1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc lạnh lùng, xin dịu dàng chút - Tố Diện Yêu Nhiêu(TOÀN VĂN HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương262:Tôi vẫn ở bên cạnh em! 5

      Nghe vậy, Lam Dật Thần ngồi thẳng người lên, nhìn Văn Hinh cười thần bí, đắc ý : “ Từ tôi lớn lên giữa rừng phụ nữ, cho nên chỉ cần phụ nữ có tâm nào, tôi cũng có thể nhìn ra.!

      “ Vậy sao…?” Văn Hinh cũng hề tin lời , chỉ nhàn nhạt liếc cái, rồi hỏi: “ Vậy hơn chút, từ chỗ nào nhận thấy tôi thích tên kia?”



      Lam Dật Thần chống cằm, đầu tiên cẩn thận nhìn Văn Hinh, dò xét cẩn thận phen, đoạn bảo: “ Theo quan sát nhiều ngày qua của tôi, những lúc có chuyện gì, chị đều rất vui vẻ nhìn chằm chằm Du Thần Ích, hơn nữa khóe mắt chị còn ….”



      "Khụ khụ khụ ——" Văn Hinh vừa mới nhấp ngụm nước lập tức bị sặc, ngẩng đầu, có chút ảo não nhìn chằm chằm Lam Dật Thần, lại thấy Lam Dật Thần cười gian xảo nhìn , trông bộ dạng ta cười cực kì giống con hồ ly giảo hoạt, khiến người khác nhìn là muốn đánh cho ta trận, “ Tôi lúc nào nhìn ta cười vui vẻ?” Lại còn khóe mắt sáng lên, thế mà ta lại có thể được câu này.


      “ Chẳng lẽ đúng à?” Lam Dật Thần vẫn cười như cũ, bỗng nhiên tiến tới trước mặt Văn Hinh, giọng hỏi: “ Chị dâu, chị hãy thành trả lời tôi, rốt cuộc chị có Du Thần ích ?”


      “ Tại sao tôi phải cho ?” Văn Hinh nhíu mày, liếc nhìn , gương mặt tỏ hoài nghi.

      “ Trước hết chị hãy cho tôi biết, rốt cuộc chị có Du Thần Ích hay ?” Bộ dạng Lam Dật Thần như là nhất định phải lấy được đáp án mình muốn, ai cũng thể lại được .



      Văn Hinh vừa định thẳng có, nhưng sau khi nhìn thấy chân thành trong mắt Lam Dật Thần, lời còn chưa ra tới khóe miệng phải nuốt vào trong. nhìn chằm chằm Lam Dật Thần, lúc sau, đột nhiên cúi mặt xuống, nhìn đồ ăn trước mắt mình, nở nụ cười nhàn nhạt, nụ cười có chút đắng chát trong đó, “ Cho dù tôi thích ta, vậy sao?” thích ta, nhưng còn ta đối với , thể nắm bắt được tâm tư của ta lúc này.



      Nghe vậy, Lam Dật Thần lập tức vỗ tay, tựa người vào ghế tựa, nhìn Văn Hinh, ngừng cười, dáng vẻ như có gian kế gì vậy, “ Tôi rồi, người đàn ông xuất sắc như Du Thần Ích, làm gì có người phụ nữ nào có thể cự tuyệt ?”


      Sắc mặt Văn Hinh bỗng chốc lạnh lẽo, “ cố tình khiến tôi ra tâm ý của mình, chính là cố ý muốn chế nhạo tôi sao?” xong, đứng lên định rời .

      Lam Dật Thần thấy bộ dạng tức giận của Văn Hinh, liền vội vàng kéo tay , “ Chị dâu, tôi nào có cười nhạo chị, chị đừng hiểu lầm ý của tôi!” Nếu như Du Thần Ích biết chọc người phụ nữ tức giận, khẳng định bị trừng phạt bằng cách dọn nhà vệ sinh, hơn nữa lần này chắc chắn Văn Hinh giúp .


      “ Tôi chỉ muốn biết tâm ý của chị, sau đó mới có thể giúp chị được!” vội vàng .

      Văn Hinh nghe vậy, lập tức dừng bước, nghiêng đầu nhìn , lòng tràn đầy nghi ngờ, “ muốn giúp tôi?”

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 263: Tôi vẫn ở bên cạnh em! 6

      “ Nào, chị lại đây, trước ngồi xuống , rồi tôi từ từ cho chị!” Lam Dật Thần kéo Văn Hinh ngồi xuống, sau đó mới nặng nề : “ Chị dâu, chị đừng có tức giận, cẩn thận chút, tức giận tốt cho em bé. Nhưng ra là như vậy, tôi sớm nhìn thấy Du Thần Ích có tình cảm với chị, nhưng mà lại chưa ràng tình cảm của chị với tên kia như thế nào. Chị cũng biết đấy, hàng ngày tôi chứng kiến các người cứ dậm chân tại chỗ như thế, khiến tôi cũng cảm thấy gấp nha, cho nên mới định hỏi qua ý tứ của chị, nếu như chị cũng có tình cảm với , chuyện dễ dàng rồi.”

      ta có tình cảm với tôi? Thế nào tôi lại nhận ra?” Văn Hinh nghi hoặc nhìn Lam Dật Thần, ràng là tin lời .




      Nghe vậy, Lam Dật Thần lập tức trợn to hai mắt, " Chị dâu này, bình thường ràng chị thông minh như vậy, tại sao lại nhận ra?” Biểu của tên kia ràng như vậy, đến người mù cũng nhận ra. Đương nhiên Lam Dật Thần cũng dám ra những lời này, vì vậy bèn : “ Cái này gọi là người trong cuộc mơ hồ, người ngoài sáng suốt.”



      "Được rồi!" Văn Hinh tạm thời đồng quan điểm với , lại hỏi: “ Vậy muốn giúp tôi thế nào?”

      Lam Dật Thần làm bộ như có điều gì đáng suy ngẫm, ngẫm nghĩ hồi, cuối cùng : “ ra tôi cảm thấy biện pháp tốt nhất chính là khiến phát ghen.”



      "Ghen?" Văn Hinh liền sửng sốt, sau đó mới gật đầu, “ Coi như đây là biện pháp tốt . Vậy xin hỏi, tôi phải làm sao mới có thể khiến ta ghen đây?” hỏi, trong mắt lộ ra nụ cười thản nhiên, đồng thời còn tỏ vẻ mặt hứng thú như chờ xem kịch vui vậy.


      "Đương nhiên là phải tìm đối thủ cho rồi!” Lam Dật Thần như đây là chuyện đương nhiên vậy, “ Người này chính là động vật như vậy, khi nhận thấy cái gì thuộc về mình, để mất. Nhưng mà, khi nhận thấy người khác muốn món đồ thuộc về mình, lập tức ra sức tranh đấu, hơn nữa cũng tuyên bố quyền sở hữu với người kia. Bây giờ chị thực muốn thử, chị nên tìm người thứ ba giúp mình.”


      cứ như vậy mà khẳng định, tôi là của ta sao?” Văn Hinh nâng cằm, cười híp mắt nhìn Lam Dật Thần.



      Lam Dật Thần lập tức thấy choáng váng, “ phải vừa rồi chị …” thể nào, sắc mặt người phụ nữ này lại biến đổi với tốc độ chóng mặt như vậy, mới vừa rồi còn chính miệng thừa nhận có tình cảm với Du Thần Ích, mà chỉ mới có mấy phút, quay ra phủ nhận rồi.


      Nhìn thấy bộ dáng đờ đẫn của Lam Dật Thần, Văn Hinh lại càng cười vui vẻ hơn nhiều, “ sao, tôi thích ta, nhưng cũng đại biểu rằng tôi chính là người của ta/”



      Nghe vậy, Lam Dật Thần bắt đầu có chút lắp bắp, “ Nhưng mà… vừa rồi chị phải là…. Tại sao phải là….”

      Văn Hinh chưa từng chứng kiến cảnh người vốn nhiều như Lam Dật Thần mà cũng có lúc lắp bắp như lúc này, nụ cười gương mặt càng sâu hơn. nhìn Lam Dật Thần, đột nhiên sóng mắt lưu chuyển như nước mùa xuân, cực kì giảo hoạt, “ Nhưng mà… phương pháp mà vừa cũng rất thú vị, có thể thử xem.”

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 264: Tôi vẫn ở bên cạnh em! 7


      "À?" Lam Dật Thần sửng sốt, ngơ ngác nhìn Văn Hinh, nghĩ thế nào cũng ra ý nghĩ trong đầu , “ Ý chị à…?”



      Văn Hinh cười thần bí với , sau đó đứng lên rời , thêm câu nào, bỏ lại mình Lam Dật Thần ngồi ở đằng kia, ngây người, lúc lâu sau cũng chưa hồi phục lại thần trí .


      Văn Hinh quay trở lại phòng làm việc, vừa vặn gặp Du Thần ích chuẩn bị ra ngoài, “ phải ra ngoài sao?”

      Du Thần ích nhìn thấy Văn Hinh, gương mặt lộ ra vẻ hơi mất tự nhiên, “ Tôi ra ngoài chút, quay trở lại nhanh!” đoạn, cũng chờ Văn Hinh gì, vội vã rời .



      Văn Hinh vừa định hỏi định đâu, còn chưa kịp mở miêng, Du Thần ích như trận gió rời khỏi phòng làm việc. nhìn phòng làm việc bóng người, chỉ cảm thấy kinh ngạc thôi.

      Vừa rồi, nhìn gương mặt của … có lẽ là chột dạ !



      Chột dạ?

      Tại sao ta lại chột dạ chứ?

      ta làm chuyện gì xấu sau lưng sao?



      Văn Hinh đứng tại chỗ lúc lâu, trong lòng mảnh rối rắm, ngay lúc đó, Lạc Tình vào, “ Này, có thấy họ đâu ?” Những câu hỏi dạng này mặc dù ngày nào Lạc Tình cũng nghe nghe lại rất nhiều, nhưng thái độ của Văn Hinh đối với ta vẫn trước sau như . :
      ta vừa ra ngoài rồi.” Văn Hinh vốn muốn để ý tới ta, nhưng thấy bộ dạng Lạc Tình dường như rất gấp, vì vậy mới cho biết.


      “ Ra ngoài?” Lạc Tình cúi đầu lẩm bẩm câu gì đó rồi xoay người ra ngoài, “ Chẳng lẽ có chuyện gì sao? Đúng rồi, hôm nay là ngày giỗ của chị dâu, chẳng lẽ ấy thăm chị ấy rồi sao?”


      Văn Hinh đưa mắt nhìn theo Lạc Tình, rồi ngẩn người.

      Ngày giỗ chị dâu?




      Chẳng lẽ hôm nay là ngày giỗ của vợ Du Thần Ích?

      Chẳng trách, ta lại tỏ ra biểu tình ấy với !



      Nghĩ tới đây, đột nhiên cảm thấy buồn cười, hôm nay là ngày giỗ của vợ ta, coi như ta gặp , có gì đúng, tại sao ta lại dùng vẻ mặt đó nhìn , giống như là ta chuẩn bị làm chuyện xấu bị bắt gặp vậy. cũng phải là ai xa lạ, ta có nhất thiết phải dùng bộ mặt như vậy .

      Cũng vì sao, trong lòng lại đột nhiên cảm thấy có chút khổ sở, coo cũng cảm giác của mình lúc này.



      Cả buổi chiều, Du Thần Ích cũng hề quay trở lại, Văn Hinh cảm thấy có chút hoảng hốt, thể tập trung vào công việc được. Sắp tới giờ tan ca, đột nhiên nhận được điện thoại của Du Thần Ích, bảo tối nay tan làm tới khách sạn Hilton. ta cũng có chuyện gì, chỉ bảo cứ tới rồi biết, kết quả này khiến tâm thần rất loạn, ngừng suy đoán dụng ý của ta.

      Buổi tối tan tầm, trực tiếp gọi xe tới khách sạn Hilton, đường , trong lòng cảm thấy rất khẩn trương, rồi lại thêm chút mong đợi gì đó.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 265: Diễn trò! 1

      Cuối cùng xe cũng dừng lại ở khách sạn Hilton, vừa mới tới đại sảnh, liền chạm mặt Tề Nhân Kiệt về phía , ở phía sau còn có người phụ nữ dáng chuẩn xinh đẹp, nhìn lướt qua có vẻ thùy mị.



      "Kiệt, chẳng lẽ lại độc ác như vậy sao? biết trong bụng người ta mang giọt máu của nha!” Người phụ nữ kia theo sau lưng Tề Nhân Kiệt lo lắng , mấy lần còn muốn nhanh vượt lên trước mặt Tề Nhân Kiệt, cố gắng để quá nhanh.

      Tề Nhân Kiệt nhịn được nữa, càng bước nhanh hơn, đột nhiên gặp Văn Hinh từng bước từng bước tới, sau đó gương mặt đẹp trai liền lộ ra ý cười, “ Em , rốt cuộc em tới!” hướng Văn Hinh mà , rồi dang hai cánh tay ra, nhiệt tình như lửa, bộ muốn ôm .

      Thấy vậy, Văn Hinh lập tức sửng sốt, em ? ta gọi sao?


      Đầu tiên xoay người nhìn xung quanh, hề thấy người nào, sau đó lại liếc mắt về phía sau lưng mình, cả đại sảnh lúc này chỉ có mình , Tề Nhân Kiệt và người phụ nữ kia. Cuối cùng, vừa nhìn về phía Tề Nhân Kiệt, gương mặt lộ vẻ kinh ngạc, lúc nào thành em của ta chứ?


      …” chữ vừa ra khỏi miệng, thân thể của rơi vào lồng ngực vững chắc. Tề Nhân Kiệt kéo vào trong ngực .

      “ Em , sao giờ em mới tới, đợi em lâu muốn chết!” cúi đầu dùng giọng mập mờ bên tai , thanh của lớn, nhưng cũng đủ cho tất cả những người có mặt ở đây nghe ràng.




      Văn Hinh hoàn toàn bị dọa sợ, tựa vào ngực Tề nhân Kiệt, nửa ngày phản ứng lại kịp.

      Đây là tình huống gì vậy?

      phải là Du Thần Ích kêu tới đây sao, thế nào lại gặp phải Tề Nhân Kiệt?


      Hơn nữa lại còn trong tình huống hỗn loạn như thế này nữa?


      Tề Nhân Kiệt ôm chặt người trong ngực , lại phát hề giãy giụa, giống như là ngây ngẩn rồi, chợt nở nụ cười hồn nhiên, hai cánh tay buộc chặt, càng ôm chặt hơn.


      Văn Hinh cảm giác bên hông mình ngày càng rúc lại, lúc này mới chợt tỉnh mộng, bắt đầu giằng co, “ buông ra…”


      “ Kiệt, người phụ nữ này là ai?” Lời vừa thốt ra bị giọng nữ bén nhọn cắt đứt, cần đoán, chính là người phụ nữ vừa giằng co với Tề Nhân Kiệt .

      thầm than tiếng, rốt cuộc hôm nay là ngày gì, mà lại đụng phải tình huống cẩu huyết như vậy! thậm chí có thể đoán được kế tiếp Tề Nhân Kiệt cái gì!



      Quả nhiên, Tề Nhân Kiệt ôm lấy qua người phụ nữ kia, ôm lấy hông , đầu tiên khẽ hôn lên gò má của , sau đó đắc ý tuyên bố với người phụ nữ kia: “ chẳng lẽ nhìn thấy à, ấy mới là người phụ nữ của tôi! cũng thấy rồi đấy, tôi cũng ngại cho biết, từ mấy tháng trước chúng tôi đăng kí rồi, hơn nữa bây giờ ấy còn mang thai đứa con của tôi, xem ấy là ai, hả?”



      Quả nhiên!

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 266: Diễn trò! 2

      Trong lòng Văn Hinh bất đắc dĩ thở dài, cũng biết nhất định dùng làm bia đỡ đạn, để đuổi người phụ nữ này . Loại tình huống này xem ti vi biết bao nhiêu lần rồi, xem tới mức sớm thuộc làu, ngờ loại kịch tình cẩu huyết này lại xảy ra người mình lúc này!


      …” Người phụ nữ kia nghe xong lời Tề nhân Kiệt , khuôn mặt được trang điểm tỉ mỉ tinh xảo lúc đỏ lúc trắng, giống như bị biến sắc vậy. Cuối cùng, người phụ nữ ấy dùng ánh mắt đầy oán hận nhìn Văn Hinh, cắn răng nghiến lợi : “ ra là con hồ ly này quyến rũ Kiệt, hôm nay nhất định tôi xé rách gương mặt của , xem còn dám quyến rũ người đàn ông của người khác ?” xong, ta nhào tới, vết cào sượt qua bàn tay trắng ngần bé, mười móng vuốt nhọn được tu bổ cẩn thận, nhìn hết sức dọa người đánh về phía Văn Hinh.


      Văn Hinh sợ mình bị móng vuốt kia cào vào mặt mình, đến lúc đó e rằng khuôn mặt của có thể bị hủy rồi, bèn muốn tránh ra khỏi lồng ngực Tề nhân Kiệt di chuyển qua hướng khác.


      Cử động rất này của bị Tề nhân Kiệt phát , khóe miệng khẽ lộ ra nụ cười mà người khác dễ dàng phát ra, nhưng mà ánh mắt nhìn người phụ nữ kia lại vô cùng lạnh lùng, vô tình.



      "Cút ngay!" Thời điểm người phụ nữ sắp đến gần mình, cánh tay dài của vung lên, trực tiếp xô ngã ta. Sau đó, lạnh lùng nhìn người phụ nữ nằm ngã dưới đất, trong mắt đều là vẻ châm chọc, “ cho rằng giả bộ mang thai có thể bước vào cửa nhà họ Tề sao? Hừ, buồn cười, nếu như tôi bị lừa vậy, vậy cửa nhà họ Tề sớm bị người khác đạp bẹp rồi.”


      Người phụ nữ há hốc mồm muốn gì, nhưng sau khi nghe những lời này, sắc mặt trở nên trắng bệch, ánh mắt ta lộ ra vẻ bối rối, “ Tôi… tôi có….” ta muốn cãi lại, nhưng lời ra tới miệng lại thành vô lực như vậy.



      " sao rồi?" Tề nhân Kiệt ôm lấy Văn Hinh tiến đến gần người phụ nữ kia hơn, “ giả bộ mang thai? có muốn bây giờ tôi đưa bệnh viện kiểm tra ? Nếu như mang thai, hơn nữa đảm bảo đứa trẻ ấy là của tôi, vậy tôi có thể suy nghĩ chút để cho tiếp tục lưu lại bên cạnh. Nhưng nếu như mà lừa gạt tôi….” xong, ánh mắt nheo lại đầy nguy hiểm, “ Tôi tuyệt đối khiến biết hậu quả của việc lừa gạt tôi.”


      Cảm nhận được nguy hiểm toát ra từ người Tề nhân Kiệt. Hơi thở ấy khiến thân thể người phụ nữ kia khẽ run lên, đáy mắt lộ ra vẻ sợ hãi. ta tránh ánh mắt , thậm chí dám liếc mắt nhìn Tề nhân Kiệt dù chỉ cái
      .

      Thấy thế, khóe miệng Tề nhân Kiệt lộ ra nụ cười lạnh lẽo, tàn nhẫn, “ Sợ hả?” Giọng thoạt nghe vừa nhàng lại có chút dịu dàng, song lại khiến người khác cảm thấy run sợ, rợn cả tóc gáy.


      “ Tôi….” Người phụ nữ kia bắt đầu nên lời, cũng có vẻ hùng hồn ban nãy.

      “ Tôi khuyên tốt nhất trong vòng phút phải cút khỏi tầm mắt của tôi, nếu ….”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :