1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng tài đưa cục cưng cho tôi - Mạc Ngôn Biệt Trí (168 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 111 :

      Lời của Chu Lâm Na càng êm tai bao nhiêu Trình Mộ Thanh lại tin bất nhiêu..

      người phụ nữ thường xuyên xử dụng tâm kế , dễ dàng cúi đầu trước tình địch của mình hay sao? Chuyện này chắc chắn có khả năng ..Hơn nữa , Chu Lâm Na coi Trình Mộ Thanh là kẻ thù đội trời chung , chuyện này càng thể !!

      Nhưng người ta có lòng tốt , này biết được bao lâu , Trình Mộ Thanh cũng trực tiếp vạch trần , cũng ảm đạm nở nụ cười , chỉ vào ly cafe bàn -" uống ."

      Trình Mộ Thanh cho dù trong lòng rất hận nhưng bên ngoài cũng cố gắng mỉm cười ..

      Nhìn thấy bộ dáng vô của Trình Mộ Thanh , trong lòng Chu Lâm Na càng thêm bực , vì sao Tiểu Kim Xà lại thất bại? Chẳng lẽ cái ông thầy mo kia lừa ?

      , có khả năng . Tuyệt đối có khả năng !

      Vậy rốt cuộc là vì cái gì mà Tiểu Kim Xà cắn Trình Mộ Thanh?

      nghe thấy ta ừ hử tiếng nào , Mộ Thanh lên tiếng lần nữa.

      "Chu Tiểu Thư , suy nghĩ gì?" Trình Mộ Thanh hỏi

      Nhất định là làm sao sơ sót , nhất định vậy ..

      "Chu Tiểu Thư......" Trình Mộ Thanh lặp lại .

      Lúc này , Chu Lâm Na lấy lại tinh thần , nhìn Trình Mộ Thanh -" Làm sao vậy?"

      Quả nhiên , trong lòng biết tính toán chủ ý gì nữa rồi..

      " Chu Tiểu Thư , nghĩ gì mà nhập thần quá vậy?" Trình Mộ Thanh ngồi ghế ,hai chân vắt chéo , lúc này , Hách Liên Tuyệt tới , trong tay bưng ly cafe đưa cho Trình Mộ Thanh , động tác như vậy là tự nhiên , giống như diễn biến ngàn vạn lần , tuyên bố rằng là của , duy nhất là của và đồng thời cũng khẳng định vị trí của Trình Mộ Thanh trong lòng .

      Trình Mộ Thanh vui vẻ nnhận , cầm lấy cafe uống ngụm ..

      Nhìn thấy bộ dạng chăm sóc Trình Mộ Thanh của Hách Liên Tuyệt , Chu Lâm Na lên tia lo lắng, chăm sóc này từ trước đến giờ chưa bao giờ Hách Liên Tuyệt làm với Chu Lâm Na cả ..

      Nhắm mắt , nhìn tới.

      "Chu Tiểu Thư còn chưa trả lời câu hỏi của tôi"- Trình Mộ Thanh tựa vào ghế , cao ngạo hỏi.

      "A? Tôi... tôi suy nghĩ rằng chúng ta có thể khôi phục lại , để bắt đầu tiếp tục hợp tác ?" Chu Lâm Na tuỳ tiện dối.

      "A.. ra là chuyện này..."- Trình Mộ Thanh cười nhạo tiếng , cũng suy nghĩ chút -" thể."

      "Tại sao?"

      " có tại sao cả? Tôi chỉ là muốn".

      " phải còn trách tôi?" Chu Lâm Na lo lắng hỏi.

      Trình Mộ Thanh cười , gì , bưng cafe nhấp ngụm ..

      Hách Liên Tuyệt ngồi bên cạnh Trình Mộ Thanh , chọn phương hướng cho chính mình. tại mặc kệ gì , làm gì , đều cảm giác rất tốt , chỉ cần có tồn tại của là được ..

      Lúc này , Chu Lâm Na dời ánh mắt về phía Hách Liên Tuyệt .

      Hách Liên Tuyệt nở nụ cười- " Có muốn ở lại dùng cơm ?"

      "Em chính là sợ có người chào đón em"- Chu Lâm Na theo bản năng , chỉ trích người kia ràng là Trình Mộ Thanh.

      "Nơi này phải nhà của tôi , tôi có quyền , tôi cũng có tư cách chào hay là chào đón "- xong , Trình Mộ Thanh đứng dậy muốn rời .

      Sợ mất hứng , Hách Liên Tuyệt giữ tay lại -" Em đâu?"

      Trình Mộ Thanh quay đầu , liếc ta cái " vệ sinh."

      Hách Liên Tuyệt nở nụ cười mê người , tiến đến trước mặt , hôn lên trán cái -" cùng em ..."

      *************

      Trình Mộ Thanh đổ mồ hôi ..

      Chu Lâm Na nhìn bộ dạng ôn nhu của Hách LiênTuyệt ,trong mắt chỉ là mảnh u ám..

      Lúc này , Ngôn Dục bước từ lầu xuống , duỗi cái lưng qua , cái mặt mơ màng như vừa ngủ dậy , thoải mái a !

      Nhìn thấy Chu Lâm Na , mày chau lại , lườm cái , tuỳ tiện xuống -" Tuyệt , tại sao người này ở đây ?" -Đối với Chu Lâm Na , Ngôn Dục bất mãn , mặt đều thể ra ..

      Lúc trước khi Hách Liên Tuyệt và Chu Lâm Na ở cùng nhau , Ngôn Dục liền tức giận quay trở về Mĩ ,như thế nào cũng quay về đây giúp đỡ , may mắn ông trời có mắt , làm cho bọn họ chia tay ...

      Đâycó lẽ là việc khiến Ngôn Dục cao hứng nhất .. Chu Lâm Na ngồi ở chổ kia , nghĩ tới Ngôn Dục lại ở đây ..

      Xem ra......... quá xem nơi này ..

      "Ba , để ta ở lại đây dùng cơm "- Tiểu Trạch mặn cũng nhạt .

      "Ngán"- Ngôn Dục khách khí tiếng ..

      Hách Liên Tuyệt ngoái đầu nhìn lại , trừng mắt nhìn ta cái , Ngôn Dục làm bộ dạng như có thấy liền vào phòng bếp ...

      Chu Lâm Na mặt có điểm nhịn được , nơi này ai cũng hướng về phe của Trình Mộ Thanh , nếu phải vì thăm dò tin tức , có chết Chu Lâm Na cũng cúi đầu với Trình Mộ Thanh , lại càng đến đây mà nghe bọn họ sỉ nhục ..

      "Tôi toilet"- xong , Chu Lâm Na đứng dậy định nhà vệ sinh , vừa vặn Trình Mộ Thanh cũng ở từ trong bước ra , hai người đối diện với nhau , ai với ai câu nào ...

      Trình Mộ Thanh nhìn thấy Ngôn Dục -" Ai ~ Ngôn Đại Thiếu Gia tỉnh rồi?"

      "Bị đánh thức , khí có điểm ô nhiễm nghiêm trọng"- Ngôn Dục , lời này cũng là cố ý cho Chu Lâm Na nghe ..

      Trong nhà vệ sinh , Chu Lâm Na đứng trước gương , nhìn khuôn mặt mình trong gương , luôn tự nhận mình là cao quý , dù cho là trong giới showbiz hay bất kì nơi nào vẫn là nữ vương cao ngạo , chính là ở đây , ngôi nhà này , tôn nghiêm của bị bọn họ dẫm đạp lên , thề , để cho bọn họ sống yên ổn , nhất định !

      Nhìn chính mình trong gương , có được gương mặt tinh xảo , xinh đẹp , biết bao nhiêu người phải quỳ gối dưới chân ? Mà Trình Mộ Thanh kia , tính là cái gì?

      Thanh Thuần Muội?

      tại , Thanh Thuần Muội , tuỳ tay đều là bó to .. nhưng muốn nhìn xem , Hách Liên Tuyệt có thể đùa giỡn với ấy bao lâu?

      Sớm hay muộn , Trình Mộ Thanh cũng bị đá thôi !.. Nhưng bây giờ , điều Chu Lâm Na lo lắng nhất là , Trình Mộ Thanh lợi dụng đứa con của mình , để làm phu nhân của Tổng Tài tập đoàn TCL ..

      Cái đó chính là giấc mộng của Chu Lâm Na , tuyệt đối để ai có được ...

      Tuyệt đối ...

      Nghĩ đến đây , Chu Lâm Na cố gắng bình phục tâm tình, trang điểm lại chút , định bước ra ...

      Lúc này , bỗng nhiên nghe được cuộc chuyện bên ngoài ...

      "Này , Trình Tiểu Thư , nghe hôm qua bị rắn tấn công? Vậy tại sao lại xảy ra chuyện gì?"- Ngôn Dục hiếu kì , dựa theo lời kể có rất nhiều rắn , như thế nào lại bị rắn cắn chút gì? Mà còn hoàn toàn mạnh khoẻ? có lỗi với người hãm hại rồi.

      "Như thế nào? Mong tôi xảy ra chuyện à?"- Trình Mộ Thanh hỏi lại ..

      " phải , nhưng có tuyệt chiêu gì ra , đến lúc đó ngộ nhỡ tôi lâm vào cảnh đồng dạng , tôi cũng ứng phó được"- NgônDục hậu trứ kiểm bì

      "Ai~ là cái đại nam nhân mà còn sợ rắn sao?" Trình Mộ Thanh hỏi mỉa.

      " con , hai con cũng nhưng nếu là nùi xem có sợ ?".

      Trình Mộ Thanh nghĩ nghĩ , cũng đúng , tình huống ngày hôm qua , chính còn bị hôn mê , mặc dù hiểu tại sao lại hôn mê nhưng những hình ảnh đó rất kinh khủng , bây giờ nghĩ lại , nghĩ đến những con rắn hướng tới mà phun nọc tín...

      Chu Lâm Na đứng trong nhà vệ sinh , gắt gao đập vào tường , đợi đáp án của Trình Mộ Thanh.

      " ra tôi cũng thấy lạ , tuy rằng nhiều rắn như vậy nhưng bọn nó có tấn công tôi , tôi còn có cảm giác bọn nó dám đến gần nữa là , giống như vừa muốn tấn công , mà cũng lại sợ tôi .” Đối với điểm này , Trình Mộ Thanh cũng khó hiểu ...

      Chu Lâm Na đứng ở đó , bọn họ biết vì cái gì??

      Ngôn Dục nhíu mày , sau đó nhìn từ xuống dưới " Trình Mộ Thanh , rốt cuộc có phải người hay ?Đứa con của có đặc dị công , còn rắn nó dám tới gần , mẹ con từ trời rớt xuống hả?"

      "đúng vậy nha , mẹ con tôi từ mặt trăng xuống , ánh trăng biểu tôi xuống đây để tiêu diệt ...." Trình Mộ Thanh khách khí , ngây thơ câu đùa giỡn.

      "Xí~"

      nghe được đáp án mình muốn , Chu Lâm Na vừa định ra ngoài bênlúc này bên ngoài lại tiếp tục chuyện ...

      "Nếu như tôi đoán sai , có thể là do cái vòng cổ của ".

      "Vòng cổ?" Trình Mộ Thanh quay đầu , Ngôn Dục cũng quay đầu lại , sau đó đến trước mặt Trình Mộ Thanh , cầm lấy vòng cổ -" chính là tảng đá này?"

      "Đúng"- Kim Sa gật đầu - "Tảng Đá này chưa bao giờ rời khỏi người của Hoàng , cũng bởi vì có nó, ta tránh được rất nhiều sát hại , cho nên trong bang hắc đạo cũng là thần thoại bất hủ" -Kim Sa

      Trình Mộ Thanh , Ngôn Dục trợn tròn mắt , khối đá như thế này mà có năng lực lớn thế sao? biết có thể cải tử hoàn sinh ??

      "Lúc Hoàng nhờ tôi giao cái này cho Tiểu Trạch , ta có , vòng cổ này có thể bảo vệ tính mạng của Tiểu Trạch"- Kim Sa thuật lại lời của Hoàng ..

      Hoàng , là Lão Đại Mafia ở Italy , tay sáng lập ra , ở trong giới xã hội đen thể khinh thường lực lượng của ta ...

      Bất quá mặc kệ thế nào , Trình Mộ Thanh có thể cảm giác được ý định của Hoàng đối với Tiểu Trạch .. Trong lòng khỏi cảm kích , cảm kích tất cả bọn họ đối với Tiểu Trạch đều tốt , mặc dù ra , nhưng trong lòng vẫn nhớ kỹ ..

      Lúc này , Chu Lâm Na đứng trong nhà vệ sinh , nghe cuộc chuyện của bọn họ , ánh mắt thay đổi .. ra là như vậy .. Rốt cuộc cũng biết đáp án là cái gì ..

      Trình Mộ Thanh , thời gian chết của , tới rồi ~~

    2. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 112 :

      Biết được tại sao Tiểu Kim Xà cắn Trình Mộ Thanh , Chu Lâm Na liền có việc muốn ...

      Nhìn thấy bộ dạng vội vã của Chu Lâm Na , Trình Mộ Thanh nhíu mày , loại dự cảm tốt tràn ra trong lòng ..

      Thời điểm ăn cơm , Trình Mộ Thanh trịnh trọng đưa ra kháng nghị -" Tôi muốn làm."

      " được.."

      " được.."

      Tiểu Trạch và Hách Liên Tuyệt đồng thanh , trực tiếp bác bỏ kháng nghị của .

      "Tại sao?"- Trình Mộ Thanh nhíu mày -" Như vậy tôi cảm thấy hoang phí cuộc đời này , tóm lại muốn ở nhà."

      "Em tại nếu ra ngoài , ngộ nhỡ lại bất tỉnh làm sao?" Hách Liên Tuyệt hỏi.

      "Quan trọng là mẹ à , bộ dạng của mẹ xinh đẹp như vậy , ngộ nhỡ bất tỉnh rồi bị mầu lang bắt ...."- nửa , Tiểu Trạch có điểm cảm thấy đúng , bật người thu lại -" Dù sao , mẹ cũng thể làm".

      Trình Mộ Thanh cái trán thổi qua ba đường hắc tuyến , bất quá cũng thoả hiệp -" Dù sao tôi cũng cần đứng trong nhà , ngộ nhỡ đám xà kia lại đến tấn công sao?"

      "Ngôn Dục ở nhà cùng em"- Hách Liên Tuyệt

      "Cùng lắm từ nay về sau ra khỏi cửa , mỗi ngày ở nhà cùng em".

      "......."

      Tóm lại , bọn họ gắt gao muốn Trình Mộ Thanh ở nhà ..

      Nhìn bọn họ , Trình Mộ Thanh ăn cơm , bộ dáng tức giận, gia trưởng , bá đạo giam cầm tự do của ..

      Nhìn thấy vui , Hách Liên Tuyệt ánh mắt ôn nhu-" Còn có biện pháp".

      Trình Mộ Thanh hai mắt loé sáng -" biện pháp gì?"

      "Đến TCL làm"

      "Con tán thành" -Tiểu Trạch bật người tán thành , như vậy những cam đoan an toàn cho mà để cho bọn họ cũng tự do , quan trọng nhất là , ba có thể tuỳ lúc mà ăn bớt ..

      ".......Em là nhà thiết kế , hợp với công việc của công ty "- Trình Mộ Thanh phản

      " đúng nha , mẹ , ở bên Milan mẹ từng học qua khoá làm thư ký .."

      "..................Câm miệng....."- Trình Mộ Thanh trừng mắt liếc Tiểu Trạch cái ..

      Tiểu Trạch nhún nhún vai , tiếp tục ăn cơm ..

      "Liền quyết định vậy , nếu em đến TCL giúp , em ở nhà , chỉ chọn trong hai"- Hách Liên Tuyệt xong cũng tiếp tục ăn cơm...

      Trình Mộ Thanh thế nào lại dính vào lớn này ? Quả chính là cái đức hạnh a!

      Nhức đầu , cũng tiếp tục ăn cơm ..

      Mà Ngôn Dục còn lại suy nghĩ gì đó ... Kim Sa vẫn như cũ duy trì trầm mặc ..

      *************

      Ngày hôm sau , Hách Liên Tuyệt vừa bước ra cửa , vừa vặn Trình Mộ Thanh cũng vừa ra .

      Hai cái người đứng đối diện với nhau , nhìn nhau , Hách Liên Tuyệt nhíu mày , Trình Mộ Thanh ăn mặc đơn giản thoải mái , thêm chút đồ trang sức tao nhã , cả người thoạt nhìn tinh thần rất sảng khoái .

      Trình Mộ Thanh nhìn , chọn mi -" Em quyết định theo làm".

      Hách Liên Tuyệt gật đầu , sau đó hai người cùng nhau ăn điểm tâm rồi làm ..

      _TCL_

      Trình Mộ Thanh phải là lần đầu đến TCL , mọi người cũng từng thấy , bất quá đối với mỹ nhân như vậy , mọi người vẫn tỏ vẻ hoan nghênh , nhất là các đồng nghiệp nam ..

      như thế nào nữa Trình Mộ Thanh vẫn là người phụ nữ xinh đẹp mà thanh thuần ..

      Cao hứng nhất là Kiều Tây Tây .. chính là cùng làm việc trong công ty với Trình Mộ Thanh , rốt cuộc bọn họ cũng có thể chuyện phiếm tuỳ thời điểm , rất cao hứng !

      Quản lí nhân đến khu làm việc , bên người là Trình Mộ Thanh , mỹ nữ đầy khí chất , vẻ măt mỉm cười , vỗ vỗ tay , tất cả mọi người tụ lại chổ -" Đến đây , tôi xin giới thiệu chút".

      Vì thế , mọi người đều im lặng , nhìn người quản lí nhân ..

      "Này là thư ký mới của Tổng Tài , về sau cùng mọi người làm trong công ty , ấy là người mới , nếu có gì hiểu mong mọi người chỉ ấy"- Người quản lí nhân , này là do Tổng Tài đưa xuống , nhẵn nhụi phát trong bọn họ có cái điểm gì đó , nên phải phụ trách cho tốt ..

      "Xin chào mọi người , tôi là Trình Mộ Thanh , là nhà thiết kế , nhưng cũng là thư kí , về sau có gì hiểu , mọi người cố gắng giúp đỡ nha"- Trình Mộ Thanh vừa liền giành được đa số thiện cảm của mọi người ở đây ,ngay cả phụ nữ cùng giới cũng bị nụ cười ngọt ngào của chinh phục ..

      Kiều Tây Tây còn lại bên hưng phấn ..

      Sau khi giới thiệu xong , người quản lí mang Trình Mộ Thanh đến vị trí làm việc của thư ký , sau đó bước ..

      ra , biết , Hách Liên Tuyệt có thư kí , nhưng vì áp chế nên mới quyết định như vậy , vừa giận lại vừa cảm động ..

      Bất quá , chỉ cần ở trong nhà là tốt rồi , ngộ nhỡ cái đám xà kia lại đến tìm sao? Dù sao cũng rất sợ ..

      Nhìn thấy thư kí làm việc bên , Trình Mộ Thanh đến văn phòng Hách Liên Tuyệt , sau đó lễ phép gõ cửa.

      "Vào "- thanh trầm thấp của Hách Liên Tuyệt vang lên

      Trình Mộ Thanh đẩy cửa ra rồi bước vào

      Hách Liên Tuyệt ngước mắt , nhìn thấy , liền nở nụ cười -" Sao vậy?"

      Trình Mộ Thanh bước qua , giọng ràng -" Tổng Tài , tôi hy vọng cho tôi làm việc mà tôi có thể làm , trước kia tôi học qua lớp thư kí nhưng với phương diện này tôi còn chưa thành thạo , hiểu được ý tôi chứ?"

      Hách Liên Tuyệt nhíu mày , ngay đầu từ nghĩ như vậy , nhưng chỉ cần an toàn là tốt rồi, nên mới chủ động cầu với .. cũng muốn huỷ ý của ..

      "Em yên tâm , em đến đây , cần phải minh bạc ! làm cho ly cafe "- Hách Liên Tuyệt phân phó

      "Được"- Trình Mộ Thanh gật đầu ra ngoài ..

      Nhìn thấy Trình Mộ Thanh vào phòng pha trà , Kiều Tây Tây lặng lẽ theo ..

      "Mộ Thanh" -Kiều Tây Tây kêu tiếng

      Trình Mộ Thanh quay đầu lại , nhìn thấy -" Tây Tây". sau đó nhìn nhìn bên ngoài -" Cậu bận sao?"

      "hắc hắc , trốn việc chút , đến tán gẫu với cậu ! Này , phải cậu tìm được công việc khác rồi sao? Như thế nào bây giờ lại đến TCL làm?" Kiều Tây Tây hỏi , hơn nữa nếu như nhìn lầm còn ngồi cùng xe với Hách Liên Tuyệt tới đây ..

      " tình phải lời hai lời mà được , có gì mình sau với cậu".

      "Còn nữa , mình đến nhà cậu tìm cậu cũng thấy đâu?" Kiều Tây Tây

      Mấy ngày nay xảy ra rất nhiều chuyện , Trình Mộ Thanh cũng kịp gọi cho Tây Tây , do dự lát -" Tây Tây , mình với cậu biết , gần đây xảy ra rất nhiều chuyện nên trước mắt mình ở nhà của Hách Liên Tuyệt , mình đưa địa chỉ cho cậu , buổi tối qua đó tìm mình "- xong , Trình Mộ Thanh nhìn ly cafe -" Mình đem cafe trước đây".

      Kiều Tây Tây hoàn toàn kinh sợ , vừa rồi nghe nhầm chứ? Trình Mộ Thanh vừa là ở nhà của Tổng Tài?

      "Này .. Mộ Thanh"- Kiều Tây Tây quay đầu lại , chỉ thấy Trình

      Nếu như có nhìn nhầm ly cafe vừa rồi thêm đường??

      Lại vào văn phòng , Trình Mộ Thanh đem ly cafe nóng đến bàn của , sợ bị bỏng nên hướng bên đỡ cho ...

      Động tác này của , làm cho ấm áp , ngước mắt nhìn , bưng ly cafe lên uống ngụm.

      Vừa uống xong , nhíu mày ..

      "Làm sao vậy?" Trình Mộ Thanh hỏi , ra cũng biết uống cafe là cafe đường ..

      Hách Liên Tuyệt lắc đầu -" có gì , ngon lắm".

      Trình Mộ Thanh cười " Vậy cứ làm việc , nếu có chuyện gì gọi cho em".

      "Ừ"- Hách Liên Tuyệt gật gật đầu , chính là bỗng nhiên nhớ tới cái gì -" Đúng rồi , chờ chút".

      Trình Mộ Thanh quay đầu , con ngươi trong suốt chớp vài cái , ánh mắt như vậy động lòng người ..

      Chỉ tiếc , tại ở công ty , bằng Hách Liên Tuyệt đem đặt tại nơi này , hung hăng hôn lên ..

      "Khụ khụ"- Hách Liên Tuyệt ho khan chút , nhìn -" Em trước kia làm việc ở Milan , đây là tác phẩm trang phục nội y sao?"

      Vừa nghe đến đây , Trình Mộ Thanh loé sáng mắt , này đúng là trong nghề của ..

      "Đương nhiên"- Trình Mộ Thanh gật gật đầu

      "Như vậy , lần sau chúng ta tổ chức biểu diễn trang sức , cùng hợp tác với tập đoàn Diệu Hoa , người mẫu biểu diễn trang sức chính là người của họ ! công đôi việc , nhưng chính là lần này bọn họ lựa chọn nhãn hiệu của Italy , công việc này giao cho em , hy vọng trang phục xảy ra vấn đề gì , bởi vì nếu ảnh hưởng đến trang sức của chúng ta"- Hách Liên Tuyệt

      "Vì sao chúng ta tự làm riêng? Như vậy chẳng phải an toàn hơn sao?"- Mặc dù Diệu Hoa tính là tập đoàn lớn gì nhưng sức ảnh hưởng cũng , chính là đối với Diệu Hoa , Trình Mộ Thanh mấy thiện cảm ..

      "Đó là cái nhân tình trái ngược , phải làm như vậy"- đến đây , Hách Liên Tuyệt ngước mắt -" Thế nào?"

      Trình Mộ Thanh nở nụ cười , đây chính là điểm mạnh của , đối với quả là việc -" yên tâm , em nhất định làm tốt Case này".

      Hách Liên Tuyệt trong mắt như cười -" Chờ xem thành tích của em".

      "No problem"

    3. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 113 :

      "Bác sĩ , van cầu ông , van cầu ông hãy cứu mẹ của tôi , tiền thuốc tôi nhất định trả đủ "- Đồng Tiểu Mễ đứng ở hành lang bệnh viện , đau khổ cầu xin bác sĩ.

      "Ai , à , phải tôi giúp nhưng mà bệnh viện chúng tôi có quy định , làm như vậy tôi bị cắt chức"- Bác sĩ cũng biết làm thế nào.

      Bác sĩ nào mặt cũng cứu người mới là quan trọng , nhưng nếu như có tiền sống chết của bệnh nhân có bác sĩ nào quan tâm ? đến đây , tiền vẫn là quan trọng nhất.

      "Bác sĩ , van cầu ông , ông cho tôi thêm vài ngày được ? Tôi nhất định trả tiền thuốc , chờ tôi lấy được tiền lương tháng này tôi nhất định trả"- Đồng Tiểu Mễ cầu xin -" Trước hết ông hãy làm phẩu thuật cho mẹ tôi được , tôi van cầu ông".

      "Ai , đừng gì nữa , có tiền chúng tôi ai cũng dám làm gì đâu"- xong , người bác sĩ bước , cho dù làm vậy bệnh nhân chết nhưng quan trọng là có tiền tuyệt đối chữa trị , này có là tuyên ngôn cùng đạo đức của bác sĩ ..

      "Bác sĩ...Bác sĩ.." -Đồng Tiểu Mễ hô to

      Nhưng người bác sĩ ngay cả quay đầu lại cũng có.

      Đồng Tiểu Mễ đứng ở hành lang , kiên liệt tỏ tuyệt vọng , nếu có mẹ bên cạnh , biết sống làm sao? Ở thế giới này , còn ai là người thân , chỉ có duy nhất mình mẹ , nhất định để cho mẹ phải chết ,nhất định ..

      Nhưng đến 15 vạn , làm sao để có số tiền lớn như vậy?

      Nghĩ đên đến đây , con tim của Đồng Tiểu Mễ như chết .

      Lúc này , Chu Lâm Na đứng ở hành lang bệnh viện , thấy Đồng Tiểu Mễ , nhận ra được Tiểu Mễ cũng là nhân viên ở TCL.

      tại , cho dù Trình Mộ Thanh có làm ở TCL cũng có Hách Liên Tuyệt bảo vệ rồi , bất quá , Hách Liên Tuyệt càng muốn bảo vệ ta ta càng phải chết ...

      Sau đó , Chu Lâm Na tới , Đồng Tiểu Mễ hồn bay phách lạc đứng ở nơi đó , ngay cả bước cũng khó mà nhấc lên được , lúc này , hé ra tờ chi phiếu trước mặt .

      Đồng Tiểu Mễ ngước mắt , nhìn người trước mặt , cả kinh -" —— chính là Đại Minh Tinh , Chu Lâm Na?"

      Chu Lâm Na nở nụ cười , tiếp tục đưa tờ chi phiếu- " Chuyện vừa rồi tôi nhìn thấy hết , nếu sốt ruột dùng tiền này , coi như tôi cho mượn".

      "Hả?!" Đồng Tiểu Mễ kinh ngạc , căn bản là biết tại là tình huống gì để mà phản ứng.

      "Mẹ phải rất cần tiền để làm phẩu thuật sao? Đây tờ chi phiếu này có 20 vạn , cứ cầm mà dùng "- Chu Lâm Na mỉm cười .

      Đồng Tiểu Mễ ngẩng người , đại minh tinh đưa cho nhiều tiền như vậy để dùng? Này ra chắc ai tin !

      Lúc này , Chu Lâm Na trực tiếp nhét tờ chi phiếu vào tay Đồng Tiểu Mễ -" Chúc mẹ mau sớm hồi phục" xong , xoay người bước .

      Bây giờ , Đồng Tiểu Mễ mới lấy lại tinh thần , nhìn bóng dáng Chu Lâm Na -" Chờ chút".

      Chu Lâm Na khựng lại , đưa lưng về phía Tiểu Mễ , mặt nở nụ cười đác ý và tàn ác , xoay người , khôi phục lại sắc mặt nhã nhặn -" Làm sao vậy?"

      Đồng Tiểu Mễ lập tức chạy qua -" Chu , Chu Tiểu Thư .. Tôi biết nên cảm tạ thế nào? Tiền này tôi nhất định trả lại cho , cám ơn ".

      " cần , sức khoẻ của mẹ quan trọng hơn" Chu Lâm Na .

      Đồng Tiểu Mễ thế nào cũng nghĩ đến , Chu Lâm Na là người tốt như vậy , trước kia ở công ty còn đồn đại ấy có Tổng Tài đỡ đầu , ít người sau lưng mắng ấy , chính là tại xem ra tất cả mọi người sai lầm rồi , Chu Lâm Na là người tốt ! Những người đó điều hiểu lầm ấy ..

      " được , tôi nhất định trả mặc dù thời gian có thể lâu chút"- Đồng Tiểu Mễ xong , gục đầu xuống.

      "Ừm"- Chu Lâm Na nghĩ nghĩ -" Thôi vậy , giúp tôi việc , thế nào?"- Chu Lâm Na hỏi , mâu quang lên tia gian trá.

      Đồng Tiểu Mễ liên tục gật đầu -" Đừng chuyện , cho dù làm trâu làm ngựa tôi cũng nguyện ý"- Đồng Tiểu Mễ lòng cảm kích .

      "Được , trước nên đóng tiền viện phí cho mẹ , tôi ở xe đợi , chút nữa chúng ta chuyện"- Chu Lâm Na

      "Được .. được.."- Đồng Tiểu Mễ liên tục gật đầu.

      xong , Chu Lâm Na xoay người rời , mặt nở nụ cười tanh tag lợi làm cho khuôn mặt tinh xảo trở nên quỷ dị ..

      Đồng Tiểu Mễ cầm chi phiếu , vạn phần cảm kích chạy đến quầy đóng tiền viện phí cho mẹ , bác sĩ cũng có ngày mai liền phẫu thuật cho mẹ , cần lo lắng ...

      Lúc này , mới cảm giác được ấm lạnh của tình người , bác sĩ bình thường cứu người là quan trọng , nhưng lại làm chuyện quy phạm đạo đức , suy nghĩ nếu có Chu Lâm Na , mẹ nhất định chết , nên trong lòng cảm kích Chu Lâm Na ..

      ra bên ngoài của Chu Lâm Na thoạt nhìn lạnh lùng , cao ngạo nhưng trong lòng lại rất tốt , quyết định mặc kệ Chu Lâm Na kêu làm việc gì , cũng chối từ ...

      Vội vàng đóng tiền viện phí , Đồng Tiểu Mễ liền hướng ra ngoài bệnh viện tới ..

      chiếc xe màu đen , Chu Lâm Na đội nón , đeo kính ngồi trong xe , Đồng Tiểu Mễ nhìn quanh tìm kím , cuối cùng nhìn thấy Chu Lâm Na , liền đến chiếc xe đó ..

      "Chu Tiểu Thư.." Đồng Tiểu Mễ đứng ở cửa xe , nhìn Chu Lâm Na , vẻ mặt cảm kích nở nụ cười.

      Nhìn thấy Đồng Tiểu Mễ , Chu Lâm Na bảo ý chút , cho Tiểu Mễ lên xe .

      Đồng Tiểu Mễ vừa mừng vừa lo , nhưng cũng nhanh như chớp liền lên xe.

      "Chu Tiểu Thư , có chuyện gì cứ , chỉ cần là việc tôi có khả năng tôi nhất định cố gắng hết sức"- Đồng Tiểu Mễ khờ dại , tại chính mình bị lợi dụng mà cũng hề hay biết

      Nhìn thấy bộ dạng đơn thuần khờ dại của Đồng Tiểu Mễ , Chu Lâm Na kề sát vào tai của Tiểu Mễ , cái gì đó ..

      ******************************************

      Mấy ngày nay , Trình Mộ Thanh dốc hết sức mà làm việc , nhất là ở nhóm này , có thể tiếp xúc với ngành nghề mà thích , đây là chuyện hạnh phúc mà cũng phiền não , bởi vì ngày nào cũng như lên đến tận chín từng mây vậy ..

      Mới vừa qua bên Diệu Hoa gặp mặt quản lí , mọi chuyện đều thuận lợi , chỉ cần đến ngày biểu diễn trang sức , Hách Liên Tuyệt đích thân tới là ổn ..

      Vừa đến công ty vài ngày , Trình Mộ Thanh liền thu xếp ổn thoả case , làm cho mọi người trong công ty khỏi nhìn bằng cặp mắt khác xưa , đồng thời Trình Mộ Thanh ở công ty quan hệ với đồng nghiệp cũng rất tốt , chuyện có duyên , gặp mọi người lúc nào cũng nở nụ cười , cho dù muốn ghét cũng khó mà ghét được ..

      Mới vừa hoàn thành , Trình Mộ Thanh xoay cổ chút , làm xong công việc thực hạnh phúc a!

      "Mộ Thanh , ngờ giỏi nha , mới đến công ty vài ngày liền thu xếp ổn thoả show này "- Người chuyện là Sở Hình , nụ cười của rất vô tư , giọng cũng êm tai , Trình Mộ Thanh quả là ấn tượng về ta .

      " phải là tôi giỏi , mà là bên Diệu Hoa cũng có ý muốn hợp tác với chúng ta , nên chỉ cần cẩn thận chút , hợp tác có vấn đề , nếu là , cũng có thể làm"- Trình Mộ Thanh cười , đôi con ngươi trong suốt sinh động.

      "Mộ Thanh , trong công việc rất có mị lực" Sở Hình nhịn được , khích lệ .

      " cũng vậy thôi , trong công tác nam * nữ , cũng rất có mị lực" -Trình Mộ Thanh thành , căn bản là ý thức được hàm ý trong câu của Sở Hình ..

      "Phải ?" Theo bản năng , Sở Hình nhìn

      Trình Mộ Thanh gật gật đầu -" Đương nhiên".

      "A , Mộ Thanh , có bạn trai hay ?" Sở Hình giọng hỏi

      Vừa lúc Hách Liên Tuyệt từ trong văn phòng ra , liếc Sở Hình cái , nghe được câu hỏi của ta , theo bản năng , sắc mặt Hách Liên Tuyệt trở nên u ám nhưng cũng muốn biết câu trả lời của Trình Mộ Thanh là gì.

      Trình Mộ Thanh lắc đầu -" Đương nhiên là ".

      Nhưng ra, có con rồi ..chỉ là ra mà thôi.

      Trình Mộ Thanh cũng muốn ra việc này , để cho người khác phải đem thành nhân vật bác ..

      Nghe đáp án vậy , Hách Liên Tuyệt sắc mặt càng thêm u ám.

      "Kia , tan ca , có thể cùng nhau dùng cơm ?"- Sở Hình nhìn Trình Mộ Thanh hỏi , lúc này mới hiểu được cái hàm ý trong câu hỏi kia của ta , ánh mắt của ta trong sáng chứa tạp chất gì , ánh mắt vậy làm cho đành lòng từ chối..

      Ai , tiếc !

      "Này......."

      " thể ! "

      Trình Mộ Thanh còn chưa trả lời , phía sau bất thình lình truyền đến giọng .

      Sở Hình ngẩn ra , quay đầu là Hách Liên Tuyệt tới , khuôn mặt hé ra lãnh ngạo , hắc ám , khí phách - " Tôi mướn các người đến công ty là để chuyện đương sao? Còn nữa , công ty của tôi tuyệt đối thể xảy ra việc làm người gì đó , nếu tiểp làm nữa trực tiếp đến phòng nhân bỏ của chạy lấy người".

      Công ty khi nào có quy định như vậy?

      Bất quá , tại Sở Hình cũng dám nghĩ nhiều , nhìn thấy khuôn mặt lạnh như băng của Hách Liên Tuyệt , Sở Hình gật gật đầu , chạy trốn cho nhanh.

      Trình Mộ Thanh ngồi ở chỗ kia , vẻ mặt mỉm cười , giống như xem được vở kịch hay vậy , hoàn toàn mặc kệ chuyện của ta ...

      Nụ cười như vậy giành được lòng người ..

    4. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 114 :

      Nhìn thấy nở nụ cười , Hách Liên Tuyệt khỏi tức giận ..

      "Trình Thư Kí , vào đây với tôi chút"- xong , xoay người vào trong văn phòng ..

      Trình Mộ Thanh làm bộ mặt quỷ sau lưng , chính là giống như có hai mắt sau lưng , trong giây lát liền quay lại .. thấy được biểu tình của , nhất thời giật bắn người ..

      Hách Liên Tuyệt tức giận trừng mắt liếc cái , xoay người vào văn phòng ..

      Mới vừa vào , cổ cường lực trực tiếp nắm trụ tay , cả người đem dồn đến sát tường , tuỳ theo mà đè lên ..

      "Ây... làm gì ?"- Trình Mộ Thanh phản kháng.

      bàn tay của đặt lên đôi môi mềm mại của -" Nghĩ muốn la lên sao? Được , Đại Thanh Điểm , tốt nhất em la cho mọi người đến đây , ngại đâu".

      Trình Mộ Thanh trừng to mắt nhìn .

      Hách Liên Tuyệt dịch chuyển lên đôi môi mơn trớn của -" Em vừa rồi cái gì?"

      " gì hết "- Trình Mộ Thanh tỏ vẻ vô tội

      "Em , em có bạn trai?" Hách Liên Tuyệt nheo con ngươi lại , ánh mắt nguy hiểm nhìn .

      Trình Mộ Thanh gật gật đầu , vạn phần thành khẩn -" Đúng vậy , em đúng mà."

      "Con em có rồi mà em có bạn trai sao?" Hách Liên Tuyệt nghe trả lời như vậy , nghiến răng nghiến lợi , hận thể liền nuốt vào bụng , câu trả lời vậy mà cũng dám sao? Chẳng lẽ còn hiểu được hàm ý của Sở Hình là gì sao?

      Tuy rằng , Sở Hình tính là đối thủ , nhưng thích trả lời như vậy ..

      "Em có , em trụ ở nơi nào , chẳng lẽ còn ?" Trình Mộ Thanh hỏi lại.

      Hách Liên Tuyệt cắn răng -" Phải ?"

      "Đúng" -Trình Mộ Thanh gật gật đầu

      "Vậy nên em cho ta biết rằng em có đứa con"- Hách Liên Tuyệt .

      " ta hỏi , em làm gì?" Trình Mộ Thanh vô tội

      "Em——”

      Trình Mộ Thanh cười hắc hắc , đẩy ra -" Nếu Tổng Tài còn có việc gì , tôi xin phép làm việc".

      Vừa định rời , cánh tay bị bắt lại , tiếp theo liền hôn lên môi của , nụ hôn hề ôn nhu , mơn trớn , mà mãnh liệt , tới tấp , đoạt lấy hô hấp của , chỉ còn ngọn lửa bá đạo tham nhập vào trong miệng .. Trình Mộ Thanh cả người chấn động ..

      Lại hôn , chết tiệt !

      Tuy rằng bọn họ hôn nhau vài lần , nhưng vẫn ngây ngô , căn bản có kĩ năng trong việc này , cường thế hôn làm cho đầu óc choáng váng.

      Hai tay nắm chặt muốn ngăn cản tiến gần , nhưng lựa đạo của càng thêm dã man , thể khống cự lại cường thế của ..

      triền miên hôn.

      Hơi thở mãnh liệt nhập vào trong miệng , làm cho mất phương hướng , cảm giác hương vị của , chút mới vẻ cũng mang theo chút thản nhiên , làm cho lo sợ yên , lòng tự chủ được run rẩy ..

      Tay dần dần hạ , trực tiếp đến s/m chỗ mềm mại của , vừa muốn vào trong quần áo ..

      " ——“ Trình Mộ Thanh sợ tới mức kinh hô , dùng hết sức đẩy ra , bất chấp mọi vướn víu liền bay nhanh ra ngoài chạy trốn ..

      Lúc này , sắc mặt đỏ ửng , chết tiệt , vừa rồi ta vừa rồi... Tay ta luồn vào áo của sao..

      Trời ạ , mắc cở chết người .. Trình Mộ Thanh còn mất mặt như vậy ..

      Nhìn thấy hốt hoảng mà chạy , tâm tình của Hách Liên Tuyệt cũng tốt ..

      Trình Mộ Thanh trực tiếp chạy ra vừa vặn đụng phải người đồng nghiệp nữ , người đó nhìn -" Này , Mộ Thanh , mặt của làm sao mà ửng đỏ vậy ..."

      "A? có gì , có thể cho nhiệt độ nóng quá thôi .. tôi toilet trước .." xong , bay thẳng về hướng nhà vệ sinh.

      Nhiệt độ cao? mà, nơi này ở đâu cũng có máy điều hoà ...Kì lạ ..

      Trình Mộ Thanh vừa chạy đến NHÀ VỆ SINH , phía sau Đồng Tiểu Mễ mặc kệ công việc thản nhiên lại , ôm văn kiện trong lòng ngực , đây phải là ngành của , nhưng mà cũng xa , chỉ là lầu và lầu dưới mà thôi nhưng bỗng nhiên Đồng Tiểu Mễ xuất như vậy , có thể rất vội vàng ?

      Bất quá , đồng ý với Chu Tiểu Thư nhất định phải làm được ..

      Chính là nghĩ tới , Trình Mộ Thanh bên ngoài thanh thuần động lòng người mà bên trong lại đê tiện như vậy , chẳng những đoạt mất vị hôn phu của người ta , còn đoạt cái vòng cổ quan trọng của người ta nữa ..

      Đồng Tiểu Mễ chỉ là người đơn giản , ai sao tin là vậy .. Lần này , đối với Trình Mộ Thanh ngập tràn căm thù ..

      Ôm đóng văn kiện , khẩn trương thản nhiên lên , người đồng nghiệp nữ lúc nãy thấy Đồng Tiểu Mễ " A , Tiểu Mễ , phải ở bộ phận văn phòng sao? Như thế nào lại xuất ở bộ phận thiết kế?"

      "A, có gì .. Mà đúng rồi , có thấy Trình Mộ Thanh đâu ?"

      "Thấy , vừa rồi ấy rối loạn khẩn trương nhà vệ sinh"- Người đồng nghiệp nữ

      "A ..A" Đồng Tiểu Mễ gật đầu -" Cám ơn". xong cũng hướng đến nhà vệ sinh ..

      Trongnhà vệ sinh , Trình Mộ Thanh đứng trước gương nhìn khuôn mặt của mình , khuôn mặt đỏ ửng .. Trời ạ , là mất mặt đến bà ngoại luôn rồi , vừa rồi khi ta hôn môi , còn động tâm nữa chứ ..

      Đối với bàn tay của ta sờ lung tung như vậy , mà lại thưởng cho ta cái tát ..

      Trình Mộ Thanh nha , cái đầu bại hoại , lúc ấy nên hung hăng cho ta cái tát chứ ? Sao lại như vậy? Tính cái gì? Cam chịu à?

      A..A..A

      Trình Mộ Thanh trong nhà vệ sinh sốt ruột hò hét , tới lui.

      Lúc này , người đồng nghiệp nữ vào Nhà vệ sinh , thấy bộ dạng này của Trình Mộ Thanh khỏi hoảng sợ , kinh ngạc .. Vừa thấy có người vào , Trình Mộ Thanh lập tức hồi phục bình thường , chạy nhanh ra khỏi nhà vệ sinh .. Cái người đồng nghiệp kia cũng ra ngoài ..

      Đồng Tiểu Mễ đứng ở cửa biết nên dùng kế gì để tiếp cận Trình Mộ Thanh .. nhưng chính là đồng ý với Chu Tiểu Thư nhất định phải làm được ..

      Mặc kệ , vào trước sau !

    5. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 115 :

      Nghĩ đến đây , Đồng Tiểu Mễ vào , thế nhưng trong nhà vệ sinh có ai cả ..

      cẩn thận nhìn xung quanh , năm phòng của nhà vệ sinh, chỉ có cái là đóng , có thể nào ở trong này?

      Đồng Tiểu Mễ thản nhiên tiến vào , vừa vặn Trình Mộ Thanh mở cửa ra

      "A——“ Cửa đột nhiên bị đẩy ra , Đồng Tiểu Mễ hoảng sợ , thét lên tiếng , những văn kiện ôm trong lòng ngực rớt xuống đất.

      Trình Mộ Thanh cũng nghĩ là có ai ngoài cửa , nhưng lại đụng phải người nên nhanh chóng ra , tập tức nở nụ cười có lỗi -" xin lỗi , tôi phải cố ý , biết ở ngoài đây"

      Nhìn thấy văn kiện mặt đất , Đồng Tiểu Mễ ngồi xuống để nhặt lên , Chu Tiểu Thư , Trình Mộ Thanh là người bề ngoài hoà đồng nhưng bên trong rất nguy hiểm , Đồng Tiểu Mễ nghĩ , nhất định để cho hoà thuận bên ngoài của Trình Mộ Thanh làm mê hoặc ..

      "Của "- Nghĩ nghĩ , Trình Mộ Thanh thu thập mọi thứ ổn đưa cho Đồng Tiểu Mễ.

      " Cám ơn "- Đồng Tiểu Mể nở nụ cười , tinh tế đánh giá Trình Mộ Thanh , quả nhiên tồi , giống như miêu tả của Chu Lâm Na.

      "Là tôi ngại mới đúng"- Trình Mộ Thanh cười , đến bồn rửa tay.

      Đồng Tiểu Mễ run rẩy chút , đây là cơ hội duy nhất cho bản thân , liền đến bồn rửa tay xoay người, nhìn Trình Mộ Thanh " là người mới tới sao?"

      "Ừ , đúng vậy"- Trình Mộ Thanh nở nụ cười thân thiết , tuỳ ý đáp lời ..

      "Vậy như thế nào cũng chưa từng gặp qua ?" Đồng Tiểu Mễ hỏi

      "Ha hả , tôi là người trong bộ phận thiết kế".

      "A , tôi là bên văn phòng , tôi tên là Đồng Tiểu Mễ , vui khi quen biết với "- xong , Tiểu Mễ vươn tay ra với Trình Mộ Thanh.

      Vốn dĩ lễ phép , nên Trình Mộ Thanh cũng bắt tay lại -" Tôi là Trình Mộ Thanh".

      "Tốt rồi , tôi còn có việc , tôi trước nha". Trình Mộ Thanh xong , hướng ra ngoài

      Nhìn thấy sắc mặt của Trình Mộ Thanh thay đổi nhanh như vậy , Đồng Tiểu Mễ càng thêm tin tưởng vào lời của Chu Lâm Na , người phụ nữ này tình bất định , trong lòng thập phần hiểm độc ..

      Nhất thời nhớ tới lời của Chu Lâm Na , đó , kia , thay Chu Lâm Na ôm chuyện bất công của thiên hạ , cỗ khí thẳng tới ót " Trình Tiểu Thư , có thể diện sao? Đoạt hôn phu của người ta còn cướp cái vòng gia truyền của nhà người ta , tôi chưa bao giờ gặp qua người phụ nữ nào độc ác như vậy"- Đồng Tiểu Mễ chán ghét .

      Đoạt hôn phu của người ta? Đoạt cái vòng cổ gia truyền của người ta? Ác độc? Là sao? chính sao?

      Trình Mộ Thanh từ trước tới giờ chưa bao giờ làm qua tình này , dù cho là trong mộng cũng chưa từng , bỗng nhiên ở đâu cấp cho cái mũ to như vậy?

      Trình Mộ Thanh nhìn Đồng Tiểu Mễ , lộ ra nụ cười gượng -" Đồng Tiểu Thư , phải là nhìn lầm người chứ?"

      " có , tôi hề nhìn lầm , là chính , chính đó Trình Mộ Thanh , tôi xin đừng thương tổn Chu Tiểu Thư được ? Người ta có đẹp hơn , hay là thành công hơn cũng cần cướp đoạt vị hôn phu của người ta đâu , những vậy mà còn cướp luôn cái vòng cổ gia truyền của người ta nữa , thế giới có bao nhiêu người giống ? " - Đồng Tiểu Mễ thở hổn hển .

      "Chu Tiểu Thư?" Trình Mộ Thanh nhanh bắt giữ lời đó - " Người đến là Chu Lâm Na?"

      "Ừ , đúng vậy , quả nhiên thừa nhận "- Đồng Tiểu Mễ biết Chu Lâm Na đúng.

      Trình Mộ Thanh câu thần , nở nụ cười lạnh lùng nhìn Đồng Tiểu Mễ " Tuy rằng tôi biết ta với những gì nhưng hãy nhớ cho đừng có tuỳ tiện bắn tiếng đe doạ cũng cần đối với tôi khoa tay múa chân mà mắng chửi , hậu quả lường trước được đâu".

      Trình Mộ Thanh phản kích là bởi vì biết , muốn tuỳ tiện mắng chửi người khác nhưng điều này có nghĩa là dễ bị ức hiếp ..

      Giống nhau , có thể phản kích lại ..

      Bất quá nghe lời nnày , Đồng Tiểu Mễ càng thêm sốt ruột .. Uy hiếp chính sao?Quả nhiên là người phụ nữ độc ác ..

      Trình Mộ Thanh uy hiếp chính ? Có thể nghĩ Chu Lâm Na biết bao nhiêu lần bị ta ức hiếp rồi.

      Nhìn thấy Trình Mộ Thanh muốn , Đồng Tiểu Mễ sốt ruột , nhất định phải nhớ lời dặn của Chu Tiểu Thư , đáp ứng giúp đỡ ấy ..

      Nghĩ đến đây , Đồng Tiểu Mễ đột nhiên vọt lên trực tiếp nắm vòng cổ giữ chặt lại .. Trình Mộ Thanh cảm thấy cổ có ghì chặt , nhất thời hô hấp trở nên khó hơn , quay đầu thể tin tưởng nhìn Đồng Tiểu Mễ.

      Còn Đồng Tiểu Mễ ngược lại , vẻ mặt kiên định " Tôi chỉ là đem vật quy nguyên chủ mà thôi"- xong , đột nhiên dùng sức túm hạ vòng cổ của Trình Mộ Thanh.

      Trình Mộ Thanh cách khỏi vòng cổ , trong giây lát cả người mơ màng tiếp theo liền hôn mê bất tĩnh mặt đất.

      Đồng Tiểu Mễ nhìn vòng cổ trong tay , nhìn thấy Trình Mộ Thanh nằm dưới đất , tưởng rằng chết , cúi người để tay ngay lỗ mũi , cảm giác vẫn còn hơi thở dám nghĩ nhiều xoay người chạy .

      Ở hành lang , Đồng Tiểu Mễ lấy điện thoại gọi cho Chu Lâm Na " Vòng cổ tôi lấy được chỉ là ấy lại hôn mê bất tỉnh".

      Thu được kết quả , đôi môi đỏ tươi nở nụ cười u ám , ánh mắt nhìn đến con tiểu kim xà trong lòng sắt -" Bảo bối , thời gian ra quân tới rồi..."

      xong , chậm rãi mở cửa cho con rắn phóng ra...

      * * *

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :