1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng tài đưa cục cưng cho tôi - Mạc Ngôn Biệt Trí (168 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 121 :

      tại , Chu Lâm Na xảy ra chuyện , Hách Liên Tuyệt cũng thể mặc kệ được , cho dù Chu Lâm Na làm ra rất nhiều việc có lỗi nhưng thể nào bỏ là có thể bỏ , quan tâm tới ta, lúc trước thống khổ cũng chính là nhờ mới vượt qua .

      Bây giờ....

      Trải qua tiếng cấp cứu , bác sĩ từ bên trong ra , Hách Liên Tuyệt tới -" Bác sĩ , sao rồi?"

      "May mắn vết cắt sao cứu được , bệnh nhân nhanh mà tỉnh lại , đợt lát nữa có thể vào thăm rồi"- xong người bác sĩ bước .

      Hách Liên Tuyệt đứng ở đó , rốt cuộc trong long được thả lỏng.

      Trong phòng bệnh , Chu Lâm Na suy yếu vô lực nằm giường bệnh , cổ tay băng lại , cả người tái nhợt , vết xẹo má cũng có thể nhìn thấy ràng

      Xem tâm tình , Hách Liên Tuyệt qua ngồi giường , lúc này Chu Lâm Na chậm rãi mở mắt , nhìn thấy Hách Liên Tuyệt thời điểm , thần tái nhợt khẽ mở -" Tuyệt..."

      Hách Liên Tuyệt hạp mâu , nhìn .

      "Vì sao lại cứu em?"- Chu Lâm Na mũi đau xót , nước mắt ngừng rơi xuống -" Vì sao để cho em chết?!"

      " cho em chết"- Hách Liên Tuyệt .

      "Nhưng tại em sống còn ý nghĩa gì? Dung nhan bị huỷ , công ty huỷ bỏ hợp đồng với em , cũng cần em nữa ... em sống còn có ý nghĩa gì?" Chu Lâm Na khóc hỏi , xong định cở bỏ miếng băng tay -" Sống còn bằng chết..."

      Hách Liên Tuyệt ôm trụ cánh tay của Chu Lâm Na , ngăn cản hành động lại -" Em cần làm vậy"

      "Tuyệt , để cho em chết , em muốn sống nữa , em muốn sống nữa ... em rất mệt mỏi rồi ... quá đau đớn rồi..." -Chu Lâm Na khóc , khẩn cầu

      Hách Liên Tuyệt gắt gao cầm cánh tay của Chu Lâm Na " Ai ? Em còn có ".

      "?" Chu Lâm Na xoay người nhìn ta , nước mắt ào ào ra " Tuyệt , còn em sao? Dung nhan của em bị huỷ , còn có thể em sao?"

      Hách Liên Tuyệt hạp mâu , cuối cùng cầm cái chăn đắp lên người -" Mặc kệ bộ dạng của em là gì , em vẫn là Chu Lâm Na xinh đẹp nhất".

      cũng khôg có trả lời vào chính câu hỏi , Chu Lâm Na biết nhưng dám cưỡng ép , cũng muốn trói buộc , cuối cùng cắn môi , gật gật đầu ..

      " Em ngủ chút , ở đây với em"

      " rời em chứ?" Chu Lâm Na hỏi.

      " "

      " sao?"

      ""

      Nghe được câu trả lời của , Chu Lâm Na gật gật đầu , chậm rãi nhắm mắt lại ..

      Hách Liên Tuyệt ngồi ở chổ kia , nhìn Chu Lâm Na vào giấc ngủ , nhớ tới cái gì đứng dậy ra ngoài gọi điện thoại .

      vừa ra ngoài , Chu Lâm Na nằm giường đột nhiên mở mắt , khuôn mặt nhu nhược vừa rồi bây giờ lại lên tia tàn ác .

      _Ở hành lang_

      Hách Liên Tuyệt gọi cho Tiểu Trạch -" Alo ! Tiểu Trạch , mẹ con sao rồi?"

      "A , mẹ sao , vừa tỉnh lại rồi , tại mạnh khoẻ như trâu , ăn rất nhiều" -Tiểu Trạch cười hì hì , nhìn thấy Trình Mộ Thanh có gì , tâm tình cũng trở nên tốt hơn.

      "Cút——" Tiểu Trạch còn chưa xong chợt nghe đến thanh tức giận của Trình Mộ Thanh , hơn nữa còn trung khí mười phần.

      Hách Liên Tuyệt khoé miệng đổi gợi lên -" Đưa mẹ con nghe điện thoại".

      "A..." Tiểu Trạch ngoan ngoãn đưa điện thoại cho Trình Mộ Thanh

      Trình Mộ Thanh tình nguyện nhưng vẫn tiếp , giây tiếp liền tức giận- " , tìm tôi làm gì?"

      "Sức khoẻ tốt ?"

      "Ăn no , ngủ đủ , khoẻ hơn mười phần"

      "Vậy là tốt rồi , em nghỉ ngơi cho tốt "

      Trình Mộ Thanh nghe giọng của ta , hiểu sao lại có cảm giác lạnh lạnh mà đau xót , nửa ngày sau hỏi " ở nơi nào a?" Vừa hỏi xong liền hối hận , ta nơi nào liên quan gì đến , hỏi như vậy giống như là bà xã của ta vậy

      Hách Liên Tuyệt tạm dừng chút , nghĩ nghĩ " ở bệnh viện , Lâm Na tự sát nên đưa ấy đến đây"

      Vừa nghe đến tên Chu Lâm Na , Trình Mộ Thanh tạm dừng -" biết".

      khí giữa hai người có chút quái dị , nhưng cũng cứ như vậy mà cúp điện thoại .

      "Mẹ , thế nào?" Tiểu Trạch hỏi , vừa rồi nghe ngẫu khí của tốt lắm như thế nào đột nhiên trầm xuống

      "A , tình nhân của “lão ta” tự sát , nằm viện , “lão” bận chăm sóc tình nhân rồi , chúng ta xuất viện trước"- Trình Mộ Thanh

      Lúc này , Kim Sa và Tiểu Trạch nhìn nhau -" Chu Lâm Na?"

      " ta tự sát?" Ngôn Dục cũng có chút giật mình -" ta là người sợ chết mà lại tự sát? Tận thế rồi à?"

      Trình Mộ Thanh cười gì , ra trong lòng đều biết được , Tiểu Trạch thầm nghĩ , xem ra giáo huấn cái nữ nhân kia đủ rồi , vẫn còn phải làm việc tiếp tục.

      Lúc này , Trình Mộ Thanh tâm tình tốt , bước giường bệnh xuống " Ngôn Dục , thu dọn đồ về nhà" .

      " xuất viện nhanh vậy?" Ngôn Dục hỏi

      "Thân thể tôi vốn sao , ở trong này làm gì? "- Trình Mộ Thanh ra lệnh.

      "Có muốn thương lượng chút với Tuyệt ?" Ngôn Dục hỏi

      " là con của ta hay là cháu nội của ta vậy? Cớ gì mà nghe lời ta đến thế?"

      Ngôn Dục thầm nghĩ , con của ta ở phía sau nha , nghĩ nghĩ vậy nhưng Ngôn Dục cũng tức giận khi Hách Liên Tuyệt ở bên cạnh Chu Lâm Na , vì thế theo Trình Mộ Thanh làm thủ tục xuất viện .

      loạt chuyện tình , căn bản là chưa câu cùng Hách Liên Tuyệt , nhưng Tiểu Trạch giống vậy , tại là mấu chốt quan trọng nhất , vẫn biết rằng ba thích mẹ , nhưng vẫn vui vẻ bên cạnh nữ nhân kia ! Vì thế cái ý tưởng thầm sinh ra trong lòng Tiểu Trạch.

    2. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 122 :

      Trình Mộ Thanh quay về nhà nhưng phải là nhà của Hách Liên Tuyệt mà là nhà của Ngôn Dục .

      Có người để tán gẫu , Ngôn Dục bỗng cảm thấy vui , vì thế mang theo Trình Mộ Thanh , Tiểu Trạch và Kim Sa quay về .

      Chiếc xe Ferrari tiên diễm chạy đường lớn nhìn rất là phong cách , bất quá Ngôn Dục liền cao điệu như vậy Trình Mộ Thanh cũng còn cách khác , cùng ta chỗ muốn yên lặng cũng khó .

      ***********

      Tại bệnh viện , Chu Lâm Na vừa ngủ , sau khi tỉnh dậy Hách Liên Tuyệt mua chút gì đó dễ dàng tiêu hoá cho ăn , trước kia cho dù Chu Lâm Na và ở cùng nhau , cũng có chu đáo như vậy , tại hành động này của làm cho đáy lòng Chu Lâm Na khỏi dâng lên cổ cảm giác , muốn người đàn ông này , muốn người đàn ông này quay lại bên cạnh , như là có ma lực , làm cho người khác thể buông tay .

      "Tuyệt , tay của em rất đau , có thể đút em được ?" Chu Lâm Na hỏi

      Nghĩ nghĩ , Hách Liên Tuyệt gật đầu , lấy chút cháo chậm rãi đút cho Chu Lâm Na , động tác tao nhã , ôn nhu , làm cho người ta rơi vào bẩy tình vì .

      Chu Lâm Na ăn chút , nhìn -" Tuyệt , trước kia cũng có chu đáo như vậy".

      Hách Liên Tuyệt khoé miệng chậm rãi nâng lên " Phải ? Đại khái là Mộ Thanh dạy thôi" .

      Vừa nghe đến tên Trình Mộ Thanh , sắc mặt Chu Lâm Na thay đổi , lại là ta .. lại là ta ..

      Người phụ nữ này sao giống như oan hồn vậy? Chẳng bao giờ biến mất?

      Lúc sau , Tiểu Trạch đột nhiên gọi điện thoại tới " Ba , ba ... ba mau trở lại , mẹ xảy ra chuyện rồi..."

      Chính là câu , Hách Liên Tuyệt còn chưa kịp hỏi gì , bên kia liền cúp máy , Hách Liên Tuyệt sửng sốt , nắm chặt di động .

      Hách Liên Tuyệt để chén cháo xuống , nhìn Chu Lâm Na " Em ở đây nghỉ ngơi , Mộ Thanh xảy ra chuyện , phải về xem .."- xong , định .

      "Tuyệt.." Chu Lâm Na gọi lại

      Hách Liên Tuyệt quay đầu , Chu Lâm Na nhìn , ánh mắt khẩn cầu -" cần , ở lại đây với em được ? Em rất sợ.."

      Hách Liên Tuyệt nhíu mày , nghĩ đến Trình Mộ Thanh trong lòng nhịn được " tại có người cần hơn em ! Em ở đây nghỉ ngơi , ngày mai lại đến thăm em"- xong , cũng quay đầu lại trực tiếp bước .

      Cửa bị đóng lại , trái tim của Chu Lâm Na rơi xuống vực thẩm , Trình Mộ Thanh , tôi nhất định cướp Tuyệt về , nhất định là vậy !!

      Hách Liên Tuyệt lái xe rời trực tiếp đến bệnh viện bác sĩ Trình Mộ Thanh xuất viện về nhà .

      Vì thế , trong lòng Hách Liên Tuyệt lại yên , chính là quay về nhà thấy ai cả , thậm chí có dấu vết của ai trở về .

      Cuối cùng , Hách Liên Tuyệt đến nhà Ngôn Dục , quả nhiên là ở đây !

      Hách Liên Tuyệt lòng lo lắng cho Trình Mộ Thanh , trực tiếp vọt vào.

      Vừa vặn , Trình Mộ Thanh vừa thay quần áo , từ lầu bước xuống , Hách Liên Tuyệt nhìn thấy , đột nhiên vọt đến " Em thế nào rồi? Xảy ra chuyện gì?"

      Trình Mộ Thanh nghe ta hỏi có chút khó hiểu "Tôi có sao , làm sao vậy?"

      "Em phải xảy ra chuyện sao?" Hách Liên Tuyệt nhíu mày , lo lắng hỏi.

      "Hách Liên Tuyệt , chân tình của đúng , tôi vừa về lại nguyền rủa tôi rồi , sức khoẻ của tôi rất tốt" Trình Mộ Thanh

      "Em gạt ?" Hách Liên Tuyệt mày ninh khởi cỗ bất an.

      Vừa nghe đến đây , Trình Mộ Thanh tức giận " Hách Liên Tuyệt , xem , tôi gạt cái gì?"

      "Em có biết ở trong bệnh viện chăm sóc Chu Lâm Na , vì ấy tự sát , vừa nghe đến em có việc liền bỏ mà chạy về , tại em lại có g.ì? Này phải gạt sao?" Hách Liên Tuyệt hô to

      ra chuyện là như vậy...

      Trình Mộ Thanh nhìn ta " Đúng vậy , ta tự sát , ở bệnh viện chăm sóc ta còn trở về đây làm gì? Tôi có gặp chuyện gì cũng có liên quan đến ?Hay là bởi vì ta xảy ra chuyện nên cũng muốn tôi xảy ra chuyện giống ta? Hách Liện Tuyệt , tôi cho biết , cho dù các người có chết nương đây vẫn sống tốt" Trình Mộ Thanh từng chữ

      "Em——"

      "Tôi thế nào?" Trình Mộ Thanh đấm đấm cái lưng " như vậy nên quay về bệnh viện cùng ta a? Tôi với có liên quan cùng lắm chỉ là Tiểu Trạch , còn những thứ khác đều có , cho nên có lập trường còn ở đây chỉ trích tôi cái gì? còn nữa , nơi này phải nhà , cút ra ngoài ".

      "Em ai cút ?"

      "Chính là , cút "- Trình Mộ Thanh hô to , tức giận đến khuôn mặt đỏ .

      Hách Liên Tuyệt hai tay nắm chặt , chưa từng gặp qua người phụ nữ biết phân biệt như thế này , như thế nào lại mặc kệ chuyện của , còn giữa bọn họ chỉ có mối quan hệ là Tiểu Trạch còn những thứ còn lại có.

      Hách Liên Tuyệt nhìn Trình Mộ Thanh , tựa như thân thể của rất kích động , cuối cùng nở nụ cười lạnh lùng -" đúng , chuyện của em mặc kệ , nếu phải vì Tiểu Trạch thèm quan tâm em , quay về bên cạnh Chu Lâm Na rồi , ấy cần , quay lại với ấy , còn em người phụ nữ biết phân biệt sai đúng , mới mặc kệ "- xong xoay người rời .

      "Phanh" tiếng , cánh của thành vật cho trút giận .

      Trình Mộ Thanh kinh ngạc , nhìn bóng dáng của , cái mũi có chút ê ẩm , ánh mắt cũng trở nên ửng đỏ .

      Nhưng dù sao cũng tốt rồi , nhưng chính là vài giây sau , chiến tranh liền bùng nổ.

      Nhìn bóng dáng của , Trình Mộ Tâm hét lên " Đúng , chạy về bên thân thể của ta , ta cần , tôi cần ! Hỗn đản , hỗn đản , từ nay về sau tôi muốn gặp lại nữa .." Hét lên trận cũng xoay người lên lầu.

      Nếu hiểu biết có lẻ nên biết lời nóicủa chỉ vì tức giận mới ra thôi .

      Đứng ở cửa Hách Liên Tuyệt vẫn chưa rời , định bình tĩnh quay lại chuyện với , nhưng chính là nghe lời của hét , nhất thời lái xe rời .

      Tốc độ xe nhanh vèo như bão táp đường , đúng , chính là người phụ nữ biết suy nghĩ .

      lo lắng sợ gặp chuyện may , quay lại cũng ngờ lừa , mà lại tức giận vì cái gì lại đem ra đùa giỡn , tức giận là bởi vì lời của , mấy ngày nay những việc làm chưa đủ ràng sao? Như thế nào lại ngoài Tiểu Trạch ra còn quan hệ gì?

      dụng tâm , có lẽ xem đáng giá bằng cộng lông nữa là ..

      Nghĩ đến đây , càng tăng tốc độ nhanh hơn , cũng phân biệt đèn xanh đèn đỏ gì nữa , chỉ mặt phát tiết mà thôi.

      Mà lúc này , Trình Mộ Thanh vừa vào phòng , đóng cửa lại , nước mắt nhịn được rơi xuống . Hỗn đản , như thế nào là người phụ nữ biết suy nghĩ? Còn phải vì Tiểu Trạch cũng quan tâm đến nữa . Mẹ nó , nếu như thế này còn đến để trêu chọc làm gì? Hách Liên Tuyệt là cái tên đại hỗn đản , đại hỗn đản , đại hỗn đản !!!

      Trình Mộ Thanh ngồi giường , dò nát cái chăn , cầm gối tưởng tượng như là Hách Liên Tuyệt , liên tục đánh lên để trút giận .

      mới là người biết suy nghĩ , vốn cam chịu ta chính là ba của Tiểu Trạch nhưng tại cần nữa .. cần !!

      Hách Liên Tuyệt , hỗn đản !!

      Tiểu Trạch cùng Kim Sa , Ngôn Dục ngồi trong phòng , nhìn thấy cảnh ầm ĩ bên ngoài , nên ai dám bước ra .

      Ba đỉnh đầu chụm vô cái máy tính mini , lặp lặp lại khúc Hách Liên Tuyệt và Trình Mộ Thanh cãi nhau .

      Tiểu Trạch nghĩ tới , cuộc điện thoại của mình lại làm cho ba mẹ cãi nhau thành cái dạng này.

    3. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 123 :

      Hách Liên Tuyệt đường chạy xe , cuối cùng vẫn quay về Á Long Loan .

      Vừa vào cửa , di động vang lên , nhìn đến dãy số , mặt vui ấn hạ để nghe -" Alo"

      "Tuyệt.." Bên kia truyền đến giọng yếu ớt của Chu Lâm Na

      "Có chuyện gì ?"

      " tại có thể đến với em được ? Em rất sợ , em muốn ở trong bệnh viện mình .." Giọng của Chu Lâm Na có phần yếu ớt , thông qua giọng của , cũng có thể tượng tượng lúc này yếu sức bao nhiêu , bất kia quá quen thuộc với Hách Liên Tuyệt.

      "Tối nay có việc thể "- Hách Liên Tuyệt ãm đạm , giờ khắc này trong lòng khỏi phiền hà , nghĩ đến những lời của Trình Mộ Thanh , tâm tình của tốt cho lắm.

      -"Ừm" Nghe được giọng của Hách Liên Tuyệt , Chu Lâm Na cũng sì , sau đó vài câu rồi cúp .

      Hách Liên Tuyệt vào phòng khách , ngồi trước quầy bar , rót ly Vodka vừa uống vừa ngẫm... Ngẫm đến màn vừa rồi , lửa giận tràn ngập trong lòng , suy nghĩ hồi vẫn là lên lầu tắm rửa rồi ngủ

      -----

      Ngày hôm sau , cái tin tạp chí làm náo động trời đất

      " Chu Lâm Na bị huỷ dung nhan , phải nằm viện , cùng việc công ty phá huỷ hợp đồng ra " .

      Phóng viên vây quanh bệnh viện , đông như kiến , giống như là Chu Lâm Na đại minh tinh bị huỷ dung nhan , như chuyện rất lớn , đủ oanh động

      Trình Mộ Thanh ngồi trước Tv , mặt chút thay đổi , đối với chuyện của Chu Lâm Na cũng thể là đồng tình nhưng cũng vui sướng khi ta gặp hoạ

      Đương nhiên Trình Mộ Thanh biết rằng Chu Lâm Na bị huỷ dung nhan chính là do Tiểu Trạch làm , Tiểu Trạch cũng gì..

      Lúc này , cái thân ảnh to lớn xuất ở màn hình , cách ăn mặt tin xảo , cẩn thận tỉ mỉ , áo sơ mi và ca-vat lộ ra làm cho ta thoạt nhìn cao nhã , từng chi tiết nguyên vẹn , uy nghi cùng quý tộc

      " ra ngoài hết cho tôi"- ta đứng trong đám đông quát tiếng , che cái thân ảnh bé kia , đôi con ngươi u ám nhìn mọi người , cuối cùng mọi người đều phải rời khỏi phòng bệnh

      ta bảo vệ Chu Lâm Na , tất cả mọi người đều thấy được , tại chuyện của Chu Lâm Na mà Hách Liên Tuyệt cũng tham dự vào , tất cả mọi người ai cũng có thể đoán được mối quan hệ của bọn họ , trong khoảng thời gian ngắn tin tức này làm chấn động cả thành phố A.

      Chính là màn ngắn ngủn lại bị Trình Mộ Thanh nhìn thấy .

      "Ba" tiếng , ném remote xuống đất , xoay người lên lầu.

      Vừa vặn Ngôn Dục cùng Tiểu Trạch từ lầu bước xuống , thấy cảnh tượng này , đau lòng ra -" Này , Trình Nương , có thể tay chút ? kia chính là smart TV , romote chỉ có ".

      Trình Mộ Thanh để ý đến ta , trực tiếp vào phòng

      Ngôn Dục nhìn Tiểu Trạch " Ai lại chọc ấy rồi?"

      Tiểu Trạch lắc đầu , tỏ vẻ biết , vì cũng chỉ vừa từ phòng ra thôi

      Ngôn Dục nhúng nhúng vai , cùng Tiểu Trạch bước xuống lầu , Ngôn Dục đặt mông ngồi ở sofa , sau đó cầm remote mở Tv lên

      Nhìn thấy cảnh tượng TV , gật gật đầu " ra là vậy.."

      Tiểu Trạch nhìn thấy cảnh TV là Hách Liên Tuyệt bên cạnh Chu Lâm Na , tức giận nắm bàn tay xíu -" Ba biết lượng sức..."

      *************

      Tại bệnh viện , Chu Lâm Na sợ hãi giống như con chim , núp vào trong lòng ngực Hách Liên Tuyệt , nước mắt ngừng tuông ra

      là vật của người khác , tại mọi người biết , chuyện của cũng bị huỷ , nhưng phải thừa nhận dư luận rất nhiều .

      "Tuyệt .. phải giúp em... phải giúp em.. trừ ra , em còn tin ai nữa..." Chu Lâm Na khóc

      Hách Liên Tuyệt vẻ mặt hung ác nham hiểm , nhìn thấy Chu Lâm Na -" Là ai truyền ra tin tức này?"

      "Em biết , em biết"- Chu Lâm Na tóc tai rối bù , sợ hãi núp trng lòng ngực , lắc lắc đầu -" Em cũng biết ai lại đối xử với em như vậy , vì sao em trở thành bộ dạng như bây giờ rồi mà bọn họ vẫn buông tha em" .

      Hách Liên Tuyệt bàn tay đặt sau lưng Chu Lâm Na -" Lúc này em nên ở bệnh viện nữa".

      "Nhưng.. em có nơi để "- Chu Lâm Na khóc

      Chu Lâm Na chính là người giúp vượt qua lúc thống khổ nhất , tại như vậy , thể mặc kệ .. mặc cho làm ra rất nhiều việc có lỗi.

      " Như vậy , tối nay để cho em ở trong khách sạn trước , ngày mai giúp em tìm nhà"- Hách Liên Tuyệt

      " .. em muốn ở khách sạn , bọn họ nhìn thấy bộ dạng này của em , nhất định chê cười em.. Em muốn.." Chu Lâm Na lắc đầu

      Hách Liên Tuyệt hạp mâu , nơi đó lên tia u ám

      Sau khi giúp Chu Lâm Na thu dọn đồ đạt rồi trở về

      _ Á Long Loan_

      Chu Lâm Na từng nghĩ , nơi này là của , là chủ nhân ở đây , ngồi sofa , uống cafe , nghe người hầu gọi là phu nhân Tổng Tài , đây mới là những gì mà muốn ..

      Nhưng bây giờ đành phải xa rời giấc mộng đó rồi

      Tuy rằng ,trong lòng Hách Liên Tuyệt có người khác , nhưng tin rằng , nhất định lần nữa làm cho Hách Liên Tuyệt quay lại

      Chính là lúc sau , bỗng nhiên nhớ đến vết xẹo , vươn tay cầm gương nhìn vào ...

      dùng mọi thứ để chữa khỏi cho khuôn mặt này , về phần đứa kia bỏ qua cho nó !!

      Mặc dù Chu Lâm Na đến đây ở nhưng Hách Liên Tuyệt cũng có cao hứng , ngược lại còn lo lắng ..

      nhất định phải tranh thủ cơ hội , làm cho Hách Liên Tuyệt hồi tâm chuyển ý ..

      -----------

      Trình Mộ Thanh phiền hà thôi , lập tức phải đến phải qua tập đoàn Hoa Diệu , nhưng bản vẽ thiết kế lại tìm thấy , nhất thời , vỗ vỗ đầu " Nguy rồi , để quên ở nhà Hách Liên Tuyệt"

      Chính là tại làm sao bây giờ? sốt ruột thôi rồi

      Nghĩ nghĩ Trình Mộ Thanh cầm di động , gọi cho Hách Liên Tuyệt , nhưng nghĩ đến những lời khó nghe của ta ngày đó vô luận như thế nào cũng mở miệng được , cuối cùng do dự nửa ngày , tự quyết định lấy , dù sao trong tay cũng còn cầm chìa khoá , đến nhà ta lấy bản thiết kế thuận tiện trả chìa khoá cho ta luôn.

      Quyết định xong , Trình Mộ Thanh thay đồ trực tiếp ra khỏi nhà.

      Chu Lâm Na tắm rửa ở nhà Hách Liên Tuyệt nhưng có quần áo nên tìm đại bộ của ta mặc vào sau đó ra khỏi phòng.

    4. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 124 :

      Hách Liên Tuyệt bận rộn trong thư phòng giải quyết công việc , mấy ngày nay đều có đến công ty rồi .

      Lúc này , cửa thư phòng mở ra , Chu Lâm Na bưng ly cafe đến " Tuyệt , nghỉ tay chút " Ngữ khí nhàng , giống như người vợ hiền lành chăm sóc chu đáo cho chồng mình khi bận rộn .

      Hách Liên Tuyệt ngước mắt , định cảm ơn chính là lại thấy quần áo người Chu Lâm Na.

      Cái áo màu trắng khi Chu Lâm Na mặc vào rộng thùng thình , qua khỏi cái mông chút , lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn , quan sát ngập tràn dụ hoặc .. Cút áo trước ngực mở vài cái , bộ ngực tròn đầy vừa vừa , tóc hơi rối rối , có chút nước thấm vào nên càng thêm quyến rũ , mặc dù vết xẹo mặt nhưng cũng làm ảnh hưởng đến xinh đẹp đó , lúc này càng tăng thêm vài phần đáng .

      Nhìn nhìn , Hách Liên Tuyệt bỗng nhiên ý thức lại được , mặt trầm xuống -" Cám ơn".

      Ánh mắt của vừa rồi là nhìn trộm , phải là có cảm giác gì với , ánh mắt vừa rồi nếu đoán sai chính là dục vọng .

      Chu Lâm Na cúi đầu nhìn chiếc áo người mình -" Em vừa rồi tắm rửa nhưng tìm được quần áo , nên mượn của ..." giải thích

      " sao" Hách Liên Tuyệt thản nhiên , sau đó cúi đầu tiếp tục làm việc.

      Chu Lâm Na bước tới , chân đụng phải cái bàn " A——" tiếng , rồi ngồi xổm thân xuống

      "Làm sao vậy?" Hách Liên Tuyệt đứng dậy , qua ngồi xổm xuống , khẩn trương hỏi.

      Chu Lâm Na ngước mắt nhìn thấy vẻ mặt đầy mị lực mà khẩn trương của ta , hai tròng mắt thâm thuý , giống như cái hồ sâu , phóng thích thần bí , mê hoặc tiếp giây theo vươn tay trụ lên cổ của , sét đánh kịp liền hôn lên đôi môi của .

      Hách Liên Tuyệt giật mình , trong khoảng thời gian ngắn phản ứng gì , chính là trong phút chốc khuôn mặt nhắn của Trình Mộ Thanh lại lên , liền phản ứng lại , phen đẩy Chu Lâm Na ra , rống giận " Em làm gì vậy?"

      Sắc mặt vui , cả người tản ra nguy hiểm , giống như mang theo cổ lực lượng hùng mạnh chuẩn bị giết vậy.

      Chu Lâm Na nheo con ngươi lại , khát vọng nhìn -" Tuyệt , em biết vẫn em , em nguyện ý trao chính mình cho ". xong , lại kéo ngồi xổm xuống , giật mình , Tuyệt hất ta ra và bị ngã ngồi, nhân cơ hội này Chu Lâm Na khoá hai chân ngồi trực tiếp lên người , ôm đầu hung hăng hôn .

      bàn tay còn quên luồng vào trong áo giễu cợt bộ ngực rắn chắc của ta , từ từ càng dời xuống để khơi màu dục vọng

      Hách Liên Tuyệt giận dữ , ngăn Chu Lâm Na lại , cầm lấy tai trái " Chu Lâm Na, để em ở đây phải vì còn em , em tốt nhất nên ý thức được hành động của mình".

      Chu Lâm Na bị ta nắm trụ tay , có chút đau mặt mày nhăn lại , nhìn thấy khuôn mặt khẩn trương giận dữ của ta , đôi mắt tất cả đều là lãnh ý.

      "Tuyệt..."

      " ra ngoài". Hách Liên Tuyệt quát to

      Chu Lâm Na chính là dám thêm gì , dám ép buộc ta , thời giàn còn dài có thể từ từ cũng được.

      Chu Lâm Na đứng dậy vừa định , Hách Liên Tuyệt đột nhiên mở miệng -" Thay áo choàng tắm, cởi quần áo của ra." Từ đầu đến cuối cũng nhìn Chu Lâm Na cái.

      Chu Lâm Na đứng ở cửa ngoái đầu nhìn , ánh mắt loé ra , cắn môi dưới tức giận ra ngoài.

      Vừa vặn , Trình Mộ Thanh cũng tới đây , định ấn chuông cửa chính là biết nên đối mặt với ta như thế nào , cuối cùng nghĩ nghĩ , lấy bản vẻ xong đem chìa khoá đặt bàn là được.

      Mới vừa mở cửa ra , Trình Mộ Thanh rón rén vào , cũng muốn quấy nhiễu đến ta , bản thiết kế của để trong thư phòng dưới lầu , Trình Mộ Thanh vừa định qua , lúc này Chu Lâm Na từ thư phòng của Hách Liên Tuyệt ra nhìn thấy .

      "Trình Mộ Thanh?" Chu Lâm Na kêu tiếng , lại sợ thanh lớn Hách Liên Tuyệt nghe được nên chạy nhanh xuống lầu.

      Mà Trình Mộ Thanh cũng nghe được có người kêu mình nên ngẩng đầu thấy Chu Lâm Na , càng kinh ngạc hơn chính là nhìn quần áo người Chu Lâm Na , làm cho Trình Mộ Thanh cả người bay về hướng nào ..

      Trải qua nụ hôn vừa rồi , áo trước ngực của Chu Lâm Na chỉ còn mốt cút áo , lộ ra bộ ngực trắng nõn , nhìn thấy dạng này , Trình Mộ Thanh cũng biết bọn họ làm gì.

      Đôi môi đỏ chót , ràng là vừa trải qua cuộc kích tình ..

      Trước mắt cái dạng này , lại nhìn ra , Trình Mộ Thanh đúng là đồ ngốc .

      Chu Lâm Na vừa rồi chịu đựng Hách Liên Tuyệt tức giận , nhìn thấy biểu tình mặt Trình Mộ Thanh , cuối cùng phát tiết hơi , chính là thoả mãn , ngẩng đầu ưỡn ngực thản nhiên đến trước mặt Trình Mộ Thanh , hai tay khoanh lại -" vào đây bằng cách nào?" Kia bộ dáng giống như chủ nhà này.

      Nhìn thấy cái chìa khoá trong tay Chu Lâm Na , hai tay nắm chặt chỗ , tuy rằng biết Trình Mộ Thanh từng ở đây nhưng trong lòng khỏi khó chịu.

      Trình Mộ Thanh cũng rất muốn hỏi vì sao lại ở đây , nhưng nhớ tới mình là cái đồ ngốc, những cảnh tượng trước mắt phải giải thích ràng rồi sao?

      Trình Mộ Thanh thuỳ mâu , mặc kệ Chu Lâm Na -" Tôi tới lấy chút đồ , tôi tìm được rồi "- xong trực tiếp tiến vào trong thư phòng , tìm lúc mới thấy được bản thiết kế của mình.

      Trong lòng lại nôn nóng bất an , Hách Liên Tuyệt , đúng là con ngựa đực !!

      tới , Chu Lâm Na vẫn đứng ở đó , ánh mắt giám sát , sợ Trình Mộ Thanh làm chuyện gì mờ ám vậy.

      Vừa định , Trình Mộ Thanh nhớ đến cái gì liền đem chìa khoá đặt bàn -" Này là trả lại cho ta dùm tôi , tôi trước."

      "Chờ chút"- Chu Lâm Na kêu lên , Trình Mộ Thanh giật mình dừng cước bộ , đưa lưng về phía Chu Lâm Na -" Còn có chuyện gì sao?"

      Chu Lâm Na qua , ánh mắt oán giận -" Trình Mộ Thanh , tôi cam đoan những gì cướp từ tay tôi , tôi nhất định lấy lại , chính là Tuyệt và ngay cả vết sẹo mặt của tôi".

      Trình Mộ Thanh nhíu mày , cố gắng để lộ ra nôn nóng , nâng con ngươi buồn cười nhìn Chu Lâm Na " Tôi cũng cho rằng tôi cướp của cái gì cả , người muốn cũng trở về bên cạnh rồi , vậy nên ăn mừng chứ , còn nữa cái sẹo mặt liên quan gì đến tôi?"

      Chu Lâm Na nhíu mày , Trình Mộ Thanh giả ngu hay biết?

      "Phải ? Cái sẹo mặt tôi liên quan gì đến sao? Vậy về hỏi con trai của biết ngay thôi! Chuyện này tôi ghi lại , chắc chắn tôi quên"- Chu Lâm Na

      "Tiểu Trạch?" Trình Mộ Thanh nhíu mày , lập tức ánh mắt cảnh cáo nhìn Chu Lâm Na -" Có chuyện gì hãy tìm tôi thôi , nếu còn dám làm hại Tiểu Trạch tôi khách khí với " .

      "Hừ" Chu Lâm Na cười lạnh -" Trình Mộ Thanh , tôi từng qua , chỉ là người phụ nữ mà Tuyệt chơi đùa thôi , ấy cuối cùng vẫn quay về với tôi , mặc kệ có con với Tuyệt hay nhưng nếu còn muốn bỏ quyền nuôi dưỡng Tiểu Trạch về sau tôi chăm sóc cho thằng bé tử tế" .

      Bỏ ý định đó nương ..

      Trình Mộ Thanh trong lòng thầm mắng , nhìn Chu Lâm Na -" Nếu muốn có con tự mình sinh lấy , còn nếu như vì ăn chơi quá nhiều thể có con nhận con nuôi , đừng bao giờ nuôi ý tưởng cướp đoạt Tiểu Trạch cả , đồ nữ thúi."

      Trình Mộ Thanh chút khách khí , xong xoay người bước .

      Chu Lâm Na nhất thời tức giận , dậm chân -" Trình Mộ Thanh , mới là tiện nhân , tiện nhân , tiện nhân , thúi nữ."

      Mặc kệ Chu Lâm Na mắng thế nào , Trình Mộ Thanh cũng đóng cửa lại , tất cả những câu của CHu Lâm Na đều lãng phí , còn muốn nhận Tiểu Trạch nữ sao , biết đức hạnh của ta là bộ dạng gì ..

      Chính là như vậy , nhưng Trình Mộ Thanh cũng vô pháp che dấu mất mác trong lòng , Hách Liên Tuyệt , chết tiệt !

      Chu Lâm Na , chết tiệt !

      Hai người giống nhau như vậy sao chết !

      Trình Mộ Thanh vừa khỏi liền phát tiết , quay đầu lại nhìn thấy nơi ở cách đây vài ngày , cái mà Hách Liên Tuyệt gọi là nhà , con ngươi trừng to như bao trùm cái khăn che mặt , làm cho xem cũng lắm , chính là trong lòng lại đau đau..

      Nghe bên ngoài có thanh , Hách Liên Tuyệt bước ra , nhìn Chu Lâm Na dưới lầu -" Có chuyện gì?"

      Chu Lâm Na nghe tới giọng của , sợ tới mức nhanh chóng giấu biểu tại , xoay người làm như có gì " có gì , vừa rồi em xem TV , làm ồn sao?"

      Hách Liên Tuyệt con ngươi đảo qua phòng khác , có cảm giác kỳ quái xẹt qua trong lòng , tưởng đến đây nhưng ngờ chỉ là ảo giác , là loại ảo giác , nhíu mày -" có gì". xong lại quay vào phòng tiếp tục làm việc.

      Nhìn thấy bóng dáng của vào thư phòng , Chu Lâm Na thở phào nhõm , sau đó cầm cái chìa khoá trước mặt , khoé miệng chậm rãi gợi lên từng chữ -" Từ hôm nay trở , tôi là chủ nhân của nhà này .. chỉ có tôi.."

    5. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 125

      vài ngày rồi , Hách Liên Tuyệt và Trình Mộ Thanh đều có gặp mặt nhau

      Trình Mộ Thanh vừa định trở về , nhưng cái hợp đồng với tập đoàn Diệu Hoa chỉ còn chút nữa là hoàn thành , chỉ cần làm tốt lập tức mà rời , muốn cùng ngựa đực làm chung công ty !

      Mấy ngày nay , Trình Mộ Thanh đều trốn tránh Hách Liên Tuyệt , mặc cho cầu đủ điều nhưng đều là vào Nhà vệ sinh để cho người khác bưng vào .

      Hành động ràng như vậy hoàn toàn chọc giận Hách Liên Tuyệt , tính toán mưu gì? Sao cứ tỏ ra mình được tự nhiên?

      Ấn hạ điện thoại nội bộ , Trình Mộ Thanh nghe muốn uống cafe , vội vàng định trốn nhưng lại nghe thanh -" Trình Mộ Thanh vào đây chút" .

      Lúc này ,Trình Mộ Thanh ngẩn ra thể chạy trốn nữa .

      Trước kia kêu là Trình Thư Kí nhưng bây giờ kêu toàn bộ họ tên của ra ..

      Lầm bầm hai tiếng , Trình Mộ Thanh vẫn là vào.

      Gõ cửa cái , mở cửa bước vô

      Mới vừa bước vào , bàn tay liền trụ đem trực tiếp dựa vào cánh cửa .. Lại là bộ dạng này ...

      Trình Mộ Thanh oán giận nhìn ta -" muốn thế nào? Tổng Tài , thích làm động tác võ thuật đẹp mắt để đùa giỡn với người phụ nữ sao?"

      Môi đôi con ngươi u lục , lạnh lùng nhìn " Em rốt cuộc tại sao khó chịu?"

      Trình Mộ Thanh phen hất tay ra , ngẩng đầu nhìn , đôi con ngươi đen tối như bảo thạch , khinh bỉ cười khẽ " Tổng Tài ngài đùa sao? Tôi nào dám khó chịu cái gì?"

      Bộ dạng của càng như vậy càng làm cho thêm tức giận , khoé miệng nhếch lên nụ cười châm biếm , cao ngạo , tôn quý lại tao nhã , cũng vài phần sát khí -" Em gì?"

      " gì nữa , nếu Tổng Tài còn gì tôi ra ngoài trước .. à đúng rồi , tôi muốn với ngài việc sau khi hoàn thành case với Hoa Diệu tôi từ chức."

      "Từ chức?" Hách Liên Tuyệt mày nhanh túc , ôm trụ -" Em đâu?"

      Đối với tình bất định của , cũng biết gì cho phải , dung sức cố thoát ra - " Tôi đâu làm gì cũng cần quản , tôi cũng muốn ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì , ngài lại đổ lên đầu của tôi."

      Vừa nghe lời này , biết còn giận dữ vì chuyện ngày hôm đó , ánh mắt nhìn chằm chằm , nghĩ muốn hay giải thích chuyện xảy ra vào đêm hôm đó.

      "Còn Tiểu Trạch chỉ là con của mình tôi , nó có quan hệ với , cũng đừng vì thằng bé mà mới để ý đến tôi , tôi cần đâu"- Trình Mộ Thanh gằng từng chữ , phát tiết ra hờn dỗi của mấy ngày nay.

      Mâu quang đảo qua , vừa định giải thích nhưng rồi lại nuốt xuống.

      Lãnh mâu hung hăng nhìn " Em khẩn cấp muốn phân ranh giới với ?"

      Trình Mộ Thanh cũng cười " đúng rồi.."

      "Em——"

      "Tôi còn làm dở dang buổi thiết kế , tôi phải rồi , nếu còn gì tôi trước"- xong , Trình Mộ Thanh đẩy ra , xoay người mở cửa ra ngoài.

      "**" Hách Liên Tuyệt mắng tiếng

      *******************************

      Buổi biễu diễn trang sức ..

      Còn hơn 10phút nữa là buổi biểu diễn bắt đầu , chuẩn bị chu đáo mọi thứ .

      Trình Mộ Thanh đứng ở phía sau nhìn sân khấu hình chữ T , bỗng nhiên nhớ tới chuyện ngày xưa , Hách Liên Tuyệt cầu lên sân khấu , cuối cùng hại bị thương , này tất cả là do Chu Lâm Na sắp nhưng chính là Hách Liên Tuyệt lại lừa gạt .

      ra cũng nên sớm nhận ra là Hách Liên Tuyệt Chu Lâm Na , kia phải ba xạo là có thể ràng .. Cho nên ta hoàn toàn cần phải.... vì cái cảm giác mất mác chết tiệt mà trong lòng khó chịu ..

      Lúc sau , bỗng nhiên cảm giác được ánh mắt nhìn mình , quay đầu lại thấy khuôn mặt mang nụ cười ấm áp nhìn

      "Uất Sâm Dạ?" Trình Mộ Thanh kêu lên

      Uất Sâm Dạ đứng cách đó 3 thước , thân mặc tây phục màu trắng , nụ cười ấm áp giống như hoàng tử trong truyện cổ tích , làm cho người ta dù có nhìn thoáng qua cũng thể quên .

      Uất Sâm Dạ nở nụ cười , chậm rãi thản nhiên đến " Em còn nhớ sao?"

      Trình Mộ Thanh nở nụ cười -" Đương nhiên , cứu em lại giúp mẹ con em nhiều như vậy , a đúng rồi biến mất nơi nào ? Sao lúc cũng tiếng".

      "Tạm thời có chút việc , nên phải xử lí , em tại sao rồi"- Uất Sâm Dạ hỏi.

      "Em? Vẫn là bộ dáng già nua a "- Trình Mộ Thanh cười cười , như là có màn mỏng che khuất mất mát trong ánh mắt của .

      "Có muốn cùng dùng bữa cơm ?" Uất Sâm Dạ chọn mi hỏi

      Trình Mộ Thanh nhìn đồng hồ , sau đó nhìn sân khấu chữ T " Nhưng chỉ còn vài phút nữa buổi biểu diễn bắt đầu rồi..."

      "Em yên tâm , thiếu em xảy ra việc gì đâu"- Uất Sâm Dạ cười , đôi mắt bảo thạch làm cho lòng người càng thêm hoản loạn.

      Trình Mộ Thanh nở nụ cười , gật gật đầu .. đem công việc giao cho người khác chút sau đó liền theo Uất Sâm Dạ bước ra ngoài.

      Uất Sâm Dạ lái xe đợi bên ngoài , thực ga lăng , mở cửa xe cho Trình Mộ Thanh , cười rồi ngồi vào xe , hai người lái xe nhanh mà .

      Lúc sau , chiếc RollsRoyce đứng ở mặt sau , nhìn thấy Trình Mộ Thanh ngồi chiếc xe kia , hé ra sắc mặt trầm đáng sợ , giống như là ma vương đến từ địa ngục vậy , cả người ngập tràn huỷ diệt !

      cái gì mà đến buổi biểu diễn thời trang , lâu sau lại lên xe của người đàn ông khác .Trình Mộ Thanh , em là giỏi !!

      Cuối cùng nắm chặt tay lái , đạp ga , xe như bão táp liền chạy nhanh .

      **********

      Đại sảnh nhà hàng cao cấp món ăn Tây , trang hoàng xa xỉ , nhưng khí bên trong rất tốt , người nhiều lắm , chỉ có vài đôi tình nhân , hoàn cảnh cũng rất im lặng

      Trình Mộ Thanh và Uất Sâm Dạ chọn cái vị trí ngay bên cạnh cửa sổ , hai người mở chai rượu nho , vừa ăn vừa chuyện phiếm

      " mỗi lần đều là như con rồng thấy đầu thấy đuôi , đúng là dễ tìm"- Trình Mộ Thanh trêu ghẹo

      "Em tìm sao?"- Uất Sâm Dạ nhướn mi hỏi

      "Đương nhiên rồi , cứu em , lại giúp em nhiều như vậy , em tìm định mời dùng cơm nhưng chính là liên lạc được" -Trình Mộ Thanh

      " xin lỗi , lúc đó vì quá gấp nên với em" Uất Sâm Dạ nhìn Trình Mộ Thanh , lòng

      Này câu xin lỗi có ngàn cân trọng , Trình Mộ Thanh ngẩn ra , ra cần giải thích , đáng ra người nên cám ơn phải là ..

      Trình Mộ Thanh cười cười -" sao , em chỉ muốn mời dùng cơm thôi".

      " ra tìm em nhưng biết là em ở đâu" Uất Sâm Dạ , tao nhã cắt miếng thịt bò , con người tinh tế nhìn biểu tình của Trình Mộ Thanh , điều muốn nghe nhất là Trình Mộ Thanh và Hách Liên Tuyệt ở cùng nhau .

      Trình Mộ Thanh ngẩn ra -" Gần đây có rất nhiều chuyện xảy ra , nên em đến nhà Ngôn Dục ở".

      Ngôn Dục? Uất Sâm Dạ nhớ ta , ngày đó cũng là ta liều mạng cứu Trình Mộ Thanh , tuy rằng là biết Hách Liên Tuyệt an bài nhưng biểu của Ngôn Dục chỉ đơn thuần là bảo vệ , ta thậm chí có thể chết vì Trình Mộ Thanh , ta cũng thích sao?

      Bỗng nhiên , Uất Sâm Dạ có chút hối hận , có sớm ra tay ..

      "đúng rồi , em vì cái gì lại phụ trách case lần này ? Nếu như lầm lần này là dự án của Hoa Diệu và TCL ? Em làm trong công ty nào?"- Uất Sâm Dạ hỏi

      Nhắc tới đây , sắc mặt Trình Mộ Thanh trở nên ảm đạm chút , liền nghĩ tới cái con ngựa đực hỗn đản kia .

      "Ở TCL"- Trình Mộ Thanh thản nhiên , sau đó nâng con ngươi nhìn -" Nhưng hoàn thành xong case này em từ chức."

      "A? Vậy có phải em gia nhập vào Hoa Diệu?" Uất Sâm Dạ hỏi , bằng thừa dịp này mời vào Hoa Diệu làm việc.

      Trình Mộ Thanh nheo con ngươi lại nhìn -" Để làm gì? là người của Hoa Diệu sao?"

      Uất Sâm Dạ lắc đầu " Chính là có nguồn gốc từ Hoa Diệu ! Thế nào? Muốn vào ? Mặc kệ là phương diện gì , tiền lương cao gấp 2 so với TCL ".

      Cao cái rấm á , làm bên kia , Hách Liên Tuyệt cũng áp đãi về vấn đề tiền lương với .

      Trình Mộ Thanh cười -" Chuyên ngành của em là thiết kế , em vẫn còn muốn tiếp tục ".

      " Em tính toán gia nhập vào Hoa Diệu sao? Cái đó là chuyện bao nhiêu người mong muốn mà vẫn được đó?"

      "TCL cũng tệ , em làm theo từ chức !" Trình Mộ Thanh .

      Uất Sâm Dạ gật đầu " tôn trọng quyết định của em , bất quá nếu em có thay đổi bất cứ lúc nào cũng có thể đến tìm , cửa của tập đoàn Hoa Diệu luôn luôn chào đón em!"

      " như rằng là chủ của Hoa Diệu vậy!" Trình Mộ Thanh tấm tắc

      Uất Sâm Dạ cười cười , vuốt vuốt cái mũi , cũng thêm gì , hạp mâu trong mắt lên tia sáng loé ..

      * * *

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :