Chương 58: Theo về…
Edit: Lam Lan
Beta: TiêuKhang
“ cần làm phiền đâu. Nhà ấy và tôi ở cùng chung cư, cùng với tôi là được rồi!”
Người lên tiếng phải là Thi Nam Sênh mà là Trần Lâm.
Kevin hết nhìn Trần Lâm, rồi lại nhìn sang Thiên Tình, ta ngờ rằng Trần Lâm lại mở miệng cầu như vậy.
Xem ra, bản thân quá xem này.
Nếu Trần Lâm lên tiếng, tuy Kevin có lòng riêng, nhưng giờ phút này cũng thể chừa lại mặt mũi cho Trần Lâm.
Chỉ đành coi như có chuyện gì cười cười: “Vậy cũng được, thế là tiết kiệm được chuyến của tôi rồi. Thi tổng, trợ lý Trần, quản lý Vương, tôi trước đây!”
Kevin bắt tay với mấy người kia rồi .
Sắc mặt Thi Nam Sênh vẫn bình thản, lạnh nóng khiến người ta có cảm giác xa cách.
Kevin và Cơ Mễ đều trước, ông chủ nhà mình vẫn còn ở đây, Vương Chính Cương cũng dám bỏ về.
Trần Lâm mở miệng ta đưa Emily về, mấy lần ta mới can đảm rời .
biết có phải do ảo giác của mình hay mà cảm giác tối nay tổng giám đốc có vẻ nguy hiểm rất đáng sợ. Hơn nữa, sắc mặt cả buổi tối cũng tốt lắm.
Cho đến khi tất cả mọi người về hết, chỉ còn lại Trần Lâm, Thi Nam Sênh và Thiên Tình.
“Vậy tôi cũng về đây!” Thiên Tình nhìn Thi Nam Sênh lấy cái, xách túi về hướng đường lớn.
uống khá say rồi, bước chân lảo đảo, nhưng thái độ ràng là giận dỗi.
Thi Nam Sênh chỉ liếc nhìn bóng lưng của cái, cúi đầu nhàn nhạt phân phó Trần Lâm, “Cậu cũng về !”
“Vâng, tổng giám đốc!” Trần Lâm liền lên xe lái xe rời .
... ...... .....
Thiên Tình xiêu xiêu vẹo vẹo bên ven đường, muốn gọi xe. Nhưng nghĩ đến chuyện vừa rồi bị Kevin làm khó. Thi Nam Sênh chẳng những giúp mình mà ngược lại còn bắt xin lỗi ta, trong lòng càng cảm thấy uất ức khó chịu.
chớp mắt mấy cái, lại chớp thêm mấy cái nữa, cố gắng nuốt nước mắt vào lòng.
Mắt thấy có chiếc taxi sắp đến, định vẫy tay gọi xe đột nhiên cánh tay bị ai đó giữ lại.
Nhiệt độ nóng ấm bao bọc lấy bàn tay bé lạnh buốt của .
“ tránh ra!” Có men rượu trong người nên lá gan của cũng lớn hơn chút. liền đưa tay đẩy người kia ra.
“ theo tôi!” Thi Nam Sênh có kiên nhẫn để dỗ dành , bèn kéo lên xe của mình.
“Tôi muốn ngồi xe của , tôi muốn về cùng ! phải là người tốt!” Khuôn mặt đỏ ửng, nhìn bằng đôi mắt mông lung mờ mịt.
Dáng vẻ say xỉn đến ngây ngô, lại có chút buồn bã cam lòng.
Bộ dạng ấy lọt vào mắt Thi Nam Sênh lại khiến cảm thấy rất đáng .
“Đừng có bướng bỉnh với tôi, tôi có kiên nhẫn đâu!” Thi Nam Sênh túm bước .
Nhưng vẫn cố chấp, đổ lì đứng im tại chỗ ! Cặp mắt to trợn tròn tức giận nhìn : “ còn lôi kéo nữa....Tôi gọi người! Tôi gọi người cứu mạng tôi!”
Dáng vẻ này của giống như mèo con giương móng vuốt, nếu uống say, còn biết còn có vẻ mặt như vậy đấy.
Nhìn dáng vẻ ngây thơ lại tức giận ấy, tự nhiên lại cảm thấy buồn cười.
“Tiểu tinh, nếu em , tôi bỏ em ở đây đấy!” đe dọa .
Đôi môi đỏ mọng chu lên: “Bỏ bỏ , tôi có tiền, tôi có thể tự gọi xe về!”
Thi Nam Sênh liếc cái, “ vậy là em mong chờ cái tên ẻo lả ấy quay lại đón em sao?”
đến còn may, nhắc tới lại càng khiến Thiên Tình nhớ đến việc xấu vừa làm.
Cơn giận lại nổi dậy, giận dỗi câu nào, giãy dụa muốn tránh khỏi .
Xem ra hôm nay này muốn
tức đến phát điên đây mà!
Thi Nam Sênh cau mày, cũng buông ra, mà ngược lại bế xốc lên rồi bước .
Thân thể đột nhiên bị nhấc lên cao, Thiên Tình hô "a" tiếng, chỉ cảm thấy được cơ thể mình rơi vào lồng ngực rộng lớn.
Bên tai có nhịp tim của , mặt càng đỏ lên, trái tim nhảy loạn tưng tưng ngừng.
mím môi, vùng vẫy muốn nhảy xuống, Thi Nam Sênh lại uy hiếp : "Em thử còn lộn xộn xem. Tôi ngại giải quyết em ngay đường đâu!"
Vừa đúng, ban ngày phải kìm nén đến quá mức rồi!
".." Thiên Tình bị dọa cho sặc dám thêm gì nữa.
vốn nghĩ dám như vậy, nhưng nghĩ tới màn ác liệt sáng nay trong phòng trà nước, lập tức im miệng.
Ngoan hiền như chú thỏ con núp ở trong khuỷu tay , phản kháng nữa. hơi ngước mặt lên là có thể nhìn thấy cằm dưới cương nghị của , vẫn mê người, đẹp mắt như vậy.
"Nhìn đủ chưa?" Thi Nam Sênh lạnh lùng câu, kéo cửa ra, đặt xuống ghế phụ.
Thiên Tình lè lưỡi nhái lại.
vòng qua ngồi vào ghế lái, nhưng cũng lái xe ngay mà ngược lại tiến sát lại gần .
Bàn tay giữ chặt lấy cằm dưới mảnh khảnh, đôi mắt khóa chặt lấy : " làm gì với em?"
Vẻ mặt biến đổi qua nhanh. Thiên Tình nháy mắt mấy cái nhìn : "Ai cơ?"
"Còn ai nữa!" Sắc mặt trở nên trầm. Khốn kiếp, thằng đó còn cả gan dám ôm !
Còn nữa, ánh mắt xấu xa kia vốn phạm vài trăm bận rồi vậy!
" Kevin?" Thiên Tình nghiêng đầu.
"Ừ!" Thi Nam Sênh hừ tiếng: "Tốt nhất em đừng với tôi, là em cố ý ngã vào ngực ta đây!"
Thiên Tình bị những lời này của chọc cho muốn bốc hơi.
" ta làm vậy phải được đồng ý của Thi tổng đó ư? Cũng chỉ là sờ cái thôi mà, hy sinh như vậy mà có thể khiến ta ký tên cũng chẳng thấm vào đâu!" Vì tức giận nên cố tình như vậy.
Những thành công khiến cho Thi Nam Sênh có suy nghĩ muốn bóp chết . Bàn tay để dưới cằm tăng thêm sức lực, đáy mắt lạnh lẽo đến thấu xương, "Cũng chỉ sờ cái thôi à? Cảnh Thiên Tình, có phải em rất hoài niệm điều đó phải ?"
Rốt cuộc tức giận cái gì? Những thứ này phải đều có trong suy nghĩ của sao?
" làm tôi đau!" Thiên Tình nhìn khó hiểu, bàn tay bé cố gỡ bàn tay kia ra.
khẽ cắn răng: "Tôi cảnh cáo em, bảo em xuống xe. Tại sao nghe lời tôi hả?"
Khốn kiếp! sớm biết Kevin nổi tiếng là kẻ háo sắc trong giới, chỉ là người mới mà tên mắc dịch Vương Chính Cương kia lại dẫn theo, vốn có mưu đồ tốt với . Mà ngốc nghếch này còn khờ khạo cùng.
"Đây là công việc của tôi, phải muốn tôi làm tốt nó sao? Tôi chỉ muốn xem thưởng mình thôi!"
" muốn tôi xem thường nên tên Vương Chính Cương bảo em tiếp cái tên ẻo lả đó em cũng sao?"
" đúng là lạ lùng. Người chân chính muốn tôi tiếp Kevin phải là quản lý Vương, mà chính là mới đúng!" đến đây, Thiên Tình uất ức hít mũi cái. Nhìn chằm chằm bằng ánh mắt tố cáo.
tức giận muốn thoát khỏi tay . Thi Nam Sênh lại cố chấp buông ra, ngược lại bàn tay còn lại còn cố ý di chuyển đến bờ em thon của .
" mang thai còn dám uống rượu, để xem tối về em sao với mẹ tôi!"
"Đây là cvie, bà Thi phải là người thấu tình đạt lý!" Thiên Tình bắt bẻ lại.
nhíu mắt lại. "Cái miệng này của em đúng là càng ngày càng lanh lợi! Tôi cảnh cáo em, lần sau nếu tôi bảo em xuống xe, mà em còn dám tự mình nữa, tôi tuyệt đối xen vào nữa!"
Thiên Tình ngẩn người: Những lời này là có ý gì?
Chẳng phải hôm nay bỏ mặc mình quan tâm sao? giúp đỡ còn bỏ đá xuống giếng, còn bắt xin lỗi Kevin! ràng người sai phải là .
"Ai cần quan tâm chứ. Hôm nay phải cũng thèm để ý…" Lời được thay bằng tiếng 'ưm".
ngốc biết phân biệt đúng sai này, nếu phải biết tính nết của Kevin ra sao, cho rằng vì sao lại có mặt ở những buổi tiệc đó? Vừa rồi nếu phải nháy mắt với Trần Lâm, chỉ sợ bây giờ bị Kevin và Vương Chính Cương lôi rồi! lại còn hay biết gì!
Thi Nam Sênh có chút buồn bực vì cảm kích mình, vì vậy cúi đầu cắn lấy môi .
lập tức lùi lại, nhưng nhiệt độ ấm nóng kia lại khiến Thiên Tình mơ màng trong giây lát.
Che miệng ngỡ ngàng nhìn sững , đáy lòng lại vì động tác thông thường này mà rung động.
Thi Nam Sênh vốn chỉ đơn thuần muốn dạy dỗ , nhưng nếm thấy hương vị thanh khiết ấy, như trỗi dậy nỗi khát khao muốn nếm thử lần nữa.
Nhất là, ánh mắt đó của . Vô tội như chú thỏ con, như muốn mời gọi người ta đến 'ăn thịt' mình.
Lòng nghĩ vậy, cũng liền vươn tay kéo bàn tay che miệng của xuống. Hàng mi khẽ run rẩy tựa như cánh bướm chập chờn.
Giây phút này, ánh đèn đường mờ mờ từ ngoài cửa kính hắt vào bên trong, rọi lên mặt của hai người.
Dưới ánh đèn lờ mờ, từng chút từng chút nhích lại gần, gần đến mức hô hấp của cũng ngừng lại theo.
Sau đó…. Tất cả hơi thở của đều bị nuốt sạch.
khẽ thở nhè , lưỡi mềm ướt lập tức nhân cơ hội này trượt vào miệng , nếm trải tất cả mật ngọt.
Do Thiên Tình uống rượu, nên trong miệng còn phảng phất mùi rượu thanh thanh, khiến cho Thi Nam Sênh như muốn đắm chìm vào trong đó.
hôn sâu, sâu.
cảm thấy bối rối, bộ não như thiếu dưỡng khí, có giãy giụa có phản kháng, ngược lại giống như con búp bê vải, chỉ có thể mềm nhũn mặc trêu chọc.
Thi Nam Sênh hoàn toàn thỏa mãn với nụ hôn như vậy.
Bàn tay xuống xưới, nhấc váy người lên, thuận thế tiến vào trong dò xét.
Bàn tay to lớn nóng bỏng chạm vào da thịt , nóng đến mức khiến co người lại, mờ mịt mở mắt ra.
Nhưng Thi Nam Sênh cho phép chạy trốn.
cũng gấp gáp xoa nắn mà chỉ chọn trêu chọc, dùng ngón cái chậm rãi vuốt ve dọc theo ngực áo.
mang thai, cơ thể chỉ càng trở nên nẩy nở, mà độ mẫn cảm cũng vượt hơn mức bình thường.
chỉ đụng chạm như vậy khiến run rẩy chịu nổi, yếu đuối nằm trong lòng .
khẽ rên lên tiếng kiềm nén khó chịu, tiếp tục hôn , nhưng cảm thấy vẫn còn day dứt về chuyện ban nãy. Nheo đôi mắt đen thâm thúy như đêm tối, nhìn đầy nguy hiểm: "Chẳng trách Kevin lại nhìn trúng tiểu tinh em! Nhưng mà, sớm muộn gì tôi cũng dạy dỗ tên ẻo lả kia trận…" Giọng nghe khàn khàn nhưng rất gợi cảm và thu hút. Còn kèm theo bá đạo khiến người nghe cũng phải sợ run.
Thiên Tình mềm nhũn chu chu môi, rơi vào mê mang vốn còn nghe lời nữa, chỉ say sưa đắm chìm trong men tình mập mờ.
Thi Nam Sênh thể nhịn được nữa, tay vòng qua sau lưng , khẽ cong ngón tay dễ dàng gỡ được khuy cài áo ngực xuống.
"Ưm…" Có cảm giác như người vừa được thả lỏng, khiến thoải mái thở tiếng.
Chương 59: cẩn thận…
Edit: TiêuKhang
cắn răng kiềm nén khó chịu, chỉ cần vươn tay ra có thể dễ dàng nhấc bổng lên khỏi ghế phụ, sau đó đặt ngồi đùi mình.
còn hơi sức vùi sâu vào lòng , bàn tay bé siết chặt vô lăng.
Đôi mắt mông lung trong suốt như được khảm kim cương rải rác nho ấy khẽ nheo lại.
Tựa như nhìn , cũng tựa như mê loạn vốn có tiêu điểm.
Đôi môi chúm chím mấp ma mấp máy, thào gì đó nhưng phải là câu hoàn chỉnh.
Thi Nam Sênh cảm thấy ngọn lửa nóng ỉ khắp toàn thân bị dáng vẻ quyến rũ say hồn này của chọc cho bộc phát bùng cháy.
nâng mặt lên, hôn như dày xéo lên đôi môi xinh xắn kia.
Thiên Tình cảm thấy khí trong lồng ngực mình như sắp bị hút đến khô cạn, khó chịu đẩy ra .
liền bắt lấy bàn tay quơ quàng lung tung của để cố định lên cổ mình, như muốn
Chỉ cần ngoan ngoãn ôm lấy thế này là được rồi.
xem như cũng hiểu ý, áp sát choàng qua cổ . Sau đó, đê mê đáp lại nụ hôn của .
Nụ hôn nóng bỏng càng sâu, bàn tay của cũng bắt đầu thỏa mãn với quả mềm của , dần dần xuống, đẩy cao tà váy của lên.
Thiên Tình mê loạn ưỡn người, cảm giác trống trải bao trùm lấy , khiến khó chị phải dựa vào bản năng ngừng ma sát lồng ngực .
Động tác phạm vi lớn như thế đương nhiên cũng khó tránh khỏi đụng chạm qua nơi nào đó bên dưới cơ thể sớm nóng như lửa của .
Thi Nam Sênh há miệng hít thở, vỗ cái lên mông xem như trừng phạt, "Tiểu tinh, sớm muộn gì cũng có ngày bị em làm cho điên mất thôi!"
"Gì chớ?" bất mãn nhướn nhớn lông mày lên nhìn .
Như lên án bạo hành của mới vừa rồi. Nhưng có bất kỳ người đàn ông nào chống đỡ nổi trước ánh mắt lúng liếng đưa tình ấy.
Thi Nam Sênh bất chấp là xe, mà xe còn đỗ ở ga ra tầng hầm. Hơn nữa cũng mặc kệ nơi này có thể có người tới bất cứ lúc nào. Chỉ cần ngón tay có thể kéo quần lót xuống tận đầu gối.
Thân dưới chợt mát lạnh khiến cho Thiên Tình tỉnh táo được đôi chút, hoảng hốt hô lên tiếng, rồi lập tức túm chặt quần của mình.
Nhưng động tác của làm sao nhanh bằng Thi Nam Sênh? cho toại nguyện, Thi Nam Sênh nhanh tay cởi luôn quần xuống.
Mặt mũi Thiên Tình đỏ bừng, nhìn bằng đôi mắt mơ màng, "Trả lại đây?"
"Em nghĩ có khả năng đó sao?" nhíu mày hỏi. Chẳng những trả lại , mà ngược lại còn cố ý đung đưa nó lên cao.
Thiên Tình cắn cắn môi, hai chân quỳ gối đùi , tay chống lên vai , tay với lên muốn giựt lại.
ngờ có rượu vào lại to gan đến vậy. Tư thế này ràng chính là muốn dâng hiến đưa đến tận miệng .
Dứt khoát đem quần lót của ném ra ghế sau, cắt đứt ý định muốn đoạt lại của .
Tiện thể đẩy luôn áo sơ mi người lên cao, hé môi ngậm lấy quả mọng màu đỏ khe khẽ run rẩy. sợ hãi thốt lên, rồi giãy dụa cơ thể muốn né tránh đôi môi .
Nhưng sau đó…
Lại bị bàn tay bợ lấy bờ mông trắng mịn. Tay còn lại dứt khoát trượt vào giữa hai chân …
Thiên Tình thở như hụt hơi, bỗng cảm thấy có dòng chất lỏng ấm nóng chảy ra từ giữa hai chân rồi lan dần xuống phía dưới, dính ướt cả hai bên đùi trắng nõn.
"Tiểu tinh, em có cần nhạy cảm đến vậy hả?" trêu ghẹo .
Mặt lập tức đỏ tới mang tai, cũng dám quỳ gối như vậy người nữa. Muốn tránh qua động tác của để ngồi xuống. Nhưng ngờ, hành động này càng thuận lợi để ngón tay đưa thẳng vào trong cơ thể mình.
lớn tiếng thét lên, nơi nào đó bao trọn ngón tay của . Người nào đó hiển nhiên rất hài lòng với tình huống này, gian manh cười khẽ tiếng, sau đó bắt đầu tấn công, thăm dò, khám phá khắp nơi trong cơ thể …
Bên trong buồng xe… Nhuốm đầy hương vị tình dục…
Tiếng người đàn ông thở dốc hòa lẫn tiếng khe khẽ rên rỉ kiều của , bao trùm toàn bộ gian.
Rốt cuộc thể nào kiềm nén được nữa…
Rút ngón tay ra khỏi cơ thể , cầm tay đặt lên quần của mình, khàn giọng ra lệnh cho , "Giúp !"
Đầu óc mơ hồ, Thiên Tình chỉ biết làm theo động tác hướng dẫn trong vô thức.
Tay run run, kéo khóa kéo xuống. Ngọn lửa từ lâu rừng rực kia lập tức bắn vọt lên, khiến hoảng hốt há miệng thiếu điều muốn ngưng cả thở.
Bác sĩ cảnh cáo, được gần gũi , nhưng thể kiềm chế được nữa! Bây giờ rất là muốn , hơn nữa cũng chỉ có mới có thể làm xoa dịu cái cảm giác đáng chết này.
" từ từ…. làm rất cẩn thận…" cố kiềm nén để thuyết phục . chóp mũi lấm tấm lớp lớp mồ hôi.
Gương mặt tuấn tú chỉ còn lại ham muốn dục vọng. Giữa hàng lông mày đuộm nét khổ sở vì bị đè nén.
Thiên Tình vốn còn do dự nhưng nỡ nhìn thấy khó chịu như thế. Ngượng ngùng gật đầu thay cho lời đồng ý.
Kế tiếp… Quả đúng như lời hứa…
rất cẩn thận, cẩn thận từng li từng tí, xem giống như chú búp bê dễ vỡ mà nâng niu trong tay.
Từ từ, từng chút tiến vào cơ thể … Động tác vô cùng nhàng, vô cùng chậm rãi, như sợ chỉ sơ ý chút thôi làm bị tổn thương vậy…
… … …
Màn ân ái này biết kéo dài bao lâu. Cho đến khi, tất cả đều kết thúc trong tốt đẹp, Thiên Tình mềm nhũn nằm tựa vai , hì hục thở.
Vẫn như mọi khi, Thiên Tình thân nhếch nhác tơi bời, thế nhưng vẫn nghiêm chỉnh áo mũ chỉnh tề. Cùng lắm áo sơ mi chỉ hơi xộc xệch chút, mặt tuôn ít mồ hôi nóng.
Chương 60: Trêu ghẹo cũng rất thú vị
Edit: TiêuKhang
Lý trí như lên mây của Thiên Tình đến bây giờ mới quay về thân xác.
Nhận ra đây là nhà để xe, mặt lập tức đỏ như phỏng, cuống quít lùi về ngồi lại ghế phụ.
Chỉnh sửa xong quần áo người xong mới cảm thấy bên dưới cơ thể có cảm giác man mát. Mới sực nhớ ra quần của mình khi nãy bị vứt ra ghế sau. Nhất thời ngượng chín cả người, muốn bò qua nhặt lên quần lót để mặc vào, nhưng khi thấy dám lộn xộn nữa.
Thi Nam Sênh đương nhiên biết muốn gì, ánh mắt thoáng qua vẻ trêu cợt, "Cứ để vậy , khi về rồi trả lại em sau."
Cứ để thế này? Thiên Tình trợn mắt. Như vậy dường như hơi có chút được an toàn ấy nhỉ? Nhưng cũng thể để vậy mà chồm qua trước mặt được.
Chỉ đành phải cắn môi, nhắm mắt, đẩy cửa xe ra muốn xuống để vòng qua ghế ngồi đằng sau.
Nhưng chân còn
chưa chạm xuống đất, cho khởi động xe. kinh hoàng quay đầu lại thấy rất xấu xa nhíu mày nhìn , "Đóng cửa lại, ngoan ngoãn ngồi yên. Tránh cho em và cả cục cưng của em phải bị thương đấy."
" dừng xe trước ." Thiên Tình thỉnh cầu .
Thế nhưng làm như nghe thấy, chỉ mải nhìn kính chiếu hậu từ từ cho xe quay đầu lại. Sau đó nhìn sang Thiên Tình nhướng mắt ý bảo mau đóng cửa xe lại.
Thiên Tình ngoan cố nghe, đành tay nắm giữ tay lái, tay vòng qua kéo cửa xe đóng lại.
"Thắt dây an toàn vào." Sau khi ngồi thẳng người vẫn quên nhắc nhở .
Đôi mắt trong veo của Thiên Tình tức giận nhìn trừng trừng. cố tình trêu chọc mình đây mà!
Nhìn bộ dáng dù tức giận nhưng biết phải làm sao đó của , Thi Nam Sênh đột nhiên cảm thấy tâm trạng tốt lên ít.
Phát động xe, chảy thẳng mạch về nhà.
Suốt chặng đường, Thiên Tình căng thẳng đến nỗi khắc cũng dám lộn xộn, cảm giác như ngồi đống lửa.
… … …
Khi về đến nhà, trời khuya.
Ánh đèn sáng choang trong nhà còn nữa, căn phòng khách chỉ còn lại mỗi ngọn đèn mờ nhạt.
Xe vừa vào nhà để xe. Thiên Tình gần như lập tức rời khỏi ghế phụ, đẩy cửa ra bước xuống, vòng qua băng sau mở cửa chui vào tính lấy lại quần của mình.
Nhưng có bàn tay khác ở phía đối diện nhanh hơn bước móc chiếc quần lót màu xanh dương nhạt vào trong tay.
Thiên Tình đỏ bừng mặt mũi, liếc mắt nhìn người ở đối diện, hậm hực , "Trả lại cho tôi."
"Đằng nào lát nữa cũng phải cởi ra, bây giờ mặc vào, chẳng phải làm điều thừa ư?" Thi Nam Sênh dửng dưng , đương nhiên cũng có ý định muốn trả lại cho .
Dứt lời xoay người bỏ về hướng thang máy.
Thiên Tình có quần lót cảm thấy như mình mất an toàn, vẫn đứng yên uất ức nhìn trân trân. Tựa hồ tố cáo hành vi tồi bại này của .
Thi Nam Sênh ấn tay giữ nút thang máy, "Em có muốn lên ? Nếu lên, vậy tôi lên trước đây."
Dĩ nhiên là muốn lên rồi!! Nếu , mình ở lại chỗ này để làm gì chứ?
dùng dằng dậm chân cái, đành phải chỉnh sửa lại quần áo đàng hoàng mới bước vào thang máy với gương mặt đỏ hồng.
Mặt kính bóng loáng của thang máy in dáng vẻ vừa lo lắng vừa giận dỗi của , Thi Nam Sênh nhướn nhướn mày.
ngờ, cảm giác được trêu chọc cũng thú vị đến vậy!
***
Màn đêm thâm sâu.
Tắm rửa xong, Thiên Tình mới cảm thấy men say trong người giảm bớt ít.
Nằm giường nghĩ đến quần của mình vẫn còn ở chỗ Thi Nam Sênh, cảm thấy rầu rĩ thôi.
Quá mất thể diện nên chỉ biết vùi gương mặt đỏ bừng vào gối. Ngay lúc này vang lên tiếng gõ cửa.
"Thiên Tình, con ngủ chưa?"
Là giọng của bà Thi, Thiên Tình vội vàng ngồi dậy ra mở cửa.
"Bà Thi."
Bà Thi bưng hai ly sữa tươi đứng trước cửa phòng. Thương nhìn , "Uhm, nghe A Sênh tối nay con uống rất nhiều rượu, uống chút sữa nóng để dưỡng thần rồi lát hãy ngủ tiếp."
"Cám ơn." Thiên Tình uống mạch hết ly sữa. Nhưng đáy lòng thầm oán niệm. ngờ ấy lại còn mách lẻo?
"Thiên Tình, bây giờ con là phụ nữ có thai rồi, sau này hạn chế uống rượu ít lại chút. Như vậy tốt cho em bé." Bà Thi chỉ dặc dò chứ hề có lời trách móc nào.
"Dạ con xin lỗi, lần sau con chú ý." Thiên Tình ngoan ngoãn đảm bảo.
Bà Thi chỉ cười, " xin lỗi với bác làm gì chứ, sức khỏe là của con, đương nhiên con phải biết chú ý mà giữ gìn. À, đây là phần sữa của A Sênh, con giúp bách mang qua cho nó. Bác cũng mệt rồi, bác nghỉ trước đây."
Bà Thi nhét ly sữa tươi vào tay Thiên Tình. Thiên Tình còn chưa đáp lại bà Thi : "Giờ này nó ở phòng làm việc. Con nhớ dặn nó cũng nên ngủ sớm chút."
"Dạ. Vậy bác cũng nghỉ sớm ạ!" Thiên Tình đưa bà Thi về phòng mới xoay người liếc nhìn phòng làm việc. Chần chừ lúc, mới chậm rãi qua.
Thi Nam Sênh mặc bộ đồ ngủ màu xám tro, đứng tựa vào giá sách lật xem.
Cửa phòng bỗng nhiên vang lên tiếng gõ , khẽ cau mày, "Ai vậy?" Đó giờ thích bị người khác quấy rầy lúc mình làm việc.
"Là tôi." thanh từ ngoài cửa vọng vào, thế nhưng lại khiến cho hàng mày cau lại giãn ra.
Tiểu tinh này, chẳng lẽ đến tìm mình để đòi lại quần lót sao?
Thi Nam Sênh khỏi bật cười, rũ mắt tiếp tục xem sách, nhưng cũng lên tiếng bảo vào .
Cửa được đẩy ra khe hở .
Thiên Tình bưng sữa vào, nhìn quanh vòng mà vẫn thấy bóng dáng đâu cả. đặt sữa lên bàn sách, ghé đầu nhìn vào giá sách cao cao hỏi: " bận sao?"
"Ừ." Thi Nam Sênh chỉ hờ hững đáp lại.
"Ồ. Vậy tiếp tục làm việc , bà Thi bảo tôi mang sữa vào cho ."
Last edited by a moderator: 15/5/15