1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Tổng mạn - NP] Cúc Trắng Trong Mưa - Chạng Vạng

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 10: TRAI
      buổi sáng tốt lành.

      Meyami rời khỏi phòng sau khi sửa soạn cho mình đầy đủ cho việc học. Tuy tại có bằng luật, nhưng còn là người trong chính phủ bảo vệ. Chuyện học vẫn phải tiếp diễn, và những kiến thức học sinh phải đến trường như nữ sinh bình thường. Đeo cặp lên vai vào phòng ăn, đưa tay gãi đầu. Hai kiếp, học bắt đầu từ đọc những tiếng “ơ … a” cho tới khi chuyển đến kiếp thứ hai, nếu là sát thủ. Meyami bắt buộc phải nổi trội hơn mọi người.

      Chỉ có thế mới thể sống.

      Nghĩ lại cũng hơi thất vọng. Bản chất sát thủ trong máu lại có phát tác bên người than như Chi. cách khác sợ chính yếu . Hai vụ va chạm hôm qua cũng đủ thấy khả năng nhạy của giảm rất nhiều.

      Meyami cần tập luyện trở lại.

      Trước tiên nên vạch ra kế hoạch tốt.

      “ Meyami, chào buổi sang”

      “ A … vâng buổi sang tốt lành ạ”

      Người đứng dưới lầu có mái tóc vàng, người là bộ đồ công sở, tuy nhiên lại đeo them chiếc tập dờ tự nhiên phong chất cứng cỏi chuyển sang ôn nhu. bước xuống nhà, nhìn đến bàn ăn, những miếng cá được thái gọn, nướng chính, bên cạnh còn có bơ.

      Đúng chuẩn phong thái người Nhật.

      Thường người Nhật thường ăn buổi sáng có phần rút ngắn thời gian chế biến tiếc kiệm thời gian chạy đến kịp tuyến tàu tốc hành, như là bánh mỳ ốp la hoặc là phở, bơ sữa. Nên có rất ít người Nhật chuẩn bị bữa ăn sáng cầu kì đến thế này.
      Gia đình Asahina đầu bếp tài ba.

      “em có thể giúp được ạ?”

      “ ừm đương nhiên. Em sới cơm giúp nhé”

      Ukyo đem giá xới cơm đưa cho , rồi lại nhìn bản. với về số thành viên trong gia đình có thói quen dậy sớm. số khác vì bận công việc cả đêm qua, còn ở công ty nên tại chỉ mới 5 người thức dậy.

      Ukyo là người ôn nhu, giải thích cho tất cả mọi chuyện biết khi đề cập đến. còn chỉ cách xới cơm xốp và ngon.

      Meyami chăm chú làm theo. cảm nhận được tình thương của trai, tuy khác với chị cho lắm, nhưng luôn có cảm giác có trai như có thêm che chở khác. tình thương mới.

      Ông trời đem của là cha mẹ ruột thịt, lại mang đến cho những người quan tâm , thương đời.

      bù đắp xứng đáng?! Sợ có nữa đâu…

      Hai người rôn rả chuyện đến xuất của Ema khiến hai người bất ngờ. Rồi lại nhìn nhau cười, có thể câu chuyện của họ quá hăng say.

      Trong gia đình dường như còn số thành viên chưa chấp nhận được có mặt của hai chị em . Ví như Yusuke, dường như trả lời lại câu chào của , đối với chị Chi là liếc mắt. Ví như Subaru, thể ra mặt khi chỉ đáp lại câu chào của chị Chi.

      được đón tiếp .

      Có chút buồn. Nhưng nhanh thôi, nếu như cách them hai ba bữa nữa. Sau đám cưới của Pama xỉn ra ở riêng. Dù gì công việc luật của cũng sắp them nhiệm vụ. Mấy bữa trước đồng nghiệp gọi điện báo sắp chuận bị vụ án khác. Đối thủ của ai khác Ukyo.

      em đối đầu nhau trong phiên tòa.

      Sợ đến khi đó chính thức bị đuổi khỏi nhà nhanh hơn đến. Có ai như , sống nhờ nhà người khác lại đối đầu với người ta. Cái này giống tục ngữ : “nuôi ong tay áo này”

      Vậy chính là con ong xấu xí biết mặt dày rồi ….

      Bữa sáng rất im lặng, phút chốc lại nghe tiếng thìa lanh canh chạm vào bát sứ. Meyami ngờ mọi người nơi này ghét đến thế.

      Mắt hơi cụp xuống, hang mi dài cong như cánh bướm khẽ lay. Cố gắng ăn hết bữa cơm của mình rồi đứng dậy.

      Đường đến gas tàu quá xa nhà, có thể bộ mất 15 phút. Chuyến tàu bắt vào 7:30 bây giờ dường như còn rất sớm. muốn dạo loanh hoanh chút. Tránh ánh mắt của những người chán ghét .

      Như thế tâm trạng của họ tốt hơn đúng ?

      DỌn xong bữa sáng. Meyami đứng dậy ra khỏi nhà, nhưng bị Ukyo giữ lại. có chuyện cần bàn với . tại chị Chi cùng Yusuke cũng học, họ phải sớm, hôm nay là ngày họ trực.

      “ Em uống .”

      “ à … vâng”

      Ukyo đem cốc sữa đặt bàn cho , rồi đưa hai chiếc khăn khác màu đặt lên bàn.

      “ Meyami này, em chọn màu nào?”

      “ dạ?”

      “ ý là em muốn chọn màu hồng hay kem? nghĩa em thích chúng”

      “ em thích màu tím, nhưng nếu chỉ được chọn trong hai em chọn màu kem”

      Ukyo im lặng đem khăn màu kem lên ngắm nghía. Trước ánh mắt ngạc nhiên của Ukyo xoay người xoa đầu cười hiền hòa.

      biết em buồn, hiểu lý do gì. Nhưng Meyami này, từ giờ em là em của bọn , vì thế nếu là thái độ của mọi người khác đối với em khác thường đừng buồn.”
      có đâu ạ”

      “ có đấy, khi ngồi ăn sáng em lời. Còn mất tập trung, ánh mắt lại như đỏ hoe muốn khóc.”

      “ …”

      “ mọi người đều xem em như thành viên trong gia đình. Subaru cùng Yusuke là những đứa biết thể tình cảm. DÙ chúng có thích hay ghét thể mặt đâu. Vì thế thái độ vụng về khiến mọi người xung quanh buồn là rất thường xuyên. Với lại khi ở nhà Tsubaki luôn true ghẹo bọn chúng, nên lại xuât khuôn mặt bát cần đời như thế …”

      “ Mimi thấy buồn vì hai mình sao?”

      có ạ”

      giọng xen vào cắt đứt lời của Ukyo, thanh niên tóc bạc mắt tím bước đến gần . Khiến giật mình. Thực chất xong câu kia muốn khóc rồi. Cố căn môi phát ra tiếng nất, cúi mặt càng thấp. Papa cũng có dì Miwa. Chị Ema sắp có các rể rồi. cũng còn quan trọng với chị nữa. là người thừa. Nên rời .

      “ Mimi đừng khóc. Nào ngon em là phần trong gia đình. Mimi đâu hết. Em rất quan trọng được bỏ gia đình này. ĐƯợc ?”

      Louis đem tay xoa đầu , cười. bé này khi mới tới có cơ hội gặp mặt, chỉ gặp được Chi-chan, bé trong mắt là người dễ thương, gần gũi, tính tình rát vui vẻ. Nhưng em Mimi này lại trái ngược hoàn toàn với chị mình, quanh luôn tản mát loại khí đơn. Nhất là khi buồn.

      Juli đúng, thấy lo cho đứa em út này nhiều hơn. Rất nhiều.

      bé luôn giữ tâm trạng mình với mọi người, lại ít . Từ khi nào đứa bé này lại trở nên như thế đây?

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 10: HỌC LẠI PHỔ THÔNG

      Bàn tay của Louis rất ấm, nhất khi chạm đầu .

      Meyami cảm nhận được tình thương trong đó. Nhưng khóc, hai kiếp người chưa bao giờ khóc, kiếp thứ ba khóc được sao?

      Chỉ sợ là .

      “ Các bị lừa rồi”

      ngước đầu cười tươi, le lưỡi với hai người. “Em có khóc đâu.”

      “ Mimi em đùa bọn sao?”

      “ Trò đùa của em ?”

      Ukyo cười, quay sang nhìn Louis lắc đầu. Hai người đưa mắt nhìn nhau gì. Rồi lại tỏ vẻ tức giận khi nhìn về phía .

      Meyami đứng phắc dậy, chạy đến lấy cặp, xin phép học. Rồi chạy nhanh ra khỏi cửa, như sợ nếu ở với họ thêm bị ăn thịt.

      Ánh mắt họ đáng sợ!

      Gió cây xào xạc, trời cao, bóng mây. Dòng người qua lại đường nhiều và đông. số trong đó là học sinh. Họ xe đạp, cũng có nhóm bạn bộ cùng.

      Nhìn lại mình mà suy ngẫm. Có lẽ mãi chỉ là con búp bê bị bỏ rơi như trước kia.

      Nụ cười vừa rồi trêu chọc các tắc liệm, ánh mắt mông lung nhìn khung cảnh chung quanh. Louis đúng, thành viên của gia đình. Nhưng thế giới này là câu chuyện của riêng họ. vẫn là người ngoài.
      người ngoài hơn kém.

      Ngôi trường Meyami chuyển tới là ngôi trường chuyên môn. Ở đây các học sinh được chọn các môn học mình theo. Từ đó nhà trường đưa họ chủ trọng hơn vào môn học đó. Nhưng với , lớp học thường là nơi chuyển đến. Ở đó cảm thấy mình là người bình thường. Như bao nữa sinh khác, cần phải ngồng mình tránh né những nhà báo lá cải.

      Nơi cho được bình yên!.

      Giờ vẫn còn sớm. Ở nhà bị hai ông quan tâm “quá đáng” , vậy loanh hoanh trường xem. Sẵn tiện sau này sợ bị lạc. Trước tiên đến phòng hiệu trưởng lấy bản đồ, cùng tên lớp. giáo chủ nhiệm chắc cũng biết tên rồi. Đến giờ về lớp là được.

      Bây giờ bắt đầu chuyến tham quan.

      Ngôi trường phổ thông rất rộng. Sân tập cũng có rất nhiều đàn chơi, khu vực chạy rộng.

      Kiểu này, giờ tập thể dục kiếu ốm dài dài.

      Vườn hoa trường được người chăm sóc rất tươi tốt. Nhưng trái ngược với màu sắc tươi mới kia. Nhà kho nằm ngay lối vào vườn hao lại mang theo bản sắc u ám đến dọa người. Có lẽ cũng chính vì thế nên mọi học sinh dám đến nơi này. Nơi này trở nên phần yên tĩnh.

      Mang tai nghe nhạc vào bên tai (lúc sáng bỏ nó vào cặp), dạo xung quanh bồn hoa. Ngồi bệt xuống thảm cỏ. Nơi này rất thích hợp để trốn học.

      “ Meoooo …. Meoooo …”

      Tiếng mèo kêu sao? Nghe dễ sợ khi ở gian yên tĩnh này.
      Meyami định đứng dậy tìm con mèo kia. Nhưng nó lại nhảy ra trước mặt , may rồi tính lười có tiếng, bây giờ khỏi cần tìm, tiết kiệm “ka ro”

      “ Meooo …Meoooo …”

      Mèo trước mặt có bộ long đen tuyền, ánh mắt lại màu vàng óng. Rất đẹp. Nó biết sợ người, còn càng ngày lại tiến gần .

      hơi thấy lo rồi đây. Con mèo này nghỉ mình chiếm chỗ của nó chứ? Kiếp đời bị mèo hoang cấu sé đủ lắm rồi. Tiến gần hơn nữa biết theo quán tính làm gì đâu.

      “ Dừng lại nếu mày chưa muốn chết. đấy”

      Hạ giọng cúi người thấp hơn. Đưa ánh mắt nhìn nó. Con ngư vàng rất đẹp, tuy nhiên … Khoan sao có sát khí? Chuyện gì vậy? Nó nhạy ra rồi, chạy chạy, tới gần làm gì?

      Hey! Vui vẻ muốn vuốt ve sao?

      “Meoooo …. Meooooo ….”

      Vừa suy nghĩa xong, mèo ngay lập tức nhào đến bên chân . Đem đầu bong gòn cọ cọ vào mắt cá chân. Còn ra vẻ rất thích thú.
      “Ngươi làm trò gì vậy?”

      Đưa tay xách mèo lên. công nhận người có chuyện gọi là dễ thương. Đem nó đưa qua đưa lại trước mắt. Nó là mèo hoang sao? Dạng dữ! sợ xẻ thịt nó à?

      “Mày theo tao?”

      “Meoooo …. Meoooo ….”

      “ ta hiểu? Nhưng xem như ngươi đồng ý

      Đem mèo bỏ vào cặp. “Suỵt” . Nên biết nhà trường cho đem thú nuôi vào. Cũng chẳng có học sinh nào đem , ngoài những người nổi tiếng. mà họ ở các lớp học chuyên hết rồi. (lúc nảy qua phòng học chuyên văn, cảm tưởng nơi nuôi mèo, hoặc vương quốc mèo đấy). Giờ cũng đến giờ lên lớp, nên nhanh chút thôi.

      Ngôi trường sang trọng có khác, đường đều lát đá tản. gồ gề ngoài ra còn rất sạch .

      “Reeeeeeng …………reeeeeeeng …………”

      Tiếng chuông vang bên tai. trở mất.

      “Bốp …… á …..”

      Khi chạy qua góc nghoẹo, ngờ lại có người chạy qua.

      Meyami lại ôm đất mẹ ???!!

      Đời bất công.

      “ Ui ….”

      đướng kiểu gì thế hả?”

      ngoài dậy đất ngay lập tức bị người ta chửi rằng có mắt. Giọng con trai nhỉ? Đồ con trai chanh chua!

      chán khi mãi ôm đất mẹ.

      Kiểu này chắc phải lên chùa dài dài. Ngồi dậy xoa xoa mông, phủi bụi người. Con mèo trong cặp của biết có bị xẹp lép chưa nữa. Lúc nảy đụng khá mạnh, cặp vai cũng văng ra.

      Chết rồi quá.

      Bước đến mở cặp, mèo đen mở ánh mắt vàng hoe nhìn , rồi rên “ ư ử”. Ôm mèo vào long xem vết thương đầu gối. Thở dài, xui xẻo.

      “ Này cậu bị sao chứ?”

      Quay sang hỏi cậu học sinh kia. Dù chanh chua nhưng cũng vẫn phải thể lòng tốt. Nếu đeo tai nghe có thể tránh được ngọn núi như cậu ta.

      Nhưng hỏi thôi, khi hỏi cậu kia hất mặt lên gì là bổn thiếu gia xui xẻo khi coi tử vi, rồi lại xem như bỏ qua. Meyami có hứng thú tranh cãi, xách cặp, vào lớp.. Đến ngày đầu trễ thế này có ấn tượng tốt giữa mọi người. còn muốn sống những ngày yên ổn, muốn bị lập đâu.

      “ Em chào . Xin lỗi em đến trễ”

      Sau vài phút lạc đường, Meyami cũng lếch than xác đến trước cửa lớp. giáo điểm danh, quay mắt qua ngoài cửa. mặt nở nụ cười. ra ngoài đưa vào.

      giáo chủ nhiệm của lớp là người tuổi trung niên, tuy thân hình thon thả nhưng vẫn đem dáng người xinh đẹp. Tính tình ôn nhu, dẫn dắt vào lớp. bất ngờ khi lớp học trùng lớp với bé Tohru khi . Cùng hai người bạn của bé.

      Có mừng nhưng cũng có chút mất mát. lâu như thế rồi, họ còn nhận ra mình?

      Tiết học hôm nay cũng có gì đặt biệt. giáo gọi Meyami trả lời số câu hỏi, giải số bài tập, dịch số ngôn ngữ triết học rồi cho ngồi xuống.

      Meyami ê chề.

      Làm ơn ! đến đây để học, giáo cứ mãi xoay vòng như thế bất công. rang , rất cúi thấp đầu, ghi chép cũng đầy đủ. dám quay qua lại chuyện. Tại sao giáo cứ mãi “ nhất kim chỉ*” vào ? Còn bên bàn cạnh , Tohru rất ngoan ngoãn luôn giơ tay phát biểu. Tại sao mãi đem ánh mắt sáng rực “thiêu” lên người ? Có đọc sai tên cũng vài lần thôi chứ? Cả buổi thầy nào vào cũng thế là sao?

      Chết rồi.

      buổi học ê chề là thế. Cuối cùng cũng tới giờ ra chơi. Lúc sáng vội tránh mặt hai ông quên mang theo thức ăn trưa. Xong rồi. Giờ để bụng đói ngủ giấc .

      “ Meyami. Là cậu đúng Mimi?”

      giọng trọng veo phát lên bên cạnh, khiến hành động khự lại. Ngước mắt nhìn, bé tóc hạt dẻ, tròn xoe mắt tím nhìn . Trong mắt có chút vui mừng. bên canh còn hai người, tóc tếp rít mắt đen, ăn mặt như chị hai tóc vàng thả ngang vai. Họ cùng đứng nhìn , ánh mắt lại mong đợi.

      “ Đúng cậu ấy rồi. nếu phải tên bọn này nhận ra mất”
      Saki đặt tay lên đầu đè xuống.

      Meyami hôn bàn ?!!!

      “ Saki!!”

      Arisa cùng Tohru giật mình kéo người lại, người khác đến bên xoa giúp mũi .

      Mũi có ngày gãy sớm lắm đấy.

      “ Tohru … đây là bạn mới của lớp sao?”

      giọng nam rất cất lên bên cạnh. Tohru bên Saki ngất lên nhìn cậu cười hiền hòa, rồi nhìn sang ánh mắt sáng rực. nghĩa nếu mắt là tia la de chắt thủng mấy lỗ rồi. Làm gì đưa ánh mắt đó nhìn chứ?!
      “ chào cậu Mình là Yuki Sohma. Rất vui được biết cậu”

      Yuki đưa tay về phía trước ý bảo bắt tay. Meyami quen với việc xả dao này, dù người trước mặt đẹp đến mức nào. Đưa tay bắt tay nở nụ cười đúng mực.

      “Rât vui được gặp cậu, mình là Meyami. Sau này mong giúp đỡ”

      “ ….. à ….. mong giúp đỡ …”

      “ ngượng ngùng?”

      Arisa nheo mắt nhìn Yuki bình thản ra cậu. thả tay khỏi tay cậu nhìn Tohru cười, dám cướp nam chủ khỏi nữ chính đâu.

      “ này đồ ăn sao tập trung đông thế?”

      Giong khác lại xen vào, giọng này nghe hơi quen. Khiến phải ngẩn đầu, nam sinh mặc đồng phục của trường tóc vàng mắt vàng. Là người chạm vào lúc sáng.

      Vừa nhìn thấy ngay lập tức cậu ta nhảy dựng lên chỉ tay vào mặt “ TẠI SAO LÀ CẬU?!”

      “ Kyo, Mimi hai người quen nhau sao?”

      Tohru hơi tò mò nhìn hành động hai người

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 11: BẠN MỚI KHÓ THÂN.

      “ Kyo, Mimi hai người quen nhau sao?”

      Tohru hơi tò mò nhìn hành động hai người. Meyami chỉ biết cười, xoa lại mũi (xem thử mũi mình gãy chưa ý mà!)

      “ Lúc sáng mình đụng cậu ấy. Khiến cả hai té ra đất. Mình xin lỗi cậu ấy biết có bỏ qua hay . Giờ chắc còn thù”

      “ Ai rảnh rổi ôm thù với mấy người?!”

      thù mà mới vào chỉ vào mặt người ta hét lên như thế sao? Hay bộc lộ cảm xúc quá mạnh vì vui mừng?”

      Kyo hét lên sau khi nghe . Saki bình thản ra câu trêu tức. Cuối cùng cuộc chiến hai người kia xảy ra. Meyami vô can.

      Ngồi chống cắm nhìn kịch vui trước mặt. chưa bao giờ có ý tốt muốn giúp người ta a! Từ đầu tới giờ vẫn vậy. Từ đến lớn vẫn vậy. Và biết nó bắt đầu từ khi nào. Mọi chuyện xảy ra trong cuộc sống của luôn là điều phớt lờ đầu tiên.

      quyết định đâm đầu về phía trước .

      Có cần quan tâm đến?!

      “ Tohru, nghe mẹ cậu mất. Vậy cậu ở đâu? Nhà ông ngoại sao?”

      “ ừm …”

      Trong lời của Tohru có chút lấp lững, nhưng khi bé trao đổi ánh mắt với Yuki, cũng hiểu. quên mất Tohru trong truyện, đoạn này ở nhà của em Yuki.

      “ Meyami, nếu rảnh mình có thể mời bạn đến nhà chơi ?”

      “ ….. được thôi …. Mình mới chuyển trường cũng chưa quen ai. Nếu cùng Tohru và Saki, Arisa đến vui”

      “Ừm tất nhiên rồi. À mình có chuyện mình trước lát”

      “Ừm”

      Yuki cúi người rồi rời . nhìn bóng lưng cậu bé.

      khó hiểu.

      Chẳng phải dòng họ Sohma tránh gặp người bên ngoài nhất là người khác giới sao? Tại sao cậu ta cả gan mới tới nhà? sợ bị lội bí mật sao? Tohru biết chưa đủ náo sao?

      “ Này, Yuki có vẻ quan tâm đến bạn”

      Arisa bên cạnh vào tai, hơi lạnh của bé khiến thoáng rung mình. ấy “phóng điện” mình sao? Trong lòng nghĩ thế, nhưng phải trả lời câu chính đáng cho ghen này.

      “ đương nhiên rồi! Có lẽ vì mình là học sinh mới”

      “ Chưa có nào được Yuki mời về nhà chơi. Dù đó là học sinh mới”
      “Chuyện này mình biết”

      Đúng làm sao biết được chứ. Tên Yuki kia nổi chứng gì. chừng ngày mai mau mau đến xin rút lại lời cũng nên.

      “ Hai người đó cãi nhau hoài như vậy sao?”

      Chán chừa chỉ tay vào cặp oan gia Kyo cùng Saki kia. Hai người kia muốn phá lớp rồi.

      “ Ừm, lúc nào cũng vậy. Meyami này cậu biết hông?”

      “Biết chuyện gì?”

      Tohru khéo léo đẩy chủ đề qua nơi khác. chuyện với như chuyện với Yuki, lời nào có tên Yuki hình như bé ăn ngon. Người chịu trận như đành chịu thôi. Ai biểu người ta là nam thần của nữ chính làm gì. Mà cũng chẳng ai bảo là bạn của Tohru. Thể là buổi trưa trôi qua, tuy được ăn trưa.

      Meyami cũng cảm thấy đủ no khi cùng Tohru “tám” toàn chuyện trời dưới đất.

      Trọng tâm vẫn là nam thần Kyo với Yuki.

      Meyami lần nữa bị trời hành!!!

      Tan học, hơi chần chừ về đến nhà. Đứng trước cổng lại dám vào. Thế là cứ mãi lòng vòng quanh nhà. Nhìn vết thương rồi nhìn bộ đồng phục bẩn đến đáng sợ. Lúc sáng bị dính bụi vì đụng Kyo, cả ngày này chỉ ngồi chỗ, vết thương cũng đóng vảy, nhiễm trùng biết có hay cũng là chuyện sau đó. Cộng với cà ngày mồ hôi chảy ra.

      Vào nhà? Sợ chỉ thêm phần chán ghét giữa các .

      Hay đến nhà chị Lily? được, nếu nhỡ làm phiền chị sắm đồ cưới sao? Cách này được, cách kia được. Giờ làm sao đây?

      “ Mimi, sao em vào nhà?”

      “ à em chờ chị”

      Ema đâu về, tay còn xách rất nhiều túi giấy. để chị lo, lấy đại cái kế rồi xách đồ phụ chị vào nhà.

      Chuẩn bị tinh thần cho ánh mắt chán ghét.

      “ Em làm sao biết chị ra ngoài mà đợi?”

      “ Em đoán”

      “ Đoán hay

      “ Hihi, ủa chị định làm bánh kem sao?”

      Nhìn vào túi mình xách, là bột làm bánh, còn có trứng, bơ cùng mấy thứ linh tinh khác. Bánh kem là thứ thích ăn nhất. Chị Chi thương nhất.

      “ ừm, ngày mai là sinh nhật Subaru đấy”

      Câu trả lời ê chề

      Meyami bên ngoài cười tươi: “ sao, em nên mua quà”. Thực chất sau đó là : “chị có chồng rồi quên đứa em này phải ?”.

      “ Mimi, Ema, các em mới về”

      “ vâng ạ”

      Hai người bước vào nhà, được chào đoán của các . Ema vui mừng, cươi tươi rối. cái này chỉ dành cho chị Chị thôi có được ? Buổi sáng thái độ khác, buổi tối thái độ khác. dành cho ?

      Xin lỗi tiêu hóa kịp!

      Ukyo cười tươi xoa đầu , đem túi tay đưa vào bếp. Bảo nhanh tắm để ăn cơm. Mọi người chờ.

      Hơi ngạc nhiên nhưng cũng nghe theo. Sống dưới mái hiên người ta phải nép mình. Dù đó có giả tạo. Tắm rữa sạch , làm họ thấy ngứa mắt .
      Bậc thang máy lên lầu. ngờ giữa đường lại gặp Fuutan. Người con thứ 12 của dì Miwa.

      Bất ngờ .

      Lúc trước cũng cùng cậu chụp ảnh trang bìa. Cùng các bộ phim. Hay các bài hát, hình như là khoảng hai năm phải.

      “ Mimi, Mimi sao cậu ở đây?”

      “ …. Mình là con của papa Rintarou mà …”

      sao?”

      Fuutan nheo mắt nhìn như kẻ dối. như tội phạm sao? Cái nhà này hết nhìn bằng ánh mắt chán ghét đến điều tra? Đùa à?
      “ chào mừng trở về Me … ya … miiiiiiiii”

      Giọng của Tsubaki. Hình như cảm giác được tốt cho lắm.
      Đúng như suy nghĩa , bong đen nhà đến

      “ a …..”

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 12: PARTY SÂN THƯỢNG

      “ A….”

      “Binh … bốp … rầm … bốp ….chụt …. ạch …”

      Tiếng động vang lên. Ngay lập tức những thanh lien tục phát ra. Náo loạn cả căn nhà. Mọi người ở tầng dưới ngay lập tức chạy lên.

      “Mimi …”

      Chi trợn to mắt nhìn đứa em của mình. Rồi nhanh chóng chạy đến đỡ em dậy. Xoa xoa vùng trán bị sưng đỏ ân cần hỏi thăm. Các người khác mỗi người việc giúp ba em khác đứng dậy.

      ngày xui xẻo!

      Meyami ngờ cái nháy mắt của Kaname lại ám ảnh lâu như vậy.
      Oan hồn bất tán.

      *Quay lại 15 phút trước*

      Lúc Tsubaki nhảy nhào vào , bất ngờ khẽ “ a …” tiếng nhảy sang bên tránh thoáng. ngờ, ông trời tha. Lúc Tsubaki nhảy tới cũng là lúc Fuutan kéo lại. Theo quán tính lực tới vào kéo, hai khuôn đầu va chạm nhau “Binh”, Fuutan ăn đau đầu ngã ra sau đụng vào tường “ Bốp”, ngay lúc đó Tsubaki mất đà ôm trọn vào đất mẹ “Rầm”. Vách tường chạm đầu, Fuutan lại bậc ra lần nữa, hai người cùng “thân mật” hôn đầu. Meyami ngã ra sau, ngồi lưng Tsubaki. Đúng lúc Azasa chạy lại, muốn ngăn Tsubaki, ai ngờ Fuutan bậc ra sau cú va chạm với lần hai, nhào người tới Azasa. Đụng chạm thân mật, phải khổ như . Mà là qua môi “Chụt”. Bị ngồi lên người Tsubaki khẽ rên tiếng, nằm bẹp dí dưới đất “Ạch”.

      Sau đó là cả nhà chạy lên. Mắt A mồm O rồi nhanh chóng đỡ bốn người dậy.

      Tính ra trong cuộc va chạm này chỉ có Azasa được lời thôi.

      Tại sao? cũng là con mà. Cũng biết đau long chứ.

      Sau chuyện này, cặp song sinh này chừng thù đến chết mất.

      Khi cả nhà đến, Fuutan còn nằm người Azasu, môi răng hai người còn dính nhau mà.

      Oa! Đau quá .

      Có ai ngờ được chứ. Cái nháy mắt của Kaname ám tới bây giờ chưa dứt .

      hồn bất tan!!!

      ngày xui xẻo!

      Ngồi ban cồng nhìn bầu trời đêm. Chắc bây giờ cả nhà cười vui vẻ ở phòng khách rồi nhỉ. Ánh sao quá bé, thể chiếu rọi tất cả thế gian.

      tránh mặt cho họ được vui!

      “ meoooo ….. meooooo ….”

      “ là mày à!”

      Quay người đưa tay ôm lấy mèo đen vào lòng. Nó như có linh tính, cọ cọ đầu vào ngực . Nheo mắt.

      ngờ xúc vật cũng biết cách ăn đậu hủ ngơ!

      Đưa tay ngõ lên đầu nó, rồi thả nó ra. Ngày mai là sinh nhật của Subaru, biết nên tặng gì nhỉ.

      Mai có xui đến thế nữa ?

      Đem tay xoa vùng trán bị xưng, rồi lại đến vết thương ở đầu gối. Gió cao rất mát, rất . Nhưng có cảm giác từng đợt như cắt vào da thịt, khẽ rung mình. Dựa người vào thanh chắn. Đưa mắt nhìn ánh đèn thấp thoáng xa xa.

      mờ nhạt!

      Như ước mơ của . thể với tới. Cũng chẳng thể tìm ra. có ước mơ ?

      Hai kiếp, hai số phận. Hai hoàn cảnh. chưa bao giờ biết được mình có ước mơ.

      Gió lạnh quá. Lạnh như đêm tối ở nơi só sỉnh bỏ quên. Ngoài kia là nụ cười sang rực của loài người. Họ họ cười họ lại, họ mua cho nhau những món quà, họ tặng cho nhau những lời chúc. Họ kể nhau nghe về trò chơi “thế giới trong mơ của họ”.

      ai!

      Đúng ai nhớ đến con búp bê nằm trong góc tối cũ rách, dơ bẩn.

      “ em nghỉ gì Mimi”

      “ ước mơ ….”

      giọng phát ra từ phía sau. Trong mộng, lại trả lời. Giật mình quay lại phía sau. Mở tròn mắt nhìn.

      Mọi người!

      Tất cả mọi người đều đứng sau lưng . Ngươi vừa cất tiếng Loius. đến bên , ngồi bên khi nào. Đến khi bị bàn tay nhàng đặt lên vai. mới tỉnh, trở về thực.

      “Ước mơ của cậu là gì? Mimi?”

      Fuutan chạy đến ngồi bên , đem bàn tay lạnh buốt làm ấm. Cậu cười tươi. giống thằng nhãi hay trêu trong làm việc. Ánh mắt có phần ấm lên.

      “Sao mọi người lại ở đây?”

      “ Nhà chúng ta bị thiếu thành viên. ngờ đứa em đó lại chạy lên đây ngắm sao mình”

      Iori mỉm cười nhìn bên cạnh. Lò nướng?

      Này mấy người định mở picnic đấy à?

      “ Nhân dịp, trời đầy sao. Chúng ta mở party nhỉ?”

      Yusuke cười tươi, đem cây xúc xích đặt lên than.

      “ Meyami, cười lên nào”

      Wataru nhảy tới bên cạnh kéo má . Bắt buộc phải cười. nặng nề mở miệng nhe răng, nhưng chắc chắng thể cười nổi. Kiểu này chắc chị Chi tìm , họ lo cho chị nên mới tham gia thôi. xuống , thời gian của họ rất tốt.

      “Em tham gia chứ Meya- chan? Cả nhà lâu rồi mới có dịp vui như thế này.”

      Subaru lấp lửng tới bên . Iori cũng mỉm cười “cùng tham gia nào!”.

      “Ước mơ cùng gia đình … Có Mimi? Tham gia cùng mọi người?”

      Fuutan đem tay sờ vùng trán bị sưng đỏ của , nhiệt độ của khác với mọi người. Đúng là cơ thể rất lạnh.

      “ dạ”

      Cươi tươi đứng dậy đến bên bếp lò. Đem miếng thịt cùng chị Chi nướng.
      biết. Giả tạo, hay ? Nhưng vẫn muốn gia đình luôn là thực.

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 13: SINH NHẬT- CHỌN QUÀ

      Buổi sáng tốt lành.

      Mong là thế.

      Nghĩ đến ngày hôm qua, hôn đất mẹ ba bốn lần, xém gãy mũi nờ lần. Vết thương thân thể chỗ nào trầy sướt.

      Sáng nay có bình yên đây.

      “ Buổi sáng tốt lành!”

      Vừa bước xuống nhà gặp mọi người. Hôm nay dường như rất sớm. Cả người dậy trễ như Fuutan.

      ngủ quá muộn sao?

      Cưởi tươi chào lại mọi người. Món ăn hôm nay là phở? Ukyo đâu rồi? Loại món này là của chị Chi.

      “ Thấy lạ sao? Ukyo bận việc công ty từ tối qua. Hình như hôm nay em ấy còn phải có vụ án.”

      Masaomi lên tiếng. Meyami hơi ngẩn người, rồi lại mỉm cười “à” cho qua.

      Buổi sang trôi qua trong yên bình. Độ ấm của gia đình làm cảm giác đó là . Như hôm trước, phải tàu điện ngầm chuyến rồi cuốc bộ đến trường. Fuutan có công việc, cậu ấy cũng chẳng đến trường được. Hình như năm chỉ thấy Idol Sakurakun đến trường tính đầu ngón tay. Thời gian rảnh cậu nhóc chỉ dành để ngủ. Nghỉ cũng đúng, lúc “chạy nhảy” trong ngành chính cũng thế mà. Công việc bắt buộc thức dậy sớm, giải quyết đống lịch trình, gặp fan, rồi đến chụp ảnh bìa, các album nhạc, thăm hỏi các “tiền bối” trong ngành,…Vân vân và mây mây. Nhiêu đó thôi cũng đủ nuốt trọn thời gian trong ngày. Có lúc còn có cả thâm luôn vào nửa đêm.

      Bây giờ nghĩ lại. Mình cừ!!

      Rảnh rỗi rồi. Ở nhà hết ăn rồi ngủ thấy mệt. Buổi sang quên luôn chạy bộ. Kiểu này thành heo rất sớm.

      SÁng sớm …. Nhắc đến mới nhớ, buổi sáng Ukyo thấy nhỉ. Hình như có vụ án. Có lien quan gì đến vụ án chuẩn bị làm nhỉ?

      “ Riiing …. Tiiiing …. Tiiing …”

      Tiếng điện thoại reo trong cặp. có thoái quen đặt nhạc cuộc gọi đến. Do đó tiếng kêu cũng khá . Có những lúc bỏ luôn cuộc gọi, vì nghe chuông. Cái tính này bị chị Lily rầy miết nhưng vẫn thể đổi. muốn ồn ào, bình bình là được rồi. Nhìn vào màn hình, nhấc máy. tiếng xin chào

      “ Đồng nghiệp, lâu gặp!”

      Bên đầu dây là giọng bởn cợt. Nam nhân. Nếu phải làm cùng tòa án, hiểu tính cách của chàng này chắc chắng câu đầu tiên là “Đồ khùng” sau đó là cúp máy. Nhưng tại vẫn nhịn, tính cách của chàng này có chuyện gọi cho đâu.

      “ Tompa, có thôi giọng đó ? Chuyện gì ạ?”

      ta lớn hơn hai ba tuổi gì đó. nhớ nữa. Điều nhớ về ta là thiên tài. Tuy lớn hơn nhưng là thiên tài đúng chất. Chỉ có cái tính là dễ dễ ươn ươn khó ai chịu nổi. Mà xui xẻo thay lại cùng đội với ta.

      “ Mimi vô tình!!”

      “ Vui nhỉ? Chuyện gì ạ?”

      “ E hèm … được rồi vụ án bắt đầu rồi. Chúng ta cần tìm manh mối. Tan học qua đón em … Chúng ta cùng hèn hò nhé. Hôn cái nào!”

      “ pít … pít …”

      Miễn dịch rồi. Tên này khó mà tìm được bạn lắm đấy.
      Bỏ điện thoại lại trong cặp, khóa cận thận rồi mang vai. đến trường. vừa vừa cũng chả biết mình đến trường khi nào.

      Bản tính này có nhiều khi lạc đường cũng nên.

      là Meyami?”

      Vừa bước vào hành lang bị chặng lại bởi ba . Mặt hầm hầm sát khí, tóc tro cột đuôi ngựa hai bên. Hai bên là tóc nâu, và đen để tóc ngang vai.

      Gì đây mới sang gặp chị hai của trường sao?

      “ Ừm … các bạn là?”

      Hỏi thế thôi nhưng thực chất: “gặp hội fan nào? Của hoàng tử nào đây? Cuộc đời!”

      “ L,O,V,E, LOVE YOU, YUKI , …..”

      Đoạn sau nghe kịp, nhưng đoán đoán. Hội fan của con chuột … ý nhầm hoàng tử Yuki. Hiểu rồi. Trong lòng tự nhiên nổi lên tán thưởng, hầm mộ đến uốn dẻo được cả thân hình như diễn viên là rất hiếm đấy. Bây giờ hiểu rồi.

      Trong lòng ngừng tán thưởng.

      “ à … vậy các bạn tìm mình có chuyện gì?”

      mau, tại sao hoàng tử Yuki lại mời bạn đến nhà ?”

      “ tại sao người bảnh bao, đẹp trai cả trường như thế lại mời bạn tới nhà?”

      “ bạn cầm dối, Yuki là người học giỏi, đáng tử tế nhất trường. Bạn cấm được dối!!”

      “ …..”

      Đứng như tượng nhìn ba người kia diễn tuồng. Đùa à, nảy giờ lời nào? Ba người tự hỏi tự trả lời mà! Ủa hơi lạ, hình như ba người nên với nữ chính là Tohru mới đúng chứ?

      Tin đồn thiệt hại.

      Mới chưa đầy ngày tin Yuki mới lan khắp trường sao?

      Hơi động trời à.

      ĐỨng nhìn ba người vừa biên vừa diễn. Được rồi xem kịch. Họ hỏi tự trả lời có khi nào cho mở miệng đâu.

      Mới sáng đấy! Oan hồn!

      “ Nè”

      Nhìn ra phía sau, ba nữ sinh cũng sững sốt quay người lại. Meyami nhìn người tới mà nhảy dựng. Trời ơi Saki! Mình cậu.

      “ Ba bạn thôi . Nảy giờ các cậu có cho Mimi giải thích”

      “ Còn lôi thôi nữa ….”

      Tohru cùng Arisa cũng theo sau. Hùng hùng hổ hổ đuổi ba nữ sinh kia. Ba người kia lập tức cong đuôi chạy. Cái chính là họ sợ Saki và Arisa chứ còn giọng Tohru. Meyami có cảm giác như cho thêm dầu vào lửa để chửi tiếp vậy.
      “ Mimi cậu sao chứ? Ba đứa đó lại làm phiền cậu cứ mình”

      “ cảm ơn”

      Cười tươi nhìn ba người bạn. Thức chất có hiền lành gì đâu mà cần Saki ra mặt giúp chứ. Nhưng hành động của họ khiến cảm giác được tình bạn, trong cuộc sống có bao nhiêu người được những người bạn như thế này?

      “ Bọn đó là hội fan cuồng của Hoàng tử mặt trắng …”

      “ Saki …”

      “ À , Yuki, Cậu ấy được mệnh danh là hoàng tử của trường. Tohru cũng có kể cho bạn biết rồi.

      Tohru khẽ đẩy khủy tay, Saki vội sửa miệng. Arisa đứng bên im lặng mỉm cười. Meyami cũng chỉ biết cười, phản bác. Ba người lên lớp. Hôm nay là ngày trực của và Tohru, biết. Ba người kia lại nghỉ bị ba nữ sinh lúc sang chặn đường nên thể lên lớp. Meyami giải thích khổ cả lưỡi. Ba người vẫn khăng khăng do ba người kia.

      Bó tay!

      Đôi khi tính cứng đầu của con người là thứ đáng sợ nhất.

      Hội fan Yuki? Cậu ta cứ mãi giúp người này người nọ, cho tới khi họ gặp đám fan của cậu ta lại biến nhẹp. ghét nhất là những loại người đó. Nhìn sang Tohru. Cầu cho cậu được bình yên. Ánh mắt quay vòng tròn trong lớp, lại dừng lại chỗ Kyo. Cậu bạn ngủ ngục trong lớp, ánh nắng vàng chiếu lên mái tóc cậu ta. Tạo nên vòng sang như vị thần, có cảm giác ấm áp tận đáy lòng.

      Xem ra tên này lượng fan cũng chẳng khác nào tên Yuki kia đâu. Bản tính nóng nảy nhưng thà. Tính tình lại hoạt bát, cười sảng khoái buồn ra mặt. Bạn cần bận tâm đoán cảm xúc.

      Nên chọn nơi nào đây.

      Nhảy vào hội fan cuồng đỡ bị hành như hồi sáng .

      Tan học, cùng Tohru phải ở lại dọn lớp. Giờ ra chơi ôm sấp bài kiểm tra đến phát cho lớp. Bây giờ nhìn đống bàn ghế phải chồng lên.

      cần mua giấy dán mát xa lưng mới được.

      “ Meyami, Tohru bọn này ở lại giúp hai cậu”

      Ờ ai dậy? Tốt vậy! Saki phải về nhà có chuyện gia đình, Arisa bị giờ giới nghiêm. Giọng con trai, nghe quen lắm.

      Quay đầu, hai người Yuki cùng Kyo. Rồi dọn cũng đủ biết bữa dọn hôm nay cũng như .

      Hai người kia như nước với lửa. Dọn dẹp kiểu gì?

      Đánh nhau cho xem còn nghe hay hơn.

      Tohru cúi người cảm ơn. quay lại chỉ mỉm cười gật đầu. Tự thân tự lực bơ bàn ghế chồng lại. Hai người kia nhanh chóng chạy tới bơ hộ. Bọn họ vừa bơ, vừa cãi nhau.

      Lớp học này nhộn nhịp nha~

      Meyami cùng Tohru quét lại lớp, rồi lau bản. Đem trang bị lớp bỏ lại chỗ cũ. Xong sui mới khóa cửa phòng tắt đèn ra về. Hành lang văng tanh, chỉ lát đát vài học sinh còn ở lại bị phạt hoặc như họ. Đến khi đến cầu thang còn bong người. Ánh sáng lọt qua khe cửa sổ khiến nó trở nên u ám lạnh lẽo hơn. Kyo như sợ nhưng miệng vẫn la to rằng bôn thiếu gia chỉ xem việc cỏn con.

      Im lặng.

      Thực chất thể được nữa rồi. Cậu ta sợ khối đen nào cứ mãi nép sau lưng chứ?

      “ Meyami giờ cũng tối, cậu có thể qua nhà mình ăn tối chứ?”

      “ Xin lỗi, mình có chuyện ở nhà. Cảm ơn lời mời của cậu”

      “ Ừm sao, hôm khác cũng được. Nhưng được từ chối nữa đấy”

      “ Đương nhiên rồi”

      cứ nghỉ cậu ta rút lại lời. ngờ lại hẹn them bữa khác. Dù hiểu lý do, cũng lười quản. Bây giờ với Tompa tìm hiểu thêm về vụ án đó. Ngay cả mặt nhân chủ còn chưa biết lấy đâu ra mặt người đối đầu.

      Đêm nay dài lắm đây.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :