1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc lạnh lùng, xin dịu dàng chút - Tố Diện Yêu Nhiêu(TOÀN VĂN HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 195: Ghen tức bay ngang! 2

      Văn hinh khẽ tựa vào ghế, đắc ý : “ bọn họ dám đối xử tốt với mình sao, bây giờ trong bụng mình mang con cháu nghi ngờ là của nhà họ Du, bọn họ hận thể cung phụng mình lên tận trời ý chứ, như thế nào lại dám tốt với mình.”
      ( Đau xót, ý chị nghi ngờ là ám chỉ thằng Ích nó nghi đấy.)


      Nghe vậy, Lăng Hạo Hiên khỏi bật cười, đưa tay vuốt dọc mũi Văn Hinh, cưng chiều : “ Cậu nha, là…” biết nên với như thế nào nữa.



      "Như thế nào?" Văn Hinh chợt nhíu mày, liếc xéo Lăng Hạo Hiên, bộ dáng cà lơ phất phơ của khiến Lăng Hạo Hiên phải bật cười.



      " có gì!" Lăng Hạo Hiên vội vàng lắc đầu, khỏi nở nụ cười, đột nhiên dường như nghĩ tới điều gì, đưa tay ra kéo Văn Hinh từ ghế ngồi dậy, “ thôi, tớ dẫn cậu kiểm tra.”

      Văn Hinh ra chiều hiểu, “ Thân thể mình rất tốt, kiểm tra cái gì?”




      "Khám thai!" Lăng Hạo hiên cũng quay đầu lại, trực tiếp kéo ra ngoài, dừng lại trước khoa phụ sản họ mới dừng lại.


      Văn Hinh muốn cự tuyệt, nhưng ánh mắt Lăng Hạo hiên lại trừng , khiến chỉ còn cách ngoan ngoãn vào trong, rồi ngoan ngoãn để bác sĩ làm kiểm tra. Sau khi kiểm tra xong, Lăng Hạo Hiêncầm lấy báo cáo, mọi thứ đều bình thường, lúc này mới yên lòng.

      “ Mình rồi, mình rất tốt, căn bản cần kiểm tra gì cả.” đường trở về, Văn Hinh vẫn ngừng oán trách.


      Mà Lăng Hạo hiên vẫn đỡ hông giúp , trông giống như luôn sợ ngã úp xuống vậy, “ Về sau tuần nào cậu cũng phải tới đây làm kiểm tra, như vậy tớ mới có thể yên tâm.”


      Văn hinh trực tiếp lớn tiếng cự tuyệt, " cần, bác sĩ tháng kiểm tra lần là được rồi.” có thể cảm nhận được quan tâm của đối với , quan tâm ấy khiến cảm động.


      "Minh kiểm tra phải kiểm tra!" Lăng Hạo hiên tuyệt đối thỏa hiệp.

      Hai người cứ như vậy, người ngoài nhìn tư thế của hai người trông hết sức thân mật , giống như đôi tình nhân trong gian đoạn đương cuồng nhiệt vậy. màn này, vừa vặn đập vào mắt hai người cũng vừa mới ra khỏi phòng khám, chỉ thấy sắc mặt của người nào đó lập tức thay đổi.


      "Ah, đó phải là chị dâu sao? Bên cạnh chị ấy? phải là bác sĩ thanh mai trúc mã của chị ấy đó sao” người lên nghi vấn, nhìn hai người trước mắt, sau đó quay lại nhìn người bên cạnh mình, lại thấy sắc mặt tên kia sớm trầm, khỏi thầm xuýt xoa.



      " thôi!" Người nọ lạnh lùng nhìn Văn Hinh và Lăng Hạo hiên cái, xoay người rời .

      Nghe thấy tiếng chuông cửa, quản gia Trần lập tức mở cửa, sau khi thấy hai người ngoài cửa lập tức trợn mắt, “ Thiếu gia, Lam thiếu gia.”

      Du Thần Ích chỉ gật đầu, sau đó trầm mặc vào, mà lam Dật Thần theo phía sau lại thập phần vui vẻ chào hỏi quản gia Trần:” Trần bá, khỏe ?”


      Nghe thấy tiếng động, Diêu Phương từ lầu xuống, thấy Du Thần ích, cũng hơi sững sờ, “ Thần Ích? phải con tuần sau mới về sao?”
      Chương 196: Ghen tức bay ngang! 3


      xử lí xong mọi việc rồi, nên mới quay về sớm. Du Thần Ích vẫn mặt lạnh , chờ Diêu Phương ngồi xuống ghế sa lon, mới lại hỏi: “ Trong thời gian con có ở đây, công ty vẫn ổn chứ ạ?”


      Diêu Phương nhíu mày, sau đó đem mọi chuyện xảy ra kể cho Du Thần Ích, bao gồm cả những sai lầm của Lạc Tình, cuối cùng đều do tay Văn Hinh giúp giải quyết hết thảy.



      Nghe xong những lời Diêu Phương , Lam Dật Thần lập tức tỏ vẻ giật mình, “ ngờ, chị dâu lại lợi hại như vậy .”


      Mà Du Thần Ích mặc dù hề tỏ vẻ gì, nhưng mà trong lòng cũng hơi chấn động rồi, người phụ nữ kia nhìn ngoài có vẻ nhu nhược, ngờ lại có thể xử lí dứt khoát quả quyết mọi việc như thế, khiến ngay cả cũng phải bội phục .

      “ Xảy ra những chuyện này, tại sao lại gọi điện báo cho con biết? Trước khi phải con , có chuyện gì lập tức báo cho con sao.” Trong lòng mặc dù cũng phải cảm thán tài năng của Văn Hinh, nhưng vẫn có chút giận Diêu Phương, nếu như lần này có Văn Hinh, biết mọi chuyện diễn biến như thế nào?

      “ Con ở nước ngoài, coi như là mẹ cho con có lợi gì?” Diêu Phương lạnh nhạt , “ Mọi chuyện đều được xử lí tốt, con yên tâm .”



      "Tình nhi đâu?" Du Thần ích nhìn xung quanh phòng khách, từ lúc quay lại tới giờ, cũng thấy bóng dáng nha đầu kia.

      Nhắc tới lạc Tình, Diêu Phương khỏi nhíu mày, vẫn đau đầu dứt. “ Hôm nay nó ra ngoài dạo phố rồi, có thể lát nữa mới về.” cháu này, xem ra đúng như lời Văn Hinh , từ lúc sinh ra tới giờ, chuyện gì cũng phải làm, xảy ra chuyện cũng chỉ biết trốn phía sau, khiến người khác dọn dẹp tàn cuộc cho mình mà thôi.


      Nếu như, Lạc Tình có thể bằng nửa Văn Hinh, bà cũng phải nhức đầu như bây giờ.


      Nghe vậy, DU Thần ích cũng gì nữa, chỉ trầm mặc cúi đầu.


      Trong bệnh viện, Văn Hinh cùng Lăng Hạo hiên hàn huyên được hơn tiếng, có bệnh nhấn lục đục tới phòng khám bệnh. Văn Hinh muốn quấy rầy , vì vậy mới cáo biệt Lăng Hạo Hiên, cũng đáp ứng tuần sau quay lại thăm .

      Khi vừa về tới nhà, ngoài ý muốn thấy người ngồi trê ghế salon, khỏi sửng sốt. phải Diêu Phương bọn họ tuần sau mới về sao. Thế nào hôm nay lại về rồi?


      Thấy , Lam Dật Thần lập tức ngẩng đầu tươi cười chào hỏi , “ Chị dâu, chị về rồi à?”

      Văn hinh gật đầu với cái, sau đó lại nhìn người bên cạnh , thấy gương mặt lạnh lùng của Du Thần Ích, cũng thèm liếc dù chỉ lần. Thấy thế, khỏi nhướng mày, khóe miệng nổi lên nụ cười nhạt, cũng gì, liền thẳng lên lầu.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 197: Ghen tức bay ngang! 4

      Nhìn dáng dấp của , dường như rất muốn nhìn thấy vậy.

      Thấy chuẩn bị lên lầu, đột nhiên Lam Dật Thần hỏi: “ chị dâu, thân thể chị có phải thoải mái ?”


      Nghe vậy, Văn Hinh dừng bước, xoay người nhìn Lam Dật Thần, mỉm cười hỏi: “ xem tôi có giống thoải mái ?”

      “ Vậy hôm nay chị tới bệnh viện làm gì vậy?” Lam Dật Thần ra vẻ nghi hoặc.


      Lần này, Văn Hinh cảm thấy kinh ngạc , nhìn chằm chằm Lam Dật Thần, hỏi: “ Làm sao biết tôi tới bệnh viện/” HỎi xong, cũng lập tức hiểu ra, lúc ra khỏi cửa cũng cho Diêu Phương bệnh viện thăm bằng hữa của mình, nghĩ bà ấy cho biết, cho nên cũng cảm thấy có gì kì quái .


      Lam Dật Thần nhìn Văn Hinh nở nụ cười thần bí, “ Chúng tôi chỉ biết chị bệnh viện, mà còn biết chị chung với ai nha.”


      "Hả? Vậy xem tôi cùng với ai?” Văn Hinh cảm thấy thú vị, nhìn được bèn hỏi lại


      Lam Dật Thần liếc người bên cạnh cái, sau đó cười rộ lên, : “ Đương nhiên là bác sĩ thanh mai trúc mã đó ở chung chỗ với chị, tôi còn thấy các người ôm ôm ấp ấp vừa cười vừa nha.” xong, quên nhìn người bên cạnh , quả nhiên sắc mặt người này đại biến rồi, nụ cười của càng đậm hơn.


      Lam Dật Thần xong, sắc mặt Diêu Phương cũng thay đổi, có chút vui, nhưng vẫn gì.


      Chỉ có Văn Hinh lại nở nụ cười, nhíu mày nhìn Lam Dật Thần, cười : “ Xem ra chính thân thể thoải mái .” Nghe lời Lam Dật Thần , lập tức liền đoán ra, người này nhất định là gặp ở bệnh viện, hơn nữa đúng lúc trông thấy Lăng hạo Hiên ôm , cho nên khẳng định nhất định cũng đến bệnh viện.


      Quả nhiên, lam Dật Thần lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn chằm chằm Văn Hinh, hỏi: "Làm sao chị biết?"

      “ Tôi tới bệnh viện thăm bạn, có việc gì chạy tới bệnh viện làm gì?” Văn Hinh giả ngu nhìn Lam Dật Thần, lại thấy Du Thần ích vẫn thủy chung lên tiếng đột nhiên đứng lên.


      "Về sau có lệnh của tôi, cho phép bước ra khỏi nhà này nửa bước!”
      ( mie, lệnh của thượng Hoàng à?)

      Văn Hinh nghe thấy giọng điệu ra lệnh lạnh lùng của , trong lòng cảm thấy có chút lạnh, vì vậy mới : “ Xin hỏi chút, dùng thân phận gì để ra lệnh cho tôi?” gặp ai, liên quan gì tới .


      "Tôi——" Du Thần Ích nhất thời nghẹn họng, cũng biết nên trả lời như thế nào.


      Dùng thân phận gì?

      Giữa … hình như cái gì cũng phải.


      "Tốt!" Nhìn thấy vẻ kinh ngạc của Du Thần ích, Lam Dật Thần lập tức vỗ tay, ra chiều khen hay, nhưng rất nhanh liền nhận được ánh mắt cảnh cáo, nhưng vẫn thèm để ý, ra sức tán dương Văn Hinh: “ Chị dâu, chị lợi hại, tiểu đệ bội phục bội phục.”


      Văn hinh cũng làm ra chiều thấy Lam Dật Thần ánh mắt vẫn thẳng tắp nhìn Du Thần Ích, nhíu mày : “ Thế nào, cũng được à? Vậy tôi cho biết, bây giờ tôi và chỉ là quan hệ chủ nợ và người thiếu nợ, nhưng mà chủ nợ có quyền quản cuộc sống riêng tư của người thiếu nợ đâu.”

      ( hay VL)
      Chương 198: Ghen tức bay ngang! 5

      “ Nhưng mà bây giờ trong bụng mang thai đứa bé nghi ngờ là của tôi.” Du Thần Ích cắn răng , hôm nay chỉ có thể lấy tầng quan hệ này để . biết tại sao, khi nhớ tới màn kia ở bệnh viện, Văn Hinh lại phủi sạch quan hệ giữa hai người, trong lòng đột nhiên có chút khó chịu nên lời.


      Nghe vậy, văn hinh đột nhiên nở nụ cười, lúm đồng tiền như hoa, " sai, đứa bé là của , nhưng mà tôi cũng phải của , điều này phải biết chứ.”

      Lời vừa dứt, bên kia liền truyền đến trận ho khan. Văn Hinh quay đầu nhìn lại, thấy Lam Dật Thần tay vẫn bưng chén nước tay ôm ngực khụ khụ, chỉ thế còn ngừng cười .


      Thấy thế, lo lắng lập tức giăng đầy khuôn mặt Du Thần Ích, nhìn chằm chằm Lam Dật Thần, lạnh lùng :” Cậu có thể về rồi đấy.”


      Lam Dật Thần lập tức khoát tay, "Dù sao bây giờ mình cũng có việc gì, vội về.” Ở đây có chuyện thú vị như vậy, làm sao có thể bỏ qua được, nhất là nhìn thấy vẻ mặt thối đần, tức mà dám giận của Du Thần Ích, càng khiến thêm vui vẻ.

      càng ngày càng thêm bội phục Văn Hinh rồi, có thể chọc DU Thần ích giận tới mức nên lời, hơn nữa còn ra chiều châm biếm. Kể cả người phụ nữ trước kia của Du Thần Ích, cũng có bản lĩnh này.

      Có đuổi cũng , Du Thần ích cũng hết cách với , cuối cùng thèm để ý tới nữa, lại quay lại nhìn Văn Hinh, con ngươi trầm xuống, “ Chờ sinh con xong, muốn cùng người đàn ông nào ở chung chỗ cũng liên quan tới tôi. Nhưng mà, trước khi đứa bé ra đời, , được đâu cả.” xong, đợi Văn Hinh mở miệng, trực tiếp quay đầu lên lầu.


      Văn hinh đưa mắt nhìn lên lầu, cho đến khi bóng dáng của biến mất phía sau cánh cửa thư phòng, mới thu hồi ánh mắt, sau đó rũ mắt cười, vô cùng vui vẻ.


      được đâu, việc này là quyền của sao? cần phải được cho phép sao?


      là buồn cười!

      cười, vừa dừng cười, vừa vặn đối mặt với đôi mắt lạnh nhạt của Diêu Phương, khỏi sửng sốt.


      Diêu Phương nhìn , sau đó cũng lên lầu, cái gì cũng , lại cũng hề có dấu hiệu tức giận gì hết, mà biểu cảm này của bà cũng hiểu bà nghĩ gì.

      Nếu như bình thường, đoán chừng bà sớm bày ra bộ mặt lạnh lùng trừng , nhưng mà hôm nay dường như lại như vậy, sắc mặt bà bình tĩnh tới dọa người.


      Lúc này, lam Dật Thần xông tới, cười hì hì với Văn Hinh : “ Chị dâu, chị là người phụ nữ đầu tiên có thể khiến Du Thần Ích thốt nên lời đấy, tiểu đệ bội phục bội phục.” xong, còn ra chiều người xưa chắp tay kính nể.


      Văn hinh lạnh lùng liếc cái, trực tiếp xoay người tới nhà bếp, " Dì Lý , có gì ăn ạ? “ ra ngoài mấy tiếng đồng hồ, có ăn gì, có chút đói bụng .


      " Dì Lý , cháu cũng muốn ăn.” Lam Dật Thần phía sau Văn Hinh la hét.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      ss: sao 2 ngày 1 chap thế,em tưởng ngày nào cũng có,hay ức chế quá rùi hả :))

      chung là giờ chỉ mong cái đoạn đứa bé sanh ra rùi chị Hinh dứt áo ra cho rồi,chỉ mong chị phải cứng rắn lên,nhất quyết ra ,cho 1 đống người tức.

      nhìn là cũng biết bà Diêu phương cũng có vẻ thích chị rùi,thấy chị thăm hiên nên cũng bắt đầu tức tức rồi

      còn nam 9 ngu quá xá,nam phụ trừ hiên ra còn lại thối hết,nhất là tên Thần,thấy hẳn nhanh mồm,nhanh miệng,lanh chanh chả đúng lúc gì cả,y như con @@
      Chương 199: Ghen tức bay ngang! 6

      Dì Lý liếc Lam Dật Thần cái, đành bất đắc dĩ múc hai bát canh dinh dưỡng hầm cách thủy cho Văn Hinh và Lam Dật Thần, lại lấy thêm ra chút điểm tâm.

      “ Dì Lý, cháu biết ngay dì là tốt nhất mà.” Lam Dật Thần ôm cổ dì Lý bắt đầu làm nũng, cao1m80 mà lại đè chặt dì Lý chỉ cao có 1m50, trông giống như con gấu koala ăn vạ mẹ vậy, dáng vẻ rất đáng cười.


      Dì Lý vuốt tay , “ , ăn xong chơi , đừng có mang bà lão này ra làm trò cười nữa.”


      Thấy dì Lý nhịn được Lam Dật Thần, vẻ mặt lại tràn đầy sủng ái như đối với chính đứa trẻ vậy, Văn Hinh bèn nở nụ cười, đột nhiên lại nhớ tới cha mẹ ruột của mình.


      Nếu như bây giờ cha mẹ ruột ở bên cạnh , bọn họ có thể thương cưng chiều như vậy ?


      Nhận thấy vẻ mặt đơn tịch mịch của , đột nhiên Lam Dật Thần tới trước mặt , nhìn chằm chằm vào mắt , hỏi: “ Chị dâu, chị có tâm gì đúng ?’

      Gương mặt phóng đại đột nhiên xuất trước mặt khiến Văn Hinh sợ hết hồn, vội vàng trấn tĩnh lại, “ có việc gì.” xong, xoay người vào bếp.



      Dì Lý nhìn bóng lưng Văn Hinh,có chút đau lòng, đột nhiên dùng sức vỗ lưng Lam Dật Thần, cảnh cáo : “ Tiểu tử, ta cảnh cáo cháu, về sau được phép khi dễ Văn nha đầu, biết chưa? Nếu sau này ta làm đồ ăn ngon cho nhà ngươi ăn đâu.”



      Lam Dật Thần tỏ vẻ uất ức, “ Cháu nào dám khi dễ ấy, cho dù có khi dễ ấy, cũng chỉ có đại thiếu gia nhà bác dám khi dễ ấy thôi.|”

      Nghe vậy, dì Lý khỏi thở dài, thanh tỏ vẻ đành chịu thôi.


      Mãi tới khi trời nhá nhem tối, Lạc tình mới về tới nhà, tay tài xế đầy túi to túi phía sau ta. Biết DU Thần Ích về, ta lập tức vui vẻ lên lầu tìm .


      Mà Du Thần ích kể từ lúc vào thư phòng tới giờ vẫn hề ra ngoài, Lạc Tình biết cho phép bất luận kẻ nào tự ý vào thư phòng của , gấp đến độ tới cửa thư phòng rồi lại bĩu môi xuống lầu.


      Thấy Văn hinh, ta tức giận : “ Có phải lại chọc họ tức giận ?”


      Văn hinh ngồi ghế sa lon xem tạp chí, nghe vậy chợt nhíu mày , thản nhiên : “ Có muốn tôi giúp câu, đến tột cùng là tức giận ai ? Trong thời gian qua gây nhiều họa như vậy, cho rằng biết hay sao?” xong, buống tờ tạp chí xuống, chuẩn bị tới vườn hoa. Mỗi lần thấy người phụ nữ bốc đồng này, mọi tốt bụng của đều mất hết.



      Lạc Tình thấy bộ dáng mặt kệ của Văn Hinh, khỏi tức giận, nhanh chóng đứng lên kéo Văn Hinh lại, thẹn quá hóa giận : “ , bép xép với họ đúng ?”lạc Tình cũng biết người phụ nữ này tuyệt để yên, họ vừa mới về, ta báo cáo với ấy, khiến họ giận mình.

      Chương 200: Ghen tức bay ngang! 7

      Văn Hinh nhìn chằm chằm Lạc Tình nắm chặt cánh tay mình, sau đó từ từ giương mắt nhìn gương mặt đẹp nhưng tràn đầy phẫn hận kia, mới ung dung : “ cho rằng tôi báo cáo với biết sao? “ Dứt lời, lạnh lùng liếc lạc Tình, sau đó đẩy cánh tay tả, lần nữa bước .



      "Quả nhiên là do .” Lạc Tình nghe xong, càng khẳng định Văn Hinh với Du Thần ích chuyện ta làm, nhất thời bị phẫn nộ bao trùm lên não, lại tiến lên kéo quần áo Văn Hinh, trong lúc Văn Hinh còn chưa kịp phản ứng cái tát vang dội vung lên.

      cái tát này, Lạc Tình cơ hồ sử dụng toàn bộ hơi sức, lực đạo rất mạnh, khiến Văn Hinh lập tức ngã nhào xuống đất, bụng đập vào góc ghế sa lon.


      .

      "Ưmh!" Văn hinh bị ngã xuống đất phát ra tiếng rên đầy thống khổ, tay che bụng, sắc bệch trong nháy mắt trắng bệch.


      Động tĩnh ở lầu làm kinh động tất cả mọi người, Du Thần Ích nghe thấy thanh liền chạy ra ngoài xem có chuyện gì xảy ra, ánh mắt ta sau khi chứng kiến Văn Hinh ngã xuống trong nháy mắt như ngưng kết lại, tim dường như ngừng đập rồi.


      Diêu Phương thấy Văn Hinh nằm dưới đất sắc mặt cũng đại biến, lại nhìn Lạc Tình đứng bên cạnh Văn Hinh, lập tức hiểu chuyện gì xảy ra, tức giận quát lên : “ Tình nhi cháu làm gì đấy?”


      Mà lúc này đây, Lạc Tình cũng sớm ngơ ngẩn, ta nhìn vẻ mặt thống khổ của Văn Hinh, mới nhớ tới Văn Hinh mang thai,nhất thời tay chân luống cuống. Nghe tiếng quát của Diêu Phương, càng thêm sợ hãi, “ Bác, cháu…”

      Du Thần Ích ba chân bốn cẳng phi xuống lầu tới bên cạnh Văn Hinh, bên ôm lấy Văn Hinh chạy thẳng ra ngoài. Diêu Phương vội vàng theo sau, lúc ngang qua Lạc Tình, hung hăng lườm ta : “ Trở về tìm tính sổ.”

      Suốt đường , Du Thần Ích biết vượt bao nhiêu đèn đỏ, nhìn Văn Hinh nén đau đớn nằm bên cạnh, chân mày nhíu chặt, trong lòng vô cùng nóng nảy, “ Sắp tới bệnh viện rồi, cố nhịn chút nữa.”|


      Lúc này Văn hinh căn bản còn nghe Du Thần ích đnag gì nữa rồi, chỉ cảm thấy đau đớn, bụng từng trận đau đánh tới, từng đợt từng đợt, đợt này vừa dịu đợt khác lại tới, cho tới khi đau tới mức ngất .

      biết, vừa rồi đụng phải góc bàn, nhất định động tới đứa trong bụng, chừng bị sảy thai. Nghĩ tới đứa bé này có thể bỏ , vô cùng lo lắng, vì vậy nắm chặt cánh tay DU Thần ích, cắn răng chịu đau > “ Mau, … nhanh lên chút.” Nếu nhanh lên, chỉ sợ kịp, bởi vì cảm thấy có gì đó từ trong cơ thể từ từ chảy ra, khiến càng thêm khủng hoàng.



      Giờ khắc này, chỉ có 1 ý nghĩ, đó là thể mất đứa bé này. lo lắng của , phải vì khoản nợ 10 triệu nợ Du Thần Ích, càng phải vì Diêu Phương hứa cho mười triệu,mà bởi vì đây là con của , là con của và Du Thần ích, thể mất nó, tuyệt đối thể mất .

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 201: ghen tức bay ngang! 8

      Nghe vậy, Du Thần ích nhìn cái, ánh mắt dừng lại ở dòng đỏ tươi ở giữa hai đùi . Dòng máu đỏ tươi, chậm rãi chảy ra dọc hai chân , in da thịt trắng nõn, nhìn qua vô cùng chói mắt, đồng thời cũng đoạt hết thảy hô hấp của .

      Ánh mắt trở nên căng thẳng, đột nhiên cắn răng đạp chân ga, chiếc xe đột nhiên chạy như cung tên lao ra ngoài. Diêu Phương vẫn đuổi theo sát bọn họ thấy thế, khỏi mắng : “ Nó muốn sống nữa sao, nhanh như vậy.” xong, bà cũng bảo tài xế nhanh hơn, theo sát xe .


      Xe tới bệnh viện, khi Du Thần ích bế Văn Hinh xông vào tới hành lang bệnh viện, vừa vặn gặp Lăng Hạo Hiên. Thấy Văn Hinhđã hôn mê bất tỉnh nằm trong ngực Du Thần ích, máu vẫn ngừng chảy dọc hai chân , vô cùng kinh hãi, vội vàng chạy tới, “ Văn Hinh làm sao thế này?” Ban ngày vẫn còn tốt lắm, mới có mấy tiếng trôi qua, làm sao lại biến thành thế này ?


      "Nhanh tìm bác sĩ .” Du Thần ích căn bản để ý câu hỏi của Lăng hạo Hiên, tại chỉ lo lắng cho an nguy của Văn Hinh.
      theo tôi.” Lăng Hạo Hiên cũng hỏi nhiều nữa, liền dẫn Du Thần Ích tới phòng phẫu thuật, cuối cùng cả hai người cùng đợi ở ngoài cửa.

      Trong hành lang trước cửa phòng phẫu thuật, Lăng Hạo Hiên nhìn Du Thần Ích
      đứng đối diện mình, thấy áo sơ mi của vẫn còn loang lổ vết máu, còn sắc mặt của trắng bệch, nhớ lại màn vừa rồi ôm Văn Hinh , vẻ mặt cuồng loạn, tựa như hiểu ra điều gì.

      “ Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” hỏi Du Thần Ích, nhưng mà Du Thần Ích dường như nghe thấy gì, vẫn đứng ở đằng kia nhìn chằm chằm cánh cửa phòng phẫu thuật vẫn đóng chặt, đèn trong phòng còn chưa tắt, trong mắt lên lo lắng và nóng nảy, nhưng lại thủy chung lời nào.




      Thấy thế, Lăng Hạo hiên cũng hỏi nhiều nữa, chỉ đứng chờ cùng .

      Diêu Phương cũng chạy tới bệnh viện, sau khi nhìn thấy hai người bọn họ, bà lập tức hỏi Du Thần Ích , “ văn Hinh thế nào rồi? Đứa bé thế nào? Có giữ được ?” Trong lòng bà, mối quan tâm đầu tiên vẫn là đứa bé, cũng là máu mủ của nhà họ Du,



      Nghe vậy, cỗ tức giận vọt vào tim Lăng Hạo hiên , “ Chẳng lẽ trong mắt bà, chỉ có đứa bé sao? Có phải Văn Hinh dù có chuyện gì, cũng quan trọng/’

      Du Thần Ích nghe được lời của Lăng hạo Hiên, nghe thấy quan tâm tới Văn Hinh, lại nhớ tới màn lúc ban ngày, có thứ gì đó ngăn ở trước ngực , vì vậy mới lựa lời mà : “ Chẳng lẽ biết, Văn Hinh tới nhà tôi làm người thay thế, chỉ là vậy, chúng tôi dĩ nhiên chỉ quan tâm tới đứa bé, còn ta thế nào, liên quan gì tới chúng tôi.”
      ( CMN, đập chết mie )

      … khốn kiếp.” Lăng Hạo hiên nghe vậy, rốt cuộc cũng nhịn được nữa, liền đánh Du Thần Ích quyền, khiến lảo đảo suýt chút nữa ngã xuống đất.


      "Này, cậu làm gì đấy?" Diêu Phương thấy thế, lập tức tiến lên đỡ Du Thần Ích , sau đó căm tức nhìn lăng Hạo Hiên, “ Bác sĩ tự tiện đánh người, chẳng lẽ bác sĩ ở bệnh viện các người cũng đối với bệnh nhân thế sao? Chút nữa phải tìm viện trưởng chuyện, để ông ta chỉnh đốn lại cái bệnh viện này.”

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 202: Ghen tức bay ngang! 9

      Lăng Hạo Hiên để ý đến những lời uy hiếp của Diêu Phương, chỉ nhìn thẳng vào mắt Du Thần Ích, oán hận : “ Chẳng lẽ các người cậy có tiền có thể tùy ý chà đạp tình cảm của người khác , thậm chí cả sinh mạng của người ấy sao? Tôi biết các người coi thường ấy, bởi vì ấy vì tiền mà bán thân thể người phụ nữ, nhưng các người có bao giờ nghĩ, tại sao ấy phải làm vậy chưa? Chẳng lẽ trời sinh ấy là người thích tự tiện à?”


      "Chẳng lẽ đúng à?" Du Thần Ích lạng lùng trả lời, Diêu Phương có muốn ngăn cản cũng kịp, “ đời này thiếu gì cách kiếm tiền, ta lại cố tình chọn cách này, phải là người tự tiện là loại gì?”


      "——" Lăng Hạo hiên vô cùng tức giận, nghĩ muốn hung hăng đánh cho Du Thần Ích quyền nữa, nhưng lại bị Diêu Phương ngăn cản, “ Bác sĩ Lăng, tôi biết cậu và Văn Hinh là bạn tốt, cũng biết cậu rất quan tâm ấy, nhưng mà bây giờ có cãi vã cũng làm được gì, vẫn là chờ Văn Hinh ra rồi .”


      Nghe vậy, Lăng Hạo hiên mới thu hồi nắm đấm, nhưng vẫn hung hăng trợn mắt nhìn Du Thần Ích, nhưng Du Thần Ích lại thèm nhìn , ánh mắt chỉ nhìn chăm chăm vào cánh cửa phòng phẫu thuật vẫn đóng chặt, trong mắt ta mơ hồ có chút gấp gáp.

      Mấy người mang theo lo lắng chờ đợi, cuối cùng đèn trong phòng phẫu thuật rốt cuộc cũng tắt, bác sĩ từ bên trong ra, Du Thần Ích lập tức xông tới, vội vã hỏi: “ Bác sĩ, ấy thế nào rồi?” hỏi, bởi vì quá lo lắng, thậm chí cũng phát giọng của mình lại mang theo run rẩy và hoảng sợ.


      tự giác hỏi, Diêu Phương nghe rất ràng, nhìn Du Thần Ích, trong mắt bà lóe lên kinh ngạc, nhưng ngay sau đó liền lộ ra chút vui mừng.


      Lăng Hạo hiên cũng nghe được , hơn nữa quái lạ , lại hỏi Văn Hinh thế nào rồi, mà phải hỏi đứa bé thế nào, trong lòng đột nhiên có chút mất mác, cảm thấy có thứ gì đó ngày càng cách xa mình.

      Bác sĩ kia nhìn vẻ mặt mấy người đứng trước mặt lượt, bèn : “ may là đưa tới kịp thời, bệnh nhân sao rồi.”


      Nghe vậy, tất cả mọi người liền thở phào nhõm, sau đó Diêu Phương lại hỏi: "Đứa bé như thế nào rồi?"
      “ Đứa tạm thời được bảo vệ, nhưng về sau nhất định phải an dưỡng tốt, ngàn vạn lần đừng để xảy ra tình huống tương tự, nếu lần sau thể giữ được đâu.” Bác sĩ xong, gật đầu với Lăng Hạo Hiên, sau đó rời .

      Dưới cầu của Diêu Phương, Văn Hinh được đưa vào phòng bệnh đặc biệt, có hộ sĩ đặc biệt chăm sóc. Trong phòng bệnh, Du Thần Ích đứng nhìn Văn Hinh vẫn còn mê man ngủ, sắc mặt của trắng bệch như tờ giấy, đôi môi chút huyết sắc nào, khiến hai hàng lông mày khỏi nhíu lại, trong mắt xẹt qua tia đau lòng.


      Nghĩ lại khoảnh khắc ngã xuống, máu tựa như vĩnh viễn ngừng chảy, vẫn còn thấy sợ hãi, sợ có chuyện gì, sợ…. …. cứ như vậy rời xa


      Nghĩ đến đây, bỗng cả kinh, mình tự lúc nào lại có tình cảm đối với người phụ nữ này?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :