1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc yêu Thủy Tinh - Thiên Nhan (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 8.2:


      Loại ý nghĩ này làm cho đau đớn chịu nổi, nhưng trong mắt của đàn ông nếu , dù thế nào si ngốc dây dưa, cũng chỉ tăng thêm khốn nhiễu cho thôi!


      muốn nhất, chính là gia tăng gánh nặng cho !


      chủ,Chào buổi sáng!”


      Sáng sớm, chờ Nghê Thủy Tinh xuống lầu hai, quản gia lập tức tiến lên chào hỏi.


      Giang Lăng có ở đây, nếu phải là làm, xã giao?


      “Sớm, Vương Bá.” Nghê Thủy Tinh khẽ mỉm cười, ngồi ở trước bàn ăn, bên theo người giúp việc lập tức đưa lên sớm chút.


      “Bà nội đâu?”


      “Bà chủ hôm nay tinh thần tựa hồ tốt lắm, bữa ăn sáng là chúng ta đưa vào .” Quản gia cung kính trả lời.


      “Vậy sao?” Nghê Thủy Tinh trầm ngâm chút, “Có gọi điện thoại xin bác sĩ Đường đến xem chưa?”


      gọi, bác sĩ Đường chạy tới nơi này.”


      , bóng dáng thon dài liền xuất ở trước cửa .


      “Mới vừa rồi tôi nghe có người nhắc tên mình, có phải hay các người sau lưng xấu tôi ?” Đường Gia Bình cười vào.


      ” Gia Bình.” Liếc thấy Đường Gia Bình khuôn mặt đoan chánh mà văn nhã, Nghê Thủy Tinh khỏi cảm giác cực kỳ thân thiết.” tốt quá, bà nội hôm nay thoải mái. . . . . .”


      Tiếng bị người làm nữ đột nhiên lao ra cắt đứt, mặt hốt hoảng đối với Nghê Thủy Tinh kêu: “ chủ, xong, bà chủ hôn mê!”


      “Cái gì? !” Nghê Thủy Tinh thất kinh, vội vàng cùng Đường Gia Bình lên lầu hai.


      Đường Gia Bình đơn giản đo huyết áp chút, sắc mặt nặng nề, lập tức đánh tiêm thuốc giảm áp, sau đó liền hỏa tốc đem bà nội đưa vào bệnh viện.


      Nhìn phòng cứu cấp khép lại cửa chính, Nghê Thủy Tinh lòng khỏi như lửa đốt.


      Mấy phút sau, huyên náo của tiếng bước chân tự hành lang khác” bưng vang lên, đập vào mi mắt Giang Lăng tới gần mặt đầy mồ hôi.


      “Bà nội như thế nào?” Giang Lăng Nhất đem níu lấy Nghê Thủy Tinh, lực mạnh, cơ hồ làm kêu đau.


      Nghê Thủy Tinh tiếng nào nhịn xuống, “ trong phòng cấp cứu, được gấp, trước ngồi xuống nghỉ ngơi chút.”


      làm sao mà ngồi được?” Giang Lăng hét lớn tiếng, bắt đầu giống như thú hoang ở cửa phòng cứu cấp tới lui.


      Ngày nay rốt cuộc tới sao? Nội tâm của cơ hồ mảnh lạnh như băng.



      Nghê Thủy Tinh nhìn đèn đỏ phòng cấp cứu, lại nhìn chút Giang Lăng khuôn mặt lạnh lùng thâm thúy, nội tâm đột nhiên đau đớn biết từ đâu tới .


      Đây là báo trước chia lìa sao?


      biết, chỉ biết là, giờ phút này ngực của rất đau, rất đau. . . . . .


      Hơn giờ sau, Đường Gia Bình tự phòng cứu cấp ra, cởi xuống màu trắng và khẩu trang, thoạt nhìn vô cùng mệt mỏi.


      “Bà nội như thế nào?” Giang Lăng Nhất tiến lên hỏi.


      Đường Gia Bình trầm mặc, trận trầm mặc này làm Giang Lăng Tâm như đao cắt.


      Đưa tay đến vai bạn tốt, Đường Gia Bình rất khó khăn khạc ra mấy chữ, “Bớt đau buồn , Viêm cơ tim cấp – Acute myocarditis đưa tới não đột tử, chúng ta là hết cách xoay chuyển.”


      Ngắn ngủn câu , tất cả, bọn họ thậm chí còn kịp nhìn bà nội lần cuối cùng nữa!


      Nghê Thủy Tinh che miệng lại, lao vào trong ngực Giang Lăng khóc ra thành tiếng, Giang Lăng ôm chặt, toàn thân đau giống như thủy triều tràn ngập ra.


      lại mất người thân quan trọng trong cuộc đời!


      tuần lễ sau


      Nghê Thủy Tinh đứng ở cửa thư phòng biệt thự Giang gia, lo lắng nhìn cửa phòng đóng chặt, suy đoán bên trong có ổn hay .


      Kể từ ngày hôm trước sau tang lễ của bà nội, Giang Lăng liền đem mình nhốt vào thư phòng, ra ngoài, thức ăn cũng do người giúp việc đưa vào, nhưng mỗi lần lấy ra thấy có dấu hiệu động tới .


      chủ.” Quản gia Vương Bá bưng bữa trưa, chần chừ nhìn Nghê Thủy Tinh đứng ở cửa.


      “Để cháu!”


      Nghê Thủy Tinh bưng bữa trưa qua, gõ cửa, có trả lời, tự mình đẩy cửa vào.


      Bên trong thư phòng mảnh mờ mờ, khói mù tràn ngập, sặc đến gần như cách nào hô hấp, Giang Lăng đưa lưng về phía , cao lớn ngồi ở ghế da phía sau.


      sao chứ ?”


      Người đàn ông phản ứng chút nào.


      “Bất kể như thế nào, ăn chút gì , em. . . . . .” Nghê Thủy Tinhdừng chút, “Tất cả mọi người rất lo lắng cho .”


      nhàng đem bữa trưa thả vào bàn sách.


      ra ngoài!” Giang Lăng lạnh lùng , thanh hết sức khàn khàn, nhìn qua bóng lưng đơn hết sức làm cho người ta đau lòng.


      “Bà nội nếu dưới đất có biết, gặp lại bộ dáng này, cũng vui .” Nghê Thủy Tinh .


      “Bảo ra ngoài!” Trả lời , giọng so mới vừa rồi càng lạnh lung hơn, hoàn toàn từ chối người ngoài ngàn dậm xa cách.


      Nghê Thủy Tinh trầm mặc lui ra ngoài, đóng cửa phòng lại, đột nhiên có loại xung động – chực khóc .


      Cho dù ở thời điểm như vậy, cũng nguyện ý ở bên người, tình nguyện lựa chọn thân mình vượt qua.


      cần làm bạn, trong mắt của căn bản tồn tại của . . . . . .


      Nghê Thủy Tinh lúc rời , bị thương ánh mắt ràng như vậy, Giang Lăng đột nhiên có loại xung động, muốn gọi ở lại, ở bên mình, nhưng miệng mấp máy cái, thế nhưng lại phát ra thanh nào.


      mãnh liệt hít hơi khói, khói mù làm cho ngũ quan đẹp trai khắc sâu hơn lộ vẻ u lãnh.


      phải là biết lo lắng cho , chỉ là, bây giờ, còn làm được quên lãng quá khứ, cách nào coi như chuyện gì cũng xảy ra, càng cách nào cam kết cho tương lai lo.


      Nhất là bà nội quý mới vừa qua đời, trong lòng bây giờ chỉ có phiến băng hàn, chưa từng có nhiều ôn tình cho , càng rảnh cố kỵ cảm thụ người khác.


      là tự ái đàn ông cũng tốt, kiêu ngạo cũng tốt, bây giờ bị thương, chỉ muốn người trốn, lẳng lặng liếm vết thương, chờ đợi thương thế khỏi hẳn, hi vọng thời gian trôi qua có thể thở bình thường.


      Về phần những thứ khác, căn bản rảnh bận tâm.


      Chậm rãi dập tắt tàn thuốc, Giang Lăng cầm điện thoại lên, ấn phím gọi thư kí riêng, chậm rãi mở miệng: “Giúp tôi đặt vé máy bay Paris , càng nhanh càng tốt.” Sau đó, liền dứt khoát cúp điện thoại.


      Sáng sớm hôm sau, nghe được cửa thư phòng vang lên, vẫn chờ ở sofa trong phòng khách Nghê Thủy Tinh bỗng nhiên thức tỉnh, chợt bước ra.


      Là Giang Lăng! ra!


      mừng rỡ nhào qua, “ đói bụng sao? Có muốn ăn chút gì hay ?”


      cần.” Giang Lăng lạnh nhạt , khuôn mặt tựa hồ có chút gầy, vội vã phủ thêm áo khoác ngoài, giơ tay lên cầm vali liền ra ngoài.


      phải đâu?” Nghê Thủy Tinh vội vã theo sau lưng .


      Paris đoạn thời gian,có hội nghị cần tham gia.”


      Giang Lăng dừng chút, xoay người liếc Nghê Thủy Tinh cái, trong tròng mắt nồng đậm lo lắng để cho nội tâm đau xót, bỗng thấp giọng : “Chờ trở lại.”


      Nghê Thủy Tinh chợt ngẩng đầu nhìn người đàn ông, đôi môi khẽ cong lên, muốn lại thôi, “A!”


      Chờ trở lại. . . . . .


      cần chờ trở về sao?


      Nhìn bóng lưng cao lớn vào bên trong xe, Nghê Thủy Tinh đứng ở trước cửa, lâu có nhúc nhích.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 9.1:


      Sáng sớm, chim hót líu lo ríu rít.


      núp trong những bóng cây xanh tốt biệt thự Giang thị, ở như có như đám sương mờ mờ, giống như bức họa.


      Nghê Thủy Tinh xuống lầu, quản gia liền chào đón, “ chủ sớm, xin hỏi bữa ăn sáng là kiểu Trung Quốc hay là kiểu tây phương?”


      “Cho cháu phần nước trái cây cùng bánh mì nướng là được rồi.” Nghê Thủy Tinh khẽ mỉm cười, ở bên cạnh bàn ăn ngồi xuống.


      Lại thấy bà nội, Giang Lăng lại có ở đây biệt thự, cực kỳ tịch mịch, tịch mịch đến khiến muốn khóc.


      được có mấy buổi tối, ôm lấy cai mền vẫn lưu lại hơi thở đàn ông, yên lặng rơi lệ, nghĩ tới bây giờ ở nơi nào, làm những gì?


      phải cũng từ đêm khuya cho đến khi bình minh xuất , cách nào ngủ say chứ? Có hay cũng như vậy tư nhớ , tựa như nhớ ?

      Thời gian ngày lại ngày trôi qua, dấu vết lưu lại cùng hơi thở, cũng ngày từng ngày nhạt . . . . . .


      Bấm tay tính toán, rời ba tuần lễ, toàn bộ hai mươi mốt ngày, nhưng ngay cả cuộc điện thoại, tin tức cũng có.


      muốn chờ , nguyện ý, chỉ là, biết chờ đến khi nào?


      Bà nội mất, giữa bọn họ liên lạc duy nhất kết thúc, ký kết khế ước thành giấy vụn, cần phải ở lại.


      Giữa , nguyên bản là dùng cái dây tràn ngập nguy cơ kết hợp, tại chỉ cần thêm mưa gió là đứt.


      Chia tay bước chân tựa hồ ở bên tai vang lên, hơn nữa càng ngày càng tiến tới gần, Nghê Thủy Tinh trong lòng ra tuyệt vọng.


      chủ, báo buổi sáng hôm nay.” Dùng cơm xong xong, quản gia ân cần đưa mỗi ngày tờ báo buổi sáng.


      “Cám ơn.” Nghê Thủy Tinh lung tung liếc nhìn, phần này tờ báo buổi sáng là bà nội khi còn sống thích nhất tờ báo, tại bà nội có ở đây, nhưng Giang gia vẫn như cũ duy trì thói quen đặt báo ngày xưa.


      Tiện tay lật tới tờ giải trí, đột nhiên, hình chụp màu đập vào mi mắt ——


      Bối cảnh trong hình tựa hồ hành lang quán bar, ánh sáng rất tối, nhưng hình lại hết sức ràng, xinh đẹp ăn mặc hợp thời trang, chặt dựa vào trong ngực người đàn ông cao lớn người mặc áo khoắc màu đen , lúm đồng tiền như hoa, nam tử kia cúi đầu hướng về phía , thấy vẻ mặt, thế nhưng gò má tuấn quen thuộc kia, khiến Nghê Thủy Tinh ngón tay khẽ run rẩy.


      Nhớ như vậy, nghĩ tới, gặp lại trang giấy báo lá cải, nhìn ôm ấp khác.


      tờ báo ghi tổng giám đốc ” tập đoàn Giang thị ” cho dù cưới xong vẫn như cũ phong lưu thay đổi, cùng người đẹp Mỹ Quan Quân song song đồng hành du lịch Paris. Bài báo còn viết đến bọn họ mỗi đêm ra vào đôi, nghiễm nhiên bộ bộ dáng tình cuồng nhiệt .


      Tờ báo tiếng động tự trong tay rớt xuống, Nghê Thủy Tinh ôm lấy mình, cảm thấy cả người lạnh để cho phát run. . . . . .


      Khi quản gia Vương Bá trước khi ngủ theo lệ kiểm tra kinh hách thấy bóng tối trong phòng khách, Nghê Thủy Tinh mình ngồi yên ở ghế sofa.


      Nhàn nhạt ánh trăng, chiếu vào khuôn mặt tiều tụy tái nhợt của , có vẻ mông lung mà chạm tới.


      chủ, sao chứ?” Quản gia lo lắng hỏi .


      “Cháu sao, bác ngủ !” Nghê Thủy Tinh miễn cưỡng cười với ông.


      chủ có phải lo lắng cậu chủ hay ?” Quản gia suy đoán : “Vậy. . . . . . Có muốn gọi điện thoại xem ?”


      “Cháu gọi rồi, ấy tắt máy, có vẻ rất bận? Cháu thế nào cũng tìm được ấy.” Nghê Thủy Tinh cười khổ , rũ mí mắt xuống, che giấu ở mình nồng đậm thương tâm.


      bây giờ, bề bộn cùng mỹ nữ u hội, sớm quên tồn tại của . , trong lòng cho tới bây giờ cũng tồn tại của .


      “Bác ngủ , ” với quản gia.


      “Vậy. . . . . . Tôi ngủ, chủ, cũng sớm chút nghỉ ngơi !”


      “Dạ.” Nghê Thủy Tinh gật đầu cái,bản thân đắm chìm trong ghế salon.


      Phòng khách đồng hồ báo thức, truyền đến tịch mịch tí tách thanh . Thời gian trôi qua, giống như giờ phút này sinh mạng dạng.


      Nghê Thủy Tinh đè lại trán, chỉ cảm thấy đầu mình đau muốn nứt, toàn thân cũng nặng nề vô lực, tâm trang nhung nhớ tựa khó chịu, tựa như thực vật thiếu nước , dần dần khô héo.


      Chờ trở lại. . . . . .


      Lời của lời còn văng vẳng bên tai, nhưng có biết hay , chờ đợi như vậy quá lâu, đơn giản như loại hình phạt tàn khốc gian nan? cách nào chịu đựng thêm nữa!


      Bỗng dưng, tiếng chuông điểm 12 giờ , ngày mới được lật qua.


      Nghê Thủy Tinh khỏi khẽ cười khổ, mười hai giờ, tiếng chuông nửa đêm vang lên, trong cổ tích bé lọ lem tại lúc này vội vã chạy xuống bậc thang hoàng cung, ma pháp của sau mười hai giờ sắp biến mất hầu như còn; mà thực tế, ma pháp của ra ở bà nội buông tay tây thiên khắc kia liền biến mất, như vậy còn ở lại chỗ này làm cái gì?


      Kỳ tích thể nào đến, tình thể nào xảy ra, trong lòng mơ hồ dấy lên tia lửa, ở đây người đàn ông chẳng quan tâm lạnh lùng, biến mất hầu như còn.


      là quá ngu! Nếu , cần gì phải ở lại chỗ này, tăng thêm khốn nhiễu cho ?


      đột nhiên ra nước ngoài, ba tuần lễ hề tin tức, chính là ở uyển chuyển hướng hạ lệnh trục khách. . . . . .


      Bà nội vừa mất , hiệp định liền mất hiệu lực, đại khả trực tiếp đuổi rời biệt thự, lại làm cho ở đến bây giờ, còn với ”Chờ trở về” , đây là dư thừa tốt bụng cùng đồng tình, lại tự mình đa tình, cho là mình ở trong lònganh, dù sao còn có chút vị trí tồn tại.


      tại tỉnh mộng, quá khứ đủ loại, ra là đều là huyễn tượng!


      Nghê Thủy Tinh xộc xệch đứng lên, sắc mặt tái nhợt, trong con ngươi có vài phần làm cho người ta đau thương, nhưng ánh mắt của , cũng hạ quyết định sau trở nên kiên cường.


      Trở lại lầu hai, lấy ra vài món đồ là ít ỏi , lung tung nhét vào túi hành lý đơn giản, cởi xuống nhẫn cưới kim cương tay, rút ra phong thư cùng giấy viết thư, viết mấy hàng chữ, đem chiếc nhẫn bỏ vào trong phong thư, đem nó gấp lại, đặt ở đầu giường.


      Trước khi đóng cửa lại, Nghê Thủy Tinh lần nữa nhìn vòng quanh gian phòng


      Đây là căn phòng cùng nhau cùng chung sinh hoạt, là nơi người đàn ông từng cùng với , nếu như có thể, hy vọng dường nào có thể cùng đến thiên trường địa cửu, nhưng là, dù thế nào quyến luyến, cũng phải rời .


      hai bàn tay trắng, còn sót lại , chính là tôn nghiêm cùng kiêu ngạo của mình!


      Sau đó, kéo hành lý, trước lúc bình minh lên cao, chậm rãi, kiên định khỏi biệt thự.


      Gặp lại, Giang Lăng!


      Ngày đó sáng sớm, vị nam tử đẹp trai trầm ổn, xuất ở phi trường quốc tế trong dòng người nhập cảnh, cả người tinh thần sảng khoái, quần áo thưởng thức tràn đầy phái nam sức quyến rũ, ở trong đám người giống như vật sáng, làm người khác chú ý.


      Thấy tài xế sớm chờ mình bên ngoài , Giang Lăng đem hành lý giao cho , nhàn nhạt câu: “Về nhà!”


      “Nhà” cái từ này, lúc này ra, để cho trong lòng tràn đầy dịu dàng khó lên lời , Nghê Thủy Tinh bóng hình xinh đẹp nhàn nhạt lên trong đầu.


      nhất định đợi chứ? Vừa nghĩ tới ấy là gương mặt thanh lệ, ngực của liền trào lên dòng nước ấm.


      Tỉnh táo tháng, ở nơi đất khách quê người, cách càng xa, càng phát giác đối với càng quan trọng.


      nhàn nhạt lẳng lặng bộ dáng mọi lúc lên trong đầu, vô luận công việc hay là ra ngoài du ngoạn, cũng như cũ hình ảnh khắc sâu trong lòng .


      Dọc đường , giờ phút này nhất nhất lên hình ảnh , si ngốc đưa mắt nhìn bộ dáng của , lo lắng ánh mắt của , trắng đen ràng thủy mâu ở bên trong, từ đầu đến cuối, đều chỉ chiếu mình bóng dáng của !


      Giang Lăng biết mình lúc trước vì sao kháng cự, nhưng nếu như đối tượng là , có lẽ có thể bỏ qua khúc mắc, quên lãng ba cho nồng đậm bóng ma, quên lãng đối với mẹ khắc cốt ghi tâm thù hận, đem tất cả quá khứ đau khổ bỏ qua, vứt bỏ quá khứ, chỉ suy nghĩ tới tương lai, vì vậy cùng chỗ!


      nhàng vuốt ve nhẫn cưới tay, nội tâm luôn luôn nguội lạnh giờ đây tràn đầy dịu dàng, Giang Lăng quay đầu, đưa mắt nhìn ngoài cửa sổ vòm trời xanh thẳm, từng đám mây trắng, tất cả đều hóa thành bóng dáng điềm tĩnh của .


      hồi biệt thự Giang gia, luôn luôn tỉnh táo quản gia Vương Bá, giờ phút này lại đứng ở cửa hết nhìn đông tới nhìn tây, bộ dáng mặt lo gấp ra .


      Giang Lăng bước xuống cửa xe, khóe mắt đột nhiên co quắp , trực giác chuyện ổn.


      “Cậu chủ, làm sao cậu tại mới trở về? chủ ấy , ” quản gia chạy đến trước mặt Giang Lăng, vội vàng .


      “Cái gì? !” Giang Lăng thất kinh.


      “Sáng sớm hôm nay tôi tìm, cũng trông thấy chủ. Tôi khắp nơi đều tìm hết rồi, chỉ tìm thấy phong thơ cùng chiếc nhẫn để lại.”


      Giang Lăng nhanh chóng nhận lấy phong thư từ quản gia, rút ra giấy viết thư, trong thư chữ viết thanh tú thanh nhã, giống như chủ nhân .


      Giang Lăng:


      Cùng ngày ngày ở chung chỗ ,khiến em rất vui. Nhưng là! xin lỗi, em cách nào chờ đợi nữa.


      Trả lại nhẫn cho , để cho thích hợp hơn với đeo lên!


      Chúc hạnh phúc.


      Nghê Thủy Tinh


      Trong phong thư, chính là để lại cho , chiếc nhẫn kim cương chiếu lấp lánh .


      Đáng chết! Giang Lăng Nhất đem níu chặt giấy viết thư, nội tâm đột nhiên xẹt qua hồi đau nhức kịch liệt, chẳng lẽ lần này, mất ?


      “Cậu chủ, chủ là khuya khoắt , chúng tôi ai cũng có phát . . . . . .”


      Giang Lăng giơ tay lên, ngăn cản quản gia tiếp, “Cháu hiểu, chuyện liên quan bác, là lỗi của mình cháu.”


      phạm vào sai lầm lớn nhất trong đời!


      Bà nội sau khi qua đời, đau cũng thua kém , nhưng chỉ chú ý tâm tình của mình, tùy hứng rời , để người đơn. . . . . .

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 9.2:


      quá ung dung rồi ! Cho là nhất định chờ , cho là lấy từng dịu dàng bao dung tất cả của , thế nhưng lại quên, cũng bị thương, cũng giống như bây giờ, tiếng nào rời !


      “Tất cả đều là lỗi của tôi!” Nắm chặt chiếc nhẫn kim cương trong tay, Giang Lăng hối hận giống như dã thú thoát khỏi lồng gào thét.


      tháng sau


      Giang thị tập đoàn lầu cuối Cao ốc, trước mắt biến thành giải đất nguy hiểm, chỉ cần cẩn thận đạp trúng khu có mìn, cũng bị tâm tình nóng nảy của người đàn ông kia nổ tan xương nát thịt.


      Vì vậy, chỉ cần có việc gì, ai cũng dám đến gần phòng làm việc tổng giám đốc, chỉ sợ cẩn thận tìm chết!


      Giang Lăng ngồi dựa vào ghế làm việc bên trong, sâu khạc ra điếu thuốc.


      Cả căn phòng tràn ngập khói mù, bóng dáng người đàn ông, trong sương khói có vẻ cực kỳ đơn.


      Ánh mắt của có trung tâm, mờ mịt nhìn phía ngoài cửa sổ, mặt lạnh nhạt hơn so với trước kia, lạnh hơn ngạo thần sắc, còn có kia sâu tận xương tủy độc.


      Suốt cả tháng, có Nghê Thủy Tinh trong cuộc sống, đối với Giang Lăng mà , có thể mảnh mây đen sương mù.


      bàn bày ra phong thơ, là thông qua luật sư gửi tới, là đơn ly hôn ký .


      Khốn kiếp! cần loại vật này,


      Giang Lăng nhanh chóng cầm lấy tờ giấy, đem nó phá tan thành từng mảnh, ném vào thùng rác.


      Xem ra vợ chạy trốn là quyết tâm muốn cùng ly hôn? Rất tốt. . . . . . thề làm hối hận làm ra hành động này.


      Đột nhiên, chuông điện thoại vang lên, Giang Lăng nhanh tay bắt máy, “ là?”


      “Giang tổng, khỏe chứ. Tôi là Khai Nguyên thám tử tư, được ủy thác điều tra tung tích của vợ , chúng tôi bây giờ có manh mối. . . . . .”


      “A, vậy sao?” Giang Lăng tròng mắt đen lập tức sáng lên, “ ấy rốt cuộc ở nơi nào?”


      Chỉ cần tìm được , cần phải trừng phạt trận mới được, trừng phạt được cho phép của , liền dám tự tiện trốn nhà!


      “Thủy Tinh, bàn số ba cơm gà quay.”


      “Có, tôi tới ngay.”


      Nghê Thủy Tinh lau lau mồ hôi mặt, xuyên qua lớp lớp khách vào ăn trong quán. . . . . .


      Tay chân nhanh nhẹn, nụ cười dịu dàng, làm cho người ta cảm giác như mùa xuân tới , bà chủ đứng ở quầy tính tiền nhìn khỏi thầm gật đầu, mừng rỡ mình nhận đúng người.


      vất vả đến lúc nghỉ trưa , Nghê Thủy Tinh rốt cuộc có thể nghỉ ngơi, ở phòng nghỉ ngơi nhân viên uống chút nước, thở cái.


      “Thủy Tinh, có muốn hay nếm thử chút bánh dứa tôi làm?” người đàn ông trẻ tuổi tới, tươi cười rạng rỡ đưa cho khối điểm tâm ngọt.


      “Cám ơn , a Tân.”


      A Tân là trong đầu bếp tiệm ăn nhanh , rất trẻ tuổi, tính cách sảng khoái, Nghê Thủy Tinh bình thường cùng rất chuyện rất là hợp ý, mà cũng tựa hồ đặc biệt thích tiếp xúc với .


      “Em cũng đừng làm việc cố quá! thấy em mỗi lần kết thúc công việc bộ dạng cũng mệt chết .” A Tân nhìn Nghê Thủy Tinh sắc mặt tái nhợt, khỏi khuyên .


      đối với rất có ấn tượng, cơ hồ là nhìn thấy đầu tiên liền thích thanh tú điềm tĩnh .


      “Tốt mà ! Em còn chịu đựng được.” Nghê Thủy Tinh cười nhạt.


      ra rất ưa thích hoàn cảnh bận rộn tại, để cho phải có cuộc sống tựa như ngựa bứt dây cương, nếu , sợ khắc rảnh rỗi nhớ tới người đàn ông kia.


      có khỏe ? nhận được giấy thỏa thuận li hôn chưa? Có phải có mới bạn rồi hay ? dịu dàng với đó chứ, dung đôi tay từng ôm để ôm đó ?


      Thời gian ngày từng ngày trôi qua, nhưng vì cái gì, chỉ cần vừa nghĩ tới khuôn mặt của người đàn ông đó, trong lòng của vẫn tràn đầy đau đớn cách nào hô hấp .


      tay ràng sớm có dấu vết chiếc nhẫn , nhưng vì cái gì, ngón tay của thói quen vuốt ve ngón áp út . . . . . .


      “Cái đó. . . . . . Thủy Tinh. . . . . .” A Tân sờ đầu cái , cười cười ngượng ngùng tới trước Nghê Thủy Tinh, “Em. . . . . . Tối nay kết thúc công việc có rãnh ? có người bạn cho 2 vé xem phim miễn phí, nếu như bận, muốn. . . . . .”


      Nghê Thủy Tinh khẽ mỉm cười, “Cám ơn , a Tân, nhưng mà cần đâu, em có bạn trai.” cắn răng dối.


      Nhạy cảm như sớm phát a Tân đối với mình có cảm tình, nhưng chính chuyện tình còn chưa giải quyết ổn, như thế nào có thể trêu chọc người khác?


      Huống chi, cho dù rời , trong lòng của vẫn tràn đầy bóng dáng của người người đàn ông kia kia, căn bản là có chỗ cho người đàn ông khác tồn tại.


      “A!” A Tân rất thất vọng cúi đầu.


      “Xin lỗi.”


      sao, vậy. . . . . . Thủy tinh, bạn trai em đối với em tốt chứ?”


      ấy. . . . . .” Nghê Thủy Tinh nghiêng đầu qua, nhớ tới Giang Lăng, “ ấy lầm lì, coi như , cũng là nhàn nhạt, rất ngắn gọn mấy câu, nhưng ấy rất hiếu thuận, đối với người thân của mình rất tốt. Em nghĩ, ấy mặc dù ngoài mặt lạnh nhạt, nhưng nội tâm là người rất dịu dàng. Bởi vì quan hệ cha mẹ , ấy mặc dù ra, ra trong lòng vẫn luôn rấtcô đơn. ấy như vậy, khiến cho em bỏ được, muốn ở bên cạnh ấy. . . . . .”


      A Tân mất hồn ngưng mắt nhìn Nghê Thủy Tinh, mặt phát ra vừa dịu dàng lại đau thương, làm cho người ta dám nhìn thẳng.”Thủy Tinh, em rất ta! hâm mộ ta quá.”


      Nghê Thủy Tinh cười nhạt, “Chúng ta nên trở về làm việc ! Bằng , bà chủ nhất định phát điên.”


      “Ừ, đến lúc.”


      Nghê Thủy Tinh đứng lên, vòng qua cái bàn, chân bàn bên cạnh vừa đúng ẩm ướt , có chú ý, chân trượt, cả người liền hướng đất té. . . . . .


      “Cẩn thận!” A Tân trùng hợp ở bên người , bước bước dài xông tới, đem vững vàng ôm vào trong ngực.


      Nghê Thủy Tinh đỡ ngực đứng lên a Tân lồng, cười : “May nhờ có , bằng , em nhất định rơi rất thảm.”


      cần ngại. . . . . .”


      “Buông ấy ra!” Đột nhiên, trầm thấp rống giận ở chỗ xa vang lên, Nghê Thủy Tinh ngẩng đầu lên, liền đối với mặt với đôi mắt thiêu đốt sắc bén !


      Kia tròng mắt thâm thúy tựa như biển, rồi lại lạnh lùng thành băng, con ngươi chỗ sâu toát ra ngọn lửa mãnh liệt, kia ánh mắt quen thuộc đến khiến hồi tim đập nhanh, rồi lại hồi đau lòng.


      cho ngươi đụng ấy!” Giang Lăng Nhất đẩy người đàn ông chướng mắt trước mặt , đem Nghê Thủy Tinh đoạt lấy , ôm vào trong ngực mình.


      trận cuồng loạn nhảy trong lòng, ở khắc kia nhìn thấy , rốt cuộc thở bình thường lại. dưới dò xét cẩn thận trong ngực , Giang Lăng sắc mặt của trở nên hết sức khó coi.


      Chỉ là ngắn ngủn mấy tháng thấy, làm sao lại trở nên gầy như vậy, tái nhợt như vậy?


      ra là vóc người cũng rất thon thả, cho dù mặc đồng phục làm việc rộng thùng thình, cũng có thể nhìn ra đường cong gầy gò , ăn cái gì, nghỉ ngơi tốt sao?


      Nghĩ đến căn bản hiểu được chăm sóc mình, Giang Lăng liền nhịn được nổi giận, đồng thời tức giận cư nhiên mình tại mới tìm được , để cho bị khổ nhiều như vậy, tức giận hơn cư nhiên cùng tên đàn ông khác liếc mắt đưa tình, thậm chí còn dựa vào trong ngực đối phương. . . . . .


      Hung tợn nhìn chằm chằm người đàn ông trẻ tuổi mới vừa rồi ôm của , Giang Lăng trong đầu có loại xúc động muốn băm ta thành 8 khúc!

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 10.1:


      “Giang Lăng?Sao lại ở chỗ này?”


      Nghê Thủy Tinh dám tin vào hai mắt của mình, hết sức dụi mắt, mới tin chắc giờ phút này người đem kéo lại ôm trong ngực là phải mơ, mà quả tồn tại


      Nhìn mặt của người đàn ông gần trong gang tấc, trái tim của khống chế cuồng loạn .


      Người đàn ông này thay đổi chút nào, tuấn mà mặt lạnh lùng khí thế bức người, thăm thẳm tối tăm hai mắt giờ phút này căng thẳng nhìn chằm chằm , dường như muốn đem bẻ làm hai, vẻ mặt trầm đáng sợ, toàn thân đều khẽ run, tựa hồ hết sức đè nén tức giận của mình.


      Nghê Thủy Tinh khỏi thầm giật mình, trong mắt Giang Lăng, cho tới bây giờ đều là biểu cảm xúc, bộ dáng sinh động như thế, lần đầu tiên thấy.


      ta là ai?” Giang Lăng đối với Nghê Thủy Tinh ngoảnh mặt làm ngơ vấn đề, tự mình nhìn chằm chằm .


      , ta là. . . . . . Đồng nghiệp của em. . . . . .” Nghê Thủy Tinh quá giật mình, cơ hồ có chút líu đầu lưỡi.


      “Đồng nghiệp? Đồng nghiệp thân thiết như vậy cùng ôm nhau?” Giang Lăng giọng tựa như ông chồng ghen tuông, “! Em có phải hay sau lưng cùng ta bí mật làm chuyện gì rồi?”


      “Căn bản có.” Nghê Thủy Tinh giật mình kinh hãi, tại sao có thể nghĩ như vậy?


      “Chờ chút, là bạn trai Nghê Thủy Tinh à? Có phải hiểu lầm gì hay ?” A Tân rốt cuộc nhịn được lên tiếng.


      Nhìn người đàn ông trước mắt vừa tùy tiện xông vào đây, vừa nhìn chính là cùng bọn họ bất đồng thế giới, toàn thân ta dưới đều là khí thế tinh phần tử, người hàng hiệu đủ hơn mấy tháng tiền lương của rồi, nhìn ta khẩn trương Thủy Tinh bộ dạng như vậy, xem ra ta cũng rất để ý Thủy Tinh.


      “Tôi cùng Thủy Tinh chỉ là đồng nghiệp, , ra vừa bắt đầu tôi muốn theo đuổi ấy, cực kỳ. . . . . .” A Tân sờ sờ đầu của mình, “Lập tức liền bị ấy cự tuyệt, Thủy Tinh cho tôi biết, rất bạn trai của mình. . . . . . Ách. . . . . . Chính là à? Cho nên phải quý trọng ấy Thủy Tinh là rất tốt.”


      Nghe ta như vậy, Giang Lăng sắc mặt của thoáng hòa hoãn xuống.


      theo .” Bắt được tay Nghê Thủy Tinh, lời gì đem kéo ra ngoài luôn.


      nơi nào?” Nghê Thủy Tinh cả kinh.


      “Về nhà!”


      Nghê Thủy Tinh đột nhiên dừng lại bước chân, “Về nhà?”


      “Đúng! Về nhà, trở về nhà của chúng ta.” Giang Lăng đem”Chúng ta” hai chữ này được đặc biệt nhấn mạnh.


      “Chúng ta phải ly hôn sao?”


      Cái gì? bên ”Nghe trộm” a Tân tại nội tâm gào khóc tiếng.


      ra phải cố ý ”Nghe trộm” , chỉ là bọn họ coi là người tàng hình, nếu bọn họ để cho tránh, vậy cũng chớ trách vẫn nghe tiếp!


      ký tên.”


      lời lần nữa khiến Nghê Thủy Tinh mở to hai mắt, “Tại sao. . . . . . ký?” cho là sớm ký, cho là bọn họ sớm phải vợ chồng.


      có ký, cho nên em bây giờ vợ của , cùng về nhà!” Giang Lăng lập lại lần nữa, bá đạo lôi .


      Nghê Thủy Tinh bước chân lảo đảo theo sát ở sau lưng Giang Lăng, nhất thời cách nào tiêu hóa lời của .


      Cái gì gọi là ”Vẫn là vợ của ” ? Giữa hai người bọn họ, phải căn bản , chỉ có tờ khế ước lạnh băng sao?


      “Thủy Tinh, muốn đâu?” Bà chủ đuổi theo hỏi.


      xin lỗi, bà chủ, tôi xin nghỉ ra ngoài lát, có thể ?” Nghê Thủy Tinh mặt rỉ ra mồ hôi lạnh.


      cần.” Giang Lăng lạnh lùng cắt đứt , móc ra danh thiếp, “Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Giang thị, Nghê Thủy Tinh là vợ của tôi, tôi mang , bất kỳ phí tổn thất nào, cũng có thể tính với tôi, gọi điện thoại, tôi lập tức trả.”


      “Hả. . . . . .” Bà chủ cầm lấy danh thiếp, dáng vẻ ngây người như phỗng.


      Giang thị tập đoàn? Bà nghe lầm chứ? Vốn là nhà giàu nhất! Mà Nghê Thủy Tinh lại là thiên kim thiếu phu nhân, trời ạ! Thiên kim thiếu phu nhân lại ở tiệm ăn của bà làm phục vụ?


      Bà chủ mắt trợn trắng, cảm giác mình cũng muốn té xỉu.


      “Giang Lăng. . . . . .” Bị lời gì nhét vào xe hơi chỗ ngồi phía sau, Nghê Thủy Tinh vẫn chưa hoàn toàn phản ứng kịp, chỉ có cảm giác mình như rơi trong mây mù.


      phải là nằm mộng chứ?


      “Em gầy. . . . . .” Phân phó tài xế lái xe xong, Giang Lăng lấy tay khẽ vuốt Nghê gò má của Thủy Tinh, trong con ngươi có vài phần nồng đậm thôi.


      chừng nào trở về? Tại sao lại xuất ở nơi này?” dịu dàng làm muốn khóc, rũ mí mắt xuống, tự với mình phải kiên cường, cần ở trước mặt rơi lệ.


      “Hơn mấy tháng trước trở lại rồi, luôn em, tại sao lại để lại cho là thư này, liên nhẫn cưới chỉ cũng cần? rồiem chờ mà.”


      cần sao?” Nghê Thủy Tinh hai mắt tầng mỏng hơi nước nhìn , “Giữa chúng ta , là ; em phải loại hình ra tay , cũng là ; để cho em chờ , nhưng cuộc điện thoại, cũng là . . . . . . Vậy tại sao. . . . . .”


      Lời đến đây, thanh của có chút nghẹn ngào.


      “Em vì cái gì còn phải chờ đợi? Giữa chúng ta có chừng liên lạc cũng chỉ là bà nội, tại bà qua đời, phải cần thiết bởi vì bận tâm bà mà miễn cưỡng mình, em biết em phải loại hình thích, vậy ký tên ly hôn a! Em. . . . . . Em quyết định phải quên .”


      Nước mắt trong suốt tự trong mắt chuỗi chuỗi chảy xuống, quyết định quên lãng, ra là so trí nhớ càng làm cho người ta đau triệt cánh nội tâm.


      cho! cho em quên !” Giang Lăng đem đem Nghê Thủy Tinh kéo vào trong ngực, nâng cằm của lên, hôn lên lệ , lời gì chận môi của .


      Đôi môi mới chạm được cùng nhau, liền bị ngọn lửa kích tình bắt được.


      Giang Lăng đói khát thăm dò môi của , mềm mại tốt đẹp , lâu hơi thở ở giữa lẫn nhau lẻn, mất mà được lại mừng như điên khiến lòng của hai người đồng thời cuồng loạn .


      Nghê Thủy Tinh nghĩ đẩy ra , lại bị nhiệt tình hôn chọc cho trận trận choáng váng đầu, kìm lòng được ôm lấy cổ của , vô lực thừa nhận môi lưỡi của , mặc cho mình đắm chìm ở trong vô biên nhiệt tình.


      biết qua bao lâu, Giang Lăng mới thả mở Nghê Thủy Tinh.


      “Tại sao?” Nghê Thủy Tinh tựa hồ như hiểu ràng những thứ gì, tựa hồ lại cái gì đều ràng.


      “Bởi vì em!” Giang Lăng sâu ngưng mắt nhìn , tựa hồ muốn cả người cắn nuốt.


      “Gạt người. . . . . .” Nghê Thủy Tinh dùng sức lắc đầu, nhất định là gạt người, bằng chính là nằm mộng, đây tất cả thể nào là , tuyệt đối thể nào. . . . . .


      “Nhìn !” Giang Lăng lấy đôi tay bưng lấy đầu của , để cho chỗ có thể trốn, “ em, cho nên mới tới tìm em, cho nên mới ký tên. Bởi vì muốn đem em cả đời cột vào bên cạnh, để cho em nơi nào cũng được! Trước kia qua em phải là loại hình ra tay , thế nhưng chỉ là người đàn ông ngu xuẩn tự cho là đúng . Khi đó cũng hiểu em, hiểu lầm em là người phụ nữ bụng dạ khó lường , càng muốn theo gót ba , cho nên mới đối với em lạnh lùng, tha thứ , là đại ngốc khắp thiên hạ nhất tự cho là đúng !”


      Nghê Thủy Tinh nhìn , là đôi mắt đẫm lệ mông lung.


      “Bà nội sau khi qua đời, trong lòng vô cùng khổ sở, ra khỏi nước chỉ là lý do, là muốn cho tâm tình của mình bình phục lại, mang theo em , nghĩ bởi vì nhìn em mà nhớ tới bà nội, cũng sợ lúc thời điểm tâm tình tốt, ra chút chuyện nên tổn thương em, cho nên mới bỏ lại mình em. . . . . .”


      Giang Lăng thâm nhìn Nghê Thủy Tinh, “Hơn nữa khi đó, cũng vậy ngày từng ngày bị em hấp dẫn, rồi lại sợ như vậy thay đổi, cho nên mới phải mượn dịp né ra bênngoài, để cho mình yên tĩnh chút. Ở nước ngoài trong khoảng thời gian này, cách em càng xa, liền càng muốn em, nghĩ đến trắng đêm khó ngủ, khi đó mới ý thức tới, ra là em!”


      “Em vốn là đợi trở về, nhưng. . . . . . Em thấy hình cùng khác ở chung chỗ .”


      “Cái đó Tuyển Mỹ Quan có đúng hay ?” Giang Lăng hừ tiếng, “Căn bản chuyện , ta là bạn tốt ở Pháp của , ngày đó chúng ta đống người uống rượu, mọi người hăng hái cũng rất cao, bạn bè lấy xe, ta có chút uống say, hơi chăm sóc ta cái mà thôi, ai ngờ đến bị người viết thành như vậy?”


      ra là như vậy, Nghê Thủy Tinh khỏi trách cứ mình vì sao tin truyền thông như thế.


      “Em có phải vì tin tức này cho nên mới rời khỏi?”


      “Ừ. . . . . .” Nghê Thủy Tinh cúi đầu, “Em cho là quan tâm em nữa, cho là ra nước ngoài chỉ là uyển chuyển lệnh trục khách mà thôi, cho nên em mới. . . . . .”


      “Cho nên em mới gửi giấy thỏa thuận li hôn cho ?” Giang Lăngkhông khỏi tức giận níu chặt tay Nghê Thủy Tinh, “ đem nó xé, về sau nếu là nếu để cho thấy được cái thứ đồ vật quỷ này,em phải cùng 』 đến chết sống lại giác ngộ !”


      Nhận thấy được trong lời của có điều ngụ ý, Nghê Thủy Tinh khỏi ửng hồng cả mặt gò má.


      rất nhớ em.” Giang Lăng ôm vào trong ngực, thở ra dài ra” giọng điệu.


      “Em cũng thế.” Nghê Thủy Tinh ngoan ngoãn dựa vào trong ngực , mặc dù vẫn dám tin tưởng vào tình thế nhưng giáng lâm đến đầu , nhưng mà giờ phút này hạnh phúc, cho dù muốn chết ngay bây giờ ở trong lòng , cũng vui vẻ chịu đựng.


      muốn em. . . . . .” Giang Lăng nhiệt tình hôn ngừng rơi vàotrán Nghê Thủy Tinh, cánh môi, tiếp đó dao động đến gáy trắng như tuyết.


      “Chờ chút, về nhà. . . . . . nên ở chỗ này. . . . . .” Nghê Thủy Tinhxấu hổ trái nhanh chóng bên trái phải tránh, trốn tránh nụ hôn của .


      Trước mặt còn có tài xế ! tại sao có thể tại liền động dục?


      nhẫn nhịn được. . . . . .” Giang Lăng la ầm lên, mãnh liệt chưa thỏa mãn dục vọng làm biểu tình đáng cực kỳ.



      “Tốt lắm á…, nhịn cái a! Chúng ta lập tức đến nhà rồi.” Nghê Thủy Tinh khỏi bật cười, dịu dàng an ủi .



      Giang Lăng vui mặt đen lại, ôm sát , lần nữa để lên môi của . . . . . .


      vất vả về đến nhà hậu, khát vọng lẫn nhau hai người, có lãng phí thời gian dư thừa, liền song song tiến vào phòng ngủ.


      Bước tới cừa, Giang Lăng liền chiếm đoạt hôn Nghê Thủy Tinh.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 10.2 (rating H)


      “A. . . . . .” mùi vị lâu để cho cảm thấy thoải mái, bộ mặt hồng thừa nhận hôn, thân thể dần dần lên tình triều quen thuộc. . . . . .


      Bộc bạch tâm tình xong, Giang Lăng giống trước kia dạng tỉnh táo tự giữ, tối tăm tròng mắt giống như bắt lửa, đặt đến giường sau, liền sạch gọn gàn lột quần áo của hai người, chỉ chốc lát sau, bọn họ liền tương đối trần trụi.


      “Ừ. . . . . .” Nghê Thủy Tinh hơi mở mắt sáng, theo bản năng ôm khối lửa nóng đè mình, da thịt xem cảm giác tốt đẹp như thế, làm cho lòng người sợ hãi dứt, cơ hồ rơi xuống nước mắt.


      “A. . . . . . A. . . . . .” Tay của đàn ông bỗng nhiên cắm vào mị huyệt ở bên trong, khỏi ngữa cổ kêu tiếng, chỗ kín truyền đến tê khoái cảm dại loại .


      “Nhìn, chỗ của em mềm mại hảo ướt, làm tốt chuẩn bị nghênh đón .”


      Cố cong người, nghĩ lập tức muốn vọng động của để cho thể tiếp tục nhẫn nại, nhắc tới lửa nóng dương cương sâu cắm vào trong cơ thể .


      tới, Thủy Tinh.”


      “A. . . . . . Ừ. . . . . .” Chỗ kín bị phong phú cảm giác thỏa mãn, để cho kích động kiều .


      Hai người dính sát hợp chung chỗ, cơ hồ tia khe hở.


      “Thủy Tinh. . . . . .” Giang Lăng kích động bắt đầu đút vào, ở thấp nhiệt mềm mại mị huyệt trong ngừng lật khuấy lên. toàn thân da trắng như tuyết, đường cong xinh đẹp làm cho người khác nổi điên.


      “A. . . . . . A a. . . . . . Lăng. . . . . . là nhanh. . . . . . A. . . . . .” mỗi động lần thứ nhất, liền phát ra tiếng kêu ngọt ngào, nghe được dục hỏa như đốt, càng thêm nổi điên hung hăng đụng .


      sâu. . . . . . A. . . . . . Ừ. . . . . . A. . . . . . to. . . . . . Ừ. . . . . .”


      Trải qua nặng nề quanh co vất vả mới ở chung chỗ, được người đàn ông nay Nghê Thủy Tinh trong lòng tràn đầy nhu tình mật ý ra được.


      Vừa phát ra ngọt ngào thanh , vừa buông lỏng thân thể, đón vào đồng thời, cũng giao phó ra bản thân, cùng nhau cảm thụ tình làm người ta mê đắm.


      “A. . . . . . Lăng. . . . . . là giỏi. . . . . . Ừ. . . . . .” Thon dài chân ngọc quấn lên gầy gò hông của người đàn ông, Nghê Thủy Tinh cả thân thể căng thẳng, từ giọng mũi phát ra kiều mỵ phóng lãng thở dốc, thanh mị hoặc chí cực, đời bất kỳ người đàn ông nào nghe cũng cầm giữ được.


      “Em nhiệt tình. . . . . .” Giang Lăng kích được dục hỏa bùng cháy mạnh, rất động eo ếch, đụng phải cái so cái sâu, cái so cái hung ác.


      “A. . . . . . là nhanh. . . . . . A a. . . . . . là. . . . . . Lăng. . . . . . Em nơi đó nóng quá. . . . . . A. . . . . .”


      Nghê Thủy Tinh khỏi đưa ra hương cái lưỡi, liếm phần môi khô ráo của mình .


      Ở bên trong hàm răng trắng noãn , màu hồng đầu lưỡi như như , người đàn ông thấy vậy, khỏi cúi người, chận lại cánh môi mềm mại như hoa , dùng sức mút vào, hút hết mật dịch trong miệng , muốn vì vậy bao giờ buông ra.


      “Ừ. . . . . . Ưm. . . . . . Ừ. . . . . .”


      Hai người môi lưỡi lẫn nhau quấn quít, ngừng cho, mà ngừng lấy, Giang Lăng chỉ cảm thấy mình giống như mất lý trí, hãm sâu ở trong thân thể mềm mại , tựa như con dã thú tình dục kích động , chỉ muốn cùng hoan ái đến thiên đường địa ngục.


      “Chỗ của em nóng quá, mềm. . . . . . chặt mút thả, em có thích nơi này sao?” động lên hông của mình, chín cạn sâu mài huyệt mềm mềm mại .


      “A. . . . . . Thích. . . . . . thích. . . . . .” Nghê Thủy Tinh bởi vì khoái cảm mà thủy mâu rưng rưng, đẹp đẽ động lòng người nhìn tới trước .


      người đàn ông ngăn nào cản được sắc đẹp như vậy, ôm lên , thả vào ngang hông mình. . . . . .


      Nghê Thủy Tinh liên tiếp thét chói tai, tư thế cơ thể tế nhị thay đổi, dẫn phát khác thường mới lạ kích thích, khiến khoái cảm dòng điện lẻn càng thêm hung mãnh.


      “A. . . . . . sâu. . . . . .” Nguyên tưởng rằng thể nào thâm nhập to lớn, thế nhưng lúc này sâu hơn chạm đến thành trong mị huyệt .


      Nghê Thủy Tinh bị đụng đến liên tiếp phát run, chỉ cảm thấy toàn thân xụi lơ, tựa hồ sập đổ. . . . .


      “Có thoải mái ?”


      Thấy tựa hồ ra được, mặt lộ ra thần hồn điên đảo mê mang vẻ mặt, Giang Lăng tâm tình tốt, bàn tay bấm vào cái mông của , vững vàng bưng lấy, phối hợp mình đút vào động tác dưới ném đưa.


      Nghê Thủy Tinh tiếng thét chói tai nhất thời cất cao thang , “A. . . . . . A a. . . . . . là lợi hại. . . . . . A. . . . . . thoải mái. . . . . . Trời ạ. . . . . . Giúp Giúp. . . . . .”


      khóc oang oang, cách nào chịu đựng nhiều hơn khoái cảm, toàn thân cao thấp lẻn luồng sóng dòng điện, cơ hồ muốn đem ép điên rồi!


      “Thủy Tinh, em tuyệt!”


      Giang Lăng ôm lấy bờ eo mềm mại , đưa mình như sắt lửa nóng, lần lượt xâm nhập trơn mềm thấp nhiệt mị huyệt.

      nặng nề thở, gầm , eo ếch giống như nổi điên kịch liệt co rúm, ở thấp nhiệt thủy huyệt ép mãnh liệt hơn.


      “A. . . . . . thoải mái. . . . . . Ngày. . . . . . A a. . . . . . cần. . . . . . A. . . . . . cần. . . . . .”


      Nghê Thủy Tinh khóc kêu, phát ra thanh vừa đau đớn vừa nhanh vui mừng, ôm chặt lấy cổ của , đầu ngón tay sâu bấm vào phía sau lưng của .


      “A. . . . . . Lăng. . . . . . là giỏi. . . . . . A a. . . . . . sâu. . . . . . Nha. . . . . . Trời ạ. . . . . . A a. . . . . .”


      trắng như tuyết khe mông cổ đồng sắc da thịt, cái kia cây cứng rắn lửa nóng, ở mông trong khe hở tiến tiến xuất xuất, làm cho người ta huyết mạch khó nhịn.


      “A. . . . . . Ưm. . . . . . Ừ. . . . . .”


      Nghê Thủy Tinh liều mạng ôm lấy cổ của Giang Lăng, thân thể ngửa ra sau, đem như sắt dương cương ai cũng tưởng tượng tới đón vào chỗ sâu.


      là giỏi!”


      Giang Lăng cắn răng thô thở gấp, tuấn mặt trôi đầy mồ hôi, ngừng xuống ở người , cùng toàn thân mồ hôi ở chung chỗ.


      “Lăng. . . . . . là giỏi. . . . . . A a. . . . . . Sâu hơn. . . . . . Sâu hơn chút. . . . . . Ừ. . . . . . A. . . . . . Lăng. . . . . .”


      Nghê Thủy Tinh kịch liệt lay động vòng eo mảnh khảnh, trắng như tuyết núm vú nhộn nhạo, gần sát lồng ngực , ngừng lấy vú trắng của mình đè ép ma sát lồng ngực bền chắc .


      cũng biết động tác của mình có nhiều dâm mỹ, đa kiều mị, chỉ là theo bản năng muốn đạt được lớn hơn khoái cảm, nghĩ sâu hơn cùng kết hợp.


      Nhưng loại động tác này, đối vớingười đàn ông mà , cũng khác gì thêm dầu vào lửa.


      Giang Lăng gầm tiếng, kiềm chặt hông của , chợt từ đuôi đến đầu đụng chạm lấy, sâu hơn ác hơn đâm vào chỗ sâu huyệt mềm của .


      “A. . . . . . cần. . . . . . Lăng. . . . . . Em muốn . . . . . .”


      Như thế kích thích dưới , yếu ớt hoa huyệt nhất thời mãnh liệt co rút , xoắn chặt trong cơ thể dương cương. . . . . .


      Bên trong vách tường co lại cái, Giang Lăng thể kiềm được, ấn ngã xuống giường, liên tục triển khai tần suất cao kịch liệt đút vào. . . . . .


      “A. . . . . . A a. . . . . . Ừ. . . . . . Lăng. . . . . . A. . . . . .” Nghê Thủy Tinh nhất thời mặt lộ ra dục tiên dục tử mị thái.


      em, Thủy Tinh!”


      Theo tiếng tuyên cáo, Giang Lăng gầm ở trong cơ thể bộc phát, nóng bỏng ái dịch xông vào thân thể của , để cho toàn thân cách nào ức chế run rẩy.


      “Em cũng . . . . . .”


      Nghê Thủy Tinh khóc, ôm chặt người đàn ông ở trước mắt, mặc cho mình đắm chìm trong lồng ngực nở nang , mặc dẫn mình tiến vào thiên đường.


      “Về sau, em tuyệt đối được rời khỏi !” Giang Lăng thở bình thường lại, đem Nghê Thủy Tinh ôm chặt vào trong ngực, ngừng hôn ướt mồ hôi trán cùng gương mặt, nội tâm dịu dàng như gió ,


      “Ừ, em tuyệt rời khỏi .” Nghê Thủy Tinh rưng rưng nhìn chằm chằm vào , chủ động đưa lên cánh môi mình.


      Hai người như keo như sơn hôn lên cùng nhau, nội tâm tràn đầy ngọt ngào cùng dịu dàng.


      Đoạn này trải qua nặng nề quanh co, vất vả mới lấy được tình , tựa như giờ phút này xinh đẹp ánh trăng, đem hai người chặt bao vây, chia lìa.


      Ánh trăng nước, chiếu sáng cả vùng đất, gió lướt qua, sảng khoái khả hỉ, trong chỗ tối tối như có bà nội hiền lành khuôn mặt tươi cười, vẫn bảo vệ bọn họ.


      Tình , thổ lộ hương thơm, thời gian bù đắp mới.



      HOÀN

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :