1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc lạnh lùng, xin dịu dàng chút - Tố Diện Yêu Nhiêu(TOÀN VĂN HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 333: Điên cuồng trả thù!

      Lạc Tình nhìn Tề Nhân Kiệt, lúc lâu sau mới mở miệng : “ Tôi giúp hoàn thành nhiệm vụ, vậy cũng phải thực cam kết của với tôi.”

      Ai ngờ Tề Nhân Kiệt sau khi nghe xong lời lại cười ngay lập tức, “ Lạc đùa à, tôi nhớ, ban đầu chúng ta có thỏa thuận với nhau, chờ tôi đánh bại Du Thần ích, tôi cho hả dạ thôi.” Theo như Tề Nhân Kiệt biết, ở nhà họ Du, Văn Hinh bị người đàn bà này khi dễ, mà giờ ta còn dám tới gặp đòi tiền, trực tiếp đuổi coi như là chừa mặt mũi cho ta rồi!

      Nghe vậy, sắc mặt Lạc Tình lập tức thay đổi, nhìn chằm chằm Tề Nhân Kiệt, giận dữ : “ Ý của là, nuốt lời?” dĩ nhiên biết thỏa thuận ban đầu của bọn họ, có điều hôm nay, tới đường cùng, nên mới tới đây tìm Tề Nhân Kiệt, hi vọng nể tình giúp thắng hạng mục kia, mà tuân thủ thỏa thuận giữa bọn họ.

      (Tề Nhân Kiệt cũng mafia)

      Tề Nhân Kiệt nhíu mày, để ý : “ Cứ cho là tôi nuốt lời làm sao?” Dù sao từ lúc bắt đầu, căn bản định đưa cho người này tỷ.

      ...” Lạc Tình vô cùng tức giận, hai bàn tay gắt gao nắm chặt vào nhau.

      " Lúc này, Tề Nhân Kiệt đột nhiên đứng lên, “ Ngại quá Lạc, tôi đây còn có hẹn, trước. Mặc dù Lạc cũng là đại mỹ nhân, nhưng mà tôi lại có hứng thú ngồi với người mà bán đứng cả người nhà, ngộ nhỡ ngày nào đó tôi cũng bị bán đứng như vậy, vậy chẳng phải tôi tự tìm phiền toái !! xong, ra ngoài.

      “Tề Nhân Kiệt, khốn kiếp!” Lạc Tình tức giận hướng theo bóng lưng Tề Nhân Kiệt mắng chửi, nhưng mà Tề Nhân Kiệt mặc kệ ta, trực tiếp rời .

      Nhìn bóng lưng Tề Nhân Kiệt, Lạc Tình tức giận, toàn thân phát run. Đột nhiên, nghĩ tới người, đôi mắt đẹp ngập tràn tức giận lóe lên, ánh mắt ấy cho thấy ghen ghét khôn cùng của ta với người kia .

      Văn Hinh, chờ đó, các người để tôi sống tốt, tôi tuyệt đối để các người yên ổn!”

      Lần này, Văn Hinh hôn mê ba ngày mới tỉnh, mở mắt ra, nhìn thấy người đàn ông vẫn canh giữ bên cạnh mình thủy chung rời, cười

      “ Em tỉnh rồi à!” Thấy tỉnh, Lăng Hạo Hiên lập tức vui mừng, “ Thế nào rồi? có đói bụng ? Có muốn ăn gì ? Mình lấy cho cậu chút gì đó ăn nhé!”

      “ Mình đói!” Văn Hinh lắc đầu cái, mặt vẫn nở nụ cười hồn nhiên, “ Hạo Hiên, cám ơn cậu!” cám ơn , vẫn luôn bảo vệ , phần ân tình này, biết lấy gì báo đáp.

      Lăng Hạo Hiên cũng cười, ngắt cái mũi của , “ Còn cám ơn mình sao?” cưng chiều .


      Có điều, thói quen này, hành động có phần mờ ám này, lại khiến Văn Hinh nhớ tới người, người nọ cũng thích ngắt cái mũi của . Nghĩ đến đây, lòng bỗng chốc chua xót.
      Last edited: 19/11/15

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 334:】 Điên cuồng trả thù! 15


      “ Cậu sao vậy?” Thấy sắc mặt của thay đổi chút, Lăng Hạo Hiên quan tâm hỏi.


      Văn Hinh lại lắc đầu, lạnh nhạt : “ có gì!


      Nhìn , Lăng Hạo Hiên hiểu , đôi mắt vốn tràn đầy dịu dàng bỗng chốc trở nên buồn bã, “ Mấy ngày nay, ngày nào Du Thần Ích cũng sang đây thăm cậu.”

      “ Mình muốn gặp ta!” Văn Hinh đột nhiên cắt ngang lời Lăng Hạo Hiên, xoay đầu, yên lặng nhìn , “ Lần sau ta mà tới nữa, cậu với ta, mình muốn gặp ta, bảo ta lần sau đừng tới nữa!” ta định làm gì, bệnh cũ tái phát à? Đầu tiên vu oan cho , hiểu lầm , sau đó khi thương tích đầy mình lại quay lại cầu xin tha thứ?


      mệt mỏi, bao giờ nghĩ tiếp tục cùng với ta nữa, hôm nay, chỉ muốn nghỉ ngơi tốt, những thứ khác, muốn suy nghĩ thêm nữa.


      Nghe , Lăng Hạo Hiên quan sát kĩ khuôn mặt nhợt nhạt của . Tâm, có chút đau, đau lòng vì , bởi vì nhìn thấu suy nghĩ trong lòng .


      Du Thần Ích tới vào buổi trưa, còn dẫn theo dì Lý, dì Lý chuẩn bị bữa ăn dinh dưỡng đặc biệt cho Văn Hinh, nhưng hai người còn chưa bước vào phòng bệnh, bị Lăng Hạo Hiên chặn lại ngoài cửa, “ về , từ sau cần tới nữa!”



      "Tại sao?" Du Thần Ích hiểu nhìn Lăng Hạo Hiên


      Lăng Hạo Hiên có chút gấp gáp cắt ngang lời Du Thần Ích, lạnh nhạt : “ Vì Văn Hinh , ấy muốn gặp thêm lần nào nữa, từ nay về sau cần tới tìm ấy nữa.”


      Thế nhưng lời tới tai Du Thần Ích lại trở thành tin tức khác, “ Văn Hinh ấy tỉnh rồi à?” lập tức vui mừng bắt lấy cánh tay Lăng Hạo Hiên.


      Lăng Hạo Hiên gật đầu, : “ Cho nên về !”


      “ Cho tôi nhìn ấy lát, thấy rồi tôi liền , được chứ?” Du Thần Ích cầu xin Lăng Hạo Hiên, hi vọng có thể để mình gặp mặt Văn Hinh.’


      Nhưng Lăng Hạo Hiên lại lắc đầu, lập tức đánh tan tất cả hi vọng của Du Thần Ích, “ ấy , bây giờ ấy tuyệt đối gặp lại lần nào nữa, tâm tình của ấy bây giờ có chút ổn định, nếu như lại làm gì khiến ấy kích động, tốt cho đứa . Lần trước cũng nghe bác sĩ Lâm rồi đấy, ấy có thể sinh non, nên tuyệt đối thể để tâm trạng của ấy tồi tệ được. nếu như muốn tốt cho ấy, về , cần quay lại tìm ấy nữa.”


      Nghe lời Lăng Hạo Hiên, sắc mặt Du Thần Ích lập tức trầm xuống, từ từ buông lỏng cánh tay Lăng Hạo Hiên, cúi đầu. lúc lâu sau, ngẩng đầu lên, lưu luyến nhìn cánh cửa phòng bệnh khép chặt, đau lòng, quyến luyến, rốt cuộc cũng đành xoay người rời .


      Nhìn Du Thần Ích rời , cho tới khi bóng dáng biến mất ở hành lang, Lăng Hạo Hiên mới than tiếng, sau đó đẩy cửa phòng bệnh vào, “ ta rồi!” với Văn Hinh nằm giường bệnh.
      Last edited by a moderator: 3/12/15

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 335: Điên cuồng trả thù! 16

      Văn Hinh nghe thấy vậy, khuôn mặt vốn trắng bệch của mới lộ ra nụ cười nhàn nhạt, cố tỏ ra thoải mái, nhưng mơ hồ người ta lại thấy chút thất vọng ở đó. quay đầu nhìn về phía cửa sổ, nhìn lâu.


      Lăng Hạo Hiên thấy vậy, nhịn được thở dài tiếng, khuôn mặt đẹp trai cũng phải tỏ vẻ bất lực,…. Lại có chút … khổ sở!



      ở lại bệnh viện tuần, rốt cuộc Văn Hinh cũng có thể xuất viện, lần này, còn người nào tranh giành cùng Lăng Hạo Hiên nữa, Văn Hinh cứ như vậy bị đưa về nhà mình.


      Vì Lăng Hạo Hiên còn phải làm, nên mời bảo mẫu đặc biệt hang ngày tới chăm sóc Văn HInh, cũng hề cự tuyệt sắp xếp của .

      Dần dần, Lăng Hạo Hiên phát , nụ cười xuất càng ngày càng ít , cũng ít hơn. Như bảo mẫu , thường ngồi chỗ cả ngày, dáng vẻ lo lắng điều gì, khiến lo lắng thôi.


      biết, mọi biến hóa của , là bởi người, nhưng mà người người này lại phải là mình, cho nên thể làm gì hơn, chỉ có thể trơ mắt nhìn ngày càng sa sút.


      Mà sau lần tới bệnh viện nọ, Du Thần Ích cũng xuất lần nào nữa, Tề Nhân Kiệt cũng vậy, giống như họ vĩnh viễn biến mất trong thế giới của Văn Hinh vậy.


      Điều này khiến Lăng Hạo Hiên vừa mới yên tâm được chút lại cảm thấy lo lắng thôi, lo lắng nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn cũng xảy ra chuyện.

      Nhưng mà vấn đề lo lắng còn chưa xuất , vấn đề khác tới khiến anhtựa như rơi vào vực sâu đáy.



      Trưa nay, cảm thấy tâm thần yên, có cảm giác sắp có chuyện gì xảy ra vậy, khiến đứng ngồi yên. Vì vậy nhân dịp nghỉ trưa, chuẩn bị về nhà xem qua chút, thấy Văn Hinh xảy ra chuyện gì, nên cũng an tâm.


      Nhưng khi về đến nhà, lại phát thấy Văn Hinh, mà bảo mẫu mời tới chăm sóc nằm mặt đất, dưới người toàn là máu. Giây phút ấy, tâm co rút, sợ hãi vô ngần lập tức bao trùm lên , suýt chút nữa khiến ngất .


      vội báo cảnh sát, sau đó, bắt đầu tìm Văn Hinh, nhưng tìm kiếm khắp mọi đường phố, phòng ốc lân cận cũng thấy bóng dáng của , càng thêm khủng hoảng, chân ngừng run rẩy.


      Văn Hinh, rốt cuộc cậu đâu?


      Cuối cùng, đột nhiên nghĩ tới Du Thần Ích và Tề Nhân Kiệt, vì vậy vội vàng bấm số điện thoại của họ.


      Sau khi biết tìm thấy Văn Hinh, Du Thần Ích và Tề Nhân Kiệt đều luống cuống, lập tức bỏ công việc làm dở chạy tới. đường tới nhà Lăng Hạo Hiên, hai người đồng thời nhận được cuộc điện thoại, sau đó đồng thời quay xe, lái ….










      Chương 336: Điên cuồng trả thù! 17



      Đau đầu quá!
      Đây là cảm giác đầu tiên sau khi Văn Hinh tỉnh lại, ót bị đau rát, đưa tay sờ cái xem đến cùng xảy ra chuyện gì, định cử động, lại hoảng sợ phát ra, căn bản mình thể nhúc nhích được. cúi đầu nhìn lại, lúc này mới phát ra, chân tay mình bị trói cột vào chiếc ghế, nhúc nhích được chút nào.


      Sau đó nghiêng người nhìn xung quanh chút, phát mình bị đưa vào trong căn phòng rộng rãi, nhìn dáng dấp, hình như đây là bãi phế xưởng sửa xe.


      Chuyện gì xảy ra vậy?


      nhớ ràng là mình ở nhà mà….

      Đột nhiên, lập tức sửng sốt, dường như nhớ ra cái gì. nhớ, lúc nằm ghế salon, chuẩn bị ngủ, đột nhiên nghe thấy bảo mẫu hét thảm tiếng, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bảo mẫu nằm bất tỉnh mặt đất, đầu chảy rất nhiều máu. vừa định mở miệng, sau đó cảm thấy ót của mình chua xót, sau đó hề biết gì nữa.’


      chỉ nhớ mang máng, trước lúc mình bất tỉnh, dường như thấy người, mà người kia hình như là…


      tỉnh?” Giọng nữ đột nhiên vang lên sau lưng, trầm, khiến người nghe rợn cả tóc gáy, nhưng Văn Hinh lại lập tức nghe ra, thanh này là của Lạc Tình.


      Quả nhiên, nhìn theo hướng phát ra thanh, bóng người mảnh khảnh chầm chậm tới trước mặt , ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên là Lạc Tình.


      làm cái gì vậy?” hỏi ta, phút giây nhìn thấy Lạc Tình, vốn có chút bối rối trong lòng, giống như dám khẳng định Lạc Tình làm tổn thương vậy.


      "Ha ha ha. . . . . ." Lạc Tình đột nhiên cười phá lên, thần sắc kia sớm còn bộ dạng ngọt ngào động lòng người bình thường. cười xong, ta lại nở nụ cười đầy ngọt ngào, “ Mày xem tao ở đây làm gì? Đương nhiên là tao muốn tiễn mày lên Tây Thiên .”



      Nghe vậy, sắc mặt Văn Hinh biến đổi , “ Lạc Tình, đừng có làm loạn, làm vậy là phạm pháp, biết chứ?”


      Nhưng ai ngờ, Lạc Tình nghe xong chẳng những thấy có lỗi, ngược lại còn cười lớn hơn nữa, “ Phạm pháp?” Tao giờ còn gì, còn sợ phạm pháp sao?” xong, lại cười to.



      Văn Hinh khỏi nhíu mày, mặt lộ ra tia nghi hoặc.
      ta còn cái gì là thế nào?




      Lúc này, Lạc Tình ngưng cười, cúi đầu phẫn hận nhìn chằm chằm Văn Hinh, cắn răng nghiến lợi : “ Đều là do mày làm hại, nếu như phải do mày, họ chán ghét tao. Trước kia ấy rất thương cưng chiều tao, nhưng kể từ khi mày xuất , ấy thay đổi rồi, ấy hề tao nữa…”


      ( Incest bà con ạ)

      ta cũng hề , ta chỉ coi là em họ mà thôi.” Văn Hinh nhịn được cắt đứt lời ta, muốn khiến ta nhận thực, nhưng mà đối phương lại chịu tỉnh ngộ như muốn.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 337: Điên cuồng trả thù! 18

      “ Mày láo!” Quả nhiên, sắc mặt Lạc Tình biến đổi ngay lập tức, ta càng thêm oán hận nhìn chằm chằm Văn Hinh, oán hận : “ Trước đây ấy tao, đều là do con hồ ly tinh mày, dụ dỗ ấy, mày có biết giờ tao hận mày thế nào , tao hận thể giết mày ngay lập tức, sau đó uống máu mày, ăn thịt mày!”


      Ý hận nồng đượm của Lạc Tình khiến Văn Hinh cảm thấy khiếp sợ, luôn cho rằng Lạc Tình hận bởi vì Du Thần Ích, nhưng ngờ rằng, ta lại hận đến thế, biết làm sao để khuyên nhủ ta, nhìn Lạc Tình kích động dị thường như vậy, giờ phút này gì cũng vô dụng, bởi vì ta căn bản nghe lọt tai.


      “Vì mày, họ đuổi tao khỏi nhà, mày có biết tao trải qua mấy ngày này như thế nào ?” Lạc Tình phẫn hận , khuôn mặt xinh đẹp kiêu ngạo tràn đầy ý hận với Văn Hinh, “ Các người để tao tốt, vậy tao cũng để các người sống tốt!” ta xong, đột nhiên lộ ra ánh mắt lạnh lùng, khiến Văn Hinh càng thêm lo sợ.


      muốn làm gì?” sợ, phải khiếp sợ.


      ta bị Du Thần Ích đuổi khỏi nhà họ Du?
      Tại sao Du Thần Ích lại làm như vậy?
      Lạc Tình nhìn Văn Hinh, đột nhiên cười dịu dàng: “ mày yên tâm, đến lúc đó tao nhất định rất cẩn thận, khiến mày thấy thống khổ đâu!” Thần thái đến giọng của Lạc Tình, giống như là dỗ dành đứa trẻ để nó ngoan ngoãn nghe lời vậy.



      Văn Hinh nghe xong, mặt liền tái , bắt đầu lắc đầu, muốn thoát khỏi nơi này.
      Lạc Tình điên rồi!
      người điên, chuyện gì cũng có thể làm được!

      !
      Thấy VănHinh sợ hãi, Lạc Tình càng cười to hơn, “ Thế nào, sợ rồi à? Đáng tiếc muộn rồi, hôm nay mày trốn thoát đâu! Đến lúc đó, trước mặt bọn họ, tao từng dao từng dao hủy diệt khuôn mặt của mày, xem sau này mày có còn quyến rũ đàn ông , xem bọn họ có còn mày như trước nữa ?



      Bọn họ?

      Văn Hinh đột nhiên ngưng động tác, cảnh giác nhìn Lạc Tình, “ Bọn họ là ai?”


      “ Chò họ tới, mày biết!” Lạc Tình cười , đột nhiên mặt biến sắc, cắn răng : “ Lại dám lừa tao, đến lúc đó tao cho mày biết kết quả của việc lừa gạt bổn tiều thư đây!”



      Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến thanh phanh gấp, Du Thần Ích vừa mới xuống xe, liền nhìn thấy xe Tề Nhân Kiệt cũng dừng lại, khỏi nhíu mày.


      Tề Nhân Kiệt cũng như Du Thần Ích, thấy Du Thần Ích cũng xuất tại nơi này, đầu tiên ngẩn người, sau đó sắc mặt trầm xuống.

      Nhìn nhà xưởng bỏ hoang trước mặt, Du Thần Ích và Tề Nhân Kiệt khỏi nhìn đối phương, cả hai bỏ qua nghi ngờ hiềm khích trước đó, hẹn mà cùng thẳng vào trong.
      Last edited: 14/12/15

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 338:】 Điên cuồng trả thù! 19

      Tề Nhân Kiệt và Du Thần Ích vào tới nơi, thấy bên trong trống rỗng, chỉ có Văn Hinh chân bị trói vào cột, ngồi chiếc ghế, sắc mặt cả hai đại biến, “ Văn Hinh!” Hai người đồng thời kêu lên tiếng, muốn bước lên cứu , nhưng cánh cửa bên trong mở ra khiến cả hai ngưng thở trong giây lát!

      Bởi vì bọn họ thấy, bên cạnh Văn Hinh xuất thêm người, tay người nọ còn cầm tấm thủy tinh đặt ở cổ của Văn Hinh, khiến tim cả hai như ngừng đập trong giây lát.



      "Ha ha. . . . . ." Lạc Tình cười, lúm đồng tiền như hoa, “ họ à, Tề công tử, rốt cuộc các người cũng tới, tôi chờ các người lâu rồi!”



      "Lạc Tình?” Du Thần Ích tỏ vẻ mặt khó tin, “ làm cái gì đấy? mau thả Văn Hinh ra!”


      Tề Nhân Kiệt cũng bị màn trước mắt gây kinh sợ, ngờ rằng, kẻ bắt cóc Văn Hinh lại là Lạc Tình, người thoạt nhìn có vẻ nho yếu ớt.

      “ Thả ta à?” Lạc Tình ngưng cười, giương mắt nhìn hai người đứng cách ta xa, tự nhiên : “ Thả ta cũng được, tôi cần tiền, các người mang tới chưa? Mỗi người tỷ, xu cũng được thiếu, hơn nữa tôi muốn tiền mặt!”


      “ Nếu như mà mỗi người chúng tôi đưa cho tỷ tiền mặt, xác định là được sao?” Tề Nhân KIệt nhịn được trợn trắng mắt, đúng là đàn bà có đầu óc!

      Lạc Tình tức giận, “ Tôi bất biết, tôi chỉ cần tiền, rốt cuộc các người mang tới ?” ta xong, ghim thủy tinh cứa vào thịt ở cổ Văn Hinh, lập tức Văn Hinh cảm thấy tê tê, máu tươi ứa ra, Du Thần Ích và Tề Nhân Kiệt kinh hãi, vội vàng đáp ứng.



      "Tình nhi, chờ chút, tôi lập tức cho người mang tỷ tới!” Du Thần Ích xong, vội móc điện thoại ra gọi cho Lam Dật Thần, bảo lập tức chuẩn bị 1 tỉ tiền mặt tới đây, sau khi địa chỉ Lam Dật Thần có hỏi xảy ra chuyện gì, nhưng , liền cúp điện thoại.



      Tề Nhân Kiệt cũng giống vậy, gọi điện thoại cho thư kí của , bảo thư kí mang tiền đến trong vòng nửa tiếng.


      Nhìn bọn họ gọi điện thoại xong, rốt cuộc Lạc Tình cười, “ bây giờ còn thời gian, bằng chúng ta bắt đầu chơi trò cá cược , trò gì tốt nhỉ?” ta xong, nghiêng đầu nghĩ, ra chiều suy nghĩ rất khổ não.


      Thấy nụ cười trầm gương mặt ta, lần đầu tiên Du Thần Ích thấy Lạc Tình xa lạ đến thế, tựa như chưa tình biết ta vậy, “ Tình Nhi, được làm loạn, chúng tôi đáp ứng cho tiền, phải thả Văn Hinh!”

      xong, ánh mắt lo lắng nhìn về phía Văn Hinh, đúng lúc này cũng nhìn về phía .
      ra bọn họ chính là người mà Lạc Tình nhắc tới lúc nãy!

      nhìn Du Thần Ích, thấy được lo lắng của , trong lòng đột nhiên cảm thấy vui sướng, có chút cảm động, lại pha chút hạnh phúc dâng lên trong .
      Last edited: 14/12/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :