Na gì , nhưng người ngoại quốc kia thỉnh thoảng vài câu , như vậy thoạt nhìn rất thân mật , cuối cùng ta và Chu Lâm Na còn hôn nhau , ở phía sau , Trình Mộ Thanh cảm giác được có hơi thở , di chuyển ánh mắt nhìn thấy Hách Liên Tuyệt tới.

      Lúc này , trong đầu liền lập tức nhớ đến mọi người trong công ty Hách Liên Tuyệt thích Chu Lâm Na

      Như vậy tại.....

      Hách Liên Tuyệt vừa bước vào liền thấy Chu Lâm Na và người đàn ông ngoại quốc hôn môi nhau , Chu Lâm Na quay đầu lại thấy Hách Liên Tuyệt , sắc mặt liền thay đổi muốn hô tên của ta nhưng vấn đề là có quá nhiều phóng viên ở đây , phải duy trì hình tượng cho chính mình.

      Trình Mộ Thanh vốn tưởng Hách Liên Tuyệt nổi giận , nhưng bất ngờ là ta có để ý đến xoay người về phía , nghĩ ngợi phải chào hỏi như thế nào Hách Liên Tuyệt bước tới , ngón tay thon dài trực tiếp ôm ót , đôi môi áp trụ lên môi của Trình Mộ Thanh.

      Trình Mộ Thanh trợn tròn mắt , à đây là tính huống gì đây? Trong nháy mắt , đám phóng viên liền chuyển mục tiêu về bọn họ , ngọn đèn lóng lánh đua nhau mà chớp , nhưng Trình Mộ Thanh ghét nhất là chính mình bị đem ra làm đề tài , muốn phản bác lại nhưng bị Hách Liên Tuyệt bắt được.

      " nên cử động" - Đôi môi vẫn áp trụ như cũ , thanh từ tính thào truyền đến.

    3. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 24 : Nữ nhân ghen tị



      hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà đẩy ta ra nữa , bất quá tay gắt gao ngắt tay của ta , dùng sức ngắt , hừ , dám lấy ra làm bia đỡ đạn hử ? Ngộ là Hách Liên Tuyệt tỏ ra đau đớn , mặt mày cũng nhăn nhó gì ..

      Chu Lâm Na nhìn thấy cảnh tượng này hai tay nắm chặt , hé ra chút ghen tị .. Vài giây sau , Hách Liên Tuyệt buông Trình Mộ Thanh ra , khóe miệng nhếch lên độ cong mê ly , vươn tay vén tóc , sủng nịch mười phần -" Tối nay chúng ta cùng nhau ăn cơm".

      Nụ cười tao nhã , mê say , như là cây hoa thuốc phiện làm cho người ta say mê mãi muốn rời .. Nếu như Trình Mộ Thanh biết thích Chu Lâm Na có thể cũng say đắm bởi nụ cười đó rồi , nhưng tại ra sức tỉnh táo lại.

      xoay người nhìn , nghiếng răng nghiến lợi -" Lần sau dám đem tôi ra làm bia đỡ nữa thử xem"- xong , thờ phì phì xoay người rời .

      “N” phóng viên vây quanh Hách Liên Tuyệt hỏi chuyện , nhưng cự tuyệt câu cũng trả lời , rồi xoay người bỏ

      Lúc này , Chu Lâm Na vừa định tiến lên người chủ trì tuyên bố buổi biểu diễn sắp bắt đầu , Chu Lâm Na thể chuẩn bị , bên trong hậu trường thay quần áo , Trình Mộ Thanh hướng dẫn cho người mẫu thay đồ .

      Lúc sau Hàn Dã chạy đến -" Ông chủ".

      Nhìn thấy ánh mắt kích động của Hàn Dã , Hách Liên Tuyệt thản nhiên liếc cái -" ".

      "Chu Tiểu Thư hài lòng với trang phục lần này , cầu phải sửa chữa"- Hàn Dã .

      Hách Liên Tuyệt dừng lại chút , sau đó rảo bước.

      Trong phòng thay đồ , Trình Mộ Thanh đứng đó , Chu Lâm Na hai tay khoanh trước ngực vẻ mặt vui.

      "Sao lại trẻ con như vậy?" -Hách Liên Tuyệt hỏi

      Trình Mộ Thanh gì , Chu Lâm Na nhất định bởi vì chuyện Hách Liên Tuyệt hôn lúc nãy cho nên mới tìm cớ gây .. Hách Liên Tuyệt thấy bộ dạng bất động của Mộ Thanh , đến trước mặt Chu Lâm Na khẩu khí chất vấn -" lại muốn gì?"

      "Em muốn gì cả , chỉ đơn giản quần áo lần này căn bản phải là phong cách của em , em có quyền cầu sửa chữa".


      Chương 25 : Ngoài ý



      " lên sân khấu ".

      Trình Mộ Thanh chớp mắt nhìn - " đừng giỡn chứ".

      "Tôi , tại hãy lên " - Hách Liên Tuyệt , con ngươi lộ vẻ khẳng định

      Trình Mộ Thanh hất ra - " Quần áo tôi đều dựa theo ấy mà thiết kế ".

      " là nhà thiết kế , chuyện này tự biết điều chỉnh , tóm lại nhất định phải lên sân khấu , còn 3phút chuẩn bị" - Hách Liên Tuyệt

      Chu Lâm Na đứng ở nơi đó , quả tin vào lỗ tai của mình , Hách Liên Tuyệt như thế nào lại cho Trình Mộ Thanh lên sân khấu? Chu Lâm Na cũng biết nên gì cho tốt ..

      Nghe được thanh , Chu Lâm Na quay đầu lại , bất khả tư nghị nhìn Trình Mộ Thanh , nhìn mà xem , ấy ….?

      Hách Liên Tuyệt cũng nhìn Trình Mộ Thanh , con ngươi hẹp dài nheo lại , khóe miệng chậm rãi nhếch lên , nhín thấy phản ứng của Hách Liên Tuyệt , Chu Lâm Na gắt gao nắm chặt quần áo , tựa hồ như muốn phun ra hỏa .


      Ba phút sau

      Buổi diễn trang sức bắt đầu , Trình Mộ Thanh mặt chiếc váy ngắn màu bạch bó sát người , lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn , vai là sợi dây chuyền viền hoa màu trắng sáng chói , tay đeo cái nhẫn tinh xảo tạo hình độc đáo , diện mạo của thanh thuần cho dù có trang điểm cũng che dấu được thanh thuần đó , bề ngoài của phối hợp với chiếc nhẫn tựa như mùa xuân tìm kiếm tình vậy , thu hút rất nhiều ánh mắt của mọi người.

      Hách Liên Tuyệt đứng phía dưới , nhìn sân khấu , cười , giống như là trời sinh ra định cho làm người mẫu vậy , chói mắt , năm năm trước , và năm năm sau vẫn mĩ ngọc như vậy.

      Sân khấu chữ T chỉ còn lại Trình Mộ Thanh , đảo qua vòng , Trình Mộ Thanh cảm thấy choáng ,bởi vì bên dưới quá ồn ào , ngọn đèn chói mắt nhưng căn bản ai phát ra.

      Hách Liên Tuyệt đứng đó xa mày nhíu chặt , lúc này , "ình" tiếng Trình Mộ Thanh ngã xuống , hôn mê bất tỉnh mặt đất , tất cả mọi người thấy vậy nháo nhào lên , Hách Liên Tuyệt cũng thay đổi sắc mặt , nhanh chóng chạy lên sân khấu.

    4. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 26 : Cố ý gây thương tổn

      Lúc Hách Liên Tuyệt xông lên Trình Mộ Thanh hôn mê , rất nhiều người vây quanh , rất nhiều phóng viên cũng thừa dịp này mà thay nhau chụp hình.

      Hách Liên Tuyệt ngồi xuống ôm lấy , xoay người -"Cút hết cho tôi".

      Trong nháy mắt , đám phóng viên cả kinh , biết Hách Liên Tuyệt chính là nhân vật thể trêu chọc , nên tránh ra.

      "Hàn Dã , lái xe"- Hách Liên Tuyệt hô to.

      "Được" - Hàn Dã lên tiếng chạy nhanh ra ngoài.

      Vào lúc Hách Liên Tuyệt ôm Trình Mộ Thanh ra ngoài , Chu Lâm Na cũng xuất phía sau , ánh mắt ra vẻ lo lắng.

      Bệnh viện

      Trình Mộ Thanh được đưa vào bên trong , Hách Liên Tuyệt và Hàn Dã đứng bên ngoài chờ ..

      "Hàn Dã , mau nhanh chóng ngăn chặn tin tức truyền thông" - Hách Liên Tuyệt phân phó.

      "Tôi biết nên làm thế nào rồi".

      "Còn nữa , tôi muốn người thiết kế sân khấu phải vào tù " - Hách Liên Tuyệt u , cả người tản ra hơi thở làm cho người ta thấy sợ.

      "Được , tôi lập tức làm ngay" - xong , Hàn Dã bước ra ngoài

      Qua tiếng sau , cánh cửa phòng cấp cứu mở ra , bác sĩ bước ra ngoài.

      "Thế nào rồi bác sĩ?"- Hách Liên Tuyệt ào tới.

      "Bệnh nhân chính là bị va chạm nên mới dẫn đến hôn mê , may mắn là chỉ đụng vào cổ và sau lưng thiếu chút nữa là vào đầu rồi , cho nên tại vấn đề gì , nhưng bất quá sau lưng của ấy lưu lại cái sẹo , đợi đưa đến phòng bệnh bình thường , quan sát hai ngày nữa có việc gì có thể xuất viện ." Bác sĩ .

      Nhìn thấy , nhớ tới cái đêm của năm năm trước , bị người khác hạ dược , cầm lấy tay ra hai câu , đến bây giờ đều nhớ rất , cứ nghĩ như vậy mà rồi bao giờ gặp lại nữa , ngờ lại xuất trước mặt , so với năm năm trước còn đẹp hơn làm cho người khác thể rời tầm mắt được ..

      Lúc sau , Hàn Dã chạy đến- " Ông chủ , theo tôi kiểm tra , dây ngọn đèn là có người cố ý nới lỏng.."

      "Cố ý?"... Hách Liên Tuyệt nhíu mày , con ngươi trở nên u ám " Là ai?"

      Hàn Dã có chút khó xử mở miệng -" Cái thời điểm đó có người nhìn thấy Chu Tiểu Thư...."

      Chương 27



      Nghe được tên Chu Lâm Na , Hách Liên Tuyệt có chút thâm trầm - " Tôi biết rồi , cậu trước , tôi xử lý chuyện này".

      "Được"- Hàn Dã bỏ .

      Hách Liên Tuyệt đứng ngay cửa , con ngươi híp lại , hé ra sắc mặt nghiệt , suy nghĩ xong khóe miệng cong lên xoay người đẩy cửa vào.

      Trình Mộ Thanh lúc này tỉnh lại , nhìn thấy , có chút kinh ngạc - " Là ?"

      "Thế nghĩ là ai?" -Hách Liên Tuyệt đến ngồi giường , Trình Mộ Thanh muốn đứng dậy nhưng chính là sau cổ rất đau ..

      nâng mi , phía sau đau muốn chết , đầu cũng có chút chút , nhớ mang máng là sân khấu bỗng nhiên có đồ vật gì đó rớt xuống , sau đó hôn mê bất tỉnh.

      "Thế nào? còn đau ?" - Hách Liên Tuyệt hỏi

      Trình Mộ Thanh liếc cái - " có việc gì , còn chưa chết đâu".

      " nhất định phải hiếu thắng vậy sao?" - Hách Liên Tuyệt ninh mi.

      "Này còn phải do ban tặng tôi sao? Nếu phải do , tôi có thể trở thành bộ dạng này à?" - Trình Mộ Thanh trừng mắt liếc .

      Nghe vậy , Hách Liên Tuyệt nhíu mày -" A? Nghe vậy hình như là muốn tôi chịu trách nhiệm với ?"

      "Chịu trách nhiệm? muốn chịu trách nhiệm sao?" -Trình Mộ Thanh lại hỏi -" Tiền lương của tôi , cuộc sống của tôi , ....... của tôi" - Trình Mộ Thanh nghĩ muốn đứa con của tôi nhưng rốt cuộc phải nuốt xuống - " Tất cả hết thảy của tôi , bồi thường như thế nào?"

      Hơi thở của Hách Liên Tuyệt lúc này chậm rãi hạ xuống , ra lại là phụ nữ vì tiền ..

      "Năm trăm vạn đủ ?"

      Trình Mộ Thanh sửng sốt , nâng con ngươi khó hiểu nhìn ta -" , gì?"

      " phải là vì tiền sao? Năm trăm vạn , tôi bao dưỡng ".

      Tiếp giây theo.

      "Cút" - Trình Mộ Thanh quát to , bởi vì thanh quá lớn nên liên lụy đến vết thương đằng sau khiến cho đau nhói - " mau cút cho tôi , đem tôi trở thành cái loại gì?" - xong , nhấc chăn ra xuống giường , ngừng đẩy - " Hỗn đản , ra ngoài , ra ngoài mau".

      Trong giây lát , Hách Liên Tuyệt ôm lấy thắt lưng của , gương mặt tà mị tuấn kề sát -" Như thế nào ? tại lại giả vờ ngây thơ?"

      "Ngây thơ cái rắm , mau cút ra ngoài cho tôi" - Trình Mộ Thanh tức giận hét , chính là vô luận dù cho dùng sức đẩy thế nào vẫn ôm lấy thắt lưng của rời ..

      Tiếp giây theo , ôm để sát tường , áp trụ lên đôi môi mềm mại .. Trình Mộ Thanh dùng sức đẩy ra - " Lưu manh".

      "Lưu manh? Tôi lưu manh bằng em ? Em quên rồi sao? Năm năm trước là em cầu tôi lên giường với em , hơn nữa còn đáp ứng làm tình nhân của tôi nữa kìa".

      Trình Mộ Thanh ngẩng đầu , há hốc mồm ..

    5. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 28



      " ... vừa rồi cái gì?" - nhìn , có phải nghe lầm ?

      "Như thế nào? Quên rồi sao? Muốn hay tôi giúp em quay về đêm hôm đó?" - xong , Hách Liên Tuyệt bước đền gần sát , hé ra sắc mặt ngập tràn tà ác , ánh mắt hận thể nuốt ngụm vào bụng.

      "......" - Trình Mộ Thanh muốn đẩy ra chính là thể , trong đầu hồi tưởng lại cái đêm của năm năm trước , hai má đỏ ửng , mơ hồ bị áp bức đáp ứng ...

      "Như thế nào? Nhớ ra chưa?" - Hách Liên Tuyệt hỏi.

      Lúc này , Trình Mộ Thanh hoàn hồn , nâng con ngươi nhìn - " quên?"

      "Ha..." - Hách Liên Tuyệt thú vị nở nụ cười.

      "Làm tình nhân của tôi , là chính miệng em đáp ứng , tôi như thế nào có thể quên?" - Hách Liên Tuyệt chậm rãi vén tóc lên , hơi thở triều nhiệt cơ thể , trong phòng khí trở nên ngột ngạt.

      Trình Mộ Thanh ra sức đẩy ra - " Cho nên ngày đầu tiên liền nhận ra tôi? Mà cũng cho tôi biết?" - loại cảm giác chính mình bị đem ra đùa giỡn.

      "Ngày đầu tiên em cũng nhận ra tôi? Và em cũng cho tôi biết?" - Hách Liên Tuyệt phản pháo lại.

      "… Quên , tôi với đêm đó là ngoài ý muốn , hơn nữa chúng ta đều là người trưởng thành nên hãy quên chuyện đó ".

      "Quên ?" Hách Liên Tuyệt nhướn mày , khóe miệng lập tức xẹt qua tia cười - " Đúng , tôi có được em , em có được tôi , chúng ta huề nhau".

      " nghĩ như vậy là tốt rồi " - Trình Mộ Thanh cảm tạ có thể thông suốt.

      "Nhưng chính là em đáp ứng làm tình nhân của tôi , chuyện thế này tính làm sao đây?" - Hách Liên Tuyệt liếc hỏi.

      "Tôi...." - Trình Mộ Thanh nhìn , cảm thấy muốn quên cái chuyện này.

      Khóe môi nở nụ cười khẽ , ánh mắt nhìn từ xuống dưới -" Tôi làm tình nhân của ? Vậy phải làm nô nệ của tôi ...”

      "Nô lệ?" - Hách Liên Tuyệt nhíu mày , con ngươi hẹp dài nheo lại , nhìn nhìn - " ra mồm miệng cũng ghê gớm vậy?"

      Trình Mộ Thành thiệt tình bị đánh bại -" toàn cái gì đâu?"

      "Được , em vậy , tôi chịu trách nhiệm , mấy ngày nay tôi chăm sóc cho em , cho đến khi em khỏe hẳn" - Hách Liên Tuyệt lại .

      "Cái gì?"- Trình Mộ Thanh ngẩng đầu , mấy ngay này lòng của đúng là yếu ớt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :