1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc lạnh lùng, xin dịu dàng chút - Tố Diện Yêu Nhiêu(TOÀN VĂN HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 317:Hạnh Phúc ? 2


      Văn Hinh nhìn bàn tay vẫn nắm chặt đôi bàn tay bé của , cảm thấy vừa ấm áp, lại có chút uất ức. Tựa như dòng nước ấm theo kẽ đôi bàn tay của chảy vào trong long mình, khiến lòng thoáng chốc trở nên đong đầy.


      Giây phút này, chợt nhận ra thế nào gọi là hạnh phúc!

      Mọi đau khổ phải trải qua từ trước tới giờ, tựa như là để chuẩn bị cho hạnh phúc lúc này vậy. Bởi vì chỉ có thương qua, đau qua, có khóc, có cười, để lúc này, chỉ câu tưởng chừng vô cùng đơn giản nhưng lại khiến cảm thấy dường như cả thế giới thay đổi vậy, từ đen tối biến thành những màu sắc rực rỡ.


      “ Hi vọng nhớ những lời hôm nay!” cúi đầu, nở nụ cười nhàn nhạt, rang là khuôn mặt tươi cười vui vẻ, mơ hồ lại có chút khổ sở.

      làm vậy vì muốn khẳng định lại câu của Du Thần Ích. Sau lần đó, chỉ cần có thời gian, Du Thần Ích ở bên cạnh , có lúc cùng phơi nắng, cũng có lúc cùng ra vườn hoa dạo chút, lai có lúc ôm cùng nhau ngồi ghế salon xem phim.


      Vì muốn chăm sóc Văn Hinh, cho nên Du Thần Ích cũng mang bớt công việc ở công ty về nhà làm, mà lần nào trong khi ngồi làm việc, Văn Hinh cầm cuốn sách, có thể ngồi bên cửa sổ phơi nắng, lặng lẽ xem sách, muốn ở cùng gian với . Nhưng cuối cùng, lại ngủ thiếp , mà lần nào tỉnh lại, cũng phát mình nằm gọn trong lồng ngực ấm áp, cái ôm đó của khiến ngủ say sưa.


      hề nhúc nhích, lặng lẽ cảm thụ cái ôm ấm áp của , cái ôm ấy tựa như có ma lực, khiến cảm thấy an lòng, tràn đầy hạnh phúc.


      thậm chí còn dám tin tưởng, mình và Du Thần Ích cũng ngày như thế, từ lúc vừa mới bắt đầu tới giờ, chưa bao giờ dám nghĩ tới ba chữ đương với . Mặc dù đến bây giờ cũng hề với ba chữ kia, thế nhưng những gì đối với , vượt xa khiến cảm động. đối với , vậy là đủ rồi.


      có thể cảm nhận được, mình được nâng niu, che chở, tỉ mỉ cẩn thận, giống như chỉ sợ có thể té ngã bất kì lúc nào vậy, khiến cảm động nhưng rồi lại sợ, sợ rằng hạnh phúc đến quá mau, quá ngắn, chỉ sợ khắc sau, lại trở lại làm Du Thần Ích trước kia vậy.

      Cuối cùng, lo lắng của , rốt cuộc cũng trở thành thực.


      Trời mưa, Văn Hinh rảnh rỗi liền vào thư phòng của Du Thần Ích tìm sách để đọc, lại nhìn thấy bàn làm việc của phần văn bản. khỏi tò mò cầm lên xem, nhìn mấy lần, cũng nhận ra đây là phần văn bản liên quan tới hợp đồng của công ty, lúc định nhìn chi tiết cửa thư phòng đột nhiên bị mở ra, Du Thần Ích vào.

      Chương 318:Hạnh Phúc ? 3


      Thấy Du Thần Ích đột ngột trở về, Văn Hinh lập tức biết tại sao lại quay về, vì vậy mới giơ tập văn kiện trong tay lên, trêu cười : “ là cố ý bỏ quên văn kiện để dò xét em phải ?” thuận miệng xong, cũng để ý nhiều mà cười, bộ dạng vô cùng thản nhiên.


      Du Thần Ích tới, cũng nhận văn kiện từ trong tay , mà trực tiếp ôm từ phía sau, giọng mập mờ bên tai : “ Làm sao em biết cố ý? chính là nhân cơ hội quên văn kiện mà trở về thăm em, ôm em cái đấy.” Chỉ cần được ôm , thứ cảm giác thỏa mãn, hạnh phúc mà trước nay chưa từng có, cảm giấc ấy tựa như toàn bộ thế giới là của vậy.



      Nghe vậy, Văn HInh tựa đầu vào lồng ngực của , ngửa mặt nhìn , cười : “ Từ lúc nào lại học được lời ngon tiếng ngọt như vậy rồi hả?”

      Du Thần Ích đưa tay nhàng ngắt cánh mũi của , vô cùng cưng chiều, : “ Nếu em thích nghe, từ nay về sau ngày nào cũng cho em nghe.” Chỉ cần thích, cho dù có hái sao trời, cũng tận lực làm vì .


      “ Em còn chưa muốn!” Văn Hinh cười đẩy tay ra, “ Nếu như cố ý những lời ghê tởm , thành công rồi đấy!” ra vậy, hoàn toàn là để chọc cười , tựa như vừa rồi, cho dù có ngày nào cũng nghe những lời ấy cả 1000 lần, cũng thấy ngán.


      “ Lại còn lời ghê tởm?” Tròng mắt Du Thần Ích lóe lên, phát ra chút nguy hiểm, nhìn chằm chằm khuôn mặt vẫn mỉm cười của , cuối cùng ánh mắt dừng lại cánh môi xinh đẹp, hai mắt lóe lên, cúi đầu xuống, “ giờ muốn trừng phạt em!” Cuối cùng, lời cũng biến mất giữa răng và môi, hề nghe được gì nữa.


      Ý tứ của chỉ muốn trừng phạt chút, thuận tiện thưởng thức chút, ngờ rằng, môi lại mềm mại, khiến đụng vào lại dứt được ra nữa. vì vậy cái hôn êm ái dần trở nên mãnh liệt, mang theo quyến luyến, môi lưu luyến dừng, đầu lưỡi nhàng cạy hàm răng của ra, thưởng thức, cắn nuốt như muốn hút hết ngọt ngào của , muốn chiếm lấy hết mềm mại bên trong miệng , cùng , hai người cùng nhau chia sẻ những điều ngọt ngào nhất.


      Mà lúc này văn Hinh bị hôn bất ngờ khiến ngây dại, nhìn khuôn mặt đẹp trai gần trong gang tấc, từ từ, bắt đầu cảm thấy cũng có gì để suy tư, chỉ có thể cùng trầm luân.

      Thư phòng tĩnh lặng, chỉ còn hơi thở rối loạn dồn dập của hai người,hơi thở ấm áp hòa dung chỗ, khiến khí trở nên mập mờ.


      Nụ hôn nồng nhiệt như cháy lan ra tận đồng cỏ, khiến thân thể hai người như bị thiêu đốt, kìm hãm được, hai bàn tay Văn Hinh nhàng vòng cổ của , như muốn đòi lấy nhiều hơn.

    2. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 319:Hạnh phúc ? 4

      Du Thần Ích buông tầm mắt, nhìn vào hai mắt như có sương mù bao phủ, nhìn thở dốc trước ngực mình, càng thêm khát vọng, càng hôn nồng nhiệt hơn. Bàn tay vốn đặt ở bụng từ từ dời tới trước ngực, đặt lên vùng đẫy đà của , lúc này mới giật mình, bởi vì mang thai, cho nên bộ ngực của dường như lại lớn hơn so với trước kia rất nhiều, khiến mơ hồ nắm giữ nổi, chỉ có khát vọng được hôn lên đó.



      Lúc này, nụ hôn đơn giản thể thỏa mãn lòng hai người, họ vội vàng muốn dùng thân thể mỗi người để an ủi lẫn nhau. Nhưng mà, khi ánh mắt Du Thần Ích
      Chạm tới cái bụng cao ngất của toàn thân giống như bị dội chậu nước lạnh, khí nóng trong thân thể lập tức bị dập tắt.


      Văn Hinh cũng chịu được bất cứ tổn thương nào thêm, mặc dù rất muốn , muốn tới phát điên rồi, nhưng vẫn thể mang đứa bé trong bụng ra làm trò đùa, cho nên chỉ có thể ép buộc lửa dục trong người mình đè xuống.

      “ Sao thế?” Văn Hinh biết vì sao lại dừng lại, ánh mắt như bị ngập bởi sương mù khát vọng mê ly nhìn Du Thần Ích , thiếu chút nữa khiến lửa dục trong người vừa mới dịu xuống lại đốt lên lần nữa.




      Ngay lúc này, điện thoại trong túi của Du Thần Ích rung lên, nghe điện thoại, giờ mới nhớ mục đích mình quay về nhà. Bởi vì có chuyện gấp, nên giải thích nhiều, nhặt giấy tờ rơi dưới đất lên, sau đó hôn lên trán Văn HInh, “ Chờ trở về.” , rồi nhanh chóng rời .

      Sau khi Du Thần Ích khỏi, Văn Hinh mới chầm chậm khôi phục lại hô hấp bình thường, tới bên cửa sổ, đưa mắt nhìn xe của Du Thần Ích Biến mất sau màn mưa, hiểu tại sao, trong lòng đột nhiên dâng lên lo lắng mãnh liệt, có cảm giác sắp tới có chuyện lớn xảy ra với mình.

      Cuộc đua lần này, vốn là chiến thắng thuộc về tập đoàn Overlord, nhưng cuối cùng lại bị đánh bại bởi đối thủ mặc dù đối thủ chỉ đưa ra giá cao hơn bên Overlord chút, cứ vậy mà mảnh đất đấu thầu lần này thuộc về đối thủ cách nhanh chóng.


      Về phần đối thủ của tập đoàn Overlord là ai, chung quy lại, cũng chỉ có tập đoàn Gấm Vinh là đủ tiềm lực đánh bại bọn họ, chiến thắng lần này, thế thượng phong thuộc về Tề Nhân Kiệt.


      Du Thần Ích cũng cho người điều tra, lần này Tề Nhân Kiệt chính là cố ý, thế nào hôm nay đột nhiên ra mặt, muốn cho bất ngờ sao?


      Lần này, Du Thần Ích nhận thua, là quá coi thường Tề Nhân Kiệt, cho nên đối với kết quả lần này, cũng để trong lòng quá. phải chỉ là mảnh đất sao, sau này vẫn còn có cơ hội!


      Cuộc chiến kết thúc, khi Du Thần Ích cùng nhân viên của mình chuẩn bị rời , Tề Nhân Kiệt lại từ từ bước , thong thả tới trước mặt , cười vô cùng đắc ý, : “ Ngại quá Du Tổng , lần này tôi thắng!”


      Chương 320: Điên cuồng trả thù! 1

      Du Thần Ích lạnh lùng : “ Vậy chúc mừng !” xong, trực tiếp xoay người rời , coi Tề Nhân Kiệt chỉ là thoáng qua, muốn nhiều lời nữa.


      “ Chẳng lẽ thắc mắc, vì sao lần này tôi lại thắng sao?” Tề Nhân Kiệt có vẻ rất hứng thú khiêu khích, xoay người, nhìn bóng lưng Du Thần Ích, Tiếp tục cười : “ Chẳng lẽ cũng cảm thấy kì quái, vì sao chúng tôi chỉ đưa ra giá cao hơn các li sao?”



      Nghe vậy, Du Thần Ích bỗng chốc dừng bước, sau đó từ từ quay sang nhìn Tề Nhân Kiệt vẫn cười đắc chí, hỏi: “ Các người dở trò?” Khi biết được tin đối thủ của họ chỉ đưa ra giá chênh chỉ lệch 1 chữ số, từng hoài nghi, nhưng rất nhanh lại tự mình bác bỏ.

      Bởi vì lần cạnh tranh này, phần định giá chỉ có rất ít quản lí cao cấp biết, chỉ giới hạn 5 người, trừ và Lam dật Thần, còn lại ba người cả ba đều theo nhiều năm, cho nên cho rằng việc lần này chỉ là trùng hợp mà thôi.

      Nhưng lời Tề Nhân Kiệt vừa , khiến khẳng định, có lẽ chuyện này đơn giản chỉ là trùng hợp.


      Thấy Du Thần Ích rốt cuộc cũng chịu thẳng thắn nhìn mình, nụ cười mặt Tề Nhân Kiệt ngày càng đậm hơn, nhưng nếu nhìn kĩ, phát trong mắt chỉ toàn ý lạnh. chậm rãi tới trước mặt Du Thần Ích, cười : “ ra lần này nên cảm ơn vị thư kí thong minh xinh đẹp của mình, nếu như phải là ấy, tôi cũng thể thắng , dù chỉ 1 %.” xong, lạnh lùng liếc Du Thần Ích cái, sau đó mang theo kiêu ngạo của mình rời .

      “ Thần Ích, xảy ra chuyện gì vậy?” Lam Dật Thần bên cạnh Du Thần Ích cau mày hỏi, “ Ý của ta là, lần này giá mục tiêu chúng ta đưa ra ta sớm biết, hơn nữa còn do người của chúng ta tiết lộ cho ta?” Điều này sao có thể?

      Du Thần Ích cũng ngơ ngẩn, hoàn toàn ngờ tới, lại bị chính người của mình phản bội.

      Thư kí thông minh xinh đẹp?

      Thư kí của từ trước tới giờ chỉ có Lạc Tình, ấy xinh đẹp quả là đúng, nhưng mà thông minh , ấy chỉ cần phạm sai lầm là mừng rồi, căn bản thể trông cậy ấy có thể giúp việc cho Du Thần Ích.


      Hơn nữa, Lạc Tình lại là em họ Du Thần Ích, ấy thể nào bán đứng người trong nhà được~


      Người thư kí thông minh xinh đẹp trong miệng Tề Nhân Kiệt rốt cuộc là ai?

      Đột nhiên, Du Thần Ích nghĩ tới cái gì, sắc mặt lập tức thay đổi.


      Nhìn vẻ mặt kinh dị của Du Thần Ích, Lam Dật Thần khỏi quan tâm hỏi: Sao vậy, có phải cậu nghĩ tới cái gì ?”


      Nhưng mà Du Thần Ích hề trả lời , mà trực tiếp xoay người ra ngoài, Lam Dật Thần thấy có điều gì đúng, vì vậy trước hết để cho mấy người về trước, còn mình vội vàng đuổi theo Du Thần Ích

      Du Thần Ích cơ hồ điên cuồng lái xe quay trở về nhà, hơn nữa trực tiếp chạy vọt vào thư phòng của mình, đá văng cửa, quả nhiên trông thấy Văn Hinh vẫn ở bên trong, hơn nữa còn ngủ thiếp ghế salon.



      Last edited by a moderator: 13/10/15

    3. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 321: Điên cuồng trả thù! 2
      Du Thần Ích cơ hồ điên cuồng lái xe quay trở về nhà, hơn nữa trực tiếp chạy vọt vào thư phòng của mình, đá văng cửa, quả nhiên trông thấy Văn Hinh vẫn ở bên trong, hơn nữa còn ngủ thiếp ghế salon.


      Đột nhiên xuất thanh lớn khiến Văn Hinh lập tức tỉnh lại, mở mắt, nhìn thấy Du Thần Ích trầm nhìn chằm chằm mình, trong lòng chợt dâng lên cảm giác ổn.


      “ Sao vậy?” Nhưng vẫn hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì, mà lại khiến nhìn mình như vậy, giống như là muốn nuốt chửng chính mình vậy, tựa như…. lại trở về là Du Thần Ích như trước đây.


      Lúc này, lo lắng lại trỗi dậy trong . Xem ra, giác quan thứ sáu của vẫn vô cùng linh nghiệm, cười khổ.

      “ Có phải làm ?” Du Thần Ích nhìn chằm chằm , hề buông tha dù chỉ biến hóa nho gương mặt .



      Văn Hinh cảm thấy khó hiêu, “ Em làm gì ?” Cứ cho là làm ra chuyện gì hay, ít nhất cũng nên cho biết rốt cuộc là chuyện gì mới được chứ.


      “ Có phải tiết lộ mức giá cạnh tranh của dự án lần này cho Tề Nhân Kiệt?” cần hỏi, Du Thần Ích khẳng định là làm, Tề Nhân Kiệt thẳng ra là thư kí thông minh xinh đẹp của làm lộ ra, lí do khẳng định là vì làm việc ở công ty thời gian, quan trọng hơn, phần tài liệu đó, xem qua!


      Nghe lời Du Thần Ích , đầu tiên Văn Hinh cảm thấy khá sững sờ, sau đó lập tức phản ứng lại, nhìn dáng vẻ của , nhất định là cuộc đấu giá dự án ngày hôm nay thất bại, hẳn là thua bởi Tề Nhân Kiệt, nhất định như thế nên mới nghĩ rằng tiết lộ thông tin dự án với Tề Nhân Kiệt.


      Có điều, mặc dù xem qua bản kế hoạch, nhưng căn bản hề nghĩ lại bắt gặp đúng lúc xem tài liệu. căn bản hề biết, cho dù có biết tại sao phải cho Tề Nhân Kiệt?

      ra, trong lòng , hề tin tưởng !


      Nghĩ tới đây, khóe miệng khỏi nở nụ cười đầy đắng chat, nhìn , lạnh nhạt : “ Nếu như mà em phải em, tin chứ?”


      phải còn ai vào đây?” Quả nhiên đúng dư dự đoán của , Du Thần Ích hề tin tưởng , “ Phần tài liệu này, trừ ra, chỉ có tôi và mấy giám đốc xem qua, hơn nữa….” tạm ngưng trong giây lát, hiển nhiên còn có đoạn sau, Du Thần Ích đột nhiên dừng lại, nhìn chằm chằm vẻ mặt bình tĩnh của Văn Hinh

      "Hơn nữa cái gì?" Văn Hinh giương mắt nhìn , hỏi .


      Du Thần Ích nhìn , ràng từng câu từng chữ: “ Chính miệng Tề Nhân Kiệt cho tôi biết, ta chính báo tin cho ta.
      Mặc dù tề Nhân Kiệt tên , nhưng mà chỉ cần vậy cũng đoán ra, giờ người duy nhất hòa nghi, chỉ có , lần trước chủ động về nhà cùng , có phải chăng chính là hẹn ước với Tề Nhân Kiệt để lấy trộm tài liệu mật của mình.


      Nghe vậy, sắc mặt Văn Hinh thoáng chốc thay đổi, dám tin tưởng những gì mình vừa nghe thấy.


      Tề Nhân Kiệt lại cư nhiên vs Du Thần Ích như vậy, với lúc nào ?

      Chương 322: Điên cuồng trả thù! 3

      Tề Nhân Kiệt lại cư nhiên vs Du Thần Ích như vậy, với lúc nào ?

      ràng như vậy là có ý muốn hãm hại , chẳng lẽ là vì rời bỏ ta, mà ta hận như vậy sao?


      ( Văn Hinh hiểu lầm Kiệt ca rồi)
      Thấy Văn Hinh lời nào, Du Thần Ích cho là thừa nhận, tức giận trong lòng càng tăng cao, “ vậy, tình nguyện trở về cùng tôi, mục đích để phục kích, chớp thời cơ cung cấp tin tức tuyệt mật cho Tề Nhân Kiệt , tôi sai chứ?” Mà Du Thần Ích vẫn còn ngu ngốc tin tưởng tới mức muốn móc cả trái tim ra cho , ngờ lại trở thành trò cười ngu ngốc nhất.

      “ Có phải cho dù tôi có gì , cũng tin tưởng tôi nữa đúng ?” Đối với Du Thần Ích tức giận, Văn Hinh vẫn dùng thái độ nhàn nhạt hề vội vàng, cũng hề nổi giận, nhưng cũng chỉ mình biết, lúc này, trong lòng của máu.


      cảm thấy, tôi còn có thể tin tưởng sao?” Câu này, Du Thần Ích phải cắn răng nghiến lợi mới ra được, nếu như phải lúc này ta vô cùng tiết chế bản thân, sớm xông lên cho Văn Hinh mất bạt tai rồi.

      ( tsb thằng vũ phu)


      “ Nếu như tin là tôi bán , vậy định làm gì tôi?” Văn Hinh hỏi Du Thần Ích, trong mắt lên tia châm chọc, “ kế tiếp muốn hành hung tôi à? Tiếp tục như những lần trước à?”


      "Cút!" Du Thần Ích chỉ lạnh lùng phun ra chữ, “ Lập tức cút cho tôi, đừng để tôi gặp lại !” sợ biến mất trước mắt , sợ mình nhất thời khống chế được mình mà làm tổn thương .

      ( Can’t help!)



      Văn Hinh thêm gì nữa, chỉ yên lặng nhìn Du Thần Ích, nhưng ta thèm nhìn dù chỉ lần. Thấy vậy, đáy lòng chua xót, sau đó nở nụ cười, “ Được, tôi !” xong, hề nghĩa ngợi quay ra bên ngoài, cho tới khi khỏi, Du Thần Ích vẫn hề nhúc nhích, chết chân tại chỗ, hề có ý định ngăn cản .


      Văn Hinh vừa ra ngoài cửa, nghe thấy tiếng Diêu Phương và mấy người giúp việc ở bên ngoài, thấy ra, Diêu Phương lập tức xông tới, lo lắng hỏi: “ Văn Hinh, sao thế, có phải xẩy ra chuyện gì ?”


      Văn Hinh trả lời, trực tiếp xuống dưới lầu, Diêu Phương cũng theo xuống, “ Văn Hinh, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”


      Văn Hinh nhìn vẻ mặt lo lắng của Diêu Phương, cười :” Cháu phải , ngài cần ngăn cản cháu, bên ngoài mưa, ngài cần ra ngoài cùng cháu.”
      xong, cười nhạt, sau đó xoay người hòa mình vào trong cơn mưa xối xả.



      Diêu Phương sửng sốt, nhìn Văn Hinh biến mất trong màn mưa, hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì,tại sao lại muốn rời .



      Trời lúc này vào thu, nước mưa lạnh như băng xối lên người , từ cổ chảy xuống thân thể , lạnh lẽo, khiến người ta có cảm giác lạnh thấu xương, mà lúc này, văn Hinh còn cảm giác được cái lạnh ấy, chỉ có trái tim đau nhắc nhở , ra vẫn còn sống.


      ra từ đầu tới giờ, Du Thần Ích vẫn tin , luôn hề tin tưởng !

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 323: Điên cuồng trả thù! 4


      buồn cười, lại ngây ngốc tin tưởng tấm chân tình của ta, ngu ngốc cho rằng mình cùng ta tới già, ngu ngốc cho rằng mình lòng ở lại bên cạnh ta, chỉ mong cả đời này cùng với ta, ngờ rằng, khiến thất vọng, chỉ có ta!


      Trước mắt sớm trở nên mơ hồ, phân biệt được đâu là nước mắt hay là mữa, chỉ cảm thấy lồng ngực như muốn nổ tung, muốn phát tiết ra bên ngoài. Từ từ, bắt đầu cảm thấy dường như có sức nặng ngàn cân kéo bước chân lại, nhúc nhích được, khiến ngã xõng xoài mặt đất, rốt cuộc nhịn được mà khóc nấc lên.


      khóc vì đoạn tình cảm này, vừa mới bắt đầu kết thúc, khóc vì người đàn ông đó làm tổn thương , khóc tại sao ta tin tưởng , cho dù chỉ chút thôi….


      Mưa càng lúc càng nặng hạt, nhưng Văn Hinh lại cảm giác mưa tạnh, ngẩng đầu, có chút nghi ngờ nhìn lại, thấy đầu mình xuất chiếc ô, khuôn mặt tuấn, dịu dàng đập vào mắt , giọng kêu tên, “ Văn Hinh!”



      Là Lăng Hạo hiên!

      Thấy Lăng Hạo Hiên, Văn Hinh khỏi khóc nấc lên, vô cùng uất ức, “ Hạo Hiên…”




      Lăng Hạo Hiên thấy thế, vội vàng ngồi xổm xuống, đỡ Văn Hinh., “ Chúng ta về nhà!”


      Nhưng mà Văn Hinh cũng chịu, chỉ ngồi ở đằng kia ngừng khóc, lời nào cũng chịu rời , Lăng Hạo Hiên khỏi nóng nảy, “ Chẳng lẽ cậu còn muốn ở lại nhà họ Du, ở lại bên tên khốn kia à? đối xử với cậu như thế, căn bản đáng giá để cậu lòng vs !”


      Kể từ khi Văn Hinh quay lại nhà họ Du, ngày nào cũng ăn ngon, ngủ yên, sợ Du Thần Ích làm tổn thương lần nữa, sợ Văn Hinh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nên hàng ngày, đều nhân lúc được nghỉ ngơi chạy qua xem , lỡ có chuyện, cũng là người đầu tiên bảo vệ .


      Quả nhiên, chưa được bao lâu, có chuyện!



      Nhất định là do Du Thần Ích!


      Nắm chặt chiếc ô trong tay, kéo Văn Hinh vào ngực, dịu dàng an ủi: “ Tốt rồi, đừng khóc, khóc nhiều tốt cho thai nhi, mình lập tức dẫn cậu về nhà được ?”


      Văn Hinh lắc đầu, ra cũng chỉ muốn với , là còn nhà để về, lăng Hạo Hiên muốn về nhà cùng , lại quay về nhà họ Du, khiến vừa nóng vừa giận, nên thể theo về nhà.

      muốn mắng cho tỉnh, muốn mắng to, nhưng nhìn khóc thương tâm như vậy, khiến trong lòng cảm thấy rất khổ sở, căn bản muốn khiến đau lòng thêm. Cuối cùng, chỉ có thể hạ giọng khổ sở cầu xin , “ Văn Hinh, van cầu cậu, cùng mình về nhà được ? Chúng ta cần trở về nhà họ Du nữa có được ? Chỉ cần cậu đồng ý, từ nay về sau, mình chăm sóc cậu và đứa bé, mặc dù mình thể cho cậu cuộc sống xa xỉ, nhưng mình cho cậu mình mái nhà ấm áp, dành tất cả tình thương đời này cho cậu và đứa bé, để cậu chịu bất cứ tổn thương nào nữa! Văn Hinh, cậu có nghe mình ?”

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 324: Điên cuồng trả thù! 5

      Lăng Hạo Hiên có chút gấp gáp cắt ngang lời Văn Hinh , định rằng ra tình cảm chất chứa trong lòng mình hơn chục năm nay với .


      “Văn Hinh, cậu có biết , ra ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, mình thích cậu. khi ấy cậu vừa , gầy lại kiên cường như vậy, lúc ấy mình tự nhủ với lòng mình, từ nay về sau mình muốn bảo vệ này….”


      Nghe Lăng Hạo Hiên bày tỏ, Văn Hinh chỉ cảm thấy tâm mình thêm đau, lại thêm mấy phần áy náy, “ Hạo Hiên, xin lỗi…” luôn cho rằng Lăng Hạo Hiên thích mình, có điều cậu ấy , nên làm bộ như biết mà thôi, có như vậy, bọn họ mới làm bạn được lâu như vậy.


      Hôm nay, rốt cuộc cũng biểu đạt tâm ý của mình, mối quan hệ bạn bè bị xé rách, biết , từ nay về sau, phải đối mặt với Lăng Hạo Hiên như thế nào nữa.




      Nghe thấy xin lỗi, mặt Lăng Hạo Hiên cũng lộ ra vẻ thống khổ, nhìn vẫn nằm trước ngực mình, có chút khó khăn hỏi: “ Văn Hinh, trong lòng cậu, rốt cuộc từng…. có bao giờ thích mình chút ?”


      Lần này, Văn Hinh lắc đầu, gì, nhưng Lăng Hạo Hiên cũng biết được đáp án, cười đắng chát, “ Mình biết ngay, sao cả, mình chỉ muốn ở bên cạnh cậu, lặng lẽ cùng cậu cũng đủ rồi.”


      Bọn họ biết, hình ảnh bọn họ ôm nhau từ nãy tới giờ đều lọt hết vào tầm mắt của Du Thần Ích. Thấy Văn Hinh bị người đàn ông khác ôm vào trong ngực, lửa giận trong lòng ta chưa kịp lắng xuống, bốc lên hừng hực.


      Hai người họ cứ ôm nhau lâu vẫn chưa thấy tách ra, rốt cuộc Du Thần ích chịu nổi nữa, liền xông ra ngoài.



      Nghe Lăng Hạo Hiên , trong lòng Văn Hinh càng thêm đau lòng, rốt cuộc mở miệng : “ Hạo Hiên, xin lỗi, mình đáng giá để cậu làm vậy….” Lời chưa xong, bị Lăng Hạo Hiên cắt đứt.



      "Có đáng giá hay là do mình định đoạt, mình đáng giá là đáng giá!” xong, lại thấy nước mưa rơi càng nặng hạt, “Mưa to quá, chúng ta mau về , cậu còn đứng đây, nguy hiểm cho đứa bé đấy!”



      Văn HInh suy nghĩ chút, sau đó gật đầu, mặc cho Lăng Hạo Hiên đỡ đứng lên. Chưa được hai bước, liền bị lực mạnh đột nhiên tách và Lăng Hạo Hiên ra, sau đó nhìn thấy Du Thần Ích hung hăng đánh cho Lăng Hạo Hiên quyền, ta dùng lực rất lớn, trực tiếp khiến Lăng Hạo Hiên đánh bay ra ngoài, ngã xuống đất.


      “ Hạo Hiên…” Văn Hinh cả kinh kêu lên, lập tức tiến lên ngó nhìn vết thương của Lăng Hạo Hiên, thấy khóe môi nhuốm máu , bỗng ngẩng đầu nhìn Du Thần Ích: “ làm gì đấy? đây là chuyện giữa tôi và , sao lại đánh cậu ấy?”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :