1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Tổng mạn - NP] Cúc Trắng Trong Mưa - Chạng Vạng

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 14: BÓNG ĐÊM

      Ra khỏi trường.

      Meyami về phía sau trường học. Nơi có chiếc xe ô tô màu đen đợi. xe , nam nhân dựng lưng vào cánh cửa, sơ mi sọc trắng buôn thả, quần tây trắng, ngực còn để cho vài cái núp chưa gài(cố ý để đấy), lỗ ra khuôn ngực rắn chắc. mặc còn mang theo cặp kính đen. Môi tựa tiêu phi tiếu đỏ hồng, tóc vàng để mặc gió tung bay.

      ta muốn chết sao?

      Tối như thế còn muốn mang kính râm.

      À mà có hiệu quá lắm đấy. Mấy nữ tử qua đều chết đứng trước sắc đẹp của ta kia. Bằng chứng là trước khi nhìn thấy xe. nghe thấy lời thào từ những nữ nhân đường. Ngoài ra mặt còn mang theo những tầng mây đỏ. đoán cũng biết lão đồng nghiệp này lại lợi dụng mã đẹp trai tán tỉnh người ta rồi.

      Chỉ có xui xẻo là miễn dịch thôi.

      “Hey … Người dấu!”

      “ …”

      Lập tức nhảy lên xe.

      bị điên mới đứng lãng quản quanh xe nếu chưa muốn bị chết. Ai mà biết sau khi nghe những lời ta những nàng điêu đứng vì ta có ánh mắt như thế nào với mình chứ?!!

      Trốn là thượng sách.

      “ Hey … mèo con em muốn đâu?!”

      à, làm ơn . trời còn xanh lắm. Vào vấn đề chính !”

      làm da gà da vịt có bao nhiêu cái của nổi lên hết rồi. Tự nhiên cảm thấy bị ám ảnh nữa rồi.

      Thoát được oan hồn *nháy mắt* bây giờ tới ta??

      Trời phạt đúng ?

      Tompa mỉm cười nhìn , vào xe rồi lái thẳng đến tòa. Tòa án lớn nhất nằm trung tâm thành phố. Lái xe cũng chẳng mất bao nhiêu giờ, chuyến đường may Tompa gì them nếu lập tức nhảy xuống xe. Thay vào dó là thái độ rất nghiêm túc.

      Rất hiếm khi.

      Tompa tỏa thái độ này khiến lo, có chuyện gì đó sao? phải là người hay chính chắng như thế này. Mà hơn hết dường như Tompa luôn đưa ánh mắt dè đặt nhìn ( nếu nhìn nhầm). Đến tòa án, hai người nhanh chóng vào phòng họp.

      đúng hơn phòng chỉ hai người.( Phòng được công ty phân chỉ có hai người làm việc, có đầy đủ tiện nghi, ngay cả các tập hồ sơ về tòa án lẫn về các luật sư giỏi và đồng nghiệp của họ) Đến phòng hồ sơ, Tompa rút ra sấp hồ sơ đặt bàn, đưa sấp hình cho .

      Meyami kiểm tra lại sấp hồ sơ, rồi lại xem dữ liệu.

      Hơi có bất ngờ cũng có chút nghi ngờ.

      Nhìn sang sấp hình, đôi mắt mở to. Như cay cay khóe mắt rồi nhòa . Nhưng giọt nước mắt nuốt vào trong, quay sang nhìn . Tompa gì chỉ mỉm môi gật đầu. hiểu, người chủ nhân ra tòa lần này là nạn nhân bị cưỡng bức về tình dục. Kẻ phải đối đầu là luật sư Ukyo Asahina.
      Tất cả đều ngoài dự đoán. Nhưng …

      Kẻ cần đối đầu là ca sĩ lẫy lừng thời Shintake. đúng hơn kẻ gây ra cái chết của cha mẹ ruột 17 năm trước. lâu như thế ngờ lại ở ngay trước mặt.

      Vì sao nhận ra? Ánh mắt thù hần của đứa bao giờ quên khi chiếc xe hiệu nổi tiếng nhất thời đó, cố tình lao thẳng vào khi nhận thấy hai người kia chết. Lúc đó nếu có papa Rintarou hô hào cho mọi người tới, chắc chắng trở thành cái sát dưới bánh xe. Sau tai nạn đó. Nghe đâu chiếc xe bị đốt ở vùng quê hoang vắng, ngoài ra còn thấy dấu vết của hung thủ.

      Papa Rintarou nuôi lớn lên thế. Ông luôn cố tình giấu về cha mẹ ruột ở , khi hỏi đến. Đến lần thứ hai, cũng hỏi nữa mà vẫn thầm tìm kiếm.

      giờ có cơ hội rồi. Chẳng phải sao?

      “ Mimi … bình tĩnh lại. Chúng ta cần có số chuyện giải quyết trước . ca sĩ lừng lẫy thời phải dễ dàng muốn hủy là hủy được.”
      Tompa nhận ra điều gì đó khác lạ ở , từ đằng sau ôm bả vai . Cố trấn an . đúng. bé này để hận thù chiếm mất lý trí. Chỉ sợ nếu , chắc chắng đem dao trực tiếp giết người kia.

      Bị Tompa lay, giật mình tỉnh giấc. Đưa tay đặt lên trán. Bình ổn tâm trí sau đó từ từ ngẩn đầu cười với : “ em sao”, đưa tay vỗ bàn tay .

      Đôi lúc ông này rất lo cho .

      “ Bây giờ cần soạn tất cả số liệu. Đến khi chúng ta cần thêm nhân chứng. Nên biết đối với tội nhân phải chỉ lần!”

      “ vâng”

      “ Chúng ta cần các tập tài liệu này. Em đến văn phòng luật sư trưởng lấy các hồ sơ về nhân chủ chúng ta. Đêm nay hơi mệt đấy”

      “Vâng”

      cãi , bước ra khỏi phòng. Đêm nay dài, nếu như còn muốn chạm vào vụ án. Cách tốt nhất dẹm ngay ý nghĩ giết người. Lúc trước nếu có Tompa chắc chắng,…. Bước đến phòng luật sư trưởng. Chào mấy lần các tiền bối. Họ biết gặp vụ án khó nên gây khó dễ. Mang theo hồ sơ cần đưa ra. SAu đó bảo nên quá sức.

      Số liệu khá nhiều, hồ sơ ngập đầu. Nhân chủ của hai người có phải người hiền lành gì cho cam. Thế này, hai người bị xoáy vào vụ scandan của giới nghệ sĩ nữa rồi. Meyami nghỉ xả hơi vẫn phải quay lại.

      Mệt hết biết.

      Làm việc xong cũng mất hết cả buổi chiều, ra khỏi công ty cũng là 8h, 9h rồi. Hai người cùng ăn sau đó trở về nhà. Lúc ngang qua cửa hang bán đồ lưu niệm. giật mình nhận ra mình quên mất hôm nay là sinh nhật của Subaru. Dù nhắn tin cho chị Chi mình về trễ, nên tặng quà (dù người ta ghét ). Nhờ Tompa dừng lại, vào trong cửa hàng.
      chưa bao giờ nghĩ tặng quà cho trai mình, tuy có chị Chi sinh nhật rất dễ tìm. Lớn lên từ với nhau vẫn biết sở thích của chị.

      Chọn đại !

      Subaru là thành viên câu lạc bộ bóng rổ. Nếu thế cần băng mềm quấn tay. từng chơi bóng rổ vài lần. Nó cũng là môn thể thao ưa thích khi rảnh rổi. nên biết băng quấn rất quan trong cho tay cầu thủ, nó giúp bảo vệ tay khiến bị truột rút còn dễ để bóng rời khỏi tay mình.

      Chọn nó .

      là làm, mua hộp băng quấn. Quà chỉ tặng cho có, còn quà quan trọng là ở chị Chi, có liên quan gì?

      “ Em chuyển tới nhà mới quen chứ?”

      “ Ừm cũng tốt rồi ạ. trai rất thương em, ngay cả em trai”

      Tompa liếc nhìn chút rồi lại gì nữa. Chỉ “à … ờ” rồi thôi. đường lái thẳng xe về nhà.

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 15: ĐÊM MƯA
      Đêm tối.

      Bước từng bước vào nhà. Ngước mắt lên phòng khách. Ánh đèn sáng còn có vài bong người. Xem như chưa về trễ . Đem quà tặng thôi.

      cứ nghĩ sáng mới tặng được.

      Rảnh nợ!

      Lên phòng khách. Từ lầu nhìn xuống hình như chỉ có vài ba cái bóng. Những bữa tiệc tùng kiểu này chắc cũng do mấy lão say khước cho xem.

      Trong đầu bắt đầu tưởng tượng biết bao hình ảnh của những lão già say mèm. Rồi lại ọe mửa tứ tung, chân thấp chân cao. Meyami lại ngước lên .

      Hay đấy.

      Những soái ca, vừa đẹp, vừa có tiền lại có tài. Tự dưng có những hình ảnh đó sao nhỉ? Nếu có …. chuẩn bị điện thoại rồi. Sau này đem lên mạng khoe với bạn.!.

      Nghĩ là thế nhưng có thực được là chuyện khác.

      Bây giờ lại có tâm trạng vui nữa.

      Sắp tới là tòa án tranh đấu.

      nhất định phải thắng. Chỉ có kết quả đó chính mới được thõa mãn.

      Quá đòi hỏi?!! như thế cũng được. Dù gì đó vẫn là ước mơ từ của .

      Bước lên bậc cầu thang. Tiếng chuyện thầm, có nhiệt độ rất ấm. Đêm lạnh kiểu này có chút độ cồn rấtn tốt. Nhanh xem các lão ra dáng gì rồi.

      Mở cánh cửa. Meyami hơi giật mình có bóng người đứng trước mặt. Quay lưng về phía mình. Dáng dóc rất bé. Là chị Chi.

      CHị xuống chung vui sao?

      tầm thương sao? Em dám thế đấy”

      Meyami hơi dừng bước chân. Giọng Tsubaki. Có vẻ như nửa giỡn nửa . Nhìn bóng lưng Ema, quyết định im lặng. muốn nghe họ về những kẻ ở nhờ như .

      phải em rất thích hai em chúng ta sao? Này ai trong hai người vào tim em rồi?”

      “ E-em chưa bao giờ thế”

      “ Vậy em nghĩ gì về hai đứa em hả? Subaru?”

      gì?”

      “ Em thế có nghĩa đoán đúng rồi. Thấy chưa em thích ….”

      “Nhảm nhí!”

      “Sao? phải như thế?”

      …. Nó rất phiền phức!”

      Meyami đứng hình. Những lời tiếp theo nghe được là những lời chán ghét. biết nhưng nhớ đến đoạn này rất quen. thể ngăn được miệng của lão kia.

      Xong chị Chi rất sốc cho xem.

      sao. Nhìn gương mặt chán ghét của mọi người tự dưng quen rồi. Riết da mặt rất dày mới đúng. Nhưng chị Chi …

      Vội đem túi quà chạy nhan xuống lầu. Ema chỉ cảm thấy bóng đen lướt qua mình. Sau khi định thần thấy Meyami xuống dưới lầu.

      Hành động suy nghĩ.

      Meyami đứng sửng người dưới lầu nhìn bốn người trong nhà. Họ cũng hơi sửng người nhìn . Subaru gương mặt ửng đỏ, mắt mở lớn nhìn .

      “ M-Meyami, em nghe hết rồi?”

      “ …. V-vâng nghe hết. À đây là quà của em tặng nhân ngày sinh nhật. Chúc sinh nhật vui vẻ….. À còn ngủ ngon nữa”

      xong chạy vụt lên lầu. Kéo tay chị Chi rời nhanh về phòng.

      Về phòng mình.

      Ngẩn người nhìn vào mắt Ema. giọt nước mắt. Lâu rồi gặp xem ra chị ấy rất mạnh mẽ. Lúc trước chỉ chuyện Chi khóc ầm lên đến khi cần papa tới dỗ dành. Đưa tay khép cửa lại. Thở dài, tụt theo cánh cửa ngồi bệch xuống đất lạnh.

      quen rồi!

      Đưa mắt nhìn về khung cảnh đêm tối màng đêm dày đặt. Biết là họ rất ghét mình nhưng sao lại cảm giác lồng ngực có cái gì đó như chặn ghẹn lại.

      là …

      Lắc đầu, môi khẽ kéo lên đường. Rời khỏi mặt đất. Bây giờ cần tắm lại cơ thể. Rũ bỏ hết tất cả suy nghĩ miên man. Đêm nay cần sắp xếp them tài liệu về vụ án. Ngày đối đầu với Ukyo còn xa.

      Subaru ghét cũng được, ghét cũng được. Ukyo vẫn tốt với . Lần ra mắt này nên để ấy thất vọng về đối thủ của mình.

      Ngồi bàn máy tính. Ánh sáng xanh chiếu rọi, tóc mái che nửa khuôn mặt. Nhìn đến thế nào cũng thể đoán được suy nghĩ. Tay phải ngừng click chuột tay trái lại nhấn vào các phím lien tục.

      Ngoài trời dần chuyển đổi màu. Ánh sáng ấm áp của mặt trời dần thay thế cho đêm lạnh giá.

      gục bàn, mái tóc hồng dài thướt tha bị nắng chiếu vào chuyển sang màu bạc trắng. khóe mắt còn có giọt sương đọng lại ở mi. Môi mỏng khẽ mỉm. Gió khẽ lay màng cửa. Kéo vào đùa giỡn với mái tóc đẹp.

      Sáng sớm có mưa?!!

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 16: NGÀY MỚI??!
      “Chào buổi sáng”

      “ …. M-Meyami … chào buổi sáng”

      Ngày mới tốt lành bắt đầu. Rời khỏi bàn học. thẩn thờ ra khỏi phòng. Cố gắng nặng ra nụ cười tươi với Ukyo.

      Đối thủ.

      Trong đầu khi gặp chỉ có hai từ. Bây giờ . Nhưng chưa chắc sau này có.

      Ngồi bàn, nhìn món ăn. hai kĩ tính, như tính chị Chi, hay như . Buổi sáng Ema thường nấu những món ăn nhanh như trứng ốp la, hay phở. Riêng bữa ăn, bữa lại ăn. Chị Lily có nhét vào miệng bao nhiêu cũng nôn ra hết( cái này sợ béo nè).

      Thực chất háo ăn ngọt nhiều hơn( cũng như ( - -!!) )

      Có những bữa vì công việc, trốn luôn cả ăn sáng. Nhớ lại lúc ấy dường như tuần ăn sáng hai ba lần gì đó. Có khi cả tuần còn ăn. Trưa lại bụng đói sắp ngất rồi mới mò mẩn tìm đồ ăn.

      Chính vì thế, cũng là kẻ ăn mắng miết. Đến nổi người ngoài nhìn vào cứ nghĩ chị ấy lấy danh quản lý bắt nạt .

      “Hôm nay ngày nghỉ, em định đâu?”

      Ukyo đem cốc nước đặt bàn, chần chừ kéo ghế ngồi xuống. Từ lúc thấy bước từ lầu xuống hơi có vẻ ngại. Meyami đoán chắc là chuyện tối qua, về lời Subaru. hiểu ý, chỉ cười rồi lắc đầu. Ukyo thấy thế cũng hỏi thêm, cúi người ăn bữa sáng của mình.

      Đưa thức ăn vào miệng. Miếng thịt tan ra khi gặp nước bọt. Ukyo này cần làm luật sư cũng là đầu bếp giỏi.

      “Thế nào? Khẩu vị mỗi người trong nhà khác nhau. Em cũng suốt có thời gian hỏi ý kiến của em”

      Ukyo nhìn hành động ăn của đứt đoạn. hỏi, trong lời còn có ý quan tâm. Giống như là : “ Nếu em ăn được để nấu món khác”
      Meyami nhìn cười. qua loa về khẩu vị, tất nhiên chê bất cứ thức ăn nào của cả. là đầu bếp giỏi của gia đình, được quyền, và cũng có quyền. Vài ngày chuyển về nhà Asahina cũng đại khái hiểu được tính cách của vài người . Nhất là Ukyo, người thứ hai này tuy là luật sư, nhưng tính cách khá ấm, dịu, quá tỏ vẻ lạnh lùng như mọi người khác.

      thế giới chỉ có hai người lập dị!

      Là Tompa với hai-Ukyo này đây.

      Sáng nay là cuối tuần, Meyami có hẹn với Tompa tìm nhân chứng. Vụ án xảy ra ở gần vùng nông thôn. Nơi này khá hẻo vắng, Tompa cũng đồng ý để mình nên cắp tài liệu mang theo. (Mặc dù trong công ty cấp chiếc xe riêng thuộc quyền sở hữu). Hẹn ở gần nhà gas tàu, có thế cũng nên rồi.

      “Meyami, em chơi sao?”

      Tsubaki từ lầu xuống, Azasu cũng theo sau, tiếp đến là Loúi, Iori. hơi bất ngờ đấy. Iori là người ít gặp nhất trong nhà. (sau Fuutan). dành hầu hết thời gian ở trường cho hội học sinh, bây giờ có thể gặp chỉ lần duy nhất khi mới chuyển đến. Quay mắt nhìn Tsubaki.

      ghét để tiểu thụ của chạm môi người khác sao?

      Được sủng đến thất kinh đấy!

      Trả lời câu hỏi rồi nhanh rời . Lão Tompa mà biết đến trễ ngừng khủng bố những câu hết sức “quan tâm” và bên cạnh đó người đường (nhất là những chưa chồng) cũng tặng thêm cho những ánh mắt rất ư là “tình cảm”. Rời khỏi nhà, đường đến nhà gas như thường lệ. Hôm nay cuối tuần rất nhiều người qua lại. Nhìn xem phải hơn 50% là các cặp đôi sao?

      Nhưng xui xẻo.

      Hôm nay có cặp đấy. Nhưng chơi. Nếu được cũng muốn thử có tình ….

      Lắc đầu mình, nghĩ gì vậy? được, những suy nghĩ kia vớ vẩn. Thế giới này tuy sống ở nó, nhưng biết khi nào rời . Chính vì thế tình có ý nghĩa thêm cho .

      Nó chỉ khiến làm con người thêm suy sụp.

      sợ tình luyến.

      Còn nhớ ? Mục tiêu nơi đâm đầu phía trước mà chạy. Chạy đến khi kiếp này kết thúc.

      Mãi luân hồi kiểu này khiến mệt mỏi.

      Có thể sau kiếp này hết. tan biến.

      Như thế cũng tốt đúng ? Nhớ lại nhiệt độ cơ thể mình xem. thể như người bình thường được mà.

      Ngồi bên ghế đợi, ngẩn đầu nhìn mái che. Suy nghĩ miên man về vùng đất mình luân hồi. Có thể vùng sa mạc, có thể vùng công nghệ, nhưng cũng có gì hết khi linh hồn mãi mãi tan biến.

      bao giờ trở lại!

      “ Mimi! Em nghĩ về sao?”

      hơi thở ấm nóng thở ra bên tai, giọng ấm áp pha lẫn hối hận.
      quay lại cũng biết là tên nào. phải Tompa còn ai vào đây.

      “ Tompa, có thôi ngay trò dọa ma người khác ?”

      đau lòng. chỉ muốn quan tâm em mà”

      đoạn đưa tay ôm ngực, ra vẻ rất tiếc nuối.

      Nghe hai từ quan tâm từ miệng xuất phát sao mà ớn lạnh. “Quan tâm” của có thể đổi lại rất nhiều ánh mắt “tình ” của mọi người cho em đấy.

      đùa hai ba câu nữa. Hai người đến bãi đậu xe. Chiếc xe ô tô đen lao nhanh ra khỏi thành phố. Thành phố dần bị xa vời. Meyami nhớ lại lúc khi cùng chị Chi và papa về nhà nội. Khung cảnh cũng như thế này. thể nghĩ đến được hôm nay lại là hoàn cảnh khác. Nơi là tìm nhân chứng cho cha mẹ. Nếu có dịp muốn về quê thăm mộ ông bà.
      Lâu lắm rồi.

      Ừm cũng mười mấy năm rồi. biết cậu bé bí kia còn ở đó ? Nhà Tohru vì mất mẹ chắc cũng chuyển về nữa. Chỉ sợ cậu bé kia chắc cũng chuyển .

      Cậu bé thoạt nhìn ốm yếu lắm, nhưng lại rất tinh nghịch và thong minh. Nhưng người cậu như có bệnh, cậu sợ tiếp xúc với . Lúc đó có chơi cũng đứng cách xa ra. Bây giờ nhớ lại tự nhiên thấy nhớ. Chuyện lạ là khi nhặc ốc, lỡ chạm vào người cậu bé kia vài lần. Có cả khi ngã xuống nước(lúc đấy dám về nhà chỉ dám ngồi chơi đợi cho khô rồi mới trở lại). Cậu bé cười tươi hơn khi hỏi về họ. Hỏi về 12 con giáp.

      khó hiểu.

      Bao năm như thế dường như còn tin tức gì nữa. Meyami cũng có chút khó hiểu nhưng rồi cho qua.

      biết sau này còn gặp lại .

      Nhưng rồi gặp nhận ra nhau sao?

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 17: CON THỨ TƯ?!

      Ngồi xe được lúc Tompa dừng lại nơi quán nước sẵn tiện mua tờ báo. Meyami ngồi xe ngắm nghía tứ phía, tình cờ lại mở hộp xe ra. Bên trong là bao thư rất dày. Đúng lúc Tompa quay lại, đành đóng hộp lại.

      “ Meyami!”

      Tompa đưa cốc trà sữa cho , rồi ngồi vào lái. Sẵn tiện liếc qua tờ báo tay rồi vứt luôn cho .

      là người hầu của !

      Ngồi nhắm nháp ly sữa, mắt ngằm khung cảnh ngoài đường. Rồi lại xoay vòng trong xe. tìm nhân chứng lâu! Mắt dừng lại bìa tờ báo.
      Tompa bất chợt mở hộp xe đem phông thư vứt qua cho . Meyami đổ mồ hôi hột. Từ sang đến giờ đồ ta đưa như vứt vào mặt ấy. ta muốn gì thế?

      “ Xem thử . À mà trước sợ máu đừng coi. Toàn là thi thể người chết đấy”

      “ Là sao?”

      “ Đọc báo chưa?”

      Meyami lắc đầu

      “ Đúng con người theo thông tin”

      Tompa gõ lên đầu , đem báo đưa cho . Nhận báo lật và lật đa số chỉ là các vụ án về vũ trường, quán ba, scandal của sao, các ngôi sao mới nổi,… Hình như cố cả phải, nó được in góc bên phải giữ tờ, nội dung chủ yếu vắng bóng sàn diễn lâu. Cũng theo đó là những lời phán đoán về chuyện quay lại sàn mang đầy bất ngờ. biết là thời gian bao lâu nhưng chắc là quả boom hẹn giờ lối thoát.

      Sao họ trở lại nhỉ?

      Nhưng mà có gì mới đâu mà bảo đọc. Thường ngày chỉ có tin thức thế thôi mà. Tompa liếc nhìn thở dài.

      “ Trang hai, tờ bên trái, chữ nổi vài to. Có luôn chữ bóng. Đọc giúp nương!”

      Liếc nhìn rồi làm theo. Chuyện gì chứ? Sau nữa tiếng đồng hồ, án mạng tờ báo nạn nhân đa số là phụ nữ từ 25- 35 tuổi, mỗi nạn nhân đền bị hút 120 mml máu, tất cả đền có dấu hiệu dằn co. Ác nhân còn truy nã, mong mọi người cẩn thận. Đề tài “con quỷ hút máu”. Gập tờ báo lại liếc sang phong thư, rồi lại đưa mắt nhìn . Tompa mỉm môi ngật đầu. cười .

      Meyami đem phong tư mở ra, những tấm hình được chúp trường, tất cả các nạn nhân đúng như lời báo . Nhưng chỉ có khác cơ thể nạn nhân đều để trần từ phần cổ đền bụng, phần bụng bị xé lộ ra cả nội tạng và xương sườn. Nhìn thấy rất đáng sợ. Nếu là khác chắc chắng nôm mửa. Nhưng vẫn tỉnh bơ, nhìn sang , đưa ánh mắt khó hiểu tròn xoe với màu mắt xanh.

      Tompa co rút khóe miệng, từ ngày biết chung đội với bé này cũng có phản ứng gì. DÙ gì với bản tín của bé Lo chạy sớm, nhưng điều làm bất ngờ là bé dường như lơ luôn, và tính nhẫn nại bao giờ có giới hạn. Đến nỗi đầu hang. Hôm nay muốn thử đưa bé có chút tín nữ giới, nhưng điều làm thất vọng những bức hình kia mảy may đến .

      Tompa bó tay! hết cách đưa bé này về với thế giới người rồi!

      “ Đây là những bước ảnh do bạn đưa cho, sau vụ án này chúng ta tiếp nhận nó”

      “ Chúng ta là luật sư!”

      “ Đây có thể là công việc luật sư. Vì nhân chứng chúng ta cũng ở vùng gần nơi đó. Vì thế nên cẩn thận chút. Nhất là em! Cấm được rời nửa bước”

      “ Vâng!”

      Meyami phản đối chỉ dựa vào ghế, đưa mắt nhìn từng bước ảnh. Nạn nhân chết đều mở to cặp mắt trừng tới. tay vẫn giữ nguyên ly sữa, từ từ hút vào miệng. Tompa lần nữa cho là người ngoài hành tinh. Khi tên bạn kia đưa cho liếc qua các tấm ảnh, cũng kiềm nổi chất từ trong bụng trồi lên qua họng. Con bé này như thế lại vừa uống vừa xem.

      Mặt đổi sắc!

      Quá biến thái!

      “ Trong trường còn gì nữa ?”

      “ Ừm có, hình như nghe đâu hung thủ bỏ lại hung khí tại trường, tại ba vụ án đều phát các chất lỏng khác nhau pha với máu của nạn nhân”

      “Ừm”

      Tompa hiểu, định hỏi. bé này hiểu, nếu muốn có cạy miệng cũng đừng mơ có nửa chữ. Meyami cất các tấm vào phong thư trả lại chỗ cũ. Tay chống cằm nhìn ra ngoài trời, nhìn mây. Ly sữa cũng hết có gì để uống hết, hết vui!

      Chiếc xe nhanh chóng chạy về nơi hai người cần nhân chứng. Người đó là cụ già độc than, khó tính. Lúc đầu khi hai người mới bước vào bị cánh cửa đóng sập lại. Tompa nhìn cười ngượng, lại nhún vài tỏ vẻ quan tâm. lại liếc bằng ánh mắt kì lạ.

      Meyami đến gõ cửa, vài lời giải thích cho ông cụ, rồi thỏa thuận với lão gì đó. Ông lão gật đầu mời hai người vào nhà trước ánh mắt như quả trứng của Tompa.

      Cuối ngày, hai người còn thu thập them vài bằng chứng cùng nhân chứng nữa. Ngày ra tòa cũng sắp tới, hai người cần đẩy nhanh tốc độ. Cả ngày, hai người ra về với kết quả tốt đẹp. Ngày mai chỉ cần đến nhà nhân chủ để thảo luận, nhân chứng cùng vật chứng ra tòa. Chỉ cuối cùng xem tài chính luật của ra sao thôi.

      Hai người nhanh chóng trở về. Tompa hung thủ có thể tìm đến hai người nên đưa về nhà sớm hơn mọi khi. đưa tới tận cổng sau đó mới ròi . là đàn , nếu để em mình xảy ra chuyện đáng mặt.

      Meyami nhìn . ta càng giải thích càng cảm thấy, ta trù là nạn nhân.

      “ Này cho bí quyết em thuyết phục được lão khó tính đó !”
      Tompa đột nhiện bật tiếng khi hai người đường. Meyami chăm chú giải quyết bịch kem của mình.

      “ Chẳng có gì hết, lão ta là người sống mình. Trong nhà lại góa vợ. Chuyện rất dễ dàng lão ta cần có thứ quan trọng. Mấu chốt. Em để ý trong nhà có con chó, lông lại rất mượt, chứng tỏ được chủ chăm sóc rất kĩ. Mặc khác khi chúng ta đến còn thấy lão mắng chửi đám trẻ vì lỡ đá bóng trúng nó. Chứng tỏ lão ta rất con chó của lão. Lúc khi lão ôm chó, em thấy bụng nó có những đóm đỏ, chắc là dị ứng. Em hỏi và câu trả lời đúng như thế. ĐÚng lúc em biết chút về thuộc dược nên chỉ cho lão. Em hứa viết lại đơn thuốc để chữa bệnh. Lão đồng ý hợp tác. Hết”

      “ Thế thôi? Vậy lúc ra về thấy em đưa tờ giấy cho lão là đơn thuốc phải về vụ án?”

      “ Vâng”

      “ ... em biết y dược?”

      “ Biết chút”

      “ Sao ?”

      “ Có hỏi đâu mà

      “ …”

      còn muốn gì nữa. phục đứa bé này rồi. Đưa đến cổng nhà, đợi vào cửa rồi mới rời .

      Nhìn bóng Tompa khuất bóng. Meyami quay lưng vào nhà. Thả giày rồi lên nhà bếp. Mọi chuyện qua thuật lợi.

      Nó khiến bất an. Bao giờ trước trận bão luôn là ánh bình minh.
      Xuống bếp, gặp cả - Masaomi, cùng đứa em út- Wataru. Hai người chụm đầu vào thứ gì đó. bước xuống nhà cúi đầu chào, rồi thẳng cào bếp.

      “ Mimi tại có những kẻ sát nhân, em nên về tối!”

      Meyami quay snag cười rồi cúi người. Đến bên ngồi cạnh Wataru. Cậu bé nhìn thấy rất mừng, lập tức nhảy nhào vào ôm . Wataru là đứa bé dễ thương, trong nhà chắc cũng chỉ có em là người sống nhất với cảm xúc của mình.

      “ Meyami em về rồi à!”

      “ Vâng”

      Ukyo từ lầu xuống, sau lưng còn là tóc vàng, xinh đẹp. Chiếc váy đỏ, áo khoác lông, tất lưới che chân thon dài( nghĩ thế). Đôi giày cao gót. đó cười tươi nhìn . Meyami ngẩn người, lát hoàn hồn thấy đó ngồi xuống bên cạnh vuốt tóc .

      “ Chị là bạn của Ukyo ạ? Chị đẹp quá . Chị dâu”

      “ …”

      “ …”

      “ ….”

      Bốn người trong nhà im lặng, nhìn .

      “ phụt …. Hahhahahaa. em đáng !”

      đâu ạ. Khi nào hai người cưới? Ukyo?”

      Meyami vui vẻ nắm tay xinh đẹp, ngồi như sáp lại gần, bộ ngực cố này hơi kì. Nhưng cũng chẳng quan tâm, đem câu hỏi của mình vẳng cho Ukyo. lần nữa ba người trong nhà bất động. Chỉ có cười xoa đầu , khẽ ôm chặt vào lòng: “Tuần sau”

      “ A … hai người đám cưới trong dịp papa cùng dì Miwa-san luôn ạ. Vậy đám cưới đôi sao ạ? hai sao cho em biết?”

      nhìn hành động mọi người. gì sai?

      “ Meyami … Hikaru. Sao về báo?”

      Fuutan vừa bước xuống lầu. Hét lên, cậu chạy đến kéo ra khỏi lòng . Meyami bắt đầu hoạt động lại bộ não “ ??”

      “ Mimi đây là con thứ tư của Miwa-san, Hikaru Asahina.”

      “ Con trai??”

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 18: BÌNH YÊN TRƯỚC BÃO!

      ngày mới đến.

      Như thường lệ, sau khi làm vệ sinh cá nhân, Meyami bước xuống nhà dưới ăn sang. Hôm nay Ukyo làm thức ăn. Ema ở trong bếp loay hoay. chạy đến giúp đỡ chị. Về phần Ukyo, nếu để chị Chi cũng biết ta ở đâu. Vụ án sắp bắt đầu. Cuộc tranh luận ở tòa xảy ra.

      Ukyo cần chuẩn bị cho công việc.

      Còn ? biết nữa, bây giờ chỉ còn gặp nhân chủ sau đó … biết. Có thể là nghỉ ngơi. Cũng có thể đến thư viện công ty xem lại chút về vụ án, hay xem lại sách luật.

      “ Mimi, em nghĩ gì?”

      Ema đột nhiên đẩy khủy tay vào , làm giật mình. Vì chiên cá, xém tý cháy rồi. Quay sang nhìn chị với ánh mắt cảm kích. Ema cười rồi lắc đầu, tiếp tục làm việc của mình. lát sau, chị quay phắc lại hét lên lỗ tai .

      đâu có điếc. Mà cũng đâu để cái gì cháy đâu.

      Quay sang nhìn chị với ánh mắt nghi ngờ, ngón tay thon dài chỉ chỉ về phía sau . Meyami đổ mồ hôi hột. cho biết có khi nào bị ma ám? Máy móc quay ra sau, tư_Hikaru khi nào đứng sau lưng.

      tư”

      “ Chị dâu chứ”

      Giọng bỡn cợt. chắc chắng đó là giọng bỡn cợt.

      Có ai như lão này? Bị em gọi đồng tình chuyển sang thích thú. Nhìn hình dạng của tên này làm lien tưởng đến tên biến thái nào đó công ty.

      Hồn ma bất tan!

      Cười với rồi đem đồ ăn dọn bàn. Hikaru ngừng đem giọng điệu kia trêu đùa . Meyami nghe như con ngốc. Lúc đó đáng nhẽ phải phát sớm hơn. Mà lúc khi nhận ra bộ ngực của ta có vấn đề phải tránh xa chút.

      Khôn lâu năm dại giờ.

      Mà cái giờ này đủ cho bị ăn dập mấy năm đấy.

      Được lúc khi mọi người xuống nhà, Hikaru cũng nữa. Có điều ánh mắt ta chỉ nhìn rồi mỉm cười.

      Ánh mắt lên tất cả. ta tha cho khi đổi giới tính của ta trong mấy phút.

      Mồ hôi lien tục chảy ra sau lưng, nhanh lờ ánh mắt. Quay sang chỗ chị Chi, bị chị kéo vào góc. bất động để chị kéo, động tác quá thô bạo. Trong chị con, ngon hiền, học võ …. Mà làm cách nào tay chân mạnh đến thế? Bốp nát cổ tay rồi.

      Chết!!?

      Có phải chị ghen? Xong rồi, nghe nữ ghen rất đáng sợ. ngờ lại phải nhảy vào tình huống này, mà còn là nạn nhân.

      Tiêu đời!

      “ Mimi”

      “ ….dạ”

      Mồ hôi tiếp tục đổ, giọng chị Ema rất trầm. lạnh cả người. À mà nhầm, hồi giờ lạnh rồi giờ lạnh thêm.

      “ ….”

      “ ….”

      Chị Ema à chị lẹ . Để người khác đứng tim chị vui lắm hay sao? Chị càng ngày càng khủng bố rồi. Kiểu này chắc chắng lão tỷ phu nào dạy chị này. Ai bước ra, nếu mà biết được cẩn thận xuống địa ngục.

      Trong lòng là thế, nhưng ra bên ngoài là cố gắng nở nụ cười tươi nhất. Mong xoa dịu được nỗi lòng của ai kia. Bất chợt tay Ema vung lên, Meyami sắp nhận được cái tát cho bữa sáng ( nghĩ thế).

      Theo bản năng mí mắt sập xuống. Người cứng đờ.

      SAu vài phút rất yên tĩnh, trung cũng nghe tiếng phát ra. mới dần hé mắt nhìn chị. Ema đứng trước mặt , khuôn mặt đắt ý, tay chống bên hông nhìn ở cổ. Đưa tay lên cổ mình sờ sờ, sợi dây chuyền, được mạ vàng. Hình trái tim mặt ngoài còn có để cho chìa khóa vào.

      Bao năm rồi, dây chuyền này là của mẹ ruột còn để lại, chìa khóa bị papa Rintarou cất giữ. Dây chuyền cũng chỉ để đeo. Đến bây giờ vẫn biết bên trong là thứ gì. Vào năm 13 tuổi, đúng lúc dọn nhà cũng làm rơi mất nó. Lâu lắm rồi còn cảm giác được nhiệt độ của dây chuyền. Hôm nay chị Ema đưa nó cho . Vậy bao năm nay?

      “ Khi em , chị thấy cổ có sợi dây chuyền. Ánh mắt cũng có vẻ buồn. Tối hôm đó chị thức cả đêm để tìm nó giúp em. Nhưng tìm thấy rồi chị thể đưa cho em được, nên đành để cất nó bên hộp.”

      “ C-Cảm ơn …. Chị”

      “ Vì đó là vật của em mà. Đúng ? Nhưng khi chị tìm thấy nó ở bên đống đồ dưới bếp, chắc là do mắc vào kệ nên bị buôn ra. Chị có nhờ thợ sữa nó, điều may mắn là mặt dây chuyền rất chắc chắng mảy may hư hỏng. Đến hôm nay buổi sáng khi chị soạn lại đồ mới thấy nó. Chị nghĩ nên đưa cho em”

      “ C-Cảm ơn”

      “ Ngốc, chúng ta là chị em. Chuyện của em cũng giống như chuyện của chị. Lúc em giỏi chia cảm xúc. Mọi thứ đều do chị dạy. CHị hiểu em hơn ai khác, và chính em cũng hiểu chị hơn tất cả mọi người. Chính vì thế đừng làm việc quá sức. Đừng buồn khi mọi thành viên trong nhà biết cách ứng sử. Cùng chị, em hòa nhập vào gia đình mới. ĐƯợc chứ?”

      Meyami ngước mắt nhìn chị. Ema từ rất mạnh mẽ, vui tươi hòa đồng. Mọi chuyện đều thay làm (dù sau đó là để papa RIntarou dọn chiến trường). Tính tình của chị khiến mọi người mến. Trái ngược với , chị Ema quen với thế giới nhộn nhịp, còn chỉ quen với đơn và bóng tối.
      Chắc vì thế các thành viên trong nhà hòa nhập với chị hơn . Họ thích chị hơn cũng là chuyện dễ hiểu đúng mà. cười gật đầu. Ema là chị , Ema lừa , đó chính là cảm giác của sau bao nhiêu năm sống chung. DÙ mọi người có ghét , chị Chi luôn bên . Có cả Juli, nhắc mới nhớ, từ khi nào tên nhóc đó nhảy lên vai cọ cọ.

      “ E hèm … Xin lỗi cắt ngang. Nhưng các em ở đây dám xấu bọn được!”

      Giọng từ bên cạnh phát ra. Cả hai giật mình nhìn về phía sau, cả nhà?
      Cả nhà lúc nào đứng sau lưng hai người. Họ nghe hết rồi? Xong, là kẻ lạc lồi nữa cho xem.

      “ Ema, em dám xấu bọn trước mặt đứa em út”

      “ Chị Chi xấu”

      “ Chi-chan xấu sau lưng người khác tốt”

      “ À … mọi người đó là”

      chen vào đỡ cho chị, ai dè bị phản ngược lại.

      “ Meyami, em thoát tội được ….”

      “ ….”

      Thế là cả buổi sáng đó hai chị em bị nhà Asahina, à bị các trai của mình giản lý thuyết. May mắn điện thoại bắt đầu vang lên. Là Tompa.
      Chưa bao giờ cảm nhận được mình Tompa- đồng nghiệp của mình như bây giờ.

      Quay sang nháy mắt với chị Chi. Chị hiểu ý cũng viện kế mua đồ ăn chuẩn bị cho cả nhà nên cuộc giảng thuyết kết thúc đến đó.

      Chạy lên phòng thay đồ, nhanh thoát khỏi ngôi nhà. Hôm nay ăn chữ no luôn. Muốn gặp chút yên tĩnh đấy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :