1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng tài đưa cục cưng cho tôi - Mạc Ngôn Biệt Trí (168 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 146 :

      Chu Lâm Na chưa từng bị ai như vậy , nghe được lời của Trình Mộ Thanh , nhất thời giận dữ -"Trình Mộ Thanh , lập lại lần nữa xem".

      Trình Mộ Thanh ngoái đầu nhìn lại , lạnh lùng nở nụ cười " Chu Tiểu Thư , hãy chú ý đến hình tượng chút , biết xấu hổ nhưng tôi muốn mất mặt đâu".

      " ——" Chu Lâm Na theo bản năng nhìn xung quanh , tuy rằng thanh của bọn họ lớn nhưng bốn phía cũng có số người nghe được.

      Trình Mộ Thanh lạnh lùng liếc Chu Lâm Na cái , xoay người muốn , bây giờ nhất định phải gặp được Hách Liên Tuyệt ..

      Mới vừa tới cửa , Trình Mộ Thanh lại đụng mặt phải tiểu nương , Trình Mộ Thanh theo bản năng muốn tránh ra để nhường người kia trước ..

      Nhưng cái vấn đề là ......

      Trình Mộ Thanh trái ấy cũng bước sang trái

      Trình Mộ Thanh phải ấy cũng bước sang phải

      Trình Mộ Thanh có chút nổi giận , nhìn người trước mặt nhưng chính là ấy lại thản nhiên đối mặt lại nhìn

      "Tiểu Thư , bên kia?" Trình Mộ Thanh hỏi

      "Tôi tìm ".

      "Tìm tôi?" Trình Mộ Thanh nhíu mày , sau đó đánh giá " Chúng ta quen nhau sao?"

      ViVi nhìn Trình Mộ Thanh " là Trình Mộ Thanh phải ?"

      "Đúng "

      "Tôi chính là tìm "

      "Được vậy có chuyện gì , tôi vội" Trình Mộ Thanh lo lắng

      " thích Sâm Dạ ca ca sao?" ViVi thản nhiên hỏi trắng trợn

      Trình Mộ Thanh sửng sốt , nhìn ViVi , tiểu nương này thoạt nhìn đến 20tuổi , đôi con ngươi sạch chứa tạp chất gì , dáng người cũng rất được nhưng có lẽ có chút trẻ con

      Sâm Dạ ca ca...... Là Uất Sâm Dạ? ấy đến tìm là vì Uất Sâm Dạ?

      Trình Mộ Thanh cười " Người là Uất Sâm Dạ?"

      ViVi gật đầu mạnh , ý chính là ta !

      Trình Mộ Thanh lại cười " nương , phải hiểu lầm gì chứ? Tôi với Uất Sâm Dạ chỉ là quan hệ bạn bè , suy nghĩ nhiều quá rồi"

      ViVi nhìn nhìn , tựa hồ tin " thích Sâm Dạ ca ca sao?"

      " thích"

      "Vậy được , theo tôi"

      " đâu?"

      " với Sâm Dạ ca ca là thích ấy , thể lừa gạt tình cảm của ấy được" Ở trong mắt ViVi Uất Sâm Dạ chính là thánh , bất luận kẻ nào cũng thể xâm phạm làm bẩn , nếu Trình Mộ Thanh thích Uất Sâm Dạ nhất định phải cho ta biết ..dù là ai cũng thể lừa gạt tình cảm của ta

      xong , kéo Trình Mộ Thanh muốn

      "Này , nương , tôi còn có việc" Trình Mộ Thanh tránh cánh tay của ViVi ra , nhìn nhìn " nương , những gì cần tôi rồi , tại tôi có chuyện rất gấp phải , nếu còn việc gì có thể kêu Uất Sâm Dạ tới tìm tôi"- xong , Trình Mộ Thanh lại muốn .

      "Phải ." ViVi đột nhiên vọt lên trước mặt Trình Mộ Thanh , tốc độ rất nhanh làm cho Trình Mộ Thanh kinh ngạc.

      " hôm nay phải theo tôi ——" xong , ViVi kéo Trình Mộ Thanh

      Khí lực của ViVi mạnh , Trình Mộ Thanh định cái gì lúc này Tiểu Trạch tới " Muốn dẫn mẹ tôi đâu?"

      Trình Mộ Thanh vừa nghe được , kinh hỉ quay đầu lại "Tiểu Trạch?"

      ViVi cũng sững sốt , quay đầu lại , nhìn thấy đứa đại khái 5,6 tuổi gì đó , thân mình nho nhưng mang theo loại vương giả khí trời sinh , ViVi ninh mi " Cháu là ai? Kêu ấy là gì?"

      Tiểu Trạch qua , phía sau là Kim Sa mang theo vẻ trầm mặc " ấy là mẹ cháu , sao vậy? muốn dẫn mẹ cháu đâu?"

      "Mẹ?" ViVi tin , ánh mắt dừng lại người Tiểu Trạch " Ba cháu là ai?"

      ViVi chỉ là người rất đơn thuần , cho nên cứ nghĩ Tiểu Trạch là con của Uất Sâm Dạ

      Tiểu Trạch tính tình cũng ngang ngược , xem xét ViVi đầy khiêu khích "Tại sao cháu phải cho biết?"

      ViVi nóng nẩy , qua , vừa định vươn tay túm Tiểu Trạch bị Kim Sa ngăn lại -" Buông ra"- Kim sa lạnh lùng

      ViVi nghĩ tốc độ của mình nhanh rồi nhưng ngờ Kim Sa còn nhanh hơn , nên căm tức -" Tôi chỉ muốn hỏi thằng bé thôi".

      "Vậy trực tiếp hỏi đừng nên động tay động chân" Kim Sa thể hoà nhã , tuy rằng tuổi hơn gì nhau nhưng Kim sa thoạt nhìn chính chắn hơn ViVi , đây cùng là việc có liên quan đến công việc.

      ViVi từ được ông nội nuôi lớn , chỉ học qua mấy môn võ công mèo quào để đủ bảo vệ bản thân thôi , còn tính cách rất đơn giản cho nên so với Kim Sa chịu nổi quả kích ..

      "Này , rốt cuộc ba cháu là ai?" ViVi nóng ruột , tin thằng bé là con của Uất Sâm Dạ ! tin nhưng thoát khỏi được tò mò

      "Thằng bé đương nhiên là con tôi" Lúc này , phía sau phát ra giọng từ tính , dễ nghe lại mang theo vài phần lười biếng

      Quay đầu lại , Hách Liên Tuyệt thân mặc tây trang màu đen thản nhiên bước lại , giống như đế vương , ta trực tiếp bước qua ôm Trình Mộ Thanh vào trong lòng ngực -" ấy là bà xã của tôi , còn đứa bé này là con tôi ! Tiểu Thư , xin hỏi còn vấn đề gì ?"

      ViVi trừng to hai mắt , tuy rằng Uất Sâm Dạ rất tuấn tú , rất đẹp trai lại tao nhã giống hoàng tử nhưng chính là người trước mặt này , khuôn mặt tà mị , nghiệt , làm say mê lòng người , hình dáng rất chuẩn , giống như nhân vật trong tranh dưới đường nét vẽ của những hoạ sĩ nổi tiếng , thân cao quý lạnh lùng cùng kêu căng , cũng có loại mị lực làm cho người khác thể bỏ qua.

      Nhìn thấy phản ánh của ViVi , Hách Liên Tuyệt khoé miệng nở nụ cười mê người ..

      Mà Trình Mộ Thanh cũng có chút giật mình , giống như từ trời rơi xuống , tuyên bố quyền sỡ hữu của chính mình , nhưng dù làm vậy trong lòng cũng có chút thoả mãn .

      ViVi lấy lại tin thần , sau đó nhìn Trình Mộ Thanh " Nếu thích Sâm Dạ ca ca cho ấy biết , tôi cho phép gạt tình cảm của ấy"- xong liền xoay người rời

      Trình Mộ Thanh có cảm giác , tuy rằng ViVi chỉ là cái nha đầu đơn thuần , nhưng tình của ViVi lại vĩ đại hơn cả núi cao .

      Chờ Trình Mộ Thanh lấy lại tinh thần , nhìn Hách Liên Tuyệt , vừa định mở miệng giải thích bị lôi vào trong .

      " Hách Liên Tuyệt , em có chuyện muốn ......" Trình Mộ Thanh muốn giải thích là hiểu lầm !

      Nhưng chính là ngoái đầu nhìn lại " Có gì đợi chút nữa sau , trước theo " . xong lôi Trình Mộ Thanh vào trong.

      sân khấu , còn duy trì ngừng , nhưng thấy đến , nên tránh ra ..

      Hách Liên Tuyệt lên , nắm chặt tay Trình Mộ Thanh , xấu hổ thôi lại biết nên làm gì , định giãy tay thế nào cũng được ..

      Dưới khán đài , mọi người đều im lặng , ánh mắt nhìn chằm chằm lên sân khấu , Trình Mộ Thanh mặt đỏ tới mang tai rồi , biết Hách Liên Tuyệt muốn làm cái gì nữa ..

      Hách Liên Tuyệt cầm micro nhìn mọi người , hào phóng -" Hôm nay , tôi có chuyện muốn tuyên bố".

      Dưới khán đài , hết sức yên tĩnh , nhìn thấy công bố chuyện tình.

      biết có bao nhiêu người phóng viên đến đây , vừa nghe Hách Liên Tuyệt vậy , trận nháo nhào bên dưới , chụp hình loạn xạ , cũng có người quản nên tiệc rượu bây giờ giống như trở thành bữa tiệc chiêu đãi phóng viên vậy , ngọn đèn ngừng chớp tắt người Hách Liên Tuyệt và Trình Mộ Thanh.

      Hách Liên Tuyệt có gì là vui , ngược lại còn quay đầu nở nụ cười với Trình Mộ Thanh , ánh mắt dừng lại -" Người đứng bên cạnh tôi đây chắc mọi người cũng biết đến , ấy là thư ký của tôi và cũng chính là người phụ nữ của tôi".

      Hách Liên Tuyệt vừa xong , lại làm trận ầm ĩ bên dưới ..

      Trình Mộ Thanh kinh ngạc , Hách Liên Tuyệt rốt cuộc muốn làm gì?

      Lúc này , bên dưới sân khấu có loại ánh mắt ghen tị cùng thù hận như muốn đem Trình Mộ Thanh ăn tươi nuốt sống vậy ..

      Rất nhiều phóng viên cũng bắt đầu đặt câu hỏi " Hách Tiên Sinh , xin hỏi bây giờ ngài tỏ tình với người phụ nữ của mình trước mặt mọi người sao?"

      "Hách Tiên Sinh , mấy ngày hôm trước có tin ngài và người mẫu Chu Lâm Na ra vào khách sạn , ngài giải thích thế nào về chuyện này?"

      "Hách Tiên Sinh , cuộc dự họp hôm nay có ý nghĩ gì khác sao?"

      ............

      ............

      Bên dưới , vấn đề ngừng được hỏi ra , nhưng Hách Liên Tuyệt thoạt nhìn rất bình tĩnh , kéo Trình Mộ Thanh đến trước mặt , mang theo bộ dáng chân thành -" Tôi nghĩ mọi người hiểu lầm rồi , ra ngày đó tôi cũng có , Chu Tiểu Thư là bạn của tôi và Hách Liên Tuyệt , ngày đó Chu Tiểu Thư xảy ra chuyện , cho nên tôi với Hách Liên Tuyệt mới cùng , nhưng lúc đó tôi phải lấy chút đồ nên các người chỉ chụp được ảnh của bọn họ mà có tôi ! Này căn bản chỉ là hiểu lầm nên mọi người đừng náo loạn đem chuyện càng thêm rắc rối nữa"- Hách Liên Tuyệt còn chưa mở miệng Trình Mộ Thanh lấy micro , mặt nở nụ cười , ánh mắt lại kiên định .

      Bởi vì chuyện này là do hiểu lầm Hách Liên Tuyệt , vì muốn tốt cho , muốn đem lại áp lực cho ... tại biết , nên càng thêm tin tưởng !

      Dưới sân khấu , số phóng viên chụp hình , còn số ghi lại lời , mà đài , hai người thoạt nhìn rất xứng đôi , như Kim Đồng Ngọc Nữ vậy , làm cho người khác hâm mộ mà cũng làm cho người khác hận .

      "Em giận ?" Hách Liên Tuyệt kéo Trình Mộ Thanh đến trước mặt , dùng giọng vô cùng thân thiết mà chỉ có 2 người nghe được.

      Trình Mộ Thanh chính là nở nụ cười , tiếp giây theo Hách Liên Tuyệt cuồng dã hôn lên đôi môi của , dưới đài , Chu Lâm Na nhìn thấy bọn họ cùng chỗ , hai tay nắm chặt lại , xoay người ra ngoài , nhưng trong khắc như có cái gì trong suốt rơi xuống ......

    2. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 147 :

      Hách Liên Tuyệt tuyên bố mí mật này cũng như hoàn toàn nắm giữ được trái tim của Trình Mộ Thanh .

      hiểu lầm , nhưng bây giờ lại tuyên bố quan hệ của 2 người trước mặt rất nhiều người , cái loại lãng mạng này , phụ nữ ai cũng thể kháng cự , là hư vinh cũng được , là gì cũng được , cần gì ngoài việc ở cùng chỗ với Hách Liên Tuyệt cả !

      ra đối với tình , sau khi hiểu lầm được gỡ bỏ càng thêm nhau hơn , kia lời cũng thể hiểu được ..

      xe , Kim Sa ngồi ở ghế phó , Tiểu Trạch, Trình Mộ Thanh và Hách Liên Tuyệt ba người nhà ngồi đằng sau , thoạt nhìn rất vui vẻ ..

      "Ba , đêm nay , con và Kim Sa qua nhà ba ở nha , chúng ta quay về nhà của Ngôn Dục".

      Hách Liên Tuyệt nắm chặt bàn tay của Trình Mộ Thanh , khắc cũng buông , nhưng nghe được lời của Tiểu Trạch , mặt trở nên u ám -" được".

      "Tại sao?" Tiểu Trạch hỏi nhưng trong lòng trộm cười

      " tại sao cả , tối nay con phải về nhà của Ngôn Dục"- Hách Liên Tuyệt , tối nay ta nhất định phải cùng Trình Mộ Thanh trải qua thế giới của riêng 2 người , lúc này phải ăn mới được ..

      Chỉ cần nghĩ , thân nhẫn nại được rồi ...

      " cần , con ở nhà của ba , hơn nữa lâu rồi Tiểu Trạch gặp mẹ , tối nay con muốn ngủ cùng mẹ"- Tiểu Trạch

      Trình Mộ Thanh sờ sờ cái đầu của Tiểu Trạch , và thằng bé rất ít khi ngủ cùng nhau nha , nhưng bây giờ nếu thằng bé nguyện ý tất nhiên cao hứng rồi.

      " được".

      Trình Mộ Thanh vừa muốn Hách Liên Tuyệt giành phần trước -" Tuyệt đối được"

      "Tại sao?" Tiểu Trạch hỏi , ánh mắt giả vờ hiểu gì

      Chính là định lừa ai ? Về điểm riêng tư này , ai cũng có thể nhìn ra được cả.

      Hách Liên Tuyệt vươn tay đem Tiểu Trạch đến bên người , hạ giọng " , con rốt cuộc định làm gì? nên quấy rầy thế giới của ba và mẹ nha".

      Tiểu Trạch cười hắc hắc " ra cũng có gì , ba à , nếu con nhớ lầm , lần trước ở văn phòng , con thấy mấy kiểu thiết kế súng lục của ba......"

      "Con thấy lúc nào?"

      "Trong lúc vô tình cẩn thận......"

      " được , đổi cái khác" Hách Liên Tuyệt , đó là vừa thiết kế , còn chưa đưa cho Ám Dạ xem đâu , nghĩ tới bị tiểu tử này nhìn thấy

      "Vậy quên , con nhớ mẹ nha , hôm nay con nhất định ngủ với mẹ......" Tiểu Trạch cố ý lớn tiếng , vươn tay ôm lấy Trình Mộ Thanh

      Hách Liên Tuyệt hít sâu , phen nhéo Tiểu Trạch " Xem như con lợi hại ! biết Hoàng là ba con hay ba mới là ba con nữa" .

      Tiểu Trạch sửng sốt , sau đó cười -" ta là ông nội......"

      Con mẹ nó , này phải chứng minh , ta với Hoàng đồng lứa? Người gì lạ , nhận thức làm ông nội , vậy Hách Liên Tuyệt trở thành con nuôi của Hoàng?

      Thương lượng xong , Tiểu Trạch trở lại chỗ " Coi như xong , con phải về nhà ngủ , tối nay Ngôn Dục còn rủ con chơi trò chơi......"

      Trình Mộ Thanh nhìn nhìn "......"

      Vừa rồi còn ầm ĩ đòi mẹ , bây giờ lại đòi về chơi trò chơi cùng Ngôn Dục

      Xe trước tiên dừng lại tại Hải Á Loan , Hách Liên Tuyệt dặn lái xe đưa bọn họ về , người lái xe gật gật đầu

      Tiểu Trạch ngồi phía sau nhìn Trình Mộ Thanh " Mẹ , yên tâm , ngày mai liền dọn lại ở với mẹ" xong , còn hôn Trình Mộ Thanh cái , sau đó an vị quay về



      "Bằng , mẹ về với con cũng được" Trình Mộ Thanh xong định lên xe , nhưng chính là Hách Liên Tuyệt túm lại , tiến đến bên tai " Tối nay em là của , ai cũng cướp được" , xong liền đóng cửa xe lại.

      Trình Mộ Thanh nhìn ta , mặt tự giác đỏ lên

      Ánh mắt nóng rực của Hách Liên Tuyệt nhìn chằm chằm vào Trình Mộ Thanh , lôi kéo nhanh vào bên trong biệt thực , hận vì thể ăn ngay tại đây !!!

      Dù sao cũng là đường cái , Hách Liên Tuyệt hiểu được điều đó !! Mở cửa ra , Hách Liên Tuyệt lôi Trình Mộ Thanh vào trong , cả người ép lên tường , trong phòng mảnh nước sơn đen , có thể nhìn thấy con ngươi trong suốt mà toả sáng của , tiếp giây theo , ta liền hôn trụ lên đôi môi mềm mại nanh ta kia ...

      Chưa bao giờ muốn người phụ nữ gấp như thế , chưa bao giờ cho mình là người cuồng dục , nhưng đối mặt với Trình Mộ Thanh , liền phản ứng mãnh liệt , hận thể ăn ngụm !

      Đem ép lên tường , nụ hôn nóng lửa , đầu lưỡi của tiến vào trong miệng , quấn lấy lưỡi của , hai tay vịn tường , dùng sức đè nặng .

      Nhất thời , Trình Mộ Thanh dựa thân vào đằng sau ,ấn động ngọn đèn , cả phòng trong nháy mắt sáng lên ..

      Trình Mộ Thanh bị hôn có chút khó thở , hai tay đặt ngực - " Đến , đến phòng ngủ......"

      Tiếp giây theo , Hách Liên Tuyệt ôm vào phòng ngủ , còn phải lên lầu , phiền toái !

      Trong phòng ngủ , chiếc giường rộng lớn , màu tro cách điệu , thoạt nhìn rất xứng với phong cách của , trực tiếp đem vào , cả người đè lên ..

      Trình Mộ Thanh muốn cái gì nhưng bị hôn nên nuốt hết vào trong ... tựa như con dã thú đói khát mấy trăm năm , cuồng nhiệt như lửa , mê muội quấn lấy đôi môi như cánh hoa của , trằn trọc duẫn hấp , càng lúc càng thâm nhập sâu vào , hai cái lưỡi cùng nhau dây dưa ngừng ..

      Trình Mộ Thanh rất ít khi hôn môi , bất quá mỗi lần hôn cũng chỉ là với , ở phương diện hôn môi này , có kỹ xảo gì , chỉ có thể trụ cái cổ của , chủ động tìm hiểu ..

      Nhưng bởi vì ngây ngô của lại càng thêm khiêu khích , khát vọng , hết sức căng thẳng !!

      Hách Liên Tuyệt đem Trình Mộ Thanh đặt bên dưới , toàn thân sôi trào , bàn tay to bắt đầu an phận mà di chuyển , Trình Mộ Thanh có chút khẩn trương , thân mình như bị kéo căng , bản năng muốn chống cự nhưng tiểu phúc gian kia lại làm cho đỏ cả mặt ...

      Lễ phị bị cởi bỏ , chỉ còn lại cái áo ngực ... mà bàn tay của thể khống chế liền để ra sau lưng , còn tay còn lại ôn nhu xoa bóp bộ ngực tròn đầy ..

      Mùi hương tự thiên của bay vào mũi , lại càng thêm khiêu khích hơn , ánh mắt mê say nhìn , ánh mắt như vậy , hoàn toàn kích phát hướng động ...

      "Hách............ Hách Liên Tuyệt , chúng ta tắm "- Trình Mộ Thanh giọng .

      Hách Liên Tuyệt tay bám vào vai , tay kia từ từ chuyển vào trong nội y , thanh có chút áp lực -" kịp nữa..."

      "Nhưng mà..."

      "Đợt lát nữa , xem thế nào mà trừng phạt em" xong , tiểu đệ của liền tiến vào bên trong của .

      Nhất thời , Trình Mộ Thanh mày ninh khởi -"A ——" tiếng , hai tay gắt gao nắm chặt vai , móng tay dài bắm chặt vào da thịt của , cảm giác này đau , như xé nát thân thể của vậy , làm cho nước mắt nhịn được chảy ra , mà cũng hiểu được ý trừng phạt của là gì .

      Hách Liên Tuyệt phát ra tiếng gầm , nhưng cũng dám làm lại lại , thân thể của rất mẫn cảm , cũng quá gấp nên khi vào bên trong cũng cảm thấy đau ...

      "Em phải xử nữ , như thế nào còn chặt như vậy?"- Hách Liên Tuyệt thoát ra tiếng .

      "Mẹ nó , em làm sao biết được"- Trình Mộ Thanh mắng mỏ , "Đây phải là lần thứ nhất , mà chính là lần thứ hai". Lần đầu tiên cũng là với , bất quá 5 năm rồi cũng có xảy ra cái gì nữa nhưng cũng chẳng nghĩ tới lần thứ 2 lại đau đến vậy .

      Nghe được lời của , Hách Liên Tuyệt khoé miệng nhếch lên nụ cười thoả mãn , đây là lần thứ hai của , cách khách , mấy năm nay xảy ra quan hệ với kẻ nào cả , chỉ thuộc về , cảm giác này tốt !

      Hách Liên Tuyệt cúi người , hạ giọng - " Em thả lỏng chút, để vào , của em kẹp chặt quá , rất đau..."

      "Em cũng muốn nhưng là đau quá"- Trình Mộ Thanh cau mày giọng , sớm biết làm !

      Hách Liên Tuyệt lại sờ cái trán của " Vừa rồi là do nóng vội , tin , bây giờ từ từ nên em hãy thả lỏng chút , thả lỏng ra......"

      tại , cũng chỉ có thể tin , dần dần thả lỏng thân mình , chỉ cần bất động vẫn là có thể ..

      Hách Liên Tuyệt hôn , nghĩ phải xử nữ dễ dàng hơn nhưng ngờ thân thể của vẫn rất chặt , thực hoài nghi Tiểu Trạch có phải là do sinh ra hay là nhận về nuôi nữa !!

      Đâu có người phụ nữ nào sau khi sinh con lại còn chặt như thế , bất quá thể phủ nhận chuyện là rất thích điều này !!

      thích chặt chẽ này , vì nó cho cảm giác điên cuồng !

      cúi người , tinh tế hôn , hôn lên mặt , vành tai mẫn cảm , còn có cổ , tay cũng chừa , mà tay của ở dưới hạ thân kết hợp nhiều động tác , chơi đùa , cọ xát ..

      Trình Mộ Thanh nằm giường , hoàn toàn bị động , chính là dần dần , cảm giác còn đau nữa......

    3. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 148 :

      Cảm giác dưới thân của ẩm ướt , mới dám thong thả tiến động , dưới thân cũng còn cảm giác đau đớn nữa mà dần dần tiếp nhận .

      "còn đau ?" bên tai của trêu tức mà ôn nhu hỏi

      Trình Mộ Thanh sắc mặt đỏ lên , đem mặt rút vào trong lòng ngực , lắc đầu " đau"

      Nhìn thấy bộ dạng thèn thùng đáng của , Hách Liên Tuyệt cảm thấy tâm tình tốt hơn , vì thế còn kiêng nể gì liền nhanh tiến vào bên trong ..

      Mỗi lần đều dùng sức , tựa như đâm vào nơi sâu nhất của .. mà cùng với động tác của Trình Mộ Thanh cũng phát ra những thanh nỉ non ... duyên dáng ...

      Đại khái qua nửa tiếng sau , Hách Liên Tuyệt động thân dùng sức bắn vào trong cơ thể của .. cảm giác này , thoả mãn ...

      có chút mệt , ghé vào ngực , Trình Mộ Thanh cũng thở gấp liên tục , nghỉ ngơi vài phút , Trình Mộ Thanh lấy tay đẩy ra " Này , làm gì để em đứng lên , em muốn tắm......"

      Vừa nghe này , Hách Liên Tuyệt càng thêm hưng phấn , bật người trống trơn đứng dậy , sau đó nhìn dưới thân , cũng có xìu xuống ngược lại còn chướng lên , Trình Mộ Thanh vội kinh hô , quay mặt chỗ khác ...

      Hách Liên Tuyệt tà mị cười , ôm lấy " Chúng ta cùng nhau tắm".

      Nghe được vậy , Trình Mộ Thanh cảm thấy trái tim đập loạn xạ -" cần , em tự mình tắm là được".

      Tuy rằng bọn họ làm chuyện thân mật nhưng có dũng khí trình diễn tiết mục tắm rửa trước mặt .

      " tắm cùng em" - xong , Hách Liên Tuyệt ôm vào , dùng chân đóng cửa lại , đem đặt trong bồn tắm lớn , mở vòi nước , những giọt nước ấm chảy ra .. độ ấm vừa phải ..

      Trình Mộ Thanh ngồi trong bồn tắm , cố gắng hết sức che lấy thân thể của mình.

      Nước chảy ào ào ra , Hách Liên Tuyệt mờ ám nhìn , khoé miệng gợi lên -" Cái gì cần nhìn nhìn rồi , tại em che lại chỉ vô dụng thôi".

      Trình Mộ Thanh đỏ mặt " Lưu manh"

      Trong phòng tắm , vì hơi nước nên dần dần tạo ra lớp màng mỏng , mà gương mặt Trình Mộ Thanh cũng ửng đỏ nhưng nhìn vì lớp màng kia che lại ..

      Lập tức , Hách Liên Tuyệt nhảy vào ..

      "Này , làm gì?" Trình Mộ Thanh theo bản năng lui lại

      "đương nhiên là tắm uyên ương cùng em"- xong , chút khách khí kéo đến trước mặt , rồi mãnh liệt hôn lên đôi môi mềm mại đó , mà đôi môi này như có ma lực , hôn dù ngàn lần cũng cảm thấy đủ ...

      "A..." Trình Mộ Thanh phát ra tiếng , đẩy ra , có chút thở thông -" Vẫn là tắm trước ......"

      Bộ dáng của như vậy làm cho đến chết ..

      "Được , giúp em tắm" xong , tay chậm rãi tiến vào giữa hai chân của , lúc phản ứng được ngón tay thon dài tiến vào bên trong tiểu hoa huyệt của ..

      "Ưm..." Trình Mộ Thanh nhịn được run rẩy chút , cái loại cảm giác này làm cho cả người xụi lơ , thân khỏi trượt , nước bao trùm nửa bờ vai của , bộ dáng thoạt nhìn kiều mị làm cho muốn sịt máu , vừa mới xong bây giờ lại muốn ..

      Vì thế , lúc này , ngón tay , hai ngón tay chậm rãi tăng lên rồi ra vào ...

      Trình Mộ Thanh mặt đỏ bừng , lúc ngón tay thứ ba của vào kinh hô -" cần , đau quá......"

      Nhìn , khoé môi gợi lên , nhưng vẫn là vào , sau đó đem cả người ôm vào trong lòng ngực - " Ngoan , đau , ai bảo vừa rồi nghiến đau như vậy"- xong , lại hôn lên đôi môi của , Trình Mộ Thanh sợ chính mình bị té ngộp trong nước nên cánh tay trụ vào cổ của , hai người quấn quít cùng nhau , lúc cử động vô ý đụng phải tiểu đệ của , và nó liền phản ứng mạnh !

      "Tiểu tinh , em nôn nóng vậy sao?" xong , rút tay về , đem hai cái chân của vòng qua eo , nâng lên , rồi mạnh tiến vào bên trong …

      ****************

      Trình Mộ Thanh có chút nghi ngờ liệu người đàn ông trước mặt có phải nhiều năm rồi có chạm qua phụ nữ ? Sao tinh lực của mạnh mẽ như vậy .. chỉ có lần ..

      ôm từ trong phòng tắm ra , lại để lên giường , lúc ngã xuống người còn khí lực gì , ngược lại cả người tràn đầy tinh lực , bỗng nhiên kéo đầu giường ra lấy cái bao plastic gì đó ..

      Mặt viết là bao cao su ! Trình Mộ Thanh híp mắt , cả người mềm nhũn ..

      "Thanh , chúng ta thử cái này được ?" Hách Liên Tuyệt hưng phấn hỏi , giống như con chim vừa mọc lông.

      "Đó là cái gì?" Trình Mộ Thanh yếu ớt hỏi ..

      Hách Liên Tuyệt xé mở bao ra , bên trong là cái gì đó trong suốt ..

      **???

      Trình Mộ Thanh trừng to mắt -" làm sao có cái này?"

      "Mua đó".

      " mua lúc nào? A , Hách Liên Tuyệt theo tấm gương tốt nha , thế nào lại chứa mấy cái này trong nhà"- Trình Mộ Thanh đôi khởi cái miệng , có chút vui , ở nhà chứa mấy cái này giống như tuỳ thời điểm đều có thể dùng tới vậy ..

      là!

      "Lần trước siêu thị , lúc em mua đồ ăn cũng mua cái này"

      "...Em thế nào lại biết?"

      "Phản ứng của em nhạy tí nào"

      "......"

      Trình Mộ Thanh nhìn nhìn .

      "Được ? chưa bao giờ dùng cái này"- Hách Liên Tuyệt hỏi -" Lần trước định thử với em nhưng em lại chạy , hôm nay nhất định phải dùng tới".

      " cần , em mệt chết được".

      " thấy tinh thần của em rất tốt đó......" xong , liền đeo vào.

      "Em bỏ ......A ——" Trình Mộ Thanh khẽ cay mày

      Kế tiếp , bắt đầu bận việc , chính là đến mấy phút sau , mắng ra câu thô tục "**"

      xong , rút tiểu đệ ra -" chút cũng dùng được.” túm lấy rồi vứt bỏ , sau đó lại nhanh mà tiến vào bên trong cơ thể của -" Cái này , vẫn là thích hơn".

      Trình Mộ Thanh muốn lườm cái , nhưng ngay cả khí lực cũng có , sau đó ánh mắt lại mê man nhắm lại ..

      Nhìn thấy người trong lòng ngực ngủ say , khoé miệng nhếch lên ..

      **************

      Sáng sớm , ánh mặt trời rọi vào phòng , lúc Trình Mộ Thanh mở to mắt bên giường còn ai , Trình Mộ Thanh tưởng rằng làm, nhìn đồng hồ là 8giờ , định đứng dậy nhưng hạ thân đau , thiếu chút nữa là thể cử động được , vì thế chỉ có thể chầm chầm đứng lên , tuỳ tay cầm lấy áo của Hách Liên Tuyệt đầu giường , trong lòng mắng sao lại kêu dậy , vừa định tắm để thả lỏng chút nghe bên dưới lầu có thanh bang bang .

      Trình Mộ Thanh nhíu mày , mở cửa ra nhìn xuống , trong phòng bếp , thân ảnh cao lớn mang tạp dề làm điểm tâm là —— Hách Liên Tuyệt !

      nghĩ làm rồi , nào ngờ lại......

      Đột nhiên , cái mũi có chút ê ẩm......nhưng cũng khỏi có cảm giác ngọt ngào , chậm rãi bước xuống , cước bộ rất nhàng vào bếp , nhìn bộ dáng bận rộn của , nhất thời vươn tay từ đằng sau ôm cứng lấy ..

      Hách Liên Tuyệt ngẩn ra , sau đó phát ra giọng hạnh phúc " Thế nào? Muốn tiếp tục ăn em ở đây?"

      Trình Mộ Thanh vừa nghe mặt liền đỏ -" Chỉ biết tầm bậy ..."

      "Kìa , phải vậy sao?" Hách Liên Tuyệt xoay người nhìn , mặc áo cái áo rộng thùng thình của , cái nút gài chỉ có vài cái , làm bộ ngực trắng nõn , chiếc áo vừa che qua khỏi vừa vặn cái mông , cặp chân thon dài lộ ra trước mặt .

      "Sáng sớm mà mặc thế này , lại muốn ăn em" Hách Liên Tuyệt chút khách khí ra , làm cho sợ che thân của mình -" Từ bỏ ......"

      Biết ngày hôm qua mất sức , nên bật cười , tiếng cười sang sảng làm cho Trình Mộ Thanh có vài phần mê , như vậy rất tuấn mỹ "Nếu phải vì bất đắc dĩ , mặc quần áo vậy mà câu dẫn đâu."

      Trình Mộ Thanh thuỳ mâu , tiếp giây theo liền lên lầu -" Em thay đồ".

      Nhìn bóng dáng của , lại nở nụ cười ......

    4. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 149 :

      Điều Trình Mộ Thanh nghĩ tới chính là làm ở TCL , mọi người đều dùng ánh mắt dị dạng nhìn , hâm mộ , ghen tị , hận thù , có hết .

      Thậm chí ánh mắt chúc phúc , cũng có ..

      Nhìn những ánh mắt này , Trình Mộ Thanh ảo não , trực tiếp bấm thang máy lên lầu , hôm nay cố ý cách xa chút , chính là lại đâu đây !

      nghĩ đến , thừa nhận ánh mắt này , chỉ có chính ta ..

      Trình Mộ Thanh nghĩ nghĩ , trực tiếp lên lầu , đến bộ phận của mình , tổng cảm giác nhàng hơi.

      『Trình Thư Kí , chúc mừng nha……….』Xoay người , người nhìn Trình Mộ Thanh bằng ánh mắt hâm mộ ..

      ngọt ngào nha…』

      『Thực hạnh phúc nha…..』

      Toàn là về , ngày 1 .5 chào hỏi , thậm chí có người còn hừ lạnh tiếng bước .

      trời ạ , làm thế nào đây? các loại ánh mắt cứ gắt gao nhắm vào !

      Trình Mộ Thanh cố gắng kiên trì đến chỗ ngồi của mình , lúc Kiều TâyTây bước lại nhìn nìn , 『Mộ Thanh , mau nhận tội . . . 』

      『 nhận cái gì? 』Trình Mộ Thanh liếc nhìn cái

      cần giả vờ với mình nha , nếu tớ tuyệt giao với cậu , chuyện của cậu và Hách Liên Tuyệt , tất cả đều biết , còn mau khai ra

      『Cậu biết hỏi gì nữa , phải điểm tình .』Trình Mộ Thanh

      『Nhìn khuôn mặt như đỏ ửng như đào của cậu biết ngay cậu là người 』Kiều Tây Tây mang dương điệu xoá bỏ

      Trình Mộ Thanh 『 sờ 』『 sờ 』 má, 『 có vậy sao? 』

      chết , nhìn tiểu dạng của cậu kìa ! 』 Kiều Tây Tây lấy tay đẩy đẩy Trình Mộ Thanh chút 『 Mình làm việc , nhớ kỹ mời khách nha ! 』

      『Được rồi , được rồi , biết ! 』 Trình Mộ Thanh

      Thế là làm việc , Trình Mộ Thanh ngồi ghế , tâm lý có chút bất an , hạnh phúc luôn quá nhanh , thường ràng , tổng có chút cảm giác lo mất gì đó .. chính là phải người kiểu như vậy , hạnh phúc này về sau phải có được ..

      Lấy ra cái kính , nhìn nhìn vào 『Hạnh phúc có thể ra sao? 』

      lúc này Hách Liên Tuyệt lại ..

      『Xin chào , Tổng Tài 』 Mọi người chào hỏi , Hách Liên Tuyệt gật đầu mỉm cười ..

      Trời ạ , như thế nào trời đầy mây , trời chỉ vừa tạnh mà

      Bất quá Tổng Tài mà cười này là chuyện ít ai nhìn thấy , Trình Mộ Thanh cũng ngước mắt nhìn , bốn mắt nhìn nhau trong giây lát cuống quít thôi.

      Lúc này , người đồng nghiệp nữ mang nó hoa tới , thấy Hách Liên Tuyệt liền khẩn trương chào hỏi 『Tổng Tài! 』

      Hách Liên Tuyệt ngoái đầu nhìn lại , đôi mắt dừng lại bó hoa , nữ đồng nghiệp căng thẳng , nhìn đoá hoa 『Tổng Tài , tôi tôi ... 』

      Hách Liên Tuyệt con ngươi sáng ngời , trầm ổn thản nhiên qua, tay chỉnh chỉnh đoá hoa chút , sau đó ngại chứ? 』

      Nữ đồng nghiệp vội lắc đầu 『... ngại! 』

      『Cám ơn 』 Hách Liên Tuyệt xong cầm đoá hoa hướng đến vị trí của Trình Mộ Thanh .

      Cả phòng làm việc lâm vào trạng thái im lặng , nhìn đến hành động của Hách Liên Tuyệt , Trình Mộ Thanh thấy tới phía , nhất thời hoảng loạng , ánh mắt biết nhìn hướng nào ..

      Hách Liên Tuyệt bước qua , đem hoa tặng cho Trình Mộ Thanh 『Vui vẻ ? 』

      Có vui ?

      Trình Mộ Thanh cảm thấy mất mặt chết ! Muốn đưa hoa nhưng chính mình mãi , kiền lòng được liền lấy , này người ta gọi là được bạn trai tặng , tốt sao?

      Trình Mộ Thanh ngại mất mặt nên vội vã tản lơ.

      (TT : a khúc sau này từ khó hiểu quá mất [​IMG])

      Hách Liên Tuyệt tựa hồ bất mãn vì hành động của , trực tiếp lấy hoa nhét vào tay -" cần cũng phải lấy , thích cũng phải thích".

      Hách Liên Tuyệt —— đại tổng tài , có thể nào mất mặt như thế được?

      Mọi người trừng to mắt , cuối cùng Trình Mộ Thanh vẫn nhận hoa , gật gật đầu " Thích , thích"

      Hách Liên Tuyệt lúc này mới vừa lòng -" Đem ly cafe vào cho ".

      .......

      Lúc này , Trình Mộ Thanh vào phòng trà làm nhanh ly cafe mang vào .

      Mọi người quay về làm việc , xem ra , vì có Trình Mộ Thanh sau này văn phòng có trạng thái ' trời đẹp'

      Bọn họ cũng hy vọng như vậy , bởi vì thế mỗi ngày cần tăng ca , hay là bị ai mắng nữa ....

      Trình Mộ Thanh bưng cafe , gõ gõ cửa rồi trực tiếp vào , Hách Liên Tuyệt ngồi sofa , quần áo trong màu bạch , tay áo hơi xoắn lên để lộ ra cánh tay rắn chắc , quần áo tuỳ tiện mà đơn giản , nhưng cũng làm cho rất tao nhã và tôn quý .

      Đây gọi là bộ dạng tuấn tú mặc gì cũng đẹp đúng ?

      Thấy Trình Mộ Thanh vào , khỏi nở nụ cười

      Trình Mộ Thanh nhìn , buông cafe xuống " Tổng Tài"

      "Xưng hô cứng ngắt".

      Trình Mộ Thanh hơi run rẩy -" Tuyệt..........."

      "Xưng hô này tuy rằng quá hài lòng nhưng tạm thời có thể duyệt".

      Trình Mộ Thanh muốn phủ cái trán , hét lớn tiếng , trong tình đàn ông đều là nhược trí ! .. Nhưng tất nhiên là dám

      "Cái kia , em hy vọng , ở công ty , vẫn là nên giảm chút ". Trình Mộ Thanh xấu hổ .

      "Thế nào? Em thích?" Hách Liên Tuyệt dùng con ngươi sâu thẩm nhìn .

      "Rất thích" Trình Mộ Thanh thành ra.

      "Vậy mới tốt , để cho mọi người biết em là của , để ai trộm lén nhìn em"- Hách Liên Tuyệt thoả mãn

      ra , người là mãnh liệt muốn ấy chỉ mình mình , chỉ duy nhất người ...

      Nhìn thấy thể thực được Trình Mộ Thanh chuẩn bị giả vờ mềm mại , vì thế qua , hai tay nắm lấy áo của - " Tuyệt , có biết , em ở đây rất xấu hổ , vốn cái chuyện phải chuyên ngành của em cũng để người ta , bây giờ như vậy sau này em còn mặt mũi ở đây..........."

      Thực làm nũng nên cũng hưởng thụ

      "Được rồi , có phần thưởng , đáp ứng với em"- Hách Liên Tuyệt ra điều kiện.

      "Phần thưởng gì?" Trình Mộ Thanh trong khoảng thời gian ngắn , có phản ứng lại.

      "Tuỳ em" Hách Liên Tuyệt xong , mở tư liệu ra

      Lúc này , hai tay ôm mặt , sau đó hôn cái " Như vậy được rồi chứ?"

      Tất nhiên là rồi !

      " được" Hách Liên Tuyệt lắc đầu .

      "vậy ..........."

      Tiếp giây theo , Hách Liên Tuyệt mang ôm vào lòng ngực , để ngồi đùi , sau đó hôn lên đôi môi của ..

      lại vậy chính là hôn lưỡi !Trình Mộ Thanh muốn chống cự nhưng nụ hôn của làm cho tê liệt , làm cho điên cuồng...........

      Bàn tay của yên vị , tiến vào bên trong , sờ sờ bộ ngực mềm mại , Trình Mộ Thanh cả kinh , phải muốn tại nơi này chứ ——?

      được !

      Trình Mộ Thanh đột nhiên ngồi dậy , ôm trụ cánh tay của , đối với chuyện lần trước mất mặt lắm rồi , tại muốn lại bị người khác thấy đâu !

      "Cái kia , cần ở trong này" Trình Mộ Thanh dùng ánh mắt đau khổ nhìn

      ra , cũng muốn ở đây , ngày hôm qua gây sức ép quá nhiều rồi , nhưng chỉ cần đến gần thân thể của ...

      Cơ hồ là bản năng phản ứng ..

      "được , đáp ứng với em , bất quá tối nay , em phải trả lại .." Hách Liên Tuyệt nhân cơ hội

      Trình Mộ Thanh mặt đỏ ửng " Được , em biết rồi , em ra ngoài trước , ở trong đây quá lâu bên ngoài người khác hiểu lầm" .

      "Hiểu lầm hiểu lầm , dù sao chúng ta chính là vậy mà"- Hách Liên Tuyệt ngại gì cả.

      Trình Mộ Thanh liếc cái , nhanh chóng đứng dậy sửa lại quần áo , xác định mọi thứ ổn mới dám bước ra , ra cửa nhìn mọi người , có chút chột dạ , nhanh chóng về chỗ của mình.

      ra người bên ngoài căn bản ai rảnh mà bận tâm chuyện của , chỉ do có tật giật mình thôi ...

      Hách Liên Tuyệt cũng nhìn theo bóng dáng của Trình Mộ Thanh , khoé miệng nở nụ cười hạnh phúc mà cần ra người ta cũng biết , sau đó cũng cúi người tiếp tục làm việc ...

      Về sau chỉ muốn chăm sóc cho bà xã của mình , mà còn muốn chăm sóc cho cả đứa con " Ăn cây táo , rào cây sung " kia ! .. nên càng thêm cố gắng ..

      Nghĩ đến bà xã là liền nở nụ cười , vào buổi trưa gặp mọi người cũng nở nụ cười ...

      Xem ra , cấp tâm tình hết sức tốt a ~

    5. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 150 :

      Bên trong nhà ăn , vào giờ cơm trưa Trình Mộ Thanh có dám kêu Hách Liên Tuyệt , chỉ cùng Kiều Tây Tây ăn cơm , nhà ăn lúc này rất náo nhiệt , hổ danh là tập đoàn TCL , đồ ăn rất ngon , kém gì so với khách sạn cao cấp bên ngoài

      Nhưng đây là lần đầu tiên Trình Mộ Thanh vào đây để ăn , làm ở TCL lâu , mỗi lần có ăn cũng chỉ cùng Hách Liên Tuyệt ra ngoài ăn , bất quá lần này tới đây , cảm giác mình mới chính là nhân viên của TCL

      Kiều Tây Tây chọn cơm , Trình Mộ Thanh ngồi ở gần cửa sổ đợi Kiều Tây Tây

      Lúc sau , thân ảnh màu bạch ngồi trước mặt , ánh mắt có chút loé sáng , Trình Mộ Thanh nhìn , khoé miệng nở ra nụ cười có như

      " Uất Sâm Dạ? sao lại ở đây?" Trình Mộ Thanh híp con ngươi nhìn hỏi.

      "Sao? chào đón ?" Uất Sâm Dạ chọn mi , đôi con ngươi thâm thuý cùng thêm sáng ngời .

      " có , chỉ là ngoài ý muốn hiểu vì sao lại ở trong nhà ăn của TCL thôi" Trình Mộ Thanh

      " có việc nên tới đây , vô tình đúng lúc nhìn thấy em nên vào thôi"- Uất Sâm Dạ cũng ra

      Trình Mộ Thanh còn chưa Uất Sâm Dạ lại hỏi " Tiểu Trạch , dạo này sao rồi?"

      là hoàn hảo , vừa đến này , Trình Mộ Thanh cảm thấy sôi nổi , hoàn toàn có để ý đến những ánh mắt đố kỵ , ghen tị khác , dụ dỗ Tổng Tài còn , bây giờ lại là người đẹp trai khác , Trình Mộ Thanh là người thế nào vậy?

      "Lần trước muốn gặp Tiểu Trạch tiểu tử liền ầm ĩ đòi gặp , xem khi nào có thời gian rãnh gặp thằng bé" Trình Mộ Thanh

      Nhìn thấy Trình Mộ Thanh trở nên sinh động , Uất Sâm Dạ nở nụ cười

      "Được , xem lại , vừa lúc cũng muốn gặp Tiểu Trạch" Uất Sâm Dạ nhàng khoan khoái

      "Ừ đúng rồi , Uất Sâm Dạ phải có người theo đuổi sao?" Trình Mộ Thanh đột nhiên hỏi

      "A?" Uất Sâm Dạ tỏ vẻ hiểu

      "À , là rất đáng nha..........." Trình Mộ Thanh chớp chớp mắt

      Nhìn thấy dạng này của , chắc là hiểu lầm chuyện gì rồi , chẳng lẽ Vi Vi tìm ấy?

      Uất Sâm Dạ mày nhăn lại ..

      " Mộ Thanh , có chuyện phải trước , vài này nữa tìm em , có chút việc muốn em giúp , em từ chối chứ?" Uất Sâm Dạ hỏi

      Trình Mộ Thanh chọn mi , gật đầu " Đương nhiên , giúp em nhiều như vậy bây giờ em giúp lại việc cũng sao mà , nhưng em biết có việc gì mà phải cần em giúp?"

      "Đến lúc đó , em biết"

      "Được"

      Lúc này , Uất Sâm Dạ đứng dậy vội vàng rời , Trình Mộ Thanh bên cúi người ăn chút đồ khi ngẩng lên người biến mất ..

      Kiều Tây Tây bước tới , ngồi xuống " Mộ Thanh , người vừa rồi là ai?"

      "Cậu thấy sao?" Trình Mộ Thanh hỏi lại

      "Vô nghĩa nha , cả nhà ăn ai mà thấy"

      Trình Mộ Thanh nâng con ngươi nhìn bốn phía quả nhiên ít người dòm chằm chằm vào , tại bộ dạng này của như chắc bị người khác xem thường ..

      " ấy là ba nuôi của Tiểu Trạch , lúc ở Milan , ấy chăm sóc cho hai mẹ con mình , nhưng chưa bao giờ lộ mặt , lần trước khi bị Hách Liên Hùng bắt ấy đến cứu mình" Trình Mộ Thanh

      " Uất Sâm Dạ?" Kiều Tây Tây bật thốt ra

      "Cậu quen sao?"

      "Ở bệnh viện mình có gặp qua lần , và mình cũng có nghe Tiểu Trạch qua" Kiều Tây Tây

      "Ừ , chính là ấy"

      "Bộ dạng rất tuấn tú"

      "Mình cảm thấy Ngôn Dục đẹp hơn ..........."

      "Ha Ha , là vậy" Kiều Tây Tây vừa ăn vừa vui mừng

      Nhưng lúc sau , mảnh sụt sịt , Kiều Tây Tây và Trình Mộ Thanh quay lại thấy thân ảnh cao đại của Hách Liên Tuyệt đứng phía sau .

      mặc bộ trang phục màu lam , áo sơmi trắng , cái nút trước ngực được cởi bỏ , đó chính là điều căn bản nhưng với loại là lạ , khi xuất làm cho nhà ăn trận náo nhiệt ..

      Tổng Tài của bọn họ thế nào lại đến đây ăn cơm?Chuyện thần thoại sao?

      ít người hướng về Hách Liên Tuyệt , đương nhiên có cả Trình Mộ Thanh ngồi đối diện , chậm rãi bước qua , ánh mắt mang theo vài phần sủng nịch , hướng đến Trình Mộ Thanh .

      biết nhiều người hận ..

      Hách Liên Tuyệt thẳng đến Trình Mộ Thanh , sau đó ngồi đối diện , Trình Mộ Thanh nhìn bốn phía , hận thể mọc ra 1 cái lổ chui xuống cho xong –“ đến đây làm gì?"

      "đương nhiên là ăn cơm"- Hách Liên Tuyệt như theo lẽ thường mà phải làm.

      "Ăn , ăn cơm? ở đây ăn cơm sao?" Trình Mộ Thanh ngạc nhiên hỏi.

      " thể sao?" Hách Liên Tuyệt hỏi lại , sau đó vươn tay đem phần cơm của đến trước mặt , cầm muỗng ăn

      Trình Mộ Thanh trừng to mắt " Cái đó .. đó là cơm của em..........."

      "Làm việc đến trưa , bây giờ rất đói..........." Hách Liên Tuyệt vừa ăn vừa " A , nghĩ tới đồ ăn ở đây tệ nha" Đây cũng là lần đầu tiên đến đây ăn cơm.

      "Nhưng mà em còn chưa ăn .." Trình Mộ Thanh hỏi

      "Em mua lại là được , hay em muốn mua cho em?" Hách Liên Tuyệt hỏi lại , giống như để mua là chuyện quan trọng vậy .

      Trình Mộ Thanh tức giận nhìn , xoay người nhìn Kiều Tây Tây , Kiều Tây Tây cũng nhanh tay đem chính phần ăn của mình bảo vệ tốt rồi lắc lắc đầu ..

      Thế là Trình Mộ Thanh đứng dậy tự mua phần khác cho mình ..

      Nhìn thấy bộ dáng bất đắc dĩ của , khoé miệng Hách Liên Tuyệt lặng lẽ nhếch lên , lúc này , ánh mắt Kiều Tây Tây hướng đến gật đầu -" Tổng Tài , tôi hẹn với người khác , ngài cứ từ từ ăn..."

      Khoé miệng của càng giơ lên , nha đầu này hiểu biết , biết tặng cho Trình Mộ Thanh và gian riêng , tồi , tăng lương , tăng lương !

      Trình Mộ Thanh mua đồ ăn về , ngồi xuống nhìn bốn phia -" A , Tây Tây đâu?"

      "À , ấy cùng đồng nghiệp chuyện phiếm bên kia"- Hách Liên Tuyệt tuỳ tiện chỉ đại chỗ .

      Trình Mộ Thanh " A" tiếng , cầm lấy đũa gấp rau , còn Hách Liên Tuyệt dùng đũa gấp tiếng thịt kho tàu trực tiếp đút cho ăn ..

      Trình Mộ Thanh căm tức ,nhưng ánh mắt của lại bình thường , sau đó đem chút rau để trong dĩa của -" Em ăn rau , ăn thị" .

      "Dựa vào cái gì?"

      "Em rất béo , cần giảm cân"

      "Người béo là đó , em cần giảm béo sao? Dáng người của tỷ tỷ chính là rất cân xứng nha , cần giảm béo"- Trình Mộ Thanh to giọng hô.

      Hách Liên Tuyệt hướng đến , nở nụ cười -" Phải ? Sao lại phát ra , tối nay phải để đo chút..."

      Trình Mộ Thanh nhất thời đỏ mặt , hạ giọng -" Lưu manh".

      Hách Liên Tuyệt vui vẻ nhận , sau đó đem toàn bộ thịt trong phần cơm của mình cho , Trình Mộ Thanh ngẩng đầu nhìn , ánh mắt của rất ấm áp .

      Bọn họ cứ chuyện với nhau , tạo thành cảnh liếc mắt đưa tình trong phòng ăn ..

      Tâm tình của Hách Liên Tuyệt rất tốt được truyền khắp TCL , mọi người cũng happy !

      Cấp mà tâm tình tốt tất cả mọi người đều tốt , tốt !

      ***************************

      Uất Sâm Dạ nhìn trước mặt , mang theo tia chịu đựng " Em phải là tìm ấy chứ?"

      Vi Vi ngẩng đầu nhìn , con ngươi trong suốt chút tạp chất gì , gật gật đầu -" Đúng".

      "Em tìm ấy để làm gì?" Ngữ khí của Uất Sâm Dạ có chút bất mãn

      "Em chỉ muốn biết ấy có bộ dáng thế nào , có đáng để phải trả giá đáng hay " Vi Vi ăn ngay

      "sau đó sao?" Uất Sâm Dạ truy vấn

      " đáng , vì ấy có con và ông xã rồi , ấy xứng với Sâm Dạ ca"- Vi Vi ra từng chữ , ngữ khí có chút gấp , chính là lòng với Uất Sâm Dạ .

      Uất Sâm Dạ nhìn nhìn -" Xứng hay xứng cũng liên quan đến em".

      "Sâm Dạ ca , điên rồi sao? Chẳng lẽ muốn cùng chỗ với người có con?"- ViVi nheo con ngươi lại , ánh mắt bi thương nhìn .

      "Em biết ấy , ấy và những người phụ nữ khác giống nhau"- Sắc mặt Uất Sâm Dạ có chút trầm , ngũ quang kia mang theo tức giận.

      "Nếu giống ấy cũng sinh con , hơn nữa đứa bé đó cũng phải của "- Vi Vi khẳng định , giọng có chút dỗi .

      "ViVi" bỗng nhiên , Uất Sâm Dạ hô to , quay đầu căm tức nhìn , ánh mắt như vậy giống kiểu ta muốn giết người

      ViVi từ trước đến giờ chưa bao giờ thấy bộ dạng của ta đối xử với như thế , nhất thời có chút khiếp sợ , rồi lại đau lòng , Sâm Dạ ca khi nào lớn tiếng hô quát như vậy ..

      tại , lại còn vì người phụ nữ khác đối xử với như thế nữa ...........

      Tâm , rất đau , như là xé rách ra ..

      * * *

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :