1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tổng giám đốc lạnh lùng lừa tình thành nghiện - Phong Lưu Băng (c77)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 27:: như gặp phải sét đánh

      Đó là cái tin nhắn, cho phép mộ nhan sau khi mở ra hình ảnh khiêu dâm đột nhiên ngay ra trước mắt của .

      khắc kia tay cầm điện thoại di động bắt đầu khẽ run, chỉ cảm thấy đại não như bị đạo sét đánh giữa ban ngày, trong đầu chỉ còn dư hồi tiếng gầm rú, mà mặt còn tia huyết sắc. . .

      tấm hình kia Bùi lạp Minh hai mắt mặc dù bị Mosaic bao trùm, khuôn mặt vẫn như cũ mất tuấn dật, nửa người xích lỏa, mà ngực của bị đôi tay trắng nõn ôm lấy, ngoài ra còn cái khác. . .

      Gió đêm nhàng thổi qua, làn váy Hứa Mộ Nhan bị gió thổi lên cái, nhàng im hơi lặng tiếng, tròng mắt trong suốt ánh sáng lưu chuyển, dần dần có hơi nước ngưng tụ.

      Mặc dù biết là ai phát tấm hình này, nhưng bằng trực giác của cho biết đồng nhất nhất định là người phụ nữ ở bên ngoài của Bùi lạp Minh nào đó gửi đến, đơn giản nghĩ là muốn kích thích , muốn cho và Bùi lạp Minh bởi vì hình khiêu dâm này mà cãi nhau. . .

      Mặc dù giờ phút này trong lòng của đầy đau thương, nhưng tuyệt cho người phụ nữ kia mong muốn!

      Bởi vì đợi, chờ Bùi lạp minh thấy được tấm chân tình của ngày kia, ngày như vậy, đúng ?

      Mà tin nhắn này Hứa Mộ Nhan có xóa, vì cái gì khác, chỉ vì muốn nhắc nhở mình phải kiên trì, chỉ vì có quá nhiều người phụ nữ đánh chủ ý với chồng , Hứa Mộ Nhan bị những thủ đoạn như vậy đánh bại!

      Thời điểm Hứa Mộ Nhan về đến biệt thự, mẹ Bùi trong phòng nghỉ ngơi, mà Bùi lạp Thần ngồi ở ghế sa lon xem ti vi.

      "Chị dâu, hôm nay chị sớm như vậy trở về." Bùi lạp thần cười chạy đến bên cạnh .

      Đến sau mới phát ra sắc mặt rất là khó coi, "Chị dâu, chị sao chớ?"

      " có việc gì, tôi trước toilet." Hứa Mộ Nhan tiện tay đưa điện thoại di động đặt ở khay trà, giờ phút này cần phải rửa mặt, để cho mình mau tỉnh táo lại. . .

      Bùi lạp thần thấy trong mắt chợt lóe lên yếu ớt, chẳng lẽ có ca phẫu thuật xảy ra chuyện gì làm đau lòng?

      Lúc này đột nhiên điện thoại di động của Hứa Mộ Nhan lần nữa truyền đến tin nhắn, Bùi lạp thần vốn định gọi , nhưng cho là phải là tin nhắn đồ bỏ định nên mở miệng, tự tiện mở ra xem tin nhắn.

      Lại hình ảnh nữa truyền tới, cùng gởi tới trước dạng, nhất thời con ngươi Bùi lạp Thần đột nhiên co rụt lại, bị chấn kinh thân hình run lên, hồi da đầu tê dại.

      Chuyện này. . . Đây là. . .

      Khuôn mặt Bùi lạp Thần khiếp sợ nhìn hình, mặc dù gương mặt dám tin, nhưng xác định người đàn ông trong hình là Bùi lạp Minh, mà ngực tay kia biết là của ai. . .

      nghĩ tới người trai mà luôn luôn tôn trọng lại làm ra chuyện như vậy với chị dâu, trai biết như vậy có bao nhiêu làm đau lòng chị dâu sao!

      Bùi lạp Thần nghĩ ra tại sao trai lại muốn như vậy tổn thương Hứa Mộ Nhan, nhưng tuyệt làm cho chịu uất ức, nếu trai của thương Hứa Mộ Nhan, như vậy cho đến bảo vệ !

      giây kế tiếp trong mắt Bùi lạp thần chợt lóe tia sáng, sau liền hình ảnh khiêu dâm từ trong điện thoại của Hứa Mộ Nhan gửi sang máy mình, rồi sau đó đem hai cái tin nhắn hình ảnh xóa , muốn làm cho nhìn thấy hình mà đau lòng. . .

      Sau đó đứng dậy tới hậu viện, bấm cái mã số, "Này, Kim Ký sao? Buổi tối chúng ta gặp mặt, tôi có vấn đề nhờ ."

      Mà lúc này, vẻ mặt Hạ Tình hả hê vuốt ve chiếc điện thoại di động, Hứa Mộ Nhan a Hứa Mộ Nhan, tôi tại chỉ hận thể ngay lập tức nhìn nét mặt ta bây giờ, nghĩ tới, bên miệng cười lạnh phát ra càng sâu hơn.



      Chương 28:: tức giận ngất trời

      Mà tấm hình kia phát trước, Hạ Tình cố ý dùng máy vi tính đem Bùi lạp Minh nhắm hai mắt dùng Mosaic đánh lên, sau đó trừ lộ ra cánh tay bên ngoài, còn lại bộ phận cũng bị chia cắt bớt, cũng ngu đến mức đem hình ta đêm đó ngủ say bộ dáng gửi cho Hứa Mộ, nếu như vậy Bùi lạp minh nhất định nghĩ tới đây hình là do phát tán ra.

      có thể tưởng tượng được, sóng gió giữa Hứa Mộ Nhan cùng Bùi lạp Minh đặc sắc cỡ nào!

      tự nhiên cũng sợ Bùi lạp Minh hoài nghi hình ảnh khiêu dâm này là gửi cho Hứa Mộ Nhan, dù sao từ lúc và Bùi lạp Minh bí mật tình cảm tới nay, ở trước mặt ta vẫn luôn nghe theo ta, chút tâm cơ nào. . .

      ——————

      Hôm sau dưới ánh mặt trời Hứa Mộ Nhan, xưa nay chưa bao giờ thấy Bùi lạp minh lại thấy được ở cửa bệnh viện.

      Chỉ thấy hai tay cắm vào túi, nửa người dựa vào chiếc xe màu đen.

      dừng chút khoảng cách nhìn qua trước mắt màn này, khụ! Xe này nhìn rất chiêu diêu, mà người chủ xe này lại vẫn như vậy ‘ bắt mắt ’. . .

      Càng đến gần , càng ràng vẻ mặt của , sắc mặt của có chút tối tăm, nhưng ánh mắt so với sắc mặt còn tối tăm hơn.

      Này sắc bén sóng mắt chậm rãi quét qua mặt Hứa Mộ Nhan, tựu như lưỡi đao sắc bén thổi qua mặt của .

      Mặc dù nhìn hết sức nhẫn thấy biến sắc mặt, thế nhưng tức giận lại rành rành.

      "Lên xe!"

      Vẻ mặt Hứa Mộ Nhan mờ mịt nhìn, sau đó xoay người ngồi vào trong xe .

      vô duyên vô cớ biểu sắc mặt như vậy cho xem làm gì?

      Tối hôm qua phải chịu đựng mà có đề cập với chuyện những hình ảnh khiêu dâm đấy, lớn nhất nhượng bộ, độ lượng của còn chưa đủ sao?

      Vừa lên xe, Hứa Mộ Nhan còn chưa có ngồi vững vàng, liền tức đánh xe về phía sau phía trước rẽ trái, đem đầu xe thay đổi sau đạp chặt cần ga, động cơ ngay sau đó truyền đến tiếng ù ù, bánh xe cũng bởi vì ma sát mặt đất mà phát ra vang bén nhọn, trong nháy mắt xe gia tốc hướng phía trước tới.

      Hứa Mộ Nhan vội vàng lấy tay bắt ghế xe, người này buổi tối nổi điên làm gì?

      Rồi sau đó lặng lẽ nịt dây an toàn, đồng thời cũng nhận thấy được xe nhanh chóng từ từ thả chậm lại.

      Xe này sườn xe rất cao, đường phía trước cũng vừa xem liền biết, nhưng bên trong xe lại vô cùng tối, bên ngoài ánh sáng cơ hồ cũng bị dầy đen kịt cửa kính cho che cản, chỉ có thể xuyên thấu qua phía trước cùng bọn họ phản phương hướng thỉnh thoảng ánh đèn chiếc xe lái tới, lúc này Hứa Mộ Nhan mới hơi nhìn đến khuôn mặt .

      Giờ phút này vẻ mặt rất trầm, chuyên chú nhìn về phía trước, ai biết nghĩ cái gì.

      đường rất ít xe chạy, bên trong xe nhạc cũng có mở ra, ngoài xe xe hơi ở đường cái hành sử thanh vì vậy cực kỳ ràng, ở nơi này chặt chẽ áp súc trong khí, cả khí yên tĩnh có chút trầm cổ quái.

      hoàn toàn hiểu ra sao rồi, "Bùi lạp Minh, có lời gì cứ việc thẳng."

      ngờ hoàn toàn để ý tới , tiếp tục lái.

      Chỉ chốc lát xe dừng ở trước cửa biệt thự, Bùi lạp Minh sắc mặt khó coi đem Hứa Mộ Nhan từ trong xe kéo xuống, vào trong nhà.

      Cổ tay Hứa Mộ Nhan bị kéo làm đau, sức lực này giống như phải đem cổ tay bẻ gãy như nhau, "Bùi lạp Minh, buông tay! Tay của tôi sắp đứt rồi!"

      Nhưng vẫn làm như mắt điếc tai ngơ vẫn như cũ lôi kéo , cho đến khi kéo vào trong thư phòng sau, mới đưa buông ra , vẫn tới trước bàn làm việc, ở trong ngăn kéo như tìm kiếm cái gì đó.

      Mà cổ tay trắng nõn của Hứa Mộ Nhan ra đạo vết đỏ chói mắt, khuôn mặt nhắn bởi vì cảm giác đau mà vặn lại với nhau, biết rốt cuộc giận cái gì, ràng người nên tức giận là mới phải!

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 29:: Giật tít trang đầu

      Lôi đến thư phòng sau, Bùi lạp Minh lấy tờ báo vứt xuống trước mặt , " Hứa Mộ Nhan, có cái gì bất mãn liền quang minh chánh đại nhằm vào tôi, cần gì phải ở sau lưng đùa bỡn loại này thủ đoạn!"
      Bùi lạp Minh giờ phút này chỉ cảm giác lửa giận trong lòng sắp cháy rụi.

      Sáng sớm hôm nay khi trở lại công ty liền sau nhìn thấy tờ báo này, tiếp"Hình khiêu dâm về tình chủ tịch tập đoàn Bùi thị " hàng chữ lớn này giống như từng thanh đao thứ vào cặp mắt , mà nhìn dòng chữ ở phía dưới hình ảnh khiêu dâm này, khắc kia giống như bị sét đánh giữa trời quang sắc mặt trắng xanh, đến tột cùng là người nào như vậy hận , còn muốn ra dùng loại này hạ lưu thủ đoạn hủy hoại danh dự của , giây kế tiếp trong đầu ngay lên Hứa Mộ Nhan bộ dáng. . .

      Hứa Mộ Nhan ngạc nhiên nhìn tờ báo rơi vãi đầy đất, lông mày nhắn nhăn chặt lại.

      Này hình phải là chiều hôm qua tin nhắn nhận được sao?

      Thế nào trong đêm liền xuất trang đầu của tờ báo ?

      Nhìn vẻ mặt Hứa Mộ Nhan như biết bộ dáng, Bùi lạp Minh ngực lửa giận càng ngừng tăng lên, vì trả thù , nghĩ ra được chiêu này.

      " đừng có mà vu oan cho tôi, tấm hình này tôi cũng là mới chiều hôm qua mới nhìn thấy đến, là người dấu tên gửi cho tôi!"

      Ánh mắt Hứa Mộ Nhan thản nhiên, giọng điệu kiên định được tha cho chất vấn.

      " cho rằng tôi tin tưởng sao? Trừ ra, còn có ai vào đây hận tôi như vậy?" thanh Bùi lạp Minh lạnh giống như băng ngàn năm, mang theo lạnh lẽo.

      "Để cho tin tưởng tôi lần có khó khăn như vậy sao? Nếu tin, tôi có thể đem tin nhắn hình ảnh khiêu dâm cho xem, nếu như mà tôi muốn để cho mất hết thể diện mà , lần đó ở buổi đấu giá từ thiện thời điểm cùng người phụ nữ khác ôm nhau tôi liền có thể đem ký giả kêu qua, nhưng tôi cũng có làm như vậy, phải sao?"

      Hứa Mộ Nhan kiên định khỏi làm cho lòng của Bùi lạp minh run lên.

      Lời của phải có lý, nhưng trừ , còn có ai làm như vậy?

      Đột nhiên, trong đầu của khỏi thoáng qua lên khuôn mặt củaHạ Tình, chẳng lẽ là ta?

      , phải là ta, ta là đơn thuần vô hại như vậy, đối với càng thêm nghe theo, chính là cho ta trăm cái lá gan ta cũng dám tìm đến phóng viên làm những chuyện như vậy. . .

      bên nhanh chóng lật xem tin nhắn Hứa Mộ Nhan lúc này sắc mặt từng điểm từng điểm biến trắng, tin nhắn làm sao thấy?

      Chiều hôm qua ràng vẫn còn ở đó a, cũng có xóa qua, đây là chuyện gì xảy ra? !

      "Tin nhắn đây? phải là có người đem này hình danh gửi cho sao?" ánh mắt Bùi lạp Minh càng phát ra nồng đậm u, quanh thân tản ra lạnh lùng giống như trong nháy mắt đem khí đông lạnh.

      "Tôi. . . Tôi cũng biết tin nhắn tại sao có rồi, tôi. . ." Bùi lạp minh đợi xong liền đem điên thoại di động của đoạt lấy, nhanh chóng quét tất cả tin nhắn của , duy chỉ có hình ảnh lạc danh mà .

      " —— là ——!" khuôn mặt Bùi lạp Minh bỗng chốc tái nhợt, lộ ra vẻ thất vọng là thể tin.

      Hứa Mộ Nhan khổ sở nghe Bùi lạp Minh từng chữ ra, lạnh như băng làm người ta sợ.

      Cái gì mà gọi là ?

      Xem ra, ở trong lòng của sớm liền kết luận là rồi !

      Giây kế tiếp, Bùi lạp Minh nhanh tiến lên tay lôi kéo Hứa Mộ Nhan, tay nắm lấy cằm của , cái tay khác vô cùng như uy hiếp như chặt lấy mặt .

      Đau đớn làm tầm mắt mơ hồ, Hứa Mộ Nhan xem vẻ mặt của Bùi lạp Minh lúc này, chỉ loáng thoáng nhìn đến trong mắt thoáng qua vẻ thất vọng cùng lạnh lẽo.

      "Bùi lạp Minh, tôi cũng biết tin nhắn tại sao có rồi, chỉ là có thể đến cửa hàng điện thoại tra xét, tôi xác thực từng nhận được tin nhắn hình khiêu dâm này!"
      Chương 30:: như thế nào trở lại bình thường

      "Bùi lạp Minh, tôi cũng biết tin nhắn tại sao có rồi, chỉ là có thể đến cửa hàng điện thoại tra xét, tôi xác thực từng nhận được tin nhắn hình khiêu dâm này!"


      Lời của Hứa Mộ Nhan, tính là vang dội, lại như sét đánh trong mưa gió, từng chữ từng câu oanh tạc vào lòng của .


      ", mau buông tay, chị dâu quả nhận được hình khiêu dâm, chỉ là em muốn làm cho chị dâu nhìn hình ảnh này mà thầm đau lòng, cho nên em liền xóa , về phần hình tại sao lại rơi vào trong tay phóng viên, em nghĩ nhất định là người gởi tin nhắn cho chị dâu làm!" Lúc này, vẫn đứng ở ngoài cửa Bùi lạp Thần vọt vào, đưa tay đem Hứa Mộ Nhan kéo đến trong ngực , giải thích.


      Lời của như đạo sấm sét giữa trời quang đánh phía Hứa Mộ Nhan cùng Bùi lạp minh. . .


      Trong phòng lúc này lâm vào hoàn toàn tĩnh mịch, hô hấp nặng nề có vẻ càng phát ra ràng.


      Hồi lâu sau, Hứa Mộ Nhan suy nghĩ phức tạp nhìn Bùi lạp Thần, ra là là sợ khổ sở cho nên mới tự tiện xóa tin nhắn của . . .


      Bùi lạp Minh cũng là sâu ngơ ngẩn, là hiểu lầm sao?

      Đồng thời trong nháy mắt, nội tâm của giống như bị đổ ngũ vị tạp trần, thâm thúy trong mắt lóe lên phức tạp. . .

      Khi ánh mắt nhìn về phía ôm Bùi lạpThần, chỉ cảm giác cỗ tức giận trong lòng đột nhiên lại len lỏm.

      "Lạp thần, em buông ấy ra!" Bùi lạp minh lạnh giọng quát to.

      Bùi lạp Thần vốn muốn mượn kiện lần này hình khiêu dâm, làm cho Hứa Mộ Nhan đối với hiểu lầm của trai hoàn toàn thất vọng, sau đó liền đòi ly hôn, như vậy mà có thể thuận thế khuyên trai để Hứa Mộ Nhan tự do, liền có thể mượn cơ hội này an ủi , để cho biết cũng có thể bảo vệ được !

      Nhưng ngờ Hứa Mộ Nhan như thế thông minh nghĩ tới mang di động tra, bất đắc dĩ chỉ phải ra đỡ. .

      ", chị dâu là vô tội, vì cái gì phải đối với chị như vậy cố chấp đây? Em đoán kiện lần này có lẽ là đối thủ cạnh tranh của chúng ta vì muốn hủy hoại danh dự tập đoàn chúng ta cố ý tìm người làm này hình khiêu dâm, gửi cho chị dâu có lẽ là muốn nhìn đến Bùi gia chúng ta hòa thuận, muốn cho cả A thị biết chuyện xấu nhà chúng ta, thế nhưng cũng thôi , ngờ bọn họ lại vẫn đưa cho phóng viên, là quá là hèn hạ rồi!" Bùi lạp Thần giận dữ giải thích.

      Chuyện đúng như như vậy sao?

      Nghe xong Bùi lạp thần chuyện, Bùi lạp Minh đột nhiên như được thả lỏng hơi cảm giác, biết có phải hay bởi vì cảm thấy lần này hình khiêu dâm tin tức có thể cùng Hứa Mộ Nhan có quan hệ, có lẽ lần này kiện là bọn họ đối thủ cạnh tranh gây nên, bởi vì nghĩ ra còn có ai như vậy nhàm chán. . .

      Nghĩ như vậy, trong lòng tức giận nhất thời tản hơn nửa, có lẽ như trong tưởng tượng của cái kia loại chịu nổi, rồi sau đó ánh mắt nhìn Hứa Mộ Nhan cũng biết bất giác từ từ nhu hòa xuống. . .

      Hứa Mộ Nhan nhìn mặt của , ràng nhìn đến trong tròng mắt u của chút được tiêu tán, tin tưởng đúng ?

      Đứng ở bên Bùi lạp thần nhìn bọn họ trong mắt cùng lóe lên thoải mái, khuôn mặt tuấn tú bất giác lạnh dần, trong tròng mắt chợt bắn ra tia thâm u ý lạnh, nhưng khôi phục rất nhanh hồn nhiên vô hại bộ dáng. . .

      Vốn là lần này kiện đối với là để vào trong lòng Hứa Mộ Nhan có cơ hội rất cao, nhưng ngờ chuyện phát triển trở thành cục diện như vậy, nhưng mà cũng buông tha, còn nhiều thời gian. . .

      ", vậy kế tiếp dự định làm sao bây giờ? Dù sao kiện lần này hình khiêu dâm sợ là khắp thành đều biết, nếu phải nhanh chóng cho trở lại bình thường, em nghĩ hậu quả khó có thể tưởng tượng."

      Nghe vậy, khuôn mặt Bùi lạp minh mới vừa hòa hoãn xuống lần nữa lại đông lạnh , khuôn mặt rầu rỉ về phía bàn làm việc.

      Bùi lạp Thần sai, nếu như cuộc sóng gió này nhanh chóng trở lại bình thường, như vậy cổ phiếu của Bùi thị chắc chắn bị trượt dốc, quan trọng hơn là công ty mới thành lập cần thêm tiền để phát triển, cần Bùi thị khối bánh kem lớn này làm hậu thuẫn, tập đoàn trước mắt tuyệt thể xảy ra chuyện gì!

      Nhưng, phải như thế nào để lời đồn trở lại bình thường đây?
      Chương 31:: lý tính

      "Tôi có biện pháp. " Hứa Mộ Nhan thanh rất , nhưng giọng lại tràn đầy kiên định.

      Bùi lạp Minh cùng Bùi lạp Thần ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía .

      Gió đêm xuyên thấu qua cửa sổ hướng thổi tới, hơi lạnh , nhưng trong lòng Hứa Mộ Nhan như có dòng nước ấm chạ qua, chỉ vì Bùi lạp Minh rốt cuộc nguyện ý thử tin tưởng , nghĩ tới đây, khuôn mặt xinh đẹp của bất giác lên tia cười yếu ớt.

      Ánh trăng nhô lên cao, làn váy phiêu sái, tóc đen tung bay, nụ cười tươi sáng mà thanh nhã lộ ra say lòng người, xinh đẹp thoát tục, Bùi lạp Minh nhìn có chút ngây dại, mà kiên định giọng giống như dòng nước , từ trong lòng chậm rãi chảy qua, làm lòng khỏi khẽ run.

      Mà Bùi lạp Thần thấy hướng về phía trai lộ ra nụ cười say lòng người như vậy, tâm chợt co rụt lại, vẻ đẹp của tốt đẹp như vậy tương lai chỉ có thể thuộc về , dù người kia có là trai của cũng được!

      " có biện pháp gì?"

      "Sáng sớm ngày mai mở cuộc họp trước phóng viên ở tập đoàn Bùi thị, tôi tự có biện pháp cho kiện này trở lại bình thường." trong mắt Hứa Mộ Nhan lưu chuyển kiên định tin tưởng nhìn về phía Bùi lạp Minh, giờ khắc này mặc kệ tấm hình khiêu dâm là hay giả đều quan tâm, nguyện ý tin tưởng !

      Trong lòng Bùi lạp minh bị tin tưởng trong mắt làm cho kinh sợ.

      người phụ nữ làm cho nhìn thấu, nếu như đổi lại những người phụ nữ khác gặp phải chuyện như vậy, sợ rằng chẳng những tưởng biện pháp cho kiện này trở lại bình thường, ngược lại tranh chấp đem chuyện càng náo càng lớn thôi. . .

      Giờ khắc này, Bùi lạp Minh biết làm sao hình dung cảm giác lúc này đối với Hứa Mộ Nhan , chẳng qua là cảm thấy là người rất lý tính. . .

      ————————

      Hôm sau, Hứa Mộ Nhan cùng Bùi lạp Minh chân vừa mới từ màu bạc xe xuống, chân sau các phóng viên ở trước cửa tập đoàn Bùi thị hướng bọn họ chạy tới, rối rít đè xuống các dụng cụ tác nghiệp để hề bỏ sót biểu của hai người lúc này.

      Ống kính chụp ảnh cũng được bận rộn lóe ra, cũng phát ra thanh rắc rắc, càng ngừng chụp vẻ mặt bọn họ.

      "Bùi Tổng, xin hỏi có phải hay cùng phu nhân quan hệ được tốt, cho nên mới phải có quan hệ với người phụ nữ khác, còn bị chụp đuợc ảnh bất nhã mang ra ánh sáng."

      "Bùi Tổng, xin hỏi hình khiêu dâm phía cánh tay kia là người phụ nữ này là ai? Ngài cùng ta là có phải là tình nhân bí mật ?"

      "Bùi phu nhân, xin hỏi đối với tiên sinh ở bên ngoài có phụ nữ, có cảm tưởng gì? Có thể hay cùng tiên sinh ly hôn đây?"

      "Bùi phu nhân thân là người phụ nữ, chứng kiến cảnh chồng mình cùng người phụ nữ khác giường sau thấy tâm tình mình như thế nào, vào giờ phút này có thể cũng tiết lộ cho chúng tôi ý nghĩ của được ?"

      "Đúng vậy a Đúng vậy a, Bùi phu nhân hai câu thôi."

      ". . . . . ."

      Nghe các phóng viên ngừng ra các câu hỏi, Hứa Mộ Nhan xinh đẹp mặt thủychung vẫn giữ nụ cười yếu ớt, này thoáng cười giống như băng tuyền trong tràn ra băng hoa, bình tĩnh thong dong, giống như đối với cái này kiện với hề có chút nào ảnh hưởng.

      Này khỏi làm các phóng viên đối với càng cảm thấy tò mò.

      Mà bên cạnh Bùi Lạp Minh cũng là vẻ mặt bình tĩnh vào tập đoàn.

      Sau lưng các phóng viên đuổi sát buông theo phía sau hai người, như cũ ngừng hướng tới bọn họ đặt ra vấn đề.

      Hai người thẳng đến trong phòng họp mới dừng lại, Hứa Mộ Nhan bước chân ung dung về phía phát ngôn, mặt hề sợ hãi, trong suốt tròng mắt từng cơn sóng lớn hề sợ hãi.

      "Trước tiên tôi rất cảm tạ mọi người trong lúc cấp bách bớt chút thời gian tới tham gia cuộc họp này, tôi hiểu biết mọi người đối với ngày hôm qua chủ tịch tập đoàn Bùi thị Bùi Lạp Minh kiện hình ảnh đấy cảm thấy rất hứng thú, cũng rất nghi ngờ, cho nên phía dưới xin mọi người nghe lời của tôi ."

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 32:: đối thủ mạnh

      Hai người thẳng đến trong phòng họp mới dừng lại, Hứa Mộ Nhan bước chân ung dung về phía phát ngôn, mặt hề sợ hãi, trong suốt tròng mắt từng cơn sóng lớn hề sợ hãi.

      "Trước tiên tôi rất cảm tạ mọi người trong lúc cấp bách bớt chút thời gian tới tham gia cuộc họp này, tôi hiểu biết mọi người đối với ngày hôm qua chủ tịch tập đoàn Bùi thị Bùi Lạp Minh kiện hình ảnh đấy cảm thấy rất hứng thú, cũng rất nghi ngờ, cho nên phía dưới xin mọi người nghe lời của tôi ."

      Hứa Mộ Nhan dừng chút, ngước mắt nhìn chút bên người Bùi lạp Minh, mà giờ khắc này trong mắt cũng lộ ra tin tưởng nhìn .

      " ra ngày hôm qua qua báo chí lên bức ảnh kia chỉ là của tôi cùng chồng của tôi nhàm chán lúc rảnh rỗi chơi hình trong đó, bởi vì trước máy vi tính của tôi trong máy vi tính có virus, cho nên liền đem máy vi tính đưa sửa chữa, ngờ máy vi tính của tôi mới mang về hai ngày, liền thấy tín tức của tấm hình kia, tôi biết là ai như vậy nhàm chán đem chuyện tư của vợ chồng chúng tôi cho truyền thông thêm dầu thêm mỡ để lăng xê, chẳng qua tôi biết người kia làm như vậy đơn giản đúng là muốn cho khắp thành người xem chúng tôi Bùi gia thành trò cười, hơn nữa tưởng nhờ kiện lần này ảnh hưởng đến danh dự cùng nghiệp của tập đoàn chúng tôi , nhưng mà tôi lại lần nữa chắc chắn khiến quỷ kế của người kia thực được, hơn nữa chúng tôi cũng tin tưởng ánh mắt của quần chúng đều là sáng như tuyết, tôi tin tưởng người chồng của mình, cho nên cũng mời các vị cần nữa vọng thêm suy đoán, bịa đặt hoàn toàn, tôi cùng chồng tôi từ lúc kết hôn tới nay vẫn luôn rất ân ái, tôi muốn tất cả mọi người chúc phúc của chúng tôi, có đúng hay !"

      Hứa Mộ Nhan từng đều như châu ngọc mồm miệng lanh lợi, giọng điệu kiên định là cho người khác thể nghi vấn.

      xong lời này sau, nụ cười mặt sâu hơn, đôi trong suốt hai mắt tràn đầy hạnh phúc nhìn bên Bùi lạp Minh, liền Bùi lạp Minh mặt cũng tràn đầy nụ cười nhìn Hứa Mộ Nhan, hai người lẫn nhau ngắm nhìn đối phương, dưới đài phóng viên nhất thời vang lên hồi tiếng vỗ tay, mà hình khiêu dâm cửa kiện cũng theo Hứa Mộ Nhan lên tiếng tự sụp đổ. . .

      khắc này Bùi Lạp Minh khỏi bị Hứa Mộ Nhan bình tĩnh thong dong thuyết phục, người phụ nữ này đơn giản. . .

      ra từ tối hôm qua rời thư phòng sau, vẫn lo lắng Hứa Mộ nhan có phải hay cố ý nghĩ trước ổn định tâm tình của , chiếm được chút tin tưởng của , sau đó trong cuộc họp phóng viên lần nữa thêm dấm thêm muối cùng phóng viên cùng nhau làm mất hết danh dự của , bây giờ nhìn lại đúng là nghĩ quá nhiều, đối thành kiến có lẽ là quá sâu. . .

      Cho đến khi đưa ký giả, trong lòng tảng đá mới để xuống. . .

      Mà giờ khắc này ngồi ở trước máy truyền hình quan sát lần này phóng viên Hạ Tình càng thêm giận đến nghiến răng nghiến lợi!

      vốn tưởng rằng Hứa Mộ Nhan khi thấy mấy hình khiêu dâm sau nổi điên muốn cùng Bùi Lạp Minh gây gổ, thậm chí cùng Bùi Lạp Minh ly hôn, như vậy liền có thể thừa lúc này mà vào thay thế được ta làm Tổng giám đốc phu nhân , ngờ ta lại thay Bùi Lạp Minh hóa giải lời đồn, giúp lấy lại danh dự . .

      Chỉ là càng làm khiếp sợ là, tấm hình khiêu dâm này làm sao rơi vào trong tay phóng viên đây?

      nhớ ra chưa cùng bất kỳ truyền thông tiếp xúc qua à?
      Chợt ánh mắt chợt lóe, chẳng lẽ. . .

      Chẳng lẽ đây là màn kịch mà Hứa mộ Nhan tự biên tự diễn?

      ta muốn mượn hình khiêu dâm nầy cùng Bùi lạp Minh rút ngắn khoảng cách? !

      Nghĩ tới đây, giờ phút này Hạ Tình chỉ cảm thấy có cổ khí lạnh từ lòng bàn chân chậm rãi bay lên, dòng khí lạnh này vào chỗ sâu nhất của , khỏi làm thân hình khẽ run, như vậy lần này gặp phải đối thủ mạnh rồi !

      "Hứa Mộ Nhan, lần này coi như thông minh, nhưng chúng ta trò chơi giờ mới bắt đầu, đừng quên trong bụng tôi còn có đứa bé đấy."

      Hạ Tình đôi tay nắm chặt, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay, nhưng hề thấy đau, trong tròng mắt tràn đầy hận ý. .

      Trong biệt thự Bùi thị, ánh mắt Bùi Lạp Thần vẫn khóa chặt tại người Hứa Mộ Nhan trong TV, chị dâu của đúng là đủ kiên cường, người phụ nữ đủ thông minh, cùng người khác bất đồng, Bùi lạp Thần muốn lấy được lòng của càng ra kiên định, mãnh liệt!

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Edit: Tóc gió thôi bay

      Chương 33:: Cơ trí của

      "Xuống xe thôi. Hiển Thuần Cừ đá" ( bó tay |||)

      "À?" Hứa Mộ Nhan hiểu gì, phải vừa mới lên xe lâu sao?

      "Chúng ta đến nơi."

      "Đến?" Ánh mắt nhìn xuyên qua kính, xem cảnh vật ngoài cửa xe.
      Đèn đường chiếu xuống ánh sáng màu da cam, lúc này Hứa Mộ Nhan mới phát ra xe của bọn họ dừng lại trước cái hẻm dường như nhìn thấy tận cùng của nó. Hẻm hẹp dài, quanh co khúc khuỷu, hai bên ngõ hẻm đều là những ngôi nhà thấp, cổ xưa, nhà cửa đều mang đậm kiến trúc kiểu xưa của miền Nam. Mặc dù cảm giác rất cũ kỷ nhưng đường vô cùng sạch , giương mắt lên nhìn cũng khó để phát xung quanh đều là các nhà cao tầng rất cao nổi lên, cường thế bức người, so sánh với nơi dưới thấp này giống như trốn trong ảo ảnh, là góc bị người ta quên lãng, cũng giống như người già bị cuộc sống của tuổi trẻ ở thành thị lãng quên. . .

      Hôm nay Hứa Mộ Nhan vừa tan tầm, chuẩn bị bộ về nhà Bùi Lạp Minh gọi điện cho , là để cảm ơn lần này giúp tay nên quyết định mời ăn cơm tối. khắc khép lại điện thoại kia, tim của xẹt qua dòng nước ấm khó lên lời, đây là lần đầu tiên chuyện lạnh nhạt với . . .

      Trước khi xuống xe, ánh mắt giống như mơ hồ nhìn thấy khóe miệng hàm chứa nụ cười.

      Theo đuôi Bùi Lạp Minh vào hẻm đoạn dài, mắt Hứa Mộ Nhan vẫn bị thiết kế nhà cũ kỷ nhưng lại giàu trí sáng tạo ở hai bên hẻm cũ hấp dẫn. Bề rộng của nó khác với bề rộng của ngõ hẻm Thành Đô trứ danh, ngoài nó hẹp hơn rất nhiều, nó còn là những thứ có hoạch định, dựa vào chủ nhà, chủ quán tự động đổi mới và sáng tạo, tạo ra kết quả. Từng dãy phòng cũ nảy sinh cái mới sau đó kết hợp với các loại sắc thái còn có chút ý tưởng thiết kế đột phát, cho nên tạo thành phong cách và diện mạo khác biệt, có loại vẻ đẹp đặc biệt. Ở thành phố này lâu như vậy, sao chưa bao giờ biết có chỗ như thế này đây?

      "Ngỏ hẻm này đặc biệt, sao trước kia mình biết nhỉ?" sau bóng lưng cao lớn tự lẩm bẩm.

      Bóng dáng thẳng tắp trước mặt quay đầu lại, giọng trầm thấp lại ràng truyền vào tai , "Điểm này cũng có gì lạ, nhiều người vì nhiều loại lý do và mục đích khác nhau, mỗi ngày bận rộn như con thoi ở thành phố này, chạy ngược xuôi đường lớn trừ lúc dừng lại vì đèn xanh đèn đỏ, khi ấy tầm mắt lại chuyên chú vào xe lui tới phía trước, bao nhiêu người chú ý tới những nơi trong góc trong thành phố này đây?"

      Nghe vậy, Hứa Mộ Nhan khỏi dừng bước lại, đôi mắt giống như tự động nhấn nút điều chỉnh tiêu điểm vào bóng lưng phía trước, trong ngõ hẻm lác đác lơ thơ người đường chỉ thoáng trở nên hơn mơ hồ, trong tầm mắt của chỉ có bóng lưng thẳng tắp bị ánh sáng màu cam yếu ớt chiếu rọi lên, bóng lưng đó đột nhiên làm có chút kinh ngạc.

      Vào thời khắc bóng lưng của xem ra rất cơ trí và cảm tính. . . . . .

      "Sao vậy?" Ý thức được dừng lại, Bùi Lạp Minh xoay người lại hỏi.

      "À, có gì." Ngay sau đó nặn ra nụ cười với ý đồ muốn che giấu kinh ngạc của mình, "Chỉ là đột nhiên tôi tò mò sao lại phát ra chỗ này?"

      "Có nghe qua câu chưa, rượu ngon sợ ngõ hẻm sâu?" xoay người tiếp tục bước chân, chút nghĩ ngợi .

      Hay cho câu rượu ngon sợ ngõ hẻm sâu, thích!

      Bùi Lạp Minh dẫn nàng quẹo trái, quẹo phải, quẹo phải nữa rồi quẹo trái, cuối cùng dừng trước cánh cửa tràn đầy hương vị Hàn Quốc và kéo cửa ra.

      Cánh cửa cao lắm, thân hình cao lớn làm phải hơi khom lưng, cúi đầu vào, Hứa Mộ Nhan theo bước vào nhà hàng đồ nướng này. ngờ khách rất đông, mà chiếm phần lớn là công nhân viên chức đều giống như Bùi Lạp Minh mặc tây trang đeo caravat làm, nhưng mặt bọn họ lại nhìn thấy nghiêm chỉnh, thay vào đó là gương mặt an tâm, tựa như buông được cà vạt cổ bọn họ ra, loại giải thoát ngắn ngủi. . .
      Truyện chỉ được post ở *******************, chấp nhận mạng truyện bất kỳ đâu.

      Chương này beta vì đây là bộ thứ tư em edit tối nay nên mắt mờ luôn rồi, lúc nào đó em beta lại. Giờ hiểu tại sao bộ này hay thế mà vẫn bị drop (edit 1 chương = 2 lần thời gian bình thường ^:)^). Có ném đá em cũng chịu thôi :| ,
      Edit + Beta: Tóc gió thôi bay

      Chương 34: Dễ dàng bị dị ứng

      Cánh cửa cao lắm, thân hình cao lớn làm phải hơi khom lưng, cúi đầu vào, Hứa Mộ Nhan theo bước vào nhà hàng đồ nướng này. ngờ khách rất đông, mà chiếm phần lớn là công nhân viên chức đều giống như Bùi Lạp Minh mặc tây trang đeo caravat làm, nhưng mặt bọn họ lại nhìn thấy nghiêm chỉnh, thay vào đó là gương mặt an tâm, tựa như buông được cà vạt cổ bọn họ ra, loại giải thoát ngắn ngủi. Hiển thuần cừ đá (*)

      (*) đọc sơ bản convert thấy từ này xuất rất nhiều nhưng có nghĩ nên sau này để nữa.

      Bởi vì chế biến đồ ăn ngay bàn ăn, những người khách này chia ra ngồi vây quanh ở cái quầy ăn bằng sắt ghép nối với bàn ăn bằng gỗ. Kiểu quầy này các bên trái, phải, trước, sau đều có bàn để khách dùng cơm, mà chỗ trống giữa quầy để bếp lò bằng sắt, đầu bếp thao tác trực tiếp, chế biến thức ăn ngay trước mặt khách.

      Bên ăn, bên nướng, bên uống rượu, vừa ăn vừa chuyện phiếm, khí rất sôi nổi. Lúc này có rất nhiều khách đỏ hồng hai gò má vì uống rượu, cả khí ấm áp, dễ chịu khiến trong nháy mắt người ta quên hết buồn phiền và những chuyện vui. . .

      Khi Bùi Lạp Minh vừa vào cửa thuận tay treo áo khoác tây trang màu xám đậm của lên móc treo đồ chuẩn bị cho khách hàng tường. Bây giờ chỉ mặc bộ màu trắng với áo sơ mi dài, cà vạt màu đen bị tháo lỏng. Rất kỳ lạ, tại sao lại có loại cảm giác nên lời. Từ nãy đến giờ, Hứa Mộ Nhan chung quy vẫn có cảm giác hôm nay và bình thường có chút khác biệt. . .

      Có lẽ là liên quan tới kiện làm nhức đầu kia được giải quyết thuận lợi. Dĩ nhiên Hứa Mộ Nhan vẫn chưa có tự cho rằng lần này mời ăn cơm là thể thích . Dù sao cũng biết, muốn thay thế được vị trí của Hứa Mộ Thanh trong lòng , còn đoạn đường rất dài phải . . .

      Bùi Lạp Minh rất quen thuộc dẫn đến chỗ ngồi ở góc trống, sau khi ngồi xuống vừa xắn tay áo vừa hỏi :

      - Có cái gì muốn ăn ?

      Người này suy nghĩ quả nhiên rất khác biệt. Người bình thường đều hỏi muốn ăn cái gì?

      Nhưng lại mở đầu bằng câu: Có cái gì muốn ăn ?

      "Ừm, tôi ăn hải sản còn tươi sống."

      Đầu tiên Bùi Lạp Minh có vẻ mặt rất có hứng thú nhìn , trong ánh mắt có ý tìm tòi nghiên cứu, giống như muốn cố ý gây khó dễ, nhưng ngay sau đó chỉ nhàng phun ra câu:

      - Còn gì nữa ?

      Vốn cho là hỏi tại sao, nhưng lại hỏi. Hứa Mộ Nhan thể làm gì khác hơn là tự mình chủ động giải thích, ngay cả cũng biết tại sao mình muốn giải thích:

      Truyện chỉ được post ở *******************, chấp nhận mang truyện bất kỳ đâu.

      - có. Tôi từng có chứng dễ bị dị ứng, sau khi ăn hải sản tươi da tôi xuất mụn đỏ rất ngứa."

      - ra là vậy. – Sau khi nghe , nhất thời Bùi Lạp Minh có cảm giác sáng tỏ cười lên:

      - Vậy xem ra hôm nay có lộc ăn rồi, hải sản nướng bằng khuôn sắt ở đây ăn rất ngon.

      Hứa Mộ Nhan chỉ cười , chậm rãi uống hớp trà nóng phục vụ đưa tới, trong lòng khỏi buồn bực. Nghĩ rằng trong đôi mắt sâu thẳm kia của chứa hàm ý thể hiểu nổi. . .

      Cho đến hơn nhiều năm sau, Hứa Mộ Nhan mới biết ra mỗi lần đặc biệt tự nhiên cũng chưa từng là tự nhiên đơn thuần, mặc kệ bị phát vẫn cứ giấu.

      - Chi sá! - tiếng, ra là do đúng lúc đầu bếp trước mặt thả chút sò biển vào khuôn sắt nóng, vì nước con sò biển chảy xuống, đối lập với khuôn sắt bôi dầu nóng phát ra tiếng ‘chi sá’. Quả nhiên là sắc, hương, vị đầy đủ, chỉ nhìn cũng cảm thấy có loại hưởng thụ.

      Phục vụ đem hai chén màu đen của Nhật chứa thức ăn, đĩa để nước chấm và ít rau trộn lên, chia làm hai phần để xuống trước mặt .

      Hứa Mộ Nhan dùng chiếc đũa nhàng quấy quấy nước chấm, nếm vào miệng :

      - Hải sản mỹ vị như vậy, nếu ăn uống vui vẻ no say chẳng phải là có lỗi với bao tử của mình sao, coi như ngày mai toàn thân dị ứng tôi cũng chấp nhận! – Vẻ mặt thỏa mãn thưởng thức món ăn ngon trước mặt.

      Nghe vậy, người đối diện khỏi nở nụ cười, hơn nữa cười rất vui vẻ, cũng rất đẹp mắt. . .
      Truyện chỉ được post ở *******************.
      Edit + Beta: Tóc gió thôi bay

      Chương 35: Khoảng cách giữa hai người

      Phục vụ đem hai chén màu đen của Nhật chứa thức ăn, đĩa để nước chấm và ít rau trộn lên, chia làm hai phần để xuống trước mặt .

      Hứa Mộ Nhan dùng chiếc đũa nhàng quấy quấy nước chấm, nếm vào miệng :

      - Hải sản mỹ vị như vậy, nếu ăn uống vui vẻ no say chẳng phải là có lỗi với bao tử của mình sao, coi như ngày mai toàn thân dị ứng tôi cũng chấp nhận! – Vẻ mặt thỏa mãn thưởng thức món ăn ngon trước mặt.

      Nghe vậy, người đối diện khỏi nở nụ cười, hơn nữa cười rất vui vẻ, cũng rất đẹp mắt. . .

      muốn khiến bầu khí hài hòa khó được giữa bọn họ bị lãng phí, Hứa Mộ Nhan chợt hất cằm lên ý bảo Bùi Lạp Minh nhìn OL(*) ngồi ở bàn đối diện xéo chút với bàn bọn họ, rồi sau đó đè thấp giọng xuống, tựa như phát bí mật với :

      - xem! Bây giờ tôi vừa liếc mắt qua nhìn ra túi xách LV của ta là đồ giả!

      (*) OL: VIết tắt của của từ office lady, chỉ những làm ở văn phòng (nguồn: www.tu-dien.com)

      xong, tầm mắt của lập tức chuyển sang hướng khác, tiếp tục :

      - nhìn lại người đàn ông tóc húi cua đối diện bên trái của xem, cà vạt của ta và kiểu tóc đều ‘cứng nhắc’, nhưng kiệt tác Armani ( kiểu đồng hồ) kia tốn khoản rất lớn đấy!

      Cuối cùng, Hứa Mộ Nhan đem tầm mắt quay lại người , liếc mắt cổ tay :

      - Còn chiếc đồng hồ cổ tay rất nổi tiếng, là Blu¬garyAs¬sioma năm 2009 toàn cầu chỉ phát hành 20 chiếc, đúng ? Mặc dù tôi biết mua chiếc thứ mấy trong 20 chiếc, nhưng ban đầu tôi liếc mắt cái nhìn ra, cái này được thiết kế nửa lỗi cũng có, có thể nhận thấy ràng mỗi thứ đều do thợ thủ công có tay nghề làm ra, xử lý từng chút linh kiện, bề ngoài càng làm người ta nhìn thấu chuyển động tinh xảo của các bánh đà.

      Bùi Lạp Minh nghe xong câu cũng liền nở nụ cười.

      - biết ? Bộ dạng vừa rồi của xác thực rất giống phóng viên bát quái.

      Dừng chút, lại thong thả ung dung :

      - Tóm lại, hôm nay cám ơn giúp tay.

      Rồi sau đó nâng cốc trà lên:

      - Chúng ta lấy trà thay rượu, cạn ly.

      Động tác của khiến Hứa Mộ Nhan có chút giật mình, nhưng vẫn quang đãng nâng cốc trà lên đụng vào cốc của cái.

      Truyện chỉ được post ở *******************, chấp nhận mang truyện bất kỳ đâu.

      - Nếu như muốn cám ơn tôi, vậy hãy đồng ý với tôi chuyện !

      Bùi Lạp Minh có chút chần chừ:

      - Cái . . . chuyện gì?

      - Cái này tạm thời tôi vẫn chưa nghĩ đến, chờ tôi nghĩ ra tôi cho biết.

      nhíu mày:

      - Chuyện này. . . sao giống như tình tiết trong tiểu thuyết kiếm hiệp của Kim đại hiệp (Kim Dung đấy) vậy?

      - Tôi là đạo văn đó. - Hứa Mộ Nhan tạm ngừng, đắc chí - ngờ cảm giác vẫn còn rất tốt. . .

      Hứa Mộ Nhan nhìn vẻ mặt nghi ngờ, tiếp tục đắm chìm vào vài mẫu chuyện ngắn trong tiểu thuyết kiếm hiệp, từ từ mở miệng :

      - Bùi tổng yên tâm, giết người phóng hỏa, chuyện trái với lương tâm ta bảo ngài làm.

      Ngay sau đó, cố ý nhìn lên nhìn xuống đánh giá Bùi Lạp Minh phen, sau nhanh chậm :

      - Bởi vì cũng làm được. . .

      lúc này, điện thoại di động của Bùi Lạp Minh để bàn vang lên, sau khi liếc mắt nhìn hiển thị đó, lông mày giản ra hơi nhíu lại:

      - Tôi còn có chuyện, về nhà trước .

      - Được. - Hứa Mộ Nhan cũng thấy được tên người màn hình điện thoại của , hai mắt khỏi tối xuống. . .

      Sau khi Bùi Lạp Minh lái xe rời , mình từng bước từng bước đường về nhà, gió đêm lành lạnh xông vào mặt, rất thoải mái.

      Có người , cuộc sống của mỗi người đều xuất thời điểm phải rơi lệ, đến lúc đó chúng ta cũng biết ràng, cuộc sống của mình bao giờ được như trước nữa.

      Mà Hứa Mộ Nhan cảm giác thời điểm kia của , chính là bắt đầu từ lúc gặp Bùi Lạp Minh. . .
      Truyện chỉ được post ở *******************.
      Edit + Beta: Tóc gió thôi bay

      Chương 36: Quỷ kế đen tối

      Sau khi Hạ Tình cúp điện thoại, vội vàng chạy vào nhà vệ sinh cầm phấn bánh ra sức đánh lên mặt, khuôn mặt xinh đẹp thoáng chốc trắng bệch tiều tụy, làm người ta phải đau lòng, đôi mắt bất giác chậm rãi lên tầng hơi nước. biết nếu sớm trói lòng của Bùi Lạp Minh lại, e rằng đến lúc đó phải hoàn toàn mất , cho nên vừa gọi điện thoại cho , cho biết cơ thể mình có chút thoải mái, để mau chạy tới đây. . .

      Trang điểm lại xong, Hạ Tình hơi nằm ghế sofa, nhìn cà phê bàn chút, trong mắt đẹp đẽ dâng lên tầng sương mù như có điều suy nghĩ.

      Lúc này, trước cửa truyền đến tiếng cái vặn chìa khóa, ngay sau đó Hạ Tình liền nhắm mắt lại, giả vờ ngủ. . .

      - làm sao vậy? Sắc mặt sao lại khó coi thế? - Dưới ánh đèn, mặt của càng có vẻ tái nhợt, sau đó Hạ Tình từ từ mở mắt ra, nhìn nở nụ cười yếu ớt mà động lòng.

      - Lạp minh, đến rồi, em biết là trong lòng có em. - xong, hôn cái lên khuôn mặt lo lắng của .

      khẽ hôn khỏi làm hai vai run lên.

      ra đường tới đây Bùi Lạp Minh suy nghĩ muốn với Hạ Tình rằng , vẫn chỉ luôn luôn tìm kiếm bóng dáng Hứa Mộ Thanh người . Nhưng khi đối diện với đôi mắt ngấn lệ kia lời lại bị chặn ở cổ họng, vẫn nhẫn tâm có thể ra khỏi miệng. Thôi, sau này tìm cơ hội với cũng được.

      - thoải mái nên vào trong nằm, nằm đây dễ bị cảm lạnh.

      Hạ Tình khẽ cắn môi, ánh mắt nhìn chằm chằm, lắc đầu cái:

      - Em chỉ muốn ở bên cạnh em, bệnh tình rồi cũng tốt.

      - có chuyện gì về sau gọi điện cho tôi ít thôi, tốt nhất nên nghỉ ngơi, tôi trước.

      Hạ Tình bị sóng lớn trong mắt làm ngẩn ra, giờ phút này trong đôi mắt kia hoàn toàn tìm được tia thương nào, phải sao?

      Chẳng lẽ là sai lầm rồi?

      , , có lẽ vì hôm nay chỉ quá mệt mỏi, cho nên thái độ mới có chút lạnh nhạt.

      - Lạp minh, đừng . - Hạ Tình nhìn về phía bóng lưng rộng hoàn mỹ của khỏi cất cao giọng.

      rất chán ghét khi trong mắt hề có ánh sáng của .

      Truyện chỉ được post ở *******************, chấp nhận mang truyện bất kỳ đâu.

      Nghe vậy, thân hình cao lớn của Bùi Lạp Minh nắm tay cầm cửa khắc dừng lại:

      - Chớ suy nghĩ lung tung, tốt nhất nên nghỉ ngơi, lúc rãnh rỗi tôi tới thăm .

      Lời của đối với Hạ Tình mà , giống như tia sấm sét giữa trời quang, điện thoại trong tay từ lòng bàn tay nặng nề rơi xuống sàn, phát ra thanh chói tai.

      Hàm răng hung hăng cắn môi đỏ mọng xinh đẹp của mình, thậm chí ngại mà cắn ra tia máu!

      Nước mắt có ý thức lăn xuống, chảy qua khuôn mặt tốn công hóa trang, làm đôi mắt vốn xinh đẹp trở nên cực kỳ kinh khủng.

      Cố chấp trong mắt chuyển thành oán hận mất hết lý trí, tại sao?

      Tại sao lại đột nhiên thay đổi xa lạ như vậy, xa lạ đến mức khiến thể hiểu?

      “Em chỉ muốn ở lại bên cạnh , chẳng lẽ thậm chí ngay cả cơ hội như vậy cũng muốn tước đoạt?”

      Khi còn bé, Hạ Tình ở giữa những tiếng cười nhạo của các bạn hiểu được đứa con riêng có cha là đáng thương và thê lương cỡ nào. Sau khi mẹ mất, bị cha đẻ mang về nhà, đối mặt căm hận của bác ức hiếp của trai càng khiến hiểu thêm nếu như muốn thoát khỏi loại cuộc sống bần tiện đó nhất định phải trở thành người đứng ở vị trí cao hơn người khác!

      chịu đủ những thứ châm chọc khiêu khích kia rồi, muốn đám người trước kia từng đạp dưới lòng bàn chân hoàn toàn biến thành nô tài nhìn lên .

      Cho nên tuyệt buông tha bất kỳ con đường tắt nào có thể dẫn đến thiên đường, muốn bước lên trời, muốn thành công!

      Mà đàn ông chính là cầu thang tốt nhất cho !

      tin đàn ông có cái gì gọi là tam trinh cửu liệt(*), tất cả đàn ông đều là động vật ích kỷ chỉ suy nghĩ dựa vào nửa người dưới!

      (*) Tam trinh cửu liệt: thành ngữ xã hội phong kiến thường dùng để ca tụng trinh liệt của người phụ nữ, thà chết tái giá, để thất thân. (nguồn: https://www.facebook.com/jlawxiahe/post ... 4137738974)

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Edit + Beta: Tóc gió thôi bay

      Chương 37: quan tâm

      Cho nên tuyệt buông tha bất kỳ con đường tắt nào có thể dẫn đến thiên đường, muốn bước lên trời, muốn thành công!

      Mà đàn ông chính là cầu thang tốt nhất cho !

      tin đàn ông có cái gì gọi là tam trinh cửu liệt(*), tất cả đàn ông đều là động vật ích kỷ chỉ suy nghĩ dựa vào nửa người dưới!

      Hạ Tình có gì cả, chỉ có bản thân xinh đẹp đủ để cho cơ thể đàn ông thèm thuồng. quan tâm phải dùng phương pháp gì mới có được , cho dù sử dụng thủ đoạn hèn hạ vô sỉ nhất, cũng tuyệt đối lùi bước!

      Bùi Lạp Minh, em nhất định phải có !

      “Ta tuyệt đối cho phép mình lại trở thành kẻ bị vứt bỏ nữa!

      Nhìn thấy Bùi Lạp Minh sắp mở cửa khỏi, Hạ Tình chợt lăn từ ghế salon xuống: "A, đau quá!"

      Tiếng bị đau vang lên trong phòng khách yên tĩnh cực kỳ ràng, khổ sở.

      Rốt cuộc khiến Bùi Lạp Minh dừng bước. . .

      - Sao vậy, đau sao? - Thấy thế, Bùi Lạp Minh thanh thoát chạy đến trước mặt , động tác nhàng ôm đặt lên ghế sa lon.

      - Em sao, nhìn có chút mệt mỏi, nên muốn trước khi uống ít cà phê em pha để tinh thần tốt hơn, lát lái xe về nhà tốt. phải thích nhất cà phê em pha sao? - Hạ Tình chỉ chỉ cà phê nóng bốc hơi bàn phía sau dịu dàng . . .

      - Được, vậy uống xong tôi mới . - Bùi Lạp Minh thân thiết với khỏi có chút tức cười. đúng là tốt, có điều phải là chỗ dựa của . . .

      Sau đó cầm cốc cà phê bàn lên cạn hơi uống sạch, cà phê thoáng chốc làm dịu cổ họng có chút khô khốc của , giữa vị đắng ra hương cà phê ngọt ngào tràn vào thần kinh của , làm khỏi tỉnh táo lại. . .

      Hạ Tình dịu hiền rũ mắt xuống, lúc này hình như có tia sáng kỳ dị chợt lóe. . .

      Rồi sau đó chậm rãi ngồi dậy, nhàng tắt đèn thủy tinh sáng rực trong phòng khách, chỉ để lại cái đèn tường có ánh sáng êm dịu.

      Lúc Bùi Lạp Minh đứng dậy là lúc có cỗ cảm giác kỳ lạ dâng lên từ phần dưới bụng. Đáng chết, tại sao trong lúc này lại bất chợt trở nên nóng ran như thế?

      bỗng nhiên cảm thấy khó chịu mở cổ áo ra, động tác hơi chút thô bạo khiến cúc áo giá trị xa xỉ suýt nữa rơi ra, lồng ngực rắn chắc dưới áo sơ mi đen phập phồng kịch liệt, như vừa mới trải qua vận động kịch liệt gì đó.

      Truyện chỉ được post ở *******************, chấp nhận mang truyện bất kỳ đâu.

      Tầng mồ hôi chảy cánh mũi, khóe môi, trán giống như măng mùa xuân sau mưa lại toác ra.

      Nhịp tim ngừng xao động nhanh hơn, làm cơ thể bứt rứt muốn dịch chuyển, gương mặt tuấn mỹ dưới ánh đèn mờ mờ lộ ra đỏ mặt mê người.

      làm sao vậy?

      Bùi Lạp Minh miễn cưỡng đè nén đợt hơi nóng mãnh liệt kỳ lạ này xuống, suy nghĩ đấu tranh muốn đứng lên tới phòng bếp tìm chút đá hạ thấp nhiệt độ người.

      Nhưng lúc này chợt có đôi tay mềm mại từ ghế sa lon phía sau dán lên gáy của , mị hoặc nhàng cọ sát lấp kín trượt vào trong áo sơ mi nửa mở của .

      Bàn tay nhẵn nhụi quét qua làm làn da nóng rực của trở nên mát rượi, khiến khỏi thoải mái khẽ rên tiếng. Thần trí bị hơi nóng làm cho choáng váng chút nghĩ ngợi liền tay kéo cơ thể mềm mại sau lưng vào trong ngực. . .

      Nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực như rắn, cánh tay mềm mại thuận thế vòng lên gáy , môi đỏ mọng diễm lệ mập mờ ở khóe miệng thầm:

      - Lạp minh, khó chịu đến hôn em, em nguyện ý chia sẻ với .

      Con ngươi đen sâu thẳm tựa bầu trời đêm của Bùi Lạp Minh bị dục vọng kêu gào trong cơ thể biến thành sương mù dày đặc, sau đó mê muội tiến đến hôn lên hai mảnh môi đỏ mọng dụ hoặc.

      - Mộ Nhan. . . - Đôi mắt Bùi Lạp Minh khép hờ, tinh thần rã rời lẩm bẩm câu.

      Trong nháy mắt hai chữ giống như hóa thành hai lưỡi kiếm sắc bén hung hăng đâm vào tim Hạ Tình, làm đau mảng. . .

      Cho tới giờ phút này rất hận, nhưng quan tâm, đối với là tình thế bắt buộc! Truyện chỉ được post ở *******************.

      Lời tác giả:

      Các bé, giới thiệu...

      Ngày mai Hứa Mộ Nhan biết được bí mật chấn động, bí mật về Bùi Lạp Minh và Hứa Mộ Thanh. . . đọc thảnh thơi. . .
      Truyện chỉ được post ở *******************.
      Edit + Beta: Tóc gió thôi bay

      Chương 38: Tôi có thể

      Bàn tay nhẵn nhụi quét qua làm làn da nóng rực của trở nên mát rượi, khiến khỏi thoải mái khẽ rên tiếng. Thần trí bị hơi nóng làm cho choáng váng chút nghĩ ngợi liền tay kéo cơ thể mềm mại sau lưng vào trong ngực. . .

      Nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực như rắn, cánh tay mềm mại thuận thế vòng lên gáy , môi đỏ mọng diễm lệ mập mờ ở khóe miệng thầm:

      - Lạp minh, khó chịu đến hôn em, em nguyện ý chia sẻ với .

      Con ngươi đen sâu thẳm tựa bầu trời đêm của Bùi Lạp Minh bị dục vọng kêu gào trong cơ thể biến thành sương mù dày đặc, sau đó mê muội tiến đến hôn lên hai mảnh môi đỏ mọng dụ hoặc. Truyện chỉ được post ở *******************, chấp nhận mang truyện bất kỳ đâu.

      - Mộ Nhan. . . - Đôi mắt Bùi Lạp Minh khép hờ, tinh thần rã rời lẩm bẩm câu.

      Trong nháy mắt hai chữ giống như hóa thành hai lưỡi kiếm sắc bén hung hăng đâm vào tim Hạ Tình, làm đau mảng. . .

      Cho tới giờ phút này rất hận, nhưng quan tâm, đối với là tình thế bắt buộc!

      ——— tuyến phân cách ————

      Ngày hôm sau, khi Hứa Mộ Nhan tiễn bệnh nhân cuối cùng xong, ngoài cửa sổ lên vầng trăng sáng. Cả người hơi đau nhức, nhất là ở eo, đoán chừng là do thời gian ngồi quá lâu. . .

      Sau đó đứng lên tới phòng trà nước tự mình pha ly cà phê, tự với mình uống xong cà phê nên về nhà. . .

      Cầm cà phê trong tay, Hứa Mộ Nhan tới dựa cửa sổ hướng ra đường phố, lặng lẽ tựa bên cửa sổ, lẳng lặng ngắm nhìn đoàn người rộn ràng đường phố, yên lòng suy nghĩ lung tung. . .

      biết tại Bùi Lạp Minh tan việc chưa. . .

      - ***! Điện thoại di động của người nào đó vang lên nửa ngày rồi mà nhận vậy? Nếu là muốn nhận tắt nó , đừng ở đó cản trở tôi viết báo cáo! Mạch suy nghĩ đều bị tiếng chuông này xua đuổi cả!

      Lúc này Hứa Mộ Nhan cầm cà phê trong tay ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ, bất thình lình bị vị bác sĩ thâm niên tính tình tốt lắm lớn tiếng gào to làm cho hoảng sợ.

      Truyện chỉ được post ở *******************, chấp nhận mang truyện bất kỳ đâu.

      Khôi phục tinh thần lại, mới phát tiếng chuông reo ngừng người nọ chính là điện thoại di động trong túi mình, vội vàng để cái cốc trong tay xuống, vừa xin lỗi vừa chạy về chỗ ngồi nhận điện thoại, cũng nhìn là ai lập tức tiếp điện thoại. . .

      - A lô, xin chào. - Lòng bàn tay Hứa Mộ Nhan che miệng, tới hành lang, mặt giọng .

      - Thiếu phu nhân, ngại quá làm phiền , tôi là thư ký An Thần của Bùi Tổng, có thể phiền đưa di động cho Bùi Tổng nghe lát được ? - Giọng điệu của rất cấp bách.

      - Hả? - Nghe được vẻ mặt mơ hồ chớp chớp mắt hỏi.

      - Vì từ xế chiều điện thoại Bùi Tổng bắt đầu gọi được, công ty đột nhiên có việc gấp cần báo cáo với ấy. - Thư ký giải thích.

      Hứa Mộ Nhan dùng thời gian mấy giây mới hiểu được, ta cho rằng và Bùi Lạp Minh ở cùng nhau, đúng ?

      - Chuyện đó, ấy. . . ấy ở cùng tôi.

      Bên đầu điện thoại kia trầm ngâm lát, thào :

      - Đây lạ, tôi nghĩ là ấy chúc mừng sinh nhật cùng với .

      Chúc mừng sinh nhật?

      Nghe hai chữ này, lòng Hứa Mộ Nhan hoàn toàn đều là kinh ngạc. giây kế tiếp mới thực chứng thực với thư ký:

      - vừa hôm nay là sinh nhật ấy?

      - Đúng vậy thưa thiếu phu nhân. phải và Bùi Tổng sống chung đấy chứ? - Trong giọng điệu của thư ký tồn tại tia thể tưởng tượng nổi.

      - Chuyện này. . . chuyện này. . . bởi vì hôm nay bệnh nhân tương đối nhiều, nên tôi dự định đợi đến sau khi tan việc mới cùng với ấy.

      Hứa Mộ Nhan vội vàng tìm lý do bào chữa , nếu để người khác biết ngay cả sinh nhật chồng mình chút cũng biết, chẳng phải bị cười nhạo. . .

      - A, hoá ra là như vậy, tôi hiểu được, vậy tôi tìm kỹ chút nữa, ngại quá quấy rầy công việc của .

      Nghe vậy, lúc ta sắp cúp điện thoại Hứa Mộ Nhan vội vàng kêu lên:

      - Đợi chút. . . Tôi. . . dù sao tôi cũng xong việc rồi, có thể tìm ấy với ?

      Lời tác giả:

      Bùi thiếu của chúng ta đâu đây? Cùng nhau nhìn xem, sắp tới Hứa Mộ Nhan nghe được bí mật làm chấn động. . . Các bé hãy bảo vệ tốt, nếu thảnh thơi giọt -. – ( mấy lời tác giả em chém gần 60%)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :