1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc lạnh lùng, xin dịu dàng chút - Tố Diện Yêu Nhiêu(TOÀN VĂN HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 339: Điên cuồng trả thù! 20

      Tề Nhân Kiệt thấy trong mắt Văn Hinh chỉ có mình Du Thần Ích, nháy mắt ánh mắt lộ vẻ ảm đạm, bi thương.

      Lúc này, Lạc Tình đột nhiên vui mừng : “ Chi bằng như này , phải các người bị con đàn bà này dụ dỗ à, vậy tôi rạch vào mặt ta đường, hủy dung ta, vậy là các người bị ta dụ dỗ nữa rồi, các người thấy trò chơi này chơi dễ ?” xong, ta cầm mảnh thủy tinh dài nhọn bắt đầu múa máy mặt Văn Hinh.


      cần !” Du Thần Ích và Tề Nhân Kiệt đồng thời kêu lên, sắc mặt hai người trong nháy mắt trở nên trắng bệch, nhìn chằm chằm mảnh thủy tinh trong tay Lạc Tình, chỉ sợ ta làm gì mặt Văn Hinh.
      Lúc này, sắc mặt của Văn Hinh cũng thay đổi rồi, bắt đầu giằng co cách kịch liệt. phụ nữ trời sinh đều thích làm đẹp, ai muốn lưu lại sẹo khủng khuôn mặt mình cả, lại càng muốn xấu trước mặt người đàn ông mình .


      " cần?" Lạc Tình nhìn Du Thần Ích cái, lại thấy bộ dáng lo lắng của , ý hận trong ta càng sâu hơn. Sau đó ta nghiêng đầu nhìn về phía Văn HInh, êm ái : “ Mày xem, họ tao để ý tới mày, có phải mày rất cao hứng đúng ? Có điều, ta càng để ý, tao càng hận mày, càng muốn xé rách khuôn mặt mày, xem sau này mày gặp ta thế nào!”

      “ Cứ cho là mày phá hủy mặt của tao, nếu như ấy lòng tao, ấy cũng vì mặt tao biến dạng mà thay lòng đổi dạ!” Văn Hinh lạnh nhạt , lúc này, lòng tĩnh lại, còn sợ hãi nhiều như lúc nãy nữa.



      Nhưng mà, lời của lại khiến Lạc Tình thẹn quá hóa giận, “ Vậy tao cũng muốn xem chút, xem ta có tâm mày rồi!” ta cắn răng xong, cầm con dao lên, đột nhiên dùng lực, chuẩn bị đâm thẳng vào mặt Văn Hinh.



      "Dừng tay!" Du Thần Ích đột nhiên quát to tiếng, mặt hoàn toàn còn chút huyết sắc nào.


      Lạc Tình nghe vậy, nghiêng đầu nhìn sang, thấy Du Thần Ích tới gần ta, từng bước, từng bước , ta lập tức kêu lên, “ Đứng lại, đừng tới đây, nếu tôi liền phá hủy mặt của nó!”

      Du Thần Ích nghe xong, quả nhiên tiến lên phía trước nữa, nhìn Văn Hinh sâu, sau đó nhìn Lạc Tình, lúc này mới : “ Nếu như muốn phá hủy mặt của ấy, vậy hãy dùng mặt của tôi thay thế ấy, tùy muốn rạch bao nhiêu đường cũng vấn đề, thế nào?” Làm sao có thể trơ mắt nhìn Văn Hinh bị hủy dung trước mặt mình được, từng với , chỉ cần có ở đây, tuyệt đối để phải chịu thêm bất kì tổn thương nào nữa.


      xong, ai nấy đều khiếp sợ, ai nấy đều cảm thấy khó tin.

      Tề Nhân Kiệt nhìn Du Thần Ích, thể tưởng tượng nổi, nghĩ tới Du Thần Ích lại Văn Hinh tới mức tiếc chịu đựng đau đớn thay như vậy.
      ( đùa chuyện tới mức này k thấy kịch tính lắm)


      Lời này vừa ra, kinh sợ khắp nơi nơi có người, mặt của mỗi người đều lộ ra khỏi vẻ mặt thể tin.
      Last edited: 14/12/15

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 340:【 Kết cục 】 Ân ái rời! 1

      Tề Nhân Kiệt nhìn sau lưng Du Thần Ích, mặt lộ vẻ thể tưởng tượng nổi, ngờ Du Thần Ích lại Văn Hinh đến nỗi tiếc lấy thân thể của mình ra, vì chịu đựng đau đớn.

      ….

      Văn Hinh cũng vô cùng kinh hãi, ngơ ngác nhìn Du Thần Ích, đột nhiên cỗ hạnh phúc ấm áp đong đầy trong .

      Chỉ có Lạc Tình, ta sau khi nghe lời Du Thần Ích đâm thẹn quá hóa giận, ta nhìn Du Thần Ích, đột nhiên phá lên cười, “ , tôi để thay thế cho nó, tôi muốn phải hối hận, khiến cho các người phải hối hận, hối hận vì những gì các người đối với tôi! ta….” Lạc Tình xong, quay đầu nhìn Văn Hinh, trong mắt ta, đột nhiên hận ý chợt lóe lên, “ Hôm nay, tao nhất định bỏ qua cho con đàn bà này đấy!”



      Nhưng mà, lời ta còn chưa dứt, nghe thấy tiếng còi cảnh sát từ xa truyền đến, hơn nữa, thanh càng ngày càng gần, như là tiến về phía hướng này , sắc mặt ta lập tức thay đổi, “ Các người lại dám báo cảnh sát?”

      Lúc này, cả Du Thần Íchvà Tề Nhân Kiệt cũng nghe thấy tiếng còi cảnh sát, bọn họ liếc nhau cái, đều cảm thấy khó hiểu như nhau.


      Bọn họ cũng hề báo cảnh sát!
      Mà xe cảnh sát tới là có chuyện gì?


      Sau đó, bọn họ đột nhiên nghĩ đến cái gì, vội vàng nhìn sang Lạc Tình.


      Quả nhiên, Lạc Tình sau khi nghe thấy tiếng còi cảnh sát, lập tức biết mình trốn thoát được rồi, vì vậy, ta phẫn hận nhìn về phía Du Thần Ích và Tề Nhân Kiệt, : “ Tôi rồi, các người để tôi sống, tôi cũng để cho các người sống tốt. nếu như hôm nay tôi chết, tôi cũng kéo ta làm đệm lưng, khiến các người cả đời này hối hận .


      Nghe thanh càng ngày càng gần, ta cắn chặt răng, sau đó nhìn bên cạnh Văn Hinh, mặt lộ ra tia thâm độc.

      ta tuyệt đối thể ngồi tù, nếu ta phải ở tù, chi bằng ta chết cho xong!



      Nhưng mà, cho dù chết, ta cũng bỏ qua cho văn Hinh!


      Trong lòng ta nghĩ, ta từ từ giơ con dao lên, mục tiêu chính là Văn Hinh.

      Mà bên kia Du Thần Ích và Tề Nhân Kiệt thấy vậy, lập tức cứng họng, sau đó bọn họ liếc nhau cái, dường như có thỏa thuận ngầm gì đó, lúc Lạc Tình định đâm Văn Hinh, hai người đồng thời lao tới.


      "Văn Hinh, Em sao chứ?|” Tề Nhân Kiệt nhanh chóng cởi trói cho Văn Hinh, sau đó ôm lấy , thấy sắc mặt của trắng bệch, càng thêm lo lắng./

      Văn Hinh suy yếu lắc đầu cái, sau đó nhìn về bên kia, sắc mặt đại biến.

      Chỉ thấy Du Thần Ích chế phục Lạc Tình, nhưng bởi vì trong tay ta vẫn còn con dao, cho nên bị đâm vào bụng, máu tươi ứa ra, nhiễm đỏ Tây phục.



      vội vàng giùng giằng muốn bước qua, Tề Nhân Kiệt thấy thế, đỡ tới bên cạnh Du Thần Ích, “ sao rồi?”
      Last edited by a moderator: 15/12/15

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 342:【 kết cục 】 ân ái hai rời! 3

      Lam Dật Thần quét mắt nhìn mấy người xung quanh, sau đó thản nhiên : Mình tới xem cuộc vui !” Đáng tiếc lại tới quá muộn, là đáng tiếc!

      Sau đó, dường như phát ra điều gì, lập tức la lớn: “ Thần Ích, cậu bị thương?” Bộ dạng như quỷ của Lam Dật Thần khiến Du Thần Ích chỉ muốn đánh cho này trận.


      Văn Hinh ngồi kế bên cũng cười, có điều nụ cười của vừa mới chớm, chỉ trong giây lát, lập tức bị đau đớn thế chỗ, “ Đau quá!”


      “ Văn Hinh, em làm sao vậy?” Thấy khác thường của , Du Thần Ích lập tức cảm thấy luống cuống.

      “ Bụng em đau quá!” Lúc này, cảm thấy từng trận đau đớn kịch liệt, khiến toàn thân toát mồ hôi lạnh.


      Thấy thế, sắc mặt Du Thần Ích và Tề Nhân Kiệt chợt biến, biết làm sao. Chỉ có Lam Dật Thần nhìn chằm chằm vào vẻ mặt đầy đau đớn của Văn Hinh, bình tĩnh : “ Dường như chị dâu sắp sinh, mau chóng đưa chị ấy tới bệnh viện !”
      Mấy người luống cuống chân tay đưa Văn Hinh vào trong xe, dùng tốc độ nhanh nhất phi tới bệnh viện, bác sĩ làm kiểm tra cho Văn Hinh xong, xác định, sắp sinh, lập tức đưa vào phòng chờ sinh.


      Nhận được tin tức này, Diêu Phương vô cùng mừng rỡ, chờ đợi lâu như vậy, rốt cuộc Văn Hinh cũng sắp sinh, mà bà rốt cuộc cũng phải làm bà nội rồi, nhà họ Du cuối cùng cũng có hậu rồi.


      Người cao hứng nhất là Du Thần Ích, hưng phấn tới mức biết gì, biết làm gì hơn, chỉ tới lui trước cửa phòng sinh, lại lại tới mức mọi người cũng thấy chóng mặt.

      Lam Dật Thần chịu nổi, kéo lại, : “ Mình này, Thần Ích, cậu ngồi xuống lúc được ? Bác sĩ vết thương của cậu tuy nghiêm trọng nhưng phải chú ý nghỉ ngơi, nếu cậu còn như vậy, lỡ có chuyện gì lấy ai chăm sóc chị dâu?”

      Ai ngờ, Du Thần Ích thèm lọt tai mấy lời Lam Dật Thần , ngược lại níu lấy quần áo Lam Dật Thần, hưng phấn : “ Mình sắp làm ba!”



      “ Mình biết rồi|!” Lam Dật Thần trịnh trọng gật đầu cái, trong lòng lại muốn đánh cho quyền, đánh cho tỉnh lại.
      Sau đó, Du Thần Ích buông bạn tốt ra, lại tiếp tục tới lui.

      Có người vui vẻ, hiển nhiên có người đau lòng.


      Trước Cửa phòng sinh , Tề Nhân Kiệt và Lăng Hạo Hiên cũng chờ bên ngoài, cả hai đều tỏ vẻ chán nản, mặt toàn là mất mác.


      Cuối cùng, lúc mọi người cùng lo lắng chờ đợi, tiếng trẻ sơ sinh khóc thút thít truyền tới, mọi người lập tức vui vẻ hân hoan.


      Cửa phòng sinh mở ra, y tá đỡ đẻ tới báo tin mừng, “ Người nhà Văn Hinh đâu? Văn tiểu thư sinh con trai, tại mẹ tròn con vuông!”


      còn nghi ngờ gì nữa, đây là tin tức khiến cả thế giới vui mừng.
      Mẹ tròn con vuông!
      Văn Hinh nhanh chóng được đưa vào phòng phụ sản, trong phòng bệnh, mọi người luân phiên nhau ôm đứa bé, mặt ai nấy đều lên vẻ háo hức, muốn dược bế bé.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 343:【 kết cục 】 ân ái rời! 4

      Văn Hinh nhanh chóng được đưa vào phòng phụ sản, trong phòng bệnh, mọi người luân phiên nhau ôm đứa bé, mặt ai nấy đều lên vẻ háo hức, muốn dược bế bé.

      Cuối cùng, khi đưa đến phiên Tiều Lăng bế, nhìn đứa trẻ nho trong ngực mình, mắt, mũi đều như chưa mở hết, trong lòng trần đầy vui mừng. Lúc này, Lăng Hạo Hiên cũng đứng bên cạnh, nhịn được đưa tay trêu chọc đứa , gương mặt đẹp trai thường ngày nở nụ cười đầy dịu dàng, khiến Tiểu Lăng khỏi bồi hồi.


      nhìn cái, bỗng : “ Bác sĩ Lăng, xem đứa bé đáng quá này, nếu như mà tôi và cũng có đứa như vậy tốt biết mấy!” xong, cúi đầu, mặt bỗng đỏ rực.

      Lời vừa ra, mọi người đều kinh ngạc, đợi đến khi mọi người phản ứng kịp, đều dùng ánh mắt mập mờ nhìn Lăng Hạo Hiên và Tiểu Lăng. Lúc này, Tề Nhân Kiệt tới, quàng tay lên vai Lăng Hạo Hiên, cười tà: “ Đúng vậy nha, em xem tên ngốc của chúng ta dáng dấp lịch tuấn tú thế này, cùng Tiểu Lăng đúng là phối hợp tuyệt vời, đứa bé tương lai được sinh ra nhất định rất đáng đấy!”



      Nghe vậy, Tiểu Lăng càng thấy có lỗi, Lăng Hạo Hiên cũng thấy tự nhiên, mặt cũng tự nhiên đỏ ửng lên, thấy vậy, mọi người càng thêm vui vẻ.
      Chờ tất cả mọi người ra về, chỉ còn Văn Hinh và Lăng Hạo Hiên, nhìn nửa ngày, cuối cùng mới cười nhạt : “ Hạo Hiên, Tiểu Lăng là tốt, hơn nữa bé còn thích cậu, cậu có thể suy nghĩ chút !” sớm nhận ra nha đầu Tiểu Lăng thích Lăng Hạo Hiên, chỉ ngờ nha đầu kia lại thổ lộ tự nhiên như vậy, lại trước mặt bao nhiêu người.



      Lăng Hạo Hiên vẫn cúi đầu, nghe lời Văn Hinh , chỉ buồn : “ Cậu chuẩn bị về cùng nhà với Du Thần Ích đấy à?”
      Văn HInh trả lời vấn đề này, chỉ cười nhìn Lăng Hạo Hiên, “ Mình chỉ hi vọng cậu có được hạnh phúc!” Mà hạnh phúc của , phải đến từ .



      Nghe vậy, Lăng Hạo Hiên rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên, yên lặng nhìn Văn Hinh, vẻ mặt bi thương, “ Mình gây nhiễu cho cậu à??” vẫn biết chưa từng thích mình, nhưng vẫn mặt dày mày dạn ở bênh cạnh , nhất định là thấy phiền rồi.


      “ Ai , phải là mình gây phiền cho cậu mới đúng, cho tới tận bây giờ, vẫn là cậu luôn ở bên cạnh mình, thời điểm mình gặp khó khăn nhất trợ giúp mình, nhưng năm này nếu phải có cậu, mình sớm kiên trì được rồi.” đến đây, Văn Hinh cũng cảm kích Lăng Hạo Hiên, nhiều năm yên lặng bên cạnh , cũng hi vọng cứ như vậy cả đợi, chỉ hi vọng có thể tìm được hạnh phúc của chính mình.


      Ngày đó, họ chuyện cực kì lâu, cuối cùng, Lăng Hạo Hiên ra về, mặt cũng nở nụ cười.


      ngày này, Du Thần ích tới bệnh viện thăm Văn Hinh, vô tình gặp mẹ mình ngoài hành lang, thấy trong tay bà cầm tờ báo cáo xét nghiệm, nghi ngờ hỏi: “ Mẹ, trong tay mẹ cầm cái gì vậy?”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :