1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tổng giám đốc lạnh lùng lừa tình thành nghiện - Phong Lưu Băng (c77)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 16: Lo sợ

      cho rằng tôi có thể lần nữa tin tưởng sao? Có phải hay cảm giác hại chết người còn chưa đủ?” Bùi Lạp Minh hơi thở lạnh lẽo cùng khuôn mặt tuấn dật làm cho tản ra loại khí thế đặc biệt, làm cho người ta dám nhìn thẳng.

      Nhưng Hứa Mộ Nhan biết, giờ phút này tuyệt đối thể để mình bị lời của Bùi Lạp Minh chọc giận được, dù sao mệnh của mẹ Bùi quan trọng hơn!

      Nhìn mẹ Bùi sắc mặt đỏ lên do hô hấp dồn dập, rất có thể do bị thức ăn ngạnh ở đường hô hấp dẫn tới, nếu kịp thời chữa trị, có nguy hiểm đến tính mạng.

      “Bùi lạp Minh, nếu như làm trễ nãi cứu chữa mẹ, hậu quả tự chịu trách nhiệm?” Hứa Mộ Nhan lạnh lùng , trong thanh lộ ra cho người ta cự tuyệt.

      Nghe vậy, lông mi dựng lên, trong nháy mắt thoáng qua tia kinh ngạc, người phụ nữ này còn dám công khai cùng hô to gọi ? là ăn gan hùm mật gấu!

      Nhưng trước mắt phải lúc cùng tranh cãi, có thế nào cũng học y, dù sao y thuật cũng đến nỗi quá kém.

      “Chị dâu, nếu chị có thể cứu sống mẹ, tôi về sau cũng cùng chị bướng bỉnh nữa, tôi tin tưởng y thuật của chị!” Bùi Lạp Thần vừa vừa kéo Bùi Lạp Minh ra bên cạnh, tránh cho quấy rầy chị dâu bắt mạch.

      Hứa Mộ Nhan tránh qua tới bên mẹ Bùi cúi người xuống, tỉ mỉ nhìn chút mắt của bà, rồi miệng, mũi, rồi sau đó thoáng thở phào nhõm, tiếp theo bắt mạch.

      Ở lúc khẩn cấp có thể trước dựa vào phương pháp của cha xem bệnh cho mẹ Bùi.

      Bùi Lạp Minh bình tĩnh khí, ngưng mắt nhìn .

      Vẻ mặt Hứa Mộ Nhan cực kỳ tập trung, môt đôi trong veo mắt như băng sơn trong suốt, lông mày nhắn thỉnh thoảng nhăn mày, thỉnh thoảng giãn ra.

      Giờ phút này Bùi Lạp Minh bỗng nhiên phát tuy có tuyệt sắc khuôn mặt, nhưng người lại có loại hấp dẫn người khác, là cái gì đây?

      nhàn nhạt thú vị, hay là nghiêm túc chuyên tâm vẻ mặt, hay là im lặng cao quý khí thế?

      ràng lắm, nhưng duy nhất khẳng định là từ người phát ra ánh sáng, lại khiến cho người ta hoa mắt.

      Ngay cả ở bên Bùi Lạp Thần cũng si ngốc nhìn , ánh mắt này làm cho khuôn mặt Bùi lạp Minh trầm xuống.

      lúc sau Hứa Mộ Nhan mới nhàng thở ra hơi, mẹ Bùi quả nhiên là vì thức ăn ngăn ở đường hô hấp mà dẫn tới khó thở, sắc mặt càng ngày càng hồng.

      “Mẹ, bà như thế nào?” Bùi lạp Minh trầm giọng hỏi, lông mày chau lại, hiển nhiên cực kỳ lo lắng.

      Hứa Mộ Nhan để ý đến , chỉ nhàn nhạt quét mắt nhìn cái.

      “Lạp Thần, tôi cần cậu hỗ trợ.”

      đây là thèm để ý đến ?

      Cho ra cái này nhận thức sau, Bùi lạp Minh sắc mặt nhất thời trầm xuống, trong mắt lóe lên nguy hiểm.

      “Chị dâu, muốn tôi làm gì?” Bùi Lạp Thần lập tức hai mắt tỏa sáng đến bên cạnh .

      “Dùng sức vỗ sau lưng mẹ.”

      “Được, được, tôi tới!” Bùi lạp Thần đem mẹ Bùi đỡ dậy, bắt đầu vỗ vào.

      Bùi lạp Minh lạnh lùng nhìn hai người trước mặt, chỉ mong mẹ có việc gì, nếu nhất định tha cho !

      “Khụ khụ….Khụ khụ…”

      Ước chừng vỗ được phút, mẹ Bùi mới chợt ho khan, trong chốc lát bánh dẻo ngạnh ở trong cổ họng cũng ho ra.

      “Mẹ, mẹ cuối cùng cũng tỉnh, mới vừa rồi hù chết bọn con!” Bùi Lạp Thần vẻ mặt mừng rỡ .

      Chương 17: Câu lạc bộ ‘Hoàng Kim Bại Khuyển’

      Mẹ Bùi mở mắt ra, ý thức dần dần ràng, bà cũng biết vừa rồi xảy ra chuyện gì, cảm thấy có cái gì đó nhéo ở cổ bà, hô hấp của bà rất khó khăn.

      "Mẹ mới vừa rồi làm sao vậy?" mẹ Bùi sâu kín hỏi.

      “Mẹ, mẹ trước uống ngụm nước .” Hứa Mộ Nhan thân thiết đem ly nước đưa cho bà.

      “Mẹ, chi dâu vừa cứu mẹ….mẹ vừa mới bị mắc nghẹn bánh dẻo, cho nên khó thở, về sau buổi tối mẹ nên ăn những thức ăn khó tiêu nữa.” Bùi lạp Thần cười trả lời.

      ra là vậy, lần này làm phiền con Mộ Nhan, nếu cái mạng già này của mẹ sợ phải chôn vùi ở bánh dẻo này .” mẹ Bùi từ ái kéo tay Hứa Mộ Nhan, ánh mắt nghiêm nghị lúc trước đối với giảm bớt, thay vào đó là mảnh ấm áp.

      “Đúng vậy, may lần này có chị dâu là bác sĩ, nếu chờ xe cứu thương đến biết là đợi bao lâu đâu.”

      “Mẹ, lúc đấy cũng chỉ là ngẫu nhiên mà thôi, thời gian còn sớm mẹ ngủ thôi.”

      Lời Bùi Lạp Minh như chậu nước lạnh làm dập tắt khí hòa hợp lúc này.

      Đúng lúc này điện thoại di động Bùi lạp Minh vang lên, “Cái gì! Đừng nóng vội, tôi đến ngay bây giờ.”

      Sau đó hoảng hốt qua Hứa Mộ Nhan chạy ra ngoài cửa.

      ! Hơn nửa đêm rồi còn muốn đâu !”

      Hứa Mộ Nhan nhìn bóng lưng di xa của , khóe miệng lên nụ cười khổ, nếu như có đoán sai người gọi thiện thoại cho là Hạ Tình .

      ——————
      Hôm sau đến giờ tan việc, điện thoại di động trong túi Hứa Mộ Nhan vang lên, ra là bạn thân Shasha của thất tình, cần bác sĩ an ủi ấy.

      Kể từ sau khi kết hôn đến nay chưa có cùng Shasha gặp mặt, cũng định tối nay về nhà ăn cơm , phá vỡ lần quy định của nhà họ Bùi phải về nhà ăn cơm tối lúc 7 giờ rưỡi.

      Đứng chờ thang máy, Hứa Mộ Nhan goi điện thoại cho Bùi Lạp Minh thông báo cho tiếng, tránh cho đến lúc đó lại mượn cơ hội này gây khó dễ cho .

      Nhưng gọi liên tiếp ba bốn cuộc vẫn có người nghe máy, chẳng lẽ vẫn bận?

      có biện pháp khác đành nhắn tin cho , chỉ là Hứa Mộ Nhan nhớ đến tín hiệu ở cửa thang máy rất yếu, cứ như vậy tin nhắn gửi thất bại mà cũng biết…

      Buổi tối, con phố náo nhiệt ở A thị có điểm nóng KTV trong có . gian phòng, tụ tập chuyến ‘hoàng kim bại khuyển’, cái gì là ‘hoàng kim bại khuyển’ Đây là tên Câu Lạc Bộ của những người phụ nữ, học vấn tướng mạo vóc dáng tệ nhưng đến thời kỳ vàng son (25-30) tuổi vẫn còn độc thân chưa tìm được chồng .

      Nghe tên cũng liền biết là Câu Lạc Bộ này như thế nào, thẳng ra là chỗ những người phụ nữ độc thân đơn tụ tập chỗ, lẫn nhau an ủi, chửi mắng những tên đàn ông xấu xa để giết thời gian, bởi vì Shasha thất tình cho nên muốn cùng Hứa Mộ Nhan hảo hảo Happy phen, trút hết cảm xúc của mình.

      Vừa vào đến cửa, Hứa Mộ Nhan liền cảm thấy khóc ra nước mắt, phát mình là bị Shasha lừa đến, trước ấy ở trong điện thoại ràng chỉ có hai người các tụ hội, mà giờ phút này lại bị liệt vào ‘hoàng kim bại khuyển’ gì đó, xin nhờ dù gì cũng kết hôn rồi…

      Mới vừa bắt đầu thời điểm chỉ có hai, ba người, Shasha thủ bài tương tư làm màn mở đầu, hát phải ra hình ra dáng, sau đó người tiến vào ngày càng nhiều, cuộc náo nhiệt diễn ra, ăn uống ca hát, cuộc sống với những áp lực thường ngày cũng được phón.
      Đúng lúc này, người phụ nữ ngồi vào bên cạnh Hứa Mộ Nhan….
      sitachan thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 18: Tính mạng quý giá

      Đúng lúc này, xõa tóc dài ngồi bên cạnh Hứa Mộ Nhan, hát bài đầy bi thương, sau đó uống ly lại ly Whisky, sau đó có thể xảy ra chuyện gì liền biết, ly lại ly sau đó chai lại chai, đáng tiêc đó chỉ có can đảm mà có tửu lượng, sau đó té ngã ghế salon, loáng thoáng nghe được tiếng đứt quãng của kia ra là ‘người kết hôn, dâu lại phải là ta’ là bi kịch, có gắng lắng nghe, trong lòng cảm thấy chua sót, có chút khó chịu, lại biết mở miệng thế nào để an ủi…

      Hứa Mộ Nhan suy nghĩ về trước mắt này, mỗi ngày làm việc mà đều rất lý trí, tư liệu và logic tương quan, nhưng gặp phải chuyện tình cảm còn lý trí , suy tư logic đến phân tích…

      Có lẽ , cũng do vậy mà tình mới hấp dẫn con người !
      Trong tình , mỗi tia tình cảm đều cũng tinh sảo kèm theo tia phức tạp, nếu có thể phân biệt bằng lý trí ràng, thế giới này có nhiều nguời khổ vì , phải sao?

      Nghe bài lại bài những ca khúc buồn, sao chia tay trong vui vẻ, cùng làm phụ nữ làm gì phải làm khổ nhau.

      Cho đến lúc này Hứa Mộ Nhan mới phát KTV là chỗ rất thần bí, khi đám người bị giam lại trong căn phòng, khi bị ép nghe từng chữ trong câu hát của họ trong gian hẹp này lại dễ dàng làm cảm xúc bị cảm hóa, tâm tình cũng theo buồn buồn vui, khi đó bất tri bất giác cũng uống nhiều thêm mấy ly…..

      “Nhan Nhan, cậu tạm thời uống ít rượu, nếu hồi mình dẫn cậu về”

      lúc Hứa Mộ Nhan cầm ly rượu lên lần nữa đưa đến bên miệng thời điểm, liền nghe được Microphone câu như vậy đến, bên trái nhìn chút bên phải nhìn chút, bên phải nhìn sang, nhìn thấy đứng ở màn hình TV bên cạnh Shasha cầm Microphone lớn tiếng đối với chuyện.

      “Mình chỉ uống mấy chén mà thôi, đầu óc vẫn còn tỉnh táo!”

      Vậy cũng cho cậu uống nữa, bởi vì mình tới thời điểm mình mượn xe QQ của bạn trai cũ, sau đó cậu phải làm tài xế cho mình, cậu biết đâu, khi mình mượn xe thời điểm còn bộ cam nguyện cho mượn, sau đó mình liền uy hiếp ……”

      Bởi vì do cồn trong rượu quấy phá, Hứa Mộ Nhan căn bản nghe Shasha gì câu kế tiếp, trước mắt chỉ thấy sao bay đầy trời, sau đó liền chóng mặt quay ra ngủ…

      “Nhan Nhan, này, cậu tỉnh tỉnh a!” Mê mê hồ hồ, Hứa Mộ Nhan nghe như có nguời lay thân thể vừa kêu tên

      “Ừ? Nếu để cho mình ngủ lúc, lúc là tốt rồi…” cố gắng mở mí mắt nặng trĩu của mình, vừa định mở miệng lại cảm thấy cổ họng có cái gì chát chát ….

      …. thôi…..Mọi người chúng ta cũng nên về thôi…” Shasha bản thân tửu lượng của cũng phải là cao, vì vậy khi mang ra thời điểm người cũng lung lay.

      “A……..Được…” Hứa Mộ Nhan chậm rãi ngồi dậy mới phát ra mình ở KTV ngủ thiếp.

      Có lẽ do uống quá nhiều rượu, nên cả người có chút nhức đầu, “Vậy chúng mình làm sao trở về? Cậu xem chúng mình uống cũng ít.”

      Nhưng Shasha lại vỗ ngực cười nhìn về phía , “Mình sao, rất tốt!”

      "Cho nên đâu?"

      "Cho nên chúng mình thôi, bãi đậu xe lấy xe."

      "Mình xem chúng ta nên thuê xe trở về tốt lắm."

      " được, đem xe để ở đây, phí đỗ xe rất cao!"

      "Nhưng cậu được ?"

      "Mình được, phải còn có cậu sao?"

      " được, mình còn vẫn say rượu. . . Phát sinh ngoài ý muốn làm sao bây giờ?"

      "Cậu a, chính là nhát gan."

      "Shasha, mình đây là chính là cẩn thận "

      "Đúng vậy a Đúng vậy a, hôm nay cậu là Đại thiếu phu nhân nhà họ Bùi, phu nhân tổng giám đốc, tánh mạng quý giá lắm!"

      ". . . . . ."

      Họ đến chỗ dừng xe điện thoại di động Hứa Mộ Nhan vang lên lần nữa, tầm mắt có chút mơ hồ lấy điện thoại di động ra có nhìn số điện thoại gọi tới lên, chuẩn bị nghe thời điểm, xảy ra chuyện làm buồn bực . . .
      sitachan thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 19: Nửa đường bị chặn

      Hứa Mộ Nhan cầm điền thoại lên nghe đợi mãi nửa ngày mà đầu dây kia vẫn an tĩnh thanh cũng có.

      “Làm sao vây? Ai gọi tới?”

      biết, thanh.” Hứa Mộ Nhan cau mày , định xem chút thòi gian, lại phát ra điện thoại mình hết pin, khó trách vừa nhận điện thoại thanh…

      Mà đầu bên kia điện thoại Bùi Lạp Minh sắc mặt nhất thời trầm, người phụ nữ này lại dám nhận điện thoại của !

      Hai người cứ như vậy đến bãi đậu xe, tuy là như thế, nhưng Hứa Mộ Nhan thấy ấm áp trong lòng, bạn thân chính là như vậy, lúc buồn cùng nhau khóc, lúc vui vẻ cùng nhau cười ngây ngô vui vẻ, thỉnh thoảng mỗi người quyến rũ đến cãi nhau, nhưng đều làm đáy lòng ấm áp.

      Ngồi lên xe, Shasha lấy bọc lớn trong túi sách lấy ra bọc nhét vào tay , mở ra mới thấy ra là phấn má, son môi, còn có nước hoa…

      “Shasha, cậu đưa những thứ này cho mình làm gì vậy?”

      Shasha nhìn vào gương đem hộp phấn má mở ra, cầm lên đánh ít lên mặt, sau đó vỗ vừa , “Cậu cũng nhanh trang điểm lại .”

      lại tăng hai chứ?Mình cho cậu biết, mình tại nhất định phải về nhà, nếu Bùi Lạp Minh nhất định tha cho mình.”

      “Đồ ngốc, chính vì muốn về nhà mới phải trang điểm lại.” Shasha vừa vừa cầm lên cây chổi lấy ít kem má hồng Bobbi Brown bôi lên mặt.

      “Thân ái, mình xem cậu còn chưa có tỉnh đâu? Hứa Mộ Nhan đưa tay lên sờ trán Shasha trêu đùa .

      “Bà ngốc, mình vừa mới ngủ vừa nãy, tại mình thanh tỉnh nhiều rồi, mà biết làm sao mà dạo này A thị kiểm tra so với ngày thường tương đối nhiều, nếu chẳng may gặp cậu phải hối hận do chịu nghe mình xong, ShaSha cầm lấy chai nước hoa Coco Chanel xịt người mình.

      Tức khắc Hứa Mộ Nhan liền thông suốt, cũng lập lại động tác của ShaSha, nước hoa vừa được xịt xong, trong xe chỉ toàn mùi hương Coco Chanel.

      “Được rồi, đừng quên vật này.” Cuối cùng Shasha đưa cho lọ thuốc xịt.

      “Trời ơi Shasha. ra cậu sớm tưởng kế hoạch phạm tội rồi hả, khó trách cậu chuẩn bị đầy đủ như vậy.!”

      có biện pháp, người ở giang hồ, luôn có cách tránh đao mà.”

      Hứa Mộ Nhan đem lọ thuốc xịt phun vòa trong miệng, lại lấy tay phải che kín miệng, quả nhiên là mùi Bạc Hà.

      “Được rồi, lần này có thể lái xe rồi.”

      Dọc đường coi như bình an vô , ai ngờ các vừa đến ngã rẽ bằng kinh nghiệm của Shasha cảm thấy ở phía trước có trạm kiểm tra, quyết định đường khác, nhưng bởi vì phía trước có chiếc xe chở hàng lớn ngăn chặn xe của họ thể vượt được, với tính khí nóng vội của Shasha thể làm gì khác là tới gần chỗ quẹo cho xe gia tốc vượt xe trước mặt, sau đó đường khác, nhưng việc khác lại tới, bên đường biết lúc nào xuất hai vị cảnh sát giao thông, đem xe các chặn lại, muốn dừng xe lại ven đường, Shasha thấy vậy liền thực liên tiếp các động tác, trước ‘sang bên dừng xe’ tiếp nữa ‘tắt đèn’, sau quay kiếng xe xuống, bộ dạng đáng thương đến bên cạnh cảnh sát giao thông, “ Cảnh sát giao thông tiên sinh, làm sao vậy?”

      Đáng tiếc cảnh sát giao thông này mặt cảm kích, vẻ mặt hồ nghi giữa hai người nhìn qua lại nhau rồi hỏi, “Tại sao đột nhiên lại thay đổi đường xe?”

      Nghe được ngài cảnh sát như vậy, Shasha khuôn mặt liền oan uổng, “Chúng tôi có ‘đột nhiên’ thay đổi đường xe, mà tôi trước khi đổi đường xe tín hiệu sang đèn rồi.”

      Nhưng cảnh sát giao thông đối với lời giải thích của làm ngơ, “Tôi có lý do hoài nghi vì tránh né cảnh sát mà đột nhiện đổi đường xe, xin lấy bằng lái xe ra.”

      Shasha khóc ra nước mắt mà cam tâm tình nguyện lấy bằng lái xe trong túi ra, “Chúng tôi căn bản có nhìn thấy cái gì cảnh sát cả………”

      Nhận lấy bằng, cảnh sát giao thông xem kỹ lại, lạnh lùng mở miệng, “Các uống rượu sao?”

      Chương 20: lại là ta

      Hứa Mộ Nhan cùng Shasha hai mặt nhìn nhau, khỏi ngẩn người, sau đó Shasha giả bộ trấn định : " cảnh sát, nếu chúng tôi uống rượu chúng tôi lái xe"

      Nghe vậy, Hứa Mộ Nhan chỉ muốn hôn mê, nhìn trộm xem biểu cảm của cảnh sát giao thông cúi người ló đầu vào.

      lúc sau, cảnh sát mới máy móc mở miệng, “Tôi nghi rằng là người uống rượu, mời xuống xe kiểm tra nồng độ cồn.”

      Xong rồi, lần này xong rồi!

      Kiểm tra nồng độ, phải là đem rượu trong cơ thể toàn bộ thở ra…………..

      Thấy vậy hai người bắt đầu luống cuống, say rượu mà lái xe tội này nhưng chút nào a!

      Trừ điểm, nộp phạt, có khi còn phải ngồi tù nữa? Làm sao bây giờ? Nếu như hơi thở có nồng độ cồn mà . . . . . .

      "Nhanh, hai người còn sững sờ ở trong xe làm gì." Cảnh sát giao thông kiên nhẫn được thúc giục.

      Hai người tình nguyện xuống xe, cảnh sát giao thông đưa máy kiểm tra cho Shasha, chỉ vào máy rồi giải thích, “Trước tiên hít thở sâu hơi, sau đem hơi thở vào máy thở ra, giữ nguyên hai giây, bao giờ máy phát ra tín hiệu xong.”

      Shasha tay khẽ run nắm lấy máy kiểm tra, hơi do dự, chậm chạp thổi, mà bên Hứa Mộ Nhan trong lòng cũng loạn như ma, im lặng đứng bên cạnh Shasha, thầm cầu nguyện cho

      “Nhanh lên, nhanh lên chút, nếu các có uống rượu thả các .” lần nữa cảnh sát giao thông nhịn được nữa mà .

      "Khụ khụ, ách khụ. . . Khụ khụ. . ."

      Bỗng nhiên Shasha đột nhiên ho khan kịch liệt, ngừng vỗ bộ ngực của mình, "Cảnh sát. . . . . . xin lỗi. . . Tôi. . ."

      Nhận được Shasha hướng ra ánh mắt, Hứa Mộ Nhan vội vàng phối hợp, " cảnh sát, xin lỗi, bạn của tôi . . . ấy bệnh hen suyễn lại tái phát .…."

      Nhưng xiếc như của các làm sao có thể lừa được cảnh sát giao thông gặp qua vô số nguwoif rồi
      mặt cảnh sát giao thông thoáng qua tia hờn giận, lại nhìn hai , gặp chiêu phá chiêu, “Theo tình hình này xem ra, chúng ta phải đến bệnh viện , như vậy cũng tốt, có thể nhờ bác sĩ kiểm tra nồng độ cồn trong máu……”

      ". . . . . ."

      OMG! dối bị nhìn thấu rồi.

      Shasha khóc ra nước mắt mà nhìn Hứa Mộ Nhan, trong ánh mắt tràn đầy thất vọng, còn kế sách giơ lên trong máy đo, há miệng phải thổi xuống khắc kia, chiếc xe màu bạc đột nhiên dừng lại bên cạnh xe của họ, cùng lúc đó, cửa sổ xe chậm rãi kéo xuống.

      Hứa Mộ Nha định thần nhìn lại, đó là nhận biết khuôn mặt người đàn ông này liền hỏi, “Đại thiếu phu nhân, xảy ra chuyện gì?”

      “Chúng tôi bị cảnh sát giao thông kiểm tra, tại muốn kiểm tra nồng độ cồn, hơn nữa chúng tôi mới từ KTV ra.” Hứa Mộ Nhan trong lòng chột dạ đến bên cạnh người đàn ông này bên tai , bởi vì não bộ còn trong trạng thái bất ngờ, vì vậy để ý đến người đàn ông như vậy gọi .

      Người đàn ông sau khi nghe hiểu , lập tức chuyển qua chỗ ngồi phía sau xe, hành động này của khác gì như với người ngồi phía sau báo cáo.

      Kỳ quái, này người ngồi ở phía sau là ai ?

      Hứa Mộ Nhan kinh ngạc đứng ở đó, cố gắng để cho ý nghĩ trong lòng mặt, muốn làm cho người ngồi ở phía sau xe trước mặt nhìn thấu, sau đó đột nhiên cảm thấy người phát minh ra loại này cửa kính đáng ghét, công bằng đáng ghét, tại sao có thể chỉ làm cho người ở bên trong thấy người bên ngoài đây?

      ‘ Người này’ hình như phân phó gì đó, người đàn ông mở cửa xe xuống xe hướng bên cảnh sát giao thông tới, hai người bàn luận xôn xao hồi.

      Rồi sau đó ta giơ điện thoại trong tay lên, mấy câu rồi ta lại đem điện thoại di động đưa cho cảnh sát giao thông, cảnh sát giao thông nghe điện thoại gật đầu liên tục, nhìn bộ dáng cảnh sát giao thông , xem ra chuyện được giải quyết.

      Quả nhiên, người đàn ông này thu hồi điện thoại di động sau liền tới chỗ Hứa Mộ Nhan, " có việc gì rồi Đại thiếu phu nhân, Bùi Tổng để cho người giúp các xử lý, Bùi Tổng thích cùng con ma mem ngồi chung chiếc xe, cho nên khiến tự nghĩ biện pháp về nhà."

      Người đàn ông truyền hết lời sau liền lên xe, chiếc xe Lexus rất nhanh liền biến mất ở trong đêm tối mịt mờ. . .

      Hứa Mộ Nhan giờ phút này như con như con rối ngơ ngác đứng ở trong gió, suy nghĩ rất hỗn loạn….

      Bùi. . . Bùi Tổng?

      Như vậy. . . Mới vừa rồi là Bùi lạp Minh giúp các giải vây, đúng ?
      sitachan thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 21: cho cái tát

      "Shasha, chúng mình uống ly nữa!"

      "Ai u Đại thiếu phu nhân, làm sao uống nhiều rượu như vậy?"

      ở gian phòng đọc sách Bùi lạp Minh bị thanh ở cửa truyền vào cắt đứt, để sách xuống sau đó ra mở cửa, chỉ thấy dì Dung khiêng Hứa Mộ Nhan say rượu về phía phòng ngủ đến, người phụ nữ này lá gan đúng là lớn !

      Bảy giờ rưỡi tối trở về nhà ăn cơm liền ngay cả tin nhắn cũng có, lại còn dám mang bộ dáng này trở về!

      "Dì Dung , tôi đến là được tới ."

      "Nha. . . A, được, Đại Thiếu Gia." Khuôn mặt Bùi Lạp Minh biểu cảm ôm lấy Hứa Mộ Nhan, nhất thời mùi nước hoa cùng mùi rượu thân thể truyền đến chóp mũi , khỏi làm hai vai run lên, đôi con ngươi thâm thúy thoáng kên vẻ phức tạp, lẳng lặng nhìn người phụ nữ ngủ say trong ngực mình, trái tim bỗng có chỗ khác thường xẹt qua…

      Đem Hứa Mộ Nhan đặt giường sau, Bùi lạp Minh mở ra tất cả cửa sổ trong phòng, thể chịu nổi mùi rượu này.

      "Thiếu gia, cậu xem thiếu phu nhân say thành như vậy, bằng tôi trước cho ấy hầm chén canh giải rượu cách thủy, cậu giúp ấy lau thân thể, cậu xem phía sau lưng ấy đều ướt, rất dễ bị cảm lạnh."

      "Tôi. . . Giúp ấy lau?" ánh mắt Bùi lạp Minh co rụt lại, có chút cứng ngắc giật giật khóe miệng.

      "Đúng vậy a Đại Thiếu Gia, dù sao hai người cũng là vợ chồng, tôi trước nấu canh giải rượu."

      "Ân. . . Được." Vốn là Bùi lạp minh ngại vì hai người tuy là vợ chồng nhưng cũng chưa làm gì cả nghĩ từ chối, chỉ là nghĩ lại liền ra quyết định từ chối nữa, dù sao cũng cứu mẹ của lần, cho nên lần này để trả nhân tình của , về sau hai người đều thiếu nợ nhau!

      Nghĩ vậy, Bùi lạp Minh bắt đầu đem lấy áo khoác bên ngoài áo đầm của cởi ra, rồi sau đó phòng vệ sinh đánh bồn nước nóng, tỉ mỉ lau khuôn mặt, cổ của .

      Hứa mộ nhan trong lúc say rượu chỉ cảm thấy có vật thể khô ráo mà ấm áp mặt mình, nơi cổ qua lại hoạt động, trong cơ thể cỗ khỏi nóng ran chậm rãi truyền đến, tại sao trong lúc bất chợt cảm giác như vậy nóng?

      bỗng giật bung nút cài ở áo đầm, xương quai xanh trắng như tuyết hoàn toàn ra ngoài, tay Bùi Lạp Minh bỗng cứng đờ, con mắt đen tối lại.

      Người phụ nữ này, là khiêu chiến nhẫn nại của sao?

      Vẫn là muốn mượn uống rượu say cùng gạo nấu thành cơm?

      A. . . Quả là si tâm vọng tưởng!

      giây kế tiếp Bùi lạp Minh lắc đầu, tiếp tục thay lau.

      Chỉ thấy tầng mồ hôi mịn từ trán , cánh mũi, khóe môi, như măng mọc sau mưa loại ngừng chảy ra.

      Đầu ngón tay trong lúc vô tình chạm vào da thời điểm, phát thân thể rất nóng, mồ hôi cũng bốc lên ngừng, chắc là do uống rượu nhiều . .

      Sau đó Bùi lạp Minh nhắm mắt lại cởi ra nửa người áo đầm của , sau đó lấy khăn lông ấm lau chùi mồ hôi lưng .

      Đúng lúc này Hứa Mộ Nhan chợt mở mắt, bắt được đôi tay qua lại trêu chọc sau lưng chính mình , khuôn mặt trắng bỗng chốc đỏ ửng, trong suốt trong tròng mắt lóe lên nhất mạt ánh sáng say lòng người. . .

      Hai người cứ như vậy mắt to trừng mắt , thời gian giống như trong nháy mắt ngừng lại, hai người hô hấp càng phát ra ràng.

      Bàn tay của Hứa Mộ Nhan thể nghi ngờ châm ngòi đốt lửa nóng trong cơ thể

      Hai mắt nhìn thẳng , cái gì cũng . . .

      người trầm mặc là an tĩnh, hai người trầm mặc chính là áp lực. . .

      Khi Hứa Mộ Nhan định mở miệng đánh vỡ khí trầm mặc thời điểm, lại thấy Bùi lạp Minh khuôn mặt tuấn dật chợt nở nụ cười xấu xa, cầm chặt tay thon dài của khỏi run lên. . .

      ". . . Tôi. . ."

      Con ngươi tĩnh mịch giờ phút này bất tri bất giác bị bên trong thân thể kêu gào mờ mịt dính vào tầng mỏng sương mù, rồi sau đó vẻ mặt mê ly đem đôi môi ấm áp dán lên này hồng thuận môi đỏ mọng. . .
      Hứa Mộ Nhan đại não trong nháy mắt giống như bị sét đánh, đầu mảnh trống , hai mắt mở rất lớn, ngạc nhiên nhìn người đàn ông trước mặt . .
      Chương 22: lại muốn hại

      Hứa Mộ Nhan hai mắt mở lớn trừng người đàn ông trước mặt này, đại não lúc này trống rỗng, nhất thời quên mất phản kháng ngơ ngác mặc cho hôn. . .

      Đây là lần đầu tiên, ở gần như vậy, khoảng cách gần như vậy nghe hơi thở nóng rực của , khoảng cách gần như vậy nghe được thỉnh thoảng hơi thỉnh thoảng nặng nề tiếng hít thở, chỉ cảm thấy giờ phút này trái tim nhảy là nhanh là nhanh. . .

      Trong miệng hồi ngọt ngào U Hương chợt chui vào chóp mũi . . .

      " đừng có vọng tưởng thay thế được vị trí Mộ Thanh trong lòng của tôi . ." Bùi lạp minh thừa dịp thời điểm lấy hơi, câu.

      "Pằng!"

      đạo thanh thúy tiếng vang đột nhiên phá vỡ nụ hôn này, mặt kinh ngạc nhìn , khí chung quanh giống như trong phút chốc bị tản ra hơi thở lạnh lẽo đọng lại, hai người nhất thời biết phản ứng thế nào, cứ như vậy ngơ ngác nhìn nhau vài giây.

      lúc sau Hứa Mộ Nhan giống như bị điện giật sau đó đẩy ra Bùi lạp Minh, thở hồng hộc, cố gắng để cho mình tỉnh táo.

      mới vừa cũng là bị cái thanh này giòn vang hù dọa sửng sốt, ánh mắt ngạc nhiên nhìn chính mình tay, lại nhìn chút mặt . . .

      , lại ra tay đánh ?

      "Đúng là có mùi vị của phụ nữ."

      Bùi lạp minh bỏ lại những lời này sau, lắc đầu ra khỏi phòng, nóng ran trong cơ thể bị cái tát của đánh cho tan thành mây khói. . .

      Mình nhất định vừa nãy là điên rồi, làm sao hôn ? !

      Càng làm ảo não hơn, giờ phút này trong lòng đối với nụ hôn kia tia chán ghét cũng có. . .

      Nhìn bóng lưng Bùi lạp minh, hai vai Hứa Mộ Nhan khẽ run, nghe được câu kia nên tức giận phải sao?

      Nhưng tại sao lại có đâu, ngược lại trong lòng lại có cỗ cảm giác khác thường xen lẫn đau nhức giọt chảy qua, cảm thấy giờ phút này đầu óc của mình càng bị choáng rồi. . .

      Điên rồi!

      Hứa Mộ Nhan cần phải tỉnh táo lại, trong lòng của ta chỉ có Hứa Mộ Thanh, ta cưới cũng chỉ là vì hành hạ mà thôi!

      . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

      Sáng sớm Hứa Mộ Nhan tỉnh lại, ngoài cửa sổ mảnh ánh nắng tươi sáng.

      cố gắng ngồi dậy, chỉ cảm thấy cổ họng rất là khô khốc cộng thêm đầu từng hồi đau đến, những thứ khó chịu này đều có thể nhịn, duy nhất thể nhịn là giờ phút này là chiếc dạ dày của , cái loại muốn ói rồi lại phun ra cảm giác thực khổ, rượu đúng là thứ hại người!

      "Đông đông đông" lúc này bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

      "Vào ."

      Chỉ thấy vẻ mặt nghiêm nghị của dì Dung vào, "Đại thiếu phu nhân, phu nhân và Đại Thiếu Gia đều ở dưới lầu chờ cùng nhau dùng bữa sáng ."

      "A, tôi xuống ngay." Hứa Mộ Nhan vừa vừa bắt đầu mặc vào quần áo .

      "Mộ nhan, tối hôm qua thế nào con có trở về ăn cơm tối? Hơn nữa liền điện thoại cũng có." bàn ăn mẹ Bùi vẻ mặt nghiêm túc hỏi, mặc dù bà đối với cái này con dâu có như trước như vậy bài xích, nhưng gia quy nhất định phải tuân thủ đấy!

      "Mẹ, ngày hôm qua con có gửi tin nhắn cho Bùi Lạp Minh, biết con tối hôm qua ở cùng bạn ra ngoài ăn cơm, cho mẹ biết sao?" Hứa Mộ Nhan nghi ngờ nhìn về phía bên người nhìn tờ báo Bùi lạp minh.

      "Hả? Lạp Minh, làm sao con cho mẹ biết?"

      "Mẹ, con căn bản nhận được tin nhắn nào của ấy." Lời của khỏi làm cho Mộ Nhan bình tĩnh như nước hồ thu tức khắc chợt nổi lên ngàn tầng sóng, đôi trong veo mắt tràn đầy dấu chấm hỏi nhìn về phía , lại thấy khuôn mặt lạnh lùng nụ cười cũng có, đôi tròng mắt đen nhìn ra bất kỳ tâm tình gì, nhìn bình tĩnh tự nhiên như vậy, trong lòng nhất thời sáng tỏ, xem ra ta sớm nghĩ kỹ hãm hại lần nữa?

      Bùi lạp Minh, điên rồi!

      Mặc dù Hứa Mộ Nhan đáy lòng tức giận ngừng sinh sôi, nhưng dù sao mẹ Bùi vẫn ngồi ở đối diện, tất nhiên tốt hướng ta nổi giận.
      Chương 23:: ăn miếng trả miếng

      "Lạp Minh, ấy là vợ của con, chính con là người chọn mà " xong vẻ mặt mẹ Bùi vui đứng dậy trở về phòng.

      "Dì Dung, rót cho tôi ly cà phê lại thêm mấy khối bánh bao sau đó đưa đến thư phòng , phòng khách khí tốt lắm, ảnh hưởng tâm tình muốn ăn của tôi." Bùi lạp Minh nhún nhún vai lạnh giọng phân phó , hoàn toàn đem thành người vô hình.

      "Dạ, Đại Thiếu Gia."

      Nhìn bóng lưng Bùi Lạp Minh thực được quỷ kế, Hứa mộ Nhan bcam lòng!

      Cầm lấy dao nĩa bàn hướng bánh bao xiên tới, trong chốc nát đĩa bánh bao bị xiên nát thê thảm làm người ta dám nhìn, nhìn vụn bánh ánh mắt lóe sáng, ngay sau đó trong đầu lên kế sách làm hạ giận, trong suốt tròng mắt lên nhất mạt giảo hoạt.

      "Dì Dung, tôi tới lấy bánh bao cùng cà phê cho Lạp Minh, chờ chút dì phụ trách đưa lên là tốt rồi."

      "A, vậy tốt, khổ cực thiếu phu nhân rồi."

      " biết, vợ chăm sóc ăn uống cho chồng là thiên kinh địa nghĩa sao."

      Nhìn dì Dung ra phòng bếp sau, Hứa Mộ nhan vội vàng cầm lên bánh bao bàn ăn bài hai nửa, tiếp phòng vệ sinh lấy ra hai loại kem đánh răng mở ra, cứ mỗi loại bóp ra 1 chút điểm ở bánh, lại đem muối vẩy vào cho màu sắc lộn xộn, cuối cùng đem nửa kia bánh bao đắp lên, sau vẫn quên hướng ly cà phê thả hai thìa muối, thế là đại công cáo thành!

      Dưới mắt mọi sẵn sàng chỉ thiếu Bùi lạp Minh đạo này Đông Phong, tới thưởng thức tự mình chuẩn bị cho ta ‘ bữa ăn tình cảm’.

      "Đại Thiếu Gia, đây là thiếu phu nhân tự mình làm điểm tâm cho cậu." vẻ mặt cười hiền lành dì Dung đem thức ăn bỏ vào trước mặt Bùi Lạp Minh.

      ta?

      "Uh, dì ra ngoài trước ." Bùi lạp minh thả ra trong tay tài liệu xuống hồ nghi nhìn bàn điểm tâm trước mặt này, trong mắt chợt lóe, đây là muốn làm vui lòng?

      Mặc dù rất hoài nghi bỗng nhưng xảy ra ‘ tốt bụng ’, có việc gì cũng chẳng làm ra được việc gì tốt đẹp cả .

      Mà lúc này Hứa Mộ Nhan cúi lưng xuống động tác vô cùng đem cửa thư phòng mở ra lỗ hổng , vẻ mặt xinh đẹp tràn đầy mong đợi nhìn Bùi lạp Minh.

      do dự mấy giây sau, liền cau mày cầm lên bánh bao trước mặt cắn miếng lớn, bắt đầu nhai nuốt. . .

      Nhất thời khuôn mặt tuấn tú lên vạch đen, hai mắt trừng lớn nhìn bánh bao trong tay mình.

      Chuyện này. . . Người phụ nữ này. . . Người phụ nữ này lại có can đảm ở dưới mắt ra vẻ!

      Giờ phút này Bùi lạp minh chỉ cảm thấy trong miệng từng trận mát mẻ cùng nồng đậm vị mặn kích thích vị giác , bên yết hầu hạ cổn động, khuôn mặt tuấn dật vặn vẹo, bộ dáng là buồn cười.

      Nhìn ta khuôn mặt từ trắng đến hồng rồi đến xanh mét vặn vẹo trầm, ngoài cửa Hứa Mộ Nhan đôi tay bịt chặt lấy đôi môi, liều mạng nín cười, khuôn mặt nhắn kìm nén đến đỏ bừng.

      Bùi Lạp Minh trong mắt tràn đầy lửa giận, ánh mắt này như ngàn vạn cây đao quét về phía cười đến vui vẻ Hứa Mộ Nhan ở ngoài cửa.

      vội vàng phun hết chỗ kem đánh răng nuốt vào, cầm lên ly cà phê bàn hơi cạn sạch, này uống cần gấp gáp, vừa uống xong là mặn muốn lấy mạng mà!

      Thấy thế rốt cuộc nhịn được nữa, bật cười, tiếng cười kia giống như sét đánh vào đầu của ta, kích thích hai mắt ta.

      Hai mắt Bùi lạp minh trợn lên giận dữ nhìn người phụ nữ ở ngoài khe cửa nở nụ cười chiến thắng khi thực được quỷ kế của mình, lớn như vậy tới nay cũng chưa người phụ nữ nào dám làm như vậy, cũng chỉ có người phụ nữ trước mặt dám cả gan khiêu chiến !

      "Hứa — Mộ — Nhan!"

      Thấy tình thế ổn, Hứa Mộ Nhan vội vàng xuống tầng dưới, chuẩn bị làm.

      ở lúc Bùi lạp Minh đứng dậy bàn điện thoại vang lên, khuôn mặt đen của khi nhìn thây tên người trong điện thoại ngay sau đó thây thế bằng khuôn mặt mừng rỡ,"Thế nào. . . Cậu chắc chắn chứ? Được, chúng mình buổi tối gặp ở chỗ cũ."
      sitachan thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 24: ngoài dự đoán

      Ban đêm, tiếng người huyên náo ở quầy rượu, bên trong phòng gian VIP, tạm thời ngăn cách bên ngoài cửa bằng bản nhạc Heavy Metal, hai người đàn ông này ngồi ở góc ghế sa lon, người thần sắc lạnh nhạt ngưng mắt nhìn ly rượu trong màu đỏ rượu dịch trong tay, người khác là ánh mắt mỉm cười mà nhìn trước mắt này tuấn mỹ vô song nửa mặt bên, khóe miệng còn lên mấy phần đùa giỡn.

      "Vật này tôi muốn đấy." lúc sau, Bùi lạp Minh nhanh chậm mở miệng, nhưng trong thanh lại mang theo chút nóng nảy.

      Nghe vậy, người đàn ông bưng ly rượu lên ngồi vào bên cạnh , khẽ cúi người, đôi tay giữ chặt Bùi lạp minh sau lưng ghế sa lon dựa lưng, đôi môi mập mờ dính vào bên tai , "Chuyện Bùi Tổng giao phó, tôi lần nào để cho hài lòng?"

      Thấy vậy, Bùi lạp minh biến sắc hướng bên cạnh xê dịch, "Lý Tuấn, tiểu tử cậu da lại ngứa , hồi tôi khiến quản lý chỗ này cho cậu mấy có cấp bậc giúp cậu gãi gãi da, xoa xoa?" hai mắt sâu như biển trong mắt lên nhàn nhạt cảnh cáo.

      "Thôi , có tí sức lực nào, mỗi lần muốn cùng cậu mở tiểu đùa giỡn, cậu đều tàn nhẫn như vậy cảnh cáo người ta, đáng ghét chết được, về sau nào còn dám với cậu gặp mặt a."

      Lý Tuấn sảng lãng cười tiếng, tiếp, "Lạp Minh, cậu là càng ngày càng đáng rồi."

      Dứt lời, giơ tay lên chạm gương mặt của tiếp tục trêu đùa , "Vài ngày rồi sờ mặt của cậu, mình phát cậu da càng ngày càng tốt rồi, bằng chúng ta thừa dịp hôm nay tới cá ước hẹn ."

      "Tốt, tôi vừa lúc cũng muốn nhân cơ hội này trước chặt tay của cậu!" Bùi lạp minh để ly rượu xuống vươn tay muốn bắt lấy tay của ta đùa giỡn khuôn mặt .

      Bùi lạp minh cùng Lý Tuấn là hai em tốt cùng lớn lên, mặc dù hướng giới tính của Lý Tuấn khác lạ, nhưng lại có ảnh hưởng chút nào đến hai người hữu nghị, điểm quan trọng nhất là Lý Tuấn đối với mình đủ trung thành, rất nhiều chuyện bí đều là do Lý Tuấn ra mặt thay hoàn thành, cho nên có này sao cá đáng tin cậy em tốt, Bùi lạp Minh rất thỏa mãn.

      "Tốt lắm tốt lắm, trêu cậu nữa, được, đây là tôi mấy ngày nay tốn ít người cùng tài lực mới thu được vào tay, chỉ là có chút tôi hiểu , tài sản của Bùi thị sớm muộn gì cũng em các cậu, cậu làm gì phải làm thế, tại liền phải biết cha cậu trước khi chết lập di chúc làm gì?" Lý Tuấn mặt hiểu.

      "Cái này cậu khôn cần phải biết ." Bùi lạp Minh nhận lấy di chúc, nhanh chóng lật xem.

      Chỉ thấy bộ mặt nhu hòa đường cong chút xíu căng thẳng, con ngươi dần dần phóng đại, hô hấp cũng theo trầm trọng, quanh thân tản mát ra hơi thở lạnh lẽo khỏi làm Lý Tuấn tay cầm ly run lên.

      "Lạp minh, cậu sao chứ?" Cùng ta chung đụng lâu như vậy, Lý Tuấn tất nhiên biết giờ phút này Bùi lạp Minh rất tức giận!

      "Hừ. . . Quả nhiên ngoài dự đoán của tôi!" Bùi lạp Minh để xuống bản di chúc, cầm lên ly rượu trước mặt uống hơi cạn sạch, sau đó đôi mắt tập trung ngưng mắt nhìn ly rượu trong tay , tay chợt vừa dùng lực, liền nghe"Phanh" tiếng, ly rượu phút chốc hóa thành mảnh vụn làm bị thương lòng bàn tay của , máu đỏ tươi cực kỳ chói mắt.

      "Hắc, cậu điên rồi sao, Lạp Minh!" Lý Tuấn vội vàng kêu người phục vụ, khiến cho phục vụ tiệm thuốc mua chút băng gạc tới.

      "Cậu cậu đột nhiên nổi điên làm gì a, cũng chỉ là phần di chúc mà thôi." Nhìn Bùi lạp Minh càng phát ra nồng đậm bén nhọn, Lý Tuấn vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.

      "Tôi sao, đúng rồi, trước tôi để cho cậu lấy danh nghĩa của cậu thành lập công ty mới lúc nào đưa ra thị trường?" Bùi lạp Minh bên lạnh giọng hỏi thăm, sâu như u đầm trong tròng mắt sắc bén ánh sáng như cây kim loại chút ngưng tụ. . .
      Chương 25:: dễ vậy sao

      "Yên tâm, ở nơi này mấy ngày, đoán chừng đến lúc đó cậu bận rộn rồi, tập đoàn Bùi thị cậu phải quản lý, công ty mới chuyện cậu cũng phải quản lý, tôi có thời điểm hoài nghi cậu có phải hay Iron Man." theo Bùi lạp minh bên người lâu như vậy, năng lực của ta thế nào hiểu ràng nhất, chỉ là ta đến tột cùng trong hồ lô bán thuốc gì, cũng ràng.

      "Đó là việc của tôi, cậu cần biết, chỉ cần thay tôi làm việc là tốt là được, ngày sau nhất định bạc đãi cậu." Bùi lạp Minh hai tay bắt chéo thành nghiêng thập tự trước ngực, lạnh nhạt .

      "OK, tôi còn tin được cậu nha, chánh hồi báo xong rồi, phía dưới chúng ta có thể bắt đầu hẹn hò chứ?"

      " , tôi là phụ nữ."

      "Thôi , ấy chết, cậu cần gì phải vẫn đối với ấy nóng ruột nóng gan làm cho mình khó chịu? Lại cậu hôm nay thành gia lập thất, sao an tâm hảo hảo sống qua ngày? Vậy tôi trước, có chuyện trong lời lại gọi điện thoại cho tôi."

      xong Lý Tuấn tiện tay cầm lên ghế sa lon áo khoác, tiêu sái gõ gõ ngón tay, "Hi vọng lần sau chúng ta gặp mặt cậu cần tàn nhẫn như vậy cự tuyệt cùng tôi ước hẹn, nhanh."

      Lúc kéo cánh cửa, Lý Tuấn quên ngoái đầu nhìn lại .

      A, người này đúng là càng ngày càng thích ăn đòn!

      Nhìn bàn tay chảy máu, Bùi lạp Minh hề thấy đau, có lấy lại hết tập đoàn Bùi thị trước, muốn an tâm sống qua ngày dễ vậy sao?

      Nhìn bình rượu bàn, trong đầu của khỏi ra tuyệt sắc dung nhan, trong mắt bén nhọn dần dần tiêu tán, thay thế vào đó chính là mảnh dịu dàng. . .

      Lúc này, bộ dáng mảnh khảnh hướng phòng tới, trong tròng mắt thoáng qua tia giảo hoạt. . .

      Mà lúc này bên ngoài phòng, nhạc đổi thành nhạc jazz êm ái , chợt thanh vui mừng từ ngoài cửa truyền đến, "Lạp Minh, ngờ , em còn tưởng rằng mình nhận lầm người đấy."

      Tìm thanh, Bùi lạp minh nheo lại mắt mắt nhìn lại, chỉ thấy người phụ nữ xinh đẹp cao gầy vẻ mặt tươi cười về phía , có ra tiếng, thâm thúy tròng mắt nhìn chằm chằm người phụ nữ tới này.

      "Làm sao biết ở chỗ này? Tôi phải qua cho , nếu như có chuyện gì quan trọng gì nên tìm tôi, cũng đừng tại như vậy trường hợp cùng tôi cùng xuất , tránh cho vô ý bị phóng viên bắt gặp."

      "Em chính là nhớ , chúng ta uống ly ." Hạ Tình cầm lên chai rượu trước mặt rót cho cũng như cho mình chén.

      Tối nay vô luận như thế nào cũng muốn cùng Bùi lạp minh gạo nấu thành cơm, nếu kế hoạch muốn làm đại thiếu phu nhân Bùi gia đều trở thành bọt nước, quan trọng hơn là dưới mắt đứa bé trong bụng của cần tìm có tiền có thế làm cha, như vậy tương lai mẹ con bọn họ mới có cuộc sống có thể ăn ngủ lo, bị người khác nhìn dậy nổi. . .

      Nghĩ vậy, Hạ Tình càng phát ra nụ cười rực rỡ, thấy Bùi lạp Minh ly rượu rỗng vội vàng thay rót đầy, ngón tay trắng nõn hữu ý vô ý chạm vào cánh tay của , hai chân thon dài cũng quên ma sát đầu gối của .

      Hạ Tình là người phụ nữ có tâm kế, an tĩnh ngồi ở bên cạnh Bùi lạp Minh, nhìn ly rượu hết thời điểm khéo léo rót đầy rượu cho , muốn chính là say khướt lúc đó!

      Bùi lạp minh, cũng đừng trách tôi. . .

      Đem Bùi lạp Minh mang về đến chỗ ở của sau, Hạ Tình vội vàng đem quần áo người cùng bỏ ra, sau đó đem trước đó chuẩn bị xong trang bị màu đỏ máu tươi bình mở ra, thận trọng đem xuống khăn trải giường trắng, chỉ chốc lát đỏ tươi máu ở ra giường tạo thành chút xíu lẻ tẻ hình dáng, ở dưới ánh đèn có vẻ cực kỳ chói mắt. . .

      Sau đó bộ mặt mị thái của nằm ở bên cạnh , lấy di động chụp được nhiều hình bọn họ thân mật, trong mắt chậm rãi lên tia hả hê.

      Cứ như vậy, cũng sợ đến lúc đó Bùi lạp minh nhận trách nhiệm, có những hình này trong điện thoại di động, còn có phía dưới chỗ này, đủ để chứng minh lần đầu tiên của là cho . . .
      Chương 26:: quỷ thần xui khiến

      Đem Bùi lạp Minh mang về đến chỗ ở của sau, Hạ Tình vội vàng đem quần áo người cùng bỏ ra, sau đó đem trước đó chuẩn bị xong trang bị màu đỏ máu tươi bình mở ra, thận trọng đem xuống khăn trải giường trắng, chỉ chốc lát đỏ tươi máu ở ra giường tạo thành chút xíu lẻ tẻ hình dáng, ở dưới ánh đèn có vẻ cực kỳ chói mắt. . .

      Sau đó bộ mặt mị thái của nằm ở bên cạnh , lấy di động chụp được nhiều hình bọn họ thân mật, trong mắt chậm rãi lên tia hả hê.

      Cứ như vậy, cũng sợ đến lúc đó Bùi lạp minh nhận trướng, có những hình này trong điện thoại di động, còn có phía dưới chỗ này, đủ để chứng minh lần đầu tiên của là cho . .
      Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời nhàn nhạt xuyên thấu qua cửa sổ, ra phòng kiều diễm.

      Bùi lạp Minh mỏi mệt mở mắt ra, chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nổ tung, cánh tay cũng rất đau nhức, tay giơ lên chợt chạm tới mảnh mềm mại, trong lòng khỏi kinh hãi, nghiêng đầu nhìn sang.

      Chỉ thấy cánh tay trắng nõn quấn lấy cánh tay phải của , Hạ Tình dựa vào bên cạnh ngủ được rất ngọt ngào, khuôn mặt trắng mảnh ửng hồng.

      Trong đầu Bùi lạp Minh "Oanh" tiếng, chẳng biết tại sao, mặt huyết sắc lại trong nháy mắt mất hết, sau đó có chút biết làm sao kéo ra cánh tay Hạ Tình quấn cánh tay của .

      vừa mới ngồi dậy, Hạ Tình liền tỉnh lại, nhưng ta vẫn ở chỗ cũ giả bộ ngủ, cặp mắt khép hờ, mở chút khóe mắt nhìn Bùi lạp Minh.

      Chỉ thấy vẻ mặt dường như có chút mê hoặc có chút thất vọng, lông mi hơi nhíu lại, đôi tay lại mặc quần áo hơi run rẩy.

      Hạ Tình lòng của vừa động, mắt thấy mặc xong quần áo sắp xuống giường, liền khẽ giật giật, đưa ra cánh tay làm bộ như mới tỉnh lại bộ dạng, nắm lấy tay phải của .

      Áo ngủ của nửa mở, lộ ra bộ ngực đầy đặn, đôi con ngươi đen láy đắm đuối ngưng mắt đưa tình nhìn Bùi lạp Minh, hai chân thon dài giãy dụa mấy cái, giây kế tiếp dưới người điểm giọt đỏ tươi vào mi mắt .

      Thấy thế, khuôn mặt Bùi lạp Minh cứng đờ, đầu có chút đau, "Đừng làm rộn, ngủ thêm lúc , tôi còn có việc ở công ty."

      xong liền cúi người ở lộn xộn khe khẽ hôn mặt cái, rồi sau đó xoay người .

      Nhìn bóng lưng Bùi lạp Minh , ánh mắt Hạ Tình chợt lóe mưu thực được . . .

      Bùi lạp minh Lái xe chỉ cảm thấy trong lòng giống như bị thứ gì ngăn chặn lại rất khó chịu.

      Mà lúc này trong đầu cũng là mảnh hỗn loạn, nghĩ ra bất cứ manh mối nào, rượu đúng là thứ hại người mà!

      Mà từ lúc và Hạ Tình bắt đầu lén lút lui tới tới giờ, căn bản nghĩ tới có ngày muốn cùng xảy ra quan hệ, bởi vì ban đầu có chút thích , thuần túy là bởi vì thời điểm đó có hình dáng rất giống Hứa Mộ Thanh, hơn. . .

      nghĩ đến đêm qua ta thế nhưng. . .

      Đây làm bất ngờ , nghĩ tới đây, trong lòng Bùi lạp Minh có chút nóng nảy.

      . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

      Bởi vì hôm nay số bệnh nhân đến khám nhiều lắm, cho nên Hứa Mộ nhan lần đầu rời bệnh viện lúc 6 giờ.

      đường vừa vừa nghỉ, lại quỷ thần xui khiến thế nào lại tới trước cửa tập đoàn Bùi thị. . .

      Nếu như má trái má phải cách , vậy phải là người tương đối lý tính, nhưng mà giờ phút này lại cảm giác mình hành động tuyệt lý tính, êm đẹp như thế nào lại đến nơi của ta?

      định nhấc chân rời , nhưng hai chân lại giống như bị nhựa cao su trụ lại, thể động đậy.

      Rồi sau đó, Hứa Mộ Nhan như ăn trộm lén la lén lút đứng ở tầng dưới công ty Bùi lạp Minh, híp mắt nhìn lên .

      lúc này, điện thoại di động trong túi truyền đến tiếng tin nhắn, Hứa Mộ Nhan mở ra tin nhắn, nhìn vào nội dung trong hình đột nhiên hai mắt của ngẩn ngơ !
      sitachan thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :