1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Tổng mạn - NP] Cúc Trắng Trong Mưa - Chạng Vạng

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 5:

      Buổi sáng qua rất nhanh. Mặt trời cũng lên đến đỉnh.

      Chơi ở nhà Nanami được lúc hai chị em được papa gọi về ăn cơm. Ba đứa trẻ quấn quýt chia tay nhau. Ema còn dỗ dành Nanami quay trở lại đàn và hát tiếp, bé mới chịu nín khóc.

      _ papa, Mimi chơi đàn hay

      Ema được Papa Rintarou dắt đường đột nhiên cất tiếng

      _ sao?

      Papa cười hiền lành quay sang nhìn . Hình như ông nhớ ông chưa bao giờ cho con bé chơi đàn

      _ vậy Mimi con đàn bài gì nào?

      _ à, papa Mimi đàn bài lấp lánh, lấp lánh* (Ema còn chưa biết tên bài bé chỉ được những câu trong bài hát)

      _ dạ là bài lấp lánh, lấp lánh

      hùa theo chị, nếu đến tên bài hát mà hai đứa trẻ chưa bao giờ học. Papa nghi ngờ.

      _ ừm, được rồi. Chúng ta về mau, ông bà nội đợi nào.

      _ vâng ạ

      Papa sau khi nghe câu trả lời, ông chỉ cười lắc đầu, đưa tay xoa đầu đứa con . Ông nghỉ chắc hai đứa trẻ được bé nhà Haruka chỉ đánh đàn. Chỉ là đứa con tiếp thu nhanh hơn thôi.

      Vì ba cha con đường rừng, cũng là đường tắt để trở về nhà nội. Cùng lúc papa lo hai đứa trẻ bị say nắng nên chọn con đường nhiều bóng cây để . Đường rừng cắt ngang bằng dòng suối . Nước trong suối chảy róc rách nghe rất vui tai. Nhất là những ngày hè nóng nực thế này, làm người ta có cảm giác rất muốn ngâm mình vào đó

      _ Papa nơi này, hình như rất quen

      Ema bên nép vào người papa, bên lại đưa mắt quan sát khắp hướng

      _ đúng các con qua. Lúc papa thường dẫn các con đến đây chơi

      _ bây giờ chúng khác quá

      _ papa ngôi miếu cổ còn ạ?

      Papa nghiên đầu: “hình như là còn”, rồi giục hai đứa trẻ về nhà. Meyami được papa kéo , ánh mắt vẫn rời trong bụi cỏ. Tại sao từ khi vào rừng luôn có cảm giác ai đó theo dõi mình? Dù gì cũng sắp ra khỏi khu rừng, cũng nghỉ nhiều. Cố trấn an mình quá cảnh giác.

      Sau khi ba bóng đen khuất, từ trong lùm bụi bóng dáng bước ra ngoài. Thiếu niên tóc đen như mực, con ngư đen như ánh lên chút buồn. Sau xoay người rời .

      Buổi trưa thường ngày tại gia đình ông bà nội cũng kết thúc nhanh. Hai đứa trẻ riếu rít kể cho ông bà nghe về chiến phiêu lưu ngày hôm này, cùng những chiến lợi phẩm mà hai đứa gặt hài được. Cả nhà lại tràn trong khí vui vẻ.

      Giờ nghỉ trưa là giờ yên lặng nhất nơi vùng quê. Chim cũng ngừng hót, gió lướt qua nhưng cây lúa, đem theo mùi hương của trái cây trong vườn, còn mang chút ngọt lịm hanh khô của mùa hạ. Sau giấc ngủ, đầu óc luôn nghỉ về khu rừng buổi trưa. Meyami đứng dậy, lén lên rừng. Vì ngôi nhà ông bà xa khu rừng, cùng lúc người lớn nghỉ hết nên dễ dàng thực chính sách chuồn tẩu trong yên lặng.

      được đoạn đường, nhìn thấy bờ suối nơi trước kia ba cha con đứng lại. Dấu chân của ba cha con vẫn còn y nền đất ẩm. Ngoài ra còn có dấu chân khác, nhìn xem nó rất . Giống như chân của tiểu hài tử, còn mang guốc. phải chứ? Nanami vừa mới gặp lại muốn chạy theo sau sao? Phải ? Hình như Nanami có thoái quen mang guốc, bên trong nhà có để ý giày dép Nanami toàn là giày vải. Vậy ai là người theo dõi họ? phải chỉ là hiếu kì chứ?

      _ Aaaaaa……

      Bụi cây bên cạnh bất ngờ phát ra tiếng động. vội vén lùm cây tới.
      khu đất trống , cậu bé mặt bộ kimono, chân mang guốc, ngồi bệt dưới đất

      _ đừng lại đây!

      Cậu bé kia hét lên khi thấy tiến gần mình. người còn có chút run sợ

      _ tại sao cậu lại sợ? Cậu là người theo dõi sao?

      _ ….

      Câu bé cúi mặt im lặng, môi mỉm chặc, tay dưới đất nắm chặc.

      Meyami nhìn quanh rồi vươn tay hái ít lá, bước đem đến cho cậu: “ nhai sau đắm lên đầu gối có thể giúp vết thương cầm máu”

      Cậu bé nhìn , rồi lại nhìn mấy cành lá tay . Run run đưa tay đoán nhận, nghỉ ngợi chút sau đó bỏ chúng vào miệng nhai nhai.

      Nhìn cậu bé nhai cọng lá thuốc như bò nhai cỏ. lắc đầu: “cậu nhai nữa nó nhuyễn như cháo đấy. Đắp vào vết thương .”

      Cậu bé im lặng làm theo, môi mỉm chặc cố gắng phát ra tiếng kêu. Nhưng hốc mắt đỏ hoe.

      Meyami nhún vai ngồi xuống. Đưa môi thổi vào vết thương đầu ngối cậu bé. Người kia hơi sửng lại trước hành động của . Rồi chuyển sang đỏ mặt.

      _ cậu tên gì?

      Dừng hành động của mình. Có lẽ thấy hơi kì, nên chuyển chủ đề khác. bắt buộc cậu bé tội danh theo dõi. nghĩ có lẽ là do lòng hiếu kì của đứa trẻ quá cao. Huống hồ ba cha con rất lâu mới về quê chơi, nên cậu bé biết là phải.

      _ nhà cậu ở đâu?

      _ ….

      Meyami hỏi nữa, đứng dậy quay lưng rời : “cậu nên về nhà , vết thương cần được tha thuốc chóng lành”. Rời khỏi rừng, trở lại căn nhà, nằm bên chị Chi ngủ. Juli nghe tiếng động ngóc đầu dậy, đến bên cạnh dủi vào lòng ngủ tiếp. Nghe tiếng thở đều của chú sóc trong lòng, cười nhắm mắt.

      ngày trôi qua rất nhanh. Thoáng chốc cũng qua ngày, sau giờ cơm tối. Papa cũng thăm bạn bè lâu năm, để hai chị em ở lại với bà nội. Ông cùng các lão trong xóm hội cuộc họp vui trong làng. Ba bà cháu vì chán, nên ra ngoài hè ngắm sao, bà chuẩn bị cho hai đứa cháu những chiếc bánh mật ngọt để nhâm nhi. Chị Chi chơi đùa với chú cho của ông bà, con chó lớn lắm, lông mịn trắng muốn, như dải thảm đẹp. CHị Chi thích thú ôm chú chơi suốt ngày. Còn ngồi bên bà ăn bánh, thêm chút lời đùa khiến ba bà cháu cười rộ góc nhà.

      Yên lặng lúc lâu, Meyami nhớ ra truyện trong rừng. Xoay sang bà hỏi. Lúc này bà bưng thêm khay bắp luộc thêm phức ra ngoài nhà.

      _ bà ơi, bà có biết câu chuyện về ngôi miếu cổ trong rừng ạ?

      _ ngôi miêu cổ? à bà có biết chút. Là mẹ của bà tức bà cố của các cháu kể lại.

      _ bà cố là sao hả bà?

      Ema bên cạnh nghe bà sắp kể chuyện nhanh chóng chạy đến ngồi ngay ngắn lắng nghe

      _ bà cố là người sinh ra bà, bà gọi bà ấy là mẹ, còn các cháu gọi bằng bà cố. Hiểu chưa?

      _ vâng ạ.

      _ bà ơi câu chuyện ngôi miếu cổ bắt đầu từ đâu hở bà?

      _ ừm đó là câu chuyện nhân gian. Khi sinh ra bà nghe kể. Vậy các cháu muốn nghe bà kể ?

      _ vâng, bà kể

      Ema háo hức, ánh mắt sáng lên trông thấy. cũng chỉ biết hùa theo.
      Thực chất Meyami muốn hỏi bà về danh tính của cậu bé khi trước gặp ở trong rừng. Nhưng khi nghỉ lại thẳng ra chỉ sợ bà nội thêm lo vì tính chạy loạn của . Đành chịu, cố lắng nghe xem câu chuyện cổ kia ít nhất cũng liên quan đến gia tộc nào đó, hay đến chuyện có nào đó.

      Câu chuyện chỉ tóm lại đoán ngắn là do người nhờ thần linh giúp đỡ, nhưng khi hoàn thành lật lọng, qua cầu rút váng. Thần linh trở lại nguyền rủa người kia: “mỗi khi chạm vào người khác giới gia tộc của ngươi biến thành con vật” Mãi mãi gia tộc các ngươi xoá được lời nguyền này. Sau khi bị tội, người dân bị người kia ức hiếp lập miếu cảm tạ thần linh, cầu ban phức lành cho dần làng. Nên bây giờ mới xuất ngôi miếu kia. Kết hợp cới câu chuyện cổ còn có cái giếng. Nhưng về sau người trong làng thấy nữa nên nghĩ đó chỉ là lời thêm bợt từ miệng nhân gian.
      Theo đó bà nội còn thêm những tố chất huyền ảo. Làm cho đứa cháu bên cạnh mắt sáng rỡ, Ema phút chốc lại bình luận về nhân vật trong truyện. Thế là câu chuyện kéo dài đến nửa đêm. Đợi đến lúc papa cùng ông nội trở về cả nhà mới ngủ.

      Sau khi ngôi nhà gỗ tắt hết đèn, con vật ánh mắt đen tuyền từ bên thân cây bước ra, Dưới ánh trăng sáng con rồng trắng, vảy bạc. Nhìn chằm chằm vào ngôi nhà. Sau khi ánh trăng núp sau mây, chỗ nơi con vật kia đứng biến mất. Dường như mọi chuyện đều chưa bao giờ xảy ra.

      đêm yên lành qua trong giấc mộng đẹp, trong vòng tay che chở của người thân.

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 6:

      Mây trôi nước chảy.

      Thời gian trôi rất nhanh, thoáng chốc hai chị em cũng ở nhà được tuần. Chỉ còn ba bốn ngày nữa hai chị em trở lại thành phố và học. Vì công việc của papa cũng bắt đầu bận hơn. Nên thời gian thăm quê cũng kéo lại.

      Mọi ngày như thường lệ, hai chị em buổi sáng đến nhà Nanami chơi đánh đàn, chạy ra vườn bà bé hái hoa, đuổi bướm. Trưa đến, Meyami lén người lớn đến gặp cậu bé kì lạ kia. Cậu bé quen hơn nhanh chóng cười , có lúc cậu bé còn chỉ cho thấy “khoá báu” cậu giấu trong miếu, như con sò, hòn đá bị nước mài nhẳn như gương, như cánh bướm bị rời, hay những thứ quả cậu nhặt được đâu đó.

      Trưa nay vì ông bà nội ngủ, cả nhà chuẩn bị cho đám dỗ của dị ba (em của papa). Nên Meyami cũng có thời gian gặp cậu bé. Nanami bị bệnh nằm trong, hai chị em chỉ có thể gửi ít đồ ăn cho rồi về. NHân lúc rảnh rỗi, hai chị em còn quá nên phụ giúp gì được, bị người lớn đuổi ra ngoài chơi. Buổi trưa, hai chị em chỉ biết quanh quẩn xung quanh nhà, đến buổi chiều chạy ra ngoài chơi. Hai đứa trẻ buồn chán dạo hết nơi này đến nơi khác. Những đứa trẻ trong xóm dường như nhiều, ngoài đường chỉ đa phần là người trung niên và người già.

      Đoạn đường đất, sỏi đá soạn soạn, tiếng chuông gió bên nhà hàng xóm nghe vui tai, còn có tiếng cốc cốc của cối giã gạo bằng lực nước.
      Làng quê rất yên bình.

      Tiếng khóc của đứa trẻ vang lên bên cạnh tường nhà. Ema thắc mắc kéo tay đến bên ngôi nhà của đứa trẻ khóc. đứa trẻ mái tóc đen, hai bên buộc hai bím tóc màu xanh. Ôm mặt khóc bên mẹ, còn mẹ kiên nhẫn dỗ dành.

      _ Mimi em ấy xấu quá đúng ? Khóc nhè kìa

      _ suỵt

      Meyami cười khổ, có ai như chị chứ. nghe lén người khác còn bình luận, mà bình luận thôi còn cố gắng hét to lên làm cái gì?
      Nghe được giọng của Ema bé bên kia rất nhanh nín khóc, đưa ánh mắt tím tròn xoe nhìn sang bên này. bé chớp chớp hai con mắt đỏ rực nhìn về hai chị em. Mẹ cũng bất ngờ quay sang. Bà cười phá lên, đem tay ngắt mũi con mình rồi ra ngoài kéo hai lại:

      _ vào nhà chơi với bạn các cháu.

      Hai chị em bị kéo vào nhà. Trong khi Meyami chuẩn bị tinh thần nghe chửi. Tình huống quá bất ngờ khiến đứng hình tại chỗ, mặt cho thân xác mình bị ai lôi kéo.

      _ hai cháu chắc là con của Rintarou sao? Đến hôm nay mới gặp là đáng

      _ ui…

      Meyami suýt xoa khi gương mặt của in hằn vết đỏ của bà chủ nhà để lại. đoán đây là trả thù.

      _ vâng ạ. Nhưng sao biết ạ?

      Ema cười nhìn em , rồi đưa tay xoa xoa mặt em.

      _ mấy bữa trước nhậu với Rintarou, lão khoe khoan lão có hai đứa con rất đáng . Bây giờ nhìn lại đáng

      xong bà chủ nhà lại quay sang nhìn , ánh mắt loé sáng.
      Meyami nhìn bà mỉm cười, nhưng thực chất trong tâm gào thét đòi công lý. Cái này đâu phải là nựng bé đâu?!!!

      _ các cháu tên gì?

      _ dạ cháu là Ema còn em cháu là Meyami. Còn bạn?

      Ema quay sang bé trưng ánh mắt tròn xoe nhìn hai người như quái vật, im lặng nảy giờ

      _ mình là Tohru

      _ rất vui được gặp bạn Tohru.


      Meyami dứng dậy đến bên bé. Cười tươi

      _ Mình cũng thế Meyami

      _ Tohru ơi!

      Bên ngoài vang lên tiếng của hai đứa trẻ.

      Mẹ Tohru nhìn sang rồi vui vẻ gọi vào: “ Saki và arisa đấy à. Vào đây các cháu”

      Hai đứa trẻ được mẹ của Tohru vội chạy vào, sau đưa ánh mắt dò xét của mình nhìn hai chị em Meyami

      _ mình là Ema, còn đây là em mình Meyami. Rất vui được làm quen
      Ema nghỉ nhiều cười tươi , cũng làm khí căn thẳng giảm phần nào.

      _ chào các cậu

      _ chào hai cậu. Mình là Saki Hanajima còn đây là Arisa Utani. Rât vui được gặp các cậu.

      _ chào các cậu. Cậu khóc sao Tohru?_ Arisa quay sang nhìn Tohru

      _ à…à

      bé đỏ mặt cúi người, ánh mắt còn liếc nhìn hai chị em xấu hổ.

      _ hahaah…con bé bị câu của hai chị em làm nín khóc đấy. Sau này chắc cũng dám mè nheo với mẹ nữa đâu nhỉ? Được rồi các con chơi , mẹ cần làm.

      _ vâng ngày tốt lành thưa .

      Hai chị em cúi người chào mẹ Tohru.

      Bà chủ nhà dặn dò chút rồi ra ngoài.

      _ Ema, Meyami này các cậu ở đâu? Bọn mình chưa thấy các cậu bao giờ?

      _ Bọn mình ở cùng papa ở thành phố. Vì hè nên hai chị em có dịp về thăm ông bà.

      _ ở thành phố thế nào? Chắc vui lắm nhỉ?

      _ ừm vui có vui, nhưng rất ôn ào. Các cậu có thể đến chơi với bọn mình.
      _ sao….

      Đoạn đối thoại được chuyển chủ đề liên tục, hai chị em Meyami lại có thêm người bạn mới, những người bạn sau này rất quen thuộc trong cuộc đời của Meyami.

      Thời gian trôi qua rất nhanh. Thoáng chốc tới khi ba cha con phải về lại thành phố, tiếp tục với cuộc sống hằng ngày. Hai chị em khóc ỏm tỏi khi phải xa ông bà nội, bữa đó cũng là ngày học. Bạn bè trước giờ hai chị em quen cũng đến tàm biệt. Có thể rất buồn. Nhưng buồn nhất có lẽ là Meyami, câu bé bí mấy hôm trước còn gặp nữa kể từ khi đám dỗ của dì ba. Buổi trưa hôm sau đến nơi cũ, nhưng đợi rất lâu thấy cậu bé nên trở về. Hai ngày sau đó, vì chuẩn bị đồ đạt và các buổi tiệc chia tay. Hai chị em phải cùng với papa Rintarou đến các nhà hàng xóm chào. Ngày đó , hình như Nanami vẫn chưa hết bệnh, nên cả hai chị em nhìn thấy bé. Bọn trẻ Tohru vì phải bận trường nên thể gặp mặt. Meyami gửi cho mỗi người bức thư sau đó rời . Chỉ biết lần này rồi có thể quay lại gặp nữa .

      Tuyết rơi rồi!

      là mùa đông sau khi hai chị em trở lại thành phố được mùa. Đứng bên góc cửa hàng bán đồ tiện dụng. Meyami ngắm nhìn hoa tuyết rơi nhàng. Trời cũng tối, dòng người bên đường cũng thưa thớt. Bắt đầu khi kết thúc mùa hè. Papa Rintarou bận công tác liên miêng, hai chị em cần phải ở nhà tự lo cho bản thân. Đối với bé như chắc sao, chị sợ chị Ema chịu nổi. Mấy bữa nay chị Ema trể trời lăn ra sốt. biết làm sao đành chạy ra ngoài tiệm mua chút thuốc. Tiền papa gửi về cũng nhiều. Hai chị em cần ăn uống tiết kiệm. Vì hôm nay bác hàng xóm có việc bận nên thể giúp. Meyami đành mình chạy đến bên tiệm. ngờ khi ra ngoài lại gặp trời đổ tuyết.

      cơn gió thổi qua, cứa vào da thịt người. Meyami rùn mình, chỉnh khăn choàng cổ lại, kéo mũ len lúng xuống sâu hơn, đưa tay đút vào túi áo theo con đường về nhà.

      Tuyết rơi. Tuyết rơi ngày dày, đường phố hầu như trở nên trơn trượt hơn. cắm đầu về hướng ngược gió, cố gắng nép vào mái hiên ở bên nhà để giảm lực cản. Người phố ngày thưa . Mắt vẫn cúi ngằm. Nhưng có thể thấy lướt qua, ấy có mái tóc hồng mắt xanh, hai tai đeo tai len, đầu trần, lẩn thẩn trong tuyết.

      Giật mình Meyami quay lại.

      ấy đứng lại nhìn . lát sau rồi cười rộ.

      ĐÚng Meyami cùng ấy giống nhau như hai giọt nước.

      chỉ là bản thu của kia

      Trong mắt , kia như bản sao của hai kiếp người trong .
      Bất chợt kia ngồi xuống kéo lại: “ban đêm tại sao em lại mình?”

      _....._giọng này cũng rất giống cô_ là em muốn mua thuốc cho chị .

      _ …… ngờ …. đời lại có người giống nhau …. Em nhìn xem …. Em rất giống hồi bé của chị …. Chị là Megumi còn em?

      _ em là Meyami

      _ ngay cả tên cũng sắp tương tự nhau ….. Meyami chị còn thời gian …. Em giúp chị việc được chứ?

      _ nhưng mà …

      _ em giúp chị chứ? Móc ngoéo nào …

      đoạn tên Mgumi đưa tay ngón út mình ra nhìn . hơi chần chừ chút rồi đưa tay ngón út móc vào ngón . nghĩ giúp người sao.

      _ chị là ca sĩ Meyami à ….

      _ ….

      Sao lại có dự cảm lành.

      _ nhưng ngờ nghiệp chưa trọn chị bị căn bệnh hiểm nghèo ….. vì thế Meyami …. Em trở thành xa sĩ chứ?

      _ dạ????

      _ em trở thành ca sĩ, về phần em, cũng cố gắng luôn phần của chị. Được chứ?

      _ nhưng tại sao chị chọn em???

      Meyami cảm giác mắt sắp nhoà . Tại sao lại là ca sĩ. ĐIều mà muốn nhất.

      _ chị biết …. Chị có linh cảm em làm tốt …

      _ nhưng chị cũng biết nếu nghề ca sĩ thích làm được mà ….

      _ chị biết …. Nhưng chị cũng biết em rất thích công việc đó …. Chị biết giải thích sao, nhưng lần đầu gặp em chị luôn có cảm giác kia …. Giúp chị nhé Meyami?

      _ em …. Hãy giúp chị …. Sống phần em …. Hãy sống luôn phần chị …. Được chứ?

      _ ….. Em đồng ý

      _ cảm ơn em Meyami … cảm ơn em nhiều lắm …

      Megumi ôm chặt vào lòng, khóc to. Ngoài trời tuyết rơi. Giọt nước mắt ấm nóng vai . Lại làm Meyami cảm thấy xúc động oà khóc. biết sau này thế nào, nhưng hôm nay hứa. vẫn phải tiếp tục theo con đường của ca sĩ….

      Đêm tuyết trắng xoá, Meyami trở về phòng mình sau khi cho Ema uống thuốc. ngủ li bì cho đến sáng hôm sau khoẻ lại. Chuẩn bị chút cháo cho chị rồi lên phòng tắm rửa…..
      Ngồi giường nhìn ra cửa sổ, tuyết rơi đọng lớp dày khung cửa gỗ, tiếng lò sưởi dưới nhà lách tách. Tiếng cọn kẹt của những cánh của gỗ bị gió thổi. Meyami co ro lại góc giường, tay ôm chăn mình. Mắt nhìn chằm chằm vào tấm cart mà Megumi đưa cho.

      Nhanh quá!

      vẫn tránh được con đường này. Nhưng nếu tránh được tiếp tục . đến khi nào kiệt sức. Còn việc phải trả thù, sau vụ tai nạn đó kẻ chủ mưu trốn thoát, đến bây giờ vẫn tìm thấy. Nhưng có nhìn thấy, còn nhớ như in khuôn mặt của . Kiếp này luôn ao ước trở thành luật sư, nhưng nếu chọn con đường nghệ thuật cần đẩy nhanh tiến độ trở thành luật sư.

      Và trước tiên cần tiền. Vì thế nên làm những chuyện trong vòng kiểm soát này.

      Trong đêm, thay đổi. lớp vỏ bọc bị lột bỏ, thay vào đó là những kinh hách của thế giới sau này.

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 7:

      “ Tách….tách…”

      Tiếng kêu của chiếc máy chụp liên tiếp vang lên.

      _ Được rồi Luka, cháu có thể nghỉ

      Người đừng bên cạnh máy ảnh, to. với bộ tóc hồng vẫn giữ nguyên nụ cười cúi đầu

      _ Vâng, cảm ơn mọi người vất vả nhiều rồi.

      Meyami bước ra khỏi bậc khung ảnh đến nhận khăn bông từ chị Lily_chị quản lý .

      _ em vất vả rồi. Về thôi.

      _ Vâng.

      Hai người cùng trở về phòng riêng. thay đổi trang phục, đến ngồi bên bàn uống nước. Lily bước tới đưa điện thoại cho .

      _ Mimi này, cả ngày hôm nay em luôn có tin nhắn.

      _ Vâng.

      Đem điện thoại lên. Là tin nhắn của papa, mỗi tiếng là tin, mà mỗi tin lại đọc đến mỏi mắt. Tin nhắn “khủng bố” của papa có hơn hai năm rồi. Từ khi papa có bạn , và hai chị em chính thức biết mặt khi Papa dẫn dì về nhà.

      Meyami nhìn màn hình điện thoại, ngày 16/5/****.

      Cũng được 10 năm kể từ khi cuộc gặp gỡ kia kết thúc. Sáng hôm sau, ăn bữa sáng, hai chị em được đoán tiếp người khách lạ. Đó là người phụ nữ có mái tóc vàng, được uống xoắn ở phần đuôi. giới thiệu là người quản lý Meyami từ bây giờ. Vài hôm sau, bắt đầu được học các tác phong trong ngành, tiền hỗ trợ của là do Megumi tài trợ. Meyami dường như được hưởng tài sản kết xù của ca sĩ Megumi kia cách vô điều kiện (sau khi ấy chết được năm, làm giấy chuyển nhượng cho Mimi).

      tự hỏi cuộc đời có quá may mắn, hay chỉ là trong truyện tranh mới có. Nhưng cũng nhờ số tiền kia, Meyami bắt đầu bước vững chắc con đường nghệ thuật, đến nay tên tuổi ngày lớn mạnh trong ngành giải trí. Ngoài ra Meyami bắt đầu tìm hiểu các bộ luật của đất nước, thế giới. Lần đầu tiên mở bộ luật hôn nhân ra, sắp để mắt mình rớt ra ngoài, nghĩ mọi cách, có nghỉ cũng nghỉ được bộ luật thế giới này cho phép “ NP”. Sau này cũng dần miễn dịch mà quen dần với thế giới thừa nam thiếu nữ này. Vì giúp đỡ của Lily làm người chịu trách nhiệm, Meyami thi được bằng luật giỏi nhất. Đến bây giờ cũng trở thành luật sư trẻ tuổi, tài giỏi nhất thế giới. Tuy nhiên vì lý do nào đó, dường như bị dấu tên tuổi cùng hình dáng , các vụ án được biện hộ trở nên sôi nổi nhưng riêng người phá án vẫn sống trong bóng tối. Sau này Meyami mới biết đó là do nhà nước bảo mật về thông tin của , giữ nhân tài cho đất nước.
      Cuộc sống nhộn nhịp thành phố ngày kéo vào cuộc chạy đua với công việc. Đến nổi biết được thông tin ngày ông bà nội mất muộn đến hai ngày. Lúc đó mới tất tả chạy về, ngờ chỉ gặp mặt ông bà lần cuối trước khi đóng quan tài. Sau này, vì công việc của papa hai chị em cũng thể trở về với vùng quê yên bình kia nữa. NHững người bạn của nghe đầu cũng chuyển nhà, Tohrou mất mẹ chuyển đến sống nhà họ hàng, Nanami trở về với cha mẹ thành phố. CÒn cậu bé bí kia bặt luôn tung tích. Tất cả đều cắt đứt liên lạc. Về phần hai chị em , Ema luôn gửi những tin nhắn cho khi hai chị em chuyện. Vẫn giữ được tình cảm ngày xưa nhưng Meyami chuyển đến ở gần công ty cho tiện việc lại.

      Lúc đó Ema hình như mới 13 tuổi, khi biết tin papa kịch liệt phản đối. Vì papa lo cho con mới phải xa nhà, chị Lily khuyên hết lời mới để papa đồng ý với điều kiện, ông phải được nhắn tin với con mỗi ngày.
      tại, papa cùng sắp kết hôn. Hai người bàn nhau đưa hai chị em về sống chung nhà với các trai (có nghĩ gom đám con lại để dễ dạy bảo ý mà). Nghe được câu phản đổi của . Mỗi ngày papa bắt đầu tăng lượng tin nhắn, tăng lượng điện thoại, tặng lượng nhắc nhỡ. Đến hôm nay bỏ cuộc, con đường nghệ thuật còn khá dài. Meyami nghỉ nên dừng lại chút để sống như người bình thường, sau này có bằng đại học rồi hẳn tiếp tục.

      “Ting….ting….ting..”

      Điện thoại lại báo tin nhắn gửi đến.

      CHị Lily đứng bên nhìn nảy giờ. Đành ngồi xuống bên cạnh, vỗ vai :

      _ em định dừng lại sao? nghiệp của em phát triển rất mạnh.

      _ Vâng, em nghỉ mình nên nghỉ để xác định chính đáng con đường mình .

      _ ừm vậy cũng tốt. Nhưng nếu quay lại hãy chị, chị vẫn rất sẵn sàng làm quản lý của em.

      _ vâng cảm ơn chị

      Meyami biết chị Lily luôn thương như em . Ngoài mặt luôn nghiêm túc, những lúc có hai chị em Lily luôn lộ ra những mặt khiến người ta đoán được. “Khi nào chị cưới?”

      _cưới? cưới ai?

      Lily hét lên, trưng ra bộ mặt ngây thơ nhất nhưng biết hai má đỏ rực tố cáo chị

      _ à chừng nào cưới cho em. Bây giờ em chuyển nhà đây. Chị Chi còn chờ em ở nhà.

      Meyami đứng dậy mang túi vào vai, ra khỏi phòng. Để lại trong phòng tiếng hét như chọc tiết của ai đó.

      Con đường phố lúc trước khi hai chị em cùng đổi khác rất nhiều. Hiệu bánh kem bên đường thay bằng tiệm giặc ủi, quán bán thịt cũng chuyển đâu mất, thay vào đó là hộ dân. Cây bên công viên cũng bị chặt mất, thay vào đó là hình nộm của bộ phim hoạt hình nổi tiếng,… Mới được 4 năm nơi này đổi khác rất nhanh.

      Đường từ chỗ làm việc về nhà Papa phải qua hai lần tàu điện, đến nơi còn phải bộ thêm khoảng thời gian nữa mới tới được nhà.

      ĐỨng trước ngôi nhà , căn hộ sơn cửa cũ kỉ. Meyami chợt thấy hồi hộp khi đưa tay lên bấm chuông. Trong óc bắt đầu lên hình ảnh cười đùa vui vẻ của hai đứa trẻ, còn cảnh kiên nhẫn của papa khi hai đứa trẻ hỏi những vấn đề đâu vào đâu. Nhưng tất cả đều gom góp lại hình ảnh, đứa trẻ khóc bù lu bù loa khi phải chia tay với đứa em mình.
      “ Ting….toong…”_ ngón tay nhấn lên nút đỏ trước cửa. Trong lòng hồi hộp cũng có cười khổ.

      biết có còn nhận ra chị Chi, hay chị có còn nhận ra .
      “ Cạch…” _ Mimi lâu quá

      Ngoài ý muốn của , sau khi cánh cửa mở, Meyami bị cuốn vào cái ôm ấm áp của , giọng nghe rất , những giọt nước ấm rơi vai ngày nhiều. Mắt bắt đầu nhoà , vỡ oà ôm chặt lấy Ema. Juli vai chị cũng nhảy đến cọ vào cổ an ủi.

      Sau màng nước mắt, hai chị em cũng phải tiếp tục hành trình chuyển nhà. Đường hai chị em luôn truyện rôn rã. Thời gian trôi nhanh quá, Ema lớn lên như thổi, nay trở thành thiếu nữ dịu dàng. CÒn rất đáng nữa. Juli đâu còn cậu sóc như trước, cũng lớn, được rất nhiều điều (chỉ có hai chị em mới hiểu được tiếng của Juli, ngoài ra còn số người). Nhưng hiểu sao từ khi gặp nó lại bám lên vai miết mà phải là chị Ema. Ngoài ra nó ngừng nghỉ, toàn là chuyện đâu vào đâu.

      Trước giờ Meyami nhận mình là người rất kiên nhẫn, nhưng sao đối với con sóc…… phút nữa ném con sóc này xuống đất……

      _ Juli, em cứ luôn miệng họ là sói nhưng họ là trai của chúng ta mà?
      Ema nghe nảy giờ, tay cầm tờ giấy do papa chỉ đường, bên nghe ngóng chuyện của Juli. Đến khi bức xúc nên mới ra.

      Meyami nhìn sang tờ giấy. Lúc trước chị Chi đưa tờ giấy, ngay lập tức bị khước từ. Đùa à, papa vẽ xấu, có công lực tốt như chị mới xem được. Đưa cho ?? Thôi khỏi còn vui hơn.

      _ Mimi này em thử xem họ là sói hay là trai mình??

      Sau hồi cãi nhau, Ema nhìn sang buộc làm trọng tài.

      Riêng nhìn chị đổ mồ hôi lạnh. Nên sói hay hả? Cái này nên để chị trải nghiệm mới biết được chứ sao hỏi ? thề ở nhà đó được nhiều đâu. có chuyện gì cũng trốm ra ngoài chơi à. Tạo cơ hội cho chị cùng các “ trai”.

      _ Mimi

      Bốn mắt liếc về . Mimi lạnh toát người. Cười khổ.

      _ là trai. Juli cậu thôi cãi !

      ngờ Juli nghe lời im lặng ngồi vai .

      Hai người qua hẻm , hai bên đường vẽ những bức tranh kì lạ đầy màu sắc, đến những con hẻm đầy bong bóng được gió đưa khắp nơi. Con đường đến nhà trai sao như đến thiên đàng vậy? Và tất nhiên là thiên đàng hay địa ngục đến nơi hãy .

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 8:

      Ra khỏi hai con hẻm, cuối cùng cũng tới nhà. Trước ngôi biệt thự lớn, chiếc xe tải vừa rời .

      Trước cồng là hai bóng người, người lớn mái tóc hạt dẻ, áo sơ mi cùng quần tay trắng, đứng cùng cậu bé tóc hồng mắt vàng. tay còn ôm con thỏ.
      Vừa thấy họ, Meyami chưa kịp , chị Ema phản ứng nhanh hơn, chạy đến bên hai người. đành cười khổ chạy theo, tay còn giữ Juli tránh cậu bé khỏi rơi.

      _ Em xin lỗi … ừm

      _ Chào em mang hành lý của em lên phòng rồi

      Người trước mắt hình như biết được hai người đến đây bất ngờ còn ngắn gọn

      _ à … vâng ạ

      Ema hơi ngạc nhiên rồi cười. Trước giờ Meyami vẫn giữ nguyên nụ cười của mình.

      _ cả, Masaomi …. Còn đây là em út Wataru

      _ em chào chị ạ

      Wataru cúi người chào hai người.

      _ ừm chào em …. Từ hôm nay xin giúp đỡ em ạ

      _ chào em Wataru. Chào cả

      Sau Chi, bước ra cuối chào, thực chất phóng tới bên cạnh Wataru nựng má (sau này em ấy tránh như tránh tà cho xem).



      Căn nhà của gia đình Asahina rất rộng cũng vì có lẽ có nhiều em. Bên cạnh nhà còn có những bông hoa tuyệt sắc toa hương rất đẹp. Giữ sân còn là cây hoa đào, đáng tiếc cây chỉ toàn lá xanh um, đợi thêm ít bữa nữa. Đến mùa đào nở chắc chắng rất đẹp. Nhà rộng phải cầu thang mà là bằng thang máy. Nghỉ lại cũng đúng căn nhà này toàn là những thiên tài, tiền bạc vô số. Nhà lớn còn được danh dự, mà con người ai chẳng muốn như thế.

      Hai chị em được cả Masaomi đưa đến phòng riêng (mỗi người phòng). Juli cũng nhảy lại vai Ema, Meyami nhìn đống thùng giấy bỏ ngổn ngang trong phòng, thở dài. Cởi áo khoáng, xoắn tay áo bắt đầu dọn phòng. Nơi nào là bàn học bỏ sách, nơi nào bỏ đồ, nơi nào bỏ khăn,….vân vân và mây mây. Dọn xong như cá chết, phơi sàn. Chỉ có đống đồ đạc thôi mà kéo mất thời gian nữa ngày của . mệt đứt hơi. Lần sau chuyển nhà, chuyển nhà chút, thời gian bộ gần gảy chân còn cái tính ưa sạch ….

      Có ngày chết sớm (- -!!)

      “ cốc…cốc…”

      Bên ngoài nghe tiếng gõ cửa rất , Meyami lăn lê bò trường đứng dậy mở cửa.

      _ Juli? Chị Chi đâu?

      Rồi hiểu luôn. Bà chị này vì tính hiếu kì nghe lời Juli “dạy dỗ” nên chạy loạn đâu rồi. Đừng chị ấy chưa dọn phòng nha?

      _ Mimi, cậu cùng mình tìm Chi.

      _ ừm

      Có cần lo như thế ? DÙ gì cũng là em. Sao có người sắp chết ai lo.

      Tiu nghỉu, để Juli lên vai, tìm chị Ema. Ema có tính hiếu kì, từ đến lớn chị ấy bao giờ thay đổi. Hazi khổi cho em này bị nhân vật phụ (Juli) hành hạ. Nếu bây giờ chị ấy , có lẽ đến phòng khách. Bắt thang máy đến đó , nhanh chút về ngủ.



      “ Tinh …. Toong ….”

      Thang máy mở, định bước vào ai dè có người ra. Vô ý va chạm …. Muốn gãy mũi. Chiều cao của bằng người ta, chạm vào với lực mạnh trúng xương, Meyami ê chề.

      _ a …. Xin lỗi em có sao ?

      Người đối diện giật mình cúi người nắm vai

      _ em là ai?

      Người bên cạnh mái tóc đen cao lớn, nhìn

      _ em là Meyami, papa bảo em cùng chị đến sống với các trai mình
      Vừa ôm mũi suýt xoa, vừa chuyện. Cú va vừa rồi … trời phạt cũng báo trước chứ!

      _ à … em là con của chồng mama. Subaru cùng đưa em ấy đến phòng khách . thay đồ .

      _ vâng

      xong người kia rời , đẩy vào thang máy. Juli ngồi bên cạnh ngừng kể về danh tính của Subaru. Meyami bó tay. vẳng tên nhóc này à.

      _ em là Meyami?

      _ à … vâng

      _ sao em lại lang thang ở đây?

      _ em tìm chị Ema, chị ấy bỏ quên sóc con chơi.

      _ …. À …

      Thang máy được đoạn dừng lại, thanh niên khác bước vào. Người mái tóc bạc, mắt hổ phách, người còn mang đồng phục học sinh. Hình như trường chuyên về kinh tế.

      _ em ấy là bạn của sao?

      Câu rất bình thản từ trong miệng người kia ra.

      _ em của chúng ta.

      _ phải có hai người sao?

      _ à, chị Ema lòng vòng thăm nhà rồi ạ

      cười cắt đứt cuộc đối thoại, từ trước đến nay ghét phải trở thành trung tâm bình luận, dù đó là tốt hay xấu.

      _ Meyami có lẽ phòng khách có thể gặp chị em

      Sau khi thang máy mở, Subaru quay sang kéo tay ra ngoài, người kia cũng chạy theo. Meyami bên ngoài nở nụ cười, nhưng trong lòng lại hơi bị thất vọng. Nam chủ Subaru sao tự dưng bao gan dữ vậy? phải trong truyện ấy ngay cả tay nữ sinh cũng dám động sao.

      “ Bốp”

      Trong khi nghỉ liên miên, bị trai kéo đến phòng khách, và diễn ra trước mặt là “cuộc cận chiến” của các rể giành chị ( hơi quá). Meyami đứng hình. trai trong truyện, trong anime rất đẹp trai, nhưng giờ nhìn trước mặt. dì Miwa-san rất có phúc khí. ( đúng hơn thấy xấu hổ với nhan sắc của mình)

      _ bạn của Subaru?

      Người mái tóc bạc quay sang nhìn , đừng ánh ấy định chào đoán bằng cái ôm nha?

      _ em cũng ta Meyami

      Người tóc vàng hồi nảy gặp thang máy nhìn nháy mắt
      Nháy mắt rất đẹp, nhưng cảm thấy tồi tệ cho ngày.
      _ gì chứ? Sao biết?

      _ may mắn gặp em ấy trước cậu thôi.

      _ này ….

      _ Mimi, Juli

      Ema nhìn thấy hai người vội kéo lại làm phe đồng minh. Meyami cười cúi đầu
      _ em là Meyami, sau này mong các giúp đỡ

      Hôm nay là ngày nghỉ, nên gia đình Asahina hầu như tập trung đầy đủ, chỉ trừ bốn người bận công việc và ở xa. Khi gia đình tập trung lại chỗ, hai chị em được cả nhà giới thiệu tất cả các thành viên.

      _ chị Meyami, chị là công chúa kẹo ngọt (biệt danh các Fan tặng )?

      Wataru rất tinh mắt, nhìn lướt qua cũng có thể nhớ tất cả các động tác của

      _ sao em lại thế?

      _ vì chị giống y hệt ấy.

      _ à vậy sao?!!

      Meyami chỉ biết cười, mong tránh được nghi ngờ. muốn , nhưng cũng thể dấu. DÙ gì họ là người nhà của mình, và lại muốn họ đối xử với quá đặc biệt. Trong lòng thầm thở dài, nhưng ngoài mặt vẫn nặng ra ý cười yếu ớt.

      Trong khi cả nhà chuyện rôn rả, ánh mắt vô tình liếc sang cặp song sinh Tsubaki và Azusu. Kiếp trước dạo mạng chợt tìm thấy truyện có tựa đề “nếu có kiếp sau hãy để em được ”, diễn đàn. Là đoản văn, khá ngắn, nhưng tác giả chú trọng tả về hai nhân vật chính, cũng chính là cặp trai song sinh trước mặt đây. Trong truyện về mối tình của họ, hai người nhau, nhưng lại biết tình cảm ngăn cấm đến khi Azusu bị căn bệnh hiểm nghèo. Đến cuối cùng họ cũng thể được lời . Câu truyện đó đọng trong kí ức của gần năm. Sau đó dần nhạt , bây giờ nhìn thấy họ tự nhiên có cảm giác câu truyện kia là . Nếu cái đánh hồi nảy của Azusu tặng cho Tsubaki là đánh ghen, Ema biến thành kẻ thứ ba. Hai người vì muốn đối phương chỉ nghĩ về mình nên tìm mọi cách cướp người trong lòng họ (Ema) …

      _ Mimi, Mimi,…

      _ a … dạ

      _ em sao thế, cứ nhìn về phía Tsubaki và Azusu suốt?

      _ à có gì … em mệt em về phòng được ạ?

      _ ừm nếu em muốn, tối gọi em.

      Masaomi cười đến xoa đầu , nhưng cảm giác đo nhiệt.
      Mọi người trong phòng cùng cười gật đầu, nên đứng dậy cúi người rồi về phòng. Bây giờ cần tắm rửa và ngủ giấc. Và suy nghỉ lại những gì mình nghĩ, nếu là nên giúp họ.

      Đêm đến, đêm yên tĩnh nhất.

      Giống hệt cái đêm khi còn ở nhà ông bà nội. biết bây giờ căn nhà đó ra sao rồi nhỉ? Nghe papa Rintarou nó sắp được xây lại trở thành nhà từ đường. Ông bà nội chỉ có ba là con, dì ba cũng qua đời rất lâu. Dường như em họ cũng có, nhà từ đường chắc rất vạnh vẻ. Nhưng ông bà chỉ chờ chút nữa thôi, chị Chi dẫn cháu rể về thăm ông bà. Tư dưng nhớ đến mùi vị bánh mật ngọt của bà, với cái mùi thơm phức của bắp non mới luộc.

      Thèm ăn đấy.
      ThiênMinh thích bài này.

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 9: TẬP LÀM QUEN
      Đêm khuya.

      Trăng lên cao, đem ánh sang yếu ớt chiếu rọi bầu trời, những ánh sao lấp lánh nhàng len lỏi qua từng kẽ lá, rải đầy xuống mặt đất lạnh. Gió từ cửa sổ kéo vào từng đợt lạnh buốt.

      Đêm nay là đêm đầu tiên Meyami ngủ trong nhà (à mà được gọi là nhà)

      Nằm lăn giường. đành ngồi dậy. CŨng có lẽ bởi vì sang ngủ quá nhiều, mà cũng vì bụng đói thể ngủ được. Biết làm sao được khi Masaomi luôn bận công việc, có thể là quên gọi xuống ăn cơm. Mà cũng có thể chính ngủ quá say nghe gọi. Dù gì chăng nữa cũng là lỗi của .

      quá tham ngủ.

      Rời khỏi phòng. Cố gắng giảm bớt tiếng động để đánh thức mọi người. lâu lắm rồi sống trong ngôi nhà có nhiều thành viên như thế này.

      Từ khi nào nhỉ? Chắc là khi 10 tuổi bắt đầu gia nhập vào thế giới nghệ thuật.

      “ Em suy nghĩ lại”

      Meyami nhớ đến lúc đánh bài chuồn với chị Lily. Cuộc sống thế giới ca sĩ phải đơn giản. Mỗi ngày luôn tránh những vụ scandan, rồi lại các tay nhà báo lá cải. bao giờ cảm thấy người hâm mộ phiền phức, vì bản tính muốn lại biến thành con búp bê thủy tinh để mọi người soi mói.

      CŨng muốn trở lại cái quá khứ kia nữa!!

      Thời gian nghỉ ngơi. cần nạp lại năng lượng. Cảm nhận cuộc sống này, có pama, có trai, có chị , có cả em trai. Kiếp này lão thiên lấy của những người ruột thịt nhưng đời vẫn còn có những người luôn thương và bên cạnh mỗi ngày. Cố gắng tận hưởng cuộc sống của người bình thường.

      Chẳng phải rất vui sao?

      _ À vậy sao …

      được đoạn, chợt nghe thấy tiếng người bên phòng. CÓ thể là các còn thức. Đến hỏi đường đến nhà bếp . Thực chất nảy giờ bắt đứa mù đường có tiếng như tìm xung quanh cái nhà rộng lớn này …. Sợ cả buổi sáng có kết quả.

      Bước đến nhàng mở cửa, nhìn vào trong. Bên trong phòng là Tsubaki và Azasu. Tối thế họ còn làm gì? Này đừng tỏ tình với nhau chứ?

      Trước mắt hai người kia rất ư là thân mật. Tsubaki còn vòng tay qua vai Azasu ôm sát vào người. Hình như, như thế, cần tát hợp sao? Này công việc làm bà mai của chưa nảy mầm bị úng trong long đất sao? Quá đáng lắm đấy.

      Nhưng mà dù có “oan ức” Meyami cũng nên ý thức được mình là người thứ ba nên đành quay .

      “ Phải rồi thể giấu nó mãi được …”

      Giọng Tsubaki kiến bước chân khự lại. Tự nhiên muốn xem màn tỏ tình giữ hai người à. Thế là đứng lại nép vào góc tối nghe tiếp

      thể dừng lại nên tỏ tình với Azasu”

      đoạn ánh xoay người hôn lên môi Azasu.

      “Dù sao đó là tình cấm đoàn mà phải ?”

      Tsubaki cười hiền hòa, ánh mắt rất trìu mếm nhìn người bên cạnh.

      “ Em chút hai hạnh phúc”

      “ Bốp … ui …”

      Meyami từ trong góc tối bước ra định chúc mừng họ. Ai ngờ giọng kia phát lên cùng lúc có bóng đen xẹt qua. Đường , lại hẹp, nếu có thể tránh nép vào nên. Nhưng vì người kia bất ngờ chạy ngang qua thể tránh né.

      Meyami lần nữa trở về với đất mẹ

      Khi hiểu hai người kia phải chuyện mình cũng muộn. Mông cũng tiếp đất …. Trời phạt tội gì chứ? Bỡ sương chậu rồi người ơi T.T

      “ Meyami??!!”

      “ Này các em có sao ?”

      Ema từ dưới đất bò dậy, giật mình nhìn . Bên kia Tsubaki, Azasu và Subaru cũng đến, Subaru giúp Chi đứng dậy còn hai người kia đến đỡ .

      “ Hey … em vô tình nghe hết rồi. Chúc mừng nha”

      Meyami nặng ra khuôn mặt cười sáng lạn, đem tay vỗ vỗ vai hai người vừa mới diễn trò kia. Thực chất sau nụ cười là những giọt nước mắt đau thương. Nếu nhớ sớm khỏe rồi. Đoạn này phải thuộc trong nản đối thoại giữa câu truyện sao. Tại trí nhớ của thôi.

      Mà kì lạ . Mới tới đây ngày ôm đất mẹ hai lần (à lần đầu xém tí nữa). Về cần niệm kinh, bái phật.

      Lâu lâu lên chùa thắp hương nữa.

      Bốn người kia nhìn nhau cũng thể gì, Subaru cùng Chi thể mở lời giải thích. Riêng cặp em sinh đôi lại nhìn nhau lắc đầu. Azasu trừng mắt mình, trò đùa của trở thành trước mắt em mình. Mà là đứa em nhất.

      “ Mimi đêm thế này em ra khỏi phòng làm gì?”

      Chi liền đổi đề tài khi thấy mọi người quá khó xử.

      “ em đói”

      Meyami đưa ánh mắt tròn xoe nhìn chị. Tại ngủ quá giờ. Bây giờ có mì gói ăn ?

      Ukyo còn để dành phần ăn cho em đấy. Ema nếu em bận làm việc của mình . Để dẫn Meyami cũng được.”

      Azasu đem đề tài đẩy qua bên. liếc nhìn người song sinh hay gây rối của mình rồi thở dài.

      ra bọn là diễn viên lồng tiếng … bên kia là kịch bản của bọn

      Hai người giải thích trò đùa của mình. hồi ba đứa trẻ được người ta cấp cho hiểu nhầm cuối cùng cũng gật gật cái đầu như mỗ thóc. Từ đây Meyami cũng kết luận. Hai tên song sinh này rất thích trêu người.

      Cách xa chút.

      Khi Subaru đưa chị Chi về phòng, hai người cũng dẫn đến phòng ăn. hai_ Ukyo dành phần ăn cho . Lúc trước vì Masaomi bận công việc đột suất cũng quên gọi xuống.

      Meyami thở phào, may chưa trở thành heo.

      Ngồi bàn ăn, vì đêm nên cả nhà đều nghỉ. Nhưng hai người sợ buồn nên ngồi cùng chuyện phiếm đến khi bữa cơm được sọn dẹp sạch . Tsubaru rất vui tính, thường đem những câu chuyện vui kể cho nghe. Chỉ có mỗi tội kể đúng những lúc định nuốt cơm xuống bụng lại sặc ra. Khi Azasu đem mắt trừng mới thôi.


      Trở về phòng mình. Meyami thở dài, nằm giường. ngày trôi qua, nửa buổi gặp gỡ các trong nhà.

      Ngày mới bắt đầu ra sao đây. Cầu mông đừng ôm đất mẹ nữa là được.

      Bụng no, cũng chìm vào giấc ngủ. Ngôi nhà mới, thành viên mới bắt đầu đoán chờ . Ngay cả những chuyện thể ngờ

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :