1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc lạnh lùng, xin dịu dàng chút - Tố Diện Yêu Nhiêu(TOÀN VĂN HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 325: Điên cuồng trả thù! 6


      Thấy Văn Hinh che chở Lăng Hạo Hiên, bao tức giận và ghen tị mà Du Thần Ích vẫn đè nén chợt bộc phát, “ Tôi muốn đánh cho ta trận nhớ đời đấy!” Để xem Lăng Hạo Hiên còn dám ôm như vậy .


      Du Thần Ích xong, tiến lên kéo Văn Hinh ra, lần nữa giơ nắm đấm hướng mặt Lăng Hạo Hiên.


      Chỉ quyền có thể khiến Lăng Hạo Hiên bật ra ngoài, bởi vì hề phòng bị gì, mà lúc này Du Thần Ích lại muốn đánh thêm lần nữa, vậy còn phải xem ta có bản lĩnh đó .


      có thể nhìn ra, Du Thần Ích cũng có luyện võ qua, vì vậy hai người cứ người đánh người trả, nhất thời phân biệt được thắng thua.


      Văn Hinh vẫn đứng bên cạnh sợ hết hồn hết vía, nhìn hai người vẫn say sưa đánh nhau, biết nên kéo người nào ra. Cuối cùng, Lăng Hạo Hiên dần đầu hang, bắt đầu bị đánh liên tiếp, mấy lần bị đánh nằm mặt đất, lúc sau mới có thể bò dậy được, xem ra bị thương hề .


      Văn thấy thấy vậy, lập tức tiến lên muốn kéo Du Thần Ích ra, “ mau dừng tay lại, có nghe ?”



      "Cút ngay!" Ai ngờ, Du Thần Ích thèm nhìn , trực tiếp hất tay ra, ngờ lại đụng trúng bụng của khiến kêu đau thành tiếng.


      Thấy Văn Hinh ôm bụng và eo, sắc mặt Lăng Hạo Hiên lập tức thay đổi, quản bị Du Thần Ích đánh, liền vọt tới bên cạnh Văn Hinh, “ Văn Hinh, cậu làm sao vậy?”



      “ Bụng đau!” Lúc này, Văn Hinh đau đớn khiến sắc mặt cũng trắng bệch rồi, bụng lại truyền tới từng cơn đau nhức, khiến nên lời.


      Nghe thấy Văn Hinh vậy, bấy giờ, Du Thần Ích mới chợt tỉnh ngộ, thấy sắc mặt trắng bệch của , lập tức cảm thấy khủng hoảng, ta cũng vội vã chạy tới đỡ Văn Hinh, hỏi: “ Văn Hinh, em làm sao vậy? xin lỗi, xin lỗi, cố ý, ….”

      Nhớ tới lần trước bác sĩ Văn Hinh thể chịu được bất kì tổn thương nào nữa, nếu cả người lớn và đứa bé cũng gặp nguy hiểm, khiến lòng của Du Thần Ích càng thêm lo lắng.


      Văn HInh thể có chuyện gì, nhất định thể có chuyện, đây là ý niệm duy nhất trong đầu Du Thần Ích.

      Đột nhiên, ta nhìn thấy Lăng Hạo Hiên, tựa hồ nhớ ra cái gì đó, ta mới vội vàng bắt cánh tay Lăng Hạo Hiên, cầu khẩn: “ Tôi van , mau cứu ấy, ấy thể có chuyện gì được, cầu xin !”


      Thấy Du Thần Ích lo cho Văn Hinh như vậy, trong mắt ta tỏ chân tình, Lăng Hạo Hiên khẽ ngẩn người, nhìn dáng dấp Du Thần Ích, chợt nhận ra ta đối với Văn Hinh phải là có tình cảm.


      Nghĩ tới đây, lòng cảm thấy vô cùng mất mát, nhưng lại vui cho Văn Hinh, tình cảm chi , cuối cùng cũng được nhận lại rồi.

      “ Mau đưa ấy vào trong nhà !” vội vàng với Du Thần Ích, trong lòng cũng lo lắng vô cùng, Văn Hinh thể xảy ra bất kì chuyện gì được.


      Du Thần Ích nghe vậy, lập tức cùng Lăng Hạo Hiên hợp lực đưa Văn Hinh vào trong nhà. Diêu Phương ngồi ghế salon thấy vậy, chau mày nhìn hai người, thấy Văn Hinh, sắc mặt bà đại biến, “ Văn Hinh sao thế?”

      Chương 326: Điên cuồng trả thù! 7

      “ Mẹ, mau gọi xe cứu thương!” Du Thần Ích kịp giải thích với mẹ mình, vội vàng vs Diêu Phương để bà gọi xe cứu thương.


      Diêu Phương nghe vậy, lập tức tới bên cạnh bấm số điện thoại của bệnh viện, mà lúc này, Lăng Hạo Hiên bắt đầu làm kiểm tra sơ khai cho Văn Hinh, để xem tình huống của như thế nào.


      Lúc làm kiểm tra, Du Thần Ích vẫn canh giữ bên cạnh Văn Hinh, mặt còn chút sức sống nào. nắm chặt tay Văn Hinh, nóng nảy lo lắng nhìn chằm chằm Lăng Hạo Hiên, “ Văn Hinh thế nào rồi?” Chờ Lăng Hạo Hiên kiểm tra xong, Du Thần Ích mới khẩn trương hỏi.


      “ Tình huống của ấy rất lạc quan, có dấu hiệu sinh non!” Lăng Hạo Hiên nhìn Văn Hinh lâm dần vào hôn mê, sắc mặt nặng nề, mặt toàn là lo lắng.


      Nghe như vậy, thân thể Du Thần Ích khẽ đơ ra, sắc mặt trắng bệch, trong mắt ánh lên vẻ tuyệt vọng. ngơ ngác nhìn Văn Hinh khép chặt chân mày, nhớ tới vì mình nên mới thành ra như vậy, trong lòng khỏi cảm thấy vô cùng hối hận.


      Lúc trước còn thề son sắt với , tuyệt đối để phải chịu bất kì tổn thương nào, nhưng thấm thoắt, lại bị thương, mà vết thương lần này, lại là do người mà nhất gây nên ( tiên sư thằng này nó vẫn nghĩ là do Tề Nhân Kiệt bà con ạ!)


      đáng chết!


      “ Bác sĩ Lăng, cầu xin nhất định phải cứu Văn Hinh!” Biết tình trạng của tốt, Diêu Phương cũng vô cùng lo lắng.

      lúc mọi người lo lắng chờ đợi, xe cứu thương cuối cùng cũng tới, rất nhanh vụt .

      Văn HInh lại được đưa vào bệnh viện lần nữa, bác sĩ tiếp nhận cũng chính là bác sĩ Lâm lần trước khám cho , thấy lại được đưa vào, ông hung hắng mắng Du Thần Ích và Lăng Hạo Hiên trận, sau đó đóng cửa phòng phẫu thuật.


      Ngoài phòng phẫu thuật, Du Thần Ích và Lăng Hạo Hiên lo lắng chờ đợi.


      Lúc này, hai người họ bởi vì lúc nãy dính mưa, nên quần áo cả hai sớm ướt đẫm, hơn nữa áo còn dính bùn bẩn, đó là dấu vết đánh nhau khi trước, mắt mũi sưng tím, nhìn cực kì nhếch nhác.


      Nhưng bây giờ, bọn họ căn bản để ý được nhiều như vậy, hôm nay bọn họ để Văn Hinh bị đưa vào phòng phẫu thuật lần nữa, giờ chỉ lo lắng tới an nguy của , những thứ khác, bọn họ thèm để ý nữa rồi.


      Chờ đợi là chịu đựng khó khăn nhất lúc này, càng nóng lòng càng cảm thấy thời gian dường như trôi chậm, ngày giống như năm. tiếng sau, cửa phòng phẫu thuật rốt cuộc cũng được mở ra, bác sĩ Lâm ra, Du Thần Ích và Lăng hạo Hiên thấy vậy, lập tức vây lại, “ Bác sĩ, ấy thế nào rồi?”


      giờ mới biết à?” Bác sĩ Lâm trừng mắt, bắt đầu giáo huấn: “ Lần trước tôi với các cậu, phải chú ý an toàn cho con bé, thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nữa, các cậu coi lời tôi như gió bên tai phải ? Nếu các cậu thèm để ý đứa bé trong bụng bệnh nhân, lúc đầu nên đem bỏ đứa bé kia , tránh cho người lớn phải chịu tội, đứa bé cũng bị tội theo!”

      Chương 327: Điên cuồng trả thù! 8


      Du Thần Ích bị giáo huấn nãy giờ vẫn trầm mặc, mặt toàn bộ đều là hối tiếc, Lăng Hạo Hiên nhìn , sau đó hỏi ngược lại: “ Bác sĩ Lâm, Văn Hinh suy cho cùng như thế nào rồi ạ?”


      Bác sĩ Lâm hung hăng trừng mắt nhìn cái, lúc này mới : “May mắn là đưa tới kịp thời, nên bảo vệ được đứa …”



      Nghe vậy, Du Thần Ích và Lăng Hạo Hiên lập tức thở phào nhõm.


      “ Nhưng mà?”


      Chữ nhưng mà khiến bác sĩ Lâm xoay người, hỏi: “ Nhưng mà cái gì?”


      “ Nhưng mà bây giờ bệnh nhân có bầu tám tháng rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể sinh non, nhất định phải coi chừng chăm sóc ấy, ngàn vạn lần đừng có tùy ý bên ngoài, nghe chưa?” Bác sĩ Lâm mặc dù ngoài miệng hung hăng mắng nhưng mà trong lòng lại cảm thấy đành chịu, nếu như bọn họ có thể nghe lời ông , đáng thương đó cũng hết lần này tới lần khác bị đưa vào bệnh viện.


      Đúng là nghiệp chướng!

      biết, nhất định chúng cháu chú ý!” Du Thần Ích và Lăng Hạo Hiên liên tục ngừng gật đầu, trong lòng thầm hạ quyết tâm, tuyệt đối để Văn Hinh chịu bất kì tổn thương nào nữa.


      Văn Hinh lại lần nữa bị đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt, lần này, Lăng Hạo Hiên cố ý cho Tiểu Lăng tới chăm sóc Văn Hinh. Bởi vì hiểu Tiểu Lăng vẫn rất quý mến Văn HInh, cho nên nhất định tận tâm chăm sóc , như vậy cũng yên lòng.

      Mấy ngày kế tiếp, Du Thần Ích giao tất cả mọi chuyện trong công ty cho Lam Dật Thần quản lí, còn mình cả ngày lẫn đêm canh giữ bên cạnh Văn Hinh, ngủ chỉ chuyên tâm chăm sóc .


      nhìn gương mặt vẫn còn trắng bệch của , lần này, hi vọng xa vời có thể tha thứ cho mình, chỉ hi vọng có thể bình an vô , có thể bình an sinh đứa bé, những thứ khác, dám suy nghĩ nhiều.



      Sau khi Lam Dật Thần biết Văn Hinh phải vào bệnh viện, hơn nữa còn là do tự tay Du Thần Ích gây nên, giận tới mức chỉ muốn mắng thằng bạn tốt thông suốt lên, lần này, Du Thần Ích câu gì, chỉ im lặng nghe, trong lòng càng thêm hối hận tự trách.

      Lam Dật Thần nhìn Du Thần Ích, chỉ lạnh nhạt : “ cậu mất lần thứ nhất, mình hi vọng có lần thứ hai!”


      Nghe vậy, thân thể Du Thần Ích chợt chấn động, trong mắt đột nhiên lộ ra kiên quyết, dường như ra quyết định gì đó.



      Thấy thế, Lam Dật Thần cũng thêm nữa, biết đưa ra lựa chọn của mình, cần quan tâm nữa.


      Tập đoàn Gấm Vinh, phòng làm việc chính bị đẩy ra đột ngột, thư kí Tần tự nhiên vào, “ Tổng giám đốc…”


      Tề Nhân Kiệt nhàn nhạt liếc Du Thần Ích cái, thuận miệng hỏi: “ Chuyện gì?”


      Thư kí Tần nhìn Tề Nhân Kiệt, do dự lâu, cuối cùng mới ấp a ấp úng : “ Như này, tổng giám đốc, lần trước bảo tôi điều tra tư liệu về thư kí của Du Thần Ích, ra tôi…. Tôi lầm!”
      Last edited by a moderator: 19/11/15

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 328:】 Điên cuồng trả thù! 9


      Tề Nhân Kiệt rốt cuộc cũng bị gây chú ý, ngẩng đầu nhìn thư kí Tần, hỏi: “ Lầm cái gì?”


      Thư kí Tần lập tức : “ Nhưng ra là như thế này, Du Thần Ích có tổng cộng hai thư kí, người tên là Lạc Tình, này là em họ của ta. Mà người nữa tên Văn HInh, là thông minh, lần lượt hết lần này tới lần khác giúp Du Thần Ích giải quyết phiền toái và những vấn đề khó khăn. Lúc ấy tôi cũng biết là có tồn tại của này, cho nên tưởng là chỉ có , nên báo cáo với như thế ạ. “ xong, cúi đầu, bộ dạng chờ bị giáo huấn.


      gì?” Sắc mặt Tề Nhân Kiệt quả nhiên thay đổi ngay lập tức, ngờ thư kí Tần lại để xảy ra chuyện sai lầm như vậy.

      Nếu quả nhầm lẫn như vậy, vậy người vốn nên tố cáo là Lạc Tình, nhưng cuối cùng lại thành Văn Hinh. Lần trước, chính là Lạc Tình tiết lộ kế hoạch của Du Thần Ích cho biết, mà lại với Du Thần Ích là do thư kí của ta tiết lộ, theo tính tình của Du Thần Ích , tuyệt đối dễ dàng tha cho người bán đứng ta. Có điều theo quan hệ của Lạc Tình và Du Thần Ích , nhất định ta nghi ngờ người trong nhà, vậy chỉ còn…


      Nghĩ tới đây, vội vã lấy điện thoại, bấm chuỗi số, nhưng rất lâu có ai nhận, khỏi lo lắng. số kia, là số di động đưa cho riêng Văn Hinh, giờ này có ai nhận, đồng nghĩa với việc nhất định xảy ra chuyện gì rồi.


      nóng nảy, lần này, bấm trực tiếp số của Du Thần Ích


      Lúc này, Du Thần Ích học với Tiểu Lăng xem cách xoa bóp thân thể cho Văn Hinh, để Văn Hinh bớt mệt nhọc, đột nhiên tiếng điện thoại vang lên, móc điện thoại ra, thấy màn hình hiển thị dãy số xa lạ. Nhìn số điện thoại kia, vội nghe, mà chuông điện thoại vẫn vang lên, dường như nếu có ai nhận tiếp tục gọi tới.


      “ Sao nhận?” Tiểu Lăng kinh ngạc nhìn , nhìn cái, sau đó bấm nút trả lời.

      “ Văn Hinh thế nào rồi?” Đầu dây bên kia hỏi câu, đầu tiên Du Thần Ích cảm thấy sửng sốt, nhưng rất nhanh liền nghe được thanh, là Tề Nhân Kiệt.


      “ Nhờ ban tặng, ấy bây giờ ở bệnh viện.” hướng về đầu dây bên kia lạnh lùng , sau đó đợi đối phương mở miệng, trực tiếp ngắt điện thoại, tiếp tục cùng Tiểu Lăng xoa bóp cho Văn Hinh.



      “Du Thần Ích , tên khốn kiếp!” Bên này, Tề Nhân KIệt nhịn được mắng, mắng xong mới phát , Du Thần Ích cúp điện thoại.

      Biết được Văn Hinh lại phải vào bệnh viện, thể ngồi yên được nữa, tính tính toán toán, giờ Văn Hinh cũng mang thai được tám tháng rồi, nếu như có chuyện gì xảy ra, hậu quả thể chịu nổi.

      Cuối cùng, nhịn được, lo lắng cầm chìa khóa bàn lao thẳng ra ngoài.


      Dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra tới bệnh viện, tới trước cửa phòng bệnh của Văn HInh, quả nhiên Tề Nhân Kiệt thấy nằm giường bệnh, hề nhúc nhích, tựa hồ ngủ vậy. hai bên giường bệnh, là người đàn ông, xa dù chỉ chút.
      Last edited by a moderator: 19/11/15

    3. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 329: Điên cuồng trả thù! 10


      "Văn Hinh thế nào rồi?” Vì muốn gây động tới Văn Hinh, nên Tề Nhân Kiệt giọng hỏi, vào, nhìn thấy Du Thần Ích, sau đó lại thấy Lăng Hạo Hiên, hỏi: “ Văn Hinh thế nào rồi?”



      Lăng Hạo Hiên khẽ lắc đầu với cái, “ Bác sĩ có gì đáng ngại, quan sát thêm vài ngày nữa là có thể xuất viện.”


      Nghe thấy vậy, lúc này trái tim vẫn treo lơ lửng của Tề Nhân Kiệt mới buông lỏng được đôi chút, thầm thở dài hơi. Sau đó, nhìn Du Thần ích, lạnh lùng : “ Du Thần Ích, ra ngoài chút, tôi có chuyện muốn với .” xong, ra ngoài.


      Du Thần Ích nhìn Văn Hinh sâu, sau đó đứng dậy theo ra ngoài, “ Chuyện gì?” Đối với Tề Nhân Kiệt, Du Thần Ích vẫn luôn dùng thái độ được tốt cho lắm, ta cũng cho rằng Tề Nhân Kiệt đối với mình cũng tương tự.


      Quả nhiên, Tề Nhân Kiệt lạnh nhạt với Du Thần Ích: “ lầm, cho tới bây giờ, người tiết lộ tin tức cho tôi cũng phải Văn Hinh, mà là em họ , Lạc Tình!”


      gì?” Thân thể Du Thần Ích chợt chấn động, thể tin được, nhìn chằm chằm Tề Nhân Kiệt, “ ….. Là Lạc Tình bán đứng tôi?”



      Tại sao có thể như vậy?

      Nếu đúng là như vậy, vậy phải mình trách lầm Văn Hinh rồi sao.

      Ông trời ơi, làm sao tôi lại phạm vào phải sai lầm lớn như vậy, chẳng những trách lầm ấy, mà còn tức giận đả thương , tên đáng chết!

      ( thôi xưng nhé, hối lỗi rồi, kết cục nhé)



      " sai!" Tề Nhân Kiệt gật đầu cái, " ta và tôi thỏa thuận với nhau, chỉ cần ta giúp tôi đánh bại , tôi trả ta triệu, mà đáp ứng tôi.”



      Nghe vậy, Du Thần Ích cũng dám tin, Lạc Tình lại có thể bán đứng mình.


      Tại sao ta lại phải làm như vậy?


      "Hơn nữa lần trước hẹn gặp văn Hinh ở khách sạn Hilton, cũng chính là ta cho tôi biết, cho nên tôi mới tìm người phụ nữ để diễn màn kịch như vậy, cố ý kéo Văn Hinh vào, để cho xem đấy!|” Kết quả, cái tên có đầu óc này, cư nhiên đuổi Văn Hinh ra khỏi nhà.


      hi vọng kết quả Du Thần Ích bỏ Văn Hinh, ngờ Văn Hinh lại bị ta đả thương thành dạng này, lần này, nhất định giúp đòi lại cả vốn lẫn lãi.
      Du Thần Ích quản nhiên bị trấn động, nhớ lại lần đó nhiều lời gây tổn thương tới , trong lòng khỏi hận Tề Nhân Kiệt tới thấu xương. Đều là do người đàn ông này, mà liên tiếp tổn thương , đều là do ta!


      “ Tại sao lại cho tôi những điều này?” Du Thần Ích hỏi Tề Nhân Kiệt, gần như là cắn răng nghiến lợi .


      "Vì Văn Hinh!" Tề Nhân Kiệt lại lớn tiếng , hơn nữa còn vô cùng hăng hái:” Lần này, tôi tuyệt đối để ấy quay về bên cạnh !” Lần trước bởi vì có ở nhà, nên Văn Hinh mới bị đón mất, nhưng lần này tuyệt đối .
      Last edited by a moderator: 19/11/15

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 330: Điên cuồng trả thù! 11


      "Vì Văn Hinh!" Tề Nhân Kiệt lại lớn tiếng , hơn nữa còn vô cùng hăng hái:” Lần này, tôi tuyệt đối để ấy quay về bên cạnh !” Lần trước bởi vì có ở nhà, nên Văn Hinh mới bị đón mất, nhưng lần này tuyệt đối .

      “ Cứ cho là Văn Hinh quay trở lại bên cạnh tôi, nhưng nếu như ấy biết tất cả mọi chuyện này đều là do tay gây nên, vậy cho là ấy ở cùng chỗ với à?” Du Thần Ích nhịn được đả kích Tề Nhân Kiệt, trong lòng nghĩ, nếu để Văn Hinh biết rằng tất cả đều là do Tề Nhân Kiệt thầm sắp đặt, ấy có thể tha thứ hay .


      Nhưng mà biết, hi vọng đó rất mong manh, bởi vì dù có thế nào, mọi chuyện đều xây dựng từ niềm tin, tin hay là ở bản thân mình, có trách trách mình tin tưởng để rồi trúng kế người khác.

      ( câu này k hiểu lắm nên bạn dịch đại loại như thế)


      , lại cứ như vậy tin kẻ khác, người duy nhất tin, chính là !


      nghĩ tới ngày nọ, lúc đuổi , khuôn mặt tỏ vẻ thất vọng, thương tâm, nhất định thất vọng cực độ với mình, cho nên mới lời nào, chỉ lẳng lặng rời .


      Nghĩ tới đây, cảm thấy vô cùng hối tiếc.


      Tề Nhân Kiệt biết Du Thần Ích đúng, nếu để Văn Hinh biết mọi hiểu lầm giữa Văn Hinh và Du Thần Ích đều do gây nên, theo tính cách của Văn Hinh, tuyệt đối tha thứ cho mình, chứ gì chuyện ở cùng chỗ với nhau.


      Nhưng mà, giả sử Văn Hinh ở cùng với mình, tuyệt đối để Du Thần Ích cướp mất , “ cho rằng, tất cả mọi chuyện với Văn Hinh, ấy tha thứ cho à” cười nhạo nhìn Du Thần Ích, châm chọc: “ đừng quên, kẻ tạo thành tổn thương chân chính cho ấy, cũng là , Du Thần Ích! Nếu như phải tin ấy, chẳng có chuyện gì xảy ra rồi!


      ….” Du Thần Ích tức giận, muốn gì đó, Lăng Hạo Hiên đột nhiên từ phòng bệnh ra, nghiêm mặt, lạnh giọng : “ Hai người muốn cãi nhau chỗ khác, đừng có ở đây làm phiền Văn Hinh nghỉ ngơi!



      Lăng Hạo Hiên xong, nhìn Du Thần Ích và Tề Nhân Kiệt, ánh mắt chợt lóe, nặng nề : “ Tôi hi vọng từ nay về sau hai người biến mất trong cuộc đời Văn Hinh, đừng có dây dưa thêm với ấy nữa. cho dù các người ấy, nếu như tình này chỉ ngừng gây tổn thương ấy, vậy các người mau buông tay , coi như là chừa cho ấy con đường sống!” xong, thâm sâu nhìn bọn họ cái, sau đó xoay người vào phòng bệnh, hơn nữa còn đóng cửa lại, khiến hai người kia bị bỏ lại bên ngoài.


      Bởi vì lời Lăng Hạo Hiên vừa , cả Du Thần Ích và Tề Nhân Kiệt khỏi suy tư, suy nghĩ lúc, kể từ khi họ gặp Văn Hinh tới giờ, ngừng phải chịu các loại thương tổn, vào bệnh viện cứ như về nhà mẹ đẻ vậy.

      ( mẹ mất rồi )

      Đặc biệt là Du Thần Ích, hối hận trong lòng như cơn sóng thần vậy, thiếu chút nữa nuốt chửng cả bản thân .


      Nếu như tình này chỉ ngừng gây tổn thương cho ….
      Last edited by a moderator: 19/11/15

    5. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 331: Điên cuồng trả thù! 12
      Về đến nhà, Du Thần Ích thấy Lạc Tình ngồi ghế salon xem ti vi, ta nở nụ cười ngây thơ, vô hại như trẻ con vậy. Nhưng mà, người nở nụ cười tưởng chừng vô hại ấy, lại bán đứng . Còn nữa, vô số lần định hãm hại Văn Hinh, lần trước xô ngã khiến Văn Hinh thiếu chút nữa sảy thai.


      Nghĩ tới đây, thù mới hận cũ, lửa giận trong Du Thần Ích bỗng hừng hực cháy lên.


      họ, về rồi ạ!” Bộ dạng Lạc Tình như bình thường, Lạc Tình vừa nhìn thấy Du Thần Ích, lập tức bày bộ mặt vui vẻ chào đón, nụ cười xinh đẹp như búp bê, ta hưng phấn mong đợi khiến người khác nhìn vào khỏi nảy sinh thương tiếc.


      “ Tại sao em lại làm như vậy?” Đợi ta tới bên cạnh mình, đột nhiên Du Thần Ích bắt lấy cánh tay Lạc Tình, nhìn chằm chằm vào mắt ta, lạnh giọng chất vấn.


      Lạc TÌnh kinh ngạc, vẻ bối rối thể trong mắt ta, rất nhanh, ta vẫn làm bộ ngu ngốc , vô tội, “ họ, gì vậy, em nghe hiểu!” Chẳng lẽ… ấy biết?


      hiểu à/”


      Lực đạo cánh tay Lạc Tình lập tức tăng thêm Du Thần Ích bóp mạnh tay khiến Lạc Tình kêu lên thành tiếng, khuôn mặt nhắn bắt đầu nhăn nhó, “ họ, đau!” nhìn Du Thần Ích, trong mắt lạc Tình bắt đầu xuất nước mắt. thoạt nhìn thấy đáng thương, khiến cho tất cả đàn ông đều có ý muốn bảo vệ, che chở, tuy nhiên lúc này nước mắt của hề nhận được chút đồng tình nào từ người đàn ông đứng trước mặt này.


      Du Thần Ích thấy vẫn giả bộ ngu, định tất cả, nhìn chằm chằm vào mắt Lạc Tình, từng câu từng chữ: “ Mấy tháng trước, kí hợp đồng với Tề Nhân Kiệt, giúp ta lấy tài liệu cơ mật của công ty, đợi ta đánh đổ tôi, ta trả 1 tỷ , đúng ?”



      Nghe vậy, sắc mặt Lạc Tình bỗng chốc tái , vội vàng lắc đầu : “ họ, em có, đấy, nhất định phải tin tưởng em!” Chuyện này chỉ có và Tề Nhân Kiệt biết, sao họ lại biết ?



      "Tin tưởng ?” Du Thần Ích híp mắt, “ chính Tề Nhân Kiệt , bảo tôi tin tưởng thế nào?” thế nào cũng thể tin được, có ngày mình lại bị chính người thân bán đứng!


      Lần này, Lạc Tình ngây ngốc, ngờ rằng, mình lại bị Tề Nhân Kiệt lừa. ta nhìn khuôn mặt vô cùng giận dữ của Du Thần Ích, rốt cuộc cảm thấy sợ hãi, vì vậy, mở miệng cẩu khẩn: “ họ, xin lỗi, em sai rồi, từ nay về sau em dám nữa, xin tha thứ cho em được ạ?’



      Lúc này, Diêu Phương nghe cuộc đối thoại của hai người họ từ lâu, bà thất kinh ( kinh ngạc+ thất vọng), ngờ rằng đứa cháu bà vốn hết mực thương lại bán đứng công ty mình. “ Tình nhi, con….” Bà khó tin nhìn Lạc Tình, mặt tỏ đau lòng và thất vọng….


      XIN THÔNG BÁO TRUYỆN 345 CHƯƠNG CHƯA KỂ NGOẠI TRUYỆN

      Chương 332: Điên cuồng trả thù! 13


      cho rằng chỉ làm duy nhất chuyện này à?” Du Thần Ích nhìn khuôn mặt ngây thơ trong sang trước mắt, vẫn thể ngờ được, ta lại lừa gạt tất cả mọi người được, đúng là lòng dạ rắn rết mà.



      "Cái gì?" Lạc Tình sửng sốt, ngơ ngác nhìn Du Thần Ích, hiểu mình còn làm chuyện gì nữa.


      “ Sao thế, nhanh như vậy mà quên mình từng làm chuyện gì rồi à?” Chỉ cần nghĩ tới ta ba lần bốn lượt muốn hại Văn Hinh, hận thể bóp chết người phụ nữ trước mặt này, “ Lần trước Văn Hinh suýt ngã từ lầu xuống, là đổ dầu vào cầu thang chứ gì? Còn nữa, Văn Hinh bị ngã ở trong phòng ngủ, những viên đá kia, cũng là đặt vào?” Mặc dù hỏi, nhưng giọng lại khẳng định chắc nịch.

      Những viên đá đó, là vô tình nhìn thấy lúc Lạc Tình uống cà phê, nên đột nhiên nghĩ ra. Những viên đá khi được lấy từ tủ lạnh ra, tan ra rất nhanh, cho nên Văn Hinh mới tìm được hung thủ khiến mình té ngã.



      Nghe vậy, Lạc Tình vẫn muốn giải thích gì đó, nhưng lại vô lực, : “ họ, em có….”


      làm? Vậy tôi hỏi , Văn Hinh và mẹ tôi kí hiệp định sao lại phải kí ở trong phòng ?” Du Thần Ích nhìn Lạc Tình vẫn cố gắng tìm cách chối cãi, ánh mắt lạnh như băng, tròng mắt đen lộ vẻ chán ghét.


      Lần này, Lạc Tình hề biện hộ cho mình nữa, nháy mắt nhăn nhó, trong mắt ta lộ ra vẻ tuyệt vọng.


      Du Thần Ích thấy vậy, rốt cuộc cũng buông lỏng cánh tay , mặc cho Lạc Tình như quả bóng bị xì hơi trước mặt mình, “ Cút! Từ nay trở , lập tức cút khỏi nhà tôi, đừng để tôi nhìn thấy !” xong, thèm nhìn Lạc Tình nữa, trực tiếp lên lầu.

      Diêu Phương bị những chuyện này làm kinh động, bà cũng cảm thấy tức giận, nhưng chưa từng nghĩ muốn đuổi Lạc Tình ra khỏi nhà, vì vậy bà vội vã tiến lên kéo Du Thần Ích lại, vì Lạc Tình mà xin Du Thần Ích: “ Con cũng biết, con bé sớm còn người thân, bây giờ con đuổi nó, về sau nó biết làm sao? Dù sao nó cũng là em họ con….”

      “ Từ lúc ta xuất ở nhà chúng ta, ta có coi con là họ của ta/” Du Thần Ích đợi Diêu Phương hết lời lạnh lùng cắt ngang bà, vẻ mặt của lúc này đầy kiên quyết dễ để người khác phản kháng.


      Nghe vậy, Diêu Phương lập tức nghẹn lời.
      Thấy Diêu Phương còn sững sờ, Du Thần Ích nhanh chóng vào thư phòng, tiếng đóng cửa mạnh khiến Diêu Phương lập tức tỉnh lại, sau đó quay đầu nhìn Lạc Tình, lại khiếp sợ phát , thấy Lạc Tình.



      Tập đoàn Gấm Vinh, Tề Nhân Kiệt ngồi đối diện Lạc Tình, tự nhiên mở miệng : “ Xin hỏi Lạc tiểu thư, lần này tìm tôi có chuyện gì?” vừa hỏi vừa xoay bút, vẻ mặt nhàn nhã, thoạt nhìn có vẻ bất cần đời.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :