1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng tài đưa cục cưng cho tôi - Mạc Ngôn Biệt Trí (168 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 116 :

      Đồng Tiểu Mễ căn bản biết chính mình làm vậy có hậu quả gì , đơn giản bây giờ trong lòng chỉ muốn giúp lấy lại vòng cổ cho Chu Lâm Na , còn những chuyện khác có nghĩ tới ..

      Sau khi cầm vòng cổ được , Đồng Tiểu Mễ cũng nhanh chóng chạy , thèm nhìn Trình Mộ Thanh như thế nào

      Đại khái qua hơn 10phút sau , Hách Liên Tuyệt có thấy Trình Mộ Thanh , bước ra ngoài tìm , vừa thấy người nhân viên qua liền hỏi -" Có thấy Trình Thư Kí đâu ?"

      "A, vừa rồi nghe ấy nhà vệ sinh."

      "A... tốt , tốt .. trong nhà vệ sinh có rất nhiều rắn , nhiều rắn...." nhân viên nữ chạy nhanh tới kinh sợ hô -" Hơn nữa .. Trình Thư Kí té xỉu trong đó..."

      Vừa nghe đến đây , Hách Liên Tuyệt trừng to mắt sau đó nhanh chóng chạy tới nhà vệ sinh ..Bởi vì nhà vệ sinh nữ của TCL truyền ra có rắn mà lại là rất nhiều nên mọi người bên ngoài ai dám vào ... mà Trình Mộ Thanh lại nằm liền mặt đất ..

      ít người vây quanh bên ngoài.

      " Tránh ra" -Hách Liên Tuyệt rống lên , đám người đứng đó sợ nên nhanh chóng tản ra , Hách Liên Tuyệt vọt lên mở cửa ,bên trong răn bò lúc nhúc, mà lúc Hách Liên Tuyệt chạy đến có nhiều con rắn vây quanh Trình Mộ Thanh ..

      Hách Liên Tuyệt nghĩ nhiều trực tiếp vọt lên.

      "A——Tổng Tài" ít nhân viên trong công ty kinh ngạc , nhưng ai dám tới gần , mà Trình Mộ Thanh như ngủ say ở bên trong.

      " ** " Hách Liên Tuyệt mắng tiếng , nghĩ nhiều nữa nắm cái cây lau nhà gần đó trực tiếp đuổi những con rắn .

      "A——“ -Nhân viên bên ngoài hô to .

      Lúc này , Hàn Dã cũng nhận được tin tức nên chạy nhanh đến , thấy nhiều xà như vậy lập tức tìm người dọn dẹp.

      Hách Liên Tuyệt liếc cái liền thấy cái vòng cổ người Trình Mộ Thanh nữa cho nên mới hôn mê như vậy ..

      Nghĩ đến đây , nhanh chóng ôm ra ngoài.

      "Ông chủ , xe cứu thương ở bên ngoài"- Hàn Dã

      Hách Liên Tuyệt sắc mặt hung ác nham hiểm , ôm Trình Mộ Thanh trực tiếp xuống lầu.

      Hàn Dã giải quyết tốt hết mọi thứ , theo Hách Liên Tuyệt lâu rồi nên có những việc chỉ cần cái nháy mắt cũng nên biết phải làm như thế nào.

      Hàn Dã tìm ra có người tên Đồng Tiểu Mễ tìm Trình Mộ Thanh , sau đó quyết định nhanh , điều tra camera , nơi nào cũng nhìn ngay cả đoạn thời gian người ra vào nhà vệ sinh cũng buông tha ..

      Điều tra được bộ dáng đó , so với cảnh sát điều tra thủ phạm giết người còn khí thế hơn .. Bất quả trải qua nhiều lần người có điểm đáng nghi ngờ nhất chính là Đồng Tiểu Mễ , bởi vì người sau khỏi nhà vệ sinh khẩn trương nhất là ta , hơn nữa ánh mắt rất kích động ..

      Kế tiếp chính là thấy những con rắn từ bốn phương tám hướng đến , thoạt nhìn chấn kinh.

      Cho nên lúc Đồng Tiểu Mễ từ bên ngoài trở về bị Hàn Dã ngăn lại .. sau khi nghe tình , Đồng Tiểu Mễ cắn môi , chết cũng chịu ra tên Chu Lâm Na , bởi vì đáp ứng với Chu Lâm Na phải giữ bí mật ..

      Nên vô luận thế nào cũng ra .. Chính là Trình Mộ Thanh xảy ra chuyện ... Đồng Tiểu Mễ cũng ngờ , chỉ muốn giúp đỡ Chu Lâm Na lấy lại cái vòng cổ , chứ có làm gì khác với Trình Mộ Thanh hết ...

      Mặc kệ là thế nào Đồng Tiểu Mễ cũng thừa nhận , Hàn Dã cũng còn biện pháp , chuyện này chỉ có thể chờ Hách Liên Tuyệt giải quyết mà thôi.

      ************************

      Tiểu Trạch và Kim Sa ở bên ngoài nghe được Trình Mộ Thanh xảy ra chuyện trực tiếp chạy đến bệnh viện.

      tại Trình Mộ Thanh vẫn hôn mê, như Ám Dạ , ngủ , bình thản ngủ , ngủ cho đến khi chết ..

      Nhìn thấy cái dạng này của Trình Mộ Thanh , Tiểu Trạch đồng mâu từ đen chuyển thành xanh thẫm .. thân hình nho nhưng tản ra cỗ khí phách.

      "Bây giờ cách duy nhất là tìm Hách Liên Hùng , Tiểu Trạch con ở đây chăm sóc cho mẹ"- Hách Liên Tuyệt , hôm nay vô luận thế nào nhất định phải tìm được thuốc giải.

      " , con với ba "- Tiểu Trạch trực tiếp cự tuyệt -"Để cho Kim Sa ở đây với mẹ là được , con cùng ba".

      Thấy kiên định của Tiểu Trạch , Hách Liên Tuyệt cũng thêm gì , gật đầu đồng ý .

      Ngay lập tức Tiểu Trạch và Hách Liên Tuyệt đến nhà ở của Hách Liên Hùng , trải qua thời gian , Hách Liên Hùng hoàn toàn trở thành phế nhân , ngồi xe lăn , cuối tuần cũng thấy , ông ta cũng gần đến 70 tuổi rồi .

      ra cho dù ông ta ở nơi này , Hách Liên Tuyệt cũng có hạn chế cuộc sống của ông ấy , chỉ là giam cầm tự do mà thôi

      Về vấn đề ăn , uống cũng có quy định gì , Hách Liên Tuyệt có nhẫn tâm như vậy , cho dù từ ông ta xem phải là người , nhưng cũng vô pháp làm chuyện tuyệt tình , dù sao cũng là ông ta nuôi lớn mình.

      Tiểu Trạch và Hách Liên Tuyệt xuất cùng nhau , Hách Liên Hùng ngồi ở chỗ kia , phản ứng gì ..

      Trải qua mấy ngày nay , lắng động cùng tôi luyện , hận thù của Hách Liên Hùng cũng nhạt , vẫn như cũ đối với Hách Liên Tuyệt rất hận thù.

      Nhìn thấy Hách Liên Tuyệt cùng Tiểu Trạch , ông ta như trước hơi hơi nghiêng đầu mặc kệ họn họ , sống đến nửa đời người rồi , rơi vào tình trạng này cũng có biện pháp , nhưng ông biết chắc điều chính là bỏ qua cho Hách Liên Tuyệt , có chết cũng bỏ qua

      Tiểu Trạch và Hách Liên Tuyệt liếc nhìn nhau cái , sau đó nhìn Hách Liên Hùng -" Hôm nay , tôi đến tìm ông , ông hẳn biết mục đích của tôi là gì rồi , tôi cho ông biết tôi cũng có thời gian mà đôi co với ông".

      "Hừ~" Hách Liên Hùng mặc kệ , chỉ ra tiếng Hừ lạnh , hôm nay Hách Liên Tuyệt đến đây Hách Liên Hùng cũng biết chỉ vì Trình Mộ Thanh xảy ra chuyện.

      "Ông mau đem thuốc giải ra đây , tôi liên thả cho ông con đường "- Tiểu Trạch cũng lạnh giọng . Hách Liên Tuyệt nhìn Hách Liên Hùng , những lời này đương nhiên ông ta đáp ứng , nhưng duy nhất khẳng định chính là trong lời của Tiểu Trạch chính là lời của .

      Hách Liên Hùng chậm rãi ngẩng đầu , cặp mắt bị ma luyện tia chiến đấu -" Phóng cho tao con đường? Cho dù ra ngoài tao cũng chỉ là phế nhân , tao tình nguyện chết ở đây , ít nhất có người chôn cùng tao"- Hách Liên Hùng từng chữ

      "Ý của ông là muốn giao ra?" Hách Liên Tuyệt lạnh giọng hỏi , ánh mắt tản ra rét lạnh , hung ác nham hiểm , ngoan độc , ta người như vậy đừng dồn ép , nếu chuyện gì cũng đều làm được-"Nếu biết rồi , tới đây hỏi tao làm gì nữa?" Hách Liên Hùng hỏi lại , sau đó điều khai ánh mắt nhìn về nơi khác.

      Cho dù ông ta có chết cũng muốn có người chịu tội thay , làm cho Hách Liên Tuyệt cả đời sống trong thống khổ ,đau đớn..

      Hách Liên Tuyệt lạnh giọng cười -"Được , tôi xem hôm nay ông có khả năng mạnh miệng tới lúc nào".

      xong , Hách Liên Tuyệt vỗ tay cái , liền có người phụ nữ xấu xí nặng ít hơn 200kg , cả người tản ra mùi nước hoa nồng nặc , cả người đầy mỡ , kia cái mông ưỡn ra uốn éo , nhìn đến phát ngộp thở.

      Điều ghê tởm nhất là , đôi môi đỏ mộng , khoé miệng còn có cái nốt ruồi to như những bà mai mối , thoạt nhìn , .......

      Tiểu Trạch có gì quá ngạc nhiên , tại ngẫm lại , cũng phỏng chừng được ba làm cái gì rồi ..

      Hách Liên Tuyệt bộ mặt chút thay đổi , nhìn Hách Liên Hùng , khoé miệng nở nụ cười lạnh -" Nhiều năm như vậy , bên cạnh ông cũng có người phụ nữ nào , đây coi như là tôi tặng ông , ấy hầu hạ ông tốt. "

      "Ba , ba xác định , ấy để ông ta chết sao?"- Tiểu Trạch có điểm lo lắng hỏi , nếu ông ta chết biết lấy thuốc giải ở đâu?

      Hách Liên Tuyệt hướng đến Tiểu Trạch nở nụ cười -" Thông minh ,muốn xem cái này có xứng với ông ta ."

      xong , ánh mắt liền nhìn về Hách Liên Hùng.

      Hách Liên Hùng cũng nghĩ Hách Liên Tuyệt dùng biện pháp này mà làm nhuc ông ta , nhìn thấy người phụ nữ 200kg trước mặt , ông có chút sợ hết hồn , tại giống như bị bán thân , lại bị nữ nhân này đè lên , biết có thể sống sót hết hôm nay nữa ..

      Con ngươi khôi phục sáng ngời , cùng tức giận nhìn Hách Liên Tuyệt -" Súc sinh , mày dám làm như vậy với tao?"

      Hách Liên Tuyệt cũng nở nụ cười -" Người tôi cũng đem tới rồi còn cái gì mà dám hay dám , tôi cuối cùng xin lỗi thể biến thành súc sinh ?"- Hách Liên Tuyệt cười trầm , quỷ dị , bất quả Tiểu Trạch lại khâm phục sát đất , thằng bé thích có người ba phúc hắc như vậy , ha ha ...

      Mà cái nữ nhân béo kia đứng tại nơi đó , nhìn Hách Liên Tuyệt " Đẹp trai , chính là lão ta sao? Ai nha , ông ta là cái lão già , cũng bẩn a .. có thể hay đổi người khác?"- Người phụ nữ béo ghét bỏ .

      tại , Hách Liên Hùng lại bị ngay cả người phụ nữ béo còn ghét bỏ? Ông ta càng thêm ghê tỏm khi nhìn người phụ nữ béo kia , bây giờ lại bị phản nghịch , chính ta ghét bỏ mình?Cái loại nhục nhã này , thiếu chút nữa làm cho ông tự hộc máu mà chết rồi.

      "Nếu cầm tiền phải làm việc , làm ngừng tôi trả tiền nhiều hơn "- Hách Liên Tuyệt , đôi con ngươi u ám nhìn Hách Liên Hùng , ông ta càng giận chứng minh là ông ta càng để ý , như vậy cơ hội lấy được thuốc giải cũng nhiều hơn.

      Vừa nghe thêm tiền , người phụ nữ béo tren mặt nở nụ cười - " tốt như vậy , tôi nhất định làm cho thất vọng".

      "Được , làm tốt , làm cho ông ta đủ ** , tiền càng thêm nhiều".

      Người phụ nữ béo nghe được rất hưng phấn.

      Tiểu Trạch lúc này nhìn Hách Liên Tuyệt -" Con có thể hay ở lại đây để quan sát?"

    2. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 117 :

      Tiểu Trạch chưa bao giờ xem qua màn diễn của người nha , tại có cơ hội miễn phí nhất định phải xem chút.

      Hách Liên Tuyệt suy nghĩ -" được , nếu mẹ con mà biết , nhất định liều mạng với ba".

      Tuy rằng đứa phải theo những con búp bê , nhưng Hách Liên Tuyệt hy vọng Tiểu Trạch còn như vậy mà nhìn thấy cảnh này , làm cho tâm lý của đứa trẻ càng thêm thay đổi ..

      "Ai nha , ba , cho con xem .." Tiểu Trạch làm nũng , thằng bé thừa nhận sớm vượt qua phạm vi của biến thái.

      Chỉ có điều ba biết mà thôi ..

      "Ngoan , chúng ta xem , ra ngoài chờ thôi"- Hách Liên Tuyệt sờ sờ đầu của Tiểu Trạch , hai người liền ra ngoài.

      "A , đúng rồi , tôi nghiệm thu thành công"- Đột nhiên , Hách Liên Tuyệt quay đầu lại .

      Người phụ nữ béo nhìn Hách Liên Tuyệt -"Ai nha , yên tâm Đại Tổng Tài , tôi biết có nguyên tắc , tôi cầm tiền nhất định chăm chỉ làm việc ..."

      "Vậy là tốt.."- Hách Liên Tuyệt khoé môi gợi lên , sau đó ra ngoài.

      Cuộc chuyện của bọn họ , đối với Hách Liên Hùng cũng là sỉ nhục lớn ..

      "Hách Liên Tuyệt , mày là đồ súc sinh , dám đối với tao như vậy , mày nhất định chết được tử tế"- Hách Liên Hùng thở hổn hển hét , tiếc là Hách Liên Tuyệt giống như có nghe lọt tai, mặt nở nụ cười mang Tiểu Trạch ra ngoài.

      Hai người nở nụ cười , giống như Hách Liên Hùng có quan hệ gì với bọn họ , thậm chí bọn họ còn rất cao hứng.

      Nhìn ra , đứa của Hách Liên Gia , khả năng rất mạnh , thậm chí biến thái trong lòng cũng mạnh ..

      Người phụ nữ béo liếc nhìn Hách Liên Hùng cái , đùa nghịch mái tóc ngắn củn của mình, chậm rãi lắc lắc cái mông qua , ai , lấy tiền làm việc , dù sao ông ta cũng chỉ là lão già tàn phế , nhưng là thể đến gần được ..

      Nghĩ đến đây , liền chậm rãi bước qua bắt đầu cởi quần áo của Hách Liên Hùng.

      "Dừng tay , dừng tay cho ta"- Hách Liên Hùng tức giận quát , ông ta sống đến tuổi này chưa bao giờ chịu nhục như vậy , khỏi giận tím mặt.

      Người phụ nữ béo liếc nhìn ông ta cái , ánh mắt khinh thường " Ai nha , ông uỷ khuất cái gì? Tôi lấy tiền rồi bây giờ phải làm việc thôi , ông như vậy , tôi toi công , nếu như thêm tiền, tôi sớm rời rồi".

      "Buông , nữ tiện nhân này , còn dám đụng đến ta , ta giết ngươi "- Hách Liên Hùng tức giận hô to.

      "Ai nha , ông lớn tuổi rồi , đừng tức giận , đợt lát nữa a , tôi cam đoan làm ông bớt giận..."- xong , người phụ nữ béo cởi quần áo , kia bên Hách Liên Hùng nhìn thấy cục thịt to ghê tởm muốn phát ói.

      "Cút , đừng để ta thấy ngươi , cút"- Hách Liên Hùng ngồi xe lăn , tức giận hô , những ho khan mà còn muốn đứng lên , bất quá hai chân tàn phế.

      Người phụ nữ béo thêm gì , trực tiếp hướng đến những việc cần làm người ông ta ——

      *****************

      "Ba , liệu ông ta có đưa thuốc giải ?"- Tiểu Trạch có điểm lo lắng hỏi.

      Hách Liên Tuyệt sờ sờ cái đầu của Tiểu Trạch , mặt nở nụ cười nhất định -" Ngoan , yên tâm , ông ta nhất định đưa....."

      " biết cái người phụ nữ kia hầu hạ ông ta như thế nào..." Tiểu Trạch nhún nhún vai , thằng bé đối với trong lời của Hách Liên Tuyệt là tin tưởng 100%.

      ".........." Hách Liên Tuyệt có điểm hoài nghi , biết hôm nay dẫn Tiểu Trạch theo là đúng hay sai.

      Bất quá , hổ là con trai của Hách Liên Tuyệt , đối mặt với chuyện như vậy đều có thể hề đau lòng gì cả , cũng như coi như chuyện đó có liên quan ..

      lúc chuyện , người phụ nữ béo từ bên trong ra , mặt bộc lộ tia tức giận , thỉnh thoảng lấy tay quấn quấn vào lọn tóc xoăn của mình.

      " tình sao rồi?"- Hách Liên Tuyệt hỏi

      "Ai , cái lão nam nhân kia được , tôi chưa thấy người đàn ông nào vô dụng như vậy ... ông ta kêu vào.." Người phụ nữ béo

      Hách Liên Tuyệt nhìn Tiểu Trạch cái , mặt lộ ra nụ cười chắc chắn ..

      Hách Liên Tuyệt vừa định , người phụ nữ béo kia bật người giữ lại -" Này .. tôi làm rồi nhưng do ông ta được .. chuyện này thể trách tôi..."

      "Yên tâm , phân tiền cũng thiếu của "- xong , Hách Liên Tuyệt vào , Tiểu Trạch theo sát đằng sau.

      Lúc sau vào , Hách Liên Hùng ngồi xe lăn , quần áo có chút loạn xạ , tóc cũng rối bù , còn khuôn mặt kia đừng ...

      Bất quá Tiểu Trạch phát ra việc , ra cái xe lăn kia có chút biến hình , hình như là gãy ...Tiểu Trạch dám tưởng tượng , lập tức run rẩy , ngẫm lại đều cảm thấy khủng khiếp.

      "Thế nào? Giao ra ?"

      "Hách Liên Tuyệt , mày nhất định chết tử tế"- Hách Liên Hùng từng chữ.

      "Ai nha , ông biến thành bộ dạng này rồi , trước đừng nên nguyền rủa ba của tôi , quên cho ông biết , tôi giống với ba của tôi đều là dạng càng đánh càng mạnh , ông càng nguyền rủa chúng tôi cuộc sống của chúng tôi càng tốt"- Tiểu Trạch tủm tỉm cười , như vậy , biểu tình này đ1ung là hổ phụ sanh hổ tử a.

      "Mày——“

      Tiểu Trạch cho ông ta thêm nụ cười nữa -" Cho nên cần ông chúc phúc chúng tôi cũng rất hạnh phúc rồi , chừnh ngày nào đó chúng tôi gặp may mắn .."

      Cặp hắc mâu kia có chút chói loé.

      Hách Liên Tuyệt nghe được khoé miệng nhếch lên , lời của con trai cái gì cũng lọt tai ..

      "Tao chúc phúc tụi bây? Đừng mơ tưởng , cho dù chết tao cũng buông tha cho bọn bây"- Hách Liên Hùng tức giận hô.

      "Ai nha , ông chết đều phải bảo hộ chúng tôi a?"- Tiểu Trạch cười -" Kia cảm tạ ông..."

      Nhìn thấy cái dạng này của Tiểu Trạch , Hách Liên Hùng thiếu chút nữa phun ra ngụm máu.

      Hách Liên Tuyệt sắc mặt hung ác nham hiểm -" Rốt cuộc có giao thuốc giải ra ?"

      -----------------

      Tiểu Trạch phục ba , nghĩ tới như vậy mà lấy được thuốc giải ..

      Trở về lúc sau ,hơi thở của Trình Mộ Thanh càng lúc càng yếu , sắc mặt cũng tái nhợt , thân thể cũng trở nên lạnh như băng , may mắn Kim Sa định lực tốt nếu nhất định sốt ruột đến chết ..

      Cho Trình Mộ Thanh uống thuốc giải xong , Hách Liên Tuyệt ở lại bệnh viện cùng Trình Mộ Thanh , còn Tiểu Trạch và Kim Sa rời , bọn họ trong lúc đó còn có chuyện quan trọng muốn xử lý.

      Xe thể thao màu hồng của Ngôn Dục ,Kim Sa phía tay lái , Tiểu Trạch còn lại cầm điện thoại gọi cho dãy số -" Hàn Dã , điều tra mọi việc như thế nào?"

      "Tôi kiếm ấy chuyện nhưng ta có chết cũng thừa nhận nhưng kiểm tra được hôm nay ta đến khách sạn Kiều Lệ Tư" -Hàn Dã .

      "Khách sạn Kiều Lệ Tư?"- Tiểu Trạch nhíu mày, lẩm bẩm , bỗng nhiên nhớ tới cái gì -" Hàn Dã , giúp cháu điều tra xem có phải Chu Lâm Na ở khách sạn Kiều Lệ Tư ?"

      "Được , để tôi "- Hàn Dã , chưa đến 3phút sau , Hàn Dã đáp lời " Làm sao biết?"

      Quả nhiên là như vậy ..

      " ta ở phòng nào?" -Tiểu Trạch giọng hỏi

      "010"

      Tiếp giây theo , Tiểu Trạch cúp điện thoại xoay người nhìn Kim Sa -" Khách Sạn Kiều Lệ Tư , phòng 010"

      Kim Sa nghĩ chút , cuối cùng vẫn mở bản đồ , lái xe rời .

      Khách Sạn Kiều Lệ Tư , Chu Lâm Na ngồi dưới đất , nhìn vòng cổ trong tay , chỉ cần có cái này , những con rắn có thể tiếp tục tiếp cận Trình Mộ Thanh , tại phát ít tiểu thanh xà chỉ cần có thể vây quanh thân thể Trình Mộ Thanh , liền phái Tiểu Kim Xà ..

      Ánh mắt nhìn vòng cổ , khoé miệng tự giác nở nụ cười quỷ dị ..

      Ngay tại lúc sau , cửa sổ đột nhiên có tiếng động , giống như gió mạnh thổi qua , cái thân ảnh màu đen xuất .

      Chu Lâm Na quay đầu lại , nhìn trong phòng bỗng nhiên xuất người , tràn ngập cảnh giác -" là ai?"

      Kim Sa gì , ngược lại tới cửa mở cửa ra , Tiểu Trạch đứng trước cửa " **" mắng tiếng , là doạ người -" Tôi cũng muốn quay về Hoàng nhận huấn luyện."

      Kim Sa chính là nữ hài tử mà có thể trực tiếp leo lên cửa sổ tiến vào , còn mở cửa cho thằng bé , là mất mặt mất mặt mất mặt nha , thế nào Tiểu Trạch cũng là người đàn ông à ..

      Kim Sa còn lại chút thay đổi -" Được , những lời này tôi nhất định với Hoàng"

      "........." Tiểu Trạch nhìn Kim Sa cái , quả nhiên có thể lời như vậy , chính là có biện pháp , lòng tự tin suy sụp , Tiểu Trạch cũng muốn leo cửa sổ tiến vào nhà người ta mà quỷ biết thần hay.

      cái lý tưởng vĩ đại như vậy , Tiểu Trạch quyết định quay lại để Hoàng huấn luyện cho mình , đương nhiên điều kiện là mẹ phải hạnh phúc trước , như vậy bản thân Tiểu Trạch cũng có thể hạnh phúc , mà cũng an tâm.

      Nhìn thấy hai người trong chính phòng mình đối thoại , lại hoàn toàn mặc kệ ta , Chu Lâm Na có chút khó thở , đôi bàn tay nắm chặt lại -" Các người muốn làm gì?"

      Kim Sa chút để ý đóng cửa lại , Tiểu Trạch vào , liếc cái liền thấy cái vòng cổ Chu Lâm Na cầm trong tay ...

    3. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 118 :

      Chu Lâm Na từng gặp qua Tiểu Trạch nên liếc mắt liền nhận ra , nhưng nghĩ tới ta chỉ là cái tiểu hài tử mà tràn đầy khí phách rồi , bộ dạng này với bộ dạng lần trước giống nhau.

      "Ngươi tới đây làm gì?" Chu Lâm Na hô , có khi nào vì Trình Mộ Thanh xảy ra chuyện mà bọn họ đến khởi binh vấn tội ?

      Đương nhiên , cũng biết chuyện Trình Mộ Thanh mê man , bất quá mặc kệ thế nào , chỉ cần Trình Mộ Thanh chết đó là chuyện phi thường cao hứng ..

      Kim Sa tới , Tiểu Trạch nháy mắt cái , Kim Sa liền nhìn đến cái vòng cổ trong tay của Chu Lâm Na , khi ý thức được vừa muốn giấu để đứng dậy trong giây lát , Kim Sa đem trực tiếp chiếc vòng cổ đó trong tay của Chu Lâm Na ra , về phần như thế nào làm được Chu Lâm Na biết , như biến hình vậy ..

      Kim Sa nhìn vòng cổ trong tay , lạnh lùng nhìn Chu Lâm Na -" Chủ nhân là Hoàng , cũng dám lấy?"

      Tiểu Trạch thấy cái vòng cổ bình an vô , đảo mắt liếc về hướng Chu Lâm Na , con ngươi đen tối trở nên xanh thẫm -" Quả nhiên là ".

      Chu Lâm Na kinh ngạc -" hiểu các người gì"

      " hiểu sao?" Tiểu Trạch giọng hỏi , nhưng nho đó lại vô dùng tức giận -" Vậy biết chúng tôi tới đây làm gì ?"

      "Tôi mặc kệ các người tới đây làm gì , mời các người lập tức ra ngoài , nếu tôi báo cảnh sát " Chu Lâm Na

      "Báo cảnh sát a? Tốt , nếu có thể bước ra khỏi cánh cửa này để báo cảnh sát tuỳ , bất quá trước cho biết dù có báo cảnh sát , chúng tôi chỉ bị mời uống cafe thôi , kết quả cuối cùng cũng là được cung kính tiễn về , nếu tin có thể thử".

      Chu Lâm Na nhìn Tiểu Trạch , ràng chỉ là thằng bé 5,6 tuổi gì thôi mà có thể ra những lời này sao?

      "Các người rốt cuộc muốn làm gì?" Chu Lâm Na hỏi

      "Những lời này đáng lẽ tôi phải hỏi mới đúng? rốt cuộc muốn gì?" Tiểu Trạch lạnh giọng hỏi , Kim Sa đứng ở phía sau đảm đương như thần hộ mệnh.

      "Tôi hiểu cậu gì"- Chu Lâm Na .

      Lúc này , Tiểu Trạch nháy mắt cái với Kim Sa , Kim Sa gật đầu , thân ảnh như ma quỷ nhanh vọt đến bên người Chu Lâm Na , đột nhiên nắm cổ của Chu Lâm Na.

      "A...Khụ ... ......." Chu Lâm Na nhìn thấy Kim Sa , Kim Sa vẫn như cũ bộ dạng thay đổi , ra vừa rồi lúc cầm vòng cổ trong tay Chu Lâm Na nên ra tay giáo huấn rồi.

      "Buông.." Chu Lâm Na giãy dụa , muốn đánh Kim Sa nhưng lại bị Kim Sa ôm trụ lại , muốn đánh sao? Như thế nào có thể?

      Tiểu Trạch bước qua nhìn Chu Lâm Na , khoé miệng khinh miệt gợi lên -" Chu Lâm Na , tôi hôm nay cho biết , dám làm thương tổn mẹ tôi , hậu quả thể gánh nỗi đâu".

      "Tôi..." Sắc mặt Chu Lâm Na trở nên khó coi.

      Tiểu Trạch lấy ra con dao găm -" Vẽ lên mặt của ta".

      Vừa nghe đến lời này , Chu Lâm Na sắc mặt đại biến , chính là dựa vào khuôn mặt này , nếu nó bị huỷ về sao thế nào diễn trong giới nữa? Như thế nào làm cho Hách Liên Tuyệt quay lại?

      " cần.. cần.." Chu Lâm Na lắc đầu , thể rạch mặt của , tuyệt đối thể , thể ..!

      Kim Sa nở nụ cười , giết biết bao nhiêu người rồi? Nhưng đây là lần đầu tiên huỷ dung nhan người khác , con dao trong giây lát xẹt qua khuôn mặt của Chu Lâm Na.

      "A——“ Chu Lâm Na hô to tiếng , chỉ cảm thấy trong giây lát khuôn mặt đau đớn , có máu chảy xuống , sau đó là trận đau đớn ..

      Kim Sa lúc này mặt chút thay đổi xoay người nhìn Tiểu Trạch -" Mấy nhát?"

      " thích má phải của ta , em thích gạch chéo".

      Chính là câu đơn giản , Kim Sa liền gật đầu -" Hiểu".

      " cần , tôi van cầu các người đừng rạch mặt tôi.." Chu Lâm Na khóc thét nhưng chỉ vô vọng.

      Kim Sa nở nụ cười tàn nhẫn , nhát mảnh khảnh loé qua khuôn mặt của Chu Lâm Na.

      "A——“ Chu Lâm Na lại hô to tiếng , quả mặt Chu Lâm Na liền xuất dấu chéo , máu tươi chảy xuống đến cổ rồi chảy xuống người.

      Kim Sa buông Chu Lâm Na ra , dường như ghét bỏ máu của Chu Lâm Na dính lên người mình.

      Mới vừa buông tay , Chu Lâm Na liền té mặt đấu , hai tay che mặt , chính là nơi đó rất đau nên chỉ có thể bất lực khóc , gào thét , về sau còn mặt mũi nào ra ngoài nữa , thể tiếp tục diễn trong nghề , Hách Liên Tuyệt cũng quay trở về ..

      Điều mà Chu Lâm Na biết chính là cho dù bị huỷ dung nhan Hách Liên Tuyệt cũng còn nữa ...

      Tiểu Trạch đứng trước mặt Chu Lâm Na , nhìn thấy khóc đến thương tâm cũng bì được so với phần khổ sở mà Trình Mộ Thanh phải chịu đựng.

      "Chu Lâm Na đây chính là chút giáo huấn nho , nếu càm dám trêu chọc mẹ tôi , tôi cam đoan dung nhan của bị huỷ chút như vậy mà dùng xăng làm cho bộ mặt của hoàn toàn thay đổi , mà là cháy hoàn toàn thân thể cảu , tôi cam đoan " -Tiểu Trạch cường hãn .

      Tiểu Trạch luôn đều là bộ dạng heo con ăn lão hổ nhưng trước mặt Trình Mộ Thanh là đứa con ngoan ngoãn , bán manh , tinh nghịch , còn trước mặt Hách Liên Tuyệt đứa con có đặc dị công và thông minh .. Chính là dám tổn thương người thân của Tiểu Trạch tha cho cả nhà người đó .. Cam đoan , làm cho người đó phải hối hận ..

      Chu Lâm Na giờ khắc này còn nghe đến Tiểu Trạch gì , lòng hướng đến việc là dung nhan của bị huỷ , bị huỷ ..

      Này thể diễn trong nghề nữa , cũng thể làm cho Hách Liên Tuyệt quya lại nữa ..

      Ngồi dưới đất nhìn mảng máu , vẫn chảy chảy ..

      Tiểu Trạch khi nào Chu Lâm Na cũng biết , đôi mắt thương tâm dần dần trở thành tàn nhẫn , là các người ép tôi , là các người ép tôi !!

      Nhất định phải làm cho Trình Mộ Thanh chết , nhất định làm cho đứa kia cũng chết theo ..

      Lúc sau , Tiểu Kim Xà bên trong bò ra , uốn uốn thân thể sau đó lè lưỡi uống máu , dần dần , thân thể nó bắt đầu lớn hơn ..

      Nhưng lúc sau , sắc môi của Chu Lâm Na cũng thay đổi màu ..

      Tiểu Trạch ra từ cửa chính Kim Sa trèo từ cửa sổ ra , nhưng Tiểu Trạch hoàn toàn cảm thấy có điểm thất bại nên muốn cho Kim Sa ra bằng cửa chính , Kim Sa gì dù sao lần này tới đây cũng là bảo vệ Tiểu Trạch.

      "Lời của em vừa rồi nhớ kĩ , tôi lại với Hoàng"- Kim Sa thản nhiên , đồng thời nhắc nhở Tiểu Trạch.

      Hoàng là hắc bang lớn nhất ở Italy , ba năm trước , Hoàng thu hồi Tiểu Trạch vẫn muốn cho Tiểu Trạch ở lại đó nhưng chính là Tiểu Trạch đồng ý , cuối cùng Tiểu Trạch còn xem Hoàng là ông nội ..

      Tiểu Trạch là người tuổi nhất trong bang của Hoàng cũng là người làm cho mọi người trong ban thích nhất , xuất của Tiểu Trạch làm cho Hoàng xuất sức sống , nhưng Tiểu Trạch muốn cho Trình Mộ Thanh biết cho nên thể ở lại trong bang , vì thế Tiểu Trạch cũng có nhận được huấn luyện.

      Tiểu Trạch mà có thể huấn luyện trước mắt trở thành mộng tưởng của Hoàng rồi !

      Hoàng có nếu Tiểu Trạch được huấn luyện về sau là người nối nghiệp của ta ...

      Nhưng là Tiểu Trạch ngừng cự tuyệt , cự tuyệt...

      Chẳng qua là mọi người đều biết Tiểu Trạch rất quý Hoàng , cũng rất muốn ở cùng mọi người , nhưng vì Trình Mộ Thanh nên Tiểu Trạch từ bỏ tất cả ..

      Nghĩ đến đây , Kim Sa nhắm mắt lại ..

      Tiểu Trạch xoay người .. nhìn Kim Sa -" Chị thể làm bộ nghe đến?"

      "Tôi nghĩ , Hoàng rất muốn nghe lời này" -Kim Sa mặt chút thay đổi .

      "Được được ... chị cứ việc a , đến lúc đó em chết cũng giữ lời hứa là được , khi đó Hoàng phải càng hy vọng càng thất vọng sao?"- Tiểu Trạch sâu kín

      "Tôi đây liền trực tiếp đem chú em trở về".

      "Chết cũng theo" Tiểu Trạch từng chữ

      Dù sao mẹ cũng chưa hạnh phúc Tiểu Trạch đâu cả.

      " Hoàng rất thất vọng"- Kim sa nhắc nhở .

      Tiểu Trạch biết Kim Sa trung thành với Hoàng , bởi vì Hoàng mặc dù là Lão Đại của hắc bang nhưng là người rất ôn hoà , đối xử với Kim Sa phi thường tốt , giống như con vậy , cũng để cho Kim Sa chịu nửa điểm uỷ khuất , này là trong nguyên nhân Kim Sa trung thành , nhưng Tiểu Trạch rất tin , người đàn ông có thể tạo ra cái hắc bang lớn như vậy có khả năng ôn hoà , nên người trong giới nghĩ hoàng là người máu lạnh , giống như ba vậy , thậm chí còn biến thái như nhau , nhưng Hoàng thoạt nhìn thân sĩ nên kết luận Hoàng chính là cái người heo con ăn lão hổ ..

      Giống như Tiểu Trạch vậy ! ha ha ha ~

      Tiểu Trạch khách khí tự kỷ mình.

      " Yên tâm , chỉ cần chị cho Hoàng biết , về sau em tự chuyện với ta"- Tiểu Trạch

      Kim Sa cũng gì , chỉ là chậm rãi thản nhiên bước đến bên cạnh Tiểu Trạch.

      "Đúng rồi , đừng chuyện buổi tối nay với ba em"- Tiểu Trạch bỗng nhiên nhắc nhở.

      " ra cần dặn tôi"- Kim Sa cho đến bây giờ phải là người lắm mồm.

      "Em phải nhắc nhở chị cũng đừng cho Ngôn Dục biết"- Tiểu Trạch thấm thía , Ngôn Dục ... này cũng biết thế nào muốn làm .. lão thích vây quanh Kim Sa, nếu bị Kim sa đánh vẫn là vây quanh , giống như người ta mắc nợ ta vậy.

      " "- Kim Sa

      Vì thế lớn theo khách sạn ra Mới vừa đến sảnh liền thấy con bươm bướm.. sai , chính là Ngôn Dục.

      Tiểu Trạch định chạy tới , Ngôn Dục liền thấy họ , vì thế giống như con bươm bướm nhàng bay lại đây , đến chào hỏi Kim Sa và Tiểu Trạch.

      Quả nhiên thể , ai ai đến !

      "Hi , các người sao lại ở đây?" Ngôn Dục hỏi

      "À?" Tiểu Trạch sửng sốt , lập tức cười -" Ăn cơm".

      "Ăn cơm?" Ngôn Dục tin , vì thế chậm rãi đánh giá bọn họ , quanh bọn họ , đến bên người Kim Sa cùng dùng cái mũi ngửi ngửi , lập tức nâng đôi mắt hoa đào nhìn -" người có mùi máu".

      Mẹ nó , Ngôn Dục là cẩu sao? Cái mũi thính như vậy?Ngay cả tuỳ tiện lúc cũng có thể ngửi được mùi máu người Kim Sa?

      Tiểu Trạch sắp , Kim Sa xoay người hung hăng nhìn Ngôn Dục.

      " liếc tôi làm gì? Tôi , các người thành khai báo tới đây làm gì? phải là giết người chứ?" Ngôn Dục hỏi , chính là thanh hơi to , nên người xung quanh nhìn họ bằng ánh mắt kinh ngạc.

      OMG !!! Tiểu Trạch ăn xương Ngôn Dục .. Chuyện giết người như vậy?Dùng tiếng lớn để công bố ra sao? Chẳng lẽ thể hạ giọng chút?

      Tiểu Trạch vừa định giải thích , Ngôn Dục liền cầm cánh tay của Kim Sa ra giữa trung " ? Quần áo của sao lại dính máu?Chẳng lẽ các người giết người?"

      "Ngôn Đại Gia , có thể hay chút?" Tiểu Trạch tức giận hô to.

      Ngôn Dục nhìn quanh bốn phía , mới để ý , giết người thế nào mà bình thường đến vậy a!

      Tại Ngôn Dục thể hình dung , giết người bình thường a ~~ Này tuyệt đối phải ý tưởng của người bình thường , phi tộc của ta loại A !!

      Kim Sa phen gạt ta ra -" có giết người , chỉ làm chút chuyện mờ ám".

      "Mờ ám?Có bao nhiêu chút?" Ngôn Dục trợn to mắt hỏi.

      Tiểu Trạcc chỉ biết trắng mặt há miệng , bất đắc dĩ lắc lắc đầu " Ngôn Dục , tương tự giống phi tộc của ta" - xong , xoay người ra ngoài.

      Ngôn Dục nhíu mày , ý gì? Cái gì mà “giống phi tộc của ta??"

      Lúc này , ánh mắt kì dị lưu người Kim Sa -" , các người rốt cuộc làm gì? Mờ ám ? Có bao nhiêu ?"

      Ngôn Dục rất muốn biết ..

      Lúc này , Kim Sa ánh mắt dần dần dời xuống , ngay vị trí trung tâm dưới phần eo , nhìn lướt qua -" giống vậy"- xong cười khẽ tiếng xoay người rời .

      Ngôn Dục quả hoá đá , tình huống gì đây? Kim Sa luôn lãnh đạm nhưng bây giờ nhìn ta , nhìn ta ..

      Mà khoang , câu của ấy giống vậy là ý gì? Cũng dám tin chính năng lực của mình ..

      Ngước mắt nhìn bóng dáng bọn họ , nâng bước theo , miệng còn bên hô -" Kim Sa , đứng lại , cho tôi biết lời của vừa rồi là ý gì?"

    4. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 119 :

      Tuy rằng sau khi uống thuốc giải xong , Trình Mộ Thanh vẫn chưa tỉnh lại nhưng hô hấp đều hơn , sắc mặt cũng hồng hào hơn ..

      Nhưng dược này sau lúc mới có thể tỉnh , thấy Trình Mộ Thanh có việc gì , Hách Liên Tuyệt mới yên lòng

      Lúc sau , Tiểu Trạch và Kim Sa trở lại , phía sau còn có Ngôn Dục dứt miệng -" Kim Sa , cho tôi , vừa rồi ánh mắt đó là ý gì? Tôi hỏi mờ ám làcái gì? xem tôi......."

      Trong giây lát , Kim Sa dừng cước bộ , quay đầu lại lạnh lùng liếc ta , cho ta ánh mắt cảnh cáo.

      Tiểu Trạch cũng tức giận nhìn ta -" giọng chút".

      Ngôn Dục nhìn thấy bọn họ , trong lòng khẳng định , bọn họ nhất định có cái gì gạt ta rồi , nhưng lại muốn cho Hách Liên Tuyệt biết.

      vào phòng bệnh , Tiểu Trạch nhìn người nằm giường , sau đó nhìn Hách Liên Tuyệt -" Mẹ sao rồi?"

      " sao , khoảng hơn 1 tiếng nữa tỉnh lại "- Hách Liên Tuyệt ánh mắt thuỷ chung rời khỏi Trình Mộ Thanh.

      Màn này , bỏ qua..

      Cũng biết , Tiểu Trạch trộm giáo huấn người kia rồi.

      Ngôn Dục nhìn Trình Mộ Thanh nằm giường , chuyện hôm nay xảy ra ta còn chưa biết , qua nhìn Trình Mộ Thanh -" .. ấy làm sao vậy?"

      Vấn đề của ta hỏi ra bị Tiểu Trạch xem thường.

      Hách Liên Tuyệt cũng trả lời , đôi lục mâu tản ra nguy hiểm ..

      "Tiểu Trạch , con ở đây chờ mẹ tỉnh lại , ba ra ngoài có chuyện chút , rất nhanh trở lại "- Hách Liên Tuyệt .

      Tiểu Trạch biết ta muốn làm tình , cũng có cản ngược lại nở nụ cười tươi rói -" được , ba , ở đây có con rồi"

      "Ừ" Hách Liên Tuyệt gật đầu , lúc cũng quên liếc Ngôn Dục cái.

      "Này....."- Ngôn Dục định cái gì , nhưng chính là Hách Liên Tuyệt nhìn tới -" Xí. chuyện này có liên quan gì đến tôi a".

      xong , Ngôn Dục nhìn Trình Mộ Thanh nằm giường , rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? ấy như thế nào 2,3 ngày nay đều gặp chuyện may?

      _Tập đoàn TCL_

      Sau khi xảy ra việc có rắn ở trong NHÀ VỆ SINH , bên trong công ty yên ắng ..

      Mọi người chuyện với nhau , 1 thành 10 , 10 thành 100 , vài phút sau tất cả mọi người trong TCL đều biết ..

      Thậm chí tận mắt nhìn thấy rắn vây quanh Trình Mộ Thanh mà khỏi run sợ , nghĩ lại vẫn rất sợ hãi.

      Nội bộ của TCL nhất thời lâm vào tình trạng kinh hoảng.

      "Tôi nghe Trình Mộ Thanh cùng chỗ với Tổng Tài.."- người nhân viên nữ .

      "A? Phải , phải ?"

      "Đương nhiên , nếu ấy thế nào lại là thư kí Tổng Tài coi trọng nhất? Huống gì , chuyên ngành của ấy phải thiết kế sao? Cho nên bọn họ nhất định có tình ý..."

      "Ai nha , tôi cũng để ý , biết ngày đó lúc Tổng Tài ôm ấy ra ngoài , sắc mặt rất khó coi và khẩn trương nữa".

      Vài người tụ lại đám , chuyện cùng nhau ..Lúc này , Đồng Tiểu Mễ ôm đóng tư liệu tới.

      "Đúng rồi , tôi nghe trợ lý Hàn Trình Tiểu Thư té xỉu là vì có cái vòng cổ đó.... Cái đó thể tách rời với ấy.."

      Dừng... Đồng Tiểu Mễ cước bộ giật mình, nâng con ngươi khẩn trương nhìn đám tụi họp chuyện với nhau , ngừng thở lẳng lặng nghe bọn họ chuyện ..

      "Phải ? Tại sao?"

      " biết .. hình như ấy bị mắc bệnh lạ gì đó..."

      "Cái vòng cổ thần kì vậy sao?"

      "Tôi cũng biết , chỉ là nghe trợ lý Hàn chuyện điện thoại với Tổng Tài thôi , tại Trình Thư Kí hôn mê bất tĩnh trong bệnh viện.."

      .........

      số người tụ họp lại , bàn tán náo nhiệt , cả kinh chút , thoạt náo nhiệt lại lo lắng ..

      Lúc này , Đồng Tiểu Mễ đứng đằng sau , nghe đựợc cuộc chuyện của bọn họ , mày chau lại ..sau đó đến chỗ ngồi của chính mình .. bị người khác hoài nghi , Hàn Dã vẫn là tha cho ..

      Nhưng chỉ là đơn giản muốn giúp Chu Tiểu Thư lấy vòng cổ , căn bản muốn tổn thương Trình Mộ Thanh nhưng cái vòng thể tách rời ấy là ý gì?

      Nếu là như vậy chẳng phải do hại Trình Mộ Thanh sao? Nhất thời trong lòng như cây kim đâm vào , rốt cuộc bộ dạng gì cũng biết nhưng có chút áy náy trong lòng ..

      Phía sau , quản lí tới -" Đồng Tiểu Mễ , Tổng Tài muốn gặp , đến văn phòng Tổng Tài chuyến".

      Vừa nghe đến đây , Đồng Tiểu Mễ đột nhiên khẩn trương , lập tức làm đổ ly nước bàn ..

      "A .. Tôi biết rồi.."- Đồng Tiểu Mễ kích động .

      Nhóm người tán gẫu nghe được cuộc đối thoại của quản lí với Tiểu Mễ và thêm phản ứng của , bọn họ thêm vài câu rồi tự quay về chỗ ngồi của mình..

      Quản lí liếc mắt cái cũng bước , chỉ sở đắc tội với Tổng Tài biết còn có thể ở đây được nữa ..

      Đứng trước cửa văn phòng của Tổng Tài , Đồng Tiểu Mễ trở nên khẩn trương , vẫn tự nhủ chỉ vì muốn giúp Chu tiểu thư lấy lại vòng cổ thôi , chính là như vậy .. có làm chuyện gì mà tổn thương Trình Mộ Thanh cả ..

      Cứ như vậy ! hít sâu , Đồng Tiểu Mễ gõ cửa.

      "Vào ".

      Đồng Tiểu Mễ đẩy cửa vào.

      _ Trong văn phòng , Đồng Tiểu Mễ vừa bước vào liền cảm giác được khí vô cùng u tức giận ..

      "Tổng....Tổng...Tài" Đồng Tiểu Mễ thân mặc đồng phục đứng ở đó , hai tay khẩn trương nắm lấy.

      Nhìn thấy Đồng Tiểu Mễ , con ngươi Hách Liên Tuyệt khỏi xoẹt qua tia rét lạnh , nhìn chằm chằm vào Tiểu Mễ -" Đồng Tiểu Mễ".

      Đồng Tiểu Mễ cúi đầu , cho dù nhìn cũng cảm giác được ánh mắt của với mình , Đồng Tiểu Mễ càng thêm khẩn trương.

      " cho tôi biết , rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Nếu cho tôi biết cũng tự hiểu hậu quả thể gánh nổi" Hách Liên Tuyệt gằn từng chữ ..

    5. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 120 :

      Đồng Tiểu Mễ đứng ở nơi đó , trong lòng như bị lửa đốt , hai tay vò vò quần áo , cúi đầu dám gì , đối với nhân vật như Hách Liên Tuyệt ngay cả dũng khí ngẩng đầu cũng có ..

      Khí tráng của Hách Liên Tuyệt rất mạnh , làm cho Đồng Tiểu Mễ có chút áp bách ..

      "Tôi... tôi biết"- Đồng Tiểu Mễ cúi đầu .

      " biết?" Hách Liên Tuyệt chút để ý chọn mi , thanh lại vô cùng lãnh khốc- " Phải ? Căn cứ vào camera thời gian đó chỉ có bên trong , hơn nữa lúc sau làm cái hành động như giàu to rồi vậy , này cái đó cũng biết sao?"

      "Tôi....Tôi.. biết"- Đồng Tiểu Mễ thừa nhận.

      Hách Liên Tuyệt đột nhiên đứng dậy , nhìn chằm chằm - " Cho dù , tôi cũng có biện pháp điều tra ra , nhưng công ty của tôi mướn người như .. có thể rồi.."

      thể ngờ , bị đuổi việc ... Chính là tìm kiếm cả hết thành phố A mới tìm được công việc ở đây , nếu còn công việc này mẹ làm sao? Ai nuôi dưỡng mẹ? Mẹ vừa làm giải phẫu , cần nghỉ ngơi cho tốt cũng cần bồi dưỡng cho tốt ..

      "Tổng Tài.."- Đồng Tiểu Mễ kêu lên -" Tôi biết , tại sao lại đuổi tôi?"

      "Hừ"- Hách Liên Tuyệt hừ lạnh tiếng -" Công ty tôi mướn người biết gì".

      "Việc này thể trách tôi , là vì ta cướp vòng cổ của Chu Tiểu Thư , tôi chỉ giúp Chu Tiểu Thư lấy lại vòng cổ mà thôi , còn về phần tại sao ấy té xỉu tôi biết"- Đồng Tiểu Mễ dưới tình thế cấp bách hết ra.

      Hách Liên Tuyệt đột nhiên ngẩng đầu , liếc nhìn Đồng Tiểu Mễ -" Đây gọi là cái biết?"

      Đồng Tiểu Mễ ý thức được mình gì , liền nhanh che miệng lại , nhưng lời cũng ra rồi , vì thế ngẩng đầu nhìn Hách Liên Tuyệt -" Tổng Tài , vì cái gì mà Chu Tiểu Thư tốt như vậy ngài thương ấy? Ngài nên người phụ nữ kia ? ta chỉ giỏi dùng tâm kế còn đoạt vòng cổ của Chu Tiểu Thư , đây là chuyện tôi phải làm , tôi làm gì sai hết".

      Nhìn Đồng Tiểu Mễ , con ngươi của Hách Liên Tuyệt trở nên u tại cần phải cũng biết xảy ra chuyện gì rồi .. ra cứ nghĩ Chu Lâm Na cải tà quy chính ngờ tới....

      làm quá thất vọng ..

      Hách Liên Tuyệt lười giải thích , ấn hạ điện thoại nội bộ -" Hàn Dã , vào đây".

      Vài giây sau Hàn Dã tới , nhìn thấy Đồng Tiểu Mễ đứng ở đó , đôi mắt ửng đỏ cũng hiểu xảy ra chuyện gì.

      "Mang ta ra ngoài đến phòng nhân lấy tiền lương , đồ của ta từ nay về sau tôi muốn thấy trong công ty nữa."

      "Được."

      "Tại sao? Tôi có làm gì sai , vì sao đuổi việc tôi? Tôi sai.. sai..."- Đồng Tiểu Mễ hô to.

      Nhìn vóc dáng nhắn của nhưng khí lực rất lớn , Hàn Dã đem mang ra ngoài ..

      Chính là Đồng Tiểu Mễ chết cũng thuận theo -" Tôi sai , tôi chỉ giúp Chu Tiểu Thư đòi lại công lý mà thôi hơn nữa tôi có làm chuyện tổn thương Trình Mộ Thanh , ấy té xỉu là chuyện của ta"- Đồng Tiểu Mễ hét lớn.

      "Đủ rồi"- Hàn Dã đột nhiên la lớn.

      Cả bộ phận thiết kế im lặng , Hàn Dã bình thường là người rất ôn hoà , rất ít khi nhìn thấy ta tức giận, nhưng hôm nay ta hét lên như vậy làm cả bộ phận thiết kế im phăng phắc.

      Hàn Dã nhìn Đồng Tiểu Mễ , vui -" Đồng Tiểu Mễ , tôi biết là khờ dại biết hay là ngu xuẩn thiếu chút nữa hại chết Trình Tiểu Thư rồi , tôi biết nghe ai về Trình Tiểu Thư , nhưng tôi cho biết , cái vòng cổ đó phải của người kia như trong lời ."

      Sau khi nghe Hàn Dã quát xong , Đồng Tiểu Mễ ngưng khóc , nhìn Hàn Dã , ta sao?

      "Về sau có chứng thực đừng làm gì hết , tốt nhất đừng làm"- xong , Hàn Dã bỏ .

      Nếu Đồng Tiểu Mễ còn có chút lương tri nên tự chính mình .

      Cả bộ phận thiết kế khẽ bàn luận , ngờ nhìn ấy người mà lại gan lớn thế .Thiếu chút nữa hại chết mạng sống rồi a..

      Đồng Tiểu Mễ đứng ở đó , trong đầu vang vọng lời của Hàn Dã , rốt cuộc ai mới ? Rốt cuộc là sao?

      Bốn phía truyền ra giọng bàn luận khẽ , chính là Đồng Tiểu Mễ nghe vào , lòng nghĩ đến Chu Lâm Na , , Chu Tiểu Thư tốt nhất vậy , nhất định lừa , ..!

      ********************************

      Lúc này , TV bỗng ra tin tức , công ty cầu Chu Lâm Na huỷ bỏ hợp đồng , nhưng nguyên nhân cũng ..

      ít truyền thông phóng viên nghe được tin này cầu Chu Lâm Na ra mặt , nhưng ta vẫn lộ diện , mà người đại diện Văn Tĩnh phải huỷ bỏ , về phần nguyên nhân , nên vô luận phóng viên hỏi thế nào , Văn Tĩnh chỉ ngồi trong xe.

      ra đối với minh tinh , khuôn mặt là điều quan trọng nhất nhưng sau khi Chu Lâm Na bị huỷ dung nhan , công ty đương nhiên huỷ bỏ hợp đồng cùng Chu LÂm Na rồi.

      Chính là vài ngày ngắn ngủi này , Chu Lâm Na thường nóng lạnh , người dùng danh tiếng của để lên có chút chuyện liền lập tức cầu huỷ bỏ hợp đồng .

      Tuy rằng có gì chứng minh điều đó nhưng chuyện Chu Lâm Na huỷ bỏ hợp đồng , làm cho người khác đều phỏng đoán nhiều thứ .

      Hách Liên Tuyệt xem TV , mày khỏi nhướn cao.

      ta lại làm quỷ gì vậy? Chính là mặc kệ gì , vẫn phải tìm ta.

      Phòng 010 , khách sạn Kiều Lệ Tư.

      Biết Hách Liên Tuyệt đến , Chu Lâm Na vừa mừng lại vừa sợ hãi .. nghĩ đến tìm , nhưng khuôn mặt bây giờ như vậy lại dám.

      ngồi dưới đất , lạnh run người ..

      tại , Hách Liên Tuyệt lười phải xem đóng kịch .

      "Chu Lâm Na vì sao làm vậy?Vì sao lại muốn tổn thương , làm hại Trình Mộ Thanh?"- Hách Liên Tuyệt hỏi.

      Nhưng Chu Lâm Na chỉ ngồi dưới đất gì , cả người toàn thân run rẩy ..

      Hách Liên Tuyệt qua , lắc Chu Lâm Na -" Tôi hỏi vì sao làm vậy?"

      Mới vừa xong , Chu Lâm Na ngẩng đầu , khuôn mặt xấu xí liền thu vào ánh mắt , mà lời chất vấn kế tiếp cũng thể hỏi ra.

      Chu Lâm Na nâng con ngươi ,đầm đìa nước mắt , nở nụ cười lạnh " Em tổn thương ấy? xem mặt em bây giờ , có khác gì quỷ ma ? đều do ấy ban tặng cho em , nếu phải ấy , em biến thành dạng này"- Chu Lâm Na hét lên.

      Hách Liên Tuyệt đứng đó ,Đôi mắt đảo qua người Chu Lâm Na.

      Chu Lâm Na dấu mặt -" Em nhiều năm như vậy , em biết lúc trước là em rời bỏ , em nghĩ cũng em , khoảng cách thể chia lìa chúng ta nhưng em ngờ lại người khác..."- xong , nước mắt chảy ra , nhìn rất thương tâm và tuyệt vọng ..

      "Có lẽ lúc trước , chúng ta cũng phải là tình "- Hách Liên Tuyệt , cái thời điểm thống khổ nhất là Chu Lâm Na khiến cho ta vượt qua được , đó là có thể xem như là tình cảm dựa dẫm chứ phải tình .

      ""- Chu Lâm Na hô to , xoay người , ánh mắt lạnh lùng nhìn Hách Liên Tuyệt -" Em biết , tại dung nhan của em bị huỷ rồi nên cứ việc phủ nhận , chính là mặc kệ phủ nhận như thế nào cũng có thể nhận thức từng em , thể phủ nhận thời gian đẹp đẽ đó chính là tình ".

      Hách Liên Tuyệt nghĩ tới ngày Chu Lâm Na bị huỷ dung nhan , cảnh cáo đừng trêu chọc Trình Mộ Thanh rồi nhưng nghĩ tới kết quả lại vậy ..

      "Về sau , cần xuất trước mặt ấy nữa"- xong , định xoay người rời .

      "Tuyệt , sợ em chết sao?"- Chu Lâm Na thanh quỷ dị hỏi.

      Hách Liên Tuyệt dừng chân , mày nhíu chặt.

      Lúc này , Chu Lâm Na cầm con dao trong tay , sau đó nở nụ cười lạnh lùng " Nếu chúng ta thể bên nhau , cũng em em dùng cách này để vĩnh viễn nhớ về em..".

      xong tự cắt cổ tay mình ,nhất thời máu chảy ra ..

      Hách Liên Tuyệt quay đầu lại , hai tròng mắt mở to , vọt tiến qua , đỡ thân thể của Chu Lâm Na quị xuống.

      "Điên rồi"- Hách Liên Tuyêt hô to.

      Chu Lâm Na nằm trong lòng ngực Hách Liên Tuyệt , nhìn thấy máu dính người , môi của tái nhợt , tay kia sờ khuôn mặt của , nở nụ cười -" Tuyệt em muốn cho biết , thế giới này , chỉ có em mới có thể chết vì , ai hơn em đâu.."

      " cần hơn nữa , mang em bệnh viện"- Hách Liên Tuyệt hô , ôm lấy Chu Lâm Na chạy ra ngoài.

      Chu Lâm Na giãy dụa , nhìn Hách Liên Tuyệt , thânh suy yếu vô lực -" Tuyệt , nếu em có chết phải nhớ đừng quên em , vì vậy thế giới người em nhất là ..."

      " cần nữa , cố gắng lên , liền mang em bệnh viện" Hách Liên Tuyệt .

      "Có thể chết trong lòng , em thoả mãn rồi..."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :