Chương 25: Tham Gia Bữa Tiệc.
Khách sạn Đế Hào.
chiếc xe cao cấp màu đen có rèm che chậm rãi đậu ở cửa khách sạn, người lái xe là người đàn ông trẻ, dẫn đầu xuống xe, đến cưả sau, cực kỳ lịch mở cửa xe cho ngồi phía sau.
mặc lễ phục bó sát người màu đen cùng kiểu áo thấp ngực, mang đôi giày cao gót màu đen bước xuống xe, người khoác thêm áo khoác , vừa vặn đem cảnh xuân trước ngực cùng phía sau lưng che bớt, mái tóc dài mềm mại tùy ý thả xuống, cần cổ cùng cổ tay, tất cả đều đeo những trang sức kim cương trị giá gần trăm vạn.
này vừa xuống xe, liền hấp dẫn tầm mắt của mọi người tham gia bữa tiệc ở khách sạn Đế Hào, gương mặt hình trái xoan của , khảm đó là đôi mắt to long lanh, lông mi tinh tế, mũi kiên định, cánh môi phấn hồng. cao quý, thanh lịch, đoan trang lại trang nhã, quan trọng là người luôn tản cỗ hương thơm khiến mọi người thể chú ý đến, tựa hồ như có cái gì có thể đánh đổ .
này chính là Đồng Vũ Vi, mà những trang phục của đều của công ty CallMe.
Tối hôm nay giả trang thành bạn tổng giám đốc Mạc thị Mạc Tử Hiên.
Vũ Vi xuống xe, tìm kiếm bóng dáng Mạc Tử Hiên khắp nơi, bởi vì lúc trước Lạc Ngưng Nhi có đưa cho ảnh chụp của đối phương. Nhưng mà, trong biển người Hạo Hạo lại tìm thấy bóng dáng Mạc Tử Hiên. đành phải cầm điện thoại ra gọi điện thoại cho , kỳ trong lòng có chút khẩn trương, dù sao đây cũng là lần đầu tiên làm công việc này, mà khách hàng lại là người xa lạ.
Khi điện thoại được kết nối, cảm giác nhịp tim mình đập rộn liên hồi.
Mạc Tử Hiên vừa mới xuống xe liền nhìn thấy mặc lễ phục màu đen đứng ở cửa khách sạn, thân thể mặc bộ lễ phục dạ hội thấp ngực, có thể đem dáng người hoàn mỹ của tất cả đều bày ra, nhưng mà mặc áo khoác ở bên ngoài, vừa lúc che khuất cảnh xuân vô hạn trước ngực , trái lại rất có ý tứ.
xuống xe, tiện gọi điện thoại, vừa vặn di động của lúc này cũng vang, khóe miệng Mạc Tử Hiên khỏi thoáng vểnh lên, xem ra đây chính là lần đánh cuộc thú vị.
Nghe điện thoại, mở miệng trước: "Tôi là Mạc Tử Hiên, tôi đứng ở sau lưng ." xong, cực kỳ tự tin đứng tại chỗ chờ đợi kia trực tiếp bổ nhào vào lòng sau đó cực kỳ thân thiết kéo cánh tay của .
Hả. . . .?!
Vũ Vi hơi sững sờ phen, sau đó xoay người, nhìn thấy trước mặt là người đàn ông trẻ tuổi, tuấn, mặc comple màu đen, khóe miệng của nhếch lên như có ý cười nhìn .
Người đàn ông này so với trong tấm hình còn đẹp trai hơn mấy phần, đôi má cương nghị, đôi mắt như hồ nước sâu tĩnh lặng, đôi lông mi đen đậm, cánh môi mỏng gợi cảm, người lại mang theo hương vị lưu manh nhàn nhạt. Xem ra giống như là tổng giám đốc quản lý Công Ty lớn cao quý, ngược lại giống như là người có việc gì làm chỉ ăn chơi trác táng.
Thu hồi tầm mắt đánh giá Mạc Tử Hiên, Vũ Vi tiến lên bước, đứng trước người Mạc Tử Hiên, lễ phép : "Mạc tiên sinh, xin chào."
Phản ứng của Vũ Vi làm cho Mạc Tử Hiên ngầm sững ra chút, ngờ này lại đứng trước người với khoảng cách nhất định, mà giống như những khác, khi nhìn thấy , tất cả đều vui sướng cùng vẻ mặt hưng phấn, sau đó trực tiếp bổ nhào vào người của , kéo cánh tay của , mãi buông.
"Xin chào." Mạc Tử Hiên miễn cưỡng nâng cánh tay mình lên.
Vũ Vi lập tức hiểu được dụng ý của Mạc Tử Hiên, lúc vừa mới đến CallMe trang điểm, Thiện Đan Đan hướng dẫn cách đóng vai làm bạn của khách hàng. Choàng cánh tay đối phương là nghi thức cơ bản nhất.
Chương 26: Ánh Mắt Lạnh Lùng
Tuy nhiên dọc theo đường chuẩn bị tốt để tiếp xúc với người lạ, nhưng khi bắt đầu lại có chút khó khăn với , là người rất bảo thủ, lúc cùng Lục Hàng đương, bọn họ cũng chỉ mới nắm tay mà thôi, tại muốn choàng cánh tay người đàn ông xa lạ. . . có chút xấu hổ. Nhưng mà vì công việc cũng chỉ có thể đến bên cạnh Mạc Tử Hiên, kiên trì, nhàng choàng qua cánh tay Mạc Tử Hiên, thẳng sống lưng, mặt mang tự tin mỉm cười.
Mạc Tử Hiên hơi nhếch mi, mắt liếc qua cánh tay bọn họ cái, nhìn này tựa như choàng qua tay , nhưng kì thực cánh tay bọn họ căn bản có đụng chạm với nhau. Khóe miệng của nhấc lên hạ xuống dễ dàng phát vẻ cười lạnh, biết này là cố ý ở trước mặt tạo vẻ thanh thuần, hay là thanh thuần đây? cánh tay kia của đút vào túi, chậm rãi hướng Đế Hào đến.
Vũ Vi sóng vai cùng Mạc Tử Hiên cùng nhau bước .
Bữa tiệc tại đại sảnh lầu hai của Khách sạn Đế Hào, trong đại sảnh đèn thủy tinh được treo ở giữa đại sảnh đem trọn gian phòng chiếu rọi sáng như ban ngày.
Bước vào trung tâm của Bữa tiệc có mấy người phục vụ, trong tay các có bưng rượu đỏ, điểm tâm cùng đĩa trái cây.
Vũ Vi cùng Mạc Tử Hiên là tuấn nam cùng mỹ nữ, mới vừa tiến vào bữa tiệc liền hấp dẫn ánh mắt của mọi người ở đây, trong lúc này các ánh mắt phức tạp tất cả đều tập trung người Vũ Vi, có hâm mộ, ghen tị còn có hận thù.
mặt Vũ Vi thủy chung nở nụ cười nhàn nhạt tự tin, thản nhiên nghênh đón ánh mắt của mọi người hướng tới , bỗng dưng cảm giác được ánh mắt mang theo căm hận thẳng tắp bắn về phía , ánh mắt kia tựa như muốn dùng lưỡi dao sắc bén đâm vào mặt , khiến cho đôi má đau rát, hơi hơi nheo mi, đây là lần đầu tiên tham gia bữa tiệc như vậy, lại đắc tội với bất cứ người nào, tại sao lại có người dùng loại ánh mắt đó nhìn vậy nhỉ? khỏi theo tầm mắt căm hận này nhìn lại, khi nhìn thấy đôi mắt đối phương, mỉm cười mặt nhất thời cứng đờ, hai tay nắm chặt thành quả đấm, vẻ mặt lạnh lùng quay lại nhìn thẳng đối phương. . . .
Ánh mắt lạnh lùng kia chính là của Sở Dao!
Lúc này, Sở Dao mặc bộ lễ phục màu trắng cùng Lục Hàng mặc comple màu xám đứng cạnh nhau, trong tay ta bưng ly rượu đỏ, mặt mỉm cười vô cùng xinh đẹp cùng bên cạnh trò chuyện, nhưng mà khóe mắt Sở Dao lại phóng ra từng tia căm hận lườm , ánh mắt kia tựa như hận thể giết chết cho hả giận.
Trước đây Sở Dao đoạt bạn trai của , lại làm mẹ tức giận đến ngất , bây giờ lại dùng loại ánh mắt này nhìn là sao?!
Vũ Vi nhíu hai mắt lại, lạnh lùng quay lại nhìn Sở Dao, lúc này cảm thấy Lục Hàng cùng Sở Dao cực kỳ xứng đôi, là trời đất tạo nên đôi cẩu nam nữ, đều đê tiện vô sỉ như nhau!
Lúc này, muốn chạy đến trước mặt Sở Dao hung hăng tát cho ta hai bạt tay, cho hả mối hận trong lòng !
Nhưng có làm như vậy, bởi vì Mạc Tử Hiên đứng cạnh , bởi vì muốn giữ đúng phẩm hạnh của chính mình.
Lúc thu hồi tầm mắt lại phát Mạc Tử Hiên còn ở bên cạnh , mà cách xa vài bước , trong tay bưng rượu đỏ cùng người đàn ông trung niên tán gẫu vui.
Vũ Vi luôn thích tiếp xúc cùng nhiều người, thấy Mạc Tử Hiên cùng những người khác tán gẫu vui vẻ, hướng ban công đến, muốn hô hấp chút khí trong lành, xua tan nỗi khó chịu trong lòng.
Mạc Tử Hiên cố ý về phía trước vài buớc cùng Đồng Vũ Vi duy trì khoảng cách nhất định, là muốn nhìn xem coi Đồng Vũ Vi có giống như những khác bám dính lấy hay .
Chương 27: Khiêu Khích
Tuy mỉm cười chuyện cùng người đàn ông trước mặt, nhưng khóe mắt lại thủy chung chỉ nhìn chằm chằm Đồng Vũ Vi. tin, là tổng giám đốc cao quý của Mạc thị, Đồng Vũ Vi lại lạnh lùng với .
Nhưng khi nhìn thấy bóng dáng Đồng Vũ Vi gầy hướng ban công đến, mặt vẫn mang theo nụ cười tự tin nháy mắt cứng đờ. Đồng Vũ Vi lại để vào trong mắt!
lễ phép hướng người đàn ông trước mặt cười: "Thực xin lỗi, tôi còn có việc." xong, xoay người hướng ban công đến.
Vũ Vi cẩn thận dẫm gót giày đến ban công, khi đến nơi, phát biết từ lúc nào Sở Dao đứng tại ban công cách đó xa, bưng ly rượu mặt nở nụ cười cùng mấy cao qúy xinh đẹp lộng lẫy trò chuyện. dấu trong vẻ tươi cười đó của ta là vẻ mỉm cười đắc ý.
dám khẳng định, Sở Dao là cố ý làm như vậy trước mặt !
Bước chân của Vũ Vi thoáng dừng chút, sau đó lại thẳng sống lưng, nhanh về phía trước, đối mặt với khiêu khích trắng trợn của Sở Dao, làm sao có thể vì sợ hãi mà lùi bước!
Khóe mắt Sở Dao nhìn chằm chằm vào Vũ Vi, mắt thấy Vũ Vi càng ngày càng gần ta, sắc mặt ta càng ngày càng khó coi, trong lòng tức giận cũng ngày càng tăng lên!
Vốn là ta cùng Lục Hàng rất vui khi được mời tham gia bữa tiệc này, định mượn cơ hội này giới thiệu Lục Hàng làm quen số nhân vật nổi tiếng trong xã hội, nâng cao danh tiếng của Lục Hàng chút, hôm nay ta đặc biệt trang điểm nổi bật nhất, thời trang nhất, cũng gây chú ý nhất, nên gần như hấp dẫn ánh mắt hầu hết mọi người ở đây, nào ngờ lúc ta đắc ý, tầm mắt của mọi người lại bị người khác hấp dẫn hơn.
Kỳ đây vốn tính là đại , nhưng người cướp hào quang của ta lại là Đồng Vũ Vi!
Dựa vào cái gì?
Đồng Vũ Vi chỉ là con riêng bị ba vứt bỏ mà thôi, chỉ là nhà nghèo, nhưng lúc này người Đồng Vũ Vi đều là hàng hiệu, ngay cả vòng đeo tay cũng giá trị trăm vạn, người lại phát ra loại hơi thở quyến rũ. Quan trọng là bạn trai bên cạnh , còn tuấn hơn cả Lục Hàng, còn có tiền hơn cả Lục Hàng!
Bất luận kẻ nào vượt qua ta điều được, chỉ riêng Đồng Vũ Vi là được, là đại tiểu thư Sở gia, sao lại có thể để cho đứa quê mùa hạ bệ?
Mắt thấy Đồng Vũ Vi đến đây, ta khỏi nắm chặt ly rượu trong tay, bên trong đôi mắt đẹp giấu mưu đen tối chớp lóe rồi biến mất, ta quay về hướng ban công nơi có các , cực kỳ tự nhiên tham gia chuyện phiếm với các .
Mắt thấy Đồng Vũ Vi ngẩng đầu ưỡn ngực qua ta, mặt tươi cười nháy mắt cứng đờ, trong lòng ghen ghét nháy mắt bay lên đến điểm cao nhất, ta tao nhã bưng rượu đỏ, nhìn mấy trước mặt, chậm rãi mở miệng : " đúng là kỹ nữ, nhanh như vậy tìm được đàn ông giàu. Tôi khinh thường phụ nữ bám cành cao." xong, bên khóe miệng ta treo nụ cười đắc ý nhìn Đồng Vũ Vi, ta cố ý gia tăng thanh , để cho tất cả mọi người ở trong đại sảnh có thể nghe được lời ta . Đến tham gia bữa tiệc đa số đều là người nổi tiếng và thiên kim tiểu thư, ngày thường mọi người cũng rất quen thuộc, Đồng Vũ Vi tuy lạ mặt nhưng cực kỳ hấp dẫn ánh mắt mọi người, nên ta cần ra tên mọi người cũng có thể biết ta tới ai.
bàn tay ta khoanh trước ngực, chờ đợi Đồng Vũ Vi ở trước mặt mọi người mất mặt.
Quả nhiên lời của ta vừa dứt, ánh mắt tất cả mọi người trong đại sảnh đều rơi vào người Vũ Vi , vẻ mặt khinh thường nhìn Vũ Vi từ xuống dưới.