1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc yêu nhau đi - Bố Đình ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 10:

      Mộ Bạch vừa bước đến phòng vệ sinh ngửi thấy mùi hôi, bịt lỗ mũi và tiến vào, Ly Ly quả nhiên là ôm bồn mà..…ngủ thiếp .

      Mộ Bạch thấy vậy liền dở khóc dở cười, vội vàng nâng Ly Ly lên rồi vỗ vào mặt : “Ly Ly, Quý Ly Ly”

      Ly Ly chút phản ứng nào cả, nếu như ném ra ngoài đường, phỏng chừng cũng biết chính mình nằm ở chỗ nào.

      Nhìn Ly Ly say rượu rất yên tĩnh, Mộ Bạch xác nhận thấy Ly Ly vẫn ngủ mới yên tâm mà ôm lấy ra ngoài. làm cho người ta cảm thấy nhức đầu, như thế nào lại biết là Ly Ly cũng có lúc ..…. mất lí trí.

      Khi bế Ly Ly ra khỏi quán bar, Mộ Bạch có nhìn thoáng qua Tân Lương, ta chẳng những mà còn làm đúng giao kèo mà uống hết chỗ bia còn lại, từng hớp, từng hớp mà uống vào trong bụng.

      Mộ Bạch vừa vừa lạnh lùng : “Chuyện ngày hôm nay tôi hy vọng là lần cuối cùng, sau này cũng cần quấn lấy Ly Ly.”

      Mà Tân Lương vẫn câu như cũ: “Nếu như thích ấy cũng có tư cách gì để với tôi những lời đó.”

      Bước chân của Mộ Bạch rất nhanh, giống như muốn nghe thấy những lời mà Tân Lương , sải bước ra khỏi cửa của quán bar, chính mình đem Ly Ly đặt lên ghế phụ.

      vừa thắt dây an toàn Ly Ly “ưm” tiếng, khẽ : “Mộ Bạch...”

      Mộ Bạch chỉ nghe thấy Ly Ly kêu tên của , thanh của ngày càng , những câu khác lí nhí làm cho thể nghe thấy được, liền tiến tới gần và hỏi: “ cái gì?”

      Thanh của bây giờ quả rất , Ly Ly mở miệng, làm cho hơi rượu toả ra, ấm áp dán vào bên tai Mộ Bạch, nhu hoà đụng chạm khiến cho bất ngờ, loại cảm giác đó giống như là bị điện giật, từ vành tai chạy tới đáy lòng, làm cho cả người có chút tê dại.

      Trong xe, quả lần đầu Mộ Bạch nhìn Ly Ly với khoảng cách gần như vậy, đèn xe mờ nhạt, Ly Ly lại say mèm.

      biết vì nguyên do gì mà Mộ Bạch thở dài cái, Ly Ly như vậy khiến cho rất mệt mỏi, thế nhưng thương hoa tiếc ngọc chưa bao giờ là tác phong của , nhiều năm như vậy, trong đời sống hay cả trong công việc, cũng chưa từng hung dữ đối với người phụ nữ này.

      Ly Ly sai, thể nào rời bỏ , tự tin của khiến cho mất mặt, thế nhưng cái sĩ diện này chỉ là bề ngoài, những năm gần đây, công việc thư kí của rất nhanh bắt kịp theo tổng giám đốc tài giỏi!

      Nhưng mà, người cần là thư kí tài giỏi chứ phải là người bạn , nếu là bạn , làm sao có thể để cho ở bên cạnh chứ? Từ trước đến nay, luôn là người công tư phân mình, cho nên đối với Ly Ly, thái độ của vẫn luôn cách xa , để có thể làm thư kí..….

      “Ly Ly..…” – Mộ Bạch nhìn thấy vẻ mặt của Ly Ly, theo bản năng mà cách ra rồi hòi: “Nhà ở đâu? Tôi đưa về..…”

      Hỏi xong chuyện này, Mộ Bạch khỏi cảm thấy xấu hổ mà đứng lên, quen lâu như vậy, dường như quả biết chút gì về người phụ nữ này, ngoại trừ công việc, còn biết là hạng người gì, càng biết nhà ở đâu, ông chủ như thất bại.

      Ly Ly vẫn ngủ ngon lành, làm sao có thể nghe thấy câu hỏi của Mộ Bạch! còn cách nào khác Mộ Bạch đành phải lái xe về nhà mình.

      Dáng vẻ của phụ nữ say rượu, Mộ Bạch phải chưa từng thấy qua, nhưng mà vẫn chưa thấy qua phụ nữ nào say đến nỗi còn biết trời đất gì hết.

      Ôm người phụ nữ say rượu về nhà đúng là có vấn đề gì lớn lao, dù sao biệt thự của nằm ở khu vực ngoại thành và cũng chẳng ai ở cùng , nên bây giờ mới phải tự mình phục vụ người phụ nữ say mèm này.

      Vốn là Mộ Bạch muốn đem Ly Ly trực tiếp ôm vào phòng ngủ, đặt lên giường rồi quay bước rời , nhưng khi nhìn thấy toàn thân bẩn thỉu và hôi, còn là mùi hôi, chua thối, đem vất giường đúng là bớt phiền phức hơn, thế nhưng đây là phòng ngủ của cũng phải là chuồng lợn!

      Càng nghĩ càng nhức đầu, Mộ Bạch vừa ôm Ly Ly vừa suy nghĩ lâu, cuối cùng đành phải ôm vào phòng tắm, đem Ly Ly đặt vào trong bồn tắm lớn. Suy nghĩ cả buổi, dứt khoát hay là để cho ngủ ở phòng tắm là xong, dù sao cũng phải là người thương hoa tiếc ngọc.

      Nhưng..…..

      Nhìn bộ dáng Ly Ly bây giờ, khắp người dơ bẩn, tóc ướt nhẹp, toàn thân lại toàn mùi hôi thối, nằm trong cái bồn tắm lớn...cảm giác như thân của trở nên lạnh như băng, đem thân thể cuộn tròn lại, lại mê sảng , làm cho nghe lời của .

      Mộ Bạch ngồi xuống bên cạnh bồn tắm, nhìn lúc lâu, trong lòng khỏi cảm thấy buồn cười, nhìn Ly Ly như vậy, mặc dù thân thể có hôi thối, nhưng dáng vẻ đáng đẹp đẽ lại được thể ràng, khuôn mặt trắng trẻo có chút hồng, trông giống như quả táo!

      Mộ Bạch nhịn được, giơ tay nhéo cái.

      Ly Ly khẽ cau mày, bĩu môi thầm: “ Đừng làm rộn, Kiều Vi.”

      Tay của Mộ Bạch trở nên cứng đờ, dừng lại ở trung…” Kiều Vi...”

      giờ phút này quả biết Ly Ly nằm mơ đến cảnh tượng gì, Mộ Bạch phỏng đoán, có lẽ Ly Ly nằm mơ thấy Kiều Vi, nghĩ vậy liền buộc miệng hỏi: “Kiều Vi ở đâu?”

      Ly Ly rất đấu tranh trong giấc mơ của mình, chân mày càng ngày càng nhăn lại, giống như là nghĩ tới chuyện gì tốt, ngay cả thanh mê sảng lại càng lớn tiếng: “Kiều Vi, cậu quả phụ nữ tàn nhẫn, mình rất hận cậu! “

      “Cậu .... Kiều Vi..…….”

      Mộ Bạch nghiêng thân thể mình tới trước mặt Ly Ly, nâng khuôn mặt nhắn của lên, ôn nhu hỏi: “Ngoan, Ly Ly, cho tôi biết, Kiều Vi ở đâu?”

      Ly Ly nhìn thấy bộ dáng ôn nhu của Mộ Bạch, trước nay ấy bao giờ đối với như thế, thanh cùa Mộ Bạch khắc sâu vào trong đáy lòng của . Người đàn ông mà mình tự nhiên chuyện ôn nhu với mình, Ly Ly đương nhiên là chưa thể thích ứng được, cho dù là trong mộng, thế nhưng lại mực rằng: “Kiều Vi đáng để phải , tôi mới đáng để cho ..”

      Mộ Bạch lấy được câu trả lời mà mình muốn, ánh mắt liền phát lạnh, chợt đứng lên cầm lấy vòi hoa sen, mở nước phen, dóng nước lạnh liền hướng xuống phía Ly Ly mà lao xuống. (chỗ này Mộ Bạch đáng ghét. Aaaaaaaaa)

      “A..” Ly Ly bị dòng nước làm cho lạnh đến phát run, lần đầu co thành cục trong bồn tắm, hàm răng lạnh đến phát run, chính là nước càng ngày càng nhiều làm cho đầu tóc và quần áo của cũng ướt nhẹp.

      Toàn thân ướt đẫm, tiếng sợ hãi của ngày càng lớn, cuối cùng dòng nước lạnh cũng phá tan giấc mơ của , mở cặp mắt ướt nhẹp, cố gắng đứng lên, bây giờ quả nhìn thấy người đối diện là ai? theo bản năng ôm lấy hai cánh tay, dòng nước lạnh đầu vẫn ngừng dội xuống, dội vào trong mắt, trước mắt giống như có Thuỷ Liên Động.

      là ai?”

      câu kia làm cho Mộ Bạch tức đến nghẹn lời. mặt lạnh tắt vòi nước, lại đến gần Ly Ly, hừ , “ thử xem, tôi là ai?”

      Ly Ly lấy tay lau dòng nước chảy mặt, khi nhìn thấy người đàn ông trước mắt, liền thất kinh, việc này kiến cho kinh ngạc, “Hắt xì.” Sau đó nhàn nhạt tiếp: “Tại sao lại là ?”

      Mộ Bạch nghĩ tới lời của Ly Ly vẫn rất bình thản, nhíu mi, rồi ngồi xuống bên cạnh buồng tắm, dựa vào tường, lười biếng : “Cuối cùng cũng tỉnh”

      “Đây phải là nhà của tôi.”

      - Làm sao biết đây phải nhà của , xem ra thanh tỉnh rất nhiều.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 11:

      Mộ Bạch cẩn thận theo dõi nét mặt của , dáng vẻ ướt sủng của giờ chẳng khác nào lúc say rượu cả.

      Ly Ly cứ liên tục hắt hơi, bĩu môi, bây giờ nhìn bộ dạng của rất chán nản, chỉ có thể cúi đầu mà với người đứng trước mặt: “Tôi say, biết nhà tôi nên đưa tôi đến nhà của .”

      “Tư duy vẫn còn tốt, đây mới chính là Ly Ly mà tôi quen biết.”

      Ly Ly nghe thấy Mộ Bạch chế giễu mình liền ngẩng đầu lên, hỏi vặn lại: “ biết tôi là hạng người gì sao?”

      Mộ Bạch mới vừa trêu chọc Ly Ly, đều này làm cho tâm tình rất tốt: “ à! Ở trong lòng tôi, người trầm ổn, tĩnh lặng, là thư kí rất tốt.”

      “Trầm ổn, tĩnh lặng....…là thư kí tốt” Khoé miệng Ly Ly cong lên, giễu cợt, trầm ổn, tĩnh lặng đúng ? lần này muốn làm cho Mộ Bạch nhìn thử chút bộ dạng nhiệt tình của ! phen cầm lấy tay Mộ Bạch để lên lồng ngực của mình: “ xin lỗi, từ trước đến nay tôi đối với chưa nhiệt tình lắm, bây giờ cho sờ thử, nó rất là nóng, nó chính là vì mà nhảy lên.”

      Mộ Bạch kịp phản ứng, tay của liền bị Ly Ly nắm chặt, ngực của mềm mại, cả bộ ngực sữa bị đè xuống, giống như cây bông vải làm cho khuôn mặt lạnh như băng của bị tan chảy, trái tim của Ly Ly giờ giống như ngọn lửa, thịch, thịch... Càng ngày càng nhảy loạn.

      Mộ Bạch nhớ tới điều gì đó, liền kéo tay lại, Ly Ly cũng rất bình tĩnh mà buông tay ra, lại bình tĩnh mà rằng: “Mộ Bạch, cần với tôi điều gì! thấy đó là lí do khiến cho tôi , cũng phải là do tôi kết luận bừa bãi”.

      bừa bãi mà tôi chứ.”

      Ly Ly đưa ngón tay lên phe phẩy: “NO, NO, NO”

      Nhìn bộ dáng của bây giờ rất đắc ý, xảo quyệt cười: “Đây phải là kết luận bừa bãi, mà chính là .”

      Ly Ly cố gắng làm cho tâm trạng của mình trở nên tĩnh lặng, đem váy kéo lên đến mắt cá chân, liếc nhìn Mộ Bạch và : “Cảm ơn vì tối nay cho tôi ở nhờ, tốt lắm, tôi cũng rất mệt, có chuyện gì ngày mai hẵng .”

      Nhưng mà lời của xong, Mộ Bạch vẫn là ngây ngốc mà đứng yên chỗ, hề chớp mắt mà nhìn .

      Ly Ly đoán ra ta suy nghĩ gì, đầu của bây giờ rất đau, có lẽ là do say rượu, tóm lại cả người rất nóng, muốn nhanh chóng tắm cái, sau đó ngủ giấc. Sáng mai cùng Mộ Bạch đối mặt, chuyện này làm cho hao tổn ít tâm sức.

      Nhưng, Mộ Bạch , Ly Ly chỉ có thể kiên trì mà tiếp tục, cắn môi, đôi mắt cong lân. Khoác hai tay lên vai Mộ Bạch, thân thể lại ổn định mà té vào bồn tắm lớn, hà hơi nóng vào vành tai Mộ Bạch và : “ muốn xem tôi tắm?”

      Mộ Bạch nhíu mi, nghĩ là Ly Ly cũng chỉ là doạ thôi, lời nào cũng chẳng chịu rời .

      Tốt, rất tốt! là Ly Ly, điều gì mà chẳng dám làm, dù sao muốn Mộ Bạch cũng từ lâu rồi. Ly Ly hít sâu hơi, cánh tay duỗi ra cái, tới, tiếng “Ba’ vang lên, dây áo nịt ngực được mở ra

      muốn xem cứ xem thoải mái.” – Ly Ly thờ ơ nhún vai, áo nịt ngực rơi xuống, dám nhìn tới vẻ mặt của Mộ Bạch, chính mình khom người tiếp tục cởi váy.

      Nội tâm của rất đau khổ, bao giờ nghĩ muốn làm cho Mộ Bạch khinh thường mình, nhưng..……thái độ này của Mộ Bạch làm cho căm tức. bị tình cảm ràng buộc, thể nào thoát ra khỏi nó.

      Song, tay của mới cầm đến ống váy, chưa kịp kéo xuống người ở đối diện bất chợt phóng tới. Ly Ly bị Mộ Bạch đè vào sát tường, tấm lưng trần truồng của dựa vào bức tường gạch men sứ lạnh như băng, cả kinh, cằm liền bị Mộ Bạch nắm giữ, nóng bỏng hôn lên môi giống như là cuồng phong bão táp, hung hăng mà tung hoành miệng của .

      Mộ Bạch dùng sức mút, lưỡi của Ly Ly bị kéo vào trong miệng của mình, chút ôn nhu mà khuấy. tay cầm lấy bộ ngực sữa đầy đặn, dường như phát tiết mà bóp. Ly Ly đau đến nhíu mày, “ưm” tiếng, trợn to hai mắt mà nhìn người đàn ông này, dường như phát cáu mà nhìn mình. còn chưa kịp phản ứng Mộ Bạch liền kéo tay tiến vào trong quần của . Tay của bao phủ lấy bộ phận sinh dục của Mộ Bạch, là mềm..

      Mộ Bạch bỗng nhiên dùng sức đẩy, lui về sau từng bước, lấy tay nhàng lau chùi môi mình: “ hiểu ?”

      Sau đó, ánh mắt của Mộ Bạch còn chút độ nóng nào, nhàn nhạt liếc cái, giọng lạnh như băng, khiến cho người ta phải run rẩy: “Ly Ly, tôi rồi, đừng nên phí sức, tôi đối với chút sắc dục! Cho dù là tại, có cởi hết đồ rồi đứng trước mặt tôi, tôi đối với cũng có hứng thú.” – xong Mộ Bạch liền cất bước rời , cũng chẳng quay đầu lại.

      mới vừa bước ra khỏi phòng vệ sinh, rốt cục Ly Ly kiên trì nổi, thân thể trở nên mềm nhũn, ngồi mặt đất, hai tay bụm miệng lại, chưa bao giờ cảm thấy mệt mỏi như thế này, là khóc ra nước mắt.

      Ý tứ của Mộ Bạch rất ràng, cho dù ta , Ly Ly làm sao lại hiểu được ý của nó! theo ta lâu như vậy, đừng là cử chỉ, cho dù chỉ ánh mắt, cũng có thể đoán được 7, 8 phần. A, việc làm của Mộ Bạch vừa rồi, đó là muốn cho biết, ta đối với có hứng thú, đơn giản là giống như cho cái tát! tát này, vừa ngoan lại vừa tuyệt, đánh nát tôn nghiêm, danh dự của , thậm chí khiến cho mất vọng tưởng này.

      Ly Ly chưa bao giờ là người thất bại, thế nhưng Mộ Bạch lại có thể làm cho trở nên như thế này, Mộ Bạch đúng là người nổi danh thương trường, làm sao có thể là đối thủ của ta.

      muốn khóc, nhưng mà ngay cả dũng khí để khóc cũng còn, đâu còn tư cách vì Mộ Bạch mà khóc chứ? chỉ là thư kí mà thôi, người cho dù cởi hết quần áo, trần trụi mà đứng trước mặt Mộ Bạch, cũng có hứng thú.

      Thân thể của Ly Ly bây giờ rất mệt mỏi… đêm đau khổ, Ly Ly tắm xong liền nằm dài giường, ngủ .. yên ổn chút nào. Ban đêm, cũng biết mấy giờ, thân thể của lúc lạnh lúc nóng, cái trán cầm được mà đổ mồ hôi. ban đầu còn tưởng là do mệt mỏi mà trở nên như vậy, nhưng lúc nửa tỉnh nửa mê gặp ác mộng, tỉnh rồi lại ngủ, Trong thoáng chốc, dường như nhìn thấyMộ Bạch đứng trước mặt mình..……..Ly Ly mê man, nhớ tới hôm qua sau khi tắm rửa, liền phát có quần áo ngủ, liền tìm trong tủ cái áo sơ mi trắng mà khoác lên người.

      nhìn thấy Mộ Bạch vươn tay về phía mình, theo bản năng liền lui về phía sau chút. Bị lăng nhục lần là đủ rồi, nếu như Mộ Bạch chán ghét , cũng muốn nghe ta những lời châm chọc khiến cho bi thương. Cho dù là nằm mộng, cũng sợ khuôn mặt lạnh như băng của ta.

      Là mộng , tốt nhất là mộng, chỉ cần khi tỉnh lại, liền chính mình thu thập lại những mảnh vỡ của tim , rồi chạy khỏi nơi này.

      Mộ Bạch đứng ở cạnh giường, sắc mặt càng ngày càng khó coi, hận Ly Ly, chỉ thèm nhìn mà còn đem ánh mắt gắt gao nhắm chặt, hơn nữa nhìn giống như nhìn thấy người xấu mà lui về bên, khiến cho trong lòng nổi lên ngọn lửa.

      phụ nữ ngu xuẩn! Rốt cuộc làm gì?


      Chương 12:

      Được rồi, thừa nhận, tối hôm qua mất rất nhiều sức lực mới nhịn được dục vọng kia xuống, có trời mới biết, phải tắm nước lạnh trong bao lâu khi trở lại phòng!

      Mộ Bạch nắm chặt tay, hướng về phía Ly Ly nằm ở mép giường, rằng: “Lui nữa rớt xuống giường.”

      Ly Ly nghe được thanh của Mộ Bạch, ngược lại càng lui về phía sau hơn, mắt thấy chuẩn bị rơi xuống đất, Mộ Bạch tức giận nhanh chóng lao về phía trước, đem Ly Ly ôm vào trong lòng: “ rốt cục là muốn thế nào?” Mộ Bạch cũng nhịn được mà rống lên.

      Ly Ly nằm trong lòng Mộ Bạch cựa quậy, nhắm mắt lại kêu lên: “Đừng....Đau….”

      Nhưng mà Ly Ly dường như có dấu hiệu tỉnh lại, ràng nằm run rẩy trong lòng Mộ Bạch.

      Lần này, Mộ Bạch nhìn Ly Ly cảm thấy có điều gì đúng, ngớt lời hỏi: “Ly Ly, làm sao vậy?”

      Ly Ly cảm giác được bên cạnh mình có cỗ lạnh lẽo, nhịn được hướng về phía sau mà lùi lại.

      Mộ Bạch cúi đầu nhìn Ly Ly, lông mày nhíu lại, trán chảy ra ít mồ hôi, sắc mặt trở nên đỏ hơn so với khi say rượu, tâm trạng khẽ động, vội vã đưa tay sờ lên chán của , quả nhiên là nóng hầm hập.

      “LyLy!” Cái phụ nữ ngu ngốc này tại sao nóng như thế này lại chịu !

      Tại sao lại phát sốt như vậy? (truj~ cái này còn phải hỏi) Trong ấn tượng của Mộ Bạch, biết Ly Ly nhiều năm, thế nhưng Ly Ly chưa từng xin nghỉ ốm bao giờ cả. Trong công ty vẫn luôn tặng cái biệt hiệu “nữ thư kí cứng như sắt thép”

      suy nghĩ chút... Là do tối qua uống rượu? Hay là do xối nước lạnh người ? suy nghĩ nữa, Mộ Bạch vỗ vào mặt : “Ly Ly, tỉnh, tỉnh” đầu ngón tay chạm đến gò má nhiệt độ nóng bỏng truyền tới…

      Ly Ly chịu nỗi phiền hà này, đấu tranh mở mắt, thấy bộ dáng đối phương, lại chậm rãi nhắm mắt, cắn răng chống đẩy thân thể mình: “Cố…….Mộ……..Tổng giám đốc Cố, tôi rời giường ngay.”

      Cũng biết Ly Ly lấy sức lực ở đâu ra, ràng nóng như vậy, còn có thể làm bộ như có việc gì mà ngồi dậy, tìm được cái váy vẫn còn ươn ướt, cũng để ý Mộ Bạch ở phía sau mình, nhắm mắt lại, liền cởi áo sơ mi người mình.

      đưa lưng về phía Mộ Bạch, giống như là quên mất trong phòng còn có người đàn ông, đả kích mà tối hôm qua Mộ Bạch đem đến cho quả là rất lớn, căn bản cần để ý, Ly Ly tiến về phía cửa sổ, áo sơ mi màu trắng rất nhanh rơi xuống đất, bức rèm cửa hạ xuống, ánh sáng mặt trời mông lung chiếu vào dáng người của , bời vì cơn sốt, người cũng xuất màu hồng nhạt mê người.

      Đầu óc Ly Ly mơ mơ màng màng, động tác quả thực rất chậm, cởi áo sơ mi xong ngẩn người, dường như nhớ ra Mộ Bạch ở phía sau, bất thình lình quay đầu lại, khuôn mặt tái nhợt cười: “Tổng giám đốc Cố, chờ chút, tôi ..…. rất nhanh chóng xong”

      Thân thể của lung lay, dường như chỉ cần ngọn gío thổi qua sẻ khiến cho té ngã. , Ly Ly bình thường có chút giỏi giang, làm cho rất ít đàn ông chú ý đến dáng vẻ của , bởi vì vừa khôn khéo lại vừa tài giỏi khiến cho đàn ông thể nào thở nổi.

      Những đàn ông kia đối với sợ hãi, có ham vọng đến dáng vẻ bên ngoài của .

      Những đàn ông này, giống như Mộ Bạch vậy, đều thích những phụ nữ kiên cường, nghiêm túc. Ly Ly muốn dùng tài năng và học vấn để đạt được mong muốn của mình cũng cần đến dáng vẻ bề ngoài để làm cho người khác phải để ý.

      Đối mặt với người phụ nữ trần truồng, mà phụ nữ này lại chính là thư kí của mình, nội tâm khỏi bị kích động và ham muốn. Nhưng đơn giản là có khả năng để làm cái chuyện này.

      Ly Ly lúc này xinh đẹp, yếu ớt khiến cho người ta có cảm giác đau lòng, chỉ cười tiếng cũng khiến cho Mộ Bạch trở nên kích động, muốn đem cầm giữ trong lòng! Mộ Bạch nhìn nụ cười của , nó như hung hăng nháo cái, hòan toàn bị khống chế, phất tay và hướng về phía Ly Ly : “Ly Ly, tới đây.”


      Ly Ly tìm quần lót, căn bản cũng nghe thấy lời Mộ Bạch gọi chính mình.

      Mộ Bạch có cách gì đàng phải nhảy xuống giường, phen ôm lấy Ly Ly, ôn nhu bế lên giường, cầm lấy chăn đắp lên người , vuốt đầu , giọng có chút quan tâm mà : “ phát sốt rồi! tôi mua thuốc cho .”

      Ly Ly mặc dù lên cơn sốt, chính là ý thức vẫn thanh tỉnh, ngẩn người, từ từ hé miệmg: “ cần, tôi còn phải làm..….”

      “Người nóng như vậy, thế nào lại làm.” – Trong thanh của Mộ Bạch có chút tức giận.

      Người phụ nữ này gần đây quả thực rất hay khiêu chiến nhẫn nại của .

      “Tôi sao....tôi chịu được.” – Ly Ly nhìn sắc mặt của Mộ Bạch ngày càng trở nên khó coi, chỉ có thể thoả hiệp má :

      “Được rồi, được rồi, tôi xin phép về nhà nghỉ ngơi..…..”

      vừa muốn ngồi dậy, Mộ Bạch liền phen đẩy , đè lên thân thể trần truồng của mà hôn lên.

      Mộ Bạch cảm thấy mình chưa bao giờ trở nên như vậy, luôn bị Ly Ly liên lục khiêu khích, trêu ghẹo, nhịn được, đến lúc đó thân thể có chuyện mất. Sau khi hôn Ly Ly, Mộ Bạch rất nhanh liền hối hận, tối hôm qua vẫn vui mừng, đối mặt với đôi môi mềm mại ngọt ngào của Ly Ly, có thể đẩy ra được.

      Nhưng mà bây giờ nó lại tràn đầy mê hoặc và hấp dẫn, nhàng ngửi hương thơm ..Lần nữa hôn môi, thể khống chế khát vọng của bản thân, đầu lưỡi tuỳ ý mà tiến vào miệng Ly Ly, tuỳ ý mà mút hương vị ngọt ngào này.

      , ..” Ly Ly giùng giằng đẩy ra.

      Mộ Bạch nghĩ tới Ly Ly kháng cự: “Điều này phải là mong muốn ư, ở trước mặt tôi mảnh vải che thân, mục đích của đạt tới….” – Mộ Bạch , sau đó cánh tay trượt từ cổ xuống vòng ngực của .

      Ly Ly cảm nhận được bàn tay lạnh lẽo cố sức cầm lấy bộ ngực sữa của , cả người run lên, lại cau mày, nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn đến . Mộ Bạch là , thế nhưng cũng có tự ái, làm sao có thể để cho người đàn ông này làm nhục lần nữa.

      lại mềm buộc chặt sao? tại nhìn bộ dáng của là muốn khước từ tôi?”

      Mộ Bạch rốt cục cũng bị thái độ của Ly Ly làm cho tức giận, tức giận làm cho thân thể bị đốt cháy, lại càng đốt rụi lí trí của , ràng là muốn quan tâm Ly Ly, thế nhưng khi miệng phát ra lời toàn những lời chế giễu. Nếu ra khỏi miệng thể nào thu hồi được nữa.

      Hôn cũng hôn, cũng nghiện, cũng dự định bỏ qua cho phụ nữ ngu ngốc này.

      ..…” Ly Ly thét tiếng, đôi môi lần nữa lại bị Mộ Bạch trụ lại, đầu của rất là ảm đạm, đầu lưỡi bị Mộ Bạch mút, còn bộ ngực cũng bị Mộ Bạch gắng sức cầm.

      Mất lí trí, Mộ Bạch bắt được cái lưỡi chạy trốn của Ly Ly, vì để cho cảm nhận được là rất tức giận, mở hàm răng rồi cắn cái.

      Ly Ly thét tiếng kinh hãi, theo bản năng chế trụ bả vai của Mộ Bạch, thanh êm tai khiến cho thân thể Mộ Bạch mềm nhũn ra, ngay cả động tác thô bạo cũng nhịn được mà trở nên ôn nhu, ngón tay khẽ nghịch ngợm nụ hoa, tay còn lại theo tấm lưng mà trượt xuống dưới mông , nhàng vuốt ve, cảm giác này khiến cho hơi thở của an ngày càng nặng nề.

      Thân thể của Ly Ly ngày càng mềm nhũn, cảm giác giống như ở trong vũ trụ vừa nóng vừa lạnh, lúc nóng, lúc lạnh, miệng khô, lưỡi cũng khô, ngay cả hô hấp cũng bị Mộ Bạch cướp , động tác của cũng dần trở nên suy yếu, hai bàn tay của Ly Ly làm càn nơi bả vai của Mộ Bạch, rồi lại lẩm bẩm rên rỉ……..

      “A..….Tổng giám đốc Cố....”

      Mộ Bạch bỗng nhiên ngẩng đầu, hung hăng cắn mội cái: “Kêu tôi là cái gì?”

      rất vui, ngay cả Ly ly cũng cảm thấy được.

      khỏi cười vui vẻ, nghiêng đầu cười : “Vậy tôi nên gọi là cái gì?”

      gọi đúng! Vậy tự vui vẻ mình .”

      Mộ Bạch giả bộ đứng dậy, Ly Ly liền vội vàng kéo áo của , lắc đầu, cũng biết là do sốt hay là thẹn thùng mà khuôn mặt ngày càng đỏ lên, cắn môi dưới, rất đáng , giọng :

      “Mộ Bạch.”

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 13:


      Mộ Bạch nhìn thấy bộ dáng mềm mại đáng của Ly Ly, nhịp tim càng ngày càng tăng lên, tại sao tim lại đập mạnh như vậy, có chuyện gì xảy ra? Mộ Bạch cúi người xuống ngậm bộ ngực nở nang của Ly Ly, vừa liếm vừa mút mà trêu chọc .

      Quý Ly Ly chỉ cảm thấy trong lòng có sóng gợn, dưới hạ thể chảy ra từng giọt nước, theo bản năng nâng lên hai chân, chặt chẽ ôm lấy thắt lưng của Mộ Bạch, muốn nhiều hơn chút, nhưng dám làm cũng có cái dũng khí ấy. Bất luận bây giờ Mộ Bạch đối với làm bất kì điều gì, đều có tư cách để hỏi, chỉ gọi tên lần, mỗi lần gọi càng làm cho tha thiết chờ đợi tình của : “Cố Mộ Bạch, Cố Mộ Bạch, Mộ Bạch..…”

      muốn , ....Thế nhưng, có khả năng câu đó.

      Dần dần, mắt của ẩm ướt, giọt nước mắt lăn xuống thân thể nóng hổi của : “Mộ Bạch..…….”

      Ly Ly khàn giọng thét lên, nghẹn ngào kêu.

      Ngón tay Mộ Bạch rốt cục cũng vào hạ thể của , rên rỉ càng làm cho phấn khởi, ngón tay dài nhàng trượt, vuốt ve nhuỵ hoa ngọt ngào này.

      bỗng nhiên trở nên xấu xa mà hởi : “ gọi tên tôi làm gì? Nghĩ muốn cái gì, ra tôi mới biết được.” (haizzz- này ác wá truj)

      Ly Ly vừa thở dấp vừa ngẩng đầu lên, mập mờ ở bên tai Mộ Bạch kêu lên : “Mộ Bạch..”

      Mộ Bạch thấy chịu ra, ngón tay của lại nhàng vuốt ve, sau đó giống như con rắn xảo quyệt mà tiến vào nhụy hoa của mà nghịch ngợm. Nhụy hoa rất nhanh chóng bao chặt ngón tay lại, vừa ẩm ướt lại vừa trơn.

      Ly Ly đầu tiên cảm thấy hơi đau xót, ngay sau đó cảm giác được ngón tay tiến vào hạ thể của mình, còn Mộ Bạch nằm trước ngực mà hôn, ngón tay theo nhịp mà cử động..…

      Hai chân của cứng nhắc ở giường, trong miệng rên rỉ kêu lên: “Mộ Bạch..…tôi…”

      làm sao? ẩm ướt ...”

      Mộ Bạch xấu xa, đem ngón tay của mình rút ra, chất lỏng trắng bị kéo ra, lạnh lẽo dính vào cặp đùi mềm mại của . bất thình lình ngẩng đầu, cắn vành tai của , trầm giọng ra những lời mị hoặc: “Cầu xin

      Hai chân Ly Ly run rẩy, cắn môi dưới, mơ hồ ra: “Em muốn ……..Mộ Bạch”

      Lòng Mộ Bạch giống như có ngọn lửa bốc cháy, con ngươi của thoáng loé sáng, yên lặnh nhìn Ly ly, quần áo của biết lúc nào xé rách, dụ dỗ với : “ rất đau, kiên nhẫn chút..……”

      Mới vửa xong, chỉ nghe thấy Ly Ly kêu lên tiếng, hạ thể đau đớn rất nhanh truyền đến toàn bộ cơ thể, giãy giụa thét lên, chịu để cho Mộ Bạch tiến thêm bước.

      “Đau! Rất đau.” vốn phát sốt, mỗi dây thần kinh đều vô cùng nhạy cảm, cái loại cảm giác này giống như bị người ta cầm dao đâm cho nhát, làm cho khuôn mặt rất nhanh cầm được nước mắt, lắc đầu hô to: “ muốn...... là đau.”

      Mộ Bạch cắn răng, hít sâu, so với Ly Ly tốt hơn bao nhiêu, dục vọng của vừa mới bùng nổ, lại bị kêu ngừng lại, làm sao có thể đồng ý, tay ngăn chặn hai chân của Ly Ly làm loạn, bên vừa lau mồ hôi vừa hôn .

      “Ngoan, lập tức đau nữa..…” – thừa dịp trong lúc vỗ về liền cố gắng cử động, chỉ nghe Ly Ly lại thét lên tiếng, vội vã hôn lên môi của , đem tiếng kêu của nuốt vào trong bụng.

      Mộ Bạch nhìn thấy Ly Ly khoá chặt hai hàng lông mày, liền lấy tay ôn nhu vuốt ve khuôn mặt của , thế nhưng dục hoả của giống như khống chế được, liền dùng sức trong thân thể Ly Ly mà tiến tới.

      Màng trinh bị xé rách khiến cho Ly Ly đau đớn la lên, thế nhưng Mộ Bạch lại càng dùng sức mà va chạm, chặt chẽ đụng vào huyệt sâu nhất của , làm cho từ la hét chuyển sang rên rỉ: “A!A! Mộ Bạch...”

      Mộ Bạch chế trụ bả vai của Ly Ly, giống như muốn đem tiến vào thân thể của mình, tốc độ của càng lúc càng nhanh, hơi thở bất thình lình cứng lại, cảm thấy dục vọng của mình bị xào huyệt của Ly Ly kẹp chặt.

      Ly Ly bất thình lình lên cao trào, cái này quả làm cho cả người co rút, lại làm cho cảm thấy vui sướng, lật ngược lại nằm người Mộ Bạch, bàn tay bé vuốt ve lồng ngực của , len lén đưa lưỡi mình ra và liếm nụ hoa của Mộ Bạch. Chỉ thấy Mộ Bạch thở dốc vì kinh ngạc, dùng sức vừa nhấc phần mông, thoáng cái thấy xào huyệt của ướt đẫm, Mộ Bạch ôm eo , khàn khàn giọng mà : “Em tới..….”

      Ly Ly gian xảo cười tiếng, ngay sau đó liền hiểu được ý tứ của , nằm người Mộ Bạch, cảm thụ cảm giác phập phồng khi hai tay vuốt ve trước ngực mình, từ từ cưỡi, cọ xát người , tay của Mộ Bạch cũng khống chế được mà cầm lấy bầu ngực xinh đẹp của .

      Ly Ly hoạt động thân mình càng ngày cành nhanh, tốc độ nhanh dần nhanh dần, hai người cùng nhau lên tới cao trào, chất lỏng nhanh chóng tiến sâu vào thân thể , ấm..….


      Chương 14:

      Ly Ly tỉnh lại lần nữa trời tối, thoáng nhấc tay liền cảm thấy cả người đau đớn thôi. Mảnh giường bên cạnh lạnh lẽo có hơi ấm, có lẽ Mộ Bạch sớm rời .

      liếc mắt cái liền nhìn thấy hai viên thuốc cùng ly nước ở bên cạnh giường, lông mày run rẩy, ngay sau đó liền lập tức hiểu được số thuốc kia là để làm gì! Mộ Bạch làm mọi chuyện rất cẩn thận, tuyệt đối để chuyện *** tối hôm qua lưu lại cái ngoài ý muốn....

      Ly Ly tái nhợt cười , cầm lấy thuốc bàn, cần nước liền nuốt vào trong bụng.

      ra nghĩ mình uống viên thuốc ngừa thai này, sau đó len lén rời khỏi đây, chuyện tối hôm qua phát sinh liền lưu lại chút gì đó để hoài niệm, nhưng mà điều đó có thay đổi được gì đâu. Ý tứ của Mộ Bạch rất ràng, mọi chuyện mà cùng làm đại biểu cho việc gì cả.

      Suy nghĩ suy nghĩ lại, ý thức của Ly Ly trở nên mơ hồ, mí mắt ngày càng chìm, sau đó liền ngủ thiếp .

      Đây chính là bệnh tới như núi sập, Ly Ly phát bệnh liền nằm giường mấy ngày liền.

      Kể từ sau hôm đó, Ly Ly cũng gặp được Mộ Bạch, ngay cả tối hôm đó cũng quay trở về biệt thự, những ngày này đều do người giúp việc mới do Mộ Bạch thuê đến để chiếu cố .

      Nằm liên tục giường tuần lễ, Ly Ly rốt cục kiên trì nổi, cảm giác nếu như mình còn nằm nữa cả cơ thể bị tê liệt.

      Sáng sớm, nhờ người giúp việc mà Mộ Bạch đưa tới mấy bộ quần áo, chọn cái váy màu xanh da trời, đeo lên trang sức trang nhã, trông cũng có sức sống hơn rất nhiều.

      Ly Ly thừa dịp người giúp việc nấu ăn ở phòng bếp, len lén chạy ra phòng khách rồi nhanh chóng rời .

      Có trời mới biết mấy ngày hôm nay bị đối xử như thế nào! Mộ Bạch có ở đây, sống càng khó khăn hơn, những mỗi ngày phải uống thuốc dưới giám sát của người giúp việc, lại được ra khỏi phòng, muốn cầu Mộ Bạch để có thể làm.

      Thần a, Ly Ly cảm thấy thân thể mình bây giờ rất khoẻ, cả người tràn đầy khí lực! Người nào mà biết Ly Ly nổi danh là người cuồng công việc. Liên tục tuần làm việc, đầu của muốn rỉ sắt.

      Kêu taxi, Ly Ly phải đến công ty, thời gian bây giờ còn sớm, trong công ty vẫn chưa có người đến, mình vào thang máy, đến phòng của tổng giám đốc, đến vị trí của mình nhưng lại ngẩn người, ..……

      Đây là có chuyện gì xảy ra? Bàn làm việc của đâu? Hồ sơ của đâu? Còn có ngay cả con rùa mà nuôi cũng thấy!

      “Chị Quý”

      Ly Ly nghe được có người gọi mình, quay đầu lại nhìn thấy tiểu trợ lí hoảng hốt nhìn mình.

      “Tổng giám đốc Cố luôn chị bị bệnh nặng, chị phải nghỉ ngơi thời gian dài, sao chị ở nhà nghỉ ngơi tốt, đến công ty làm gi?”

      Khoé miệng Ly Ly có chút run rẩy, chỉ là lên cơn sốt mà thôi, đâu cần phải nghỉ ngơi nhiều.

      “Bàn làm việc của tôi đâu?”

      phải Mộ Bạch bụng dạ hẹp hòi, vì chuyện tối hôm đó mà khai trừ .

      Tiểu trợ lí nhìn sắc mặt càng ngày càng đen, vội vã xua tay giải thích: “Cái đó, cái đó .. bàn làm việc của chị bị tổng giám đốc đem đến phòng làm việc của ngài ấy rồi.”

      Ly Ly giải thích được, nhìn tiểu trợ lì chút, trong mắt tràn ngập tin, vì thế, quyết định vào phòng của tổng giám đốc: “Để tôi xem chút..…”

      Vốn muốn theo Ly Ly vào phòng làm việc tổng giám đốc, nhưng mà nhìn thấy Ly Ly đến cửa, tiểu trợ lí còn chưa kịp kêu lên Ly Ly đẩy cửa vào.

      Tiểu trợ lí che khuôn mặt tuyệt vọng, giọng : “Chị Quý, tổng giám đốc ở trong phòng làm việc nha..…..”

      Ly Ly cực kì kích động bước vào phòng làm việc của tổng giám đốc, liếc mắt liền nhìn thấy bàn làm việc ở góc phòng, còn có hồ sơ của cũng được sắp xếp gọn gàng, ngay cả con rùa mà nuôi, nhìn nó sống rất thoải mái a.

      Lần này, tâm của Ly Ly như bị nuốt vào trong bụng.

      Mới vừa rồi, rất sợ hãi Mộ Bạch cần mình..…

      thở phào nhõm, lúc này mới chú ý chút, bầu khí trong phòng làm việc dường như có điều gì lạ, ràng là máy điều hoà bật, thế nào lại....lạnh như vậy? Ly Ly liền liếc mắt cái, thiếu chút nữa bị vẻ mặt của đàn ông trước mặt mình hù doạ.

      Sắc mặt của Mộ Bạch như vậy là sao, có hay rất là....khó coi?

      “Khụ Khụ, cái đó, Tổng giám đốc Cố...... sớm a, ”.

      Mộ Bạch nhếch miệng nhưng lại gì.

      Ly Ly có cách nào, buộc lòng phải về phía trước vài bước, chẳng biết tại sao khi nhìn thấy Mộ Bạch, có cảm giác giống như người làm điều gì đó sai nhưng sợ người khác biết.

      Có lẽ là do đêm đó ân ái, có lẽ là...

      tự chủ được, gãi đầu, cười : “Bàn làm việc của tôi như thế nào lại dời đến phòng làm việc của tổng giám đốc? tại tốt lắm, tôi muốn trở lại làm việc, nghĩ muốn cái gì, tôi đưa đến cho ngài, tôi kêu người đem bàn của mình ra ngoài.”

      Ly Ly vừa mới quay người lại, sau lưng lại vang lên thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng, mà truyền đến: “Lại đây!”


    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 15:


      Ly Ly quay lại nhìn Mộ Bạch cái, sắc mặt của bây giờ còn khó coi hơn lúc nãy, lần này Ly Ly cũng nghĩ ra là suy nghĩ cái gì..…..Được rồi, ông chủ phân phó, thể tuân theo, Ly Ly từ từ bước đến đối diện với Mộ Bạch, hai người chỉ cách nhau cái bàn, ánh mắt cong lên lấy lòng : “A...Cảm ơn đưa bộ đồ này cho tôi, rất vừa người”

      Mộ Bạch nhíu mi, quét mắt từ xuống dưới lần: “Sai của em như thế nào, tôi biết rất .”

      Nghe vậy, Ly Ly chợt đỏ mặt lên, giọng có chút mơ hồ, cà lăm : “Cái đó..…..tôi pha cho ly cà phê.”

      Trước khi Ly Ly quay bước rời Mộ Bạch lên tiếng: “Em chính xác đến để làm?”

      muốn đuổi tôi?” – Khuôn mặt Ly Ly trắng bệch.

      Mộ Bạch gì mà liếc cái: “Ý tôi là thân thể của em chưa tốt? Có cần nghỉ ngơi thêm hai ngày?”

      “..….” Hốc mắt Ly Ly liền có chút ẩm ướt, nghĩ tới Mộ Bạch quan tâm đến , từ trước đến nay chưa từng thấy đối với ôn nhu như vậy, quả có chút quen.

      Mộ Bạch nhìn bộ dáng Ly Ly như muốn khóc, tâm của liền bị bóp chặt, cau mày nhìn , lạnh giọng hỏi: “Có phải hay có chỗ nào thoải mái? Vậy ngay lập tức về nhà....”

      , , có” Ly Ly đâu chịu trở về nữa, sợ bộ dáng đa sầu đa cảm này làm cho Mộ Bạch chán ghét liền vội vàng xua tay.

      “Tôi rất khỏe mạnh, có thể đánh chết con bò.”

      Mộ Bạch bất thình lình cười khẽ rồi đứng lên: “Tôi xem là em có thể chết ngay nếu như đấu với bò.”

      Nụ cười nay, khiến cho Ly Ly trở nên ngây người.

      Cái này gọi là nghiêng nước nghiêng thành sao? Vì để người đàn ông này cười với mình, phải chờ đợi suốt năm năm! Ly Ly vội vàng cúi đầu hít mũi cái, thanh có chút mơ hồ mà : “Tôi trước tiên... pha ly cà phê cho .”

      Lần này, Ly Ly để Mộ Bạch thêm cái gì nữa, hốt hoảng mà chạy ra ngoài cửa.

      Mộ Bạch rốt cục là nghĩ như thế nào?

      tại Ly Ly quả dám mình hiểu Mộ Bạch, chẳng hạn như bây giờ, hoàn toàn nghĩ ra, Mộ Bạch lại để cho làm việc trong phòng của tổng giám đốc, rốt cuộc là vì cái gì? Ở cùng phòng làm việc với người đàn ông mà , làm sao có thể chuyên tâm làm việc được đây?

      Khuôn mặt kia thực họa thủy, cúi đầu nhìn đống tài liệu, đàn ông kia quả có sức hấp dẫn rất lớn, mỗi lần nhìn Mộ Bạch, lòng như rớt xuống đáy cốc, lại ngừng mà nhảy loạn.

      Hơn nữa sau khi bọn họ gặp nhau, người đàn ông này dường như nhớ về chuyện đêm đó, hơn nữa giống như đổi tính, đối với hết sức ôn nhu……..Thần à, Mộ Bạch là đàn ông lãnh khốc, thoáng chốc lại trở nên ôn nhu, làm cho có chút tiêu hóa được. thà bị gào, thét với , chửi mắng , cho ở gần , dù sao cũng sống dễ chịu hơn.. tại nhìn bộ dạng của …Khẩu phật tâm xà.

      Ly Ly à Ly Ly, rốt cuộc làm cái gì, tại sao lại đổi ngược hết rồi?

      Mộ Bạch đối tốt với , phải nên cảm thấy dễ chịu sao?

      Trong lòng Ly Ly tự mắng chính bản thân mình, ràng , tại sao bây giờ lại mất tự tin thế này, **** phải chỉ mới bắt đầu thôi sao? cần kiên trì nổ lực mới phải?

      Quyết định xong, Ly ly hít vào hơi, lần thứ 18 liếc mắt nhìn Mộ Bạch, lén lén lút lút đến trước bàn làm việc của .

      Mộ Bạch rất là chăm chú coi tài liệu, nhưng mà Ly Ly còn có chút lí trí, phát Mộ Bạch xem xấp văn kiện này hơn nửa giờ rồi nhưng vẫn chưa có lật sang trang.

      tựa hồ rất nghiêm túc, khóe môi nhếch lên cười chút, ngẩng đầu mà tiếp tục xem văn kiện, bên tai có thanh va chạm nhau, chỉ nghe thấy Ly Ly kêu tiếng, ngẩng đầu lên, sững sờ tại chỗ ngồi.

      Cuối cùng, khóe miệng Mộ Bạch có chút co rút, thanh trầm thấp : “Ly Ly..……..”

      Ly Ly mập mờ cười tiếng, phen rút văn kiện trong tay ra, ngồi lên bàn làm việc của , để lộ ra bắp đùi trắng noãn, tay đùa giỡn tóc, tay kia chống eo, hướng về phía Mộ Bạch bắn điện, nũng nịu hô: “Mộ Bạch”

      Lần này, chỉ khóe miệng mà ngay cả khóe mắt của cũng có chút co rút: “Ly Ly, em ở đây làm gì? Trong mắt em có cát?”

      “..……” Ly Ly thầm nghĩ: Bản thân mình quả thích hợp với bộ dáng giờ, cứ cho là thẳng đến Bá Vương Ngạnh thượng cung !

      mộ phen nắm lấy cà vạt của Mộ Bạch kéo đến trước mặt mình, khoảng cách chỉ khoảng vài milimet, môi của lướt qua cánh môi lạnh như băng của , thở ra hơi nóng: “……..”

      Ly Ly cũng thực biết mình chuẩn bị làm cái gì?

      ấp úng cả buổi : “” cũng ra cái nguyên do nào.

      cái gi?” Mộ Bạch buồn cười hỏi.

      , cái đó....…có đói bụng ?”

      Mộ Bạch nhíu mi, khóe miệng cười càng sâu: “Cái vấn đề này rất khó trả lời, em hỏi tôi có đói ..……”

      thừa dịp Ly Ly còn ngây người, đột nhiên đem ôm đến đùi “Vậy em có muốn hỏi tôi địa phương an phận…?”

      Khi Ly Ly ngồi giữa hai chân của Mộ Bạch, cảm giác được có vật cứng, bị dọa sợ đến mức dám tiếng nào. nghĩ muốn nhảy ra khỏi người .

      Ai ngờ phản ứng của Mộ Bạch nhanh hơn, chặt chẽ ôm hông của , để cho thể động đậy: “Em còn lộn xộn, tôi bảo đảm kế tiếp tôi làm ra cái loại tình gì?”

      Lần này, Ly Ly rất hiểu, Mộ Bạch lần nữa trêu chọc , làm sao có thể khoanh tay chờ chết? chống lại Mộ Bạch, phải là Ly Ly!

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 16:


      Ly Ly bỗng cười tiếng, hai tay ôm chặt cổ của Mộ Bạch, cố tình giãy giụa vòng eo, thấy nét mặt của Mộ Bạch đột nhiên cứng đờ, lại càng vui vẻ cười, cúi đầu cắn vàng tai của cái.

      trêu ghẹo em ư?”

      “Em..…” Mộ Bạch nhìn đắc ý, thế nhưng trong cơ thể ngọn lửa muốn phun trào ra ngoài.

      Tâm tình của Ly Ly rất tốt, chạy đến cách đo xa, đưa lưng về phía Mộ Bạch, lấy tay vén cái váy lên, để lộ cái quần lót màu đỏ, nghịch ngợm nhéo mông cái, rồi cười ha ha, xoay người rời .

      “Tổng giám đốc Cố, đói bụng, buổi tối, tôi tự mình đem đến cho ..…….”

      Ly Ly mập mờ nháy mắt mấy cái, sau đó cố nín cười mà :

      “Chúng ta nên chăm chỉ làm việc hơn”.

      Mộ Bạch bĩu môi: “Tạm thời bỏ qua cho em, cho phép nhìn lén tôi, bằng tôi liền ở trong này ăn sạch em.”

      Tình , tình .

      Rất nhiều người thể biết được cái gì là tình ? Hoặc có lẽ mình phải dùng thứ gì đó để đổi lấy tình , bất quá cũng được lần vui vẻ.

      Ly Ly xác định được Mộ Bạch có phải hay , hay chẳng qua chỉ là để tiêu khiển giải sầu mà thôi…

      Nhưng , cũng hỏi.

      ra Ly Ly đúng là có tự tin, mặc dù thề son sắt, vỗ vai vỗ ngực, dõng dạc mà khoác loác, Mộ Bạch mình! Nhưng mà tình này đau giống như lời thề, thề thốt có thể khiến cho thành công sao?

      Ly Ly rất tự tin.

      Nhưng khi đối mặt với Mộ Bạch, mọi tự tin của đều hóa tan thành mây khói, có đôi khi, cũng rất tự ti... ưu điểm nào, dung mạo và tính cách cũng có hoàn hảo, bây giờ thực nghĩ ra lí do để Mộ Bạch có thể mình.

      Bất quá, cứ giống như bây giờ khiến cho Ly Ly rất cảm tạ, rất cao hứng, chí ít Kiều Vi mất tích gần tháng, Mộ Bạch cũng có nhắc đến ấy, mấy ngày nay Ly Ly vẫn tiếp tục ở lại trong biệt thự của Mộ Bạch, hai người từ sau đó cũng phát sinh chuyện gì, cũng phát sinh quan hệ gì cả.

      Ở công ty, bọn họ chủ yếu là ông chủ với nhân viên. Khi tan việc, Ly Ly làm ít món ăn rồi cùng Mộ Bạch thưởng thức, thỉnh thoảng cùng ở chung phòng, nhưng cũng chỉ là lưng tựa lưng mà làm việc.

      Mặc dù sống chung dưới mái nhà, hai tư tiếng đồng hồ, ngoại trừ khi ngủ, họ đều chạm mặt nhau. Nhưng mà quan hệ vẫn trì trệ tiến.

      Chỉ là có đôi khi, Mộ Bạch trêu ghẹo , cũng chủ động khiêu khích , nhưng mỗi lần đến thời điểm quan trọng Mộ Bạch rất bình tĩnh mà dừng lại, khiến cho Ly Ly rất thấy vọng.

      Có lẽ Mộ Bạch vẫn chưa quên được Kiều Vi.

      chờ đợi suốt năm năm, cho dù chờ đến mười năm, cả đời, cũng chờ được.

      Buổi chiều tan việc, chào Mộ Bạch rồi rời khỏi phòng làm việc, xuống lầu, vội vã đến khúc nghẹo, còn chưa đến phố liền nhìn thấy Mộ Bạch bóp còi vài cái.

      Ly Ly vội vàng cúi đầu tới, bởi vì quá cấp bách, vẫn chú ý đến dòng xe chạy ngược chiều đường. tiếng bóp kèn vang lên, theo bản năng dừng bước lại.

      “Ầm…”

      Khi nghe thấy tiếng va chạm, Ly Ly thấy hoa mắt, bỗng nhiên bị người bên cạnh ôm vào lòng, người nọ cúi đầu mắng to: “ Em qua đường mà biết nhìn sao? Gấp làm gì! Nếu xảy ra tai nạn làm sao? “

      Ly Ly vẫn chưa hoàn hồn, lại bị người nọ mắng xả lia lỉa, “Ha ha” cười tiếng, ôm hông : “Mộ Bạch, cho lắng cho em sao?”

      Mộ Bạch lạnh nhạt, đẩy ra:“Ai quan tâm đến em? Tôi là....”

      Ly Ly đợi hết câu, nhanh chế trụ gáy của Mộ Bạch, hôn lên, dùng sức mà mút, cơ hồ muốn đem hết hơi thở của mang vào trong bụng mới chịu dừng lại.

      “ Mộ Bạch, em .”

      “....…” Mộ Bạch nghĩ tới Ly Ly bày tỏ với mình, bây giờ mặc bộ váy tinh tế, cẩn thận quan sát, cư nhiên trước mặt nhiều người lại có thể đáng như vậy.

      Lúc này, ánh sáng mặt trời, tinh tế mà chiếu vào người Ly Ly……

      Mộ Bạch bỗng cảm giác được trái tim của mình dần tăng tốc…

      sững sờ nhìn , nhìn Ly Ly, lúc này mới chú ý tới, thời điểm khi cười lên để lộ ra lúm đồng tiền, trông đáng , khiến cho người khác nhìn vào là như muốn cắn miếng…

      “ Ha ha, đừng ngẩn người ra đó, về nhà, em làm cho món ăn sở trường của em, buổi chiều lúc làm việc nghĩ ra rồi, em làm món thịt kho tàu”

      Trong giọng Ly ly vẫn chút khác thường, nhưng trong lòng là nỗi đơn, hiu quạnh. biết Mộ Bạch chính là lo lắng cho , nhưng theo bản năng liền lo lắng yên? Có lẽ chỉ là quan tâm của ông chủ đối với nhân viên mà thôi.

      Lời bày tỏ của vẫn như cũ có câu trả lời.

      Trước đây, bày tỏ với nhiều lần, thế nhưng lại giống như là nghe thấy.

      Ly Ly cười phớt lờ, kéo cánh tay của Mộ Bạch rồi chui vào trong xe.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :